Chinh phu ngam HONG LIET BA Dien nom BUI HANH CANTin Hà Đăng
Tập thơ Chinh Phu Ngâm của Hồng Liệt bá (?) Phần chữ Hán là bản sưu tầm của Hoàng xuân Hãn trong "Chinh phụ Ngâm bị khảo" (1953). Cụ Bùi Hạnh Cẩn diễn nôm, bản mới nhất đăng lần đầu ở đây!
Tập thơ (phần 2) thơ bốn câu thời Đường Tống (TQ) được cụ Bùi Hạnh Cẩn dịch năm 2010 theo nguyên thể thất ngôn tứ tuyệt. Tập thơ gồm 428 bài thơ Đường do 170 tác giả thời Đường Tống sáng tác. Cụ Bùi Hạnh Cẩn dịch thành 442 bài, Sách chưa xuất bản. Nếu muốn in ấn kinh doanh phải xin phép tác giả.
TẬP THƠ KHUNG KỶ NIỆM CỦA NHÃ MY VÀ BẠN BLOGGERSTin Hà Đăng
Tập thơ "Khung kỷ niệm" của Nhã My và bạn bloggers đã chuyển các font đăc biệt sang 2 kiểu font thông dụng để ai cũng có thể đọc dược trên Slideshare.net
7. LỜI TỰA
“KHƠI XA”
(Nỗi lòng của người con xa xứ)
Đọc thơ Nhã My là đi vào thế giới của một
hồn thơ đầy nữ tính để cảm ra cái thực.
Em lạc mấy mùa trăng cố xứ
Hồn đi hoang lữ thứ xa đưa.
Đó là nỗi nhớ quê bên kia bờ đại dương
thương nhớ:
Đâu rồi một tiếng gà trưa
Gáy bên hàng dậu lưa thưa bồi hồi.
Sài gòn chợt mưa chợt nắng
Người về chợt nhớ chợt mong
Tôi chợt nhớ hoa dã quỳ lối nhỏ
Khoe sắc vàng óng ả nắng yên lành
Bên trời viễn xứ loay hoay
Mù xa cố lý trắng mây nghìn trùng.
Đó là nỗi hoài niệm tình yêu đầu đời của cái
thời mộng mị say sưa mà “xưa em lỡ một lời thề
Khơi 7 Xa
8. / trăng khuya còn đó bên trời gió đưa”:
Người ở đầu sông ngóng cuối sông
Hẹn nhau mà có được tương phùng
Tóc xanh đã nhuốm màu mây bạc
Và ánh mắt sầu tiếc mông lung.
Em về xé toạc áo đông
Đem xuân đến sớm cho lòng anh say
Người xưa nhớ lối tình xưa
Riêng ta giữ mãi hương thừa xót xa
Rừng cây chết lá bao lần
Đời ta đếm tuổi vô ngần nhớ nhau
Nếu như có tiếc tình đầu
Thì xin tóc bạc đổi màu thanh xuân
Người ơi hoa bưởi hoa cau rụng
Sỏi đá buồn theo bước ngập ngừng
Mười năm chẳng thể dài hơn nữa
Mà ngắn bao nhiêu ước mộng đầu
Ta gói thời gian trong lớp bụi
Đã màu rêu úa lạnh đời nhau.
Cái tình thơ của Nhã My là cái tình đọng lại
với thời gian để không thể nào quên được
Nhã My 8
9. Bây giờ tóc điểm sương
Em về gom thương nhớ
Yêu nhau ngày một vội
Trăm năm hơn gì không
Lối xưa buồn Vạn Hạnh
Vĩnh Long chiều mưa bay
Bên ai lòng không hẹn
Chăn gối buồn xa xôi
Nghìn câu thơ viết dở
Chữ nghĩa chẳng vơi sầu
Trăm năm đành lỗi hẹn
Riêng em một sầu thôi.
Trùm lên cái “hoài niệm” về cố xứ, về tình
xưa: thơ Nhã My suốt một đời thơ là cái đau cái
buồn về cái kiếp người (con người Việt Nam
đương đại).
Bốn mươi năm cũng là ta
Nước xuôi bèo dạt nguồn xa chưa về
Quê hương biền biệt phương trời
Bâng khuâng một mảnh trăng thề gầy hao.
Mùa tiếp mùa qua người không thấy
Tóc phủ màu sương nhớ bâng khuâng
Khơi 9 Xa
10. Nửa vòng trái đất sầu quan ngoại
Ngọn sóng chơi vơi nhớ chập chùng
Khung trời quan ngoại mờ sương khói
Thì trách làm gì nhân ảnh phai
Dài tay đếm cạn tháng ngày
Chén sầu uống cạn, xót trời tha hương
Tàn thu nhặt chiếc lá rơi
Gởi theo gió cuốn mộng đời xa xưa
Trùng dương ngọn sóng xa khơi
Chim bay lặng lẽ bên trời buồn chăng?
Chao ôi, xưa nay thơ là người, thơ là tiếng
lòng, tiếng con tim… Thơ Nhã My cũng là vậy,
nhưng là tiếng con tim thâm trầm, tỏa một hồn
thơ lên tới cao xanh:
Non cao xõa tóc mây trời
Cầm bằng có gió thảnh thơi một mình
Trăng treo đêm vắng lặng thinh
Vẫy bàn tay đón một mình chơ vơ.
Để:
Giấc mơ gom mấy cho vừa
Đời người đào thải mấy mùa thương đau.
Nhã My 10
11. Về nghệ thuật:
Nhã My làm thơ thuộc diện “người có tuổi”.
Nghệ có nghề: một thứ thơ bàng bạc, lãng đãng
và một chút ly tao, của một thoáng “trung niên
thi sĩ” Bùi Giáng của một lớp thi nhân đầy nữ
tính, để cho tình mãi không phai, sầu muộn mà
không bi lụy hồn thơ chân thật tình đời, lỡ tình
nhưng không hận tình… tất cả chỉ còn “hoài
niệm” những nét vàng phai thương nhớ.
Thơ Nhã My ngôn ngữ tinh luyện cổ phong
với những hình tượng thơ đẹp, thể loại đi với ý
thơ luôn mới để tạo ra tứ lạ (mỗi bài mỗi kiểu,
một giọng điệu khác nhau) nên đọc không nhàm
chán.
Thơ nữ, ở cái tuổi không còn trẻ nữa, mà viết
được những câu như “chăn gối buồn xa
xôi”,“Chiêm bao tình cũng mong manh / Buồn
thu tiếng gió năm canh thở dài” “Nổi chìm
trong bóng nguyệt gầy / Tình tôi nỗi nhớ lấp
đầy không gian”... thì cũng đáng đọc.
Ở Nhã My, với bạn đọc sẽ thấy “Nàng” là
“chiếc áo trắng” với “tà áo mỏng / trắng cả trời
ban trưa” của một khơi xa hoài niệm với “Gió
lùa trêu khóm lá / Anh nghe hồn đong đưa”…
Khơi 11 Xa
12. Đó là nữ thi sĩ thả hồn, chắp đôi cánh cho tay
bay đến những chân trời viễn mộng.
Góc thành Nam Hà Nội, 27/08/ 2014
Nguyễn Khôi
( Nhà văn Hà Nội)
Nhã My 12
13. Khơi 13 Xa
TÂM CẢM
1
Tàn thu nhặt chiếc lá rơi
Gửi theo gió cuốn mộng đời xa xưa
Hỏi mây phiêu bạt bao mùa
Có nghe tiếng gió thổi lùa hay không.
2
Mây trôi mấy nẻo bềnh bồng
Bên khe bất chợt nụ hồng nở hoa
Trăng kia lạc cõi ta bà
Màu phai vàng úa ngày qua tháng về.
3
Xưa em lỡ một lời thề
Trăng khuya còn đó bên trời gió đưa
Người đi bao dạo nắng mưa
Chuyện xưa thôi đã như chưa nhớ gì.
4
Mùa thu lá khóc thầm thì
Vàng như muôn thuở dã quì trổ bông
Trong sương nở đóa sen hồng
Theo người gieo hạt từ tâm một đời.
14. 5
Trùng dương ngọn sóng xa khơi
Chim bay lặng lẽ bên trời buồn chăng?
Dấu trong sỏi đá khô cằn
Bước chân rùa biển mấy lần đi qua.
6
Tóc em mấy đợt cài hoa
Câu thơ rớt đọng trong ta giọt sầu
Tiễn nhau qua cuộc bể dâu
Lời xưa tiếng vọng bên lầu mộng mơ.
7
Nhánh đời quấn mỏng sợi tơ
Bỏ quên tiền kiếp bên bờ tái sinh
Thả hương rào bắt giọt tình
Đa mang duyên nợ ba sinh đoạn trường.
8
Vó câu mù mịt tà dương
Canh chày bạc bẽo đôi đường phượng loan
Sương rơi từng giọt mỏi mòn
Trăm năm gởi lại bên non lối về.
9
Non cao xỏa tóc mây trời
Cầm bằng cơn gió thảnh thơi một mình
Trăng treo đêm vắng lặng thinh
Vẫy bàn tay đón một mình chơ vơ.
Nhã My 14
15. 10
Mùa xuân bướm hẹn hoa chờ
Gánh tình đem đổ sông mơ ngập ngừng
Nhìn mây xuống ngọn lưng chừng
Đài sen thoáng nở rưng rưng nụ đời…
■
Khơi 15 Xa
16. QUỲNH HƯƠNG
Quỳnh hương một đóa về đêm
Màu hoa trắng mãi bên thềm năm xưa
Giấc mơ gom mấy cho vừa
Đời người đã trải mấy mùa thương đau
Quỳnh hương cánh mỏng phai màu
Gửi theo cơn mộng lạc vào ý thơ
Em - loài hoa ủ hương đêm
Ta - thân cơn gió ru êm đợi tình...
■
Nhã My 16
17. CHIỀU THU
Vách trời mờ mây phủ
Lối nhỏ uốn nên đường
Em về chiều thu vắng
Chim vạc buồn kêu sương
Từng hàng cây trút lá
Vàng bay trong gió đưa
Cung đàn rơi huyễn hoặc
Âm trầm vọng xa xưa
Lang thang chân em bước
Thinh lặng bóng chiều mưa...
■
Khơi 17 Xa
18. CHUYỆN CHÚNG MÌNH
(Tặng anh TT thay một lời cảm ơn )
Em đi nắng tắt
chiều mây tím
Lá cỏ u buồn
níu bước chân
Mùa tiếp mùa qua
người không đến
Tóc phủ màu sương
nhớ bâng khuâng
Nửa vòng trái đất
sầu quan ngoại
Ngọn sóng chơi vơi
nhớ trập trùng
Trời chia hai mảnh
hồn hoang hoải
Nhã My 18
19. Theo dấu tình đau
úa trăng phai
Lặng lẽ mà đi
tiếc những gì
Đời còn qua mấy
cuộc phân ly
Em đi đi mãi
tình không hẹn
Sương gió thời gian
lỡ xuân thì
Một giấc phù vân
một chuyện tình
Và còn thương mãi
mấy lênh đênh
Em đi thôi nhé
xua hờn tủi
Định mệnh phân đôi
chuyện chúng mình...
Khơi 19 Xa
■
20. EM ĐI
Em đi mộng đã tình cờ
Gió mây bèo nước đôi bờ phù du
Chênh chao mấy tuổi sương mù
Lời ca dao khóc thiên thu khói mờ
Trăng sầu rụng giấc bơ vơ
Nhớ thương để lại bến bờ tịch liêu...
■
Nhã My 20
21. Khơi 21 Xa
HÈ
Trường cũ đó mùa hè phượng thắm
Cổng khép buồn nỗi nhớ xa xăm
Người về lá gió bâng khuâng
Chân theo lối cũ cũng ngần ấy thương
Hoa đang nở bên đường thắm rộ
Tiếng ve buồn than thở bi ai
Còn đây vẫn nét trang đài ?
Ai che nón lá tóc dài thướt tha
Theo nắng hạ ngàn hoa rơi đỏ
Phủ sân trường còn đó hè ơi
Tháng năm nhung nhớ chợt về
Gom bao kỷ niệm bên lề ngẩn ngơ
Em còn có ngây thơ mùa cũ ?
Miệng vẫn còn hé nụ cười xinh ?
Đong đưa mắt liếc thật tình
Chao ôi ! Sao để cho mình nhớ ai…
■
22. Ở PHI TRƯỜNG
Ở phi trường người đông, người đông
Kẻ ngược người xuôi như cá lội rối dòng
Chợt thấy nhỏ nhoi trên đường xa thẳm
Lưu luyến chút tình vạn dặm có chờ mong?
Ở phi trường người xa, người xa
Ánh điện đèn cao nhân ảnh có nhạt nhòa ?
Nắm lấy bàn tay một thời đưa đón
Ánh mắt nhìn theo trời cách xa.
Ở phi trường người đi, người đi
Lưu luyến buồn vui chẳng biết nói gì
Nhìn áng mây bay qua khung cửa kính
Thử hỏi đời mình qua mấy cuộc chia ly....
■
Nhã My 22
23. LỤC BÁT TRÊN CAO
Bây giờ đang ở trên cao
Dưới kia sông núi một màu viễn du
Trời xa lớp lớp mây mù
Bay bay cánh mộng thiên thu có ngừng?
Bây giờ đang ở lưng chừng
Dưới kia ai nhớ tình ngừng ngập xa
Trời xanh sắc thẳm trời xa
Mông mênh vạn lý nhạt nhòa mênh mông
Bên trời viễn xứ ngùi trông
Thương về cố lý mà mong tương phùng
Tay đan sợi nhớ mông lung
Nỗi niềm xin gửi không trung đợi chờ...
■
Khơi 23 Xa
24. THÁNG BA
Năm nào em cũng trở lại vào tháng ba
Cánh phi cơ chao nghiêng trên bầu trời đầy mây
trắng
Thành phố biển cũng vừa hết mưa
Những giọt nắng hồng nhẹ yếu ớt rơi thành vệt
dài trên thềm cỏ xanh
Và hàng đào trụi lá với những nụ non còn bum
búp
Buổi sáng sương giăng và buổi chiều cũng có
sương giăng
Tấm màn mỏng như một giải lụa tơ mềm giắt
ngang qua bên kia sườn núi
Căn nhà nhỏ ẩn mình trong màn sương bao la
Em về vào tháng ba
Khi bên kia quê hương có một ngày vui riêng
dành cho người phụ nữ
Với rất nhiều hoa lời chúc và khẩu hiệu
Nhưng ai có thật sự ngắm nhìn hàng triệu
giọt mồ hôi
Nhã My 24
25. Đổ trên trán trên lưng của các mẹ các em
dưới cái nắng oi nồng nơi truông rẫy ruộng
nương
Những giọt mồ hôi mặn ủ thành mùi khai nồng
trên lớp áo quần
Của những người phụ nữ suốt đời không biết
nước hoa và son phấn
Chỉ biết lo cho chồng và con
Bằng sức lao động miệt mài cho tới khi kiệt sức
Vẫn chưa có được nụ cười và tình yêu cho tới
lúc buông tay
Ơi tháng ba nắng hắt buồn trên những đồng
ruộng nương khoai
Những luống chè cà phê những công trường xây
cất những khu chợ lèo tèo
Hay thời gian chảy từng giọt nặng nề trôi
trong những xí nghiệp đèn mờ buổi tối tăng ca.
Tháng ba với những cuộc ăn chơi xa hoa vẫn
tiếp tục hằng đêm
như mùa xuân không bao giờ chấm dứt
Nơi thị thành đầy xe cộ
của những kẻ giàu sang
Khơi 25 Xa
26. Hay ở những quán bia ôm lả lơi bên những tiếng
nói cười
trong nhưng cuộc truy hoan vội vã
Tất cả chỉ vì tiền mà đánh đổi nhân tâm
Tháng ba vui buồn nơi vùng đất xa xăm
Hỏi có được mấy ai hiểu được những giọt nước
mắt âm thầm và những giọt mồ hôi
của những người phụ nữ
Nơi này là tháng ba không chỉ của riêng em
Không có hoa và khẩu hiệu
Chỉ có những người chồng người cha bên vợ con
đẩy chiếc xe chất đầy đồ ăn trong siêu thị
Chàng thanh niên thay tả cho con trên chuyến xe
buýt đông người
Tháng ba của những nụ cười
Bình yên và hạnh phúc
Tháng ba của cuộc đời rất thật
Tháng ba bình thường như những tháng khác ở
trong năm…
■
Nhã My 26
27. Khơi 27 Xa
MÙA ĐÔNG CALI
Bởi vì mang tên của Sài gòn
Nên Little mùa đông vẫn ấm
Nắng vàng nhẹ trải dài trên đại lộ
Trên hàng cau hàng chuối giống quê nhà
Nắng ngập ngừng đùa trên những lối hoa
Và em gái mái tóc màu đen óng mượt
Em vẫn thế dịu dàng từng bước
Môi vẫn cười mắt xếch Á Đông
Để lòng tôi bối rối ngập lòng
Lời ngọng nghịu nghe sao thương thương quá
Lời thỏ thẻ em kêu Ba Má
Tôi mềm lòng...ơi nghe tiếng Việt Nam
■
28. VỌNG TÌNH
Sao rụng chờ bình minh đến
Sương còn mấy hạt rơi rơi
Cơn gió lay lay ngọn nến
Tình hồng sót lại chưa vơi.
Vạt trăng khều lơi giấc ngủ
Mộng về phủ kín chăn đơn
Lá lay gọi hồn mùa cũ
Kèo nài nỗi nhớ xa hơn.
Sợi tình theo mưa vừa rụng
Buồn tìm đoạn đứt mang theo
Không gian hốt nhiên đứng sụm
Bên trời mây lặng trăng treo.
Đèn vẫn chong đêm đợi sáng
Lời ca da diết chưa ngừng
Lỡ mai tình nồng đã cạn
Vấn vương chiếc bóng lưng chừng.
Bên hiên lao xao tiếng lá
Mơ màng dáng ngọc xa xưa
Thẹn thùng hỏi ai vàng đá
Ngàn năm tình vẫn như đùa.
■
Nhã My 28
29. BÀI THƠ VIẾT LẠI
(Tặng Trần Nhàn)
bốn mươi năm vẫn nhớ lời
câu thơ mùa cũ một thời dấu yêu
hoàng hôn nhuộm nước sông chiều
trên không gió giật cánh diều đã xa
bốn mươi năm cũng là ta
nước xuôi, bèo dạt – nguồn xa chưa về
quê hương biền biệt phương trời
bâng khuâng một mảnh trăng thề gầy hao
bốn mươi năm tưởng ngày nào
tóc xanh đã bạc lạc vào bến mê
bóng mây trôi dạt chiều quê
cánh chim viễn xứ bốn bề bơ vơ...
■
Khơi 29 Xa
30. MƯA
Mây xám quá bầu trời quen thành lạ
Mưa mưa hoài ướt cả ngày đêm
Lạnh cỏ cây làm trôi đất sỏi
Lạnh cả lòng người mấy tuổi chênh vênh
Mưa mưa mãi ướt cả đời con gái
Ướt tóc mềm ướt mắt nhung đen
Ướt lòng nhau những đêm chờ đợi
Mắt nhìn nhau thề ước ở bên đèn
Mưa mưa đến trôi cuộc tình nông nổi
Về hai phương buông thỏng giấc mơ đầu
Em đứng lặng hứng giọt buồn nhung nhớ
Và xót xa giọt lệ gửi về đâu
Tình năm cũ đã quen giờ thành lạ
Mưa mưa rơi theo nước chảy qua cầu...
■
Nhã My 30
31. Khơi 31 Xa
GIẬN HỜN
Thì cứ giận hờn cho thêm nóng
Lạnh làm chi tình có chết bao giờ
Em vẫn giữ một lời dù không nói
Dẫu anh buồn và trách cứ vu vơ.
Anh không biết lời trong tim là thật
Ánh mắt nhìn tia lửa đốt hồn xiêu
Bàn tay ấm là niềm tin chờ đợi
Dẫu chưa từng nói một lời yêu.
Anh không biết cuộc tình xa tay với
Trách làm chi tan họp ở trên đời
Ngàn sao chết giữa trời xa vời vợi
Em vẫn là kẻ tội nghiệp người ơi...
■
32. 6KHƠI XA
Em lạc mấy mùa trăng cố xứ ?
Hồn đi hoang lữ thứ xa đưa
Nhớ thương một mái nhà xưa
Bên hiên tiếng võng mẹ đưa trĩu lòng.
Trời viễn xứ buồn trông quê cũ
Để nỗi buồn ũ rũ chiều mưa
Đâu rồi một tiếng gà trưa
Gáy bên hàng dậu lưa thưa bồi hồi.
Em ngày cũ xa xôi cách trở
Đường tương lai vạn thuở lao đao
Chuyện tình một giấc chiêm bao
Dung nhan đã héo nhạt màu áo phai ?
Trăng đã úa bên trời quan ngoại
Mây giăng đầy mấy ải non cao
Bước chân ghềnh đá chênh chao
Khơi xa sóng vỗ bạc đầu nhớ thương…
■
Nhã My 32
33. Khơi 33 Xa
VÀNG HOA
(Tặng Huỳnh Hoa)
Vàng hoa trong nắng hanh vàng
Em về áo lụa ngỡ ngàng bước chân
Ơ kìa gió nhẹ bâng khuâng
Vàng hoa mắt ướt mùa xuân thẹn thùng
Tóc mây bỏ lửng lưng chừng
Gót sen êm ả ngập ngừng lối xưa
Hoa vàng từng cánh đong đưa
Ru tôi vào mộng cũng vừa chớm yêu...
■
34. ÁO THU
Xưa em phơi áo giữa thu phong
Lá vàng cài trên lụa rực hồng
Nay áo đã cuốn về thiên cổ
Lá vàng bay lạnh nỗi niềm không.
Phạm Thiên Thư
Thu phong rơi nhẹ lá vàng
Phủ lên màu áo ngập tràn sắc thơ
Áo bay lụa mỏng tình cờ
''Ngày xưa Hoàng Thị'' ơ hờ nhớ thương
Áo nay lạc chốn vô thường
Chìm trong hư ảo hai đường sắc không
Áo xa hương lạc giữa dòng
Nghe hơi thu lạnh mênh mông người về
Lá thu rơi nhẹ bên lề
Tiếng thu đồng vọng đam mê khúc tình…
■
Nhã My 34
36. ĐÀN
Đôi tay rung nhẹ phím đàn
Xôn xao tiếng gió mơ màng chân mây
Phải chi tha thiết bao ngày
Nâng niu em giữ trong tay ân tình
Phải chi duyên phận đôi mình
Trăm năm không phải cuộc tình thoáng qua
Đôi tay em trắng ngọc ngà
Màu trăng năm cũ đậm đà nhớ nhung ?
Đàn buông tiếng nhạc tơ chùng
Ôi ngày nay nhắc tương phùng ngàn sau ?
Tiếng thương sao vọng cung sầu
Để cho tình khóc biển dâu bên đời ?
■
Nhã My 36
37. Khơi 37 Xa
MƯỜI NĂM
(Tặng anh TT)
Ta về như bóng mây qua ải
Lặng lẽ trời buồn vắng trăng sao
Về đâu muôn dặm đời hoang hoải
Lá chết ngập ngừng mấy nỗi đau.
Vĩnh biệt đâu là người đã mất
Mà đời không được bước cùng nhau
Mười năm lặng lẽ em giờ đã
Tình chết ngậm ngùi bóng vó câu.
Ta về sợi tóc màu sương điểm
Nghe nặng thời gian nước qua cầu
Bóng ai thăm thẳm ngoài cõi vắng
Trong chốn hoang đường trắng nẽo xa.
38. Lời thề buổi ấy còn mang nặng
Nhưng đủ buộc đời ta nhớ ta.
Người đi hoa bưởi hoa cau rụng
Sỏi đá buồn theo bước ngập ngừng
Em đã chết lòng theo xác pháo
Áo hoa thờ thẩn nắng cài song.
Mười năm đâu kể là dâu bể
Một giấc mộng thôi quá não lòng
Cho dẫu tình đôi ta vẫn đợi
Chắc gì đã được tỏ mà mong.
Mười năm chẳng thể dài hơn nữa
Mà ngắn bao nhiêu ước mộng đầu
Ta gói thời gian trong lớp bụi
Đã màu rêu úa lạnh đời nhau…
■
Nhã My 38
39. EM VỀ, MÙA XUÂN
Ta cạn chén mùa xuân
Xé trang đời tịch mịch
Mộng thoát về bên hiên
Trang thơ cùng hoa nguyệt
Em về gió thoảng hương
Hạt sương cười lóng lánh
Say chút rượu tình nhen
Lòng sớm mai thức giấc
Đêm giao thừa hoan ca
Khu vườn non lộc biếc
Ngọt ngào trăng mật yêu
Lửa tình treo ánh mắt
Tay mười ngón ân cần
Chảy xuôi dòng ký ức
Em hồng tươi nụ hoa
Tiếng đàn cung huyễn hoặc
Tiền kiếp nào gặp nhau
Hay là hương lửa mới
Ngẩn ngơ môi cuồng dại
Rót nụ đời nguyên khôi…
Khơi 39 Xa
■
40. CHƠI VƠI
Tình đời không đủ rộng
Nên thuyền hồn chơi vơi
Lửa đời không đủ ấm
Xui lòng ta u hoài
Thơ làm trăm con chữ
Hững hờ câu buông rơi
Trái tim còn nhịp thở
Ta chết dở bên đời
Thinh lặng ký ức trôi
Chỉ mình ta ngờ nghệch
Mắt xanh đêm chờ đợi
Cuối đời tìm tri âm…
■
Nhã My 40
42. PHỐ CHỢ
Phố chợ người vẫn đông
Mà lòng ta vắng quá
Nhìn theo người xa lạ
Chờ nụ cười hôm qua.
Phố chợ ngày tiếp ngày
Ồn ào trong tiếng vỡ
Chỉ riêng ta hơi thở
Quẩn quanh trời bao la.
Phố chợ tình về đâu
Dòng đời trôi vội vã
Ta nhặt nỗi buồn ta
Giữa bao mùa tơi tả.
Phố chợ gần mà xa
Người quen là kẻ lạ
Chỉ riêng một mình ta
Bước chân chiều nghiêng ngã.
■
Nhã My 42
43. Khơi 43 Xa
TÌNH
Chẳng nói chi cho nhiều
Chỉ cần là nỗi nhớ
Cứ da diết gọi tìm
Giữa hai bờ cách trở
Tình như ngọn sóng dâng
Mà chẳng tan đi mất
Tình như gió êm đềm
Mát buổi trưa nắng gắt
Tình biển khơi dào dạt
Chẳng bao giờ cạn khô
Giữa làn mây nhấp nhô
Tình một vầng trăng sáng
Giữa ngày đông giá rét
Tình ngọn lửa niềm tin
Khi lòng em bâng khuâng
Là lòng anh thổn thức
Khi tay em mệt mỏi
Là tay anh ân cần
Như định mệnh chung thân
Do đôi ta chấp nhận
Tình chẳng cần phân vân…
■
44. PHÙ DU
Tặng chị Hạt Cát
Mai kia rồi cũng phù vân
Mây bay đầu núi tần ngần ngó theo
Gập ghềnh mấy nẻo cheo leo
Dốc đời lên xuống mộng treo lá vàng
Gió đưa một trận phũ phàng
Lá rơi hoa rụng sầu mang kiếp người
Thì thôi ôm lấy nụ cười
Chôn trong những lối cuộc đời mà vui.
■
Nhã My 44
45. Khơi 45 Xa
BỎ
Em đi một nẻo mù sương
Bỏ yêu thương bỏ cung đường luyến lưu
Bỏ trăng ước hẹn trời thu
Bỏ lâu đài nhớ âm u mây buồn
Ta về lỡ mối tơ duyên
Mất chìa nên cứ liêng xiêng lạc loài
Lâu đài khép kín tình ai
Ta trong cô quạnh tháng ngày tiễn đưa
Người xưa nhớ lối tình xưa?
Riêng ta giữ mãi hương thừa xót xa.
■
46. NỢ
Người đi một bóng bơ vơ
Người về nghẹn với câu thơ ngậm ngùi
Từng đêm đếm giọt buồn rơi
Từ xa độ ấy nửa trời ngóng trông
Nợ nhau một chút tình thân
Nợ nhau môi mắt mùa xuân ngỡ ngàng
Rừng cây lá chết bao lần
Đời ta đếm tuổi vô ngần nhớ nhau.
Tự tình đêm cũng nghẹn ngào
Mai về cát bụi tìm nhau muộn màng.
■
Nhã My 46
47. Khơi 47 Xa
RƠI
Kỷ niệm rơi rồi anh cố giữ
Nhặt lên nhìn ngắm những niềm đau
Mưa qua những cung sầu vần vũ
Một dòng trôi lạnh cả hoang vu
Sao còn tiếc chuyện mùa thương năm cũ
Cỏ đong đưa níu hạt sương mù
Anh lạc bước gánh linh hồn phong nguyệt
Để đêm tàn ôm giấc mộng phù du
Em thánh thiện bên bờ ảo ảnh
Áo xiêm xưa giấu lại vết oan cừu
Mai trở lại thăm vườn cổ tích
Bóng tà huy rơi xuống nhuộm thiên thu…
■
48. TIẾNG ĐÀN ĐÊM TRĂNG
Đêm trăng mù sương
Cung đàn buồn vương
Trăng soi ngoài hiên
Nghiêng nghiêng trời đêm
Đèn khêu mờ loang
Ai rung tơ sầu
Tay trên cung đàn
Lời trầm bay qua
Vương hơi sương mờ
Đêm trôi mơ màng
Đêm trôi âm thầm
Không gian buồn giăng
Nghe đêm xa xăm
Ai ngân cung sầu
Lời than trăm năm.
Nhã My 48
49. Đêm trăng mơ buồn
Cung trầm sương khuya
Ai xuôi tâm tình
Lời như mơ hồ
Đàn ai buông lơi
Đêm nhòa trăng mơ
Lời vang vang đưa
Về phương xa mù
Trăng vàng tàn phai
Lời ca còn đây sầu… rơi.
■
Khơi 49 Xa
50. GỌI
Giã từ bến cũ hoang liêu
Bâng khuâng để nhớ một chiều nước mây
Mù sương mấy dặm đường dài
Nghe tâm tư đọng khói bay mơ màng
Khúc chiều ai khảy nhịp đàn
Hoàng hôn bóng chạm sầu mang dặm trường
Đan thanh khép đóa hải đường
Bước chân hoang dại hồn vương mây tần
Rồi phen giũ áo phong trần
Bởi nghe nơi cũ tình thân gọi về.
■
Nhã My 50
51. TÌNH CŨ TRƯỜNG XƯA
Đã mấy mùa xa trường cũ ơi
Bao nhiêu kỷ niệm nhớ thương về
Chiều qua đô hội chùng chân bước
Có thấy người xưa mái tóc thề.
Để mạch buồn vương theo nhớ thương
Em anh thuở ấy lối chung trường
Mực phai màu nhớ ngày thôi học
Mà mộng vẫn còn bao vấn vương.
Trường nay vẫn đỏ màu hoa phượng
Nhưng ánh mắt xưa đã cuối trời
Làm sao anh nói lời thương nữa
Khi mình hai đứa chẳng chung đôi.
Anh nhớ thương hoài áo trắng em
Đường về quen bước gió qua thềm
Em lùa nắng hạ vào trong tóc
Anh thấy muôn vàn xao xuyến thêm.
Khơi 51 Xa
52. Giờ mộng còn đây người đã xa
Mùa trăng chết lịm bóng giang hà
Bao nhiêu kỷ niệm gom ngày cũ
Mà nhớ mà thương dạ xót xa.
Em có nhớ về thuở bên nhau?
Hay quên khi áo đã nhạt màu
Khung trời quan ngoại mờ sương khói
Thì trách làm gì nhân ảnh phai.
Rồi hôm trở lại thăm trường cũ
Mới biết tình xưa cũng biệt mù
Buồn anh níu lại lòng đơn lẽ
Mà ngắm mây trời bay cuối thu.
Ngày mai ngày nữa lại qua mau
Biết có bao giờ ta gặp nhau
Em ơi tình cũ trường xưa đó
Anh khắc trong tim chẳng nhạt màu.
■
Nhã My 52
53. Khơi 53 Xa
BUỒN
Mây bay qua núi âm thầm
Lòng như lá cỏ ướt đằm giọt sương
Nao nao tiếng gió đêm buồn
Trên ao bèo giạt tình suông vẫn chờ?
Nước trôi sao mãi lững lờ
Sông chia nhánh chảy tình hờ... dặm xa
Mưa trời nặng giọt buồn sa
Chiều tan tác xuống bóng tà đìu hiu.
■
55. Khơi 55 Xa
XA
Gió qua xao xác rừng chiều
Đêm trong thề hẹn muôn điều nhớ nhung
Tưởng như vàng đá tương phùng
Bèo trôi hoa dạt sóng chùng chiêm bao
Mắt môi phủ ngọn ba đào
Còn trong nhân thế lao đao phận người
Mây trôi biền biệt phương trời
Biết ai tri kỷ gửi lời tâm giao
Biển khơi lớp lớp sóng trào
Chút tình huyễn mộng
Xa
Chào biệt nhau…
■
56. LỤC BÁT NHÃ MY I
THỞ DÀI
Đêm tàn ướt giọt mưa sa
Ngẩn ngơ gối mộng ta bà quẩn quanh
Chiêm bao tình cũng mong manh
Buồn theo tiếng gió năm canh thở dài.
■
BÓNG
Nghiêng vai cho bóng ngã chiều
Nghe từ xiêu vẹo buồn hiu hắt ngày
Hoàng hôn tím ngắt trời mây
Bâng khuâng bèo nước lưu đày phận ta.
■
SÁCH
Sách nằm hờ hững trên tay
Lật trang nhân thế tháng ngày mộng du
Gối tranh cát bãi sa mù
Trắng mây một cõi phù du đi về.
■
Nhã My 56
57. Khơi 57 Xa
KHÓI
Non xa mờ nhạt khói xa
Rừng thông xanh lặng khói nhòa chiều thu
Vẫy tay chào biệt sương mù
Nắng ơi có nhớ giọt từ mong manh.
■
HƯ KHÔNG
Biết còn gì nữa hôm nay
Đôi tay nào níu viễn hoài mông lung
Sóng đưa lớp lớp nghìn trùng
Hỏi người xa có tương phùng người xa?
Một mình đập chén sầu ca
Tóc xanh điểm bạc chờ qua kiếp nào
Chút tình xin gửi mây cao
Mai kia mưa rớt hạt vào hư không…
■
58. LỤC BÁT NHÃ MY II
THA HƯƠNG
Mây bay trắng xóa một trời
Bên kia nắng hạ nơi này vẫn xuân
Sương rơi hạt nhỏ lưng chừng
Đào phong nhụy thắm gió ngừng ngập bay
Dài tay đếm cạn tháng ngày
Chén sầu uống cạn
Xót
Trời tha hương
■
Nhã My 58
59. Khơi 59 Xa
HAI BÊN
1- Bên này là nắng lênh đênh
Bên kia đêm tối buồn tênh một màu
Trên trời lưu lạc vì sao
Nhìn trăng mà thẹn
lời nào xa xôi
Đêm dài một giấc đơn côi
2- Nắng kia trời vẫn vô tình
Ngàn hoa thắm đẹp lung linh mỉm cười
Không gian cách trở trêu người
Nhớ nhung thăm thẳm
tình rời hai bên…
■
60. TRỐN
Em trốn vào trong gió
Gió một đời lãng du
Bỏ trời xanh mơ ước
Em trốn vào trong mây
Mây giăng đầy nỗi nhớ
Quyến chặt vào đời đau
Em trốn vào trong nắng
Nắng thoi thóp chiều tà
Không đưa về điểm hẹn
Em trốn vào trong mưa
Mưa vội vàng trút nước
Cuốn cả tình bão giông
Em trốn vào trong anh
Anh chỉ gánh tình chung
Bỏ lòng riêng em lạnh
Em trốn vào chính em
Nghe cô đơn xám ngắt...
■
Nhã My 60
61. Khơi 61 Xa
EM ĐÃ KHÓC
Em đã khóc khi chiều rơi nắng tắt
Bóng hoàng hôn chìm khuất giữa giang hà
Màu tím ngắt ngậm nỗi buồn thăm thẳm
Nhớ thương về nơi tận chốn mờ xa
Em đã khóc hôm qua mình tiễn biệt
Cầm tay nhau không nói một lời nào
Ánh mắt buồn da diết giữa mờ sao
Khi con nước lao đao mùa trăng hẹn
Xin bước nhẹ để lòng thôi thổn thức
Vội vàng chi mây gió vẫn ơ hờ
Đừng để vuột nụ hôn vừa mới chớm
Xót xa tình mấy nẻo cuối đường mơ…
■
62. CẢM ƠN
Cảm ơn một đóa hồng
Nở trong vườn xanh mướt
Cảm ơn giọt sương mai
Tươi thêm nguồn hạnh phúc
Cảm ơn em đôi mắt
Còn đắm đuối tình si
Cảm ơn anh trái tim
Còn đam mê lửa rực
Cảm ơn đời rất thực
Cảm ơn tình vu vơ.
■
Nhã My 62
63. NHỚ QUÊ
Tháng ba hoa đào rơi rơi từng cánh mỏng
Trải ven đường trên thảm cỏ rợp một màu hồng
non
Em lại đi trong nỗi nhớ bồn chồn
Về một chốn đồng quê có hoa cau hoa bưởi
Có luống rau xanh mà mẹ vừa mới tưới
Có trái non trái chín trĩu trên cành
Em vẫn nhớ về một ký ức xanh
Với ruộng lúa rì rào gió đưa lượn sóng
trong trời chiều ngập nắng
Ngan ngát hương quê bông súng nở trong đầm
Khơi 63 Xa
64. Nơi ấy em vẫn hướng về dù rất đỗi xa xăm
Giờ đã xa mất rồi cái tuổi mười lăm
Vẫn ao ước nắm tay ai cùng về trong những
chiều tan học
Chia nhau từng nụ cười hồn nhiên
Hoặc trách móc giận hờn nhau trong những
ngày chờ đợi
Nghe tiếng bìm bịp kêu mà lòng phơi phới
Biết nước lớn về người sẽ qua thăm
Con sông quê với bao kỷ niệm ngập lòng
Với bên lở bên bồi như tình yêu san sẻ
Ngày nhớ thương người mà đêm vẫn thích nằm
trong vòng tay của mẹ
Ơi ngọt ngào nghe những tiếng ru êm
Bây giờ tóc mẹ đã hết xanh
Cả người xưa cũng xa rồi không còn gặp lại
Có phải chăng hồn em đang đợi
Xa lắc chiều thương quá chân quê....
■
Nhã My 64
65. Khơi 65 Xa
TÌNH QUÊ
Hôm qua anh trở lại nhà
Vườn rau xanh lá vườn cà đơm hoa
Mùi hương hoa bưởi bay xa
Mận hồng chi chít la đà cành non
Quít cam trĩu nặng vàng đơm
Trầu xanh quấn quít cau tròn trái xanh
Tơ hồng bên dậu giăng mành
Mồng tơi mực tím để dành tuổi thơ
Mít, dừa sai quả non tơ
Bẹ cau phe phẩy phất phơ nắng vàng
Vườn hoa ong bướm mơ màng
Cách ngăn bờ dậu nhà nàng năm xưa
Bây giờ tiếng võng ầu ơ
Ru con còn nhớ tình thơ lỡ làng …?
Mù u đậu chú bướm vàng
Lấy chồng chi sớm để nàng xa anh…
■
66. MỘNG DU
Cầu qua mấy nhịp phù trần
Nước trôi trôi mãi mấy lần đổi thay
Nến buồn đổ lệ đêm dài
Lời ca lỗi nhịp sầu ai giấc gầy
Tím trời thẫm một màu mây
Sông xưa sóng bạc buồn vây một đời
Tình thơ thắp sáng đam mê
Mùa trăng hư ảo dệt lời mộng du…
■
Nhã My 66
67. Khơi 67 Xa
EM VỀ
Em về nhặt nắng tìm hương
Góp mây đan sợi yêu thương những ngày
Em về rót giọt sương mai
Đong bình chung thủy mà say giấc nồng
Em về xé toạc áo đông
Đem xuân đến sớm cho lòng anh say
Em về giữ mãi trang đài
Gửi hương theo gió những ngày mộng mơ
Em về xây giấc tình thơ…
■
68. BÓNG THỜI GIAN
Em vẫn biết thời gian là chiếc bóng
Theo bên mỗi con người suốt cả cuộc đời
Em vẫn biết thời gian không bờ bến
Không có khởi đầu và chẳng đổ ở đâu
Cuộc trăm năm nào ai biết nông sâu
Khi ký ức cứ chảy hoài trong hoài niệm
Em vẫn hỏi những giấc mơ mầu nhiệm
Sao lại về theo với bóng thời gian
Sao không tàn không mất cứ mơ màng
Dòng lưu lạc sao cứ theo cuộc đời
thường như không bao giờ bỏ được
Em vẫn hỏi có khi là tức tưởi
Bóng thời gian không thật cứ theo ta
Bóng thời gian ẩn hiện không tha
Thôi cứ nhé đừng bao giờ lảng tránh
Mặc bốn mùa xuân hạ thu đông.
■
Nhã My 68
69. VU VƠ
(Tặng một người )
Vu vơ gió vu vơ mây
yên hà vui thú cho đầy tháng năm
vu vơ bóng vu vơ hình
vu vơ một chút cho tình lên ngôi
sao kia vẫn sáng trên trời
hoa kia vẫn nở nắng kia vẫn hồng
thiên nhiên mở rộng tấm lòng
đón hồn thi tứ thoát vòng ái ưu
tang bồng một gánh phù du
đời người thấm thoắt
tuyết sương mấy mùa
thoát vòng danh lợi tranh đua
tìm trong mây nước
tỉnh say mặc đời
bạc đen đen bạc đổi dời
tháng năm còn lại ta cười vu vơ.
Khơi 69 Xa
■
71. Khơi 71 Xa
CHIÊM BAO
Xin người giữ lại phương trời
Trong yêu thương cũ một thời có nhau
Dẫu rằng tình chẳng còn đâu
Cũng hơn cứ tiếc mai sau những ngày
Xin người giữ chút tàn phai
Trong phai tàn ấy tìm nhau những ngày
Xin người giữ lấy nụ cười
Vô ngôn tôi khóc một thời đa đoan
Xin người giữ chút màu son
Chìm trong kỷ niệm vẫn còn
....Chiêm bao!
■
72. ĐOẢN KHÚC TA
*THỜI GIAN
Đồng hồ thời gian vẫn đếm
Đông tàn tới lượt xuân qua
Bánh xe lăn mòn quá khứ
Ung dung hiện tại như là
Ta nhìn kẻ lạ trong ta...
**HOA NỞ
Sáng ra vườn nở đầy hoa
Tung tăng vẫy chào đàn bướm
Hoa tình không nở trong ta
Bâng quơ nhìn như kẻ lạ...
***ĐÊM
Không bảo mà đêm vẫn tối
Ngập ngừng đối diện chính tà
Đuốc tuệ có soi tâm thức
Sao mà xa lạ trong ta...
■
Nhã My 72
73. ĐOẢN KHÚC CÔ LIÊU
1-
Cô liêu bãi vắng biển chiều
Xa xăm sóng vỗ đìu hiu cuối bờ
Hồn tôi hạt cát hoang sơ
Lời trăm năm đã bây giờ phôi phai...
2-
Nỗi buồn gõ nhịp vào thơ
Tình yêu đồng vọng giấc mơ bẽ bàng
Trường giang lớp lớp sóng tràn
Thuyền không ghé bến
Chiều tàn lặng trôi...
3-
Núi chìm trong bóng nguyệt gầy
Tình tôi nỗi nhớ lấp đầy không gian
Sương giăng mờ phủ đêm tàn
Lời em tiếng gió mơ màng chân mây...
■
Khơi 73 Xa
74. CHIỀU
Nắng nhạt ngoài khe cửa
Tàn phai theo khói sương
Xa xa mờ bóng núi
Chiều buông xuống màu buồn.
Nghe hoàng hôn xa vắng
Vàng phai hơn lá khô
Mây mùa đông chưa tới
Bỏ gió buồn bơ vơ.
Chiều trở về như thế
Bao nhiêu ngày đã trôi
Tóc nhuộm màu sương tuyết
Lòng chợt nhớ xa xôi.
■
Nhã My 74
75. CHIỀU XA
Chiều xa người đã đi rồi
Lòng tôi con nước cuối đời vẫn trôi
Em giờ bờ vắng đơn côi
Tình trăm năm có đắp bồi đủ không?
Thương mây số kiếp bềnh bồng
Ngàn năm còn trắng mấy lòng bể dâu
Nếu như có tiếc tình đầu
Thì xin tóc bạc đổi màu thanh xuân
■
Khơi 75 Xa
76. CUỐI MÙA
Lạnh trong mây
tiếng vạc buồn
Gió đưa con nước
ru hồn cỏ lau
Bên trời
lặng lẽ vì sao
Hồn khuya chạm xuống
nỗi đau
cuối mùa
■
Nhã My 76
77. Khơi 77 Xa
BẾN XƯA
bến xưa nước chảy về đâu
nghìn thu rớt hột qua cầu quan san
biết em là bóng ảo tàn
biết tôi một kiếp tình mang ngỡ ngàng
gặp nhau quán trọ bàng hoàng
hai bàn tay với mùa sang ngậm ngùi...
■
78. RU GIẤC TÌNH THU
Cánh cửa
Đóng kín
Vào khung
Hạt mưa
Ở lại
Lưng chừng
Ngoài hiên
Ru em
Giấc ngủ
Ngoan hiền
Mưa qua
Trần thế
Từ miền
Vô ưu
Nhã My 78
Ru em
Một giấc
Tình thu.
■
79. LỤC BÁT NHÃ MY III
Khơi 79 Xa
BỎ
Rồi ta bỏ kiếp sống này
Bỏ thân ốc mượn bỏ đời trầm luân
Áo bay đã khuất tầm nhìn
Còn chăng kỷ niệm chút tình hợp tan.
■
MỘNG
Đêm qua mộng bỗng bàng hoàng
Thấy em áo mỏng lụa vàng năm xưa
Thấy buồn em đứng trong mưa
Mắt nai khóc cuộc tình vừa đổi thay.
■
80. XƯA
Chiều xưa áo ấy còn bay
Mà nay trăng khuyết đã thay bóng người
Chiêm bao nghe vọng tiếng cười
Nhớ liêu xiêu bóng khóc đời buồn tênh.
■
SAY
Rượu sầu mà uống sao quên
Người đâu mà nhớ mà quên hỡi người?
Say cho suốt một kiếp này
Cho tan hình bóng áo bay hão huyền…
■
Nhã My 80
82. LỜI CỦA CHỊ
(Tặng một người em gái)
Chị bảo người xa đã biệt rồi
Em chờ chi nữa khổ mà thôi
Tương tư chỉ thấy trời hoang vắng
Đơn độc bên thềm bóng lẻ loi.
Chị nói em ơi chuyện ở đời
Chia tay lỗi hẹn cũng thường thôi
Tình yêu non trẻ như câu nói
Biết có mấy ai giữ được lời.
Chị bảo qua rồi một cuộc chơi
Đùa hoa cánh bướm lả lơi cười
Chỉ thương em trẻ còn mơ mộng
Đau xót trong lòng để lệ rơi.
Chị bảo em ơi chớ có buồn
Còn đây ước vọng ở muôn phương
Em ơi dứt bỏ lời tâm sự
Vui vẻ cười như chuyện bình thường.
Em ơi thuyền chị gian nan lắm
Vẫn vững tay chèo mặc gió sương…
■
Nhã My 82
83. SÀI GÒN MÙA ĐÔNG
Sài gòn mùa đông xuống phố
Từng bước chân thật thân quen
Ghé vào café buổi sáng
Nhìn từng giọt nhỏ trong phin.
Café thơm mùi phố thị
Người qua kẻ lại rộn ràng
Mùa đông nghe lòng chợt ấm
Nắng vàng cuối nẻo thênh thang.
Sài gòn chợt mưa chợt nắng
Người về chợt nhớ chợt mong
Xa xôi gởi lời thăm hỏi
Sài gòn chốn ấy mùa đông.
Khơi 83 Xa
84. Có còn hương thơm tóc rối
Có còn âu yếm mộng lòng
Sài gòn xa - gần mong nhớ
Sài gòn dậy trễ mùa đông.
Em còn bâng khuâng áo khoác
Se se cơn gió lạnh lòng
Em còn nhìn mây xam xám
Bao trùm nỗi nhớ mênh mông.
Sài gòn thân thương tha thiết
Đông về chỉ để gần hơn
Bàn tay trong nhau thân ái
Cũng vừa hơi ấm mùa đông.
■
Nhã My 84
85. Khơi 85 Xa
NỬA
Nửa câu thơ nửa lời mời
Nửa hoa nửa nguyệt nửa đời nửa mơ
Nửa anh hẹn với đợi chờ
Nửa em về với ngây thơ ngọc ngà
Nửa thương giấc mộng đã xa
Nửa neo bến đợi giang hà nước trôi
Nửa chừng mới biết xa xôi
Nửa nghe trống vắng nửa trời nhớ nhau.
■
87. KHÓI SƯƠNG
Trên sông khói sóng bềnh bồng
sương sa phủ cả một dòng trường giang
ta về phố cũ ngày tàn
lối quen lạ bước chân lang thang buồn
thuyền côi rộng bóng hoàng hôn
bao hoài niệm cứ bồn chồn mặt sông
trách chi một cánh chim hồng
trời xa chưa mỏi gọi lòng bình minh
mây trôi thì cứ vô tình
núi kia đứng đợi lặng thinh tháng ngày
thương ta tình cũ ngóng ai
mắt hoen lệ đổ đường dài dài thêm
đông về bạc tóc hàng đêm
xôn xao lòng ngỡ giấc mềm mộng lay
buồn chi gió cũng thở dài.
Khơi 87 Xa
88. để ta sấp ngửa còn say chén thề
soi gương tìm đếm cơn mê
ra sông nhìn bóng bốn bề mà thương
cái tình ngẫm cũng vô thường
dài bao năm ấy vẫn dường chiêm bao
hạt mưa bay nhớ ngày nào
vầng trăng mùa cũ nôn nao đường về
bình xưa rượu có đầy vơi
người xưa ai biết lời thề ở đây
người cuối biển kẻ chân mây
nhớ chăng áo trắng còn bay cuối đường
dẫu còn một chút khói sương
chia nhau cũng đủ tình vương mắt buồn.
■
Nhã My 88
89. EM ĐI
(Kính tặng nhà thơ Nguyễn Khôi)
Em đi chiều đổ cơn mưa
Con trăng mười sáu úa mùa hoang sơ
Hồn theo con nước đôi bờ
Giấc mơ cố quận thẩn thờ hoàng hôn
Em đi thơ nặng nguồn cơn
Màu sương phủ giấc cô đơn vọng thầm
Ngàn năm mây trắng xa xăm
Lối về nghe nặng tiếng cầm tương tư…
■
Khơi 89 Xa
90. VỚI ĐÀ LẠT
Tôi muốn hỏi những hàng thông thinh lặng
Mộng mơ gì dưới lớp sương giăng
Tôi chợt nhớ hoa dã quì lối nhỏ
Khoe sắc vàng óng ả nắng yên lành
Tôi muốn hỏi một người trong mưa bụi
Có nghe buồn khi mây lấp màu trăng
Tôi muốn biết hoa cà phê màu trắng
Có thoát hồn khi tiếng gió bâng khuâng
Và tôi hỏi trong căn nhà nhỏ
Vườn đêm hoa vừa nở mấy nụ hồng
Nơi xa lắm những đồi nương hiu quạnh
Sương khuất mờ mây phủ bóng chiều phai
Tôi muốn biết trời cao nguyên lành lạnh
Lối đi về ai có nhớ về ai
Tôi muốn hỏi hoa penseé màu tím
Như tiếc buồn lưu luyến buổi chia tay
Và tiếng thác lời thì thầm than thở
Áo mơ phai hương ủ khóe thu cài
Trời vẫn lạnh gió vẫn còn bỡ ngỡ ?
Lối xưa nào sương phủ trắng ban mai...
■
Nhã My 90
91. TÂM KHÔNG
(Cảm tác bài Như Hạt Bồ Đề của thầy Trần
Kiêm Đoàn)
Rồi cũng ngậm ngùi theo tháng năm
Áo bay ngày cũ nhớ muôn lần
Em xa sương khói còn nhân ảnh?
Hay chỉ mình ta lặng khóc thầm?
Cạn chén một lần ta nhớ nhau
Hồn thơ dĩ vãng khó quên màu
Son môi còn thắm tình trong trắng
Mà bóng thời gian giấu bóng nhau?
Em ở bên trời quê mẹ cũ
Ta trời quan ngoại mắt mờ trông
Phượng hồng chẳng thấy đùa trong nắng
Chỉ thấy sương sa lạnh cõi lòng.
Biết gọi tình nhân hay cố nhân
Gói vào thương nhớ chút tình gần
Người xưa còn ẩn trong hoài niệm
Đã chắc làm gì níu tâm không?
■
Khơi 91 Xa
92. CHỢT, TÌNH
Cứ ngỡ tim mình hóa đá
Lăn qua những nhánh tình buồn
Lăn qua phố đời vội vã
Về nằm lạc giữa cô đơn.
Chiều thả lòng theo tiếng hát
Tim mềm như giấc mơ đêm
Vạt nắng ngủ trên bờ mộng
Xuyến xao một phút êm đềm.
Tiếng sóng vỗ bờ ru ngọt
Gió đang tình tự chờ mong
Bất ngờ áo em lồng lộng
Chợt nghe tình chảy cuộn dòng.
■
Nhã My 92
93. TRĂNG CHỜ
Mai qua nửa cuộc tình rồi
Trăng rơi đáy nước thả trôi giọt vàng
Vén mây nguyệt vẫn mơ màng
Là tôi sao chỉ lỡ làng ngắm trăng
Chia cho nửa mảnh tình thầm
Bóng tôi lồng với bóng trăng đợi chờ.
■
Khơi 93 Xa
94. EM VỀ BÊN NỚ
(Cảm tác thơ Ngũ Hồ)
Chiều ni em về bên nớ
Ngập ngừng dáng nhỏ mảnh mai
Nhìn theo áo bay mờ khuất
Nhớ hương tóc xỏa bao ngày.
Chiều ni người đi có biết
Thẫn thờ chốn cũ mình ai
Không qua sông lòng vẫn sóng
Nhớ chi nhớ rứa ngày dài.
Chiều ni nói câu tiễn biệt
Lệ buồn khóe mắt cay cay
Tình xưa những ngày thơ dại
Rượu nào không uống cũng say.
Nhã My 94
95. Chiều ni em về bên nớ
Lạnh lùng gió thổi mây bay
Nghẹn ngào nụ hôn lần cuối
Người xa tình có nhạt phai.
Chiều ni em về bên nớ
Hoa rơi từng cánh bay bay
Mưa buồn mông mênh phố nhỏ
Nhớ thương thương nhớ đong đầy…
■
Khơi 95 Xa
96. BẾN CHIỀU
Mưa rơi phủ bến sông chiều
Khuấy tan đáy nước, đìu hiu dòng buồn
Giọt thương giọt nhớ hòa tuôn
Gió xao xác thổi tình buông lỡ làng
Tiếc người lỡ bước sang ngang
Hoa cau còn đó hương mang ngày nào
Chiều mưa giọt nước xôn xao
Gối đầu chiếc lá, vội chào khép mi
Bến chiều mưa vẫn thầm thì…
■
Nhã My 96
97. Khơi 97 Xa
CỐ LÝ
Bên trời viễn xứ loay hoay
Mù xa cố lý trắng mây nghìn trùng
Trông vời một cõi mông lung
Biển xanh thuyền nhỏ chập chùng sóng đưa
Nghe từ trong giấc mơ xưa
Tiếng ru của mẹ giữa trưa giọng buồn.
■
98. NỖI ĐAU
Vầng trăng quê cũ chưa lìa
Mà sương đã ướt đầm đìa nỗi đau
Đêm đêm lặng ngắm trời cao
Tóc chưa điểm bạc tình vào hư không.
■
KHÓC
Chỉ là tiếng khóc vô thinh
Buồn sao đọng xuống tâm linh nghìn trùng
Mai về ép gió mây chung
Ép đôi tim nhịp mộng cùng xót xa.
■
Nhã My 98
99. TRĂNG CÔI
Xa nhau đã mấy mùa đông
Em thay áo cưới qua sông cùng người
Đâu đây còn vọng tiếng cười
Nghe trong hiu hắt một đời không nhau
Anh về hồn lạnh hoang sơ
Cút côi nỗi nhớ đứng chờ hiên mưa
Đâu rồi đôi mắt người xưa
Thềm hoang lỡ hẹn gió đùa trăng côi…
■
TRĂNG XƯA
Em về trời đổ cơn mưa
Áo xiêm hờ hững ướt vừa nỗi đau
Buồn nào như đã xa nhau
Giọt rơi gợi nhớ xốn xao cõi lòng
Ngàn năm một cõi tịch không
Trăng xưa tròn khuyết chờ mong bao ngày…
Khơi 99 Xa
■
100. VÔ VI
(Họa thơ Lê Đăng Mành)
Tự tánh Di Đà hiển hiện soi
Tu tâm dưỡng khí chẳng lôi thôi
Tham sân chối bỏ đừng tranh chấp
Hỉ nộ chẳng cầu mới thảnh thơi
Duyên đến duyên đi đâu kẻ thỉnh
Sắc không không sắc nỏ ai mời
Tri nhàn thiện túc an nhiên lạc
Thư thả bình yên lúc đứng ngồi.
■
THIỀN
(Họa thơ Lê Đăng Mành)
Tâm tịnh vươn cao ánh sáng thiền
Vui cùng phong nguyệt thỏa thiên nhiên
Không lo ái ố thân an lạc
Cố chấp sân si trí muộn phiền
Thế cuộc trăm năm hoa ngắn ngủi
Tình đời vạn kiếp sóng triền miên
Sân nhà sớm nở cành mai thắm
Xuân đến bình yên ý mãn tiền.
■
Nhã My 100
101. CÔ PHỤ
(Họa thơ La Thụy)
Trống trải hoàng hôn lạnh gió ngàn
Một mình năm tháng mấy lo toan
Người đi chẳng hiểu câu tha thiết
Kẻ ở hoài trông giấc lỡ làng
Tình bạc quên đành ân nghĩa thắm
Thủy chung nhớ mãi sắc hương tàn
Nỗi niềm đơn lẽ sầu hiu hắt
Chẳng trọn tình yêu lỗi nhịp đàn.
Khơi 101 Xa
■
102. CHỜ
Chờ ư? Cạn chén trăng phai
Tóc xanh điểm bạc lưu đày tình xa
Hoa trôi theo sóng la đà
Lòng trôi chờ đợi con đò
biệt tăm
Dỗ lòng tình ở xa xăm...
■
NGẬM NGÙI
Ngậm ngùi khúc vọng cổ xưa
Bên bờ lau lách gió đưa cung sầu
Tiếng thương tí tách giọt ngâu
Tiếng buồn chợt nhớ ''qua cầu gió bay''
Dối cha dấu mẹ những ngày...
Ngậm ngùi
Tiếc áo
Đã bay theo người.
■
Nhã My 102
103. Khơi 103 Xa
LẠC LỐI
Đời
Không như những hồi kinh
Vô ngôn
Vô tự
Chỉ mình đọc thôi
Bước hoang lạc lối bồi hồi
Không câu sám hối
Không lời sẻ chia...
■
104. THU VỀ
Mây trắng vắt ngang sườn núi
Gió đưa tiễn biệt lá vàng
Mùa thu tiết trời dìu dịu
Chiều trôi sương phủ mơ màng
Lả lơi bên hồ lá trúc
Cỏ thơm đùa hạt nắng vàng
Sóng gợn thuyền xa biển vắng
Trăng soi bờ cát mênh mang
Mùa thu! Kìa mùa thu tới
Vô tình gió thả lá rơi
Vô tình em về qua ngõ
Để anh dạ rối bời bời
Để anh đêm về gối mộng
Thư tình ép cánh hoa rơi
Cánh bướm vờn bay hoa thẹn
Em anh một thuở yêu đời
Đâu rồi mùa thương năm cũ
Để buồn ai ngắm lá rơi.
■
Nhã My 104
105. Khơi 105 Xa
ÁO SƯƠNG
Là áo mơ hay là sương đây
Mờ giăng khắp lối nhớ thương đầy
Tương tư nhắn gió về bên ấy
Thổi áo bay về tận cõi mây.
■
CHỜ AI I
Tím tái hồn đau nhớ ngẩn ngơ
Lạnh môi thơm đợi những ngây thơ
Sao băng hứng lấy nguồn hi vọng
Một chút âm thừa đẹp giấc mơ.
■
NGƯỜI ĐI
Người đi hoang vắng chiều mây tím
Mắt đợi hoàng hôn lạnh lối xưa
Môi hôn còn nhớ nồng hương lửa?
Xót mảnh hồn đau khóc mấy mùa.
■
106. NHỚ
Em gót hài sen khuất cuối đường
Chiều thu mây tím nhẹ buồn vương
Lá rơi ngừng ngập chân em bước
Có âm thanh nào tiếng nhớ thương?
Từ buổi chia trời mây cách núi
Sầu tôi mưa lạnh phủ màn đêm
Ví dù tình có chìm trong mắt
Thì cũng xin đừng ngăn cách them.
Em đã ngược dòng sông hiu quạnh
Sầu tôi như gió thẩn thờ trôi
Ví dù nắng tắt hoàng hôn lạnh
Xin giữ lời xưa trên cánh môi.
Từ vỡ lành trăng xao bóng nước
Em mùa nguyệt bạch chốn xa xôi
Hồn tôi ôm cả hồn trăng bước
Vẫn nhớ về em dẫu cuối trời…
■
Nhã My 106
107. BẠCH THI
(Tặng TB)
Trắng tinh từ lòng giấy
Chở lời thơ ưu tư
Giữa đôi bờ ảo thực
Đêm ngày chạm hồn thư
Thơ buồn cung lạc điệu
Tay với mộng tình cờ
Cười điên mê si dại
Khóc lặng lẽ âm thầm
Hồn dâu từ muôn thuở
Nhớ biển đời xa xăm
Mây phủ tóc trên đồi
Đêm chao nghiêng chờ đợi
Kỷ niệm màu xanh rêu
Những lời thơ xám ngắt
Khơi 107 Xa
108. Chữ nghĩa thiên di mùa
Thời gian tàn phá nét
Ngọn bút chợt rùng mình
Nghe vó câu quần quật
Người thủy thủ cuồng ngâm
Lời ca vang sóng biển
Bên kia bờ vô tận
Một linh hồn bỏ quên
Những tờ thư cuốn đi
Tín hiệu rơi buồn bã
Anh trang giấy vật vờ
Em một bài thơ trắng
Thương kiếp người rỗng không.
■
Nhã My 108
109. Khơi 109 Xa
NHỚ AI
Nhớ ai vàng phố tím người
Nhớ ai sợi nắng cuối trời buồn hiu
Nhớ ai thả mái tóc chiều
Bay trong gió lạnh ít nhiều luyến lưu
Nhớ ai cuối nẻo sương mù
Bóng theo ảo ảnh phù du cuộc tình
Nhớ ai ai có nhớ mình
Nụ hồng còn đó nguyên trinh khép hồn
Gió về thổi lạnh hoàng hôn
Thổi không bay nỗi bồn chồn tương tư.
■
110. CHIA
Em về chia nửa dòng sông
Bờ lau lách cũ mênh mông gợi buồn
Mù sương áo nhuộm tà dương
Môi hồng chợt tắt cuối đường xót xa.
Em chia phận mỏng chiều tà
Phôi phai sợi tóc ngày qua ngậm ngùi
Bao giờ góp nhặt nụ cười
Chia nhau thân phận một đời đắng cay?
Em chia giấc mộng tình dài
Nghiêng lòng riêng những u hoài tháng năm
Thôi rồi phương cũ xa xăm
Tiếc thương từ thuở âm thầm tiễn đưa.
Nhớ gì
Một cuộc tình xưa
Chia nhau kỷ niệm
Cũng vừa
Mất nhau....
■
Nhã My 110
111. TA PHỤ NHAU RỒI
(Cảm tác bài Đêm Trắng của Hoàng Yên Lynh)
Đời chia đôi ngã tình không hẹn
Một bến sông Tương nhớ não lòng
Mưa qua định mệnh buồn day dứt
Ta phụ nhau rồi em biết không..?
Người ở đầu sông ngóng cuối sông
Hẹn nhau mà có được tương phùng
Tóc xanh đã nhuốm màu mây bạc
Và ánh mắt sầu tiếc mông lung.
Ta phụ nhau rồi chẳng thủy chung
Còn đâu mộng ước lúc tuổi xuân
Em về hứng giọt mưa ngâu khóc
Lặng lẽ anh đi sóng chập chùng.
Tình chẳng vuông tròn ta phụ nhau
Tưởng như con nước đã qua cầu
Ngàn năm mây gió còn thăm thẳm
Sao cứ nghẹn ngào chuyện bể dâu...
■
Khơi 111 Xa
112. BÀI THƠ CHO NGƯỜI ĐÃ XA
(Cảm tác bài Khúc Tình Ca Dang Dở của HYL)
Ước gì lật ngược bể dâu
Ước gì mình lại nối câu cận kề
Chuyện tình xưa chẳng đơn côi
Bốn mươi năm cũ bên đời có nhau
Ngày xưa duyên lỡ trầu cau
Trái tim anh vẫn đậm màu thủy chung
Bốn mươi năm cuộc trùng phùng
Đàn chưa nối nhịp đã cùng ly tan
Nhớ thương người cũ chưa tàn
Người xa là thật - bàng hoàng tin đau
Qua rồi ngày tháng xa nhau
Tình xưa vẫn chẳng bạc màu tháng năm
Bốn mươi năm cuộc thăng trầm
Thoáng đau mà nhớ thương thầm hương xưa
Nhã My 112
113. Bốn mươi năm cũ cũng vừa
Sương pha mái tóc nắng mưa tình buồn
Mấy lời thơ - giọt lệ tuôn
Em lìa cuộc thế giấc buồn riêng anh
Người đi hoa đã lìa cành
Người về níu lại mong manh giọt tình
Vẫn không - là chuyện chúng mình
Bể dâu sao để chung tình mà chi
Cỏ hoang bờ lạnh em đi
Vần thơ anh khóc biệt ly ngày về...
Lạnh lùng gió thổi hoa rơi
Gặp nhau sao chẳng nối lời thề xưa
Trăng đơn nửa mảnh rụng lìa
Mây bay sương lạnh người chia cách người
Câu thơ viết chẳng nên lời
Gửi hư vô với đất trời cho nhau...
■
Khơi 113 Xa
114. LỜI VỌNG CHÂN MÂY
Non thiền lắng bợn sắc không
Suối nguồn lờ lững một dòng chân như
Hương Tây phương giũ phù hư
Thoát trùng bể khổ Thuyền Từ phiêu diêu.
Hòa mình cùng chốn tịch liêu
Chuông mai Suối Đó, kinh chiều Chùa Đây
Thì thầm lời vọng chân mây
Rừng chiều ai hát riêng tây vô thường.
La Thuỵ
LỜI VỌNG CHÂN MÂY
(Cảm tác thơ La Thụy)
Lắng lòng nuôi dưỡng tâm không
Vui cùng tuế nguyệt thuận dòng chân như
Chiều lam sương thả phù hư
Hoa trôi suối bạc hiền từ phiêu diêu
Đâu quang đãng, đâu tịch liêu
Sắc khộng, không sắc những điều đó đây
Cuốn theo cơn gió đùa mây
Ngàn sao bóng nguyệt lắt lay vô thường.
■
Nhã My 114
116. CHIỀU TÀN
Ráng hồng bảng lảng phủ trời tây
Lá ngủ mơ màng gió khẽ lay
Cánh cửa hoàng hôn vừa khép lại
Mây buông lặng lẽ rụng theo ngày.
■
Nhã My 116
117. Khơi 117 Xa
TÌNH ĐAU
Người mang tim tôi đi về nơi đâu
Ngàn năm mây bay tình nay đong sầu
Còn đâu thương yêu ngày xưa câu thề
Thành muôn thương đau vùi chôn trong nhau
Tình nay đơn côi không tròn câu vui
Ngồi đây trông theo tình ơi xa rồi
Lời ca mênh mang ngàn năm u hoài
Về đâu về đâu tình xưa chìm sâu
Người tình dù xa xin đừng quên nhau.
Đời đời tìm nhau qua đêm trăng sao.
Dù rằng tình xa lời yêu còn trên môi cười
Dù người rời xa ngàn năm tôi yêu người
Rồi tình xa khơi buồn ơi lênh đênh
Nhìn theo mây bay người tình ơi về đâu
Chìm trong mưa rơi ngàn đời không nhau
Nghe trong hư hao...
Tình đau..
■
119. THU TÀN
(Họa thơ Lê Đăng Mành)
Hoàng hôn nắng xế ngả về tây
Cảnh sắc chiều tàn héo hắt thay
Mới đó trăng tròn hoa nở đẹp
Mà nay liễu úa sắc hương gầy
Thu qua nắng nhẹ tràn hơi ấm
Đông đến sương dày lạnh bủa vây
Ai gửi hồn thơ theo tiếng nhạc
Cung trầm lưu luyến nhớ mùa phai.
■
Khơi 119 Xa
120. GIỌT THẦM
Tà dương suông ảo bóng trần
Giấc nam kha xót giọt thầm lặng căm
Tình theo ngọn song xa xăm
Biết về đâu hỡi trăm năm biệt mù.
■
SAO RỤNG
Buồn đêm sao rụng bên hiên vắng
Lá chết vàng phai mấy độ trăng
Cổ độ trời xa mù bóng nước
Hồn đau lặng lẽ khúc thăng trầm
■
Nhã My 120
121. LỤC BÁT NHÃ MY IV
1- Sương còn mù mịt lối xưa
Mù tăm con nước chiều thưa thớt buồn
Hoàng hôn đã mấy hoàng hôn
Trúc mai lỗi hẹn bồn chồn tin xa
2- Sông sâu sóng bủa tứ bề
Âm hao phiền muộn vỗ về bến xưa
Chiều heo hút gió thay mùa
Nghe câu hò cũ buồn khua mái chèo
3- Chảy đi nước vỡ đầy trăng
Lung linh vàng nhuộm mấy lần đổi thay
Nhớ xưa mái tóc em dài
Xanh dòng kinh nhỏ tình phai mất rồi.
■
Khơi 121 Xa
122. TÌNH XUÂN
Em về áo mỏng sương che
Mùa xuân hoa lá lắng nghe bồi hồi
Chừng như mây cũng ngừng trôi
Nhẹ tênh đứng giữa đất trời gió bay
Chút hương còn đọng bên này
Thổi qua bên ấy cho gầy nhớ thương
Ru em lá cỏ bên đường
Khép mi để nắng vấn vương xuân tình
■
Nhã My 122
123. MƯỜI NĂM II
Ta còn vụng dại
Cười với tình câm
Mười năm ẩn náu
Đời vẫn âm thầm.
Ta còn trái tim
Qua mùa ước vọng
Em còn tiếng khóc
Giữa mùa long đong.
Mười năm vội vã
Mười năm xa xôi
Mưa trời xối xả
Mà đời đơn côi.
Mười năm khắc khoải
Lời thề xa xăm
Nắng mùa hi vọng
Mà tình lạnh căm.
Khơi 123 Xa
124. Em ngồi chải tóc
Sợi nào rơi rơi
Thời gian kết bạc
Tóc hết xanh rồi.
Mười năm ở lại
Mười năm ta qua
Mười năm ái ngại
Mười năm mình xa.
Ta kẻ vô tình
Tình theo sương khói
Biết đời không đợi
Như trời mây trôi.
Mười năm dâu bể
Mười năm hư không
Mười năm lá rụng
Xa trời mênh mông.
■
Nhã My 124
125. Khơi 125 Xa
VU QUI
Nắng chạm mùa xuân ngoài giậu biếc
Hoa hát hồn nhiên bướm ngẩn ngơ
Ngõ hoa em tới xanh tình mộng
Chao ôi! Giây phút chẳng đợi chờ
Nhớ sao để cả trời da diết
Để lạnh hồn thơ chết bất ngờ
Bước lẽ cô đơn về lối cũ
Chiều buồn thương mãi mắt nai tơ
Áo xưa khuất nẻo che tình mới
Đã cách lòng anh khỏi bến mơ....
■
126. ĐỢI CHỜ
Ở đâu đó có dòng sông nhỏ
Chảy trong lòng của bạn hiền tôi
Ở đâu có có thương và nhớ
Từ khi tôi xa cách phương trời.
Ta đã có ba năm rồi cách biệt
Và có ngàn ngày để ngóng trông nhau
Kỷ niệm đó biết người còn tha thiết
Bến xe buồn quán vắng mưa mau
Ở nơi đó có người đứng đợi
Tay trong tay tình trong mắt ngọt ngào.
Ở đâu đó có dòng sông lặng
Đứng yên nhìn hai kẻ cách xa nhau
Ở đâu đó có mây và gió
Còn đuổi nhau cho tới mãi bạc đầu.
Ở đâu đó có dòng sông trắng
Chảy trong hồn của những kẻ không nhau
“Chim xa rừng còn thương cây nhớ cội
Người đợi người tội lắm” tuổi xuân ơi….!
Nhã My 126
(1973)
■
128. TÌNH XA
( Đáp họa bài Hoài Tình của Kha Tiệm Ly)
Xin cạn đêm nay một chén này
Bên hoa cùng nguyệt ngã nghiên say
Về đâu muôn nẻo tình xa vợi
Ai biết bao giờ chuyện gió mây
Bèo nước tương phùng chỉ phút giây
Nên hồn hoa lạnh dáng hoa gầy
Trăm năm khó buộc thân hồ hải
Chăn gối thẹn thùng một tối nay
Sợi tóc tình yêu lưu luyến mãi
Biết người còn nhớ một mùi hương
Phải chi chỉ thắm tơ hồng nhỉ
Bóng nguyệt theo ai nối dặm trường
Nửa mảnh trăng treo sầu vạn lý
Nửa đời hương phấn xót tình đau
Chiều xa ngã bóng mây biền biệt
Nhớ áo ai bay nắng nhạ màu
Xin cạn đêm say một chén sầu
Xin thời gian chớ vội qua mau
Người ơi chớ để ‘’ hồn tôi chết’’
Dẫu biết mai rồi cũng mất nhau…
■
Nhã My 128
129. CHIA LY
Mây chiều bay muôn phương
Mưa buồn giăng rưng rưng
Người xa lòng mang mang
Sầu dâng theo thời gian
Mây về đâu bay đi
Em còn đâu xuân thì
Chia ly ta còn chi
Là buồn đau phân kỳ
Thời gian ôi trôi đi
Hoài hoài đau trong tim
Buồn thương ôi đâu tìm
Giờ đây chia uyên ương
Ngàn năm chờ yêu thương
Nhìn theo người xa phương
Chia ly sầu đoạn trường
Tình theo ai buồn vương.
Lời thề như mưa tuôn
Mờ xa trôi về đâu...
■
Khơi 129 Xa
131. LỜI BẠT
Tình yêu là đề tài muôn thuở thi nhân. Tùy
theo bút pháp mà sự diễn đạt cảm xúc của tác giả
đến mức độ nào để lôi cuốn người đọc; làm cho
người đọc khi xếp sách lại, phải bàng hoàng,
phải bâng khuâng theo ý tình của tác giả: KHƠI
XA đã làm được điều đó.
Nhã My tên thật là Lâm Thị Ngọc Sương,
sinh năm 1953 quê quán tỉnh Bến Tre, học sinh
Trung Học Công Lập Kiến Hòa, sau đó học Đại
Học Sư Phạm Cần Thơ và Văn Khoa Sài Gòn.
Đam mê văn chương từ nhỏ, viết rất sớm; năm
11 tuổi đã có bài viết đầu tay ở báo Gia Đình (do
Bảo Ngọc chủ biên), khơi ngòi cho nhiều bài
tiểu luận, phóng sự, dịch thuật (tiếng Hoa và
tiếng Anh) sau này.
Sau KHUNG KỶ NIỆM là tập thơ đã
xuất bản chung với bạn bè vào năm 2012, KHƠI
XA là tác phẩm in riêng đầu tiên. Nhã My sống
ở Mỹ từ năm 1997; và là chủ trang
nhamyngocsuong.blogspot.com
Khơi 131 Xa
132. KHƠI XA gồm 99 bài thơ tình với nhiều
đề tài khác nhau mà tình yêu đôi lứa của tuổi học
trò chiếm số lượng nhiều nhất, xen vào đó là
những bài tình yêu quê hương hay nỗi ray rứt về
một kiếp người. Nhưng dù với khía cạnh nào,
chúng cũng được tác giả phóng bút một cách
linh hoạt, làm cho người đọc không kém phần
thú vị.
“Tâm Cảm” là bài lục bát đầu tiên của tập
thơ, có lẽ tác giả đã tự giới thiệu một phần về cái
“tâm”, cái “nhìn” khái quát của mình về nhân
sinh quan, về những những thực thể trước mắt
qua cuộc sống:
“… Mây trôi mấy nẻo bềnh bồng
Bên khe bất chợt nụ hồng nở hoa
…. Xưa em lỡ một lời thề
Trăng khuya còn đó bên trời gió đưa
….Trong sương nở đóa sen hồng
Theo người gieo hạt từ tâm một đời”
(Tâm cảm)
Thuở học sinh là thuở ngọc ngà đầy hoa
mộng:
“Tóc mây bỏ lửng lưng chừng
Gót sen êm ả ngập ngừng lối xưa
Nhã My 132
133. Hoa vàng từng cánh đong đưa
Ru tôi vào mộng cũng vừa chớm yêu...”
(Hoàng hoa)
Để rồi một ngày nào đó có mấy ai chẳng
đã từng dệt ước mơ về một khung trời hạnh phúc
tương lai:
“Em về nhặt nắng tìm hương
Góp mây đan sợi yêu thương những ngày
Em về rót giọt sương mai
Đong bình chung thủy mà say giấc nồng”
(Em về)
Tình yêu tuổi học trò thường không như ý
nguyện, nhưng đó lại là những kỷ niệm theo suốt
cuộc hành trình của cuộc đời:
“… Theo nắng hạ ngàn hoa rơi đỏ
Phủ sân trường còn đó hè ơi
Tháng năm nhung nhớ chợt về
Gom bao kỷ niệm bên lề ngẩn ngơ”
(Hè)
Và hình ảnh người yêu xưa, khung trời cũ
dồn dập quay về đem theo sự nuối tiếc nhớ
thương:
Khơi 133 Xa
134. “Phượng hồng chẳng thấy đùa trong nắng
Chỉ thấy sương sa lạnh cõi lòng”
Nhã My 134
(Tâm không)
“… Buồn đêm sao rụng bên hiên vắng
Lá chết vàng phai mấy độ trăng
Cổ độ trời xa mù bóng nước
Hồn đau lặng lẽ khúc thăng trầm”
(Sao rụng)
“… Bao giờ góp nhặt nụ cười
Chia nhau thân phận một đời đắng cay ?”
(Chia)
Nỗi đau thương chia cách, bùi ngùi kéo
mãi, không chỉ là “mười năm”, “bốn mươi
măm” mà bất chấp thời gian và không gian:
“… Người đi hoa bưởi hoa cau rụng
Sỏi đá buồn theo bước ngập ngừng
Em đã chết lòng theo xác pháo
Áo hoa thờ thẩn nắng cài son…”
(Mười năm)
Cho nên dù phương trời viễn xứ, có một
người vẫn ngậm ngùi, thổn thức:
“… Nửa thương giấc mộng đã xa
Nửa neo bến đợi giang hà nước trôi
135. Nửa chừng mới biết xa xôi
Nửa nghe trống vắng nửa trời nhớ nhau”
(Nửa)
“Mai về ép gió mây chung
Ép đôi tim nhịp mộng cùng xót xa”
(Khóc)
Chưa phôi pha vì tình yêu tan vỡ, người
nữ lại thêm một nỗi buồn chia ly mới: xa đất
nước, xa tất cả kỷ niệm thời thơ ấu:
“… Dài tay đếm cạn tháng ngày
Chén sầu uống cạn
Xót
Trời tha hương”
(Tha hương)
“… Lời thỏ thẻ em kêu Ba Má
Tôi mềm lòng...ơi nghe tiếng Việt Nam”
(Mùa đông Cali)
“… Nghe từ trong giấc mơ xưa
Tiếng ru của mẹ giữa trưa giọng buồn”
(Cố lý)
“… Đâu rồi một tiếng gà trưa
Gáy bên hàng dậu lưa thưa bồi hồi”
(Khơi xa)
Khơi 135 Xa
136. Có nhiều nguyên nhân để một tình yêu tan
vỡ. Sự vỡ tan ở KHƠI XA là do bàn tay định
mệnh phũ phàng, vì thế sự đau thương không
riêng chỉ một người:
“… Từ vỡ lành trăng xao bóng nước
Em mùa nguyệt bạch chốn xa xôi
Hồn tôi ôm cả hồn trăng bước
Vẫn nhớ về em dẫu cuối trời…”
(Nhớ)
“… Em giờ bờ vắng đơn côi
Tình trăm năm có đắp bồi đủ không?
(Chiều xa)
“…Chút hương còn đọng bên này
Thổi qua bên ấy cho gầy nhớ thương…”
(Tình xuân)
Trong KHƠI XA, bài nào cũng mang sắc
thái riêng, tạo ra những âm ba khác nhau làm
người đọc khó dằn được xúc động, bồi hồi:
“… Em thánh thiện bên bờ ảo ảnh
Áo xiêm xưa giấu lại vết oan cừu
Mai trở lại thăm vườn cổ tích
Bóng tà huy rơi xuống nhuộm thiên thu…”
Nhã My 136
(Rơi)
137. “… Bên trời lặng lẽ vì sao
Hồn khuya chạm xuống nỗi đau cuối mùa”
(Cuối mùa)
“… Bây giờ tiếng võng ầu ơ
Ru con còn nhớ tình thơ lỡ làng ?…
(Tình quê)
“Dối cha dấu mẹ những ngày...
Ngậm ngùi
Tiếc áo
Đã bay theo người”
(Ngậm ngùi)
Đặc biệt trong KHƠI XA có ba bài toàn
bình thanh. Đây là hình thức tương đối vất vả
với người làm thơ, vì không khéo khi đọc lên sẽ
chói tai. Mời xem:
“Người mang tim tôi đi về nơi đâu
Ngàn năm mây bay tình nay đong sầu
Còn đâu thương yêu ngày xưa câu thề
Thành muôn thương đau vùi chôn trong nhau…”
(Tình đau)
Tóm lại, nếu gác ra ngoài dăm ba bài thơ
mang chủ đề khác, thì KHƠI XA là một chuyện
tình buồn. Nó mượn tay tác giả để thành những
vần thơ ai oán, não nùng! Đau khổ vì tình yêu
Khơi 137 Xa
138. tan vỡ là đề tài không thiếu trong tình sử; nhưng
với những ý thơ mới lạ, bình dị, êm đềm, đã
khiến cho người đọc phải để lại chút bâng
khuâng sau khi xếp sách.
Lời bạt nầy chúng tôi chỉ viết theo sự
nhận thức kém cỏi của mình. Có điều gì không
mãn ý, xin quý bạn đọc xem qua với lòng độ
lượng.
Tiền Giang ngày 2 / 9 / 2014
KHA TIỆM LY
Nhã My 138
139. CẢM ĐỀ KHƠI XA
1. Màu áo trinh nguyên ta vẫn nhớ,
Dù bụi thời gian cố nhạt mờ.
Từ hoa phượng em cài lên mái tóc,
Anh học trò dạo ấy biết làm thơ.
2. Và từ lúc tình em chưa mở ngõ,
Ta cũng từng thức trắng đếm sao đêm.
Mơ cánh phượng gói màu thương màu nhớ,
Mượn gió hè hôn trộm tóc vai em.
3. Lá thư hồng ta ép hoa phượng đỏ,
Tìm lời thơ nắn nót suốt bao đêm.
Rồi ta nói tiếng yêu em từ đó,
Thẹn thùng ai e ấp má môi duyên.
4. Sương chạm lá, lá buốt lòng rơi lệ,
Khi bước phiêu du chưa hẹn một ngày về.
Ta đi để lại trời dâu bể,
Sương đọng làm chi khóe mắt em?
5. Tóc biếc một lần che mặt ngọc,
Đủ ngàn năm ta ủ mối tình si.
Em một buổi lên thuyền qua bến lạ,
Đủ trăm năm hoa rụng ngập đường đi!
Khơi 139 Xa
140. 6. Lục bình năm cũ nay còn tím,
Buồn kéo ta về bên bến sông.
Khi trái tình yêu vừa đỏ chín,
Thì môi em ai lấy phượng tô hồng!
7. Trường ta giờ bỗng dưng xa lạ,
Đâu rồi áo trắng cũ, người ơi!
Còn đâu nữa, tóc dài che nón lá.
Cây phượng xưa hoa úa rụng tơi bời.
8. Em đi mang cả khung trời cũ,
Mới biết rượu tình cũng đắng cay.
Trăm cánh phượng hồng, trăm héo rũ,
Ta ngàn đêm nhớ, bấy đêm say!
9. Hay sông đời bên trong, bên đục,
Mà sông tình mới bên cạn, bên sâu.
Mắt ngày ấy đã khô chưa dòng lệ,
Mà từng đêm ta rượu uống đong sầu?
10. Chẳng đợi thuyền lao vào sóng gió,
Mới thấy dòng yêu lắm thác ghềnh.
Chẳng trách tình em gây bão tố,
Cho thuyền ta mãi cứ lênh đênh.
Kha Tiệm Ly
■
Nhã My 140
141. MỤC LỤC
LỜI TỰA..........................................................7
TÂM CẢM ......................................................13
QUỲNH HƯƠNG...........................................16
CHIỀU THU ...................................................17
CHUYỆN CHÚNG MÌNH ...............................18
EM ĐI .............................................................20
HÈ..................................................................21
Ở PHI TRƯỜNG ...........................................22
LỤC BÁT TRÊN CAO....................................23
THÁNG BA ....................................................24
MÙA ĐÔNG CALI ..........................................27
VỌNG TÌNH...................................................28
BÀI THƠ VIẾT LẠI.........................................29
MƯA ..............................................................30
GIẬN HỜN.....................................................31
KHƠI XA........................................................32
VÀNG HOA....................................................33
ÁO THU .........................................................34
NHẬC PHẨM : ĐỢI CHỜ..............................35
ĐÀN ...............................................................36
MƯỜI NĂM....................................................37
EM VỀ, MÙA XUÂN.......................................39
Khơi 141 Xa
142. CHƠI VƠI ......................................................40
NHẠC PHẨM: HOÀI CẢM CHIỀU .................41
PHỐ CHỢ......................................................42
TÌNH ..............................................................43
PHÙ DU.........................................................44
BỎ..................................................................45
NỢ.................................................................46
RƠI ................................................................47
TIẾNG ĐÀN ĐÊM TRĂNG.............................48
GỌI ................................................................50
TÌNH CŨ TRƯỜNG XƯA..............................51
BUỒN ............................................................53
NHẠC PHẨM: TRƯỜNG CŨ TÌNH XƯA ......54
XA..................................................................55
LỤC BÁT NHÃ MY I......................................56
THỞ DÀI .................................................................56
BÓNG ......................................................................56
SÁCH.......................................................................56
KHÓI .......................................................................57
HƯ KHÔNG............................................................57
LỤC BÁT NHÃ MY II.....................................58
THA HƯƠNG.........................................................58
HAI BÊN .................................................................59
TRỐN.............................................................60
EM ĐÃ KHÓC................................................61
CẢM ƠN ........................................................62
NHỚ QUÊ......................................................63
Nhã My 142
143. TÌNH QUÊ......................................................65
MỘNG DU .....................................................66
EM VỀ............................................................67
BÓNG THỜI GIAN.........................................68
VU VƠ ...........................................................69
NHẠC PHẨM : VU VƠ.......................70
CHIÊM BAO...................................................71
ĐOẢN KHÚC TA............................................72
*THỜI GIAN ..........................................................72
**HOA NỞ..............................................................72
ĐOẢN KHÚC CÔ LIÊU..................................73
CHIỀU............................................................74
CHIỀU XA......................................................75
CUỐI MÙA.....................................................76
BẾN XƯA.......................................................77
RU GIẤC TÌNH THU......................................78
LỤC BÁT NHÃ MY III....................................79
BỎ ............................................................................79
MỘNG.....................................................................79
XƯA.........................................................................80
SƯƠNG RƠI .................................................81
LỜI CỦA CHỊ .................................................82
SÀI GÒN MÙA ĐÔNG...................................83
NỬA...............................................................85
KHÓI SƯƠNG...............................................87
EM ĐI .............................................................89
VỚI ĐÀ LẠT...................................................90
Khơi 143 Xa
144. TÂM KHÔNG.................................................91
CHỢT, TÌNH..................................................92
TRĂNG CHỜ.................................................93
EM VỀ BÊN NỚ.............................................94
BẾN CHIỀU ...................................................96
CỐ LÝ............................................................97
NỖI ĐAU........................................................98
KHÓC ............................................................98
TRĂNG CÔI ...................................................99
TRĂNG XƯA .................................................99
VÔ VI ...........................................................100
THIỀN..........................................................100
CÔ PHỤ.......................................................101
CHỜ.............................................................102
NGẬM NGÙI ................................................102
LẠC LỐI .......................................................103
THU VỀ........................................................104
ÁO SƯƠNG.................................................105
CHỜ AI I .....................................................105
NGƯỜI ĐI....................................................105
NHỚ.............................................................106
BẠCH THI ....................................................107
NHỚ AI ........................................................109
CHIA ............................................................110
TA PHỤ NHAU RỒI .....................................111
BÀI THƠ CHO NGƯỜI ĐÃ XA....................112
LỜI VỌNG CHÂN MÂY...............................114
Nhã My 144
145. LỜI VỌNG CHÂN MÂY ...............................114
NHẠC PHẨM : LỜI VỌNG CHÂN MÂY.......115
CHIỀU TÀN .................................................116
TÌNH ĐAU....................................................117
NHẠC PHẨM : TÌNH ĐAU ...........................118
THU TÀN .....................................................119
GIỌT THẦM.................................................120
SAO RỤNG..................................................120
LỤC BÁT NHÃ MY IV .................................121
TÌNH XUÂN .................................................122
MƯỜI NĂM II..............................................123
VU QUI ........................................................125
ĐỢI CHỜ.....................................................126
NHẠC PHẨM : ĐỢI CHỜ............................127
TÌNH XA...........Error! Bookmark not defined.
CHIA LY.......................................................129
LỜI BẠT.......................................................131
CẢM ĐỀ KHƠI XA.......................................139
MỤC LỤC ....................................................141
Khơi 145 Xa
146. KHƠI XA
Thơ của Nhã My
Chịu trách nhiệm xuất bản:
………….
Biên tập: Ban biên tập
Trình bày: ………..
Bìa: Lương Minh Vũ
Phụ bản vẽ: Lương Minh Vũ
Phụ bản nhạc:
Thảo Nguyên, Thanh Chương,
Bùi Tuấn Anh, Trần Nhàn, Sao Mai
Phụ bản thư pháp: Lê Đăng Mành
Sửa bản in: La Thuỵ
KHƠI XA Thơ của Nhã My khổ A5 do Noilieuhaha Chế
bản, chuyển sang PDF và tải lên Slideshare với sự đồng
thuận của tác giả.
Nhã My 146