Đã chia sẻ đến cho các bạn học viên một bài luận thạc sĩ với đề tài là luận án quản lý nhà nước về di tích lịch sử văn hoá hoàn toàn miễn phí. Nếu các bạn học viên muốn tải bài mẫu này vui lòng nhắn tin qua zalo : 0934.573.149 để được hỗ trợ tải nhé.
Sáng kiến Dạy học theo định hướng STEM một số chủ đề phần “vật sống”, Khoa họ...
Luận án quản lý nhà nước về di tích lịch sử văn hoá
1. HỌC VIỆN HÀNH CHÍNH QUỐC GIA
ĐỀ CƯƠNG LUẬN VĂN THẠC SĨ
TÊN ĐỀ TÀI LUẬN VĂN
QUẢN LÝ NHÀ NƯỚC VỀ DI TÍCH LỊCH SỬ - VĂN HÓA TRÊN ĐỊA
BÀN THÀNH PHỐ RẠCH GIÁ, TỈNH KIÊN GIANG
Tham khảo thêm tài liệu tại Luanvantot.com
Dịch Vụ Hỗ Trợ Viết Thuê Tiểu Luận,Báo Cáo
Khoá Luận, Luận Văn
Zalo Hỗ Trợ : 0934.573.149
TP. Hồ Chí Minh - 2022
BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO BỘ NỘI VỤ
2. 1
1. Lý do chọn đề tài luận văn
Theo Luật Di sản văn hóa năm 2001 được sửa đổi, bổ sung năm 2009
thì: Di tích lịch sử - văn hóa bao gồm các công trình xây dựng, địa điểm và các
di vật, cổ vật, bảo vật quốc gia thuộc côngtrình, địa điểm có giá trị lịch sử, văn
hóa, khoa học. Như vậy, Di tích lịch sử - văn hóa là một bộ phận quan trọng
của di sản văn hóa, thuộc về di sản văn hóa vật thể.
Di tích lịch sử - văn hóa luôn được Đảng và Nhà nước ta đặc biệt quan
tâm. Ngay từ khi mới thành lập và lãnh đạo đất nước, trong các nghị quyết và
cương lĩnh của Đảng đều nhất quán chủ trương bảo tồn và phát huy các giá trị
văn hóa truyền thống của dân tộc. Ngày 3/11/1945, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã
ký và công bố Sắc lệnh số 65/SL về bảo tồn cổ tích trên toàn cõi Việt Nam.
Đến Hội nghị lần thứ năm Ban Chấp hành Trung ương Đảng (khóa VIII) về
xây dựng và phát triển nền văn hóa Việt Nam tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc,
đã ban hành Nghị quyết, nêu rõ:“Di sản văn hoá là tài sản vô giá, gắn kết cộng
đồng dân tộc, là cốt lõi của bản sắc dân tộc, cơ sở để sáng tạo những giá trị
mới và giao lưu văn hoá.” [9, tr.56] Trên tinh thần Nghị quyết Trung ương 5
khóa VIII, hàng loạt các giải pháp xây dựng và phát triển văn hóa, nâng cao đời
sống tinh thần cho người dân đã ra đời.
Thành phố Rạch Giá là trung tâm chính trị, kinh tế, văn hóa, xã hội của
tỉnh Kiên Giang; nơi có sự giao hòa giữa cảnh quan sông nước biển đảo với
nhiều đình, chùa và hàng trăm côngtrình thờ tự nổi tiếng đã tạo ra sức hút mạnh
mẽ đối với du khách khi đến đây. Di tích lịch sử - văn hóa ở thành phố Rạch
Giá có vị trí, vai trò rất quan trọng trong đời sống vật chất và tinh thần đối với
người dân thành phố. Nó là tài sản vô giá ẩn chứa những giá trị tốt đẹp mà ông
cha ta để lại nhằm giáo dục cho các thế hệ về nét truyền thống đặc trưng của
lịch sử, văn hóa và dân tộc. Ngoài ra thành phố còn có tiềm năng về phát triển
du lịch, nhiều di tích lịch sử - văn hóa được Bộ VHTTDL và UBND tỉnh Kiên
Giang xếp hạng công nhận di tích.
3. 2
Thời gian qua, côngtác bảo tồn và phát huy giá trị ditíchlịch sử - văn hóa
trên địa bàn tỉnh đã nhận được sự quan tâm chỉ đạo, đầu tư của Bộ Văn hóa, Thể
thao và Du lịch, Tỉnh ủy, Hội đồng nhân dân, Ủy ban nhân dân tỉnh; nhận được
sự quan tâm, ủng hộ của các tầng lớp nhân dân trong tỉnh, sự phốihợp giữa các
sở, ban, ngành, chính quyền địa phương. Từ khi được phân cấp quản lý di tích,
trách nhiệm các ban, ngành và chính quyền các cấp được xác định, phân công
cụ thể hơn, công tác quản lý di tích từng bước đi vào nề nếp.
Bên cạnh những ưu điểm nêu trên thì công tác quản lý nhà nước đối với
các di tích lịch sử - văn hóa trên địa bàn thành phố vẫn còn một số bất cập như:
còn nhiều di tích đang xuống cấp cần trùng tu nhưng chưa thực hiện được; một
số di tích vẫn còn các hộ dân có đất hoặc có nhà ở trong khu vực bảo vệ của di
tích đến nay vẫn chưa có kinh phí để đền bù giải tỏa, nên ảnh hưởng đến việc
quy hoạch và cấp chủ quyền, đồng thời ảnh hưởng đến cảnh quan, môi trường
di tích; một số di tích quản lý chưa tốt, để xảy ra tình trạng bị xâm hại, phá hủy
một phần hoặc mất đi hiện vật gốc của di tích; công tác giới thiệu, quảng bá di
tích, phát huy giá trị văn hóa phi vật thể tại di tíchvà độingũ hướng dẫn viên tại
các di tích còn hạn chế.
Nhận thức được tầm quan trọng và ý nghĩa của công tác quản lý nhà nước
về di tíchlịch sử– văn hoá trên địa bàn thành phố Rạch Giá, mặt khác, việc thực
hiện tốt côngtác này thì nhiều di tíchđược đầu tư tôn tạo đi vào hoạt động, phát
huy tốt giá trị trong du lịch và giáo dục truyền thống. Từ những lý do trên, tôi
chọn đề tài: “Quản lýnhà nước về di tích lịch sử - văn hóa trên địa bàn thành
phố Rạch Giá, tỉnhKiên Giang”đểlàm luận văn tốt nghiệp chuyên ngành quản
lý công.
2. Tình hình nghiên cứu có liên quan đến đề tài luận văn
2.1. Nhóm công trình nghiên cứu về công tác Quản lý nhà nước, bảo
tồn và phát huy di sản văn hóa
Trong thời gian qua có khá nhiều bài nghiên cứu, cuộc hội thảo và chuyên luận
của các nhà nghiên cứu tìm hiểu, phân tích về vấn đề tác động của CNH, ĐTH đối
4. 3
với DSVH. Năm 2000, cuốn sách Quản lý văn hóa đô thị trong điều kiện CNH, HĐH
đất nước của tác giả Lê Như Hoa đã đề cập đến những vấn đề quản lý văn hóa đô thị
ở nước ta trong bối cảnh chuyển từ cơ chế tập trung bao cấp sang cơ chế thị trường,
nền kinh tế phát triển mạnh mẽ đồng thời là quá trình ĐTH. Điều này rõ ràng đã ảnh
hưởng đến hoạt động quản lý văn hóa ở các khu ĐTH. Đối với các di tích ở đô thị,
cuốn sách đề cập tới một số hoạt động bảo tồn di tích, thực trạng ảnh hưởng của ĐTH
đối với di tích ở một số địa phương như Hà Nội, Huế... và đưa ra nhận xét rằng: Tuy
Đảng và Nhà nước ta có chủ trương, chính sách đúng đắn và quan tâm đến việc bảo
tồn và phát huy giá trị di tích lịch sử - văn hóa nhưng trong quá trình ĐTH hiện nay
do yếu tố tự phát, tính tổ chức và tính pháp luật trong hoạt động đô thị yếu nên hệ
thống di sản bị ảnh hưởng nghiêm trọng [17, tr.71].
Trong bài “Vấn đề quản lý nhà nước trong lĩnh vực bảo tồn di sản văn
hóa”, tác giả Đặng Văn Bài, đăng trên tạp chí Văn hóa nghệ thuật, số 4/2001
đã tập trung đề cập đến những nội dung chủ yếu của công tác quản lý nhà nước
đốivới di sản văn hóa. Các vấn đề trọng tâm được tác giả đề cập đến bao gồm:
quản lý nhà nước bằng văn bản pháp quy (gồm có các văn bản pháp quy về bảo
vệ, phát huy giá trị của di sản văn hóa; trong đó việc phân cấp quản lý di tích,
hệ thống tổ chức nghành bảo tồn - bảo tàng và đầu tư ngân sách cho các cơ
quan quản lý di tích - là yếu tố có tính chất quyết định nhằm tăng cường hiệu
quả quản lý. [11, tr.11-13].
Trong bài viết “Tầm nhìn tương lai đối với di sản văn hóa và hệ thống
bảo vệ di tích ở nước ta” của tác giả Nguyễn Quốc Hùng trên tạp chí Di sản
văn hóa, số 2/2004 đã đề cập tới những tác động của công nghiệp hóa, đô thị
hóa làm ảnh hưởng đến hệ thống di sản văn hóa nói chung, di tíchlịch sử- văn
hóa nói riêng. Trong bài viết tác giả đã phân tíchba nhóm giải pháp nhằm nâng
cao hiệu quả công tác quản lý, bảo tồn và phát huy giá trị di sản văn hóa trong
điều kiện công nghiệp hóa, đô thị hóa hiện nay.[20]
Với tác giả GS. Hà Văn Tấn trong bài viết “Bảovệ di tích lịch sử - văn
hóa trong bối cảnh công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước” in trong cuốn
“Mộtconđường tiếp cận di sản văn hóa”, Cục Di sảnvăn hóa, tập 2, năm 2005.
5. 4
Tác giả đã nhận xét rằng: Các di tích lịch sử - văn hóa đang trong tình trạng
SOS khẩn cấp… nếu chúng ta không có những chính sách bảo tồm thì ngay cả
các di tích quý giá ấy cũng sẽ bị mất đi, mà một dân tộc đánh mất di tích lịch
sử - văn hóa là một dân tộc đánh mất trí nhớ...
Trong cuốn Quản lý văn hóaViệt Nam trongtiến trìnhđổi mới và hộinhập quốc
tế năm 2012 do hai tác giả Phan Hồng Giang và Bùi Hoài Sơn (đồng chủ biên) đã đề
cập đến nhiều lĩnh vực cụ thể của hoạt động quản lý văn hóa ở nước ta hiện nay trong
đó có quản lý DSVH. Ở lĩnh vực này, hai tác giả đưa ra thực trạng quản lý di tích lịch
sử văn hóa, bảo tàng và DSVH phi vật thể. Nội dung quản lý được đề cập trên hai
khía cạnh: 1/Công tác quản lý nhà nước: Bao gồm việc ban hành các văn bản pháp
quy, các văn bản thể hiện chủ trương, đường lối của Đảng và Nhà nước về bảo tồn
DSVH dân tộc; 2/Công tác phát triển sự nghiệp: Tập trung phân tích những ưu điểm
trong hoạt động bảo tồn di tích như nhà nước đã đầu tư toàn bộ kinh phí cho các di
tích cách mạng kháng chiến, các di tích được đầu tư tu bổ, chống xuống cấp đã trở
thành các điểm thăm quan, du lịch hấp dẫn. Đồng thời nêu ra những hạn chế như chưa
có quy hoạch bảo tồn và phát huy giá trị, các dự án chưa đồng bộ,... Từ thực trạng
này hai tác giả đã đề ra những giải pháp cụ thể cho từng lĩnh vực của di tích như: Đầu
tư đồng bộ trong bảo tồn, tôn tạo, triển khai việc quy hoạch chi tiết đối với các di tích
để giải quyết hợp lý, hài hòa bền vững...[22, tr.486]
Tác giả Nguyễn Thịnh (2012) với công trình Di sản văn hóa Việt Nam -
Bản sắc và những vấn đề về quản lý, bảo tồn. Ông cho rằng bảo tồn di sản văn
hóa là vấn đề khó khăn và phức tạp và cũng là câu chuyện diễn ra hàng ngày,
trong bài viết đề cập đến việc bảo tồn phát huy, chức năng, phân loại, quản lý...
Để từ đó đặtra vấn đềlà bảo tồn disản như thế nào? Tuy nhiên trong côngtrình
nghiên cứu của ông chưa đề cập đến giá trị kiến trúc nghệ thuật của các di tích
nói chung [Error! Reference source not found.].
2.2. Nhóm công trình nghiên cứu về vùng đất Nam Bộ và di tích ở
Rạch Giá, Kiên Giang
Đồng bằng sông Cửu Long, nét sinh hoạt xưa và văn minh miệt vườn -
Sơn Nam biên soạn (táibản lần I), xuấtbản năm 2014, giớithiệu về những sinh
hoạt truyền thống của nhân dân đồng bằng sông Cửu Long thông qua những lễ
6. 5
hội và hò vè đối đáp cùng những sinh hoạt của cư dân vùng Miệt vườn Nam
Bộ trong lịch sử hình thành, xây dựng và phát triển vùng đất phía Nam của Tổ
quốc [26].
Năm 2015, Văn hóa Phương Nam do Minh Khánh - Hạnh Nguyên
(Tuyển chọn và biên soạn), nhà xuất bản Văn học. Nhân kỷ niệm Giải phóng
miền Nam thống nhất đất nước (30/4/1975-30/4/2015) thì tác giả đã biên soạn
bộ sách về vùng đất, văn hóa và con người Nam Bộ. Con người phương Nam
mang tâm hồn bình dị, tích cách bộc trực, thẳng thắng, hào phóng, giàu đạo
nghĩa và yêu nước nồng nàn... điều đó thể hiện rõ qua 2 cuộc kháng chiến
trường kỳ chống thực dân Pháp và đế quốc Mỹ xâm lược [18].
Cuốnsách Đấtvà người Nam Bộ do Ngạc Xuyên Ca Văn Thỉnh chủ biên
được nhà xuất bản Trẻ in 2016. Cuốn sách đã nói lên vùng đất, tích cách của
con người Nam Bộ; bên cạnh đó ông còn nêu ra nhiều mẫu chuyện để giải đáp
việc Nam Bộ ra đời chừng ba thế kỷ lịch sử, nếu nói đến “cổ học” ở đây thì
phải trừ đi một thế kỷ nữa, như vậy chỉ còn khoảng hơn hai trăm năm. Khoảng
thời gian ấy đã đủ cho việc ra đời, định hình và phát triển một nền cổ học với
những tính chất, đặc điểm đáng chú ý...chưa? Nếu có, thị diện mạo nó ra sao
và làm cách nào để chỉ ra? [19]
Công trình Tìm hiểu Kiên Giang của Ban Nghiên cứu lịch sử Đảng tỉnh
Kiên Giang do Dương Tấn Phát chủ biên (1986). Đây là nguồn tài liệu rất quí
cho những người muốn nghiên cứu, tìm hiểu về lịch sử hình thành và phát
triển của tỉnh Kiên Giang trên tất cả các lĩnh vực. Trong đó, tài liệu cũng có
một phần trình bày về cuộc khởi nghĩa của Nguyễn Trung Trực tại Kiên
Giang cũng như sự thờ cúng Ông ở địa phương [15].
Kỷ yếu Hội thảo khoa học Nguyễn Trung Trực do Bảo tàng Kiên Giang
tổ chức (1989). Tham dự hội thảo có các nhà nghiên cứu, các nhà sử học, khoa
học và những người quan tâm đến cuộc đờivà sự nghiệp của Anh hùng dân tộc
Nguyễn Trung Trực. Tuy nhiên, trong tham luận của những người tham dự hội
thảo, có những ý kiến khác nhau về một vấn đềchẳng hạn về tiểu sử, quêhương,
hoạt động... đây là nguồn tư liệu rất có giá trị trong việc nghiên cứu sâu hơn về
7. 6
Nguyễn Trung Trực và cuộc kháng chiến của Ông ở miền Tây Nam bộ [Error!
Reference source not found.].
Năm 2003, cuốnsáchRạch Giá tự giớithiệu do nhiều tác giả Trần Thanh
Mộc, Đoàn Thanh Nô - Nguyễn Phước Hoa biên soạn. Trong công trình này
các tác giả đề cập đến Rạch Giá xưa và nay, tiếp đến trình bày các di tích lịch
sử - văn hóa lúc bấy giờ, nhắc đến lễ hội dân tộc, văn hóa ẩm thực và Rạch Giá
trên đường hội nhập. Nhưng mà chưa nhắc đến giá trị các ditíchcũng như công
tác quản lý nhà nước nhằm để bảo tồn và phát huy nó ra sao [27].
Cuốn sách Kinh tế thị trường với bản sắc văn hóa dân tộc ở Kiên Giang
do tác giả Đoàn Nô chủ biên (2003). Công trình nghiên cứu thực trạng cùng
những ảnh hưởng của kinh tế thị trường (cả mặt tích cực và tiêu cực) tới nền
văn hóa dân tộc tại Kiên Giang, phân tích và đưa ra được định hướng và giải
pháp khắc phục ảnh hưởng tiêu cực của kinh tế thị trường để xây dựng và phát
triển nền văn hóa tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc như Đại hội đại biểu toàn
quốc lần thứ VII của Đảng Cộng sản Việt Nam đã chỉ ra trong thời kỳ quá độ
lên CNXH [13].
Xuất bản 2004, Ban Thường vụ Thị ủy Rạch Giá viết cuốn sách về Lịch
sử Đảng bộ thị xã Rạch Giá 1930-1975 giới thiệu vài nét về thị xã Rạch Giá,
truyền thống đấu tranh trước khi có Đảng Cộng sản và hai giai đoạn chốngthực
dân Pháp (1930-1954) và giai đoạn kháng chiến chống Mỹ cứu nước (1954-
1975) [Error! Reference source not found.].
Năm 2010, cuốn sách do Đoàn Thanh Nô (chủ biên) Di tích và danh
thắng điểm đến du lịch Kiên Giang, tác giả trình bày những tài liệu có liên quan
đến sự kiện lịch sử, văn hóa mà nhân dân Kiên Giang cùng nhân dân cả nước
viết nên từ khi khai mở vùng đất này cho đến tận ngày nay. Không những thế,
tác giả còn tiếp cận khá sâu cả hai khía cạnh vật thể và phi vật thể của văn hóa
Kiên Giang, các di tích lịch sử - văn hóa tại thành phố Rạch Giá. Ngoài ra, nó
còn đóng góp trong việc quảng bá kinh tế du lịch của Kiên Giang nói riêng và
Việt Nam nói chung. Bên cạnh đó, tác giả chưa có hệ thống thực trạng côngtác
8. 7
quản lý nhà nước về di tích, công tác bảo tồn và giải pháp phát huy các di tích
này như thế nào [14].
Di tích lịch sử - văn hóa và danh lam thắng cảnh Kiên Giang do Ban
Quản lý Di tíchtỉnh Kiên Giang biên soạn, xuất bản năm 2011. Tập tài liệu giới
thiệu các di tích thuộc 15 huyện, thị, thành phố trên địa bàn tỉnh. Trong đó,
Thành phố Rạch Giá có 09 di tích; Thị xã Hà Tiên có 09 di tích; Huyện Hòn
Đất 04 di tích; Huyện Kiên Lương 03 di tích; Huyện Châu Thành 02 di tích;
Huyện Giồng Riềng 03 di tích; Huyện Gò Quao 03 di tích; Huyện An Biên 02
di tích; Huyện U Minh Thượng, An Biên, An Minh, Vĩnh Thuận 01 di tích;
Huyện Tân Hiệp 01 di tích; Huyện Phú Quốc 02 di tích; Huyện Kiên Hải 01 di
tích. Mà vẫn chưa đề cập đến công tác quản lý nhà nước về các di tích này [1].
Bên cạnh đó, một số tác giả cũng đã nghiên cứu cụ thể đối với từng di
tíchtại thành phố RạchGiá được đăng tải trên các tạp chí, tập san chuyên ngành
(Văn hóa Nghệ thuật, Khoa học Xã hội, Văn hóa Dân gian, Nghiên cứu lịch sử,
Báo Kiên Giang, Tập san văn hóa,...)nhưng vẫn mang tính khái quát, giới thiệu
trên cơ sở từng loại hình di tích: Di tích khảo cổ, di tích kiến trúc nghệ thuật,
di tích lịch sử,...
Trong bài viết “Bảotồn và pháthuy giá trị văn hóa của lễ hội anh hùng
dân tộc Nguyễn Trung Trực ở tỉnh Kiên Giang hiện nay”, luận văn thạc sĩ của
tác giả Võ Thanh Xuân, chuyên ngành Văn hóa học, bảo vệ năm 2014. Trong
bài viết tác giả đã làm rõ giá trị văn hóa của lễ hội anh hùng dân tộc Nguyễn
Trung Trực nhằm góp phần bảo tồn và phát huy vốn văn hóa truyền thống của
Kiên Giang. Tác giả tập trung phân tích thực trạng vấn đề khai thác, bảo tồn
giá trị văn hóa trong lễ hội, đồng thời đề xuất một số giải pháp mang tính tổng
thể, đồng bộ, thiết thực, góp phần bảo tồn phát huy văn hóa trong lễ hội anh
hùng dân tộc Nguyễn Trung Trực. [30].
Nhìn chung, các công trình đã nghiên cứu và công bố như đã nêu trên chỉ
tập trung nghiên cứu về lịch sử, nghệ thuật, kiến trúc, du lịch... chưa có công
trình nào nghiên cứu về công tác quản lý nhà nước các di tích lịch sử - văn hóa
được xếp hạng cấp quốc gia ở thành phố Rạch Giá, tỉnh Kiên Giang.
9. 8
Do vậy, đề tài “Quản lý nhà nước về di tích lịch sử - văn hóa trên địa
bàn thành phố Rạch Giá, tỉnh Kiên Giang” của tác giả nghiên cứu không
trùng lắp với công trình đã nghiên cứu và công bố.
3. Mục đích và nhiệm vụ của luận văn
3.1. Mục đích
Trên cơ sở nghiên cứu lý luận và thực tiễn quản lý nhà nước về di tích
lịch sử - văn hóa trên địa bàn thành phố Rạch Giá, đề ra giải pháp hoàn thiện
công tác quản lý nhà nước về di tích lịch sử - văn hóa trên địa bàn thành phố
Rạch Giá, tỉnh Kiên Giang.
3.2. Nhiệm vụ
- Nghiên cứucơ sở lýluận về quảnlý nhà nước vềditíchlịchsử- văn hóa.
- Phân tích, đánh thực trạng quản lý nhà nước về di tích lịch sử - văn
hóa trên địa bàn thành phố Rạch Giá, tỉnh Kiên Giang.
- Đề xuất giải pháp hoàn thiện quản lý nhà nước về dích lịch sử - văn
hóa trên địa bàn thành phố Rạch Giá, tỉnh Kiên Giang.
4. Đối tượng, khách thể và phạm vi nghiên cứu của luận văn
4.1. Đối tượng nghiên cứu
Đối tượng nghiên cứu là quản lý nhà nước về di tích lịch sử - văn hóa
trên địa bàn thành phố Rạch Giá, tỉnh Kiên Giang.
4.2. Khách thể nghiên cứu
- Công chức phòng Văn hóa và thông tin thành phố Rạch Giá.
- Người làm trong Ban quản lý di tích, Ban bảo vệ di tích.
- Người dân địa phương và khách du lịch.
4.3. Pham vi nghiên cứu
- Về nội dung: Quản lý nhà nước đối với di tích lịch sử - văn hóa thuộc
địa bàn thành phố Rạch Giá, những tồn tại, hạn chế trong công tác quản lý nhà
nước về di tích.
- Về không gian: Địa bàn thành phố Rạch Giá, tỉnh Kiên Giang
- Về thời gian:Nghiên cứu côngtác quản lý nhà nước về di tíchlịch sử -
văn hóa trong thời gian từ năm 2010 đến nay, là thời điểm Quốc hội nước ta
10. 9
ban hành Luật số 32/2009/QH12 sửa đổi, bổ sung một số điều của LuậtDi sản
văn hóa năm 2001 và có hiệu lực từ ngày 01/01/2010.
5. Phương pháp luận và phương pháp nghiên cứu của luận văn
5.1. Phương pháp luận
Dựa trên cơ sở phương pháp luận duy vật biện chứng và duy vật lịch sử
khi nghiên cứu vấn đề.
5.2. Phương pháp nghiên cứu
Đểthực hiện được mục đíchnghiên cứu đềra, tác giả sửdụng các phương
pháp nghiên cứu sau:
+ Phương pháp tra cứu, sưu tầm tài liệu: Luận văn thu thập các thông tin,
số liệu từ báo cáo của cơ quan quản lý nhà nước về tình hình, kết quả hoạt động
quản lý nhà nước nhằm bảo tồn và phương hướng phát huy các di tích lịch sử -
văn hóa. Đồng thời, tác giả còn sử dụng tài liệu, thông tin từ sách, báo, internet
về các nội dung liên quan đến quản lý nhà nước, bảo tồn, phát huy các di tích
lịch sử - văn hóa trên địa bàn thành phố.
+ Phương pháp phỏng vấn sâu: Tác giả phỏng vấn sâu các nhà quản lý,
ban quản lý di tích, ban bảo vệ di tích, phòng Văn hóa và Thông tin thành phố,
cán bộ phụ trách quản lý nhà nước mảng di tíchlịch sử - văn hóa ở địa phương.
Đồng thời sẽ đi khảo sát thực tế 10 di tích lịch sử - văn hóa trên địa bàn thành
phố để thu thập thông tin, tài liệu, tóm tắt, hình ảnh... về các di tích lịch sử -
văn hóa.
+ Phương pháp tổng hợp, phân tích đánh giá: Trên cơ sở tài liệu thứ cấp
thu thập được tác giả tổng hợp, phân tích và rút ra những kết luận trong việc
đánh giá thực trạng công tác quản lý nhà nước về các di tích lịch sử - văn hóa,
trên cơ sở đó đề xuất giải pháp hoàn thiện nhằm tháo gỡ vướng mắc trong hoạt
động quản lý nhà nước đối với các di tích lịch sử - văn hóa trên địa bàn thành
phố hiện nay.
+ Phương pháp điều tra xã hội học: Tác giả xây dựng bộ câu hỏi về các
nội dung quản lý nhà nước về di tích lịch sử - văn hóa, cách nhìn nhận về di
tíchlịch sử- văn hóa của nhiều đốitượng khác nhau, nguyên nhân từ đâu và có
11. 10
những giải pháp nào giúp cho côngtác quản lý nhà nước về di tíchlịch sử - văn
hóa ở thành phố được cải thiện hơn. Tác giả đã xây dựng 02 mẫu bảng hỏi.
Trong đó 01 bảng dành cho đối tượng là người đang công tác tại Ban Quản lý
và Ban Bảo vệ di tích với 17 câu hỏi (số lượng 10 bảng); 01 bảng dành cho đối
tượng là người dân địa phương và khách du lịch với bảng 14 câu hỏi (số lượng
30 bảng). Qua đó, có cái nhìn toàn diện hơn về công tác quản lý nhà nước về
di tích lịch sử - văn hóa ở thành phố Rạch Giá, tỉnh Kiên Giang.
6. Ý nghĩa lý luận và thực tiễn của luận văn
6.1. Về lý luận
Luận văn góp phần hệ thống hóa những lý luận cơ bản có liên quan đến
quản lý nhà nước về di tích lịch sử - văn hóa.
6.2. Về thực tiễn
Luận văn đề xuất một số giải pháp có tính khả thi nhằm hoàn thiện công
tác quản lý nhà nước về di tích lịch sử - văn hóa trên địa bàn thành phố Rạch
Giá trong thời gian tới.
Kết quả của luận văn có thể dùng làm tài liệu tham khảo cho những
nghiên cứu quản lý nhà nước về ditích lịch sử - văn hóa ở thành phố Rạch Giá,
tỉnh Kiên Giang gắn với việc pháttriển kinh tế, văn hóa- xã hội của địa phương.
7. Kết cấu của luận văn
Ngoài phần mở đầu, kết luận, danh mục tài liệu tham khảo, phụ lục thì
nội dung chính của luận văn được kết cấu thành 3 chương.
Chương 1. Cơ sở lý luận quản lý nhà nước về di tích lịch sử - văn hóa
Chương 2. Thựctrạng quản lý nhà nước về di tích lịch sử - văn hóa trên
địa bàn thành phố Rạch Giá, tỉnh Kiên Giang
Chương 3. Giảipháp tiếp tụchoàn thiện quản lýnhà nướcvề di tích lịch
sử - văn hóa trên địa bàn thành phố Rạch Giá, tỉnh Kiên Giang
NỘI DUNG
12. 11
Chương 1. CƠ SỞ LÝ LUẬN QUẢN LÝ NHÀ NƯỚC VỀ DI TÍCH
LỊCH SỬ - VĂN HÓA
1.1. Một số khái niệm
1.1.1. Di sản văn hóa
1.1.2. Di tích lịch sử - văn hóa
1.1.3. Quản lý nhà nước về di tích lịch sử - văn hóa
1.2. Vai trò của quản lý nhà nước đối với di tích lịch sử - văn hóa
1.2.1. Góp phần định hướng sự phát triển di tích lịch sử - văn hóa
1.2.2. Góp phần điều chỉnh và hỗ trợ sự phát triển của di tích lịch sử -
văn hóa
1.2.3. Góp phần phát huy giá trị của di tích lịch sử - văn hóa trong phát
triển kinh tế - xã hội
1.3. Nội dung quản lý nhà nước về di tích lịch sử - văn hóa
1.3.1. Xây dựng và chỉ đạo thực hiện chiến lược, quy hoạch, kế hoạch,
chính sách phát triển sự nghiệp bảo vệ và phát huy giá trị di tích lịch sử - văn
hóa.
1.3.2. Tổ chức, chỉ đạo các hoạt động bảo vệ và phát huy giá trị di sản
văn hóa; tuyên truyền, phổ biến giáo dục pháp luật về di tíchlịch sử - văn hóa.
1.3.3. Ban hành và tổ chức thực hiện các văn bản quy phạm pháp luật về
di tích lịch sử - văn hóa.
1.3.4. Tổ chức, quản lý hoạt động nghiên cứu khoa học, đào tạo, bồi
dưỡng đội ngũ cán bộ chuyên môn về di tích lịch sử - văn hóa.
1.3.5. Huy động, quản lý, sử dụng các nguồn lực để bảo vệ và phát huy
giá trị di tích lịch sử - văn hóa.
1.3.6. Tổ chức và quản lý hợp tác quốc tế về bảo vệ và phát huy giá trị di
tích lịch sử - văn hóa.
1.3.7. Tổ chức, chỉ đạo khen thưởng trong việc bảo vệ và phát huy giá trị
di tích lịch sử - văn hóa.
1.3.8. Thanh tra, kiểm tra việc chấp hành pháp luật, giải quyết khiếu nại,
tố cáo và xử lý vi phạm pháp luật về di tích lịch sử - văn hóa.
13. 12
1.4. Các yếutố ảnh hưởng đến hoạt động quản lý nhà nước về di tích
lịch sử - văn hóa
1.4.1. Quan điểm, đường lối của Đảng
1.4.2. Thực trạng hệ thống di tích lịch sử - văn hóa
1.4.3. Năng lực đội ngũ cán bộ quản lý di tích
1.4.4. Nguồn lực tài chính và cơ sở vật chất
Chương 2. THỰC TRẠNG QUẢN LÝ NHÀ NƯỚC VỀ DI TÍCH
LỊCH SỬ - VĂN HÓA TRÊN ĐỊABÀN THÀNH PHỐ RẠCH GIÁ, TỈNH
KIÊN GIANG
2.1. Kháiquát đặc điểm tình hình của thành phố RạchGiá, tỉnh Kiên
Giang
2.1.1. Điều kiện tự nhiên, kinh tế, xã hội của thành phố
2.1.2. Tổng quan về di tích lịch sử - văn hóa trên địa bàn thành phố
2.2. Phân tích thực trạng quản lý nhà nước về di tích lịch sử - văn
hóa trên địa bàn thành phố Rạch Giá, tỉnh Kiên Giang
2.2.1. Xây dựng và chỉ đạo thực hiện chiến lược, quy hoạch, kế hoạch,
chính sách phát triển sự nghiệp bảo vệ và phát huy giá trị di tích lịch sử - văn
hóa.
2.2.2. Tổ chức, chỉ đạo các hoạt động bảo vệ và phát huy giá trị di sản
văn hóa; tuyên truyền, phổ biến giáo dục pháp luật về di tíchlịch sử - văn hóa.
2.2.3. Ban hành và tổ chức thực hiện các văn bản quy phạm pháp luật về
di tích lịch sử - văn hóa.
2.2.4. Tổ chức, quản lý hoạt động nghiên cứu khoa học, đào tạo, bồi
dưỡng đội ngũ cán bộ chuyên môn về di tích lịch sử - văn hóa.
2.2.5. Huy động, quản lý, sử dụng các nguồn lực để bảo vệ và phát huy
giá trị di tích lịch sử - văn hóa.
2.2.6. Tổ chức và quản lý hợp tác quốc tế về bảo vệ và phát huy giá trị di
tích lịch sử - văn hóa.
2.2.7. Tổ chức, chỉ đạo khen thưởng trong việc bảo vệ và phát huy giá trị
di tích lịch sử - văn hóa.
14. 13
2.2.8. Thanh tra, kiểm tra việc chấp hành pháp luật, giải quyết khiếu nại,
tố cáo và xử lý vi phạm pháp luật về di tích lịch sử - văn hóa.
2.3. Đánh giá thực trạng quản lý nhà nước vê di tích lịch sử - văn
hóa trên địa bàn thành phố Rạch Giá, tỉnh Kiên Giang
2.3.1. Những kết quả đạt được trong quản lý nhà nước về di tích lịch sử
- văn hóa
2.3.2. Những tồn tại, hạn chế trong công tác quản lý nhà nước về di tích
lịch sử - văn hóa
2.3.3. Nguyên nhân của thực trạng quản lý nhà nước về di tích lịch sử -
văn hóa
Chương 3. GIẢI PHÁP TIẾP TỤC HOÀN THIỆN QUẢN LÝ NHÀ
NƯỚC VỀ DI TÍCH LỊCH SỬ - VĂN HÓA TRÊN ĐỊA BÀN THÀNH
PHỐ RẠCH GIÁ, TỈNH KIÊN GIANG
3.1. Tăng cường hoạt động tuyên truyền, phổ biến pháp luật về di tích
lịch sử - văn hóa cho người dân trên địa bàn
3.2. Cụ thể hóa các chính sách về di tích lịch sử - văn hóa trên địa bàn
thành phố Rạch Giá
3.3. Hoàn thiện cơ cấu tổ chức bộ máy quản lý nhà nước các di tích lịch
sử - văn hóa
3.4. Bồi dưỡng chuyên môn, nghiệp vụ, kỹ năng quản lý cho độingũ cán
bộ quản lý di tích
3.5. Đẩy mạnh xã hội hóa hoạt động bảo tồn, phát huy giá trị di tích lịch
sử - văn hóa trên bịa bàn thành phố
3.6. Thanh tra, kiểm tra thường xuyên, xử lý nghiêm các sai phạm trong
công tác quản lý nhà nước về di tích lịch sử - văn hóa
3.7. Tăng cường hợp tác quốc tế, ứng dụng thành tựu khoa học vào trùng
tu, tôn tạo, quản lý, khai thác, sử dụng các di tích lịch sử - văn hóa
KẾT LUẬN
15. 14
DANH MỤC TÀI LIỆU THAM KHẢO
1. Ban Quản lý di tích tỉnh Kiên Giang (2011), Di tíchlịch sử - văn hóa
và danh lam thắng cảnh Kiên Giang, Kiên Giang.
2. Ban Thường vụ Thị ủy Rạch Giá (2004). Lịch sử Đảng bộ thị xã Rạch
Giá 1930-1975, Xí nghiệp in Hồ Văn Tẩu, Rạch Giá.
3. Bảo tàng Kiên Giang tổ chức (1989). Kỷ yếu Hội thảo khoa học
Nguyễn Trung Trực, Kiên Giang.
4. Bộ Văn hóa thể thao và du lịch (2011), Thông tư số 09/2011/TT-
BVHTTDL ngày 14 tháng 7 năm 2011 quy định về nội dung hồ sơ
khoa học để xếp hạng di tích lịch sử - văn hóa và danh lam thắng
cảnh, Hà Nội.
5. Bộ Văn hóa thể thao và du lịch (2012), Thông tư số 18/2012/TT-
BVHTTDL ngày 28 tháng 12 năm 2012 quy định chi tiết một số quy
định về bảo quản, tu bổ, phục hồi di tích, Hà Nội.
6. Bộ Văn hóa thể thao và du lịch (2013), Thông tư số 17/2013/TT-
BVHTTDL ngày 30/12/2013 hướng dẫn chiphí lập quyhoạch, dựán,
báo cáo kinh tế - kỹ thuật bảo quản, tu bổ, phục hồi di tích, Hà Nội.
7. Chính Phủ (2010), Nghị định số 98/2010/NĐ-CP ngày 21 tháng 9
năm 2010 quy định chi tiết thi hành một số điều của Luật Di sản văn
hóa và Luật Sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật Di sản văn hóa,
Hà Nội
8. Chính phủ (2018), Nghị định số 166/2018/NĐ-CP ngày 25/01/2018
quy định thẩm quyền, trình tự, thủ tục lập, thẩm định, phê duyệt quy
hoạch, dự án bảo quản, tu bổ, phục hồi di tích lịch sử - văn hoá, danh
lam thắng cảnh, Hà Nội.
9. Đảng cộng sản Việt Nam (1998), Văn kiện Hội nghị Ban Chấp hành
Trung ương 5 Khóa VIII, Nxb Chính trị Quốc gia, Hà Nội, trang 56.
10.Đảng cộng sản Việt Nam (2021), Văn kiện Đại hội đại biểu toàn quốc
lần thứ XIII, NXB Chính trị Quốc gia sự thật, Hà Nội.
16. 15
11.Đặng Văn Bài (2001), Vấn đề quản lý nhà nước trong lĩnh vực bảo
tồn di sản văn hóa, tạp chí văn hóa nghệ thuật, số 4.
12.Đặng Văn Bài (2001). Vấn đề quản lý nhà nước trong lĩnh vực bảo
tồn DSVH. Tạp chí VHNT, số (4), tr 11-13.
13.Đoàn Nô (2003). Kinh tế thị trường với bản sắc văn hóa dân tộc ở
Kiên Giang, Nhà xuất bản Văn hóa dân tộc, Hà Nội.
14.Đoàn Thanh Nô (2010). Di tíchvà danh thắng điểm đến du lịch Kiên
Giang, Nhà xuất bản Đại học Quốc gia, Hà Nội.
15.Dương Tấn Phát chủ biên (1986). Tìm hiểu Kiên Giang, Ban Nghiên
cứu lịch sử Đảng, Kiên Giang.
16.Hà Văn Tấn (2005), Bảo vệ di tích lịch sử- văn hóa trong bối cảnh
công nghiệp hóa hiện đại hóa đất nước, in trong cuốnMột conđường
tiếp cận di sản văn hóa, Cục Di sản văn hóa, tập 2, Hà Nội.
17.Lê Như Hoa (2000). Quản lý văn hóa đô thị trong điều kiện công
nghiệp hóa - hiện đại hóa đất nước, Nxb Văn hóa - Thông tin, Hà Hội
18.Minh Khánh - Hạnh Nguyên (Tuyển chọn và biên soạn) (2015). Văn
hóa Phương Nam, Nhà xuất bản Văn học, Hà Nội.
19.Ngô Đức Thịnh chủ biên (2010). Bảo tồn và phát huy các giá trị di
sản văn hóa truyền thống Việt Nam trong đổi mới và hội nhập, Nhà
xuất bản Chính trị Quốc gia - Sự thật, Hà Nội.
20.Nguyễn Quốc Hùng (2004), Tầm nhìn tương lai đối với di sản văn
hóa và hệ thống bảo vệ di tích ở nước ta, Tạp chí di sản văn hóa, số
2.
21.Nguyễn Thịnh (2012). Di sản văn hóa Việt Nam - Bản sắc và những
vấn đề về quản lý, bảo tồn, Nhà xuất bản Xây dựng, Hà Nội.
22.Phan Hồng Giang và Bùi Hoài Sơn (đồng chủ biên) 2012. Quản lý
văn hóa Việt Nam trong tiến trình đổi mới và hội nhập quốc tế, Nxb
Quốc gia - Sự thật.
17. 16
23.Quốc hội Nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam (2009), Luật
sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật Di sản văn hóa, Nxb CTQG,
Hà Nội.
24.Quốc hội Nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam (2013), Luật
Di sản Văn hóa số 10/VBHN-VPQH, Nxb CTQG, Hà Nội.
25.Sở Văn hóa, thể thao tỉnh Kiên Giang (2020), Báo cáo về việc thực
hiện Luật Di sản văn hóa trên địa bàn tỉnh Kiên Giang từ năm 2016
đến nay, Kiên Giang.
26.Sơn Nam (2014). Đồng bằng sông Cửu Long, nét sinh hoạt xưa và
văn minh miệt vườn, Nxb Trẻ Tp.HCM, Hồ Chí Minh.
27.UBND thị xã Rạch Giá (2003). Rạch Giá tự giới thiệu, Nxb Văn hóa
Dân tộc, Hà Nội.
28.UBND tỉnh Kiên Giang (2017), Kế hoạch số: 96/KH-UBND, ngày
27 tháng 6 năm 2017 về việc bảo vệ, tôn tạo, phát huy các di tích lịch
sử-văn hóa, danh lam thắng cảnh và di sản văn hóa phi vật thể gắn
liền với di tích trên địa bàn tỉnh Kiên Giang giai đoạn 2016 – 2020,
Kiên Giang.
29.UBND tỉnh Kiên Giang (2018), Quyết định số 02/2018/QĐ-UBND,
ngày 01/3/2018 về việc ban hành quy định quản lý di tích lịch sử -
văn hóa và danh lam thắng cảnh trên địa bàn tỉnh Kiên Giang, Kiên
Giang.
30.Võ Thanh Xuân (2014). Bảo tồn và phát huy giá trị văn hóa của lễ hội
anh hùng dân tộc Nguyễn Trung Trực ở tỉnh Kiên Giang hiện nay,
Luận văn Thạc sĩ Văn hóa học, Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí
Minh.