Toàn cảnh văn hóa, thể thao, du lịch - Số 1190 - vanhien.vn
Chiều Thơ đoàn huy cảnh
1. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
2
Mã số sách tiêu chuẩn quốc tế - ISBN: 978-604-53-7111-4
Số xác nhận đăng ký xuất bản: 3115-2016/CXBIPH/28-100/HNV
Giá: 68.000đ
Đ O À N H U Y C Ả N H Đ O À N H U Y C Ả N H
NHÀ XUẤT BẢN HỘI NHÀ VĂN - 2016
2. Sinh năm: 1959 - Dân tộc: Kinh
Quê quán: Thị trấn Nhã Nam -
Tân Yên - Bắc Giang.
Nơi ở hiện nay: Số nhà 259 -
Nguyên Hồng - phường
Hoàng Văn Thụ - TP Bắc Giang -
tỉnh Bắc Giang.
Tốt nghiệp Đại học Bách Khoa
Hà Nội năm 1981.
Cựu chiến binh - Đảng viên
Đảng Cộng sản Việt Nam.
GiámđốcCôngtyCPđịaốcAnHuy-
Chi nhánh Bắc Giang.
Điện thoại: 0988 113 926.
Email: huycanhbg@yahoo.com
Facebook: Đoàn Huy Cảnh.
Tácphẩmđãxuấtbản:“Lờiru”-
NXB Hội nhà văn 2014.
ĐOÀN HUY CẢNH
ĐOÀNHUYCẢNHNXBHỘINHÀVĂN
Vầngtrăngtrònkhuyếtngàyxưa
Baongàynắng?Mấyngàymưa?Tỏ...Mờ...
Chỉxinsángmộtvầngthơ
chobângkhuângvớingóngchờđừngtan.
(Vầngthơ)
Thôithìđànhcứmờitrầumờinước
đểđắmđuốimắtnhìn...đắmđuốiniềmyêu...
(TìmemtrướcHội)
Bứctườngcũngàynàodẫuchỉlàphếtích
bỗngtrởthànhmộtgóccủaQuêhương.
(Phếtích)
MộtnénhươngthơmconthắpdướichânNgười
NiềmkiêuhãnhmangtênHoàngHoaThám
YênThếxanhbaomùana,mùatrám...
Dòngmáuanhhùngvẫncuộnchảytrongtim
(ĐêmYênThế)
Nơilưugiữbaonhiêukỷniệmcủađờitôi
Xinđượcmởnhữngcôngtrườngxâydựng
chođôthịmọclêntựhàodángđứng
trênmảnhđấtmộtđờitôigọiQuêhương
(Quêhương)
Chiều...
3. Thơ
Đ O À N H U Y C Ả N H
NHÀ XUẤT BẢN HỘI NHÀ VĂN - 2016
Chiều...
4. Dẫu thế gian có tối tăm mù mịt
Quê hương mãi là nơi neo đậu hồn tôi.
5. 1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
16
17
18
19
20
21
22
23
9
10
12
14
16
18
20
22
24
26
28
29
30
32
34
36
38
40
42
44
46
48
49
49
50
51
53
53
54
56
58
60
62
64
65
67
69
70
72
74
76
78
80
81
82
84
86
Nhớ
Lời gửi qua khói hương
Bâng khuâng
Bà cụ trồng rau
Game online
Với con
Chim sâu
Trong quán trâu tươi
Đông về
Với người phương xa
Nhớ cô giáo cũ
Gửi người thân ởTây bán cầu
Lời của lợn
Chiều...
Chiếc ba lô
Người lính già
Lạc bạn xứ người
Dĩ vãng
Nguyễn BáThanh
Thật
Thơ tặng người không quen
Ngẫu hứng thơ 4 câu
Rác
STT Tên bài Trang
Mụclục
24
25
26
27
28
29
30
31
32
33
34
35
36
37
38
39
40
41
42
43
44
45
46
47
Tiếng ru
Vười hoa
Bài thơ tặng bố
Ngày
Nghe thày đọc thơ
Khúc hát dòngThương
Ngắm bức tượng em gái Nga
Khát
Người chiến thắng
SôngThương và em
Trong đục
Em bé và mẩu bánh
Hạnh phúc
Nhớ Hội xuân quan họ
Người ngoan
Tìm em trước Hội
Nghĩa trangTrường Sơn
Tóc dài
Viết từ Đất Mũi
Hàng xóm
Bâng khuâng chiều
Thương
Ngày xưa
MùaThu
STT Tên bài Trang
6. 48
49
50
51
52
53
54
55
56
57
58
59
60
61
62
63
64
65
66
67
68
69
70
71
72
Chính nghĩa
Aylan Kurdi
Bên ngôi mộ liệt sĩ vô danh
Tiếng vĩ cầm
Da cam
CuốiThu
SôngThương đôi dòng
Phế tích
Có một thời
Lộc...Thu
Chẳng chờ đến hẹn
Gia đình
Nghe những ca khúc Nga
Lập Đông
Đường cong
Nếu đến một ngày
Người quét rác đời
Chợ cóc
Mưa rào
Ổi quê
Nén
Áo trắng
Dường như
Lưu ly
Bắc Giang quê mẹ
STT Tên bài Trang
73
74
75
76
77
78
79
80
81
82
83
84
85
86
87
88
89
90
91
92
93
94
95
96
97
Cấm Sơn
Tự tại
ĐêmYênThế
Thời chưa xa
Đêm trên quê mẹ
Một nửa
Nỗi đau
Quê hương
Trăng vỡ
Với Sông Cầu
Tờ lịch
Mẹ
Vợ đi vắng
Nỗi đau không của riêng ai
Nhân Quả
Tiếng nấc
Tình thơ
Mùa Hè
Tiếng chim
Vẫn là em
Casa 212
VớiTrần Quang Khải
Về đi các anh
Mẹ vợ
LờibìnhcủanhàthơHằngNhânvề2bàithơ:
“Nhớhộixuânquanhọ”vàbài“Ngườingoan”
STT Tên bài Trang
88
90
92
94
96
98
99
100
102
103
104
106
109
110
112
114
116
118
120
122
124
126
128
130
132
135
136
137
139
141
143
144
146
148
150
152
154
156
157
159
160
162
164
166
168
170
171
173
175
177
7. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
98 9
SinhragiữaCõiđời,conngườitađâucóaichọnđượcthờimà
sinhra,đểđượcsốngsungsướng,hạnhphúctrongkiếpngười.
Thếhệchúngtôiđãđượcsinhravàlớnlêntronglửa
khóicủamấycuộcchiếntranh,từkhángchiếnchốngMỹ
cứunước,chiếntranhbiêngiớiphíaTâyNam,rồiđếnchiến
tranhbiêngiớiphíaBắc...Cảtuổithơcủachúngtôinằm
gọntrongthời“độibomđếnlớp”nhưcáchnóicủanhàthơ
thiếunhiTrầnĐăngKhoakhiđó.
GiảiphóngmiềnNamnăm1975,rồihoàbìnhthống
nhất...Chúngtôikhiđónhìnvềtươnglaivớiniềmlạcquan
vềmộtchântrờixãhộichủnghĩabaomongđợiđãmởra...!!
Thếhệconcháucủachúngtôiđãđượcsinhravàlớnlên
tronghoàncảnhấy,trongsựthươngyêu,hyvọngcủachamẹ,
ôngbàlànhữngngườithuộclớpchúngtôi.Đấtnướcmởcửa
ravớithếgiới,nềnkinhtếthịtrườngđượchìnhthànhtrên
mảnhđấthìnhchữSthânyêu,vàrấtnhiềuvấnđềxãhộiđã
đượcdunhậptheonó.
“Chiều...”củaĐoànHuyCảnhlàtiếngnóicủanhững
ngườithuộcthếhệchúngtôivớimộtchútnuốitiếc,một
chúthoàicổ,cảnhữnglolắngtrăntrởchotươnglaicủa
nhữngngườitrẻtuổi,thếhệconvàcháucủachúngtôi.
Xintrântrọnggửiđếnbạnđọc!
Đoàn Huy Cảnh
Vớingườiđọc Nhớ
Có lúc nào anh không nhớ về em
dù vẫn tự bảo trăm lần: Đừng nhớ !
Mái tóc, miệng cười, ánh mắt nhìn, hơi thở...
Anh hiểu rồi: Em không phải của anh
Mà bầu trời kia thì vẫn trong xanh
Ngôi sao em đêm từng đêm vẫn sáng
Em đã nghỉ chưa, bên trang giáo án
để nhìn về ngôi sao ấy hả em ?
Ngôi sao kia chỉ làm anh nhớ thêm
về cô gái buổi đầu anh gặp gỡ
Phải chăng em là bóng trăng nhoè vỡ
anh quá dại khờ định vớt trên sông ?
Để hôm nay trong im lặng mênh mông
Anh nhớ về em như về cơn mơ ấy
Cơn mưa Em, dòng sông Anh tuôn chảy
đã khô rồi giũa sa mạc nắng thiêu !!!
Sao lòng anh vẫn nhớ biết bao nhiêu
Nỗi nhớ trải theo chiều dài năm tháng
Ngôi sao Em, đêm từng đêm vẫn sáng
và bầu trời thì vẫn trong xanh
Sao ôm nỗi nhớ này mãi chỉ riêng anh?
Sơn Lộc mùa Thu 1983
8. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
1110 11
Lờigửiquakhóihương
Thay lời cô gái trẻ có chồng chết
vì tai nạn giao thông
Lại một Rằm từ ngày anh đi xa
bao lưu luyến chẳng thể nào níu giữ
Qua khoảng vô cùng của cách chia sinh, tử
nén hương này - Lời em gửi đến anh
Trên nấm mồ anh, ngọn cỏ vẫn xanh
cuộc sống vẫn trôi như dòng sông hối hả
Anh đừng trách em sắc hồng vơi trên má
Mất anh rồi, em đẹp với ai đây?
Chỉ mới hôm nào tay còn nắm trong tay
Hạnh phúc ngỡ chẳng thể nào rơi được
Anh cùng em nắm tay con chung bước...
Giờ tay con chỉ còn nắm một bên thôi!
Tất cả bỗng thành quá khứ xa xôi
khi em dắt tay con đi trên đường cũ
Con chẳng thể tìm đâu bàn tay của bố
Hạnh phúc tan rồi !
theo ngọn khói phất phơ...
Ly rượu nào đưa anh đến Cõi Mơ?
để trả anh cho em trong thân hình giập nát
để nước mắt ngập lòng, tim em như muối xát
con chúng mình thành trẻ mất cha.
Ngụm rượu nào đã làm anh thăng hoa?
để thấy cuộc đời không còn giới hạn
để anh uống hết mình trong ồn ào bè bạn
để hôm nay, em đơn lẻ một mình?
Trên nấm mồ anh, ngọn cỏ vẫn xanh
hương khói đã tan rồi ... hình người cũ
một Rằm nữa lại thành Quá khứ
Sao rượu mãi chưa là Dĩ vãng... Người ơi!
15/3/201
9. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
12 13
Bângkhuâng
Kính tặng hương hồn
anh Nguyễn Quang Vinh - Bạn tôi
Thế là anh đã ra đi!
sau căn bệnh Đời xếp vào “tứ chứng...”
để lại khoảng trống nơi anh đã ngồi, đã đứng
và sự bâng khuâng trong tôi...
Anh đã ra đi...? Anh đã đi rồi!
bao dự định dở dang đành xếp lại
Vẫn biết kiếp người chẳng thể là mãi mãi
sao lòng tôi vẫn quặn đau
Có còn như xưa: Mỗi hạt gạo, mớ rau?
khí để thở và nước dùng để uống?
cả những giọt mưa từ lưng trời rơi xuống?
có còn như xưa không?
Thời kinh tế thị trường bao kẻ ngóng trông
khao khát kiếm những đồng tiền lợi nhuận
cả những đồng tiền không tốn mồ hôi nước mắt
để tậu thêm những nhà lầu, xe hơi...
Còn ở nơi này chỉ thấy nước mắt rơi
những giọt nước vắt ra
từ những mảnh đời khô khát
những giọt nước rơi vào hồn tôi... bỏng rát
khát vọng về một môi trường xanh
Ai sẽ là người lại đi tiếp sau anh?
khi thìa canh, miếng cơm ta ăn mỗi bữa
và không khí mỗi ngày ta hít thở
không còn an toàn như xưa...
TP. BG ngày tang lễ anh Vinh 17/8/2014
(mất vì căn bệnh ung thư)
10. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
14 15
Nhà cụ ở đâu? Con cháu cụ đâu rồi?
Họ có biết cụ giờ này ra ruộng
để sớm mai xanh những gánh hàng rau muống
Mỗi mớ rau bán được mấy ngàn đồng?
Khắc vào tim tôi một dáng lưng còng
với tiếng cuốc vọng vào Năm Tháng
và màu áo nâu quấn sương khuya... bảng lảng...
Gắpraumuốngmỗingày tayđũabỗng nặnghơn.
27/9/2014
Bàcụtrồngrau
Một cụ già cuốc đất
trồng rau
Sắc áo nâu
giống màu đất ruộng
Bên ngôi biệt thự cao cao,
lưng cụ đang còng xuống !!!
gánh nặng kiếp người...
hay gánh nặng thời gian?
Trời vẫn còn mờ ... sương sớm chưa tan
Tiếng cuốc cụ gõ vào im lặng
gõvàocánhcửamônglungmộtthờixavắng...
gõ vào nơi sâu thẳm hồn tôi
11. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
16 17
Gameonline
Game online
Một sản phẩm của văn minh công nghệ
Ngày xưa tìm đâu ra trò chơi như thế
Nay, ai cũng biết
đó - chỉ - là - trò - chơi
Nào cáp quang với máy tính mới nâng đời
và ồn ào những chương trình khuyến mại
Bao thiếu niên, thanh niên...
tối ngày...
mê mải...
Những quán Game... sáng đèn thâu đêm...
Ngôn ngữ đời thường nay được bổ sung thêm
thuật ngữ mới : “Anh hùng cứu net”
Trang báo mạng đưa tin: Có cụ già bị giết
bởichínhcháumìnhlà“Gamethủ”thiếutiềntiêu...
Họ đang ngồi chăm chú biết bao nhiêu
bên những chiếc máy tính đời cao
với cấu hình “siêu khủng”
nhưđanglàmnhữngcôngviệccựckỳquantrọng
giúp cho cả thế giới loài người !!?
Còn ở mặt bên kia, một phía của Cuộc đời
những người lính đang ngày đêm giữ đảo
những người dân nghèo gồng mình sau bão
những cụ già cố cuốc đất trồng rau...
Đất nước này đã trải qua biết mấy đớn đau
những cuộc chiến tranh với xương rơi, máu đổ
xin đừng để phải gánh thêm nỗi khổ
khi cả một lớp người
bị - huỷ - hoại- vì- Game
30/9/2014
12. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
18 19
Vớicon
Mở cửa để đi ra đi con!
dù ngoài đó đang là mùa Đông lạnh buốt
chẳng lạnh bằng cái lạnh trong tim ruột
khi con cứ ở nguyên, ấm áp trong nhà
Có biết bao người trong cái rét cắt da
vẫn bươn bải mưu sinh, kiếm tìm cuộc sống
lạnh giá đâu phải lý do để ngừng lao động
mồ hôi vẫn rơi
giữa giá lạnh...
tháng ngày...
Mở cửa để đi ra đi con!
dù ngoài đó đang là mùa Hè bỏng rát
chẳngcómáylạnhchạyrorovớilynướcmát
nhưng đấy chính là Cuộc sống đó con!
Có biết bao giấy tờ dấu đỏ với mực son
được xuất bản từ những căn phòng dịu mát
đã tan chảy dưới nắng Hè bỏng rát
không thể bước vào Cuộc đời…
Đừng ngại gì giá rét với sương rơi
nắng gắt, mưa tuôn, hay mịt mù bão tố
Con sẽ thấy mọi điều trở nên sáng tỏ
khi bên cạnh con là Nhân dân.
07.10.2014
13. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
20 21
Chimsâu
Những chiến sĩ chống tham nhũng
giống như những
chú chim sâu cần mẫn bắt sâu trên
những Cây Đời
Những chú chim nhỏ xinh
lích tích
tìm sâu
Bên những luống rau
Trong những lùm cây ăn quả
Sâu nào đục thân?
Sâu nào cuốn lá?
Dưới mỏ chim
đều được xử lý
Công bằng
Những chú chim nhỏ xíu, tung tăng
nhưng việc chim làm chẳng hề bé nhỏ
sức sống mùa Xuân cũng bừng lên từ đó
cây lên tươi xanh hiến diệp lục cho Đời
Năm tháng chuyên cần biết mấy, chim ơi!
Câu cảm ơn biết bao nhiêu cho đủ
Đâu phải là trong êm đềm giấc ngủ
Điều ta ước mơ… Liệu có quá xa xôi
về một viễn cảnh đông vui
của những chú chim sâu
trên những Cây Đời !!?
09.10.2014
14. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
22 23
Có quản gì đâu - Đông giá với nắng Hè
Trâu với người, người bên trâu... cần mẫn
Nhà nông đã bao đời coi trâu là bạn
Chăm chỉ, hiền lành... Mãi là thế! Trâu ơi!
Bao đời nay trâu làm bạn với người
Thức ăn muôn đời của trâu chỉ là rơm, là cỏ
Chú trâu nào đã lên thành phố
để thành những... món ăn cho người
trong những quán hàng “Trâu giật” hôm nay?
Sinh tử luân hồi... Vạn vật đổi thay
Nỗi đau chúng sinh... ngàn đời vẫn thế!
Chúng sinh nào chẳng có cha, có mẹ
Có chúng sinh nào không biết đớn đau!!?
24/10/2014
Trongquántrâutươi
Nhộn nhịp bên đường những quán “Thịt trâu tươi”
Thực khách chỉ cho nhau nghĩa của từ “trâu giật”
Tươi đến thế mới là thịt tươi ngon nhất !!?
sự sống như mới chỉ dừng quá nửa mà thôi...
Nào lá lồm, tỏi tươi... Phục vụ để sẵn rồi
Nào dàn nướng chuyên dùng đang đỏ lửa
Cuộc nhậu bắt đầu thôi! Còn chờ gì nữa
Bia két, rượu be... đều đã sẵn sàng
... Buổi sớm tinh mơ rời khỏi luỹ tre làng
những con trâu gồng mình cày ruộng
đất nâu lật lên sau lưỡi cày... thành luống
thành những mùa vàng no ấm thôn quê
15. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
24 25
Thẫn thờ...
ngọn gió hanh heo
ngẩn ngơ...
tìm mảnh trăng treo...
Cái thời...
Nặng lòng chi lắm, người ơi!
Tháng, năm... tròn, khuyết...
muôn đời... vẫn Trăng
Lời xưa... ai gửi chị Hằng
Có còn không?
Giữa giá băng?
Đông về ...
Đầu Đông 2014
Đôngvề
Chiều buông...
Thành phố lên đèn
Bóng Thu?
hay bóng người quen ?
Xa rồi!
Cái mùa... xao xác lá rơi
Hoàng hôn thì tím,
bầu trời thì xanh
Cái thời... em đến cùng anh
MùaThutrànnhữngmátlành,tinyêu...
16. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
26 27
Vớingườiphươngxa
Em xa anh... cách mấy tầm bay
sau ngút ngát, thẳm sâu, rộng dài... nỗi nhớ
Xưa là người yêu, nay em là vợ
Trong cuộc đời này, mình đã là của nhau
Chẳng dùng dằng như giã bạn thuở xưa đâu
thuyền trôi giữa dập dìu làn quan họ...
Phi cơ mang em xuyên mây, vượt gió
đến những phương trời xa... rất xa...
Em sẽ đến những vùng đô thị phồn hoa
những mảnh đất nằm ngoài giấc mơ của em
thuở còn thơ bé
Đằng sau cánh bay em, đất quê mình vẫn thế!
Vẳng bên tai anh... khúc "Ngồi tựa song đào"
Anh lại quay về với khóm trúc, bờ ao
với câu hát ngàn đời miền Kinh Bắc
Câu hát như lời người xưa thầm nhắc:
Mỗi con người chỉ có một quê hương
Đêm vắng em, trống nửa chiếu, nửa gường
Căn bếp vắng em trở nên hiu quạnh
Cơn gió chiều vắng em dường như thêm se lạnh...
cho anh hiểu là mình chẳng thể sống thiếu nhau.
01/11/14
17. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
28 29
GửingườithânởTâybáncầu
Em xa anh mấy tầm bay
Khi bên anh sáng, bên này là đêm
Ước gì gửi được đến em
chút hoe hoe nắng dịu êm xứ mình
Bán cầu em - Bán cầu anh
Đông, Tây... vẫn một thắm xanh Địa cầu
Lời thương ta gửi cho nhau
Không gian gần lại, sông sâu đất liền
Dặt dìu câu hát “Còn duyên...”
Đón đưa em vẫn đầy thuyền yêu thương
Cánh bay em vượt đại dương
Câu dân ca có vấn vương đất người?
Tháng ngày giữa xứ tuyết rơi
nhớchăngcâuhát“Ngườiơi!...”quêmình?
Lẻ đàn, trúc chẳng còn xinh
Nhớ em,
cách nửa hành tinh...
vẫn chờ...
23/11/2014
Nhớcôgiáocũ
Nhân Ngày nhà giáo Việt Nam 20/11/2014
Đoàn Thị Linh Chi
Em về thăm lại trường cũ tuổi thơ
Nơi ấy buổi đầu em rời tay mẹ
để đến với vòng tay cô giáo trẻ...
Trường cũ còn đây! Cô giáo cũ đâu rồi? *
Dẫu hôm nay em chẳng thể nào ngồi
vào ghế cũ ngày xưa cô đã xếp
Vẫnmãisốngtrongemnhữngthángngàytươiđẹp
Cô giáo như là người mẹ thứ hai
Dẫu đã qua đi bao tháng năm dài
Em vẫn nhớ... Cô thân yêu có biết?
Mái trường tuổi thơ, em yêu tha thiết
cùng với bóng hình cô giáo cũ của em.
7/11/2014
* Cô giáo đã mất vì một căn bệnh hiểm nghèo
khi em vào lớp 1
18. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
30 31
Lờicủalợn
trong buổi sáng cuối cùng
Không còn chậu đầy cám trộn với rau
vì bữa sáng hôm nay với tôi là không cần thiết nữa
Dao nhọn, dây thừng đã bày ra trước cửa
chuẩn bị cho chuyến đi của tôi...
Vẫn biết với Đời là chuyện bình thường thôi
nhưng nỗi đớn đau chẳng phải vì thế mà không có
nên khi lưỡi dao nhọn dài cắm sâu vào cổ
tôi vẫn thét lên những tiếng thét xé lòng
Tiếng thét của tôi là tiếng kêu cứu cuối cùng
Nhưng đồng loại của tôi chẳng thể nào cứu được
Bởi họ cũng sẽ như tôi, kẻ sau, kẻ trước
vì chúng tôi đều sống bằng rau, cám của người !?
Tiếng thét sẽ lịm dần trong giàn giụa máu tươi
Nỗi uất hận của tôi sẽ biến thành độc tố
ngấm trong mỗi thớ thịt, giọt máu tôi tím đỏ
dấu tích kinh hoàng của cảm giác đớn đau !!!
Sinh tử luân hồi mấy ai tránh được đâu
Sinh linh nào sẽ đầu thai làm kiếp lợn?
khi đang là người, đừng quên làm sao cho mỗi sáng
bớt đi tiếng thét xé lòng những đồng loại của tôi.
26/11/2014
19. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
32 33
Chiều...
Dựa bờ vai chiều, ngày ngả về đêm
như em ngả vào vai anh cái buổi đầu xưa ấy
đôi trái tim rung những nhịp yêu run rẩy
cho mỗi đứa mình thành một nửa của nhau
Thời gian vĩnh hằng mãi chảy về đâu?
Tìnhyêuhayconthuyềngiữadòngtrôivôđịnh?
Chiều nào nồng nàn? Chiều nào giá lạnh?
để chiều này tôi lạc bước Cõi Xưa...
Vẫn còn đó ven hồ liễu rủ lưa thưa
con đường ướt... loáng ánh đèn thành phố
mái tóc em yêu nhẹ bay trong gió
ru hồn tôi những kỷ niệm êm đềm...
Ấy là lúc ngày dần ngả vào đêm
chiếc xe đạp với miệt mài vòng bánh
chở Tình yêu tôi đi... qua mấy mùa ấm, lạnh
đi qua... tuổi trẻ của tôi
LắngnghetrongchiềutiếngNămThángdầntrôi
Xuân qua... Hè về... , Thu đi... Đông đến...
Thấp thoáng cuối trời vầng trăng hò hẹn
Tháng năm... tròn khuyết... bao lần...
Tiếng chuông nào... cuối chiều lạnh vang ngân?
để tôi như con chiên cúi mình trước Chúa
với lầm lỗi Hôm qua - tôi xin gột rửa
Cầu mong Đấng thiêng liêng cứu rỗi linh hồn!
Tôixinnhưvầngtrăngkiadẫukhikhuyết,khitròn
nhưng mãi giữ hình hài như ngày viên mãn
dù có lúc một phần thân tôi khuất sáng
thì muôn năm vẫn đầy đặn một Tinh Cầu
30/11/14
20. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
34 35
Chiếcbalô
Chiếc ba lô vẫn xanh như đã từng xanh
trong xa xăm đời tôi - Một thời tuổi trẻ
Đâu hơi ấm nắm cơm ngày nào của mẹ,
xếp trong ba lô tôi trước lúc lên đường?
Đâu nơi cất lá thư em với đầy ắp yêu thương
trên mảnh giấy xé ra từ quyển sổ?
Đằngđẵngthờigian...nhữngthángnămgiankhổ
trong ba lô nào chẳng có một trái tim *
Ba lô làm bàn để anh viết cho em
những lá thư ngược chiều đoàn quân hối hả
lá thư thắm xanh như màu cây lá
saunhữngcuộcchialyngờisắcđỏngàynào...**
Ba lô cùng tôi đi dưới trời sao
cho tôi hiểu nghĩa của từ đồng đội
để tim tôi hôm nay cồn cào bao tiếng gọi
Đồng đội ơi! Anh đang ở nơi đâu?
Qua tháng năm, ba lô dẫu bạc màu
Nhưng sắc cỏ úa ơi! Xin đừng là quên lãng
ChodùnhữnganhhùngđãkhuấtvàoNămTháng
Chiếc ba lô cũ này, tôi mãi giữ...
Người ơi!
14/12/2014
*Ý một bài hát“Trái tim trong ba lô”
**Ý bài thơ "Cuộc chia ly màu đỏ" của Nguyễn Mỹ
21. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
36 37
Ngườilínhgià
Kính tặng những người cựu chiến binh
Người lính già vịn cây nạng gỗ
Mắt dõi mây trời xa xăm...
Ông tìm gì sau vời vợi tháng năm ?
Khoảng trời nào nhớ nhung ?
Vòm trời nào quên lãng?
Tuổi trẻ của ông đã xa nhiều năm tháng
với tiếng hát ngày nào xao xuyến bờ tre
với trống rộn sân đình, cờ đỏ chân đê
ngọn khói con tàu dài theo tay vẫy vẫy *
Giọt nước mắt nhòe trên trang giấy
những lá thư nhét vội túi người đi?
Chẳng thể đọc ngay giữa phút chia ly
“Những cuộc chia ly chói ngời sắc đỏ” **
Đã nguội tắt lâu rồi chân trời súng nổ
Người lính hôm qua, nay trở lại đời thường
Trên cánh đồng làng... lại một nắng, hai sương
tưới đẫm mồ hôi nương ngô, bãi mía
Căn nhà đơn sơ, gió lùa mấy phía
Chiếc ba lô lay hờ hững góc tường
Nơi ấy đã có ngày đầy ắp những yêu thương!!
Nơi ấy mãi mang Một thời để nhớ...
Người lính già vịn cây nạng gỗ
Vịn ký ức xưa nâng dậy thân mình...
Và vòm trời kỷ niệm... mãi xanh...
16/12/2014
*Ý trong bài hát“Đường ra mặt trận”của nhạc sĩ Huy Du
**Lờibàithơ“Cuộcchialymàuđỏ”củatácgiảNguyễnMỹ
22. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
38 39
Lạcbạnxứngười
Giữa xứ lạ ồn ào bao quốc tịch màu da
Vốn tiếng Anh chỉ đôi từ bập bẹ
Những người bạn cùng đoàn với tôi
đang ở nơi nào thế?
Giữa biển người mà tôi bỗng lẻ loi !!
Mắt như chợt sáng lên khi tôi thấy kia rồi
sắc cờ đỏ sao vàng trên tay ai vẫy
Việt Nam mình rồi! Quê bạn nơi đâu vậy?
Mũi Hà Tiên? Hay Móng Cái địa đầu?
Giữa đất người, ta gặp được nhau
Cờ Tổ quốc trở thành điểm hẹn
Lá cờ đỏ sao vàng là nơi tìm đến
củamỗitráitimnhữngconLạccháuHồng
Quê bạn, quê tôi cách bao núi, bao sông
Sinh ra, lớn lên mình chưa từng quen biết
Giữa xứ người bỗng trở nên thân thiết
Ta gần gũi nhau hơn vì chung một sắc cờ...
Chỉ vậy thôi! Sao mắt bỗng lệ mờ?
Cờ Tổ quốc ấm hồn thiêng dân tộc
đủ xóa tan đi những kiếm tìm, mệt nhọc
cho những con người lạc bước gặp lại nhau.
Bangkok 19/01/2015
23. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
40 41
Dĩvãng
Đừng trách chi người đã khuất xa
để nhói buốt trái tim yêu một thuở
Bóng kỷ niệm đổ dài trong Cõi nhớ
Dĩ vãng xa rồi! Dĩ vãng chẳng ngủ yên
Ngước nhìn chiều qua khung cửa nắng xiên
chợt thảng thốt... Đống- lửa- Ngày sắp lụi
Ánhnắngđangnhạtdần,trảkhônggianchoTối
cho miên man Tử- sinh...Vũ trụ... Luân hồi...
Nếu lại được trở về thuở ấy xa xôi
Anh vẫn thế, và chắc em vẫn vậy!?
Ta sẽ lại gặp nhau, rồi chia tay...
giữa tuổi thơ non bấy
Anhsẽlạimangriêngmìnhmộttráitimđau!?
Khôngphảicủamình,chẳngphảicủanhau
Sao dĩ vãng chẳng rời tôi như thế?
Sao vẫn khiến mắt người xưa ngấn lệ?
khi mỗi chiều nhìn nắng dần tắt trên sông
Ta tìm lại mình giữa im lặng mênh mông
trongngútngát...thẳmsâu...mịtmùkýức
Tiếng tim đập bồi hồi trong lồng ngực
lẽ nào cũng là dĩ vãng hả em ?
11/2/2015
24. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
42 43
NguyễnBáThanh
Kính tặng hương hồn anh Nguyễn Bá Thanh
Trưởng Ban Nội chính Trung ương
Ngày cuối cùng của năm... trời Đà Nẵng đổ mưa
Miền Bắc lại chìm sâu trong giá rét...
Cócònbìnhthườngkhông-nhữngthôngtinthờitiết
khi một con người đáng sống... đã ra đi?
Mưa miền Trung... hay nước mắt biệt ly?
dành cho anh - Một con người nhân hậu
Vì lẽ phải công bằng, Anh dấn thân tranh đấu
chẳng quản hiểm nguy, chẳng tiếc đời mình
Đất nước này sẽ ghi mãi tên Anh
trong trái tim mỗi người, trong trái tim Dân tộc
Tiễn biệt Anh, chúng tôi không định khóc
mà nước mắt cứ trào từ nhói buốt tim đau
Chẳng cần gì phải tô vẽ thêm đâu
hình ảnh về Anh - Người đảng viên cộng sản
Hai tiếng “đảng viên” đã trở nên ngời sáng
đủ thắp giữa lòng người ngọn lửa của Tin yêu
Thành phố bên sông Hàn sẽ nhớ biết bao nhiêu
Trên mỗi cây cầu mới xây, mỗi con đường vừa mở
đều có bóng hình Anh với nụ cười rạng rỡ
xóa mọi cách ngăn giữa cán bộ với dân thường
Đắplênmộanhhômnaylàtrămquý,ngànthương
của muôn vạn tấm lòng người dân nước Việt
Nước mắt đất trời trong phút giây vĩnh biệt
đanggọinảymầmnhữnghyvọngcủaNgàymai...
Ngày an táng Anh 18/02/2015
(Ngày 30 Tết Ất Mùi 2015)
25. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
44 45
Thật
Tặng hương hồn nhà thơ Trịnh Văn
Chẳng thể dối lòng mình khi đối diện với chính ta
rằng có lúc tôi đã nói và làm những điều không thật
với lòng mình, với lương tâm,
với những gì thiêng liêng nhất...
Lời nói dối nào là đáng ghét, đáng yêu?
Thoảng thời gian... Mới sáng đó... Đã chiều
Thương số phận con người giữa dòng đời chìm nổi
nhận ra mình chẳng thể giàu vì nghèo câu nói dối
nên suốt cuộc đời phải lận đận, long đong !?
Ai sương nắng tháng năm vắt kiệt sức trên đồng?
Ai đã vắt khô trái tim mình trên từng trang giấy?
Xinđừngcứlướtkhướtmenquêkhivẫnchưanhìnthấy
có những sự thật trong đời chẳng thể nói ra ngay
Chỉ xin người thật với chính ta đây
với tình yêu, với lương tâm, với thơ...
Và trong im lặng
tự nếm mồ hôi... thấy đủ vị ngọt bùi, cay đắng
để tim chan hòa cùng nhân loại, chúng sinh
Ta sẽ không còn phải hổ thẹn với Cao Xanh
cả khi sự sống cuộc đời ta khép lại
Câu thơ ta với chân thật cõi lòng vẫn còn mãi mãi
cùngvớicảnhững-gì-tạm-không-thật-đáng-yêu
23/02/2015
26. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
46 47
Thơtặngngườikhôngquen
Chị không có ngày mồng Tám tháng Ba đâu
Tấm áo chị đang mang nói với tôi như thế!
Chẳng có ai tin là chị đang còn trẻ
Xin ai đó đừng đoán tuổi chị hôm nay!
Khi những nếp nhăn tháng năm đã sớm đan dày
trên gương mặt của người thiếu phụ
Đôi dép tổ ong…chiếc xe đạp cũ
thả dọc phố dài tiếng lạch cạch... sớm khuya...
Chỉ mong sao làn mưa bụi ngoài kia
đừng vội thấm ướt qua lần áo mỏng
Mong xuân mau qua những ngày lạnh cóng
Mong một chút nắng trời, dù chỉ một chút thôi
Mang hơi ấm yêu thương đến cho những mảnh đời
Như người phụ nữ tôi không quen giữa ngày mưa ấy
Chẳng thể tặng chị hoa để mọi người cùng thấy
Vần thơ nhỏ này... xin nhận nhé!
... người ơi!
8/3/2015
Ngẫuhứngthơ4câu
Thậtlòng
Em trải dọc đời tôi những dấu chấm than (!)
vây tuổi trẻ của tôi bằng bao chấm hỏi (?)
Nghiệt ngã thời gian, miệng phàm đâu dễ nói
May còn có thơ là thật với lòng mình
*
* *
Vầngthơ
Vầng trăng tròn khuyết ngày xưa
Bao ngày nắng? Mấy ngày mưa? Tỏ... mờ...
Chỉ xin sáng một vầng thơ
cho bâng khuâng với ngóng chờ đừng tan
*
* *
27. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
48 49
HươngTết
Nghiêng đời mình, tôi tìm lại tuổi thơ
NhưtìmlạithanhmứtkhôtôiđểdànhhươngTết
Mứt chảy ra rồi! Mùa Xuân cũng hết
Vẫn còn lại bồi hồi- tim đứa trẻ lên năm
*
* *
Kẻthù
Là kẻ thù, nhưng không phải đối phương
Vì chúng ở quanh ta, giống cả màu trang phục
Cùngtiếngnói,quêhương,chỉkháclòngtrongđục
Trận chiến này - Tôi hiểu - Chẳng giản đơn
13/03/15
Rác
Đámrácnổitrênsôngcùngvớitàuthuyền
Không phải là tàu
nên không có chân vịt để khua
Không là cá
nên chẳng có vây, đuôi quạt nước
Rác nhìn sau, nhìn trước
thấy bờ bến lùi dần
ngỡ là mình bơi được
17/3/2015
Tiếngru
Tôi lại nghe
Tiếng ru... chơi vơi...
Ướm vào mây
Mây trôi...
Vịn vào gió
Gió không mang nổi !?
TiếngruđọnglạibậcthềmSáng-Tối
luênh loang bãi nhớ, bờ quên...
Gọi cuối trời
man mác
trăng lên...
21/3/2015
28. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
50 51
Vườnhoa
Bắt đầu từ hạt mưa
gọi chồi non bật nhú
Bắt đầu e ấp nụ
để mai thành vườn hoa
Hương theo gió bay xa
tìm: Đâu người tri kỷ?
Mật ngọt dành nơi nhụy
Hoa đợi người tri âm
24/3/2015
Bàithơtặngbố
Bố!
Con của con gọi bố bằng “ông”
Giờ cháu của con gọi người bằng “cụ”
Riêng con vẫn gọi bằng tiếng “bố”
như tiếng gọi đầu đời con đã gọi ngày xưa
Bao tháng năm, trải biết mấy nắng mưa
Đêm rét nhường chăn, trưa hè nhường quạt
Thời gian hằn sâu những nếp nhăn tuổi tác
trêngươngmặtngười...nhưđếmthángngàytrôi...
Những bước chân không nhanh được nữa rồi!
Tìm đâu dáng bố một thời bươn trải ?
khi gánh nặng thời gian đã dần chất lại...
Mái tóc xanh xưa... nay sợi rụng, sợi còn...
29. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
52 53
Cả một đời vất vả vì con
Nay bố lại dành tình thương cho chắt !!!
Vời vợi tháng năm, những gì còn mất ?
Cả những gì đang vò xiết tim tôi ?
Người đời bảo rằng: “Nước mắt chảy xuôi”
Con vẫn xin được làm dòng nước ngược
để ấm lòng người mỗi miếng cơm, viên thuốc
chén rượu tuổi già... bố uống mỗi hoàng hôn
Xin ngàn lần tha thứ cho con!
Cho vô vàn những lầm lỗi cũ
Nhưng con sẽ không xin người tha thứ
Dù chỉ một lần bất hiếu với mẹ cha
26/3/2015
Ngày
Ngày rơi, hay chiếc lá rơi?
Mới bình minh, đã tím trời hoàng hôn
Trăng đêm khi khuyết, khi tròn
Ngày qua... lá rụng... có còn... hỡi ai?
10/4/2015
Nghethàyđọcthơ
Em nghe thày đọc bao ngày
Tiếng thơ đỏ nắng, xanh cây quanh nhà
Khát lòng những tháng năm xa
Phútgiâygần...ngỡnhưlà...trong mơ...
23/4/2015
30. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
54 55
KhúchátdòngThương
Mênh mang một dòng trôi
Giữa bờ mong bờ nhớ
Đâu bến bồi, bến lở?
suốt ngàn đời trao nhau
Tình anh như dòng sâu
ôm ngàn con sóng cả
Tình em là ghềnh đá
đợi chờ và ngóng trông
Ai đặt tên cho sông?
Mà ngàn năm gọi mãi
Người đi, còn trở lại?
Bến sông Thương, em chờ!
Sông Thương! Tắm mát đời tôi cả tuổi ấu thơ
Khúc quan họ ấm hồn người Kinh Bắc
Năm tháng xa xưa theo người đi đánh giặc
Nay lại trở về... dào dạt bến quen...
Sông Thương! Nơi anh đã yêu em
Cô gái Bắc Giang một đời tần tảo
Yêuthànhphốnhữngchiềudòngđườngxanhsắcáo
Xin chào những con người
đang thức dậy những mùa vui!
28/4/2015
31. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
56 57
NgắmbứctượngbégáiNga
BéMila,congáicủaliệtsĩHồngquânLiênxô-
thiếutáPetrakov
Mãi là em tuổi mười một, mười hai
Em gái người Nga dõi chân trời chờ bố
chân trời phía bom rơi đạn nổ...
Dáng tượng đứng bao năm...
sao vẫn nhói lòng người ?
Anh lính Hồng quân ở cuối chân trời
đến giây phút nhớ về con cũng thành xa xỉ
Giữa cuộc hành quân đêm ngày không nghỉ
Mơ được gặp con - Nào thấy bóng hình đâu !
Vẫn dõi theo anh từ xa thẳm phía sau
Con gái đợi anh - Cuộc đợi chờ vĩnh cửu
Bảy thập kỷ qua rồi, tượng vẫn như trì níu
vẫn xát tim người... nỗi đau chiến tranh...
Cuộc chiến tàn, con chẳng gặp được anh,
Cả lá thư anh viết về, con cũng không thể nhận
Anh đã mãi thuộc về một thời chiến trận
Vết đạn quân thù... còn đau đến hôm nay...
Mãi là em tuổi mười một, mười hai
Em mãi dõi chân trời đợi bố
Nước Nga qua lâu rồi những tháng năm máu đổ
vẫn buốt tim tôi... một dáng tượng đợi chờ.
Nhânkỷniệm70nămngàychiếnthắngchủnghĩaphátxít
9/5/2015.
32. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
58 59
Khát
Bênditích PháođàiBrestởLiênXô
trongThếchiếnthứ2
Chiếc mũ sắt anh cầm cố vươn ra phía nước
Anh chỉ cách dòng một chút nữa thôi
Trước làn đạn quân thù bỗng thành quá xa xôi...
Bảy mươi năm... Gương mặt người khô khát !!!
Phía trước anh là tràn trề nước mát
của quê hương anh - dài rộng Nước Nga
Phút thanh bình, mẹ múc nước cho cha
sao bỗng chốc biến thành ảo giác?
Giữa tiếng súng liên thanh, tiếng gầm đại bác
những bước chân thù dày xéo quê hương
xé nát khúc dân ca tràn đang ngập yêu thương,
những thảo nguyên xanh với đàn tuần lộc...
Lũ phát xít - Tối đen bầy sâu độc -
Nỗi hổ thẹn muôn đời của nhân loại văn minh !!!
Cháy lòng tôi hôm nay - Cơn khát của anh
đâu chỉ giản đơn là khát nước...
Anh vẫn cố đưa mũ về phía trước
Bảy thập kỷ qua rồi !
Cơn khát có nguôi ngoai ?
Nhânkỷniệm70nămngàyChiếnthắngChủnghĩaPhátxít
9/5/2015
33. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
60 61
Ngườichiếnthắng
Kính tặng ông Nguyễn Thế Nghĩa -
Cựu tù Phú Quốc, Cựu chiến binh
thành phố Bắc Giang
Kẻ chiến bại năm xưa giờ ngồi trước mặt anh
Viên cai ngục ác ôn một thời Phú Quốc
Y chẳng thể nhận ngay ra anh được
Hơn bốn chục năm rồi... Đôi mắt già nua...
Người tù binh cộng sản năm xưa
Bốn thập kỷ qua rồi! Anh là người chiến thắng
Cuộc chiến đã tàn, hết mưa trời lại nắng
Đất nước mình xương máu kết thành hoa
Gặp lại kẻ thù xưa anh chẳng khó nhận ra
Kẻ đã vặn răng, rút xương anh thuở ấy
giờ ngồi trước mặt anh... già nua... run rẩy...
miệng thốt những lời sám hối tự trong tim
Lịch sử sang trang rồi, máu chẳng phải đổ thêm
Nhưng chẳng thể ngăn được dòng nước mắt
Khi những ngón tay anh đan tay y nắm chặt
cho y hiểu về hòa hợp Việt Nam
Nước mắt cứ chảy đi dù chẳng thể làm
cho quá khứ sai lầm thay đổi được
Nhưng đủ hiểu Dân tộc và Tổ quốc
mới chính là Người chiến thắng hôm nay.
16/5/2015
34. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
62 63
SôngThươngvàem
Tôi lại về đây với sông Thương
Con sông thân yêu ngàn đời lai láng
Qua bao thác ghềnh, qua bao năm tháng
Sông vẫn chảy dạt dào đôi dòng đục, dòng trong
Ơi con sông của những chờ mong
Tắm mát đời tôi cả một thời thơ ấu
Đừng phai nhé - Dáng hình tôi yêu dấu!
Cô gái Bắc Giang ngày ấy đâu rồi ?
Anh tìm em, sông Thương lặng lờ trôi
Đâu sắc áo em một chiều nhạt nắng ?
Gánh nước trên vai, bắp chân em tròn trắng...
Sáng hồn anh, sáng cả chiều xưa...
Anh mãi tìm... dẫu bao nắng bao mưa
Dẫu thời gian làm nhạt màu mái tóc
Dẫu phải đi qua trăm đèo ngàn dốc
Anh vẫn tìm, anh mãi tìm em!
Sông Thương vẫn dạt dào bến của Ngày - Đêm
Như tình yêu chúng mình muôn đời vẫn vậy!
Hạnh phúc là khi một sáng nào tỉnh dậy
thấy ngập hồn mình - Sông Thương và em!
Tp Bắc Giang 21/5/2015
35. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
64 65
Embévàmẩubánh
Em không thể gầy hơn được nữa đâu -
Mảnh da trụi trần gói khung xương nhỏ bé
Ngỡsựsốngchẳngthểcòntrongthânhìnhnhưthế!
Nhà em đâu ? Đâu cha mẹ của em?
Ánh nắng đang nhạt dần... Chiều tắt... Lại đêm...
Em đã trải qua bao nhiêu ngày đói khát?
Cái dáng lặng im khiến lòng tôi tan nát
Ai dám tin rằng em đến được ngày mai?
Tôi vẫn nghe văng vẳng bên tai
những tiếng “Zô, Zô” giữa ồn ào quán nhậu
bênbàntiệcngổnngangnhữngmónsào,mónnấu...
Có miếng thừa nào rơi xuống chỗ em tôi ?
Trongđục
Bình nước Cuộc đời là đục hay trong?
Tôi tự hỏi mình như bao người tự hỏi
Bình nước đục, trong - Đời giàu sang, nghèo đói
Đời dối gian, đời vẫn có thật thà
Bình nước sẽ thế nào khi có thêm ta?
Ta là giọt nước trong hay nước đục ?
Và họ nữa, với khát khao quyền lực
khao khát bạc tiền cho thỏa lòng tham ?
Thôi thì ta cứ nguyện xin làm
một giọt nước trong ở trong bình nước ấy
Dù phải chịu thiệt thòi, hy sinh đến mấy
cũng không làm đục thêm Bình nước Cuộc đời./.
23/5/2015
36. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
66 67
Hạnhphúc
Tặng vợ tôi
Hạnh phúc là gì? Một ngày bình yên
bình thường như mỗi ngày bình thường khác
xôn xao trưa hè tiếng gà “cục tác”
ngọt nồi canh “râu tôm nấu với ruột bầu”...
là những ngày mình được sống bên nhau
anh sáng sáng xách làn cùng em đi chợ
xa lánh mọi thói đời bon chen, bợ đỡ
chậm rãi thời gian... Tiếng trẻ học bài
Em chỉ cần một mẩu bánh thôi!
Đủ kéo dài thêm một kiếp người cơ cực!!?
Sự sống ở đời chẳng dễ gì có được
Số phận nào là nghèo đói, giàu sang ?
Ai đã mang em đày giữa thế gian?
Tuổi bé thơ em đâu kịp làm nên tội
mà Đời giáng xuống em chuỗi ngày nghèo đói?
Một mẩu bánh thừa... Sao nỡ tiếc? Người ơi!
Quốc tế thiếu nhi 1/6/2015
37. ĐOÀN HUY CẢNHĐOÀN HUY CẢNHChiều...
68 69
Ta nắm tay nhau đi đến Ngày mai
không trách móc giận hờn,
không vênh vang cao ngạo
Ta mở lòng mình ra, dù Đời còn giông bão
Dù còn bất công, Đời vẫn có tình yêu
Cây vẫn lên xanh mỗi sáng, mỗi chiều
cho chim hót đến vô tư trong lá
cho ta biết yêu người, dù quen, dù lạ
chẳng“bánanhemxa”vẫn“mualánggiềnggần”
Hạnh phúc là khi theo mỗi bước chân
Ta rải khắp tin yêu và thanh thản
cho người với người chỉ còn là bạn
Sân hận tan mau trong sảng khoái tiếng cười...
02/6/2015
NhớHộixuânquanhọ
Rộn ràng mớ bảy, mớ ba
bao lưng xanh giữa mượt mà tứ thân
Trách em sao cổ trắng ngần
để quan họ mãi níu chân người về
Nắng chiều đã nhạt triền đê
mà câu hát với đắm mê càng nồng
Trách em đôi má ửng hồng
đôi môi cắn chỉ... bến sông tiễn người
để hồn anh cứ chơi vơi
ngựa Hồ, chim Việt... biết nơi nào tìm ?
Ngày dài… anh nhớ về em
với quan họ đến sáng đêm chẳng tàn...
Thôi thì cứ đợi người ngoan
để thuyền anh giữa miên man... cắm sào
hỏi đường tới... giấc chiêm bao
của người lúng liếng hôm nào... hội Xuân...
6/6/2015
Chiều...
38. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
70 71
Ngườingoan
Có lẽ là anh chưa phải người ngoan
trong câu hát của em mỗi lần hát đối
Ánh mắt của anh làm em bối rối
nên nón thúng quai thao nghiêng lấp mặt người
Trúc vẫn xinh, và em vẫn tươi
Dây yếm buộc đằng sau, sao gáy em trắng thế?
Áo tứ thân qua bao mưa nguồn chớp bể
Dải lụa mềm vẫn thắt đáy lưng ong
Nghe em hát câu “tương ngộ, tương phùng”
Canh quan họ qua hết đêm còn ngắn
Lúng liếng mắt người lúc cuối trời trăng lặn
thả hồn anh giữa bèo dạt, mây trôi...
Ngồi tựa mạn thuyền, tôi nhớ em tôi
Ly rượu đắng ngày nào anh cùng em kết chạ
nên câu hát hôm nay nghẹn lòng, da diết quá!
tím hoàng hôn khi em ngồi tựa song đào
Giấc mơ của em, anh vẫn chẳng thể vào
dù đã hỏi nhưng chưa ai chỉ được
mà “Giã bạn” đã bồi hồi bến nước
Mắt ngấn lệ buồn...
Đành hẹn đến Hội sau
8/6/2015
Chúgiải:
-Câytrúcxinh,tươngphùngtươngngộ,lúngliếng,
bèodạtmâytrôi,ngồitựamạnthuyền,ngồitựasongđào,
giãbạn...lànhữnglànđiệudâncaquanhọBắcNinh
- Lệ của người quan họ đã kết “chạ”là không được
lấy nhau nữa.
39. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
72 73
TìmemtrướcHội
Ngược thời gian, anh về lại sông Cầu
Anh đi tìm em, dù chưa đến Hội
Cô gái nấp sau nón ba tầm bối rối...
Em ở đâu? Em đang ở nơi đâu?
Chẳng mong chi khúc mời nước mời trầu
Chỉ mong gặp ánh mắt người lúng liếng
Đâu đã kịp quen hơi, chỉ vừa quen tiếng
Khúc quan họ hôm nào em đã hát cùng anh
Cho tôi lại được nhìn chéo vải màu xanh
trên ngực áo em... ôm phập phồng yếm đỏ
và lắng nghe trong tiếng tim em đó
có nhịp đập nào đang đập vì tôi ?!
Dù hôm nay mình đã kết chạ rồi
Lệ tiên tổ chẳng dễ gì phá được
Thôi thì đành cứ mời trầu mời nước
để đắm đuối mắt nhìn... đắm đuối niềm yêu...
Để khi anh về trăng cũng về theo
lấp loáng giữa dòng một thời Như Nguyệt
Có phải đất ngàn năm thấm tình người tha thiết
mà giữa quê mình lai láng một dòng Thương?
TP Bắc Giang 10/6/2015
40. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
74 75
NghĩatrangTrườngSơn
Kính tặng hương hồn các liệt sĩ
đang yên nghỉ tại nghĩa trang Trường Sơn
Hàng ngàn, hàng ngàn ngôi mộ xếp cạnh nhau
Sao trên mũ một thời... Giờ gắn trên bia đá !!
Đội ngũ của các anh vẫn nghiêm trang quá!
Sắc quân phục xưa... nay xanh lá cây rừng...
Ai gọi tôi từ Bến Tắt - Vĩnh Trường?
Có phải tiếng các anh từ Do Linh - Quảng Trị?
Ba mươi tám năm các anh xếp hàng yên nghỉ
như giữa ngày nào trùng điệp những đoàn quân
Tôi như vẫn nghe tiếng hát tuổi thanh xuân
của thế hệ các anh giữa Trường Sơn nhớ Bác
trong tiếng suối reo, tiếng lá rừng xao xác...
Bến Tắt nhưng lửa lòng chẳng thể tắt đâu!
Giới tuyến ngăn miền như vết cắt sâu
trên thân thể Việt Nam... một thời Bến Hải
Thượng nguồn con sông - Nơi các anh nằm lại
như một vết hàn... bằng máu, bằng xương
Dĩ nhiên là các anh đều có quê hương
Chiếc lá nào chẳng muốn rơi về cội
Nơi dằng dặc nỗi niềm mong đợi
những người vợ ngóng chồng, người mẹ chờ con...
Một nén hương thơm... trước ngàn vạn linh hồn
Chúng tôi hiểu ra cái điều không thể...
Chỉ xin các anh ngủ yên giữa lòng Đất Mẹ
Nước Việt Nam mình đâu chẳng phải quê hương.
21/6/2015
Chú thích: Nghĩa trangTrường Sơn được xây dựng
hoàn thành ngày 10 tháng 4 năm 1977, ở thượng nguồn
con sông Bến Hải, tại một địa danh có tên gọi BếnTắt, xã
VĩnhTrường, huyện Do Linh, tỉnh QuảngTrị, Nơi đây quy
tụ phần mộ của hơn 10 ngàn liệt sĩ đã hy sinh trên tuyến
đường mòn Hồ Chí Minh trong thời kỳ chống Mỹ cứu nước.
41. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
76 77
Tócdài
Suối tóc của em bắt nguồn từ đâu?
mà giữa hồn tôi suối miên man chảy
Gặp em giữa một ngày hè bỏng cháy
Làntócmáthồnngười...xanhđếnmênhmang...
Giữa ồn ào bao mẫu tóc ngắn thời trang
Mái tóc dài em như nét xưa đọng lại
như tím hoa mua, như vàng hoa cải...
như tình yêu muôn đời vẫn tuổi thanh xuân
Chẳng dám gọi em trong giây lát dừng chân
để tôi được hít sâu vào đáy phổi
hương tóc của em - hương xưa bổi hổi
lẫn trong mùi hương bưởi, hương chanh
Chỉ xin em đừng vội bước nhanh
xinnétchânquêđừngvộinhuốmmàuthànhphố
để mái tóc dài em nhẹ bay trong gió
trầm tích giữa Cõi người một chút hương xưa
dù chỉ là xao xác tiếng gà trưa
xen giữa tiếng hời ru say nồng giấc trẻ...
thì tóc dài ơi, xin cứ dài thế nhé!
cứ liệm hồn tôi trong man mác hương đời.
Trà Cổ 3/7/2015
42. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
78 79
ViếttừĐấtMũi
Tôi đứng đây, trên mảnh đất địa đầu
Nơi nét bút người xưa phác hình hài Tổ quốc
Sa Vĩ ơi! Vẫn đất trời... vẫn nước...
mà lòng người sao bỗng rưng rưng?
Từ nơi này: Trả Cổ... rừng dương
hút mắt phương Nam là Hà Tiên - đất Mũi
Tổ quốc trải mấy ngàn năm tuổi
để vẹn tròn trong hai tiếng Việt Nam !?
Rạo rực hồn tôi sắc cờ đỏ sao vàng
đang ngạo nghễ tung bay trong gió
Dưới bóng cờ là quê hương mình đó
Mảnhđấtngànđời...trảibiếtmấythươngđau
Bao thế hệ người đã tiếp bước nhau
góp máu xương để làm nên chiến thắng
để ngọt ngào mưa, để hào phóng nắng
để non sông liền một dải hôm nay
Trên cột cao xin cờ cứ tung bay
cho tôi hòa hồn tôi cùng với hồn Dân tộc
để tan hết đi những lẻ loi, đơn độc
để chín chục triệu người chỉ một Việt Nam.
Mũi Sa Vĩ 4/7/2015
Chú thích: Mũi SaVĩ thuộcTrà Cổ - Móng Cái -
Quảng Ninh
43. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
80 81
Hàngxóm
Bác là dân công chức
Chị - Cô giáo trường làng
Anh - Công nhân ca kíp...
Chuyệnvui,buồn...đềusang
Gầnnhau,thànhhàngxóm
Chẳng bán anh em xa
nhưng láng giềng gần gũi
như người trong một nhà
Nắm rau xanh mới hái
Bác mang cho nhà em
Chénrượusuôngngàynghỉ
đủ cho nhau say mèm
Chuyện Đông Tây, Kim Cổ
quanh ấm trà... râm ran
Hàng xóm là như thế!
có gì đâu phải bàn.
11/7/2015
Bângkhuângchiều...
Lộc vừng thả rèm trước ngõ
Lá xanh một nét trầm ngâm
Dây hoa mềm xao xác đỏ
Chiều buông... Như tiếng nói thầm...
Qua rồi... Một thời da diết
Qua rồi... Những phút tương tư
Sắc trời phút giây ly biệt
Biết em còn giữ đến giờ !?
Xuân đi, Xuân còn trở lại
Mình xa, xa mãi người ơi!
Mây buồn, cuối chiều trễ nải...
Trăng xưa còn gác bên trời...
Thôi nhé! Ngủ đi Quá khứ
Muộn rồi! Cả những lời yêu
Lộc vừng vẫn xanh trước cửa
Bâng khuâng... hoa rụng tím chiều...
22/7/2015 Chiều...
44. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
82 83
Thương
Mừng thành phố Bắc Giang tròn 10 tuổi
Cả một dòng Thương chưa đủ sao em ?
mà chợ cũng Thương để lòng tôi nhớ
Phủ Lạng Thương ngày nào phập phồng hơi thở
tiếng còi tầm... man mác... tiếng người xa...
Có bao con đường tôi đã đi qua
Bao gương mặt từng quen, cái tên từng biết
Sao lòng tôi vẫn nhớ về da diết
Một sắc trời của thị xã quê hương
Nơi ấy êm đềm chảy một dòng Thương
Trời xanh, nước xanh và tình yêu mãi trẻ
Bến Chia Ly xưa xát tim người đến thế
Trận chiến bi hùng nào sử sách còn ghi ?
Những đường phố thân quen muốn nói điều gì?
Lý Thái Tổ, Ngô Quyền, Xương Giang, Lê Lợi...
Ai người đi xa? Ai người ngóng đợi?
Bịn rịn, dùng dằng... khúc quan họ chia tay
Câu hát ngày xưa, ai đang hát hôm nay?
trên mảnh đất phải đổi bao xương máu
để giữ lại những gi mà ta yêu dấu
để ăm ắp tình người - Thành phố của tôi.
Bắc Giang 26/7/2015
Ghi chú:Tp Bắc Giang được thành lập theo Nghị định
75/2005/NĐ-CP ngày 7/6/2005 của Chính Phủ
45. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
84 85
Ngàyxưa
Lật nghiêng đời mình tôi tìm lại Ngày xưa
Đã xa lắm rồi - cái thời thơ ấu
mà hương gạo thơm từ tay mẹ nấu
vẫn gọi cồn cào cơn đói trẻ con
để cuống quýt tay tôi đầu đũa vuông tròn
Đắng vị cải canh, mồng tơi thì nhớt
Thưa lắm tiếng dao mẹ băm trên thớt
Cả năm mấy lần có được bữa nhờn môi
Nắng cháy da khi sim tím triền đồi
Gánh ràng ràng để mẹ phơi đun bếp
Đồng gần, đồng xa... con cua, con tép
Ngọt bát canh xưa trong ánh mắt bà cười...
Khúc sông quê tuổi lên chín lên mười
Tắm trâu mát cả một thời trẻ dại
Rau nấc, rau sam... bàn tay quen hái
Nồi cám lợn ngày nào khoai nhỏ nhặt ăn chung...
Quê hương ơi! Tôi thương đến vô cùng
Xin cứ giữ Ngày xưa tôi như thế
Dẫu bao tháng năm, bao mưa nguồn chớp bể
Ngày xưa vĩnh hằng trầm tích giữa lòng tôi.
Ngày mưa 1/8/2015
46. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
86 87
MùaThu
Lại một mùa Thu nữa sắp sang
Chiếc lá cuối Hè sẫm rưng rưng nhựa
Lá còn ở trên cành được bao lâu nữa
để úa vàng... theo gió... rụng... rơi ?
Mùa Thu của Năm - Chiều của Cuộc đời
Nghiệt ngã thời gian chẳng gì ngăn được
Đón Thu nay, nhớ một mùa Thu trước
Đâu bóng người xưa đã xa xăm...?
Còn gì không sau dằng dặc tháng năm?
Nỗi nhớ có vơi giữa ồn ào trần tục?
Có gì vội đâu mà thời gian thúc giục?
Mùa Thu về... khô khát có về theo?
Ta trả lại cho người một mảnh trăng treo
Đêm se lạnh... Còn trăng thì hao khuyết...
Chỉ khi xa nhau rồi, lòng ta mới biết
Có những điều đã vĩnh viễn ra đi !!
Thu mênh mang... Thu muốn nói điều gì ?
trong thánh thót... giọt Thu... se lạnh
Đêm vẫn vậy... mà sao mỏng mảnh?
Thu mới vừa về... đã hẹn ngày xa !!?
Ngày Lập Thu 8/8/2015
47. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
88 89
Chínhnghĩa
Tặng những chiến sĩ công an nhân dân
nhân xem bộ phim Chính nghĩa trên VTV
Viênđạnnhằmvàotôiđãxuyênthủngngựcanh
Mấy phần trăm giây đâu kịp cho suy nghĩ
Cái phản xạ tức thời của người chiến sĩ
Anh đã giành phần che đạn cho tôi
Tiếng nói cuối cùng thao thiết rời môi
Anh cũng dành cho người ở lại
Cái chết đã khiến anh trở nên sống mãi
trong lòng tôi, trong lòng người thân
Xin gọi tên anh: Công an nhân dân
Giữa thời bình vẫn buốt lòng máu đổ
Khi cái ác vẫn còn ở quanh đâu đó
Những khát vọng tham lam,
những quyền lực nghiêng trời
Đâu lấp lóa bạc tiền? Đâu nước mắt rơi?
Nơi chính nghĩa chẳng dễ gì khẳng định
Trong trận chiến này ta là người lính
Mất mát nào không nhói buốt tim nhau
Trên mặt người lệ tuôn chẳng kịp lau
Cuộc chiến gọi ta - Công việc còn dang dở
Khi bạn đã gửi ta cả nhịp tim, hơi thở
Thì cuộc chiến này luôn có bạn cùng đi.
23/8/2015
48. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
90 91
AylanKurdi
Nhâncáichếtxótxacủaembé3tuổingườiSyria
Em nằm úp mặt vào cát mặn
Sóng đã đưa em tới được đất liền rồi!
Đêm đặc quánh... Con thuyền không may mắn
Bao linh hồn đã ở lại biển khơi...
Những cuộc di cư trong hy vọng chơi vơi
bỏ lại phía sau những miền quê bom đạn
Mới ba tuổi thôi ! Em chưa kịp lớn
sao đã kịp đi qua... hết một kiếp người !!?
Aylan Kurdi! Aylan Kurdi ơi!
Nỗi đau Syria - Nỗi đau Nhân loại
Xương đã chất chồng sao súng còn nổ mãi?
Thỏađượcchăng?Nhữngthamvọngkhôncùng?
Ai khát khao những quyền lực điên khùng
Ai khao khát bạc tiền? Có thấy
bãi biển hiền hòa, em đang nằm đấy
mặt úp vào Nỗi đau khổ thế gian
Người vẫn muốn tìm chi giữa đống tro tàn
giữa bom đạn chiến tranh... mê mải
Hòa bình ở đâu? Bao giờ trở lại
với Syria của Aylan Kurdi?
5/9/2015 - 4 giờ sáng...
49. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
92 93
Bênngôimộliệtsĩvôdanh
Trong bộ quân phục xanh sắc lá
Anh không còn là riêng anh - Lẻ loi
Nhân dân gọi các anh là bộ đội...
Chiến tranh đã qua nhiều tháng năm rồi!
Người lính năm xưa giờ ở nơi đâu?
Những nghĩa trang ? Những hàng bia câm lặng?
Hay bên một lối mòn vạt rừng mờ sương trắng?
Giữa mịt mùng... nhớ, nhớ... quên, quên...
Sinh ra ở đời ai chẳng có tên
Anh cũng có tên như ai cũng có
Nhưng trên bia mộ anh chữ đề rất rõ
đến buốt lòng: Liệt sĩ Vô danh
Nguội tắt lâu rồi khói lửa chiến tranh
Ngạo nghễ uy nghi bao tượng đài lóa nắng
Tượng đài nào cho những hy sinh thầm lặng?
của các anh - Niềm kiêu hãnh một thời
Còn mãi trong tôi những gương mặt rạng ngời
Đạn bom chẳng thể nào giết được
Bởi các anh đã hóa thành Đất nước
nên cả tên mình cũng hiến tặng quê hương.
8/9/2015
50. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
94 95
Tiếngvĩcầm
TặngcácnghệsĩviolonlàngThen,TháiĐào,
BắcGiang
Chợt bên tai nghe da diết tiếng lòng
Những nghệ sĩ nông dân quê tôi gửi qua cây vĩ
Làng Then hiền như bao ngôi làng bình dị
Như lúa chín vàng, còn rau thì xanh
Tôi nghe tiếng đàn của các chị các anh
như thấy bóng cây kơ nia xòe chùm mát ngõ
thấy phiên chợ Ba Tư tiếng chân ngựa gõ
vọng suốt chiều dài những thế kỷ xa xôi...
Có ai ngờ người nông dân quê tôi
Bàn tay ngỡ chỉ quen cuốc cày, vườn bãi
Vất vả sớm khuya bao mùa cấy hái
nay lại cầm cây vĩ... say mê...
Tiếng đàn vang lên tha thiết bờ tre
Chật trội sân đình trăm năm... ngói cổ ...
Điệu trống cơm ngỡ như tay người xưa đang vỗ
chung vui cùng con cháu hôm nay.
Đàn cứ rung lên đi, dưới cây vĩ mê say!
Cho hồn ta quyện hồn người... da diết
Để giai điệu từ trái tim tha thiết
dâng ngập đất này những hy vọng, thương yêu .
12/9/2015
51. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
96 97
Dacam
Ngườicựubinhnghèovớiđứaconbịdichứngchấtđộc
màudacam.Cuộcsốngnghèokhónênmónquà
củaanhchocongiữangàyhèchỉcóthểlàmộtque
kemmút...
Đôi dép tổ ong đã ngả màu vàng
đứa con đi bên... hình hài méo mó
người cựu chiến binh đưa con đi dạo phố
sau khi đi qua bao chặng đường da cam...
cái việc ngày xưa anh chẳng thể làm
khi khẩu súng trong tay, quân thù phía trước
nay cha con nắm tay cùng dạo bước
Chiến tranh qua rồi! Chiến tranh đã qua !?
Anh trở về với bổn phận làm cha
với lo lắng gạo tiền, cơm áo
lòng vẫn luôn nhủ lòng tự bảo
Chiến tranh đã qua! Gian khổ qua rồi!
Sao cuộc sống thường ngày mãi đẫm mồ hôi
Cơ chế thị trường... bao thứ thành hàng hóa
nhưng quá khứ bi hùng xin người đừng định giá!
Có cái giá nào cho máu, cho xương?
Bao đồng đội của anh đã nằm lại chiến trường
Anh chẳng thể mang về cái thời trai trẻ...
Que kem bố mua con hãy ăn ngon nhé!
Chiến tranh đã qua! Gian khổ qua rồi !?
25/9/2015
52. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
98 99
CuốiThu
Hắt hiu mấy chiếc lá vàng
Heomayđọnggiógiữamangmangchiều
Mùa Thu nhắn gửi bao điều
qua se sắt... tiếng sáo diều... đơn côi...
Vô thường... năm tháng dần trôi
Biết ai còn đứng đợi tôi cuối đường !!?
Dẫu giờ tóc đã pha sương
vẫnmênhmangmộtdòngThươngthuởnào
Cái thời mơ ước thì cao
tay vươn ngỡ hái được sao cho mình...
Cái thời tôi tạc bóng hình
giữa tương tư, giữa lung linh sắc màu...
Cái thời ta nhớ về nhau
Trách ai sao nỡ rũ nhàu mối yêu...
Chỉ xin chút gió hanh heo
để bâng khuâng nhớ một chiều cuối Thu...
Chiều 10/10/2015
SôngThươngđôidòng
Ai lần đầu gọi Sông Thương?
để thương nhớ mãi vấn vương đôi dòng
Bên em đục, bên anh trong
Bên trao, bên nhận... buốt lòng là đây!
Bên mãi lở, bên bồi đầy
Anh là người nhận tháng ngày em trao
Bến xưa... sông cũ... ngày nào...
Ngàn năm sóng vẫn dạt dào...ngàn năm...
Bóng người xưa đã xa xăm
Lời yêu vẫn gửi trăng rằm vẹn nguyên
Sóng đâu vỗ nhẹ mạn thuyền?
để man mác một Cõi Thiền... sông ơi!
Thả hồn xuống giữa dòng trôi
Sông Thương mát cả đời tôi tháng ngày.
15/10/2015
53. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
100 101
Phếtích
Viết bên bức tường cũ rêu phong
Bên bức tường này đã có một Ngày xưa
Người xưa ở đây... giờ ở nơi đâu đó!?
Sao tôi vẫn thấy như trên nền gạch đỏ
những bước chân lẫm chẫm trẻ thơ...
Vẫn thấy bóng ai bên bậu cửa đứng chờ...
khi chiều ngả bóng hoàng hôn dần tắt...
Nơi thấm đẫm những gì thân yêu nhất
của một gia đình... của những ngày xa...
Tôi như vẫn nghe tiếng trẻ ê a
tiếng ở đầu sân người đàn ông chặt củi
Trong căn bếp người đàn bà lúi húi
Khói rơm thơm bay ngọt cả trời chiều...
Khung cửa sổ ngày nào đọng gió hanh heo
Song sắt giờ hoen rỉ màu quên lãng!!!
Cỏ dại mọc dẫu lấp dần Năm tháng
và rêu phong... se lạnh... mấy Thu...
thì tôi vẫn nghe văng vẳng lời ru
trongtiếngvõngđưa...giữakhônggiantĩnhmịch...
Bức tường cũ ngày nào dẫu chỉ là phế tích
bỗng trở thành một góc của Quê hương.
22/10/2015
54. ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
102 103
Lộc...Thu
Ngỡ ngàng... Nhành lộc cuối Thu
lẻ loi... như một tiếng ru... lỡ thời...
Giữa hanh heo lá vàng rơi
Lộc mang tôi đến chơi vơi nỗi niềm...
Phải lời nhắn gửi của em?
từ ngày xa lắc... từ đêm tách lòng...
Xưa rồi, thời của nhớ mong
củatươngtưđếnquắtlòng...thángnăm
Lời xưa người gửi trăng Rằm
dẫu nguyên vẹn cũng ướt đầm giọt xa
Dẫu người còn nhớ đến ta
Lộc non dẫu biếc... vẫn là cuối Thu...
28/10/2015
Cómộtthời
Có một thời tôi đã đi qua
Cái thời bao người đã đi qua như thế!
Nhưng mơ ước giản đơn cũng trở thành không thể
Đạn bom đâu phải tiếng nói dịu dàng
Những người bạn của tôi nằm trong nghĩa trang
Họ đã từng ước mơ có một ngày trở lại
Nơi họ đã chia tay với người con gái
với mối tình đầu chưa kịp gọi thành tên
Cái thuở cuối trời mỏi ngóng trăng lên
Người lính nhớ nhà đêm dài ôm súng
Để mơ ước, để khát khao... hy vọng
một ngày trở về với mảnh đất quê hương
Họ đã đi qua khắp các chiến trường
Chỉ để có những ngày bình yên như giờ ai cũng có
Mấy ai biết ước mơ của người nằm dưới cỏ
Chỉ đơn giản thế thôi!
Để những nụ cười nở thắm làn môi
mặt đất không còn chỉ một màu quân phục...
Mấy ai biết được đóa hoa hạnh phúc
đã mọc lên từ biết mấy máu xương...?
24/10/2015
55. ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
104 105
Chẳngchờđếnhẹn
Biết là chưa đến hẹn đâu
Mà anh vẫn tới sông Cầu tìm em
Bởi tương tư dải lụa mềm
với thao thức bóng trăng đêm giữa dòng
Những là chín nhớ mười mong
Những là buôn nụ bán hồng đợi ai
Đừng trèo lên núi Thiên Thai
Phượng Loan bay suốt Giêng Hai mỏi rồi!
Song đào... người vẫn lẻ đôi
ngóng ai bèo dạt mây trôi chưa về...
để đàn long phím tái tê
để con nhện suốt Cõi mê giăng mùng
Phải trưng tương ngộ tương phùng
cho năm canh luống lạnh lùng cả năm?
Lời yêu thầm gửi trăng Rằm
mà hai vạt áo ướt đầm cả đôi
Mạn thuyền xưa chẳng ai ngồi
Áo khăn người gửi... lạnh rồi... hơi ai!
Mơ ngày xum họp trúc mai
Dẫu mang tiếng kẻ đơn sai... vẫn về.
31/10/2015
56. ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
106 107
Giađình
01
Đó là nơi ta được sinh ra
Trong sự chờ đón lo âu của cha
Saunhữngngàymangnặngđẻđaucủamẹ
Nơi ta đã đi qua cả thời thơ bé
Với búng bi, chuyền chắt, đá cầu...
Sân ở trước nhà, vườn ở đằng sau
Mướt mải ú tim bạn bè sáng tối
Vì ham chơi mà bao lần nói dối
Bài tập chưa làm... len lét thày cô...
Nắng tháng Năm da đỏ cháy ao hồ
Đồng gần đồng xa... giỏ cua giỏ ốc
Mũ rơm đội suốt cả thời đi học
Cặp sách bạn cùng với túi "cứu thương"
Đêm rét ôm rơm vò trải ấm giường
Chỗ rách chăn bông thì làm cửa sổ
Đĩa châu chấu rang là món ăn tẩm bổ
Mắt sáng ngời mấy bữa được no nê
Đó là nơi sớm tối đi về
Cho ta hiểu nghĩa của từ "ruột thịt"
Dẫu thế gian có tối tăm mù mịt
Quê hương mãi là nơi neo đậu hồn tôi
02
Đó là nơi ta đã có đôi
Để nên vợ nên chồng, thành cha thành mẹ
Nơi con ta, cháu ta sống qua thời thơ bé
giữa tràn trề những hy vọng thương yêu
Nơi em đã đợi anh sau bậc cửa mỗi chiều
cùng nuôi lớn những ước mơ hạnh phúc
Trút lại sau lưng mọi ganh đua, vinh nhục...
Ta bước vào thế giới của riêng ta
Cònmãitronganhgiữanhữngthángnămxa
hình ảnh về em người vợ hiền tần tảo
giữa chặng hành quân thoáng nghe tin bão
57. ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
108 109
NghenhữngcakhúcNga
Nhân kỷ niệm 98 năm
Cách mạng Tháng Mười Nga
Tôi lại nghe bài hát của nước Nga
hát về một thời thanh niên sôi nổi
Giaiđiệucuốntimngườinhữngnhịprungbổihổi
cho tôi nhớ về một thời xa xăm...
Dẫu tuyết cứ rơi dày, phủ trắng tháng năm...
và mùa Đông về, nửa địa cầu buốt giá...
Lời hát vẫn ấm nắng trời và xanh cây lá
Như cuộc đời đang giữa tuổi thanh xuân
Cô gái Nga ơi! Tôi đã thấy bao lần
Sắc váy trắng như chưa bao giờ trắng thế!
Dẫu đợi người đi nơi chân trời góc bể
vẫn mãi còn những Ca-chiu-sa
Đâu rừng bạch dương trầm mặc nước Nga?
Đâu rặng thùy dương giấu nỗi buồn vô cớ?
Da diết mối tình... người đi... kẻ ở...
Biết có ai từng ra ngóng vào trông !!?
Biết có ai từng chín nhớ mười mong?
như quan họ quê tôi ngàn đời vẫn thế!
như mối tình Việt Nga qua muôn trùng dâu bể
vẫn nồng nàn trong câu hát hôm nay.
7/11/2015
Lo đến quặn lòng... mái nhà dột vắng anh
Nơi có em và con là có gia đình
Dù mái dột, dù tường vôi tróc lở
và cánh cửa đóng vào rồi... vẫn hở...
Chỉ cần có đủ đầy bố, mẹ và con
Thời gian trôi cho nước chảy...đá mòn
Anh già đi... Em cũng không còn trẻ
Nhưng gia đình mãi là như thế!
Vĩnh viễn là Bến đợi của hồn ta
31/10/2015 Chiều...
58. ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
110 111
LậpĐông
Thu đã đi rồi... để hôm nay mùa Đông
khẽ khàng đến... khẽ khàng se lạnh...
Anh thôi trách đêm sao mỏng mảnh
thôi trách em... cái thủa xa xôi...
Khi ngoài cửa Thu đi và Đông đã đến rồi
Giọt từng giọt... mưa như lời thủ thỉ
Cơn mưa đầu Đông khẽ khàng đến thế!
hệt ngày nào ta e thẹn tìm nhau...
Còn mãi trong anh cái thủa ban đầu
Chút se lạnh Đông xa... kéo mình sát lại
Anh là lính mà vẫn còn nhát mãi
để nụ hôn đầu liều trao vội dưới mưa...
Để bây giờ mình nhớ lại Ngày xưa
với day dứt... với bao tiếc nuối
Để tim cũ cồn cào bao tiếng gọi
Tiếng của yêu thương... tiếng của giận hờn
Cái lạnh Đông về cho mình gần nhau hơn
để hơi ấm trao nhau, trái tim chung nhịp
Anh sẽ cố... Vì may ra còn kịp
những việc mà mình chưa làm được ngày xưa.
Ngày lập Đông 8/11/2015
59. ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
112 113
Đườngcong
Chợt lạc hồn giữa những đường cong
Đâu chỉ giản đơn là những đường không thẳng
Tím, đỏ, cam, vàng... đều trong màu trắng
Những đường cong chung chứa nơi đâu?
Mà giữa đêm nay lung linh ánh đèn màu
Em huyền ảo những đường cong ẩn hiện
đưa anh tới những miền anh chưa từng biết đến
Nơi mông lung... những mê đắm... dại khờ...
Đường cong đưa anh trở lại tuổi thơ
Chẳng thể tin đây lại là đường ngắn nhất
Khi lòng hòa tiếng lòng, mắt đan ánh mắt
Gió vờn áo dài em... vấn vít những đường cong
Cho anh trở lại thời ra ngóng vào trông
để tình anh ngô nghê mớ ngôn từ rối loạn
cố cất cái vô cùng vào tháng ngày hữu hạn
Nén tình yêu mình trong da diết lời ca...
Chỉ đến bây giờ anh mới ngộ ra
Đường ngắn nhất không phải là đường thẳng
nên nối những chân trời nhớ mong, nối mưa với nắng
là bảy sắc cầu vồng mềm mại cung xưa.
18/11/2015
60. ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
114 115
Nếuđếnmộtngày
Tặng vợ tôi
Nếu đến một ngày bên em không anh
Chiều chạng vạng... bóng người xưa vụn vỡ
Cánh cửa sổ... Gió vô hồi... khép mở...
và đêm về... trong im lặng... cô đơn...
Em hãy nhớ lại khi xưa... giây phút dỗi hờn
Vì đã bao lần em giận anh như thế!
Hai đứa giận nhau vẫn ngồi chung ghế
Hai trái tim vẫn chung đập một chiều
Ôi những tháng ngày hạnh phúc biết bao nhiêu!
Một mái ấm đơn sơ... bi bô tiếng trẻ
Cho anh được làm cha, còn em là mẹ
Dẫu tháng ngày còn thấm đẫm mồ hôi...
Dẫu mỗi người ở mỗi phía xa xôi
Khi đất nước còn giữa thời chinh chiến
Nhưng trong tim anh, em luôn hiển hiện
nên ta luôn có nhau qua mỗi bữa cơm thường
Tháng năm xa cho dài nhớ đậm thương
Cho mưa nắng cũng hóa lời tâm sự
Khi chẳng còn anh bên mình, xin em hãy nhớ
Có một người vĩnh viễn thuộc về em.
20/11/2015
61. ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
116 117
Ngườiquétrácđời
Kính tặng những người quét rác đời
Cô gái vệ sinh chuyên cần từ sáng tinh mơ
Anhcảnhsátgiảiphạmnhântớipháptrườnghànhquyết
Hai công việc ngỡ khác xa nhau
Mà thực chất lại không hề sai biệt
Cô gái vệ sinh sớm hôm quét rác
Cho đường phố mỗi ngày luôn sạch sẽ, tinh khôi
Để tối tối công viên nam nữ sánh đôi
Nhữngconphốsángxanh...ngườingượcxuôithanhthản
Những kẻ đang trong nhà lao thụ án
Có khác chi rác rưởi giữa đời này
Thứ rác bẩn mà ta chẳng dễ thấy ngay
Là tham nhũng, là giết người, buôn lậu...
Chúng chẳng để cho ta biết chúng là người xấu
Quần áo lượt là, xe láng bóng, thơm tho
Xa hoa trong những ngôi biệt thự to
xây nên từ đồng tiền không mất mồ hôi công sức
Bên gày còm đồng lương công chức
hiu hắt túi tiền người lao động làm thuê...
Chúng nắm trong tay những quyền lực gớm ghê
những PMU*, những Vina...**ngàn tỷ...
Ai người đang quét đi những rác đời như thế?
Xin được cúi đầu tri ân sự hy sinh
của những con người không tiếc cả đời mình***
trong sứ mệnh của những người quét rác.
21/11/2015
Chú thích:
* PMU 18 có vụ án tham nhũng lớn đã bị khởi tố xét xử
**Vinashin,Vinaline là nơi phát hiện có những vụ án
tham nhũng nghiêm trọng
***Trong công cuộc chống tham nhũng buôn lậu,
có không ít tấm gương những cán bộ, công an đã
anh dũng hy sinh.
62. ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
118 119
Chợcóc
Trên vỉa hè phố nhỏ
Dăm ba loại rau xanh
Chẳng phải gì cũng có
nhưng cũng đủ ớt, hành
Ổi vườn nhà mới hái
Chuối thì vừa chín cây
Khoai lang cất từ bãi
Trứng cầm còn ấm tay
Cá quẫy tung bọt chậu
Vịt "cạc cạc" rộn lòng
Vài ba lời mặc cả
Có lẽ nào lại không?
Người mua với người bán
Phần nhiều là thân quen
Mặc cả cho vui chợ
Không vì thêm bớt tiền...
Chợ cóc phố tôi đấy !
Phố mà đậm nét quê
Đi chợ tôi như thấy
cả tuổi thơ ùa về..
Sáng 22/11/2015
63. ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
120 121
TiếngsấmrềnnhưgiọngtrầmThiênsứ
Chớprạchnátmâytrời...cơngiậnvôvi
Thiênnhiênnhưđangmuốnnóiđiềugì?
màtiasétxétrời...đanhnhưđạnnổ
Rồi bụi tung trước ào ạt gió...
Những tán cây nghiêng ngả... tướp xơ
Và mưa như chưa mưa thế bao giờ...
như muốn rửa cho Cõi Người sạch sẽ!!?
Ai vẫn đợi những cơn mưa như thế?
Xin hãy mở lòng đón hạt mưa rơi
để tâm hồn ta thanh sạch, sáng ngời
như Mẹ Đất vừa sinh ta lần nữa.
24/11/2015
Mưarào
Conngườiđắmchìmtrongsađọavậtchất
nênngàycàngởxasựhàihòavớiThiênnhiên
Trời âm u
Những đám mây đen xẫm
Không gian như lặng yên hơn
Mặc tiếng còi xe của ai đang bấm...
Hàng xóm nhìn trời... Nhìn nhau...
Bầu trời thấp dần ngỡ chạm ngọn cau
Tiếng người nói với nhau
nghe thủ thỉ như lời tâm sự...
64. ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
122 123
Ổiquê
Bên Tràng Tiền Pla-za
Mấy chậu con đựng ổi
Cụ bà ngồi ôm gối
Miệng móm mém... vẫn cười
Những quả ổi non tươi
bên chân tường Siêu thị
Dép xếp lên làm ghế
Cụ ngồi... như Ngày xưa
Mong sao trời đừng mưa
Mong trời đừng đổ nắng
Mái tóc người bạc trắng
gội đủ rồi... gió sương
Đây trái ổi quê hương
Dẫu ngọt giòn... Dẫu chát
Trần mình ngày nắng rát
Nghiêng ngả buổi mưa dông
Dẫu chin... chẳng đỏ hồng
Khiêm tốn màu xanh lá
Trái ổi thân thương quá!
Như một phần quê hương
7/12/2015
65. ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
124 125
Nén
TặngôngHuỳnhVănNén-
Ngườiđãngồitùoanhơn17năm
Lẽ nào ba vô tình đặt tên con là Nén?
để mười bảy năm ròng con chịu oan sai
Mười bảy năm là ngắn hay dài ?
Sự tủi nhục đời người tới đâu là giới hạn?
Kiếp người chứa được mấy lần mỏng dày bản án?
Công lý ở xa, nhưng Công lý vẫn còn
Con nén trong tim bao đau đớn mỏi mòn
bởi hiểu ý ba trong cái tên đã đặt
Còn chảy được nữa không những dòng nước mắt?
giữa ngày con được xin lỗi công khai
Ba mươi phút công khai là ngắn hay dài ?
Khi kẻ bức cung xưa
không phải là người hôm nay xin lỗi
Giá nào trả cho mười bảy năm tù tội?
Động cơ nào trong tim kẻ bức cung?
Mong Công lý hãy soi... sâu đến tận cùng
để Lẽ phải Công bằng như mặt trời tỏa sáng
Đất nước của Bác Hồ trải bao năm tháng
Xương máu, mồ hôi thấm đẫm đất này
Không phải là nơi cho những bản án oan sai!
8/12/2015
Ghi chú: Sáng 3/12/2015 tại UBND thị trấn
Tân Minh - HàmTân - BìnhThuận, người phải ngồi
tù oan sai 17 năm 5 tháng, HuỳnhVăn Nén được
cơ quan chức năng tỉnh BìnhThuận tổ chức công
khai xin lỗi.
66. ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
126 127
Áotrắng
Chút se lạnh ngày Đông
Hè đường vàng sắc lá
Áo dài em trắng quá!
Tóc rủ tròn bờ vai
Mơ màng em nhớ ai?
Ngoài muôn trùng dâu bể
Chiều Đông yên ắng thế!
Xao xác mảnh Thu rơi
Giữa âm u màu trời
Áo em như tỏa nắng
Dịu dàng trong sắc trắng
Dáng em... hay dáng Xuân?
khi em nhẹ bước chân
giữa chiều Đông yên ả
Hè đường đầy xác lá
tay em nhặt Thu xưa...
nhặt cả nắng cùng mưa
trong xác khô lá cũ
gọi mùa Xuân say ngủ
bừng tỉnh cùng ban mai
10/12/2015
67. ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
128 129
Dườngnhư
Dường như vẫn còn đây
nhịp tim rung bổi hổi
Nụ hôn đầu trao vội
thay cho câu tỏ tình
Để màu xanh mãi xanh
Anh của thời quân ngũ
Em những đêm thiếu ngủ
Trang giáo án ngày nào
Mắt em như ánh sao
bên anh từng đêm gác
Nghe gió rừng xào xạc
ngỡ tiếng em thì thầm...
Dường như qua tháng năm
Anh vẫn anh thuở ấy
Khi Mùa Xuân thức dậy
gọi cành khô bật chồi
Một năm mới đến rồi
Giọt Xuân bay dịu nhẹ
Sắc đào vẫn tươi thế!
Như muôn đời... Tình yêu...
28/12/2015
68. ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
130 131
Lưuly
Ai lần đầu đã gọi
tên hoa "Đừng quên em! "
để lòng anh mãi nhớ
hiu hắt cánh hoa mềm
Cho lòng anh nhớ em
giữa những ngày xa vợi
Ánh mắt người ngóng đợi
dài năm tháng chờ mong
Chẳng chung thủy đợi chồng
bằng đá già vạn thủơ (1)
Em chắt chiu thương nhớ
trong cánh tím mong manh...
Tím mãi giữa lòng anh
Sắc hoàng hôn năm cũ
Như giữa thời quân ngũ
xuyên mưa gió tìm nhau...
Dẫu choáng ngợp sắc màu
Anh vẫn tìm đúng chỗ
Không quên em...Anh nhớ
màu tím này... Lưu Ly...
29/12/2015
(1) Đá "Vọng phu" ở Lạng Sơn
69. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
132 133
ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
BắcGiangquêmẹ
Bắc Giang quê mẹ của tôi ơi!
Trăm mến ngàn thương đâu dễ nói nên lời
Sông Lục, sôngCầu... ngàn năm tuôn chảy
Có dòng nào không về hướng biển khơi?
Còn đây Xương Giang bất khuất một thời
Bến Chia ly xưa... Ai tiễn người ra trận?
Ngàn năm chưa phai một ráng chiều đỏ hận
Thuở bước chân thù dày xéo quê hương
Trong đục đôi làn vẫn chung một dòng Thương
Vọng tiếng gươm khua một thời Đề Thám
Rừng Yên Thế xưa vang danh Hùm Xám
Bóng những anh hùng còn mãi với thời gian...
Tiên Lục ngàn năm hương Dã nồng nàn
Chùa Vĩnh Nghiêm... dáng Phật Hoàng trầm mặc...
Tiếng còi tàu như tiếng Xưa thầm nhắc
về một thời... thư thả trắng đường ray...
Những đoàn quân đã từng xuất phát từ đây
nhằm phương Nam...tới những miền khói lửa
sau những cuộc chia tay không có ngày gặp nữa!!!
để bây giờ "sống mãi tuổi hai mươi"...(1)
70. ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
134 135
Bắc Giang! Bắc Giang! Quê mẹ của tôi ơi!
Bao mất mát đau thương vẫn hiên ngang đứng dậy
Khúc quan họ ngàn đời vẫn trẻ trung thế đấy!
Nước mắt ngày vui xin chảy ngược vào lòng...
3/1/2016
Chú thích (1): Những dòng đầu trong tập nhật ký "Sống
mãi tuổi hai mươi" của liệt sĩ NguyễnVănThạc đã viết khi các
anh được huấn luyện trên đất Bắc Giang và đi B trên đoàn tàu
xuất phát từ Bắc Giang.Trong cuộc chia tay gấp gáp vào thời ấy,
những lá thư các chiến sĩ viết lại cho người thân chỉ kịp thả
xuống sân ga và dọc đường ray của con tàu đang chuyển bánh
đưa các anh đi vào Lịch sử.
CấmSơn
Tặng Cấm Sơn
Núi có cấm đâu mà người gọi Cấm Sơn?
Hồ phẳng lặng, nước xanh trong thế...
Con thuyền nhỏ...Mái chèo khua nhẹ
Mênh mang hồn tôi... sóng nước mênh mông...
Anh đã nói gì đâu mà má em hồng
Có phải A đam xưa đi tìm trái cấm?
để nàng Ê va nép mình vào xanh thẳm
Chi chút ngàn đời cho nguồn ấy trinh nguyên
Cấm Sơn ơi! Xứ sở thần tiên...
Ơn lắm những người đã mang hồ lên núi
để nước biếc non xanh hôm nay vẫy gọi
khoan nhặt mái chèo khúc hát quê hương
Cho những mùa Hè vải chín đỏ đồi nương
Có vị mát nước nguồn từ Núi Cấm
Để anh thấy Bắc Giang mình đẹp lắm!
Rũ nghèo nàn, lớn dậy sức Xuân...
5/1/2016
71. ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
136 137
Tựtại
Ung dung
Ta đứng giữa Đời
Tim yêu thương
hát
những lời yêu thương
Chẳng ham
danh vọng đời thường
Trải hồn mình
khắp bốn phương...
tháng ngày....
Chỉ mong
truyền chút men say
tới người
đọc những dòng này
từ tôi...
7/1/2016
ĐêmYênThế
Ngỡ tiếng gươm khua còn vẳng bên tai
Đêm Yên Thế tôi nằm thao thức
Trăng Phồn Xương bầm khói mìn Bá Phức
Đường Nhã Nam... lấp dưới sương mờ...
Quán Cai Chanh xưa ai đợi ai chờ?
Ai lên Cầu Gồ? Ai sang Bố Hạ ?
là Sáng - Tối... đi về hai ngả
Ngã ba này... gươm sắc nói lời trung
Thủơ quê hương giữa đêm tối mịt mùng
Thân thương lắm những anh hùng áo vải
Đồi CaoThượng trăm năm còn nhắc mãi
Trậnchiếnhômnào...máunhuộmđỏhoànghôn...
72. ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
138 139
Giữa đêm khuya ngỡ tiếng vó ngựa dồn
Bóng nghĩa quân lao mình về Hố Chuối
Hàm Lợn, Đồn Hom... chặn thù vây đuối
Vì tự do... nào quản máu xương rơi...
MộtnénhươngthơmconthắpdướichânNgười
Niềm kiêu hãnh mang tên Hoàng Hoa Thám
Yên Thế xanh bao mùa na, mùa trám...
Dòng máu anh hùng vẫn cuộn chảy trong tim
7/01/2016
Thờichưaxa
Có lẽ nào người đã lãng quên
Bắc Giang của một thời chưa xa ấy?
NhữngbuổihoànghônsôngThươngnhưngừngchảy...
tiễn những đoàn tàu đi dọc trời đêm...
mang theo cả những điều anh chưa kịp ngỏ cùng em
đành ghi vội trong lá thư thả lại...
để ngọn khói con tàu như tay vẫy mãi...
Chẳng dám hẹn ngày về gặp lại nhau...
73. ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
140 141
Chưa xa đâu những năm tháng thương đau
của mất mát, của chia xa... cách trở
Tần tảo lo toan, dẫu trăm thương ngàn nhớ
Em chẳng thể biến mình thành đá Vọng phu
Sông Thương mênh mang thăm thẳm lời ru
Bến Chia ly xưa... mấy trăm năm còn đó
Ai đã cắt ngang yên bình làn quan họ
để anh cuối chân trời... bèo dạt mây trôi?
Dẫu xa cách... lòng anh vẫn chỉ một em thôi
như chỉ một quê mình Bắc Giang yêu dấu
mảnh đất thấm bao mồ hôi xương máu
thức dậy rồi... sáng đẹp... Mùa Xuân.
11/01/2016
Đêmtrênquêmẹ
Tặng quê mẹ của tôi
Con ở xa quê mấy chục năm rồi!
đã không ít lần con về thăm quê mẹ
cũng là nơi con đi qua cả thời thơ bé
với búng bi, cờ sỏi, đá cầu...
Luôn nghĩ là mình chẳng mấy xa đâu
Đường nhựa phẳng, vài giờ ô tô chạy
Qua lâu rồi những trưa Hè nắng cháy
ngày mưa dầm... chiếc xe đạp đơn sơ...
74. ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
142 143
Mấy chục năm qua... con chẳng thể ngờ
Chưa một đêm nào con ngủ trên quê cũ
Nên đêm nay con nằm không ngủ
nghe Hôm qua tha thiết gọi tên mình
Lắngnghetronglặngyên...tiếngnhànhlárungrinh
tiếng côn trùng như tiếng Xưa vọng lại...
Sau cơn mưa... những ao chuôm ếch nhái
Bao năm rồi... tiếng "ộp oạp" ngây thơ...
Mấy chục năm... Con chẳng thể ngờ
Sự xa cách không tính bằng cây số
mà tính bằng khoảng trống giữa các đêm
ngủ lại trên quê cũ...
thầmđođờimình...dài...ngắn...nhữngbuồnvui...
14/1/2016
Mộtnửa
Em một mình... và trăng một nửa...
Đêm buông dần... Hàng phi lao đứng im
Sóng biển buồn... vắng những tiếng chim
Vắng cả gió... Mảnh chiều lay lắt nắng...
Ta vẫn biết Cuộc đời không phẳng lặng
Có những điều mơ ước mãi là mơ
Có những chia tay, có những đợi chờ...
Người xa tắp chân trời... không trở lại...
Về đi em! Sao mắt còn ngóng mãi ?
Một nửa mãi là một nửa mà thôi
khi Hôm qua em đã lỡ rồi
thì đành nhé! Gặp người trong hậu kiếp...
26/1/2016
75. ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
144 145
Nỗiđau
Tặng QA
Những người sinh em thôi cùng ở bên em
sau cuộc chia tay gọi tên là ly dị
Những khao khát, những mong cầu ích kỷ
xao xác ánh buồn trên gương mặt trẻ thơ...
Dòng đường vui...Còn em đứng ngẩn ngơ
Con của mẹ em không cùng em chung bố
Người khoác tay cha em đi dạo phố
không phải là mẹ ruột của em...!!!
Giữa trời chiều... giá buốt một mảnh đêm
khi cuộc sống của em có cha thì thiếu mẹ
Chưa kịp đi qua cái thời thơ bé
Em đã thấu tận nguồn sự xa cách, cô đơn
Chẳng còn đâu những giây phút dỗi hờn
để nhõng nhẽo cha hay làm nũng mẹ
khi họ mỗi người một góc trời dâu bể
Không chung niềm vui, riêng cả nỗi đau...
Ngắn ngủi tháng ngày hạnh phúc bên nhau
giờ với em chỉ còn là ký ức
Sao tôi bỗng thấy buốt trong lồng ngực
như thể nỗi đau này là của chính tôi...
Nhã Nam 20/2/2016
76. ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
146 147
Quêhương
Tặng Tân Yên
Đó là nơi tôi đã được sinh ra
Nơi dây neo Cuộc đời tôi buông mỏ
Lời ru vọng từ cái thời gian khó
mang vị trầu cay, nâu sắc áo của bà
Trở lại quê mình sau nhiều tháng năm xa
khi dấu thời gian đã loàng trên mái tóc
qua con đường xưa một thời đi học ...
Quê hương ơi! Bóng kỷ niệm không mờ...
Vẫn còn đây nơi tôi đã ngồi chờ
Mẹ đến đón về từ nơi sơ tán
Mùa Đông ấm những ổ rơm bè bạn
Mùikhoainướngthủơnàocònthơmđếnhômnay...
Những căn hầm từng đêm tránh máy bay
Ngắm đạn pháo rạch trời xua giặc dữ
Đèn phòng không đủ soi từng con chữ
Ếch vẫn học cùng bên cạnh hố bom sâu
Sao tôi vẫn xót lòng một sắc áo nâu
như màu đất, như màu Hôm qua ấy
như quê tôi đang oằn mình đứng dậy
Nghèo nàn đã qua chưa - Mảnh đất mặn mồ hôi?
Nơi cất giữ bao nhiêu kỷ niệm của đời tôi
Xin được mở những công trường xây dựng
Đô thị sẽ mọc lên tự hào dáng đứng
trên mảnh đất một đời tôi gọi Quê hương
27/2/2016
77. ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
148 149
Trăng mãi như trăng non
treo bên trời thao thức
khi nhịp tim rạo rực
lịm tắt ... ngày em vui !!?
Trăng xưa đã vỡ rồi!
Tìm làm sao hình cũ
Quá khứ ... xin yên ngủ
Trăng vỡ... Còn là Trăng ?
8/3/2016
Trăngvỡ
Đừng tìm kiếm nữa em
bóng trăng xưa vụn vỡ
như tình ta một thủơ
đã tan vào hư không
Ngày em đi lấy chồng
đủ "môn đăng hộ đối"
là ngày anh quay vội
trên con đường riêng anh...
Mảnh trăng mãi còn xanh
Ngày Rằm đâu xa lắc
Trái tim đau còn nhắc
Cái ngày trăng không tròn
78. ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
150 151
VớisôngCầu
Mỏi tìm... chẳng thấy cầu đâu
mà sông vẫn gọi Sông Cầu ... Người ơi !
Mênh mang... sóng nước chơi vơi
ngây thơ câu hát... Phải lời người xưa ?
mà xao xác cả trời trưa
trộn buồn vui với nắng mưa... tháng ngày
Dùng dằng... quan họ chia tay
Bóng ai níu bóng mây bay cuối trời ?
Áo khăn giờ đã lạnh hơi
Ngựa Hồ, chim Việt biết nơi nào tìm!!?
Song đào - Một bóng lặng im
Nửa chăn với một nửa tim... đợi chờ
"Sông Cầu nước chảy lơ thơ"
Cầu giao duyên bắc đến bờ Thương yêu
Mái chèo ai quẫy động Chiều ?
xin khua nhẹ... kẻo xô xiêu bóng Ngày
Bao giờ tay lại cầm tay?
cho Hôm qua gặp Hôm nay... hỡi người?
17/3/2016
79. ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
152 153
Tờlịch
Tờ lịch rời bìa lốc
Một ngày nữa... rơi rồi!
Mặt trời qua đỉnh dốc
Ừ phải...Thời gian trôi...
Đâu Ngày xưa của tôi ?
cây rơm và bãi cỏ
vạt đồi sim chín đỏ,
lá cậm kênh, cậm kang...
Con sông chảy rìa làng
những ngày hè bơi lội...
Đâu tuổi thơ nghèo đói ?
thèm quả sung, quả đa...
Chẳng dám ước hồng, na
Mít thơm hay táo ngọt
Tay quen mài vỏ nhót...
Thời gian mòn tháng năm
Ôi một thời xa xăm
Cuối lòng tôi gọi mãi
Tờ lịch nào còn lại
bìa lốc của đời tôi?
24/3/2016
80. ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
154 155
Mẹ
Kính tặng những bà mẹ Việt Nam
Áo nâu suốt tuổi xuân thì
Thân cò lặn lội...quản gì sớm trưa
Vai gầy, mẹ gánh Ngày xưa
gánh Hôm qua với nắng mưa.. tảo tần
Con đi qua mấy mùa Xuân
Lặn trong mẹ bấy nhiêu lần mùa Thu
Vẫn nghe dìu dặt lời ru
Sáng lòng con thủơ trăng lu... một thời
Ru con - Con biết - Mẹ ơi!
Mắt thương vẫn dõi chân trời - Bóng cha
Cánh cò bay lả bay la
Từ trong câu hát bay ra chiến hào
Cuối trời thắp một vì sao
cho thương nhớ nhuộm chiêm bao cùng người
Chỉ xin một ánh mắt cười
để xanh cây lá, để tươi nắng vàng...
Cuộc đời như chuyến đò ngang
chở con đi giữa mênh mang bến bờ
Dẫu rằng tóc đã bạc phơ
vẫn xanh một dáng đợi chờ - mẹ tôi...
Tiết Thanh minh 3/4/2016
81. ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
156 157
Vợđivắng
Vắng em - Đêm bỗng dài ra
Vắng em- Anh thấy như nhà rộng hơn
Vắng em - Giấc ngủ chập chờn
Vắng em - Anh thấy thiếu... hơn một người
Khát nghe một tiếng nói cười
Khát trông một vệt nắng tươi cuối lòng
Cái thời chín nhớ mười mong
Có xa đâu, giữa căn phòng vắng em
Một mình anh thức cùng đêm
cùng yên lặng tiếng bên thềm lá rơi
Trăng xưa đã gác bên trời
Gió quên lối gió... Mây vời vợi mây...
Niềm riêng... Đêm vắng đong đầy
Trộn mông lung với hao gầy dáng xưa
Trộn buồn vui với nắng mưa...
Giữa miên man bỗng thấy thừa một tôi !!!
11/4/2016
Nỗiđaukhôngcủariêngai
ChínhọcsinhQuảngNgãiđãcùngchếtđuốinước
mộtlầntrênsôngTràKhúcchảyquaxãNghĩaHà
Những người cha, người mẹ trở về
khi đứa con thân yêu đã không còn nữa
Tấm ảnh các em ai đặt ra trước cửa
Áo học sinh, khăn quàng cổ đỏ tươi
Khói hương bay... hình em vẫn mỉm cười
như chưa hề có gì chia cắt
giữa em với những người thân yêu nhất
với mái trường, với bè bạn, thày cô...
Trà Khúc một chiều sóng nước lô nhô
Chín linh hồn trẻ thơ đã cùng lạc bước
Nỗi đau đớn tột cùng trộn vào sóng nước
Sóng tan rồi... Nỗi đau chẳng thể tan
82. ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
158 159
Những thôn quê với cuộc sống cơ hàn
nay lại phủ trắng một màu tang tóc...
Tin lên sóng - Triệu con tim bật khóc
Nỗi đau này chẳng của riêng ai
Nghĩa Hà sẽ qua đi những đêm dài
của tiếc nuối, của đau thương ly biệt
Thành Quảng Ngãi nhớ bao giờ cho hết
buổi chiều này... Trả Khúc thương đau?
Chiều 16/4/2016
Nhân-Quả
Có thể là những ước mơ tôi
Sau dằng dặc tháng năm mãi chỉ là mơ ước!
trong xác phàm tôi mang
trên đôi chân nặng bước
giữa hành trình tìm niềm vui của tôi!?
Chẳng thể sải bay như cánh chim trời
đến những miền quê tôi chưa từng biết đến
tới những chân trời đã nhiều lần lỗi hẹn...
mà lá vàng rơi đã năm, sáu chục Thu...
Chẳng thể đợi chờ một chuyến công du
của ai đó dư thừa như đời thường vẫn thế
lầm lụi thời gian... mưa nguồn chớp bể...
mồ hôi mặn nẻo đường của cuộc mưu sinh...
Chẳng thể trách ai, chỉ tự trách mình
Thấm từng lẽ của luật đời: Nhân - Quả
để thấy được niềm vui trong từng thớ lá
một sáng nào... cố xanh lại... dưới mưa...
Ngày mưa 24/4/2016
83. ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
160 161
Tiếngnấc
Tôi đã nghe tiếng nấc miền Trung
Xác cá chết rải trắng miền nắng lửa
Xao xác bóng một thời cơm đứt bữa
những gia đình ngư dân, diêm dân...
Dải đất ngày nào nâng bước những đoàn quân
"xe chưa qua thì nhà chẳng tiếc"
Một vùng đất non xanh và biến biếc...
Giờ cái đói lăm le trước cửa mỗi gia đình!?
Nghe nghẹn lòng câu ví dặm quê anh
Những con thuyền nằm chỏng chơ ngắm sóng
Đâu những tiếng hò ra khơi vào lộng ?
Đâu khúc tình ca biển bạc, đồng xanh ?
Bãi cát trải dài và biển vẫn bên anh
Nhưng biển giờ có còn là biển Bạc ?
Khi hiu hắt những xóm chài xơ xác ?
Khi cá bỏ biển rồi! Thuyền nứt đáy...chơ vơ...?
Buốt lòng tôi những gương mặt thẫn thờ
người ngư phủ trước ngổn ngang xác cá
Mà sao biển vẫn xanh vô tư quá?
Có nghe từ bãi bờ tiếng nấc nghẹn trong tim?
5/5/2016
84. ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
162 163
Tìnhthơ
Chợt lạc hồn quay lại tuổi thơ tôi
theo ánh sáng từ lọ penecilin chứa đầy đom đóm
trong tay cô bé nhà hàng xóm
bím tóc đuôi gà... nhí nhảnh ngày xưa...
Theo tiếng ve sầu râm ran trời trưa
Tôi trở lại một mùa Hè xa lắc
lắng nghe tiếng trái tim yêu thầm nhắc
những thổn thức đầu đời chưa kịp gọi thành tên...
Dâng ngập hồn tôi những buổi tối trăng lên
nỗi thắc mắc sao mình cứ nhớ về người ấy
mái tóc em mang hương bưởi thơm đến vậy!
nồng nàn mùi hương sả, hương chanh...
Trách em sao nỡ chiếm hết hồn anh
để mỗi nhịp tim anh đều vì em... tất cả
Trách nắng Hè sao nhuộm hồng đôi má
để đắm đuối mắt nhìn những phút gần nhau...
Những rung động ban đầu chưa kịp có tên đâu
Em đừng hỏi vì... anh làm sao biết gọi
Hãy để tiếng trái tim thay ngàn lời nói...
khi cơn mưa đầu Hè vừa đổ xuống đó em!
Sáng mưa 10/5/2016
85. ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
164 165
MùaHè
Ngập đầy cả không gian
tiếng ve chào mùa Hạ
Ngỡ tiếng từ cây lá
đang hát lời ngàn xưa...
Phượng đỏ khoảng trời trưa
sắc đỏ từ năm ấy !?
Mùa Hè nào bỏng cháy ?
Bóng thày cô...Xa mờ...
Ôi một thời trẻ thơ!
Bảng đen và lớp học
Những tháng ngày mệt nhọc
Những tháng ngày dấu yêu!
Tôi nhớ biết bao nhiêu
tuổi ấu thơ vụng dại
Giữa hồn tôi xanh mãi
như chưa hề lớn khôn
Ngỡ tiếng trống đổ dồn
đến giờ vào lớp học...
Quên đầu hai thứ tóc
Tôi cùng Hè ... xốn xang...
14/5/2016
86. ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
166 167
Nhộn nhịp phố đông những quán "Chim trời"
đủ món hấp, quay, tiết canh, món rán...
Xin người hãy chỉ giùm tôi nơi bán
những buổi sáng yên lành cho chim hót... ngày xưa!!!
Tiếng chim hót thuở nào tươi nắng, mát mưa
Giờ lẻ loi, cô đơn... Chim hót...!
Tôi nghe trong lặng yên nỗi niềm chua xót
tiếng chim thưa dần trong những tán cây...
Giữa quán chim trời, chén rượu trên tay
Người có thấy Hôm qua đang tàn úa
theo những thân chim chín vàng trên lửa
Ngày mai có còn... dù đơn lẻ... Một tiếng chim ?
Buổi sáng vắng tiếng chim 19/5/2016
Tiếngchim
Tôi lắng nghe mỗi buổi sớm tinh sương
tiếng chim hót líu lo trong vòm lá
Tiếng chim hót lẻ loi ...cô đơn quá!
Không tiếng hót đáp lời...cây cũng đứng lặng im...
Đâu một thời ríu rít tiếng chim?
Tiếng hót xanh trời và trong lành gió
Vén mây lên cho bình minh chín đỏ...
Có lẽ nào ngày ấy đã xa xôi ?
87. ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
169
ĐOÀN HUY CẢNHChiều...
168
Vẫnlàem
Vẫn là em cái thuở ban đầu
Xưa là người yêu, giờ em là vợ
Thời xa cách đốt lòng anh... nỗi nhớ...
Vẫn là em của những Ngày xưa
Trang thư em ngày nào vượt mấy nắng mưa
chẳng theo kịp bước quân đi thuở ấy
Sắc quân phục anh dưới trời hè bỏng cháy
vẫn mang sắc bàng em xanh mát những sân trường.
vẫn mang tình em chan chứa yêu thương
che chở cho anh suốt một thời chiến trận
Cái thời chẳng đủ gần nhau để giận
nên nhớ nhung dằng dặc những đêm dài
Phiên gác hôm nào anh ngồi ngắm sao Mai
thầm mơ ước cái điều giờ đã thành sự thật
được sống bên những người thân yêu nhất
được gần em ...khi bom đạn yên rồi
Mình sẽ nắm tay nhau đi hết cuộc đời
Dù chẳng giàu sang... dù vẫn còn gian khó
Hạnh phúc vẫn tràn đầy khi trái tim mình đó
trải tháng ngày... trọn kiếp ... đập vì nhau.
7/6/2016