SlideShare a Scribd company logo
1 of 242
Download to read offline
CN RHQ & CQ K53
HẠT GIỐNG TÂM HỒN
LỜI NÓI ĐẦU
Không phải nói nhiều, ai cũng biết bộ hạt giống tâm hồn rất đáng để đọc có điều là sinh
viên thỳ lấy đâu ra tiền mà mua chọn bộ của nó (^^) , do vậy mình đã tìm trên mạng
những câu chuyện lẻ và nay tổng hợp cho cả nhà cùng đọc. Mình chƣa đọc hết chọn bộ
này nên chẳng biết nó có những bài gì, nếu có thiếu sót thỳ bổ sung giúp mình nha.
Thời gian bắt đầu : 28/10/2010
Thời gian tổng hợp và hoàn thiện : 20h, 29/10/2010 – 2h , 30/10/2010
Edit by : Thành Trung
Yahoo : darknight_fantasy_9x
Nguồn trích : www.vietlion.com
Chú ý : Nếu có share thì xin ghi rõ nguồn trích dẫn là : www.vietlion.com , điều này tuy
nhỏ nhặt nhƣng nó liên quan đến vấn đề bản quyền , mong mọi ngƣời thông cảm !
CN RHQ & CQ K53
TRỞ VỀ
Một ngƣời lính trở về nhà đoàn tụ với gia đình sau nhiều năm tham chiến ở Việt Nam. Từ
San Francisco anh gọi điện về thăm hỏi gia đình.
- Cha mẹ ơi, con đang trở về nhà đây. Nhƣng con có điều muốn xin phép cùng cha mẹ. Con
muốn dẫn bạn cùng về nhà mình.
- Ồ đƣợc thôi con trai. Cha mẹ rất sẵn lòng đón tiếp bạn con.
- Nhƣng có điều này cha me nên biết: anh ấy bị thƣơng khá nặng trong chiến tranh, mất cả
cánh tay và đôi chân.Anh ấy không còn chỗ nào để nƣơng tựa, vì vậy con muốn anh ấy về
sống cùng chúng ta.
- Cha mẹ rất tiếc khi nghe điều này, có thể chúng ta sẽ giúp anh ấy tìm đƣợc chỗ trú ngụ.
- Ồ không, con muốn anh ấy ở cùng chúng ta kia.
- Con không biết con đang đòi hỏi điều gì đâu con trai. Một ngƣời tàn tật nhƣ vậy sẽ là một
gánh nặng đè lên vai chúng ta. Chúng ta còn cuộc sống riêng tƣ của chúng ta nữa chứ, không
thể để một điều nhƣ vậy chen vào cuộc sống của chúng ta đƣợc. Tốt hơn hết là con quay về
nhà và quên anh chàng ấy đi. Anh ta chắc sẽ chóng tìm đƣợc cách tự kiếm sống thôi.
Nghe đến đó, ngƣời con trai gác máy. Vài ngày sau đó họ đột nhiên nhận đƣợc cú điện thoại
từ cảnh sát San Francisco báo tin ngƣời con trai đã chết sau khi ngã từ một tòa nhà cao tầng.
Cảnh sát cho rằng đây là một vụ tự sát.
Ngƣời cha va mẹ đau buồn này vội vã bay đến San Francisco và đƣợc dẫn đến nhà táng thành
phố để nhận xác con. Họ nhận ra anh ngay, nhƣng họ cũng kinh hoàng nhận ra một điều khác
cùng lúc. Con trai họ chỉ còn lại một tay và một chân.
CÀ PHÊ ... MUỐI
Họ ngồi cạnh nhau trong một quán cà phê xinh xắn. Anh căng thẳng đến độ không biết bắt
đầu câu chuyện nhƣ thế nào. Cô gái cảm thấy rất khó chịu." Để mình về nhà còn hơn..." - Cô
nghĩ thầm. Bỗng nhiên, chàng trai gọi ngƣời bồi bàn đến và nói:" Vui lòng cho tôi thêm một
tí muối vào ly cà phê nhé". Mọi ngƣời ngạc nhiên nhìn anh. Mặt đỏ bừng ngƣợng nghịu,
nhƣng rồi anh vẫn uống ly cà phê ấy.
Cô gái tò mò hỏi:
-Tại sao anh lại có sở thích lạ lùng thế?
Anh trả lời :
- Khi còn là một đứa trẻ, tôi sống gần biển. Lúc ấy do thƣờng chơi đùa trƣớc sóng biển nên
tôi có thể nếm đƣợc mùi vị của biển, cảm giá nó mặn và có vị chát. Mùi vị ly cà phê này cũng
thế. Nó gợi cho tôi nhớ về tuổi thơ của mình, về ngôi nhà nhỏ bé bên bờ biển và tôi nhớ cha
mẹ tôi - ngƣời suốt đời sống ở đấy - biết bao nhiêu!
Nói đến đây, đôi mắt anh đẫm nƣớc mắt.
Cô gái vô cùng xúc động trƣớc những cảm xúc chân thật tận đáy lòng chàng trai. Một ngƣời
đàn ông nhƣ thế hẳn là ngƣời sống rất tình nghĩa và yêu quí, có trách nhiệm với gia đình. Cô
CN RHQ & CQ K53
bắt đầu kể về thời thơ ấu, gia đình, công việc ... của mình. Buổi trò chuyện thật tuyệt vời, và
đó là sự khởi đầu tốt đẹp.
Những lần hò hẹn sau, cô gái nhận ra chàng trai thật sự là ngƣời mà cô cần: anh có lòng
khoan dung, trái timnồng hậu, sự chân thành... Anh là ngƣời đàn ông tốt mà cô không thể để
vuột mất. Rồi mọi chuyện diễn ra hệt nhƣ một câu chuyện cổ tích có hậu: hoàng tử cƣới công
chúa, họ sống một cuộc đời hạnh phúc bên nhau. Và mỗi khipha cà phê cho chồng, cô luôn
thêm vào một chút muối theo cách mà anh thích.
40 năm sau... ngƣời đàn ông qua đời, để lại cho ngƣời vợ lá thƣ: " Em yêu quí, hãy tha thứ
cho anh, cả cuộc đời anh đã nói dối em. Nhƣng chỉ một việa duy nhất: ly cà phê muối. Em
còn nhớ lần đấu tiên hò hẹn của chúng mình ?Lúc ấy anh đã quá lúng túng, thật ra anh muốn
thêm tí đƣờng vào ly cà phê nhƣng anh đã nói nhầm thành muối...Thật khó để thay đổi lời nói
nên anh phải uống ly cà phê ấy. Nhƣng anh không thể ngờ điều ấy đã bắt đầu cho mối qua hệ
của chúng ta. Đã nhiều lần anh định nói sự thât ấy với em nhƣng anh lại sợ mất em. Bây giờ
anh không còn lo lắng điều gì nữa, anh muốn cho em biết sự thật: anh không thích uống cà
phê muối, mùi vị của nó mới tệ làm sao... nhƣng nhờ nó mà anh đã có em, anh đã tự hứa rằng
anh sẽ không bao giờ nói dối với em bất cứ điều gì nữa, và suốt cuộc đời anh đã không vi
phạm lời hứa ấy. Có em trong đời, đó là hạnh phúc lớn nhất của anh. Nếu có thể đƣợc sống
thêm một lần nữa, anh sẽ vẫn muốn đƣợc biết em và có em làm vợ, thậm chí anh có phải
uống cà phê muối...".
Đôi mắt cô nhoè đi và lá thƣ ƣớt đẫm...
Một ngày, có ngƣời hỏi cô: "Mùi vị của cà phê muối thế nào?". "Rất ngọt ngào, bạn ạ!" -
Cô trả lời.
LÕNG MẸ
Bế đứa con trai vừa mới chào đời lên, bà mẹ nhè nhẹ đong đƣa đôi tay và hát :
Thương con mẹ thương con
Yêu con mẹ yêu con
Yêu suốt một cuộc đời
Đến ngày con lớn khôn...
Đứa bé càng lúc càng lớn lên. Khi đƣợc hai tuổi, nó chạy chập chững bƣớc thấp bƣớc cao
nô đùa quanh nhà, lôi sách vở trên kệ xuống để nghịch phá. Nó bày đủ thứ đồ chơi ra sàn
nhà. Nó tè trong quần. Nó ị trên giƣờng. Nó khóc. Nó la. Và bà mẹ đôi lúc phải thốt lên: "Cái
thằng này, con làm mẹ điên mất !"
Nhƣng đêm đến khi nó ngủ thật say, bà mẹ đến bên nôi trìu mến nhìn nó và khẽ hát :
Thương con mẹ thương con
Yêu con mẹ yêu con
Yêu suốt một cuộc đời
Đến ngày con lớn khôn...
CN RHQ & CQ K53
Đứa bé tiếp tục lớn lên thành một thằng nhóc chín tuổi. Nó không hề thích ăn uống đúng
giờ. Nó không bao giờ muốn tắm rửa. Khi bà ngoại đến thăm, nhiều lúc nó lại buông giọng
gắt gỏng với bà. Và bà mẹ đôi lúc muốn đƣa nó đi đâu cho khuất mắt.
Nhƣng đêm đến khi nó ngủ thật say, bà mẹ rón rén đến bên giƣờng, kéo tấm chăn đắp lên
ngƣời nó và khẽ hát :
Thương con mẹ thương con
Yêu con mẹ yêu con
Yêu suốt một cuộc đời
Đến ngày con lớn khôn...
Ngày qua ngày, thằng bé đến tuổi dậy thì. Nó dẫn về nhà những thằng bạn kỳ
quặc. Nó ăn mặc những bộ đồ kỳ quặc. Nó nhún nhảy một cách kỳ quặc theo những bản nhạc
cũng rất kỳ quặc. Và bà mẹ đôi lúc có cảm giác nhƣ thể nó đang ở trong sở thú.
Nhƣng đêm đến chờ nó ngủ thật say, bà mẹ nhẹ nhàng mở cửa phòng riêng của nó, bƣớc
đến hôn lên trán nó và khẽ hát:
Thương con mẹ thương con
Yêu con mẹ yêu con
Yêu suốt một cuộc đời
Đến ngày con lớn khôn...
Thằng bé kỳ quặc tiếp tục lớn lên thành một thanh niên trƣởng thành. Nó rời nhà lên thành
phố để làm việc và sống trong một phòng trọ. Thỉnh thoảng bà mẹ đón xe lên thăm
nó. Những lần nhƣ thế, bà phải ngồi trƣớc cửa phòng trọ và chờ đến tận khuya thì thấy nó say
khƣơt trở về. Bà dìu nó vào phòng, lau mặt cho nó rồi đỡ nó lên giƣờng.Sau đó bà lắc đầu
ngao ngán nhìn nó. Nhƣng khi nó ngủ say, đƣợm buồn, bà khẽ hát:
Thương con mẹ thương con
Yêu con mẹ yêu con
Yêu suốt một cuộc đời
Đến ngày con lớn khôn...
Và rổi đứa con lập gia đình và hoạ hoằn lắm nó mới về thăm bà. nó còn phải bƣơn chải để
chăm lo cho mái ấm riêng của nó. Thời gian trôi qua và lạnh lùng khắc những nếp nhăn lên
khuôn mặt già nua ngày càng hốc hác của bà mẹ. một hôm, thấy yếu trong ngƣời, bà gọi điện
bảo đứa con về thăm. Nó lái xe về thăm bà và ngủ lại nhà một đêm. Tối đó, bà nằm trong
giƣờng và khẽ hát:
Thương con mẹ thương con
Yêu con mẹ yêu con
...
Nhƣng cơn ho khan khiến bà không hát đƣợc trọn bài hát thuở nào. Đêm đó bà lặng lẻ qua
đời.
CN RHQ & CQ K53
Sau đám tang, đợi tối đến, khi đứa con của mình thật ngủ say, ngƣời đàn ông vừa mất mẹ
bƣớc đến hôn lên trán nó và khẽ hát:
Thương con mẹ thương con
Yêu con mẹ yêu con
Yêu suốt một cuộc đời
Đến ngày con lớn khôn...
Hát xong, hắn lặng lẽ khóc một mình.
MẸ KẾ
Tôi thƣờng nghĩ rằng “cha mẹ kế” là từ dùng để chỉ những ngƣời đàn ông và đàn bà lấy
nhau khi đã có con cái riêng, lý do đơn giản là chúng ta cần phải gọi họ bằng một cái tên gì
đó. Chắc chắn từ “kế” rất quan trọng nhƣng ngƣời ta thƣờng không nghĩ thế, với họ “cha mẹ”
mới có ý nghĩa thực sự. Đó là những gì tôi cảm thấy khi trở thành mẹ kế của bốn đứa con
chồng tôi.
Chúng tôi kết hôn đã sáu năm, khi các con anh vẫn còn nhỏ và bây giờ đang ở tuổi vị thành
niên. Dù sống chủ yếu với mẹ ruột, chúng vẫn có nhiều thời gian sống cùng chúng tôi. Nhiều
năm qua, chúng tôi đã học cách thích nghi với nếp sống mới của gia đình và đối xử tử tế với
nhau. Chúng tôi đi nghỉ cùng nhau, dùng những bữa cơm gia đình, cùng làm bài tập, chơi
bóng chày và xem phim bên nhau. Tuy nhiên tôi cứ cảm thấy mình giống nhƣ kẻ ngoài cuộc,
tệ hơn là một kẻ xâm phạm gia đình riêng của ngƣời khác. Có một lằn ranh ngăn cách rõ ràng
mà tôi không thể nào vƣợt qua đƣợc. Tôi không có riêng cho mình một đứa con nào, những
kinh nghiệm làm mẹ của tôi chỉ giới hạn trong bốn đứa con của chồng và tôi thƣờng tội
nghiệp mình không bao giờ có đƣợc sợi dây liên kết thiêng liêng giữa mẹ và con.
Khi đám trẻ phải dời đến một thành phố khác cách năm giờ xe chạy, chồng tôi rất buồn và
nhớ chúng. Nhờ có internet chúng tôi có thể gởi thƣ cho nhau, kể cả trò chuyện với nhau mỗi
khi chúng tôi cùng vào mạng. Mỉa mai thay, những dụng cụ liên lạc hiện đại này cũng là
những dụng cụ làm ngƣời ta dễ xa nhau hơn.Chúng tôi cần biết bao sự tiếp xúc trực tiếp giữa
ngƣời và ngƣời không qua máy móc. Những khi bức thƣ trên màn hình chỉ đề “Ba” tôi thấy
nhƣ bị bỏ quên, không ai nhớ đến mình. Còn khi tên tôi cùng xuất hiện với anh ấy, niềm vui
không thể diễn tả đƣợc, tôi cảm thấy mình cũng là một thành viên trong gia đình họ. Tuy vậy
cũng còn khoảng cách nào đó cần phải vƣợt qua, ngay cả trên đƣờng dây điện thoại.
Một buổi tối cũng khá khuya, chồng tôi ngủ gà gật trƣớc tivi, còn tôi đang kiểm tra mình
có thƣ hay không, máy tính báo tôi có một tin nhắn. Đó là của Margo, con gái kế lớn nhất của
tôi. Con bé cũng thức khuya, cũng đang ngồi trƣớc máy tính ở một nơi cách năm giờ xe chạy.
Giống nhƣ đã làm nhiều lần trƣớc đây, chúng tôi trò chuyện qua lại, chia sẻ cho nhau những
tin tức mới nhất. Khi chúng tôi tán gẫu nhƣ thế này, con bé không cần biết tôi hay là ba của
nó ngồi phía bên kia bàn phím - nếu nhƣ nó không hỏi. Tối nay con bé cũng không hỏi và tôi
cũng không cần nêu đích danh mình. Sau khi nghe xong kết quả thi đấu bóng chuyền, chi tiết
CN RHQ & CQ K53
về buổi khiêu vũ sắp tới ở trƣờng, bài tập lịch sử phải nộp, tôi nói đã khuya rồi và nên đi ngủ.
Margo trả lời: “Đƣợc rồi, lần sau nói tiếp! Thƣơng nhiều”.
Khi đọc dòng chữ này, cảm giác buồn bã xâm chiếm khắp ngƣời tôi. Hẳn là con bé nghĩ
nãy giờ mình viết cho ba. Con bé và tôi chƣa bao giờ dùng những từ thƣơng yêu, đầy tình
cảm nhƣ thế. Cảm thấy tội lỗi vì đã không làm sáng tỏ, nhƣng cũng không muốn làm con bé
xấu hổ, tôi gửi lại đơn giản: “Thƣơng con! Chúc con ngủ ngon!”.
Tôi lại nghĩ về gia đình họ, về không gian riêng tƣ mà tôi là một kẻ xâm phạm. Một nỗi
đau trống rỗng nhói lên trong tim tôi. Sau đó, ngay khi những ngón tay tôi chạm vào nút bấm,
ngay khi màn hình chuẩn bị chuyển sang màu đen, thông điệp cuối cùng của Margo xuất
hiện: “Chúc ba ngủ ngon dùm con”. Nƣớc mắt ràn rụa, tôi với tay tắt máy tính.
6 KHẮC NGHĨ VỀ MẸ
1. Mẹ tôi ngƣời mẹ Việt Nam. Hi sinh chịu đựng muôn vàn khó khăn. Mẹ tôi là ngƣời mẹ
đáng kính trọng nhất. Đừng có ai tranh cãi với tôi về điều đó. Bởi mẹ là ngƣời tôi yêu nhất
trên đời.
2. Cha mẹ sinh thành ra tôi nhƣng xác thân tôi đƣợc trích ra từ một phần của mẹ. Máu thịt tôi
là một phần máu thịt của cơ thể mẹ. Mẹ nuôi nấng tôi từ trong bụng mẹ, rồi từ nguồn sữa mẹ.
Trong bài học từ ngữ Hán Việt của ngƣời xƣa gửi gắm, tôi đọc và hiểu đƣợc rằng tử số là số
con, mẫu số là số mẹ. Trong phân số cuộc đời ta luôn là một phần của mẹ.
Mẫu là tiền vốn. Tử là tiền lãi. Dẫu mai này tôi sức dài vai rộng. Dẫu mai này tôi là tỉ phú, tôi
vẫn nhớ rằng tôi đi ra từ mẹ, tôi cũng chỉ là phần lãi từ mẹ mà thôi. Và tôi hiểu nhƣ thế nào là
"Đi suốt đời lòng mẹ vẫn theo con".
3. Trong Kinh Báo ân Lễ Vu Lan Rằm tháng Bảy có câu "Chỗ ƣớt mẹ nằm chỗ ráo con lăn".
Ngày còn nhỏ tôi hiểu đó là tình mẫu tử của ngƣời mẹ nghèo trong ngôi nhà mái dột mẹ
nhƣờng cho con chỗ khô. Sau này tôi hiểu đó là tình mẫu tử của tất cả mọi ngƣời mẹ nuôi
con. Khi con còn đỏ hỏn, mỗi đêm ngày con tè dầm hàng mấy chục lần. Ngày xƣa không tiện
nghi nhƣ bây giờ, những manh chiếu không kịp khô mà luôn tím bầm nƣớc giải. Mẹ phải
nằm lên đó cho chóng ráo để lƣợt khác chuyển chỗ con nằm. Một tình mẹ mộc mạc đơn sơ
mà sao đi hết nửa đời ngƣời câu văn kia tôi mới hiểu?
4. Ấy thế mà, nếu phải nằm trong số những ngƣời nghèo thì ngƣời mẹ là ngƣời nghèo nhất vì
ngoài bản thân mình ra mẹ còn mang gánh nặng chi tiêu chợ búa cho cả gia đình.
5. Khi ta yếu đuối trong thân xác bé bỏng hay khi ta trong phút sức tàn lực kiệt, nếu nhƣ chỉ
một từ cuối cùng ta còn có thể gọi đƣợc thì từ đó phải là từ MẸ. Bởi MẸ là từ có cấu âm dễ
phát âm nhất và ít tốn sức nhất. Đó là phụ âm môi ? môi cộng với một nguyên âm đơn, khép.
Chỉ cần bạn mấp máy môi là có ngay MẸ.
6. Than ôi, không hiểu sao trên đời này vẫn còn những ngƣời con bất hiếu. Những đứa con
làm mẹ đau. Tôi cũng đã có lần làm mẹ đau. Tôi đã đạp vào bụng mẹ từ bên trong. Cũng chỉ
vì ngày đó tôi mới là phôi, là thai, tôi đâu đã đƣợc là NGƢỜI. Ngày ấy tôi còn nằm trong
CN RHQ & CQ K53
bụng mẹ. Và tôi biết, và hỡi những ngƣời con đều nên biết, đó là lần đầu tiên và cũng là lần
cuối cùng ta đáng đƣợc tha thứ khi làm cho mẹ ta đau.
The letter
"...Con ơi,dù con sợ tình yêu nhƣng tình yêu cứ đến.Nếu đây là niềm vui thì con cƣ nâng niu
nhƣ ngƣời mẹ ôm ấp đứa con thơ.Nếu đây là vết thƣơng lòng cũng có thể tâm hồn con vƣơng
vấn.Con đừng bao giờ tự hỏi con rằng ngƣời con đang yêu có xứng đáng với con không?. Cái
thứ tình yêu mà mặc cả nhƣ món hàng ngoài chợ thì cái đó không còn là tình yêu nữa. Khi
con yêu con đừng đắn đo tính toán.
Nếu ngƣời yêu con là ngƣời nghèo khổ thì con sẽ cùng ngƣời ấy lao động xây đắp tô thắm
cho tình yêu.
Nếu ngƣời yêu con già hơn con thì con sẽ làm cho ngƣời ấy trẻ lại với con.
Nếu ngƣời yêu của con bị cụt chân thì con sẽ là cái nạng vững chắc của họ.
Tình yêu đẹp nhất sẽ đến với con nếu nhƣ con làm dúng theo lời cha dạy.Con phải luôn cảnh
giác xem thử ngƣời đó yêu con vì cái gì?
Nếu ngƣời đó yêu con vì sắc đẹp thì con nên nhớ rằng:Sắc đẹp của con ròi sẽ tàn.
Nếu ngƣời đó yêu con vì con co chức cao thì con hãy khẳng định rằng: Ngƣời đó không yêu
con. Con hãy tự bảo họ rằng :"Địa vị không bao giờ đem lại hạnh phúc cho con ngƣời, chỉ có
tự túc chân chính mới thoả mãn lòng ngƣời chân chính."Con phải độ lƣợng và giàu lòng tha
thứ nếu nhƣ họ hối hận thật sự.
Con hãy chung thuỷ với ngƣời yêu xây dựng cuộc dời riêng.Nếu con làm mất hai chữ quí báu
đo thì con sẽ hổ thẹn và không đƣợc quyền tự hào với chính con,với xã hội.Nếu con để cho
một ngƣời nào khác chông con đặt cái hôn ranh mãnh bẩn thỉu lên môi con thì trƣớc khi hôn
họ sẽ khinh con và nhất là sau khi hôn họ sẽ càng khinh con hơn.
Ai sẽ vì con mà chăm sóc dời con. vui khi có tin mừng, buồn khi con gặp sự không may.Đó
chính là chồng của con.
"CON HÃY YÊU ĐI, YÊU THA THIẾT NHƢ NGÀY XƢA MẸ ĐÃ YÊU CHA"...!!!!!
cha ơi, tiếng yêu quá thiêng liêng với con và có thể vì đó con không dám đến với tình yêu,
con sợ con sẽ dau, hoặc con sẽ làm ngƣời ấy đau, thử hỏi trên đời ai sẽ chắc chắn 1 câu: tui
đã hiểu rõ tình yêu chứ.
Có thể cha mẹ đã yêu nhau tha thiết, nhƣng điều đó không giúp con có thêm can đảm để đến
với tình yêu vì đó là 1 ngƣời xa lạ chứ không phải là cha mẹ,Làm sao con có thể gƣi gấm tất
cả chân tình lên 1 ngƣời xa lạ,mà con không wen biết, Có thể con sẽ mãi nhƣ thế, kh6ong bao
giờ tìm đƣợc 1 tình yêu đích thực, hãy giúp con vƣợt wa rào cản của chính mình, hãy chứng
minh cho con thấy trên đời này vẫn còn tình yêu
9 ÂN ĐỨC CỦA MẸ
1) Sinh: ngƣời Mẹ phải khó nhọc cƣu mang hơn chín tháng, chịu sự đau đớn trong lúc đẩy
thai nhi ra khỏi lòng mẹ
CN RHQ & CQ K53
2) Cúc: Nuôi dƣỡng, nâng đỡ, chăm nom, săn sóc hài nhi cả vật chất lẫn tinh thần . Tình cảm
rất tự nhiên nhƣng gắn bó ân cần, nên khi Cha Mẹ nhìn con thêm hân hoan vui vẻ, bé nhìn
Cha Mẹ càng mừng rỡ cƣời tƣơi .
3) Súc: Cho bú mớm, lo sữa nƣớc cháo cơm, chuẩn bị áo xống ấm lạnh theo thời tiết mỗi mùa
; trông cho con lần hồi biết cử động, điều hòa và nên vóc nên hình cân đối xinh đẹp .
4) Dục: Dạy dỗ con thơ động chân cất bƣớc linh hoạt tự nhiên ; biết chào kính ngƣời lớn, vui
với bạn đồng hàng ; tập con từ câu nói tiếng cƣời hồn nhiên vui vẻ . Khi trẻ lớn khôn thì
khuyên răng dạy dỗ con chăm ngoan, để tiến bƣớc trên đƣờng đời .
"Dạy con từ thuở còn thơ,
Mong con lanh lợi, mẹ cha yên lòng "
5) Vũ: Âu yếm, nâng niu, vuốt ve, bế ẵm ... để con trẻ vào đời trong tình cảm trìu mến thân
thƣơng .
6) Cố: Chăm nom, thƣơng nhớ, đoái hoài, cố cập con trẻ từ tấm bé đến khi không lớn, lúc ở
gần cũng nhƣ lúc đi xa :
"Con đi đƣờng xa cách
Cha Mẹ bóng theo hình
Ngày đêm không ngơi nghỉ
Sớm tối dạ nào khuây"
7) Phúc: Giữ gìn, đùm bọc, che gió, chắn mƣa, nhƣờng khô, nằm ƣớt, hay Cha Me quên mình
chống đỡ những bạo lực bất cứ từ đầu đến, để bảo vệ cho con.
Phục: theo khả năng và tâm tính của trẻ mà uống nắn, dạy dỗ, tìm phƣơng pháp hƣớng dẫn
trẻ vƣơn lên hợp tình đời lẽ đạo, tránh cho con bị lôi cuốn bởi tiền tài ảo vọng, vật chất và thị
hiếu bên ngoài.
9) Trƣởng: Lo lắng tận tình, đầu tƣ hợp lý, cho con học tập để chuẩn bị dấn thân với đời; cố
vấn cho con nên vợ thành chồng xứng hợp với gia phong, thế đạo . Dù không cố chấp vấn đề
"môn đăng hộ đối", nhƣng vợ chồng so le về tuổi tác, trình độ, sức khỏe và khả năng thu
hoạch tiền tài... cũng thiếu đi phần nào hạnh phúc lứa đôi, mà tuổi trẻ thƣờng vì tiếng sét ái
tình, làm lu mờ lý trí, khi tỉnh ngộ xem nhƣ chén nƣớc đã đỗ, khó mà lấy lại đủ !
80 TẦNG
Bạn có bao nhiêu ƣớc mơ chƣa thực hiện? Bạn có bao nhiêu cơ hội, bao nhiêu thời gian, bao
nhiêu sức lực để thực hiện chúng ?
Có 2 anh em sống trên tầng 80 của 1 chung cƣ cao ngất. Một ngày kia về nhà sau giờ làm
việc, họ choáng váng khi nhận ra thang máy của chung cƣ bị hƣ, họ buộc phải leo bộ lên căn
nhà of mình.
Sau khi vất vả leo đến tầng 20, thở hổn hển và mệt mỏi, họ quyết định để những túi xách của
mình lại đó và sẽ quay lại lấy vào ngày hôm sau. Khi lên đến tầng 40, ngƣời em bắt đầu lầm
bầm và sau đó 2 ngƣời bắt đầu cãi nhau. Họ vừa tiếp tục những bƣớc nặng nề của mình, vừa
CN RHQ & CQ K53
cãi nhau cho đến tầng 60. Bỗng họ nhận ra rằng mình chỉ còn có 20 tầng nữa thôi. Họ quyết
định ngừng cãi và tiếp tục leo lên trong sự bình an. Họ yên lặng leo lên và cuối cùng cũng
đến đƣợc căn hộ của mình. Đến nơi, họ mới phát hiện đã để chìa khoá nhà trong những túi
xách đã để lại tầng 20.
Câu chuyện này cũng tựa nhƣ cuộc đời chúng ta...Nhiều ngƣời trong chúng ta sống trong sự
kỳ vọng của cha mẹ, thầy cô và bạn bè khi còn bé. Chúng ta hiếm khi thực hiện những gì
mình thật sự muốn, luôn ở dƣới rất nhiều áp lực và sự căng thẳng đến nỗi đến năm 20 tuổi,
chúng ta mệt mỏi và quyết định vứt bỏ gánh nặng này đi. Chúng ta sống một cánh năng nổ và
có những ƣớc mơ lớn. Nhƣng đến khi 40 tuổi, chúng ta bắt đầu đánh mất tầm nhìn và những
giấc mơ của mình, cảm thấy ko thoả mãn và bắt đầu phàn nàn, chỉ trích. Đến tuổi 60, chúng
ta nhận ra mình ko còn nhiều thì giờ nữa để phàn nàn và chúng ta bƣớc đi trong thanh thản,
bình an. Chúng ta nghĩ ko còn gì làm cho mình thất vọng nữa. Và chợt nhận ra mình ko thể
nào ngơi nghỉ trong sự bình an vì chúng ta còn những giấc mơ chƣa thực hiện đƣợc- những
giấc mơ mà chúng ta vứt bỏ cách đây 60 năm.
Vậy, ƣớc mơ của bạn là gì? Hãy đi theo những ƣớc mơ của mình để ko phải sống trong sự
nuối tiếc.
200 NGÀY
Đó là một chiều mƣa sụt sùi. Cái rét cộng với mƣa gió làm lũ học trò buồn lao lòng . Nhƣng
đó chỉ là lý do nhỏ. Lý do chính đang làm buồn lòng các cô cậu học trò là bục giảng vắng
bóng thầy . Trò nhớ thầy ...Thầy nghi một tuần nay rồi...
Thế mà thầy đến . Dù mƣa gió và lạnh .Sau một tuần nằm viện với căn bệnh quái ác, thầy già
đi va gầy nhiều, nhƣ chành bầng trơ trụi giữa mùa đông . Tuy vậy thầy bƣớc vào lớp làm lớp
học bừng lên một nguồn sinh khí mới . Theo thói quen, thầy mở hộp phấn, nhƣng không phải
là bắt đầu một bài giảng mới...
Thầy viết nên bảng một con số, không, không phải sĩ số lớp đâu.Cả lớp bừng tỉnh . Đúng rồi,
con số, đó là cái thiếu hụt trên bảng và trong lòng học trò suốt một tuần nay. Các giáo viên
khác không biết con số ấycó nghĩa gì, nhƣng những con số ấy lại đi vào nếp nghĩ của mỗi học
trò thấy. Thầy viết số 200.
Cả lớp im lặng đi...
Thầy nhắc những kỷ niệm với lớp, với từng thành viên. Thầy nói về chuyện đời .Rồi thầy nói
đến những con số " các trò có biết con số 200 là gì không?"
Cả lớp im lặng.
Các trò ơi,chỉ còn 200 ngày nữa là các trò ra trƣờng rồi. Lần đầu tiên thầy viết nên bảng con
số 300, rùi lùi dần đến 250, và nay đã là 200 rồi .Mỗi ngày một trôi qua, các trò có thêm đƣợc
gì, mất đi những gì ? Tất cả đều không quay lại đƣợc .Nhƣng thầy chỉ muốn các trò nhớ đến
thời gian không biết chờ đợi ai. Thầy bỗng dừng lại một phút, rồi thầy nói tiếp.: thầy đã nghĩ
CN RHQ & CQ K53
ở lại với các trò đƣợc 200 ngày nữa, nhƣng thầy đành phải chia tay các trò sơm hon 200 ngày
...Lũ học trò ngơ ngác . Vài bạn gái măt đỏ hoe cả len.
Mƣa nặng hạt dần ... sau đó thầy phải nghỉ dậy vì bệnh nặng ...
Năm năm sau, lũ học trò lớp 12 văn ngày ấy đã họp mặt lần đầu tiên, tại phòng học cũ.
Không thể mời thầy . Thầy không còn nữa, 45 trò vẫn dủ mặt .Họ lần lƣợt viết lên bảng
những con số đánh dấu những sự kiện, những bƣớc ngoặt trong nhiều năm qua và nói về
những con số của mình .Ai đó khóc . Và ai đó viết lên góc trái bảng con số 200, ngày thầy
chia tay lớp học ngày xƣa.
AMY GRAHAM
Sau một đêm bay từ Washington D.C., tôi rất mệt mỏi và tôi tới nhà thờ Mile High ở Denver
để chỉ đạo 3 dịch vụ và một phân xƣởng sao cho phát triển tốt. Khi tôi bƣớc vào, tiến sĩ Fred
Vogt hỏi tôi, "Anh có biết về Tổ chức từ thiện Hãy-Có-Một-Ƣớc-Mơ?"
"Có," tôi trả lời.
"Tốt, Amy Graham đƣợc chẩn đoán là bị bệnh bạch cầu giai đoạn cuối. Họ cho cô bé 3 ngày.
Cô ấy khát khao đƣợc tham dự một buổi nói chuyện của anh."
Tôi choáng váng. Một cảm giác tự hào nhƣng cả sự sợ hãi và nghi ngờ cùng có trong tôi. Tôi
không thể tin nổi. Tôi nghĩ rằng những đứa trẻ sắp chết muốn đi chơi Disneyland, hoặc gặp
các nhân vật nổi tiếng, những siêu sao. Chắc chắn rằng mấy đứa trẻ đó không muốn dành
mấy ngày cuối cùng của cuộc đời để nghe Mark Victor Hansen. Tại sao một đứa trẻ chỉ còn
sống vài ngày cuối cùng lại muốn tới nghe một nhà diễn thuyết về động lực tinh thần. Đột
ngột, những suy nghĩ của tôi bị cắt đứt... "Đây là Amy," Vogt nói và đặt vào tay tôi bàn tay
yếu đuối của cô bé. Trƣớc mắt tôi là một cô bé 17 tuổi choàng một cái khăn màu đỏ và cam
trên đầu, che đi toàn bộ mái đầu đã không còn tóc sau những cuộc trị liệu. Thân thể xanh xao
của cô bé trông vô cùng yếu đuối. Cô bé nói, "Cháu có hai mục tiêu là tốt nghiệp phổ thông
và tham dự buổi thuyết trình của bác. Các bác sĩ đã không tin rằng cháu có thể thực hiện
đƣợc. Họ không nghĩ rằng cháu còn có đủ sức. Cháu đã đƣợc trả về cho gia đình... Đây là bố
và mẹ của cháu."
Nƣớc mắt trào lên; tôi dƣờng nhƣ nghẹt thở. Tôi cảm thấy chao đảo, xúc động. Để lấy lại
giọng nói của mình, tôi đằng hắng, mỉm cƣời và nói "Cháu và bố mẹ sẽ là khách mời của
chúng tôi. Xin cảm ơn vì cháu đã tới tham dự." Chúng tôi ôm lấy nhau, lau nƣớc mắt và chia
tay.
Tôi đã tham gia rất nhiều hội thảo về chữa bệnh tại Hoa Kỳ, Canada, Malaysia, New Zealand
và Australia. Tôi đã coi những nhà chữa bệnh giỏi nhất làm việc và tôi đã học, nghiên cứu,
nghe, cân nhắc và hỏi điều gì đã hoạt động, tại sao và nhƣ thế nào. Vào buổi chiều Chủ nhật
đó, tôi điều khiển một hội thảo mà Amy và bố mẹ em tham dự. Cả ngàn khán giả tràn ngập
phòng họp, háo hức muốn học, phát triển những khả năng mà trƣớc nay họ không biết đến.
CN RHQ & CQ K53
Tôi nhẹ nhàng hỏi khán giả xem họ có muốn học một quy trình chữa bệnh mà có thể giúp họ
trong cả cuộc đời không. Từ trên bục diễn thuyết tôi có thể thấy mọi ngƣời đều giơ cao tay
lên trời. Tất cả đều đồng lòng muốn học. Tôi chỉ cho mọi ngƣời cách xoa mạnh hai bàn tay
vào nhau rồi tách nó ra khoảng 5 cm và cảm nhận đƣợc nguồn năng lƣợng chữa bệnh phát ra
từ nó. Tôi bắt cặp từng ngƣời lại với nhau để họ có thể cảm nhận đƣợc nguồn năng lƣợng từ
ngƣời này đến ngƣời kia. Tôi nói "Nếu các bạn muốn chữa bệnh, hãy làm tại đây và ngay bây
giờ." Khán giả liên kết lại với nhau và đó là một cảm giác ngây ngất tuyệt vời. Tôi giải thích
rằng mỗi ngƣời đều có một năng lƣợng chữa bệnh và khả năng chữa bệnh. Năm phần trăm
trong số chúng ta có đƣợc nó rõ ràng và mạnh mẽ đến mức có thể hành nghề. Tôi nói, "Sáng
hôm nay, tôi vừa đƣợc giới thiệu với Amy Graham, một cô gái 17 tuổi, ngƣời có ƣớc muốn
cuối cùng trong đời là tham dự buổi thuyết trình này. Tôi muốn đƣa cô lên trên đây và các
bạn hãy gửi những năng lƣợng chữa bệnh tự nhiên của các bạn lên cho cô. Có lẽ chúng ta
giúp đƣợc cho cô bé. Cô không yêu cầu điều đó. Tôi chỉ làm điều này một cách tự động vì
cảm thấy nó đúng." Khán giả hô "Phải! Phải! Phải! Phải!"
Bố của Amy dắt cô lên trên bục. Cô nhìn thật yếu ớt sau tất cả những cuộc hóa trị liệu pháp,
những ngày dài trên giƣờng bệnh và sự thiếu vận động. (Các bác sĩ còn không cho cô đi lại
hai tuần trƣớc khi tới tham gia với chúng tôi.)
Tôi kêu mọi ngƣời làm nóng hai bàn tay, và gửi đến cho cô năng lƣợng chữa bệnh của họ.
Sau đó mọi ngƣời đứng dậy vỗ tay hoan hô cô mà ai nấy đều nƣớc mắt lƣng tròng.
Hai tuần sau đó, cô gọi điện và báo rằng các bác sĩ sau khi kiểm tra sức khỏe cô đã# cho cô
về và chính cô cũng cảm thấy có sự thuyên giảm đáng kể. Hai năm sau đó cô gọi điện báo tôi
biết rằng cô lập gia đình.
Tôi rút ra đƣợc rằng, không nên coi thƣờng sức mạnh mà tất cả chúng ta đều có. Nó luôn
luôn sẵn sàng để dùng cho mục đích cao đẹp nhất. Chúng ta phải nhớ đến việc sử dụng nó.
ÂN NHÂN
Dậy mau! Dậy mau! Nhà cháy kìa!"
Bị đánh thức dậy bằng một giọng nói lạ hoắc, tôi vùng dậy. Nhanh lên! Nhanh lên! Phải
dậy thôi! Phải tỉnh dậy! Đây là những từ mà tôi động viên mình khi còn đang trong giấc
nồng. Tôi lao qua các căn hộ, đánh thức các con và cháu tôi, lúc này chúng đang ngủ say.
Câu thông báo cháy của ngƣời đa`n ông nọ vang lên rất đúng lúc và kịp cho cả nhà tôi lao ra
ngoài an toàn. Vào buổi sáng của buổi lễ tạ ơn lạnh giá ấy chồng tôi - Bobby, hai trong số ba
đứa con lớn của tôi, ngƣời anh sinh đôi của chồng tôi và hai đứa cháu của anh ấy đã kịp chạy
thoát ra ngoài và ôm nhau nhìn ngọn lửa thiêu cháy rụi căn hộ và nhà hàng của chúng tôi.
Trời hừng sáng, tất cả chỉ còn là đống gạch vụn đen nhẻm.
Nhƣng may sao, cả nhà chúng tôi vẫn còn sống. Ai đã đánh thức chúng tôi? Làm sao
chúng tôi có thể nói tiếng cảm ơn ngƣời đó?
CN RHQ & CQ K53
Khách sạn có 124 phòng kế nhà hàng chúng tôi, và khách sạn này cũng có một phần hùn
của vợ chồng tôi lại không bị tổn hại gì cả. Cô tiếp tân, cho biết: lúc đầu cô ta không phát
hiện ngọn lửa, nhƣng rồi chợt thấy một ngƣời đàn ông lái chiếc xe tải chở hàng dừng lại ngay
giữa con đƣờng cao tốc, rồi ông ta chạy vào phòng tiếp tân bảo cô gọi điện ngay đến PCCC.
Nói xong ông ta lao đi từng phòng gõ cửa đánh thức mọi ngƣời dậy.
Ngƣời đàn ông đó là ai nhỉ? Chúng tôi hỏi hết mọi ngƣời - các anh chữa cháy, các chú cảnh
sát, và cả các khách trọ, nhƣng chẳng ai biết mặt ông ta ngoại trừ cô tiếp tân. Chúng tôi đăng
báo. Dĩ nhiên chúng tôi không tài nào trả ơn hết một ngời đã cứu hết mạng sống của cả gia
đình chúng tôi, nhƣng chúng tôi vẫn muốn đƣợc nói lời cám ơn. Các năm sau đó. cứ đến ngày
lễ tạ ơn là chúng tôi lại đọc kinh cám ơn Chúa, cám ơn ngƣời đàn ông vô danh ấy và cầu
nguyện sao cho chúng tôi gặp đƣợc ân nhân của mình.
75 năm trôi qua. Trong từng ấy năm, chúng tôi đã xây lại căn hộ và nhà hàng, rồi sau đó
bán chúng và bán cả khách sạn kế bên. Chúng tôi trở thành thành viên tình nguyện của một
nhóm du lịch qua các bang, và các nƣớc khác để xây nhà thờ, ký túc xá và lều trại.
Vào Giáng sinh 1994, vợ chồng tôi, ba đứa con và vợ chồng chúng nó cùng với chín đứa
cháu nội ngoại tập trung tại nhà đứa con trai lớn. Một lần nữa chúng tôi, cả đại gia đình
chúng tôi, cầu nguyện để tỏ lòng biết ơn đối với ngƣời đã cứu chúng tôi năm xƣa, quả thật
nếu không có ngƣời đàn ông đó thì chín đứa cháu nội ngoại của tôi sẽ không sao có mặt trên
đời này. Chúng tôi cầu nguyện cho ông ta đƣợc nhiều ân huệ và cầu mong có một ngày gặp
đƣợc ân nhân.
Vài ngày sau đêm Chúng sinh, hai vợ chồng tôi gặp Ray Horton, thợ mộc đồng thời là
nhóm trƣởng nhóm chúng tôi đang lái chiếc xe tải chở hàng. Ông Ray mời chúng tôi đến nhà
uống cà phê và chúng tôi bắt đầu trao đổi cho nhau nghe về những kinh nghiệm sống và cho
biết chỗ ở và công việc làm ăn ngày trƣớc. ông Ray cũng cho biết về dãy nhà ở Portland,
Texas những năm 1969 và 1970. Nghe thấy Portland, chúng tôi cũng cho ông biết ngày xƣa
chúng tôi có một nhà hàng và khách sạn. Nghe đến đấy, ông Ray quay qua vợ mình nói: “này
em có nhớ trận cháy mà anh kể ở cái khách sạn đó không?” Cùng lúc đó, chẳng hẹn mà gặp,
Bobby và Ray hiểu ra rằng: khách sạn mà Ray đề cập chính là khách sạn của chúng tôi. Hai
ngƣời đàn ông đứng lên, nhìn nhau và bắt đầu khóc rồi họ ôm lấy nhau. Tất cả chúng tôi ôm
nhau và khóc, chúng tôi biết rằng chúng tôi đã tìm đƣợc ân nhân cứu sống chúng tôi cuối
cùng, sau 75 năm, chúng tôi cũng đã nói đƣợc lời cám ơn với vị ân nhân giấu tên.
ÁNH SÁNG CUỐI CÙNG
Hồi sinh viên vào các kì nghỉ, tôi thƣờng xin dạy thêm ở các trƣờng mẫu giáo. Lần đó tôi xin
đƣợc một chỗ làm ở thị trấn St.Louis. Ngày mùng 2 của tháng, tôi mới đƣợc biết ở đây ngƣời
ta chỉ đƣợc trả lƣơng vào cuối tháng. Lúc đó tôi lặng ngƣời, bởi trong túi tôi chỉ còn 4$, tôi
không thể trả tiền trọ chứ đừng nói đến đổ xăng hay ăn tối.
CN RHQ & CQ K53
Tôi có một cây kèn trumpet và biết chơi piano một chút, nên ý nghĩ đầu tiên của tôi là dùng
chúng để kiếm tiền. Nhƣng ở đâu? Tôi còn chƣa quen với thị trấn này. Thế là tôi quyết định:
đem cái kèn của mình đi... cầm đồ, đƣợc 15$, đủ trả tiền trọ cho ngày hôm đó và hôm sau
nữa. Nhƣng rồi sẽ ra sao?
Có một quán cà fê nghèo nàn nằm ngay cạnh tiệm cầm đồ. Tôi vào và gọi cốc bia 35 xu. Rồi
ngồi bên cốc bia và thần mặt ra.
- Trông cậu cứ nhƣ vừa đánh mất đồng xu cuối cùng ấy, con trai! - Ngƣời phục vụ già lại gần
tôi và nói nhƣ vậy.
Ông ấy tên là Charlie, 60 tuổi. Tôi kể cho ông ta nghe mọi chuyện, kể cả chuyện cầm chiếc
kèn. Charlie nghe rồi hỏi:
- Cũng biết chơi piano à?
- Cháu biết một chút thôi...
Charlie lại suy nghĩ vài phút, rồi hỏi tiếp:
- Có biết chơi bài "Stardust" không?
Thật may, đó là một trong số vài bài tôi biết chơi. Tôi thử chơi cho Charlie nghe, cố gắng hết
sức. Không hay lắm, nhƣng Charlie có vẻ thích. Ông cƣời vang và vỗ tay theo.
- Cậu chơi không hay lắm, nhƣng không tệ đến nỗi có thể đuổi hết khách đi đâu! Mỗi tối cậu
hãy đến đây chơi bản nhạc này, tôi sẽ cố giúp cậu kiếm đƣợc đủ tiền cho đến khi nào cậu
đƣợc trả lƣơng. Có bộ vest nào không?
Tôi không có, nên Charlie phải dẫn tôi đi mua ở một cửa hàng đồ cũ. Bộ vest màu nâu, có lẽ
đƣợc dùng cho những ngƣời 40 tuổi, nhƣng dù sao nó cũng hợp với tôi.
Ngày hôm sau, khách đến quán cà phê vào khoảng 6 giờ tối. Trông ai cũng vất vả và lấm lem.
Họ già hơn tôi nhiều, có những ngƣời trông khắc khổ và lôi thôi. Họ nghe "Stardust" và
những bài hát cũ mà tôi chơi một cách chăm chú mà tôi chơi một cách chăm chú, có ngƣời
còn khóc. Mỗi tối vài lần, Charlie đặt một chiếc hộp lên quầy hàng và kêu lên:
- Anh em, chúng ta cần giúp đỡ cậu bé này! - Và đôi khi ông kể lại cả tình trạng của tôi: sống
một mình và không có tiền.
Đến buổi tối thứ ba, có một bà cụ đến gần tôi:
- Con trai, ta không có tiền để giúp con đâu, nhƣng ta có một căn phòng ở ngay bên cạnh và
không dùng tới. Con có thể ngủ đêm ở đó để khỏi phải trả tiền nhà trọ.
Và thế là cứ ban ngày thì tôi dạy trẻ con ở trƣờng mẫu giáo, tối chơi nhạc cho những ngƣời
già ở quán của Charlie. Sau một tháng, tôi đƣợc lãnh lƣơng. Tiền lƣơng khá cao, đủ để tôi có
thể sống đầy đủ. Tôi quay lại quán của Charlie chơi thêm một buổi nữa. Lần này tôi nói
Charlie đừng đặt cái hộp lên bàn, vì tôi đã có tiền rồi.
Nhƣng ở chỗ mà mọi hôm Charlie đặt cái hộp, hôm nay mọi ngƣời vẫn để tiền vào, dù không
có hộp. Có nhiều đồng xu, và cả 1 tờ 20$.
Tôi không biết điều gì đã làm cho những ngƣời nghèo khổ ấy lại muốn giúp 1 "thằng bé" mà
họ không quen biết, khi chính họ sống cũng vô cùng chật vật.
CN RHQ & CQ K53
Sau này tôi chơi piano tốt hơn và cũng làm thêm tại một khách sạn lớn. Tôi chơi piano cho
những ngƣời khách giàu có và sang trọng. Nhƣng chƣa một lần nào và chƣa một ai sẵn sàng
chia sẻ với tôi chính những gì họ có nhƣ những ngƣời nghèo ở quán của Charlie.
Có thể cuộc sống luôn biết sắp đặt con ngƣời vào đúng chỗ, và tôi chỉ gặp đƣợc những ngƣời
tôi cần vào đúng lúc, đúng chỗ mà thôi...
ANH TRAI
Nhân dịp lễ Giáng sinh, Paul đƣợc anh trai tặng một món quà tuyệt vời - một chiếc ô tô. Một
ngày trƣớc lễ Giáng sinh, Paul vừa ra khỏi văn phòng thì thấy một cậu bé đang đi vòng quanh
chiếc xe với vẻ mặt rất ngƣỡng mộ. "??y là xe của anh à?", cậu bé hỏi. Paul gật đầu: "Anh trai
tớ tặng nhân dịp Giáng sinh đấy!". Cậu bé lấy làm kinh ngạc: "Thế có nghĩa là anh trai anh
cho chiếc xe này và anh không phải trả một đồng nào? Ôi, giá mà em...", cậu bé ngập ngừng,
"...giá mà em đƣợc là ngƣời anh nhƣ vậy". Paul nhìn cậu bé một cách đầy ngạc nhiên, và
trong phút bốc đồng, anh nói: "Cậu có muốn đi chơi một chuyến trên chiếc xe của anh
không?". "Ồ vâng, em rất sẵn sàng".
Sau một lúc đi lòng vòng, cậu bé quay sang với đôi mắt ngời sáng: "Anh ơi, anh có thể lái xe
tới thẳng nhà em đƣợc không?". Paul mỉm cƣời. Anh nghĩ cậu bé muốn cho những ngƣời
hàng xóm thấy cậu về nhà trên một chiếc xe ô tô sang trọng. Nhƣng một lần nữa Paul lại
nhầm. "Anh đỗ lại ở chỗ hai bậc thang này nhé" - cậu bé đề nghị. Cậu chạy lên các bậc cầu
thang. Một lúc sau Paul nghe thấy tiếng cậu quay trở lại, nhƣng không vội vã nhƣ lúc trƣớc.
Cậu bé bế theo một đứa em tàn tật, đặt em ngồi xuống trên những bậc cầu thang, quàng tay
âu yếm qua vai chú bé và chỉ vào chiếc xe: "???y, nó đấy, giống nhƣ những gì anh đã nói với
em lúc trƣớc. Anh trai anh ấy tặng nhân dịp Giáng sinh và anh ấy không phải trả một đồng
nào. Một ngày nào đó anh cũng sẽ tặng em một chiếc xe nhƣ thế này, và em sẽ thấy đƣợc mọi
thứ trong dịp Giáng sinh thật tuyệt vời nhƣ những gì anh vẫn kể với em".
Paul bƣớc ra khỏi xe và bế cậu bé tàn tật lên xe. Ngƣời anh với đôi mắt ngời sáng cũng leo
lên xe và cả ba bắt đầu một chuyến đi chơi Giáng sinh thật đáng nhớ.
Noel năm đó Paul mới thật sự hiểu: "Khi đem hạnh phúc đến cho ngƣời khác, ta sẽ là ngƣời
hạnh phúc hơn cả".
BÁC SĨ ƠI, HÃY MỈM CƢỜI
Bố tôi là một bác sĩ phẫu thuật giỏi, ông đã từng phẫu thuật cho rất nhiều ngƣời, có những
ngƣời rất bình thƣờng. Có những ngƣời nổi tiếng, có những ngƣời giàu có và cả những ngƣời
nghèo. Có ngƣời nhiều năm sau vẫn đến cảm ơn cha tôi vào những ngày lễ tết, có những
ngƣời không bao giờ gặp lại . Trong số những ngƣời không bao giờ quay lại có một cậu bé
mà cha tôi luôn nhắc đến mỗi khi nhớ lại những kỷ niệm về nghề nghiệp của mình với tất cả
tình âu yếm.
CN RHQ & CQ K53
Cậu bé ấy bị mù, một buổi sáng cậu đƣợc đƣa đến phòng khám của bố, ở bàn chân có một vết
thƣơng lâu ngày và trở nên nguy hiểm đến không chỉ đôi chân mà cả tính mạng của cậu. Mọi
ngƣời xung quanh cậu đã không quan tâm săn sóc cậu đúng mức, còn cậu bé thì rụt rè, có lẽ
cậu đã không muốn làm những ngƣời xung quanh phải bận tâm về mình nên đã cố chịu đựng
vết thƣơng cho đến khi nó trở nên đau đớn không chịu đƣợc.Trong một năm liền cứ ba lần
một tuần cậu đến chỗ bố tôi và bố cắt bỏ hết những chỗ thịt bị hƣ hại, rồi bôi thuốc, băng bó
mà không lấy tiền. Bố nói rằng ƣớc muốn của bố là có thể cứu đƣợc đôi chân của cậu bé mù
đó bởi bố đoán rằng trong cuộc sống cậu đã gặp khá nhiều thiệt thòi và bất hạnh, bố không
muốn phải cƣa chân cậu. Nhƣng rồi bố thất bại, vết hoại thƣ đã lan rộng đến mức không cắt
bỏ nhanh chóng cậu bé sẽ chết. Bố rất buồn vì điều đó, thậm chí cảm thấy thất vọng về bản
thân mình.
Rồi ngày phẫu thuật cũng đến. Bố đứng bên cạnh cô y tá gây mê khi cô ta làm công việc của
mình, lặng nhìn cơ thể bé nhỏ ấy đang chìm dần vào giấc ngủ. Sau đó ông chầm chậm giở
miếng vải phủ chân cậu bé lên, và ở đó, trên ống chân gầy gò của cậu, bố nhìn thấy một hình
vẽ mà cậu đã mò mẫm vẽ trong bóng tối của mình để tặng bố, đó là một gƣơng mặt hay đúng
hơn là một hình tròn có hai mắt, hai tai, một cái mũi, một cái miệng đang mỉm cƣời, ở bên
cạnh là một dòng chữ nguệch ngoạc:
"Bác sĩ ơi, hãy mỉm cƣời".
BÀI DIỄN VĂN HAY NHẤT THẾ KỶ
Diễn văn của luật sƣ Georges Graham Vest tại một phiên tòa xử vụ kiện ngƣời hàng
xóm làm chết con chó của thân chủ, đƣợc phóng viên William Saller của The New York
Times bình chọn là hay nhất trong tất cả các bài diễn văn, lời tựa trên thế giới trong
khoảng 100 năm qua.
Thƣa quý ngài hội thẩm
Ngƣời bạn tốt nhất mà con ngƣời có đƣợc trên thế giới này có thể một ngày nào đó hoá ra
kẻ thù quay lại chống lại ta. Con cái mà ta nuôi dƣỡng với tình yêu thƣơng hết mực rồi có thể
là một lũ vô ơn.
Những ngƣời gần gũi thân thiết ta nhất, những ngƣời ta gửi gắm hạnh phúc và danh dự có
thể trở thành kẻ phản bội, phụ bạc lòng tin cậy và sự trung thành. Tiền bạc mà con ngƣời có
đƣợc, rồi sẽ mất đi. Nó mất đi đúng vào lúc ta cần đến nó nhất. Tiếng tăm của con ngƣời
cũng có thể tiêu tan trong phút chốc bởi một hành động một giờ. Những kẻ phủ phục tôn vinh
ta khi ta thành đạt có thể sẽ là những kẻ đầu tiên ném đá vào ta khi ta sa cơ lỡ vận. Duy có
một ngƣời bạn hoàn toàn không vụ lợi mà con ngƣời có đƣợc trong thế giới ích kỷ này, ngƣời
bạn không bao giờ bỏ ta đi, không bao giờ tỏ ra vô ơn hay tráo trở, đó là con chó của ta.
Con chó của ta luôn ở bên cạnh ta trong phú quý cũng nhƣ trong lúc bần hàn, khi khoẻ
mạnh cũng nhƣ lúc ốm đau. Nó ngủ yên trên nền đất lạnh, dù đông cắt da cắt thịt hay bão
tuyết lấp vùi, miễn sao đƣợc cận kề bên chủ là đƣợc. Nó hôn bàn tay ta dù khi ta không còn
CN RHQ & CQ K53
thức ăn gì cho nó. Nó liếm vết thƣơng của ta và những trầy xƣớc mà ta hứng chịu khi ta va
chạm với cuộc đời tàn bạo này. Nó canh giấc ngủ của ta nhƣ thể ta là một ông hoàng dù ta có
là một gã ăn mày. Dù khi ta đã tán gia bại sản, thân bại danh liệt thì vẫn còn con chó trung
thành với tình yêu nó dành cho ta nhƣ thái dƣơng trên bầu trời. Nếu chẳng may số phận đá ta
ra rìa xã hội, không bạn bè, vô gia cƣ thì con chó trung thành chỉ xin ta một ân huệ là cho nó
đƣợc đồng hành, cho nó làm kẻ bảo vệ ta trƣớc hiểm nguy, giúp ta chống lại kẻ thù. Và một
khi trò đời hạ màn, thần chết rƣớc linh hồn ta đi để lại thân xác ta trong lòng đất lạnh, thì khi
ấy khi tất cả thân bằng quyến thuộc đã phủi tay sau nắm đất cuối cùng và quay đi để sống tiếp
cuộc đời của họ. Thì khi ấy còn bên nấm mồ ta con chó cao thƣợng của ta nằm gục mõm giữa
hai chân trƣớc, đôi mắt ƣớt buồn vẫn mở ra cảnh giác, trung thành và chân thực ngay cả
khi ta đã mất
BÀI HỌC
Ai thật sự đã làm đời bạn khác đi? Hãy thử trả lời đôi điều dƣới đây:
- Hãy kể tên năm ngƣời giàu nhất trên thế giới. Hãy kể tên vài ngƣời đoạt vƣơng miện hoa
hậu hoàn vũ mấy năm gần đây nhất. Hãy kể tên mƣời ngƣời đã đoạt giải Nobel hoặc giải
Pulitxer. Hãy kể tên sáu nghệ sĩ mới đây giành giải thƣởng do viện Hàn Lâm khoa học nghệ
thuật điện ảnh trao tặng.
Bạn có thể trả lời dễ dàng không? Chắc là không? Vấn đề là không ai trong chúng ta nhớ
đến những ngôi sao của ngày hôm qua cả, dù những thành tích của họ không phải là thành
tích hạng hai. Họ là những siêu sao trong lĩnh vực của họ. Thế mà khi những tràng
pháo tay chấm dứt, khi những giải thƣởng mờ nhạt đi, những thành tích cũng bị quên lãng thì
những lời chúc mừng nồng nhiệt cùng những tƣớc hiệu cũng sẽ bị vùi chôn theo các chủ nhân
của nó.
Và đây là những câu hỏi khác, hãy xem thử bạn sẽ trả lời nhƣ thế nào:
- Hãy kể tên vài thầy cô đã gíup đỡ bạn trong quá trình học tập. Hãy kể tên ba ngƣời đã từng
giúp bạn trong những lúc khó khăn. Hãy kể tên vài ngƣời đã dạy cho bạn những bài học đáng
giá. Hãy nghĩ đến những ngƣời đã làm cho bạn thấy cuộc sống giá trị và ý nghĩa. Hãy nghĩ
đến năm ngƣời mà bạn thích dành thời gian sống bên họ. Hãy nêu tên sáu ngƣời hùng mà
những câu chuyện về họ làm bạn ngƣỡng mộ.
Dễ hơn phải không? Và bài học chính là: Những ngƣời đã làm cuộc đời bạn khác đi không
phải là những ngƣời danh tiếng nhất, nhiều tiền nhất, hay nhiều giải thƣởng nhất. Họ chính là
những ngƣời đã từng bận lòng với bạn.
BÀI HỌC ĐÁNG GIÁ
CN RHQ & CQ K53
Tôi vẫn thƣờng bay tới Dallas để gặp một khách hàng của mình. Thời gian đối với tôi rất
quan trọng và kế hoạch của tôi là xuống máy bay, chạy tới gặp khách hàng, sau đó quay về
sân bay rồi bay về. Một chiếc taxi đón tôi. Ngƣời tài xế chạy vội mở cửa cho tôi và chờ cho
tôi ngồi thoải mái trong xe rồi mới đóng cửa lại. Khi anh ta vào chỗ ngồi, anh ta nhắc tôi rằng
có tờ Wall Street Journal bên cạnh tôi nếu tôi muốn đọc. Anh ta lại còn đƣa ra một loạt các
băng nhạc khác nhau cho tôi chọn loại nhạc tôi thích. Trời ạ, tôi nhìn quanh xem có phải tôi ở
trên xe của trong chƣơng trình Candid Camera không (chƣơng trình đƣợc quay lén để lừa
ngƣời không biết). Tôi không thể tin nổi vào dịch vụ mà tôi đang đƣợc phục vụ. "Chắc là anh
tự hào về công việc của mình," tôi hỏi ngƣời lái xe. "Anh chắc phải có một câu chuyện kể về
mình."
"Tôi từng làm việc cho Corporate America," anh ta bắt đầu. "Nhƣng tôi mệt mỏi khi nghĩ
rằng những sau cố gắng của mình, tôi vẫn chƣa đƣợc coi là đủ tốt, đủ nhanh, và không đƣợc
đánh giá đúng mức. Tôi quyết định kiếm cho tôi một chỗ thích hợp để tôi có thể cảm thấy tự
hào vì những gì mình làm đƣợc. Tôi biết tôi không phải là nhà khoa học giỏi hay gì gì ghê
gớm, nhƣng tôi thích lái xe, phục vụ ngƣời khác và cảm thấy mình đã làm việc cả ngày bận
rộn và đã làm tốt công việc của mình.
Sau khi xem xét khả năng của mình, anh ta quyết định trở thành tài xế taxi. "Không phải chỉ
trở thành ngƣời tài xế thuê mƣớn mà còn trở thành lái xe taxi chuyên nghiệp," anh ta nói.
"Một điều mà tôi biết chắc chắn là để có thể thành công trong công việc, tôi phải vƣợt lên
trên mọi sự chờ đợi của hành khách. Tôi muốn trở thành tuyệt vời chứ không phải chỉ trung
bình mà thôi."
Tôi tin chắc anh ta sẽ thành công.
BÀI HỌC TỪ LOÀI NGỖNG
Vào mùa thu, khi bạn thấy bầy ngỗng bay về phƣơng nam để tránh đông theo hình chữ V,
bạn có tự hỏi những lý lẽ khoa học nào có thể rút ra từ đó? Mỗi khi một con ngỗng vỗ đôi
cánh của mình, nó tạo ra một lực đẩy cho con ngỗng bay ngay sau nó. Bằng cách
bay theo hình chữ V, đàn ngỗng tiết kiệm đƣợc 71% sức lực so với khi chúng bay từng con
một.
Khi là thành viên của một nhóm, ngƣời ta cùng chia sẻ những mục tiêu chung, ngƣời
ta sẽ đi đến nơi họ muốn nhanh hơn và dễ dàng hơn bởi vì họ đang đi dựa trên sự tin
tƣởng lẫn nhau.
Mỗi khi một con ngỗng bay lạc khỏi hình chữ V của đàn, nó nhanh chóng cảm thấy sức trì
kéo và những khó khăn của việc bay một mình. Nó sẽ nhanh chóng trở lại đàn để
bay theo hình chữ V nhƣ cũ, và đƣợc hƣởng những ƣu thế của sức mạnh từ bầy.
Nếu chúng ta cũng có sự cảm nhận tinh tế của loài ngỗng, chúng ta sẽ chia sẻ thông
tin với những ngƣời cũng đang hƣớng đến cùng một mục tiêu nhƣ chúng ta.
CN RHQ & CQ K53
Khi con ngỗng đầu đàn mỏi mệt, nó sẽ chuyển sang vị trí bên cánh và một con ngỗng khác
sẽ dẫn đầu.
Chia sẽ vị trí lãnh đạo sẽ đem lại lợi ích cho tất cả, và những công việc khó khăn nên
đƣợc thay phiên nhau đảm nhận.
Tiếng kêu của bầy ngỗng từ đàng sau sẽ động viên những con đi đầu giữ đƣợc tốc độ của
chúng.
Những lời động viên sẽ tạo nên sức mạnh cho những ngƣời đang ở đầu con sóng, giúp
họ giữ vững tốc độ, thay vì để họ mỗi ngày phải chịu đựng áp lực công việc và sự mệt
mỏi triền miên.
Cuối cùng, khi một con ngỗng bị bệnh hay bị thƣơng và rơi xuống, hai con ngỗng khác sẽ
rời khỏi bầy để cùng xuống với con ngỗng bị thƣơng và bảo vệ nó. Chúng sẽ ở lại cho đến
chừng nào con bị thƣơng lại có thể bay đƣợc hoặc là chết, và khi đó chúng sẽ nhập vào một
đàn khác để tiếp tục bay về phƣơng nam.
Nếu chúng ta có tinh thần của loài ngỗng, chúng ta sẽ sát cánh bên nhau khi có khó
khăn.
Lần sau có cơ hội thấy một đàn ngỗng bay, bạn hãy nhớ...
Bạn đang hƣởng một đặc ân khi là thành viên của một nhóm
BÀI HỌC THÍ NGHIỆM
Có một lần, thầy giáo dẫn đám học sinh vào vƣờn, tay thầy khệ nệ mang một cái bình thủy
tinh dày và lớn. Và trƣớc sự ngạc nhiên của đám học trò, thầy bỏ và bình những hòn đá lớn.
Cho tới khi không thể bỏ thêm một hòn nào nữa, ông hỏi:
- Cái bình đầy chƣa?
- Đầy rồi ạ! Đám đông nhao nhao
- Chƣa đâu – Ông bắt đầu bỏ vào những hòn đá nhỏ hơn, chúng lọt vào khoảng trống giữa
những viên đá lớn. Cho đến lúc, không thể nhét thêm đƣợc nữa, ông lại hỏi:
- Đầy chƣa?
- Thƣa thầy chƣa ạ! –Có ai đó đã kịp tƣ duy.
- Đúng vậy – và ông tiếp tục xúc cát đổ vào bình. Cát nhanh chóng lấp đầy mọi khoảng hở
giữa những viên đá. Khi không thể thêm chút cát nào nữa, thầy giáo lặp lại câu hỏi.
- Vẫn chƣa đầy ạ!
Thầy mỉm cƣời và đổ nƣớc vào đầy bình. Đoạn thầy quay ra nói với học sinh rằng:" Cái
bình tuy không lớn nhƣng chứa đƣợc biết bao nhiêu. Điều quan trọng là phải biết sắp xếp ra
sao. Cuộc sống cũng nhƣ cái bình này và công việc là những hòn đá. Phải biết làm những cái
lớn trƣớc, nếu không sẽ có lúc phải hối tiếc vì không thể làm đƣợc khi cái vụn vặt đã quá
nhiều.
Chúng ta học được điều gì. Trong học tập, phải biết nắm vững những ý lớn trước rồi
mới tới những chi tiết nhỏ hơn. Cũng như một bài văn, phải đi từ luận điểm đến luận cứ
CN RHQ & CQ K53
đến luận chứng. Nếu đi ngược lại trật tự này, việc học sẽ không đạt kết quả mong muốn.
Chúc các bạn thành công!
BÀI HỌC TRONG HIỆU SÁCH CŨ
...Đang tìm kiếm, tôi chợt thấy một cuố sách đƣợc bọc da rất cẩn thận. Tôi mở ra xem và thấy
ba con tem thời trƣớc giải phóng nằm kẹp ngay trang đầu. Chả là tôi thích choi tem, hơn nữa
lại là tem cũng đã lâu, lại không có dấu bƣu điện nên cũng chẳng có giá trị gì về thƣơng mại.
Dẫu sao tôi cũng lấy ra một cách thoải mái cho vào túi quần ngay trƣớc mắt ngƣời chủ hiệu
sách vì tôi nghĩ nó không là thành phần của cuốn sách.
Khi con tem chƣa kịp chạm đáy túi quần thì ngƣời chủ tiệm đã nói: "Anh đƣa cái đó đây. Vào
tiệm sách là những ngƣời trí thức mà. Mời anh ra khỏi đây". Anh chỉ nói vừa đủ tôi nghe. Tôi
chẳng biết điều gì sẽ xảy ra nếu nhƣ anh làm toáng lên với đầy đủ quyền hạn của mình. Anh
bảo tôi: "Nó chẳng đáng là gì, nhƣng ngƣời ta không thể làm thế đƣợc".
Tôi không bƣớc ra khỏi tiệm ngay mà lấy một cuốn sách giá 10.000 đồng để có cớ tiếp xúc
với anh một lần nữa để xin lỗi anh, để cám ơn anh về bài học quí giá. Anh dịu nét mặt nhƣ
một cử chỉ tha thứ và lấy tiền cuốn sách 8.000đồng.
Tôi bƣớc ra khỏi tiệm với nỗi lòng xao động, quả thực đã lâu nay tôi cố gắng rèn luyện cho
mình cái đức, cố gây thiện cảm với mọi ngƣời. Tôi đã cố gắng bao ngày nhƣ ngƣời lịch lãm,
văn minh. Nhƣng hôm nay, chỉ một cử chỉ nhỏ mà trong giây lát tôi đã có thể trở thành kẻ...
Tôi cám ơn anh! Cám ơn anh chủ hiệu sách cũ đã cho tôi một bài học mà chẳng dễ gì tôi hiểu
đƣợc khi đọc trên sách báo: rèn luyện nhân đức là chuyện một đời ngƣời, nhƣng đánh mất nó
thì dễ biết bao!
(Báo Tuổi Trẻ 03.99)
Bài học về sự giàu nghèo BÀI HỌC VỀ SỰ GIÀU NGHÈO
Một ngày nọ, ngƣời cha giàu có dẫn con trai đến một vùng quê để thằng bé thấy nhƣng ngƣời
nghèo ở đây sống nhƣ thế nào. Họ tìm đến nông trại của một gia đình nghèo nhất nhì vùng. "
Đây là một cách để dạy con biết quý trọng những ngƣời có cuộc sống cơ cực hơn mình" -
ngƣời cha nghĩ đó là bài học thực tế tốt cho đứa con bé bỏng của mình.
Sau khi ở lại và tìm hiểu đời sống ở đây, họ lại trở về nhà. Trên đƣờng về, ngƣời cha nhìn
con trai mỉm cƣời: "Chuyến đi nhƣ thế nào hả con?"
- Thật tuyệt vời bố a.
- Con đã thấy ngƣời nghèo sống nhƣ thế nào rồi đấy
- Ô, vâng.
- Thế con rút ra đƣợc điều gì từ chuyến đi này?
Đứa bé không ngần ngại:
- Con thấy chúng ta có một con chó, họ có bốn. Nhà mình có một hồ bơi dài đến giữa sân, họ
lại có một con sông dài bất tận.Chúng ta phải đƣa những chiếc đèn lồng vào vƣờn, họ lại có
những ngôi sao lấp lánh vào đêm. Mái hiên nhà mình chỉ đến trƣớc sân thì họ có cả chân
CN RHQ & CQ K53
trời. Chúng ta có một miếng đất để sinh sống và họ có cả những cánh đồng trải dài. Chúng ta
phải có ngƣời phục vụ, còn họ lại phục vụ ngƣời khác. Chúng ta phải mua thực phẩm, còn họ
lại trồng ra những thứ ấy. Chúng ta có những bức tƣờng bảo vệ xung quanh, còn họ có những
ngƣời bạn láng giềng che chở cho nhau...
BÀI KIỂM TRA NHỚ ĐỜI
Khi tôi đang còn học năm thứ hai trƣờng nữ hộ sinh, một ngày nọ, vị giáo sƣ già cho chúng
tôi làm bài kiểm tra. Việc đầu tiên của tôi là lƣớt mắt qua toàn bộ các câu hỏi. Không có câu
nào quá khó, vì tôi vốn là cô học trò thông minh! Duy chỉ có câu hỏi cuối cùng làm tôi bật
ngửa ngƣời: Chị hãy cho biết tên của bà lao công trong trƣờng ta?
Trời đất ạ! Bà lao công thì có liên quan gì tới chuyện đỡ đẻ và chăm sóc sản phụ kia chứ?
Ngày nào tôi chẳng gặp bà. Bà ấy già lắm rồi, chẳng biết là 60 hay đã 70 tuổi. Mặt nhăn
nheo, dáng vẻ khắc khổ, bà hầu nhƣ không bao giờ nói tiếng nào, suốt ngày chỉ cắm cúi cầm
giẻ, cầm chổi lau nhà. Nhiều khi cả bọn chúng tôi vừa bô bô tán chuyện vừa đi trên hành
lang, không thèm tránh lối cho bà lão đang còng lƣng lau sàn nhà. Trông bà lão vội vàng né
sang một bên, có lúc lòng tôi cũng cảm thấy hơi nao nao. Một lần nọ, mải chạy, một cô bạn
tôi vấp té đánh đổ bịch sữa đang uống dở ra sàn. Bà lão tội nghiệp vội lắp bắp: "Các cô để
đấy cho già. Các cô vội, cứ làm việc của mình đi. Đây là việc của già mà!".
Chỉ có thế thôi thì làm sao tôi biết họ và tên của bà? Mà có biết cũng chẳng để làm gì. Bà ấy
chẳng qua chỉ nhƣ cái bóng âm thầm bên lề cuộc sống sôi động đang cuốn hút lũ sinh viên ồn
ào chúng tôi. Tôi quyết định để trống câu trả lời. Cũng không có gì là quan trọng. Miễn tôi trả
lời xuất sắc những câu hỏi liên quan tới chuyên môn là đƣợc.
Vài ngày sau, vị giáo sƣ trả lại bài kiểm tra. Ông chậm rãi nói: "Đa số các em đều viết đƣợc.
Nhƣng tôi lo ngại rằng nếu cứ cái đà này khi tốt nghiệp lớp ta sẽ cho ra trƣờng toàn là
những... ngƣời máy. Đó sẽ là một thảm họa!". Phía dƣới, lũ học trò chúng tôi lao xao, không
hiểu thầy muốn nói gì. "Nghề của các em là chăm sóc, giúp đỡ những ngƣời phụ nữ trong
những giờ phút đau đớn nhất và cũng là hạnh phúc nhất trong đời. Các em là thiên thần hộ
mệnh cho những sinh linh mới. Nỗi đau của họ cũng phải là nỗi đau của chính các em. Nghề
nghiệp của các em cần những con ngƣời nhạy cảm, biết quan tâm, nâng đỡ số phận của mọi
ngƣời, dù họ là mệnh phụ phu nhân, một ngôi sao hay chỉ là một bà quét rác. Một bà lão cần
mẫn phục vụ các em năm này qua năm khác mà các em cũng không thèm biết tên, không biết
hoàn cảnh của bà ấy là một điều đáng để các em cần suy nghĩ. Vì thế, thầy cho rằng toàn bộ
số bài kiểm tra của lớp ta đều không đạt yêu cầu".
Một bài học nhớ đời đối với tôi! Sau này, tôi dò hỏi và biết đƣợc tên của bà lão là Dorothy.
Bà đã làm việc ở đây gần nửa thế kỷ, từ lúc còn con gái. Hai ngƣời con trai của bà đã hy sinh
trong chiến tranh. Bà ấy có quyền nghỉ hƣu nhƣng vẫn xin ở lại làm việc không lƣơng.
BA LỜI NÓI CÓ THỂ THAY ĐỔI CUỘC ĐỜI BẠN
CN RHQ & CQ K53
Những thông điệp quan trọng nhất mà con ngƣời gửi cho nhau thƣờng chỉ gói gọn trong 3 từ :
" Anh yêu em ", " Không sao đâu " hay "Thế là hết" .
Một trong nững lời nói hữu ích nhất là : " Tôi đến ngay " .
" Tôi đến ngay " . Nếu có lần bạn gọi ngƣời thợ sửa ống nƣớc vào 1 ngày cuối tuần, bạn sẽ
cảm thấy câu trả lời này cần thiết biết bao . Nếu xe bạn bị hỏng trên đƣờng và bạn chỉ còn 1 ít
tiền lẻ để gọi điện thoại cho ngƣời thân thì bạn cũng thấy những câu trả lời này thật an lòng .
Những trƣờng họp khác nhƣ :
" Bà ơi, cháu sẽ tốt nghiệp vào tháng " .
" Bà sẽ đến " .
" Anh yêu, em đang có cuộc họp khẩn và không thể đón chiem tại sân bay chiều nay đƣợc "
" Anh đến ngay " .
" Mẹ ơi, cháu bé khóc suốt đêm qua, con không chợp mắt đƣợc tí nào, con sẽ ngã quỵ mất . "
" Mẹ đến ngay " .
1 ngƣời đã thực hiện lời nói này là Nữ Hoàng Elizabeth Anh . trong suốt cuộc tấn công của
Đức ở London năm 1940, chính phủ xin ý kiến của bà để cho công chúa Elizabeth và công
chúa Margaret Rose chuyển d0ến nơi khác vì lý do an toàn . Nữ hoàng đáp : " Các công chúc
sẽ không đi đâu cả trừ khi tôi ra đi, tôi sẽ không đi đâu trừ khi chồng tôi ra đi . Và nhà vua sẽ
không bao giờ rời khỏi đất nƣớc dù bất kỳ hoàn cảnh nào .
" Tôi đến ngay "
Một câu nói chỉ có 3 từ mà thật khó thực hiện ít ra là đối với tôi .
" Bạn có lý ".
Nếu nhiều cặp vợ chồng chịu nói với nhau: " Anh có lý " hoặc " Em có lý " thì ngƣời cố vấn
hôn nhân sẽ thất nghiệp ngay . Do khinh nghiệm mà tôi biết đƣợc 3 từ này sẽ đem đến kết
quả tốt đẹp trong 1 cuộc tranh cãi . Khi bạn cứ tìm cách không thừa nhận ý kiến đúng của đối
phƣơng thì chính bạn đang gây ra hành động có hại cho chính mình .
" Trái tim biết " .
Khi còn bé, tôi nghe hàng ngàn lần câu nói này mỗi khi gặp chuyện khó xử . Tôi thƣờng hỏi
bà nên làm thế nào, nhƣng câu trả lời luôn là " Trái tim biết " . " Tim tôi biết ??? " _ Tôi càu
nhàu, " Thế nghĩa là gì chứ ? Cháu cần bà khuyên cháu nên làm gì cơ mà . "
Bà chỉ mỉm cƣời và đáp : " Trái tim biết, cƣng ạ . Trái tim biết " . Nhƣng tôi là 1 đứa trẻ
bƣớng bỉnh . Tôi thắc mắc : " Nhƣng trái tim cháu đâu có nói đƣợc ! " __ " Hãy biết lắng
nghe cháu ạ ! "
Ngƣời ta có thể khuyên chúngta làm gì nhƣng hầu hết họ không chịu trách nhiệm nếu có sai
lầm, chúng ta phải tự quyết định . Và đó là lúc ta cần biết lắng nghe .
Trái tim mách bảo . Các nhà tâm lý gọi điều này là " biết lắng nghe chính mình " . Các nhà cố
vấn tinh thần gọi là " Tìm đến 1 quyền năng cao cã " . Cho dù bạn gọi nó là gì, bạn có khả
năng tìm ra câu trả lời đúng cho cuộc đời bạn . Đó là " một đặc ân mà thƣợng Đế dành cho
mỗi ngƣời " .
CN RHQ & CQ K53
Tôi phải mất 1 thời gian dài để nhận ra rằng cuộc đời không đi theo kế hoạch do mình đặt ra .
Trong chừng mực nào đó, cuộc đời giống 1 trang giấy trắng . Bạn có thể làm ra 1 bản thảo
vạch ra phƣơng hƣớng của cuộc đời, nhƣng bạn sẽ không đến đích nếu bạn không thảo ra
những quyết định .
Để tìm ra lời giải đáp cho bài toán của cuộc đời,bạn có thể tìm thấy những lời nói đơn giản
nhƣng thật sâu sắc và hữu ích này :
- Tôi đến ngay .
- Bạn có lý .
- Trái tim biết .
Bạn có từng nghĩ....
Nếu nhìn Thế giới dưới góc độ như thế này ta sẽ thấy rằng chúng ta, những con người,
cần sự thông cảm, đoàn kết, sự nhân ái và trí thức đến mức nào !
Bạn hãy nghĩ về điều đó !
- Nếu sáng nay bạn thức dậy khoẻ mạnh, nghĩa là bạn hạnh phúc hơn 1 triệu ngƣời rồi đấy,
những ngƣời không sống đƣợc đến tuần sau.
- Nếu bạn chƣa bao giờ trải qua chiến tranh hay sự cô độc trong những phòng giam của
nhà tù , nếu bạn chƣa phải hấp hối vì đói và khát, bạn hạnh phúc hơn, may mắn hơn 500 triệu
ngƣời trên Thế giới này.
- Nếu bạn đến nhà thờ, không sợ hãi về 1 ngày tận thế hay cái chết, bạn hạnh phúc hơn 3 tỷ
ngƣời trên Thế giới.
- Nếu trong tủ lạnh nhà bạn có thức ăn, bạn đƣợc ăn mặc tử tế, bạn có 1 mái nhà và 1 cái
giƣờng êm ấm, bạn giàu có hơn 75% nhân loại.
- Nếu bạn có tài khoản trong nhà băng, tiền trong ví và 1 ít xu lẻ trong túi quần, bạn đã
thuộc 8% no đủ của toàn Thế giới.
Nếu bạn đọc những dòng chữ này, bạn sẽ hạnh phúc gấp 2 lần vì :
- Có ai đó nghĩ đến bạn
- Bạn không nằm trong số 2 tỷ ngƣời mù chữ
- Bạn có máy tính.
BẠN CÓ BIẾT
Bạn nhút nhát, bạn ngại giao tiếp với đám đông vì cho rằng mình không xinh đẹp, không
trắng trẻo nhƣ một số cô gái khác .
Bạn tự cho rằng mình sinh ra dƣới một ngôi sao xấu, rồi bạn tự thu mình lại cái vỏ ốc của sự
cộc cằn, ích kỷ .
Bạn buồn vì gia đình nghèo, xấu hổ khi bạn bè trong lớp đƣợc đƣa đón bằng các loại xe đời
mới ; còn bạn phải tự đến trƣờng trên chiếc xe đạp cọt kẹt, cũ mèm. rồi bạn chán nản, đâm ra
thù ghét mọi ngƣời .
CN RHQ & CQ K53
Bạn cho rằng mình là ngƣời bất hạnh nhất trần gian vì bị cha bỏ rơi để bạn và mẹ bạn bị mọi
ngƣời chê cƣời . bạn hận với bản thân, với gia đình . rồi bạn đổ lỗi, căm giận ngƣời cha và
chê trách ngƣời mẹ đã sinh ra bạn ...
Một đêm nọ, bạn ra bờ sông, bạn muốn giải thoát khỏi sự xấu hổ và nhấn chìm ngôi sao định
mệnh của bạn xuống dòng sông lạnh .
Gần đấy, có một “ngôi sao” khác đang toả ra ánh sáng yếu ớt . “ngôi sao” ấy cũng đen đúa
xấu xí ; “ngôi sao” ấy không đƣợc đến trƣờng mà phải bƣơn chải kiếm sống bằng từng tờ vé
số ; “ngôi sao” ấy đang mơ ƣớc có đƣợc đôi tay ấm áp của mẹ ...
Hãy nhìn “ngôi sao” đó và nhìn lại ngôi sao của bạn ... ngôi sao của bạn vẫn đang toả sáng,
một ánh sáng hiền hoà . bạn dã đƣợc hạnh phúc hơn nhiều “ngôi sao” khác vì bạn đã đƣợc
mặc áo dài đi học, may mắn đƣợc sống trong vòng tay yêu thƣơng của mẹ ...
Lời cuối: Trong cuộc sống, đôi khi chúng ta phải biết nhìn xuống để thông cảm, sẻ chia cùng
mọi ngƣời và tìm nguồn vui, hạnh phúc cho bản thân . Không nên lúc nào cũng nhìn lên để
rồi tự ti, oán ghét cuộc đƣời và thù hằn số phận .
BẠN CÓ NGHÈO KHÔNG ?
Một ngày nọ, ngƣời cha giàu có dẫn con trai đến một vùng quê để thằng bé thấy những ngƣời
nghèo ở đây sống nhƣ thế nào. Họ tìm đến nông trại của một gia đình nghèo nhất nhì vùng.
"Đây là một cách để dạy con biết qúy trọng những ngƣời có cuộc sống cơ cực hơn mình" ?
ngƣời cha nghĩ đó là bài học thực tế tốt cho đứa con bé bỏng của mình.
Sau khi ở lại và tìm hiểu đời sống ở đây, họ lại trở về nhà. Trên đƣờng về, ngƣời cha nhìn
con trai mỉm cƣời: "Chuyến đi nhƣ thế nào hả con?"
- Thật tuyệt vời bố ạ!
- Con đã thấy ngƣời nghèo sống nhƣ thế nào rồi đấy!
- Ô, vâng.
- Thế con rút ra đƣợc điều gì từ chuyến đi này?
Đứa bé không ngần ngại:
- Con thấy chúng ta có một con chó, họ có bốn. Nhà mình có một hồ bơi dài đến giữa sân, họ
lại có một con sông dài bất tận. Chúng ta phải treo những chiếc đèn lồng vào vƣờn, họ lại có
những ngôi sao lấp lánh vào đêm. Mái hiên nhà mình chỉ đến trƣớc sân thì họ có cả chân trời.
Chúng ta có một miếng đất để sinh sống và họ có cả những cánh đồng trải dài. Chúng ta phải
có ngƣời phục vụ, còn họ lại phục vụ ngƣời khác. Chúng ta phải mua thực phẩm, còn họ lại
trồng ra những thứ ấy. Chúng ta có những bức tƣờng bảo vệ xung quanh, còn họ có những
ngƣời bạn láng giềng che chở nhau?
Đến đây ngƣời cha không nói gì cả.
"Bố ơi, con đã biết chúng ta nghèo nhƣ thế nào rồi?" ? cậu bé nói thêm.
Rất nhiều khi chúng ta đã quên mất những gì mình đang có và chỉ luôn đòi hỏi những thứ gì
không có. Cũng có những thứ không giá trị với ngƣời này nhƣng lại là mong mỏi của ngƣời
CN RHQ & CQ K53
khác. Điều đó còn phụ thuộc vào cách nhìn và đánh giá của mỗi ngƣời. Xin đừng quá lo lắng,
chờ đợi vào những gì bạn chƣa có mà bỏ quên điều bạn đang có, dù là chúng rất nhỏ nhoi.
BẠN CÓ QUYỀN CHỈ TRÍCH ?
Ngƣời phê bình không phải là ngƣời hay chỉ trích, cũng không phải ngƣời chỉ ra những ngƣời
giỏi bị bại ra sao, cũng không phải là ngƣời chỉ ra điều gì đó có thể đƣợc thực hiện tốt hơn.
Vinh dự này thuộc về ngƣời đang ở trong vòng đấu, với khuôn mặt bị nhòe đi vì bụi, mồ hôi
và máu, đang chiến đấu một cách dũng cảm, phạm sai lầm và thất bại bởi vì không có việc gì
mà không có sai lầm, thiếu sót, hiểu đƣợc sự hƣng phấn tuyệt vời, sẵn sàng hy sinh vì điều
xứng đáng, hiểu đƣợc cảm giác tuyệt vời khi cuối cùng đạt đƣợc chiến thắng, nhƣng cũng
hiểu đƣợc rằng mặc cho những cố gắng của mình mà thành công vẫn không tới, thì ngƣời đó
cũng không thuộc về những kẻ tội nghiệp yếu đuối không biết đến thành công và cả thất bại.
Theodore Roosevelt
BẢN CHẤT
Vào một buổi chiều chủ nhật nắng vàng ấm áp tại Oklahoma City, Bobby Lewis, một ngƣời
cha tuyệt vời, đƣa hai đứa con trai nhỏ đi đến sân chơi thiếu nhi. Anh đến quầy bán vé và hỏi
"Giá vé bao nhiêu vậy anh?"
Ngƣời bán vé trả lời "Ba đô cho anh và ba đô cho trẻ em trên sáu tuổi. Nếu mà bé nào bằng
hoặc dƣới sáu tuổi thì vào cửa tự do. Các con của anh bao nhiêu tuổi rồi?"
Bobby trả lời "Bé này 3 tuổi và bé này 7 tuổi, vậy tôi phải trả cho anh 6 đô."
Ngƣời bán vé kêu lên "Anh vừa trúng xổ số hay sao thế? Nếu anh nói đứa con lớn của anh 6
tuổi anh có thể tiết kiệm đƣợc 3 đô. Tôi đâu có nhận ra đƣợc."
Bobby trả lời "Đúng, anh không nhận ra đƣợc nhƣng những đứa trẻ này nhận ra đƣợc."
Trong mọi lúc, nhất là những lúc khó khăn, khi mà đạo đức trở nên quan trọng hơn tất cả, bạn
hãy làm sao để trở thành gƣơng mẫu cho mỗi ngƣời bạn đang cùng làm việc và cùng sống..
BẠN SẼ NGHĨ ĐẾN AI ĐẦU TIÊN ?
Một anh có cảm tình cùng một lúc với hai cô gái nhƣng anh ta không biết mình yêu cô nào
hơn.Một ngƣời bạn anh ta đã cho lời chỉ dẫn .Hãy trả lời thành thật câu hỏi "Khi hạnh phúc
bạn muốn chia sẽ niềm hạnh phúc đó với cô gái nào?", cô gái bạn nghĩ đến lúc ấy chính là
ngƣời bạn yêu.Và cũng hãy trả lời thành thật câu hỏi "Khi đau khổ bạn muốn cùng cô gái nào
san sẽ?", cô gái bạn nghĩ đến lúc ấy chình là ngƣời bạn yêu.Thật tuyệt vời nếu trong niềm vui
và nỗi buồn bạn đều muốn chia sẽ cùng 1 cô gái.Nhƣng nếu khi vui hoạc khi buồn bạn lại
nghĩ đến 2 cô gái khác nhau, tôi khuyên bạn hãy chọn cô gái mà bạn mong muốn đƣợc san sẽ
nỗi buồn .
Trong cuộc sống có nhiều nỗi đau hơnhơn là niềm hạnh phúc, bạn có thể tự mình hƣởng thụ
nó.Nhƣng trong nỗi buồn sẽ không có nhiều ngƣời san sevới bạn .Nếu bạn mong muốn nói về
CN RHQ & CQ K53
hạnh phúc của bạn với một ngƣời, tôi tin rằng ngƣới ấy chắc là thân thiết và là ngƣời rất hiểu
bạn.Nhƣng mọi chuyện không dừng ở đó.
Nấu ngƣời ấy chỉ nghĩ đến bạn khi ngƣời ấy vui, còn khi buồn ngƣời ấy lại san sẽ với ngƣời
khác, tôi có thể nói với bạn rằng tình yêu đó sẽ không bền vững.
Điầu dĩ nhiên, tôi sẽ rất hạnh phúc nếu là ngƣời đầu tiên đƣợc ngƣời ấy chia sẽ niềm hạnh
phúc .Và khi ngƣời ấy buồn, tôi sẽ tự nguyện ở bên cạnh ngƣời ấy để xoa dịu nỗi đau lòng vì
khi đó tôi tin rằng mình đã giữ một vị trí rất quan trọng trong trái tim ngƣời ấy.
Còn bạn? nếu bạn buồn ai sẽ là ngƣời bạn nghĩ đến đầu tiên?
BÀN TAY YÊU THƢƠNG
Trong một tiết dậy vẽ, cô giáo bảo các em học sinh Lớp Một vẽ tranh về điều gì mà các em
thích nhất trong đời. Cô ngẫm nghĩ: Chắc các em chỉ vẽ những món quà, ly kem hoặc đồ
chơi, quyển truyện tranh. Thế nhƣng cô giáo đã hoàn toàn ngạc nhiên trƣớc bức tranh của
Douglas: bức tranh vẽ một bàn tay.
Nhƣng đây là bàn tay của ai? Cả lớp bị lôi cuốn bởI hình ảnh đầy biểu tƣợng này. Một em
đoán đây là bàn tay của ba nội bạn Douglas?Em khác cự lại: bàn tay thon thả, mềm mại chắc
là bàn tay của bác sĩ?Cô giáo để cho cả lớp bình phẩm xong rồi mới hỏi chính tác giả.
Douglas nhoẻn miệng, ngƣợng nghịu trả lời:
-Thƣa cô, đó là bàn tay của cô đấy ạ.
Cô giáo bần thần ngẩn ngơ, cố nhớ lại trong những phút ra chơi, cô thƣờng dùng bàn tay để
dắt Douglas ra sân chơi, bởI vì em là một trẻ khuyết tật, không xinh xắn nhƣ những đứa trẻ
cùng lớp, gia cảnh đã từ lâu lâm cảnh ngặt nghèo. Cô chợt hiểu ra, tuy cô vẫn làm điều tƣơng
tự với những em khác, nhƣng hoá ra đối với Douglas, bàn tay của cô lại mang một ý nghĩa
sâu xa, một biểu tƣợng của tình yêu thƣơng.
BÁNH MỐC
Hai tuần trƣớc, tớ mua một cái bánh mỳ gối. Tớ cực kỳ thích ăn bánh mỳ loại này nhƣng ở
nhà tớ toàn phải ăn cơm nên hiếm khi đƣợc mua bánh mỳ ăn. Nên nhân dịp..sinh nhật, tớ mua
một cái bánh mỳ gối ngon lành ấy về, và nghiêm khắc đƣa ra cảnh báo với cả nhà: không –
đƣợc – ăn – bánh – mỳ – gối – của – con!
Tớ cất cái bánh trong tủ lạnh cho khỏi hỏng. Suốt tuần, tớ "nhấm" nó mỗi lúc một
miếng. Ăn một miếng vội vã trƣớc khi đi học. Ăn một miếng với bơ trƣớc khi đi
chơi. Ăn một miếng với thịt trƣớc bữa ăn. Tớ không ăn nhiều cùng một lúc, vì không ăn
đƣợc, vả lại cũng muốn đƣợc "thƣởng thức" nó thật lâu. Hết 4 ngày mà vẫn còn một nửa cái
bánh.
Vào cuối tuần thì tớ thƣờng rất bận. Tối thứ Sáu tớ phải buôn chuyện với bạn qua điện
thoại. Sáng thứ Bảy tớ phải đi pinic và tối Thứ bảy tớ phải đi xem ca nhạc. Chủ Nhật thì tớ
ngủ trƣa. Lúc tỉnh dậy, tớ mò vào bếp xem có gì ăn không thì... trời đất ơi, cái bánh mỳ yêu
CN RHQ & CQ K53
quý của tớ đã bị mốc xanh! Dù tiếc thế nào tớ cũng không dám ăn nó. Tớ đem nó cho con chó
Bun ở nhà, nhƣng đến con chó kiêu căng ấy cũng không dám nuốt!
Trong giây phút "đau khổ" nhất, tớ rút ra một học thuyết: Đừng để dành cuộc sống, hãy
sử dụng có ích và chia sẻ với ngƣời khác. Nếu không cuộc sống của bạn sẽ bị mốc nhƣ
cái bánh mì của tớ, chẳng ai muốn nó nữa.
BÁNH TÌNH YÊU
- 1 cốc tình bạn
- 2 cốc chung thủy
- 4 cốc tình yêu
- 2 cốc hy sinh
- 3 cốc thành thật
- 3 cốc thƣơng yêu
- 3 cốc tha thứ
- 2 cốc tôn trọng
- 5 muỗng hy vọng
- 3 muỗng âu yếm
- 3 muỗng chăm sóc
- 4 lít niềm tin
- 150 lít nụ cƣời
- 1 bó xa cách
- 1 túi thẻ gọi điện thoại
CÁCH LÀM:
Trộn TÌNH YÊU với THÀNH THẬT một cách tỉ mỉ, rồi cho thêm vài CÂU CHUYỆN
PHONE. Nhồi một ít SỰ XA CÁCH cho lanh tay, rồi ủ cho tới để THÀNH THẬT thấm sâu
vào TÌNH YÊU. Nhớ đừng lỡ tay cho XA CÁCH quá nhiều, bánh sẽ bị chua. Còn nếu cho
XA CÁCH quá ít, bạn sẽ mau chán ăn bánh. Kế đó cho vào sự ÂU YẾM, ÂN CẦN và HIỂU
BIẾT, thêm một chút NIỀM TIN và HI VỌNG. Cuối cùng, rắc nhiều NỤ CƢỜI và trộn đều.
Lò nƣớng phải đặt ở chỗ sáng sủa, có ánh nắng mặt trời (Không đƣợc đặt lò trong bóng tối
che khuất, vì nhƣ vậy, men THÀNH THẬT sẽ bay đi hoặc có khi biến thành GIẢ DỐI, bánh
vẫn nƣớng và dùng đƣợc nhƣng coi chừng bị bệnh trầm cảm sau này). Trƣớc khi để vào lò thì
phải nếm thử, nếu thấy không đủ ngọt là vì thiếu sự THƢƠNG YÊU, ÂU YẾM, còn có vị
đắng thì phải thêm vào thật nhiều THA THỨ. Nếu bánh có bị rạn nứt thì phải nhớ tráng bánh
bằng sự HY SINH. Thời gian nƣớng lâu hay mau thì không thành vấn đề, song cũng đừng đốt
cháy giai đoạn. Giai đoạn chăm lửa này là nghệ thuật của bạn, bạn nên biết lúc nào nên cho
lửa non hay lửa già. Bánh có ngon hay không là còn tùy thuộc vào ngƣời nƣớng có giỏi và
cho gia vị có hợp lý không! Còn dƣ vị của bánh thì tùy thuộc vào sự chín chắn và nghiêm túc
của bạn trong việc nƣớng bánh.
CN RHQ & CQ K53
Khi thấy bánh khác thƣờng thì phải có mặt kịp thời để làm cho bánh tƣơi lại. Nhớ là mỗi
ngày phải PHONE cộng thêm với NỤ CƢỜI. Muốn giữ bánh đƣợc lâu thì phải giữ trong tình
THƢƠNG YÊU và SỰ SĂN SÓC. Trong khi nấu nhớ sắp đặt lòng TÔN TRỌNG xung
quanh nếu không thì bánh rất dễ bị khét và nhƣ vậy thì phải đòi hỏi thêm nhiều THA THỨ
hơn nữa! Nấu xong nhớ tắt lửa, dọn dẹp gọn gàng.
Lƣu ý, món này chỉ nấu cho 2 ngƣời ăn mà thôi và do hai ngƣời cùng nhau nấu (Nếu có
ngƣời thứ ba thì coi nhƣ xong). Dùng món này hàng ngày với sự ??? LƢỢNG.
Thực tế cho thấy, có ngƣời ghiền món này đến độ răng long đầu bạc vẫn còn ăn, có ngƣời chỉ
một đôi lần là dẹp lò, đổ bột. Do đó, phải xác định cụ thể, rõ ràng, rằng bạn chỉ tính nếm thử
cho vui hay nghiêm túc nấu bánh! Hãy cẩn thận vì bạn sẽ bị bỏng đấy!!
BÁU VẬT
Để nhận thức giá trị của một tháng
Hăy hỏi ngƣời mẹ sinh con chƣa đầy tháng tuổi.
Để nhận thức giá trị của một tuần
Hăy hỏi biên tập viên báo tuần.
Để nhận thức giá trị của một giờ
Hăy hỏi những ngƣời yêu nhau đang chờ cuộc hẹn.
Để nhận thức đƣợc giá trị của một phúc
Hăy hỏi ngƣời vừa trể một chuyến xe.
Để nhận thức đƣợc giá trị một giây
Hăy hỏi ngƣời vừa trải qua một tai nạn trong gang tấc.
Để nhận thức giá trị của một sao
Hăy hỏi ngƣời vận động viên vừa đoạt huy chƣơng vàng Olympic.
Hăy trân trọng mỗi phúc giây bạn có
Hôm qua là lịch sử
Ngày mai la bí ẩn c ̣n đó
Hôm nay là món quà mà chúng ta có đƣợc.
Đó cũng là lƣ do tại sao chúng ta gọi nó là "hiện tại"
BA VIÊN BI ĐỎ
Trong suốt những năm khủng hoảng ở cái bang Idaho bé nhỏ nằm phía Đông Nam nƣớc Mỹ
này, tôi thƣờng đến cửa hàng nhỏ của ông Miller để mua rau quả tƣơi. Thực phẩm và tiền bạc
đều khan hiếm, nên đôi khi chúng tôi dùng hình thức đổi chác.
Một hôm, khi ông Miller đang bỏ một ít khoai tây vào túi cho tôi, thì tôi nhìn thấy một cậu bé
gầy gò, ăn mặc rách rƣới nhƣng khá sạch sẽ, đang nhìn giỏ đựng quả đậu xanh với ánh mắt
đói khát. Tôi trả tiền xong liền đứng lại nghe cuộc nói chuyện giữa ông Miller và cậu bé ăn
mặc rƣới kia.
CN RHQ & CQ K53
- Chào Barry, cháu khỏe không? - Tiếng của ông Miller.
- Chào ông Miller, cháu khỏe ạ! Cháu nghĩ đang ngắm giỏ quả đậu này. Trông chúng ngon
thật đấy!
- Chúng ngon lắm, Barry ạ ! Mẹ cháu khỏe không?
- Cũng bình thƣờng ạ? Hình nhƣ mẹ cháu đang khỏe lên.
- Tốt! Ta có thể giúp gì cho cháu nào?
- Không ạ, thƣa ông. Cháu chỉ ngắm giỏ quả đậu thôi?
- Cháu có muốn lấy một ít không?
- Không ạ, thƣa ông. Cháu không có tiền trả đâu.
- Đƣợc, cháu có gì để đổi nào?
- Cháu? - Tiếng cậu bé ngập ngừng - Cháu chỉ có một viên bi cháu mới chơi thắng đƣợc thôi
ạ !
- Thế à? Cho ta xem nào!
- Đây, viên đẹp nhất đấy ạ !
- Nó màu xanh à... Nhƣng ta đang cần viên màu đỏ. Cháu có viên màu đỏ không?
- Cháu không nhớ, để cháu xem...
- Này, cháu đem giỏ đậu này về nhà đi và lần sau mang cho ta viên đỏ nhé!
- Chắc chắn rồi, cảm ơn ông?
*
* *
Có hai cậu bé nữa nhƣ thế ở làng này. Chúng nghèo lắm. Ông Jim nhà tôi cứ thích đổi chác,
cho chúng quả đậu, táo, cà chua và những thứ khác. Cứ khi chúng giơ viên bi màu xanh ra,
ông ấy lại bảo chúng cầm một ít rau quả về nhà và lần sau mang viên bi màu đỏ cho ông ấy.
Vừa để chúng chịu mang rau quả về nhà ngay, vừa để chúng cảm thấy chúng thực sự đã làm
gì cho để trao đổi, chứ không phải đƣợc cho không. Tôi thấy rất cảm phục ông Miller. Không
lâu sau, tôi chuyển nhà, nhƣng câu chuyện về ông Miller, ngƣời nông dân nhân hậu ấy, thì tôi
không bao giờ quên.
Nhiều năm sau, lại có lần tôi quay về làng quê ở Idaho và rất buồn vì trong thời gian ở đó thì
nghe tin ông Miller mất. Khi cùng vài ngƣời bạn cũ đến nhà ông Miller, tôi thấy ở đó có ba
chàng trai trẻ, trông rất thành đạt. Họ đến gần bà Miller, ôm lấy bà và nói những lời an ủi.
Rồi từng ngƣời một, họ đến bên ông Miller đang nằm đó, chạm những bàn tay nóng ấm của
mình vào bàn tay lạnh lẽo của ông Miller và lau nƣớc mắt.
Rồi tôi cũng lại gần bà Miller và nói rằng tôi vẫn nhớ câu chuyện về những viên bi ve ngày
nào. Bà Milìer nói:
- Ba chàng trai lúc nãy chính là những cậu bé ngày trƣớc, tôi kể với cô. Họ vừa nói với tôi là
họ đã biết ơn ông Jim và những gì ông đã "đổi chác" cho họ biết chừng nào. Và cuối cùng,
bây giờ, khi ông Jim không còn đòi họ đổi những viên bi màu nào nữa, thì họ quay lại để tỏ
CN RHQ & CQ K53
lòng biết ơn ông ấy. Ông Jim luôn nghĩ mình là ngƣời giàu có nhất ở bang Idaho này với
những viên bi ông có đƣợc.
Rất nhẹ nhàng, bà Miller nhấc bàn tay của ông Jim lên. Dƣới bàn tay ông là ba viên bi đỏ,
sáng bóng và trong veo.
BÍ QUYẾT
Tôi lấy chồng đã gần 40 năm. Tuổi tác làm cho Scott đẫy đà hơn. Từng là vận động viên
marathon, giờ anh ấy chỉ có thể chậm rãi đi trong hành lang bệnh viện. Mái tóc anh thƣa dần,
lƣng đã hơi còng xuống vì những năm tháng lao động vất vả. Thế nhƣng ánh mắt vừa dịu
dàng vừa sôi nổi của Scott vẫn khiến tôi muốn kéo anh chạy ùa ra đồng cỏ, hệt nhƣ thủa
chúng tôi còn trẻ.
Khi ngƣời xung quanh hỏi tôi: "Điều gì khiến cho tình yêu của bạn kéo dài mãi mãi?", tôi
thầm điểm qua trong óc những lý do nhƣ sự ràng buộc, cùng chia sẻ những mối quan tâm,
không ích kỷ... Còn gì nữa nhỉ? Vui nhộn, ngạc nhiên. Thỉnh thoảng chúng tôi quay lại cái
thời trẻ trung nghịch ngợm. Mới hôm qua, trong siêu thị, khách mua hàng tròn mắt khi thấy
hai ông bà già (chúng tôi tự cho mình là nhƣ vậy) hùng hổ mua hàng nhƣ ăn cƣớp. Chẳng là
chúng tôi chia đôi danh sách những món cần mua và cá độ xem ai mua xong trƣớc. Scott
giành đƣợc giải thƣởng là một cây kem. Nhƣng mới ăn đƣợc mấy miếng thì bị bể mánh:
"Ông già" láu cá đã đẩy xe tới chỗ khuất và nhờ mấy cô bán hàng trong siêu thị lựa hàng
giùm.
Tôi yêu Scott vì lúc nào anh cũng tặng tôi những điều ngạc nhiên. Ngày sinh nhật tôi năm nọ,
vừa bƣớc chân về nhà tôi nhìn thấy mẩu giấy dán trên cửa ra vào. "Có tin nhắn quan trọng
trong ngăn kéo bàn trang điểm của em. Hôn em". Mảnh giấy trong ngăn kéo viết: "Anh vội
đi. Em nhớ mở tủ quần áo ngay kẻo hƣ hết đồ. Chìa khóa giấu dƣới thảm chùi chân trong
bếp". Lo lắng không hiểu đã xảy ra chuyện gì, tôi hớt hãi tra khóa mở tủ. Scott! Diện một bộ
đồ mới cứng, mồ hôi đầm đìa nhƣ tắm, chồng tôi đứng trong tủ, một tay cầm bó hoa tay kia
cầm một cái ấm đun nƣớc điện làm quà!
Giữa chúng tôi có sự hiểu biết. Tôi chẳng phàn nàn nếu thỉnh thoảng sau những trận bóng rổ,
đám đàn ông rủ nhau làm vài vại bia. Anh cũng hiểu tại sao mỗi năm một lần, tôi giao con cái
nhà cửa cho anh cai quản vài ngày để vƣợt vài trăm cây số tới chỗ mấy bà chị gái... tán gẫu
cho sƣớng miệng.
Ngoài việc cùng gánh vác những công việc gia đình, Scott cố chia sẻ với tôi cuộc sống tinh
thần. Biết tôi thích tiểu thuyết tình cảm, Scott chịu khó tranh thủ những lúc ngồi trên máy bay
giữa các chuyến công tác để đọc chúng. Tôi biết anh chỉ thích truyện trinh thám và rùng rợn
thôi, nhƣng anh đã ép mình đọc tiểu thuyết tình cảm để tôi có ngƣời giãi bày, để tôi không
cảm thấy đơn độc.
Chúng tôi sẵn sàng tha thứ cho nhau. Anh không bao giờ cằn nhằn nếu tôi vì bực bội ở sở
làm mà lỡ to tiếng ở nhà. Và khi anh thú thật là đã để thua lỗ trong khi dùng tiền tiết kiệm của
CN RHQ & CQ K53
chúng tôi để đầu tƣ chứng khoán, tôi ôm hôn anh và nói: "Kệ nó. Dù sao cũng chỉ là tiền thôi
mà, anh yêu".
Làm nghề bác sĩ, cảnh chết chóc hàng ngày có thể làm cho con tim ngƣời ta chai đi, nhƣng
điều này không xảy ra với Scott. Tuần trƣớc, anh đi làm về với ánh mắt buồn rầu. Sau bữa
cơm tối, để anh chơi với các con một lát rồi tôi mới kéo anh xuống bếp. Sau một thoáng im
lặng, Scott giải thích lý do. Hôm nay, anh đã chứng kiến một ngƣời chồng đứng cạnh vợ đang
hấp hối trên giƣờng bệnh. Nhìn ngƣời chồng đau khổ vì bất lực, không thể cứu đƣợc vợ sau
40 năm chung sống, Scott cảm thấy bị dằn vặt. Nghe anh kể, tôi không cầm đƣợc nƣớc mắt.
Tôi khóc vì thƣơng ngƣời đàn ông bất hạnh kia, tôi cũng khóc vì mừng rằng trái tim của
ngƣời mà tôi yêu chƣa hề nguội lạnh.
BOBSY
Ngƣời mẹ trẻ 26 tuổi nhìn xuống đứa con đang bị bệnh bạch cầu đến giai đoạn chót. Mặc dù
trái tim ngƣời mẹ tràn ngập đau khổ, cô vẫn có sự quả quyết mạnh mẽ. Nhƣ mọi cha mẹ
khác, cô rất muốn con mình lớn lên và đạt đƣợc mọi ƣớc mơ của mình. Bây giờ thì chuyện đó
không thể có đƣợc nữa. Bệnh bạch cầu không cho phép con cô thực hiện ƣớc mơ của mình.
Nhƣng cô vẫn muốn tạo ra cho con một điều kỳ diệu. Cô nắm lấy tay con và hỏi "Bobsy, con
có bao giờ nghĩ đến chuyện sẽ trở thành gì khi lớn lên không? Con có mơ ƣớc về điều mà con
sẽ làm trong cuộc đời mình?"
"Mẹ à, con vẫn ƣớc mơ sẽ trở thành lính cứu hỏa khi con lớn lên."
Ngƣời mẹ mỉm cƣời "Hãy chờ xem chúng ta có thể làm cho ƣớc mơ đó trở thành sự thật hay
không." Trong ngày hôm đó, cô đi đến đội cứu hoả khu vực cua Phoenix, Arizona. Ở đó cô
gặp Lính cứu hoả Bob, ngƣời có trái tim lớn hơn cả thành phố Phoenix. Cô giải thích ƣớc mơ
của con mình và xin cho con cô đƣợc đi một vòng trên xe cứu hỏa.
Ngƣời lính cứu hỏa Bob nói "Xem này, chúng tôi có thể làm hơn thế nữa. Nếu cô có thể
chuẩn bị cho con vào 7 giờ sáng thứ Tƣ, chúng tôi sẽ cho cậu bé trở thành lính cứu hỏa danh
dự của cả ngày. Cậu bé có thể tới trạm cứu hỏa, ăn cùng chúng tôi, chạy cùng chúng tôi tới
tất cả các vụ cứu hoả trong ngày. Và nếu cô cho chúng tôi kích cỡ của con cô, chúng tôi sẽ
làm cho cậu bé một bộ đồng phục lính cứu hỏa dành riêng cho cậu, với một cái mũ cứu hỏa-
không phải là đồ chơi- với phù hiệu lính cứu hoả Phoenix trên đó, một bộ áo nhựa màu vàng
nhƣ của chúng tôi và ủng cao su. Tất cả đều đƣợc làm tại Phoenix nên chúng ta sẽ có rất
nhanh thôi."
Ba ngày sau ngƣời lính cứu hỏa Bob đến đón Bobsy, mặc cho cậu bộ đồng phục của lính cứu
hỏa và đƣa cậu từ giƣờng bệnh đến chiếc xe cứu hỏa đang chờ. Bobsy ngồi ở ghế sau và giúp
lái chiếc xe về đến trạm. Cậu bé cảm thấy nhƣ đang ở trên thiên đƣờng. Hôm đó có ba cú
điện thoại gọi cứu hỏa và Bobsy tham dự cả ba cuộc xuất quân. Cậu đi trên một chiếc xe cứu
hoả khác, một chiếc xe y tế, và cả trên chiếc xe của Chỉ huy lính cứu hỏa. Cậu còn đƣợc đài
truyền hình địa phƣơng quay phim.
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn

More Related Content

What's hot

Một năm trong trại
Một năm trong trạiMột năm trong trại
Một năm trong trạiFPT Telecom
 
Nhà giả kim
Nhà giả kimNhà giả kim
Nhà giả kimknet1304
 
Em Toi(td)
Em Toi(td)Em Toi(td)
Em Toi(td)Thuydy
 
Jenny phương và cái giường
Jenny phương và cái giườngJenny phương và cái giường
Jenny phương và cái giườngJenny Phương
 
[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 2
[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 2[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 2
[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 2Đặng Phương Nam
 
My rainy boy a narrative essay
My rainy boy   a narrative essay My rainy boy   a narrative essay
My rainy boy a narrative essay englishsemantics
 
[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 3
[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 3[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 3
[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 3Đặng Phương Nam
 
05 tapkhucpdf
05 tapkhucpdf05 tapkhucpdf
05 tapkhucpdfNhaQue43
 
Nhà giả kim paulo coelho
Nhà giả kim   paulo coelhoNhà giả kim   paulo coelho
Nhà giả kim paulo coelhoLinh Hoàng
 
Anh chi yêu dấu đinh tiến luyện
Anh chi yêu dấu   đinh tiến luyệnAnh chi yêu dấu   đinh tiến luyện
Anh chi yêu dấu đinh tiến luyệnstruyen68
 
Thư của bà vợ gửi cho bồ nhí
Thư của bà vợ gửi cho bồ nhíThư của bà vợ gửi cho bồ nhí
Thư của bà vợ gửi cho bồ nhíUyên Hoàng
 
Truyen nhuc bo doan hoi 15
Truyen nhuc bo doan hoi 15Truyen nhuc bo doan hoi 15
Truyen nhuc bo doan hoi 15truyentranh
 
Tu ma thuat den dang christ
Tu ma thuat den dang christTu ma thuat den dang christ
Tu ma thuat den dang christLong Do Hoang
 
Thu gui con gai 12
Thu gui con gai 12Thu gui con gai 12
Thu gui con gai 12Nam Ninh Hà
 
Nhung Nguoi Khong Dat Dung
Nhung Nguoi Khong Dat DungNhung Nguoi Khong Dat Dung
Nhung Nguoi Khong Dat Dungvan11112233
 
[Sách] Xử thế trí tuệ toàn thư thuật nói chuyện
[Sách] Xử thế trí tuệ toàn thư   thuật nói chuyện[Sách] Xử thế trí tuệ toàn thư   thuật nói chuyện
[Sách] Xử thế trí tuệ toàn thư thuật nói chuyệnĐặng Phương Nam
 

What's hot (18)

Một năm trong trại
Một năm trong trạiMột năm trong trại
Một năm trong trại
 
Nhà giả kim
Nhà giả kimNhà giả kim
Nhà giả kim
 
Em Toi(td)
Em Toi(td)Em Toi(td)
Em Toi(td)
 
Jenny phương và cái giường
Jenny phương và cái giườngJenny phương và cái giường
Jenny phương và cái giường
 
[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 2
[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 2[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 2
[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 2
 
My rainy boy a narrative essay
My rainy boy   a narrative essay My rainy boy   a narrative essay
My rainy boy a narrative essay
 
[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 3
[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 3[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 3
[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 3
 
05 tapkhucpdf
05 tapkhucpdf05 tapkhucpdf
05 tapkhucpdf
 
NHÀ GIẢ KIM
NHÀ GIẢ KIMNHÀ GIẢ KIM
NHÀ GIẢ KIM
 
Nha gia kim
Nha gia kimNha gia kim
Nha gia kim
 
Nhà giả kim paulo coelho
Nhà giả kim   paulo coelhoNhà giả kim   paulo coelho
Nhà giả kim paulo coelho
 
Anh chi yêu dấu đinh tiến luyện
Anh chi yêu dấu   đinh tiến luyệnAnh chi yêu dấu   đinh tiến luyện
Anh chi yêu dấu đinh tiến luyện
 
Thư của bà vợ gửi cho bồ nhí
Thư của bà vợ gửi cho bồ nhíThư của bà vợ gửi cho bồ nhí
Thư của bà vợ gửi cho bồ nhí
 
Truyen nhuc bo doan hoi 15
Truyen nhuc bo doan hoi 15Truyen nhuc bo doan hoi 15
Truyen nhuc bo doan hoi 15
 
Tu ma thuat den dang christ
Tu ma thuat den dang christTu ma thuat den dang christ
Tu ma thuat den dang christ
 
Thu gui con gai 12
Thu gui con gai 12Thu gui con gai 12
Thu gui con gai 12
 
Nhung Nguoi Khong Dat Dung
Nhung Nguoi Khong Dat DungNhung Nguoi Khong Dat Dung
Nhung Nguoi Khong Dat Dung
 
[Sách] Xử thế trí tuệ toàn thư thuật nói chuyện
[Sách] Xử thế trí tuệ toàn thư   thuật nói chuyện[Sách] Xử thế trí tuệ toàn thư   thuật nói chuyện
[Sách] Xử thế trí tuệ toàn thư thuật nói chuyện
 

Viewers also liked

Hạt Giống Tâm Hồn - Tập 4 - Từ Những Điều Bình Dị
Hạt Giống Tâm Hồn - Tập 4 - Từ Những Điều Bình DịHạt Giống Tâm Hồn - Tập 4 - Từ Những Điều Bình Dị
Hạt Giống Tâm Hồn - Tập 4 - Từ Những Điều Bình DịQuang Ngoc
 
Hype vs. Reality: The AI Explainer
Hype vs. Reality: The AI ExplainerHype vs. Reality: The AI Explainer
Hype vs. Reality: The AI ExplainerLuminary Labs
 
Visual Design with Data
Visual Design with DataVisual Design with Data
Visual Design with DataSeth Familian
 
đIều ước quốc tế mà việt nam tham gia
đIều ước quốc tế mà việt nam tham giađIều ước quốc tế mà việt nam tham gia
đIều ước quốc tế mà việt nam tham giaDoan Tran Ngocvu
 
Chỉ một tiếng em
Chỉ một tiếng emChỉ một tiếng em
Chỉ một tiếng emxuka06
 
Biểu cảm về cây tre việt nam - vanmau.net
Biểu cảm về cây tre việt nam - vanmau.netBiểu cảm về cây tre việt nam - vanmau.net
Biểu cảm về cây tre việt nam - vanmau.netThùy Linh
 
Hạt Giống Tâm Hồn - Tập 2 - Cho lòng dũng cảm và tình yêu cuộc sống
Hạt Giống Tâm Hồn - Tập 2 - Cho lòng dũng cảm và tình yêu cuộc sốngHạt Giống Tâm Hồn - Tập 2 - Cho lòng dũng cảm và tình yêu cuộc sống
Hạt Giống Tâm Hồn - Tập 2 - Cho lòng dũng cảm và tình yêu cuộc sốngQuang Ngoc
 
Tóm tắt lý thuyết Vật Lý 12 - Thi Đại học
Tóm tắt lý thuyết Vật Lý 12 - Thi Đại họcTóm tắt lý thuyết Vật Lý 12 - Thi Đại học
Tóm tắt lý thuyết Vật Lý 12 - Thi Đại họcOanh MJ
 
The Lean Startup Model for Healthcare
The Lean Startup Model for HealthcareThe Lean Startup Model for Healthcare
The Lean Startup Model for HealthcareHugh MASON
 
Forecasting Enrollment and Subsidies in the ACA Exchanges
Forecasting Enrollment and Subsidies in the ACA ExchangesForecasting Enrollment and Subsidies in the ACA Exchanges
Forecasting Enrollment and Subsidies in the ACA ExchangesCongressional Budget Office
 
Pharmaceutical Mergers Acquisitions in the U.S
Pharmaceutical Mergers Acquisitions in the U.SPharmaceutical Mergers Acquisitions in the U.S
Pharmaceutical Mergers Acquisitions in the U.SCapgemini
 
Social Media In Healthcare: Coming of Age
Social Media In Healthcare: Coming of AgeSocial Media In Healthcare: Coming of Age
Social Media In Healthcare: Coming of AgeLee Aase
 
Prescription Medicines: Costs in Context
Prescription Medicines: Costs in Context Prescription Medicines: Costs in Context
Prescription Medicines: Costs in Context PhRMA
 
The Future of Medical Education - Top Trends Likely to Have an Impact on the ...
The Future of Medical Education - Top Trends Likely to Have an Impact on the ...The Future of Medical Education - Top Trends Likely to Have an Impact on the ...
The Future of Medical Education - Top Trends Likely to Have an Impact on the ...Ogilvy Health
 
The Digital Prescription for Pharmacy Event - Digital Leadership for Pharmaci...
The Digital Prescription for Pharmacy Event - Digital Leadership for Pharmaci...The Digital Prescription for Pharmacy Event - Digital Leadership for Pharmaci...
The Digital Prescription for Pharmacy Event - Digital Leadership for Pharmaci...Doyle Buehler
 
認知症にやさしいまちづくり ~セクターを越えたつながり~
認知症にやさしいまちづくり ~セクターを越えたつながり~認知症にやさしいまちづくり ~セクターを越えたつながり~
認知症にやさしいまちづくり ~セクターを越えたつながり~Dementia Friendly Japan Initiative
 

Viewers also liked (17)

Hạt Giống Tâm Hồn - Tập 4 - Từ Những Điều Bình Dị
Hạt Giống Tâm Hồn - Tập 4 - Từ Những Điều Bình DịHạt Giống Tâm Hồn - Tập 4 - Từ Những Điều Bình Dị
Hạt Giống Tâm Hồn - Tập 4 - Từ Những Điều Bình Dị
 
Hype vs. Reality: The AI Explainer
Hype vs. Reality: The AI ExplainerHype vs. Reality: The AI Explainer
Hype vs. Reality: The AI Explainer
 
Visual Design with Data
Visual Design with DataVisual Design with Data
Visual Design with Data
 
đIều ước quốc tế mà việt nam tham gia
đIều ước quốc tế mà việt nam tham giađIều ước quốc tế mà việt nam tham gia
đIều ước quốc tế mà việt nam tham gia
 
Chỉ một tiếng em
Chỉ một tiếng emChỉ một tiếng em
Chỉ một tiếng em
 
Biểu cảm về cây tre việt nam - vanmau.net
Biểu cảm về cây tre việt nam - vanmau.netBiểu cảm về cây tre việt nam - vanmau.net
Biểu cảm về cây tre việt nam - vanmau.net
 
Hạt Giống Tâm Hồn - Tập 2 - Cho lòng dũng cảm và tình yêu cuộc sống
Hạt Giống Tâm Hồn - Tập 2 - Cho lòng dũng cảm và tình yêu cuộc sốngHạt Giống Tâm Hồn - Tập 2 - Cho lòng dũng cảm và tình yêu cuộc sống
Hạt Giống Tâm Hồn - Tập 2 - Cho lòng dũng cảm và tình yêu cuộc sống
 
Tóm tắt lý thuyết Vật Lý 12 - Thi Đại học
Tóm tắt lý thuyết Vật Lý 12 - Thi Đại họcTóm tắt lý thuyết Vật Lý 12 - Thi Đại học
Tóm tắt lý thuyết Vật Lý 12 - Thi Đại học
 
The Lean Startup Model for Healthcare
The Lean Startup Model for HealthcareThe Lean Startup Model for Healthcare
The Lean Startup Model for Healthcare
 
Forecasting Enrollment and Subsidies in the ACA Exchanges
Forecasting Enrollment and Subsidies in the ACA ExchangesForecasting Enrollment and Subsidies in the ACA Exchanges
Forecasting Enrollment and Subsidies in the ACA Exchanges
 
Pharmaceutical Mergers Acquisitions in the U.S
Pharmaceutical Mergers Acquisitions in the U.SPharmaceutical Mergers Acquisitions in the U.S
Pharmaceutical Mergers Acquisitions in the U.S
 
Social Media In Healthcare: Coming of Age
Social Media In Healthcare: Coming of AgeSocial Media In Healthcare: Coming of Age
Social Media In Healthcare: Coming of Age
 
Prescription Medicines: Costs in Context
Prescription Medicines: Costs in Context Prescription Medicines: Costs in Context
Prescription Medicines: Costs in Context
 
The Future of Medical Education - Top Trends Likely to Have an Impact on the ...
The Future of Medical Education - Top Trends Likely to Have an Impact on the ...The Future of Medical Education - Top Trends Likely to Have an Impact on the ...
The Future of Medical Education - Top Trends Likely to Have an Impact on the ...
 
The Digital Prescription for Pharmacy Event - Digital Leadership for Pharmaci...
The Digital Prescription for Pharmacy Event - Digital Leadership for Pharmaci...The Digital Prescription for Pharmacy Event - Digital Leadership for Pharmaci...
The Digital Prescription for Pharmacy Event - Digital Leadership for Pharmaci...
 
認知症にやさしいまちづくり ~セクターを越えたつながり~
認知症にやさしいまちづくり ~セクターを越えたつながり~認知症にやさしいまちづくり ~セクターを越えたつながり~
認知症にやさしいまちづくり ~セクターを越えたつながり~
 
Healthcare
HealthcareHealthcare
Healthcare
 

Similar to Hạt giống tâm hồn

Cafe muoi
Cafe muoiCafe muoi
Cafe muoitaivang
 
Jenny phương và cái giường
Jenny phương và cái giườngJenny phương và cái giường
Jenny phương và cái giườngJenny Phương
 
Tách cà phê muối
Tách cà phê muốiTách cà phê muối
Tách cà phê muốifrank2073
 
TÌNH BẰNG HỮU.docx
TÌNH BẰNG HỮU.docxTÌNH BẰNG HỮU.docx
TÌNH BẰNG HỮU.docxTOAN Kieu Bao
 
Những lá thư tình thế kỷ 21
Những lá thư tình thế kỷ 21Những lá thư tình thế kỷ 21
Những lá thư tình thế kỷ 21Thi đàn Việt Nam
 
đọC truyện sợi xích lê kiều như full
đọC truyện sợi xích lê kiều như fullđọC truyện sợi xích lê kiều như full
đọC truyện sợi xích lê kiều như fullNet Nhacso
 
Chuyện đời tôi - Quỳnh dao
Chuyện đời tôi - Quỳnh daoChuyện đời tôi - Quỳnh dao
Chuyện đời tôi - Quỳnh daoNguyễn Quang
 
CHIẾC LƯỢC NG3.docx
CHIẾC LƯỢC NG3.docxCHIẾC LƯỢC NG3.docx
CHIẾC LƯỢC NG3.docxnganhthus82
 
Cơn mơ biển - Truyện ngắn của Phan Trang Hy
Cơn mơ biển - Truyện ngắn của Phan Trang HyCơn mơ biển - Truyện ngắn của Phan Trang Hy
Cơn mơ biển - Truyện ngắn của Phan Trang Hydinhtruong123
 
Vo gia dinh
Vo gia dinhVo gia dinh
Vo gia dinhcohtran
 
Tin nhắn vui, tin nhắn xếp hình cực kì đẹp mắt, dễ thương
Tin nhắn vui, tin nhắn xếp hình cực kì đẹp mắt, dễ thươngTin nhắn vui, tin nhắn xếp hình cực kì đẹp mắt, dễ thương
Tin nhắn vui, tin nhắn xếp hình cực kì đẹp mắt, dễ thươngSĩ Bưởi
 
Giantruanchilathuthach
GiantruanchilathuthachGiantruanchilathuthach
GiantruanchilathuthachHoa Bien
 
Giantruanchilathuthach
GiantruanchilathuthachGiantruanchilathuthach
GiantruanchilathuthachHoa Bien
 
Vet cho con trai
Vet cho con traiVet cho con trai
Vet cho con traiHung Duong
 

Similar to Hạt giống tâm hồn (20)

Cafe muoi
Cafe muoiCafe muoi
Cafe muoi
 
Người cha
Người chaNgười cha
Người cha
 
Jenny phương và cái giường
Jenny phương và cái giườngJenny phương và cái giường
Jenny phương và cái giường
 
Tách cà phê muối
Tách cà phê muốiTách cà phê muối
Tách cà phê muối
 
Xóm Bến
Xóm BếnXóm Bến
Xóm Bến
 
TÌNH BẰNG HỮU.docx
TÌNH BẰNG HỮU.docxTÌNH BẰNG HỮU.docx
TÌNH BẰNG HỮU.docx
 
Những lá thư tình thế kỷ 21
Những lá thư tình thế kỷ 21Những lá thư tình thế kỷ 21
Những lá thư tình thế kỷ 21
 
Thư gửi bầu trời
Thư gửi bầu trờiThư gửi bầu trời
Thư gửi bầu trời
 
Bố Tôi
Bố TôiBố Tôi
Bố Tôi
 
đọC truyện sợi xích lê kiều như full
đọC truyện sợi xích lê kiều như fullđọC truyện sợi xích lê kiều như full
đọC truyện sợi xích lê kiều như full
 
Chuyện đời tôi - Quỳnh dao
Chuyện đời tôi - Quỳnh daoChuyện đời tôi - Quỳnh dao
Chuyện đời tôi - Quỳnh dao
 
CHIẾC LƯỢC NG3.docx
CHIẾC LƯỢC NG3.docxCHIẾC LƯỢC NG3.docx
CHIẾC LƯỢC NG3.docx
 
Thư gửi Mẹ
Thư gửi MẹThư gửi Mẹ
Thư gửi Mẹ
 
Cơn mơ biển - Truyện ngắn của Phan Trang Hy
Cơn mơ biển - Truyện ngắn của Phan Trang HyCơn mơ biển - Truyện ngắn của Phan Trang Hy
Cơn mơ biển - Truyện ngắn của Phan Trang Hy
 
Vo gia dinh
Vo gia dinhVo gia dinh
Vo gia dinh
 
[Sách] Nghệ thuật sống 3
[Sách] Nghệ thuật sống 3[Sách] Nghệ thuật sống 3
[Sách] Nghệ thuật sống 3
 
Tin nhắn vui, tin nhắn xếp hình cực kì đẹp mắt, dễ thương
Tin nhắn vui, tin nhắn xếp hình cực kì đẹp mắt, dễ thươngTin nhắn vui, tin nhắn xếp hình cực kì đẹp mắt, dễ thương
Tin nhắn vui, tin nhắn xếp hình cực kì đẹp mắt, dễ thương
 
Giantruanchilathuthach
GiantruanchilathuthachGiantruanchilathuthach
Giantruanchilathuthach
 
Giantruanchilathuthach
GiantruanchilathuthachGiantruanchilathuthach
Giantruanchilathuthach
 
Vet cho con trai
Vet cho con traiVet cho con trai
Vet cho con trai
 

Recently uploaded

Chàm - Bệnh án (da liễu - bvdlct ctump) .pptx
Chàm - Bệnh án (da liễu - bvdlct ctump) .pptxChàm - Bệnh án (da liễu - bvdlct ctump) .pptx
Chàm - Bệnh án (da liễu - bvdlct ctump) .pptxendkay31
 
Sáng kiến Dạy học theo định hướng STEM một số chủ đề phần “vật sống”, Khoa họ...
Sáng kiến Dạy học theo định hướng STEM một số chủ đề phần “vật sống”, Khoa họ...Sáng kiến Dạy học theo định hướng STEM một số chủ đề phần “vật sống”, Khoa họ...
Sáng kiến Dạy học theo định hướng STEM một số chủ đề phần “vật sống”, Khoa họ...Nguyen Thanh Tu Collection
 
10 ĐỀ KIỂM TRA + 6 ĐỀ ÔN TẬP CUỐI KÌ 2 VẬT LÝ 11 - KẾT NỐI TRI THỨC - THEO C...
10 ĐỀ KIỂM TRA + 6 ĐỀ ÔN TẬP CUỐI KÌ 2 VẬT LÝ 11 - KẾT NỐI TRI THỨC - THEO C...10 ĐỀ KIỂM TRA + 6 ĐỀ ÔN TẬP CUỐI KÌ 2 VẬT LÝ 11 - KẾT NỐI TRI THỨC - THEO C...
10 ĐỀ KIỂM TRA + 6 ĐỀ ÔN TẬP CUỐI KÌ 2 VẬT LÝ 11 - KẾT NỐI TRI THỨC - THEO C...Nguyen Thanh Tu Collection
 
Chuong trinh dao tao Su pham Khoa hoc tu nhien, ma nganh - 7140247.pdf
Chuong trinh dao tao Su pham Khoa hoc tu nhien, ma nganh - 7140247.pdfChuong trinh dao tao Su pham Khoa hoc tu nhien, ma nganh - 7140247.pdf
Chuong trinh dao tao Su pham Khoa hoc tu nhien, ma nganh - 7140247.pdfhoangtuansinh1
 
Sơ đồ tư duy môn sinh học bậc THPT.pdf
Sơ đồ tư duy môn sinh học bậc THPT.pdfSơ đồ tư duy môn sinh học bậc THPT.pdf
Sơ đồ tư duy môn sinh học bậc THPT.pdftohoanggiabao81
 
BỘ ĐỀ PHÁT TRIỂN THEO CẤU TRÚC ĐỀ MINH HỌA BGD NGÀY 22-3-2024 KỲ THI TỐT NGHI...
BỘ ĐỀ PHÁT TRIỂN THEO CẤU TRÚC ĐỀ MINH HỌA BGD NGÀY 22-3-2024 KỲ THI TỐT NGHI...BỘ ĐỀ PHÁT TRIỂN THEO CẤU TRÚC ĐỀ MINH HỌA BGD NGÀY 22-3-2024 KỲ THI TỐT NGHI...
BỘ ĐỀ PHÁT TRIỂN THEO CẤU TRÚC ĐỀ MINH HỌA BGD NGÀY 22-3-2024 KỲ THI TỐT NGHI...Nguyen Thanh Tu Collection
 
Bai 1 cong bo mot cong trinh nghien cuu khoa hoc
Bai 1 cong bo mot cong trinh nghien cuu khoa hocBai 1 cong bo mot cong trinh nghien cuu khoa hoc
Bai 1 cong bo mot cong trinh nghien cuu khoa hocVnPhan58
 
Kiểm tra chạy trạm lí thuyết giữa kì giải phẫu sinh lí
Kiểm tra chạy trạm lí thuyết giữa kì giải phẫu sinh líKiểm tra chạy trạm lí thuyết giữa kì giải phẫu sinh lí
Kiểm tra chạy trạm lí thuyết giữa kì giải phẫu sinh líDr K-OGN
 
50 ĐỀ ĐỀ XUẤT THI VÀO 10 THPT SỞ GIÁO DỤC THANH HÓA MÔN TIẾNG ANH 9 CÓ TỰ LUẬ...
50 ĐỀ ĐỀ XUẤT THI VÀO 10 THPT SỞ GIÁO DỤC THANH HÓA MÔN TIẾNG ANH 9 CÓ TỰ LUẬ...50 ĐỀ ĐỀ XUẤT THI VÀO 10 THPT SỞ GIÁO DỤC THANH HÓA MÔN TIẾNG ANH 9 CÓ TỰ LUẬ...
50 ĐỀ ĐỀ XUẤT THI VÀO 10 THPT SỞ GIÁO DỤC THANH HÓA MÔN TIẾNG ANH 9 CÓ TỰ LUẬ...Nguyen Thanh Tu Collection
 
TỔNG HỢP ĐỀ THI CHÍNH THỨC KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT MÔN NGỮ VĂN NĂM ...
TỔNG HỢP ĐỀ THI CHÍNH THỨC KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT MÔN NGỮ VĂN NĂM ...TỔNG HỢP ĐỀ THI CHÍNH THỨC KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT MÔN NGỮ VĂN NĂM ...
TỔNG HỢP ĐỀ THI CHÍNH THỨC KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT MÔN NGỮ VĂN NĂM ...Nguyen Thanh Tu Collection
 
ĐỀ THAM KHẢO THEO HƯỚNG MINH HỌA 2025 KIỂM TRA CUỐI HỌC KÌ 2 NĂM HỌC 2023-202...
ĐỀ THAM KHẢO THEO HƯỚNG MINH HỌA 2025 KIỂM TRA CUỐI HỌC KÌ 2 NĂM HỌC 2023-202...ĐỀ THAM KHẢO THEO HƯỚNG MINH HỌA 2025 KIỂM TRA CUỐI HỌC KÌ 2 NĂM HỌC 2023-202...
ĐỀ THAM KHẢO THEO HƯỚNG MINH HỌA 2025 KIỂM TRA CUỐI HỌC KÌ 2 NĂM HỌC 2023-202...Nguyen Thanh Tu Collection
 
Sáng kiến “Sử dụng ứng dụng Quizizz nhằm nâng cao chất lượng ôn thi tốt nghiệ...
Sáng kiến “Sử dụng ứng dụng Quizizz nhằm nâng cao chất lượng ôn thi tốt nghiệ...Sáng kiến “Sử dụng ứng dụng Quizizz nhằm nâng cao chất lượng ôn thi tốt nghiệ...
Sáng kiến “Sử dụng ứng dụng Quizizz nhằm nâng cao chất lượng ôn thi tốt nghiệ...Nguyen Thanh Tu Collection
 
SÁNG KIẾN “THIẾT KẾ VÀ SỬ DỤNG INFOGRAPHIC TRONG DẠY HỌC ĐỊA LÍ 11 (BỘ SÁCH K...
SÁNG KIẾN “THIẾT KẾ VÀ SỬ DỤNG INFOGRAPHIC TRONG DẠY HỌC ĐỊA LÍ 11 (BỘ SÁCH K...SÁNG KIẾN “THIẾT KẾ VÀ SỬ DỤNG INFOGRAPHIC TRONG DẠY HỌC ĐỊA LÍ 11 (BỘ SÁCH K...
SÁNG KIẾN “THIẾT KẾ VÀ SỬ DỤNG INFOGRAPHIC TRONG DẠY HỌC ĐỊA LÍ 11 (BỘ SÁCH K...Nguyen Thanh Tu Collection
 
Slide Webinar Hướng dẫn sử dụng ChatGPT cho người mới bắt đầ...
Slide Webinar Hướng dẫn sử dụng ChatGPT cho người mới bắt đầ...Slide Webinar Hướng dẫn sử dụng ChatGPT cho người mới bắt đầ...
Slide Webinar Hướng dẫn sử dụng ChatGPT cho người mới bắt đầ...Học viện Kstudy
 
Tư tưởng Hồ Chí Minh về độc lập dân tộc và CNXH
Tư tưởng Hồ Chí Minh về độc lập dân tộc và CNXHTư tưởng Hồ Chí Minh về độc lập dân tộc và CNXH
Tư tưởng Hồ Chí Minh về độc lập dân tộc và CNXHThaoPhuong154017
 
cuộc cải cách của Lê Thánh Tông - Sử 11
cuộc cải cách của Lê Thánh Tông -  Sử 11cuộc cải cách của Lê Thánh Tông -  Sử 11
cuộc cải cách của Lê Thánh Tông - Sử 11zedgaming208
 
Hệ phương trình tuyến tính và các ứng dụng trong kinh tế
Hệ phương trình tuyến tính và các ứng dụng trong kinh tếHệ phương trình tuyến tính và các ứng dụng trong kinh tế
Hệ phương trình tuyến tính và các ứng dụng trong kinh tếngTonH1
 
Ma trận - định thức và các ứng dụng trong kinh tế
Ma trận - định thức và các ứng dụng trong kinh tếMa trận - định thức và các ứng dụng trong kinh tế
Ma trận - định thức và các ứng dụng trong kinh tếngTonH1
 
Trích dẫn trắc nghiệm tư tưởng HCM5.docx
Trích dẫn trắc nghiệm tư tưởng HCM5.docxTrích dẫn trắc nghiệm tư tưởng HCM5.docx
Trích dẫn trắc nghiệm tư tưởng HCM5.docxnhungdt08102004
 
[GIẢI PHẪU BỆNH] Tổn thương cơ bản của tb bào mô
[GIẢI PHẪU BỆNH] Tổn thương cơ bản của tb bào mô[GIẢI PHẪU BỆNH] Tổn thương cơ bản của tb bào mô
[GIẢI PHẪU BỆNH] Tổn thương cơ bản của tb bào môBryan Williams
 

Recently uploaded (20)

Chàm - Bệnh án (da liễu - bvdlct ctump) .pptx
Chàm - Bệnh án (da liễu - bvdlct ctump) .pptxChàm - Bệnh án (da liễu - bvdlct ctump) .pptx
Chàm - Bệnh án (da liễu - bvdlct ctump) .pptx
 
Sáng kiến Dạy học theo định hướng STEM một số chủ đề phần “vật sống”, Khoa họ...
Sáng kiến Dạy học theo định hướng STEM một số chủ đề phần “vật sống”, Khoa họ...Sáng kiến Dạy học theo định hướng STEM một số chủ đề phần “vật sống”, Khoa họ...
Sáng kiến Dạy học theo định hướng STEM một số chủ đề phần “vật sống”, Khoa họ...
 
10 ĐỀ KIỂM TRA + 6 ĐỀ ÔN TẬP CUỐI KÌ 2 VẬT LÝ 11 - KẾT NỐI TRI THỨC - THEO C...
10 ĐỀ KIỂM TRA + 6 ĐỀ ÔN TẬP CUỐI KÌ 2 VẬT LÝ 11 - KẾT NỐI TRI THỨC - THEO C...10 ĐỀ KIỂM TRA + 6 ĐỀ ÔN TẬP CUỐI KÌ 2 VẬT LÝ 11 - KẾT NỐI TRI THỨC - THEO C...
10 ĐỀ KIỂM TRA + 6 ĐỀ ÔN TẬP CUỐI KÌ 2 VẬT LÝ 11 - KẾT NỐI TRI THỨC - THEO C...
 
Chuong trinh dao tao Su pham Khoa hoc tu nhien, ma nganh - 7140247.pdf
Chuong trinh dao tao Su pham Khoa hoc tu nhien, ma nganh - 7140247.pdfChuong trinh dao tao Su pham Khoa hoc tu nhien, ma nganh - 7140247.pdf
Chuong trinh dao tao Su pham Khoa hoc tu nhien, ma nganh - 7140247.pdf
 
Sơ đồ tư duy môn sinh học bậc THPT.pdf
Sơ đồ tư duy môn sinh học bậc THPT.pdfSơ đồ tư duy môn sinh học bậc THPT.pdf
Sơ đồ tư duy môn sinh học bậc THPT.pdf
 
BỘ ĐỀ PHÁT TRIỂN THEO CẤU TRÚC ĐỀ MINH HỌA BGD NGÀY 22-3-2024 KỲ THI TỐT NGHI...
BỘ ĐỀ PHÁT TRIỂN THEO CẤU TRÚC ĐỀ MINH HỌA BGD NGÀY 22-3-2024 KỲ THI TỐT NGHI...BỘ ĐỀ PHÁT TRIỂN THEO CẤU TRÚC ĐỀ MINH HỌA BGD NGÀY 22-3-2024 KỲ THI TỐT NGHI...
BỘ ĐỀ PHÁT TRIỂN THEO CẤU TRÚC ĐỀ MINH HỌA BGD NGÀY 22-3-2024 KỲ THI TỐT NGHI...
 
Bai 1 cong bo mot cong trinh nghien cuu khoa hoc
Bai 1 cong bo mot cong trinh nghien cuu khoa hocBai 1 cong bo mot cong trinh nghien cuu khoa hoc
Bai 1 cong bo mot cong trinh nghien cuu khoa hoc
 
Kiểm tra chạy trạm lí thuyết giữa kì giải phẫu sinh lí
Kiểm tra chạy trạm lí thuyết giữa kì giải phẫu sinh líKiểm tra chạy trạm lí thuyết giữa kì giải phẫu sinh lí
Kiểm tra chạy trạm lí thuyết giữa kì giải phẫu sinh lí
 
50 ĐỀ ĐỀ XUẤT THI VÀO 10 THPT SỞ GIÁO DỤC THANH HÓA MÔN TIẾNG ANH 9 CÓ TỰ LUẬ...
50 ĐỀ ĐỀ XUẤT THI VÀO 10 THPT SỞ GIÁO DỤC THANH HÓA MÔN TIẾNG ANH 9 CÓ TỰ LUẬ...50 ĐỀ ĐỀ XUẤT THI VÀO 10 THPT SỞ GIÁO DỤC THANH HÓA MÔN TIẾNG ANH 9 CÓ TỰ LUẬ...
50 ĐỀ ĐỀ XUẤT THI VÀO 10 THPT SỞ GIÁO DỤC THANH HÓA MÔN TIẾNG ANH 9 CÓ TỰ LUẬ...
 
TỔNG HỢP ĐỀ THI CHÍNH THỨC KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT MÔN NGỮ VĂN NĂM ...
TỔNG HỢP ĐỀ THI CHÍNH THỨC KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT MÔN NGỮ VĂN NĂM ...TỔNG HỢP ĐỀ THI CHÍNH THỨC KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT MÔN NGỮ VĂN NĂM ...
TỔNG HỢP ĐỀ THI CHÍNH THỨC KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT MÔN NGỮ VĂN NĂM ...
 
ĐỀ THAM KHẢO THEO HƯỚNG MINH HỌA 2025 KIỂM TRA CUỐI HỌC KÌ 2 NĂM HỌC 2023-202...
ĐỀ THAM KHẢO THEO HƯỚNG MINH HỌA 2025 KIỂM TRA CUỐI HỌC KÌ 2 NĂM HỌC 2023-202...ĐỀ THAM KHẢO THEO HƯỚNG MINH HỌA 2025 KIỂM TRA CUỐI HỌC KÌ 2 NĂM HỌC 2023-202...
ĐỀ THAM KHẢO THEO HƯỚNG MINH HỌA 2025 KIỂM TRA CUỐI HỌC KÌ 2 NĂM HỌC 2023-202...
 
Sáng kiến “Sử dụng ứng dụng Quizizz nhằm nâng cao chất lượng ôn thi tốt nghiệ...
Sáng kiến “Sử dụng ứng dụng Quizizz nhằm nâng cao chất lượng ôn thi tốt nghiệ...Sáng kiến “Sử dụng ứng dụng Quizizz nhằm nâng cao chất lượng ôn thi tốt nghiệ...
Sáng kiến “Sử dụng ứng dụng Quizizz nhằm nâng cao chất lượng ôn thi tốt nghiệ...
 
SÁNG KIẾN “THIẾT KẾ VÀ SỬ DỤNG INFOGRAPHIC TRONG DẠY HỌC ĐỊA LÍ 11 (BỘ SÁCH K...
SÁNG KIẾN “THIẾT KẾ VÀ SỬ DỤNG INFOGRAPHIC TRONG DẠY HỌC ĐỊA LÍ 11 (BỘ SÁCH K...SÁNG KIẾN “THIẾT KẾ VÀ SỬ DỤNG INFOGRAPHIC TRONG DẠY HỌC ĐỊA LÍ 11 (BỘ SÁCH K...
SÁNG KIẾN “THIẾT KẾ VÀ SỬ DỤNG INFOGRAPHIC TRONG DẠY HỌC ĐỊA LÍ 11 (BỘ SÁCH K...
 
Slide Webinar Hướng dẫn sử dụng ChatGPT cho người mới bắt đầ...
Slide Webinar Hướng dẫn sử dụng ChatGPT cho người mới bắt đầ...Slide Webinar Hướng dẫn sử dụng ChatGPT cho người mới bắt đầ...
Slide Webinar Hướng dẫn sử dụng ChatGPT cho người mới bắt đầ...
 
Tư tưởng Hồ Chí Minh về độc lập dân tộc và CNXH
Tư tưởng Hồ Chí Minh về độc lập dân tộc và CNXHTư tưởng Hồ Chí Minh về độc lập dân tộc và CNXH
Tư tưởng Hồ Chí Minh về độc lập dân tộc và CNXH
 
cuộc cải cách của Lê Thánh Tông - Sử 11
cuộc cải cách của Lê Thánh Tông -  Sử 11cuộc cải cách của Lê Thánh Tông -  Sử 11
cuộc cải cách của Lê Thánh Tông - Sử 11
 
Hệ phương trình tuyến tính và các ứng dụng trong kinh tế
Hệ phương trình tuyến tính và các ứng dụng trong kinh tếHệ phương trình tuyến tính và các ứng dụng trong kinh tế
Hệ phương trình tuyến tính và các ứng dụng trong kinh tế
 
Ma trận - định thức và các ứng dụng trong kinh tế
Ma trận - định thức và các ứng dụng trong kinh tếMa trận - định thức và các ứng dụng trong kinh tế
Ma trận - định thức và các ứng dụng trong kinh tế
 
Trích dẫn trắc nghiệm tư tưởng HCM5.docx
Trích dẫn trắc nghiệm tư tưởng HCM5.docxTrích dẫn trắc nghiệm tư tưởng HCM5.docx
Trích dẫn trắc nghiệm tư tưởng HCM5.docx
 
[GIẢI PHẪU BỆNH] Tổn thương cơ bản của tb bào mô
[GIẢI PHẪU BỆNH] Tổn thương cơ bản của tb bào mô[GIẢI PHẪU BỆNH] Tổn thương cơ bản của tb bào mô
[GIẢI PHẪU BỆNH] Tổn thương cơ bản của tb bào mô
 

Hạt giống tâm hồn

  • 1. CN RHQ & CQ K53 HẠT GIỐNG TÂM HỒN LỜI NÓI ĐẦU Không phải nói nhiều, ai cũng biết bộ hạt giống tâm hồn rất đáng để đọc có điều là sinh viên thỳ lấy đâu ra tiền mà mua chọn bộ của nó (^^) , do vậy mình đã tìm trên mạng những câu chuyện lẻ và nay tổng hợp cho cả nhà cùng đọc. Mình chƣa đọc hết chọn bộ này nên chẳng biết nó có những bài gì, nếu có thiếu sót thỳ bổ sung giúp mình nha. Thời gian bắt đầu : 28/10/2010 Thời gian tổng hợp và hoàn thiện : 20h, 29/10/2010 – 2h , 30/10/2010 Edit by : Thành Trung Yahoo : darknight_fantasy_9x Nguồn trích : www.vietlion.com Chú ý : Nếu có share thì xin ghi rõ nguồn trích dẫn là : www.vietlion.com , điều này tuy nhỏ nhặt nhƣng nó liên quan đến vấn đề bản quyền , mong mọi ngƣời thông cảm !
  • 2. CN RHQ & CQ K53 TRỞ VỀ Một ngƣời lính trở về nhà đoàn tụ với gia đình sau nhiều năm tham chiến ở Việt Nam. Từ San Francisco anh gọi điện về thăm hỏi gia đình. - Cha mẹ ơi, con đang trở về nhà đây. Nhƣng con có điều muốn xin phép cùng cha mẹ. Con muốn dẫn bạn cùng về nhà mình. - Ồ đƣợc thôi con trai. Cha mẹ rất sẵn lòng đón tiếp bạn con. - Nhƣng có điều này cha me nên biết: anh ấy bị thƣơng khá nặng trong chiến tranh, mất cả cánh tay và đôi chân.Anh ấy không còn chỗ nào để nƣơng tựa, vì vậy con muốn anh ấy về sống cùng chúng ta. - Cha mẹ rất tiếc khi nghe điều này, có thể chúng ta sẽ giúp anh ấy tìm đƣợc chỗ trú ngụ. - Ồ không, con muốn anh ấy ở cùng chúng ta kia. - Con không biết con đang đòi hỏi điều gì đâu con trai. Một ngƣời tàn tật nhƣ vậy sẽ là một gánh nặng đè lên vai chúng ta. Chúng ta còn cuộc sống riêng tƣ của chúng ta nữa chứ, không thể để một điều nhƣ vậy chen vào cuộc sống của chúng ta đƣợc. Tốt hơn hết là con quay về nhà và quên anh chàng ấy đi. Anh ta chắc sẽ chóng tìm đƣợc cách tự kiếm sống thôi. Nghe đến đó, ngƣời con trai gác máy. Vài ngày sau đó họ đột nhiên nhận đƣợc cú điện thoại từ cảnh sát San Francisco báo tin ngƣời con trai đã chết sau khi ngã từ một tòa nhà cao tầng. Cảnh sát cho rằng đây là một vụ tự sát. Ngƣời cha va mẹ đau buồn này vội vã bay đến San Francisco và đƣợc dẫn đến nhà táng thành phố để nhận xác con. Họ nhận ra anh ngay, nhƣng họ cũng kinh hoàng nhận ra một điều khác cùng lúc. Con trai họ chỉ còn lại một tay và một chân. CÀ PHÊ ... MUỐI Họ ngồi cạnh nhau trong một quán cà phê xinh xắn. Anh căng thẳng đến độ không biết bắt đầu câu chuyện nhƣ thế nào. Cô gái cảm thấy rất khó chịu." Để mình về nhà còn hơn..." - Cô nghĩ thầm. Bỗng nhiên, chàng trai gọi ngƣời bồi bàn đến và nói:" Vui lòng cho tôi thêm một tí muối vào ly cà phê nhé". Mọi ngƣời ngạc nhiên nhìn anh. Mặt đỏ bừng ngƣợng nghịu, nhƣng rồi anh vẫn uống ly cà phê ấy. Cô gái tò mò hỏi: -Tại sao anh lại có sở thích lạ lùng thế? Anh trả lời : - Khi còn là một đứa trẻ, tôi sống gần biển. Lúc ấy do thƣờng chơi đùa trƣớc sóng biển nên tôi có thể nếm đƣợc mùi vị của biển, cảm giá nó mặn và có vị chát. Mùi vị ly cà phê này cũng thế. Nó gợi cho tôi nhớ về tuổi thơ của mình, về ngôi nhà nhỏ bé bên bờ biển và tôi nhớ cha mẹ tôi - ngƣời suốt đời sống ở đấy - biết bao nhiêu! Nói đến đây, đôi mắt anh đẫm nƣớc mắt. Cô gái vô cùng xúc động trƣớc những cảm xúc chân thật tận đáy lòng chàng trai. Một ngƣời đàn ông nhƣ thế hẳn là ngƣời sống rất tình nghĩa và yêu quí, có trách nhiệm với gia đình. Cô
  • 3. CN RHQ & CQ K53 bắt đầu kể về thời thơ ấu, gia đình, công việc ... của mình. Buổi trò chuyện thật tuyệt vời, và đó là sự khởi đầu tốt đẹp. Những lần hò hẹn sau, cô gái nhận ra chàng trai thật sự là ngƣời mà cô cần: anh có lòng khoan dung, trái timnồng hậu, sự chân thành... Anh là ngƣời đàn ông tốt mà cô không thể để vuột mất. Rồi mọi chuyện diễn ra hệt nhƣ một câu chuyện cổ tích có hậu: hoàng tử cƣới công chúa, họ sống một cuộc đời hạnh phúc bên nhau. Và mỗi khipha cà phê cho chồng, cô luôn thêm vào một chút muối theo cách mà anh thích. 40 năm sau... ngƣời đàn ông qua đời, để lại cho ngƣời vợ lá thƣ: " Em yêu quí, hãy tha thứ cho anh, cả cuộc đời anh đã nói dối em. Nhƣng chỉ một việa duy nhất: ly cà phê muối. Em còn nhớ lần đấu tiên hò hẹn của chúng mình ?Lúc ấy anh đã quá lúng túng, thật ra anh muốn thêm tí đƣờng vào ly cà phê nhƣng anh đã nói nhầm thành muối...Thật khó để thay đổi lời nói nên anh phải uống ly cà phê ấy. Nhƣng anh không thể ngờ điều ấy đã bắt đầu cho mối qua hệ của chúng ta. Đã nhiều lần anh định nói sự thât ấy với em nhƣng anh lại sợ mất em. Bây giờ anh không còn lo lắng điều gì nữa, anh muốn cho em biết sự thật: anh không thích uống cà phê muối, mùi vị của nó mới tệ làm sao... nhƣng nhờ nó mà anh đã có em, anh đã tự hứa rằng anh sẽ không bao giờ nói dối với em bất cứ điều gì nữa, và suốt cuộc đời anh đã không vi phạm lời hứa ấy. Có em trong đời, đó là hạnh phúc lớn nhất của anh. Nếu có thể đƣợc sống thêm một lần nữa, anh sẽ vẫn muốn đƣợc biết em và có em làm vợ, thậm chí anh có phải uống cà phê muối...". Đôi mắt cô nhoè đi và lá thƣ ƣớt đẫm... Một ngày, có ngƣời hỏi cô: "Mùi vị của cà phê muối thế nào?". "Rất ngọt ngào, bạn ạ!" - Cô trả lời. LÕNG MẸ Bế đứa con trai vừa mới chào đời lên, bà mẹ nhè nhẹ đong đƣa đôi tay và hát : Thương con mẹ thương con Yêu con mẹ yêu con Yêu suốt một cuộc đời Đến ngày con lớn khôn... Đứa bé càng lúc càng lớn lên. Khi đƣợc hai tuổi, nó chạy chập chững bƣớc thấp bƣớc cao nô đùa quanh nhà, lôi sách vở trên kệ xuống để nghịch phá. Nó bày đủ thứ đồ chơi ra sàn nhà. Nó tè trong quần. Nó ị trên giƣờng. Nó khóc. Nó la. Và bà mẹ đôi lúc phải thốt lên: "Cái thằng này, con làm mẹ điên mất !" Nhƣng đêm đến khi nó ngủ thật say, bà mẹ đến bên nôi trìu mến nhìn nó và khẽ hát : Thương con mẹ thương con Yêu con mẹ yêu con Yêu suốt một cuộc đời Đến ngày con lớn khôn...
  • 4. CN RHQ & CQ K53 Đứa bé tiếp tục lớn lên thành một thằng nhóc chín tuổi. Nó không hề thích ăn uống đúng giờ. Nó không bao giờ muốn tắm rửa. Khi bà ngoại đến thăm, nhiều lúc nó lại buông giọng gắt gỏng với bà. Và bà mẹ đôi lúc muốn đƣa nó đi đâu cho khuất mắt. Nhƣng đêm đến khi nó ngủ thật say, bà mẹ rón rén đến bên giƣờng, kéo tấm chăn đắp lên ngƣời nó và khẽ hát : Thương con mẹ thương con Yêu con mẹ yêu con Yêu suốt một cuộc đời Đến ngày con lớn khôn... Ngày qua ngày, thằng bé đến tuổi dậy thì. Nó dẫn về nhà những thằng bạn kỳ quặc. Nó ăn mặc những bộ đồ kỳ quặc. Nó nhún nhảy một cách kỳ quặc theo những bản nhạc cũng rất kỳ quặc. Và bà mẹ đôi lúc có cảm giác nhƣ thể nó đang ở trong sở thú. Nhƣng đêm đến chờ nó ngủ thật say, bà mẹ nhẹ nhàng mở cửa phòng riêng của nó, bƣớc đến hôn lên trán nó và khẽ hát: Thương con mẹ thương con Yêu con mẹ yêu con Yêu suốt một cuộc đời Đến ngày con lớn khôn... Thằng bé kỳ quặc tiếp tục lớn lên thành một thanh niên trƣởng thành. Nó rời nhà lên thành phố để làm việc và sống trong một phòng trọ. Thỉnh thoảng bà mẹ đón xe lên thăm nó. Những lần nhƣ thế, bà phải ngồi trƣớc cửa phòng trọ và chờ đến tận khuya thì thấy nó say khƣơt trở về. Bà dìu nó vào phòng, lau mặt cho nó rồi đỡ nó lên giƣờng.Sau đó bà lắc đầu ngao ngán nhìn nó. Nhƣng khi nó ngủ say, đƣợm buồn, bà khẽ hát: Thương con mẹ thương con Yêu con mẹ yêu con Yêu suốt một cuộc đời Đến ngày con lớn khôn... Và rổi đứa con lập gia đình và hoạ hoằn lắm nó mới về thăm bà. nó còn phải bƣơn chải để chăm lo cho mái ấm riêng của nó. Thời gian trôi qua và lạnh lùng khắc những nếp nhăn lên khuôn mặt già nua ngày càng hốc hác của bà mẹ. một hôm, thấy yếu trong ngƣời, bà gọi điện bảo đứa con về thăm. Nó lái xe về thăm bà và ngủ lại nhà một đêm. Tối đó, bà nằm trong giƣờng và khẽ hát: Thương con mẹ thương con Yêu con mẹ yêu con ... Nhƣng cơn ho khan khiến bà không hát đƣợc trọn bài hát thuở nào. Đêm đó bà lặng lẻ qua đời.
  • 5. CN RHQ & CQ K53 Sau đám tang, đợi tối đến, khi đứa con của mình thật ngủ say, ngƣời đàn ông vừa mất mẹ bƣớc đến hôn lên trán nó và khẽ hát: Thương con mẹ thương con Yêu con mẹ yêu con Yêu suốt một cuộc đời Đến ngày con lớn khôn... Hát xong, hắn lặng lẽ khóc một mình. MẸ KẾ Tôi thƣờng nghĩ rằng “cha mẹ kế” là từ dùng để chỉ những ngƣời đàn ông và đàn bà lấy nhau khi đã có con cái riêng, lý do đơn giản là chúng ta cần phải gọi họ bằng một cái tên gì đó. Chắc chắn từ “kế” rất quan trọng nhƣng ngƣời ta thƣờng không nghĩ thế, với họ “cha mẹ” mới có ý nghĩa thực sự. Đó là những gì tôi cảm thấy khi trở thành mẹ kế của bốn đứa con chồng tôi. Chúng tôi kết hôn đã sáu năm, khi các con anh vẫn còn nhỏ và bây giờ đang ở tuổi vị thành niên. Dù sống chủ yếu với mẹ ruột, chúng vẫn có nhiều thời gian sống cùng chúng tôi. Nhiều năm qua, chúng tôi đã học cách thích nghi với nếp sống mới của gia đình và đối xử tử tế với nhau. Chúng tôi đi nghỉ cùng nhau, dùng những bữa cơm gia đình, cùng làm bài tập, chơi bóng chày và xem phim bên nhau. Tuy nhiên tôi cứ cảm thấy mình giống nhƣ kẻ ngoài cuộc, tệ hơn là một kẻ xâm phạm gia đình riêng của ngƣời khác. Có một lằn ranh ngăn cách rõ ràng mà tôi không thể nào vƣợt qua đƣợc. Tôi không có riêng cho mình một đứa con nào, những kinh nghiệm làm mẹ của tôi chỉ giới hạn trong bốn đứa con của chồng và tôi thƣờng tội nghiệp mình không bao giờ có đƣợc sợi dây liên kết thiêng liêng giữa mẹ và con. Khi đám trẻ phải dời đến một thành phố khác cách năm giờ xe chạy, chồng tôi rất buồn và nhớ chúng. Nhờ có internet chúng tôi có thể gởi thƣ cho nhau, kể cả trò chuyện với nhau mỗi khi chúng tôi cùng vào mạng. Mỉa mai thay, những dụng cụ liên lạc hiện đại này cũng là những dụng cụ làm ngƣời ta dễ xa nhau hơn.Chúng tôi cần biết bao sự tiếp xúc trực tiếp giữa ngƣời và ngƣời không qua máy móc. Những khi bức thƣ trên màn hình chỉ đề “Ba” tôi thấy nhƣ bị bỏ quên, không ai nhớ đến mình. Còn khi tên tôi cùng xuất hiện với anh ấy, niềm vui không thể diễn tả đƣợc, tôi cảm thấy mình cũng là một thành viên trong gia đình họ. Tuy vậy cũng còn khoảng cách nào đó cần phải vƣợt qua, ngay cả trên đƣờng dây điện thoại. Một buổi tối cũng khá khuya, chồng tôi ngủ gà gật trƣớc tivi, còn tôi đang kiểm tra mình có thƣ hay không, máy tính báo tôi có một tin nhắn. Đó là của Margo, con gái kế lớn nhất của tôi. Con bé cũng thức khuya, cũng đang ngồi trƣớc máy tính ở một nơi cách năm giờ xe chạy. Giống nhƣ đã làm nhiều lần trƣớc đây, chúng tôi trò chuyện qua lại, chia sẻ cho nhau những tin tức mới nhất. Khi chúng tôi tán gẫu nhƣ thế này, con bé không cần biết tôi hay là ba của nó ngồi phía bên kia bàn phím - nếu nhƣ nó không hỏi. Tối nay con bé cũng không hỏi và tôi cũng không cần nêu đích danh mình. Sau khi nghe xong kết quả thi đấu bóng chuyền, chi tiết
  • 6. CN RHQ & CQ K53 về buổi khiêu vũ sắp tới ở trƣờng, bài tập lịch sử phải nộp, tôi nói đã khuya rồi và nên đi ngủ. Margo trả lời: “Đƣợc rồi, lần sau nói tiếp! Thƣơng nhiều”. Khi đọc dòng chữ này, cảm giác buồn bã xâm chiếm khắp ngƣời tôi. Hẳn là con bé nghĩ nãy giờ mình viết cho ba. Con bé và tôi chƣa bao giờ dùng những từ thƣơng yêu, đầy tình cảm nhƣ thế. Cảm thấy tội lỗi vì đã không làm sáng tỏ, nhƣng cũng không muốn làm con bé xấu hổ, tôi gửi lại đơn giản: “Thƣơng con! Chúc con ngủ ngon!”. Tôi lại nghĩ về gia đình họ, về không gian riêng tƣ mà tôi là một kẻ xâm phạm. Một nỗi đau trống rỗng nhói lên trong tim tôi. Sau đó, ngay khi những ngón tay tôi chạm vào nút bấm, ngay khi màn hình chuẩn bị chuyển sang màu đen, thông điệp cuối cùng của Margo xuất hiện: “Chúc ba ngủ ngon dùm con”. Nƣớc mắt ràn rụa, tôi với tay tắt máy tính. 6 KHẮC NGHĨ VỀ MẸ 1. Mẹ tôi ngƣời mẹ Việt Nam. Hi sinh chịu đựng muôn vàn khó khăn. Mẹ tôi là ngƣời mẹ đáng kính trọng nhất. Đừng có ai tranh cãi với tôi về điều đó. Bởi mẹ là ngƣời tôi yêu nhất trên đời. 2. Cha mẹ sinh thành ra tôi nhƣng xác thân tôi đƣợc trích ra từ một phần của mẹ. Máu thịt tôi là một phần máu thịt của cơ thể mẹ. Mẹ nuôi nấng tôi từ trong bụng mẹ, rồi từ nguồn sữa mẹ. Trong bài học từ ngữ Hán Việt của ngƣời xƣa gửi gắm, tôi đọc và hiểu đƣợc rằng tử số là số con, mẫu số là số mẹ. Trong phân số cuộc đời ta luôn là một phần của mẹ. Mẫu là tiền vốn. Tử là tiền lãi. Dẫu mai này tôi sức dài vai rộng. Dẫu mai này tôi là tỉ phú, tôi vẫn nhớ rằng tôi đi ra từ mẹ, tôi cũng chỉ là phần lãi từ mẹ mà thôi. Và tôi hiểu nhƣ thế nào là "Đi suốt đời lòng mẹ vẫn theo con". 3. Trong Kinh Báo ân Lễ Vu Lan Rằm tháng Bảy có câu "Chỗ ƣớt mẹ nằm chỗ ráo con lăn". Ngày còn nhỏ tôi hiểu đó là tình mẫu tử của ngƣời mẹ nghèo trong ngôi nhà mái dột mẹ nhƣờng cho con chỗ khô. Sau này tôi hiểu đó là tình mẫu tử của tất cả mọi ngƣời mẹ nuôi con. Khi con còn đỏ hỏn, mỗi đêm ngày con tè dầm hàng mấy chục lần. Ngày xƣa không tiện nghi nhƣ bây giờ, những manh chiếu không kịp khô mà luôn tím bầm nƣớc giải. Mẹ phải nằm lên đó cho chóng ráo để lƣợt khác chuyển chỗ con nằm. Một tình mẹ mộc mạc đơn sơ mà sao đi hết nửa đời ngƣời câu văn kia tôi mới hiểu? 4. Ấy thế mà, nếu phải nằm trong số những ngƣời nghèo thì ngƣời mẹ là ngƣời nghèo nhất vì ngoài bản thân mình ra mẹ còn mang gánh nặng chi tiêu chợ búa cho cả gia đình. 5. Khi ta yếu đuối trong thân xác bé bỏng hay khi ta trong phút sức tàn lực kiệt, nếu nhƣ chỉ một từ cuối cùng ta còn có thể gọi đƣợc thì từ đó phải là từ MẸ. Bởi MẸ là từ có cấu âm dễ phát âm nhất và ít tốn sức nhất. Đó là phụ âm môi ? môi cộng với một nguyên âm đơn, khép. Chỉ cần bạn mấp máy môi là có ngay MẸ. 6. Than ôi, không hiểu sao trên đời này vẫn còn những ngƣời con bất hiếu. Những đứa con làm mẹ đau. Tôi cũng đã có lần làm mẹ đau. Tôi đã đạp vào bụng mẹ từ bên trong. Cũng chỉ vì ngày đó tôi mới là phôi, là thai, tôi đâu đã đƣợc là NGƢỜI. Ngày ấy tôi còn nằm trong
  • 7. CN RHQ & CQ K53 bụng mẹ. Và tôi biết, và hỡi những ngƣời con đều nên biết, đó là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng ta đáng đƣợc tha thứ khi làm cho mẹ ta đau. The letter "...Con ơi,dù con sợ tình yêu nhƣng tình yêu cứ đến.Nếu đây là niềm vui thì con cƣ nâng niu nhƣ ngƣời mẹ ôm ấp đứa con thơ.Nếu đây là vết thƣơng lòng cũng có thể tâm hồn con vƣơng vấn.Con đừng bao giờ tự hỏi con rằng ngƣời con đang yêu có xứng đáng với con không?. Cái thứ tình yêu mà mặc cả nhƣ món hàng ngoài chợ thì cái đó không còn là tình yêu nữa. Khi con yêu con đừng đắn đo tính toán. Nếu ngƣời yêu con là ngƣời nghèo khổ thì con sẽ cùng ngƣời ấy lao động xây đắp tô thắm cho tình yêu. Nếu ngƣời yêu con già hơn con thì con sẽ làm cho ngƣời ấy trẻ lại với con. Nếu ngƣời yêu của con bị cụt chân thì con sẽ là cái nạng vững chắc của họ. Tình yêu đẹp nhất sẽ đến với con nếu nhƣ con làm dúng theo lời cha dạy.Con phải luôn cảnh giác xem thử ngƣời đó yêu con vì cái gì? Nếu ngƣời đó yêu con vì sắc đẹp thì con nên nhớ rằng:Sắc đẹp của con ròi sẽ tàn. Nếu ngƣời đó yêu con vì con co chức cao thì con hãy khẳng định rằng: Ngƣời đó không yêu con. Con hãy tự bảo họ rằng :"Địa vị không bao giờ đem lại hạnh phúc cho con ngƣời, chỉ có tự túc chân chính mới thoả mãn lòng ngƣời chân chính."Con phải độ lƣợng và giàu lòng tha thứ nếu nhƣ họ hối hận thật sự. Con hãy chung thuỷ với ngƣời yêu xây dựng cuộc dời riêng.Nếu con làm mất hai chữ quí báu đo thì con sẽ hổ thẹn và không đƣợc quyền tự hào với chính con,với xã hội.Nếu con để cho một ngƣời nào khác chông con đặt cái hôn ranh mãnh bẩn thỉu lên môi con thì trƣớc khi hôn họ sẽ khinh con và nhất là sau khi hôn họ sẽ càng khinh con hơn. Ai sẽ vì con mà chăm sóc dời con. vui khi có tin mừng, buồn khi con gặp sự không may.Đó chính là chồng của con. "CON HÃY YÊU ĐI, YÊU THA THIẾT NHƢ NGÀY XƢA MẸ ĐÃ YÊU CHA"...!!!!! cha ơi, tiếng yêu quá thiêng liêng với con và có thể vì đó con không dám đến với tình yêu, con sợ con sẽ dau, hoặc con sẽ làm ngƣời ấy đau, thử hỏi trên đời ai sẽ chắc chắn 1 câu: tui đã hiểu rõ tình yêu chứ. Có thể cha mẹ đã yêu nhau tha thiết, nhƣng điều đó không giúp con có thêm can đảm để đến với tình yêu vì đó là 1 ngƣời xa lạ chứ không phải là cha mẹ,Làm sao con có thể gƣi gấm tất cả chân tình lên 1 ngƣời xa lạ,mà con không wen biết, Có thể con sẽ mãi nhƣ thế, kh6ong bao giờ tìm đƣợc 1 tình yêu đích thực, hãy giúp con vƣợt wa rào cản của chính mình, hãy chứng minh cho con thấy trên đời này vẫn còn tình yêu 9 ÂN ĐỨC CỦA MẸ 1) Sinh: ngƣời Mẹ phải khó nhọc cƣu mang hơn chín tháng, chịu sự đau đớn trong lúc đẩy thai nhi ra khỏi lòng mẹ
  • 8. CN RHQ & CQ K53 2) Cúc: Nuôi dƣỡng, nâng đỡ, chăm nom, săn sóc hài nhi cả vật chất lẫn tinh thần . Tình cảm rất tự nhiên nhƣng gắn bó ân cần, nên khi Cha Mẹ nhìn con thêm hân hoan vui vẻ, bé nhìn Cha Mẹ càng mừng rỡ cƣời tƣơi . 3) Súc: Cho bú mớm, lo sữa nƣớc cháo cơm, chuẩn bị áo xống ấm lạnh theo thời tiết mỗi mùa ; trông cho con lần hồi biết cử động, điều hòa và nên vóc nên hình cân đối xinh đẹp . 4) Dục: Dạy dỗ con thơ động chân cất bƣớc linh hoạt tự nhiên ; biết chào kính ngƣời lớn, vui với bạn đồng hàng ; tập con từ câu nói tiếng cƣời hồn nhiên vui vẻ . Khi trẻ lớn khôn thì khuyên răng dạy dỗ con chăm ngoan, để tiến bƣớc trên đƣờng đời . "Dạy con từ thuở còn thơ, Mong con lanh lợi, mẹ cha yên lòng " 5) Vũ: Âu yếm, nâng niu, vuốt ve, bế ẵm ... để con trẻ vào đời trong tình cảm trìu mến thân thƣơng . 6) Cố: Chăm nom, thƣơng nhớ, đoái hoài, cố cập con trẻ từ tấm bé đến khi không lớn, lúc ở gần cũng nhƣ lúc đi xa : "Con đi đƣờng xa cách Cha Mẹ bóng theo hình Ngày đêm không ngơi nghỉ Sớm tối dạ nào khuây" 7) Phúc: Giữ gìn, đùm bọc, che gió, chắn mƣa, nhƣờng khô, nằm ƣớt, hay Cha Me quên mình chống đỡ những bạo lực bất cứ từ đầu đến, để bảo vệ cho con. Phục: theo khả năng và tâm tính của trẻ mà uống nắn, dạy dỗ, tìm phƣơng pháp hƣớng dẫn trẻ vƣơn lên hợp tình đời lẽ đạo, tránh cho con bị lôi cuốn bởi tiền tài ảo vọng, vật chất và thị hiếu bên ngoài. 9) Trƣởng: Lo lắng tận tình, đầu tƣ hợp lý, cho con học tập để chuẩn bị dấn thân với đời; cố vấn cho con nên vợ thành chồng xứng hợp với gia phong, thế đạo . Dù không cố chấp vấn đề "môn đăng hộ đối", nhƣng vợ chồng so le về tuổi tác, trình độ, sức khỏe và khả năng thu hoạch tiền tài... cũng thiếu đi phần nào hạnh phúc lứa đôi, mà tuổi trẻ thƣờng vì tiếng sét ái tình, làm lu mờ lý trí, khi tỉnh ngộ xem nhƣ chén nƣớc đã đỗ, khó mà lấy lại đủ ! 80 TẦNG Bạn có bao nhiêu ƣớc mơ chƣa thực hiện? Bạn có bao nhiêu cơ hội, bao nhiêu thời gian, bao nhiêu sức lực để thực hiện chúng ? Có 2 anh em sống trên tầng 80 của 1 chung cƣ cao ngất. Một ngày kia về nhà sau giờ làm việc, họ choáng váng khi nhận ra thang máy của chung cƣ bị hƣ, họ buộc phải leo bộ lên căn nhà of mình. Sau khi vất vả leo đến tầng 20, thở hổn hển và mệt mỏi, họ quyết định để những túi xách của mình lại đó và sẽ quay lại lấy vào ngày hôm sau. Khi lên đến tầng 40, ngƣời em bắt đầu lầm bầm và sau đó 2 ngƣời bắt đầu cãi nhau. Họ vừa tiếp tục những bƣớc nặng nề của mình, vừa
  • 9. CN RHQ & CQ K53 cãi nhau cho đến tầng 60. Bỗng họ nhận ra rằng mình chỉ còn có 20 tầng nữa thôi. Họ quyết định ngừng cãi và tiếp tục leo lên trong sự bình an. Họ yên lặng leo lên và cuối cùng cũng đến đƣợc căn hộ của mình. Đến nơi, họ mới phát hiện đã để chìa khoá nhà trong những túi xách đã để lại tầng 20. Câu chuyện này cũng tựa nhƣ cuộc đời chúng ta...Nhiều ngƣời trong chúng ta sống trong sự kỳ vọng của cha mẹ, thầy cô và bạn bè khi còn bé. Chúng ta hiếm khi thực hiện những gì mình thật sự muốn, luôn ở dƣới rất nhiều áp lực và sự căng thẳng đến nỗi đến năm 20 tuổi, chúng ta mệt mỏi và quyết định vứt bỏ gánh nặng này đi. Chúng ta sống một cánh năng nổ và có những ƣớc mơ lớn. Nhƣng đến khi 40 tuổi, chúng ta bắt đầu đánh mất tầm nhìn và những giấc mơ của mình, cảm thấy ko thoả mãn và bắt đầu phàn nàn, chỉ trích. Đến tuổi 60, chúng ta nhận ra mình ko còn nhiều thì giờ nữa để phàn nàn và chúng ta bƣớc đi trong thanh thản, bình an. Chúng ta nghĩ ko còn gì làm cho mình thất vọng nữa. Và chợt nhận ra mình ko thể nào ngơi nghỉ trong sự bình an vì chúng ta còn những giấc mơ chƣa thực hiện đƣợc- những giấc mơ mà chúng ta vứt bỏ cách đây 60 năm. Vậy, ƣớc mơ của bạn là gì? Hãy đi theo những ƣớc mơ của mình để ko phải sống trong sự nuối tiếc. 200 NGÀY Đó là một chiều mƣa sụt sùi. Cái rét cộng với mƣa gió làm lũ học trò buồn lao lòng . Nhƣng đó chỉ là lý do nhỏ. Lý do chính đang làm buồn lòng các cô cậu học trò là bục giảng vắng bóng thầy . Trò nhớ thầy ...Thầy nghi một tuần nay rồi... Thế mà thầy đến . Dù mƣa gió và lạnh .Sau một tuần nằm viện với căn bệnh quái ác, thầy già đi va gầy nhiều, nhƣ chành bầng trơ trụi giữa mùa đông . Tuy vậy thầy bƣớc vào lớp làm lớp học bừng lên một nguồn sinh khí mới . Theo thói quen, thầy mở hộp phấn, nhƣng không phải là bắt đầu một bài giảng mới... Thầy viết nên bảng một con số, không, không phải sĩ số lớp đâu.Cả lớp bừng tỉnh . Đúng rồi, con số, đó là cái thiếu hụt trên bảng và trong lòng học trò suốt một tuần nay. Các giáo viên khác không biết con số ấycó nghĩa gì, nhƣng những con số ấy lại đi vào nếp nghĩ của mỗi học trò thấy. Thầy viết số 200. Cả lớp im lặng đi... Thầy nhắc những kỷ niệm với lớp, với từng thành viên. Thầy nói về chuyện đời .Rồi thầy nói đến những con số " các trò có biết con số 200 là gì không?" Cả lớp im lặng. Các trò ơi,chỉ còn 200 ngày nữa là các trò ra trƣờng rồi. Lần đầu tiên thầy viết nên bảng con số 300, rùi lùi dần đến 250, và nay đã là 200 rồi .Mỗi ngày một trôi qua, các trò có thêm đƣợc gì, mất đi những gì ? Tất cả đều không quay lại đƣợc .Nhƣng thầy chỉ muốn các trò nhớ đến thời gian không biết chờ đợi ai. Thầy bỗng dừng lại một phút, rồi thầy nói tiếp.: thầy đã nghĩ
  • 10. CN RHQ & CQ K53 ở lại với các trò đƣợc 200 ngày nữa, nhƣng thầy đành phải chia tay các trò sơm hon 200 ngày ...Lũ học trò ngơ ngác . Vài bạn gái măt đỏ hoe cả len. Mƣa nặng hạt dần ... sau đó thầy phải nghỉ dậy vì bệnh nặng ... Năm năm sau, lũ học trò lớp 12 văn ngày ấy đã họp mặt lần đầu tiên, tại phòng học cũ. Không thể mời thầy . Thầy không còn nữa, 45 trò vẫn dủ mặt .Họ lần lƣợt viết lên bảng những con số đánh dấu những sự kiện, những bƣớc ngoặt trong nhiều năm qua và nói về những con số của mình .Ai đó khóc . Và ai đó viết lên góc trái bảng con số 200, ngày thầy chia tay lớp học ngày xƣa. AMY GRAHAM Sau một đêm bay từ Washington D.C., tôi rất mệt mỏi và tôi tới nhà thờ Mile High ở Denver để chỉ đạo 3 dịch vụ và một phân xƣởng sao cho phát triển tốt. Khi tôi bƣớc vào, tiến sĩ Fred Vogt hỏi tôi, "Anh có biết về Tổ chức từ thiện Hãy-Có-Một-Ƣớc-Mơ?" "Có," tôi trả lời. "Tốt, Amy Graham đƣợc chẩn đoán là bị bệnh bạch cầu giai đoạn cuối. Họ cho cô bé 3 ngày. Cô ấy khát khao đƣợc tham dự một buổi nói chuyện của anh." Tôi choáng váng. Một cảm giác tự hào nhƣng cả sự sợ hãi và nghi ngờ cùng có trong tôi. Tôi không thể tin nổi. Tôi nghĩ rằng những đứa trẻ sắp chết muốn đi chơi Disneyland, hoặc gặp các nhân vật nổi tiếng, những siêu sao. Chắc chắn rằng mấy đứa trẻ đó không muốn dành mấy ngày cuối cùng của cuộc đời để nghe Mark Victor Hansen. Tại sao một đứa trẻ chỉ còn sống vài ngày cuối cùng lại muốn tới nghe một nhà diễn thuyết về động lực tinh thần. Đột ngột, những suy nghĩ của tôi bị cắt đứt... "Đây là Amy," Vogt nói và đặt vào tay tôi bàn tay yếu đuối của cô bé. Trƣớc mắt tôi là một cô bé 17 tuổi choàng một cái khăn màu đỏ và cam trên đầu, che đi toàn bộ mái đầu đã không còn tóc sau những cuộc trị liệu. Thân thể xanh xao của cô bé trông vô cùng yếu đuối. Cô bé nói, "Cháu có hai mục tiêu là tốt nghiệp phổ thông và tham dự buổi thuyết trình của bác. Các bác sĩ đã không tin rằng cháu có thể thực hiện đƣợc. Họ không nghĩ rằng cháu còn có đủ sức. Cháu đã đƣợc trả về cho gia đình... Đây là bố và mẹ của cháu." Nƣớc mắt trào lên; tôi dƣờng nhƣ nghẹt thở. Tôi cảm thấy chao đảo, xúc động. Để lấy lại giọng nói của mình, tôi đằng hắng, mỉm cƣời và nói "Cháu và bố mẹ sẽ là khách mời của chúng tôi. Xin cảm ơn vì cháu đã tới tham dự." Chúng tôi ôm lấy nhau, lau nƣớc mắt và chia tay. Tôi đã tham gia rất nhiều hội thảo về chữa bệnh tại Hoa Kỳ, Canada, Malaysia, New Zealand và Australia. Tôi đã coi những nhà chữa bệnh giỏi nhất làm việc và tôi đã học, nghiên cứu, nghe, cân nhắc và hỏi điều gì đã hoạt động, tại sao và nhƣ thế nào. Vào buổi chiều Chủ nhật đó, tôi điều khiển một hội thảo mà Amy và bố mẹ em tham dự. Cả ngàn khán giả tràn ngập phòng họp, háo hức muốn học, phát triển những khả năng mà trƣớc nay họ không biết đến.
  • 11. CN RHQ & CQ K53 Tôi nhẹ nhàng hỏi khán giả xem họ có muốn học một quy trình chữa bệnh mà có thể giúp họ trong cả cuộc đời không. Từ trên bục diễn thuyết tôi có thể thấy mọi ngƣời đều giơ cao tay lên trời. Tất cả đều đồng lòng muốn học. Tôi chỉ cho mọi ngƣời cách xoa mạnh hai bàn tay vào nhau rồi tách nó ra khoảng 5 cm và cảm nhận đƣợc nguồn năng lƣợng chữa bệnh phát ra từ nó. Tôi bắt cặp từng ngƣời lại với nhau để họ có thể cảm nhận đƣợc nguồn năng lƣợng từ ngƣời này đến ngƣời kia. Tôi nói "Nếu các bạn muốn chữa bệnh, hãy làm tại đây và ngay bây giờ." Khán giả liên kết lại với nhau và đó là một cảm giác ngây ngất tuyệt vời. Tôi giải thích rằng mỗi ngƣời đều có một năng lƣợng chữa bệnh và khả năng chữa bệnh. Năm phần trăm trong số chúng ta có đƣợc nó rõ ràng và mạnh mẽ đến mức có thể hành nghề. Tôi nói, "Sáng hôm nay, tôi vừa đƣợc giới thiệu với Amy Graham, một cô gái 17 tuổi, ngƣời có ƣớc muốn cuối cùng trong đời là tham dự buổi thuyết trình này. Tôi muốn đƣa cô lên trên đây và các bạn hãy gửi những năng lƣợng chữa bệnh tự nhiên của các bạn lên cho cô. Có lẽ chúng ta giúp đƣợc cho cô bé. Cô không yêu cầu điều đó. Tôi chỉ làm điều này một cách tự động vì cảm thấy nó đúng." Khán giả hô "Phải! Phải! Phải! Phải!" Bố của Amy dắt cô lên trên bục. Cô nhìn thật yếu ớt sau tất cả những cuộc hóa trị liệu pháp, những ngày dài trên giƣờng bệnh và sự thiếu vận động. (Các bác sĩ còn không cho cô đi lại hai tuần trƣớc khi tới tham gia với chúng tôi.) Tôi kêu mọi ngƣời làm nóng hai bàn tay, và gửi đến cho cô năng lƣợng chữa bệnh của họ. Sau đó mọi ngƣời đứng dậy vỗ tay hoan hô cô mà ai nấy đều nƣớc mắt lƣng tròng. Hai tuần sau đó, cô gọi điện và báo rằng các bác sĩ sau khi kiểm tra sức khỏe cô đã# cho cô về và chính cô cũng cảm thấy có sự thuyên giảm đáng kể. Hai năm sau đó cô gọi điện báo tôi biết rằng cô lập gia đình. Tôi rút ra đƣợc rằng, không nên coi thƣờng sức mạnh mà tất cả chúng ta đều có. Nó luôn luôn sẵn sàng để dùng cho mục đích cao đẹp nhất. Chúng ta phải nhớ đến việc sử dụng nó. ÂN NHÂN Dậy mau! Dậy mau! Nhà cháy kìa!" Bị đánh thức dậy bằng một giọng nói lạ hoắc, tôi vùng dậy. Nhanh lên! Nhanh lên! Phải dậy thôi! Phải tỉnh dậy! Đây là những từ mà tôi động viên mình khi còn đang trong giấc nồng. Tôi lao qua các căn hộ, đánh thức các con và cháu tôi, lúc này chúng đang ngủ say. Câu thông báo cháy của ngƣời đa`n ông nọ vang lên rất đúng lúc và kịp cho cả nhà tôi lao ra ngoài an toàn. Vào buổi sáng của buổi lễ tạ ơn lạnh giá ấy chồng tôi - Bobby, hai trong số ba đứa con lớn của tôi, ngƣời anh sinh đôi của chồng tôi và hai đứa cháu của anh ấy đã kịp chạy thoát ra ngoài và ôm nhau nhìn ngọn lửa thiêu cháy rụi căn hộ và nhà hàng của chúng tôi. Trời hừng sáng, tất cả chỉ còn là đống gạch vụn đen nhẻm. Nhƣng may sao, cả nhà chúng tôi vẫn còn sống. Ai đã đánh thức chúng tôi? Làm sao chúng tôi có thể nói tiếng cảm ơn ngƣời đó?
  • 12. CN RHQ & CQ K53 Khách sạn có 124 phòng kế nhà hàng chúng tôi, và khách sạn này cũng có một phần hùn của vợ chồng tôi lại không bị tổn hại gì cả. Cô tiếp tân, cho biết: lúc đầu cô ta không phát hiện ngọn lửa, nhƣng rồi chợt thấy một ngƣời đàn ông lái chiếc xe tải chở hàng dừng lại ngay giữa con đƣờng cao tốc, rồi ông ta chạy vào phòng tiếp tân bảo cô gọi điện ngay đến PCCC. Nói xong ông ta lao đi từng phòng gõ cửa đánh thức mọi ngƣời dậy. Ngƣời đàn ông đó là ai nhỉ? Chúng tôi hỏi hết mọi ngƣời - các anh chữa cháy, các chú cảnh sát, và cả các khách trọ, nhƣng chẳng ai biết mặt ông ta ngoại trừ cô tiếp tân. Chúng tôi đăng báo. Dĩ nhiên chúng tôi không tài nào trả ơn hết một ngời đã cứu hết mạng sống của cả gia đình chúng tôi, nhƣng chúng tôi vẫn muốn đƣợc nói lời cám ơn. Các năm sau đó. cứ đến ngày lễ tạ ơn là chúng tôi lại đọc kinh cám ơn Chúa, cám ơn ngƣời đàn ông vô danh ấy và cầu nguyện sao cho chúng tôi gặp đƣợc ân nhân của mình. 75 năm trôi qua. Trong từng ấy năm, chúng tôi đã xây lại căn hộ và nhà hàng, rồi sau đó bán chúng và bán cả khách sạn kế bên. Chúng tôi trở thành thành viên tình nguyện của một nhóm du lịch qua các bang, và các nƣớc khác để xây nhà thờ, ký túc xá và lều trại. Vào Giáng sinh 1994, vợ chồng tôi, ba đứa con và vợ chồng chúng nó cùng với chín đứa cháu nội ngoại tập trung tại nhà đứa con trai lớn. Một lần nữa chúng tôi, cả đại gia đình chúng tôi, cầu nguyện để tỏ lòng biết ơn đối với ngƣời đã cứu chúng tôi năm xƣa, quả thật nếu không có ngƣời đàn ông đó thì chín đứa cháu nội ngoại của tôi sẽ không sao có mặt trên đời này. Chúng tôi cầu nguyện cho ông ta đƣợc nhiều ân huệ và cầu mong có một ngày gặp đƣợc ân nhân. Vài ngày sau đêm Chúng sinh, hai vợ chồng tôi gặp Ray Horton, thợ mộc đồng thời là nhóm trƣởng nhóm chúng tôi đang lái chiếc xe tải chở hàng. Ông Ray mời chúng tôi đến nhà uống cà phê và chúng tôi bắt đầu trao đổi cho nhau nghe về những kinh nghiệm sống và cho biết chỗ ở và công việc làm ăn ngày trƣớc. ông Ray cũng cho biết về dãy nhà ở Portland, Texas những năm 1969 và 1970. Nghe thấy Portland, chúng tôi cũng cho ông biết ngày xƣa chúng tôi có một nhà hàng và khách sạn. Nghe đến đấy, ông Ray quay qua vợ mình nói: “này em có nhớ trận cháy mà anh kể ở cái khách sạn đó không?” Cùng lúc đó, chẳng hẹn mà gặp, Bobby và Ray hiểu ra rằng: khách sạn mà Ray đề cập chính là khách sạn của chúng tôi. Hai ngƣời đàn ông đứng lên, nhìn nhau và bắt đầu khóc rồi họ ôm lấy nhau. Tất cả chúng tôi ôm nhau và khóc, chúng tôi biết rằng chúng tôi đã tìm đƣợc ân nhân cứu sống chúng tôi cuối cùng, sau 75 năm, chúng tôi cũng đã nói đƣợc lời cám ơn với vị ân nhân giấu tên. ÁNH SÁNG CUỐI CÙNG Hồi sinh viên vào các kì nghỉ, tôi thƣờng xin dạy thêm ở các trƣờng mẫu giáo. Lần đó tôi xin đƣợc một chỗ làm ở thị trấn St.Louis. Ngày mùng 2 của tháng, tôi mới đƣợc biết ở đây ngƣời ta chỉ đƣợc trả lƣơng vào cuối tháng. Lúc đó tôi lặng ngƣời, bởi trong túi tôi chỉ còn 4$, tôi không thể trả tiền trọ chứ đừng nói đến đổ xăng hay ăn tối.
  • 13. CN RHQ & CQ K53 Tôi có một cây kèn trumpet và biết chơi piano một chút, nên ý nghĩ đầu tiên của tôi là dùng chúng để kiếm tiền. Nhƣng ở đâu? Tôi còn chƣa quen với thị trấn này. Thế là tôi quyết định: đem cái kèn của mình đi... cầm đồ, đƣợc 15$, đủ trả tiền trọ cho ngày hôm đó và hôm sau nữa. Nhƣng rồi sẽ ra sao? Có một quán cà fê nghèo nàn nằm ngay cạnh tiệm cầm đồ. Tôi vào và gọi cốc bia 35 xu. Rồi ngồi bên cốc bia và thần mặt ra. - Trông cậu cứ nhƣ vừa đánh mất đồng xu cuối cùng ấy, con trai! - Ngƣời phục vụ già lại gần tôi và nói nhƣ vậy. Ông ấy tên là Charlie, 60 tuổi. Tôi kể cho ông ta nghe mọi chuyện, kể cả chuyện cầm chiếc kèn. Charlie nghe rồi hỏi: - Cũng biết chơi piano à? - Cháu biết một chút thôi... Charlie lại suy nghĩ vài phút, rồi hỏi tiếp: - Có biết chơi bài "Stardust" không? Thật may, đó là một trong số vài bài tôi biết chơi. Tôi thử chơi cho Charlie nghe, cố gắng hết sức. Không hay lắm, nhƣng Charlie có vẻ thích. Ông cƣời vang và vỗ tay theo. - Cậu chơi không hay lắm, nhƣng không tệ đến nỗi có thể đuổi hết khách đi đâu! Mỗi tối cậu hãy đến đây chơi bản nhạc này, tôi sẽ cố giúp cậu kiếm đƣợc đủ tiền cho đến khi nào cậu đƣợc trả lƣơng. Có bộ vest nào không? Tôi không có, nên Charlie phải dẫn tôi đi mua ở một cửa hàng đồ cũ. Bộ vest màu nâu, có lẽ đƣợc dùng cho những ngƣời 40 tuổi, nhƣng dù sao nó cũng hợp với tôi. Ngày hôm sau, khách đến quán cà phê vào khoảng 6 giờ tối. Trông ai cũng vất vả và lấm lem. Họ già hơn tôi nhiều, có những ngƣời trông khắc khổ và lôi thôi. Họ nghe "Stardust" và những bài hát cũ mà tôi chơi một cách chăm chú mà tôi chơi một cách chăm chú, có ngƣời còn khóc. Mỗi tối vài lần, Charlie đặt một chiếc hộp lên quầy hàng và kêu lên: - Anh em, chúng ta cần giúp đỡ cậu bé này! - Và đôi khi ông kể lại cả tình trạng của tôi: sống một mình và không có tiền. Đến buổi tối thứ ba, có một bà cụ đến gần tôi: - Con trai, ta không có tiền để giúp con đâu, nhƣng ta có một căn phòng ở ngay bên cạnh và không dùng tới. Con có thể ngủ đêm ở đó để khỏi phải trả tiền nhà trọ. Và thế là cứ ban ngày thì tôi dạy trẻ con ở trƣờng mẫu giáo, tối chơi nhạc cho những ngƣời già ở quán của Charlie. Sau một tháng, tôi đƣợc lãnh lƣơng. Tiền lƣơng khá cao, đủ để tôi có thể sống đầy đủ. Tôi quay lại quán của Charlie chơi thêm một buổi nữa. Lần này tôi nói Charlie đừng đặt cái hộp lên bàn, vì tôi đã có tiền rồi. Nhƣng ở chỗ mà mọi hôm Charlie đặt cái hộp, hôm nay mọi ngƣời vẫn để tiền vào, dù không có hộp. Có nhiều đồng xu, và cả 1 tờ 20$. Tôi không biết điều gì đã làm cho những ngƣời nghèo khổ ấy lại muốn giúp 1 "thằng bé" mà họ không quen biết, khi chính họ sống cũng vô cùng chật vật.
  • 14. CN RHQ & CQ K53 Sau này tôi chơi piano tốt hơn và cũng làm thêm tại một khách sạn lớn. Tôi chơi piano cho những ngƣời khách giàu có và sang trọng. Nhƣng chƣa một lần nào và chƣa một ai sẵn sàng chia sẻ với tôi chính những gì họ có nhƣ những ngƣời nghèo ở quán của Charlie. Có thể cuộc sống luôn biết sắp đặt con ngƣời vào đúng chỗ, và tôi chỉ gặp đƣợc những ngƣời tôi cần vào đúng lúc, đúng chỗ mà thôi... ANH TRAI Nhân dịp lễ Giáng sinh, Paul đƣợc anh trai tặng một món quà tuyệt vời - một chiếc ô tô. Một ngày trƣớc lễ Giáng sinh, Paul vừa ra khỏi văn phòng thì thấy một cậu bé đang đi vòng quanh chiếc xe với vẻ mặt rất ngƣỡng mộ. "??y là xe của anh à?", cậu bé hỏi. Paul gật đầu: "Anh trai tớ tặng nhân dịp Giáng sinh đấy!". Cậu bé lấy làm kinh ngạc: "Thế có nghĩa là anh trai anh cho chiếc xe này và anh không phải trả một đồng nào? Ôi, giá mà em...", cậu bé ngập ngừng, "...giá mà em đƣợc là ngƣời anh nhƣ vậy". Paul nhìn cậu bé một cách đầy ngạc nhiên, và trong phút bốc đồng, anh nói: "Cậu có muốn đi chơi một chuyến trên chiếc xe của anh không?". "Ồ vâng, em rất sẵn sàng". Sau một lúc đi lòng vòng, cậu bé quay sang với đôi mắt ngời sáng: "Anh ơi, anh có thể lái xe tới thẳng nhà em đƣợc không?". Paul mỉm cƣời. Anh nghĩ cậu bé muốn cho những ngƣời hàng xóm thấy cậu về nhà trên một chiếc xe ô tô sang trọng. Nhƣng một lần nữa Paul lại nhầm. "Anh đỗ lại ở chỗ hai bậc thang này nhé" - cậu bé đề nghị. Cậu chạy lên các bậc cầu thang. Một lúc sau Paul nghe thấy tiếng cậu quay trở lại, nhƣng không vội vã nhƣ lúc trƣớc. Cậu bé bế theo một đứa em tàn tật, đặt em ngồi xuống trên những bậc cầu thang, quàng tay âu yếm qua vai chú bé và chỉ vào chiếc xe: "???y, nó đấy, giống nhƣ những gì anh đã nói với em lúc trƣớc. Anh trai anh ấy tặng nhân dịp Giáng sinh và anh ấy không phải trả một đồng nào. Một ngày nào đó anh cũng sẽ tặng em một chiếc xe nhƣ thế này, và em sẽ thấy đƣợc mọi thứ trong dịp Giáng sinh thật tuyệt vời nhƣ những gì anh vẫn kể với em". Paul bƣớc ra khỏi xe và bế cậu bé tàn tật lên xe. Ngƣời anh với đôi mắt ngời sáng cũng leo lên xe và cả ba bắt đầu một chuyến đi chơi Giáng sinh thật đáng nhớ. Noel năm đó Paul mới thật sự hiểu: "Khi đem hạnh phúc đến cho ngƣời khác, ta sẽ là ngƣời hạnh phúc hơn cả". BÁC SĨ ƠI, HÃY MỈM CƢỜI Bố tôi là một bác sĩ phẫu thuật giỏi, ông đã từng phẫu thuật cho rất nhiều ngƣời, có những ngƣời rất bình thƣờng. Có những ngƣời nổi tiếng, có những ngƣời giàu có và cả những ngƣời nghèo. Có ngƣời nhiều năm sau vẫn đến cảm ơn cha tôi vào những ngày lễ tết, có những ngƣời không bao giờ gặp lại . Trong số những ngƣời không bao giờ quay lại có một cậu bé mà cha tôi luôn nhắc đến mỗi khi nhớ lại những kỷ niệm về nghề nghiệp của mình với tất cả tình âu yếm.
  • 15. CN RHQ & CQ K53 Cậu bé ấy bị mù, một buổi sáng cậu đƣợc đƣa đến phòng khám của bố, ở bàn chân có một vết thƣơng lâu ngày và trở nên nguy hiểm đến không chỉ đôi chân mà cả tính mạng của cậu. Mọi ngƣời xung quanh cậu đã không quan tâm săn sóc cậu đúng mức, còn cậu bé thì rụt rè, có lẽ cậu đã không muốn làm những ngƣời xung quanh phải bận tâm về mình nên đã cố chịu đựng vết thƣơng cho đến khi nó trở nên đau đớn không chịu đƣợc.Trong một năm liền cứ ba lần một tuần cậu đến chỗ bố tôi và bố cắt bỏ hết những chỗ thịt bị hƣ hại, rồi bôi thuốc, băng bó mà không lấy tiền. Bố nói rằng ƣớc muốn của bố là có thể cứu đƣợc đôi chân của cậu bé mù đó bởi bố đoán rằng trong cuộc sống cậu đã gặp khá nhiều thiệt thòi và bất hạnh, bố không muốn phải cƣa chân cậu. Nhƣng rồi bố thất bại, vết hoại thƣ đã lan rộng đến mức không cắt bỏ nhanh chóng cậu bé sẽ chết. Bố rất buồn vì điều đó, thậm chí cảm thấy thất vọng về bản thân mình. Rồi ngày phẫu thuật cũng đến. Bố đứng bên cạnh cô y tá gây mê khi cô ta làm công việc của mình, lặng nhìn cơ thể bé nhỏ ấy đang chìm dần vào giấc ngủ. Sau đó ông chầm chậm giở miếng vải phủ chân cậu bé lên, và ở đó, trên ống chân gầy gò của cậu, bố nhìn thấy một hình vẽ mà cậu đã mò mẫm vẽ trong bóng tối của mình để tặng bố, đó là một gƣơng mặt hay đúng hơn là một hình tròn có hai mắt, hai tai, một cái mũi, một cái miệng đang mỉm cƣời, ở bên cạnh là một dòng chữ nguệch ngoạc: "Bác sĩ ơi, hãy mỉm cƣời". BÀI DIỄN VĂN HAY NHẤT THẾ KỶ Diễn văn của luật sƣ Georges Graham Vest tại một phiên tòa xử vụ kiện ngƣời hàng xóm làm chết con chó của thân chủ, đƣợc phóng viên William Saller của The New York Times bình chọn là hay nhất trong tất cả các bài diễn văn, lời tựa trên thế giới trong khoảng 100 năm qua. Thƣa quý ngài hội thẩm Ngƣời bạn tốt nhất mà con ngƣời có đƣợc trên thế giới này có thể một ngày nào đó hoá ra kẻ thù quay lại chống lại ta. Con cái mà ta nuôi dƣỡng với tình yêu thƣơng hết mực rồi có thể là một lũ vô ơn. Những ngƣời gần gũi thân thiết ta nhất, những ngƣời ta gửi gắm hạnh phúc và danh dự có thể trở thành kẻ phản bội, phụ bạc lòng tin cậy và sự trung thành. Tiền bạc mà con ngƣời có đƣợc, rồi sẽ mất đi. Nó mất đi đúng vào lúc ta cần đến nó nhất. Tiếng tăm của con ngƣời cũng có thể tiêu tan trong phút chốc bởi một hành động một giờ. Những kẻ phủ phục tôn vinh ta khi ta thành đạt có thể sẽ là những kẻ đầu tiên ném đá vào ta khi ta sa cơ lỡ vận. Duy có một ngƣời bạn hoàn toàn không vụ lợi mà con ngƣời có đƣợc trong thế giới ích kỷ này, ngƣời bạn không bao giờ bỏ ta đi, không bao giờ tỏ ra vô ơn hay tráo trở, đó là con chó của ta. Con chó của ta luôn ở bên cạnh ta trong phú quý cũng nhƣ trong lúc bần hàn, khi khoẻ mạnh cũng nhƣ lúc ốm đau. Nó ngủ yên trên nền đất lạnh, dù đông cắt da cắt thịt hay bão tuyết lấp vùi, miễn sao đƣợc cận kề bên chủ là đƣợc. Nó hôn bàn tay ta dù khi ta không còn
  • 16. CN RHQ & CQ K53 thức ăn gì cho nó. Nó liếm vết thƣơng của ta và những trầy xƣớc mà ta hứng chịu khi ta va chạm với cuộc đời tàn bạo này. Nó canh giấc ngủ của ta nhƣ thể ta là một ông hoàng dù ta có là một gã ăn mày. Dù khi ta đã tán gia bại sản, thân bại danh liệt thì vẫn còn con chó trung thành với tình yêu nó dành cho ta nhƣ thái dƣơng trên bầu trời. Nếu chẳng may số phận đá ta ra rìa xã hội, không bạn bè, vô gia cƣ thì con chó trung thành chỉ xin ta một ân huệ là cho nó đƣợc đồng hành, cho nó làm kẻ bảo vệ ta trƣớc hiểm nguy, giúp ta chống lại kẻ thù. Và một khi trò đời hạ màn, thần chết rƣớc linh hồn ta đi để lại thân xác ta trong lòng đất lạnh, thì khi ấy khi tất cả thân bằng quyến thuộc đã phủi tay sau nắm đất cuối cùng và quay đi để sống tiếp cuộc đời của họ. Thì khi ấy còn bên nấm mồ ta con chó cao thƣợng của ta nằm gục mõm giữa hai chân trƣớc, đôi mắt ƣớt buồn vẫn mở ra cảnh giác, trung thành và chân thực ngay cả khi ta đã mất BÀI HỌC Ai thật sự đã làm đời bạn khác đi? Hãy thử trả lời đôi điều dƣới đây: - Hãy kể tên năm ngƣời giàu nhất trên thế giới. Hãy kể tên vài ngƣời đoạt vƣơng miện hoa hậu hoàn vũ mấy năm gần đây nhất. Hãy kể tên mƣời ngƣời đã đoạt giải Nobel hoặc giải Pulitxer. Hãy kể tên sáu nghệ sĩ mới đây giành giải thƣởng do viện Hàn Lâm khoa học nghệ thuật điện ảnh trao tặng. Bạn có thể trả lời dễ dàng không? Chắc là không? Vấn đề là không ai trong chúng ta nhớ đến những ngôi sao của ngày hôm qua cả, dù những thành tích của họ không phải là thành tích hạng hai. Họ là những siêu sao trong lĩnh vực của họ. Thế mà khi những tràng pháo tay chấm dứt, khi những giải thƣởng mờ nhạt đi, những thành tích cũng bị quên lãng thì những lời chúc mừng nồng nhiệt cùng những tƣớc hiệu cũng sẽ bị vùi chôn theo các chủ nhân của nó. Và đây là những câu hỏi khác, hãy xem thử bạn sẽ trả lời nhƣ thế nào: - Hãy kể tên vài thầy cô đã gíup đỡ bạn trong quá trình học tập. Hãy kể tên ba ngƣời đã từng giúp bạn trong những lúc khó khăn. Hãy kể tên vài ngƣời đã dạy cho bạn những bài học đáng giá. Hãy nghĩ đến những ngƣời đã làm cho bạn thấy cuộc sống giá trị và ý nghĩa. Hãy nghĩ đến năm ngƣời mà bạn thích dành thời gian sống bên họ. Hãy nêu tên sáu ngƣời hùng mà những câu chuyện về họ làm bạn ngƣỡng mộ. Dễ hơn phải không? Và bài học chính là: Những ngƣời đã làm cuộc đời bạn khác đi không phải là những ngƣời danh tiếng nhất, nhiều tiền nhất, hay nhiều giải thƣởng nhất. Họ chính là những ngƣời đã từng bận lòng với bạn. BÀI HỌC ĐÁNG GIÁ
  • 17. CN RHQ & CQ K53 Tôi vẫn thƣờng bay tới Dallas để gặp một khách hàng của mình. Thời gian đối với tôi rất quan trọng và kế hoạch của tôi là xuống máy bay, chạy tới gặp khách hàng, sau đó quay về sân bay rồi bay về. Một chiếc taxi đón tôi. Ngƣời tài xế chạy vội mở cửa cho tôi và chờ cho tôi ngồi thoải mái trong xe rồi mới đóng cửa lại. Khi anh ta vào chỗ ngồi, anh ta nhắc tôi rằng có tờ Wall Street Journal bên cạnh tôi nếu tôi muốn đọc. Anh ta lại còn đƣa ra một loạt các băng nhạc khác nhau cho tôi chọn loại nhạc tôi thích. Trời ạ, tôi nhìn quanh xem có phải tôi ở trên xe của trong chƣơng trình Candid Camera không (chƣơng trình đƣợc quay lén để lừa ngƣời không biết). Tôi không thể tin nổi vào dịch vụ mà tôi đang đƣợc phục vụ. "Chắc là anh tự hào về công việc của mình," tôi hỏi ngƣời lái xe. "Anh chắc phải có một câu chuyện kể về mình." "Tôi từng làm việc cho Corporate America," anh ta bắt đầu. "Nhƣng tôi mệt mỏi khi nghĩ rằng những sau cố gắng của mình, tôi vẫn chƣa đƣợc coi là đủ tốt, đủ nhanh, và không đƣợc đánh giá đúng mức. Tôi quyết định kiếm cho tôi một chỗ thích hợp để tôi có thể cảm thấy tự hào vì những gì mình làm đƣợc. Tôi biết tôi không phải là nhà khoa học giỏi hay gì gì ghê gớm, nhƣng tôi thích lái xe, phục vụ ngƣời khác và cảm thấy mình đã làm việc cả ngày bận rộn và đã làm tốt công việc của mình. Sau khi xem xét khả năng của mình, anh ta quyết định trở thành tài xế taxi. "Không phải chỉ trở thành ngƣời tài xế thuê mƣớn mà còn trở thành lái xe taxi chuyên nghiệp," anh ta nói. "Một điều mà tôi biết chắc chắn là để có thể thành công trong công việc, tôi phải vƣợt lên trên mọi sự chờ đợi của hành khách. Tôi muốn trở thành tuyệt vời chứ không phải chỉ trung bình mà thôi." Tôi tin chắc anh ta sẽ thành công. BÀI HỌC TỪ LOÀI NGỖNG Vào mùa thu, khi bạn thấy bầy ngỗng bay về phƣơng nam để tránh đông theo hình chữ V, bạn có tự hỏi những lý lẽ khoa học nào có thể rút ra từ đó? Mỗi khi một con ngỗng vỗ đôi cánh của mình, nó tạo ra một lực đẩy cho con ngỗng bay ngay sau nó. Bằng cách bay theo hình chữ V, đàn ngỗng tiết kiệm đƣợc 71% sức lực so với khi chúng bay từng con một. Khi là thành viên của một nhóm, ngƣời ta cùng chia sẻ những mục tiêu chung, ngƣời ta sẽ đi đến nơi họ muốn nhanh hơn và dễ dàng hơn bởi vì họ đang đi dựa trên sự tin tƣởng lẫn nhau. Mỗi khi một con ngỗng bay lạc khỏi hình chữ V của đàn, nó nhanh chóng cảm thấy sức trì kéo và những khó khăn của việc bay một mình. Nó sẽ nhanh chóng trở lại đàn để bay theo hình chữ V nhƣ cũ, và đƣợc hƣởng những ƣu thế của sức mạnh từ bầy. Nếu chúng ta cũng có sự cảm nhận tinh tế của loài ngỗng, chúng ta sẽ chia sẻ thông tin với những ngƣời cũng đang hƣớng đến cùng một mục tiêu nhƣ chúng ta.
  • 18. CN RHQ & CQ K53 Khi con ngỗng đầu đàn mỏi mệt, nó sẽ chuyển sang vị trí bên cánh và một con ngỗng khác sẽ dẫn đầu. Chia sẽ vị trí lãnh đạo sẽ đem lại lợi ích cho tất cả, và những công việc khó khăn nên đƣợc thay phiên nhau đảm nhận. Tiếng kêu của bầy ngỗng từ đàng sau sẽ động viên những con đi đầu giữ đƣợc tốc độ của chúng. Những lời động viên sẽ tạo nên sức mạnh cho những ngƣời đang ở đầu con sóng, giúp họ giữ vững tốc độ, thay vì để họ mỗi ngày phải chịu đựng áp lực công việc và sự mệt mỏi triền miên. Cuối cùng, khi một con ngỗng bị bệnh hay bị thƣơng và rơi xuống, hai con ngỗng khác sẽ rời khỏi bầy để cùng xuống với con ngỗng bị thƣơng và bảo vệ nó. Chúng sẽ ở lại cho đến chừng nào con bị thƣơng lại có thể bay đƣợc hoặc là chết, và khi đó chúng sẽ nhập vào một đàn khác để tiếp tục bay về phƣơng nam. Nếu chúng ta có tinh thần của loài ngỗng, chúng ta sẽ sát cánh bên nhau khi có khó khăn. Lần sau có cơ hội thấy một đàn ngỗng bay, bạn hãy nhớ... Bạn đang hƣởng một đặc ân khi là thành viên của một nhóm BÀI HỌC THÍ NGHIỆM Có một lần, thầy giáo dẫn đám học sinh vào vƣờn, tay thầy khệ nệ mang một cái bình thủy tinh dày và lớn. Và trƣớc sự ngạc nhiên của đám học trò, thầy bỏ và bình những hòn đá lớn. Cho tới khi không thể bỏ thêm một hòn nào nữa, ông hỏi: - Cái bình đầy chƣa? - Đầy rồi ạ! Đám đông nhao nhao - Chƣa đâu – Ông bắt đầu bỏ vào những hòn đá nhỏ hơn, chúng lọt vào khoảng trống giữa những viên đá lớn. Cho đến lúc, không thể nhét thêm đƣợc nữa, ông lại hỏi: - Đầy chƣa? - Thƣa thầy chƣa ạ! –Có ai đó đã kịp tƣ duy. - Đúng vậy – và ông tiếp tục xúc cát đổ vào bình. Cát nhanh chóng lấp đầy mọi khoảng hở giữa những viên đá. Khi không thể thêm chút cát nào nữa, thầy giáo lặp lại câu hỏi. - Vẫn chƣa đầy ạ! Thầy mỉm cƣời và đổ nƣớc vào đầy bình. Đoạn thầy quay ra nói với học sinh rằng:" Cái bình tuy không lớn nhƣng chứa đƣợc biết bao nhiêu. Điều quan trọng là phải biết sắp xếp ra sao. Cuộc sống cũng nhƣ cái bình này và công việc là những hòn đá. Phải biết làm những cái lớn trƣớc, nếu không sẽ có lúc phải hối tiếc vì không thể làm đƣợc khi cái vụn vặt đã quá nhiều. Chúng ta học được điều gì. Trong học tập, phải biết nắm vững những ý lớn trước rồi mới tới những chi tiết nhỏ hơn. Cũng như một bài văn, phải đi từ luận điểm đến luận cứ
  • 19. CN RHQ & CQ K53 đến luận chứng. Nếu đi ngược lại trật tự này, việc học sẽ không đạt kết quả mong muốn. Chúc các bạn thành công! BÀI HỌC TRONG HIỆU SÁCH CŨ ...Đang tìm kiếm, tôi chợt thấy một cuố sách đƣợc bọc da rất cẩn thận. Tôi mở ra xem và thấy ba con tem thời trƣớc giải phóng nằm kẹp ngay trang đầu. Chả là tôi thích choi tem, hơn nữa lại là tem cũng đã lâu, lại không có dấu bƣu điện nên cũng chẳng có giá trị gì về thƣơng mại. Dẫu sao tôi cũng lấy ra một cách thoải mái cho vào túi quần ngay trƣớc mắt ngƣời chủ hiệu sách vì tôi nghĩ nó không là thành phần của cuốn sách. Khi con tem chƣa kịp chạm đáy túi quần thì ngƣời chủ tiệm đã nói: "Anh đƣa cái đó đây. Vào tiệm sách là những ngƣời trí thức mà. Mời anh ra khỏi đây". Anh chỉ nói vừa đủ tôi nghe. Tôi chẳng biết điều gì sẽ xảy ra nếu nhƣ anh làm toáng lên với đầy đủ quyền hạn của mình. Anh bảo tôi: "Nó chẳng đáng là gì, nhƣng ngƣời ta không thể làm thế đƣợc". Tôi không bƣớc ra khỏi tiệm ngay mà lấy một cuốn sách giá 10.000 đồng để có cớ tiếp xúc với anh một lần nữa để xin lỗi anh, để cám ơn anh về bài học quí giá. Anh dịu nét mặt nhƣ một cử chỉ tha thứ và lấy tiền cuốn sách 8.000đồng. Tôi bƣớc ra khỏi tiệm với nỗi lòng xao động, quả thực đã lâu nay tôi cố gắng rèn luyện cho mình cái đức, cố gây thiện cảm với mọi ngƣời. Tôi đã cố gắng bao ngày nhƣ ngƣời lịch lãm, văn minh. Nhƣng hôm nay, chỉ một cử chỉ nhỏ mà trong giây lát tôi đã có thể trở thành kẻ... Tôi cám ơn anh! Cám ơn anh chủ hiệu sách cũ đã cho tôi một bài học mà chẳng dễ gì tôi hiểu đƣợc khi đọc trên sách báo: rèn luyện nhân đức là chuyện một đời ngƣời, nhƣng đánh mất nó thì dễ biết bao! (Báo Tuổi Trẻ 03.99) Bài học về sự giàu nghèo BÀI HỌC VỀ SỰ GIÀU NGHÈO Một ngày nọ, ngƣời cha giàu có dẫn con trai đến một vùng quê để thằng bé thấy nhƣng ngƣời nghèo ở đây sống nhƣ thế nào. Họ tìm đến nông trại của một gia đình nghèo nhất nhì vùng. " Đây là một cách để dạy con biết quý trọng những ngƣời có cuộc sống cơ cực hơn mình" - ngƣời cha nghĩ đó là bài học thực tế tốt cho đứa con bé bỏng của mình. Sau khi ở lại và tìm hiểu đời sống ở đây, họ lại trở về nhà. Trên đƣờng về, ngƣời cha nhìn con trai mỉm cƣời: "Chuyến đi nhƣ thế nào hả con?" - Thật tuyệt vời bố a. - Con đã thấy ngƣời nghèo sống nhƣ thế nào rồi đấy - Ô, vâng. - Thế con rút ra đƣợc điều gì từ chuyến đi này? Đứa bé không ngần ngại: - Con thấy chúng ta có một con chó, họ có bốn. Nhà mình có một hồ bơi dài đến giữa sân, họ lại có một con sông dài bất tận.Chúng ta phải đƣa những chiếc đèn lồng vào vƣờn, họ lại có những ngôi sao lấp lánh vào đêm. Mái hiên nhà mình chỉ đến trƣớc sân thì họ có cả chân
  • 20. CN RHQ & CQ K53 trời. Chúng ta có một miếng đất để sinh sống và họ có cả những cánh đồng trải dài. Chúng ta phải có ngƣời phục vụ, còn họ lại phục vụ ngƣời khác. Chúng ta phải mua thực phẩm, còn họ lại trồng ra những thứ ấy. Chúng ta có những bức tƣờng bảo vệ xung quanh, còn họ có những ngƣời bạn láng giềng che chở cho nhau... BÀI KIỂM TRA NHỚ ĐỜI Khi tôi đang còn học năm thứ hai trƣờng nữ hộ sinh, một ngày nọ, vị giáo sƣ già cho chúng tôi làm bài kiểm tra. Việc đầu tiên của tôi là lƣớt mắt qua toàn bộ các câu hỏi. Không có câu nào quá khó, vì tôi vốn là cô học trò thông minh! Duy chỉ có câu hỏi cuối cùng làm tôi bật ngửa ngƣời: Chị hãy cho biết tên của bà lao công trong trƣờng ta? Trời đất ạ! Bà lao công thì có liên quan gì tới chuyện đỡ đẻ và chăm sóc sản phụ kia chứ? Ngày nào tôi chẳng gặp bà. Bà ấy già lắm rồi, chẳng biết là 60 hay đã 70 tuổi. Mặt nhăn nheo, dáng vẻ khắc khổ, bà hầu nhƣ không bao giờ nói tiếng nào, suốt ngày chỉ cắm cúi cầm giẻ, cầm chổi lau nhà. Nhiều khi cả bọn chúng tôi vừa bô bô tán chuyện vừa đi trên hành lang, không thèm tránh lối cho bà lão đang còng lƣng lau sàn nhà. Trông bà lão vội vàng né sang một bên, có lúc lòng tôi cũng cảm thấy hơi nao nao. Một lần nọ, mải chạy, một cô bạn tôi vấp té đánh đổ bịch sữa đang uống dở ra sàn. Bà lão tội nghiệp vội lắp bắp: "Các cô để đấy cho già. Các cô vội, cứ làm việc của mình đi. Đây là việc của già mà!". Chỉ có thế thôi thì làm sao tôi biết họ và tên của bà? Mà có biết cũng chẳng để làm gì. Bà ấy chẳng qua chỉ nhƣ cái bóng âm thầm bên lề cuộc sống sôi động đang cuốn hút lũ sinh viên ồn ào chúng tôi. Tôi quyết định để trống câu trả lời. Cũng không có gì là quan trọng. Miễn tôi trả lời xuất sắc những câu hỏi liên quan tới chuyên môn là đƣợc. Vài ngày sau, vị giáo sƣ trả lại bài kiểm tra. Ông chậm rãi nói: "Đa số các em đều viết đƣợc. Nhƣng tôi lo ngại rằng nếu cứ cái đà này khi tốt nghiệp lớp ta sẽ cho ra trƣờng toàn là những... ngƣời máy. Đó sẽ là một thảm họa!". Phía dƣới, lũ học trò chúng tôi lao xao, không hiểu thầy muốn nói gì. "Nghề của các em là chăm sóc, giúp đỡ những ngƣời phụ nữ trong những giờ phút đau đớn nhất và cũng là hạnh phúc nhất trong đời. Các em là thiên thần hộ mệnh cho những sinh linh mới. Nỗi đau của họ cũng phải là nỗi đau của chính các em. Nghề nghiệp của các em cần những con ngƣời nhạy cảm, biết quan tâm, nâng đỡ số phận của mọi ngƣời, dù họ là mệnh phụ phu nhân, một ngôi sao hay chỉ là một bà quét rác. Một bà lão cần mẫn phục vụ các em năm này qua năm khác mà các em cũng không thèm biết tên, không biết hoàn cảnh của bà ấy là một điều đáng để các em cần suy nghĩ. Vì thế, thầy cho rằng toàn bộ số bài kiểm tra của lớp ta đều không đạt yêu cầu". Một bài học nhớ đời đối với tôi! Sau này, tôi dò hỏi và biết đƣợc tên của bà lão là Dorothy. Bà đã làm việc ở đây gần nửa thế kỷ, từ lúc còn con gái. Hai ngƣời con trai của bà đã hy sinh trong chiến tranh. Bà ấy có quyền nghỉ hƣu nhƣng vẫn xin ở lại làm việc không lƣơng. BA LỜI NÓI CÓ THỂ THAY ĐỔI CUỘC ĐỜI BẠN
  • 21. CN RHQ & CQ K53 Những thông điệp quan trọng nhất mà con ngƣời gửi cho nhau thƣờng chỉ gói gọn trong 3 từ : " Anh yêu em ", " Không sao đâu " hay "Thế là hết" . Một trong nững lời nói hữu ích nhất là : " Tôi đến ngay " . " Tôi đến ngay " . Nếu có lần bạn gọi ngƣời thợ sửa ống nƣớc vào 1 ngày cuối tuần, bạn sẽ cảm thấy câu trả lời này cần thiết biết bao . Nếu xe bạn bị hỏng trên đƣờng và bạn chỉ còn 1 ít tiền lẻ để gọi điện thoại cho ngƣời thân thì bạn cũng thấy những câu trả lời này thật an lòng . Những trƣờng họp khác nhƣ : " Bà ơi, cháu sẽ tốt nghiệp vào tháng " . " Bà sẽ đến " . " Anh yêu, em đang có cuộc họp khẩn và không thể đón chiem tại sân bay chiều nay đƣợc " " Anh đến ngay " . " Mẹ ơi, cháu bé khóc suốt đêm qua, con không chợp mắt đƣợc tí nào, con sẽ ngã quỵ mất . " " Mẹ đến ngay " . 1 ngƣời đã thực hiện lời nói này là Nữ Hoàng Elizabeth Anh . trong suốt cuộc tấn công của Đức ở London năm 1940, chính phủ xin ý kiến của bà để cho công chúa Elizabeth và công chúa Margaret Rose chuyển d0ến nơi khác vì lý do an toàn . Nữ hoàng đáp : " Các công chúc sẽ không đi đâu cả trừ khi tôi ra đi, tôi sẽ không đi đâu trừ khi chồng tôi ra đi . Và nhà vua sẽ không bao giờ rời khỏi đất nƣớc dù bất kỳ hoàn cảnh nào . " Tôi đến ngay " Một câu nói chỉ có 3 từ mà thật khó thực hiện ít ra là đối với tôi . " Bạn có lý ". Nếu nhiều cặp vợ chồng chịu nói với nhau: " Anh có lý " hoặc " Em có lý " thì ngƣời cố vấn hôn nhân sẽ thất nghiệp ngay . Do khinh nghiệm mà tôi biết đƣợc 3 từ này sẽ đem đến kết quả tốt đẹp trong 1 cuộc tranh cãi . Khi bạn cứ tìm cách không thừa nhận ý kiến đúng của đối phƣơng thì chính bạn đang gây ra hành động có hại cho chính mình . " Trái tim biết " . Khi còn bé, tôi nghe hàng ngàn lần câu nói này mỗi khi gặp chuyện khó xử . Tôi thƣờng hỏi bà nên làm thế nào, nhƣng câu trả lời luôn là " Trái tim biết " . " Tim tôi biết ??? " _ Tôi càu nhàu, " Thế nghĩa là gì chứ ? Cháu cần bà khuyên cháu nên làm gì cơ mà . " Bà chỉ mỉm cƣời và đáp : " Trái tim biết, cƣng ạ . Trái tim biết " . Nhƣng tôi là 1 đứa trẻ bƣớng bỉnh . Tôi thắc mắc : " Nhƣng trái tim cháu đâu có nói đƣợc ! " __ " Hãy biết lắng nghe cháu ạ ! " Ngƣời ta có thể khuyên chúngta làm gì nhƣng hầu hết họ không chịu trách nhiệm nếu có sai lầm, chúng ta phải tự quyết định . Và đó là lúc ta cần biết lắng nghe . Trái tim mách bảo . Các nhà tâm lý gọi điều này là " biết lắng nghe chính mình " . Các nhà cố vấn tinh thần gọi là " Tìm đến 1 quyền năng cao cã " . Cho dù bạn gọi nó là gì, bạn có khả năng tìm ra câu trả lời đúng cho cuộc đời bạn . Đó là " một đặc ân mà thƣợng Đế dành cho mỗi ngƣời " .
  • 22. CN RHQ & CQ K53 Tôi phải mất 1 thời gian dài để nhận ra rằng cuộc đời không đi theo kế hoạch do mình đặt ra . Trong chừng mực nào đó, cuộc đời giống 1 trang giấy trắng . Bạn có thể làm ra 1 bản thảo vạch ra phƣơng hƣớng của cuộc đời, nhƣng bạn sẽ không đến đích nếu bạn không thảo ra những quyết định . Để tìm ra lời giải đáp cho bài toán của cuộc đời,bạn có thể tìm thấy những lời nói đơn giản nhƣng thật sâu sắc và hữu ích này : - Tôi đến ngay . - Bạn có lý . - Trái tim biết . Bạn có từng nghĩ.... Nếu nhìn Thế giới dưới góc độ như thế này ta sẽ thấy rằng chúng ta, những con người, cần sự thông cảm, đoàn kết, sự nhân ái và trí thức đến mức nào ! Bạn hãy nghĩ về điều đó ! - Nếu sáng nay bạn thức dậy khoẻ mạnh, nghĩa là bạn hạnh phúc hơn 1 triệu ngƣời rồi đấy, những ngƣời không sống đƣợc đến tuần sau. - Nếu bạn chƣa bao giờ trải qua chiến tranh hay sự cô độc trong những phòng giam của nhà tù , nếu bạn chƣa phải hấp hối vì đói và khát, bạn hạnh phúc hơn, may mắn hơn 500 triệu ngƣời trên Thế giới này. - Nếu bạn đến nhà thờ, không sợ hãi về 1 ngày tận thế hay cái chết, bạn hạnh phúc hơn 3 tỷ ngƣời trên Thế giới. - Nếu trong tủ lạnh nhà bạn có thức ăn, bạn đƣợc ăn mặc tử tế, bạn có 1 mái nhà và 1 cái giƣờng êm ấm, bạn giàu có hơn 75% nhân loại. - Nếu bạn có tài khoản trong nhà băng, tiền trong ví và 1 ít xu lẻ trong túi quần, bạn đã thuộc 8% no đủ của toàn Thế giới. Nếu bạn đọc những dòng chữ này, bạn sẽ hạnh phúc gấp 2 lần vì : - Có ai đó nghĩ đến bạn - Bạn không nằm trong số 2 tỷ ngƣời mù chữ - Bạn có máy tính. BẠN CÓ BIẾT Bạn nhút nhát, bạn ngại giao tiếp với đám đông vì cho rằng mình không xinh đẹp, không trắng trẻo nhƣ một số cô gái khác . Bạn tự cho rằng mình sinh ra dƣới một ngôi sao xấu, rồi bạn tự thu mình lại cái vỏ ốc của sự cộc cằn, ích kỷ . Bạn buồn vì gia đình nghèo, xấu hổ khi bạn bè trong lớp đƣợc đƣa đón bằng các loại xe đời mới ; còn bạn phải tự đến trƣờng trên chiếc xe đạp cọt kẹt, cũ mèm. rồi bạn chán nản, đâm ra thù ghét mọi ngƣời .
  • 23. CN RHQ & CQ K53 Bạn cho rằng mình là ngƣời bất hạnh nhất trần gian vì bị cha bỏ rơi để bạn và mẹ bạn bị mọi ngƣời chê cƣời . bạn hận với bản thân, với gia đình . rồi bạn đổ lỗi, căm giận ngƣời cha và chê trách ngƣời mẹ đã sinh ra bạn ... Một đêm nọ, bạn ra bờ sông, bạn muốn giải thoát khỏi sự xấu hổ và nhấn chìm ngôi sao định mệnh của bạn xuống dòng sông lạnh . Gần đấy, có một “ngôi sao” khác đang toả ra ánh sáng yếu ớt . “ngôi sao” ấy cũng đen đúa xấu xí ; “ngôi sao” ấy không đƣợc đến trƣờng mà phải bƣơn chải kiếm sống bằng từng tờ vé số ; “ngôi sao” ấy đang mơ ƣớc có đƣợc đôi tay ấm áp của mẹ ... Hãy nhìn “ngôi sao” đó và nhìn lại ngôi sao của bạn ... ngôi sao của bạn vẫn đang toả sáng, một ánh sáng hiền hoà . bạn dã đƣợc hạnh phúc hơn nhiều “ngôi sao” khác vì bạn đã đƣợc mặc áo dài đi học, may mắn đƣợc sống trong vòng tay yêu thƣơng của mẹ ... Lời cuối: Trong cuộc sống, đôi khi chúng ta phải biết nhìn xuống để thông cảm, sẻ chia cùng mọi ngƣời và tìm nguồn vui, hạnh phúc cho bản thân . Không nên lúc nào cũng nhìn lên để rồi tự ti, oán ghét cuộc đƣời và thù hằn số phận . BẠN CÓ NGHÈO KHÔNG ? Một ngày nọ, ngƣời cha giàu có dẫn con trai đến một vùng quê để thằng bé thấy những ngƣời nghèo ở đây sống nhƣ thế nào. Họ tìm đến nông trại của một gia đình nghèo nhất nhì vùng. "Đây là một cách để dạy con biết qúy trọng những ngƣời có cuộc sống cơ cực hơn mình" ? ngƣời cha nghĩ đó là bài học thực tế tốt cho đứa con bé bỏng của mình. Sau khi ở lại và tìm hiểu đời sống ở đây, họ lại trở về nhà. Trên đƣờng về, ngƣời cha nhìn con trai mỉm cƣời: "Chuyến đi nhƣ thế nào hả con?" - Thật tuyệt vời bố ạ! - Con đã thấy ngƣời nghèo sống nhƣ thế nào rồi đấy! - Ô, vâng. - Thế con rút ra đƣợc điều gì từ chuyến đi này? Đứa bé không ngần ngại: - Con thấy chúng ta có một con chó, họ có bốn. Nhà mình có một hồ bơi dài đến giữa sân, họ lại có một con sông dài bất tận. Chúng ta phải treo những chiếc đèn lồng vào vƣờn, họ lại có những ngôi sao lấp lánh vào đêm. Mái hiên nhà mình chỉ đến trƣớc sân thì họ có cả chân trời. Chúng ta có một miếng đất để sinh sống và họ có cả những cánh đồng trải dài. Chúng ta phải có ngƣời phục vụ, còn họ lại phục vụ ngƣời khác. Chúng ta phải mua thực phẩm, còn họ lại trồng ra những thứ ấy. Chúng ta có những bức tƣờng bảo vệ xung quanh, còn họ có những ngƣời bạn láng giềng che chở nhau? Đến đây ngƣời cha không nói gì cả. "Bố ơi, con đã biết chúng ta nghèo nhƣ thế nào rồi?" ? cậu bé nói thêm. Rất nhiều khi chúng ta đã quên mất những gì mình đang có và chỉ luôn đòi hỏi những thứ gì không có. Cũng có những thứ không giá trị với ngƣời này nhƣng lại là mong mỏi của ngƣời
  • 24. CN RHQ & CQ K53 khác. Điều đó còn phụ thuộc vào cách nhìn và đánh giá của mỗi ngƣời. Xin đừng quá lo lắng, chờ đợi vào những gì bạn chƣa có mà bỏ quên điều bạn đang có, dù là chúng rất nhỏ nhoi. BẠN CÓ QUYỀN CHỈ TRÍCH ? Ngƣời phê bình không phải là ngƣời hay chỉ trích, cũng không phải ngƣời chỉ ra những ngƣời giỏi bị bại ra sao, cũng không phải là ngƣời chỉ ra điều gì đó có thể đƣợc thực hiện tốt hơn. Vinh dự này thuộc về ngƣời đang ở trong vòng đấu, với khuôn mặt bị nhòe đi vì bụi, mồ hôi và máu, đang chiến đấu một cách dũng cảm, phạm sai lầm và thất bại bởi vì không có việc gì mà không có sai lầm, thiếu sót, hiểu đƣợc sự hƣng phấn tuyệt vời, sẵn sàng hy sinh vì điều xứng đáng, hiểu đƣợc cảm giác tuyệt vời khi cuối cùng đạt đƣợc chiến thắng, nhƣng cũng hiểu đƣợc rằng mặc cho những cố gắng của mình mà thành công vẫn không tới, thì ngƣời đó cũng không thuộc về những kẻ tội nghiệp yếu đuối không biết đến thành công và cả thất bại. Theodore Roosevelt BẢN CHẤT Vào một buổi chiều chủ nhật nắng vàng ấm áp tại Oklahoma City, Bobby Lewis, một ngƣời cha tuyệt vời, đƣa hai đứa con trai nhỏ đi đến sân chơi thiếu nhi. Anh đến quầy bán vé và hỏi "Giá vé bao nhiêu vậy anh?" Ngƣời bán vé trả lời "Ba đô cho anh và ba đô cho trẻ em trên sáu tuổi. Nếu mà bé nào bằng hoặc dƣới sáu tuổi thì vào cửa tự do. Các con của anh bao nhiêu tuổi rồi?" Bobby trả lời "Bé này 3 tuổi và bé này 7 tuổi, vậy tôi phải trả cho anh 6 đô." Ngƣời bán vé kêu lên "Anh vừa trúng xổ số hay sao thế? Nếu anh nói đứa con lớn của anh 6 tuổi anh có thể tiết kiệm đƣợc 3 đô. Tôi đâu có nhận ra đƣợc." Bobby trả lời "Đúng, anh không nhận ra đƣợc nhƣng những đứa trẻ này nhận ra đƣợc." Trong mọi lúc, nhất là những lúc khó khăn, khi mà đạo đức trở nên quan trọng hơn tất cả, bạn hãy làm sao để trở thành gƣơng mẫu cho mỗi ngƣời bạn đang cùng làm việc và cùng sống.. BẠN SẼ NGHĨ ĐẾN AI ĐẦU TIÊN ? Một anh có cảm tình cùng một lúc với hai cô gái nhƣng anh ta không biết mình yêu cô nào hơn.Một ngƣời bạn anh ta đã cho lời chỉ dẫn .Hãy trả lời thành thật câu hỏi "Khi hạnh phúc bạn muốn chia sẽ niềm hạnh phúc đó với cô gái nào?", cô gái bạn nghĩ đến lúc ấy chính là ngƣời bạn yêu.Và cũng hãy trả lời thành thật câu hỏi "Khi đau khổ bạn muốn cùng cô gái nào san sẽ?", cô gái bạn nghĩ đến lúc ấy chình là ngƣời bạn yêu.Thật tuyệt vời nếu trong niềm vui và nỗi buồn bạn đều muốn chia sẽ cùng 1 cô gái.Nhƣng nếu khi vui hoạc khi buồn bạn lại nghĩ đến 2 cô gái khác nhau, tôi khuyên bạn hãy chọn cô gái mà bạn mong muốn đƣợc san sẽ nỗi buồn . Trong cuộc sống có nhiều nỗi đau hơnhơn là niềm hạnh phúc, bạn có thể tự mình hƣởng thụ nó.Nhƣng trong nỗi buồn sẽ không có nhiều ngƣời san sevới bạn .Nếu bạn mong muốn nói về
  • 25. CN RHQ & CQ K53 hạnh phúc của bạn với một ngƣời, tôi tin rằng ngƣới ấy chắc là thân thiết và là ngƣời rất hiểu bạn.Nhƣng mọi chuyện không dừng ở đó. Nấu ngƣời ấy chỉ nghĩ đến bạn khi ngƣời ấy vui, còn khi buồn ngƣời ấy lại san sẽ với ngƣời khác, tôi có thể nói với bạn rằng tình yêu đó sẽ không bền vững. Điầu dĩ nhiên, tôi sẽ rất hạnh phúc nếu là ngƣời đầu tiên đƣợc ngƣời ấy chia sẽ niềm hạnh phúc .Và khi ngƣời ấy buồn, tôi sẽ tự nguyện ở bên cạnh ngƣời ấy để xoa dịu nỗi đau lòng vì khi đó tôi tin rằng mình đã giữ một vị trí rất quan trọng trong trái tim ngƣời ấy. Còn bạn? nếu bạn buồn ai sẽ là ngƣời bạn nghĩ đến đầu tiên? BÀN TAY YÊU THƢƠNG Trong một tiết dậy vẽ, cô giáo bảo các em học sinh Lớp Một vẽ tranh về điều gì mà các em thích nhất trong đời. Cô ngẫm nghĩ: Chắc các em chỉ vẽ những món quà, ly kem hoặc đồ chơi, quyển truyện tranh. Thế nhƣng cô giáo đã hoàn toàn ngạc nhiên trƣớc bức tranh của Douglas: bức tranh vẽ một bàn tay. Nhƣng đây là bàn tay của ai? Cả lớp bị lôi cuốn bởI hình ảnh đầy biểu tƣợng này. Một em đoán đây là bàn tay của ba nội bạn Douglas?Em khác cự lại: bàn tay thon thả, mềm mại chắc là bàn tay của bác sĩ?Cô giáo để cho cả lớp bình phẩm xong rồi mới hỏi chính tác giả. Douglas nhoẻn miệng, ngƣợng nghịu trả lời: -Thƣa cô, đó là bàn tay của cô đấy ạ. Cô giáo bần thần ngẩn ngơ, cố nhớ lại trong những phút ra chơi, cô thƣờng dùng bàn tay để dắt Douglas ra sân chơi, bởI vì em là một trẻ khuyết tật, không xinh xắn nhƣ những đứa trẻ cùng lớp, gia cảnh đã từ lâu lâm cảnh ngặt nghèo. Cô chợt hiểu ra, tuy cô vẫn làm điều tƣơng tự với những em khác, nhƣng hoá ra đối với Douglas, bàn tay của cô lại mang một ý nghĩa sâu xa, một biểu tƣợng của tình yêu thƣơng. BÁNH MỐC Hai tuần trƣớc, tớ mua một cái bánh mỳ gối. Tớ cực kỳ thích ăn bánh mỳ loại này nhƣng ở nhà tớ toàn phải ăn cơm nên hiếm khi đƣợc mua bánh mỳ ăn. Nên nhân dịp..sinh nhật, tớ mua một cái bánh mỳ gối ngon lành ấy về, và nghiêm khắc đƣa ra cảnh báo với cả nhà: không – đƣợc – ăn – bánh – mỳ – gối – của – con! Tớ cất cái bánh trong tủ lạnh cho khỏi hỏng. Suốt tuần, tớ "nhấm" nó mỗi lúc một miếng. Ăn một miếng vội vã trƣớc khi đi học. Ăn một miếng với bơ trƣớc khi đi chơi. Ăn một miếng với thịt trƣớc bữa ăn. Tớ không ăn nhiều cùng một lúc, vì không ăn đƣợc, vả lại cũng muốn đƣợc "thƣởng thức" nó thật lâu. Hết 4 ngày mà vẫn còn một nửa cái bánh. Vào cuối tuần thì tớ thƣờng rất bận. Tối thứ Sáu tớ phải buôn chuyện với bạn qua điện thoại. Sáng thứ Bảy tớ phải đi pinic và tối Thứ bảy tớ phải đi xem ca nhạc. Chủ Nhật thì tớ ngủ trƣa. Lúc tỉnh dậy, tớ mò vào bếp xem có gì ăn không thì... trời đất ơi, cái bánh mỳ yêu
  • 26. CN RHQ & CQ K53 quý của tớ đã bị mốc xanh! Dù tiếc thế nào tớ cũng không dám ăn nó. Tớ đem nó cho con chó Bun ở nhà, nhƣng đến con chó kiêu căng ấy cũng không dám nuốt! Trong giây phút "đau khổ" nhất, tớ rút ra một học thuyết: Đừng để dành cuộc sống, hãy sử dụng có ích và chia sẻ với ngƣời khác. Nếu không cuộc sống của bạn sẽ bị mốc nhƣ cái bánh mì của tớ, chẳng ai muốn nó nữa. BÁNH TÌNH YÊU - 1 cốc tình bạn - 2 cốc chung thủy - 4 cốc tình yêu - 2 cốc hy sinh - 3 cốc thành thật - 3 cốc thƣơng yêu - 3 cốc tha thứ - 2 cốc tôn trọng - 5 muỗng hy vọng - 3 muỗng âu yếm - 3 muỗng chăm sóc - 4 lít niềm tin - 150 lít nụ cƣời - 1 bó xa cách - 1 túi thẻ gọi điện thoại CÁCH LÀM: Trộn TÌNH YÊU với THÀNH THẬT một cách tỉ mỉ, rồi cho thêm vài CÂU CHUYỆN PHONE. Nhồi một ít SỰ XA CÁCH cho lanh tay, rồi ủ cho tới để THÀNH THẬT thấm sâu vào TÌNH YÊU. Nhớ đừng lỡ tay cho XA CÁCH quá nhiều, bánh sẽ bị chua. Còn nếu cho XA CÁCH quá ít, bạn sẽ mau chán ăn bánh. Kế đó cho vào sự ÂU YẾM, ÂN CẦN và HIỂU BIẾT, thêm một chút NIỀM TIN và HI VỌNG. Cuối cùng, rắc nhiều NỤ CƢỜI và trộn đều. Lò nƣớng phải đặt ở chỗ sáng sủa, có ánh nắng mặt trời (Không đƣợc đặt lò trong bóng tối che khuất, vì nhƣ vậy, men THÀNH THẬT sẽ bay đi hoặc có khi biến thành GIẢ DỐI, bánh vẫn nƣớng và dùng đƣợc nhƣng coi chừng bị bệnh trầm cảm sau này). Trƣớc khi để vào lò thì phải nếm thử, nếu thấy không đủ ngọt là vì thiếu sự THƢƠNG YÊU, ÂU YẾM, còn có vị đắng thì phải thêm vào thật nhiều THA THỨ. Nếu bánh có bị rạn nứt thì phải nhớ tráng bánh bằng sự HY SINH. Thời gian nƣớng lâu hay mau thì không thành vấn đề, song cũng đừng đốt cháy giai đoạn. Giai đoạn chăm lửa này là nghệ thuật của bạn, bạn nên biết lúc nào nên cho lửa non hay lửa già. Bánh có ngon hay không là còn tùy thuộc vào ngƣời nƣớng có giỏi và cho gia vị có hợp lý không! Còn dƣ vị của bánh thì tùy thuộc vào sự chín chắn và nghiêm túc của bạn trong việc nƣớng bánh.
  • 27. CN RHQ & CQ K53 Khi thấy bánh khác thƣờng thì phải có mặt kịp thời để làm cho bánh tƣơi lại. Nhớ là mỗi ngày phải PHONE cộng thêm với NỤ CƢỜI. Muốn giữ bánh đƣợc lâu thì phải giữ trong tình THƢƠNG YÊU và SỰ SĂN SÓC. Trong khi nấu nhớ sắp đặt lòng TÔN TRỌNG xung quanh nếu không thì bánh rất dễ bị khét và nhƣ vậy thì phải đòi hỏi thêm nhiều THA THỨ hơn nữa! Nấu xong nhớ tắt lửa, dọn dẹp gọn gàng. Lƣu ý, món này chỉ nấu cho 2 ngƣời ăn mà thôi và do hai ngƣời cùng nhau nấu (Nếu có ngƣời thứ ba thì coi nhƣ xong). Dùng món này hàng ngày với sự ??? LƢỢNG. Thực tế cho thấy, có ngƣời ghiền món này đến độ răng long đầu bạc vẫn còn ăn, có ngƣời chỉ một đôi lần là dẹp lò, đổ bột. Do đó, phải xác định cụ thể, rõ ràng, rằng bạn chỉ tính nếm thử cho vui hay nghiêm túc nấu bánh! Hãy cẩn thận vì bạn sẽ bị bỏng đấy!! BÁU VẬT Để nhận thức giá trị của một tháng Hăy hỏi ngƣời mẹ sinh con chƣa đầy tháng tuổi. Để nhận thức giá trị của một tuần Hăy hỏi biên tập viên báo tuần. Để nhận thức giá trị của một giờ Hăy hỏi những ngƣời yêu nhau đang chờ cuộc hẹn. Để nhận thức đƣợc giá trị của một phúc Hăy hỏi ngƣời vừa trể một chuyến xe. Để nhận thức đƣợc giá trị một giây Hăy hỏi ngƣời vừa trải qua một tai nạn trong gang tấc. Để nhận thức giá trị của một sao Hăy hỏi ngƣời vận động viên vừa đoạt huy chƣơng vàng Olympic. Hăy trân trọng mỗi phúc giây bạn có Hôm qua là lịch sử Ngày mai la bí ẩn c ̣n đó Hôm nay là món quà mà chúng ta có đƣợc. Đó cũng là lƣ do tại sao chúng ta gọi nó là "hiện tại" BA VIÊN BI ĐỎ Trong suốt những năm khủng hoảng ở cái bang Idaho bé nhỏ nằm phía Đông Nam nƣớc Mỹ này, tôi thƣờng đến cửa hàng nhỏ của ông Miller để mua rau quả tƣơi. Thực phẩm và tiền bạc đều khan hiếm, nên đôi khi chúng tôi dùng hình thức đổi chác. Một hôm, khi ông Miller đang bỏ một ít khoai tây vào túi cho tôi, thì tôi nhìn thấy một cậu bé gầy gò, ăn mặc rách rƣới nhƣng khá sạch sẽ, đang nhìn giỏ đựng quả đậu xanh với ánh mắt đói khát. Tôi trả tiền xong liền đứng lại nghe cuộc nói chuyện giữa ông Miller và cậu bé ăn mặc rƣới kia.
  • 28. CN RHQ & CQ K53 - Chào Barry, cháu khỏe không? - Tiếng của ông Miller. - Chào ông Miller, cháu khỏe ạ! Cháu nghĩ đang ngắm giỏ quả đậu này. Trông chúng ngon thật đấy! - Chúng ngon lắm, Barry ạ ! Mẹ cháu khỏe không? - Cũng bình thƣờng ạ? Hình nhƣ mẹ cháu đang khỏe lên. - Tốt! Ta có thể giúp gì cho cháu nào? - Không ạ, thƣa ông. Cháu chỉ ngắm giỏ quả đậu thôi? - Cháu có muốn lấy một ít không? - Không ạ, thƣa ông. Cháu không có tiền trả đâu. - Đƣợc, cháu có gì để đổi nào? - Cháu? - Tiếng cậu bé ngập ngừng - Cháu chỉ có một viên bi cháu mới chơi thắng đƣợc thôi ạ ! - Thế à? Cho ta xem nào! - Đây, viên đẹp nhất đấy ạ ! - Nó màu xanh à... Nhƣng ta đang cần viên màu đỏ. Cháu có viên màu đỏ không? - Cháu không nhớ, để cháu xem... - Này, cháu đem giỏ đậu này về nhà đi và lần sau mang cho ta viên đỏ nhé! - Chắc chắn rồi, cảm ơn ông? * * * Có hai cậu bé nữa nhƣ thế ở làng này. Chúng nghèo lắm. Ông Jim nhà tôi cứ thích đổi chác, cho chúng quả đậu, táo, cà chua và những thứ khác. Cứ khi chúng giơ viên bi màu xanh ra, ông ấy lại bảo chúng cầm một ít rau quả về nhà và lần sau mang viên bi màu đỏ cho ông ấy. Vừa để chúng chịu mang rau quả về nhà ngay, vừa để chúng cảm thấy chúng thực sự đã làm gì cho để trao đổi, chứ không phải đƣợc cho không. Tôi thấy rất cảm phục ông Miller. Không lâu sau, tôi chuyển nhà, nhƣng câu chuyện về ông Miller, ngƣời nông dân nhân hậu ấy, thì tôi không bao giờ quên. Nhiều năm sau, lại có lần tôi quay về làng quê ở Idaho và rất buồn vì trong thời gian ở đó thì nghe tin ông Miller mất. Khi cùng vài ngƣời bạn cũ đến nhà ông Miller, tôi thấy ở đó có ba chàng trai trẻ, trông rất thành đạt. Họ đến gần bà Miller, ôm lấy bà và nói những lời an ủi. Rồi từng ngƣời một, họ đến bên ông Miller đang nằm đó, chạm những bàn tay nóng ấm của mình vào bàn tay lạnh lẽo của ông Miller và lau nƣớc mắt. Rồi tôi cũng lại gần bà Miller và nói rằng tôi vẫn nhớ câu chuyện về những viên bi ve ngày nào. Bà Milìer nói: - Ba chàng trai lúc nãy chính là những cậu bé ngày trƣớc, tôi kể với cô. Họ vừa nói với tôi là họ đã biết ơn ông Jim và những gì ông đã "đổi chác" cho họ biết chừng nào. Và cuối cùng, bây giờ, khi ông Jim không còn đòi họ đổi những viên bi màu nào nữa, thì họ quay lại để tỏ
  • 29. CN RHQ & CQ K53 lòng biết ơn ông ấy. Ông Jim luôn nghĩ mình là ngƣời giàu có nhất ở bang Idaho này với những viên bi ông có đƣợc. Rất nhẹ nhàng, bà Miller nhấc bàn tay của ông Jim lên. Dƣới bàn tay ông là ba viên bi đỏ, sáng bóng và trong veo. BÍ QUYẾT Tôi lấy chồng đã gần 40 năm. Tuổi tác làm cho Scott đẫy đà hơn. Từng là vận động viên marathon, giờ anh ấy chỉ có thể chậm rãi đi trong hành lang bệnh viện. Mái tóc anh thƣa dần, lƣng đã hơi còng xuống vì những năm tháng lao động vất vả. Thế nhƣng ánh mắt vừa dịu dàng vừa sôi nổi của Scott vẫn khiến tôi muốn kéo anh chạy ùa ra đồng cỏ, hệt nhƣ thủa chúng tôi còn trẻ. Khi ngƣời xung quanh hỏi tôi: "Điều gì khiến cho tình yêu của bạn kéo dài mãi mãi?", tôi thầm điểm qua trong óc những lý do nhƣ sự ràng buộc, cùng chia sẻ những mối quan tâm, không ích kỷ... Còn gì nữa nhỉ? Vui nhộn, ngạc nhiên. Thỉnh thoảng chúng tôi quay lại cái thời trẻ trung nghịch ngợm. Mới hôm qua, trong siêu thị, khách mua hàng tròn mắt khi thấy hai ông bà già (chúng tôi tự cho mình là nhƣ vậy) hùng hổ mua hàng nhƣ ăn cƣớp. Chẳng là chúng tôi chia đôi danh sách những món cần mua và cá độ xem ai mua xong trƣớc. Scott giành đƣợc giải thƣởng là một cây kem. Nhƣng mới ăn đƣợc mấy miếng thì bị bể mánh: "Ông già" láu cá đã đẩy xe tới chỗ khuất và nhờ mấy cô bán hàng trong siêu thị lựa hàng giùm. Tôi yêu Scott vì lúc nào anh cũng tặng tôi những điều ngạc nhiên. Ngày sinh nhật tôi năm nọ, vừa bƣớc chân về nhà tôi nhìn thấy mẩu giấy dán trên cửa ra vào. "Có tin nhắn quan trọng trong ngăn kéo bàn trang điểm của em. Hôn em". Mảnh giấy trong ngăn kéo viết: "Anh vội đi. Em nhớ mở tủ quần áo ngay kẻo hƣ hết đồ. Chìa khóa giấu dƣới thảm chùi chân trong bếp". Lo lắng không hiểu đã xảy ra chuyện gì, tôi hớt hãi tra khóa mở tủ. Scott! Diện một bộ đồ mới cứng, mồ hôi đầm đìa nhƣ tắm, chồng tôi đứng trong tủ, một tay cầm bó hoa tay kia cầm một cái ấm đun nƣớc điện làm quà! Giữa chúng tôi có sự hiểu biết. Tôi chẳng phàn nàn nếu thỉnh thoảng sau những trận bóng rổ, đám đàn ông rủ nhau làm vài vại bia. Anh cũng hiểu tại sao mỗi năm một lần, tôi giao con cái nhà cửa cho anh cai quản vài ngày để vƣợt vài trăm cây số tới chỗ mấy bà chị gái... tán gẫu cho sƣớng miệng. Ngoài việc cùng gánh vác những công việc gia đình, Scott cố chia sẻ với tôi cuộc sống tinh thần. Biết tôi thích tiểu thuyết tình cảm, Scott chịu khó tranh thủ những lúc ngồi trên máy bay giữa các chuyến công tác để đọc chúng. Tôi biết anh chỉ thích truyện trinh thám và rùng rợn thôi, nhƣng anh đã ép mình đọc tiểu thuyết tình cảm để tôi có ngƣời giãi bày, để tôi không cảm thấy đơn độc. Chúng tôi sẵn sàng tha thứ cho nhau. Anh không bao giờ cằn nhằn nếu tôi vì bực bội ở sở làm mà lỡ to tiếng ở nhà. Và khi anh thú thật là đã để thua lỗ trong khi dùng tiền tiết kiệm của
  • 30. CN RHQ & CQ K53 chúng tôi để đầu tƣ chứng khoán, tôi ôm hôn anh và nói: "Kệ nó. Dù sao cũng chỉ là tiền thôi mà, anh yêu". Làm nghề bác sĩ, cảnh chết chóc hàng ngày có thể làm cho con tim ngƣời ta chai đi, nhƣng điều này không xảy ra với Scott. Tuần trƣớc, anh đi làm về với ánh mắt buồn rầu. Sau bữa cơm tối, để anh chơi với các con một lát rồi tôi mới kéo anh xuống bếp. Sau một thoáng im lặng, Scott giải thích lý do. Hôm nay, anh đã chứng kiến một ngƣời chồng đứng cạnh vợ đang hấp hối trên giƣờng bệnh. Nhìn ngƣời chồng đau khổ vì bất lực, không thể cứu đƣợc vợ sau 40 năm chung sống, Scott cảm thấy bị dằn vặt. Nghe anh kể, tôi không cầm đƣợc nƣớc mắt. Tôi khóc vì thƣơng ngƣời đàn ông bất hạnh kia, tôi cũng khóc vì mừng rằng trái tim của ngƣời mà tôi yêu chƣa hề nguội lạnh. BOBSY Ngƣời mẹ trẻ 26 tuổi nhìn xuống đứa con đang bị bệnh bạch cầu đến giai đoạn chót. Mặc dù trái tim ngƣời mẹ tràn ngập đau khổ, cô vẫn có sự quả quyết mạnh mẽ. Nhƣ mọi cha mẹ khác, cô rất muốn con mình lớn lên và đạt đƣợc mọi ƣớc mơ của mình. Bây giờ thì chuyện đó không thể có đƣợc nữa. Bệnh bạch cầu không cho phép con cô thực hiện ƣớc mơ của mình. Nhƣng cô vẫn muốn tạo ra cho con một điều kỳ diệu. Cô nắm lấy tay con và hỏi "Bobsy, con có bao giờ nghĩ đến chuyện sẽ trở thành gì khi lớn lên không? Con có mơ ƣớc về điều mà con sẽ làm trong cuộc đời mình?" "Mẹ à, con vẫn ƣớc mơ sẽ trở thành lính cứu hỏa khi con lớn lên." Ngƣời mẹ mỉm cƣời "Hãy chờ xem chúng ta có thể làm cho ƣớc mơ đó trở thành sự thật hay không." Trong ngày hôm đó, cô đi đến đội cứu hoả khu vực cua Phoenix, Arizona. Ở đó cô gặp Lính cứu hoả Bob, ngƣời có trái tim lớn hơn cả thành phố Phoenix. Cô giải thích ƣớc mơ của con mình và xin cho con cô đƣợc đi một vòng trên xe cứu hỏa. Ngƣời lính cứu hỏa Bob nói "Xem này, chúng tôi có thể làm hơn thế nữa. Nếu cô có thể chuẩn bị cho con vào 7 giờ sáng thứ Tƣ, chúng tôi sẽ cho cậu bé trở thành lính cứu hỏa danh dự của cả ngày. Cậu bé có thể tới trạm cứu hỏa, ăn cùng chúng tôi, chạy cùng chúng tôi tới tất cả các vụ cứu hoả trong ngày. Và nếu cô cho chúng tôi kích cỡ của con cô, chúng tôi sẽ làm cho cậu bé một bộ đồng phục lính cứu hỏa dành riêng cho cậu, với một cái mũ cứu hỏa- không phải là đồ chơi- với phù hiệu lính cứu hoả Phoenix trên đó, một bộ áo nhựa màu vàng nhƣ của chúng tôi và ủng cao su. Tất cả đều đƣợc làm tại Phoenix nên chúng ta sẽ có rất nhanh thôi." Ba ngày sau ngƣời lính cứu hỏa Bob đến đón Bobsy, mặc cho cậu bộ đồng phục của lính cứu hỏa và đƣa cậu từ giƣờng bệnh đến chiếc xe cứu hỏa đang chờ. Bobsy ngồi ở ghế sau và giúp lái chiếc xe về đến trạm. Cậu bé cảm thấy nhƣ đang ở trên thiên đƣờng. Hôm đó có ba cú điện thoại gọi cứu hỏa và Bobsy tham dự cả ba cuộc xuất quân. Cậu đi trên một chiếc xe cứu hoả khác, một chiếc xe y tế, và cả trên chiếc xe của Chỉ huy lính cứu hỏa. Cậu còn đƣợc đài truyền hình địa phƣơng quay phim.