2. CHƯƠNG 1
Zebulun, con trai thứ sáu của Jacob và Leah.
Nhà phát minh và nhà từ thiện. Những điều
ông học được từ âm mưu chống lại Giô-sép.
1 Bản sao những lời của Sa-bu-lôn, mà ông
đã truyền cho các con trai mình trước khi
ông qua đời vào năm thứ một trăm mười
bốn của cuộc đời ông, hai năm sau cái chết
của Giô-sép.
2 Và ông nói với họ: Hãy nghe tôi, các con
trai của Zebulun hãy chú ý đến lời của cha
bạn.
3 Tôi, Zebulun, sinh ra đã là một món quà
tốt lành cho cha mẹ tôi.
4 Vì khi tôi sinh ra, cha tôi đã đông lên rất
nhiều, cả đàn lẫn bầy, nhờ những cây gậy
buộc mà ông có phần của mình.
5 Suốt đời tôi không biết mình đã phạm tội,
ngoại trừ trong suy nghĩ.
6 Tôi cũng chưa nhớ mình đã làm điều gì
gian ác, ngoại trừ tội thiếu hiểu biết mà tôi
đã phạm đối với Giô-sép; vì tôi đã giao ước
với các anh tôi là không nói cho cha tôi biết
điều đã xảy ra.
7 Nhưng tôi đã âm thầm khóc thương Giô-
sép nhiều ngày, vì tôi sợ các anh tôi, vì họ
đều đồng ý rằng nếu ai tiết lộ bí mật thì sẽ bị
giết.
8 Nhưng khi họ muốn giết Ngài, tôi đã rơi
nước mắt mà nài xin họ đừng phạm tội ấy.
9 Vì Si-mê-ôn và Gát đến đánh Giô-sép để
giết ông, và ông nói với họ trong nước mắt:
Hỡi các anh em, hãy thương xót tôi, xin
thương xót ruột của Gia-cốp, cha chúng tôi:
Đừng bắt tôi phải làm đổ máu người vô tội,
vì tôi có không có lỗi với bạn.
10 Nếu quả thật tôi đã phạm tội, thì hỡi anh
em, hãy trừng phạt tôi bằng sự trừng phạt,
nhưng đừng tra tay vào tôi vì Gia-cốp, tổ
phụ chúng tôi,
11 Khi anh ấy nói những lời này và vừa
khóc lóc, tôi không thể chịu nổi những lời
than thở của anh ấy và bắt đầu khóc, gan tôi
như đổ ra ngoài, ruột tôi rã rời.
12 Tôi đã khóc với Giô-sép, tim tôi đập
mạnh, các khớp trong người tôi run rẩy và
tôi không thể đứng vững được.
13 Khi Giô-sép thấy tôi cùng khóc với mình
và bị người ta xông tới giết, thì ông chạy
trốn phía sau tôi và van xin họ.
14 Trong khi đó, Ru-bên đứng dậy và nói:
“Hỡi anh em, chúng ta đừng giết hắn, nhưng
hãy ném hắn vào một trong những cái hố
khô mà cha ông chúng ta đã đào và không
tìm thấy nước.
15 Vì lý do này, Chúa đã cấm nước dâng lên
trong họ để bảo toàn Giô-sép.
16 Họ làm như vậy cho đến khi bán cậu cho
dân Ích-ma-ên.
17 Vì với giá của anh ta, tôi không có phần
gì, hỡi các con của tôi.
18 Nhưng Si-mê-ôn, Gát và sáu anh em
khác của chúng ta đã lấy giá của Giô-sép mà
mua dép cho mình, vợ con họ, mà nói rằng:
19 Chúng tôi sẽ không ăn nó, vì đó là cái giá
phải trả bằng máu của anh em chúng tôi,
nhưng chúng tôi chắc chắn sẽ giày đạp nó
dưới chân, vì anh ấy đã nói rằng anh ấy sẽ
làm vua trên chúng ta, và vì vậy hãy để
chúng tôi xem những giấc mơ của anh ấy sẽ
ra sao.
20 Vì vậy, trong luật pháp Môi-se có chép
rằng ai không nối dòng cho anh em mình thì
phải cởi dép và nhổ vào mặt người ấy.
21 Và các anh của Giô-sép không muốn em
họ được sống, nên Chúa đã cởi chiếc dép họ
đang mang để chống lại Giô-sép, anh họ.
22 Vì khi đến Ai Cập, họ được các tôi tớ
của Giô-sép thả ra ngoài cổng, và họ tỏ lòng
tôn kính Giô-sép theo kiểu của Vua Pha-ra-
ôn.
23 Họ không những chỉ lạy Ngài mà còn bị
khạc nhổ, sấp mình xuống trước mặt Ngài,
và họ phải xấu hổ trước mặt Ngài. người Ai
Cập.
24 Sau đó, người Ai Cập nghe được mọi
điều ác họ đã làm với Giô-sép.
25 Sau khi bán anh ta, các anh tôi ngồi lại
ăn uống.
3. 26 Còn tôi, vì thương Giô-sép, không ăn, chỉ
đứng nhìn cái hố, vì Giu-đa sợ Si-mê-ôn,
Đan và Gát xông vào giết Giô-sép.
27 Nhưng khi họ thấy tôi không ăn, họ giao
cho tôi canh giữ anh ấy cho đến khi anh ấy
bị bán cho dân Ích-ma-ên.
28 Khi Ru-bên đến, hay tin Giô-sép đã bị
bán khi đang đi vắng, thì xé áo mình và than
khóc rằng:
29 Tôi sẽ nhìn mặt Gia-cóp, cha tôi như thế
nào? Anh ta lấy tiền và chạy theo những
người buôn bán nhưng không tìm thấy họ
nên anh ta đau buồn quay trở lại.
30 Nhưng các thương gia đã rời khỏi con
đường rộng và đi đường tắt qua Troglodytes.
31 Nhưng Ru-bên buồn rầu và không ăn gì
trong ngày hôm đó.
32 Đan đến gặp ông và nói: Đừng khóc,
đừng đau buồn; vì chúng tôi đã tìm được
điều có thể nói với cha chúng tôi là Gia-cóp.
33 Chúng ta hãy giết một con dê đực và
nhúng áo của Giô-sép vào đó; và chúng ta
hãy gửi nó cho Gia-cóp và nói: Anh biết
không, đây có phải là áo khoác của con trai
anh không?
34 Và họ đã làm như vậy. Vì họ đã lột áo
khoác của Giô-sép khi bán chàng và mặc
cho chàng bộ quần áo của nô lệ.
35 Si-mê-ôn cầm lấy chiếc áo, không chịu
giao ra, vì ông muốn dùng gươm xé nát nó,
vì ông tức giận vì Giô-sép sống mà không
giết ông.
36 Tất cả chúng tôi đều đứng dậy và nói với
ngài: Nếu ngài không giao áo khoác ra,
chúng tôi sẽ tố cáo cha chúng tôi rằng chỉ
một mình ngài đã làm điều ác ấy trong Y-
sơ-ra-ên.
37 Và ông đã trao nó cho họ, và họ đã làm
đúng như lời Đan đã nói.
CHƯƠNG 2
Ông kêu gọi sự cảm thông và thấu hiểu của
con người đối với đồng loại.
1 Và bây giờ, hỡi các con, ta hãy tuân giữ
các mệnh lệnh của Chúa, bày tỏ lòng thương
xót đối với những người lân cận và có lòng
thương xót đối với tất cả mọi người, không
chỉ đối với loài người mà cả đối với thú vật.
2 Vì tất cả những điều này, Chúa đã ban
phước cho tôi, và khi tất cả anh em tôi bị
bệnh, tôi thoát khỏi bệnh tật, vì Chúa biết
mục đích của mỗi người.
3 Vậy, hỡi các con của ta, hãy có lòng
thương xót, vì người ta đối xử với người lân
cận mình như thế nào thì Chúa cũng sẽ đối
xử với họ như vậy.
4 Vì các con trai của anh em tôi đang đau
ốm và sắp chết vì Giô-sép, bởi trong lòng họ
không hề có lòng thương xót; nhưng các con
trai của tôi đã được bảo toàn mà không bị
bệnh tật, như các bạn đã biết.
5 Khi tôi ở xứ Ca-na-an, gần bờ biển, tôi đã
đánh lưới cá cho Gia-cốp, cha tôi; và khi
nhiều người bị chết ngạt dưới biển, tôi vẫn
tiếp tục mà không bị thương.
6 Tôi là người đầu tiên đóng thuyền đi biển,
vì Chúa đã ban cho tôi sự hiểu biết và khôn
ngoan ở biển đó.
7 Tôi thả bánh lái ở phía sau nó và căng một
cánh buồm trên một miếng gỗ thẳng đứng
khác ở giữa.
8 Tôi đi thuyền dọc bờ biển để đánh cá cho
nhà cha tôi cho đến khi chúng tôi đến Ai
Cập.
9 Và vì lòng thương xót, tôi đã chia sẻ mẻ
cá mình đánh bắt được cho mọi người lạ.
10 Và nếu một người đàn ông là khách lạ,
người bệnh hoặc người già, tôi sẽ luộc cá,
nấu chín kỹ rồi dâng cho mọi người tùy theo
nhu cầu của mỗi người, với sự đau buồn và
thương xót họ.
11 Vì vậy, khi đánh cá, Chúa cho tôi thỏa
mãn với nhiều cá; vì ai chia sẻ với người lân
cận sẽ nhận được nhiều hơn từ Chúa.
12 Trong năm năm, tôi đã đánh bắt cá và
đem cho mọi người tôi thấy, đủ nuôi cả nhà
cha tôi.
13 Mùa hè tôi đánh cá, còn mùa đông tôi
chăn chiên với anh em tôi.
14 Bây giờ tôi sẽ thuật lại cho các bạn điều
tôi đã làm.
15 Tôi thấy một người đàn ông trần truồng
vào mùa đông, tôi động lòng thương xót, và
4. lén lấy một chiếc áo ở nhà cha tôi, đem cho
người đang gặp nạn.
16 Vậy, hỡi các con của ta, từ những gì
Thiên Chúa ban cho các con, các con hãy tỏ
ra lòng trắc ẩn và lòng thương xót không do
dự đối với mọi người, và ban phát cho mọi
người với tấm lòng nhân hậu.
17 Và nếu các ngươi không có đủ khả năng
để giúp đỡ người có nhu cầu, thì hãy tỏ lòng
thương xót với họ.
18 Tôi biết tay tôi không tìm được thứ cần
thiết để đưa cho anh ấy, nên tôi đã đi cùng
anh ấy và khóc suốt bảy chặng đường, lòng
tôi khao khát hướng về anh ấy với lòng
thương xót.
19 Vậy, hỡi các con của ta, hãy có lòng
thương xót mọi người, để Chúa cũng có
lòng thương xót và thương xót các con.
20 Bởi vì cũng trong những ngày sau rốt,
Đức Chúa Trời sẽ gửi lòng thương xót của
Ngài đến trên trái đất, và bất cứ nơi nào
Ngài tìm thấy lòng thương xót thì Ngài ngự
trong người đó.
21 Vì một người có lòng thương xót người
lân cận mình chừng nào thì Chúa cũng có
lòng thương xót người ấy bấy nhiêu.
22 Khi chúng tôi xuống Ai Cập, Giô-sép
không hề có ác ý gì với chúng tôi.
23 Hỡi các con của ta, các ngươi cũng hãy
chú ý đến những người này, hãy chấp nhận
mình không ác ý và yêu thương nhau; mỗi
người trong anh em đừng kể tội ác cho anh
em mình.
24 Vì điều này phá vỡ sự đoàn kết và chia rẽ
mọi họ hàng, làm tâm hồn bối rối và làm
hao mòn sắc mặt.
25 Vậy hãy quan sát nước, và biết khi nào
chúng cùng chảy, cuốn theo đá, cây, đất và
những thứ khác.
26 Nhưng nếu chúng bị chia thành nhiều
dòng, đất sẽ nuốt chửng chúng và chúng
biến mất.
27 Nếu chia rẽ, các ngươi cũng sẽ như vậy.
Vì vậy, các ngươi đừng chia thành hai cái
đầu cho mọi vật mà Chúa đã tạo ra, ngoại
trừ một cái đầu, hai vai, hai tay, hai chân và
tất cả các bộ phận còn lại.
28 Vì tôi đã biết qua lời viết của tổ phụ tôi
rằng các ngươi sẽ bị chia rẽ trong Y-sơ-ra-
ên, các ngươi sẽ theo hai vị vua và sẽ thực
hiện mọi điều gớm ghiếc.
29 Kẻ thù của các ngươi sẽ bắt các ngươi
làm phu tù, các ngươi sẽ bị đối xử tệ hại
giữa dân ngoại, với nhiều bệnh tật và hoạn
nạn.
30 Và sau những điều này, các người sẽ nhớ
tới Chúa và hối cải, và Ngài sẽ thương xót
các người, vì Ngài đầy lòng thương xót và
trắc ẩn.
31 Ngài không kể tội ác cho con cái loài
người, vì họ là xác thịt và bị lừa dối bởi
những việc làm gian ác của mình.
32 Và sau những điều này, chính Chúa, ánh
sáng của sự ngay chính, sẽ xuất hiện với các
ngươi, và các ngươi sẽ trở về xứ sở của
mình.
33 Và các ngươi sẽ thấy Ngài tại Giê-ru-sa-
lem vì danh Ngài.
34 Và một lần nữa, vì sự gian ác trong việc
làm của mình, các người sẽ chọc giận Ngài,
35 Và các ngươi sẽ bị Ngài ruồng bỏ cho
đến kỳ chung kết.
36 Và giờ đây, hỡi các con của ta, đừng đau
buồn vì ta sắp chết, cũng đừng buồn phiền
vì ta sắp chết.
37 Vì ta sẽ sống lại giữa các ngươi, như kẻ
cai trị giữa các con trai người; và tôi sẽ vui
mừng giữa bộ tộc của tôi, bao nhiêu người
tuân giữ luật pháp của Chúa và các điều răn
của Zebulun, cha của họ.
38 Nhưng Chúa sẽ giáng ngọn lửa vĩnh cửu
xuống trên những kẻ vô đạo và tiêu diệt
chúng trải qua mọi thế hệ.
39 Nhưng bây giờ tôi vội vã đi về nơi an
nghỉ, tổ phụ tôi cũng vậy.
40 Nhưng trong đời các ngươi, hãy hết sức
kính sợ Chúa, Đức Chúa Trời của chúng ta.
41 Nói xong, ông ngủ thiếp đi, lúc tuổi đã
cao.
42 Các con trai ông đặt ông vào quan tài
bằng gỗ. Sau đó người ta khiêng ông đi
chôn ở Hếp-rôn cùng với cha ông.