1. ĐẢNG BỘ PHƯỜNG HÒA THẠNH ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM
CHI BỘ HUỲNH VĂN CHÍNH Hòa Thạnh, ngày 20 tháng 3 năm 2020
NỘI DUNG SINH HOẠT CHUYÊN ĐỀ QUÝ 1/2020
Chuyên đề: Tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh
về tăng cường khối đại đoàn kết dân tộc;
xây dựng Đảng và hệ thống chính trị trong sạch, vững mạnh
I/ Báo cáo đề dẫn:
Bác Hồ kính yêu của chúng ta luôn xem đoàn kết trong Đảng là tiền đề để
xây dựng khối đại đoàn kết toàn dân tộc. Sự đoàn kết trong Đảng càng được củng
cố thì khối đại đoàn kết toàn dân tộc càng được tăng cường. Đảng đoàn kết, dân
tộc đoàn kết sẽ tạo nên sức mạnh tổng hợp vượt qua mọi khó khăn, thách thức, đưa
cách mạng nước ta đi tới thắng lợi cuối cùng “Đoàn kết, đoàn kết, đại đoàn kết.
Thành công, thành công, đại thành công”. Không chỉ khẳng định sức mạnh của
đoàn kết, Bác còn nêu rõ đoàn kết là yêu cầu, là đòi hỏi của Đảng cầm quyền:
Muốn lãnh đạo cách mạng, Đảng phải thực sự đoàn kết, thống nhất. Bác luôn luôn
nhấn mạnh: “Là một Đảng lãnh đạo, Đảng ta cần phải mạnh mẽ, trong sạch, kiểu
mẫu. Toàn Đảng phải tư tưởng nhất trí, hành động nhất trí, đoàn kết nhất trí mới
làm tròn nhiệm vụ của Đảng”. Khi nước ta vừa giành được độc lập, vận mệnh dân
tộc đứng trước tình thế “ngàn cân treo sợi tóc”, Bác đã chỉ rõ: “Dân tộc ta suy hay
thịnh, mất hay còn, chính ở trong lúc này. Không đoàn kết thì suy và mất. Có đoàn
kết thì thịnh và còn”.
Trong bản Di chúc thiêng liêng, Người đã dành những lời tâm huyết nhất để
căn dặn Đảng ta: “Các đồng chí từ Trung ương đến các chi bộ phải giữ gìn sự đoàn
kết nhất trí của Đảng như giữ gìn con ngươi của mắt mình”. Theo Bác, cơ sở để
xây dựng khối đoàn kết thống nhất trong Đảng chính là đường lối, quan điểm của
Đảng và Điều lệ Đảng. Đây là cơ sở tạo nên sự thống nhất về tư tưởng và tổ chức,
từ đó thống nhất về hành động nhằm thực hiện thắng lợi mục tiêu, lý tưởng cách
mạng của Đảng. Nếu xa rời nguyên tắc này sẽ dẫn đến đoàn kết hình thức, giả
hiệu. Đoàn kết mà không thống nhất hoặc thống nhất mà không đoàn kết, sẽ dẫn
đến những nguy cơ phá hoại đoàn kết thống nhất từ trong nội bộ. Để thực hiện
đoàn kết trong Đảng, điều đầu tiên Chủ tịch Hồ Chí Minh yêu cầu phải thực hành
dân chủ rộng rãi. Người thường nói: “Muốn thật sự đoàn kết thì phải có dân chủ
thật sự trong Đảng”. Trong Di chúc, Bác căn dặn Đảng ta phải thực hành dân chủ
rộng rãi, đó là cách tốt nhất để củng cố và phát triển sự đoàn kết của Đảng. Theo
Bác, trong Đảng có thực hành dân chủ rộng rãi mới đi đến đoàn kết thực sự; có mở
rộng dân chủ, cán bộ và đảng viên mới có thể tham gia bàn bạc đến nơi đến chốn
2. những vấn đề hệ trọng, từ đó đi đến thống nhất tư tưởng và hành động, đoàn kết để
lãnh đạo thực hiện thắng lợi nhiệm vụ chính trị của tổ chức đảng; có đề cao tinh
thần dân chủ trong sinh hoạt và các hoạt động của tổ chức đảng mới đi đến đoàn
kết thống nhất để làm việc hiệu quả; có dân chủ bàn bạc mới cùng thông suốt, nhất
trí, từ đó cùng quyết tâm thực hiện, tránh được tình trạng “trống đánh xuôi, kèn
thổi ngược” để đoàn kết nội bộ chặt chẽ và bền vững hơn. Bác cho rằng, muốn dân
chủ, đoàn kết, cấp ủy và người đứng đầu cấp ủy phải thực sự cầu thị, biết lắng
nghe, chắt lọc và kết luận vấn đề một cách khách quan, khoa học, không để xảy ra
tình trạng áp đặt ý kiến chủ quan của người chủ trì, dẫn đến chất lượng nghị quyết
không cao, chủ trương đưa ra không phù hợp với thực tiễn. Bác yêu cầu, cương vị
lãnh đạo càng cao thì càng đòi hỏi phải thực hiện mở rộng dân chủ và dân chủ thật
sự chứ không phải hình thức.
Theo Chủ tịch Hồ Chí Minh, để đoàn kết thật sự, đoàn kết chặt chẽ không
những đòi hỏi phải thực hiện tốt các nguyên tắc tổ chức và sinh hoạt Đảng mà rất
cần tình thương yêu, sự đồng cảm và chia sẻ giữa cán bộ, đảng viên với nhau.
Trong Di chúc, phần nói về thực hành dân chủ, tự phê bình và phê bình trong
Đảng, Bác căn dặn cán bộ, đảng viên: “Phải có tình đồng chí thương yêu lẫn
nhau”. Để có “tình đồng chí thương yêu lẫn nhau”, trong sinh hoạt và công tác,
giữa cán bộ, đảng viên cần có sự bình đẳng, tôn trọng lẫn nhau, mọi người phải đặt
mục tiêu vì công việc, nhiệm vụ chung, không vì mục đích cá nhân. Mỗi người đều
phải nêu cao tinh thần đoàn kết, thương yêu lẫn nhau, không cục bộ địa phương
chủ nghĩa, nhất là không được “kéo bè kéo cánh”. Theo Bác, “kéo bè kéo cánh” là
một bệnh rất nguy hiểm, có thể dẫn đến chia rẽ nội bộ, làm hại đến sự thống nhất,
gây ra những mối nghi ngờ, làm mất sự thân ái, đoàn kết giữa đồng chí với nhau.
Thương yêu đồng chí là “phải luôn luôn chú ý đến công việc của họ, kiểm thảo họ,
hễ thấy khuyết điểm thì giúp cho họ sửa chữa”, chứ không phải là lúc họ có sai lầm
cũng cứ nể nang không thiết thực phê bình, thiết thực sửa đổi, sợ mất lòng.Thương
yêu đồng chí không phải là vỗ về, nuông chiều, thả mặc mà phải “giúp họ học tập
thêm, tiến bộ thêm”. Chỉ có xuất phát từ “tình đồng chí thương yêu lẫn nhau”, cán
bộ, đảng viên mới chung sức chung lòng xây dựng đoàn kết nội bộ chặt chẽ, vững
chắc. Làm được như thế là chúng ta đã góp phần xây dựng Đảng và hệ thống chính
trị trong sạch, vững mạnh.
II/ Nội dung thảo u n:
Câu 1: Trình bày tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh về tăng cường
khối đại đoàn kết dân tộc, xây dựng Đảng và hệ thống chính trị trong sạch vững
mạnh.
3. Câu 2: Nêu những việc làm của bản thân để góp phần tăng cường khối đại
đoàn kết dân tộc, xây dựng Đảng và hệ thống chính trị trong sạch vững mạnh.
III/ Kết u n:
Quán triệt sâu sắc, vận dụng và phát triển sáng tạo tư tưởng Hồ Chí Minh về
đại đoàn kết dân tộc, Đảng ta khẳng định: Đại đoàn kết toàn dân tộc ở Việt Nam là
sự liên kết, gắn bó tất cả các thành viên các dân tộc, tôn giáo, giai cấp, tầng lớp,
mọi giới, mọi lứa tuổi, mọi vùng của đất nước, người trong Đảng và người ngoài
Đảng, người đang công tác, người đã nghỉ hưu và mọi thành viên trong đại gia
đình dân tộc Việt Nam dù sống trong nước hay ở nước ngoài thành một khối vững
chắc, ổn định, lâu dài nhằm tạo nên sức mạnh tổng hợp của toàn dân tộc, thực hiện
thắng lợi sự nghiệp xây dựng chủ nghĩa xã hội và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam xã hội
chủ nghĩa do Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo. Trong khối đại đoàn kết đó, giai
cấp công nhân, giai cấp nông dân và tầng lớp trí thức là lực lượng nòng cốt, đông
đảo nhất, đồng thời là cơ sở vững chắc của khối đại đoàn kết toàn dân tộc. Thông
qua khối liên minh này, Đảng, Nhà nước có thể tập hợp, vận động các tầng lớp
nhân dân lao động khác tham gia quản lý nhà nước, làm chủ xã hội, làm cho lợi ích
giai cấp gắn chặt với lợi ích dân tộc, tạo đồng thuận cao trong xã hội. Vì vậy, Đảng
ta chỉ rõ: “Khối đại đoàn kết toàn dân tộc trên nền tảng liên minh giai cấp công
nhân với giai cấp nông dân và tầng lớp trí thức dưới sự lãnh đạo của Đảng, là
đường lối chiến lược của cách mạng Việt Nam; là nguồn sức mạnh, động lực chủ
yếu và là nhân tố có ý nghĩa quyết định bảo đảm thắng lợi bền vững của sự nghiệp
xây dựng và bảo vệ Tổ quốc”.
Hiện nay, trước yêu cầu của sự nghiệp cách mạng trong giai đoạn mới, Đảng
ta tiếp tục khẳng định đại đoàn kết toàn dân tộc là vấn đề chiến lược của cách
mạng. Cương lĩnh xây dựng đất nước trong thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã hội
(Bổ sung, phát triển năm 2011) đã đúc kết một trong những bài học lớn của cách
mạng Việt Nam là: “Không ngừng củng cố, tăng cường đoàn kết: đoàn kết toàn
Đảng, đoàn kết toàn dân, đoàn kết dân tộc, đoàn kết quốc tế. Đó là truyền thống
quý báu và là nguồn sức mạnh to lớn của cách mạng nước ta”.
Người báo cáo
(Đã ký)
Trần Thị Thu Hồng