Bài viết về Giám đốc Nhà hát Kịch Việt Nam Nguyễn Thế Vinh, người đã lãnh đạo "Anh cả đỏ" của nghệ thuật kịch Việt Nam suốt 5 năm đạt nhiều kết quả tốt đẹp.
Toàn cảnh văn hóa, thể thao, du lịch - Số 1192 - vanhien.vn
Giám đốc của chúng tôi
1. GIÁM ĐỐC CỦA CHÚNG TÔI…
Lê Trinh
Chuyên viên Phòng Nghệ thuật – Nhà hát Kịch Việt Nam
Điện thoại: 0919 022 093 – Email:letrinh.nhk@gmail.com
Đêm 29 tháng 10 năm 2017, đêm biểu diễn báo cáo vở “Hồng lâu mộng” của Nhà
hát Kịch Việt Nam là một đêm diễn đặc biệt. Bởi đây là vở diễn Nhà hát được Bộ
Văn hóa, Thể thao và Du lịch đặt hàng; là vở diễn do Đạo diễn nước ngoài dàn dựng,
là vở diễn tổng kết công tác nghệ thuật năm 2017… và đặc biệt hơn cả, là vở diễn
cuối cùng mà Giám đốc Nguyễn Thế Vinh của chúng tôi đứng ở vị trí Chỉ đạo nội
dung chương trình…
Những ngày đầu đương nhiệm khó khăn…
Giám đốc Nguyễn Thế Vinh sinh năm 1957, quê gốc tại tỉnh Ninh Bình. Ông từng
theo học Nhạc công khóa 6 của Trường Nghệ thuật Quân đội (nay là Đại học Văn
hóa Nghệ thuật Quân đội). Ông vốn là một trong hai vị Phó Giám đốc năng động của
Nhà hát Tuổi trẻ, đảm đương nhiều trọng trách về công tác đối ngoại, marketing
trong hơn 10 năm. Năm 2012, trước những sóng gió về nhân sự và tổ chức, ông được
lãnh đạo Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch điều động về giữ chức Giám đốc Nhà hát
Kịch Việt Nam.
Trong tâm trí của những nghệ sĩ, cán bộ nhân viên Nhà hát Kịch Việt Nam, họ vẫn
còn nhớ như in những ngày đầu khi Giám đốc Nguyễn Thế Vinh về nhậm chức. Cơ
sở vật chất xuống cấp trầm trọng, rạp biểu diễn chỉ có 150 ghế, cơ ngơi là một dãy
nhà nhếch nhác phía sau Nhà hát Lớn; đội ngũ cán bộ thiếu và yếu… Đứng trước
những khó khăn hiện tại, nhìn về quá khứ hào hùng vốn có của đơn vị từng được
mệnh danh “Anh cả đỏ”, và hướng tới tương lai, vị giám đốc ấy đã bắt tay vào công
việc xây dựng đội ngũ nhân viên và xốc lại tinh thần. Những dự án sửa sang lại Nhà
hát, rạp biểu diễn được thiết lập; công tác cán bộ, tuyển chọn nhân viên; xây dựng nề
nếp làm việc được hình thành… Có những khó khăn tưởng chừng như không thể
vượt qua, nhưng cuối cùng, với tinh thần và ý chí “Không gì là không thể”, người
lãnh đạo ấy đã vượt qua.
Rồi ngày tháng qua đi, với sự chỉ đạo của người giám đốc tài ba, mọi việc dần đi vào
ổn định. Cán bộ, nghệ sĩ, nhân viên… bắt đầu thấy yêu cơ quan, yêu đồng nghiệp.
2. Tinh thần của tất cả mọi người dần dần cùng chung một hướng: cùng đoàn kết và xây
dựng Nhà hát đi lên. Đến nay, Nhà hát đã có những bước thay đổi và chuyển mình
đáng ghi nhận. Những đêm diễn đỏ đèn trên sân khấu, phòng truyền thống ấm cúng
và sang trọng, đội ngũ phục vụ chăm chỉ nhiệt tình. Rồi những vở diễn của Nhà hát
bắt đầu lấy lại thương hiệu và vị thế trong lòng công chúng: “Tai biến”, “Lâu đài
cát”, “Bệnh sĩ”, “Kiều”, “Hamlet”, “Romeo và Juliet”… đã dần khẳng định điều
đó. Khán giả bắt đầu tìm đến Nhà hát Kịch Việt Nam, yêu mến những vở diễn và đón
chờ những vở diễn. Đó thực sự là một kỳ tích mà ở thời kỳ trước, nhiều người nghĩ
rằng sẽ thật khó có thể lấy lại được.
Một người Giám đốc có TÌNH, có TÂM
Ở cương vị Giám đốc, ông vừa là người lãnh đạo, vừa là người đồng nghiệp lại là
người anh, người chú… của tất cả mọi người. Sự gần gũi và thân thiện, sự tận tâm và
nhiệt huyết… khiến cho nhân viên cấp dưới đều nể phục. Ông đã tạo ra một môi
trường cơ quan trong sạch lành mạnh, không cờ bạc rượu chè bê bối, nội bộ đoàn kết
và không chia rẽ… mọi người đều chăm chỉ làm việc, yêu cơ quan như ngôi nhà thứ
hai của mình…
Với thế hệ thanh niên, ông luôn động viên và thúc đẩy cho hoạt động phong trào đi
lên theo đúng tinh thần xung kích, tình nguyện. Ông là vị Giám đốc có tâm, quan tâm
thăm hỏi nhân viên tận tình. Có lẽ khó tìm thấy một người Giám đốc nào mà đến tận
nhà thăm hỏi nhân viên cấp dưới lúc ốm đau; khó tìm thấy được một lãnh đạo thức
đêm thức hôm cùng nghệ sĩ những khi luyện tập; và khó có thể tìm thấy được một
người lãnh đạo nào tự tay cúi xuống nhặt từng mảnh rác rơi vãi ở cơ quan để làm
gương cho nhân viên của mình…
5 năm – một nhiệm kỳ Giám đốc, những gì Giám đốc Nguyễn Thế Vinh để lại cho
Nhà hát Kịch Việt Nam là quá nhiều. Người thuyền trưởng ấy đã chèo lái con thuyền
của Nhà hát từ khi gặp sóng gió, đầy khó khăn vất vả đến ngày vui vẻ, yên an. Một vị
lãnh đạo nghỉ hưu để lại trong lòng toàn bộ nhân viên biết bao nhiêu tiếc nuối. Cho
đến ngày về hưu, người Giám đốc ấy vẫn trăn trở vì vẫn chưa xin được cho anh em
nghệ sĩ, nhân viên của mình một cơ ngơi rộng rãi…
Hà Nội cuối thu đầu đông…
Dẫu biết rằng tuổi tác và thời gian trôi đi là không lấy lại được, dẫu biết rằng thời thế
- thế thời, dẫu biết rằng vẫn sẽ được gặp lại nhau… nhưng vẫn thấy có gì đó bâng
khuâng khó tả, vẫn có gì đó tiếc nhớ, có gì đó xót xa…
Giám đốc của chúng tôi về hưu, sẽ có nhiều thời gian hơn bên gia đình; lúc rảnh rỗi
an nhàn bên vườn rau ao cá và để lại cho chúng tôi – những nhân viên, nghệ sĩ của
Nhà hát Kịch Việt Nam một nỗi nhớ nguôi ngoai.
3. Và chúng tôi, những thế hệ thanh niên trẻ của Nhà hát Kịch Việt Nam vẫn nhớ mãi vị
Giám đốc có Tâm – có Tài; và vẫn nhớ mãi những gì mà người Giám đốc ấy đã
truyền đạt và tiếp lửa; cho chúng tôi thêm yêu Nhà hát, cho chúng tôi sống với tâm
sáng của mình…
Cho đến những ngày kết thúc nhiệm kỳ, Giám đốc của chúng tôi vẫn giản dị là vậy.
Không học hàm học vị, không danh hiệu Nghệ sĩ Ưu tú hay Nhân dân, không vênh
vang với đời. Danh xưng từ những ngày đầu về Nhà hát Kịch Việt Nam sẽ mãi mãi
gắn liền trong tâm trí và trái tim chúng tôi: Giám đốc Nguyễn Thế Vinh.
./.
- 4 -