SlideShare a Scribd company logo
1 of 182
Download to read offline
Đoá Hồng Sen

Đoá Hồng Sen

3
Đằng Giang
Đằng Giang

Đoá Hồng Sen

Nhà xuất bản Lao Động
Hà Nội - 2013
4
Đoá Hồng Sen

Nhà thơ ĐẰNG GIANG - Bùi Văn Biềng
Chủ nhiệm Câu lạc bộ Thơ Ánh sao đêm
- Trưởng đoàn dân ca quan họ Hương Xuân
- Hội viên Hội Unesco thơ Đường Việt Nam
- Hội viên Hội thơ lục bát Việt Nam
- Hội viên Hội Di sản Văn hoá Việt Nam Hội Di sản văn hoá Thăng Long Hà Nội
- Hội viên Hội thơ Đường luật Việt Nam
- Hội viên Hội người cao tuổi Việt Nam
Đc: Số nhà 6 ngõ 47 đường Văn Cao, quận Ba Đình,
Hà Nội
ĐTDĐ: 0915 088 845
ĐTNR: 043 8236737

5
Đằng Giang

6
Đoá Hồng Sen

Tim anh ngời sáng
Bao nỗi buồn vui chắt lọc dần
Thu vào vần điệu của thi nhân
Anh người khiếm thị tim ngời sáng
Mang đến cho đời những ý xuân.
Thơ Kim Oanh
(Chủ nhiệm CLB Thơ Nguyễn Khuyến
kính tặng nhà thơ Bùi Văn Biềng Chủ nhiệm CLB thơ Ánh sao đêm)
7
Đằng Giang

Bác là tất cả
Bác là lẽ sống cho đời.
Là vừng dương tỏa rạng ngời núi sông.
Là nguồn sữa mẹ thơm nồng.
Là tình thương rộng mênh mông đất trời.
8
Đoá Hồng Sen

Thăm làng Sen
Đất trời xứ Nghệ quang vinh
Một vùng nhân kiệt địa linh ngời ngời
Nơi đây Bác đã ra đời
Giữa mùa sen nở ngập trời sắc hương
Hà Nội, ngày 16/8/2002
9
Đằng Giang

Đóa hồng sen
Việt Nam độc nhất đóa hồng sen
Rực rỡ thanh tao chẳng lụy hèn
Gần lớp bùn đen thân phóng khoáng
Giữa tầng hoa lệ chẳng bon chen.
Chùa thiêng trang trọng uy linh nhất
Hồ biếc diễm kiều khách ngợi khen
Thuốc quý cứu người đầy hiệu quả
Quốc hoa sáng giá đóa hồng sen.
Hà Nội, ngày 18 tháng 7 năm 2001
10
Đoá Hồng Sen

Cảm ơn trời
Tôi cảm ơn trời mỗi sớm mai
Cho tôi ngày mới nối đường dài
Dòng đời luân chuyển lai rồi khứ
Tạo hóa xoay vần khứ lại lai.
Khanh tướng công hầu câu định mệnh
Bạch đinh phú hộ số an bài
Con quay búng sẵn bao kỳ bí
Mỗi cõi đời người chẳng có hai.
Hà Nội, ngày 6 tháng 4 năm 2010
11
Đằng Giang

Cảm tác
Biết thuận lòng trời, trời cho bốn mùa cây cối
tốt tươi
Vạn vật sinh sôi nảy nở đầy trời
Mùa màng bội thu, con người ấm no sung sướng.
Biết hiếu thuận với mẹ với cha,
con cháu ăn nên làm ra
Thành công mọi ý tưởng, thành đạt mọi ước mơ,
gia đình hạnh phúc.
Biết hòa hợp với người
Khi ăn nên làm ra, có người tung hứng ngợi ca
Khi gặp rủi ro có người xót xa đỡ vực
Cuộc sống đầy ý nghĩa luôn vui vẻ yêu đời.
Hà Nội, ngày 3 tháng 7 năm 2007
12
Đoá Hồng Sen

Cảm tác 2
Thả bài thơ làm con tàu vượt sóng
Giăng cánh buồm theo gió thả hồn bay
Mở lòng ra cho cảm tác đậm men say
Theo điệu nhạc vút lên trời cao lồng lộng.
Cho ánh nắng ban mai tỏa ra trải rộng
Tít trời xanh mãi mãi rực muôn màu
Dù con tàu có đi đến đâu đâu
Thì vẫn là con tàu thơ đầy sức sống.
Hà Nội, ngày 23 tháng 8 năm 2000
13
Đằng Giang

Cảnh sắc Hồ Tây
Bức tranh lộng lẫy giữa mênh mông
Vùng nước non thiêng trải bóng lồng
Khói quyện bồng bềnh trên xóm nhỏ
Mây vờn lãng đãng ở tầng không.
Thuyền bơi sóng sánh quanh hồ thắm
Cá lượn tung tăng dưới nắng hồng
Lóng lánh gương hồ như ngọc bích
Đời đời sáng chói ánh gương trong.
Hà Nội, ngày 11 tháng 9 năm 2012
14
Đoá Hồng Sen

Cây lộc vừng mến yêu của tôi
Bạn ở đâu xa đến phố đông
Cho ta chắp nối mối duyên nồng
Xòe ra tán lá phơi màu lục
Rủ xuống tràng hoa rãi sắc hồng.
Sừng sững giữa trời che nắng lửa
Sênh sang năm tháng chắn mưa giông
Lặng thầm đứng đó tình dào dạt
Chia sẻ buồn vui chắc chẳng không.
Hà Nội, ngày 10 tháng 11 năm 2012
15
Đằng Giang

Cây lúa
Đóm mạ non xanh cấy xuống đồng
Chăm lo sớm tối lúa vào đòng
Mưa đông nắng hạ lo che chắn
Bón sới vun trồng đến trổ bông.
Mừng rỡ nhìn đồng bông lúa trổ
Hân hoan thảm lúa chín vàng đồng
Mồ hôi đổ xuống thành cơm áo
Hạnh phúc muôn nhà... vững núi sông...
Hà Nội, ngày 7 tháng 10 năm 1992
16
Đoá Hồng Sen

Cây muỗm đầu làng tôi
Một cây muỗm lớn ở đầu làng
Xanh tốt cao to dáng vững vàng
Chẳng biết ai trồng từ độ ấy
Mà trông dáng dấp thật là sang.
Bốn mùa xanh tốt đứng im lìm
Quả chín vàng ươm tựa trái tim
Lúc lửi đầy cành trông đẹp mắt
Đầu làng đứng gác suốt ngày đêm.
Một lần cây muỗm trổ hoa sang
Tiếng lạ đồn đi khắp cả làng
Lũ giặc phải kinh hồn bạt vía
Lá cờ đỏ chói ánh sao vàng.
17
Đằng Giang

Lung linh tỏa sáng một vùng trời
Phần phật bay trong nắng lửa phơi
Khoe sắc màu hồng nền Độc Lập
Biểu dương sức mạnh rạng ngời ngời.
Hiền lành thân thiện đức cao vời
Gió táp mưa sa đứng giữa trời
Tít tắp đằng xa ai cũng thấy
Thanh danh cây muỗm của làng tôi.
An Ninh, ngày 29 tháng 12 năm 1954
18
Đoá Hồng Sen

Cậy tài
Hắn cứ lên côi cậy hắn tài
Khoe khoang đủ thứ đã bằng ai
Ghét yêu yêu ghét không cần thiết
Hay dở dở hay mặc bẻ bai.
Cái thói ở đời sao rởm thế
Mặc lòng thiên hạ kệ chi ai
Dù cho có thực tài đi nữa
Tài đức song toàn mới vẹn hai.
Hà Nội, ngày 28 tháng 2 năm 2000
19
Đằng Giang

Cha mẹ ta
Mỗi người sống ở đời
Trời cho chỉ có một
Chỉ có một mà thôi
Dứt điểm không hai nhé
Đó là cha là mẹ
Quý hơn ngọc hơn vàng
Hơn tất cả cái sang
Cái trọng và cái quý
Như những bông hoa bất tử
Hiện hữu mãi mãi trên đời.
Hà Nội, ngày 30 tháng 8 năm 2000
20
Đoá Hồng Sen

Chắt tôi
Chắt tôi tuổi mới lên năm
Rất yêu múa hát rất chăm học hành
Mắt tròn đen láy long lanh
Nụ cười tươi tắn hiền lành dễ thương.
Hà Nội, ngày 8 tháng 3 năm 2013
21
Đằng Giang

Chén rượu đầu xuân
Trà xanh ấm đất khách tao phùng
Trọn vẹn nghĩa tình một ý chung
Thanh lịch nâng niu câu hội ngộ
Hào hoa chăm chút chữ trùng phùng.
Gắn bó gia đình bền chí hướng
Cầu mong xã hội vững anh hùng
Nâng li cạn chén mừng Năm Mới
Chúc nhiều mộng tưởng đại thành công.
Hà Nội, ngày 31 tháng 12 năm 2012
22
Đoá Hồng Sen

Chiều kỷ niệm
Anh thơ thẩn lang thang giữa một chiều kỷ niệm
Mưa lâm thâm càng nhung nhớ đến em thêm
Mênh mang trong một ký ức dịu mềm
Không biết được giờ này đôi chân nhỏ ấy.
Đang đi ở lối nào mà anh chẳng thấy
Sao cứ buồn bã lạnh lùng khi thiếu một người bên
Trong đầu anh như có tiếng gọi vang rền
Đọng lại mãi trong tâm hồn kỷ niệm cũ.
23
Đằng Giang

Không có em hình như trong đầu cũng mị mụ
Như thiếu đi một bàn tay
Ngay buổi chiều này
Tay nắm trong tay trên con đường rộng mở.
Vương vấn mãi trong lòng như đang mắc nợ
Bao ngày tháng không thể phôi pha
Mỗi khi nghĩ tới trong lòng như bão táp mưa sa
Thấm dần mãi vào trong tâm khảm.
Hà Nội, ngày 12 tháng 7 năm 1992
24
Đoá Hồng Sen

Chiều mưa rơi
Chiều buồn nóng nực đợi cơn mưa
Giải hết đi cái oi nồng ngột ngạt.
Bên ngoài trời đã nghiêng nghiêng bóng
Mặt trời không còn nữa ở dòng sông
Làn mây đen đã phủ khuất mảnh trời hồng
Cây cối ngả nghiêng trận mưa rào kéo đến.
Thuyền chao đảo trên sông cũng kịp về ghé bến
Đàn chim chiều tán tác gọi nhau
Người đi đường ô dù kín bước chân mau
Trái tim anh thấy buồn vui chen chúc.
25
Đằng Giang

Nỗi vui buồn cứ lẫn lộn mãi trong tim
Trong đầu cứ rộn lên như một trò chơi trốn tìm
Cứ quanh quất mãi cái ngày đêm tiếp nối
Cho mùa hè dày những cơn mưa xôn xao chìm nổi.
Cho gió về muôn nẻo đường xa
Cho tan đi cái nóng nực ở muôn nhà
Vui trọn niềm vui với trời chiều bóng xế
Trong tâm khảm rộ lên những niềm vui vô kể.
Hà Nội, ngày 9 tháng 7 năm 2009
26
Đoá Hồng Sen

Chợ tết làng Trình
Một phiên chợ rất vui đầy ý nghĩa
Cả năm trời duy nhất một lần thôi
Đó chính là phiên chợ Tết làng tôi
Năm nào cũng họp chợ sáng mồng Một Tết.
Nhà nào cũng vậy mọi người đều náo nức
Dậy sớm hơn tất cả những ngày thường
Các cụ già đội khăn xếp mặc áo lương
Các cháu nhỏ vui mừng được mặc quần áo mới
Các chị các anh thật là hồ hởi
Nhanh chân đi càng sớm càng hay
Bạn bè gặp gỡ tíu tít chúc mừng nhau
năm mới nhiều điều may
Chợ thì người đã đông hàng đã bày sẵn cả.
Mấy ông máu mê xúm vào hàng cò cua tôm cá
Mấy bà thì nhanh chân đến các hàng rau
Hàng giấy tiền rồi mua mớ trầu cau
Để lấy may vội vàng về làm cơm cúng.
27
Đằng Giang

Các cụ già vào đình gặp nhau mừng vui chúc tụng
Ngồi xuống ván bài năm mới lấy may
Các cháu nhỏ ra mua pháo đốt luôn tay
Chợ rất đông vui mà hàng gì cũng sẵn.
Các cô hàng vui vẻ miệng cười tươi tắn
Luôn miệng chào mời xởi lởi hơn ngày thường
Nào là mứt, nào là đường
Nào là những buồng cau xanh,
những thúng cam đỏ au quả mọng.
Một phiên chợ quanh năm chỉ có một
Ai cũng phấn khởi cho năm mới
gặp nhiều việc tốt lành
Kẻ bán người mua đều hồ hởi chân thành
Đó là chợ Giếng Cời họp vào ngày mồng Một Tết.
Trình Phố, ngày 1 tháng Giêng
năm Quý Tỵ 2013

28
Đoá Hồng Sen

Chúc mừng xuân mới
Tết đến lời vàng chúc bạn ta
Tuổi già gặp bước vẫn thăng hoa
Nhân khi Tết đến thơ đầy ý
Gặp lúc xuân sang tứ sáng lòa.
Cố hữu thân tình say túy lúy
Bạn thơ gặp gỡ đậm hương trà
Dồi dào sức khỏe xuân hồi lại
Cố hữu chi tình ta với ta.
Hà Nội, ngày 31 tháng 12 năm 2012
29
Đằng Giang

Chúc mừng xuân mới
Quý Tỵ 2013
Năm cũ Nhâm Thìn đã chuyển giao
Đi vào Quý Tỵ đến nao nao
Thi huynh thi hữu cùng khai bút
Mừng Đảng mừng Xuân thắng lợi cao.
Chúc Hội Thơ nhà luôn phát triển
Mọi người thăng tiến đến cao trào
Xứng danh truyền thống thơ Đường luật
Trên mọi tao đàn rực ánh sao.
Hà Nội, ngày 19 tháng 12 năm 2012
30
Đoá Hồng Sen

Đâu còn
Đâu còn dậu ruối lũy tre
Ao sâu cá lượn vườn chè xanh tươi
Đâu còn rộn rã tiếng cười
Hòa chung nhịp sống tình người chứa chan.
Việc đồng gặp lúc thanh nhàn
Miếng trầu bát nước vui bàn việc nông
Vào mùa gặt hái đổi công
Khi cấy lúa lúc lại trồng ngô khoai.
Rủ nhau cô gái chàng trai
Lựa chiều công việc chung vai cấy cày
Nhà nhau bên ấy bên này
Chỉ qua bức dậu đấy đây thêm gần.
Có khi còn ở chung sân
Bà con sớm tối quây quần lại qua
Bây giờ thời buổi khác xa
Nhà tầng ràn rạt cổng ba bốn lần.
31
Đằng Giang

Muốn thân cũng chẳng được thân
Tường cao cửa kín chia phân rạch ròi
Tình người hoá lại hẹp hòi
Sang hèn giàu có săm soi rõ ràng.
Đâu còn tình xóm nghĩa làng
Tối đèn tắt lửa sẵn sàng giúp nhau
Ông già bà cả yếu đau
Đâu còn qua lại giúp nhau dễ dàng.
Mong sao những tấm lòng vàng
Nghĩ về nghĩa xóm tình làng xưa kia.
Hà Nội, ngày 7 tháng 2 năm 2007
32
Đoá Hồng Sen

Đêm quê
Nồi cháo gà sôi đã bốc hơi
Mùi thơm nghi ngút tỏa ra rồi
Gió mưa dạo khúc đàn đêm vắng
Ếch nhái kêu rền mãi chẳng ngơi.
Bát đĩa bày ra chiếu giữa nhà
Quanh chai rượu đế cũng nghê nga
Đêm khuya càng uống vào càng bốc
Càng thắm tình quê đượm nghĩa nhà.
Chiếc điếu cầy tre dựng ở bên
Dài hơi kéo cố khói bay lên
Lững lờ quấn quyện như rồng lượn
Cái thú quê nhà chén rượu đêm.
Hà Nội, ngày 7 tháng 12 năm 1989
33
Đằng Giang

Đường đời
Qua mỗi đêm dài lại sớm mai
Bước vào ngày mới nối tương lai
Trên đường vũ trụ hành trình tiếp
Xin cảm ơn trời mỗi sớm mai.
Hà Nội, ngày 9 tháng 8 năm 2000
34
Đoá Hồng Sen

Gốc đa làng
(Trích đoạn truyện thơ)
Xuân về trời đất trẻ ra
Nội đồng hoa nở đậm đà sắc hương
Sẵn lòng mang nặng yêu thương
Băng đồng theo lối đường mương chạy gằn
Bước là một bước băn khoăn
Nghĩ chàng đã sẵn đứng quanh đợi chờ
Đến nơi sự thật bất ngờ
Dõi tìm chẳng một tóc tơ bóng hình
Dễ hay tình đã vô tình
Phải chăng đến lúc vương bình rã hoa
Nghĩ gần rồi lại nghĩ xa
Nhìn trời đất thẳm bao la mịt mờ
Thấy con chim lạc bơ vơ
Bay ngang cất tiếng bâng quơ gọi bầy
Chạnh lòng xao xuyến vơi đầy
Bỏ về chẳng nỡ chờ đây chắc gì
Thôi thì sự vậy cũng thì
35
Đằng Giang
Đến ngay lễ hội may khi gặp chàng
Bước đi lòng dạ ngổn ngang
Đến rồi biết có gặp chàng hay không
Hội vui cờ mở trống dong
Khách thập phương đã chật trong kín ngoài
Kiếm tìm suốt cả trong ngoài
Dạo đi quanh lại suốt hai ba vòng
Tìm đâu cho thấy mà mong
Nghĩ chàng lòng lại thương lòng xót xa
Trời trưa nắng đã tròn hoa
Người về lũ lượt đổ ra khắp đường
Xa xa khói ngả màu sương
Bếp nhà ấm bếp tình vương vấn tình
Bâng khuâng một bóng một hình
Một lòng trống vắng một tình khát khao
Hoa đơm tím ngọn xoan đào
Gốc đa còn đó đường vào còn đây
Trăng tròn còn chốn cung mây
Lời thề vàng đá còn dày sắt son
Bước lần theo biệt cỏ mòn
Sương đông nắng hạ vẫn còn dấu chân
Buồn trông xóm nhỏ phong trần
Thiếu trưa gạn tối trăm phần khó khăn
36
Đoá Hồng Sen
Ẩn mình trong lũy tre xanh
Nhấp nhô xơ xác mái tranh xóm nghèo
Sông bên dòng chảy trong veo
Lững lờ mặt nước đám bèo trôi xuôi
Đường thôn trưa quạnh bóng người
Phất phơ cành liễu chơi vơi bóng hồng
Dòm qua hàng dậu xương rồng
Vườn trong vắng ngắt nhà không bóng người
Cửa thì khép kín cánh rồi
Cổng rào đã rấp người thời vắng đâu
Chập chờn một thoáng lo âu
Như linh cảm có điều đâu không lành
Cỏ cây đâu há vô tình
Phải dò cho rõ ngọn ngành mà hay
Bởi vùng này vốn xưa nay
Kẻ thù bắt bớ đêm ngày đã quen
Khi lính tráng lúc phu phen
Nghi làm cộng sản bắt đem tù đày
Chuyện gì đã xảy ra đây
Vội qua hàng xóm hỏi ngay sự tình
Rằng đêm qua bất thình lình
Mấy tên lính lệ tuần đinh đến nhà
Bắt anh Vũ Dũng đưa ra
37
Đằng Giang
Có xe đợi sẵn gốc đa đường vào
Sự tình chẳng biết ra sao
Bắt đi đâu chẳng lời nào được hay
Ông bà giáo Chính sớm nay
Đến chức dịch hỏi han ngay lẽ gì
Mắc vòng lao lý lụy bi
Gây nên cái cảnh chia ly đau lòng
Nghe qua nước mắt ròng ròng
Nét xuân héo hắt tấc lòng tái tê
Bần thần trở gót ra về
Mà như trời đất bốn bề bão giông
Cuộn lên từng lớp sóng lòng
Phù dung lả cánh má hồng bạc phai
Thương ai ai biết chăng ai
Sâu xa nghĩa biển rộng dài tình sông
Nỗi riêng riêng những cầm lòng
Đường mương thẳng nẻo băng đồng về nhanh
Đến nhà đưa mắt nhìn quanh
Gót son rón bước trở nhanh buồng đào
Trời chiều nắng úa xôn xao
Gió đông sởn lạnh ào vào qua song
Hương đưa từ những bụi hồng
Mượn đường bay rộn cánh ong vẽ vời
38
Đoá Hồng Sen
Ai làm lá rụng hoa rời
Cho người gối đẫm lệ rơi thấm sầu
Bên đèn thức trắng đêm thâu
Gỡ sao cho nổi mối sầu chia ly
Buồn cho chút phận nữ nhi
Cánh chim lẻ bạn còn gì nữa bay
Nhìn hai gia cảnh sẵn bày
Xa màu khác nét vơi đầy rõ hai
Ông chàng phong nhã khoan thai
Nho gia thanh bạch trong ngoài ấm êm
Vinh hoa danh vọng chẳng mềm
Gốc cây ngọn cỏ quyết đem tấc thành
Một ngày còn lũ mắt xanh
Non sông u uất dân lành khổ đau
Ông còn tâm thệ trước sau
Ra đi cứu nước phá mau xích xiềng
Sôi kinh nấu sử sao yên
Quyết lòng xếp lại bút nghiên theo cùng
Cụ Nguyễn Thiện Thuật lập vùng
Chiến khu bãi sậy dốc lòng chống Tây
Hy sinh gian khổ tù đầy
Không sờn nghĩa khí chẳng tày lòng trung
Khắp miền nghĩa sĩ dùng dùng
39
Đằng Giang
Đầy lòng yêu nước nấu nung căm hờn
Từ nơi khởi thủy cùng sơn
Đến vùng danh hải xanh rờn ngàn dâu
Kéo về hội lập công đầu
Giết sạch xâm lược xóa màu thực dân
Tiếc rằng lực lượng nghĩa quân
Mới vừa nhen nhóm sức phần không cân
Địch giàu lắm súng nhiều quân
Dồn lực đánh phá khép dần vòng vây
Ông đã bị bắt nơi đây
Giặc tra khảo chán lưu đày đảo xa
Mãi khi sức kiệt tuổi già
Trả về quản thúc tại gia không rời
Lòng ông trong sáng ngời ngời
Hết lòng vì nước vì đời cháu con
Cha chàng dạ sắt lòng son
Giam cầm mấy dạo mỏi mòn trong lao
Không khai thác được lời nào
Cho về theo dõi chứ nào có thôi
Canh tư mõ đã điểm hồi
Tiếng gà đây đó gáy sôi đêm trường
Nghĩ mà trăm sót nghìn thương
Chong chong với nỗi tơ vương rối bời
40
Đoá Hồng Sen
Bên tai như vọng lại lời
Gốc đa buổi ấy giữa trời sáng trong
Đã lòng thề thốt cùng lòng
Trăm năm giữ trọn chữ đồng đến xương
Bao giờ non nước quê hương
Không còn bóng giặc hết phường tay sai
Tự do biển rộng sông dài
Tơ vương kết mối trúc mai một nhà
Thề vàng ước ngọc chưa xa
Chim bằng đã gặp phong ba bất kỳ
Kẻ thù đã bắt anh đi
Gông cùm cột chí nam nhi một thời
Nỗi buồn tâm trí rã rời
Gió lay nặng giọt sương rơi não nề
Đèn khuya leo lét buồng the
Nghĩ chàng súng cận gươm kề mà đau
Nhìn trăng nửa khuất tàu cau
Nửa khoe ánh bạc như chau nét mày
Dạ hương sực nức đêm say
Một mình ôm nỗi đắng cay một mình
Hỏi từ trong cõi tâm linh
Chữ Trung chữ Hiếu chữ Tình ra sao
Đắn đo sau trước thấp cao
41
Đằng Giang
Chữ Trung trước đã chữ nào dám quên
Tuổi xanh trí vững gan bền
Nén tim yêu giữ trăng nguyền một mai
Dù qua bao tháng năm dài
Vượt rừng qua núi chông gai hiểm nghèo
Dù qua những dốc cùng đèo
Những ghềnh cùng thác cheo leo xá gì
Đã lòng quyết chí ra đi
Không đâu trở ngại chẳng gì cản ngăn
Mong sao trí toại danh thành
Thuyền cùng chung bến sẽ dành một khi
Bây giờ chuyện phải tính gì
Học xong năm cũ trường y khóa này
Tấm bằng bác sĩ trong tay
Sẽ tìm công việc ở ngay nội thành
Nhập vào lớp trí thức nhanh
Tạo một vỏ bọc chung quanh vững vàng
Đêm dài đầu óc ngổn ngang
Việc nhà việc nước mênh mang chất chồng
Xa xôi ai biết chăng không
Một mình một bóng chờ trông một mình
Lòng quê vời vợi tấm tình
Thương người xa vắng xót mình bơ vơ
42
Đoá Hồng Sen
Đêm ngày luống những mong chờ
Nỗi buồn biết đến bao giờ nguôi ngoai
Điếm làng mõ điểm canh hai
Tù và cũng rúc hơi dài xé đêm
Tiếng trùng rỉ rả bên thềm
Nỗi buồn càng thấy buồn thêm nỗi buồn
Bỗng nghe tiếng động bên vườn
Ngó ra đã thấy bóng người lô nhô
Biết ngay bọn chúng rình mò
Bắt người hoặc lại thăm dò đánh hơi
Chỉ trong có mấy đêm trời
Chúng về vây bắt bao người mang đi
Vội vơ mấy thứ tức thì
Cửa sau khẽ mở trốn đi phía đường
Lẩn mình vào giữa màn sương
Nhanh chân vội nấp đường mương mé đồng
Nhìn về nhà thấy đèn dong
Người lên người xuống kẻ trong kẻ ngoài
Săm soi moi móc tìm hoài
Trên nhà dưới bếp rồi ngoài vườn ao
Tìm đâu cũng chẳng thấy nào
Tiếng thề tiếng chửi xôn xao lũ ruồi
Trách nhau để chúng xổng rồi
43
Đằng Giang
Thế là mất đứt con mồi còn đâu
Ngồi nghe từng tiếng từng câu
Thấy bọn chúng lại hò nhau truy tìm
Hoàng Lan tim đập rộn tim
Đồng không co cẳng trong đêm chạy hoài
Hết đường mương lại đê quai
Khỏi dăm cánh lúa vượt vài nương dâu
Đến đâu chẳng biết là đâu
Đêm đen chỉ thấy một màu đêm đen
Ro ro những tiếng dế mèn
Hòa cùng ếch nhái rền rền không ngơi
Mệt nhoài tưởng đến đứt hơi
Liệu chừng nghỉ lại chờ trời sáng ra
Lắng nghe từ phía làng nhà
Tiếng gà eo óc xa xa trễ chàng
Gió đưa hương nội mênh mang
Hoàng Lan tựa gối mơ màng giấc tiên
Thả hồn trong thoáng bình yên
Tỉnh cơn như vợi ưu phiền âu lo
Bớt đi những mối tơ vò
Giật mình nghe tiếng gọi đò bên sông
Vội nhìn sang phía trời đông
Đã dần dần tỏ ánh hồng bình minh
44
Đoá Hồng Sen
Sửa sang gấp gáp hành trình
Sẵn sàng công việc cho mình hôm nay
Phải rời ngay khỏi nơi đây
Trước khi trời sáng tránh bầy chó săn
Bước đi lòng dạ băn khoăn
Tình quê lưu luyến nhìn quanh lệ trào
Công cha nghĩa mẹ xiết bao
Thương cha nhớ mẹ nao nao nỗi lòng
Thương ai đang ở trong vòng
Súng gươm kiềm tỏa cùm gông buộc ràng
Ra đi nhớ xóm nhớ làng
Sông xanh sóng lượn đồng vàng lúa lay
Cánh cò trắng chấp chới bay
Nhớ mùa phượng vĩ đỏ gay sân trường
Thương người một nắng hai sương
Cơm thì một bát áo thường một manh
Nhà thì một túp lều tranh
Cày thuê cuốc mướn lo ăn tối ngày
Tháng ba ngày tám càng gay
Có khi đứt bữa cả ngày héo hon
Trẻ con ốm yếu gầy mòn
Không được đi học đời buồn lắm thay
Kẻ trăm mẫu ruộng trong tay
45
Đằng Giang
Nhà như bát úp trâu cày chục con
Lời cầm cố lãi lúa non
Vay tiền mẹ đẻ tiền con nhanh giàu
Thóc từng lẫm bạc từng âu
Kẻ ăn không hết người cầu không ra
Bất công xã hội chẳng qua
Mưu sâu kẻ địch bày ra khó lường
Ôi chao trăm nhớ nghìn thương
Ra đi để dạ đường trường chia phôi
Bây giờ lại nói đến hồi
Chàng trai Vũ Dũng đang ngồi trong lao
Trải bao thử thách gian lao
Gió giông kìm kẹp mưa rào đòn roi
Đưa ra đủ nghiệp nhà nòi
Cuối cùng chúng cũng không moi được gì
Văng ra đủ tiếng thị phi
Đủ lời tục tĩu còn gì nữa đâu
Chúng lại bứt trán vò đầu
Nghĩ ra những kế hiểm sâu bất ngờ
Dở trò bỉ ổi tráo trơ
Lấy điều xót giả thương vờ làm thân
Vỗ về dụ dỗ dần dần
Nào tình hiếu tử nào phần công danh
46
Đoá Hồng Sen
Nào tuổi trẻ nào học hành
Nào lo sự nghiệp nào dành tương lai
Gia đình hạnh phúc lâu dài
Đủ vành đủ vẻ lai rai dỗ dành
Biết điều nên hãy khai nhanh
Khai cho đầy đủ khai thành thật ngay
Được lòng trước những quan Tây
Được tiền thưởng lại thả ngay cho về
Thấy lời đường mật mà ghê
Anh vờ ngờ nghệch ngô nghê quê mùa
Khi ngang ngang cả hơn cua
Khi như thật lúc như đùa mà chơi
Chúng không thu nổi một lời
Đùng đùng đấm đá xơi xơi chửi thề
Lộ ra bộ mặt gớm ghê
Lũ người khát máu làm nghề sát nhân
Anh thề giữ vững tinh thần
Trước sau không để một lần hở môi
Dù trăm nghìn trận đòn roi
Bảo toàn tổ chức được coi hàng đầu
Cứ trung như nhất lấy câu
Thác trong hơn sống đục ngầu bùn nhơ
Chúng thì thái độ lập lờ
47
Đằng Giang
Khi cho là đúng khi ngờ là oan
Thả không thả giam chẳng giam
Vì không đủ chứng cứ làm hồ sơ
Ốm đau đói khát bơ phờ
Hết đòn chí tử lại vờ xót thương
Bọn người tàn nhẫn vô lương
Không coi đạo lý cương thường là đâu
Lạc vào cái bả sang giàu
Bạc vàng châu báu nhà lầu xe hơi
Làm thân trâu ngựa tôi đòi
Cam tâm quên hết giống nòi tổ tông
Còn anh chỉ có chữ không
Không hay không biết cũng không làm gì
Chúng rằng thằng Việt Minh lì
Để đây có lợi lộc gì mà tham
Lệnh cho mấy đứa chuyển giam
Sang khám Tám Sẹo liệu kham được cùng
Thế là chúng nó chuyển vùng
Vào tay lũ quỷ lại khùng điên hơn
Mỗi lần bọn chúng lên cơn
Vào cuộc không kể thiệt hơn sống còn
Nặng nề ra những ngón đòn
Cố moi lấy chút cỏn con gọi là
48
Đoá Hồng Sen
Nhưng càng đánh càng trơ ra
Thép qua nhiều lửa càng già càng đanh
Cuối cùng chúng cũng phải đành
Tạm thời xếp sắp cho anh ra vườn
Tưới cây nhổ cỏ quét đường
Ngày ngày chúng vẫn thường thường dõi theo
Luôn luôn để mắt bám đeo
Ăn làm giờ giấc ngặt nghèo còn hơn
Sai vừa chúng phạt ngày cơm
Nặng thì chúng phạt còn hơn thế nhiều
Anh vờ ra bộ biết điều
Mặc cho nắng sớm mưa chiều lo toan
Khó khăn vất vả chu toàn
Biết đâu anh có mưu toan của mình
Dần dần anh được cảm tình
Từ quan đến sếp từ binh nhất nhì
Mừng thầm cũng có đôi khi
Được quan sai bảo việc gì cũng xuôi
Việc gì cũng trọn vẹn mười
Chào quan quan gật quan cười như quen
Giờ anh cũng bớt lụy phiền
Từ vùng rừng thẳm từ miền sơn khê
Ngồi buồn buồn lại nghĩ về
49
Đằng Giang
Cảnh đồng thắm cảnh tình quê đượm tình
Có ngôi nhà nhỏ xinh xinh
Có cha có mẹ có tình anh em
Có bao bạn hữu thân quen
Xóm giềng tối lửa tắt đèn có nhau
Cùng chung trong cảnh cháo rau
Cùng buồn mất nước cùng đau thù nhà
Cùng nhau nối gót ông cha
Trọn tình với nước non nhà không quên
Chạnh buồn nhớ cảnh trăng lên
Dưới trăng lại nhớ lời nguyền dưới trăng
Cùng ai dưới gốc đa làng
Trăng trong soi tỏ lòng vàng cùng ai
Bây giờ đôi chốn đường dài
Người đi kẻ ở trong ngoài biết sao
Nỗi niềm chưa rõ thấp cao
Lòng vàng ai biết rằng sao trong lòng
Bao nhiêu hò hẹn ước mong
Bao nhiêu thề thốt trong lòng khắc xương
Bao nhiêu là những đoạn trường
Lòng trung bền vững tình thương chặt chàng
Ôi chao lòng dạ ngổn ngang
Phải tìm cách thoát khỏi hang hùm này
50
Đoá Hồng Sen
Để cùng non nước trời mây
Cánh chim rộng cánh lòng bay mặc lòng
Thấy trời đã chuyển sang đông
Thế là đã hết năm ròng qua nhanh
Nhìn hoa thắm ngắm cây xanh
Mà lòng bức bách quẩn quanh thế nào
Sáng nay phòng khách xôn xao
Thầy thầy tớ tớ ra vào đông vui
Ghế bàn bày biện lau chùi
Biết ngay lại có tiệc vui quan về
Lũ đầy tớ cuống cà kê
Thiếu người anh cũng bưng bê ra vào
Thấy thời cơ đến may sao
Cổng sau bỏ ngỏ ai nào có hay
Nhanh chân cao chạy xa bay
Rừng già tắt nẻo tối ngày không ngơi
Toàn thân mệt mỏi rã rời
Tưởng chừng như đến đứt hơi không chừng
Chung quanh những núi cùng rừng
Một mình tối bít như bưng một mình
Không gian như cũng hữu tình
Trăng lên mắt lá rập rình ánh trăng
Thầm thì như khẽ bảo rằng
51
Đằng Giang
Chị Hằng có mặt chị Hằng ở bên
Hương rừng gió núi dịu êm
Đưa anh giấc ngủ vào đêm ngọt ngào
Khi chim hót rộn cành cao
Rập rờn hoa nắng xôn xao quanh người
Mở to đôi mắt mỉm cười
À đêm ta ngủ giữa trời tự do
Nhà là một gốc cây to
Chiếu là một đám lá khô vun vào
Màn là những tán cây cao
Đêm nằm năm ở biết bao là tình
Giúp ta hồi phục sức nhanh
Cho ta những cuộc hành trình tiếp theo
Sông ta lội núi ta trèo
Gian nan ta vượt hiểm nghèo ta qua
Dù cho bao cánh rừng già
Cho bao sông lớn lòng ta quyết lòng
Đã qua năm bảy ngày dòng
Khát nhai nõn chuối đói lòng quả xanh
Quần một mảnh áo một manh
Nhưng niềm tin vẫn trong anh tràn đầy
Đến đây đã biết nơi đây
Núi cao lớp lớp ngàn cây trùng trùng
52
Đoá Hồng Sen
Nơi thủy tận chốn sơn cùng
Biên cương một dải mịt mùng sương giăng
Nghĩ rồi tự nhủ mình rằng
Kiếm nơi sinh kế tìm đằng ẩn thân
Lần vào sống với bản dân
Khó khăn trăm mối dần dần cũng ra
May thay giữa buổi chiều tà
Trên đường lên núi gặp bà mế xuôi
Trông anh lạ lẫm mế cười
Lạc rừng đói khát mế ơi thương cùng
Buồn buồn vai mế rung rung
Thấy người lỡ bước đường cùng xót xa
Vẫy tay theo mế về nhà
Áo quần trong bọc giở ra màu chàm
Mế rằng: quần áo của Nam
Là con trai mế đi làm nơi xa
Chút lòng san sẻ gọi là
Miếng ăn tấm áo cho qua những ngày
Nhà thì to nhỏ có đây
Nghỉ ngơi tĩnh dưỡng ít ngày đừng lo
Dịu dàng tiếng nhỏ tiếng to
Như san sẻ mọi âu lo cuộc đời
Anh như nuốt hết từng lời
53
Đằng Giang
Thầm mừng có chốn có nơi nương nhờ
Ít là khỏi đận bơ vơ
Sau tìm đến chốn mong chờ bấy lâu
Bỗng cô gái trẻ từ đâu
Hiện ra trước cửa gật đầu chào anh
Làn môi đỏ mái tóc xanh
Đẹp như tố nữ trong tranh làng Hồ
Sững sờ giây phút bất ngờ
Vội vàng anh đáp lễ cô thân tình
Mế cười hồn hậu nói nhanh
Đây là em Định mế sinh sau cùng
Cả nhà vui vẻ lạ lùng
Ngồi bên đống sưởi bập bùng lửa reo
Tà tà bóng đã xiêu xiêu
Rộn lên tiếng hót chim chiều ríu ran
Chuyện vui tiếp chuyện miên man
Trời dần phủ sẫm lá màn sương đông
Lửa hồng càng lại thêm hồng
Bữa ăn thanh đạm càng nồng tình thương
Nghĩ ra suốt một năm trường
Lao tù cực nhục bước đường gian nan
Có đâu được phút thanh nhàn
Được bầu không khí nồng nàn thương yêu
54
Đoá Hồng Sen
Chiều nay thật có một chiều
Nỗi niềm chứa chất bao nhiêu nỗi niềm
Buồn vui thương nhớ ẩn tiềm
Chỉ mình mình biết phần riêng riêng mình
Buồn vì hàm ngạc vây kình
Nanh hùm vuốt báo ác tinh cùng bầy
Phủ lên cả nước non này
Một màu ám khí của bầy xâm lăng
Vui vì rừng thẳm giá băng
Lòng người nhân ái đâu bằng nơi đây
Rộng như bát ngát ngàn cây
Cao như múi biếc chạm mây lưng trời
Thương vì từ chốn xa xôi
Hồn quê lắng đọng bời bời trong tâm
Mẹ cha già yếu âm thầm
Chờ con năm tháng khôn cầm lệ rơi
Nhớ ai ai đã cạn lời
Nước non trọn nghĩa tình đời thủy chung
Bền như cúc vững như tùng
Sóng xô chẳng chuyển gió rung không rời
Lòng ta trĩu nặng tình đời
Chặt bền muôn thuở những lời nước non
Đá mòn dạ quyết không mòn
55
Đằng Giang
Lòng ta trong sáng sắt son vững bền
Có em có mế ở bên
Đi rừng đi rẫy cho quên ngày dài
Việc nhà ai chẳng bảo ai
Chăm lo sớm tối miệt mài ngày đêm
Khi thì dạy Định học thêm
Khi đi kiếm củi khi tìm lấy măng
Đêm ngồi lặng ngắm vừng trăng
Từ qua kẽ lá rừng giăng lá rừng
Định thì không giấu khỏi mừng
Bên anh như tựa chưa từng được vui
Lòng riêng riêng những ngậm ngùi
Nào hay tình đã nhuốm mùi xuân xanh
Trong như đá quí ngọc lành
Tươi như hoa thắm đầu cành dãi sương
Tấm tình xuân sắc vấn vương
Để ai ai nhớ đêm trường nhớ ai
Ngay từ cái buổi đầu mai
Được phân công dõi theo ai đến rừng
Một trai to đẹp chưa từng
Trán cao mắt sáng tuổi chừng đôi mươi
Lang thang chiếu đất màn trời
Bộ quần áo mặc trên người rách bươm
56
Đoá Hồng Sen
Giống như kẻ lỡ độ đường
Trong tay chẳng có một phương tiện nào
Gặp bà mế nhân hậu sao
Thương tình bà đã đưa vào nhà nuôi
Định theo bám mấy ngày trời
Biết anh không phải loại người ác gian
Anh như gió núi mưa ngàn
Lạc vào giữa chốn nhân gian lặng thầm
Chắc rằng anh có cái tâm
Rằng thương người khó rằng căm giận thù
Rằng yêu non nước ngàn thu
Tổ tông dựng giữ cơ đồ này đây
Mà nay đang ở trong tay
Lũ quân xâm lược xéo giầy non sông
Nỗi lòng ai hiểu chăng lòng
Con đường cứu nước ước mong đã nhiều
Hết chiều rồi lại chiều chiều
Hết ngày rồi lại bao nhiêu là ngày
Kể từ vượt ngục về đây
Đã vừa tròn một tháng nay còn gì
Vẫn chưa lần được chút chi
Lẽ đâu đâu chịu qua thì thì thôi
Định về đang thấy anh ngồi
57
Đằng Giang
Mắt buồn nhìn cõi xa xôi trời nào
Thương anh ôi biết là bao
Lại gần khe khẽ hỏi sao anh buồn
Giật mình quay lại cười luôn
Anh buồn vì cái nỗi buồn non sông
Dân ta bao tháng năm ròng
Chìm vào đêm tối dấn trong vũng lầy
Định vui tay nắm chặt tay
Đừng buồn anh nhé chiều nay có người
Ở trong tổ chức tới chơi
Gặp nhau đừng có ngại lời nghe anh
Mở to đôi mắt nhìn quanh
Niềm vui đã đến với anh bất ngờ
Ôi như trong bụng mở cờ
Mặt trời trước mặt mà giờ mới hay
Hôm nay vui nhất hôm nay
Chiều xuân ắp nắng rừng đầy tiếng chim
Ngồi chờ bộn rộn trong tim
Niềm vui không thể nào kìm được vui
Nóng lòng hết đứng lại ngồi
Lại ra nhìn xuống chân đồi xa xa
Màu chàm lẩn bóng sương pha
Qua từng khắc khắc rõ ra dần dần
58
Đoá Hồng Sen
Chẳng ai khác chính mế thân
Với ông khách tuổi chừng gần năm mươi
Dáng trông khỏe khoắn vui tươi
Vẻ lòng nhân ái nét người đoan trang
Anh càng sửng sốt bàng hoàng
Bất ngờ chưa hết lại mang bất ngờ
Mế trong tổ chức đấy ư
Với ông khách chợt nhớ như hôm nào
Gặp nhau trên nẻo đồi cao
Tươi cười giơ nắm tay chào rất thân
Đúng rồi người của nhân dân
Từ trong cùng khổ phong trần mà ra
Người là người của chúng ta
Cùng con cháu tổ cùng nhà Việt Nam
Cùng chung sức đuổi quân tham
Giành quyền Độc Lập Bắc Nam một nhà
Bây giờ ta lại gặp ta
Cùng chung một trẻ một già không hai
Cùng nhau trao đổi hồi dài
Tình trong đã rõ thế ngoài cũng thông
Anh thề kiên quyết một lòng
Đứng vào hàng ngũ tiên phong chống thù
Kết liên cùng khối nông phu
59
Đằng Giang
Quyết tâm xây dựng chiến khu vững vàng
Khách rằng mế hãy sẵn sàng
Phân công nhiệm vụ cho chàng trai ngay
Vui nào sánh nổi vui này
Giữa đêm đen đã ánh ngày rạng mai
Vui mừng thỏa sức trí trai
Một non sông một tương lai huy hoàng
Mế rằng anh hãy sẵn sàng
Tuyên truyền lập đội vũ trang lâu dài
Bao gồm cả gái cả trai
Trước là bảo vệ vòng ngoài chiến khu
Gian nan thiếu thốn mặc dù
Chờ thời khởi nghĩa chiến khu lâu dài
Đứng lên làm chủ cuộc đời
Giành toàn sông núi biển trời về ta
Lắng nghe lời mế thiết tha
Như mang nghĩa nước tình nhà chứa chan
Lòng đâu bỗng thấy ngập tràn
Một dòng máu nóng tỏa lan khắp người
Đứng lên kiên quyết hứa lời
Làm trai cho xứng với thời làm trai
Con đường cách mạng lâu dài
Dù cho nếm mật nằm gai không nề
60
Đoá Hồng Sen
Dù cho súng cận gươm kề
Trước sau giữ vững lời thề sắt son
Người còn thì nước non còn
Tổ tông khai phá cháu con vun trồng
Thế rồi cứ mỗi tảng đông
Vượt đèo dốc dựng mây lồng trắng cây
Mịt mù lối phủ sương dày
Núi giăng ngả núi rừng vây nẻo rừng
Lưng gùi gùi nặng trĩu lưng
Tránh từng ánh mắt qua từng đồn canh
Áo nâu thay áo chàm xanh
Tên thì anh đổi tên thành Vũ Trung
Qua bao dốc vượt bao thung
Giả người bán muối ở vùng xuôi lên
Khi làng dưới lúc bản trên
Khi vào Tà Kế khi lên Lũng Lầu
Không quản xa chẳng ngại sâu
Trưa đâu ăn góp tối đâu ngủ nhờ
Thương yêu bồng ẵm bé thơ
Luôn gần các cụ bạc phơ mái đầu
Đến đâu dù ở nơi đâu
Anh luôn là những nhịp cầu thân thương
Nối liền lại những nẻo đường
61
Đằng Giang
Trong tình dân tộc bốn phương một nhà
Như bao đau đớn xót xa
Mà anh đã thấy diễn ra từng ngày
Cho người dân ở vùng này
Cuộc đời cơ cực đắng cay trăm bề
Thuế sưu tập tục nặng nề
Trên đầu quan lại thân kề hùm beo
Ốm đau dốt nát đói nghèo
Bé mang manh áo nhớn đeo mảnh quần
Quanh năm quần quật lưng trần
Mưa rừng nắng núi tấm thân dãi dầu
Rừng xanh hun hút thẳm sâu
Núi non chất ngất một mầu núi non
Sông bát ngát sóng cồn cồn
Dòng phù sa đỏ như son từ nguồn
Biết bao thú quý chim muông
Rừng lim đồi lát trăm nghìn tài nguyên
Mỏ vàng mỏ bạc liền liền
Núi rừng Việt Bắc một miền bao la
Đẹp giàu thay Tổ quốc ta
Mà nay xâm lược đang chà đạp lên
Người dân mất hết chủ quyền
Đời như những cái bóng đen vật vờ
62
Đoá Hồng Sen
Buồn như đàn lệch dây tơ
Ngán như nai lạc mẹ ngơ ngác chiều
Càng dồn nén lại bao nhiêu
Căm hờn vẻ mặt đăm chiêu nét mày
Lặng thầm với những tháng ngày
Chờ thời cơ cũng ra tay góp phần
Đứng vào hàng ngũ toàn dân
Cùng chung sức diệt tan quân giặc thù
Xua đi sắc ám mịt mù
Cho đời tỏa sáng nghìn thu tươi hồng
Xuân hè rồi đã thu đông
Bốn mùa đã một năm ròng qua nhanh
Trên giao nhiệm vụ hoàn thành
Rất vui đã chấm đỏ quanh vùng này
Hàng trăm điểm Thái Kinh Tày
Bao làng bản hưởng ứng ngay một lòng
Nguồn vui không thứ nào đong
Suối trăm ngọn đổ vào dòng sông sâu
Phong trào yêu nước từ đâu
Dội lên như sóng ngầm sâu dội về
Một niềm vui mới tràn về
Trong từng ánh mắt hồn quê dạt dào
Nghiêng nghiêng dạng núi cao cao
63
Đằng Giang
Vui từng tiếng lá xôn xao khắp rừng
Người người trong dạ mừng mừng
Thấy đời hé mở ánh vừng dương soi
Trong khi đó khắp mọi nơi
Giặc Tây cùng lũ tôi đòi hung hăng
Săn lùng bắt bớ gia tăng
Dựng lên đầy khám đầy căng đầy đồn
Cùng lũ quỷ dữ ác ôn
Ra tay đàn áp từng thôn từng làng
Giam cầm tra tấn dã man
Đôi cơ sở lộ tan hoang phong trào
Chỉ vì cảnh giác chưa cao
Để chân tay giặc chui vào phá ta
Chỉ tên chỉ chỗ chỉ nhà
Chúng không để sót bỏ qua một người
Rút ra kinh nghiệm kịp thời
Cấp trên cử một số người trung kiên
Để về vận động tuyên truyền
Củng cố tổ chức động viên phong trào
Chống phu dịch chống sưu cao
Chống đi lính giặc bắn vào dân ta
Đề phòng chước quỷ mưu ma
Giữ bằng được tổ chức ta an toàn
64
Đoá Hồng Sen
Vũ Trung cũng có trong đoàn
Đi làm nhiệm vụ mới quan trọng này
Có tin sớm tối hôm nay
Thế nào anh cũng về ngay qua nhà
Bồn chồn Kim Định vào ra
Hết ngồi lại đứng ngó xa ngó gần
Trời chiều đã ngả bóng dần
Từ đâu gió chuyển mưa vần đến nơi
Ầm ầm giông tố bời bời
Rừng chiều mưa đổ trắng trời như chan
Định càng sốt ruột sốt gan
Cheo leo đèo dốc mưa ngàn tối bưng
Thương anh lặn lội giữa rừng
Mong sao mưa tạnh gió dừng trời êm
Cho anh về kịp trong đêm
Than hồng sưởi ấm cỏ mềm ngả lưng
Thương anh thương đến quá chừng
Nỗi lòng ai đã hiểu từng lòng ai
Chỉ mong có một ngày dài
Bên nhau từ buổi đầu mai cuối ngày
Việc chung non nước giãi bày
Tình riêng giải tỏa bấy nay nỗi niềm
Thế là thức trắng một đêm
65
Đằng Giang
Lại qua ngày đợi lại thêm đêm chờ
Bóng chim tăm cá mịt mờ
Ngỡ đâu nhỡ bước sa cơ chốn nào
Đang chưa biết tính ra sao
Bỗng liên lạc tới lệnh trao tức thì
Rằng Kim Định gấp thực thi
Đến ngay điểm X giờ Y trong này
Khẩn trương thực hiện lệnh này
Kẻo khi cáo đến trở tay khó lòng
Xem qua chỉ bấy nhiêu dòng
Dường như đã tỏ tình trong ý ngoài
Sụt sùi nước mắt lăn dài
Đeo hành trang cắm lá ngoài cửa ra
Lặng nhìn lại khắp khu nhà
Như thầm hẹn buổi không xa trở về
Rừng chiều sương phủ bốn bề
Giảo chân tắt lối vượt khe băng rừng
Tai nghe mắt dõi canh chừng
Phòng gian đón lõng bám từng bước đi
Dò tìm căn cứ chỉ huy
Cơ quan đầu não tức thì phá ta
Vậy trong nguyên tắc đề ra
Đi không để dấu đến là im hơi
66
Đoá Hồng Sen
Một mình lặn lội một thôi
Tối ngày mới tới được nơi hẹn chờ
Đồi nương im lặng như tờ
Cuối trời trăng ló nhợt nhờ đầu non
Mở to đôi mắt căng tròn
Lần lần theo lối đường mòn lên đê
Dòng sông thăm thẳm bốn bề
Xôn xao tiếng sóng đổ về đường xuôi
Lòng riêng thảng thốt bồi hồi
Nhớ quê nhớ cảnh nhớ người thân thương
Nhớ từng ngõ nhớ từng đường
Chùa làng chuông đổ mái trường trống vang.

67
Đằng Giang

Thăm Thiền viện Trúc lâm Tam Đảo
Thiền viện Trúc lâm nơi cửa Phật
Bốn mùa hương khói quyện mây vờn
Chuông ngàn vang vọng trong trời đất
Giữa chốn danh lừng Tam Đảo sơn.
Hà Nội, ngày 17/3/2013
68
Đoá Hồng Sen

Cảnh Hồ Gươm
Xum xuê đại thụ đan bờ biếc
Sóng sánh gương hồ kết tấm trong
Truyền thuyết vua Lê hoàn kiếm báu
Ngàn thu còn mãi nét cao phong.
69
Đằng Giang

Thăm đền Thánh Gióng
Giữa đền Thánh Gióng giữa trùng xanh
Một nén tâm hương vạn tấm thành
Tưởng nhớ người anh hùng cứu nước
Hoá thân hiển thánh lúc công thành.
Hà Nội, ngày 15/5/2001
70
Đoá Hồng Sen

Thăm chùa Bút Tháp

Vùng trời Kinh Bắc mênh mông
Chùa thiêng Bút THáp tươi hồng nắng mai
Thiêng liêng tháng rộng năm dài
Khuôn viên hoa nở thiền đài chuông ngân.
Hà Nội, ngày 17/3/2010
71
Đằng Giang

Thăm Vịnh Hạ Long
Nơi cửa ngõ vùng biển Đông ta đấy
Đền Đức Ông sừng sững giữa đồi cao
Mỏ Vàng Danh Cẩm Phả vẫn tự hào
Hạ Long đó một kỳ quan thế giới.
72
Đoá Hồng Sen

Hai Bà Trưng
Hai Bà đã viết nên trang sử
Rực rỡ non sông những nét vàng
Voi chiến oai phong thù bạt vía
Mũi gươm xung trận giặc kinh hoàng.
Anh hùng cái thế lừng thiên cổ
Nòi giống Lạc Hồng mãi vẻ vang
Truyền thống non sông gương bất khuất
Muôn đời tỏa sáng ánh vinh quang.
Hà Nội, ngày 15 tháng 7 năm 1980
73
Đằng Giang

Hè về
Hè về đầy ắp nắng
Ve reo dài không ngơi
Bằng lăng xòe tán biếc
Hứng từng hạt nắng rơi
Chim đàn bay nối cánh
Ríu rít rộn khắp nơi
Gió nồm về lũ lượt
Bồng bềnh mây trắng trôi
Bờ trúc mềm nghiêng ngả
Cánh diều no gió bơi
Lớp lúa dồn ngọn sóng
Cuồn cuộn tít chân trời
Từng trận mưa đẫm nước
74
Đoá Hồng Sen

Ngô bãi bắp đầy cời
Nương dâu xanh mượt lá
Vườn nhà rộ trái tươi
Nắng đùa rung cánh phượng
Phơi màu đỏ chói ngời
Ánh hồng vào đôi má
Nghiêng nghiêng nón em cười
Đôi mắt huyền láng nắng
Đăm đắm em nhìn trời
Hè là muôn sức sống
Yêu yêu quá em ơi.
Hà Nội, ngày 7 tháng 3 năm 1989
75
Đằng Giang

Khắc khoải
Người đã đi xa
Đi xa mãi mãi
Tôi ở lại đây
Người đi xa không bao giờ trở lại.
Với những tháng năm dài nhớ thương khắc khoải
Đôi chốn đôi nơi khuất bóng nhau rồi
Không có cơ chờ đợi chỉ nhớ thương thôi
Như con cuốc kêu từ tháng Ba dài ra tháng Bảy.
76
Đoá Hồng Sen

Người đi đi mãi không ai tìm thấy
Nên nỗi buồn đã trở thành hai
Tôi còn bao lâu trong những tháng năm dài
Người khuất nẻo đường xa người có thấy.
Cứ văng vẳng như cung đàn xa xưa vọng lại
Còn ở trần ai còn nhớ nhung hoài
Bên này bên ấy ai biết chăng ai
Để lại nỗi nhớ cho người ở lại.
Hà Nội, ngày 19 tháng 8 năm 2000
77
Đằng Giang

Không gì quý hơn
Con khiếu trong lồng nó cứ kêu
Khi thì khổ quá lúc buồn nhiều
Cám cò ăn cố thêm đầy bụng
Nước lã uống chay tổ nặng diều.
Cửa tía muốn bay bay cánh gẫy
Lồng son cần nhảy, nhảy đầu bươu
Mong sao được tự do cùng bạn
Dạo khắp không gian mọi sớm chiều.
Hà Nội, ngày 8 tháng 10 năm 2012
78
Đoá Hồng Sen

Khúc nhạc xuân
Yêu nhau chưa hẳn đã là vui
Đủ vị đắng cay đủ ngọt bùi
Duyên thuận tình người đâu đã dễ
Nên chăng trong dạ vẫn bồi hồi.
Mỗi dạo thu sang lá trút cành
Qua đông cảnh sắc chuyển màu xanh
Cỏ cây mơn mởn như nhung lụa
Báo hiệu sang xuân mộng tác thành.
Quấn quít duyên tình rộn khúc xuân
Đường tơ lưu luyến tiếng vang ngân
Mai trắng thì kia đào cũng đỏ
Chữ tòng vẹn nghĩa với nhân luân.
Hà Nội, ngày 8 tháng 2 năm 1998
79
Đằng Giang

Lâng lâng
Cảnh xưa chùa cổ vẳng chuông ngân
Giữa ngọn đồi cao bóng xế dần
Tịch mịch cô liêu nơi cảnh Phật
Khói hương lan toả quyện phong vân.
Tâm hồn hoà nhập vào trời đất
Khí phách lâng lâng giữa nẻo đường
Theo bước chân đi lòng dìu dặt
Ra về còn lại những tơ vương.
Hà Nội, ngày 12 tháng 7 năm 1945
80
Đoá Hồng Sen

Làng Trình quê tôi
Tấm thảm mênh mang cải gấm hoa
Dệt nên bóng dáng chốn quê nhà
Điệp trùng ngô lúa vui trò chuyện
Sóng gió biển trời rộn tiếng ca.
Làng xóm ruộng đồng xanh bát ngát
Sông Hồng sóng nước đỏ phù sa
Chim xanh ríu rít trên cành biếc
Cảnh sắc quê hương mãi đậm đà.
Hà Nội, ngày 7 tháng 2 năm 2000
81
Đằng Giang

Lỡ dở
Em đừng nhắc lại chuyện xưa
Mối tình lỡ dở lòng chưa hết buồn
Một thời để lệ sầu tuôn
Một thời để lại nỗi buồn cho nhau.
Nói ra dạ xót lòng đau
Chỉ vì duyên số mà sau tủi hờn
Quên đi tất cả là hơn
Làm chi chuyện cũ chập chờn lại qua.

82
Đoá Hồng Sen

Ví như đũa ngọc mâm ngà
Duyên nam phận bắc hóa ra lỡ làng
Để tình sầu muộn bẽ bàng
Duyên tơ không kết lòng vàng chẳng se.
Thôi đừng nghĩ ngợi em nghe
Buồng không có phận, phòng the có phần
Làm chi cũ mới phân thân
Lòng đầy vấn vít bụi trần chẳng hay.
Hà Nội, ngày 7 tháng 10 năm 1989

83
Đằng Giang

Lỡ làng
Cái rét đông này rét lắm không
Sao em vội vã đã sang sông
Để anh chờ đợi bao năm tháng
Đã lỡ làng rồi em biết không.
Hà Nội, ngày 9 tháng 12 năm 1999
84
Đoá Hồng Sen

Lời hẹn
Thoáng bóng thuyền qua đã thấy mừng
Ai ngờ không phải lại người dưng
Còn chờ còn đợi bao lâu nữa
Thuyền có qua không, bến biết chừng...
Đăm đắm niềm vui những đợi chờ
Ngóng từng dải sóng chạy xô bờ
Nhớ lời hò hẹn từ hôm ấy
Để lại cho nhau những ngẩn ngơ.
Hà Nội, ngày 9 tháng 10 năm 2011
85
Đằng Giang

Lời ru của mẹ
Bao nhiêu nỗi xót xa cay đắng
Đã trải lòng mẹ cho con ngọt bùi
Với bao sướng khổ buồn vui
Chúng con mãi khắc sâu trong dạ.
Như của báu sắt son vàng đá
Mẹ đã cho cả một trời yêu thương
Con tự tin và có thể đi khắp mọi nẻo đường
Bằng lời ru của mẹ dẫn đường định hướng.
Như cây héo được chăm lo nuôi dưỡng
Cho vườn nhà trĩu quả sai hoa
Biết lo điều tránh nắng hạn phong ba
Tiên liệu được mọi điều xa lạ.
86
Đoá Hồng Sen

Lời ru của mẹ như mưa rào gặp cơn nắng hạ
Gỡ rối ra nhiều mắc mớ lo âu
Cho con sáng lòng ngay từ thuở ban đầu
Dù vấp ngã con tự mình đứng dậy.
Dù túng thiếu khó khăn biết mấy
Biết con đường mà tần tảo chắt chiu
Lời ru của mẹ đã dạy con đủ mọi điều
Con biết ơn mẹ ngàn lần ơn mẹ.
Hà Nội, ngày 2 tháng 9 năm 1952
87
Đằng Giang

Lươn lẹo
Ghét thay cái lưỡi không xương
Nói năng lắt léo nhiều đường dở hay
Ngọt bùi chua chát đắng cay
Thêm vào bớt lại cho hay chuyện đời.
Biết đâu chính đã hại người
Nước mắt cá sấu nụ cười hiểm sâu
Ở đời chân thật làm đầu
Không người chê trách không đâu oán hờn.
Chớ đừng vẽ phấn tô sơn
Thêm mắm thêm muối nguồn cơn nặng nề
Để cho kẻ trách người chê
Mang danh lươn lẹo gớm ghê ở đời.
Hà Nội, ngày 28 tháng 8 năm 2013
88
Đoá Hồng Sen

Má hồng phai nhạt
Tôi rất thương người ở buổi thiếu thời
Mà sao sóng gió nổi cồn khơi
Lắm truân chuyên thử thách mãi không vơi
Những vương vấn tiếc thương đời con gái.
Bao mặc khách của má hồng đi không trở lại
Cho những ngày qua phấn bạc giữa phòng không
Biết bao giờ sáo mới sang sông
Mưa thấm mãi khăn thêu đời lạnh lẽo.
89
Đằng Giang

Lưới giăng khắp và tình còn khuất nẻo
Biết bao trăng thanh gió mát vẫn đợi chờ
Cuộc đời vẫn cứ thấy trống trải bơ vơ
Thôi bao tình cũ giấu vào lòng đi người nhé.
Chờ xuân mới với mối tình mau lẹ
Quãng đời dài thắm thiết chắc chẳng còn lâu
Với những trái tim nồng ấm ở những ngày sau
Soi lối cũ người về trong mộng mới.
Hà Nội, ngày 27 tháng 9 năm 2011
90
Đoá Hồng Sen

Mộng ảo đào nguyên
Một vùng non nước đẹp như tranh
Cảnh sắc thiên nhiên đã cấu thành
Tiếng hót chim oanh rền lớp lớp
Sương giăng bờ liễu rải mành mành
Núi liền nối núi trùng trùng thẳm
Rừng trải tiếp rừng biếc biếc xanh
Có phải đào nguyên đầy quyến rũ
Hay là mộng ảo giữa thiên thanh.
Hà Nội, ngày 13 tháng 7 năm 1985
91
Đằng Giang

Một chén rượu trưa
Một ly rượu nhỏ giữa tầm trưa
Với trái ổi xanh thế cũng vừa
Chẳng phải tiền nhiều hay bạc lắm
Không cần kẻ dạ với người thưa.
Yêu đời thanh thản không bi lụy
Giản dị chân phương chắc chẳng thừa
Ước muốn ở đời như biển rộng
Sống sao thanh bạch để người ưa.
Hả Nội, ngày 22 tháng 8 năm 2007
92
Đoá Hồng Sen

Một chút tình đông
Hãy giữ lại trong lòng tình yêu tha thiết
Luôn nghĩ đến nhau không một chút xa rời
Dẫu tình yêu vẫn còn thấy chơi vơi
Chưa đến được như những điều mong đợi.
Phải nhẫn nại quyết tâm ta đi tới
Hai trái tim hồng rồi sẽ ấm dần lên
Bằng nắng xuân rọi chiếu cả đôi bên
Điều tất yếu chúng ta sẽ toại nguyện.
Hà Nội, ngày 8 tháng 7 năm 2001
93
Đằng Giang

Một điều ước
Tôi mong ước sẽ thành nhà họa sĩ
Có tài vẽ được mọi thứ tôi yêu
Vẽ cô thôn nữ cứ sớm sớm chiều chiều
Dạo gót trên những cánh đồng quê lộng gió.
Người thon thả nước da màu hồng đỏ
Mặt sáng như gương tròn trĩnh vầng ánh trăng
Đôi mắt huyền rạng rỡ như hồ thu gợn sóng
khuynh thành
Thoải mái hồn nhiên nụ cười hàm tiếu.
Bước chân đi nhẹ nhàng yểu điệu
Làn tóc mây mềm mại phơ phất giữa trời xanh
Tiếng nói trong veo như chim hót trên cành
Những cái đẹp của nơi đồng quê thuần hậu.
Hà Nội, ngày 19 tháng 7 năm 2004
94
Đoá Hồng Sen

Một mối tình
Chỉ mới gặp nàng một dịp thôi
Mà sao trong dạ mãi bồi hồi
Như mong đợi một tấm tình xưa trước
Dai dẳng trong ta mãi chẳng thôi.
Sương trắng bên thềm hãy chậm rơi
Cho trăng thu sáng tỏa ngời ngời
Để lòng không phải ao thu lạnh
Ấm lại niềm tin ấm lại đời.
Mong tình ta thắm lại ngày xanh
Chào đón tin xuân đến trước mành
Khi lá thu vàng không rụng nữa
Chân trời thấp thoáng én bay quanh.
95
Đằng Giang

Mặc đêm trăng động rung cành lá
Nở rộ hoa xuân duỗi cánh mềm
Chim khách báo tin mừng hội ngộ
Vang lên rộn rã cả bên thềm.
Khúc nhạc tình đời đầy quyến luyến
Đường tơ réo rắt tiếng ca vang
Bên nhau cùng ngắm vườn hoa nở
Được có mùa xuân có cả nàng.
Hà Nội, ngày 3 tháng 2 năm 1997
96
Đoá Hồng Sen

Mưa dầm
Mưa dầm từ sáng đến chiều
Làm vương vấn mãi những điều khó quên
Nỗi niềm canh cánh ở bên
Ngày ngày khắc khoải đêm đêm rã rời.
Bắc thang lên hỏi ông trời
Thuyền đi khỏi bến bến thời chờ ai
Bao giờ cho hết nguôi ngoai
Mưa rơi rơi mãi kéo dài lê thê.
Hà Nội, ngày 8 tháng 11 năm 1994
97
Đằng Giang

Mùa thu mới
Thu đã đến cho lòng người rung động
Hè đã mang đi cái nóng nực oi nồng
Trả về cho thu luồng gió mát mênh mông
Tặng ai đó một niềm vui đam mê kề cận.
Đón gió mới với một mùa thu đầy phong vận
Theo ánh mây trôi phiêu lãng giữa biển trời
Những tâm hồn cô đơn lê thê chờ thời
Hy vọng có một mùa thu tươi đẹp nhất.
Hà Nội, ngày 7 tháng 2 năm 1978
98
Đoá Hồng Sen

Nét đẹp chiều Xuân
Sánh gót bên nhau buổi dạo chiều
Vàng hoa nắng trải bóng liêu xiêu
Gương hồ nước bạc lung linh sóng
Lảnh lót chim ca rộn tiếng chiều
E ấp bên nhau niềm quyến rũ
Tình nồng chộn rộn nhịp tim yêu
Đôi cặp môi thơm kề nóng bỏng
Trong vòng tay khít dạ phiêu diêu
Như thả hồn bay vào cõi mộng
Bồng bềnh mây gió nét tranh chiều
Khắc họa tình đời vào nỗi nhớ
Một chiều xuân đẹp một trời yêu.
Hà Nội, ngày 18 tháng 9 năm 2001
99
Đằng Giang

Nét nhạc lung linh
Ta đã nghe Gớt nói
Mọi lý thuyết đều là
Một màu xám chói lọi
Qua cái nhìn từ xa
Như cây đời mãi mãi
Cho cành lá xanh tươi
Đơm hoa rồi kết trái
Dành hương vị cho đời
Những lời nói bất hủ
Của một đại thi hào
Đã nêu lên đầy đủ
Một triết lý rất cao
Phải chuyển thành hành động
100
Đoá Hồng Sen

Từ màu xám kia đi
Làm thay đổi sự sống
Muôn màu sắc diệu kỳ
Góp phần vào đất nước
Sự phồn thịnh văn minh
Như những điều mơ ước
Bao thế hệ dân mình
Hòa vào dòng giao hưởng
Mang nhịp sống thanh bình
Tưng bừng niềm vui mới
Trong nét nhạc lung linh.
Hà Nội, ngày 7 tháng 8 năm 1002
101
Đằng Giang

Ngày em đi B
Thao trường mấy tháng nhuộm phong sương
Náo nức hội quân tại chiến trường
Nhanh gọn đủ quân và chất lượng
Về thăm cha mẹ thăm quê hương.
Anh biết em về em lại đi
Mà anh chẳng nói được điều gì
Rưng rưng nước mắt rơi giàn giụa
Chỉ biết rằng em tôi đã đi.
Cha ngồi nước mắt chảy vào trong
Tờ báo trên tay rớt xuống lòng
Lặng lẽ nhìn con tim quặn thắt
Chập chờn trong dạ những cầu mong.
102
Đoá Hồng Sen

Mẹ thì thương xót biết bao nhiêu
Đã mấy ngày nay nghĩ ngợi nhiều
Lo lắng đêm ngày rơi đẫm lệ
Nhìn theo từng bước đứa con yêu.
Cả nhà lo lắng nhớ từng ngày
Cầu chúc nơi xa gặp bước may
Nghĩa vụ hoàn thành nhanh trở lại
Cha con anh chị tay cầm tay.
Cất tiếng vang lừng khúc khải hoàn
Bắc Nam thống nhất một giang san
Em về, sạch bóng phường xâm lược
Độc Lập Tự Do được vẹn toàn.
Thái Bình, ngày 14 tháng 4 năm 1964
103
Đằng Giang

Ngày tế Tổ
Hàng năm vào độ xuân sang
Hoa đào đua sắc mai vàng khoe bông
Xuân về nắng trải gấm hồng
Cây vườn nảy lộc lúa đồng thêm xanh.
Nhớ ngày giỗ Tổ tôn danh
Trẻ già trai gái các ngành các chi
Xa gần nội ngoại khác gì
Cùng chung huyết thống cũng vì quê hương.
Từ đường nghi ngút khói hương
Bừng bừng lửa nến tiên thường lễ chung
Cờ hoa rực rỡ một vùng
Trống chiêng nhạc tấu thì thùng uy linh.
104
Đoá Hồng Sen

Dâng hương tế lễ linh đình
Tri ân tiên tổ anh linh muôn đời
Cùng nhau con cháu khắp nơi
Nhớ ngày giỗ Tổ người người nao nao.
Nhớ ơn thủy tổ thuở nào
Khai hoang lập ấp biết bao công trình
Họ Bùi an lạc làng Trình
Nhờ công Tiên Tổ anh minh ngời ngời.
Trình Phố, ngày 25 tháng Giêng năm Bính Tuất.
Bài này có thể hát theo điệu chầu văn
và nhiều làn điệu khác

105
Đằng Giang

Nghĩ về mẹ
Chiều buồn thấy bóng xế rồi
Chạnh lòng tuổi nhỏ nổi trôi xứ người
Khác nào bèo dạt mây trôi
Thân tình mẫu tử đôi nơi mịt mùng.
Ôi chao thấy thật não nùng
Tính ngày tính tháng mung lung mong chờ
Trong đầu đầy những ước mơ
Mà ngày hội ngộ dần mờ từng đêm.
Mong sao đất mẹ êm đềm
Mẹ cha khỏe mạnh tăng thêm tuổi đời
Cho con trở lại bên Người
Về bên gối mẹ quãng đời sẻ chia.
106
Đoá Hồng Sen

Mẹ ơi ngày ấy ngày kia
Hay bao năm nữa đầm đìa lệ xa
Nỗi buồn sống cảnh xa nhà
Ở nơi đất khách sương sa lạnh lùng.
Quê hương chịu cảnh đau chung
Chiến tranh phủ bóng mịt mùng núi sông
Còn nữa không, còn nữa không
Hay ngày mong mỏi mênh mông xa vời.
Nghìn lần mong ước mẹ ơi
Được về bên mẹ ở nơi quê nhà.
Hà Nội, ngày 7 tháng 5 năm 1953
107
Đằng Giang

Ngôi nhà xưa
Đêm đã chìm dần vào trong màn sương
khuya khoắt
Trằn trọc nhiều mà giấc ngủ vẫn không thành
Chỉ hiển hiện ra trước mắt một bức tranh
Của thời dĩ vãng xa xưa còn đó.
Một ngôi nhà gạch năm gian khang trang
tường vàng mái đỏ
Cả bốn mùa rợp bóng mát cây xanh
Góc vườn một giếng đầy ắp nước ngọt trong lành
Hàng na sum suê trước sân đầy trĩu quả
Cây nhãn cao rì rào xanh biếc lá
Cành mẫu đơn dịu dàng đỏ chói những bông hoa.
Cây mít mật ở đầu nhà
Tưởng như vẫn treo đầy những quả
Thoang thoảng một mùi thơm lạ
Thấy hình bóng cha như đang âu yếm vỗ về
Chăm chút cho cây ngày một xanh tốt xum xuê.
108
Đoá Hồng Sen

Giàn trầu không bên trái nhà rậm rì xanh mướt lá
Tỏa ra một mùi cay cay ấm áp mặn nồng
Miếng trầu say xưa kia đã từng làm
cho đôi má mẹ thêm hồng.
Có những đêm trăng sáng soi vằng vặc
Con rất vui mà lòng đầy tâm đắc
Hiện lên một nếp nhà tưởng còn mãi mãi
với thời gian
Con vui lắm
Nhưng không.
Còn gì nữa đâu mà trông mà ngó
Rồi một đêm tối trời những ngôi sao sáng tỏ
Con giật mình ngao ngán xiết bao
Thẫn thờ ngắm lại những ngôi sao
Thấy những chấm tròn có đuôi dài chấm hết.
Hà Nội, ngày 18 tháng 7 năm 2011
109
Đằng Giang

Người già chí không già
Tai ù mắt lóa đi liêu xiêu
Tay chân lập cập bước liều liều
Cái đầu nhớ nhớ quên quên suốt
Ăn uống già nua chẳng được nhiều.
Quan tâm chẳng mấy đến đồng tiền
Rất thích giao du giải nỗi phiền
Tâm trạng của người cao tuổi đó
Ngồi buồn chán ngán bụng không yên.
110
Đoá Hồng Sen

Vẫn muốn làm ăn tâm sáng láng
Đôi khi lớp trẻ cũng còn thua
Tâm địa chí thành đầu óc rạng
Gồng mình vào các cuộc đường đua.
Đêm đêm giấc ngủ còn ngon giấc
Bất luận việc gì cũng nhiệt thành
Kiến thức mở mang đầy sáng tạo
Luôn luôn coi trọng đến thanh danh.
Hà Nội, ngày 3 tháng 12 năm 2012
111
Đằng Giang

Nguồn cảm hứng gửi em yêu
Anh sốt sắng viết những dòng cảm hứng
Viết những gì viết thế nào đây
Để em xem em hiểu mọi vơi đầy
Thông cảm với mọi người chưa hiểu mình lắm.
Thơ có thể đi xa ngoài vạn dặm
Tỏa rộng ra như những tia nắng mặt trời
Có thể đem hạnh phúc lại cho con người
Đang chìm đắm với cuộc đời buồn tủi
112
Đoá Hồng Sen

Đang phải sống với cô đơn lầm lũi
Để biết mình mà giải tỏa nỗi niềm
Coi như thơ là một luồng gió mát dịu êm
Như sóng vỗ thênh thênh vô bờ dào dạt.
Như nhảy múa dâng cao tiếng hát
Bằng tiếng lòng rung động mãi tâm hồn
Như tình yêu sâu lắng những nụ hôn
Em đã tạo cho anh dòng thơ bất hủ.
Hà Nội, ngày 7 tháng 1 năm 1990
113
Đằng Giang

Nhớ
Nhớ ai ai đã cạn lời
Nước non trọn nghĩa tình đời thủy chung
Bền như cúc, vững như tùng
Sóng xô chẳng chuyển gió rung không rời.
Hà Nội, ngày 3 tháng 8 năm 2010
114
Đoá Hồng Sen

Nhớ mẹ
Đời phiêu lãng từ khi mười bốn tuổi
Đến giờ này vẫn cảm thấy bơ vơ
Nhiều khi còn nghĩ lại tuổi ấu thơ
Nghĩ đến những ngày hiếm hoi ở bên mẹ.
Thường mơ ước đến những điều không thể
Dù đã đi tít tắp cả đường đời
Đã từng đến bao nơi từng ở bao nơi
Sao nhãng mấy cũng không thể nào quên được.
115
Đằng Giang

Cái vóc dáng thanh cao nói cười mực thước
Chẳng quản xa xôi chợ búa tảo tần
Nuôi dạy con khôn lớn thành thân
Là nhiệm vụ nặng nề của mẹ.
Chúng con biết công dày nghĩa cả
Còn ngày nào sống ở trên đời
Lòng chúng con chẳng bao vơi
Còn nghĩ đến một tình thương trời biển.
Hà Nội, ngày 18 tháng 10 năm 1972
116
Đoá Hồng Sen

Nhớ quê hương
Đã lâu lắm chưa được về thăm quê cũ
Lòng tôi da diết những vấn vương
Cùng bao kỷ niệm mến thương
Từng ngóc ngách ngõ xóm đường làng gắn bó lạ.
Từ con sông trước đến cầu Bà Huyện bá
Những chiều hè nóng nực rủ nhau ra tắm mát tập bơi
Nhớ cây đề, giếng đá, đình Cời
Du kích làng lập chiến công hiển hách.
Hàng chục lính Tây vướng mìn bỏ xác
Nhớ ngôi trường làng to đẹp đàng hoàng
Đã tạo ra bao nhân tài, học vị, trí thức cho làng
Nhớ chợ Huyện cứ sáu phiên một tháng.
117
Đằng Giang

Đủ những mặt hàng nông sản
Đủ thứ hàng phục vụ nhân sinh
Không thể nào quên mỗi dạo xuân về
tiếng trống vật ở sân đình
Thật rộn rã tưng bừng với niềm vui văn hóa.
Những cánh đồng mênh mông "cò bay cánh rã"
Hàng chục con sông đan xen uốn khúc lững lờ trôi
Hàng trăm cô gái chàng trai có sức khỏe tuyệt vời
Bám đất bám làng làm nghề nông trừ giặc.
Có những bầu rượu nếp mềm môi khách
bốn phương tâm đắc
Những mẹt bún giòn, mẹt bánh cuốn dẻo ngon
Trình Nhất
Điếu thuốc lào cánh trà hầm say túy lúy cha con
Những bữa cơm gạo tám xoan thơm ở cánh cổ cò
bỏ vào môi trôi đến cổ.
118
Đoá Hồng Sen

Với bao truyền thống hào sảng mà ông cha ta đã có
Rất gần gũi thân thương trong nghĩa xóm tình làng
Đất có lề các dòng tộc sống có họ có hàng
Dẫu phải tha hương lòng tôi không bao giờ
quên được.
Vẫn gắn bó ân tình chung nguyện ước
Cầu mong cho quê hương mình ngày một tiến bộ
văn minh
Đời sống sung túc đến với mọi gia đình
Tôi cũng có niềm vui và phần chung danh dự.
Hà Nội, ngày 20 tháng 11 năm 1975
119
Đằng Giang

Nhớ về cội nguồn
Dòng đời mạch chảy nước trong lành
Bùi tộc cội nguồn vốn rạng danh
Gốc cả cây cao cành lá thắm
Hoa thơm quả ngọt lộc mầm xanh.
Ngàn đời tổ phụ dành âm phúc
Vạn thuở cháu con giữ tấm thành
Nội ngoại gần xa cùng huyết thống
Tri ân tiên tổ đấng tinh anh.
Hà Nội, ngày 25 tháng 1 năm 1958
120
Đoá Hồng Sen

Những đóa đào xuân
Xuân về trời đất ấm dần lên
Cái nắng mênh mang trải láng nền
Gió lạ mơn man từng lá biếc
Chim xanh hứng thú hót vang rền.
Nườm nượp người người đến chợ hoa
Ồn ào kẻ lại với người qua
Màu hồng choáng ngợp không gian động
Đào bích đào phai đẹp suýt xoa.
Ngắm nghía trời xuân ngắm nghía hoa
Hồn thơ sóng sánh muốn trào ra
Tâm hồn sống động người ngây ngất
Ai tặng nhân gian những đóa hoa.
Hà Nội, ngày 7 tháng 9 năm 2012
121
Đằng Giang

Những đoạn trường
Ai biết cho chăng những đoạn trường
Vất vả trăm chiều trải gió sương
Long đong lận đận từng hồi một
Lũ giặc rắc gieo nỗi thảm thương.
Nhà gạch năm gian mái lợp dày
Tường hoa cách ngỡ trước sân xây
Giàn nho trước cửa trĩu sai quả
Tăm tắp mít na mấy chục cây.
Tu chí làm ăn nghĩ trước sau
Cạnh nhà vun vút một hàng cau
Giậu tre phát thẳng như tường biếc
Mát mắt xanh rờn những luống rau.
122
Đoá Hồng Sen

Lũ giặc nhiều lần đã đến đây
Bắt gà bắt lợn chẳng nương tay
Cả làng bọn chúng dã tâm đốt
Nhà cửa đồ làm mất sạch bay...
Ba bốn ngày sau khói vẫn bay
Trẻ già líu ríu tản cư ngay
Trong làng trai gái vào du kích
Cấy cày chống giặc quyết ra tay
Cha mẹ tôi cũng tản cư xuống vùng ven biển
Chợ búa làm hàng kiếm kế sinh nhai
Khi lũ giặc thua to phải tính đến bài
Ký hiệp định và dần rút lui từng bước.
Nhà giặc đốt không còn nơi trú được
Thiếu thốn đủ đường làm lại từ đầu
Căm hờn càng nặng uất hận càng sâu
Đến lũ giặc gây nên những đoạn trường
đầy thống khổ.
Hà Nội, ngày 25 tháng 7 năm 1980
123
Đằng Giang

Những lũ chẳng lành
Đáng xấu hổ thay lũ chẳng lành
Dài đuôi tốt mã dạ gian manh
Mưu thâm lươn lẹo hơn bày quỷ
Kế độc lỡm lờ quá Sở khanh.
Ấp ủ ngàn đời nuôi mộng hão
Âm mưu muôn thuở thói tranh giành
Dù nay cáo đã thay da báo
Thử có lừa ai lũ chẳng lành.
Hà Nội, ngày 8 tháng 2 năm 1979
124
Đoá Hồng Sen

Niềm thương nỗi nhớ
Đêm đã về khuya vẫn chưa sao vào giấc
Con nằm vọng tưởng tới quê nhà
Ngược dòng thời gian bảy chục năm qua
Đã rời gót ra đi tha hương biền biệt.
Ôm nỗi nhớ niềm thương buồn không kể xiết
Nghĩ đến người cha thuần hậu chân tình
Lo việc nhà thương con cháu hết mình
Không làm mất lòng người dù việc bé.
Từ thơ ấu bơ vơ mồ côi mẹ
Sống bên bà vợ kế của bố thôi
Khi lớn lên cùng sóng gió nổi trôi
Nơi rừng núi biển khơi đều có mặt.
125
Đằng Giang

Rất tự tại ung dung không khe khắt
Vẫn thanh cao thuần phác nhẹ nhàng
Không rối lòng bình tĩnh chẳng vội vàng
Giữ đạo trung dung đầy nhân cách.
Cha đã để lại cho chúng con một cuốn sách
Là tấm gương trong sáng chẳng bằng lời
Bằng việc làm thực tế ở mọi lúc mọi nơi
Đưa tâm niệm tình đời vào đạo cốt.
Tấm gương sáng soi chung rõ mồn một
Còn ngày nào chúng con ở trên đời
Không thể nào quên từng việc nhớ từng lời
Nguyện mãi mãi biết ơn người đã khuất.
Hà Nội, ngày 18 tháng 7 năm 1944
126
Đoá Hồng Sen

Nỗi buồn mất nước
Buồn như đàn lệch dây tơ
Ngán như nai lạc mẹ ngơ ngác chiều
Càng dồn nén lại bao nhiêu
Căm hờn vẻ mặt đăm chiêu nét mày.
Hà Nội, ngày 7 tháng 2 năm 1988
127
Đằng Giang

Nỗi buồn mất nước
Buồn vì hàm ngạc vây kình
Nanh hùm vuốt báo ác tinh cùng bầy
Phủ lên cả nước non này
Một màu ám khí của bầy xâm lăng.
Hà Nội, ngày 4 tháng 2 năm 2004
128
Đoá Hồng Sen

Nỗi nhớ cố hương
Từng giọt mưa thu rơi rả rích
Trong đêm dài ớn lạnh cả không gian
Như ngưng lại cả gió núi mưa ngàn
Đem lại những nỗi buồn riêng khắc khoải.
Cố hương ơi! Ta nhớ người mãi mãi
Những đường tơ nghe thánh thót nồng nàn
Như rót vào sâu thẳm mảnh hồn ta đang nát tan
Tiếng chuông chùa êm ả không thể xiêu lòng
tình thương mẫu tử.
Nơi đất khách mình ta như những người lữ thứ
Cố làm vui cho nỗi buồn mau chóng phôi pha
Đêm thầm thì khóc nhớ mẹ cha
Nhớ cây gạo sau trường, tiếng chuông chùa Ré đấy.
129
Đằng Giang

Mỗi lần nghĩ đến thì biển xô sóng dậy
Bởi mình đang côi cút chốn tha hương
Như mỗi ngày càng da diết vấn vương
Hàng đêm vẫn theo giấc mơ về đất mẹ.
Con vui thấy trong mơ mẹ cha còn khỏe
Mong qua đi cuộc chinh chiến bần cùng
Nó đã làm cho hàng ngàn người li biệt mung lung
Hồi tưởng lại cố hương của bao đời xa trước.
Hà Nội, ngày 19 tháng 7 năm 1970
130
Đoá Hồng Sen

Nỗi nhớ mong
Anh ở quê nhà em xứ lạ
Xa nhau vời vợi nhớ khôn vơi
Mong từng ngọn gió từ phương ấy
Ngóng mọi đường mây tận cuối trời.
Quanh mình chỉ thấy hơi thu lạnh
Với dáng vàng phai váng vất chiều
Thủ thỉ chim gù quanh bụi biếc
Phật phờ gió rỡn mấy tàu tiêu.
Em ơi nỗi nhớ càng dâng mạnh
Lớp lớp trong anh tựa sóng triều
Muôn dặm non xa tình cách trở
Ngàn trùng nước thẳm cảnh cô liêu.
131
Đằng Giang

Sông chờ bến đợi thời gian nhớ
Thấp thỏm con tim mách bảo gì
Ký ức chưa quên lời tiễn biệt
Tâm tình còn đọng giọt chia ly.
Về đi em hãy về em nhé
Dù chỉ là trong thoáng vãng du
Ôm ấp lòng ta tình vạn thuở
Nâng niu trong dạ nghĩa thiên thu.
Hà Nội, ngày 19 tháng 7 năm 1995

132
Đoá Hồng Sen

Ông ngoại của tôi
Người ông ngoại suốt đời tôi kính trọng
Tên thường là Đặng Bộc trước đây
Ở vào thời nô lệ của giặc Tây
Khi tuổi trẻ cụ đã thể hiện một tấm lòng yêu nước.
Ngay buổi đầu giặc Pháp đem quân đến xâm lược
Cụ đã nấu nung uất hận nổi cánh chim bằng
Thoát ly theo cụ Hoàng Giáp(1) chống xâm lăng
Hội quân tại vùng Cẩm Khê Phú Thọ.
Không ngần ngại hy sinh gian khổ
Hết lòng mình theo chính nghĩa giữ trọn lòng trung
Nơi núi cao hiểm địa oanh liệt một vùng
Khiến lũ giặc đã bao phen khốn đốn.
(1)

Hoàng Giáp Ngô Quang Bích.

133
Đằng Giang

Lính tráng quân lương của giặc bao lần hao tổn
Đã sa vào núi đồi cạm bẫy của ta
Khó đường vào lại khó cả đường ra
Chúng đã bị bao lần ta đánh bại.
Do một lần không may xuất kỳ bất ý
Lọt vào ổ phục kích của kẻ thù
Cụ đã bị bắt bị đưa ra Côn Đảo cầm tù
Bị tra tấn giam cầm đầy khổ ải.
Không nao núng chịu giam cầm mãi mãi
Cứ mỗi ngày một ít tích lại dần dần
Một chút cơm phơi khô góp lại để phòng thân
Chờ dịp nước triều lên sóng xô dào dạt.
Thả bè chuối vượt biển khơi trốn thoát
Đi vào nơi căn cứ cũ kiếm tìm
Chỉ thấy núi rừng trong bình lặng im lìm
Đã biết được những điều xảy ra không vui
mà bật khóc.
134
Đoá Hồng Sen

Vội thay thời trang là thầy đồ dạy học
Tìm nơi ẩn dật qua ngày
Sau cụ đã lấy vợ ở nơi này
Sinh ra mẹ tôi là người con gái út.
Từ đấy nhiều lần bị bắt hụt
Phải đổi tên là Đặng Duy Tá ngay
Tìm cách giao lưu hoạt động chống giặc từng ngày
Đưa vợ con về quê hương làng Trình sinh sống
Cụ ở lại tiếp tục tham gia hoạt động
Khắp mọi nơi mọi tổ chức chống ngoại xâm
Chống bè lũ tay sai đang rắp tâm
Ký hiệp định hòa ước với giặc.
Suốt đời cụ có một lập trường vững chắc
Luôn quan tâm đặc biệt đến đất nước quê hương
Có dấu chân từ khắp mọi nẻo đường
Để cùng viết nên hàng chữ vàng Việt Nam Độc Lập
trọn vẹn.
Hà Nội, ngày 29 tháng 1 năm 1947
135
Đằng Giang

Rạng rỡ non sông
Sắc đất màu trời cảnh núi sông
Bốn mùa nắng tỏa rực màu hồng
Trường Sơn hùng vĩ như thành thép
Biển đảo bao quanh tựa lũy đồng
Trải bốn nghìn năm gương chói lọi
Khắp muôn triệu người trái tim nồng
Đời đời oanh liệt gương ngời sáng
Sử sách vàng son giống Lạc Hồng.
Hà Nội, ngày 15 tháng 2 năm 2013
136
Đoá Hồng Sen

Rèn luyện
Mỗi sáng cứ năm giờ kém mười lăm phút
Nghe tiếng gà báo thức phía xa xa
Tôi vươn vai thanh thản bước nhẹ ra
Đi đi lại lại cho tỉnh giấc.
Năm giờ đúng tôi bắt đầu buổi tập
Từ yoga cho đến dịch cân kinh
Kết hợp nhiều với động tác thể hình
Ngày nào cũng tròn tiếng đồng hồ tôi mới nghỉ.
Nhận thức được sức khỏe là vốn quý
Dù tiền nhiều bạc lắm chẳng mua được ở đâu
Lấy tinh thần nghị lực làm đầu
Muốn như vậy trước hết phải khỏe đã.
137
Đằng Giang

Trên đời chẳng gì là khác lạ
Chẳng ngại điều gì chẳng phải tránh điều chi
Mọi thành công sẽ đến tức thì
Trăm nghìn lần cuộc sống đều trông vào sức khỏe.
Các bạn gắng sức tập tành thêm nhiều nhé
Sống thanh tao thân thiện với mọi người
Chăm giấc ngủ bữa ăn luôn vui vẻ yêu đời
Tuổi thọ ba con số là điều có thể.
Hà Nội, ngày 19 tháng11 năm 2011
138
Đoá Hồng Sen

Rượu
Mấy ông bạn rượu ghé qua nhà
Chếnh choáng đôi chân bước đá gà
Nói nói cười cười vang cả xóm
Đi đi lại lại giọng khề khà.
Cũng thơ cũng phú cũng nghê nga
Chắc nghĩ rằng đây chỉ có ta
Ôm mối tình si đang vỡ mộng
Tâm hồn rối rắm gỡ sao ra.
Bè bạn sẻ chia cũng chẳng nghe
Về nhà gặp vợ lại kè nhè
Rất mong mẹ nó vui thông cảm
Tất cả chỉ là tội cái be.
Hà Nội, ngày 17 thánh 9 năm 2012
139
Đằng Giang

Rượu và thơ
Thẩn thẩn thơ thơ thẩn thẩn thờ
Thêm vào chút rượu hóa lơ mơ
Làm thơ không rượu không thi vị
Có rượu làm thơ tứ có thừa.
Có chút cay cay hồn nhảy múa
Lòng chưa tít mít ý lơ mơ
Cái duyên cái nợ còn đeo đẳng
Thôi thế thì thôi phải kế thừa.
Hà Nội, ngày 29 tháng 10 năm 2001
140
Đoá Hồng Sen

Bóng dáng mẹ
Mẹ mất đã lâu rồi
Không còn ở trên đời này nữa
Mà sao con mường tượng như mẹ vẫn còn
Đang vào ra đâu đó
Chúng con thương mẹ không một lúc buông lơi
Bóng dáng mẹ như một bức tranh thêu
giữa khung trời
Mẹ đã vì con cái chịu nhọc nhằn bao năm tháng
Chợ búa tảo tần, các con học hành sáng láng
Chân lội bùn trơn qua cầu tre lắt lẻo chênh vênh
Thúng nặng trên đầu mà lòng vẫn nhẹ nhõm
thênh thênh
Chẳng ngại gió mưa khuya khoắt
Khi bụng chửa dạ mang ốm đau lặt vặt
Bụng đói chân xiêu rét buốt phũ phàng
Vẫn mực thước kiên gan không bỏ lối rời hàng
Như một vị tướng sẵn sàng vào trận đánh mới
Con biết ơn mẹ ngàn lần xin biết ơn mẹ.
Hà Nội, ngày 9 tháng 3 năm 2003
141
Đằng Giang

Bữa rượu chiều
Mấy chục con sò chén rượu ngon
Đôi bài nhạc cổ nét tươi giòn
Lâng lâng tưởng đến đào nguyên quán
Cố ý quên rằng cảnh héo hon.
Hà Nội, ngày 7 tháng 11 năm 2009
142
Đoá Hồng Sen

Cái đói tháng Ba
Vẫn còn có những đêm dài trằn trọc
Quên sao được mùa hoa xoan tím biếc
Rét nàng Bân cứ dai dẳng quá mùa
Quên làm sao cái đói tháng Ba xưa
Cái sầu thảm đã dâng lên ngập lối.
Thật vô cớ khiến bao người vô tội
Phải qua đời chỉ vì thiếu những hạt cơm
Tấm áo mong manh ngã xuống bên đường
Bởi cái rét đi cùng với cái đói.
Cứ nghĩ lại trái tim nồng đau nhói
Tháng Ba ơi sao quá đỗi oan khiên
Cho bé thơ cho cả những người hiền
Cả dân tộc mang nỗi đau ghê gớm.
Hà Nội, ngày 19 tháng 7 năm 1975
143
Đằng Giang

Cái rét mùa đông
Lại một mùa đông đến nữa rồi
Bên thềm leo lét nắng mồ côi
Trời xanh vội vã buông rèm kín
Đất xẫm quơ quàng đám lá rơi.
Cây cối xun xoe chim vắng tiếng
Cụ già lập cập đổi màu môi
Thơm lừng góc phố hàng ngô nướng
Đám trẻ nhanh chân xúm lại rồi.
Hà Nội, ngày 10 tháng 10 năm 2012
144
Đoá Hồng Sen

Trò nói khoác
Hắn khoe hắn giỏi hắn tài ba
Lên mặt dạy đời chẳng nghĩ xa
Khuếch khoác với đời ta giỏi nhất
Huênh hoang cùng bạn nhất là ta.
Cái hay cái giỏi vơ vào cả
Nết xấu nết hèn hắn duỗi ra
Thấy vậy người đời xa lánh hắn
Nặc trò nói khoác chẳng ai cà.
Hà Nội, ngày 13 tháng 9 năm 2001
145
Đằng Giang

Trưa hè
Gặp nhau giữa buổi trưa hè
Ngồi trong bóng mát lũy tre xanh rờn
Gió nam thổi nhẹ từng cơn
Bướm bay dưới thấp mây vờn từng cao.
Sáo diều vẳng tiếng ngọt ngào
Hồn quê lai láng biết bao nghĩa tình
Nhìn nhau vàng đá đinh ninh
Buổi đầu khó nói chuyện mình với nhau.
Gió đâu như thoảng hương cau
Lòng thì như đã mà sau trông chờ
Nối vần thơ, nối vần thơ
Bắc cầu Ô thước đôi bờ lại qua.
146
Đoá Hồng Sen

Cho anh sang đấy thăm nhà
Thăm quê quán thăm mẹ cha cho gần
Mấy lời thưa trước phụ thân
Mang trầu cau với lễ thành cầu hôn.
Lòng thơ sóng dậy như cồn
Bao tâm tư đọng lại dồn ý thơ
Gương hồ phẳng lặng như tờ
Trưa hè thoáng đã thành thơ êm đềm.
Hà Nội, ngày 7 tháng 11 năm 2012
147
Đằng Giang

Vui
Vui vì rừng thẳm giá băng
Lòng người nhân ái đâu bằng nơi đây
Rộng như bát ngát ngàn cây
Cao như núi biếc chạm mây lưng trời.
Hà Nội, ngày 1 tháng 8 năm 2012
148
Đoá Hồng Sen

Vườn xưa lối cũ
Vườn xưa lối cũ vẫn còn đây
Thoáng thấy phong rêu những lối giày
Lạnh lẽo nhà xưa mang chủ khác
Bao năm trăng rọi phủ sương dầy.
Ôi kìa bóng mẹ bóng cha kìa
Cười nói vào ra những sớm khuya
Ảo ảnh thân thương còn mãi đó
Lòng đau mất mát buổi xưa kia.
Hà Nội, ngày 18 tháng 12 năm 1987
149
Đằng Giang

Xóm nhỏ bên sông
Sông quê lờ lững nước trong xanh
Ngõ xóm đường làng chạy khúc quanh
Lác đác nhà tranh vương khói nhẹ
Trước thềm phơ phất nhện giăng mành.
Hà Nội, ngày 3 tháng 10 năm 2001
150
Đoá Hồng Sen

Xuân mới
Năm cũ chia tay đã rõ rồi
Chỉ còn lại những tháng năm trôi
Với bao kỷ niệm không hề mất
Vạn vật sinh sôi chẳng đổi rời.
Năm mới đã về khắp đó đây
Trải ra cái nắng ấm tràn đầy
Cỏ cây hoa lá như bừng tỉnh
Phủ sẫm màu xanh mát mắt người.
Mây gió lưng trời cũng đổi thay
Ríu ran chim hót rộn hàng cây
Hoa thơm quả lạ đua nhau trổ
Nước biếc non xanh đẹp mỗi ngày.
Hà Nội, ngày 21 tháng 8 năm 1974
151
Đằng Giang

Xuân muộn
Xuân mới năm nay đào nở muộn
Vui Xuân khúc nhạc thấy lưa thưa
Lay rèm gió lộng nhà thêm vắng
Lại thấy ngoài trời lất phất mưa.
Anh bước ngoài thềm để ngó ra
Nhưng nào có thấy bóng em qua
Ngày xuân trống vắng càng mong mỏi
Mừng quá xe em đậu trước nhà.
Hà Nội, ngày 29 tháng 11 năm 2012
152
Đoá Hồng Sen

Lời khuyên con
Con nào cũng phải có cha
Có nguồn có gốc sinh ra ở đời
Có đâu rơi tự trên trời
Hay chui lỗ nẻ chơi vơi một mình.
Công lao cha dưỡng mẹ sinh
Cái nghĩa bú mớm chút tình chăm nuôi
Ngay từ cái buổi nằm nôi
Dạy ăn dạy nói dạy ngồi dạy đi.
Lớn lên đi học đi thi
Anh Hương anh Tú không thì Cử nhân
Để cho con được thành thân
Biết đem chữ nghĩa chữ nhân vào đời.
153
Đằng Giang

Nhìn xa trông rộng con ơi
Chữ non chữ nước con thời chớ quên
Công cha nghĩa mẹ đáp đền
Chữ trung chữ hiếu chớ quên chữ nào.
Mẹ cha ngày tuổi một cao
Sức già yếu đuối hư hao mọi đằng
Làm sao trụ mãi được chăng
Khi tiên tổ gọi cũng rằng ra đi.
Chuyện đời điêu bạc thiếu gì
Thông minh trọng đạo ngu si khinh đời
Hay chăng đạo đức con người
Biết ăn biết ở biết người biết ta.
Hà Nội, ngày 20 tháng 1 năm 2000
154
Đoá Hồng Sen

Tiếng gọi đò
Văng vẳng bên tai tiếng gọi đò
Gọi khi chưa đặng gọi càng to
Gọi thì cứ gọi không ai cấm
Đi có quyền đi hãy hiểu cho.
Đằng ấy cần đi đằng ấy lội
Tớ còn muốn ngủ tớ còn khò
Đồng tiền phân bạc ai mà chẳng
Quý nhất ở đời cái tự do.
Hà Nội, ngày 8 tháng 10 năm 2012
155
Đằng Giang

Tìm tiên thơ
Nâng ly cạn chén bạn ơi
Mơ về đất lạ tìm nơi non bồng
May chăng có gặp tiên không
Hiểu ra huyền bí chất chồng ảo thi.
Bao nhiêu là những diệu kỳ
Để bao lữ khách có khi bàng hoàng
Hồn thơ hẳn đọng tiếng vang
Chắc rằng thơ sẽ sang trang đời mình.
Trang thơ mình, trang thơ mình
Chứa chan mộng ảo lung linh chiều tà
Thôi cho qua, thôi cho qua
Cùng nhau hãy cạn chén ngà hoàng hôn.
Hà Nội, ngày 7 tháng 2 năm1982
156
Đoá Hồng Sen

Thương
Thương vì từ chốn xa xôi
Hồn quê lắng đọng bời bời trong tâm
Mẹ cha già yếu âm thầm
Chờ con năm tháng khôn cầm lệ rơi.
Hà Nội, ngày 8 tháng 2 năm 2011
157
Đằng Giang

Thủy chung
Anh ở đâu em ở đâu
Chúng ta khi ở hai đầu con sông
Mà ai chắp mối chỉ hồng
Cho ta chung nhịp tim nồng bấy nay
Như gió cuốn như men say
Keo sơn quấn quít mảy may không rời
Lưng trời còn có mây trôi
Nước sông còn có khi vơi khi đầy
Tình ta như gió với mây
Lòng chung thủy mãi vẫn đầy thủy chung
Dù đi đất cuối trời cùng
Sắt son trọn nghĩa thủy chung vẹn tình.
Hà Nội, ngày 7 tháng 9 năm 1957
158
Đoá Hồng Sen

Thanh Hóa ngời sáng
Đất trời Thanh Hóa rạng ngời ngời
Cảnh vẽ muôn màu đượm sắc tươi
Trước mặt mang mang là biển thẳm
Sau lưng ngất ngất núi cao vời.
Trinh Nương voi chiến thù tan tác
Lê Lợi gươm thần giặc tả tơi
Ba triệu con tim truyền thống đẹp
Danh thơm sử sách vọng muôn đời.
Hà Nội, ngày 7 tháng 3 năm 2012
159
Đằng Giang

Thơ cùng rượu
Thơ rượu rượu thơ quấn quít nhau
Như hình với bóng giải hồn sầu
Ai ơi có thấy thơ và rượu
Lảo đảo liêu xiêu giống hệt nhau.
Cũng nói cũng cười lệ cũng rơi
Ngân nga đôi chút ý xa vời
Đôi khi giúp họ nhanh vào giấc
Bằng tiếng buồn buồn giọng ạ ơi.
Khác chi cứu rỗi nạn mơi mời
Tỏ vẻ ta đây rất chịu chơi
Hào hiệp thanh tâm đầy nhiệt huyết
Rượu thơ bốc lửa đẹp cho đời.
Hà Nội, ngày 20 tháng 12 năm 1998
160
Đoá Hồng Sen

Tấm gương trong
Đặng Thùy Trâm một tấm gương trong
Rạng rỡ non sông tỏa sáng lòng
Liễu yếu đào tơ ngăn cát bụi
Cành hồng lá thắm chặn cuồng phong.
Can trường thao lược dòng Trưng Triệu
Chí khí hào hùng giống Lạc Long
Áo trắng xả thân nơi chiến địa
Anh hùng vì nước sự tồn vong.
Hà Nội, ngày 29 tháng 7 năm 2007
161
Đằng Giang

Tất thái lai
Bĩ cực mãi rồi tất thái lai
Phong lưu đâu phải của riêng ai
Bền gan vững chí thành cơ sự
Chứ có ông trời đóng cửa ai.
Hà Nội, ngày 12 tháng 9 năm 1978
162
Đoá Hồng Sen

Thăm chùa Bút Tháp
Vùng trời Kinh Bắc mênh mông
Chùa thiêng Bút Tháp tươi hồng nắng mai
Thênh thênh tháng rộng năm dài
Khuôn viên hoa nở thiền đài chuông ngân.
Hà Nội, ngày 8 tháng 3 năm 2003
163
Đằng Giang

Thăm đền thờ
cụ Nguyễn Quang Bích
Cảnh nước non thiêng bát ngát trời
Một vùng đất tổ vạn trùng khơi
Rừng xanh núi biếc thêu màn gấm
Đậm nét quê hương rạng ngời ngời
Hai trăm năm trước cũng nơi đây
Tiên động đồi cao thế trận bầy
Tiền đồn chặn đứng quân xâm lược
Khí phách cụ Hoàng lẫm liệt thay
Bốn bề quân sĩ hò vang dội
Gươm giáo sáng lòa tỏa ánh soi
Khí thế bừng bừng như lửa cháy
Quân thù khiếp đảm bạt hồn coi
164
Đoá Hồng Sen

Muôn người nhất nhất cùng chung sức
Giữ vẹn non sông vững giống nòi
Đền thờ hương khói tri ân cụ
Đức cả tình cao vạn vạn lời.
Hà Nội, ngày 13 tháng 9 năm 2011
Bùi Văn Biềng (tức Đằng Giang)
Kính tặng nhà thờ cụ Nguyễn Quang Bích

165
Đằng Giang

Tám chục mùa đào
Tám chục mùa đào đỏ sắc xuân
Vượt qua tất cả mọi phong trần
Vượt qua số phận luôn vươn tới
Cái đích cuộc đời vẹn nghĩa nhân.
Hà Nội, ngày 7 tháng 12 năm 2001
166
Đoá Hồng Sen

Tấm gương người liệt nữ
Thùy Trâm xứng đáng tấm gương trong
Mãi mãi soi chung triệu triệu lòng
Thù hận non sông thề phải trả
Căm hờn giặc nước quyết xung phong
Má đào nối gót dòng Trưng, Triệu
Áo trắng theo đòi bước Lạc Long
Lịch sử tôn vinh người liệt nữ
Đã vì Tổ Quốc sự tồn vong.
Hà Nội, ngày 19 tháng 4 năm 2000
Bài này tác giả tự họa theo bài
“Tấm gương trong”

167
Đằng Giang

Kỳ vĩ Điện Biên
Thế kỷ hai mươi một Điện Biên
Chiến công lừng lẫy cả muôn miền
Thực dân cường bạo quen ngông ngược
Đế quốc hung tàn vốn đảo điên
Lửa hận non sông rừng rực cháy
Khí thiêng dân tộc vẫn bùng lên
Dồn thù vào chốn không đường thoát
Hạ súng quy hàng giữa Điện Biên.
168
Đoá Hồng Sen

Biển đông
Giữa cái nắng trưa hè gay gắt
Hôm nay trời đẹp biển rất đông
Kẻ lội người bơi thả sức vẫy vùng
Mọi người cười reo nhảy lên tránh sóng.
Tung tóe ánh vàng lung linh biển rộng
Trườn lên như những con rắn
từng từng lớp lớp biển sóng mênh mông
Cứ nghiêng ngả chơi vơi giữa khoảng không
Hàng ngàn chấm đen nhấp nhô theo chiều sóng vỗ.
Cát dưới chân không ngừng chuyển chỗ
Người vui cười không mấy lúc để yên
Lòng nao nao theo từng lớp sóng triền miên
Ôi thật thoải mái vui tươi và khỏe khoắn.
Hà Nội, ngày 7 tháng 6 năm 2009
169
Đằng Giang

Biển nhớ
Biển rộng hôm nay ít tiếng cười
Trời im sóng lặng nhớ ai thôi
Mây vờn lạnh lẽo bay theo gió
Thoáng tiếng hoàng hôn gọi biển khơi.
Xa tít chân mây tận cuối trời
Thuyền ai đủng đỉnh giữa trùng khơi
Giăng buồm đón lấy chùm hoa nắng
Rủ xuống lòng khơi óng ánh ngời.
Sò biển vui đùa đuổi cát trôi
Hải âu sải cánh giữa lưng trời
Rỡn đùa vui thú chơi cùng gió
Khúc khích cười vang rộn cả trời.
170
Đoá Hồng Sen

Kẻ hẹn người hò đến biển chơi
Đang khi biển vắng hóa đông người
Vài con sứa đỏ bập bềnh sóng
Mặc ả mặc anh cứ phớt đời.
Em ở đâu rồi có nhớ tôi
Cho dù chỉ chút ít mà thôi
Cũng là gợi nhớ tình xưa trước
An ủi cùng nhau kẻo nợ đời.
Hà Nội, ngày 17 tháng 6 năm 2002
171
Đằng Giang

Biển vắng
Con sóng theo nhau tận cuối trời
Xô vào bờ cát giữa chơi vơi
Buồm căng gió lộng cồn cồn sóng
Mây trắng in hình mặt biển khơi.
Vỏ ốc nằm trơ trên cát mịn
Đã theo làn nước sóng ngầu ngầu
Để rồi phiêu bạt ra khơi lạnh
Trời đất mang mang thẳm một màu.
172
Đoá Hồng Sen

Nước mặn hơi nồng vị gió đông
Bốc lên mây trắng giữa mênh mông
Như ngàn mớ tóc chùm tia nắng
Quyện đến chân mây giữa hửng đông.
Biển càng vắng vẻ cả trăm chiều
Tịch mịch thăng trầm cảnh quạnh hiu
Thiếu những bàn tay cùng trí tuệ
Làn nên sự nghiệp với bao điều.
Hà Nội, ngày 11 tháng 8 năm 1998
173
Đằng Giang

Bài đố vui
Đố ai cơm thúng nước hàng thùng
Thấy gái tim nồng chẳng đợi rung
Tật ngủ miên man không thể đếm
Hoàn cầu khắp cả biết danh ông.
Hà Nội, ngày 7 tháng 2 năm 1952
174
Đoá Hồng Sen

Bến đợi
Em từ phương ấy xa xôi
Theo mây theo gió giữa trời mênh mông
Về nơi đất lạ người đông
Đượm trong ánh mắt vẻ nồng nàn yêu.
Tuổi em ư trẻ hơn nhiều
Long lanh mắt biếc phiêu diêu má hồng
Tóc em mềm mại bềnh bồng
Làn da trắng mịn cho anh xiêu lòng.
Có chăng duyên nợ hay không
Để anh mong đợi chờ trông một ngày
Em ơi theo gió theo mây
Trở về bến đợi anh đây sẵn chờ.
Hà Nội, ngày 19 tháng 9 năm 1954
175
Đằng Giang

Yêu ghét
Nhân sinh yêu - ghét lạ chi
Cuộc đời dâu - biển có gì khác đâu
Ta sinh đâu, ta ở đâu
Chỉ vì chút nghĩa mà sâu nặng tình.
Dẫu cho xấu - tốt đẹp - xinh
Trên đời ai sống một mình mình đâu
Khi yêu chẳng kể nghèo giàu
Trái tim bật khóc bởi câu ân tình.
Lúc sóng gió lúc thân vinh
Có người chia sẻ chút tình lại qua
Dẫu rằng cao thấp gần xa
Ví chăng có lệch thì ta kê bằng.
Hà Nội, ngày 4 tháng 2 năm 1974
176
Đoá Hồng Sen

Chúc mừng Đằng Giang
Đọc xong vào giữa trưa xuân
Đoá Hồng Sen đẹp trăng ngần thanh cao
Đằng Giang thi sĩ tự hào
Ung dung đĩnh đạc đi vào thi ca.
Non xanh nước biếc bao la
Chúc mừng thi sĩ đượm đà sắc hương
Tương lai thánh địa thi trường
Có nhiều sáng tác văn chương muôn màu.
Chúc mừng thi hữu thành công
Đẹp tươi tác phẩm SEN HỒNG thăng hoa.
12g10p trưa thứ hai 1-4-13-21-2-QL
Nhất Anh

177
Đằng Giang

An phận tuổi già
Một cõi đời người cũng quá mau
Bon chen tranh cãi giật giành nhau
Để rồi mắc mớ vương sầu hận
Giữ lại trong lòng những nỗi đau.
Sự việc đến nhanh ngoài ý muốn
Lỗi rồi quyết phải sửa cho mau
Đừng cho qua để đời đàm tiếu
Tiếng xấu lưu truyền mãi mãi sau.
Hà Nội, ngày 28 tháng 8 năm 2003
178
Đóa hồng sen
Đóa hồng sen
Đóa hồng sen
Đóa hồng sen
Đóa hồng sen
Đóa hồng sen

More Related Content

What's hot (19)

Thơ
ThơThơ
Thơ
 
Tập thơ " Quê hương"
Tập thơ " Quê hương"Tập thơ " Quê hương"
Tập thơ " Quê hương"
 
Thơ
ThơThơ
Thơ
 
Tuyển tập những bài thơ của Nhà thơ Vũ Thị Tỉnh
Tuyển tập những bài thơ của Nhà thơ Vũ Thị TỉnhTuyển tập những bài thơ của Nhà thơ Vũ Thị Tỉnh
Tuyển tập những bài thơ của Nhà thơ Vũ Thị Tỉnh
 
Tình nghĩa làng quê
Tình nghĩa làng quêTình nghĩa làng quê
Tình nghĩa làng quê
 
đườNg đời
đườNg đờiđườNg đời
đườNg đời
 
đêM trăng
đêM trăngđêM trăng
đêM trăng
 
Tập thơ Hoa đời
Tập thơ Hoa đờiTập thơ Hoa đời
Tập thơ Hoa đời
 
Một thời hương cốm
Một thời hương cốmMột thời hương cốm
Một thời hương cốm
 
Tho lang for slideshare
Tho lang for slideshareTho lang for slideshare
Tho lang for slideshare
 
Một thoáng vùng quê
Một thoáng vùng quêMột thoáng vùng quê
Một thoáng vùng quê
 
Nặng tình
Nặng tìnhNặng tình
Nặng tình
 
Tình quê
Tình quêTình quê
Tình quê
 
Gió thổi chiều quê
Gió thổi chiều quêGió thổi chiều quê
Gió thổi chiều quê
 
Tập thơ " Mái ấm gia đình "
Tập thơ " Mái ấm gia đình "Tập thơ " Mái ấm gia đình "
Tập thơ " Mái ấm gia đình "
 
Ký Ức Thời Gian
Ký Ức Thời GianKý Ức Thời Gian
Ký Ức Thời Gian
 
Tập thơ Tiếng Lòng
Tập thơ Tiếng LòngTập thơ Tiếng Lòng
Tập thơ Tiếng Lòng
 
Thơ
ThơThơ
Thơ
 
100 bai tho hay nhat the ky xx 0604
100 bai tho hay nhat the ky xx 0604100 bai tho hay nhat the ky xx 0604
100 bai tho hay nhat the ky xx 0604
 

Similar to Đóa hồng sen (20)

Tập thơ " Hương tình"
Tập thơ " Hương tình"Tập thơ " Hương tình"
Tập thơ " Hương tình"
 
Thơ
ThơThơ
Thơ
 
Thơ
ThơThơ
Thơ
 
Hương vị tình yêu
Hương vị tình yêuHương vị tình yêu
Hương vị tình yêu
 
Hương xuânđất việt.
Hương xuânđất việt.Hương xuânđất việt.
Hương xuânđất việt.
 
Tâm sự thường ngày
Tâm sự thường ngàyTâm sự thường ngày
Tâm sự thường ngày
 
Thơ
ThơThơ
Thơ
 
Thơ
ThơThơ
Thơ
 
Thơ Trần Nhật Thăng
Thơ Trần Nhật ThăngThơ Trần Nhật Thăng
Thơ Trần Nhật Thăng
 
Humanity3
 Humanity3 Humanity3
Humanity3
 
Tho
ThoTho
Tho
 
Vudactrungky
VudactrungkyVudactrungky
Vudactrungky
 
Gió thổi chiều quê
Gió thổi chiều quêGió thổi chiều quê
Gió thổi chiều quê
 
Tác phẩm dự thi nhịp sống mới trong thơ.gửi lần ii
Tác phẩm dự thi nhịp sống mới trong thơ.gửi lần iiTác phẩm dự thi nhịp sống mới trong thơ.gửi lần ii
Tác phẩm dự thi nhịp sống mới trong thơ.gửi lần ii
 
Lòng mẹ
Lòng mẹLòng mẹ
Lòng mẹ
 
Thơ Ngô Toàn - Chè Xanh
Thơ Ngô Toàn - Chè XanhThơ Ngô Toàn - Chè Xanh
Thơ Ngô Toàn - Chè Xanh
 
Tát nước gầu đôi
Tát nước gầu đôiTát nước gầu đôi
Tát nước gầu đôi
 
thơ
thơthơ
thơ
 
Tập thơ " Chia Sẻ "
Tập thơ " Chia Sẻ "Tập thơ " Chia Sẻ "
Tập thơ " Chia Sẻ "
 
Tho thang2 2011
Tho thang2 2011Tho thang2 2011
Tho thang2 2011
 

More from Thi đàn Việt Nam (14)

Những lá thư tình thế kỷ 21
Những lá thư tình thế kỷ 21Những lá thư tình thế kỷ 21
Những lá thư tình thế kỷ 21
 
Tình yêu-người-lính
Tình yêu-người-línhTình yêu-người-lính
Tình yêu-người-lính
 
Lời hẹn vườn hoa
Lời hẹn vườn hoaLời hẹn vườn hoa
Lời hẹn vườn hoa
 
Tập truyện ngắn: Tình yêu người lính
Tập truyện ngắn: Tình yêu người línhTập truyện ngắn: Tình yêu người lính
Tập truyện ngắn: Tình yêu người lính
 
Tập thơ " Cánh cầu bay"
Tập thơ " Cánh cầu bay"Tập thơ " Cánh cầu bay"
Tập thơ " Cánh cầu bay"
 
Bia tho chia se
Bia tho chia seBia tho chia se
Bia tho chia se
 
4 trang anh
4 trang anh4 trang anh
4 trang anh
 
Nhận cổ tức
Nhận cổ tứcNhận cổ tức
Nhận cổ tức
 
Nq&tb
Nq&tbNq&tb
Nq&tb
 
Biên bản 2015
Biên bản 2015Biên bản 2015
Biên bản 2015
 
Nghị quyết 2015
Nghị quyết 2015Nghị quyết 2015
Nghị quyết 2015
 
Bckt mediplast 2014
Bckt mediplast 2014Bckt mediplast 2014
Bckt mediplast 2014
 
Chuong trinh
Chuong trinhChuong trinh
Chuong trinh
 
Quy che dai hoi
Quy che dai hoiQuy che dai hoi
Quy che dai hoi
 

Đóa hồng sen

  • 1. Đoá Hồng Sen Đoá Hồng Sen 3
  • 2. Đằng Giang Đằng Giang Đoá Hồng Sen Nhà xuất bản Lao Động Hà Nội - 2013 4
  • 3. Đoá Hồng Sen Nhà thơ ĐẰNG GIANG - Bùi Văn Biềng Chủ nhiệm Câu lạc bộ Thơ Ánh sao đêm - Trưởng đoàn dân ca quan họ Hương Xuân - Hội viên Hội Unesco thơ Đường Việt Nam - Hội viên Hội thơ lục bát Việt Nam - Hội viên Hội Di sản Văn hoá Việt Nam Hội Di sản văn hoá Thăng Long Hà Nội - Hội viên Hội thơ Đường luật Việt Nam - Hội viên Hội người cao tuổi Việt Nam Đc: Số nhà 6 ngõ 47 đường Văn Cao, quận Ba Đình, Hà Nội ĐTDĐ: 0915 088 845 ĐTNR: 043 8236737 5
  • 5. Đoá Hồng Sen Tim anh ngời sáng Bao nỗi buồn vui chắt lọc dần Thu vào vần điệu của thi nhân Anh người khiếm thị tim ngời sáng Mang đến cho đời những ý xuân. Thơ Kim Oanh (Chủ nhiệm CLB Thơ Nguyễn Khuyến kính tặng nhà thơ Bùi Văn Biềng Chủ nhiệm CLB thơ Ánh sao đêm) 7
  • 6. Đằng Giang Bác là tất cả Bác là lẽ sống cho đời. Là vừng dương tỏa rạng ngời núi sông. Là nguồn sữa mẹ thơm nồng. Là tình thương rộng mênh mông đất trời. 8
  • 7. Đoá Hồng Sen Thăm làng Sen Đất trời xứ Nghệ quang vinh Một vùng nhân kiệt địa linh ngời ngời Nơi đây Bác đã ra đời Giữa mùa sen nở ngập trời sắc hương Hà Nội, ngày 16/8/2002 9
  • 8. Đằng Giang Đóa hồng sen Việt Nam độc nhất đóa hồng sen Rực rỡ thanh tao chẳng lụy hèn Gần lớp bùn đen thân phóng khoáng Giữa tầng hoa lệ chẳng bon chen. Chùa thiêng trang trọng uy linh nhất Hồ biếc diễm kiều khách ngợi khen Thuốc quý cứu người đầy hiệu quả Quốc hoa sáng giá đóa hồng sen. Hà Nội, ngày 18 tháng 7 năm 2001 10
  • 9. Đoá Hồng Sen Cảm ơn trời Tôi cảm ơn trời mỗi sớm mai Cho tôi ngày mới nối đường dài Dòng đời luân chuyển lai rồi khứ Tạo hóa xoay vần khứ lại lai. Khanh tướng công hầu câu định mệnh Bạch đinh phú hộ số an bài Con quay búng sẵn bao kỳ bí Mỗi cõi đời người chẳng có hai. Hà Nội, ngày 6 tháng 4 năm 2010 11
  • 10. Đằng Giang Cảm tác Biết thuận lòng trời, trời cho bốn mùa cây cối tốt tươi Vạn vật sinh sôi nảy nở đầy trời Mùa màng bội thu, con người ấm no sung sướng. Biết hiếu thuận với mẹ với cha, con cháu ăn nên làm ra Thành công mọi ý tưởng, thành đạt mọi ước mơ, gia đình hạnh phúc. Biết hòa hợp với người Khi ăn nên làm ra, có người tung hứng ngợi ca Khi gặp rủi ro có người xót xa đỡ vực Cuộc sống đầy ý nghĩa luôn vui vẻ yêu đời. Hà Nội, ngày 3 tháng 7 năm 2007 12
  • 11. Đoá Hồng Sen Cảm tác 2 Thả bài thơ làm con tàu vượt sóng Giăng cánh buồm theo gió thả hồn bay Mở lòng ra cho cảm tác đậm men say Theo điệu nhạc vút lên trời cao lồng lộng. Cho ánh nắng ban mai tỏa ra trải rộng Tít trời xanh mãi mãi rực muôn màu Dù con tàu có đi đến đâu đâu Thì vẫn là con tàu thơ đầy sức sống. Hà Nội, ngày 23 tháng 8 năm 2000 13
  • 12. Đằng Giang Cảnh sắc Hồ Tây Bức tranh lộng lẫy giữa mênh mông Vùng nước non thiêng trải bóng lồng Khói quyện bồng bềnh trên xóm nhỏ Mây vờn lãng đãng ở tầng không. Thuyền bơi sóng sánh quanh hồ thắm Cá lượn tung tăng dưới nắng hồng Lóng lánh gương hồ như ngọc bích Đời đời sáng chói ánh gương trong. Hà Nội, ngày 11 tháng 9 năm 2012 14
  • 13. Đoá Hồng Sen Cây lộc vừng mến yêu của tôi Bạn ở đâu xa đến phố đông Cho ta chắp nối mối duyên nồng Xòe ra tán lá phơi màu lục Rủ xuống tràng hoa rãi sắc hồng. Sừng sững giữa trời che nắng lửa Sênh sang năm tháng chắn mưa giông Lặng thầm đứng đó tình dào dạt Chia sẻ buồn vui chắc chẳng không. Hà Nội, ngày 10 tháng 11 năm 2012 15
  • 14. Đằng Giang Cây lúa Đóm mạ non xanh cấy xuống đồng Chăm lo sớm tối lúa vào đòng Mưa đông nắng hạ lo che chắn Bón sới vun trồng đến trổ bông. Mừng rỡ nhìn đồng bông lúa trổ Hân hoan thảm lúa chín vàng đồng Mồ hôi đổ xuống thành cơm áo Hạnh phúc muôn nhà... vững núi sông... Hà Nội, ngày 7 tháng 10 năm 1992 16
  • 15. Đoá Hồng Sen Cây muỗm đầu làng tôi Một cây muỗm lớn ở đầu làng Xanh tốt cao to dáng vững vàng Chẳng biết ai trồng từ độ ấy Mà trông dáng dấp thật là sang. Bốn mùa xanh tốt đứng im lìm Quả chín vàng ươm tựa trái tim Lúc lửi đầy cành trông đẹp mắt Đầu làng đứng gác suốt ngày đêm. Một lần cây muỗm trổ hoa sang Tiếng lạ đồn đi khắp cả làng Lũ giặc phải kinh hồn bạt vía Lá cờ đỏ chói ánh sao vàng. 17
  • 16. Đằng Giang Lung linh tỏa sáng một vùng trời Phần phật bay trong nắng lửa phơi Khoe sắc màu hồng nền Độc Lập Biểu dương sức mạnh rạng ngời ngời. Hiền lành thân thiện đức cao vời Gió táp mưa sa đứng giữa trời Tít tắp đằng xa ai cũng thấy Thanh danh cây muỗm của làng tôi. An Ninh, ngày 29 tháng 12 năm 1954 18
  • 17. Đoá Hồng Sen Cậy tài Hắn cứ lên côi cậy hắn tài Khoe khoang đủ thứ đã bằng ai Ghét yêu yêu ghét không cần thiết Hay dở dở hay mặc bẻ bai. Cái thói ở đời sao rởm thế Mặc lòng thiên hạ kệ chi ai Dù cho có thực tài đi nữa Tài đức song toàn mới vẹn hai. Hà Nội, ngày 28 tháng 2 năm 2000 19
  • 18. Đằng Giang Cha mẹ ta Mỗi người sống ở đời Trời cho chỉ có một Chỉ có một mà thôi Dứt điểm không hai nhé Đó là cha là mẹ Quý hơn ngọc hơn vàng Hơn tất cả cái sang Cái trọng và cái quý Như những bông hoa bất tử Hiện hữu mãi mãi trên đời. Hà Nội, ngày 30 tháng 8 năm 2000 20
  • 19. Đoá Hồng Sen Chắt tôi Chắt tôi tuổi mới lên năm Rất yêu múa hát rất chăm học hành Mắt tròn đen láy long lanh Nụ cười tươi tắn hiền lành dễ thương. Hà Nội, ngày 8 tháng 3 năm 2013 21
  • 20. Đằng Giang Chén rượu đầu xuân Trà xanh ấm đất khách tao phùng Trọn vẹn nghĩa tình một ý chung Thanh lịch nâng niu câu hội ngộ Hào hoa chăm chút chữ trùng phùng. Gắn bó gia đình bền chí hướng Cầu mong xã hội vững anh hùng Nâng li cạn chén mừng Năm Mới Chúc nhiều mộng tưởng đại thành công. Hà Nội, ngày 31 tháng 12 năm 2012 22
  • 21. Đoá Hồng Sen Chiều kỷ niệm Anh thơ thẩn lang thang giữa một chiều kỷ niệm Mưa lâm thâm càng nhung nhớ đến em thêm Mênh mang trong một ký ức dịu mềm Không biết được giờ này đôi chân nhỏ ấy. Đang đi ở lối nào mà anh chẳng thấy Sao cứ buồn bã lạnh lùng khi thiếu một người bên Trong đầu anh như có tiếng gọi vang rền Đọng lại mãi trong tâm hồn kỷ niệm cũ. 23
  • 22. Đằng Giang Không có em hình như trong đầu cũng mị mụ Như thiếu đi một bàn tay Ngay buổi chiều này Tay nắm trong tay trên con đường rộng mở. Vương vấn mãi trong lòng như đang mắc nợ Bao ngày tháng không thể phôi pha Mỗi khi nghĩ tới trong lòng như bão táp mưa sa Thấm dần mãi vào trong tâm khảm. Hà Nội, ngày 12 tháng 7 năm 1992 24
  • 23. Đoá Hồng Sen Chiều mưa rơi Chiều buồn nóng nực đợi cơn mưa Giải hết đi cái oi nồng ngột ngạt. Bên ngoài trời đã nghiêng nghiêng bóng Mặt trời không còn nữa ở dòng sông Làn mây đen đã phủ khuất mảnh trời hồng Cây cối ngả nghiêng trận mưa rào kéo đến. Thuyền chao đảo trên sông cũng kịp về ghé bến Đàn chim chiều tán tác gọi nhau Người đi đường ô dù kín bước chân mau Trái tim anh thấy buồn vui chen chúc. 25
  • 24. Đằng Giang Nỗi vui buồn cứ lẫn lộn mãi trong tim Trong đầu cứ rộn lên như một trò chơi trốn tìm Cứ quanh quất mãi cái ngày đêm tiếp nối Cho mùa hè dày những cơn mưa xôn xao chìm nổi. Cho gió về muôn nẻo đường xa Cho tan đi cái nóng nực ở muôn nhà Vui trọn niềm vui với trời chiều bóng xế Trong tâm khảm rộ lên những niềm vui vô kể. Hà Nội, ngày 9 tháng 7 năm 2009 26
  • 25. Đoá Hồng Sen Chợ tết làng Trình Một phiên chợ rất vui đầy ý nghĩa Cả năm trời duy nhất một lần thôi Đó chính là phiên chợ Tết làng tôi Năm nào cũng họp chợ sáng mồng Một Tết. Nhà nào cũng vậy mọi người đều náo nức Dậy sớm hơn tất cả những ngày thường Các cụ già đội khăn xếp mặc áo lương Các cháu nhỏ vui mừng được mặc quần áo mới Các chị các anh thật là hồ hởi Nhanh chân đi càng sớm càng hay Bạn bè gặp gỡ tíu tít chúc mừng nhau năm mới nhiều điều may Chợ thì người đã đông hàng đã bày sẵn cả. Mấy ông máu mê xúm vào hàng cò cua tôm cá Mấy bà thì nhanh chân đến các hàng rau Hàng giấy tiền rồi mua mớ trầu cau Để lấy may vội vàng về làm cơm cúng. 27
  • 26. Đằng Giang Các cụ già vào đình gặp nhau mừng vui chúc tụng Ngồi xuống ván bài năm mới lấy may Các cháu nhỏ ra mua pháo đốt luôn tay Chợ rất đông vui mà hàng gì cũng sẵn. Các cô hàng vui vẻ miệng cười tươi tắn Luôn miệng chào mời xởi lởi hơn ngày thường Nào là mứt, nào là đường Nào là những buồng cau xanh, những thúng cam đỏ au quả mọng. Một phiên chợ quanh năm chỉ có một Ai cũng phấn khởi cho năm mới gặp nhiều việc tốt lành Kẻ bán người mua đều hồ hởi chân thành Đó là chợ Giếng Cời họp vào ngày mồng Một Tết. Trình Phố, ngày 1 tháng Giêng năm Quý Tỵ 2013 28
  • 27. Đoá Hồng Sen Chúc mừng xuân mới Tết đến lời vàng chúc bạn ta Tuổi già gặp bước vẫn thăng hoa Nhân khi Tết đến thơ đầy ý Gặp lúc xuân sang tứ sáng lòa. Cố hữu thân tình say túy lúy Bạn thơ gặp gỡ đậm hương trà Dồi dào sức khỏe xuân hồi lại Cố hữu chi tình ta với ta. Hà Nội, ngày 31 tháng 12 năm 2012 29
  • 28. Đằng Giang Chúc mừng xuân mới Quý Tỵ 2013 Năm cũ Nhâm Thìn đã chuyển giao Đi vào Quý Tỵ đến nao nao Thi huynh thi hữu cùng khai bút Mừng Đảng mừng Xuân thắng lợi cao. Chúc Hội Thơ nhà luôn phát triển Mọi người thăng tiến đến cao trào Xứng danh truyền thống thơ Đường luật Trên mọi tao đàn rực ánh sao. Hà Nội, ngày 19 tháng 12 năm 2012 30
  • 29. Đoá Hồng Sen Đâu còn Đâu còn dậu ruối lũy tre Ao sâu cá lượn vườn chè xanh tươi Đâu còn rộn rã tiếng cười Hòa chung nhịp sống tình người chứa chan. Việc đồng gặp lúc thanh nhàn Miếng trầu bát nước vui bàn việc nông Vào mùa gặt hái đổi công Khi cấy lúa lúc lại trồng ngô khoai. Rủ nhau cô gái chàng trai Lựa chiều công việc chung vai cấy cày Nhà nhau bên ấy bên này Chỉ qua bức dậu đấy đây thêm gần. Có khi còn ở chung sân Bà con sớm tối quây quần lại qua Bây giờ thời buổi khác xa Nhà tầng ràn rạt cổng ba bốn lần. 31
  • 30. Đằng Giang Muốn thân cũng chẳng được thân Tường cao cửa kín chia phân rạch ròi Tình người hoá lại hẹp hòi Sang hèn giàu có săm soi rõ ràng. Đâu còn tình xóm nghĩa làng Tối đèn tắt lửa sẵn sàng giúp nhau Ông già bà cả yếu đau Đâu còn qua lại giúp nhau dễ dàng. Mong sao những tấm lòng vàng Nghĩ về nghĩa xóm tình làng xưa kia. Hà Nội, ngày 7 tháng 2 năm 2007 32
  • 31. Đoá Hồng Sen Đêm quê Nồi cháo gà sôi đã bốc hơi Mùi thơm nghi ngút tỏa ra rồi Gió mưa dạo khúc đàn đêm vắng Ếch nhái kêu rền mãi chẳng ngơi. Bát đĩa bày ra chiếu giữa nhà Quanh chai rượu đế cũng nghê nga Đêm khuya càng uống vào càng bốc Càng thắm tình quê đượm nghĩa nhà. Chiếc điếu cầy tre dựng ở bên Dài hơi kéo cố khói bay lên Lững lờ quấn quyện như rồng lượn Cái thú quê nhà chén rượu đêm. Hà Nội, ngày 7 tháng 12 năm 1989 33
  • 32. Đằng Giang Đường đời Qua mỗi đêm dài lại sớm mai Bước vào ngày mới nối tương lai Trên đường vũ trụ hành trình tiếp Xin cảm ơn trời mỗi sớm mai. Hà Nội, ngày 9 tháng 8 năm 2000 34
  • 33. Đoá Hồng Sen Gốc đa làng (Trích đoạn truyện thơ) Xuân về trời đất trẻ ra Nội đồng hoa nở đậm đà sắc hương Sẵn lòng mang nặng yêu thương Băng đồng theo lối đường mương chạy gằn Bước là một bước băn khoăn Nghĩ chàng đã sẵn đứng quanh đợi chờ Đến nơi sự thật bất ngờ Dõi tìm chẳng một tóc tơ bóng hình Dễ hay tình đã vô tình Phải chăng đến lúc vương bình rã hoa Nghĩ gần rồi lại nghĩ xa Nhìn trời đất thẳm bao la mịt mờ Thấy con chim lạc bơ vơ Bay ngang cất tiếng bâng quơ gọi bầy Chạnh lòng xao xuyến vơi đầy Bỏ về chẳng nỡ chờ đây chắc gì Thôi thì sự vậy cũng thì 35
  • 34. Đằng Giang Đến ngay lễ hội may khi gặp chàng Bước đi lòng dạ ngổn ngang Đến rồi biết có gặp chàng hay không Hội vui cờ mở trống dong Khách thập phương đã chật trong kín ngoài Kiếm tìm suốt cả trong ngoài Dạo đi quanh lại suốt hai ba vòng Tìm đâu cho thấy mà mong Nghĩ chàng lòng lại thương lòng xót xa Trời trưa nắng đã tròn hoa Người về lũ lượt đổ ra khắp đường Xa xa khói ngả màu sương Bếp nhà ấm bếp tình vương vấn tình Bâng khuâng một bóng một hình Một lòng trống vắng một tình khát khao Hoa đơm tím ngọn xoan đào Gốc đa còn đó đường vào còn đây Trăng tròn còn chốn cung mây Lời thề vàng đá còn dày sắt son Bước lần theo biệt cỏ mòn Sương đông nắng hạ vẫn còn dấu chân Buồn trông xóm nhỏ phong trần Thiếu trưa gạn tối trăm phần khó khăn 36
  • 35. Đoá Hồng Sen Ẩn mình trong lũy tre xanh Nhấp nhô xơ xác mái tranh xóm nghèo Sông bên dòng chảy trong veo Lững lờ mặt nước đám bèo trôi xuôi Đường thôn trưa quạnh bóng người Phất phơ cành liễu chơi vơi bóng hồng Dòm qua hàng dậu xương rồng Vườn trong vắng ngắt nhà không bóng người Cửa thì khép kín cánh rồi Cổng rào đã rấp người thời vắng đâu Chập chờn một thoáng lo âu Như linh cảm có điều đâu không lành Cỏ cây đâu há vô tình Phải dò cho rõ ngọn ngành mà hay Bởi vùng này vốn xưa nay Kẻ thù bắt bớ đêm ngày đã quen Khi lính tráng lúc phu phen Nghi làm cộng sản bắt đem tù đày Chuyện gì đã xảy ra đây Vội qua hàng xóm hỏi ngay sự tình Rằng đêm qua bất thình lình Mấy tên lính lệ tuần đinh đến nhà Bắt anh Vũ Dũng đưa ra 37
  • 36. Đằng Giang Có xe đợi sẵn gốc đa đường vào Sự tình chẳng biết ra sao Bắt đi đâu chẳng lời nào được hay Ông bà giáo Chính sớm nay Đến chức dịch hỏi han ngay lẽ gì Mắc vòng lao lý lụy bi Gây nên cái cảnh chia ly đau lòng Nghe qua nước mắt ròng ròng Nét xuân héo hắt tấc lòng tái tê Bần thần trở gót ra về Mà như trời đất bốn bề bão giông Cuộn lên từng lớp sóng lòng Phù dung lả cánh má hồng bạc phai Thương ai ai biết chăng ai Sâu xa nghĩa biển rộng dài tình sông Nỗi riêng riêng những cầm lòng Đường mương thẳng nẻo băng đồng về nhanh Đến nhà đưa mắt nhìn quanh Gót son rón bước trở nhanh buồng đào Trời chiều nắng úa xôn xao Gió đông sởn lạnh ào vào qua song Hương đưa từ những bụi hồng Mượn đường bay rộn cánh ong vẽ vời 38
  • 37. Đoá Hồng Sen Ai làm lá rụng hoa rời Cho người gối đẫm lệ rơi thấm sầu Bên đèn thức trắng đêm thâu Gỡ sao cho nổi mối sầu chia ly Buồn cho chút phận nữ nhi Cánh chim lẻ bạn còn gì nữa bay Nhìn hai gia cảnh sẵn bày Xa màu khác nét vơi đầy rõ hai Ông chàng phong nhã khoan thai Nho gia thanh bạch trong ngoài ấm êm Vinh hoa danh vọng chẳng mềm Gốc cây ngọn cỏ quyết đem tấc thành Một ngày còn lũ mắt xanh Non sông u uất dân lành khổ đau Ông còn tâm thệ trước sau Ra đi cứu nước phá mau xích xiềng Sôi kinh nấu sử sao yên Quyết lòng xếp lại bút nghiên theo cùng Cụ Nguyễn Thiện Thuật lập vùng Chiến khu bãi sậy dốc lòng chống Tây Hy sinh gian khổ tù đầy Không sờn nghĩa khí chẳng tày lòng trung Khắp miền nghĩa sĩ dùng dùng 39
  • 38. Đằng Giang Đầy lòng yêu nước nấu nung căm hờn Từ nơi khởi thủy cùng sơn Đến vùng danh hải xanh rờn ngàn dâu Kéo về hội lập công đầu Giết sạch xâm lược xóa màu thực dân Tiếc rằng lực lượng nghĩa quân Mới vừa nhen nhóm sức phần không cân Địch giàu lắm súng nhiều quân Dồn lực đánh phá khép dần vòng vây Ông đã bị bắt nơi đây Giặc tra khảo chán lưu đày đảo xa Mãi khi sức kiệt tuổi già Trả về quản thúc tại gia không rời Lòng ông trong sáng ngời ngời Hết lòng vì nước vì đời cháu con Cha chàng dạ sắt lòng son Giam cầm mấy dạo mỏi mòn trong lao Không khai thác được lời nào Cho về theo dõi chứ nào có thôi Canh tư mõ đã điểm hồi Tiếng gà đây đó gáy sôi đêm trường Nghĩ mà trăm sót nghìn thương Chong chong với nỗi tơ vương rối bời 40
  • 39. Đoá Hồng Sen Bên tai như vọng lại lời Gốc đa buổi ấy giữa trời sáng trong Đã lòng thề thốt cùng lòng Trăm năm giữ trọn chữ đồng đến xương Bao giờ non nước quê hương Không còn bóng giặc hết phường tay sai Tự do biển rộng sông dài Tơ vương kết mối trúc mai một nhà Thề vàng ước ngọc chưa xa Chim bằng đã gặp phong ba bất kỳ Kẻ thù đã bắt anh đi Gông cùm cột chí nam nhi một thời Nỗi buồn tâm trí rã rời Gió lay nặng giọt sương rơi não nề Đèn khuya leo lét buồng the Nghĩ chàng súng cận gươm kề mà đau Nhìn trăng nửa khuất tàu cau Nửa khoe ánh bạc như chau nét mày Dạ hương sực nức đêm say Một mình ôm nỗi đắng cay một mình Hỏi từ trong cõi tâm linh Chữ Trung chữ Hiếu chữ Tình ra sao Đắn đo sau trước thấp cao 41
  • 40. Đằng Giang Chữ Trung trước đã chữ nào dám quên Tuổi xanh trí vững gan bền Nén tim yêu giữ trăng nguyền một mai Dù qua bao tháng năm dài Vượt rừng qua núi chông gai hiểm nghèo Dù qua những dốc cùng đèo Những ghềnh cùng thác cheo leo xá gì Đã lòng quyết chí ra đi Không đâu trở ngại chẳng gì cản ngăn Mong sao trí toại danh thành Thuyền cùng chung bến sẽ dành một khi Bây giờ chuyện phải tính gì Học xong năm cũ trường y khóa này Tấm bằng bác sĩ trong tay Sẽ tìm công việc ở ngay nội thành Nhập vào lớp trí thức nhanh Tạo một vỏ bọc chung quanh vững vàng Đêm dài đầu óc ngổn ngang Việc nhà việc nước mênh mang chất chồng Xa xôi ai biết chăng không Một mình một bóng chờ trông một mình Lòng quê vời vợi tấm tình Thương người xa vắng xót mình bơ vơ 42
  • 41. Đoá Hồng Sen Đêm ngày luống những mong chờ Nỗi buồn biết đến bao giờ nguôi ngoai Điếm làng mõ điểm canh hai Tù và cũng rúc hơi dài xé đêm Tiếng trùng rỉ rả bên thềm Nỗi buồn càng thấy buồn thêm nỗi buồn Bỗng nghe tiếng động bên vườn Ngó ra đã thấy bóng người lô nhô Biết ngay bọn chúng rình mò Bắt người hoặc lại thăm dò đánh hơi Chỉ trong có mấy đêm trời Chúng về vây bắt bao người mang đi Vội vơ mấy thứ tức thì Cửa sau khẽ mở trốn đi phía đường Lẩn mình vào giữa màn sương Nhanh chân vội nấp đường mương mé đồng Nhìn về nhà thấy đèn dong Người lên người xuống kẻ trong kẻ ngoài Săm soi moi móc tìm hoài Trên nhà dưới bếp rồi ngoài vườn ao Tìm đâu cũng chẳng thấy nào Tiếng thề tiếng chửi xôn xao lũ ruồi Trách nhau để chúng xổng rồi 43
  • 42. Đằng Giang Thế là mất đứt con mồi còn đâu Ngồi nghe từng tiếng từng câu Thấy bọn chúng lại hò nhau truy tìm Hoàng Lan tim đập rộn tim Đồng không co cẳng trong đêm chạy hoài Hết đường mương lại đê quai Khỏi dăm cánh lúa vượt vài nương dâu Đến đâu chẳng biết là đâu Đêm đen chỉ thấy một màu đêm đen Ro ro những tiếng dế mèn Hòa cùng ếch nhái rền rền không ngơi Mệt nhoài tưởng đến đứt hơi Liệu chừng nghỉ lại chờ trời sáng ra Lắng nghe từ phía làng nhà Tiếng gà eo óc xa xa trễ chàng Gió đưa hương nội mênh mang Hoàng Lan tựa gối mơ màng giấc tiên Thả hồn trong thoáng bình yên Tỉnh cơn như vợi ưu phiền âu lo Bớt đi những mối tơ vò Giật mình nghe tiếng gọi đò bên sông Vội nhìn sang phía trời đông Đã dần dần tỏ ánh hồng bình minh 44
  • 43. Đoá Hồng Sen Sửa sang gấp gáp hành trình Sẵn sàng công việc cho mình hôm nay Phải rời ngay khỏi nơi đây Trước khi trời sáng tránh bầy chó săn Bước đi lòng dạ băn khoăn Tình quê lưu luyến nhìn quanh lệ trào Công cha nghĩa mẹ xiết bao Thương cha nhớ mẹ nao nao nỗi lòng Thương ai đang ở trong vòng Súng gươm kiềm tỏa cùm gông buộc ràng Ra đi nhớ xóm nhớ làng Sông xanh sóng lượn đồng vàng lúa lay Cánh cò trắng chấp chới bay Nhớ mùa phượng vĩ đỏ gay sân trường Thương người một nắng hai sương Cơm thì một bát áo thường một manh Nhà thì một túp lều tranh Cày thuê cuốc mướn lo ăn tối ngày Tháng ba ngày tám càng gay Có khi đứt bữa cả ngày héo hon Trẻ con ốm yếu gầy mòn Không được đi học đời buồn lắm thay Kẻ trăm mẫu ruộng trong tay 45
  • 44. Đằng Giang Nhà như bát úp trâu cày chục con Lời cầm cố lãi lúa non Vay tiền mẹ đẻ tiền con nhanh giàu Thóc từng lẫm bạc từng âu Kẻ ăn không hết người cầu không ra Bất công xã hội chẳng qua Mưu sâu kẻ địch bày ra khó lường Ôi chao trăm nhớ nghìn thương Ra đi để dạ đường trường chia phôi Bây giờ lại nói đến hồi Chàng trai Vũ Dũng đang ngồi trong lao Trải bao thử thách gian lao Gió giông kìm kẹp mưa rào đòn roi Đưa ra đủ nghiệp nhà nòi Cuối cùng chúng cũng không moi được gì Văng ra đủ tiếng thị phi Đủ lời tục tĩu còn gì nữa đâu Chúng lại bứt trán vò đầu Nghĩ ra những kế hiểm sâu bất ngờ Dở trò bỉ ổi tráo trơ Lấy điều xót giả thương vờ làm thân Vỗ về dụ dỗ dần dần Nào tình hiếu tử nào phần công danh 46
  • 45. Đoá Hồng Sen Nào tuổi trẻ nào học hành Nào lo sự nghiệp nào dành tương lai Gia đình hạnh phúc lâu dài Đủ vành đủ vẻ lai rai dỗ dành Biết điều nên hãy khai nhanh Khai cho đầy đủ khai thành thật ngay Được lòng trước những quan Tây Được tiền thưởng lại thả ngay cho về Thấy lời đường mật mà ghê Anh vờ ngờ nghệch ngô nghê quê mùa Khi ngang ngang cả hơn cua Khi như thật lúc như đùa mà chơi Chúng không thu nổi một lời Đùng đùng đấm đá xơi xơi chửi thề Lộ ra bộ mặt gớm ghê Lũ người khát máu làm nghề sát nhân Anh thề giữ vững tinh thần Trước sau không để một lần hở môi Dù trăm nghìn trận đòn roi Bảo toàn tổ chức được coi hàng đầu Cứ trung như nhất lấy câu Thác trong hơn sống đục ngầu bùn nhơ Chúng thì thái độ lập lờ 47
  • 46. Đằng Giang Khi cho là đúng khi ngờ là oan Thả không thả giam chẳng giam Vì không đủ chứng cứ làm hồ sơ Ốm đau đói khát bơ phờ Hết đòn chí tử lại vờ xót thương Bọn người tàn nhẫn vô lương Không coi đạo lý cương thường là đâu Lạc vào cái bả sang giàu Bạc vàng châu báu nhà lầu xe hơi Làm thân trâu ngựa tôi đòi Cam tâm quên hết giống nòi tổ tông Còn anh chỉ có chữ không Không hay không biết cũng không làm gì Chúng rằng thằng Việt Minh lì Để đây có lợi lộc gì mà tham Lệnh cho mấy đứa chuyển giam Sang khám Tám Sẹo liệu kham được cùng Thế là chúng nó chuyển vùng Vào tay lũ quỷ lại khùng điên hơn Mỗi lần bọn chúng lên cơn Vào cuộc không kể thiệt hơn sống còn Nặng nề ra những ngón đòn Cố moi lấy chút cỏn con gọi là 48
  • 47. Đoá Hồng Sen Nhưng càng đánh càng trơ ra Thép qua nhiều lửa càng già càng đanh Cuối cùng chúng cũng phải đành Tạm thời xếp sắp cho anh ra vườn Tưới cây nhổ cỏ quét đường Ngày ngày chúng vẫn thường thường dõi theo Luôn luôn để mắt bám đeo Ăn làm giờ giấc ngặt nghèo còn hơn Sai vừa chúng phạt ngày cơm Nặng thì chúng phạt còn hơn thế nhiều Anh vờ ra bộ biết điều Mặc cho nắng sớm mưa chiều lo toan Khó khăn vất vả chu toàn Biết đâu anh có mưu toan của mình Dần dần anh được cảm tình Từ quan đến sếp từ binh nhất nhì Mừng thầm cũng có đôi khi Được quan sai bảo việc gì cũng xuôi Việc gì cũng trọn vẹn mười Chào quan quan gật quan cười như quen Giờ anh cũng bớt lụy phiền Từ vùng rừng thẳm từ miền sơn khê Ngồi buồn buồn lại nghĩ về 49
  • 48. Đằng Giang Cảnh đồng thắm cảnh tình quê đượm tình Có ngôi nhà nhỏ xinh xinh Có cha có mẹ có tình anh em Có bao bạn hữu thân quen Xóm giềng tối lửa tắt đèn có nhau Cùng chung trong cảnh cháo rau Cùng buồn mất nước cùng đau thù nhà Cùng nhau nối gót ông cha Trọn tình với nước non nhà không quên Chạnh buồn nhớ cảnh trăng lên Dưới trăng lại nhớ lời nguyền dưới trăng Cùng ai dưới gốc đa làng Trăng trong soi tỏ lòng vàng cùng ai Bây giờ đôi chốn đường dài Người đi kẻ ở trong ngoài biết sao Nỗi niềm chưa rõ thấp cao Lòng vàng ai biết rằng sao trong lòng Bao nhiêu hò hẹn ước mong Bao nhiêu thề thốt trong lòng khắc xương Bao nhiêu là những đoạn trường Lòng trung bền vững tình thương chặt chàng Ôi chao lòng dạ ngổn ngang Phải tìm cách thoát khỏi hang hùm này 50
  • 49. Đoá Hồng Sen Để cùng non nước trời mây Cánh chim rộng cánh lòng bay mặc lòng Thấy trời đã chuyển sang đông Thế là đã hết năm ròng qua nhanh Nhìn hoa thắm ngắm cây xanh Mà lòng bức bách quẩn quanh thế nào Sáng nay phòng khách xôn xao Thầy thầy tớ tớ ra vào đông vui Ghế bàn bày biện lau chùi Biết ngay lại có tiệc vui quan về Lũ đầy tớ cuống cà kê Thiếu người anh cũng bưng bê ra vào Thấy thời cơ đến may sao Cổng sau bỏ ngỏ ai nào có hay Nhanh chân cao chạy xa bay Rừng già tắt nẻo tối ngày không ngơi Toàn thân mệt mỏi rã rời Tưởng chừng như đến đứt hơi không chừng Chung quanh những núi cùng rừng Một mình tối bít như bưng một mình Không gian như cũng hữu tình Trăng lên mắt lá rập rình ánh trăng Thầm thì như khẽ bảo rằng 51
  • 50. Đằng Giang Chị Hằng có mặt chị Hằng ở bên Hương rừng gió núi dịu êm Đưa anh giấc ngủ vào đêm ngọt ngào Khi chim hót rộn cành cao Rập rờn hoa nắng xôn xao quanh người Mở to đôi mắt mỉm cười À đêm ta ngủ giữa trời tự do Nhà là một gốc cây to Chiếu là một đám lá khô vun vào Màn là những tán cây cao Đêm nằm năm ở biết bao là tình Giúp ta hồi phục sức nhanh Cho ta những cuộc hành trình tiếp theo Sông ta lội núi ta trèo Gian nan ta vượt hiểm nghèo ta qua Dù cho bao cánh rừng già Cho bao sông lớn lòng ta quyết lòng Đã qua năm bảy ngày dòng Khát nhai nõn chuối đói lòng quả xanh Quần một mảnh áo một manh Nhưng niềm tin vẫn trong anh tràn đầy Đến đây đã biết nơi đây Núi cao lớp lớp ngàn cây trùng trùng 52
  • 51. Đoá Hồng Sen Nơi thủy tận chốn sơn cùng Biên cương một dải mịt mùng sương giăng Nghĩ rồi tự nhủ mình rằng Kiếm nơi sinh kế tìm đằng ẩn thân Lần vào sống với bản dân Khó khăn trăm mối dần dần cũng ra May thay giữa buổi chiều tà Trên đường lên núi gặp bà mế xuôi Trông anh lạ lẫm mế cười Lạc rừng đói khát mế ơi thương cùng Buồn buồn vai mế rung rung Thấy người lỡ bước đường cùng xót xa Vẫy tay theo mế về nhà Áo quần trong bọc giở ra màu chàm Mế rằng: quần áo của Nam Là con trai mế đi làm nơi xa Chút lòng san sẻ gọi là Miếng ăn tấm áo cho qua những ngày Nhà thì to nhỏ có đây Nghỉ ngơi tĩnh dưỡng ít ngày đừng lo Dịu dàng tiếng nhỏ tiếng to Như san sẻ mọi âu lo cuộc đời Anh như nuốt hết từng lời 53
  • 52. Đằng Giang Thầm mừng có chốn có nơi nương nhờ Ít là khỏi đận bơ vơ Sau tìm đến chốn mong chờ bấy lâu Bỗng cô gái trẻ từ đâu Hiện ra trước cửa gật đầu chào anh Làn môi đỏ mái tóc xanh Đẹp như tố nữ trong tranh làng Hồ Sững sờ giây phút bất ngờ Vội vàng anh đáp lễ cô thân tình Mế cười hồn hậu nói nhanh Đây là em Định mế sinh sau cùng Cả nhà vui vẻ lạ lùng Ngồi bên đống sưởi bập bùng lửa reo Tà tà bóng đã xiêu xiêu Rộn lên tiếng hót chim chiều ríu ran Chuyện vui tiếp chuyện miên man Trời dần phủ sẫm lá màn sương đông Lửa hồng càng lại thêm hồng Bữa ăn thanh đạm càng nồng tình thương Nghĩ ra suốt một năm trường Lao tù cực nhục bước đường gian nan Có đâu được phút thanh nhàn Được bầu không khí nồng nàn thương yêu 54
  • 53. Đoá Hồng Sen Chiều nay thật có một chiều Nỗi niềm chứa chất bao nhiêu nỗi niềm Buồn vui thương nhớ ẩn tiềm Chỉ mình mình biết phần riêng riêng mình Buồn vì hàm ngạc vây kình Nanh hùm vuốt báo ác tinh cùng bầy Phủ lên cả nước non này Một màu ám khí của bầy xâm lăng Vui vì rừng thẳm giá băng Lòng người nhân ái đâu bằng nơi đây Rộng như bát ngát ngàn cây Cao như múi biếc chạm mây lưng trời Thương vì từ chốn xa xôi Hồn quê lắng đọng bời bời trong tâm Mẹ cha già yếu âm thầm Chờ con năm tháng khôn cầm lệ rơi Nhớ ai ai đã cạn lời Nước non trọn nghĩa tình đời thủy chung Bền như cúc vững như tùng Sóng xô chẳng chuyển gió rung không rời Lòng ta trĩu nặng tình đời Chặt bền muôn thuở những lời nước non Đá mòn dạ quyết không mòn 55
  • 54. Đằng Giang Lòng ta trong sáng sắt son vững bền Có em có mế ở bên Đi rừng đi rẫy cho quên ngày dài Việc nhà ai chẳng bảo ai Chăm lo sớm tối miệt mài ngày đêm Khi thì dạy Định học thêm Khi đi kiếm củi khi tìm lấy măng Đêm ngồi lặng ngắm vừng trăng Từ qua kẽ lá rừng giăng lá rừng Định thì không giấu khỏi mừng Bên anh như tựa chưa từng được vui Lòng riêng riêng những ngậm ngùi Nào hay tình đã nhuốm mùi xuân xanh Trong như đá quí ngọc lành Tươi như hoa thắm đầu cành dãi sương Tấm tình xuân sắc vấn vương Để ai ai nhớ đêm trường nhớ ai Ngay từ cái buổi đầu mai Được phân công dõi theo ai đến rừng Một trai to đẹp chưa từng Trán cao mắt sáng tuổi chừng đôi mươi Lang thang chiếu đất màn trời Bộ quần áo mặc trên người rách bươm 56
  • 55. Đoá Hồng Sen Giống như kẻ lỡ độ đường Trong tay chẳng có một phương tiện nào Gặp bà mế nhân hậu sao Thương tình bà đã đưa vào nhà nuôi Định theo bám mấy ngày trời Biết anh không phải loại người ác gian Anh như gió núi mưa ngàn Lạc vào giữa chốn nhân gian lặng thầm Chắc rằng anh có cái tâm Rằng thương người khó rằng căm giận thù Rằng yêu non nước ngàn thu Tổ tông dựng giữ cơ đồ này đây Mà nay đang ở trong tay Lũ quân xâm lược xéo giầy non sông Nỗi lòng ai hiểu chăng lòng Con đường cứu nước ước mong đã nhiều Hết chiều rồi lại chiều chiều Hết ngày rồi lại bao nhiêu là ngày Kể từ vượt ngục về đây Đã vừa tròn một tháng nay còn gì Vẫn chưa lần được chút chi Lẽ đâu đâu chịu qua thì thì thôi Định về đang thấy anh ngồi 57
  • 56. Đằng Giang Mắt buồn nhìn cõi xa xôi trời nào Thương anh ôi biết là bao Lại gần khe khẽ hỏi sao anh buồn Giật mình quay lại cười luôn Anh buồn vì cái nỗi buồn non sông Dân ta bao tháng năm ròng Chìm vào đêm tối dấn trong vũng lầy Định vui tay nắm chặt tay Đừng buồn anh nhé chiều nay có người Ở trong tổ chức tới chơi Gặp nhau đừng có ngại lời nghe anh Mở to đôi mắt nhìn quanh Niềm vui đã đến với anh bất ngờ Ôi như trong bụng mở cờ Mặt trời trước mặt mà giờ mới hay Hôm nay vui nhất hôm nay Chiều xuân ắp nắng rừng đầy tiếng chim Ngồi chờ bộn rộn trong tim Niềm vui không thể nào kìm được vui Nóng lòng hết đứng lại ngồi Lại ra nhìn xuống chân đồi xa xa Màu chàm lẩn bóng sương pha Qua từng khắc khắc rõ ra dần dần 58
  • 57. Đoá Hồng Sen Chẳng ai khác chính mế thân Với ông khách tuổi chừng gần năm mươi Dáng trông khỏe khoắn vui tươi Vẻ lòng nhân ái nét người đoan trang Anh càng sửng sốt bàng hoàng Bất ngờ chưa hết lại mang bất ngờ Mế trong tổ chức đấy ư Với ông khách chợt nhớ như hôm nào Gặp nhau trên nẻo đồi cao Tươi cười giơ nắm tay chào rất thân Đúng rồi người của nhân dân Từ trong cùng khổ phong trần mà ra Người là người của chúng ta Cùng con cháu tổ cùng nhà Việt Nam Cùng chung sức đuổi quân tham Giành quyền Độc Lập Bắc Nam một nhà Bây giờ ta lại gặp ta Cùng chung một trẻ một già không hai Cùng nhau trao đổi hồi dài Tình trong đã rõ thế ngoài cũng thông Anh thề kiên quyết một lòng Đứng vào hàng ngũ tiên phong chống thù Kết liên cùng khối nông phu 59
  • 58. Đằng Giang Quyết tâm xây dựng chiến khu vững vàng Khách rằng mế hãy sẵn sàng Phân công nhiệm vụ cho chàng trai ngay Vui nào sánh nổi vui này Giữa đêm đen đã ánh ngày rạng mai Vui mừng thỏa sức trí trai Một non sông một tương lai huy hoàng Mế rằng anh hãy sẵn sàng Tuyên truyền lập đội vũ trang lâu dài Bao gồm cả gái cả trai Trước là bảo vệ vòng ngoài chiến khu Gian nan thiếu thốn mặc dù Chờ thời khởi nghĩa chiến khu lâu dài Đứng lên làm chủ cuộc đời Giành toàn sông núi biển trời về ta Lắng nghe lời mế thiết tha Như mang nghĩa nước tình nhà chứa chan Lòng đâu bỗng thấy ngập tràn Một dòng máu nóng tỏa lan khắp người Đứng lên kiên quyết hứa lời Làm trai cho xứng với thời làm trai Con đường cách mạng lâu dài Dù cho nếm mật nằm gai không nề 60
  • 59. Đoá Hồng Sen Dù cho súng cận gươm kề Trước sau giữ vững lời thề sắt son Người còn thì nước non còn Tổ tông khai phá cháu con vun trồng Thế rồi cứ mỗi tảng đông Vượt đèo dốc dựng mây lồng trắng cây Mịt mù lối phủ sương dày Núi giăng ngả núi rừng vây nẻo rừng Lưng gùi gùi nặng trĩu lưng Tránh từng ánh mắt qua từng đồn canh Áo nâu thay áo chàm xanh Tên thì anh đổi tên thành Vũ Trung Qua bao dốc vượt bao thung Giả người bán muối ở vùng xuôi lên Khi làng dưới lúc bản trên Khi vào Tà Kế khi lên Lũng Lầu Không quản xa chẳng ngại sâu Trưa đâu ăn góp tối đâu ngủ nhờ Thương yêu bồng ẵm bé thơ Luôn gần các cụ bạc phơ mái đầu Đến đâu dù ở nơi đâu Anh luôn là những nhịp cầu thân thương Nối liền lại những nẻo đường 61
  • 60. Đằng Giang Trong tình dân tộc bốn phương một nhà Như bao đau đớn xót xa Mà anh đã thấy diễn ra từng ngày Cho người dân ở vùng này Cuộc đời cơ cực đắng cay trăm bề Thuế sưu tập tục nặng nề Trên đầu quan lại thân kề hùm beo Ốm đau dốt nát đói nghèo Bé mang manh áo nhớn đeo mảnh quần Quanh năm quần quật lưng trần Mưa rừng nắng núi tấm thân dãi dầu Rừng xanh hun hút thẳm sâu Núi non chất ngất một mầu núi non Sông bát ngát sóng cồn cồn Dòng phù sa đỏ như son từ nguồn Biết bao thú quý chim muông Rừng lim đồi lát trăm nghìn tài nguyên Mỏ vàng mỏ bạc liền liền Núi rừng Việt Bắc một miền bao la Đẹp giàu thay Tổ quốc ta Mà nay xâm lược đang chà đạp lên Người dân mất hết chủ quyền Đời như những cái bóng đen vật vờ 62
  • 61. Đoá Hồng Sen Buồn như đàn lệch dây tơ Ngán như nai lạc mẹ ngơ ngác chiều Càng dồn nén lại bao nhiêu Căm hờn vẻ mặt đăm chiêu nét mày Lặng thầm với những tháng ngày Chờ thời cơ cũng ra tay góp phần Đứng vào hàng ngũ toàn dân Cùng chung sức diệt tan quân giặc thù Xua đi sắc ám mịt mù Cho đời tỏa sáng nghìn thu tươi hồng Xuân hè rồi đã thu đông Bốn mùa đã một năm ròng qua nhanh Trên giao nhiệm vụ hoàn thành Rất vui đã chấm đỏ quanh vùng này Hàng trăm điểm Thái Kinh Tày Bao làng bản hưởng ứng ngay một lòng Nguồn vui không thứ nào đong Suối trăm ngọn đổ vào dòng sông sâu Phong trào yêu nước từ đâu Dội lên như sóng ngầm sâu dội về Một niềm vui mới tràn về Trong từng ánh mắt hồn quê dạt dào Nghiêng nghiêng dạng núi cao cao 63
  • 62. Đằng Giang Vui từng tiếng lá xôn xao khắp rừng Người người trong dạ mừng mừng Thấy đời hé mở ánh vừng dương soi Trong khi đó khắp mọi nơi Giặc Tây cùng lũ tôi đòi hung hăng Săn lùng bắt bớ gia tăng Dựng lên đầy khám đầy căng đầy đồn Cùng lũ quỷ dữ ác ôn Ra tay đàn áp từng thôn từng làng Giam cầm tra tấn dã man Đôi cơ sở lộ tan hoang phong trào Chỉ vì cảnh giác chưa cao Để chân tay giặc chui vào phá ta Chỉ tên chỉ chỗ chỉ nhà Chúng không để sót bỏ qua một người Rút ra kinh nghiệm kịp thời Cấp trên cử một số người trung kiên Để về vận động tuyên truyền Củng cố tổ chức động viên phong trào Chống phu dịch chống sưu cao Chống đi lính giặc bắn vào dân ta Đề phòng chước quỷ mưu ma Giữ bằng được tổ chức ta an toàn 64
  • 63. Đoá Hồng Sen Vũ Trung cũng có trong đoàn Đi làm nhiệm vụ mới quan trọng này Có tin sớm tối hôm nay Thế nào anh cũng về ngay qua nhà Bồn chồn Kim Định vào ra Hết ngồi lại đứng ngó xa ngó gần Trời chiều đã ngả bóng dần Từ đâu gió chuyển mưa vần đến nơi Ầm ầm giông tố bời bời Rừng chiều mưa đổ trắng trời như chan Định càng sốt ruột sốt gan Cheo leo đèo dốc mưa ngàn tối bưng Thương anh lặn lội giữa rừng Mong sao mưa tạnh gió dừng trời êm Cho anh về kịp trong đêm Than hồng sưởi ấm cỏ mềm ngả lưng Thương anh thương đến quá chừng Nỗi lòng ai đã hiểu từng lòng ai Chỉ mong có một ngày dài Bên nhau từ buổi đầu mai cuối ngày Việc chung non nước giãi bày Tình riêng giải tỏa bấy nay nỗi niềm Thế là thức trắng một đêm 65
  • 64. Đằng Giang Lại qua ngày đợi lại thêm đêm chờ Bóng chim tăm cá mịt mờ Ngỡ đâu nhỡ bước sa cơ chốn nào Đang chưa biết tính ra sao Bỗng liên lạc tới lệnh trao tức thì Rằng Kim Định gấp thực thi Đến ngay điểm X giờ Y trong này Khẩn trương thực hiện lệnh này Kẻo khi cáo đến trở tay khó lòng Xem qua chỉ bấy nhiêu dòng Dường như đã tỏ tình trong ý ngoài Sụt sùi nước mắt lăn dài Đeo hành trang cắm lá ngoài cửa ra Lặng nhìn lại khắp khu nhà Như thầm hẹn buổi không xa trở về Rừng chiều sương phủ bốn bề Giảo chân tắt lối vượt khe băng rừng Tai nghe mắt dõi canh chừng Phòng gian đón lõng bám từng bước đi Dò tìm căn cứ chỉ huy Cơ quan đầu não tức thì phá ta Vậy trong nguyên tắc đề ra Đi không để dấu đến là im hơi 66
  • 65. Đoá Hồng Sen Một mình lặn lội một thôi Tối ngày mới tới được nơi hẹn chờ Đồi nương im lặng như tờ Cuối trời trăng ló nhợt nhờ đầu non Mở to đôi mắt căng tròn Lần lần theo lối đường mòn lên đê Dòng sông thăm thẳm bốn bề Xôn xao tiếng sóng đổ về đường xuôi Lòng riêng thảng thốt bồi hồi Nhớ quê nhớ cảnh nhớ người thân thương Nhớ từng ngõ nhớ từng đường Chùa làng chuông đổ mái trường trống vang. 67
  • 66. Đằng Giang Thăm Thiền viện Trúc lâm Tam Đảo Thiền viện Trúc lâm nơi cửa Phật Bốn mùa hương khói quyện mây vờn Chuông ngàn vang vọng trong trời đất Giữa chốn danh lừng Tam Đảo sơn. Hà Nội, ngày 17/3/2013 68
  • 67. Đoá Hồng Sen Cảnh Hồ Gươm Xum xuê đại thụ đan bờ biếc Sóng sánh gương hồ kết tấm trong Truyền thuyết vua Lê hoàn kiếm báu Ngàn thu còn mãi nét cao phong. 69
  • 68. Đằng Giang Thăm đền Thánh Gióng Giữa đền Thánh Gióng giữa trùng xanh Một nén tâm hương vạn tấm thành Tưởng nhớ người anh hùng cứu nước Hoá thân hiển thánh lúc công thành. Hà Nội, ngày 15/5/2001 70
  • 69. Đoá Hồng Sen Thăm chùa Bút Tháp Vùng trời Kinh Bắc mênh mông Chùa thiêng Bút THáp tươi hồng nắng mai Thiêng liêng tháng rộng năm dài Khuôn viên hoa nở thiền đài chuông ngân. Hà Nội, ngày 17/3/2010 71
  • 70. Đằng Giang Thăm Vịnh Hạ Long Nơi cửa ngõ vùng biển Đông ta đấy Đền Đức Ông sừng sững giữa đồi cao Mỏ Vàng Danh Cẩm Phả vẫn tự hào Hạ Long đó một kỳ quan thế giới. 72
  • 71. Đoá Hồng Sen Hai Bà Trưng Hai Bà đã viết nên trang sử Rực rỡ non sông những nét vàng Voi chiến oai phong thù bạt vía Mũi gươm xung trận giặc kinh hoàng. Anh hùng cái thế lừng thiên cổ Nòi giống Lạc Hồng mãi vẻ vang Truyền thống non sông gương bất khuất Muôn đời tỏa sáng ánh vinh quang. Hà Nội, ngày 15 tháng 7 năm 1980 73
  • 72. Đằng Giang Hè về Hè về đầy ắp nắng Ve reo dài không ngơi Bằng lăng xòe tán biếc Hứng từng hạt nắng rơi Chim đàn bay nối cánh Ríu rít rộn khắp nơi Gió nồm về lũ lượt Bồng bềnh mây trắng trôi Bờ trúc mềm nghiêng ngả Cánh diều no gió bơi Lớp lúa dồn ngọn sóng Cuồn cuộn tít chân trời Từng trận mưa đẫm nước 74
  • 73. Đoá Hồng Sen Ngô bãi bắp đầy cời Nương dâu xanh mượt lá Vườn nhà rộ trái tươi Nắng đùa rung cánh phượng Phơi màu đỏ chói ngời Ánh hồng vào đôi má Nghiêng nghiêng nón em cười Đôi mắt huyền láng nắng Đăm đắm em nhìn trời Hè là muôn sức sống Yêu yêu quá em ơi. Hà Nội, ngày 7 tháng 3 năm 1989 75
  • 74. Đằng Giang Khắc khoải Người đã đi xa Đi xa mãi mãi Tôi ở lại đây Người đi xa không bao giờ trở lại. Với những tháng năm dài nhớ thương khắc khoải Đôi chốn đôi nơi khuất bóng nhau rồi Không có cơ chờ đợi chỉ nhớ thương thôi Như con cuốc kêu từ tháng Ba dài ra tháng Bảy. 76
  • 75. Đoá Hồng Sen Người đi đi mãi không ai tìm thấy Nên nỗi buồn đã trở thành hai Tôi còn bao lâu trong những tháng năm dài Người khuất nẻo đường xa người có thấy. Cứ văng vẳng như cung đàn xa xưa vọng lại Còn ở trần ai còn nhớ nhung hoài Bên này bên ấy ai biết chăng ai Để lại nỗi nhớ cho người ở lại. Hà Nội, ngày 19 tháng 8 năm 2000 77
  • 76. Đằng Giang Không gì quý hơn Con khiếu trong lồng nó cứ kêu Khi thì khổ quá lúc buồn nhiều Cám cò ăn cố thêm đầy bụng Nước lã uống chay tổ nặng diều. Cửa tía muốn bay bay cánh gẫy Lồng son cần nhảy, nhảy đầu bươu Mong sao được tự do cùng bạn Dạo khắp không gian mọi sớm chiều. Hà Nội, ngày 8 tháng 10 năm 2012 78
  • 77. Đoá Hồng Sen Khúc nhạc xuân Yêu nhau chưa hẳn đã là vui Đủ vị đắng cay đủ ngọt bùi Duyên thuận tình người đâu đã dễ Nên chăng trong dạ vẫn bồi hồi. Mỗi dạo thu sang lá trút cành Qua đông cảnh sắc chuyển màu xanh Cỏ cây mơn mởn như nhung lụa Báo hiệu sang xuân mộng tác thành. Quấn quít duyên tình rộn khúc xuân Đường tơ lưu luyến tiếng vang ngân Mai trắng thì kia đào cũng đỏ Chữ tòng vẹn nghĩa với nhân luân. Hà Nội, ngày 8 tháng 2 năm 1998 79
  • 78. Đằng Giang Lâng lâng Cảnh xưa chùa cổ vẳng chuông ngân Giữa ngọn đồi cao bóng xế dần Tịch mịch cô liêu nơi cảnh Phật Khói hương lan toả quyện phong vân. Tâm hồn hoà nhập vào trời đất Khí phách lâng lâng giữa nẻo đường Theo bước chân đi lòng dìu dặt Ra về còn lại những tơ vương. Hà Nội, ngày 12 tháng 7 năm 1945 80
  • 79. Đoá Hồng Sen Làng Trình quê tôi Tấm thảm mênh mang cải gấm hoa Dệt nên bóng dáng chốn quê nhà Điệp trùng ngô lúa vui trò chuyện Sóng gió biển trời rộn tiếng ca. Làng xóm ruộng đồng xanh bát ngát Sông Hồng sóng nước đỏ phù sa Chim xanh ríu rít trên cành biếc Cảnh sắc quê hương mãi đậm đà. Hà Nội, ngày 7 tháng 2 năm 2000 81
  • 80. Đằng Giang Lỡ dở Em đừng nhắc lại chuyện xưa Mối tình lỡ dở lòng chưa hết buồn Một thời để lệ sầu tuôn Một thời để lại nỗi buồn cho nhau. Nói ra dạ xót lòng đau Chỉ vì duyên số mà sau tủi hờn Quên đi tất cả là hơn Làm chi chuyện cũ chập chờn lại qua. 82
  • 81. Đoá Hồng Sen Ví như đũa ngọc mâm ngà Duyên nam phận bắc hóa ra lỡ làng Để tình sầu muộn bẽ bàng Duyên tơ không kết lòng vàng chẳng se. Thôi đừng nghĩ ngợi em nghe Buồng không có phận, phòng the có phần Làm chi cũ mới phân thân Lòng đầy vấn vít bụi trần chẳng hay. Hà Nội, ngày 7 tháng 10 năm 1989 83
  • 82. Đằng Giang Lỡ làng Cái rét đông này rét lắm không Sao em vội vã đã sang sông Để anh chờ đợi bao năm tháng Đã lỡ làng rồi em biết không. Hà Nội, ngày 9 tháng 12 năm 1999 84
  • 83. Đoá Hồng Sen Lời hẹn Thoáng bóng thuyền qua đã thấy mừng Ai ngờ không phải lại người dưng Còn chờ còn đợi bao lâu nữa Thuyền có qua không, bến biết chừng... Đăm đắm niềm vui những đợi chờ Ngóng từng dải sóng chạy xô bờ Nhớ lời hò hẹn từ hôm ấy Để lại cho nhau những ngẩn ngơ. Hà Nội, ngày 9 tháng 10 năm 2011 85
  • 84. Đằng Giang Lời ru của mẹ Bao nhiêu nỗi xót xa cay đắng Đã trải lòng mẹ cho con ngọt bùi Với bao sướng khổ buồn vui Chúng con mãi khắc sâu trong dạ. Như của báu sắt son vàng đá Mẹ đã cho cả một trời yêu thương Con tự tin và có thể đi khắp mọi nẻo đường Bằng lời ru của mẹ dẫn đường định hướng. Như cây héo được chăm lo nuôi dưỡng Cho vườn nhà trĩu quả sai hoa Biết lo điều tránh nắng hạn phong ba Tiên liệu được mọi điều xa lạ. 86
  • 85. Đoá Hồng Sen Lời ru của mẹ như mưa rào gặp cơn nắng hạ Gỡ rối ra nhiều mắc mớ lo âu Cho con sáng lòng ngay từ thuở ban đầu Dù vấp ngã con tự mình đứng dậy. Dù túng thiếu khó khăn biết mấy Biết con đường mà tần tảo chắt chiu Lời ru của mẹ đã dạy con đủ mọi điều Con biết ơn mẹ ngàn lần ơn mẹ. Hà Nội, ngày 2 tháng 9 năm 1952 87
  • 86. Đằng Giang Lươn lẹo Ghét thay cái lưỡi không xương Nói năng lắt léo nhiều đường dở hay Ngọt bùi chua chát đắng cay Thêm vào bớt lại cho hay chuyện đời. Biết đâu chính đã hại người Nước mắt cá sấu nụ cười hiểm sâu Ở đời chân thật làm đầu Không người chê trách không đâu oán hờn. Chớ đừng vẽ phấn tô sơn Thêm mắm thêm muối nguồn cơn nặng nề Để cho kẻ trách người chê Mang danh lươn lẹo gớm ghê ở đời. Hà Nội, ngày 28 tháng 8 năm 2013 88
  • 87. Đoá Hồng Sen Má hồng phai nhạt Tôi rất thương người ở buổi thiếu thời Mà sao sóng gió nổi cồn khơi Lắm truân chuyên thử thách mãi không vơi Những vương vấn tiếc thương đời con gái. Bao mặc khách của má hồng đi không trở lại Cho những ngày qua phấn bạc giữa phòng không Biết bao giờ sáo mới sang sông Mưa thấm mãi khăn thêu đời lạnh lẽo. 89
  • 88. Đằng Giang Lưới giăng khắp và tình còn khuất nẻo Biết bao trăng thanh gió mát vẫn đợi chờ Cuộc đời vẫn cứ thấy trống trải bơ vơ Thôi bao tình cũ giấu vào lòng đi người nhé. Chờ xuân mới với mối tình mau lẹ Quãng đời dài thắm thiết chắc chẳng còn lâu Với những trái tim nồng ấm ở những ngày sau Soi lối cũ người về trong mộng mới. Hà Nội, ngày 27 tháng 9 năm 2011 90
  • 89. Đoá Hồng Sen Mộng ảo đào nguyên Một vùng non nước đẹp như tranh Cảnh sắc thiên nhiên đã cấu thành Tiếng hót chim oanh rền lớp lớp Sương giăng bờ liễu rải mành mành Núi liền nối núi trùng trùng thẳm Rừng trải tiếp rừng biếc biếc xanh Có phải đào nguyên đầy quyến rũ Hay là mộng ảo giữa thiên thanh. Hà Nội, ngày 13 tháng 7 năm 1985 91
  • 90. Đằng Giang Một chén rượu trưa Một ly rượu nhỏ giữa tầm trưa Với trái ổi xanh thế cũng vừa Chẳng phải tiền nhiều hay bạc lắm Không cần kẻ dạ với người thưa. Yêu đời thanh thản không bi lụy Giản dị chân phương chắc chẳng thừa Ước muốn ở đời như biển rộng Sống sao thanh bạch để người ưa. Hả Nội, ngày 22 tháng 8 năm 2007 92
  • 91. Đoá Hồng Sen Một chút tình đông Hãy giữ lại trong lòng tình yêu tha thiết Luôn nghĩ đến nhau không một chút xa rời Dẫu tình yêu vẫn còn thấy chơi vơi Chưa đến được như những điều mong đợi. Phải nhẫn nại quyết tâm ta đi tới Hai trái tim hồng rồi sẽ ấm dần lên Bằng nắng xuân rọi chiếu cả đôi bên Điều tất yếu chúng ta sẽ toại nguyện. Hà Nội, ngày 8 tháng 7 năm 2001 93
  • 92. Đằng Giang Một điều ước Tôi mong ước sẽ thành nhà họa sĩ Có tài vẽ được mọi thứ tôi yêu Vẽ cô thôn nữ cứ sớm sớm chiều chiều Dạo gót trên những cánh đồng quê lộng gió. Người thon thả nước da màu hồng đỏ Mặt sáng như gương tròn trĩnh vầng ánh trăng Đôi mắt huyền rạng rỡ như hồ thu gợn sóng khuynh thành Thoải mái hồn nhiên nụ cười hàm tiếu. Bước chân đi nhẹ nhàng yểu điệu Làn tóc mây mềm mại phơ phất giữa trời xanh Tiếng nói trong veo như chim hót trên cành Những cái đẹp của nơi đồng quê thuần hậu. Hà Nội, ngày 19 tháng 7 năm 2004 94
  • 93. Đoá Hồng Sen Một mối tình Chỉ mới gặp nàng một dịp thôi Mà sao trong dạ mãi bồi hồi Như mong đợi một tấm tình xưa trước Dai dẳng trong ta mãi chẳng thôi. Sương trắng bên thềm hãy chậm rơi Cho trăng thu sáng tỏa ngời ngời Để lòng không phải ao thu lạnh Ấm lại niềm tin ấm lại đời. Mong tình ta thắm lại ngày xanh Chào đón tin xuân đến trước mành Khi lá thu vàng không rụng nữa Chân trời thấp thoáng én bay quanh. 95
  • 94. Đằng Giang Mặc đêm trăng động rung cành lá Nở rộ hoa xuân duỗi cánh mềm Chim khách báo tin mừng hội ngộ Vang lên rộn rã cả bên thềm. Khúc nhạc tình đời đầy quyến luyến Đường tơ réo rắt tiếng ca vang Bên nhau cùng ngắm vườn hoa nở Được có mùa xuân có cả nàng. Hà Nội, ngày 3 tháng 2 năm 1997 96
  • 95. Đoá Hồng Sen Mưa dầm Mưa dầm từ sáng đến chiều Làm vương vấn mãi những điều khó quên Nỗi niềm canh cánh ở bên Ngày ngày khắc khoải đêm đêm rã rời. Bắc thang lên hỏi ông trời Thuyền đi khỏi bến bến thời chờ ai Bao giờ cho hết nguôi ngoai Mưa rơi rơi mãi kéo dài lê thê. Hà Nội, ngày 8 tháng 11 năm 1994 97
  • 96. Đằng Giang Mùa thu mới Thu đã đến cho lòng người rung động Hè đã mang đi cái nóng nực oi nồng Trả về cho thu luồng gió mát mênh mông Tặng ai đó một niềm vui đam mê kề cận. Đón gió mới với một mùa thu đầy phong vận Theo ánh mây trôi phiêu lãng giữa biển trời Những tâm hồn cô đơn lê thê chờ thời Hy vọng có một mùa thu tươi đẹp nhất. Hà Nội, ngày 7 tháng 2 năm 1978 98
  • 97. Đoá Hồng Sen Nét đẹp chiều Xuân Sánh gót bên nhau buổi dạo chiều Vàng hoa nắng trải bóng liêu xiêu Gương hồ nước bạc lung linh sóng Lảnh lót chim ca rộn tiếng chiều E ấp bên nhau niềm quyến rũ Tình nồng chộn rộn nhịp tim yêu Đôi cặp môi thơm kề nóng bỏng Trong vòng tay khít dạ phiêu diêu Như thả hồn bay vào cõi mộng Bồng bềnh mây gió nét tranh chiều Khắc họa tình đời vào nỗi nhớ Một chiều xuân đẹp một trời yêu. Hà Nội, ngày 18 tháng 9 năm 2001 99
  • 98. Đằng Giang Nét nhạc lung linh Ta đã nghe Gớt nói Mọi lý thuyết đều là Một màu xám chói lọi Qua cái nhìn từ xa Như cây đời mãi mãi Cho cành lá xanh tươi Đơm hoa rồi kết trái Dành hương vị cho đời Những lời nói bất hủ Của một đại thi hào Đã nêu lên đầy đủ Một triết lý rất cao Phải chuyển thành hành động 100
  • 99. Đoá Hồng Sen Từ màu xám kia đi Làm thay đổi sự sống Muôn màu sắc diệu kỳ Góp phần vào đất nước Sự phồn thịnh văn minh Như những điều mơ ước Bao thế hệ dân mình Hòa vào dòng giao hưởng Mang nhịp sống thanh bình Tưng bừng niềm vui mới Trong nét nhạc lung linh. Hà Nội, ngày 7 tháng 8 năm 1002 101
  • 100. Đằng Giang Ngày em đi B Thao trường mấy tháng nhuộm phong sương Náo nức hội quân tại chiến trường Nhanh gọn đủ quân và chất lượng Về thăm cha mẹ thăm quê hương. Anh biết em về em lại đi Mà anh chẳng nói được điều gì Rưng rưng nước mắt rơi giàn giụa Chỉ biết rằng em tôi đã đi. Cha ngồi nước mắt chảy vào trong Tờ báo trên tay rớt xuống lòng Lặng lẽ nhìn con tim quặn thắt Chập chờn trong dạ những cầu mong. 102
  • 101. Đoá Hồng Sen Mẹ thì thương xót biết bao nhiêu Đã mấy ngày nay nghĩ ngợi nhiều Lo lắng đêm ngày rơi đẫm lệ Nhìn theo từng bước đứa con yêu. Cả nhà lo lắng nhớ từng ngày Cầu chúc nơi xa gặp bước may Nghĩa vụ hoàn thành nhanh trở lại Cha con anh chị tay cầm tay. Cất tiếng vang lừng khúc khải hoàn Bắc Nam thống nhất một giang san Em về, sạch bóng phường xâm lược Độc Lập Tự Do được vẹn toàn. Thái Bình, ngày 14 tháng 4 năm 1964 103
  • 102. Đằng Giang Ngày tế Tổ Hàng năm vào độ xuân sang Hoa đào đua sắc mai vàng khoe bông Xuân về nắng trải gấm hồng Cây vườn nảy lộc lúa đồng thêm xanh. Nhớ ngày giỗ Tổ tôn danh Trẻ già trai gái các ngành các chi Xa gần nội ngoại khác gì Cùng chung huyết thống cũng vì quê hương. Từ đường nghi ngút khói hương Bừng bừng lửa nến tiên thường lễ chung Cờ hoa rực rỡ một vùng Trống chiêng nhạc tấu thì thùng uy linh. 104
  • 103. Đoá Hồng Sen Dâng hương tế lễ linh đình Tri ân tiên tổ anh linh muôn đời Cùng nhau con cháu khắp nơi Nhớ ngày giỗ Tổ người người nao nao. Nhớ ơn thủy tổ thuở nào Khai hoang lập ấp biết bao công trình Họ Bùi an lạc làng Trình Nhờ công Tiên Tổ anh minh ngời ngời. Trình Phố, ngày 25 tháng Giêng năm Bính Tuất. Bài này có thể hát theo điệu chầu văn và nhiều làn điệu khác 105
  • 104. Đằng Giang Nghĩ về mẹ Chiều buồn thấy bóng xế rồi Chạnh lòng tuổi nhỏ nổi trôi xứ người Khác nào bèo dạt mây trôi Thân tình mẫu tử đôi nơi mịt mùng. Ôi chao thấy thật não nùng Tính ngày tính tháng mung lung mong chờ Trong đầu đầy những ước mơ Mà ngày hội ngộ dần mờ từng đêm. Mong sao đất mẹ êm đềm Mẹ cha khỏe mạnh tăng thêm tuổi đời Cho con trở lại bên Người Về bên gối mẹ quãng đời sẻ chia. 106
  • 105. Đoá Hồng Sen Mẹ ơi ngày ấy ngày kia Hay bao năm nữa đầm đìa lệ xa Nỗi buồn sống cảnh xa nhà Ở nơi đất khách sương sa lạnh lùng. Quê hương chịu cảnh đau chung Chiến tranh phủ bóng mịt mùng núi sông Còn nữa không, còn nữa không Hay ngày mong mỏi mênh mông xa vời. Nghìn lần mong ước mẹ ơi Được về bên mẹ ở nơi quê nhà. Hà Nội, ngày 7 tháng 5 năm 1953 107
  • 106. Đằng Giang Ngôi nhà xưa Đêm đã chìm dần vào trong màn sương khuya khoắt Trằn trọc nhiều mà giấc ngủ vẫn không thành Chỉ hiển hiện ra trước mắt một bức tranh Của thời dĩ vãng xa xưa còn đó. Một ngôi nhà gạch năm gian khang trang tường vàng mái đỏ Cả bốn mùa rợp bóng mát cây xanh Góc vườn một giếng đầy ắp nước ngọt trong lành Hàng na sum suê trước sân đầy trĩu quả Cây nhãn cao rì rào xanh biếc lá Cành mẫu đơn dịu dàng đỏ chói những bông hoa. Cây mít mật ở đầu nhà Tưởng như vẫn treo đầy những quả Thoang thoảng một mùi thơm lạ Thấy hình bóng cha như đang âu yếm vỗ về Chăm chút cho cây ngày một xanh tốt xum xuê. 108
  • 107. Đoá Hồng Sen Giàn trầu không bên trái nhà rậm rì xanh mướt lá Tỏa ra một mùi cay cay ấm áp mặn nồng Miếng trầu say xưa kia đã từng làm cho đôi má mẹ thêm hồng. Có những đêm trăng sáng soi vằng vặc Con rất vui mà lòng đầy tâm đắc Hiện lên một nếp nhà tưởng còn mãi mãi với thời gian Con vui lắm Nhưng không. Còn gì nữa đâu mà trông mà ngó Rồi một đêm tối trời những ngôi sao sáng tỏ Con giật mình ngao ngán xiết bao Thẫn thờ ngắm lại những ngôi sao Thấy những chấm tròn có đuôi dài chấm hết. Hà Nội, ngày 18 tháng 7 năm 2011 109
  • 108. Đằng Giang Người già chí không già Tai ù mắt lóa đi liêu xiêu Tay chân lập cập bước liều liều Cái đầu nhớ nhớ quên quên suốt Ăn uống già nua chẳng được nhiều. Quan tâm chẳng mấy đến đồng tiền Rất thích giao du giải nỗi phiền Tâm trạng của người cao tuổi đó Ngồi buồn chán ngán bụng không yên. 110
  • 109. Đoá Hồng Sen Vẫn muốn làm ăn tâm sáng láng Đôi khi lớp trẻ cũng còn thua Tâm địa chí thành đầu óc rạng Gồng mình vào các cuộc đường đua. Đêm đêm giấc ngủ còn ngon giấc Bất luận việc gì cũng nhiệt thành Kiến thức mở mang đầy sáng tạo Luôn luôn coi trọng đến thanh danh. Hà Nội, ngày 3 tháng 12 năm 2012 111
  • 110. Đằng Giang Nguồn cảm hứng gửi em yêu Anh sốt sắng viết những dòng cảm hứng Viết những gì viết thế nào đây Để em xem em hiểu mọi vơi đầy Thông cảm với mọi người chưa hiểu mình lắm. Thơ có thể đi xa ngoài vạn dặm Tỏa rộng ra như những tia nắng mặt trời Có thể đem hạnh phúc lại cho con người Đang chìm đắm với cuộc đời buồn tủi 112
  • 111. Đoá Hồng Sen Đang phải sống với cô đơn lầm lũi Để biết mình mà giải tỏa nỗi niềm Coi như thơ là một luồng gió mát dịu êm Như sóng vỗ thênh thênh vô bờ dào dạt. Như nhảy múa dâng cao tiếng hát Bằng tiếng lòng rung động mãi tâm hồn Như tình yêu sâu lắng những nụ hôn Em đã tạo cho anh dòng thơ bất hủ. Hà Nội, ngày 7 tháng 1 năm 1990 113
  • 112. Đằng Giang Nhớ Nhớ ai ai đã cạn lời Nước non trọn nghĩa tình đời thủy chung Bền như cúc, vững như tùng Sóng xô chẳng chuyển gió rung không rời. Hà Nội, ngày 3 tháng 8 năm 2010 114
  • 113. Đoá Hồng Sen Nhớ mẹ Đời phiêu lãng từ khi mười bốn tuổi Đến giờ này vẫn cảm thấy bơ vơ Nhiều khi còn nghĩ lại tuổi ấu thơ Nghĩ đến những ngày hiếm hoi ở bên mẹ. Thường mơ ước đến những điều không thể Dù đã đi tít tắp cả đường đời Đã từng đến bao nơi từng ở bao nơi Sao nhãng mấy cũng không thể nào quên được. 115
  • 114. Đằng Giang Cái vóc dáng thanh cao nói cười mực thước Chẳng quản xa xôi chợ búa tảo tần Nuôi dạy con khôn lớn thành thân Là nhiệm vụ nặng nề của mẹ. Chúng con biết công dày nghĩa cả Còn ngày nào sống ở trên đời Lòng chúng con chẳng bao vơi Còn nghĩ đến một tình thương trời biển. Hà Nội, ngày 18 tháng 10 năm 1972 116
  • 115. Đoá Hồng Sen Nhớ quê hương Đã lâu lắm chưa được về thăm quê cũ Lòng tôi da diết những vấn vương Cùng bao kỷ niệm mến thương Từng ngóc ngách ngõ xóm đường làng gắn bó lạ. Từ con sông trước đến cầu Bà Huyện bá Những chiều hè nóng nực rủ nhau ra tắm mát tập bơi Nhớ cây đề, giếng đá, đình Cời Du kích làng lập chiến công hiển hách. Hàng chục lính Tây vướng mìn bỏ xác Nhớ ngôi trường làng to đẹp đàng hoàng Đã tạo ra bao nhân tài, học vị, trí thức cho làng Nhớ chợ Huyện cứ sáu phiên một tháng. 117
  • 116. Đằng Giang Đủ những mặt hàng nông sản Đủ thứ hàng phục vụ nhân sinh Không thể nào quên mỗi dạo xuân về tiếng trống vật ở sân đình Thật rộn rã tưng bừng với niềm vui văn hóa. Những cánh đồng mênh mông "cò bay cánh rã" Hàng chục con sông đan xen uốn khúc lững lờ trôi Hàng trăm cô gái chàng trai có sức khỏe tuyệt vời Bám đất bám làng làm nghề nông trừ giặc. Có những bầu rượu nếp mềm môi khách bốn phương tâm đắc Những mẹt bún giòn, mẹt bánh cuốn dẻo ngon Trình Nhất Điếu thuốc lào cánh trà hầm say túy lúy cha con Những bữa cơm gạo tám xoan thơm ở cánh cổ cò bỏ vào môi trôi đến cổ. 118
  • 117. Đoá Hồng Sen Với bao truyền thống hào sảng mà ông cha ta đã có Rất gần gũi thân thương trong nghĩa xóm tình làng Đất có lề các dòng tộc sống có họ có hàng Dẫu phải tha hương lòng tôi không bao giờ quên được. Vẫn gắn bó ân tình chung nguyện ước Cầu mong cho quê hương mình ngày một tiến bộ văn minh Đời sống sung túc đến với mọi gia đình Tôi cũng có niềm vui và phần chung danh dự. Hà Nội, ngày 20 tháng 11 năm 1975 119
  • 118. Đằng Giang Nhớ về cội nguồn Dòng đời mạch chảy nước trong lành Bùi tộc cội nguồn vốn rạng danh Gốc cả cây cao cành lá thắm Hoa thơm quả ngọt lộc mầm xanh. Ngàn đời tổ phụ dành âm phúc Vạn thuở cháu con giữ tấm thành Nội ngoại gần xa cùng huyết thống Tri ân tiên tổ đấng tinh anh. Hà Nội, ngày 25 tháng 1 năm 1958 120
  • 119. Đoá Hồng Sen Những đóa đào xuân Xuân về trời đất ấm dần lên Cái nắng mênh mang trải láng nền Gió lạ mơn man từng lá biếc Chim xanh hứng thú hót vang rền. Nườm nượp người người đến chợ hoa Ồn ào kẻ lại với người qua Màu hồng choáng ngợp không gian động Đào bích đào phai đẹp suýt xoa. Ngắm nghía trời xuân ngắm nghía hoa Hồn thơ sóng sánh muốn trào ra Tâm hồn sống động người ngây ngất Ai tặng nhân gian những đóa hoa. Hà Nội, ngày 7 tháng 9 năm 2012 121
  • 120. Đằng Giang Những đoạn trường Ai biết cho chăng những đoạn trường Vất vả trăm chiều trải gió sương Long đong lận đận từng hồi một Lũ giặc rắc gieo nỗi thảm thương. Nhà gạch năm gian mái lợp dày Tường hoa cách ngỡ trước sân xây Giàn nho trước cửa trĩu sai quả Tăm tắp mít na mấy chục cây. Tu chí làm ăn nghĩ trước sau Cạnh nhà vun vút một hàng cau Giậu tre phát thẳng như tường biếc Mát mắt xanh rờn những luống rau. 122
  • 121. Đoá Hồng Sen Lũ giặc nhiều lần đã đến đây Bắt gà bắt lợn chẳng nương tay Cả làng bọn chúng dã tâm đốt Nhà cửa đồ làm mất sạch bay... Ba bốn ngày sau khói vẫn bay Trẻ già líu ríu tản cư ngay Trong làng trai gái vào du kích Cấy cày chống giặc quyết ra tay Cha mẹ tôi cũng tản cư xuống vùng ven biển Chợ búa làm hàng kiếm kế sinh nhai Khi lũ giặc thua to phải tính đến bài Ký hiệp định và dần rút lui từng bước. Nhà giặc đốt không còn nơi trú được Thiếu thốn đủ đường làm lại từ đầu Căm hờn càng nặng uất hận càng sâu Đến lũ giặc gây nên những đoạn trường đầy thống khổ. Hà Nội, ngày 25 tháng 7 năm 1980 123
  • 122. Đằng Giang Những lũ chẳng lành Đáng xấu hổ thay lũ chẳng lành Dài đuôi tốt mã dạ gian manh Mưu thâm lươn lẹo hơn bày quỷ Kế độc lỡm lờ quá Sở khanh. Ấp ủ ngàn đời nuôi mộng hão Âm mưu muôn thuở thói tranh giành Dù nay cáo đã thay da báo Thử có lừa ai lũ chẳng lành. Hà Nội, ngày 8 tháng 2 năm 1979 124
  • 123. Đoá Hồng Sen Niềm thương nỗi nhớ Đêm đã về khuya vẫn chưa sao vào giấc Con nằm vọng tưởng tới quê nhà Ngược dòng thời gian bảy chục năm qua Đã rời gót ra đi tha hương biền biệt. Ôm nỗi nhớ niềm thương buồn không kể xiết Nghĩ đến người cha thuần hậu chân tình Lo việc nhà thương con cháu hết mình Không làm mất lòng người dù việc bé. Từ thơ ấu bơ vơ mồ côi mẹ Sống bên bà vợ kế của bố thôi Khi lớn lên cùng sóng gió nổi trôi Nơi rừng núi biển khơi đều có mặt. 125
  • 124. Đằng Giang Rất tự tại ung dung không khe khắt Vẫn thanh cao thuần phác nhẹ nhàng Không rối lòng bình tĩnh chẳng vội vàng Giữ đạo trung dung đầy nhân cách. Cha đã để lại cho chúng con một cuốn sách Là tấm gương trong sáng chẳng bằng lời Bằng việc làm thực tế ở mọi lúc mọi nơi Đưa tâm niệm tình đời vào đạo cốt. Tấm gương sáng soi chung rõ mồn một Còn ngày nào chúng con ở trên đời Không thể nào quên từng việc nhớ từng lời Nguyện mãi mãi biết ơn người đã khuất. Hà Nội, ngày 18 tháng 7 năm 1944 126
  • 125. Đoá Hồng Sen Nỗi buồn mất nước Buồn như đàn lệch dây tơ Ngán như nai lạc mẹ ngơ ngác chiều Càng dồn nén lại bao nhiêu Căm hờn vẻ mặt đăm chiêu nét mày. Hà Nội, ngày 7 tháng 2 năm 1988 127
  • 126. Đằng Giang Nỗi buồn mất nước Buồn vì hàm ngạc vây kình Nanh hùm vuốt báo ác tinh cùng bầy Phủ lên cả nước non này Một màu ám khí của bầy xâm lăng. Hà Nội, ngày 4 tháng 2 năm 2004 128
  • 127. Đoá Hồng Sen Nỗi nhớ cố hương Từng giọt mưa thu rơi rả rích Trong đêm dài ớn lạnh cả không gian Như ngưng lại cả gió núi mưa ngàn Đem lại những nỗi buồn riêng khắc khoải. Cố hương ơi! Ta nhớ người mãi mãi Những đường tơ nghe thánh thót nồng nàn Như rót vào sâu thẳm mảnh hồn ta đang nát tan Tiếng chuông chùa êm ả không thể xiêu lòng tình thương mẫu tử. Nơi đất khách mình ta như những người lữ thứ Cố làm vui cho nỗi buồn mau chóng phôi pha Đêm thầm thì khóc nhớ mẹ cha Nhớ cây gạo sau trường, tiếng chuông chùa Ré đấy. 129
  • 128. Đằng Giang Mỗi lần nghĩ đến thì biển xô sóng dậy Bởi mình đang côi cút chốn tha hương Như mỗi ngày càng da diết vấn vương Hàng đêm vẫn theo giấc mơ về đất mẹ. Con vui thấy trong mơ mẹ cha còn khỏe Mong qua đi cuộc chinh chiến bần cùng Nó đã làm cho hàng ngàn người li biệt mung lung Hồi tưởng lại cố hương của bao đời xa trước. Hà Nội, ngày 19 tháng 7 năm 1970 130
  • 129. Đoá Hồng Sen Nỗi nhớ mong Anh ở quê nhà em xứ lạ Xa nhau vời vợi nhớ khôn vơi Mong từng ngọn gió từ phương ấy Ngóng mọi đường mây tận cuối trời. Quanh mình chỉ thấy hơi thu lạnh Với dáng vàng phai váng vất chiều Thủ thỉ chim gù quanh bụi biếc Phật phờ gió rỡn mấy tàu tiêu. Em ơi nỗi nhớ càng dâng mạnh Lớp lớp trong anh tựa sóng triều Muôn dặm non xa tình cách trở Ngàn trùng nước thẳm cảnh cô liêu. 131
  • 130. Đằng Giang Sông chờ bến đợi thời gian nhớ Thấp thỏm con tim mách bảo gì Ký ức chưa quên lời tiễn biệt Tâm tình còn đọng giọt chia ly. Về đi em hãy về em nhé Dù chỉ là trong thoáng vãng du Ôm ấp lòng ta tình vạn thuở Nâng niu trong dạ nghĩa thiên thu. Hà Nội, ngày 19 tháng 7 năm 1995 132
  • 131. Đoá Hồng Sen Ông ngoại của tôi Người ông ngoại suốt đời tôi kính trọng Tên thường là Đặng Bộc trước đây Ở vào thời nô lệ của giặc Tây Khi tuổi trẻ cụ đã thể hiện một tấm lòng yêu nước. Ngay buổi đầu giặc Pháp đem quân đến xâm lược Cụ đã nấu nung uất hận nổi cánh chim bằng Thoát ly theo cụ Hoàng Giáp(1) chống xâm lăng Hội quân tại vùng Cẩm Khê Phú Thọ. Không ngần ngại hy sinh gian khổ Hết lòng mình theo chính nghĩa giữ trọn lòng trung Nơi núi cao hiểm địa oanh liệt một vùng Khiến lũ giặc đã bao phen khốn đốn. (1) Hoàng Giáp Ngô Quang Bích. 133
  • 132. Đằng Giang Lính tráng quân lương của giặc bao lần hao tổn Đã sa vào núi đồi cạm bẫy của ta Khó đường vào lại khó cả đường ra Chúng đã bị bao lần ta đánh bại. Do một lần không may xuất kỳ bất ý Lọt vào ổ phục kích của kẻ thù Cụ đã bị bắt bị đưa ra Côn Đảo cầm tù Bị tra tấn giam cầm đầy khổ ải. Không nao núng chịu giam cầm mãi mãi Cứ mỗi ngày một ít tích lại dần dần Một chút cơm phơi khô góp lại để phòng thân Chờ dịp nước triều lên sóng xô dào dạt. Thả bè chuối vượt biển khơi trốn thoát Đi vào nơi căn cứ cũ kiếm tìm Chỉ thấy núi rừng trong bình lặng im lìm Đã biết được những điều xảy ra không vui mà bật khóc. 134
  • 133. Đoá Hồng Sen Vội thay thời trang là thầy đồ dạy học Tìm nơi ẩn dật qua ngày Sau cụ đã lấy vợ ở nơi này Sinh ra mẹ tôi là người con gái út. Từ đấy nhiều lần bị bắt hụt Phải đổi tên là Đặng Duy Tá ngay Tìm cách giao lưu hoạt động chống giặc từng ngày Đưa vợ con về quê hương làng Trình sinh sống Cụ ở lại tiếp tục tham gia hoạt động Khắp mọi nơi mọi tổ chức chống ngoại xâm Chống bè lũ tay sai đang rắp tâm Ký hiệp định hòa ước với giặc. Suốt đời cụ có một lập trường vững chắc Luôn quan tâm đặc biệt đến đất nước quê hương Có dấu chân từ khắp mọi nẻo đường Để cùng viết nên hàng chữ vàng Việt Nam Độc Lập trọn vẹn. Hà Nội, ngày 29 tháng 1 năm 1947 135
  • 134. Đằng Giang Rạng rỡ non sông Sắc đất màu trời cảnh núi sông Bốn mùa nắng tỏa rực màu hồng Trường Sơn hùng vĩ như thành thép Biển đảo bao quanh tựa lũy đồng Trải bốn nghìn năm gương chói lọi Khắp muôn triệu người trái tim nồng Đời đời oanh liệt gương ngời sáng Sử sách vàng son giống Lạc Hồng. Hà Nội, ngày 15 tháng 2 năm 2013 136
  • 135. Đoá Hồng Sen Rèn luyện Mỗi sáng cứ năm giờ kém mười lăm phút Nghe tiếng gà báo thức phía xa xa Tôi vươn vai thanh thản bước nhẹ ra Đi đi lại lại cho tỉnh giấc. Năm giờ đúng tôi bắt đầu buổi tập Từ yoga cho đến dịch cân kinh Kết hợp nhiều với động tác thể hình Ngày nào cũng tròn tiếng đồng hồ tôi mới nghỉ. Nhận thức được sức khỏe là vốn quý Dù tiền nhiều bạc lắm chẳng mua được ở đâu Lấy tinh thần nghị lực làm đầu Muốn như vậy trước hết phải khỏe đã. 137
  • 136. Đằng Giang Trên đời chẳng gì là khác lạ Chẳng ngại điều gì chẳng phải tránh điều chi Mọi thành công sẽ đến tức thì Trăm nghìn lần cuộc sống đều trông vào sức khỏe. Các bạn gắng sức tập tành thêm nhiều nhé Sống thanh tao thân thiện với mọi người Chăm giấc ngủ bữa ăn luôn vui vẻ yêu đời Tuổi thọ ba con số là điều có thể. Hà Nội, ngày 19 tháng11 năm 2011 138
  • 137. Đoá Hồng Sen Rượu Mấy ông bạn rượu ghé qua nhà Chếnh choáng đôi chân bước đá gà Nói nói cười cười vang cả xóm Đi đi lại lại giọng khề khà. Cũng thơ cũng phú cũng nghê nga Chắc nghĩ rằng đây chỉ có ta Ôm mối tình si đang vỡ mộng Tâm hồn rối rắm gỡ sao ra. Bè bạn sẻ chia cũng chẳng nghe Về nhà gặp vợ lại kè nhè Rất mong mẹ nó vui thông cảm Tất cả chỉ là tội cái be. Hà Nội, ngày 17 thánh 9 năm 2012 139
  • 138. Đằng Giang Rượu và thơ Thẩn thẩn thơ thơ thẩn thẩn thờ Thêm vào chút rượu hóa lơ mơ Làm thơ không rượu không thi vị Có rượu làm thơ tứ có thừa. Có chút cay cay hồn nhảy múa Lòng chưa tít mít ý lơ mơ Cái duyên cái nợ còn đeo đẳng Thôi thế thì thôi phải kế thừa. Hà Nội, ngày 29 tháng 10 năm 2001 140
  • 139. Đoá Hồng Sen Bóng dáng mẹ Mẹ mất đã lâu rồi Không còn ở trên đời này nữa Mà sao con mường tượng như mẹ vẫn còn Đang vào ra đâu đó Chúng con thương mẹ không một lúc buông lơi Bóng dáng mẹ như một bức tranh thêu giữa khung trời Mẹ đã vì con cái chịu nhọc nhằn bao năm tháng Chợ búa tảo tần, các con học hành sáng láng Chân lội bùn trơn qua cầu tre lắt lẻo chênh vênh Thúng nặng trên đầu mà lòng vẫn nhẹ nhõm thênh thênh Chẳng ngại gió mưa khuya khoắt Khi bụng chửa dạ mang ốm đau lặt vặt Bụng đói chân xiêu rét buốt phũ phàng Vẫn mực thước kiên gan không bỏ lối rời hàng Như một vị tướng sẵn sàng vào trận đánh mới Con biết ơn mẹ ngàn lần xin biết ơn mẹ. Hà Nội, ngày 9 tháng 3 năm 2003 141
  • 140. Đằng Giang Bữa rượu chiều Mấy chục con sò chén rượu ngon Đôi bài nhạc cổ nét tươi giòn Lâng lâng tưởng đến đào nguyên quán Cố ý quên rằng cảnh héo hon. Hà Nội, ngày 7 tháng 11 năm 2009 142
  • 141. Đoá Hồng Sen Cái đói tháng Ba Vẫn còn có những đêm dài trằn trọc Quên sao được mùa hoa xoan tím biếc Rét nàng Bân cứ dai dẳng quá mùa Quên làm sao cái đói tháng Ba xưa Cái sầu thảm đã dâng lên ngập lối. Thật vô cớ khiến bao người vô tội Phải qua đời chỉ vì thiếu những hạt cơm Tấm áo mong manh ngã xuống bên đường Bởi cái rét đi cùng với cái đói. Cứ nghĩ lại trái tim nồng đau nhói Tháng Ba ơi sao quá đỗi oan khiên Cho bé thơ cho cả những người hiền Cả dân tộc mang nỗi đau ghê gớm. Hà Nội, ngày 19 tháng 7 năm 1975 143
  • 142. Đằng Giang Cái rét mùa đông Lại một mùa đông đến nữa rồi Bên thềm leo lét nắng mồ côi Trời xanh vội vã buông rèm kín Đất xẫm quơ quàng đám lá rơi. Cây cối xun xoe chim vắng tiếng Cụ già lập cập đổi màu môi Thơm lừng góc phố hàng ngô nướng Đám trẻ nhanh chân xúm lại rồi. Hà Nội, ngày 10 tháng 10 năm 2012 144
  • 143. Đoá Hồng Sen Trò nói khoác Hắn khoe hắn giỏi hắn tài ba Lên mặt dạy đời chẳng nghĩ xa Khuếch khoác với đời ta giỏi nhất Huênh hoang cùng bạn nhất là ta. Cái hay cái giỏi vơ vào cả Nết xấu nết hèn hắn duỗi ra Thấy vậy người đời xa lánh hắn Nặc trò nói khoác chẳng ai cà. Hà Nội, ngày 13 tháng 9 năm 2001 145
  • 144. Đằng Giang Trưa hè Gặp nhau giữa buổi trưa hè Ngồi trong bóng mát lũy tre xanh rờn Gió nam thổi nhẹ từng cơn Bướm bay dưới thấp mây vờn từng cao. Sáo diều vẳng tiếng ngọt ngào Hồn quê lai láng biết bao nghĩa tình Nhìn nhau vàng đá đinh ninh Buổi đầu khó nói chuyện mình với nhau. Gió đâu như thoảng hương cau Lòng thì như đã mà sau trông chờ Nối vần thơ, nối vần thơ Bắc cầu Ô thước đôi bờ lại qua. 146
  • 145. Đoá Hồng Sen Cho anh sang đấy thăm nhà Thăm quê quán thăm mẹ cha cho gần Mấy lời thưa trước phụ thân Mang trầu cau với lễ thành cầu hôn. Lòng thơ sóng dậy như cồn Bao tâm tư đọng lại dồn ý thơ Gương hồ phẳng lặng như tờ Trưa hè thoáng đã thành thơ êm đềm. Hà Nội, ngày 7 tháng 11 năm 2012 147
  • 146. Đằng Giang Vui Vui vì rừng thẳm giá băng Lòng người nhân ái đâu bằng nơi đây Rộng như bát ngát ngàn cây Cao như núi biếc chạm mây lưng trời. Hà Nội, ngày 1 tháng 8 năm 2012 148
  • 147. Đoá Hồng Sen Vườn xưa lối cũ Vườn xưa lối cũ vẫn còn đây Thoáng thấy phong rêu những lối giày Lạnh lẽo nhà xưa mang chủ khác Bao năm trăng rọi phủ sương dầy. Ôi kìa bóng mẹ bóng cha kìa Cười nói vào ra những sớm khuya Ảo ảnh thân thương còn mãi đó Lòng đau mất mát buổi xưa kia. Hà Nội, ngày 18 tháng 12 năm 1987 149
  • 148. Đằng Giang Xóm nhỏ bên sông Sông quê lờ lững nước trong xanh Ngõ xóm đường làng chạy khúc quanh Lác đác nhà tranh vương khói nhẹ Trước thềm phơ phất nhện giăng mành. Hà Nội, ngày 3 tháng 10 năm 2001 150
  • 149. Đoá Hồng Sen Xuân mới Năm cũ chia tay đã rõ rồi Chỉ còn lại những tháng năm trôi Với bao kỷ niệm không hề mất Vạn vật sinh sôi chẳng đổi rời. Năm mới đã về khắp đó đây Trải ra cái nắng ấm tràn đầy Cỏ cây hoa lá như bừng tỉnh Phủ sẫm màu xanh mát mắt người. Mây gió lưng trời cũng đổi thay Ríu ran chim hót rộn hàng cây Hoa thơm quả lạ đua nhau trổ Nước biếc non xanh đẹp mỗi ngày. Hà Nội, ngày 21 tháng 8 năm 1974 151
  • 150. Đằng Giang Xuân muộn Xuân mới năm nay đào nở muộn Vui Xuân khúc nhạc thấy lưa thưa Lay rèm gió lộng nhà thêm vắng Lại thấy ngoài trời lất phất mưa. Anh bước ngoài thềm để ngó ra Nhưng nào có thấy bóng em qua Ngày xuân trống vắng càng mong mỏi Mừng quá xe em đậu trước nhà. Hà Nội, ngày 29 tháng 11 năm 2012 152
  • 151. Đoá Hồng Sen Lời khuyên con Con nào cũng phải có cha Có nguồn có gốc sinh ra ở đời Có đâu rơi tự trên trời Hay chui lỗ nẻ chơi vơi một mình. Công lao cha dưỡng mẹ sinh Cái nghĩa bú mớm chút tình chăm nuôi Ngay từ cái buổi nằm nôi Dạy ăn dạy nói dạy ngồi dạy đi. Lớn lên đi học đi thi Anh Hương anh Tú không thì Cử nhân Để cho con được thành thân Biết đem chữ nghĩa chữ nhân vào đời. 153
  • 152. Đằng Giang Nhìn xa trông rộng con ơi Chữ non chữ nước con thời chớ quên Công cha nghĩa mẹ đáp đền Chữ trung chữ hiếu chớ quên chữ nào. Mẹ cha ngày tuổi một cao Sức già yếu đuối hư hao mọi đằng Làm sao trụ mãi được chăng Khi tiên tổ gọi cũng rằng ra đi. Chuyện đời điêu bạc thiếu gì Thông minh trọng đạo ngu si khinh đời Hay chăng đạo đức con người Biết ăn biết ở biết người biết ta. Hà Nội, ngày 20 tháng 1 năm 2000 154
  • 153. Đoá Hồng Sen Tiếng gọi đò Văng vẳng bên tai tiếng gọi đò Gọi khi chưa đặng gọi càng to Gọi thì cứ gọi không ai cấm Đi có quyền đi hãy hiểu cho. Đằng ấy cần đi đằng ấy lội Tớ còn muốn ngủ tớ còn khò Đồng tiền phân bạc ai mà chẳng Quý nhất ở đời cái tự do. Hà Nội, ngày 8 tháng 10 năm 2012 155
  • 154. Đằng Giang Tìm tiên thơ Nâng ly cạn chén bạn ơi Mơ về đất lạ tìm nơi non bồng May chăng có gặp tiên không Hiểu ra huyền bí chất chồng ảo thi. Bao nhiêu là những diệu kỳ Để bao lữ khách có khi bàng hoàng Hồn thơ hẳn đọng tiếng vang Chắc rằng thơ sẽ sang trang đời mình. Trang thơ mình, trang thơ mình Chứa chan mộng ảo lung linh chiều tà Thôi cho qua, thôi cho qua Cùng nhau hãy cạn chén ngà hoàng hôn. Hà Nội, ngày 7 tháng 2 năm1982 156
  • 155. Đoá Hồng Sen Thương Thương vì từ chốn xa xôi Hồn quê lắng đọng bời bời trong tâm Mẹ cha già yếu âm thầm Chờ con năm tháng khôn cầm lệ rơi. Hà Nội, ngày 8 tháng 2 năm 2011 157
  • 156. Đằng Giang Thủy chung Anh ở đâu em ở đâu Chúng ta khi ở hai đầu con sông Mà ai chắp mối chỉ hồng Cho ta chung nhịp tim nồng bấy nay Như gió cuốn như men say Keo sơn quấn quít mảy may không rời Lưng trời còn có mây trôi Nước sông còn có khi vơi khi đầy Tình ta như gió với mây Lòng chung thủy mãi vẫn đầy thủy chung Dù đi đất cuối trời cùng Sắt son trọn nghĩa thủy chung vẹn tình. Hà Nội, ngày 7 tháng 9 năm 1957 158
  • 157. Đoá Hồng Sen Thanh Hóa ngời sáng Đất trời Thanh Hóa rạng ngời ngời Cảnh vẽ muôn màu đượm sắc tươi Trước mặt mang mang là biển thẳm Sau lưng ngất ngất núi cao vời. Trinh Nương voi chiến thù tan tác Lê Lợi gươm thần giặc tả tơi Ba triệu con tim truyền thống đẹp Danh thơm sử sách vọng muôn đời. Hà Nội, ngày 7 tháng 3 năm 2012 159
  • 158. Đằng Giang Thơ cùng rượu Thơ rượu rượu thơ quấn quít nhau Như hình với bóng giải hồn sầu Ai ơi có thấy thơ và rượu Lảo đảo liêu xiêu giống hệt nhau. Cũng nói cũng cười lệ cũng rơi Ngân nga đôi chút ý xa vời Đôi khi giúp họ nhanh vào giấc Bằng tiếng buồn buồn giọng ạ ơi. Khác chi cứu rỗi nạn mơi mời Tỏ vẻ ta đây rất chịu chơi Hào hiệp thanh tâm đầy nhiệt huyết Rượu thơ bốc lửa đẹp cho đời. Hà Nội, ngày 20 tháng 12 năm 1998 160
  • 159. Đoá Hồng Sen Tấm gương trong Đặng Thùy Trâm một tấm gương trong Rạng rỡ non sông tỏa sáng lòng Liễu yếu đào tơ ngăn cát bụi Cành hồng lá thắm chặn cuồng phong. Can trường thao lược dòng Trưng Triệu Chí khí hào hùng giống Lạc Long Áo trắng xả thân nơi chiến địa Anh hùng vì nước sự tồn vong. Hà Nội, ngày 29 tháng 7 năm 2007 161
  • 160. Đằng Giang Tất thái lai Bĩ cực mãi rồi tất thái lai Phong lưu đâu phải của riêng ai Bền gan vững chí thành cơ sự Chứ có ông trời đóng cửa ai. Hà Nội, ngày 12 tháng 9 năm 1978 162
  • 161. Đoá Hồng Sen Thăm chùa Bút Tháp Vùng trời Kinh Bắc mênh mông Chùa thiêng Bút Tháp tươi hồng nắng mai Thênh thênh tháng rộng năm dài Khuôn viên hoa nở thiền đài chuông ngân. Hà Nội, ngày 8 tháng 3 năm 2003 163
  • 162. Đằng Giang Thăm đền thờ cụ Nguyễn Quang Bích Cảnh nước non thiêng bát ngát trời Một vùng đất tổ vạn trùng khơi Rừng xanh núi biếc thêu màn gấm Đậm nét quê hương rạng ngời ngời Hai trăm năm trước cũng nơi đây Tiên động đồi cao thế trận bầy Tiền đồn chặn đứng quân xâm lược Khí phách cụ Hoàng lẫm liệt thay Bốn bề quân sĩ hò vang dội Gươm giáo sáng lòa tỏa ánh soi Khí thế bừng bừng như lửa cháy Quân thù khiếp đảm bạt hồn coi 164
  • 163. Đoá Hồng Sen Muôn người nhất nhất cùng chung sức Giữ vẹn non sông vững giống nòi Đền thờ hương khói tri ân cụ Đức cả tình cao vạn vạn lời. Hà Nội, ngày 13 tháng 9 năm 2011 Bùi Văn Biềng (tức Đằng Giang) Kính tặng nhà thờ cụ Nguyễn Quang Bích 165
  • 164. Đằng Giang Tám chục mùa đào Tám chục mùa đào đỏ sắc xuân Vượt qua tất cả mọi phong trần Vượt qua số phận luôn vươn tới Cái đích cuộc đời vẹn nghĩa nhân. Hà Nội, ngày 7 tháng 12 năm 2001 166
  • 165. Đoá Hồng Sen Tấm gương người liệt nữ Thùy Trâm xứng đáng tấm gương trong Mãi mãi soi chung triệu triệu lòng Thù hận non sông thề phải trả Căm hờn giặc nước quyết xung phong Má đào nối gót dòng Trưng, Triệu Áo trắng theo đòi bước Lạc Long Lịch sử tôn vinh người liệt nữ Đã vì Tổ Quốc sự tồn vong. Hà Nội, ngày 19 tháng 4 năm 2000 Bài này tác giả tự họa theo bài “Tấm gương trong” 167
  • 166. Đằng Giang Kỳ vĩ Điện Biên Thế kỷ hai mươi một Điện Biên Chiến công lừng lẫy cả muôn miền Thực dân cường bạo quen ngông ngược Đế quốc hung tàn vốn đảo điên Lửa hận non sông rừng rực cháy Khí thiêng dân tộc vẫn bùng lên Dồn thù vào chốn không đường thoát Hạ súng quy hàng giữa Điện Biên. 168
  • 167. Đoá Hồng Sen Biển đông Giữa cái nắng trưa hè gay gắt Hôm nay trời đẹp biển rất đông Kẻ lội người bơi thả sức vẫy vùng Mọi người cười reo nhảy lên tránh sóng. Tung tóe ánh vàng lung linh biển rộng Trườn lên như những con rắn từng từng lớp lớp biển sóng mênh mông Cứ nghiêng ngả chơi vơi giữa khoảng không Hàng ngàn chấm đen nhấp nhô theo chiều sóng vỗ. Cát dưới chân không ngừng chuyển chỗ Người vui cười không mấy lúc để yên Lòng nao nao theo từng lớp sóng triền miên Ôi thật thoải mái vui tươi và khỏe khoắn. Hà Nội, ngày 7 tháng 6 năm 2009 169
  • 168. Đằng Giang Biển nhớ Biển rộng hôm nay ít tiếng cười Trời im sóng lặng nhớ ai thôi Mây vờn lạnh lẽo bay theo gió Thoáng tiếng hoàng hôn gọi biển khơi. Xa tít chân mây tận cuối trời Thuyền ai đủng đỉnh giữa trùng khơi Giăng buồm đón lấy chùm hoa nắng Rủ xuống lòng khơi óng ánh ngời. Sò biển vui đùa đuổi cát trôi Hải âu sải cánh giữa lưng trời Rỡn đùa vui thú chơi cùng gió Khúc khích cười vang rộn cả trời. 170
  • 169. Đoá Hồng Sen Kẻ hẹn người hò đến biển chơi Đang khi biển vắng hóa đông người Vài con sứa đỏ bập bềnh sóng Mặc ả mặc anh cứ phớt đời. Em ở đâu rồi có nhớ tôi Cho dù chỉ chút ít mà thôi Cũng là gợi nhớ tình xưa trước An ủi cùng nhau kẻo nợ đời. Hà Nội, ngày 17 tháng 6 năm 2002 171
  • 170. Đằng Giang Biển vắng Con sóng theo nhau tận cuối trời Xô vào bờ cát giữa chơi vơi Buồm căng gió lộng cồn cồn sóng Mây trắng in hình mặt biển khơi. Vỏ ốc nằm trơ trên cát mịn Đã theo làn nước sóng ngầu ngầu Để rồi phiêu bạt ra khơi lạnh Trời đất mang mang thẳm một màu. 172
  • 171. Đoá Hồng Sen Nước mặn hơi nồng vị gió đông Bốc lên mây trắng giữa mênh mông Như ngàn mớ tóc chùm tia nắng Quyện đến chân mây giữa hửng đông. Biển càng vắng vẻ cả trăm chiều Tịch mịch thăng trầm cảnh quạnh hiu Thiếu những bàn tay cùng trí tuệ Làn nên sự nghiệp với bao điều. Hà Nội, ngày 11 tháng 8 năm 1998 173
  • 172. Đằng Giang Bài đố vui Đố ai cơm thúng nước hàng thùng Thấy gái tim nồng chẳng đợi rung Tật ngủ miên man không thể đếm Hoàn cầu khắp cả biết danh ông. Hà Nội, ngày 7 tháng 2 năm 1952 174
  • 173. Đoá Hồng Sen Bến đợi Em từ phương ấy xa xôi Theo mây theo gió giữa trời mênh mông Về nơi đất lạ người đông Đượm trong ánh mắt vẻ nồng nàn yêu. Tuổi em ư trẻ hơn nhiều Long lanh mắt biếc phiêu diêu má hồng Tóc em mềm mại bềnh bồng Làn da trắng mịn cho anh xiêu lòng. Có chăng duyên nợ hay không Để anh mong đợi chờ trông một ngày Em ơi theo gió theo mây Trở về bến đợi anh đây sẵn chờ. Hà Nội, ngày 19 tháng 9 năm 1954 175
  • 174. Đằng Giang Yêu ghét Nhân sinh yêu - ghét lạ chi Cuộc đời dâu - biển có gì khác đâu Ta sinh đâu, ta ở đâu Chỉ vì chút nghĩa mà sâu nặng tình. Dẫu cho xấu - tốt đẹp - xinh Trên đời ai sống một mình mình đâu Khi yêu chẳng kể nghèo giàu Trái tim bật khóc bởi câu ân tình. Lúc sóng gió lúc thân vinh Có người chia sẻ chút tình lại qua Dẫu rằng cao thấp gần xa Ví chăng có lệch thì ta kê bằng. Hà Nội, ngày 4 tháng 2 năm 1974 176
  • 175. Đoá Hồng Sen Chúc mừng Đằng Giang Đọc xong vào giữa trưa xuân Đoá Hồng Sen đẹp trăng ngần thanh cao Đằng Giang thi sĩ tự hào Ung dung đĩnh đạc đi vào thi ca. Non xanh nước biếc bao la Chúc mừng thi sĩ đượm đà sắc hương Tương lai thánh địa thi trường Có nhiều sáng tác văn chương muôn màu. Chúc mừng thi hữu thành công Đẹp tươi tác phẩm SEN HỒNG thăng hoa. 12g10p trưa thứ hai 1-4-13-21-2-QL Nhất Anh 177
  • 176. Đằng Giang An phận tuổi già Một cõi đời người cũng quá mau Bon chen tranh cãi giật giành nhau Để rồi mắc mớ vương sầu hận Giữ lại trong lòng những nỗi đau. Sự việc đến nhanh ngoài ý muốn Lỗi rồi quyết phải sửa cho mau Đừng cho qua để đời đàm tiếu Tiếng xấu lưu truyền mãi mãi sau. Hà Nội, ngày 28 tháng 8 năm 2003 178