1. CHÀO MỪNG THẦY VÀ CÁC
BẠN ĐẾN VỚI BÀI THUYẾT
TRÌNH CỦA NHÓM 4.
2. SO SÁNH PHÁP LUẬT
THỜI KÌ NGÔ- ĐINH- TIỀN LÊ VÀ THỜI
KÌ LÝ- TRẦN- HỒ.
GIÁO VIÊN CỐ VẤN: ĐẶNG CÔNG CƯỜNG
NHÓM SINH VIÊN THỰC HIỆN: NHÓM 4
ĐỀ TÀI:
3. DANH SÁCH SINH VIÊN THỰC HIỆN:
1. HUỲNH NGỌC ĐĂNG THÁI.
2. LÊ THỊ HỒNG LOAN.
3. PHAN THỊ PHƯƠNG DUNG.
4. CAO THỊ NGỌC HÒE.
5. NGUYỄN THỊ CẨM LY.
6. NGUYỄN THỊ ĐÀI TRANG.
7. ĐOÀN THỊ PHƯƠNG.
8. BÙI THỊ MỸ HÀ.
9. TRẦN THỊ KIM CHI.
10. LÊ THỊ MỸ HẬU.
4. Pháp luật thời kì Ngô- Đinh- Tiền Lê
và pháp luật thời kì Lý - Trần- Hồ có
những nét tương đồng nhưng bên
cạnh đó cũng có những điểm khác
biệt nổi bật.
5. 1.GIỐNG NHAU:
1
2
3
-Đều công khai thừa nhận bản chất giai cấp người bóc lột người.
-Vua nắm quyền lực tối cao về lĩnh vực lập pháp.
-Pháp luật mang tính chất dã man, có tính răn đe.
6. I. New words
- a snack :- a snack :- a snack :
5
4
6
7
-Có một bộ máy cưỡng chế binh lính hùng mạnh đảm bảo để cho pháp
luật được thực thi.
-Các chế tài đa số đều là chế tài hình sự.
-Nguồn luật là tập quán pháp và các chiếu chỉ do vua ban.
-Đều đã có sự xuất hiện của pháp luật thành văn.
7. => Cũng như pháp luật phong kiến nói chung và pháp luật phong kiến
Việt Nam nói riêng, pháp luật Lý- Trần- Hồ mang tính chất giai cấp
công khai, nó bảo vệ đặc quyền, đặc lợi về chính trị và kinh tế của Vua
và giai cấp thống trị. Chế độ hình phạt trong hệ thống pháp luật Lý-
Trần cũng mang tính chất tàn ác, đày đọa và làm nhục con người, việc
thi hành pháp luật chưa có quy cũ. Pháp luật chú trọng bảo vệ đẳng
cấp phong kiến và bước đầu đã thể chế hóa những nội dung cơ bản của
tư tưởng Nho giáo.
8.
9. 2, KHÁC NHAU :
*Pháp luật thời kì Ngô- Đinh- Tiền Lê:
-Nền pháp luật sơ khai, đơn giản và mang nặng tính áp chế.
-Chủ yếu xác lập và điều chỉnh một số lĩnh vực trọng yếu,
cấp bách như quan chế, quân sự.
-Luật tục vẫn giữ vai trò quan trọng và rộng khắp trong việc
điều chỉnh các quan hệ xã hội. Đó là những lệ làng xã cổ
truyền.
-Hoạt động lập pháp không phát triển bằng thời kì Lý- Trần-
Hồ.
10. Pháp luật thời kì Ngô- Đinh- Tiền Lê cũng đươc phản
ánh trong Đại Việt Sử Kí toàn thư. Pháp luật vừa thể
hiện cao độ tính bạo lực, vừa thể hiện khoan thứ sức dân
và dựa trên nền tảng cơ sở là các công xã nông thôn
đang phát triển, chưa có dấu hiệu suy thoái, giải thể.
Sử sách tuy không ghi chép rõ về việc ban hành luật lệ.
Tuy nhiên, qua ghi chép tản mạn trong sử sách cũng cho
phép ta suy đoán được trong thời kì này đã ban bố một
số luật thành văn nhưng có lẽ chưa nhiều.
13. Pháp luật thời kì Lý- Trần- Hồ:
Pháp luật đã cụ thể thành nhiều chế định: dân sự,
hình sự, hôn nhân gia đình.
Phát triển thêm nhiều lĩnh vực khác như: hợp
đồng, tài chính, tố tụng.
Luật tục không còn giữ vai trò quan trọng vì hầu
hết các mối quan hệ xã hội đã được pháp luật điều
chỉnh.
Hệ thống pháp luật đã được pháp điển hóa.
Hoạt động lập pháp phát triển hơn. Đặc biệt là ở
thời Trần.
14. :
Vd: Đến thời Trần, hoạt động lập pháp lại được tăng cường hơn
nữa. Theo Phan Huy Chú trong Lịch triều hiến chương loại chí,
năm 1230 nhà Vua “ định thể lệ làm ra các sách chép về việc hình”,
cho khảo định các lệ đời trước để soạn “Quốc triều hình luật”. Năm
1244, nhà Vua cho “định lại hình luật” một lần nữa. Và năm 1341,
Trần Dụ Tông trao cho Nguyễn Trung Ngạn và Trương Hán Siêu
cùng soạn ra Hình thư gồm một quyển để ban hành. Tên Hình thư
và Hình luật đã nói rõ tính chất của các bộ luật thời đó,về căn bản
đó là những bộ luật Hình. Các bộ luật thời Lý và thời Trần đều bị
quân xâm lược nhà Minh cướp đoạt mất, hiện nay chúng không còn
nguyên bản để nghiên cứu, nhưng nội dung của nó được phản ánh
một phần trong các tư liệu lịch sử của dân tộc ta trước đây như:
Cương mục, Toàn thư và Lịch triều hiến chương loại chí của Phan
Huy Chú.
15. Đặc biệt xuất hiện chế định luật tố tụng.
Cụ thể hóa các mối quan hệ, nêu rõ các nhóm tội phạm
cụ thể. Thông qua pháp luật, Nhà nước ban hành nhiều
chính sách phát triển đất nước rất tiến bộ.
Vd: Đến thời kì nhà Hồ, với chính sách “hạn điền”, “hạn
nô” dưới hình thức pháp luật nhằm hạn chế thế lực kinh
tế của quý tộc Trần, xoa dịu phần nào nỗi bất bình của
nhân dân và chủ yếu là nhằm mưu lợi ích cho tập đoàn
thống trị mới.
16. Nói tóm lại, Pháp luật thời kì Lý- Trần- Hồ so với
pháp luật thời kì Ngô- Đinh- Tiền Lê thì đã phát
triển một bước lớn, cụ thể hoàn thiện hơn rất
nhiều. Hầu hết đã dề cập tới các mối quan hệ
trong xã hội, cụ thể hóa các trường hợp trong các
chế định hình sự, dân sự, tài chính, tố tụng......