SlideShare a Scribd company logo
1 of 5
Download to read offline
Sự bảo vệ
CHƯƠNG 1
1 Trong lịch sử của mười hai chi tộc Y-sơ-ra-ên, chúng ta đọc
thấy có một người tên là Giô-a-kim, rất giàu có, đã dâng gấp
đôi 1 lễ vật lên Giê-hô-va Đức Chúa Trời và quyết định như
sau: Của cải của tôi sẽ dùng để giúp ích cho toàn dân. , và để
tôi có thể tìm thấy lòng thương xót từ Chúa là Đức Chúa Trời
để tha thứ tội lỗi cho tôi.
2 Nhưng vào một dịp lễ lớn của Đức Giê-hô-va, khi dân Y-sơ-
ra-ên dâng lễ vật của họ và Giô-akim cũng dâng lễ vật của
mình, thì thầy tế lễ thượng phẩm Ru-bên phản đối Ngài, nói
rằng ngươi không được phép dâng lễ vật vì ngươi chưa dâng
lễ vật. gây ra bất kỳ vấn đề nào ở Israel.
3 Giô-akim rất lo lắng nên đã đi hỏi sổ đăng ký của mười hai
chi phái để xem liệu ông có phải là người duy nhất không sinh
con hay không.
4 Nhưng khi điều tra, ông thấy rằng tất cả những người công
chính đã gieo hạt giống ở Israel:
5 Sau đó, ông nhớ đến tộc trưởng Áp-ra-ham, rằng tại sao cuối
đời ông, Đức Chúa Trời đã ban cho ông con trai ông là Y-sác;
khiến anh ta vô cùng đau khổ và không muốn vợ mình nhìn
thấy:
6 Nhưng ông rút lui vào đồng vắng, dựng lều ở đó, kiêng ăn
bốn mươi ngày bốn mươi đêm và tự nhủ:
7 Tôi sẽ không xuống ăn hoặc uống cho đến khi Chúa, Đức
Chúa Trời của tôi, nhìn xuống tôi, nhưng lời cầu nguyện sẽ là
đồ ăn và thức uống của tôi.
CHƯƠNG 2
1 Trong lúc đó, Anna, vợ anh, đau khổ và bối rối vì một lý do
kép, và nói rằng tôi sẽ thương tiếc cả cảnh góa bụa và sự son
sẻ của mình.
2 Khi ấy gần đến ngày lễ trọng thể của Chúa, Giu-đi-tha,
người giúp việc của nàng, nói rằng: Ngài cứ dằn vặt tâm hồn
mình như vậy cho đến bao giờ? Ngày lễ của Chúa đã đến rồi,
khi ai cũng không được phép than khóc.
3 Vậy hãy lấy chiếc mũ trùm đầu này do người làm ra những
thứ đó tặng, vì tôi, một người hầu, không nên đội nó, nhưng
nó rất phù hợp với một người có tính cách cao cả hơn bạn.
4 Nhưng Anna đáp: “Tránh xa tôi ra, tôi không quen những
việc đó; Ngoài ra, Chúa đã hạ tôi xuống rất nhiều.
5 Tôi e rằng có kẻ nào đó có ý đồ xấu đã đưa cho anh thứ này,
và anh sẽ đến làm ô uế tôi bằng tội lỗi của tôi.
6 Judith, người hầu gái của cô ấy trả lời, “Tôi sẽ chúc điều ác
gì cho anh nếu anh không nghe lời tôi?
7 Tôi không thể ước cho chị bị một lời nguyền rủa nặng nề
hơn chị, đó là Đức Chúa Trời đã đóng cửa tử cung chị, khiến
chị không thể làm mẹ trong dân Y-sơ-ra-ên.
8 Bà Anna bối rối quá, vội mặc áo cưới, đi dạo trong vườn
vào khoảng ba giờ chiều.
9 Bà nhìn thấy một cây nguyệt quế, liền ngồi dưới gốc cây và
cầu nguyện với Chúa rằng:
10 Hỡi Đức Chúa Trời của tổ phụ tôi, xin hãy ban phước cho
tôi và nhậm lời cầu nguyện của tôi như Ngài đã ban phước
cho Sa-ra và ban cho bà một con trai là Y-sác.
CHƯƠNG 3
1 Và khi cô ấy đang nhìn lên trời, cô ấy nhìn thấy một tổ chim
sẻ trong nguyệt quế,
2 Bà than thở trong lòng rằng: Khốn thay tôi, ai đã sinh ra tôi?
và lòng dạ nào đã cưu mang tôi, khiến tôi bị nguyền rủa như
vậy trước mặt dân Y-sơ-ra-ên, và họ sẽ sỉ nhục và chế nhạo tôi
trong đền thờ Đức Chúa Trời tôi: Khốn thay tôi, tôi có thể so
sánh với ai được?
3 Tôi không thể sánh được với các loài thú vật trên đất, vì
ngay cả các thú vật trên đất cũng sinh sản trước mặt Ngài, ôi
Chúa! Wo là tôi, tôi có thể so sánh với cái gì đây?
4 Con không thể so sánh với loài thú dữ, vì ngay cả loài thú
dữ cũng sinh sản trước mặt Ngài, lạy Chúa! Wo là tôi, tôi có
thể so sánh với cái gì?
5 Con không thể so sánh với những dòng nước này, vì ngay cả
những dòng nước cũng sinh hoa trái trước mặt Ngài, ôi Chúa!
Wo là tôi, tôi có thể so sánh với cái gì đây?
6 Tôi chẳng thể so sánh với sóng biển; vì những thứ này, dù
chúng đứng yên hay đang chuyển động, với những con cá
trong đó, hãy ca ngợi Ngài, lạy Chúa! Wo là tôi, tôi có thể so
sánh với cái gì đây?
7 Tôi không thể so sánh với trái đất, vì đất sinh ra hoa trái và
ca ngợi Ngài, ôi Chúa!
CHƯƠNG 4
1 Thiên thần Chúa đứng bên cạnh bà và nói: Anna, Anna,
Chúa đã nghe lời cầu nguyện của ngươi; ngươi sẽ thụ thai và
sinh ra, và dòng dõi của ngươi sẽ được cả thế giới nhắc đến.
2 Anna trả lời: “Như Chúa là Thiên Chúa hằng sống của tôi,
bất cứ điều gì tôi sinh ra, dù là nam hay nữ, tôi sẽ dâng nó cho
Chúa, Thiên Chúa của tôi, và nó sẽ phục vụ Ngài trong những
điều thánh thiện, trong suốt cuộc đời của nó.
3 Và kìa, có hai thiên thần hiện ra và nói với bà: Này Joachim,
chồng bà đang đến với những người chăn chiên của ông ấy.
4 Vì một thiên sứ của Chúa cũng đã đến gặp ông và nói: Chúa
là Đức Chúa Trời đã nghe lời cầu nguyện của ông, hãy vội
vàng rời đi vì này, Anna, vợ ông sẽ thụ thai.
5 Giô-a-kim đi xuống, gọi những người chăn chiên của mình
và bảo hãy mang đến đây cho tôi mười con chiên cái không tì
vết, không tì vết, chúng sẽ dâng cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời
của tôi.
6 Hãy mang đến cho ta mười hai con bò con không tì vết,
mười hai con bò con đó sẽ dành cho các thầy tế lễ và các
trưởng lão.
7 Cũng mang cho ta một trăm con dê, một trăm con dê đó sẽ
dành cho toàn dân.
8 Giô-a-kim đi xuống với bọn chăn chiên, còn Anna đứng ở
cổng nhìn thấy Giô-akim đi cùng bọn chăn chiên.
9 Nàng chạy tới, quàng cổ người mà nói: Bây giờ tôi biết
Chúa đã ban phước dồi dào cho tôi:
10 Vì này, tôi vốn là góa phụ, nay không còn góa bụa nữa, và
tôi là người son sẻ, sẽ thụ thai.
CHƯƠNG 5
1 Ngày đầu tiên Giô-akim ở trong nhà mình, nhưng hôm sau
ông mang lễ vật đến và nói:
2 Xin Chúa thương xót tôi, xin cho tấm bảng trên trán thầy tế
lễ được hiển lộ.
3 Ông xem xét chiếc đĩa mà thầy tế lễ đeo và thấy nó không
hề tìm thấy tội lỗi nơi ông.
4 Giô-a-kim nói: Bây giờ tôi biết Chúa là Đấng nhân từ đối
với tôi và đã xóa bỏ mọi tội lỗi của tôi.
5 Ông rời khỏi đền thờ của Chúa và trở về nhà mình.
6 Khi Anna được chín tháng, nàng sanh ra và nói với bà đỡ
rằng: Tôi đã sinh ra con gì?
7 Và cô ấy nói với cô ấy, một cô gái.
8 Anna nói: “Hôm nay Chúa đã tôn vinh tâm hồn tôi; và cô ấy
đặt cô ấy lên giường.
9 Khi đã mãn ngày thanh tẩy, bà cho đứa trẻ bú và đặt tên là
Maria.
CHƯƠNG 6
1 Đứa trẻ càng ngày càng khỏe mạnh, đến nỗi khi được chín
tháng, mẹ nó đặt nó xuống đất để thử xem nó có đứng được
không; và khi đi được chín bước, cô bé lại đến trong lòng mẹ.
2 Mẹ nàng đỡ lấy nàng và nói rằng: Có Chúa là Đức Chúa
Trời tôi hằng sống, con sẽ không bước đi trên đất này nữa cho
đến khi ta đưa con vào đền thờ của Chúa.
3 Theo đó, bà đã biến căn phòng của mình thành một nơi
thánh, không cho phép ai đến gần mình một cách bất bình
thường hoặc ô uế, nhưng đã mời một số con gái Israel không
bị ô uế, và họ đã kéo bà sang một bên.
4 Khi Hài nhi được một tuổi, Giô-a-kim làm tiệc lớn và mời
các thầy tế lễ, luật sĩ, trưởng lão và toàn thể dân Y-sơ-ra-ên
đến;
5 Giô-a-kim dâng con gái cho các thầy tế lễ cả, họ chúc phước
cho nó và nói rằng: Xin Đức Chúa Trời của tổ phụ chúng ta
phù hộ cho con gái này, và ban cho nó một danh tiếng vang
lừng qua các thế hệ. Và tất cả mọi người đều trả lời: Đúng như
vậy, Amen.
6 Giô-a-kim dâng nàng lần thứ hai cho các thầy tế lễ, họ chúc
phước cho nàng rằng: Lạy Đức Chúa Trời Chí Cao, xin hãy
quan tâm đến cô gái này và chúc phước cho cô ấy một phước
lành đời đời.
7 Mẹ cô liền bế cô lên, cho cô bú và hát bài ca sau đây kính
Chúa.
8 Tôi sẽ hát một bài ca mới cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời của
tôi, vì Ngài đã viếng thăm tôi, cất khỏi tôi sự sỉ nhục của kẻ
thù nghịch tôi, và ban cho tôi bông trái sự công bình của Ngài,
để bây giờ điều đó được thuật lại cho con cháu Ru-bên , mà
Anna cho là tệ.
9 Sau đó, bà đặt đứa trẻ vào yên nghỉ trong căn phòng mà bà
đã thánh hiến, rồi bà đi ra ngoài phục vụ các em.
10 Khi bữa tiệc đã xong, họ ra về vui mừng và ca ngợi Đức
Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên.
CHƯƠNG 7
1 Nhưng cô gái đã lớn, và khi cô được hai tuổi, Joachim nói
với Anna: Chúng ta hãy dẫn cô ấy đến đền thờ của Chúa, để
chúng ta có thể thực hiện lời thề mà chúng ta đã thề với Chúa
là Đức Chúa Trời, kẻo Ngài phải tức giận với chúng tôi và lời
đề nghị của chúng tôi là không thể chấp nhận được.
2 Nhưng Anna nói: Chúng ta hãy đợi đến năm thứ ba kẻo cô
ấy bối rối không biết cha mình. Và Joachim nói, Chúng ta hãy
chờ đợi.
3 Khi đứa trẻ được ba tuổi, Giô-akim nói rằng: Chúng ta hãy
mời những con gái người Hê-bơ-rơ là những người không bị ô
uế, mỗi người hãy lấy một ngọn đèn và thắp lên, để đứa trẻ
không quay trở lại nữa, và tâm trí cô ấy hướng về đền thờ của
Chúa.
4 Và họ làm như vậy cho đến khi lên được đền thờ của Chúa.
Thầy tế lễ thượng phẩm đã tiếp rước nàng, chúc phước cho
nàng và nói rằng: Ma-ri, Đức Chúa là Đức Chúa Trời đã tôn
vinh danh của ngươi trải qua mọi thế hệ, và qua ngươi, Chúa
sẽ bày tỏ sự cứu chuộc của Ngài cho con cái Y-sơ-ra-ên,
5 Ông đặt nàng trên bậc thứ ba của bàn thờ. Đức Giê-hô-va
ban ân điển cho nàng, nàng nhảy múa bằng chân mình và cả
nhà Y-sơ-ra-ên đều yêu mến nàng.
CHƯƠNG 8
1 Cha mẹ cô ra đi, lòng đầy kinh ngạc và ca ngợi Thiên Chúa
vì cô gái không trở về với họ nữa.
2 Nhưng Ma-ri vẫn tiếp tục ở trong đền thờ như một con chim
bồ câu được giáo dục ở đó và nhận thức ăn từ tay thiên thần.
3 Khi cô được mười hai tuổi, các tư tế họp lại trong một hội
đồng và nói rằng: Này, Maria mới mười hai tuổi; Chúng ta
phải làm gì với nó, kẻo nơi thánh của Giê-hô-va Đức Chúa
Trời chúng ta bị ô uế?
4 Các thầy tế lễ đáp cùng thầy tế lễ thượng phẩm Xa-cha-ri
rằng: Ngươi hãy đứng trước bàn thờ của Đức Giê-hô-va, vào
trong nơi thánh và cầu xin về Đức Giê-hô-va, và hãy làm theo
mọi điều Đức Giê-hô-va sẽ bày tỏ cho ngươi.
5 Thầy tế lễ thượng phẩm vào Nơi Chí Thánh, lấy áo đeo
ngực về sự phán xét và cầu nguyện cho nàng;
6 Thiên sứ của Chúa đến gần ông và nói: Xa-cha-ri, Xa-cha-ri,
hãy đi triệu tập tất cả những người góa bụa trong dân, mỗi
người hãy mang theo cây gậy của mình và người nào mà Chúa
sẽ chỉ cho một dấu hiệu sẽ là chồng của Mary.
7 Những người rao giảng đi khắp xứ Giu-đê, tiếng kèn của
Chúa vang lên, và toàn dân chạy đến hội họp lại.
8 Giô-sép cũng ném chiếc rìu đi và đi ra đón họ; và khi gặp
nhau, họ đi đến thầy tế lễ thượng phẩm, mỗi người cầm lấy
cây gậy của mình.
9 Thầy tế lễ thượng phẩm nhận gậy của họ xong rồi vào đền
thờ cầu nguyện;
10 Khi cầu nguyện xong, ông cầm lấy những cây gậy và đi ra
phân phát chúng, nhưng không có phép lạ nào xảy đến với họ.
11 Giô-sép lấy cây gậy cuối cùng và kìa một con chim bồ câu
từ cây gậy bay ra đậu trên đầu Giô-sép.
12 Thầy tế lễ thượng phẩm nói: “Giuse, chính ngươi là người
được chọn để lấy Đức Trinh Nữ của Chúa, để giữ cho mình.”
13 Nhưng Giô-sép từ chối, nói rằng: Tôi đã già, đã có con,
còn nàng thì còn trẻ, tôi sợ bị coi là lố bịch trong xứ Y-sơ-ra-
ên.
14 Thầy tế lễ thượng phẩm đáp: Giô-sép, hãy kính sợ Giê-hô-
va Đức Chúa Trời ngươi, và nhớ lại cách Đức Chúa Trời đối
xử với Đa-than, Cô-ra và A-bi-ram, đất nứt ra và nuốt chửng
họ như thế nào, vì sự mâu thuẫn của họ.
15 Vậy bây giờ, Giô-sép, hãy kính sợ Đức Chúa Trời, kẻo
những điều tương tự lại xảy đến trong gia đình con chăng.
16 Giô-sép sợ hãi, đem nàng về nhà mình. Giô-sép nói với
Ma-ri rằng: Nầy, ta đã đem nàng ra khỏi đền thờ của Chúa, và
bây giờ ta sẽ để nàng ở trong nhà ta; Tôi phải ghi nhớ công
việc xây dựng của mình. xin Chúa ở cùng ngươi.
CHƯƠNG 9
1 Xảy ra trong hội đồng thầy tế lễ có người nói rằng: Chúng ta
hãy làm một bức màn mới cho đền thờ.
2 Thầy tế lễ thượng phẩm nói: Hãy gọi bảy trinh nữ không tì
vết thuộc chi phái Đa-vít đến cho ta.
3 Các đầy tớ đi và đưa họ vào đền thờ của Chúa, và thầy tế lễ
thượng phẩm bảo họ hãy bắt thăm trước mặt ta bây giờ, ai
trong các ngươi sẽ dệt sợi chỉ vàng, ai là người dệt sợi chỉ
xanh, ai là sợi chỉ đỏ, ai là người dệt sợi vải gai mịn? , và ai là
người thực sự màu tím.
4 Thầy tế lễ thượng phẩm nhận biết Ma-ri là người thuộc chi
tộc Đa-vít; và anh ấy gọi cô ấy, và màu tím thực sự rơi vào tay
cô ấy để quay, và cô ấy đi về nhà riêng của mình.
5 Nhưng từ lúc đó, thầy thượng tế Xa-cha-ri trở nên câm, và
Sa-mu-ên bị nhốt trong phòng cho đến khi Xa-cha-ri nói lại
được.
6 Nhưng Ma-ri đã lấy màu tím thật và quay nó.
7 Bà lấy một cái vò đi múc nước và nghe có tiếng phán rằng:
Hỡi Đấng đầy ân điển, 1 Đức Giê-hô-va ở cùng ngươi; ngươi
là người có phúc nhất giữa các phụ nữ.
8 Cô ấy nhìn quanh bên phải và bên trái (để xem) giọng nói
đó phát ra từ đâu, rồi run rẩy bước vào nhà, đặt bình nước
xuống, cô ấy lấy chiếc bình màu tím và ngồi xuống ghế để
làm việc. .
9 Nầy, thiên sứ của Chúa đứng bên cạnh nàng và nói: Hỡi
Ma-ri, đừng sợ, vì ngươi đã được ơn trước mặt Đức Chúa Trời;
10 Cô nghe xong liền tự hỏi lời chào đó có ý nghĩa gì.
11 Thiên sứ nói với nàng rằng: Chúa ở cùng ngươi và ngươi
sẽ thụ thai.
12 Cô ấy trả lời: Cái gì! Liệu tôi có thể thụ thai bởi Đức Chúa
Trời hằng sống và sinh con như mọi phụ nữ khác không?
13 Nhưng thiên sứ đáp lại rằng: Hỡi Ma-ri, không phải vậy,
nhưng Đức Thánh Linh sẽ đến trên ngươi, và quyền năng
Đấng Tối Cao sẽ che phủ ngươi;
14 Vậy nên con gì ngươi sinh ra sẽ là thánh và sẽ được gọi là
Con Đức Chúa Trời hằng sống, và ngươi sẽ gọi tên Ngài là
Giê-su; vì Ngài sẽ cứu dân Ngài khỏi tội lỗi.
15 Và này, chị họ của ngươi là Elizabeth, nàng cũng đã thụ
thai một đứa con trai khi về già.
16 Hiện nay nàng đã được sáu tháng, vốn gọi là son sẻ; vì
không có gì là không thể đối với Thiên Chúa.
17 Ma-ri thưa rằng: Đây là tôi tớ Chúa; hãy để điều đó xảy ra
với tôi theo lời của bạn.
18 Khi nàng đã làm xong tấm vải điều, nàng mang nó đến cho
thầy cả thượng phẩm, thầy cả thượng phẩm chúc phước cho
nàng rằng: Ma-ri, Đức Chúa là Đức Chúa Trời đã tôn vinh
danh ngươi, và ngươi sẽ được phước trong mọi thời đại trên
thế gian. .
19 Lúc ấy, Ma-ri vui mừng đi đến nhà chị họ là Ê-li-sa-bét và
gõ cửa.
20 Ê-li-sa-bét nghe vậy liền chạy ra mở cửa, chúc phước cho
nàng và nói rằng: Vì đâu mà mẹ của Chúa tôi lại đến thăm tôi?
21 Vì kìa! ngay khi lời chào của bạn lọt vào tai tôi, những gì
trong tôi đã nhảy lên và chúc phúc cho bạn.
22 Nhưng Ma-ry không biết những điều huyền nhiệm mà tổng
lãnh thiên thần Gabriel đã nói với mình, nên ngước mắt lên
trời và thưa rằng: Lạy Chúa! Tôi là gì mà mọi thế hệ trên mặt
đất đều khen tôi có phước?
23 Nhưng nàng thấy mình lớn lên mỗi ngày, nên sợ hãi, nên
trở về nhà, ẩn mình khỏi dân Y-sơ-ra-ên; và được mười bốn
tuổi khi tất cả những điều này xảy ra.
CHƯƠNG 10
1 Khi nàng được sáu tháng, Giô-sép trở về từ công việc xây
nhà ở nước ngoài, vốn là nghề của ông, bước vào nhà thì thấy
Đức Trinh Nữ đã lớn:
2 Ông liền tát vào mặt mình và nói: “Tôi lấy mặt nào mà
ngước nhìn Giê-hô-va Đức Chúa Trời của tôi? hoặc, tôi sẽ nói
gì về người phụ nữ trẻ này?
3 Vì tôi đã nhận cô ấy là một Trinh nữ từ đền thờ của Chúa,
Đức Chúa Trời của tôi, và đã không bảo tồn cô ấy như vậy!
4 Ai đã lừa dối tôi như vậy? Ai đã phạm tội ác này trong nhà
tôi và đã dụ dỗ Trinh nữ khỏi tôi, đã làm ô uế cô ấy?
5 Chẳng phải lịch sử của Ađam đã được hoàn tất nơi tôi sao?
6 Vì ngay lúc vinh quang của mình, con rắn đã đến và tìm
thấy một mình Ê-va và dụ dỗ bà.
7 Điều tương tự đã xảy ra với tôi.
8 Giô-sép đứng dậy khỏi mặt đất, gọi nàng đến và nói: Hỡi
người được Đức Chúa Trời ưu ái biết bao, sao nàng lại làm
điều này?
9 Tại sao ngươi lại hạ thấp giá trị tâm hồn mình, một người đã
được giáo dục trong Nơi Chí Thánh, và đã nhận thức ăn từ tay
các thiên thần?
10 Nhưng nàng rưng rưng nước mắt mà đáp rằng: Tôi vô tội
và chưa hề quen biết đàn ông nào.
11 Giô-sép hỏi: Sao em lại có thai vậy?
12 Ma-ri thưa: “Có Chúa là Đức Chúa Trời tôi hằng sống, tôi
không biết bằng cách nào.
13 Giô-sép vô cùng sợ hãi, bỏ nàng đi, tính toán phải làm gì
với nàng; và do đó anh ấy tự lý luận với chính mình:
14 Nếu tôi che giấu tội ác của cô ấy, tôi sẽ mắc tội theo luật
pháp của Chúa;
15 Nếu tôi phát hiện ra cô ấy cho dân Y-sơ-ra-ên thì tôi e rằng
cô ấy đang mang thai bởi một thiên thần, tôi sẽ bị phát hiện là
phản bội mạng sống của một người vô tội:
16 Vậy tôi phải làm gì? Tôi sẽ sa thải cô ấy một cách riêng tư.
17 Đêm đến, ông thấy sứ thần Chúa hiện đến báo mộng cho
ông rằng:
18 Đừng ngại đón nhận cô gái trẻ đó, vì những gì ở trong cô
ấy là của Đức Thánh Linh; .
19 Người sẽ sinh một con trai, ngươi hãy đặt tên là Giê-su, vì
chính con trai ấy sẽ cứu dân mình ra khỏi tội.
20 Sau đó, Giô-sép thức dậy và tôn vinh Đức Chúa Trời của
Y-sơ-ra-ên, Đấng đã ban ơn cho ông và bảo vệ Đức Trinh Nữ.
CHƯƠNG 11
1 An-ne, thư ký đến, nói với Giô-sép rằng: Sao từ lúc ngươi
trở về, chúng tôi không thấy ngươi?
2 Giô-sép đáp: Vì đi đường mệt mỏi nên tôi đã nghỉ ngơi ngày
đầu tiên.
3 Nhưng Annas quay lại thì thấy Đức Trinh Nữ đã lớn với một
hài nhi.
4 Rồi đi đến gặp thầy tế lễ và nói rằng: Giô-sép, người mà
ngài rất tin cậy, đã phạm một tội ác khét tiếng, đó là đã làm ô
uế Đức Trinh Nữ mà ông đã tiếp nhận từ đền thờ của Chúa, và
đã bí mật kết hôn. cô ấy, mà không phát hiện ra điều đó cho
con cái Israel.
5 Thầy tế lễ nói: Giô-sép đã làm điều đó phải không?
6 Annas đáp: “Nếu ngài sai một đầy tớ nào của ngài đi, ngài
sẽ thấy cô ấy có thai.
7 Đầy tớ đi và gặp được như lời ông nói.
8 Sau đó, cả cô và Joseph đều bị đưa ra xét xử, và vị linh mục
nói với cô: “Mary, em đã làm gì vậy?”
9 Tại sao ngươi lại hạ giá tâm hồn mình, quên mất Đức Chúa
Trời mình, khi ngươi được nuôi dưỡng trong Nơi Chí Thánh,
nhận thức ăn từ tay các thiên sứ và nghe các bài hát của họ?
10 Tại sao ngươi lại làm điều này?
11 Cô ấy trả lời với một dòng nước mắt: Có Chúa, Thiên
Chúa của tôi hằng sống, tôi vô tội trước mặt Ngài, vì tôi
không biết ai cả.
12 Thầy tế lễ nói với Giô-sép: Tại sao con làm điều này?
13 Giô-sép đáp: “Có Chúa là Đức Chúa Trời tôi hằng sống, tôi
không quan tâm gì đến nàng cả.
14 Nhưng thầy tế lễ đáp rằng: Chớ nói dối, nhưng hãy nói sự
thật; ngươi đã bí mật kết hôn với cô ấy, và không hề phát hiện
ra điều đó cho con cái Israel, và hạ mình xuống dưới bàn tay
toàn năng của Thiên Chúa, để dòng dõi của ngươi có thể được
ban phước.
15 Và Joseph im lặng.
16 Sau đó, linh mục nói với Joseph, Bạn phải khôi phục lại
đền thờ của Chúa, Đức Trinh Nữ mà bạn đã lấy từ đó.
17 Nhưng người ấy khóc lóc thảm thiết, thầy tế lễ nói thêm:
“Tôi sẽ cho hai người uống nước của Chúa, 1 là nước dùng để
thử, và như vậy tội lỗi các người sẽ bị phơi bày trước mặt các
người.”
18 Thầy tế lễ lấy nước cho Giô-sép uống rồi đưa chàng lên núi.
19 Anh ta trở về bình an vô sự, và mọi người đều thắc mắc
rằng tội lỗi của anh ta không bị phát hiện.
20 Thầy tế lễ nói: Vì Chúa không tỏ ra tội lỗi của anh, nên tôi
cũng không lên án anh.
21 Thế là Ngài cho họ đi.
22 Giô-sép đem Ma-ri về nhà, vui mừng và ca ngợi Đức Chúa
Trời của Y-sơ-ra-ên.
CHƯƠNG 12
1 Và chuyện rằng, có một chiếu chỉ của Hoàng đế Augustus
rằng tất cả người Do Thái, những người ở Bethlehem trong
Judæa, phải bị đánh thuế:
2 Giô-sép đáp: Tôi sẽ lo việc nộp thuế cho các con tôi. Nhưng
tôi phải làm gì với người đàn bà trẻ này?
3 Tôi xấu hổ vì bị đánh thuế nàng làm vợ mình; và nếu tôi coi
cô ấy là con gái tôi thì cả Israel đều biết cô ấy không phải là
con gái tôi.
4 Khi thời điểm Chúa đã đến, hãy để Ngài làm điều gì Ngài
thấy tốt.
5 Ông thắng lừa và đặt nó lên, Giô-sép và Si-môn theo sau nó
và đến Bết-lê-hem trong vòng ba dặm.
6 Giô-sép quay lại thấy Ma-ri đang buồn rầu thì thầm nghĩ
rằng: Có lẽ nàng đang đau khổ vì điều gì đó trong lòng chăng.
7 Nhưng khi anh quay lại, thấy cô đang cười thì nói với cô:
8 Mary, tại sao đôi khi tôi thấy nỗi buồn, đôi khi nụ cười và
niềm vui trên khuôn mặt của bạn?
9 Ma-ri thưa rằng: Chính mắt tôi thấy hai người, một người
khóc và than khóc, người kia cười và vui mừng.
10 Rồi anh ta lại đi ngang qua, và Ma-ri nói với Giô-sép: Hãy
đưa tôi xuống khỏi lừa, vì điều gì ở trong tôi đang ép phải trào
ra.
11 Nhưng Giô-sép đáp: “Tôi sẽ đưa anh đi đâu? vì nơi này là
sa mạc.
12 Ma-ri lại nói với Giô-sép: Hãy thả tôi xuống, vì điều gì đó
trong tôi đang thúc giục tôi rất mạnh mẽ.
13 Và Joseph đã đưa cô ấy xuống.
14 Ở đó anh ta tìm được một cái hang và để cô vào đó.
CHƯƠNG 13
1 Bỏ vợ và các con trai trong hang đá, Giô-sép đi tìm một bà
đỡ người Do Thái ở làng Bết-lê-hem.
2 Nhưng khi tôi đang đi, Joseph nói, tôi nhìn lên không trung
và tôi thấy những đám mây kinh ngạc và những con chim trời
dừng lại giữa chuyến bay của chúng.
3 Tôi nhìn xuống đất, thấy một cái bàn bày ra, có người làm
việc ngồi quanh đó, nhưng tay họ đặt trên bàn, và họ không cử
động để ăn.
4 Ai có thịt trong miệng thì không ăn.
5 Những người giơ tay lên đầu cũng không rút tay lại:
6 Người đưa lên miệng chẳng cho gì vào;
7 Nhưng mặt họ đều hướng lên trên.
8 Và tôi thấy đàn chiên tản đi, nhưng chiên vẫn đứng yên.
9 Người chăn chiên giơ tay định đánh chúng, nhưng tay ông
cứ giơ lên.
10 Tôi nhìn ra sông, thấy bọn trẻ con há miệng gần nước và rờ
nước nhưng không uống.
CHƯƠNG 14
1 Sau đó, tôi nhìn thấy một người phụ nữ từ trên núi đi xuống,
và cô ấy nói với tôi, Anh đi đâu vậy, anh bạn?
2 Tôi đáp rằng: Tôi đi xin một bà đỡ người Hê-bơ-rơ.
3 Cô ấy đáp: Người đàn bà sắp sinh ở đâu?
4 Tôi đáp: Trong hang, nàng đã đính hôn với tôi.
5 Bà mụ nói: “Bà ấy không phải là vợ ông sao?
6 Giô-sép đáp: “Đó là Ma-ri, người đã được giáo dục trong
Nơi Chí Thánh, trong nhà Chúa, và nàng đã thuộc về số phận
của tôi, và không phải là vợ tôi, nhưng đã thụ thai bởi Đức
Thánh Linh.
7 Bà đỡ nói: Điều này có đúng không?
8 Ngài đáp: Hãy đến mà xem.
9 Bà đỡ đi theo anh ta và đứng trong hang.
10 Sau đó, một đám mây sáng bao phủ hang động, và bà đỡ
nói: Hôm nay tâm hồn tôi được tôn vinh, vì mắt tôi đã thấy
những điều kỳ diệu, và sự cứu rỗi đã được đưa đến cho Israel.
11 Bỗng dưng đám mây trở thành ánh sáng lớn trong hang
động đến nỗi mắt họ không thể chịu nổi.
12 Nhưng ánh sáng giảm dần cho đến khi hài nhi hiện ra và bú
sữa mẹ là Ma-ri.
13 Bà đỡ kêu lên và nói: “Thật là một ngày vinh quang biết
bao, khi mắt tôi đã được chứng kiến ​ ​ cảnh tượng phi
thường này!
14 Bà đỡ ra khỏi hang và Salome gặp bà.
15 Và bà đỡ nói với cô ấy, Salome, Salome, tôi sẽ kể cho bạn
nghe một điều đáng kinh ngạc nhất mà tôi đã thấy,
16 Một trinh nữ đã sinh ra, đó là một điều trái với tự nhiên.
17 Salome trả lời: “Như Chúa là Thiên Chúa hằng sống của
tôi, nếu tôi không nhận được bằng chứng cụ thể về vấn đề này,
tôi sẽ không tin rằng một trinh nữ đã sinh con.
18 Sau đó Salome đi vào, và bà đỡ nói: “Mary, hãy trình diện
đi, vì có một cuộc tranh luận lớn về ngươi.”
19 Và Salome nhận được sự hài lòng.
20 Nhưng tay nàng đã khô héo và nàng rên rỉ cay đắng.
21 Và nói rằng: Khốn thay cho tôi vì sự gian ác của tôi; vì tôi
đã thử Đức Chúa Trời hằng sống, và tay tôi sẵn sàng buông ra.
22 Sa-lô-mê cầu nguyện Đức Giê-hô-va rằng: Hỡi Đức Chúa
Trời của tổ phụ tôi, xin nhớ đến tôi, vì tôi thuộc dòng dõi Áp-
ra-ham, Y-sác và Gia-cốp.
23 Đừng để tôi bị dân Y-sơ-ra-ên sỉ nhục, nhưng hãy phục hồi
âm thanh cho cha mẹ tôi.
24 Vì, ôi Chúa, Ngài biết rõ rằng tôi đã nhân danh Ngài thực
hiện nhiều công việc bác ái và đã nhận được phần thưởng từ
Ngài.
25 Lúc này, thiên thần của Chúa đứng bên cạnh Salome và nói:
Chúa là Đức Chúa Trời đã nghe lời cầu nguyện của ngươi,
hãy đưa tay ngươi ra đỡ đứa trẻ và bế nó, và nhờ đó ngươi sẽ
được phục hồi.
26 Salome vô cùng vui mừng, đến gần đứa trẻ và nói: “Tôi sẽ
chạm vào nó.”
27 Bà định thờ lạy ông, vì bà nói: Đây là một vị vua vĩ đại đã
sinh ra ở Ít-ra-en.
28 Lập tức Salome khỏi bệnh.
29 Bà đỡ đi ra khỏi hang và được Đức Chúa Trời chấp nhận.
30 Và kìa! có tiếng nói đến với Salome, Đừng thuật lại những
điều kỳ lạ mà ngươi đã thấy cho đến khi đứa trẻ đến Giê-ru-
sa-lem.
31 Thế là Sa-lô-mê cũng ra đi, được Đức Chúa Trời chấp
nhận.
CHƯƠNG 15
1 Lúc ấy, Giô-sép đang chuẩn bị lên đường, vì tại Bết-lê-hem
đã xảy ra tình trạng hỗn loạn lớn khi có một số nhà thông thái
từ phương đông đến,
2 Ai nói: Vua dân Do-thái sinh ra ở đâu? Vì chúng tôi đã thấy
ngôi sao Ngài ở phương Đông và đến để thờ lạy Ngài.
3 Khi Hê-rô-đê nghe tin thì vô cùng bối rối, sai sứ giả đến gặp
các nhà thông thái và các thầy tế lễ, và hỏi họ ở tòa thị chính
rằng:
4 Và nói với họ: “Các ông đã viết ở đâu về Đấng Christ là vua,
hay Ngài sẽ sinh ra ở đâu?”
5 Người ta đáp rằng: Tại Bết-lê-hem thuộc xứ Giu-đa; vì có
lời chép rằng: Và ngươi, Bết-lê-hem, đất Giu-đa, không phải
là thành nhỏ nhất trong số các thủ lĩnh của Giu-đa, vì ngươi là
nơi ngươi sẽ ra đời một người cai trị, người sẽ cai trị dân Y-
sơ-ra-ên của ta.
6 Sau khi đuổi các thầy tế lễ cả đi, ông hỏi thăm những người
ở trong tòa thị chính và nói với họ: “Các anh đã thấy dấu hiệu
gì về vị vua mới sinh ra?”
7 Họ đáp: “Chúng tôi thấy một ngôi sao lớn khác thường
chiếu sáng giữa các ngôi sao trên trời, và sáng hơn tất cả các
ngôi sao khác đến nỗi chúng không thể nhìn thấy được nữa, và
qua đó chúng tôi biết rằng một vị vua vĩ đại đã sinh ra ở Y-sơ-
ra-ên, và do đó chúng tôi đến để thờ phượng Ngài.
8 Vua Hê-rốt bảo họ rằng: Hãy đi điều tra kỹ càng; Nếu tìm
được đứa trẻ, hãy báo lại cho tôi, để tôi cũng đến bái lạy nó.
9 Các nhà thông thái liền đi ra và kìa, ngôi sao họ thấy ở
phương đông đi trước mặt họ cho đến khi nó dừng lại trên
hang động nơi Hài nhi ở cùng với mẹ Ngài là Ma-ry.
10 Sau đó, họ lấy yến mạch trong kho báu của mình ra và
dâng cho Ngài vàng, nhũ hương và mộc dược.
11 Khi được thiên sứ báo mộng là đừng ngang qua xứ Giu-đa
mà trở lại gặp Hê-rốt, họ đi đường khác mà về xứ mình.
CHƯƠNG 16
1 Vua Hê-rốt biết mình bị các nhà thông thái chế nhạo, nên rất
tức giận, truyền lệnh cho mấy người đi giết tất cả trẻ em từ hai
tuổi trở xuống ở Bết-lê-hem.
2 Ma-ry nghe tin các trẻ em sắp bị giết, thì rất sợ hãi, ôm lấy
trẻ, bọc trong tã rồi đặt vào chuồng bò, vì quán trọ không còn
chỗ cho các bà.
3 Ê-li-sa-bét cũng hay tin con mình là Giăng sắp bị truy lùng,
liền đem con lên núi tìm chỗ giấu con.
4 Và không có nơi nào bí mật được tìm thấy.
5 Bà than thở trong lòng rằng: Hỡi núi của Chúa, xin hãy đón
nhận người mẹ cùng với đứa con.
6 Vì Elizabeth không thể trèo lên được.
7 Lập tức ngọn núi bị chia ra và tiếp nhận họ.
8 Và có thiên sứ của Chúa hiện đến để bảo vệ họ.
9 Nhưng Hê-rốt cho truy lùng Giăng, sai đầy tớ đến Xa-cha-ri
đương lúc ông đang hầu việc nơi bàn thờ, và nói với ông rằng:
Ông giấu con trai ông ở đâu?
10 Ngài đáp rằng: Tôi là tôi tớ Đức Chúa Trời, tôi tớ nơi bàn
thờ; làm sao tôi biết con trai tôi ở đâu?
11 Các đầy tớ trở về thuật lại cho vua Hê-rốt biết mọi việc;
Lúc đó ông nổi giận và nói: “Con trai ông ta chẳng phải sẽ
làm vua Y-sơ-ra-ên sao?”
12 Vua lại sai đầy tớ mình đến Xa-cha-ri mà nói rằng: Hãy nói
thật cho chúng tôi biết, con trai ông ở đâu, vì ông biết rằng
mạng sống của ông nằm trong tay tôi.
13 Đầy tớ đi thuật lại mọi chuyện cho ông nghe:
14 Nhưng Xa-cha-ri đáp rằng: Tôi là kẻ tử đạo vì Đức Chúa
Trời, và nếu Ngài làm đổ máu tôi, thì Chúa sẽ nhận lấy linh
hồn tôi.
15 Ngoài ra, hãy biết rằng các ngươi đã làm đổ máu vô tội.
16 Tuy nhiên, Xa-cha-ri bị sát hại tại lối vào đền thờ, bàn thờ
và trên vách ngăn;
17 Nhưng dân Y-sơ-ra-ên không biết ông bị giết khi nào.
18 Đến giờ chào hỏi, các thầy tế lễ vào đền thờ, nhưng Xa-
cha-ri không theo tục lệ mà gặp họ và chúc phước;
19 Thế mà họ vẫn đợi ông chào họ;
20 Khi người ta thấy Ngài đã lâu không đến, thì một người
trong bọn họ mạo hiểm đi vào nơi thánh, nơi có bàn thờ, và
thấy máu đông lại trên đất;
21 Nầy, có tiếng từ trên trời phán rằng: Xa-cha-ri đã bị giết,
huyết người sẽ không được lau sạch cho đến khi kẻ báo thù
huyết người đến.
22 Nhưng ông nghe vậy thì sợ hãi, đi ra thuật lại cho các tư tế
những điều ông đã thấy và đã nghe; và tất cả họ đều đi vào và
nhìn thấy sự thật.
23 Các mái của đền thờ rú lên và xé nát từ trên xuống dưới.
24 Họ không tìm thấy xác, chỉ thấy máu đông cứng như đá.
25 Họ trở nên xấu hổ và báo cho dân chúng biết rằng Xa-cha-
ri đã bị sát hại, và tất cả các chi tộc Y-sơ-ra-ên hay tin đều để
tang ông và than khóc ba ngày.
26 Sau đó, các thầy tế lễ bàn nhau về một người sẽ kế vị
người ấy.
27 Si-mê-ôn và các thầy tế lễ khác bắt thăm, và thăm trúng
trúng Si-mê-ôn.
28 Vì ông đã được Đức Thánh Linh bảo đảm rằng ông sẽ
không chết cho đến khi thấy Đấng Christ đến trong xác thịt.

More Related Content

Similar to Vietnamese - The Protevangelion.pdf

Similar to Vietnamese - The Protevangelion.pdf (20)

Gkpv cn 4 tn (tv 4)
Gkpv   cn 4 tn (tv 4)Gkpv   cn 4 tn (tv 4)
Gkpv cn 4 tn (tv 4)
 
Vietnamese - Testament of Joseph.pdf
Vietnamese - Testament of Joseph.pdfVietnamese - Testament of Joseph.pdf
Vietnamese - Testament of Joseph.pdf
 
So 174
So 174So 174
So 174
 
Gkpv cn 12 tn (tv 4)
Gkpv   cn 12 tn (tv 4)Gkpv   cn 12 tn (tv 4)
Gkpv cn 12 tn (tv 4)
 
Chua nhat 24 thuong nien man c ( 15 09-13 )
Chua nhat 24 thuong nien man c ( 15 09-13 )Chua nhat 24 thuong nien man c ( 15 09-13 )
Chua nhat 24 thuong nien man c ( 15 09-13 )
 
24 sunday
24 sunday24 sunday
24 sunday
 
Chua nhat 17 qn c- 28july2013
Chua nhat 17 qn   c- 28july2013Chua nhat 17 qn   c- 28july2013
Chua nhat 17 qn c- 28july2013
 
Vi tahlo haiah
Vi tahlo haiahVi tahlo haiah
Vi tahlo haiah
 
Third sundaylent2017
Third sundaylent2017Third sundaylent2017
Third sundaylent2017
 
Third sundaylent2017
Third sundaylent2017Third sundaylent2017
Third sundaylent2017
 
Chua nhat 18 qn c- 4aug2013
Chua nhat 18 qn   c- 4aug2013Chua nhat 18 qn   c- 4aug2013
Chua nhat 18 qn c- 4aug2013
 
Vietnamese - Book of Baruch.pdf
Vietnamese - Book of Baruch.pdfVietnamese - Book of Baruch.pdf
Vietnamese - Book of Baruch.pdf
 
Vietnamese - Testament of Benjamin.pdf
Vietnamese - Testament of Benjamin.pdfVietnamese - Testament of Benjamin.pdf
Vietnamese - Testament of Benjamin.pdf
 
Vietnamese - The Epistle of Ignatius to Polycarp.pdf
Vietnamese - The Epistle of Ignatius to Polycarp.pdfVietnamese - The Epistle of Ignatius to Polycarp.pdf
Vietnamese - The Epistle of Ignatius to Polycarp.pdf
 
TREN_CANH_CHIM_UNG.pdf
TREN_CANH_CHIM_UNG.pdfTREN_CANH_CHIM_UNG.pdf
TREN_CANH_CHIM_UNG.pdf
 
Gkpv mua vong ngay 24
Gkpv   mua vong ngay 24Gkpv   mua vong ngay 24
Gkpv mua vong ngay 24
 
Gkpv cn 10 tn (tv 2)
Gkpv   cn 10 tn (tv 2)Gkpv   cn 10 tn (tv 2)
Gkpv cn 10 tn (tv 2)
 
Gkpv cn 11 tn (tv 3)
Gkpv   cn 11 tn (tv 3)Gkpv   cn 11 tn (tv 3)
Gkpv cn 11 tn (tv 3)
 
Cách lần hạt mân côi
Cách lần hạt mân côiCách lần hạt mân côi
Cách lần hạt mân côi
 
Gkpv cn 22 tn (tv 2)
Gkpv   cn 22 tn (tv 2)Gkpv   cn 22 tn (tv 2)
Gkpv cn 22 tn (tv 2)
 

More from Filipino Tracts and Literature Society Inc.

Amharic (አማርኛ) - የኢየሱስ ክርስቶስ ክቡር ደም - The Precious Blood of Jesus Christ.pptx
Amharic (አማርኛ) - የኢየሱስ ክርስቶስ ክቡር ደም - The Precious Blood of Jesus Christ.pptxAmharic (አማርኛ) - የኢየሱስ ክርስቶስ ክቡር ደም - The Precious Blood of Jesus Christ.pptx
Amharic (አማርኛ) - የኢየሱስ ክርስቶስ ክቡር ደም - The Precious Blood of Jesus Christ.pptxFilipino Tracts and Literature Society Inc.
 

More from Filipino Tracts and Literature Society Inc. (20)

English - The Book of Exodus the Second Book of Moses.pdf
English - The Book of Exodus the Second Book of Moses.pdfEnglish - The Book of Exodus the Second Book of Moses.pdf
English - The Book of Exodus the Second Book of Moses.pdf
 
Burmese (Myanmar) - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
Burmese (Myanmar) - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdfBurmese (Myanmar) - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
Burmese (Myanmar) - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
 
Bulgarian - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
Bulgarian - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdfBulgarian - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
Bulgarian - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
 
Bosnian - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
Bosnian - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdfBosnian - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
Bosnian - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
 
Bodo - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
Bodo - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdfBodo - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
Bodo - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
 
Bhojpuri - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
Bhojpuri - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdfBhojpuri - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
Bhojpuri - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
 
Bengali - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
Bengali - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdfBengali - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
Bengali - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
 
Belarusian - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
Belarusian - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdfBelarusian - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
Belarusian - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
 
Basque - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
Basque - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdfBasque - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
Basque - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
 
Bashkir - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
Bashkir - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdfBashkir - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
Bashkir - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
 
Bambara - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
Bambara - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdfBambara - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
Bambara - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
 
Azerbaijani - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
Azerbaijani - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdfAzerbaijani - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
Azerbaijani - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
 
Aymara - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
Aymara - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdfAymara - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
Aymara - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
 
Assamese - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
Assamese - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdfAssamese - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
Assamese - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
 
Armenian - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
Armenian - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdfArmenian - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
Armenian - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
 
Arabic - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
Arabic - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdfArabic - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
Arabic - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
 
Amharic - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
Amharic - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdfAmharic - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
Amharic - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
 
Albanian - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
Albanian - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdfAlbanian - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
Albanian - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
 
Afrikaans - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
Afrikaans - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdfAfrikaans - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
Afrikaans - The Epistle of Ignatius to the Philadelphians.pdf
 
Amharic (አማርኛ) - የኢየሱስ ክርስቶስ ክቡር ደም - The Precious Blood of Jesus Christ.pptx
Amharic (አማርኛ) - የኢየሱስ ክርስቶስ ክቡር ደም - The Precious Blood of Jesus Christ.pptxAmharic (አማርኛ) - የኢየሱስ ክርስቶስ ክቡር ደም - The Precious Blood of Jesus Christ.pptx
Amharic (አማርኛ) - የኢየሱስ ክርስቶስ ክቡር ደም - The Precious Blood of Jesus Christ.pptx
 

Vietnamese - The Protevangelion.pdf

  • 1. Sự bảo vệ CHƯƠNG 1 1 Trong lịch sử của mười hai chi tộc Y-sơ-ra-ên, chúng ta đọc thấy có một người tên là Giô-a-kim, rất giàu có, đã dâng gấp đôi 1 lễ vật lên Giê-hô-va Đức Chúa Trời và quyết định như sau: Của cải của tôi sẽ dùng để giúp ích cho toàn dân. , và để tôi có thể tìm thấy lòng thương xót từ Chúa là Đức Chúa Trời để tha thứ tội lỗi cho tôi. 2 Nhưng vào một dịp lễ lớn của Đức Giê-hô-va, khi dân Y-sơ- ra-ên dâng lễ vật của họ và Giô-akim cũng dâng lễ vật của mình, thì thầy tế lễ thượng phẩm Ru-bên phản đối Ngài, nói rằng ngươi không được phép dâng lễ vật vì ngươi chưa dâng lễ vật. gây ra bất kỳ vấn đề nào ở Israel. 3 Giô-akim rất lo lắng nên đã đi hỏi sổ đăng ký của mười hai chi phái để xem liệu ông có phải là người duy nhất không sinh con hay không. 4 Nhưng khi điều tra, ông thấy rằng tất cả những người công chính đã gieo hạt giống ở Israel: 5 Sau đó, ông nhớ đến tộc trưởng Áp-ra-ham, rằng tại sao cuối đời ông, Đức Chúa Trời đã ban cho ông con trai ông là Y-sác; khiến anh ta vô cùng đau khổ và không muốn vợ mình nhìn thấy: 6 Nhưng ông rút lui vào đồng vắng, dựng lều ở đó, kiêng ăn bốn mươi ngày bốn mươi đêm và tự nhủ: 7 Tôi sẽ không xuống ăn hoặc uống cho đến khi Chúa, Đức Chúa Trời của tôi, nhìn xuống tôi, nhưng lời cầu nguyện sẽ là đồ ăn và thức uống của tôi. CHƯƠNG 2 1 Trong lúc đó, Anna, vợ anh, đau khổ và bối rối vì một lý do kép, và nói rằng tôi sẽ thương tiếc cả cảnh góa bụa và sự son sẻ của mình. 2 Khi ấy gần đến ngày lễ trọng thể của Chúa, Giu-đi-tha, người giúp việc của nàng, nói rằng: Ngài cứ dằn vặt tâm hồn mình như vậy cho đến bao giờ? Ngày lễ của Chúa đã đến rồi, khi ai cũng không được phép than khóc. 3 Vậy hãy lấy chiếc mũ trùm đầu này do người làm ra những thứ đó tặng, vì tôi, một người hầu, không nên đội nó, nhưng nó rất phù hợp với một người có tính cách cao cả hơn bạn. 4 Nhưng Anna đáp: “Tránh xa tôi ra, tôi không quen những việc đó; Ngoài ra, Chúa đã hạ tôi xuống rất nhiều. 5 Tôi e rằng có kẻ nào đó có ý đồ xấu đã đưa cho anh thứ này, và anh sẽ đến làm ô uế tôi bằng tội lỗi của tôi. 6 Judith, người hầu gái của cô ấy trả lời, “Tôi sẽ chúc điều ác gì cho anh nếu anh không nghe lời tôi? 7 Tôi không thể ước cho chị bị một lời nguyền rủa nặng nề hơn chị, đó là Đức Chúa Trời đã đóng cửa tử cung chị, khiến chị không thể làm mẹ trong dân Y-sơ-ra-ên. 8 Bà Anna bối rối quá, vội mặc áo cưới, đi dạo trong vườn vào khoảng ba giờ chiều. 9 Bà nhìn thấy một cây nguyệt quế, liền ngồi dưới gốc cây và cầu nguyện với Chúa rằng: 10 Hỡi Đức Chúa Trời của tổ phụ tôi, xin hãy ban phước cho tôi và nhậm lời cầu nguyện của tôi như Ngài đã ban phước cho Sa-ra và ban cho bà một con trai là Y-sác. CHƯƠNG 3 1 Và khi cô ấy đang nhìn lên trời, cô ấy nhìn thấy một tổ chim sẻ trong nguyệt quế, 2 Bà than thở trong lòng rằng: Khốn thay tôi, ai đã sinh ra tôi? và lòng dạ nào đã cưu mang tôi, khiến tôi bị nguyền rủa như vậy trước mặt dân Y-sơ-ra-ên, và họ sẽ sỉ nhục và chế nhạo tôi trong đền thờ Đức Chúa Trời tôi: Khốn thay tôi, tôi có thể so sánh với ai được? 3 Tôi không thể sánh được với các loài thú vật trên đất, vì ngay cả các thú vật trên đất cũng sinh sản trước mặt Ngài, ôi Chúa! Wo là tôi, tôi có thể so sánh với cái gì đây? 4 Con không thể so sánh với loài thú dữ, vì ngay cả loài thú dữ cũng sinh sản trước mặt Ngài, lạy Chúa! Wo là tôi, tôi có thể so sánh với cái gì? 5 Con không thể so sánh với những dòng nước này, vì ngay cả những dòng nước cũng sinh hoa trái trước mặt Ngài, ôi Chúa! Wo là tôi, tôi có thể so sánh với cái gì đây? 6 Tôi chẳng thể so sánh với sóng biển; vì những thứ này, dù chúng đứng yên hay đang chuyển động, với những con cá trong đó, hãy ca ngợi Ngài, lạy Chúa! Wo là tôi, tôi có thể so sánh với cái gì đây? 7 Tôi không thể so sánh với trái đất, vì đất sinh ra hoa trái và ca ngợi Ngài, ôi Chúa! CHƯƠNG 4 1 Thiên thần Chúa đứng bên cạnh bà và nói: Anna, Anna, Chúa đã nghe lời cầu nguyện của ngươi; ngươi sẽ thụ thai và sinh ra, và dòng dõi của ngươi sẽ được cả thế giới nhắc đến. 2 Anna trả lời: “Như Chúa là Thiên Chúa hằng sống của tôi, bất cứ điều gì tôi sinh ra, dù là nam hay nữ, tôi sẽ dâng nó cho Chúa, Thiên Chúa của tôi, và nó sẽ phục vụ Ngài trong những điều thánh thiện, trong suốt cuộc đời của nó. 3 Và kìa, có hai thiên thần hiện ra và nói với bà: Này Joachim, chồng bà đang đến với những người chăn chiên của ông ấy. 4 Vì một thiên sứ của Chúa cũng đã đến gặp ông và nói: Chúa là Đức Chúa Trời đã nghe lời cầu nguyện của ông, hãy vội vàng rời đi vì này, Anna, vợ ông sẽ thụ thai. 5 Giô-a-kim đi xuống, gọi những người chăn chiên của mình và bảo hãy mang đến đây cho tôi mười con chiên cái không tì vết, không tì vết, chúng sẽ dâng cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời của tôi. 6 Hãy mang đến cho ta mười hai con bò con không tì vết, mười hai con bò con đó sẽ dành cho các thầy tế lễ và các trưởng lão. 7 Cũng mang cho ta một trăm con dê, một trăm con dê đó sẽ dành cho toàn dân. 8 Giô-a-kim đi xuống với bọn chăn chiên, còn Anna đứng ở cổng nhìn thấy Giô-akim đi cùng bọn chăn chiên. 9 Nàng chạy tới, quàng cổ người mà nói: Bây giờ tôi biết Chúa đã ban phước dồi dào cho tôi: 10 Vì này, tôi vốn là góa phụ, nay không còn góa bụa nữa, và tôi là người son sẻ, sẽ thụ thai. CHƯƠNG 5 1 Ngày đầu tiên Giô-akim ở trong nhà mình, nhưng hôm sau ông mang lễ vật đến và nói: 2 Xin Chúa thương xót tôi, xin cho tấm bảng trên trán thầy tế lễ được hiển lộ. 3 Ông xem xét chiếc đĩa mà thầy tế lễ đeo và thấy nó không hề tìm thấy tội lỗi nơi ông. 4 Giô-a-kim nói: Bây giờ tôi biết Chúa là Đấng nhân từ đối với tôi và đã xóa bỏ mọi tội lỗi của tôi. 5 Ông rời khỏi đền thờ của Chúa và trở về nhà mình. 6 Khi Anna được chín tháng, nàng sanh ra và nói với bà đỡ rằng: Tôi đã sinh ra con gì? 7 Và cô ấy nói với cô ấy, một cô gái. 8 Anna nói: “Hôm nay Chúa đã tôn vinh tâm hồn tôi; và cô ấy đặt cô ấy lên giường.
  • 2. 9 Khi đã mãn ngày thanh tẩy, bà cho đứa trẻ bú và đặt tên là Maria. CHƯƠNG 6 1 Đứa trẻ càng ngày càng khỏe mạnh, đến nỗi khi được chín tháng, mẹ nó đặt nó xuống đất để thử xem nó có đứng được không; và khi đi được chín bước, cô bé lại đến trong lòng mẹ. 2 Mẹ nàng đỡ lấy nàng và nói rằng: Có Chúa là Đức Chúa Trời tôi hằng sống, con sẽ không bước đi trên đất này nữa cho đến khi ta đưa con vào đền thờ của Chúa. 3 Theo đó, bà đã biến căn phòng của mình thành một nơi thánh, không cho phép ai đến gần mình một cách bất bình thường hoặc ô uế, nhưng đã mời một số con gái Israel không bị ô uế, và họ đã kéo bà sang một bên. 4 Khi Hài nhi được một tuổi, Giô-a-kim làm tiệc lớn và mời các thầy tế lễ, luật sĩ, trưởng lão và toàn thể dân Y-sơ-ra-ên đến; 5 Giô-a-kim dâng con gái cho các thầy tế lễ cả, họ chúc phước cho nó và nói rằng: Xin Đức Chúa Trời của tổ phụ chúng ta phù hộ cho con gái này, và ban cho nó một danh tiếng vang lừng qua các thế hệ. Và tất cả mọi người đều trả lời: Đúng như vậy, Amen. 6 Giô-a-kim dâng nàng lần thứ hai cho các thầy tế lễ, họ chúc phước cho nàng rằng: Lạy Đức Chúa Trời Chí Cao, xin hãy quan tâm đến cô gái này và chúc phước cho cô ấy một phước lành đời đời. 7 Mẹ cô liền bế cô lên, cho cô bú và hát bài ca sau đây kính Chúa. 8 Tôi sẽ hát một bài ca mới cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời của tôi, vì Ngài đã viếng thăm tôi, cất khỏi tôi sự sỉ nhục của kẻ thù nghịch tôi, và ban cho tôi bông trái sự công bình của Ngài, để bây giờ điều đó được thuật lại cho con cháu Ru-bên , mà Anna cho là tệ. 9 Sau đó, bà đặt đứa trẻ vào yên nghỉ trong căn phòng mà bà đã thánh hiến, rồi bà đi ra ngoài phục vụ các em. 10 Khi bữa tiệc đã xong, họ ra về vui mừng và ca ngợi Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên. CHƯƠNG 7 1 Nhưng cô gái đã lớn, và khi cô được hai tuổi, Joachim nói với Anna: Chúng ta hãy dẫn cô ấy đến đền thờ của Chúa, để chúng ta có thể thực hiện lời thề mà chúng ta đã thề với Chúa là Đức Chúa Trời, kẻo Ngài phải tức giận với chúng tôi và lời đề nghị của chúng tôi là không thể chấp nhận được. 2 Nhưng Anna nói: Chúng ta hãy đợi đến năm thứ ba kẻo cô ấy bối rối không biết cha mình. Và Joachim nói, Chúng ta hãy chờ đợi. 3 Khi đứa trẻ được ba tuổi, Giô-akim nói rằng: Chúng ta hãy mời những con gái người Hê-bơ-rơ là những người không bị ô uế, mỗi người hãy lấy một ngọn đèn và thắp lên, để đứa trẻ không quay trở lại nữa, và tâm trí cô ấy hướng về đền thờ của Chúa. 4 Và họ làm như vậy cho đến khi lên được đền thờ của Chúa. Thầy tế lễ thượng phẩm đã tiếp rước nàng, chúc phước cho nàng và nói rằng: Ma-ri, Đức Chúa là Đức Chúa Trời đã tôn vinh danh của ngươi trải qua mọi thế hệ, và qua ngươi, Chúa sẽ bày tỏ sự cứu chuộc của Ngài cho con cái Y-sơ-ra-ên, 5 Ông đặt nàng trên bậc thứ ba của bàn thờ. Đức Giê-hô-va ban ân điển cho nàng, nàng nhảy múa bằng chân mình và cả nhà Y-sơ-ra-ên đều yêu mến nàng. CHƯƠNG 8 1 Cha mẹ cô ra đi, lòng đầy kinh ngạc và ca ngợi Thiên Chúa vì cô gái không trở về với họ nữa. 2 Nhưng Ma-ri vẫn tiếp tục ở trong đền thờ như một con chim bồ câu được giáo dục ở đó và nhận thức ăn từ tay thiên thần. 3 Khi cô được mười hai tuổi, các tư tế họp lại trong một hội đồng và nói rằng: Này, Maria mới mười hai tuổi; Chúng ta phải làm gì với nó, kẻo nơi thánh của Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta bị ô uế? 4 Các thầy tế lễ đáp cùng thầy tế lễ thượng phẩm Xa-cha-ri rằng: Ngươi hãy đứng trước bàn thờ của Đức Giê-hô-va, vào trong nơi thánh và cầu xin về Đức Giê-hô-va, và hãy làm theo mọi điều Đức Giê-hô-va sẽ bày tỏ cho ngươi. 5 Thầy tế lễ thượng phẩm vào Nơi Chí Thánh, lấy áo đeo ngực về sự phán xét và cầu nguyện cho nàng; 6 Thiên sứ của Chúa đến gần ông và nói: Xa-cha-ri, Xa-cha-ri, hãy đi triệu tập tất cả những người góa bụa trong dân, mỗi người hãy mang theo cây gậy của mình và người nào mà Chúa sẽ chỉ cho một dấu hiệu sẽ là chồng của Mary. 7 Những người rao giảng đi khắp xứ Giu-đê, tiếng kèn của Chúa vang lên, và toàn dân chạy đến hội họp lại. 8 Giô-sép cũng ném chiếc rìu đi và đi ra đón họ; và khi gặp nhau, họ đi đến thầy tế lễ thượng phẩm, mỗi người cầm lấy cây gậy của mình. 9 Thầy tế lễ thượng phẩm nhận gậy của họ xong rồi vào đền thờ cầu nguyện; 10 Khi cầu nguyện xong, ông cầm lấy những cây gậy và đi ra phân phát chúng, nhưng không có phép lạ nào xảy đến với họ. 11 Giô-sép lấy cây gậy cuối cùng và kìa một con chim bồ câu từ cây gậy bay ra đậu trên đầu Giô-sép. 12 Thầy tế lễ thượng phẩm nói: “Giuse, chính ngươi là người được chọn để lấy Đức Trinh Nữ của Chúa, để giữ cho mình.” 13 Nhưng Giô-sép từ chối, nói rằng: Tôi đã già, đã có con, còn nàng thì còn trẻ, tôi sợ bị coi là lố bịch trong xứ Y-sơ-ra- ên. 14 Thầy tế lễ thượng phẩm đáp: Giô-sép, hãy kính sợ Giê-hô- va Đức Chúa Trời ngươi, và nhớ lại cách Đức Chúa Trời đối xử với Đa-than, Cô-ra và A-bi-ram, đất nứt ra và nuốt chửng họ như thế nào, vì sự mâu thuẫn của họ. 15 Vậy bây giờ, Giô-sép, hãy kính sợ Đức Chúa Trời, kẻo những điều tương tự lại xảy đến trong gia đình con chăng. 16 Giô-sép sợ hãi, đem nàng về nhà mình. Giô-sép nói với Ma-ri rằng: Nầy, ta đã đem nàng ra khỏi đền thờ của Chúa, và bây giờ ta sẽ để nàng ở trong nhà ta; Tôi phải ghi nhớ công việc xây dựng của mình. xin Chúa ở cùng ngươi. CHƯƠNG 9 1 Xảy ra trong hội đồng thầy tế lễ có người nói rằng: Chúng ta hãy làm một bức màn mới cho đền thờ. 2 Thầy tế lễ thượng phẩm nói: Hãy gọi bảy trinh nữ không tì vết thuộc chi phái Đa-vít đến cho ta. 3 Các đầy tớ đi và đưa họ vào đền thờ của Chúa, và thầy tế lễ thượng phẩm bảo họ hãy bắt thăm trước mặt ta bây giờ, ai trong các ngươi sẽ dệt sợi chỉ vàng, ai là người dệt sợi chỉ xanh, ai là sợi chỉ đỏ, ai là người dệt sợi vải gai mịn? , và ai là người thực sự màu tím. 4 Thầy tế lễ thượng phẩm nhận biết Ma-ri là người thuộc chi tộc Đa-vít; và anh ấy gọi cô ấy, và màu tím thực sự rơi vào tay cô ấy để quay, và cô ấy đi về nhà riêng của mình. 5 Nhưng từ lúc đó, thầy thượng tế Xa-cha-ri trở nên câm, và Sa-mu-ên bị nhốt trong phòng cho đến khi Xa-cha-ri nói lại được. 6 Nhưng Ma-ri đã lấy màu tím thật và quay nó.
  • 3. 7 Bà lấy một cái vò đi múc nước và nghe có tiếng phán rằng: Hỡi Đấng đầy ân điển, 1 Đức Giê-hô-va ở cùng ngươi; ngươi là người có phúc nhất giữa các phụ nữ. 8 Cô ấy nhìn quanh bên phải và bên trái (để xem) giọng nói đó phát ra từ đâu, rồi run rẩy bước vào nhà, đặt bình nước xuống, cô ấy lấy chiếc bình màu tím và ngồi xuống ghế để làm việc. . 9 Nầy, thiên sứ của Chúa đứng bên cạnh nàng và nói: Hỡi Ma-ri, đừng sợ, vì ngươi đã được ơn trước mặt Đức Chúa Trời; 10 Cô nghe xong liền tự hỏi lời chào đó có ý nghĩa gì. 11 Thiên sứ nói với nàng rằng: Chúa ở cùng ngươi và ngươi sẽ thụ thai. 12 Cô ấy trả lời: Cái gì! Liệu tôi có thể thụ thai bởi Đức Chúa Trời hằng sống và sinh con như mọi phụ nữ khác không? 13 Nhưng thiên sứ đáp lại rằng: Hỡi Ma-ri, không phải vậy, nhưng Đức Thánh Linh sẽ đến trên ngươi, và quyền năng Đấng Tối Cao sẽ che phủ ngươi; 14 Vậy nên con gì ngươi sinh ra sẽ là thánh và sẽ được gọi là Con Đức Chúa Trời hằng sống, và ngươi sẽ gọi tên Ngài là Giê-su; vì Ngài sẽ cứu dân Ngài khỏi tội lỗi. 15 Và này, chị họ của ngươi là Elizabeth, nàng cũng đã thụ thai một đứa con trai khi về già. 16 Hiện nay nàng đã được sáu tháng, vốn gọi là son sẻ; vì không có gì là không thể đối với Thiên Chúa. 17 Ma-ri thưa rằng: Đây là tôi tớ Chúa; hãy để điều đó xảy ra với tôi theo lời của bạn. 18 Khi nàng đã làm xong tấm vải điều, nàng mang nó đến cho thầy cả thượng phẩm, thầy cả thượng phẩm chúc phước cho nàng rằng: Ma-ri, Đức Chúa là Đức Chúa Trời đã tôn vinh danh ngươi, và ngươi sẽ được phước trong mọi thời đại trên thế gian. . 19 Lúc ấy, Ma-ri vui mừng đi đến nhà chị họ là Ê-li-sa-bét và gõ cửa. 20 Ê-li-sa-bét nghe vậy liền chạy ra mở cửa, chúc phước cho nàng và nói rằng: Vì đâu mà mẹ của Chúa tôi lại đến thăm tôi? 21 Vì kìa! ngay khi lời chào của bạn lọt vào tai tôi, những gì trong tôi đã nhảy lên và chúc phúc cho bạn. 22 Nhưng Ma-ry không biết những điều huyền nhiệm mà tổng lãnh thiên thần Gabriel đã nói với mình, nên ngước mắt lên trời và thưa rằng: Lạy Chúa! Tôi là gì mà mọi thế hệ trên mặt đất đều khen tôi có phước? 23 Nhưng nàng thấy mình lớn lên mỗi ngày, nên sợ hãi, nên trở về nhà, ẩn mình khỏi dân Y-sơ-ra-ên; và được mười bốn tuổi khi tất cả những điều này xảy ra. CHƯƠNG 10 1 Khi nàng được sáu tháng, Giô-sép trở về từ công việc xây nhà ở nước ngoài, vốn là nghề của ông, bước vào nhà thì thấy Đức Trinh Nữ đã lớn: 2 Ông liền tát vào mặt mình và nói: “Tôi lấy mặt nào mà ngước nhìn Giê-hô-va Đức Chúa Trời của tôi? hoặc, tôi sẽ nói gì về người phụ nữ trẻ này? 3 Vì tôi đã nhận cô ấy là một Trinh nữ từ đền thờ của Chúa, Đức Chúa Trời của tôi, và đã không bảo tồn cô ấy như vậy! 4 Ai đã lừa dối tôi như vậy? Ai đã phạm tội ác này trong nhà tôi và đã dụ dỗ Trinh nữ khỏi tôi, đã làm ô uế cô ấy? 5 Chẳng phải lịch sử của Ađam đã được hoàn tất nơi tôi sao? 6 Vì ngay lúc vinh quang của mình, con rắn đã đến và tìm thấy một mình Ê-va và dụ dỗ bà. 7 Điều tương tự đã xảy ra với tôi. 8 Giô-sép đứng dậy khỏi mặt đất, gọi nàng đến và nói: Hỡi người được Đức Chúa Trời ưu ái biết bao, sao nàng lại làm điều này? 9 Tại sao ngươi lại hạ thấp giá trị tâm hồn mình, một người đã được giáo dục trong Nơi Chí Thánh, và đã nhận thức ăn từ tay các thiên thần? 10 Nhưng nàng rưng rưng nước mắt mà đáp rằng: Tôi vô tội và chưa hề quen biết đàn ông nào. 11 Giô-sép hỏi: Sao em lại có thai vậy? 12 Ma-ri thưa: “Có Chúa là Đức Chúa Trời tôi hằng sống, tôi không biết bằng cách nào. 13 Giô-sép vô cùng sợ hãi, bỏ nàng đi, tính toán phải làm gì với nàng; và do đó anh ấy tự lý luận với chính mình: 14 Nếu tôi che giấu tội ác của cô ấy, tôi sẽ mắc tội theo luật pháp của Chúa; 15 Nếu tôi phát hiện ra cô ấy cho dân Y-sơ-ra-ên thì tôi e rằng cô ấy đang mang thai bởi một thiên thần, tôi sẽ bị phát hiện là phản bội mạng sống của một người vô tội: 16 Vậy tôi phải làm gì? Tôi sẽ sa thải cô ấy một cách riêng tư. 17 Đêm đến, ông thấy sứ thần Chúa hiện đến báo mộng cho ông rằng: 18 Đừng ngại đón nhận cô gái trẻ đó, vì những gì ở trong cô ấy là của Đức Thánh Linh; . 19 Người sẽ sinh một con trai, ngươi hãy đặt tên là Giê-su, vì chính con trai ấy sẽ cứu dân mình ra khỏi tội. 20 Sau đó, Giô-sép thức dậy và tôn vinh Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, Đấng đã ban ơn cho ông và bảo vệ Đức Trinh Nữ. CHƯƠNG 11 1 An-ne, thư ký đến, nói với Giô-sép rằng: Sao từ lúc ngươi trở về, chúng tôi không thấy ngươi? 2 Giô-sép đáp: Vì đi đường mệt mỏi nên tôi đã nghỉ ngơi ngày đầu tiên. 3 Nhưng Annas quay lại thì thấy Đức Trinh Nữ đã lớn với một hài nhi. 4 Rồi đi đến gặp thầy tế lễ và nói rằng: Giô-sép, người mà ngài rất tin cậy, đã phạm một tội ác khét tiếng, đó là đã làm ô uế Đức Trinh Nữ mà ông đã tiếp nhận từ đền thờ của Chúa, và đã bí mật kết hôn. cô ấy, mà không phát hiện ra điều đó cho con cái Israel. 5 Thầy tế lễ nói: Giô-sép đã làm điều đó phải không? 6 Annas đáp: “Nếu ngài sai một đầy tớ nào của ngài đi, ngài sẽ thấy cô ấy có thai. 7 Đầy tớ đi và gặp được như lời ông nói. 8 Sau đó, cả cô và Joseph đều bị đưa ra xét xử, và vị linh mục nói với cô: “Mary, em đã làm gì vậy?” 9 Tại sao ngươi lại hạ giá tâm hồn mình, quên mất Đức Chúa Trời mình, khi ngươi được nuôi dưỡng trong Nơi Chí Thánh, nhận thức ăn từ tay các thiên sứ và nghe các bài hát của họ? 10 Tại sao ngươi lại làm điều này? 11 Cô ấy trả lời với một dòng nước mắt: Có Chúa, Thiên Chúa của tôi hằng sống, tôi vô tội trước mặt Ngài, vì tôi không biết ai cả. 12 Thầy tế lễ nói với Giô-sép: Tại sao con làm điều này? 13 Giô-sép đáp: “Có Chúa là Đức Chúa Trời tôi hằng sống, tôi không quan tâm gì đến nàng cả. 14 Nhưng thầy tế lễ đáp rằng: Chớ nói dối, nhưng hãy nói sự thật; ngươi đã bí mật kết hôn với cô ấy, và không hề phát hiện ra điều đó cho con cái Israel, và hạ mình xuống dưới bàn tay toàn năng của Thiên Chúa, để dòng dõi của ngươi có thể được ban phước. 15 Và Joseph im lặng. 16 Sau đó, linh mục nói với Joseph, Bạn phải khôi phục lại đền thờ của Chúa, Đức Trinh Nữ mà bạn đã lấy từ đó. 17 Nhưng người ấy khóc lóc thảm thiết, thầy tế lễ nói thêm: “Tôi sẽ cho hai người uống nước của Chúa, 1 là nước dùng để thử, và như vậy tội lỗi các người sẽ bị phơi bày trước mặt các người.”
  • 4. 18 Thầy tế lễ lấy nước cho Giô-sép uống rồi đưa chàng lên núi. 19 Anh ta trở về bình an vô sự, và mọi người đều thắc mắc rằng tội lỗi của anh ta không bị phát hiện. 20 Thầy tế lễ nói: Vì Chúa không tỏ ra tội lỗi của anh, nên tôi cũng không lên án anh. 21 Thế là Ngài cho họ đi. 22 Giô-sép đem Ma-ri về nhà, vui mừng và ca ngợi Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên. CHƯƠNG 12 1 Và chuyện rằng, có một chiếu chỉ của Hoàng đế Augustus rằng tất cả người Do Thái, những người ở Bethlehem trong Judæa, phải bị đánh thuế: 2 Giô-sép đáp: Tôi sẽ lo việc nộp thuế cho các con tôi. Nhưng tôi phải làm gì với người đàn bà trẻ này? 3 Tôi xấu hổ vì bị đánh thuế nàng làm vợ mình; và nếu tôi coi cô ấy là con gái tôi thì cả Israel đều biết cô ấy không phải là con gái tôi. 4 Khi thời điểm Chúa đã đến, hãy để Ngài làm điều gì Ngài thấy tốt. 5 Ông thắng lừa và đặt nó lên, Giô-sép và Si-môn theo sau nó và đến Bết-lê-hem trong vòng ba dặm. 6 Giô-sép quay lại thấy Ma-ri đang buồn rầu thì thầm nghĩ rằng: Có lẽ nàng đang đau khổ vì điều gì đó trong lòng chăng. 7 Nhưng khi anh quay lại, thấy cô đang cười thì nói với cô: 8 Mary, tại sao đôi khi tôi thấy nỗi buồn, đôi khi nụ cười và niềm vui trên khuôn mặt của bạn? 9 Ma-ri thưa rằng: Chính mắt tôi thấy hai người, một người khóc và than khóc, người kia cười và vui mừng. 10 Rồi anh ta lại đi ngang qua, và Ma-ri nói với Giô-sép: Hãy đưa tôi xuống khỏi lừa, vì điều gì ở trong tôi đang ép phải trào ra. 11 Nhưng Giô-sép đáp: “Tôi sẽ đưa anh đi đâu? vì nơi này là sa mạc. 12 Ma-ri lại nói với Giô-sép: Hãy thả tôi xuống, vì điều gì đó trong tôi đang thúc giục tôi rất mạnh mẽ. 13 Và Joseph đã đưa cô ấy xuống. 14 Ở đó anh ta tìm được một cái hang và để cô vào đó. CHƯƠNG 13 1 Bỏ vợ và các con trai trong hang đá, Giô-sép đi tìm một bà đỡ người Do Thái ở làng Bết-lê-hem. 2 Nhưng khi tôi đang đi, Joseph nói, tôi nhìn lên không trung và tôi thấy những đám mây kinh ngạc và những con chim trời dừng lại giữa chuyến bay của chúng. 3 Tôi nhìn xuống đất, thấy một cái bàn bày ra, có người làm việc ngồi quanh đó, nhưng tay họ đặt trên bàn, và họ không cử động để ăn. 4 Ai có thịt trong miệng thì không ăn. 5 Những người giơ tay lên đầu cũng không rút tay lại: 6 Người đưa lên miệng chẳng cho gì vào; 7 Nhưng mặt họ đều hướng lên trên. 8 Và tôi thấy đàn chiên tản đi, nhưng chiên vẫn đứng yên. 9 Người chăn chiên giơ tay định đánh chúng, nhưng tay ông cứ giơ lên. 10 Tôi nhìn ra sông, thấy bọn trẻ con há miệng gần nước và rờ nước nhưng không uống. CHƯƠNG 14 1 Sau đó, tôi nhìn thấy một người phụ nữ từ trên núi đi xuống, và cô ấy nói với tôi, Anh đi đâu vậy, anh bạn? 2 Tôi đáp rằng: Tôi đi xin một bà đỡ người Hê-bơ-rơ. 3 Cô ấy đáp: Người đàn bà sắp sinh ở đâu? 4 Tôi đáp: Trong hang, nàng đã đính hôn với tôi. 5 Bà mụ nói: “Bà ấy không phải là vợ ông sao? 6 Giô-sép đáp: “Đó là Ma-ri, người đã được giáo dục trong Nơi Chí Thánh, trong nhà Chúa, và nàng đã thuộc về số phận của tôi, và không phải là vợ tôi, nhưng đã thụ thai bởi Đức Thánh Linh. 7 Bà đỡ nói: Điều này có đúng không? 8 Ngài đáp: Hãy đến mà xem. 9 Bà đỡ đi theo anh ta và đứng trong hang. 10 Sau đó, một đám mây sáng bao phủ hang động, và bà đỡ nói: Hôm nay tâm hồn tôi được tôn vinh, vì mắt tôi đã thấy những điều kỳ diệu, và sự cứu rỗi đã được đưa đến cho Israel. 11 Bỗng dưng đám mây trở thành ánh sáng lớn trong hang động đến nỗi mắt họ không thể chịu nổi. 12 Nhưng ánh sáng giảm dần cho đến khi hài nhi hiện ra và bú sữa mẹ là Ma-ri. 13 Bà đỡ kêu lên và nói: “Thật là một ngày vinh quang biết bao, khi mắt tôi đã được chứng kiến ​ ​ cảnh tượng phi thường này! 14 Bà đỡ ra khỏi hang và Salome gặp bà. 15 Và bà đỡ nói với cô ấy, Salome, Salome, tôi sẽ kể cho bạn nghe một điều đáng kinh ngạc nhất mà tôi đã thấy, 16 Một trinh nữ đã sinh ra, đó là một điều trái với tự nhiên. 17 Salome trả lời: “Như Chúa là Thiên Chúa hằng sống của tôi, nếu tôi không nhận được bằng chứng cụ thể về vấn đề này, tôi sẽ không tin rằng một trinh nữ đã sinh con. 18 Sau đó Salome đi vào, và bà đỡ nói: “Mary, hãy trình diện đi, vì có một cuộc tranh luận lớn về ngươi.” 19 Và Salome nhận được sự hài lòng. 20 Nhưng tay nàng đã khô héo và nàng rên rỉ cay đắng. 21 Và nói rằng: Khốn thay cho tôi vì sự gian ác của tôi; vì tôi đã thử Đức Chúa Trời hằng sống, và tay tôi sẵn sàng buông ra. 22 Sa-lô-mê cầu nguyện Đức Giê-hô-va rằng: Hỡi Đức Chúa Trời của tổ phụ tôi, xin nhớ đến tôi, vì tôi thuộc dòng dõi Áp- ra-ham, Y-sác và Gia-cốp. 23 Đừng để tôi bị dân Y-sơ-ra-ên sỉ nhục, nhưng hãy phục hồi âm thanh cho cha mẹ tôi. 24 Vì, ôi Chúa, Ngài biết rõ rằng tôi đã nhân danh Ngài thực hiện nhiều công việc bác ái và đã nhận được phần thưởng từ Ngài. 25 Lúc này, thiên thần của Chúa đứng bên cạnh Salome và nói: Chúa là Đức Chúa Trời đã nghe lời cầu nguyện của ngươi, hãy đưa tay ngươi ra đỡ đứa trẻ và bế nó, và nhờ đó ngươi sẽ được phục hồi. 26 Salome vô cùng vui mừng, đến gần đứa trẻ và nói: “Tôi sẽ chạm vào nó.” 27 Bà định thờ lạy ông, vì bà nói: Đây là một vị vua vĩ đại đã sinh ra ở Ít-ra-en. 28 Lập tức Salome khỏi bệnh. 29 Bà đỡ đi ra khỏi hang và được Đức Chúa Trời chấp nhận. 30 Và kìa! có tiếng nói đến với Salome, Đừng thuật lại những điều kỳ lạ mà ngươi đã thấy cho đến khi đứa trẻ đến Giê-ru- sa-lem. 31 Thế là Sa-lô-mê cũng ra đi, được Đức Chúa Trời chấp nhận. CHƯƠNG 15 1 Lúc ấy, Giô-sép đang chuẩn bị lên đường, vì tại Bết-lê-hem đã xảy ra tình trạng hỗn loạn lớn khi có một số nhà thông thái từ phương đông đến, 2 Ai nói: Vua dân Do-thái sinh ra ở đâu? Vì chúng tôi đã thấy ngôi sao Ngài ở phương Đông và đến để thờ lạy Ngài. 3 Khi Hê-rô-đê nghe tin thì vô cùng bối rối, sai sứ giả đến gặp các nhà thông thái và các thầy tế lễ, và hỏi họ ở tòa thị chính rằng:
  • 5. 4 Và nói với họ: “Các ông đã viết ở đâu về Đấng Christ là vua, hay Ngài sẽ sinh ra ở đâu?” 5 Người ta đáp rằng: Tại Bết-lê-hem thuộc xứ Giu-đa; vì có lời chép rằng: Và ngươi, Bết-lê-hem, đất Giu-đa, không phải là thành nhỏ nhất trong số các thủ lĩnh của Giu-đa, vì ngươi là nơi ngươi sẽ ra đời một người cai trị, người sẽ cai trị dân Y- sơ-ra-ên của ta. 6 Sau khi đuổi các thầy tế lễ cả đi, ông hỏi thăm những người ở trong tòa thị chính và nói với họ: “Các anh đã thấy dấu hiệu gì về vị vua mới sinh ra?” 7 Họ đáp: “Chúng tôi thấy một ngôi sao lớn khác thường chiếu sáng giữa các ngôi sao trên trời, và sáng hơn tất cả các ngôi sao khác đến nỗi chúng không thể nhìn thấy được nữa, và qua đó chúng tôi biết rằng một vị vua vĩ đại đã sinh ra ở Y-sơ- ra-ên, và do đó chúng tôi đến để thờ phượng Ngài. 8 Vua Hê-rốt bảo họ rằng: Hãy đi điều tra kỹ càng; Nếu tìm được đứa trẻ, hãy báo lại cho tôi, để tôi cũng đến bái lạy nó. 9 Các nhà thông thái liền đi ra và kìa, ngôi sao họ thấy ở phương đông đi trước mặt họ cho đến khi nó dừng lại trên hang động nơi Hài nhi ở cùng với mẹ Ngài là Ma-ry. 10 Sau đó, họ lấy yến mạch trong kho báu của mình ra và dâng cho Ngài vàng, nhũ hương và mộc dược. 11 Khi được thiên sứ báo mộng là đừng ngang qua xứ Giu-đa mà trở lại gặp Hê-rốt, họ đi đường khác mà về xứ mình. CHƯƠNG 16 1 Vua Hê-rốt biết mình bị các nhà thông thái chế nhạo, nên rất tức giận, truyền lệnh cho mấy người đi giết tất cả trẻ em từ hai tuổi trở xuống ở Bết-lê-hem. 2 Ma-ry nghe tin các trẻ em sắp bị giết, thì rất sợ hãi, ôm lấy trẻ, bọc trong tã rồi đặt vào chuồng bò, vì quán trọ không còn chỗ cho các bà. 3 Ê-li-sa-bét cũng hay tin con mình là Giăng sắp bị truy lùng, liền đem con lên núi tìm chỗ giấu con. 4 Và không có nơi nào bí mật được tìm thấy. 5 Bà than thở trong lòng rằng: Hỡi núi của Chúa, xin hãy đón nhận người mẹ cùng với đứa con. 6 Vì Elizabeth không thể trèo lên được. 7 Lập tức ngọn núi bị chia ra và tiếp nhận họ. 8 Và có thiên sứ của Chúa hiện đến để bảo vệ họ. 9 Nhưng Hê-rốt cho truy lùng Giăng, sai đầy tớ đến Xa-cha-ri đương lúc ông đang hầu việc nơi bàn thờ, và nói với ông rằng: Ông giấu con trai ông ở đâu? 10 Ngài đáp rằng: Tôi là tôi tớ Đức Chúa Trời, tôi tớ nơi bàn thờ; làm sao tôi biết con trai tôi ở đâu? 11 Các đầy tớ trở về thuật lại cho vua Hê-rốt biết mọi việc; Lúc đó ông nổi giận và nói: “Con trai ông ta chẳng phải sẽ làm vua Y-sơ-ra-ên sao?” 12 Vua lại sai đầy tớ mình đến Xa-cha-ri mà nói rằng: Hãy nói thật cho chúng tôi biết, con trai ông ở đâu, vì ông biết rằng mạng sống của ông nằm trong tay tôi. 13 Đầy tớ đi thuật lại mọi chuyện cho ông nghe: 14 Nhưng Xa-cha-ri đáp rằng: Tôi là kẻ tử đạo vì Đức Chúa Trời, và nếu Ngài làm đổ máu tôi, thì Chúa sẽ nhận lấy linh hồn tôi. 15 Ngoài ra, hãy biết rằng các ngươi đã làm đổ máu vô tội. 16 Tuy nhiên, Xa-cha-ri bị sát hại tại lối vào đền thờ, bàn thờ và trên vách ngăn; 17 Nhưng dân Y-sơ-ra-ên không biết ông bị giết khi nào. 18 Đến giờ chào hỏi, các thầy tế lễ vào đền thờ, nhưng Xa- cha-ri không theo tục lệ mà gặp họ và chúc phước; 19 Thế mà họ vẫn đợi ông chào họ; 20 Khi người ta thấy Ngài đã lâu không đến, thì một người trong bọn họ mạo hiểm đi vào nơi thánh, nơi có bàn thờ, và thấy máu đông lại trên đất; 21 Nầy, có tiếng từ trên trời phán rằng: Xa-cha-ri đã bị giết, huyết người sẽ không được lau sạch cho đến khi kẻ báo thù huyết người đến. 22 Nhưng ông nghe vậy thì sợ hãi, đi ra thuật lại cho các tư tế những điều ông đã thấy và đã nghe; và tất cả họ đều đi vào và nhìn thấy sự thật. 23 Các mái của đền thờ rú lên và xé nát từ trên xuống dưới. 24 Họ không tìm thấy xác, chỉ thấy máu đông cứng như đá. 25 Họ trở nên xấu hổ và báo cho dân chúng biết rằng Xa-cha- ri đã bị sát hại, và tất cả các chi tộc Y-sơ-ra-ên hay tin đều để tang ông và than khóc ba ngày. 26 Sau đó, các thầy tế lễ bàn nhau về một người sẽ kế vị người ấy. 27 Si-mê-ôn và các thầy tế lễ khác bắt thăm, và thăm trúng trúng Si-mê-ôn. 28 Vì ông đã được Đức Thánh Linh bảo đảm rằng ông sẽ không chết cho đến khi thấy Đấng Christ đến trong xác thịt.