Luận Văn Tổ Chức Mô Hình Du Lịch Cộng Đồng Của Ngƣời Dao Tại Làng Nghẹt, Xã P...
đề Tài du lịch vì người nghèo
1. Đề tài : Du lịch vì người nghèo
Giảng viên : Nguyễn Thị Bích Ngọc
Nhóm 3 :
Nguyễn Thùy Dương •Lưu Mai Phương
•Nguyễn Thị Ngọc Anh •Hoàng Minh Tâm
•Nguyễn Minh Đức •Chu Thị Thu Hoài
•Nguyễn Phương Ngân •Lại Thị Thúy
2. Nội dung chính :
I. Các khái niệm
II. Mối quan hệ giữa du lịch và nghèo đói, vai trò của du lịch
tới công cuộc xoá đói giảm nghèo
III. Thực hiện mô hình du lịch vì người nghèo
IV. Một số ví dụ điển hình về du lịch vì người nghèo
3. I. Khái niệm
Bài thảo luận dưới
đây có sử dụng tài liệu
của SNV, SNV là một tổ
chức phát triển quốc tế
có trụ sở tại Hà Lan,
tập trung vào việc xây
dựng năng lực cho các
tổ chức địa phương
nhằm hướng tới giảm
nghèo
4. Người nghèo :
Người nghèo , được định nghĩa là những người không có khả năng tiếp xúc với
các điều kiện sống được xã hội chấp nhận
Thuật ngữ : điều kiện sống được xã hội chấp nhận kết hợp giữa các nhu cầu
thiết yếu như thu nhập, lương thực, trang phục và nơi ở với các lợi ích về sinh lí
và xã hội như y tế, dinh dưỡng , giáo dục và cơ hội việc làm
5. Du lịch vì người nghèo
Du lịch vì người nghèo là loại hình du lịch
làm gia tăng lợi ích cho người nghèo.
Du lịch vì người nghèo không phải là một
sản phẩm cụ thể hoặc một ngành biệt lập mà là
cách tiếp cận tới công tác quản lý và phát triển du
lịch.
Nó thúc đẩy sự liên hệ giữa các doanh
nghiệp du lịch với người nghèo, gia tăng những
đóng góp của du lịch vào việc xóa đói giảm nghèo
và người nghèo có thể tham gia một cách hiệu quả
hơn trong việc phát triển sản phẩm du lịch
6. Mối quan hệ giữa du lịch và
nghèo đói
Mối quan hệ giữa du lịch với nghèo đói
là đa dạng và năng động. Với khung
này, mối quan hệ giữa du lịch và các
ngành liên quan là điều kiện tiên quyết
để giảm nghèo.
Biểu đồ dưới đây giới thiệu một đề
xuất phân tích về các vấn đề chính
nhằm xác định mối liên hệ giữa du lịch
và nghèo đói:
8. Du lịch nghèo đói
Du lịch có thể gây tác động tiêu cực, cũng có thể gây tác
động tích cực cho địa phương, con người. Đặc biệt là người
nghèo . Để tìm hiểu về sự cấp thiết của loại hình du lịch vì
người nghèo, chúng ta tìm hiểu về tác động của nó :
9. Tích cực
Kích thích sự sáng tạo và phát triển của các doanh nghiệp
mới;
Mang thị trường xuất khẩu tới tận nhà của nhiều ngành kinh
tế(doanh nghiệp bắt đầu bán sản phẩm mới cho du khách và
tìm kiếm sự thành công cuối cùng có thể trở thành các nhà
xuất khẩu qua đó giúp đa dạng hóa nền kinh tế);
Kích thích phát triển cơ sở hạ tầng và dịch vụ giao thông vận
tải mới.
Đồng hành với việc nâng cao kỹnăng nghềcủa lực lượng lao
động (khuyến khích người dân địa phương/nông thôn học
các ngôn ngữ mới và kỹ năng dịch vụ khách hàng mới);
Đóng góp thuế cho ngân sách của chính phủ trung ương và
đôi khi đóng tiền lệ phí cấp phép cho chính quyền địa
phương;
Cung cấp kinh phí cho việc quản lý tài nguyên thiên nhiên,
lịch sử, văn hóa bền vững hơn
10. Tiêu cực
Du lịch làm gia tăng sự cạnh tranh vềnước; đất đai và tài
nguyên thiên nhiên khác;
Vì du lịch làm tăng nhu cầu hàng hóa tại địa phương /nông
thôn (thực phẩm, đất đai, nhà cửa), nên giá cả leo thang, và
nếu người nghèo phải mua những hàng hóa và dịch vụ này,
giá trị thu nhập nhỏ nhoi của họ sẽ giảm sút;
Trong nền kinh tế nhỏ với ngành du lịch chiếm ưu thế lớn, tỷ
giá hối đoái cũng có thể bị ảnh hưởng;
Du lịch có thể làm trầm trọng thêm căng thẳng xã hội, chia
rẽ văn hóa;
Ở một vài quốc gia, du lịch tình dục có tỉ lệ lớn và liên quan
nhiều tới lạm dụng tình dục trẻ em, vị thành niên, lây lan
HIV/AIDS và quấy rối tình dục
11. Vì vậy loại hình du lịch vì người nghèo là hoàn toàn hợp
lý và cần thiết nhất là với một quốc gia đang phát triển
, tỉ lệ người nghèo còn khá cao như Việt Nam .
Du lịch bền vững vì
người nghèo
12.
13. Các khuyến nghị của UNWTO
đối với Du lịch vì Người
Nghèo nghèo làm việc cho các doanh nghiệp du lịch;
1. Tuyển người
2. Cung cấp cho các cơ sở kinh doanh du lịch hàng hóa và dịch vụ từ
người nghèo hoặc các doanh nghiệp sử dụng lao động nghèo;
3. Bán trực tiếp hàng hóa và dịch vụ của người nghèo (khu vực kinh tế
không chính thống) cho du khách;
4. cho người nghèo thành lập và vận hành các doanh nghiệp du lịch
siêu nhỏ, nhỏ và vừa hoặc các doanh nghiệp cộng đồng (khu vực
kinh tế không chính thống); Công cụ quản lý và giám sát du lịch
cộng đồng
5. Đánh thuế thu nhập hay lợi nhuận từ du lịch và phân chia tiền thuế
thu được cho người nghèo;
6. Tự nguyện cho tặng/hỗ trợ từ doanh nghiệp du lịch hoặc du khách;
7. Đầu tưvào cơ sở hạ tầng xuất phát từ nhu cầu du lịch cũng mang lại
lợi ích cho người nghèo tại địa phương, một cách trực tiếp hay
thông qua hỗ trợ các ngành khác.
14.
15. Tham gia trực Tham gia gián
tiếp tiếp
Khi người nghèo cung cấp hàng Tham gia gián tiếp là khi
hóa, dịch vụ cho khách du lịch người nghèo làm việc trong
là họ tham gia trực tiếp vào du các ngành cung ứng cho du
lịch. Họ có thể lao động trong lịch. Họ có thể trồng và bán
khách sạn,nhà hàng, bán hàng rau cho khách sạn; làm việc
thủ công mỹ nghệ, kéo xe hoặc trong ngành xây dựng hoặc
chèo thuyền cho khách du lịch, trang trí nội thất phục vụ cho
hoặc tổ chức lưu trú tại làng. các khách sạn.
16. Sự phong phú của nền văn hoá tại
thành phố Huế đã được công nhận
bởi hai tổ chức UNESCO và Di sản
Thế giới.
Mặc dù thành phố Huế đã được đầu tư
khá tốt để trở thành một trung tâm du
lịch và văn hoá quan trọng, song các vùng
nông thôn của tỉnh Thừa Thiên Huế lại
chưa được hưởng nhiều lợi ích mà du lịch
mang lại
17. Các hoạt động
Năm 2003, SNV phối hợp với Sở Du lịch tỉnh để hỗ trợ
phát triển du lịch sinh thái dựa trên cộng đồng tại tỉnh
Thừa Thiên Huế.
Mục tiêu: hỗ trợ phát triển nông thôn bằng cách phát
triển các sáng kiến về du lịch tại các khu vực nông thôn
nhằm góp phần xóa đói giảm nghèo, sử dụng bền vững
các nguồn lực, xây dựng cơ sở hạ tầng nông thôn, bảo
tồn văn hoá và các mục tiêu xây dựng cộng đồng khác.-
Xây dựng năng lực cho các đối tác địa phương về phát
triển du lịch bền vững;- Xây dựng mô hình phát triển du
lịch góp phần xoá đói giảm nghèo;- Thúc đẩy quản lý
nguồn lực bền vững; - Hỗ trợ hợp tác và quan hệ đối
tác ngành.
18. Chương trình SPPT hiện đang làm việc với Phòng Du
lịch tại ba huyện:Khe Su, huyện Phú Lộc: Khe Su nằm
trong vùng đệm của Vườn Quốc gia Bạch Mã tại huyện
Phú Lộc
Đây là miền đất xinh đẹp, nhưng cư dân trong vùng lại
đang sống trong cảnh nghèo khó và đôi khi phải dựa
vào việc khai thác tài nguyên trong Rừng Quốc gia để
sinh nhai
19. SNV làm việc với các nhà chức trách
tại Khe Su và Vườn Quốc gia Bạch Mã
để phát triển các sáng kiến du lịch
cộng đồng nhằm đa dạng hoá các cơ
hội kinh tế và giảm áp lực đối với các
nguồn lực của Vườn Quốc gia Bạch
Mã.Kazan, huyện Nam Đông: Bản
Kazan là nơi bà con dân tộc người
Katu mới tới định cư
20. SNV và Sở Du lịch
hiện đang làm việc
với Kazan nhằm mở
rộng các cơ hội kinh
tế và tôn tạo nền
văn hoá địa phương
nhờ phát triển du
lịch văn hoá dựa
trên cộng đồng
21. Huyện A Lưới: SNV và Sở
Du lịch sẽ hỗ trợ huyện A
Lưới hoàn tất và thực
hiện chiến lược phát
triển du lịch, có liên quan
chặt chẽ với Quy hoạch
Phát triển của huyện,
nhằm hỗ trợ xoá đói giảm
nghèo, bảo tồn văn hoá
và quản lý bền vững các
nguồn lực, kết hợp với
hoạt động du lịch ngày
càng tăng
22. Kết luận :
Việt Nam là quốc gia có tỉ lệ người nghèo khá cao trên thế
giới : 20,7% năm 2010
Tài nguyên du lịch và các giá trị kinh tế, văn hóa tiềm ẩn ….
Du lịch bền vững vì người
nghèo