SlideShare a Scribd company logo
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 51 
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 52 
Lời Giới Thiệu
Hiện nay là thời đại văn minh khoa học, bàn về chuyện
nhân quả chẳng phải là mê tín lắm sao? Thật ra, vấn đề mà
khoa học nghiên cứu là những quan hệ nhân quả và quy luật
của giới tự nhiên, bất cứ một hiện tượng nào đều có quy luật
nhất định. Nhưng đằng sau nguyên nhân sâu xa của nhân
quả ấy thì khoa học thật khó mà giải thích, chứng minh
được đối với những hoạt động tinh thần, những điều bí ẩn
bên trong thế giới tâm linh, nhân quả của tiền kiếp hay hậu
kiếp. Vì thế, vấn đề này chỉ có thể dùng triết học và tôn giáo
để lý giải và xử lý.
Kinh Nhân Quả Ba Đời đã từng nói: “Dục tri tiền thế
nhân, kim sinh thụ giả thị, dục tri lai thế quả, kim sinh tác
giả thị” (Muốn biết nhân đời trước, xem quả hưởng đời này,
muốn biết quả tương lai, xét nhân gieo hiện tại). Điều này
nói lên mối quan hệ chặt chẽ giữa kiếp trước, hiện tại và
kiếp sau mà quy luật của nó là tự làm tự chịu.
Thái Thượng Cảm Ứng Thiên đã từng nói: “Họa phúc
vô môn, duy nhân tự triệu, thiện ác chi báo, như ảnh tùy
hình”. Khi con người làm việc ác, vô tình đã gieo một hạt
giống, khi thời cơ chín mùi, điều kiện thích hợp thì nội cảm
ngoại ứng nhân quả lập tức hiệu nghiệm giống như bị ma sai
quỷ khiến vậy. Đúng với câu nói: “Thiện hữu thiện báo, ác
hữu ác báo”. Các nhà Nho cũng rất coi trọng nhân quả,
trong Kinh Dịch đã từng viết: “Tích thiện chi gia, tất hữu dư
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 53 
khánh, tích bất thiện chi gia, tất hữu dư ương”. (Thường
xuyên hành công đức, tích đức thì nhất định sau này sẽ được
phước báo; ngược lại, thường xuyên hành ác thì nhất định sẽ
gặp họa kiếp, tai ương).
Vào thời nhà Chu, vua Nghiêu, vua Thuấn dạy dân làng
trồng ngũ cốc, nuôi sống dân làng, công đức vô lượng, đến
con cháu đời thứ mười hai lại giúp nhân dân an cư lạc
nghiệp. Nam hữu phân, nữ hữu quy, vì thế sinh ra Chu Văn
Vương, Văn Vương sinh ra Võ Vương Chu Công, một họ
tam Thánh, không những phát dương Chu bang mà còn
truyền bá đạo thống văn hóa của Đông Thổ, lưu danh cho
đời. Ngược lại, Tần Thủy Hòang hùng bá thiên hạ, dùng
quân pháp để trị quốc mà giành lấy giang sơn nhưng sau
cùng cũng bị sụp đổ, hai mươi lăm người con của ông đều
bị mất mạng dưới tay họ Triệu, bị mang tiếng hôn quân,
suốt đời rửa không sạch tội. Đó chính là thiện ác của nhân
quả báo ứng, càng chứng minh được đạo lý sâu xa của đạo
lý định nghiệp bất diệt ấy.
Khảo cổ học ngày nay có thể được coi là một ngành tiêu
biểu nhất. Chẳng hạn sự phát hiện khủng long hóa thạch, thu
hút lòng say mê, kéo con người về với thời đại xa xưa, sinh
vật tồn tại và sinh sống lâu năm, lúc lại phát hiện xương hóa
thạch cách đây ba nghìn năm là hiện thân rõ ràng của nhân
quả cảm ứng thiên như thể có thể quyết định sự thịnh suy
cũng như thất bại của một vương triều. Mười năm gần đây,
ở những ngôi mộ khai quật lên ở Đại Lục xuất hiện những
giống cây trồng lâu năm nhưng vẫn có thể mọc rễ, đâm
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 54 
chồi, hoa lá xanh tốt. Không gian, thời gian xuyên suốt quy
luật nhân quả và quy luật của giới tự nhiên đều đáng tin cậy
và không thể hoài nghi.
Thật ra, những chặng đường lịch sử của nhân loại có thể
coi là những mẫu chuyện nhân quả. Chẳng qua vì mắt con
người quá hạn hẹp, kiến thức còn nông cạn, nên cố lừa dối
chính mình, coi đó như một trò chơi trẻ con, thậm chí nhắm
mắt lại tưởng rằng không ai thấy, không ai nghe được!
Trong thời thời khắc khắc của mỗi chúng ta, nhân quả tuần
hòan vẫn không ngừng tiếp diễn cho dù con người có muốn
phủ nhận chúng.
Tác giả quyển sách là GS Ngô Cẩm Tiêu, người Triều
Châu, con trai thứ hai của ông Ngô Trường Cao (người đắc
quả vị Thanh Hòa Đại Tiên), sau khi cùng huynh trưởng là
ĐTS cầu được con đường Thiên Đạo không ngừng phát tâm
tu luyện, đi khắp nơi để khai mở Đạo, ông đã từng chứng
kiến sự nhiễu nhương của thời đại, sự suy đồi đạo đức, nhân
tâm của con người, đời sống nhân dân ngày một đói khổ,
phẩm giá không còn thuần phác như xưa, kẻ tham sân si,
người oán hận. Với tấm lòng từ bi, ông phát tâm bôn ba lặn
lội để tìm những câu chuyện nhân quả có thật. Sau khi được
xem xét, bình luận thì được chùa Linh Âm in ra thành sách
mang tên “Nhân quả thời đại khoa học”. Hy vọng qua
những mẫu chuyện này làm thức tỉnh lương tâm mọi người,
thường xuyên tu thân lập đức, hành thiện, không còn hành
nghề sát sinh, để tránh phải chịu nỗi đau đớn khôn lường
của quả báo luân hồi.
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 55 
Sách được in ấn tại đạo trường Linh Âm, được Thiên
Ân Sư Đức, Tiền Nhân đại đức khổ tâm giúp đỡ. Xin các vị
sau khi đọc qua hãy thật tâm phản tỉnh chính mình để đạt
đến thế giới thanh bình, hạnh phúc của thiên đường nhân
gian.
Trung Hoa Dân Quốc, tháng 4 năm 2002 Hội biên soạn
chùa Tam Hiệp Linh Âm
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 56 
ANH CẢ GIẾT HEO
Lễ Phật Đản tháng tư năm nay, tại Phật đường phía
Nam biên cương đất Thái đang giảng một tiết học: “Nhân
quả báo ứng và lục đạo luân hồi”, các vị thiện nam tín nữ
đều tham gia rất hăng hái, ban đêm ở lại tá túc Phật đường.
Vì thời gian còn sớm nên chúng tôi trò chuyện với nhau về
một số vấn đề liên quan đến Phật học thường thức. Vì kiến
thức còn nông cạn nên tôi còn nhiều vấn đề chưa thể giải
quyết được; nhất là có một cô đưa ra một vấn đề nan giải
khiến tôi nhất thời không thể giải đáp, thậm chí đến hôm
nay vẫn còn vướng mắc trong lòng.
Cô ấy khoảng bốn mươi tuổi, đối với nhân quả hoàn
toàn tin tưởng, tuyệt đối không hoài nghi. Trong lúc học cô
nghe được câu chuyện kể về người sát sanh, lúc lâm chung
đau đớn tội nghiệp chịu đủ mọi sự đau đớn giày vò đến lúc
tắt thở. Đó là một anh làm nghề giết heo, còn gọi là “Anh cả
giết heo”, thời trung niên mắc phải chứng nan y, không thể
chữa trị được, phải nằm trên giường suốt mấy tháng, thường
xuyên phát ra những tiếng kêu giống như heo. Con cái
không nhẫn tâm nhìn thấy cha phải chịu nỗi đau đớn cực
hình như thế, bèn van xin bác sĩ kê toa thuốc để cha sớm
ngày ra đi thanh thản nhưng bác sĩ không chịu “Lương y
như mẹ hiền, lẽ nào người mẹ lại giết con”. Hơn nữa làm
như vậy là phạm pháp. Sau cùng được vị lão tiền bối có
kinh nghiệm dạy họ chuẩn bị một con dao và một chén nước
trắng, giống như cách mà anh ấy giết heo vậy, để ở đầu
giường, không bao lâu người đó liền tắt thở, chấm dứt sự
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 57 
hành hạ bi thảm.
Vấn đề ở đây là: Mẹ của cô vì hoàn cảnh bần cùng phải
nuôi mười đứa con, từ ngày kết hôn đến nay đã hành nghề
sát sanh, giết vịt để làm vịt quay bán. Mỗi ngày chồng đi
bán, vợ ở nhà giết vịt và làm vịt quay. Vì bán đắc nên một
ngày phải giết khoảng ba mươi con vịt béo, cứ thế kéo dài
hơn ba mươi năm nay. Mãi cho đến khi hai đứa con gái xuất
giá, chồng qua đời mới nghe lời khuyên của con gái bỏ
nghề. Năm ngoái, mẹ cô bệnh suốt một năm. Từng chữa trị
ở khắp các bệnh viện lớn nhỏ có tiếng ở Thái Lan nhưng
cũng không khỏi bệnh. Bốn tháng trước, bác sĩ trả về nhà
dặn dò chuẩn bị hậu sự. Người Trung Quốc có tập quán là
ba mẹ lúc lâm chung phải được chết tại nhà của mình cho
yên tâm.
Khi được trả về nhà, bốn tháng qua bà đều trong trạng
thái hôn mê, có lúc tỉnh dậy như gặp phải chuyện gì đó
hoảng sợ, phát ra những tiếng kêu như vịt khiến con cái lo
lắng bi thương, bác sĩ không thể chữa trị được, chỉ còn cách
là phải nhờ vào Tiên Phật Thần Minh, cầu xin Ơn Trên
nhanh chóng tiếp dẫn bà ra đi để khỏi phải chịu sự giày vò
tàn khốc như thế này.
Gần đây có một hôm nhận được thông báo của bệnh
viện yêu cầu bệnh nhân tới kiểm tra, cắt thêm một lỗ nhỏ
trong cổ họng. Hai tuần sau đó về nhà, hiện nay đang nằm
mê man, có lúc phát ra những tiếng kêu như vịt.
Vấn đề ở chỗ: Cô ta có thể làm như câu chuyện “Anh cả
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 58 
giết heo” đã giảng hôm nay là chuẩn bị một con dao và một
chén nước để tiễn người mẹ ra đi thanh thản được không?
Câu phát biểu này khiến cho tôi giật mình toát cả mồ
hôi. Nói đến mẫu chuyện “Anh cả giết heo”, người ta muốn
nhấn mạnh đến tính hiện thực của nhân quả báo ứng, cảnh
tỉnh những kẻ hung tợn sát hại những sinh vật vô tội. Đối
với một số người làm nghề sát sanh, trong hoàn cảnh đó nên
chuyển nghề, như Phật đã từng nói: “Lấy mạng người ta để
nuôi mạng mình gọi là tà mạng”. Không ngờ chân lý đó lại
sống động hiệu nghiệm đến như vậy.
Một lúc không trả lời được câu hỏi đó có lúc tôi hối hận
vì đã kể chuyện này, chỉ biết khuyên cô: “Việc này hoàn
toàn không thể làm, chúng ta không thể nhẫn tâm nhìn thấy
cha mẹ tự sát, vô hình giống như tận tay giết hại cha mẹ
vậy”. Cô ấy nức nở hỏi tôi: “Thế thì còn phương pháp gì
khiến cho mẹ tôi hoặc sống hoặc chết chứ đừng phải chịu sự
giày vò đau đớn như vậy”.
Tôi rất đồng cảm, an ủi đôi lời, khuyên cô hãy phát
nguyện tài thí xây chùa, xây bệnh viện hoặc ăn chay trường
lấy công đức của mình hồi hướng cho mẹ, để mẹ cô có thể
tiêu oan giải nghiệp. Suốt đời cha mẹ không ngừng tạo
nghiệp cũng là vì nuôi sống con cái, vì con cái mà hy sinh
tất cả, thậm chí dù bị đày trong địa ngục trần gian hay dưới
địa phủ cha mẹ cũng chấp nhận. Vì thế con cái phải bù đắp
những tội lỗi của cha mẹ để báo đáp công ơn nuôi dưỡng
của Người. Tôi còn giải thích những điều hiếu đạo của
người làm con:
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 59 
o Tiểu hiếu: Phụng dưỡng cha mẹ, thích ăn gì thì cung
phụng đầy đủ.
o Trung hiếu: Thuận theo lời, theo ý của cha mẹ.
o Đại hiếu: Ngoài việc phụng dưỡng theo ý của cha mẹ
còn làm những việc ích nước lợi nhà đem tiếng thơm cho
cha mẹ.
o Đại đại hiếu: Ngoài việc thực hiện đầy đủ ba điều
hiếu trên còn phải biết tìm cách giúp cha mẹ tiêu oan giải
nghiệp, lúc còn sống không bị đày đoạ về thể xác, lúc chết
cũng không bị đày xuống lục đạo luân hồi, thoát khỏi cảnh
giới sinh tử.
Nghe xong cô ngậm ngùi nước mắt, làm lễ ra về. Giữa
tháng chín năm nay được Phật đường mời đến, tôi lại giảng
tiết học nhân quả, tối đến lại tá túc Phật đường một đêm.
Lúc đó, có một người nói với tôi một tin tức khiến tôi suốt
đời không thể quên. Thì ra giữa tháng tư năm nay tôi đã
giảng câu chuyện nhân quả, người hỏi tôi về mẹ của cô ấy vì
không nhẫn tâm nhìn thấy mẹ mình phải chịu sự giày vò về
thể xác, đau đớn về tinh thần, rốt cuộc đã học theo chuyện
“Anh cả giết heo”, lấy một con dao sắc và một chén nước
trắng lén lút đặt tại đầu giường mẹ nằm, rồi chạy ra sau bếp
quỳ khóc. Đến sáng, mẹ cô liền tắt thở. Cô ôm xác mẹ khóc
thảm thiết, tưởng chừng như muốn lấy một con dao tự sát
theo mẹ xuống suối vàng nhưng lại không đủ dũng khí.
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 60 
BÀ LÃO BÁN NÔNG CHÂN
Tại nơi bố thí chùa Phật, lần đầu tiên tôi gặp lại người
bạn cũ thời niên thiếu. Đó là bà lão bán “nông chân”.
“Nông chân”: là tên gọi một món ăn đặc sản của người
Thái được làm từ bột gạo xay nhuyễn, thêm ớt, nước dừa và
cá. Đó vốn là món ăn phụ của người Trung Hoa: “nông” có
nghĩa là “thức ăn phụ”, “chân” có nghĩa là thuộc về Trung
Quốc.
Mười mấy năm không gặp, bà lão nhìn thấy tôi liền
nhận ra ngay bởi vì lúc nhỏ tôi vốn là khách quen của bà. Bà
bán rất rẻ, một đĩa “nông chân” nóng hổi thêm một chút ớt
cay đến nỗi chảy cả nước mũi. Hồi trước bà còn trẻ, vừa lái
thuyền vừa rao: “nông chân đây! Nông chân nóng hổi đây!”.
Thật giống như những bài hát truyền thống của người phụ
nữ dân tộc ở tỉnh Quảng Tây Trung Quốc vậy.
Bà lão tuy chưa đầy sáu mươi tuổi nhưng xem ra thật
tiều tụy, dáng đi vừa lửng thửng vừa bất tiện. Vả lại, không
biết tự bao giờ lại mắc cái tật: cái đầu cứ lắc liên tục không
ngừng. Bất kể ngồi hay đứng, đi hay nói chuyện, cái đầu cứ
đưa đi đưa lại. Ngoại trừ buổi tối, còn lại hầu như lúc nào
cũng lắc, có lúc bị cơn chấn động làm tỉnh cả giấc ngủ. Xem
ra đây không phải là tật mà là bệnh.
Tôi cứ khuyên bà đừng khẩn trương khi nói chuyện, cái
đầu đừng lắc qua lắc lại. Bà cố kiềm chế nhưng cái đầu
dường như không theo sự điều khiển ấy: “Không được đâu,
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 61 
không được đâu!”. Tôi hỏi bà tại sao không đi khám bác sĩ
để xem là bệnh gì nhưng bà cứ lắc đầu trả lời: “Bà đã khám
không biết bao nhiêu là bác sĩ, bệnh viện giỏi nhất cũng đã
khám rồi, nhưng cũng không phát hiện ra mắc phải bệnh gì.
Thậm chí cũng đã hỏi Thần Minh nhưng tất cả đều vô
dụng”.
Tôi hỏi bà đã mắc chứng bệnh này từ lúc nào, hay là đã
mắc một chứng bệnh khác khiến bà bị nhiễm chứng lắc đầu?
Bà kể bà đã mắc chứng bệnh này hơn mười năm rồi. Lúc
mới phát bệnh đúng là bị nhiễm phong hàn, đầu óc choáng
váng như có ai dùng gậy đập vào; tỉnh lại liền thấy mơ mơ
hồ hồ, cái đầu từ đó tự nhiên lắc một cách thoải mái, cứ một
lúc lại phải lắc, dần dần tự nhiên lắc liên tục một cách khổ
sở, tưởng chừng như có ai gõ mạnh vào đầu vậy. Thật là đau
đớn và khó chịu đến nỗi nhiều khi muốn tự sát nhưng không
thành. Sau đó nản lòng không muốn buôn bán nữa, nhiều
lần theo người ta đến chùa bố thí, bệnh có đỡ hơn.
Bà lão dắt tôi đến một cây Bồ Đề thỏ thẻ với tôi rằng
chứng lắc đầu của bà có liên quan tới việc buôn bán “nông
chân”, nhờ tôi chuyển lời tới mọi người rằng: Bất cứ nghề gì
cũng có thể làm nhưng nhất thiết đừng buôn bán “nông
chân”.
Tôi cảm thấy rất kì lạ: chứng lắc đầu ấy thì có liên quan
gì tới việc bán “nông chân”, vả lại hiện nay ở Thái Lan vẫn
có rất nhiều người bán “nông chân”, ở đâu cũng thấy. “
Nông chân” không chỉ là món ăn phụ mà đã trở thành món
cao lương mỹ vị ở các nhà hàng lớn. Không chỉ người Thái
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 62 
thích ăn mà ngay cả những khách du lịch ngoại quốc cũng
thích, bởi lẽ vừa rẻ, vừa tiện lợi, vừa nóng, lại vừa thơm.
Nói chuyện phiếm cả nửa ngày, bà lão rốt cuộc cũng
giải thích cho tôi lý do không nên bán “nông chân”. Thì ra
là thế này: “Nông chân”vốn là thức ăn làm từ bột gạo xay
nhuyễn, điều đó không thành vấn đề; vấn đề ở chỗ nguyên
liệu phụ chủ yếu của nó là cá, trộn chung với ớt và nước dừa
giã cho đến khi nát nhừ.
Cá phải dùng loại cá còn sống, loại cá thích hợp nhất mà
mọi người muốn ăn là cá lác. Loại cá này cần phải bằm
nhuyễn, rút xương để tạo ra mùi vị thơm ngon cho món ăn.
Món ăn Thái ngoài món ăn nổi tiếng là “nông chân” còn có
một món nữa cũng dùng cá lác tươi roi rói để làm phụ liệu,
cá chết thì mất đi mùi vị thơm ngon. Trước tiên dùng gậy
đập vào đầu con cá còn sống, mổ bụng, rút xương. Nếu
không đập đầu nó chết thì không còn cách nào để mổ bụng
được.
Buôn bán phát đạt, bà lão mỗi ngày phải giết năm đến
bảy con cá, mỗi con nặng hai đến ba kí. Vả lại trước khi giết
nó phải dùng một cây gậy đập mạnh vào đầu, con cá giãy
giụa đành đạch rồi chết. Bà lão đã hành nghề này từ mười
bốn tuổi, cho đến khi năm mươi tuổi phát bệnh mới bỏ
nghề. Cả một đời hành nghề đập chết vô số các loại cá đến
nỗi đếm không xuể.
Người đời thường ngộ nhận một điều: cá tôm sinh ra và
lớn lên là để cho con người làm thức ăn, coi đó là hợp lý. Vì
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 63 
thế mà Tiên Triết Tăng đã từng nói: “Dục tri thế thượng đao
binh kiếp, nhĩ thính đồ môn dạ bán thanh” (Muốn biết kiếp
nạn đao binh trên thế gian, hãy nghe âm thanh giết mổ trong
đêm khuya). Bà lão mỗi ngày mỗi tháng mỗi năm đều
không ngừng đập chết những con cá, đã giết chết không biết
bao nhiêu chúng sinh vô tội. Những con cá trước khi chết,
nó vẫn ve vẩy đuôi, vẫn lắc lắc cái đầu, vẫn giãy giụa đành
đạch. Những con cá con tội nghiệp bị bà lão đập chết thật
tàn nhẫn. Con người làm việc gì thì tâm linh cũng theo đó
mà thành. Hành động và tâm linh nó luôn có liên quan mật
thiết với nhau. Bà lão mỗi ngày đều phải chứng kiến cái đầu
của những con cá run rẩy nên ý niệm cũng theo nó mà hợp
thành. Vì thế mà cái đầu của bà cùng với cái đầu của cá hợp
lại thành một.
Nghe xong những lời tâm sự của bà lão tôi càng cảm
thông cho hoàn cảnh của bà. Sinh ra trong một gia đình
nghèo khó lại không có học thức, chỉ biết dùng nghề sát sinh
để nuôi sống cả gia đình. Lâm vào tình cảnh này, tôi cũng
không biết an ủi bà ra sao, chỉ biết nhắc lại câu nói của cổ
nhân: “Con người gieo giống nào, gặt quả ấy, làm việc tốt
thì bản tính tốt, làm việc xấu thì bản tính trở nên xấu”. Con
người hiện nay đang bị mê muội bởi vật chất hồng trần, kẻ
đua đòi, kẻ tham lam, kẻ sát hại, nổi giận lên làm tổn hại
tâm can thì làm sao mà không mắc bệnh được chứ! Bởi vì
con người một khi có lòng tham, tâm sẽ cảm thấy phiền não,
phiền não là căn nguyên của bệnh lý, nhất là những kẻ sát
sinh, Phật gia gọi là tà mạng.
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 64 
Tôi kể rất nhiều câu chuyện nhân quả báo ứng cho bà
nghe và nói với bà: “Theo lý vì bà tàn sát quá nhiều sinh
linh nên đáng lẽ không thể sống thọ như thế. Kinh Phật đã
từng nói: phàm chúng sanh thích sát sanh sau này sẽ bị đọa
vào Tam Ác Đạo (Địa Ngục Đạo, Ngạ Quỷ Đạo, Súc Sinh
Đạo), lúc sống phải bị chết yểu”. Tôi khuyên bà hãy cố gắng
ăn chay trường và thường xuyên bố thí hành công tích đức,
nhằm giảm nhẹ những tội ác trước đây. Bà lão cũng rất ăn
năn, theo lời khuyên thành khẩn của tôi, cố gắng ăn chay
không ăn thịt, và cũng từ đó không còn khổ tâm vì cái
chứng lắc đầu của mình, bởi lẽ bà nhận ra rằng, đây chính là
sự trừng phạt hợp với luân lý làm người và cũng là hình
phạt nhẹ nhất rồi.
BỆNH CHÂN VOI
Gần đây có một lần, tôi đến công hội thảo dược ở miền
trung đất Thái để mở một cuộc hội nghị thường thức nói về
các loại dược thảo, chủ đề là các loại bệnh nhiệt đới thường
gặp, trong đó có đề cập đến “bệnh chân voi”. Người mắc
bệnh này có cái chân phù to như chân voi nên mới có tên
bệnh như thế. Đây vốn là một loại bệnh thường thấy ở Ấn
Độ. Một làng nhỏ ở Thái Lan trước đây cũng mắc phải
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 65 
chứng bệnh này. Nhưng đã được chính phủ khống chế, từ đó
về sau hiếm thấy người mắc phải bệnh này. Theo nhận định
của Sở Y Tế, người mắc phải bệnh này cần phải điều trị lâu
dài, hơn nữa chân không thể hồi phục lại như trước. Sau khi
bàn xong, chúng tôi liền giới thiệu cách phòng bệnh cũng
như cách chữa trị bằng thảo dược cho tất cả mọi người cùng
nghe.
Vào giờ nghỉ trưa, có vài hội viên hỏi tôi một số kiến
thức thảo dược và cách dùng thuốc. Đây vốn là việc thường
xuyên: Mỗi khi giảng xong một bài, những hội viên không
hiểu đều có thể đến hỏi để mở mang kiến thức. Tôi không
cảm thấy ái ngại, biết gì đáp đó, không biết thì không trả lời.
Trong số họ có một vị thanh niên, bảo tôi hãy đến nhà anh
để xem bệnh chân voi của cha mình và hỏi tôi có thể dùng
những bài thuốc đã được giới thiệu để điều trị cho cha mình
được không? Ở mảnh đất miền Trung ẩm ướt ấy, hiếm có
mấy ai mắc phải bệnh này thậm chí không có. Nhưng cha
của anh (Nãi Tố Sát) lại mắc chứng bệnh này. Điều đó khiến
tôi rất hiếu kỳ, liền lập tức theo anh ấy đến nhà xem.
Cha của anh Tố Sát, là người Thái gốc Hoa, có thể nói
thành thạo tiếng Triều Châu. Ông đã mắc phải chứng bệnh
này hơn chín năm. Trước đó vốn đã được điều trị ở bệnh
viện, sắp lành bệnh nhưng sau vì hoàn cảnh gia đình thay
đổi không thể điều trị được nên bệnh vẫn chưa khỏi. Sau khi
được Tố Sát giới thiệu, chúng tôi liền trò chuyện với nhau
bằng tiếng Triều Châu. Ông họ Thái, vốn làm nghề thu mua
đồ cũ. Trừ bàn chân phải sưng phù lên như voi còn tất cả
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 66 
các bộ phận khác đều bình thường, tinh thần đều rất minh
mẫn. Tôi hỏi ông đã từng sống ở phía Nam đất Thái chưa?
Ông ấy trả lời ông đã từng sống ở phía Nam Tổng Lý Phủ,
cạnh đồn điền cao su của một bà con thân thuộc. Ông hỏi lại
tôi làm sao biết ông đã từng sống ở phía Nam đất Thái. Tôi
trả lời: “Theo những tư liệu có liên quan, bệnh này vốn bắt
nguồn từ phía Nam nước Thái, những người sống ở những
vùng ẩm ướt dễ bị mắc phải”. Ngày nay, bệnh này có thể
điều trị khỏi bằng thảo dược nhưng phải qua một thời gian
khá dài. Tố Sát nghe thấy thảo dược có thể điều trị được liền
vội vàng xin tôi kê toa thuốc. Cha anh dường như không
quan tâm gì đến bệnh, thản nhiên nói với con: “Không cần
phải khẩn trương làm gì”.
Sau khi giải bày, tôi được biết ông ấy đã buông xuôi
việc điều trị, bảo đứa con đừng bận tâm về việc này và nói
rõ lý do từ bỏ việc điều trị bệnh.
Ông Thái thường ngày rất thích ăn thịt ngỗng. Vào mỗi
bữa cơm tối đều nhấm nháp nửa bình rượu và một con
ngỗng béo, một mình hưởng thụ hết ngày này qua ngày
khác. Cách đây mấy năm theo đoàn du lịch đến tỉnh Đông
Tam, Trung Quốc, thưởng thức món gấu trúc nướng, thật là
ngon tuyệt! Về đến đất Thái, không được thưởng thức món
ngon vật lạ chỉ có thể ăn thịt ngỗng hầm với thuốc, nhưng
lại cảm thấy thịt không còn ngon liền đổi sang ăn chân
ngỗng vì nghe nói chân ngỗng và chân gấu trúc đều có mùi
vị như nhau. Vì thế mỗi bữa ăn đều không thể thiếu chân
ngỗng và rượu.
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 67 
Sau đó được người ta giới thiệu một phương pháp chế
biến món ăn mới, không những giữ được mùi vị tươi ngon
của món ăn mà còn bổ khí dưỡng thần. Theo cách chế biến
chân ngỗng, ông chuẩn bị bốn miếng thép đóng thành cái
lồng rồi đem con ngỗng nhốt vào trong, sau đó nhóm lửa,
dùng lửa nhỏ từ từ làm chín, tấm thép dưới đáy cũng từ từ
nóng lên, nóng đến nỗi con ngỗng chân nhúng chân co nhảy
múa liên tục; khi đến độ cực nóng thì hai chân ngỗng hoàn
toàn tê liệt sưng tấy lên, nhảy nhót lung tung càng lúc càng
dữ dội, khóc lóc van xin thảm thiết, quỳ lạy xin tha mạng.
Thấy vậy ông Thái vẫn không chút động lòng, liền chặt đứt
đôi chân của con ngỗng nửa sống nửa chết. Con ngỗng đáng
thương dường như không thể chịu nỗi cơn đau cực độ nên
đã chết đi. Ông chỉ lo đến việc chặt da, mổ thịt chứ không
đoái hoài đến con ngỗng đang chết tức tưởi.
Theo lời nhận định của ông Thái: Con ngỗng sau khi đã
trải qua sự tra tấn tàn khóc, toàn thân máu dồn về hai chân
nên ăn rất ngon, giàu giá trị dinh dưỡng. Đáng tiếc con
ngỗng là do người khác nuôi, nếu do đích thân mình nuôi thì
càng ngon và bổ dưỡng hơn, có thể nuôi nó bằng các dược
thảo bổ dưỡng thì khi lớn lên thịt ngỗng lại càng bổ hơn,
ngon hơn đặc biệt sau khi đã trải qua thời kỳ luyện đan
(dùng lửa để dồn máu tập trung vào hai chân). Một ngày nếu
ăn được một đôi chân ngỗng luyện đan cùng sáu gam đương
quy, mười gam đương tâm, điền thất, kỉ tử thì tinh thần sẽ
trở nên minh mẫn, bồi bổ khí huyết. Nghe nói Từ Hy Thái
Hậu từ khi ăn món thịt ngỗng luyện đan mà trẻ mãi không
già, không sợ bệnh tật. Ông Thái cũng theo cách đó mà ăn
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 68 
chân ngỗng hơn nhiều năm qua.
Lúc mới mắc bệnh chân voi, ông Thái vô cùng hoảng
sợ, chạy xuôi chạy ngược để chữa trị. Sau đó trải qua một
thời gian điều trị ở bệnh viện Nhiệt Đới, đôi chân đã giảm
sáu bảy phần. Đến khi sắp khoẻ hẳn thì đột nhiên thuốc có
tác dụng phụ làm loét dạ dày. Chỉ có cách là ngừng điều trị
chân chuyển sang điều trị dạ dày. Sau khi đã điều trị dạ dày
hơn một năm lại tiếp tục điều trị bệnh chân voi, uống thuốc,
tiêm chích lại từ đầu. Xem ra cũng lành hết sáu bảy phần
nhưng lại có tác dụng phụ khiến cho hai bên đùi bị tê liệt.
Nghe nói vì chích thuốc quá nhiều nên buộc phải ngưng
điều trị bệnh chân voi, điều trị đùi trái trước. Sau hơn một
năm điều trị đùi trái, bệnh đã khoẻ hẳn, ông lại tiếp tục điều
trị bệnh chân voi. Khi bệnh tình đã lành đến sáu bảy phần
thì toàn thân lại bộc phát bệnh, cái đầu đau âm ĩ và ngứa
ngáy. Dù đã điều trị cả Đông Tây y nhưng bệnh tình vẫn
không hề thuyên giảm, mỗi ngày đều phải chịu đựng nỗi
đau đớn kịch liệt, dai dẳng 24 giờ, mỗi năm phải chịu nỗi
thống khổ đến 365 ngày. Cứ thế bị giày vò đau đớn thảm
thiết đến sáu năm. Có lúc đau đến nỗi ông muốn tự sát
nhưng nghĩ đến vợ hiền con thơ đành phải cắn răng chịu
đựng mà sống, sống mà tưởng chừng như đã chết.
Một đêm nọ, trong mơ ông thấy có một đàn ngỗng
không chân đến cắn ông. Ông giật mình tỉnh giấc, toàn thân
toát mồ hôi lạnh. Lúc này, ông mới hiểu ra rằng chứng bệnh
của ông lại có liên quan đến việc ăn chân ngỗng. Đem con
ngỗng còn sống nhốt vào trong lồng mà đốt thì thật tàn nhẫn
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 69 
biết bao! Khi nhìn đôi chân vừa đỏ vừa sưng của mình thì
thấy chẳng khác gì chân ngỗng khi bị đốt vậy. Ai ngờ đâu,
việc ăn chân ngỗng lại gây ra tội nghiệp lớn như vậy khiến
cho linh hồn của chúng phải đến đây đòi mạng. Báo ứng…
báo ứng…! Nhân quả báo ứng xảy đến nhanh như vậy. Từ
sáng tinh mơ, ông nhờ vợ đỡ ra ngoài trời hướng Tiên Phật
sám hối, thề nguyện: Từ nay trở đi nguyện không sát sanh,
thanh khẩu trường chay, phát tâm tu luyện. Vợ ông cũng
phát nguyện cùng ông trì chay. Ông vốn cũng đã đọc sách
kinh, nghĩ đến trong Lục Tổ Đàn Kinh có một đoạn sám hối
văn: “Đột ngộ đại thừa chân sám hối, trừ tà hành chính tức
vô tội” (chỉ cần thành tâm tu luyện, thật tâm sám hối thì mọi
tội lỗi sẽ sớm tiêu tan). Kỳ lạ thay! Từ khi hướng Tiên Phật
sám hối, lập nguyện, ngoại trừ cái chân phải còn sưng, còn
các bệnh khác từ từ không thuốc mà khỏi, cái chân voi cũng
bớt sưng bớt đau chỉ có đôi chút bất tiện.
Đến nay đã ba năm không uống thuốc điều trị, bởi ông
biết rằng đây chính là oan nghiệp đến đòi mạng. Tất cả đã
để lại cho đời một bài học quý giá: Chớ vì sự ngon miệng
của mình mà sát hại chúng sinh, tạo ác nghiệt cho mình để
rồi suốt đời không trả nổi phải trầm luân trong bể khổ.
Sau khi nghe ông Thái giải bày về câu chuyện chân voi
của mình, chúng tôi chạnh lòng nhớ tới một câu nói trong
Thái Thượng Cảm Ứng Thiên: “Họa phúc vô môn, duy
nhân tự triệu, thiện ác chi báo, như ảnh tuỳ hình” (Phúc hay
họa đều do con người định đoạt, thiện và ác luôn tuần hoàn
theo nhân quả báo ứng như hình với bóng vậy). Tôi chỉ biết
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 70 
khuyên ông hãy làm nhiều việc thiện, hành công lập đức,
chỉ có công đức mới có thể tiêu oan giải nghiệt. Khi oan
nghiệt trả hết thì bệnh tình sẽ tự nhiên khỏi.
BUÔN BÁN PHU QUÂN
Nếu không thấy tận mắt nghe tận tai, ai lại tin rằng
trong thế kỷ 21 văn minh khoa học lại xuất hiện việc buôn
bán phu quân.
Tại một thị trấn ở ngoại thành, một người mẹ góa phụ
sống cùng con dâu tên là Lý Dương Mai, chồng là một
thanh niên trẻ thành thật. Lúc kết hôn hai người mới mười
chín tuổi, mẹ chồng chỉ mới bốn mươi tuổi. Gia đình sống
bằng nghề rèn sắt. Từ nhỏ anh đã được cha nhắc nhở: “Công
việc nào cũng là nghề”, anh đã được cha dạy cho cái nghề
kiếm sống ấy. Năm anh lên mười lăm tuổi, cha anh đột
nhiên bị xe đụng chết, anh phải gánh vác công việc làm ăn
để nuôi mẹ. Hai mẹ con nương tựa nhau cần kiệm để dành
một ít tiền cho anh kết hôn.
Dương Mai từ khi gã cho nhà họ Đặng, ngoài phụ giúp
công việc làm ăn còn chăm nom nhà cửa. Cô làm khỏe hơn
cả anh chồng nữa. Lúc trước trong tiệm chỉ có vài mảnh
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 71 
thiếc, nhờ anh giúp cho người ta làm thùng nước mà giờ đây
trong nhà đã khang trang tiện nghi, có đầy đủ các dụng cụ,
cuộc sống trở nên sung túc hơn. Họ hàng ai cũng khen ngợi
về tài năng của cô. Kết hôn được bốn năm, Dương Mai
mang thai khiến cho không khí gia đình bỗng náo nhiệt, vui
mừng hẳn lên. Anh càng cố gắng nỗ lực làm việc để bồi
đắp, giữ vững mái ấm gia đình hạnh phúc.
Từ cổ chí kim, không có gì là thập toàn thập mỹ trên thế
gian này. Dương Mai từ khi làm dâu nhà họ Đặng, gia đình
bỗng khắm khá hẳn lên, công việc làm ăn ngày càng phát
đạt, mọi thứ đều suông sẻ nhưng sau đó có chút hiềm khích
với mẹ chồng, dần dần trở thành một trận chiến không đội
trời chung. Đúng như cổ nhân đã nói: “Mẹ chồng, nàng dâu
khó mà hợp nhau”.
Vốn dĩ mỗi thành viên trong nhà có thể vui vẻ quây
quần bên nhau, thưởng thức hơi ấm hạnh phúc của gia đình.
Ai ngờ đâu giữa mẹ chồng và nàng dâu lại xảy ra nhiều
chuyện cãi nhau. Chỉ là sự hiểu lầm nhỏ nhặt mà đâm ra
giận hờn, ghen tức khiến cho người chồng hai, ba ngày lại
phát bệnh. Con dâu Dương Mai đột nhiên lại mắc chứng
bệnh tâm lý biến thái, cô sợ mẹ chồng chiếm đoạt người
chồng của mình cho nên hai người luôn luôn đối nghịch.
Người mẹ đau khổ phiền não, cả cuộc đời lận đận dãi
nắng dầm mưa nuôi con khôn lớn, lo việc kết hôn cho con,
mà giờ đây phải đối đầu với đứa con dâu bất hiếu, cảm thấy
vô cùng đau khổ. Mỗi lần xảy ra cãi nhau lúc nào cũng là
đứa con dâu thắng. Vì thế, mỗi khi cảm thấy vô cùng uất ức,
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 72 
liền đến chùa ở huyện bên trò chuyện cùng mấy ni cô. Có
lúc muốn bỏ hết bụi trần theo ni cô mà tu đạo nhưng chẳng
mấy hôm lại trở về. Khi về tới nhà lại bị con dâu lãnh đạm
quát tháo: “Sao không ở chùa lại về đây làm chi? Để cho tai
tôi yên”. Người mẹ khốn khổ ấy giận dữ, chỉ biết dồn nén
trong lòng.
Một hôm, không biết xảy ra chuyện gì mà mẹ chồng
nàng dâu lại cãi nhau kịch liệt đến nỗi bà mẹ than thở nói:
“Cô quả là người vô lương tâm, không nghĩ đến nỗi khổ
cực, sự vất vả của mẹ đã nuôi chồng cô khôn lớn. Mười chín
năm nay, ta đã hao mòn tâm huyết sức lực, tốn biết bao
nhiêu tiền để nuôi chồng cô khôn lớn. Cô mới vào nhà này
không lâu, chiếm hết tài sản đã đành mà còn làm tội, làm
tình cái thân già này nữa. Thật là hỗn láo!”.
Cô con dâu không chờ bà mẹ nói hết liền xen vào: “Rốt
cuộc trong mười chín năm nay bà đã tốn bao nhiêu tiền”.
Bà mẹ buột miệng đáp lại: “Ít nhất phải tới hai trăm
ngàn xâu tiền”.
Người con dâu thẳng thắng trả lời: “Được! Tôi sẽ đưa
bà hai trăm ngàn xâu tiền để mua con bà”.
Người mẹ vô ý nói thế. Nhưng nào ngờ sau hai ngày, cô
con dâu liền đem hai trăm ngàn xâu tiền đưa cho mẹ chồng,
bắt bà ngày mai phải dọn tới chùa ngay. Nghe vậy, người
mẹ vô cùng phẫn nộ không biết xử trí ra sao, chính bà cũng
không ngờ đứa con dâu lại dùng thủ đoạn độc ác đến thế.
“Được! Mẹ sẽ đi đến chùa ngay”. Bà mẹ dọn đi mà nước
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 73 
mắt chan chứa trong lòng. Đúng như cổ nhân từng nói: “Lúc
chưa có con dâu con trai là con của mẹ, khi có con dâu rồi
con trai là con của con dâu”.
Người chồng vốn là một người con có hiếu. Hôm đó
anh ra ngoài làm ăn đến khuya mới về, nghe nói mẹ đã cầm
hai trăm xâu tiền dọn đến chùa, đùng đùng nổi giận nhưng
không thể làm gì được, chỉ biết nhốt mình trong phòng,
không nói chuyện, không ăn cơm. Hôm sau anh đến chùa
thấy mẹ liền ôm mẹ khóc nức nở. Người mẹ quyết định
dùng cả số tiền ấy quyên góp cho chùa. Từ đó anh ở lại
chùa, cô đơn một mình, tối đến chỉ biết làm bạn với ngọn
lửa hồng. Anh không muốn về, cả đêm chỉ biết ngồi uống
rượu giải sầu.
Mấy năm gần đây, ở ngoại ô BăngKok phát triển nhanh
chóng, đặc biệt là xây dựng khu công nghiệp ngoại thành.
Nơi anh ở là một thị trấn nhỏ, từ khi mấy công xưởng mọc
lên thì không khí nơi đây náo nhiệt hẳn ra, theo sau là những
nơi vui chơi giải trí. Trong số những nơi ấy có một quán
rượu nổi tiếng. Bà chủ quán quen biết anh khi đến tiệm anh
mua đồ. Những lúc đau khổ buồn bã, anh luôn đến quán
rượu của bà để uống rượu giải sầu. Bà chủ xem ra đã ba
mươi tuổi nhưng còn môi son má phấn, yểu điệu, tỏ vẻ đồng
cảm với anh. Từ đó, hai người trở nên thân mật, nảy sinh
tình cảm.
Ở trong thị trấn nhỏ ấy, tiếng lành đồn gần tiếng dữ đồn
xa. Chuyện anh và bà chủ quán cuối cùng cũng lọt vào tai
Dương Mai. Người vợ nổi giận lôi đình liền tìm đến quán
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 74 
rượu. Lúc đầu bà chủ cũng thừa nhận có tình ý với anh
nhưng sau đó né tránh. Hai người tranh cãi với nhau, lúc thì
ở nơi công cộng, lúc thì ở quán rượu, Dương Mai luôn
miệng chửi bới cô bán rượu và tức giận nói: “Cô thật tàn
nhẫn, tôi đã tốn biết bao công sức mới mua anh ấy về từ tay
bà mụ đó. Cô là ai? Dọn đến đây không lâu mà dám giở trò
hồ ly cướp bắt chồng ta hả?”. Chủ quán rượu nói: “Rốt cuộc
cô đã tốn bao nhiêu tiền để mua anh ấy”.
Dương Mai trả lời: “Lúc trước là hai trăm ngàn xâu tiền
nhưng bây giờ đã là bốn trăm ngàn xâu”.
Bà chủ quán nói bằng giọng dứt khoát: “Được! Bây giờ
tôi đưa bà bốn trăm ngàn xâu tiền mua anh ấy về”. Nói
xong, cô liền chạy vào phòng lấy tờ chi phiếu bốn trăm ngàn
đưa cho Dương Mai.
Dương Mai một lúc sững sờ, cô hoàn toàn không ngờ
đến thủ đoạn ấy, chỉ biết cầm tiền ra về. Từ nay trở đi, cô sẽ
không còn chồng nữa, trong lòng đột nhiên nhớ tới chuyện
cũ. Lúc trước cô dùng hai trăm ngàn xâu tiền để bắt mẹ
chồng dọn đến chùa ở. Chưa đầy hai năm sau người ta cũng
dùng thủ đoạn như thế để bắt ép cô. Đúng như hòa thượng
đã từng nói: “Thái Lan là đất Phật, nhân quả báo ứng diễn ra
thật nhanh chóng”. Tuy Dương Mai đã có trong tay bốn
mươi ngàn xâu tiền nhưng mọi người trong thị trấn đều biết
đến câu chuyện buôn bán phu quân của cô.
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 75 
CÂU CHUYỆN VỀ ANH BIÊN TẬP VIÊN
Một người mở một tòa soạn báo nhỏ tên là Từ Ô Mục ai
cũng gọi anh là “anh Mục”. Anh Mục là chủ tòa báo, tự
mình đảm trách việc biên tập, phóng viên, in ấn, phát hành
và quảng cáo. Tình trạng này thường gặp ở Thái Lan bởi vì
các tờ báo mỗi tháng chỉ phát hành hai lần, cùng với ngày
Nhà nước xổ số. Anh Mục là người rất nhiệt tình dốc tâm vì
lợi ích của xã hội mà phục vụ nên được mọi người quý mến,
thậm chí được sự tín nhiệm của nhân viên Nhà Nước, vì thế
lần ra báo nào cũng đảm bảo số lượng nhiều.
Có một năm, thị trấn mà anh Mục đang sống có một
ngôi chùa Phật, chủ trì và hòa thượng trong chùa quyết định
xây một bức tượng cao lớn hướng ra ngoài trời. Nhân dân
trong thành ai ấy đều góp tiền góp của, hy vọng bức tượng
ấy sớm được hoàn thành. Lúc đó anh Mục, ông chủ tòa soạn
nổi tiếng, không biết vì lý do gì mà đột nhiên đề lên mấy
chữ công kích, huỷ báng chùa Phật, coi bức tượng Phật lớn
ấy là bức tượng ma, tiếng Thái phát âm là “rơ sưa”.
“Rơ sưa” không hoàn toàn có ý nghĩa là tà quỷ yêu ma,
mà nó còn có ý nghĩa là lớn, cao to đến nỗi không thể tả
xiết, ở chùa người ta gọi là ma quỷ, ma có Phật ma ở trước
cổng chùa, cứ thế huỷ báng chùa. Mọi người nghe nói đều
cho là xây tượng ma. Đây là một thái độ bất kính. Thậm chí
tờ báo còn nói rõ: Sau sự kiện xây tượng ma, mọi người
phải đề phòng thiên tai, địch họa. Sự kiện này càng khiến
cho chủ trì cùng các tín đồ Phật giáo phẫn nộ, không hiểu đã
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 76 
kết oán gì mà huỷ báng Phật tồi tệ như thế.
Ngôi chùa vốn được xây trên núi hoàn toàn không
quyên góp bên ngoài, chỉ có những tín đồ tự nguyện quyên
tiền trợ giúp. Trước đây nhà chùa cùng với tòa soạn chưa hề
có mâu thuẫn gì, vả lại anh Mục và chủ trì đã từng biết nhau
nhưng lần này xây tượng Phật, anh không những không ủng
hộ mà còn huỷ báng công kích, luôn miệng nói rằng tượng
Phật là hạo kiếp của thời mạt kiếp. Điều đó làm náo động
toàn phủ khiến cho mọi người đều cho là chùa đang xây
tượng ma.
Việc anh huỷ báng quá đáng như thế khiến cho mối
quan hệ giữa anh và chùa Phật có một sự rạn nứt. Trong
chùa có vị Bồ đại sư, vốn là vị cao tăng nhẫn nhục thâm
hậu, lúc đầu còn mỉm cười thờ ơ trước sự huỷ báng của tòa
soạn. Nhưng sau đó tất cả những tín đồ Phật giáo đều cho là
tòa soạn hiếp người quá đáng, ỷ thế lực hiếp đáp Phật Tổ,
huỷ báng Thánh Hiền, liền đến yêu cầu chủ trì kiện cáo tòa
soạn vì tội miễu thị Phật giáo, khinh thường người xuất gia.
Lão hòa thượng lên tận tòa án để kiện tổng biên tập. Tin
tức này nhanh chóng lan rộng khắp các tỉnh thành, tòa báo
vốn truy tìm tin tức mới thì giờ đây chính nó lại trở thành tin
tức nóng bổng khiến cho mọi người phải quan tâm. Ở các
quán trà tiệm rượu, mọi người đều bàn tán xôn xao, ai cũng
coi việc này rất lạ làm náo động cả thành, thậm chí có người
dùng nó để đánh cuộc xem ai thắng trong vụ kiện. Người
khác thì cho là lão hòa thượng đại biểu Phật Tổ, quan tòa sẽ
đứng về phía hòa thượng, bởi lẽ đất Thái là đất Phật; cũng
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 77 
có người nghĩ anh Mục quyền cao chức trọng, quan tòa sẽ
bênh vực, vả lại anh Mục trước khi trở thành biên tập cũng
xuất thân từ nghề luật sư.
Lão hòa thượng hoàn toàn không có luật sư biện hộ, ông
phải trình đơn kiện để quan tòa tham khảo. Vì Viện Kiểm
Sát và quan tòa vô cùng kính trọng lão hòa thượng, đồng
thời cũng là bạn giao hữu với anh Mục nên có ý muốn giải
hòa. Một bên là hòa thượng, một bên là danh nhân. Cả hai
đều được mọi người kính trọng khiến quan tòa thật khó xử,
liền mời hai vị đến công đường đối chấp.
Anh Mục tuy đã làm nghề luật sư nhưng lần này vẫn
phải mời một vị luật sư danh tiếng để biện hộ. Vào ngày ra
tòa ai nấy đều đứng ở trước xem, đông nghẹt đến nổi phá kỷ
lục cao nhất từ khi mở tòa đến nay, họ phải xếp hàng ở
trước hành lang để xem.
Viện kiểm sát sau khi đọc tờ báo và đơn kiện tụng của
hòa thượng, liền hỏi luật sư của bị cáo có điều gì để biện hộ
không? Luật sư bị cáo hoàn toàn nắm rõ vụ kiện liền giải
thích một cách khéo léo rằng: chữ “ma” (tiếng Thái gọi là
“rơ sưa”) là để chỉ tượng Phật lớn chứ không có nghĩa là
“ma quỷ” như trong tiếng Anh vậy. Báo chí nói ở đây là xây
dựng tượng Phật lớn, cả thành phố sắp gặp họa kiếp, tất cả
đều là ý tốt. Nếu như nền móng và tượng Phật xây không
được kiên cố thì sẽ gặp tai họa, dân trong thành sẽ bị thiệt
hại, đó cũng đều là ý tốt muốn chùa cảnh giác, cẩn thận.
Một trận cuồng phong bão táp như thế, vậy mà chỉ bằng
những lời hay ý đẹp đã dập tắt lòng hận thù bốc lửa giữa họ.
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 78 
Quan tòa chờ hai bên hòa giải, bảo anh Mục xin lỗi hòa
thượng đồng thời nói với hòa thượng vì lòng từ bi của Phật
Tổ mà rộng lòng tha thứ. Lúc đầu hòa thượng còn chút cố
chấp nhưng sau đó vì lòng hữu nghị và sự khuyên giải của
xã hội mà bỏ qua chuyện này.
Câu chuyện giữa anh Mục và hòa thượng trải qua một
trận tranh cãi quyết liệt, cuối cùng cũng kết thúc, làm cho
một số người thất vọng.
Nhưng câu chuyện không dừng lại ở đó mà nó được tiếp
diễn bằng một sự việc kì lạ, khiến mọi người ai nấy đều
kinh ngạc.
Anh Mục và người vợ cùng tuổi (39 tuổi) có hai đứa bé
trai và một bé gái.Nhưng điều kỳ lạ đã xảy ra, vợ anh lại
sinh ra một đứa bé trai sáu ngón. Việc nuôi con, sinh con là
trách nhiệm của hai vợ chồng. Tuy cách mười năm mới
mang thai có chút e ngại nhưng vẫn là lẽ thường vì tuổi tác
của họ vẫn còn trẻ. Chỉ có điều là chuyện lạ đã xảy ra: Tuy
sản phụ và thai nhi đều bình an vô sự, bé trai đều bình
thường khoẻ mạnh, nhưng có ba vết nhăn trên trán, hai hàng
lông mày đỏ nhô ra phía trước, khuôn mặt dẹp dẹp vuông
vuông cùng với cái miệng to tướng trông giống hệt như một
con quỷ, nhìn kỹ càng giống với con quỷ phía sau chùa. Y tá
hộ sinh giật mình đến tái cả mặt. Tất cả bác sĩ, y tá đều vây
xung quanh nhìn, mọi người đều không thể tin rằng con
người lại có thể sinh ra đứa thai nhi như thế, đáng lẽ phải
xuất thân từ ma quỷ. Nhưng sự thật vẫn là sự thật, cuối cùng
cũng phải đem về nuôi.
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 79 
Nghe tin vợ anh Mục sinh ra một quái thai, đã chấn
động cả bệnh viện và lan truyền ra ngoài, ai nấy đều đến
xem, xem xong lại bàn luận, truy tìm căn nguyên. Căn
nguyên chính là chỗ: Mấy năm trước, anh Mục đã dùng ngòi
bút sắc bén huỷ báng tượng Phật, coi đó là xây tượng ma,
lão hòa thượng cũng không có cách giải quyết. Tuy thời
gian trôi qua đã lâu nhưng ma quỷ cứ theo sát anh, đầu thai
vào nhà anh. Mỗi ngày đều có hàng ngàn người đến xem,
náo loạn khiến cho hai vợ chồng tinh thần sa sút, đau khổ
cực độ, chỉ muốn dọn nhà đi nơi khác. Nhưng dọn nhà
không bao lâu lại có người biết đến, lại đến xem. Thậm chí
các chương trình truyền hình quốc tế cũng muốn đến để
quay phim chụp hình.
Đứa bé mỗi ngày một lớn khôn, cái miệng to tướng và
một cặp lông mày đỏ ngày một hiện lên giống hệt như quỷ,
nhưng kỳ dị thay răng của em ngày một nhọn hoắc trước
tiên là răng nanh, dài đến tận môi. Trước tình cảnh ấy, anh
Mục không thể không thừa nhận nhân quả báo ứng của
mình, mấy lần muốn đầu độc chết con nhưng sau đó nghĩ lại
dù sao đi chăng nữa cũng là máu mủ ruột thịt, chỉ biết dọn
nhà tới, dọn nhà lui. Sau đó được một bác sĩ hoàng gia tiếp
nhận điều trị phẫu thuật, đã cắt bỏ hai chiếc răng nanh nhọn
nhưng vẫn không thể nào làm mất đi vết sẹo và cái miệng to
ấy.
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 80 
CHUYỂN KIẾP THÀNH CHÓ
Kinh sách Phật giáo thường đề cập đến luân hồi:
“Người chuyển kiếp thành súc sanh, súc sanh chuyển kiếp
thành người”. Người đời xem đó là sự sáng tạo của tôn giáo
và coi đó là mê tín. Nếu như không phải đích thân trải qua,
chính mắt nhìn thấy cũng không thể tin được những chuyện
luân hồi lại xảy ra trong thế giới văn minh khoa học tiến bộ
như vậy.
Đầu năm, tôi đến “Bồ Mộc Khánh Hội”, tại tiệm chay
gặp chị Mập và con chị. Vì đã ba, bốn năm nay không gặp,
cảm thấy có rất nhiều chuyện để nói, nên chúng tôi vừa ăn
vừa trò chuyện với nhau. Chị hỏi tôi còn nhớ má Liên hay
không (gọi là má Liên là vì trong nhóm, má là người cao
tuổi nhất). Chúng tôi (khoảng mười mấy người) rất thích
đến các ngôi chùa cổ viếng thăm các vị hòa thượng nên hay
gọi là nhóm phỏng vấn Đạo. Về sau, trong nhóm ai cũng lo
sự nghiệp làm ăn nên cũng tan rã hết. Hôm nay chị Mập
nhắc tới tôi mới nhớ lại một phụ nữ khoảng sáu mươi tuổi
tên Ngọc Liên, miệng hay chửi thề nhưng tâm lại rất tốt. Vì
con cái lớn hết nên cứ các chùa có khánh hội, má liền theo
phụ trách bếp núc trong chùa. Nhiều năm không gặp, có
người ngỡ má đã chết. Chị Mập nói, má thật sự đã chết rồi
nhưng hiện tại má đang chuyển kiếp thành một con chó.
Đây là một câu chuyện truyền kỳ thiên cổ, chị Mập thấy
tôi lòng đầy nghi ngờ nên vội hẹn thứ bảy này gặp nhau ở
bên cạnh trường Đại học Pháp Chính, rồi cùng nhau đi
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 81 
Hồng Tổng Phủ thăm má Liên. Chị Mập mua một gói “nông
tiết” (một món chiên dùng nếp trộn chung với dừa và đường
gói lại trong lá sen). Chị nói má Liên rất thích ăn loại bánh
này, mỗi lần đi là phải mua một ít cho má. Thật kỳ lạ, má
Liên lúc còn sống rất thích ăn bánh này, chết đi chuyển kiếp
thành chó vẫn thích ăn bánh này. Chị Mập vừa lái xe vừa
thuật lại câu chuyện chuyển kiếp thành chó của má Liên cho
tôi nghe.
Thì ra sau khi nhóm phỏng vấn đạo của chúng tôi giải
tán, má Liên vì không hòa hợp được với con cái, lại có tay
nghề nấu bếp giỏi nên ở lại chùa Hồng Tổng Phủ để giúp
việc nấu bếp. Vì chùa nổi tiếng là “thiền tông tự viện”, mỗi
ngày đều có rất nhiều người đến. Má Liên lúc mới đến cũng
tập ngồi thiền nhưng bị người ta chê là “hoạt tử nhân”. Tức
quá, má không ngồi thiền nữa mà chuyển sang làm việc bếp
núc.
Một hôm, má phát hiện gần đây thường hay bị mất thịt
cá. Âm thầm điều tra, thì ra là một con chó thường hay ăn
trộm miếng thịt hay cá. Má vô cùng phẫn nộ, thì ra số thịt bị
mất mỗi ngày đều do con chó này gây nên. Thế là má chuẩn
bị dạy cho nó một bài học. Thật ra má Liên cũng không phải
là người độc ác gì nhưng hôm nay bị một tà niệm ức chế,
vừa thấy con chó tha đồ ăn, hai mắt má trợn lên không tìm
thấy vật gì để đánh chó, thấy một nồi nước đang sôi sùng
sục, liền lấy tạt vào nó. Con chó thét lên một tiếng kêu thảm
thiết, nhả ngay miếng thịt trong miệng, đau đớn lăn lộn dưới
đất, kêu rên thảm thiết đến nỗi làm kinh động cả nhà bếp. Ai
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 82 
nấy đều không nhẫn tâm xem. Má Liên cũng cảm thấy mình
hơi quá đáng, quá tàn nhẫn.
Má Liên theo sau con chó đang bò lê lết tới một chỗ
hoang vắng, con chó không chịu nổi, ngất đi. Bên trong đó
là một con chó cái què chân, đang mang thai. Thì ra mỗi
ngày con chó ăn trộm cá thịt là để nuôi con chó này. Có lẽ là
mẹ của nó chăng? Hiểu được sự tình, má Liên xúc động
không cầm được hai dòng nước mắt lửng thửng ra về.
Má Liên vì muốn bù đắp lại tội lỗi của mình nên mỗi
ngày đều dành một phần cơm để nuôi hai con chó què chân
này. Chẳng mấy hôm, con chó vì không chịu được nỗi đau
đớn của vết bỏng mà chết đi, để lại con chó mẹ mang thai
rên rỉ bi ai một mình. Từ đó tinh thần của má Liên ngày một
sa sút, không còn lớn tiếng như trước nữa, trở thành người
trầm lặng ít nói.
Qua mấy hôm, trong chùa có đoàn bố thí đến, trong nhà
bếp má Liên là người chịu cực nhất. Vì là chùa làng quê nên
sáng sớm má phải thức dậy để nhóm lửa. Không biết là ngủ
chưa đủ giấc hay gặp tà gì mà má bất cẩn, ở trên cao trượt
chân đạp xuống ván gỗ té vào nồi nước sôi. Người nấu nước
sôi nhanh chân lẹ tay đẩy má Liên sang một bên nhưng cả
nồi nước sôi nghiêng đổ sấp lên người má ướt cả nửa thân.
Được đưa vào bệnh viện cấp cứu, ba hôm sau má mất.
Má Liên ra đi, chuyện kỳ lạ là con chó què chân mang
thai cũng tới kỳ sinh nở, sinh được sáu con chó con khỏe
mạnh, biết tự tìm thố ăn. Trong số đó, có một con chó bông
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 83 
chân dài nên được gọi là ni cô, được chăm sóc đặc biệt.
Người ta đồn là má Liên đã chuyển thế. Lúc đầu mọi người
cứ cho là hòa thượng nói đùa khi kêu con chó là má Liên.
Con chó thường theo vị hòa thượng đi hóa duyên, miệng có
thể cắn thố ăn, và trụ trì không bao giờ dám đụng vào da nó.
Con chó giao thố ăn cho trụ trì giống hệt như cô gái đang
dâng hiến đồ cho hòa thượng vậy. Dùng một cái khăn để
dưới đất rồi để thố ăn, nó không bao giờ dám đụng vào áo
cà sa của hòa thượng, sớm tối tụng kinh cũng đều quỳ nghe.
Do đó ai cũng tin là má Liên chuyển kiếp.
Chúng tôi đến chùa, “má Liên” xa xa nhìn thấy, nhận ra
được chiếc xe hơi của chị mập vẫy đuôi vui mừng đón tiếp,
nhưng đối với tôi, “má Liên” như là một người bạn quá cố
của mình, hai chân trước đưa lên đùi tôi, khiến tôi không
cầm được hai dòng nước mắt, tim tôi đau xót vô cùng, buộc
miệng thốt lên một tiếng “má Liên” nghẹn ngào nước mắt,
còn chị Mập thì ôm lấy nó đi vào chùa.
Trong suốt cuộc nói chuyện về “má Liên”, con chó cứ
vểnh tai lắng nghe. Chị Mập mở “nông tiết” ra đổ vào tô
đưa cho “má” ăn, nhưng nó không dám ăn. Sau cùng tôi nói:
“Nhân quả người nào người đó liễu, má gây ác nghiệt nên
đầu thai làm chó nhưng cũng hữu duyên thay, chỉ cần linh
tính không mê muội cứ theo cao tăng tu hành sớm tối nghe
tụng kinh sám hối, tu đến mãn nghiệp rồi trở thành người
thôi, xin má đừng bi thương làm gì nữa”. Kỳ lạ thay, nghe
xong, “má Liên” liền ăn hết nông tiết, tiễn chúng tôi lên xe
xong, “má” còn vẫy vẫy đuôi.
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 84 
CÔ BA ĂN CHAY
Cô Ba gọi điện cho tôi nhiều lần bảo tôi đến nhà bàn
chuyện. Gần đây, tôi được dịp đi du lịch trong và ngoài
nước nên rất hiếm có thời gian ở nhà. Mãi cho tới nay tôi
mới có thời gian thăm cô Ba. Sở dĩ cô Ba tìm gặp tôi gấp vì
muốn thảo luận một số vấn đề về việc ăn chay. Thì ra năm
ngoái cô đã tham dự tuần lễ ăn chay kỳ ở Cửu Hoàng Thắng
Hội, có lập nguyện thanh khẩu trường chay. Tôi cũng không
tin và cho là cô đang đùa cợt. Tôi rất hiểu cá tính của cô, tuy
đã ngoài năm mươi nhưng vẫn rất bận việc làm ăn. Mỗi năm
ăn được mấy ngày chay trong tháng chín là đã khó nhưng
nay lại tuyên bố từ bỏ cái thói quen ăn tạp ấy khiến cho
người ta khó có thể tin. Cô Ba dường như hiểu tôi nên
thường xuyên lấy tư cách là trưởng bối khuyên nhủ giảng
dạy. Sở dĩ lần này cô quyết định không ăn thịt là do rất
nhiều nguyên nhân. Cô hỏi tôi một số kiến thức về vấn đề
ăn chay. Cô Ba ở trong thị trấn này có địa vị không thấp
cũng không cao, có thể coi là một nhà lãnh đạo tài ba xuất
chúng. Cô có cá tính là dám nói, dám làm, dám ăn, dám
tham gia vào các công tác xã hội, nên được mọi người kính
trọng. Tuy đã hơn năm mươi tuổi những vẫn chưa kết hôn,
sống cùng với anh và chị dâu.
Thái độ dám nói, dám làm ấy không có gì đáng chê
trách. Vấn đề ở đây là việc dám ăn, ai nấy đều biết rõ cô đã
từng ăn não khỉ, chuột sống. Dám nghĩ, dám làm, dám nói
thì đã đành nhưng về việc dám ăn, vì chúng tôi là hậu bối
nên không dám khuyên cô. Khi được hỏi về những vấn đề
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 85 
liên quan đến việc ăn chay, tôi đã tận tình giải thích cặn kẽ
các vấn đề sau đây:
Phàm là những thứ kiệu, hành, tỏi, hẹ, thuốc lá, đều
không được ăn vì lý do: Tỏi hại tim, hành hại thận, hẹ hại
gan, kiệu hại tì, thuốc lá hại phổi. Vì chúng tổn thương lục
phủ ngũ tạng nên không được ăn.
Phàm là nghêu sò, ốc, hến, hào vốn có tính mạng nên
không được ăn.
Tại sao thực vật có sinh mạng lại ăn được? Sinh mạng
của thực vật và động vật có khác nhau (kể cả con người),
động vật có đầy đủ linh tính và cảm giác của mình, còn thực
vật chỉ có sinh linh sinh trưởng, thích hợp để con người và
súc vật ăn.
Trứng và sữa có thể ăn không? Ngày nay có rất nhiều
người ăn chay vẫn có thói quen ăn trứng. Trứng gà ngày nay
đều đơn âm không hề trải qua quá trình thụ tinh, không có
tính mạng, nên có thể ăn. Có người không ăn nhưng đa số
những nguyên liệu thực phẩm đều làm từ trứng nên rất khó
tránh khỏi. Về sữa, lúc Phật Tổ còn tại thế luôn khuyên mọi
người phải uống sữa để có sức khoẻ tu hành nên sữa hoàn
toàn có thể uống.
Tôi chỉ đơn giảng liệt kê bốn điều, không dám kể lan
man, phức tạp. Về nguyên nhân cô Ba ăn chay, cô cứ giữ bí
mật không dám kể cho người ngoài nghe. Nghe nói từ khi
tham gia kỳ ăn chay đó, vì cô Ba cảm thấy trong nhà không
thanh tịnh sạch sẽ, nên dọn đến ở nhà cháu gái, chuyên tâm
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 86 
trì chay chín ngày. Sau khi ăn chay hết chín ngày đột nhiên
nằm mơ thấy có vài vị ni cô đầu trọc, mặc quần áo trắng
cùng cô hoá duyên. Lúc tỉnh dậy khuôn mặt ni cô vẫn rõ sờ
sờ trước mắt.
Đêm hôm ấy khoảng hai giờ vì ngủ không được nên cô
chợt tỉnh dậy. Cô mở một bên cửa sổ, ánh trăng đêm lờ mờ,
những cành xoài đu đưa, tạo nên những tiếng kêu rợn người,
dưới gốc cây mấy chú vịt đang ve vẫy đuôi, đầu tựa vào
cánh quỳ dưới gốc cây như mấy cô ni cô mặc áo trắng trong
mơ vậy. Cô liền đóng cửa sổ lại, lo sợ không ngủ được, nằm
cho đến sáng. Lúc sáng sớm rửa mặt xong, xuống lầu. Cháu
cô đã chuẩn bị sẵn bữa ăn sáng. Đây là bữa ăn chay cuối
cùng trong tuần lễ ăn chay, bữa trưa là có thể ăn mặn. Cháu
dâu vì lòng hiếu kính, từ sáng sớm đã vội đi chợ mua thịt vịt
thịt heo và cá để tẩm bổ cho cô sau chín ngày chay. Khi
nhìn thấy những con vịt trắng trên đầu có túm lông xanh y
hệt như các ni cô trong mộng vậy, cũng đôi mắt xanh ấy quỳ
trước mặt cô hoá duyên. Bên tai tự nhiên văng vẳng những
lời của ni cô nói với cô: “Lần hóa duyên này không phải là
lần hóa duyên thông thường mà là hóa thiện duyên, vĩnh
viễn không gây oan nghiệt với các loài chúng sinh vô tội
nữa”. Cô Ba trong chốc lát cảm thấy chóng mặt, hai chân
rung rẫy, kêu cháu lái xe chở cô về. Từ đó cô tuyên bố thanh
khẩu trường chay.
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 87 
ĐÁM TANG CON CHÓ
Ngày thứ bảy tôi được bạn bè mời đến chùa ở Phủ Đại
Thành để tham gia một cuộc làm lễ tang con chó. Ông chủ
này là người Hoa kiều họ Lương. Người địa phương ai cũng
gọi là Xá Láng. Ông đã tốn hơn mấy trăm ngàn tiền Thái để
làm tang chó. Nói ra, đây cũng là mẫu chuyện làm nhiều
người cảm động.
Đầu tiên, chúng tôi tham gia lễ cúng thất của con chó ở
gia đình anh, buổi trưa đi hoa táng. Người đến dự rất đông.
Nghe nói mấy ngày trước, trong thị trấn có một ông chủ
tiệm vàng hỏa táng, không có nhiều người tham gia như
đám tang này. Trước giờ hỏa táng, đặc biệt có mời chư tăng
đọc kệ. Hiện trường còn có máy quay phim, người nhà còn
tặng cho mỗi người đến cúng viếng một cuốn sổ kỉ niệm.
Trên bìa còn in hình một con chó Thái, bên cạnh là một đứa
bé trai năm tuổi.
Việc này xảy ra bốn năm về trước, Xá Láng kết hôn
không lâu, một hôm cùng vợ đi thuyền đến chùa để cầu
phước, đây cũng là chùa làm lễ tang cho con chó bây giờ.
Lúc trước chưa có đường bộ, đi lại phải ngồi thuyền. Hai vợ
chồng Xá Láng cúng xong, xuống thuyền gặp một con chó
bị rớt xuống sông ngộp thở sắp chết. Vợ của anh là một
người từ bi lương thiện, nhanh chóng cứu nó, lấy khăn lau
khô cho nó sợ nó bị lạnh nên quấn nó lại đem đặt vào giỏ để
đồ cúng rồi mang về nhà. Vợ chồng Xá Láng rất yêu thương
con chó này.
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 88 
Vài năm sau, vợ Xá Láng sinh được một đứa con trai,
kỳ lạ là con chó cũng vừa sinh được một con cún con. Nhân
gian thường có câu: “Mèo sinh ra nghèo, chó sinh ra phú
quý”. Sự tình hảo hợp thay, chẳng bao lâu chính phủ đã phát
triển nông thôn, xây dựng con đường quốc lộ dọc theo
đường bờ ruộng của Xá Láng, giá đất tăng vọt. Hai vợ
chồng nhờ thế giàu phất lên, kinh doanh cũng phát đạt thịnh
vượng. Mọi người đều nói rằng tất cả đều do con chó mang
đến nên Xá Láng đặt tên cho nó là Hảo Vận (vận tốt). Hảo
Vận ngày một lớn lên làm bạn với tiểu chủ nhân, nó học bò,
học đạp nhẫn nại chăm sóc cho chủ y như người giúp việc
vậy. Một đêm khuya, công nhân của hai phân xưởng tập thể
đánh nhau (công nhân của Xá Láng và công nhân xưởng
khác). Mọi người không ai chú ý đến đứa bé ba tuổi đang
chạy ra ngoài không cẩn thận bị té xuống sông. Do chỗ đó
đất rất trơn, tay chân nắm bắt lung tung nên không lâu đã
kiệt sức và chìm xuống nước. Hảo Vận thấy thế hoảng lên,
bất chấp bản thân, nhảy tỏm xuống sông, lấy thân mình che
chở cho tiểu chủ nhân. Đứa bé đáng lẽ ôm được cổ con chó
nhưng vì trơn quá nên bị tuột khỏi. Hảo Vận liền dùng bốn
chân đạp nước trước sau, lấy thân mình của nó đỡ lấy chủ.
Cổ nó bị chủ nhân ôm chặt nên chỉ có thể dùng mũi để nhô
lên thở. Vợ chồng Xá Láng hồi lâu mới phát hiện là không
thấy đứa bé trong nhà, hỏi ai cũng không biết, ai nấy đều
chạy đi tìm. Cũng may là Tổ Tiên tích đức, chỉ cần trễ hai
phút nữa, Hảo Vận cũng sẽ chìm luôn. Xá Láng nhảy xuống
sông ôm đứa con rồi ôm cả Hảo Vận đưa về nhà. Đứa bé
không bị nguy hiểm gì, nhưng phải dùng mọi biện pháp để
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 89 
cứu con chó. Hảo Vận từ khi cứu sống tiểu chủ nhân, vợ
chồng Xá Láng và hàng xóm ai cũng trầm trồ khen ngợi.
Hảo Vận vẫn thế, không hề kiêu ngạo tự đắc khi có công
cứu chủ, hay khinh rẻ người ta.
Hảo Vận vẫn như xưa lúc nào cũng theo chủ, quên mình
cứu chủ khiến ai cũng trầm trồ khen ngợi. Nhưng chuyện
không may đã xảy ra ba tháng sau đó. Người giúp việc trông
nom đứa bé của Xá Láng đôi khi vừa phải lau nhà, vừa phải
trông nom đứa bé. Một buổi trưa, người giúp việc đưa đứa
bé và Hảo Vận ra ngoài đồng để hái rau, bỗng nhiên gặp
một con rắn lớn mập bằng cánh tay khoảng 2m phóng tới
cắn người giúp việc. Thì ra con rắn hung tợn này đang bảo
vệ cho trứng của mình. Bất kì một con động vật nào khi đẻ
trứng đều rất độc ác và hung tợn, vì nó sợ người ta phá hoại
con nó. Sau khi con rắn cắn người giúp việc nó liền tấn công
đứa bé. Con chó liền phóng tới cắn đuôi con rắn, con rắn
liền cắn cổ con chó, hai con đấu tranh quyết liệt.
Nói thì chậm nhưng thực tế thì rất nhanh. Người giúp
việc chỉ la lên một tiếng, chất độc liền bộc phát làm bà té
ngã xuống đất. Đứa bé không biết gì, mắt trừng trừng nhìn
vào cảnh tượng con chó và con rắn cắn nhau. Lúc công nhân
của Xá Láng phát hiện, người giúp việc mặt đã tái xanh
không nói được. Hảo Vận cũng bị đọc tố xâm nhập toàn
thân, đôi mắt ứa máu kiệt sức, nhưng vẫn cắn chặt đuôi rắn
không tha. Con rắn cũng cắn cổ con chó không buông. Nếu
công nhân không đánh con rắn kịp lúc thì chất độc của rắn
sẽ truyền khắp thân nó. Đuôi rắn bị chó cắn nên chất độc
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 90 
của nó xâm nhập trở lại cơ thể, vì thế nên chết trước con
chó. Con chó Hảo Vận này hướng về chủ nhân nhìn một hồi
lâu rôi tắt thở. Nếu không phải mọi người cản Xá Láng thì
anh đã ôm chặt lấy nó vào lòng để từ biệt, hai dòng nước
mắt chảy dài, anh nhắc nhở mọi người phải an táng thật chu
đáo long trọng cho nó. Còn người giúp việc được người
thân đem về quê chôn cất. Ngày hôm nay, đúng vào ngày
thứ bảy là đám tang con chó.
MỘT ĐỜI LUẬT SƯ
Ông Hồ Ánh Huy còn tại thế thường hay kể cho tôi
nghe về gia đình ông Châu sư gia. Tuy ông Hồ là người
không bái Phật, không tin Phật và cũng không tin vào nhân
quả luân hồi nhưng khi nhắc đến gia đình ông Châu sư gia,
liền than thở: “Một đời sư gia, ba đời tuyệt”. Thật ngẫu
nhiên, sau khi ông Hồ qua đời, chúng tôi dọn nhà sống
chung một thôn với Châu sư gia. Đây là một thôn không
nhỏ thuộc ngoại thành. Châu sư gia sống đối diện với căn
nhà của tôi. Vì không có xe riêng nên mọi khi ra ngoài phải
đón taxi, có lúc tôi chở ông đi. Chúng tôi rất thân thiết với
nhau, ông thường tới nhà tôi vừa tán ngẫu, vừa uống trà, có
lúc ở lại ăn cơm nhưng chưa bao giờ mời tôi đến nhà chơi.
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 91 
Tôi cũng không muốn trách móc ông. Một hôm Châu sư gia
mời tôi đến nhà dùng mì, nói rằng mì rất nổi tiếng, ăn rất
ngon. Đã ba mươi năm nay không nấu nướng, hôm nay
nhân dịp ngày sinh nhật của ông, nên ông đích thân trổ tài
nấu mì mời khách. Lúc tôi đến nhà chúc thọ ông, được sự
tiếp đón ân cần chu đáo của vợ ông, tiếp đãi chỉ một người
khách là tôi.
Châu sư gia năm nay bảy mươi chín tuổi, chúc thọ sớm
tám mươi tuổi. Khách đến đây chỉ có mỗi một mình tôi, một
người chỉ bằng phân nửa tuổi của ông. Bà Châu hơn sáu
mươi tuổi, trẻ hơn ông hơn mười tuổi, tình cảm rất lạnh
nhạt. Vợ chồng ông có hai người con trai và hai người con
gái, hai người con trai đều đã qua đời. Trong đó một người
đi du học ở Mỹ bị tai nạn xe cộ, lúc chết chỉ mới hai mươi
sáu tuổi, vẫn còn độc thân. Còn người con kế đã kết hôn,
sinh ra đứa con bị tật nguyền bẩm sinh, nghĩ không thấu liền
tự sát, để lại đứa con hơn hai mươi tuổi vẫn không thể tự
mình mặc áo ăn cơm. Đứa con gái thì điên điên dại dại, vẫn
chưa xuất giá. Cô con gái còn lại thì đã tái giá đến ba lần,
cuối cùng cũng là goá phụ, trở về sống cùng bố mẹ. Gần
tám mươi tuổi mà ông vẫn còn phải lận đận nuôi một đứa
con gái goá phụ, một con gái điên điên dại dại và một thằng
cháu tật nguyền.
Ăn mì xong, Châu sư gia kể với tôi: “Con có thể chọn
bất kỳ nghề nào cũng được nhưng nhất định không nên chọn
nghề luật sư. Khi còn học ngành luật. những người già
thường xuyên khuyên ta không nên chọn ngành luật, vì
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 92 
Trung Quốc có một câu “nhất đại tụng sư, tam đại tuyệt”,
đương nhiên ta không tin, cho là họ đố kỵ, cố ý dùng những
lời độc ác nên sau khi thi vào ngành luật sư, vì để biểu thị sự
báo phục, ta đã không nhìn nhận những người thân nữa,
thậm chí nếu có ai dùng tiền mua chuộc bắt ta phải hãm hại
thân nhân ta cũng chịu. Mãi cho dến nay, tiền thì có nhiều
nhưng muốn tìm một người thân thích cũng không có, chỉ
để lại một cháu đích tôn đời thứ ba, sống không bằng chết,
đứa con thứ hai thì đã qua đời. Đến nay mới thực sự lãnh
ngộ ý nghĩa của câu nói “tuyệt tử tuyệt tôn” là như thế nào”.
Châu tiên sinh ngậm ngùi đau xót, đôi mắt vô cảm vô
hồn ấy, nước mắt dường như đã vơi cạn từ thuở nào, đến nỗi
muốn ứa một giọt nước mắt cũng khó. Tôi không biết phải
an ủi ông như thế nào. Mỗi khi nhấm nháp chút nước ngọt,
ông lại khẽ nói: “Thân thích không có đã đành, bạn bè cũng
không một ai. Thế giới tuy nhỏ nhưng dường như vô tình,
không thể dung nạp được thân phận nhỏ nhoi như ta! Chỉ để
lại trong ta cuộc đời mòn mỏi hiu quạnh suốt tám mươi năm
nay. Đáng thương nhất là vợ ta, từ lúc mười bảy tuổi kết hôn
với ta cho đến nay, chưa bao giờ được hưởng những giây
phút vui vẻ, hạnh phúc cả. Nếu ta có lỡ đi trước bà ấy, chắc
là bà sẽ không chịu nổi. Ta lúc nào cũng trằn trọc một ý
niệm: Phải chăng Trời cho ta được sống thọ như ngày nay là
để ta nếm đủ mọi hình phạt của địa ngục trần gian. Tuy mấy
chục năm nay, tiền kiếm không ít, cuộc sống sung túc nhưng
phải gánh lấy trách nhiệm nuôi một thằng cháu như thế thì
sống không bằng chết. Đó cũng chính là vấn đề mà ta nói
với con, bất cứ nghề gì cũng có thể chọn nhưng đừng chọn
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 93 
nghề luật sư”. Cuối cùng tôi cũng lên tiếng: “Thật sự, nghề
luật sư cũng là một nghề cao quý, một nghề dành cho những
phần tử trí thức cao cấp. Xã hội ngày nay cũng cần những vị
luật sư chính nghĩa, có đạo đức mà giải oan cho người
nghèo, vì nhân dân phục vụ, ấy chẳng phải là một nghề cao
quý lắm sao?”.
Châu tiên sinh trả lời: “Nghề luật sư là một nghề cao
quý thì không thể phủ nhận, là lý tưởng của mỗi thanh niên
tràn đầy nhiệt huyết và ý chí của tuổi trẻ nguyện giải oan
cho dân nghèo, vì nhân dân phục vụ, giữ gìn trật tự, công
bằng xã hội, nguyện không tạo bất cứ một ác nghiệt nào,
quyết tâm lập đức, lập ngữ, lập công, thay Trời hành đạo. Ai
ngờ khi bị lôi cuốn vào vòng xoáy của nó thì hoàn cảnh
cũng làm thay đổi chí hướng, danh lợi đã làm mờ đi chính
nghĩa, dục vọng khiến cho con người mất đi đạo đức. Có
lần, ta đã nhận một vụ án khởi tố, bị cáo là họ hàng thân
thuộc của mình. Trước mấy ngày khi bị quan tòa tuyên bố
phá sản, người họ hàng này cùng vợ đã tới nhà ta van xin ta
thay đổi cáo án để anh không bị phá sản. Tôi vốn nhận ra
nỗi oan ức “cá lớn nuốt cá bé” của anh. Nhưng vì nhận của
người ta sáu mươi phần trăm tiền lời. Vả lại nếu vụ kiện
thành công cũng có thể thăng quan tiến chức nên đã không
đoái hoài gì đến lời van xin tha thiết của họ. Cuối cùng, hai
vợ chồng vì đau khổ thất vọng mà treo cổ tự sát. Trước khi
chết, còn nói: “Trời cao có mắt, kết oan người ta khiến
người ta phải tán gia bại sản, nhất định sẽ bị tuyệt tử tuyệt
tôn, nếm đủ mùi đau khổ của địa ngục trần gian”.
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 94 
Ta đương nhiên không tin vào những lời ấy. Bởi vì ta đã
nghe quá nhiều đâu chỉ lần này. Sau khi vụ án thành công,
được nhận một khoản tiền khổng lồ bất kể người bà con
thân thích của mình. Anh vì nghĩ không xong đã tự sát,
người vợ thì hóa điên, phải vào bệnh viện tâm thần. Tuy lúc
đầu ta có cảm thấy ăn năn hối hận, trong lòng tự nhủ từ nay
về sau sẽ không nhận những vụ án như thế này nữa. Nhưng
chẳng bao lâu cũng bị đồng tiền làm cho mê muội, phải tiếp
tục xử lý những vụ án như thế, khiến cho bao gia đình phải
nhà tan cửa nát.
Mãi cho đến nay, khi phải nếm mùi vị tuyệt tử tuyệt tôn
và sự giày vò cực độ về tinh thần, ông mới thấm thía nỗi
đau khổ của sự cô đơn là như thế nào. Châu sư gia trong
phút cuối còn nói: “Lão đệ, đây là câu chuyện một đời luật
sư của tôi”.
CÔ HẦU
Tôi có một người cô, con gái cô tên là Tiểu Lưu, gần
đây mới kết hôn. Cô dâu có biệt danh là cô Hầu, mọi người
đều cho rằng cô Hầu sinh ra rất quái dị, khắp người đầy lông
giống một con khỉ nên mới có biệt danh như thế. Nhưng sau
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 95 
khi bái lễ xong trước mặt mọi người ai nấy đều ngỡ ngàng
thốt lên: “Cô dâu đẹp như một nàng tiên giáng trần”. Sau đó
cũng có những người bàn tán xôn xao: “Thế thì cái danh
hiệu của cô hầu từ đâu mà có?”. Điều đó khiến tôi tò mò.
Sau khi trải qua thời gian điều tra về thân thế của cô Hầu
mới làm rõ được nghi vấn trong lòng.
Cô dâu là một người phương Nam, cha mẹ vốn là người
nuôi vịt, mẹ cô nổi tiếng là một người đẹp nhất vùng, có biết
bao nhiêu chàng trai theo đuổi thậm chí những chàng trai
khác làng và khách viễn lai cũng ngây ngất trước vẻ đẹp
kiêu sa lộng lẫy của cô, xin được cầu hôn với cô. Trong số
họ có một vị thanh niên giàu có đến từ MaLaySia xin được
cầu hôn với cô nhưng cô đã cự tuyệt vì không muốn rời xa
cha mẹ và quê hương của mình. Ai ngờ chàng thanh niên trẻ
người MaLaysia này bị vẻ đẹp của cô làm cho mất hồn,
phiền não mà uống thuốc độc tự tử để giải thoát bể khổ si
tình. Trong bức di thư có ghi mấy dòng chữ: Kiếp này
không được se duyên cùng mỹ nhân là do trở ngại của sự
bất đồng quốc gia, nguyện kiếp sau có thể cùng nàng sống
cùng một nước.
Chẳng bao lâu cô gái nuôi vịt ấy kết hôn cùng một
người bạn tri kỷ cùng thôn làm nghề nuôi vịt, thật đúng là
một đôi uyên ương Trời định khiến bao người phải ghen tỵ .
Sau đó, nghe đồn rằng đã xảy ra một câu chuyện như
thế này: Có một lần hai vợ chồng cùng đi thuyền qua sông
đến thị trấn mua đồ, tình cờ gặp anh Quang ở gần đấy sinh
sống bằng nghề lái đò qua sông, hai vợ chồng liền ngồi vào
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 96 
thuyền của anh để qua sông. Ai ngờ anh Quang sớm đã yêu
thầm cô, vì tính tự ty không dám đến gần. Mỗi ngày đều lén
lút đổ thuyền trước nhà cô. Hôm nay có dịp đưa hai vợ
chồng qua sông, anh thấy đây là dịp may hiếm có, cơ hội
chín mùi, thật là vinh hạnh trong đời. Chiếc thuyền lướt trên
mặt nước êm nhẹ, mắt anh cứ đăm đắm dõi theo cô như
người mất hồn. Lúc đầu hai vợ chồng không chú ý, nhưng
sau đó lại cảm thấy lạ, đi quá lâu mà vẫn chưa tới bờ, mới
phát hiện là thì ra anh Quang đang đứng chèo con thuyền
mà hồn đang say sưa ngắm mỹ nữ. Lúc cô trông thấy cái
quần bị rách một lỗ lớn ngay mông của anh Quang liền bật
cười. Một nụ cười duyên dáng dịu dàng như vầng trăng tỏa
sáng trong lòng anh, khiến anh ngây ngất muốn bật lên một
tiếng, vui sướng đến nỗi tưởng chừng như muốn nhảy
xuống sông dù sống hay chết. Anh mệt đến nỗi chồng cô
phải đích thân chèo thuyền.
Chẳng bao lâu cô có mang, người chồng chăm sóc tận
tình chu đáo, nuông chiều hết mực cả nhà ai nấy đều vui
mừng khôn xiết, mọi người đều chăm sóc, chuẩn bị đầy đủ
món ăn mà cô thích. Nhưng bất cứ món sơn hào hải vị nào
cô cũng cảm thấy không ngon.
Một hôm, người chồng từ chợ mua về một miếng đùi
khỉ, đem về hầm với thuốc Bắc. Món này lại khiến cô ngon
miệng. Vì thế mà cứ mỗi lần đi chợ người nhà lại mua vài
miếng thịt khỉ tẩm bổ cho cô.
Một hôm, trên đường đi chợ, người chồng chợt thấy một
thợ săn tay cầm một con khỉ đen đem bán. Anh thấy vô
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 97 
cùng mừng rỡ mua về nhà nuôi; khoảng một thời gian sau,
con khỉ béo tròn liền chuẩn bị dao giết nó để tẩm bổ cho vợ
mình. Lúc này cô đã mang thai được bảy tháng, ì ạch kéo
ghế ngồi xem chồng mình giết khỉ. Con khỉ đáng thương ấy,
chỉ ăn vài ba lát chuối và một ít trái cây mập chưa đầy nửa
ký mà bây giờ phải trở thành món ăn tẩm bổ cho cô. Con
khỉ nước mắt cứ tràn trề quỳ lạy van xin thảm thiết. Thế mà
người chồng thương vợ này không một chút lòng từ bi. Với
con dao dài sắc bén của mình, anh đâm thẳng vào tim của
khỉ. Trong ải sanh tử này, tay phải của con khỉ nắm lấy cán
dao, tay trái cầm lấy lưỡi dao dùng hết toàn bộ sức lực của
mình ôm chặt con dao. Lúc đó anh chồng đâm không được
định rút con dao ra nhưng vì lực rút quá mạnh khiến cho
bốn ngón tay của khỉ đều bị gãy hết, máu chảy đầm đìa.
Người vợ thấy máu liền hốt hoảng đầu óc choáng váng, vội
khuyên chồng hãy ngưng tay, tha chết cho nó.
Con khỉ thoát chết từ quỷ môn quan trở về, dường như
chịu không được nỗi đau của bốn ngón tay bị gãy nên lê lết
ra đi, nó quay đầu nhìn hai vợ chồng bằng ánh mắt tràn đầy
căm hận rồi chạy đi biệt tăm biệt tích. Từ đó trở về sau,
người vợ cứ ngửi thấy mùi thịt tanh hôi liền phát nôn, chỉ ăn
các loại rau quả. Người già sợ thiếu dinh dưỡng nên lén lút
bỏ vào trong món ăn chút nước thịt nhưng khi đưa vào
miệng thì lập tức ói ra. Cứ thế cho đến khi sinh nở.
Sau mười tháng mang thai lúc sinh ra thai nhi đều bình
thường, là một đứa bé gái, ngũ quan đầy đủ, chỉ phát hiện
phía tay trái của bé gái trừ ngón cái ra thì bốn ngón còn lại
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 98 
như từng bị dao cắt đi hai khúc, bốn ngón sau cao bằng
ngón cái, chỉ có một khúc mà thôi. Cha mẹ và những người
thân đều cảm thấy lạ, mọi người đều cho rằng đây là nhân
quả báo ứng mà trước khi mang thai người chồng sát hại
con khỉ không thành chỉ chặt đứt các ngón tay của khỉ.
Hôm nay cô Hầu khoác lên bộ áo cưới màu trắng với
chiếc găng tay trắng bước ung dung diễm lệ như tiên nữ
giáng trần, có ai ngờ rằng đằng sau găng tay nõn nà ấy, bàn
tay lại bị gãy hết bốn ngón. Tất cả điều này đã tạo nên câu
chuyện ly kỳ về cô Hầu.
NGƯỜI BẪY LƯỚI BẮT TẮC KÈ
Lão Ngô ở tuyến Đông Bắc thu mua thổ sản, vì vốn có
hạn nên mua đâu bán đó, lợi nhuận rất thấp. Gần đây có
người giới thiệu cho Lão Ngô buôn bán con vật nhỏ để làm
thuốc. Tuy lợi nhuận rất cao nhưng ông chỉ buôn bán hai ba
tháng rồi nghỉ luôn. Có nhiều người cảm thấy đáng tiếc,
kinh doanh buôn bán lợi lộc thế mà không làm, lại đi làm
một việc vốn nhiều lời ít như buôn bán củ hành tỏi, nhưng
ông lão không cảm thấy tiếc mà cũng chẳng nói lí do không
làm nữa.
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 99 
Một hôm, tôi có cơ hội dự đám cưới người bạn thân, tôi
hỏi thăm lão Ngô lí do tại sao không buôn bán một công
việc lợi nhuận nhiều như vậy. Lão kể tôi nghe câu chuyện
này: động vật lão Ngô buôn bán là con tắc kè. Gần đây, ở
Đông Bắc của Thái Lan có nhiều người giăng lưới bắt mổ
bụng tắc kè phơi khô bán cho các hãng thuốc Hồng Kông để
làm “rượu tắc kè”. Rượu này trong ngành thuốc Bắc trị ho
bổ phổi bổ thận, bổ tinh huyết nên chỗ nào cũng có bán. Để
chứng minh rượu này không giả, mỗi một bình rượu còn có
một con tắc kè bên trong.
Con Tắc Kè bị thương gia thuốc Bắc mua về làm rượu
gần như tuyệt giống. Với đầu óc linh hoạt của thương gia
thuốc Bắc thu mua các loại thằn lằn, rắn mối để thay thế. Ở
Thái Lan, người ta bắt rắn mối mổ bụng, bỏ ruột, lấy tre xâu
xuyên qua để thay thế cho con tắc kè. Trong một hai tháng
này ở phía Đông Bắc phủ, nông dân ngoài việc gieo trồng
còn đi bắt rắn mối để tăng thêm thu nhập nhưng cũng có vài
huyện nông dân bỏ việc đồng áng đi khắp nơi để bẫy lưới.
Có một gia đình họ Nại bốn người, vợ chồng con cái rất
nghèo, cả ruộng vườn cũng đều cho thuê. Nhưng từ khi kinh
doanh tắc kè đến nay, chỉ trong vòng ba năm ngắn ngủi đã
có thể mua được mười mẫu ruộng đất, còn có một chiếc xe
chở hàng chở đất. Vì lợi nhuận cao như thế nên nông dân
kéo nhau đi bẫy tắc kè. Người bắt năm ba con hoặc mười
mấy con, thu mua lại rồi sang bán cho người khác, có lúc
thu được hơn ba trăm con. Lão Ngô đã từng bán cho con
buôn hơn bảy trăm con một ngày. Lão Ngô từ bỏ việc kiếm
lời cao như thế vì hai điều:
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 100 
 Thứ nhất, một hôm Lão Ngô đi qua nhà của một
người nông dân thấy người con nhỏ của họ dùng hai ngón
tay kẹp cổ tắc kè, rồi dùng dao cắt dọc từ phần cổ đến bụng
dùng tay móc ruột gan phèo phổi ra ngoài. Có con bị mổ
ruột, rạch bụng nhưng vẫn giãy giụa hòng thoát mạng. Đứa
bé gái liền cầm cây tre nhọn chạy theo rượt bắt xỏ ngang từ
bụng tắc kè xuống đến đuôi khiến tắc kè đau đớn khôn
lường, vẫy đuôi run rẩy, hai mắt trợn lên. Lão Ngô lúc đó
quay lưng đi không dám nhìn tiếp.
 Thứ hai, vào ngày "lễ tạt nước" (một phong tục của
người Thái), Lão Ngô trên đường về nhà đi qua đèo thấy
một vụ tai nạn lật xe chở hàng ba người chết tại trận. Cả ba
người này đều là gia đình họ Nại. Gia đình này phát tài mua
xe chở hàng là nhờ vào tiền bẫy bắt tắc kè, đi khắp nơi bắt,
thu mua và tự chế biến, giết hại đến hàng trăm con mỗi
ngày. Hôm nay, tuy là ngày lễ tạt nước nhưng vẫn không
ngưng việc thu mua và bẫy lưới tắc kè. Lúc xảy ra tai nạn
trên đèo, xe chở hàng lăn vèo xuống đèo. Vợ con bị văng
mất hết tứ chi, cặp mắt chết trợn to y hệt như con tắc kè bị
giết lúc chết vậy. Bi thảm hơn nữa là ông Nại, từ chiếc xe
chở hàng té xuống đoạn đường đang sửa, lúc đó công nhân
đang chặt cây không may ông bị cây này đâm thẳng từ hậu
môn đến ngực không sai lệch chút nào, chẳng khác gì con
tắc kè bị xỏ đau đớn bi thảm phơi khô trên thanh tre vậy.
Lão Ngô không dám xem tiếp, chỉ lẩm bẩm “báo ứng, báo
ứng” rồi thả tất cả những con tắc kè còn lại của mình. Từ
đó, ông không còn mua bán mặt hàng này nữa.
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 101 
NGƯỜI CÂUCÁ
Lâm Giáp Xuân làm việc ở cơ quan nhà nước, có sở
thích là câu cá. Cứ mỗi kỳ nghỉ hè, anh đều tham gia câu lạc
bộ câu cá, dựng buồm ra khơi đánh cá. Câu cá vốn là một
môn thể thao thịnh hành ở Thái Lan. Đội ngũ câu lạc bộ câu
cá gồm tám mươi đến chín mươi ủy viên nhưng tham gia
thường xuyên hoạt động này chỉ có ba mươi vị. Cứ mỗi
ngày chủ nhật đều chuẩn bị rượu ngon thức uống, vừa câu
cá vừa đem nướng, vừa uống rượu, khoảng bốn giờ chiều
mới về. Số cá bắt được, một nửa đem về nhà, một nửa khác
giao cho nhà bếp chế biến. Mọi người vừa uống rượu, vừa
thưởng thức mùi vị tươi ngon của cá sống, người vừa ăn vừa
đánh bài, có người vừa ăn vừa chơi bóng bàn, cứ thế chơi
đến tối, thậm chí đến sáng, thưởng thức khoảnh khắc hạnh
phúc của cuộc đời.
Câu lạc bộ câu cá lúc đầu chỉ có bảy người nhưng sau
đó đã tăng lên tám mươi, chín mươi người. Giáp Xuân là
phần tử trung kiên của câu lạc bộ, có người nói đùa rằng câu
lạc bộ chính là nhà anh, dụng cụ câu cá chính là vợ anh, anh
vẫn không phản đối. Nhưng từ năm ngoái trở đi, số uỷ viên
bị thất lạc ngày càng nhiều, từ ba mươi người nay chết chỉ
còn bảy đến tám người. Lúc trước còn hăng hái ra khơi
nhưng hôm nay thì ý chí thụt lùi, xem ra phải giải tán ngay.
Trong số đó, xảy ra hai sự kiện khiến người ta khó mà
giải thích. Tuy Giáp Xuân là người chưa có vợ, không tin
vào tôn giáo và quy luật nhân quả lại không dám lên tiếng ra
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 102 
khơi.
Thì ra câu chuyện ly kỳ là như sau: Chuyện thứ nhất
xảy ra ở ông ủy viên Nãi Ban. Hôm đó là ngày chủ nhật,
anh không câu cá như thường lệ mà cùng vợ đến chúc thọ
mẹ vợ. Mẹ vợ anh là người có địa vị, có vô số khách đến để
chúc thọ, không nhờ nhà hàng chế biến mà đích thân hai vợ
chồng anh nấu nướng. Phong tục của đất Thái là khi gia
đình có chuyện vui đều tự mình nấu nướng, ăn uống thoả
thích. Món ăn bình đạm nhất là giết một con trâu, một con
heo, tôm cá, vịt ngỗng đều có, cả ngày ăn không hết. Phổ
biến nhất là món cá nếp, người Thái gọi là “nông chân”, bất
cứ vị khách nào cũng đều ăn không hết. Sở thích của Nãi
Ban là rất thích ăn bụng cá kể cả ruột gan phèo phổi. Hôm
nay bắt được con cá to, anh vui mừng khôn xiết đến nỗi nhai
không kỹ nuốt luôn lưỡi câu vào bụng. Sau khi nuốt thấy cổ
họng như có một vật gì cứng cứng liền dùng tay kéo nhưng
lấy không ra, thế là nuốt luôn. Chẳng bao lâu anh cảm thấy
khó thở phải kêu mọi người đến giúp.
Thấy thế em họ ngồi đối diện liền nhanh chóng đỡ anh,
nhưng đôi mắt đã trợn lên, cái đầu gục sang một bên, hô hấp
yếu. Mọi người nhanh chóng đỡ anh lên xe đến trạm y tế
nông thôn gần nhất, nhưng không ai làm việc. Lúc chuyển
đi được nửa đường đã tắt thở. Tuy người đã chết nhưng bác
sĩ vẫn phải phẫu thuật để tìm ra nguyên nhân cái chết. Bác sĩ
cắt cổ họng anh lấy bụng cá ra. Thì ra trong bụng có chứa
một cái móc câu vướng vào cổ họng khiến cho mọi người
dù cố dốc hết sức lấy ra nhưng vẫn không thể được. Trước
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 103 
tình cảnh này, mọi người đột nhiên hiểu ra Nãi Ban là uỷ
viên công hội câu cá, sở thích lớn nhất của anh là câu cá,
hơn nữa lại có khiếu. Trong khi mọi người câu không đâu
vào đâu thì anh lại thu hoạch lớn. Khi nhìn thấy đôi mắt
xám xanh, miệng mở to, trong miệng vẫn còn ngậm cái móc
câu, mọi người đều rùng mình sợ hãi không thể không tin
vào nhân quả báo ứng.
Câu chuyện ly kỳ thứ hai xảy ra ở hội viên trong hội câu
cá, anh cũng là một tay câu cá giỏi, đã từng tham gia thi đấu
liên tục đạt hai huy chương vàng. Gần đây, anh mua được
một chiếc xe. Mỗi ngày đều chở bạn gái đi ngoại thành hóng
gió. Sau khi dự đám tang của một uỷ viên câu lạc bộ, mười
một giờ đêm, anh lái xe về. Đoạn đường này vốn rất dễ đi,
đến nỗi nhắm mắt lại vẫn có thể chạy được, nhưng đột nhiên
phía trước xuất hiện một con sông lớn. Vì muốn tránh nó,
anh đã thắng gấp ở tốc độ 120km/giờ, đụng ngay vào cột
đèn. Đến lúc tỉnh dậy thì thấy mình nằm ở bệnh viện.
Chuyện anh tông xe vốn là một sự cố không có gì là lạ. Lạ ở
chỗ là tất cả các bộ phận khác đều nhánh chóng lành lại, chỉ
có vết thương ở môi và khoang miệng là rất nghiêm trọng,
toàn bộ hàm răng đều gãy, không thể nhai thức ăn, hơn một
năm nay chỉ có thể dùng ống nhựa dẫn thức ăn qua cổ họng.
Điều kỳ lạ là vết thương ở môi dù đã được bác sĩ khâu đến
bảy lần vẫn không khỏi. Sau khi đã khâu môi vài ngày thì
nó lại nứt ra sưng tấy lên, sợi chỉ hóa học mấy ngày sau
cũng đứt để lại cái môi vừa nứt, vừa sưng, chính bác sĩ điều
trị cũng phải bó tay sau mười lần nỗ lực. Anh phải chịu nỗi
đau đớn hàng mấy tháng liền. Vết thương ở môi trông giống
Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc
 104 
hệt như môi của con cá bị rách khi nuốt phải câu. Một hôm,
người yêu của anh theo thường lệ đến thăm anh, bất chợt lên
tiếng: “Môi của anh sao giống hệt môi của con cá khi bị cắn
câu vậy”. Câu nói ấy khiến anh giật mình hoảng hốt, khiến
anh phát giác, nghĩ đến những con cá mỗi khi câu về đều sứt
môi vòm miệng nát tấy, anh cảm thấy vô cùng hối hận, cùng
người yêu chuẩn bị đèn cầy hướng Tiên Phật sám hối, phát
nguyện từ nay không câu cá nữa.
Thật kỳ lạ! Từ hôm đó môi anh dần dần lành hẳn không
còn sưng và nứt nẻ như trước nữa, chỉ trong vòng một tuần
thì xuất viện, liền tuyên bố sẽ không câu cá nữa. Số hội viên
từ đó ngày càng giảm xuống. Lâm Giáp Xuân cũng rất lâu
không ra khơi.
NGƯỜI LỘT DA
Tứ Đệ có công xưởng làm công nghiệp thực phẩm.
Trong xưởng có những dụng cụ như lò lửa, chảo lửa, bếp
lửa. Lúc trước khoa học kỹ thuật chưa hiện đại nên chưa có
thiết bị phòng chống cháy nổ như bây giờ, thường xuyên
xảy ra vụ nổ tung lò lửa, chảo lửa. Nhẹ thì bị tổn thương
người và vật, nặng thì chết người hay bỏng rát da, thậm chí
Nhân quả thời đại khoa học
Nhân quả thời đại khoa học
Nhân quả thời đại khoa học
Nhân quả thời đại khoa học
Nhân quả thời đại khoa học
Nhân quả thời đại khoa học
Nhân quả thời đại khoa học
Nhân quả thời đại khoa học
Nhân quả thời đại khoa học
Nhân quả thời đại khoa học
Nhân quả thời đại khoa học
Nhân quả thời đại khoa học
Nhân quả thời đại khoa học
Nhân quả thời đại khoa học
Nhân quả thời đại khoa học
Nhân quả thời đại khoa học
Nhân quả thời đại khoa học
Nhân quả thời đại khoa học
Nhân quả thời đại khoa học
Nhân quả thời đại khoa học
Nhân quả thời đại khoa học
Nhân quả thời đại khoa học
Nhân quả thời đại khoa học
Nhân quả thời đại khoa học
Nhân quả thời đại khoa học
Nhân quả thời đại khoa học
Nhân quả thời đại khoa học
Nhân quả thời đại khoa học
Nhân quả thời đại khoa học
Nhân quả thời đại khoa học
Nhân quả thời đại khoa học
Nhân quả thời đại khoa học
Nhân quả thời đại khoa học
Nhân quả thời đại khoa học
Nhân quả thời đại khoa học

More Related Content

What's hot

Nghiep Luc Va Nguyen Luc
Nghiep Luc Va Nguyen LucNghiep Luc Va Nguyen Luc
Nghiep Luc Va Nguyen Luc
Phát Nhất Tuệ Viên
 
Tu đạo tu tâm thiên
Tu đạo tu tâm thiênTu đạo tu tâm thiên
Tu đạo tu tâm thiên
Hoàng Lý Quốc
 
Thánh đế đại giải oan kinh 聖帝大解冤經
Thánh đế đại giải oan kinh  聖帝大解冤經Thánh đế đại giải oan kinh  聖帝大解冤經
Thánh đế đại giải oan kinh 聖帝大解冤經
Hoàng Lý Quốc
 
Hoat Phật Sư Tôn Chú Giải Nhất Quán Đạo Nghi Vấn Giải Đáp
Hoat Phật Sư Tôn Chú Giải Nhất Quán Đạo Nghi Vấn Giải ĐápHoat Phật Sư Tôn Chú Giải Nhất Quán Đạo Nghi Vấn Giải Đáp
Hoat Phật Sư Tôn Chú Giải Nhất Quán Đạo Nghi Vấn Giải Đáp
Phát Nhất Tuệ Viên
 
Nguồn suối trong tâm tánh tập 1
Nguồn suối trong tâm tánh   tập 1Nguồn suối trong tâm tánh   tập 1
Nguồn suối trong tâm tánh tập 1
Hoàng Lý Quốc
 
Nhặt tuệ tập 2
Nhặt tuệ   tập 2Nhặt tuệ   tập 2
Nhặt tuệ tập 2
Hoàng Lý Quốc
 
Sau khi cầu đạo đừng quên đi tam bảo và tu đạo
Sau khi cầu đạo đừng quên đi tam bảo và tu đạoSau khi cầu đạo đừng quên đi tam bảo và tu đạo
Sau khi cầu đạo đừng quên đi tam bảo và tu đạo
Hoàng Lý Quốc
 
Tìm hiểu về đạo
Tìm hiểu về đạoTìm hiểu về đạo
Tìm hiểu về đạo
Hoàng Lý Quốc
 
Súc đạo luân hồi kí cảnh tỉnh đệ tử bạch dương
Súc đạo luân hồi kí   cảnh tỉnh đệ tử bạch dươngSúc đạo luân hồi kí   cảnh tỉnh đệ tử bạch dương
Súc đạo luân hồi kí cảnh tỉnh đệ tử bạch dương
Hoàng Lý Quốc
 
Đại Đạo Tam Bảo
Đại Đạo Tam BảoĐại Đạo Tam Bảo
Đại Đạo Tam Bảo
Phát Nhất Tuệ Viên
 
Su Ton Quy Cua Dao
Su Ton Quy Cua DaoSu Ton Quy Cua Dao
Su Ton Quy Cua Dao
Phát Nhất Tuệ Viên
 
Tam bảo tâm pháp
Tam bảo tâm phápTam bảo tâm pháp
Tam bảo tâm pháp
Hoàng Lý Quốc
 
Ấn Chứng Sự Thù Thắng Của Đạo
Ấn Chứng Sự Thù Thắng Của ĐạoẤn Chứng Sự Thù Thắng Của Đạo
Ấn Chứng Sự Thù Thắng Của Đạo
Phát Nhất Tuệ Viên
 
Di lặc cứu khổ chân kinh chú giải
Di lặc cứu khổ chân kinh  chú giảiDi lặc cứu khổ chân kinh  chú giải
Di lặc cứu khổ chân kinh chú giải
Hoàng Lý Quốc
 
Giác lộ chỉ nam
Giác lộ chỉ namGiác lộ chỉ nam
Giác lộ chỉ nam
Hoàng Lý Quốc
 
Sự đặc thù của long thiên biểu
Sự đặc thù của long thiên biểuSự đặc thù của long thiên biểu
Sự đặc thù của long thiên biểu
Hoàng Lý Quốc
 
Quan thánh đế quân giác thế chân kinh
Quan thánh đế quân giác thế chân kinhQuan thánh đế quân giác thế chân kinh
Quan thánh đế quân giác thế chân kinh
Hoàng Lý Quốc
 
Đào Viên Minh Thánh Kinh - Kinh Tụng Và Sự Ứng Nghiệm
Đào Viên Minh Thánh Kinh - Kinh Tụng Và Sự Ứng NghiệmĐào Viên Minh Thánh Kinh - Kinh Tụng Và Sự Ứng Nghiệm
Đào Viên Minh Thánh Kinh - Kinh Tụng Và Sự Ứng Nghiệm
Phát Nhất Tuệ Viên
 
Phật Quy Lễ Tiết Trong Phật Đường
Phật Quy Lễ Tiết Trong Phật Đường Phật Quy Lễ Tiết Trong Phật Đường
Phật Quy Lễ Tiết Trong Phật Đường
Phát Nhất Tuệ Viên
 
Thiên nhiên cổ phật đinh ninh tâm ngữ
Thiên nhiên cổ phật đinh ninh tâm ngữThiên nhiên cổ phật đinh ninh tâm ngữ
Thiên nhiên cổ phật đinh ninh tâm ngữ
Hoàng Lý Quốc
 

What's hot (20)

Nghiep Luc Va Nguyen Luc
Nghiep Luc Va Nguyen LucNghiep Luc Va Nguyen Luc
Nghiep Luc Va Nguyen Luc
 
Tu đạo tu tâm thiên
Tu đạo tu tâm thiênTu đạo tu tâm thiên
Tu đạo tu tâm thiên
 
Thánh đế đại giải oan kinh 聖帝大解冤經
Thánh đế đại giải oan kinh  聖帝大解冤經Thánh đế đại giải oan kinh  聖帝大解冤經
Thánh đế đại giải oan kinh 聖帝大解冤經
 
Hoat Phật Sư Tôn Chú Giải Nhất Quán Đạo Nghi Vấn Giải Đáp
Hoat Phật Sư Tôn Chú Giải Nhất Quán Đạo Nghi Vấn Giải ĐápHoat Phật Sư Tôn Chú Giải Nhất Quán Đạo Nghi Vấn Giải Đáp
Hoat Phật Sư Tôn Chú Giải Nhất Quán Đạo Nghi Vấn Giải Đáp
 
Nguồn suối trong tâm tánh tập 1
Nguồn suối trong tâm tánh   tập 1Nguồn suối trong tâm tánh   tập 1
Nguồn suối trong tâm tánh tập 1
 
Nhặt tuệ tập 2
Nhặt tuệ   tập 2Nhặt tuệ   tập 2
Nhặt tuệ tập 2
 
Sau khi cầu đạo đừng quên đi tam bảo và tu đạo
Sau khi cầu đạo đừng quên đi tam bảo và tu đạoSau khi cầu đạo đừng quên đi tam bảo và tu đạo
Sau khi cầu đạo đừng quên đi tam bảo và tu đạo
 
Tìm hiểu về đạo
Tìm hiểu về đạoTìm hiểu về đạo
Tìm hiểu về đạo
 
Súc đạo luân hồi kí cảnh tỉnh đệ tử bạch dương
Súc đạo luân hồi kí   cảnh tỉnh đệ tử bạch dươngSúc đạo luân hồi kí   cảnh tỉnh đệ tử bạch dương
Súc đạo luân hồi kí cảnh tỉnh đệ tử bạch dương
 
Đại Đạo Tam Bảo
Đại Đạo Tam BảoĐại Đạo Tam Bảo
Đại Đạo Tam Bảo
 
Su Ton Quy Cua Dao
Su Ton Quy Cua DaoSu Ton Quy Cua Dao
Su Ton Quy Cua Dao
 
Tam bảo tâm pháp
Tam bảo tâm phápTam bảo tâm pháp
Tam bảo tâm pháp
 
Ấn Chứng Sự Thù Thắng Của Đạo
Ấn Chứng Sự Thù Thắng Của ĐạoẤn Chứng Sự Thù Thắng Của Đạo
Ấn Chứng Sự Thù Thắng Của Đạo
 
Di lặc cứu khổ chân kinh chú giải
Di lặc cứu khổ chân kinh  chú giảiDi lặc cứu khổ chân kinh  chú giải
Di lặc cứu khổ chân kinh chú giải
 
Giác lộ chỉ nam
Giác lộ chỉ namGiác lộ chỉ nam
Giác lộ chỉ nam
 
Sự đặc thù của long thiên biểu
Sự đặc thù của long thiên biểuSự đặc thù của long thiên biểu
Sự đặc thù của long thiên biểu
 
Quan thánh đế quân giác thế chân kinh
Quan thánh đế quân giác thế chân kinhQuan thánh đế quân giác thế chân kinh
Quan thánh đế quân giác thế chân kinh
 
Đào Viên Minh Thánh Kinh - Kinh Tụng Và Sự Ứng Nghiệm
Đào Viên Minh Thánh Kinh - Kinh Tụng Và Sự Ứng NghiệmĐào Viên Minh Thánh Kinh - Kinh Tụng Và Sự Ứng Nghiệm
Đào Viên Minh Thánh Kinh - Kinh Tụng Và Sự Ứng Nghiệm
 
Phật Quy Lễ Tiết Trong Phật Đường
Phật Quy Lễ Tiết Trong Phật Đường Phật Quy Lễ Tiết Trong Phật Đường
Phật Quy Lễ Tiết Trong Phật Đường
 
Thiên nhiên cổ phật đinh ninh tâm ngữ
Thiên nhiên cổ phật đinh ninh tâm ngữThiên nhiên cổ phật đinh ninh tâm ngữ
Thiên nhiên cổ phật đinh ninh tâm ngữ
 

Similar to Nhân quả thời đại khoa học

Just an old golden retriever 15.11.05
Just an old golden retriever 15.11.05Just an old golden retriever 15.11.05
Just an old golden retriever 15.11.05cubixu
 
Just an old golden retriever 15.11.05
Just an old golden retriever 15.11.05Just an old golden retriever 15.11.05
Just an old golden retriever 15.11.05cubixu
 
Just an old golden retriever 15.11.05
Just an old golden retriever 15.11.05Just an old golden retriever 15.11.05
Just an old golden retriever 15.11.05cubixu
 
Nhân Quả Công Bằng
Nhân Quả Công BằngNhân Quả Công Bằng
Nhân Quả Công Bằng
Dinh Hieu
 
Nhân quả báo ứng hiện đời
Nhân quả báo ứng hiện đờiNhân quả báo ứng hiện đời
Nhân quả báo ứng hiện đờiHung Duong
 
Nhân quả báo ứng hiện đời.
Nhân quả báo ứng hiện đời.Nhân quả báo ứng hiện đời.
Nhân quả báo ứng hiện đời.
Chiến Thắng Bản Thân
 
Những chuyện nhân quả
Những chuyện nhân quảNhững chuyện nhân quả
Những chuyện nhân quảHung Duong
 
Nhân quả bao ung hien doi
Nhân quả bao ung hien doiNhân quả bao ung hien doi
Nhân quả bao ung hien doi
Linh Hoàng
 
Báo ứng Hiện Đời Tập 3
Báo ứng Hiện Đời Tập 3Báo ứng Hiện Đời Tập 3
Báo ứng Hiện Đời Tập 3
Nhân Quả Luân Hồi
 
Lieu pham-tu-huan-tue-chau-bui-du-long-dich
Lieu pham-tu-huan-tue-chau-bui-du-long-dichLieu pham-tu-huan-tue-chau-bui-du-long-dich
Lieu pham-tu-huan-tue-chau-bui-du-long-dich
lyquochoang
 
Liễu Phàm Tứ Huấn
Liễu Phàm Tứ HuấnLiễu Phàm Tứ Huấn
Liễu Phàm Tứ Huấn
Chiến Thắng Bản Thân
 
Hoiky cuahanhthien tts
Hoiky cuahanhthien ttsHoiky cuahanhthien tts
Hoiky cuahanhthien ttsHoa Bien
 
Mặt Trời Trong Lòng Tay - Nhuận Đạt TMT
Mặt Trời Trong Lòng Tay - Nhuận Đạt TMTMặt Trời Trong Lòng Tay - Nhuận Đạt TMT
Mặt Trời Trong Lòng Tay - Nhuận Đạt TMT
FaTaMuTu
 
To nu kinh
To nu kinhTo nu kinh
To nu kinh
Quoc Nguyen
 
Thọ khang bảo giám
Thọ khang bảo giámThọ khang bảo giám
Thọ khang bảo giám
lyquochoang
 
Cuộc hành trình tìm kiếm
Cuộc hành trình tìm kiếmCuộc hành trình tìm kiếm
Cuộc hành trình tìm kiếm
minh le
 

Similar to Nhân quả thời đại khoa học (20)

Ý NGHĨA NGŨ GIỚI
Ý NGHĨA NGŨ GIỚIÝ NGHĨA NGŨ GIỚI
Ý NGHĨA NGŨ GIỚI
 
Just an old golden retriever 15.11.05
Just an old golden retriever 15.11.05Just an old golden retriever 15.11.05
Just an old golden retriever 15.11.05
 
Just an old golden retriever 15.11.05
Just an old golden retriever 15.11.05Just an old golden retriever 15.11.05
Just an old golden retriever 15.11.05
 
Just an old golden retriever 15.11.05
Just an old golden retriever 15.11.05Just an old golden retriever 15.11.05
Just an old golden retriever 15.11.05
 
Nhân Quả Công Bằng
Nhân Quả Công BằngNhân Quả Công Bằng
Nhân Quả Công Bằng
 
Nhân quả báo ứng hiện đời
Nhân quả báo ứng hiện đờiNhân quả báo ứng hiện đời
Nhân quả báo ứng hiện đời
 
Nhân quả báo ứng hiện đời.
Nhân quả báo ứng hiện đời.Nhân quả báo ứng hiện đời.
Nhân quả báo ứng hiện đời.
 
487
487487
487
 
430
430430
430
 
Những chuyện nhân quả
Những chuyện nhân quảNhững chuyện nhân quả
Những chuyện nhân quả
 
430
430430
430
 
Nhân quả bao ung hien doi
Nhân quả bao ung hien doiNhân quả bao ung hien doi
Nhân quả bao ung hien doi
 
Báo ứng Hiện Đời Tập 3
Báo ứng Hiện Đời Tập 3Báo ứng Hiện Đời Tập 3
Báo ứng Hiện Đời Tập 3
 
Lieu pham-tu-huan-tue-chau-bui-du-long-dich
Lieu pham-tu-huan-tue-chau-bui-du-long-dichLieu pham-tu-huan-tue-chau-bui-du-long-dich
Lieu pham-tu-huan-tue-chau-bui-du-long-dich
 
Liễu Phàm Tứ Huấn
Liễu Phàm Tứ HuấnLiễu Phàm Tứ Huấn
Liễu Phàm Tứ Huấn
 
Hoiky cuahanhthien tts
Hoiky cuahanhthien ttsHoiky cuahanhthien tts
Hoiky cuahanhthien tts
 
Mặt Trời Trong Lòng Tay - Nhuận Đạt TMT
Mặt Trời Trong Lòng Tay - Nhuận Đạt TMTMặt Trời Trong Lòng Tay - Nhuận Đạt TMT
Mặt Trời Trong Lòng Tay - Nhuận Đạt TMT
 
To nu kinh
To nu kinhTo nu kinh
To nu kinh
 
Thọ khang bảo giám
Thọ khang bảo giámThọ khang bảo giám
Thọ khang bảo giám
 
Cuộc hành trình tìm kiếm
Cuộc hành trình tìm kiếmCuộc hành trình tìm kiếm
Cuộc hành trình tìm kiếm
 

More from Hoàng Lý Quốc

天佛院遊記
天佛院遊記天佛院遊記
天佛院遊記
Hoàng Lý Quốc
 
Trung dung 中庸
Trung dung    中庸Trung dung    中庸
Trung dung 中庸
Hoàng Lý Quốc
 
Tin đến từ lý thiên tình thương của thầy tế công
Tin đến từ lý thiên   tình thương của thầy tế côngTin đến từ lý thiên   tình thương của thầy tế công
Tin đến từ lý thiên tình thương của thầy tế công
Hoàng Lý Quốc
 
Tiếng lòng của khí thiên thần
Tiếng lòng của khí thiên thầnTiếng lòng của khí thiên thần
Tiếng lòng của khí thiên thần
Hoàng Lý Quốc
 
Thiên đức lão nhân từ huấn (thiên ngục)
Thiên đức lão nhân từ huấn (thiên ngục)Thiên đức lão nhân từ huấn (thiên ngục)
Thiên đức lão nhân từ huấn (thiên ngục)
Hoàng Lý Quốc
 
Thiên đàng du kí
Thiên đàng du kíThiên đàng du kí
Thiên đàng du kí
Hoàng Lý Quốc
 
Thái thượng thanh tĩnh kinh
Thái thượng thanh tĩnh kinhThái thượng thanh tĩnh kinh
Thái thượng thanh tĩnh kinh
Hoàng Lý Quốc
 
Thái thượng cảm ứng thiên
Thái thượng cảm ứng thiênThái thượng cảm ứng thiên
Thái thượng cảm ứng thiên
Hoàng Lý Quốc
 
Quang minh trí tuệ
Quang minh trí tuệQuang minh trí tuệ
Quang minh trí tuệ
Hoàng Lý Quốc
 
Quan thánh đế quân thánh huấn mùng 10 tháng 02 năm 1968
Quan thánh đế quân thánh huấn mùng 10 tháng 02 năm 1968Quan thánh đế quân thánh huấn mùng 10 tháng 02 năm 1968
Quan thánh đế quân thánh huấn mùng 10 tháng 02 năm 1968
Hoàng Lý Quốc
 
Quá trình cầu đạo của hiên viên hoàng đế
Quá trình cầu đạo của hiên viên hoàng đếQuá trình cầu đạo của hiên viên hoàng đế
Quá trình cầu đạo của hiên viên hoàng đế
Hoàng Lý Quốc
 
Nhân quả oan nợ hiển hóa thực lục
Nhân quả oan nợ hiển hóa thực lụcNhân quả oan nợ hiển hóa thực lục
Nhân quả oan nợ hiển hóa thực lục
Hoàng Lý Quốc
 
Nhân gian du ký
Nhân gian du kýNhân gian du ký
Nhân gian du ký
Hoàng Lý Quốc
 
Nguồn suối trong tâm tánh tập 2
Nguồn suối trong tâm tánh   tập 2Nguồn suối trong tâm tánh   tập 2
Nguồn suối trong tâm tánh tập 2
Hoàng Lý Quốc
 
Ngũ giới hoạt phật sư tôn từ huấn
Ngũ giới   hoạt phật sư tôn từ huấnNgũ giới   hoạt phật sư tôn từ huấn
Ngũ giới hoạt phật sư tôn từ huấn
Hoàng Lý Quốc
 
Nam hải quan thế âm bồ tát từ ngữ
Nam hải quan thế âm bồ tát từ ngữNam hải quan thế âm bồ tát từ ngữ
Nam hải quan thế âm bồ tát từ ngữ
Hoàng Lý Quốc
 
Nam bình tiểu tiên đồng hiển hóa
Nam bình tiểu tiên đồng hiển hóaNam bình tiểu tiên đồng hiển hóa
Nam bình tiểu tiên đồng hiển hóa
Hoàng Lý Quốc
 
Minh tâm phục thiện
Minh tâm phục thiệnMinh tâm phục thiện
Minh tâm phục thiện
Hoàng Lý Quốc
 

More from Hoàng Lý Quốc (18)

天佛院遊記
天佛院遊記天佛院遊記
天佛院遊記
 
Trung dung 中庸
Trung dung    中庸Trung dung    中庸
Trung dung 中庸
 
Tin đến từ lý thiên tình thương của thầy tế công
Tin đến từ lý thiên   tình thương của thầy tế côngTin đến từ lý thiên   tình thương của thầy tế công
Tin đến từ lý thiên tình thương của thầy tế công
 
Tiếng lòng của khí thiên thần
Tiếng lòng của khí thiên thầnTiếng lòng của khí thiên thần
Tiếng lòng của khí thiên thần
 
Thiên đức lão nhân từ huấn (thiên ngục)
Thiên đức lão nhân từ huấn (thiên ngục)Thiên đức lão nhân từ huấn (thiên ngục)
Thiên đức lão nhân từ huấn (thiên ngục)
 
Thiên đàng du kí
Thiên đàng du kíThiên đàng du kí
Thiên đàng du kí
 
Thái thượng thanh tĩnh kinh
Thái thượng thanh tĩnh kinhThái thượng thanh tĩnh kinh
Thái thượng thanh tĩnh kinh
 
Thái thượng cảm ứng thiên
Thái thượng cảm ứng thiênThái thượng cảm ứng thiên
Thái thượng cảm ứng thiên
 
Quang minh trí tuệ
Quang minh trí tuệQuang minh trí tuệ
Quang minh trí tuệ
 
Quan thánh đế quân thánh huấn mùng 10 tháng 02 năm 1968
Quan thánh đế quân thánh huấn mùng 10 tháng 02 năm 1968Quan thánh đế quân thánh huấn mùng 10 tháng 02 năm 1968
Quan thánh đế quân thánh huấn mùng 10 tháng 02 năm 1968
 
Quá trình cầu đạo của hiên viên hoàng đế
Quá trình cầu đạo của hiên viên hoàng đếQuá trình cầu đạo của hiên viên hoàng đế
Quá trình cầu đạo của hiên viên hoàng đế
 
Nhân quả oan nợ hiển hóa thực lục
Nhân quả oan nợ hiển hóa thực lụcNhân quả oan nợ hiển hóa thực lục
Nhân quả oan nợ hiển hóa thực lục
 
Nhân gian du ký
Nhân gian du kýNhân gian du ký
Nhân gian du ký
 
Nguồn suối trong tâm tánh tập 2
Nguồn suối trong tâm tánh   tập 2Nguồn suối trong tâm tánh   tập 2
Nguồn suối trong tâm tánh tập 2
 
Ngũ giới hoạt phật sư tôn từ huấn
Ngũ giới   hoạt phật sư tôn từ huấnNgũ giới   hoạt phật sư tôn từ huấn
Ngũ giới hoạt phật sư tôn từ huấn
 
Nam hải quan thế âm bồ tát từ ngữ
Nam hải quan thế âm bồ tát từ ngữNam hải quan thế âm bồ tát từ ngữ
Nam hải quan thế âm bồ tát từ ngữ
 
Nam bình tiểu tiên đồng hiển hóa
Nam bình tiểu tiên đồng hiển hóaNam bình tiểu tiên đồng hiển hóa
Nam bình tiểu tiên đồng hiển hóa
 
Minh tâm phục thiện
Minh tâm phục thiệnMinh tâm phục thiện
Minh tâm phục thiện
 

Recently uploaded

Khoá luận tốt nghiệp ngành Truyền thông đa phương tiện Xây dựng kế hoạch truy...
Khoá luận tốt nghiệp ngành Truyền thông đa phương tiện Xây dựng kế hoạch truy...Khoá luận tốt nghiệp ngành Truyền thông đa phương tiện Xây dựng kế hoạch truy...
Khoá luận tốt nghiệp ngành Truyền thông đa phương tiện Xây dựng kế hoạch truy...
https://www.facebook.com/garmentspace
 
BAI TAP ON HE LOP 2 LEN 3 MON TIENG VIET.pdf
BAI TAP ON HE LOP 2 LEN 3 MON TIENG VIET.pdfBAI TAP ON HE LOP 2 LEN 3 MON TIENG VIET.pdf
BAI TAP ON HE LOP 2 LEN 3 MON TIENG VIET.pdf
phamthuhoai20102005
 
GIÁO TRÌNH 2-TÀI LIỆU SỬA CHỮA BOARD MONO TỦ LẠNH MÁY GIẶT ĐIỀU HÒA.pdf
GIÁO TRÌNH 2-TÀI LIỆU SỬA CHỮA BOARD MONO TỦ LẠNH MÁY GIẶT ĐIỀU HÒA.pdfGIÁO TRÌNH 2-TÀI LIỆU SỬA CHỮA BOARD MONO TỦ LẠNH MÁY GIẶT ĐIỀU HÒA.pdf
GIÁO TRÌNH 2-TÀI LIỆU SỬA CHỮA BOARD MONO TỦ LẠNH MÁY GIẶT ĐIỀU HÒA.pdf
Điện Lạnh Bách Khoa Hà Nội
 
98 BÀI LUYỆN NGHE TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 TIẾNG ANH DẠNG TRẮC NGHIỆM 4 CÂU TRẢ ...
98 BÀI LUYỆN NGHE TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 TIẾNG ANH DẠNG TRẮC NGHIỆM 4 CÂU TRẢ ...98 BÀI LUYỆN NGHE TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 TIẾNG ANH DẠNG TRẮC NGHIỆM 4 CÂU TRẢ ...
98 BÀI LUYỆN NGHE TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 TIẾNG ANH DẠNG TRẮC NGHIỆM 4 CÂU TRẢ ...
Nguyen Thanh Tu Collection
 
GIAO TRINH TRIET HOC MAC - LENIN (Quoc gia).pdf
GIAO TRINH TRIET HOC MAC - LENIN (Quoc gia).pdfGIAO TRINH TRIET HOC MAC - LENIN (Quoc gia).pdf
GIAO TRINH TRIET HOC MAC - LENIN (Quoc gia).pdf
LngHu10
 
30 - ĐỀ THI HSG - HÓA HỌC 9 - NĂM HỌC 2021 - 2022.pdf
30 - ĐỀ THI HSG - HÓA HỌC 9 - NĂM HỌC 2021 - 2022.pdf30 - ĐỀ THI HSG - HÓA HỌC 9 - NĂM HỌC 2021 - 2022.pdf
30 - ĐỀ THI HSG - HÓA HỌC 9 - NĂM HỌC 2021 - 2022.pdf
ngocnguyensp1
 
Nghiên cứu cơ chế và động học phản ứng giữa hợp chất Aniline (C6H5NH2) với gố...
Nghiên cứu cơ chế và động học phản ứng giữa hợp chất Aniline (C6H5NH2) với gố...Nghiên cứu cơ chế và động học phản ứng giữa hợp chất Aniline (C6H5NH2) với gố...
Nghiên cứu cơ chế và động học phản ứng giữa hợp chất Aniline (C6H5NH2) với gố...
Nguyen Thanh Tu Collection
 
Ảnh hưởng của nhân sinh quan Phật giáo đến đời sống tinh thần Việt Nam hiện nay
Ảnh hưởng của nhân sinh quan Phật giáo đến đời sống tinh thần Việt Nam hiện nayẢnh hưởng của nhân sinh quan Phật giáo đến đời sống tinh thần Việt Nam hiện nay
Ảnh hưởng của nhân sinh quan Phật giáo đến đời sống tinh thần Việt Nam hiện nay
chinhkt50
 
CÁC BIỆN PHÁP KỸ THUẬT AN TOÀN KHI XÃY RA HỎA HOẠN TRONG.pptx
CÁC BIỆN PHÁP KỸ THUẬT AN TOÀN KHI XÃY RA HỎA HOẠN TRONG.pptxCÁC BIỆN PHÁP KỸ THUẬT AN TOÀN KHI XÃY RA HỎA HOẠN TRONG.pptx
CÁC BIỆN PHÁP KỸ THUẬT AN TOÀN KHI XÃY RA HỎA HOẠN TRONG.pptx
CNGTRC3
 
DS thi KTHP HK2 (dot 3) nam hoc 2023-2024.pdf
DS thi KTHP HK2 (dot 3) nam hoc 2023-2024.pdfDS thi KTHP HK2 (dot 3) nam hoc 2023-2024.pdf
DS thi KTHP HK2 (dot 3) nam hoc 2023-2024.pdf
thanhluan21
 
CHUYÊN ĐỀ BỒI DƯỠNG HỌC SINH GIỎI KHOA HỌC TỰ NHIÊN 9 CHƯƠNG TRÌNH MỚI - PHẦN...
CHUYÊN ĐỀ BỒI DƯỠNG HỌC SINH GIỎI KHOA HỌC TỰ NHIÊN 9 CHƯƠNG TRÌNH MỚI - PHẦN...CHUYÊN ĐỀ BỒI DƯỠNG HỌC SINH GIỎI KHOA HỌC TỰ NHIÊN 9 CHƯƠNG TRÌNH MỚI - PHẦN...
CHUYÊN ĐỀ BỒI DƯỠNG HỌC SINH GIỎI KHOA HỌC TỰ NHIÊN 9 CHƯƠNG TRÌNH MỚI - PHẦN...
Nguyen Thanh Tu Collection
 

Recently uploaded (11)

Khoá luận tốt nghiệp ngành Truyền thông đa phương tiện Xây dựng kế hoạch truy...
Khoá luận tốt nghiệp ngành Truyền thông đa phương tiện Xây dựng kế hoạch truy...Khoá luận tốt nghiệp ngành Truyền thông đa phương tiện Xây dựng kế hoạch truy...
Khoá luận tốt nghiệp ngành Truyền thông đa phương tiện Xây dựng kế hoạch truy...
 
BAI TAP ON HE LOP 2 LEN 3 MON TIENG VIET.pdf
BAI TAP ON HE LOP 2 LEN 3 MON TIENG VIET.pdfBAI TAP ON HE LOP 2 LEN 3 MON TIENG VIET.pdf
BAI TAP ON HE LOP 2 LEN 3 MON TIENG VIET.pdf
 
GIÁO TRÌNH 2-TÀI LIỆU SỬA CHỮA BOARD MONO TỦ LẠNH MÁY GIẶT ĐIỀU HÒA.pdf
GIÁO TRÌNH 2-TÀI LIỆU SỬA CHỮA BOARD MONO TỦ LẠNH MÁY GIẶT ĐIỀU HÒA.pdfGIÁO TRÌNH 2-TÀI LIỆU SỬA CHỮA BOARD MONO TỦ LẠNH MÁY GIẶT ĐIỀU HÒA.pdf
GIÁO TRÌNH 2-TÀI LIỆU SỬA CHỮA BOARD MONO TỦ LẠNH MÁY GIẶT ĐIỀU HÒA.pdf
 
98 BÀI LUYỆN NGHE TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 TIẾNG ANH DẠNG TRẮC NGHIỆM 4 CÂU TRẢ ...
98 BÀI LUYỆN NGHE TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 TIẾNG ANH DẠNG TRẮC NGHIỆM 4 CÂU TRẢ ...98 BÀI LUYỆN NGHE TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 TIẾNG ANH DẠNG TRẮC NGHIỆM 4 CÂU TRẢ ...
98 BÀI LUYỆN NGHE TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 TIẾNG ANH DẠNG TRẮC NGHIỆM 4 CÂU TRẢ ...
 
GIAO TRINH TRIET HOC MAC - LENIN (Quoc gia).pdf
GIAO TRINH TRIET HOC MAC - LENIN (Quoc gia).pdfGIAO TRINH TRIET HOC MAC - LENIN (Quoc gia).pdf
GIAO TRINH TRIET HOC MAC - LENIN (Quoc gia).pdf
 
30 - ĐỀ THI HSG - HÓA HỌC 9 - NĂM HỌC 2021 - 2022.pdf
30 - ĐỀ THI HSG - HÓA HỌC 9 - NĂM HỌC 2021 - 2022.pdf30 - ĐỀ THI HSG - HÓA HỌC 9 - NĂM HỌC 2021 - 2022.pdf
30 - ĐỀ THI HSG - HÓA HỌC 9 - NĂM HỌC 2021 - 2022.pdf
 
Nghiên cứu cơ chế và động học phản ứng giữa hợp chất Aniline (C6H5NH2) với gố...
Nghiên cứu cơ chế và động học phản ứng giữa hợp chất Aniline (C6H5NH2) với gố...Nghiên cứu cơ chế và động học phản ứng giữa hợp chất Aniline (C6H5NH2) với gố...
Nghiên cứu cơ chế và động học phản ứng giữa hợp chất Aniline (C6H5NH2) với gố...
 
Ảnh hưởng của nhân sinh quan Phật giáo đến đời sống tinh thần Việt Nam hiện nay
Ảnh hưởng của nhân sinh quan Phật giáo đến đời sống tinh thần Việt Nam hiện nayẢnh hưởng của nhân sinh quan Phật giáo đến đời sống tinh thần Việt Nam hiện nay
Ảnh hưởng của nhân sinh quan Phật giáo đến đời sống tinh thần Việt Nam hiện nay
 
CÁC BIỆN PHÁP KỸ THUẬT AN TOÀN KHI XÃY RA HỎA HOẠN TRONG.pptx
CÁC BIỆN PHÁP KỸ THUẬT AN TOÀN KHI XÃY RA HỎA HOẠN TRONG.pptxCÁC BIỆN PHÁP KỸ THUẬT AN TOÀN KHI XÃY RA HỎA HOẠN TRONG.pptx
CÁC BIỆN PHÁP KỸ THUẬT AN TOÀN KHI XÃY RA HỎA HOẠN TRONG.pptx
 
DS thi KTHP HK2 (dot 3) nam hoc 2023-2024.pdf
DS thi KTHP HK2 (dot 3) nam hoc 2023-2024.pdfDS thi KTHP HK2 (dot 3) nam hoc 2023-2024.pdf
DS thi KTHP HK2 (dot 3) nam hoc 2023-2024.pdf
 
CHUYÊN ĐỀ BỒI DƯỠNG HỌC SINH GIỎI KHOA HỌC TỰ NHIÊN 9 CHƯƠNG TRÌNH MỚI - PHẦN...
CHUYÊN ĐỀ BỒI DƯỠNG HỌC SINH GIỎI KHOA HỌC TỰ NHIÊN 9 CHƯƠNG TRÌNH MỚI - PHẦN...CHUYÊN ĐỀ BỒI DƯỠNG HỌC SINH GIỎI KHOA HỌC TỰ NHIÊN 9 CHƯƠNG TRÌNH MỚI - PHẦN...
CHUYÊN ĐỀ BỒI DƯỠNG HỌC SINH GIỎI KHOA HỌC TỰ NHIÊN 9 CHƯƠNG TRÌNH MỚI - PHẦN...
 

Nhân quả thời đại khoa học

  • 1.
  • 2. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  51 
  • 3. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  52  Lời Giới Thiệu Hiện nay là thời đại văn minh khoa học, bàn về chuyện nhân quả chẳng phải là mê tín lắm sao? Thật ra, vấn đề mà khoa học nghiên cứu là những quan hệ nhân quả và quy luật của giới tự nhiên, bất cứ một hiện tượng nào đều có quy luật nhất định. Nhưng đằng sau nguyên nhân sâu xa của nhân quả ấy thì khoa học thật khó mà giải thích, chứng minh được đối với những hoạt động tinh thần, những điều bí ẩn bên trong thế giới tâm linh, nhân quả của tiền kiếp hay hậu kiếp. Vì thế, vấn đề này chỉ có thể dùng triết học và tôn giáo để lý giải và xử lý. Kinh Nhân Quả Ba Đời đã từng nói: “Dục tri tiền thế nhân, kim sinh thụ giả thị, dục tri lai thế quả, kim sinh tác giả thị” (Muốn biết nhân đời trước, xem quả hưởng đời này, muốn biết quả tương lai, xét nhân gieo hiện tại). Điều này nói lên mối quan hệ chặt chẽ giữa kiếp trước, hiện tại và kiếp sau mà quy luật của nó là tự làm tự chịu. Thái Thượng Cảm Ứng Thiên đã từng nói: “Họa phúc vô môn, duy nhân tự triệu, thiện ác chi báo, như ảnh tùy hình”. Khi con người làm việc ác, vô tình đã gieo một hạt giống, khi thời cơ chín mùi, điều kiện thích hợp thì nội cảm ngoại ứng nhân quả lập tức hiệu nghiệm giống như bị ma sai quỷ khiến vậy. Đúng với câu nói: “Thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo”. Các nhà Nho cũng rất coi trọng nhân quả, trong Kinh Dịch đã từng viết: “Tích thiện chi gia, tất hữu dư
  • 4. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  53  khánh, tích bất thiện chi gia, tất hữu dư ương”. (Thường xuyên hành công đức, tích đức thì nhất định sau này sẽ được phước báo; ngược lại, thường xuyên hành ác thì nhất định sẽ gặp họa kiếp, tai ương). Vào thời nhà Chu, vua Nghiêu, vua Thuấn dạy dân làng trồng ngũ cốc, nuôi sống dân làng, công đức vô lượng, đến con cháu đời thứ mười hai lại giúp nhân dân an cư lạc nghiệp. Nam hữu phân, nữ hữu quy, vì thế sinh ra Chu Văn Vương, Văn Vương sinh ra Võ Vương Chu Công, một họ tam Thánh, không những phát dương Chu bang mà còn truyền bá đạo thống văn hóa của Đông Thổ, lưu danh cho đời. Ngược lại, Tần Thủy Hòang hùng bá thiên hạ, dùng quân pháp để trị quốc mà giành lấy giang sơn nhưng sau cùng cũng bị sụp đổ, hai mươi lăm người con của ông đều bị mất mạng dưới tay họ Triệu, bị mang tiếng hôn quân, suốt đời rửa không sạch tội. Đó chính là thiện ác của nhân quả báo ứng, càng chứng minh được đạo lý sâu xa của đạo lý định nghiệp bất diệt ấy. Khảo cổ học ngày nay có thể được coi là một ngành tiêu biểu nhất. Chẳng hạn sự phát hiện khủng long hóa thạch, thu hút lòng say mê, kéo con người về với thời đại xa xưa, sinh vật tồn tại và sinh sống lâu năm, lúc lại phát hiện xương hóa thạch cách đây ba nghìn năm là hiện thân rõ ràng của nhân quả cảm ứng thiên như thể có thể quyết định sự thịnh suy cũng như thất bại của một vương triều. Mười năm gần đây, ở những ngôi mộ khai quật lên ở Đại Lục xuất hiện những giống cây trồng lâu năm nhưng vẫn có thể mọc rễ, đâm
  • 5. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  54  chồi, hoa lá xanh tốt. Không gian, thời gian xuyên suốt quy luật nhân quả và quy luật của giới tự nhiên đều đáng tin cậy và không thể hoài nghi. Thật ra, những chặng đường lịch sử của nhân loại có thể coi là những mẫu chuyện nhân quả. Chẳng qua vì mắt con người quá hạn hẹp, kiến thức còn nông cạn, nên cố lừa dối chính mình, coi đó như một trò chơi trẻ con, thậm chí nhắm mắt lại tưởng rằng không ai thấy, không ai nghe được! Trong thời thời khắc khắc của mỗi chúng ta, nhân quả tuần hòan vẫn không ngừng tiếp diễn cho dù con người có muốn phủ nhận chúng. Tác giả quyển sách là GS Ngô Cẩm Tiêu, người Triều Châu, con trai thứ hai của ông Ngô Trường Cao (người đắc quả vị Thanh Hòa Đại Tiên), sau khi cùng huynh trưởng là ĐTS cầu được con đường Thiên Đạo không ngừng phát tâm tu luyện, đi khắp nơi để khai mở Đạo, ông đã từng chứng kiến sự nhiễu nhương của thời đại, sự suy đồi đạo đức, nhân tâm của con người, đời sống nhân dân ngày một đói khổ, phẩm giá không còn thuần phác như xưa, kẻ tham sân si, người oán hận. Với tấm lòng từ bi, ông phát tâm bôn ba lặn lội để tìm những câu chuyện nhân quả có thật. Sau khi được xem xét, bình luận thì được chùa Linh Âm in ra thành sách mang tên “Nhân quả thời đại khoa học”. Hy vọng qua những mẫu chuyện này làm thức tỉnh lương tâm mọi người, thường xuyên tu thân lập đức, hành thiện, không còn hành nghề sát sinh, để tránh phải chịu nỗi đau đớn khôn lường của quả báo luân hồi.
  • 6. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  55  Sách được in ấn tại đạo trường Linh Âm, được Thiên Ân Sư Đức, Tiền Nhân đại đức khổ tâm giúp đỡ. Xin các vị sau khi đọc qua hãy thật tâm phản tỉnh chính mình để đạt đến thế giới thanh bình, hạnh phúc của thiên đường nhân gian. Trung Hoa Dân Quốc, tháng 4 năm 2002 Hội biên soạn chùa Tam Hiệp Linh Âm
  • 7. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  56  ANH CẢ GIẾT HEO Lễ Phật Đản tháng tư năm nay, tại Phật đường phía Nam biên cương đất Thái đang giảng một tiết học: “Nhân quả báo ứng và lục đạo luân hồi”, các vị thiện nam tín nữ đều tham gia rất hăng hái, ban đêm ở lại tá túc Phật đường. Vì thời gian còn sớm nên chúng tôi trò chuyện với nhau về một số vấn đề liên quan đến Phật học thường thức. Vì kiến thức còn nông cạn nên tôi còn nhiều vấn đề chưa thể giải quyết được; nhất là có một cô đưa ra một vấn đề nan giải khiến tôi nhất thời không thể giải đáp, thậm chí đến hôm nay vẫn còn vướng mắc trong lòng. Cô ấy khoảng bốn mươi tuổi, đối với nhân quả hoàn toàn tin tưởng, tuyệt đối không hoài nghi. Trong lúc học cô nghe được câu chuyện kể về người sát sanh, lúc lâm chung đau đớn tội nghiệp chịu đủ mọi sự đau đớn giày vò đến lúc tắt thở. Đó là một anh làm nghề giết heo, còn gọi là “Anh cả giết heo”, thời trung niên mắc phải chứng nan y, không thể chữa trị được, phải nằm trên giường suốt mấy tháng, thường xuyên phát ra những tiếng kêu giống như heo. Con cái không nhẫn tâm nhìn thấy cha phải chịu nỗi đau đớn cực hình như thế, bèn van xin bác sĩ kê toa thuốc để cha sớm ngày ra đi thanh thản nhưng bác sĩ không chịu “Lương y như mẹ hiền, lẽ nào người mẹ lại giết con”. Hơn nữa làm như vậy là phạm pháp. Sau cùng được vị lão tiền bối có kinh nghiệm dạy họ chuẩn bị một con dao và một chén nước trắng, giống như cách mà anh ấy giết heo vậy, để ở đầu giường, không bao lâu người đó liền tắt thở, chấm dứt sự
  • 8. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  57  hành hạ bi thảm. Vấn đề ở đây là: Mẹ của cô vì hoàn cảnh bần cùng phải nuôi mười đứa con, từ ngày kết hôn đến nay đã hành nghề sát sanh, giết vịt để làm vịt quay bán. Mỗi ngày chồng đi bán, vợ ở nhà giết vịt và làm vịt quay. Vì bán đắc nên một ngày phải giết khoảng ba mươi con vịt béo, cứ thế kéo dài hơn ba mươi năm nay. Mãi cho đến khi hai đứa con gái xuất giá, chồng qua đời mới nghe lời khuyên của con gái bỏ nghề. Năm ngoái, mẹ cô bệnh suốt một năm. Từng chữa trị ở khắp các bệnh viện lớn nhỏ có tiếng ở Thái Lan nhưng cũng không khỏi bệnh. Bốn tháng trước, bác sĩ trả về nhà dặn dò chuẩn bị hậu sự. Người Trung Quốc có tập quán là ba mẹ lúc lâm chung phải được chết tại nhà của mình cho yên tâm. Khi được trả về nhà, bốn tháng qua bà đều trong trạng thái hôn mê, có lúc tỉnh dậy như gặp phải chuyện gì đó hoảng sợ, phát ra những tiếng kêu như vịt khiến con cái lo lắng bi thương, bác sĩ không thể chữa trị được, chỉ còn cách là phải nhờ vào Tiên Phật Thần Minh, cầu xin Ơn Trên nhanh chóng tiếp dẫn bà ra đi để khỏi phải chịu sự giày vò tàn khốc như thế này. Gần đây có một hôm nhận được thông báo của bệnh viện yêu cầu bệnh nhân tới kiểm tra, cắt thêm một lỗ nhỏ trong cổ họng. Hai tuần sau đó về nhà, hiện nay đang nằm mê man, có lúc phát ra những tiếng kêu như vịt. Vấn đề ở chỗ: Cô ta có thể làm như câu chuyện “Anh cả
  • 9. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  58  giết heo” đã giảng hôm nay là chuẩn bị một con dao và một chén nước để tiễn người mẹ ra đi thanh thản được không? Câu phát biểu này khiến cho tôi giật mình toát cả mồ hôi. Nói đến mẫu chuyện “Anh cả giết heo”, người ta muốn nhấn mạnh đến tính hiện thực của nhân quả báo ứng, cảnh tỉnh những kẻ hung tợn sát hại những sinh vật vô tội. Đối với một số người làm nghề sát sanh, trong hoàn cảnh đó nên chuyển nghề, như Phật đã từng nói: “Lấy mạng người ta để nuôi mạng mình gọi là tà mạng”. Không ngờ chân lý đó lại sống động hiệu nghiệm đến như vậy. Một lúc không trả lời được câu hỏi đó có lúc tôi hối hận vì đã kể chuyện này, chỉ biết khuyên cô: “Việc này hoàn toàn không thể làm, chúng ta không thể nhẫn tâm nhìn thấy cha mẹ tự sát, vô hình giống như tận tay giết hại cha mẹ vậy”. Cô ấy nức nở hỏi tôi: “Thế thì còn phương pháp gì khiến cho mẹ tôi hoặc sống hoặc chết chứ đừng phải chịu sự giày vò đau đớn như vậy”. Tôi rất đồng cảm, an ủi đôi lời, khuyên cô hãy phát nguyện tài thí xây chùa, xây bệnh viện hoặc ăn chay trường lấy công đức của mình hồi hướng cho mẹ, để mẹ cô có thể tiêu oan giải nghiệp. Suốt đời cha mẹ không ngừng tạo nghiệp cũng là vì nuôi sống con cái, vì con cái mà hy sinh tất cả, thậm chí dù bị đày trong địa ngục trần gian hay dưới địa phủ cha mẹ cũng chấp nhận. Vì thế con cái phải bù đắp những tội lỗi của cha mẹ để báo đáp công ơn nuôi dưỡng của Người. Tôi còn giải thích những điều hiếu đạo của người làm con:
  • 10. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  59  o Tiểu hiếu: Phụng dưỡng cha mẹ, thích ăn gì thì cung phụng đầy đủ. o Trung hiếu: Thuận theo lời, theo ý của cha mẹ. o Đại hiếu: Ngoài việc phụng dưỡng theo ý của cha mẹ còn làm những việc ích nước lợi nhà đem tiếng thơm cho cha mẹ. o Đại đại hiếu: Ngoài việc thực hiện đầy đủ ba điều hiếu trên còn phải biết tìm cách giúp cha mẹ tiêu oan giải nghiệp, lúc còn sống không bị đày đoạ về thể xác, lúc chết cũng không bị đày xuống lục đạo luân hồi, thoát khỏi cảnh giới sinh tử. Nghe xong cô ngậm ngùi nước mắt, làm lễ ra về. Giữa tháng chín năm nay được Phật đường mời đến, tôi lại giảng tiết học nhân quả, tối đến lại tá túc Phật đường một đêm. Lúc đó, có một người nói với tôi một tin tức khiến tôi suốt đời không thể quên. Thì ra giữa tháng tư năm nay tôi đã giảng câu chuyện nhân quả, người hỏi tôi về mẹ của cô ấy vì không nhẫn tâm nhìn thấy mẹ mình phải chịu sự giày vò về thể xác, đau đớn về tinh thần, rốt cuộc đã học theo chuyện “Anh cả giết heo”, lấy một con dao sắc và một chén nước trắng lén lút đặt tại đầu giường mẹ nằm, rồi chạy ra sau bếp quỳ khóc. Đến sáng, mẹ cô liền tắt thở. Cô ôm xác mẹ khóc thảm thiết, tưởng chừng như muốn lấy một con dao tự sát theo mẹ xuống suối vàng nhưng lại không đủ dũng khí.
  • 11. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  60  BÀ LÃO BÁN NÔNG CHÂN Tại nơi bố thí chùa Phật, lần đầu tiên tôi gặp lại người bạn cũ thời niên thiếu. Đó là bà lão bán “nông chân”. “Nông chân”: là tên gọi một món ăn đặc sản của người Thái được làm từ bột gạo xay nhuyễn, thêm ớt, nước dừa và cá. Đó vốn là món ăn phụ của người Trung Hoa: “nông” có nghĩa là “thức ăn phụ”, “chân” có nghĩa là thuộc về Trung Quốc. Mười mấy năm không gặp, bà lão nhìn thấy tôi liền nhận ra ngay bởi vì lúc nhỏ tôi vốn là khách quen của bà. Bà bán rất rẻ, một đĩa “nông chân” nóng hổi thêm một chút ớt cay đến nỗi chảy cả nước mũi. Hồi trước bà còn trẻ, vừa lái thuyền vừa rao: “nông chân đây! Nông chân nóng hổi đây!”. Thật giống như những bài hát truyền thống của người phụ nữ dân tộc ở tỉnh Quảng Tây Trung Quốc vậy. Bà lão tuy chưa đầy sáu mươi tuổi nhưng xem ra thật tiều tụy, dáng đi vừa lửng thửng vừa bất tiện. Vả lại, không biết tự bao giờ lại mắc cái tật: cái đầu cứ lắc liên tục không ngừng. Bất kể ngồi hay đứng, đi hay nói chuyện, cái đầu cứ đưa đi đưa lại. Ngoại trừ buổi tối, còn lại hầu như lúc nào cũng lắc, có lúc bị cơn chấn động làm tỉnh cả giấc ngủ. Xem ra đây không phải là tật mà là bệnh. Tôi cứ khuyên bà đừng khẩn trương khi nói chuyện, cái đầu đừng lắc qua lắc lại. Bà cố kiềm chế nhưng cái đầu dường như không theo sự điều khiển ấy: “Không được đâu,
  • 12. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  61  không được đâu!”. Tôi hỏi bà tại sao không đi khám bác sĩ để xem là bệnh gì nhưng bà cứ lắc đầu trả lời: “Bà đã khám không biết bao nhiêu là bác sĩ, bệnh viện giỏi nhất cũng đã khám rồi, nhưng cũng không phát hiện ra mắc phải bệnh gì. Thậm chí cũng đã hỏi Thần Minh nhưng tất cả đều vô dụng”. Tôi hỏi bà đã mắc chứng bệnh này từ lúc nào, hay là đã mắc một chứng bệnh khác khiến bà bị nhiễm chứng lắc đầu? Bà kể bà đã mắc chứng bệnh này hơn mười năm rồi. Lúc mới phát bệnh đúng là bị nhiễm phong hàn, đầu óc choáng váng như có ai dùng gậy đập vào; tỉnh lại liền thấy mơ mơ hồ hồ, cái đầu từ đó tự nhiên lắc một cách thoải mái, cứ một lúc lại phải lắc, dần dần tự nhiên lắc liên tục một cách khổ sở, tưởng chừng như có ai gõ mạnh vào đầu vậy. Thật là đau đớn và khó chịu đến nỗi nhiều khi muốn tự sát nhưng không thành. Sau đó nản lòng không muốn buôn bán nữa, nhiều lần theo người ta đến chùa bố thí, bệnh có đỡ hơn. Bà lão dắt tôi đến một cây Bồ Đề thỏ thẻ với tôi rằng chứng lắc đầu của bà có liên quan tới việc buôn bán “nông chân”, nhờ tôi chuyển lời tới mọi người rằng: Bất cứ nghề gì cũng có thể làm nhưng nhất thiết đừng buôn bán “nông chân”. Tôi cảm thấy rất kì lạ: chứng lắc đầu ấy thì có liên quan gì tới việc bán “nông chân”, vả lại hiện nay ở Thái Lan vẫn có rất nhiều người bán “nông chân”, ở đâu cũng thấy. “ Nông chân” không chỉ là món ăn phụ mà đã trở thành món cao lương mỹ vị ở các nhà hàng lớn. Không chỉ người Thái
  • 13. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  62  thích ăn mà ngay cả những khách du lịch ngoại quốc cũng thích, bởi lẽ vừa rẻ, vừa tiện lợi, vừa nóng, lại vừa thơm. Nói chuyện phiếm cả nửa ngày, bà lão rốt cuộc cũng giải thích cho tôi lý do không nên bán “nông chân”. Thì ra là thế này: “Nông chân”vốn là thức ăn làm từ bột gạo xay nhuyễn, điều đó không thành vấn đề; vấn đề ở chỗ nguyên liệu phụ chủ yếu của nó là cá, trộn chung với ớt và nước dừa giã cho đến khi nát nhừ. Cá phải dùng loại cá còn sống, loại cá thích hợp nhất mà mọi người muốn ăn là cá lác. Loại cá này cần phải bằm nhuyễn, rút xương để tạo ra mùi vị thơm ngon cho món ăn. Món ăn Thái ngoài món ăn nổi tiếng là “nông chân” còn có một món nữa cũng dùng cá lác tươi roi rói để làm phụ liệu, cá chết thì mất đi mùi vị thơm ngon. Trước tiên dùng gậy đập vào đầu con cá còn sống, mổ bụng, rút xương. Nếu không đập đầu nó chết thì không còn cách nào để mổ bụng được. Buôn bán phát đạt, bà lão mỗi ngày phải giết năm đến bảy con cá, mỗi con nặng hai đến ba kí. Vả lại trước khi giết nó phải dùng một cây gậy đập mạnh vào đầu, con cá giãy giụa đành đạch rồi chết. Bà lão đã hành nghề này từ mười bốn tuổi, cho đến khi năm mươi tuổi phát bệnh mới bỏ nghề. Cả một đời hành nghề đập chết vô số các loại cá đến nỗi đếm không xuể. Người đời thường ngộ nhận một điều: cá tôm sinh ra và lớn lên là để cho con người làm thức ăn, coi đó là hợp lý. Vì
  • 14. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  63  thế mà Tiên Triết Tăng đã từng nói: “Dục tri thế thượng đao binh kiếp, nhĩ thính đồ môn dạ bán thanh” (Muốn biết kiếp nạn đao binh trên thế gian, hãy nghe âm thanh giết mổ trong đêm khuya). Bà lão mỗi ngày mỗi tháng mỗi năm đều không ngừng đập chết những con cá, đã giết chết không biết bao nhiêu chúng sinh vô tội. Những con cá trước khi chết, nó vẫn ve vẩy đuôi, vẫn lắc lắc cái đầu, vẫn giãy giụa đành đạch. Những con cá con tội nghiệp bị bà lão đập chết thật tàn nhẫn. Con người làm việc gì thì tâm linh cũng theo đó mà thành. Hành động và tâm linh nó luôn có liên quan mật thiết với nhau. Bà lão mỗi ngày đều phải chứng kiến cái đầu của những con cá run rẩy nên ý niệm cũng theo nó mà hợp thành. Vì thế mà cái đầu của bà cùng với cái đầu của cá hợp lại thành một. Nghe xong những lời tâm sự của bà lão tôi càng cảm thông cho hoàn cảnh của bà. Sinh ra trong một gia đình nghèo khó lại không có học thức, chỉ biết dùng nghề sát sinh để nuôi sống cả gia đình. Lâm vào tình cảnh này, tôi cũng không biết an ủi bà ra sao, chỉ biết nhắc lại câu nói của cổ nhân: “Con người gieo giống nào, gặt quả ấy, làm việc tốt thì bản tính tốt, làm việc xấu thì bản tính trở nên xấu”. Con người hiện nay đang bị mê muội bởi vật chất hồng trần, kẻ đua đòi, kẻ tham lam, kẻ sát hại, nổi giận lên làm tổn hại tâm can thì làm sao mà không mắc bệnh được chứ! Bởi vì con người một khi có lòng tham, tâm sẽ cảm thấy phiền não, phiền não là căn nguyên của bệnh lý, nhất là những kẻ sát sinh, Phật gia gọi là tà mạng.
  • 15. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  64  Tôi kể rất nhiều câu chuyện nhân quả báo ứng cho bà nghe và nói với bà: “Theo lý vì bà tàn sát quá nhiều sinh linh nên đáng lẽ không thể sống thọ như thế. Kinh Phật đã từng nói: phàm chúng sanh thích sát sanh sau này sẽ bị đọa vào Tam Ác Đạo (Địa Ngục Đạo, Ngạ Quỷ Đạo, Súc Sinh Đạo), lúc sống phải bị chết yểu”. Tôi khuyên bà hãy cố gắng ăn chay trường và thường xuyên bố thí hành công tích đức, nhằm giảm nhẹ những tội ác trước đây. Bà lão cũng rất ăn năn, theo lời khuyên thành khẩn của tôi, cố gắng ăn chay không ăn thịt, và cũng từ đó không còn khổ tâm vì cái chứng lắc đầu của mình, bởi lẽ bà nhận ra rằng, đây chính là sự trừng phạt hợp với luân lý làm người và cũng là hình phạt nhẹ nhất rồi. BỆNH CHÂN VOI Gần đây có một lần, tôi đến công hội thảo dược ở miền trung đất Thái để mở một cuộc hội nghị thường thức nói về các loại dược thảo, chủ đề là các loại bệnh nhiệt đới thường gặp, trong đó có đề cập đến “bệnh chân voi”. Người mắc bệnh này có cái chân phù to như chân voi nên mới có tên bệnh như thế. Đây vốn là một loại bệnh thường thấy ở Ấn Độ. Một làng nhỏ ở Thái Lan trước đây cũng mắc phải
  • 16. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  65  chứng bệnh này. Nhưng đã được chính phủ khống chế, từ đó về sau hiếm thấy người mắc phải bệnh này. Theo nhận định của Sở Y Tế, người mắc phải bệnh này cần phải điều trị lâu dài, hơn nữa chân không thể hồi phục lại như trước. Sau khi bàn xong, chúng tôi liền giới thiệu cách phòng bệnh cũng như cách chữa trị bằng thảo dược cho tất cả mọi người cùng nghe. Vào giờ nghỉ trưa, có vài hội viên hỏi tôi một số kiến thức thảo dược và cách dùng thuốc. Đây vốn là việc thường xuyên: Mỗi khi giảng xong một bài, những hội viên không hiểu đều có thể đến hỏi để mở mang kiến thức. Tôi không cảm thấy ái ngại, biết gì đáp đó, không biết thì không trả lời. Trong số họ có một vị thanh niên, bảo tôi hãy đến nhà anh để xem bệnh chân voi của cha mình và hỏi tôi có thể dùng những bài thuốc đã được giới thiệu để điều trị cho cha mình được không? Ở mảnh đất miền Trung ẩm ướt ấy, hiếm có mấy ai mắc phải bệnh này thậm chí không có. Nhưng cha của anh (Nãi Tố Sát) lại mắc chứng bệnh này. Điều đó khiến tôi rất hiếu kỳ, liền lập tức theo anh ấy đến nhà xem. Cha của anh Tố Sát, là người Thái gốc Hoa, có thể nói thành thạo tiếng Triều Châu. Ông đã mắc phải chứng bệnh này hơn chín năm. Trước đó vốn đã được điều trị ở bệnh viện, sắp lành bệnh nhưng sau vì hoàn cảnh gia đình thay đổi không thể điều trị được nên bệnh vẫn chưa khỏi. Sau khi được Tố Sát giới thiệu, chúng tôi liền trò chuyện với nhau bằng tiếng Triều Châu. Ông họ Thái, vốn làm nghề thu mua đồ cũ. Trừ bàn chân phải sưng phù lên như voi còn tất cả
  • 17. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  66  các bộ phận khác đều bình thường, tinh thần đều rất minh mẫn. Tôi hỏi ông đã từng sống ở phía Nam đất Thái chưa? Ông ấy trả lời ông đã từng sống ở phía Nam Tổng Lý Phủ, cạnh đồn điền cao su của một bà con thân thuộc. Ông hỏi lại tôi làm sao biết ông đã từng sống ở phía Nam đất Thái. Tôi trả lời: “Theo những tư liệu có liên quan, bệnh này vốn bắt nguồn từ phía Nam nước Thái, những người sống ở những vùng ẩm ướt dễ bị mắc phải”. Ngày nay, bệnh này có thể điều trị khỏi bằng thảo dược nhưng phải qua một thời gian khá dài. Tố Sát nghe thấy thảo dược có thể điều trị được liền vội vàng xin tôi kê toa thuốc. Cha anh dường như không quan tâm gì đến bệnh, thản nhiên nói với con: “Không cần phải khẩn trương làm gì”. Sau khi giải bày, tôi được biết ông ấy đã buông xuôi việc điều trị, bảo đứa con đừng bận tâm về việc này và nói rõ lý do từ bỏ việc điều trị bệnh. Ông Thái thường ngày rất thích ăn thịt ngỗng. Vào mỗi bữa cơm tối đều nhấm nháp nửa bình rượu và một con ngỗng béo, một mình hưởng thụ hết ngày này qua ngày khác. Cách đây mấy năm theo đoàn du lịch đến tỉnh Đông Tam, Trung Quốc, thưởng thức món gấu trúc nướng, thật là ngon tuyệt! Về đến đất Thái, không được thưởng thức món ngon vật lạ chỉ có thể ăn thịt ngỗng hầm với thuốc, nhưng lại cảm thấy thịt không còn ngon liền đổi sang ăn chân ngỗng vì nghe nói chân ngỗng và chân gấu trúc đều có mùi vị như nhau. Vì thế mỗi bữa ăn đều không thể thiếu chân ngỗng và rượu.
  • 18. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  67  Sau đó được người ta giới thiệu một phương pháp chế biến món ăn mới, không những giữ được mùi vị tươi ngon của món ăn mà còn bổ khí dưỡng thần. Theo cách chế biến chân ngỗng, ông chuẩn bị bốn miếng thép đóng thành cái lồng rồi đem con ngỗng nhốt vào trong, sau đó nhóm lửa, dùng lửa nhỏ từ từ làm chín, tấm thép dưới đáy cũng từ từ nóng lên, nóng đến nỗi con ngỗng chân nhúng chân co nhảy múa liên tục; khi đến độ cực nóng thì hai chân ngỗng hoàn toàn tê liệt sưng tấy lên, nhảy nhót lung tung càng lúc càng dữ dội, khóc lóc van xin thảm thiết, quỳ lạy xin tha mạng. Thấy vậy ông Thái vẫn không chút động lòng, liền chặt đứt đôi chân của con ngỗng nửa sống nửa chết. Con ngỗng đáng thương dường như không thể chịu nỗi cơn đau cực độ nên đã chết đi. Ông chỉ lo đến việc chặt da, mổ thịt chứ không đoái hoài đến con ngỗng đang chết tức tưởi. Theo lời nhận định của ông Thái: Con ngỗng sau khi đã trải qua sự tra tấn tàn khóc, toàn thân máu dồn về hai chân nên ăn rất ngon, giàu giá trị dinh dưỡng. Đáng tiếc con ngỗng là do người khác nuôi, nếu do đích thân mình nuôi thì càng ngon và bổ dưỡng hơn, có thể nuôi nó bằng các dược thảo bổ dưỡng thì khi lớn lên thịt ngỗng lại càng bổ hơn, ngon hơn đặc biệt sau khi đã trải qua thời kỳ luyện đan (dùng lửa để dồn máu tập trung vào hai chân). Một ngày nếu ăn được một đôi chân ngỗng luyện đan cùng sáu gam đương quy, mười gam đương tâm, điền thất, kỉ tử thì tinh thần sẽ trở nên minh mẫn, bồi bổ khí huyết. Nghe nói Từ Hy Thái Hậu từ khi ăn món thịt ngỗng luyện đan mà trẻ mãi không già, không sợ bệnh tật. Ông Thái cũng theo cách đó mà ăn
  • 19. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  68  chân ngỗng hơn nhiều năm qua. Lúc mới mắc bệnh chân voi, ông Thái vô cùng hoảng sợ, chạy xuôi chạy ngược để chữa trị. Sau đó trải qua một thời gian điều trị ở bệnh viện Nhiệt Đới, đôi chân đã giảm sáu bảy phần. Đến khi sắp khoẻ hẳn thì đột nhiên thuốc có tác dụng phụ làm loét dạ dày. Chỉ có cách là ngừng điều trị chân chuyển sang điều trị dạ dày. Sau khi đã điều trị dạ dày hơn một năm lại tiếp tục điều trị bệnh chân voi, uống thuốc, tiêm chích lại từ đầu. Xem ra cũng lành hết sáu bảy phần nhưng lại có tác dụng phụ khiến cho hai bên đùi bị tê liệt. Nghe nói vì chích thuốc quá nhiều nên buộc phải ngưng điều trị bệnh chân voi, điều trị đùi trái trước. Sau hơn một năm điều trị đùi trái, bệnh đã khoẻ hẳn, ông lại tiếp tục điều trị bệnh chân voi. Khi bệnh tình đã lành đến sáu bảy phần thì toàn thân lại bộc phát bệnh, cái đầu đau âm ĩ và ngứa ngáy. Dù đã điều trị cả Đông Tây y nhưng bệnh tình vẫn không hề thuyên giảm, mỗi ngày đều phải chịu đựng nỗi đau đớn kịch liệt, dai dẳng 24 giờ, mỗi năm phải chịu nỗi thống khổ đến 365 ngày. Cứ thế bị giày vò đau đớn thảm thiết đến sáu năm. Có lúc đau đến nỗi ông muốn tự sát nhưng nghĩ đến vợ hiền con thơ đành phải cắn răng chịu đựng mà sống, sống mà tưởng chừng như đã chết. Một đêm nọ, trong mơ ông thấy có một đàn ngỗng không chân đến cắn ông. Ông giật mình tỉnh giấc, toàn thân toát mồ hôi lạnh. Lúc này, ông mới hiểu ra rằng chứng bệnh của ông lại có liên quan đến việc ăn chân ngỗng. Đem con ngỗng còn sống nhốt vào trong lồng mà đốt thì thật tàn nhẫn
  • 20. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  69  biết bao! Khi nhìn đôi chân vừa đỏ vừa sưng của mình thì thấy chẳng khác gì chân ngỗng khi bị đốt vậy. Ai ngờ đâu, việc ăn chân ngỗng lại gây ra tội nghiệp lớn như vậy khiến cho linh hồn của chúng phải đến đây đòi mạng. Báo ứng… báo ứng…! Nhân quả báo ứng xảy đến nhanh như vậy. Từ sáng tinh mơ, ông nhờ vợ đỡ ra ngoài trời hướng Tiên Phật sám hối, thề nguyện: Từ nay trở đi nguyện không sát sanh, thanh khẩu trường chay, phát tâm tu luyện. Vợ ông cũng phát nguyện cùng ông trì chay. Ông vốn cũng đã đọc sách kinh, nghĩ đến trong Lục Tổ Đàn Kinh có một đoạn sám hối văn: “Đột ngộ đại thừa chân sám hối, trừ tà hành chính tức vô tội” (chỉ cần thành tâm tu luyện, thật tâm sám hối thì mọi tội lỗi sẽ sớm tiêu tan). Kỳ lạ thay! Từ khi hướng Tiên Phật sám hối, lập nguyện, ngoại trừ cái chân phải còn sưng, còn các bệnh khác từ từ không thuốc mà khỏi, cái chân voi cũng bớt sưng bớt đau chỉ có đôi chút bất tiện. Đến nay đã ba năm không uống thuốc điều trị, bởi ông biết rằng đây chính là oan nghiệp đến đòi mạng. Tất cả đã để lại cho đời một bài học quý giá: Chớ vì sự ngon miệng của mình mà sát hại chúng sinh, tạo ác nghiệt cho mình để rồi suốt đời không trả nổi phải trầm luân trong bể khổ. Sau khi nghe ông Thái giải bày về câu chuyện chân voi của mình, chúng tôi chạnh lòng nhớ tới một câu nói trong Thái Thượng Cảm Ứng Thiên: “Họa phúc vô môn, duy nhân tự triệu, thiện ác chi báo, như ảnh tuỳ hình” (Phúc hay họa đều do con người định đoạt, thiện và ác luôn tuần hoàn theo nhân quả báo ứng như hình với bóng vậy). Tôi chỉ biết
  • 21. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  70  khuyên ông hãy làm nhiều việc thiện, hành công lập đức, chỉ có công đức mới có thể tiêu oan giải nghiệt. Khi oan nghiệt trả hết thì bệnh tình sẽ tự nhiên khỏi. BUÔN BÁN PHU QUÂN Nếu không thấy tận mắt nghe tận tai, ai lại tin rằng trong thế kỷ 21 văn minh khoa học lại xuất hiện việc buôn bán phu quân. Tại một thị trấn ở ngoại thành, một người mẹ góa phụ sống cùng con dâu tên là Lý Dương Mai, chồng là một thanh niên trẻ thành thật. Lúc kết hôn hai người mới mười chín tuổi, mẹ chồng chỉ mới bốn mươi tuổi. Gia đình sống bằng nghề rèn sắt. Từ nhỏ anh đã được cha nhắc nhở: “Công việc nào cũng là nghề”, anh đã được cha dạy cho cái nghề kiếm sống ấy. Năm anh lên mười lăm tuổi, cha anh đột nhiên bị xe đụng chết, anh phải gánh vác công việc làm ăn để nuôi mẹ. Hai mẹ con nương tựa nhau cần kiệm để dành một ít tiền cho anh kết hôn. Dương Mai từ khi gã cho nhà họ Đặng, ngoài phụ giúp công việc làm ăn còn chăm nom nhà cửa. Cô làm khỏe hơn cả anh chồng nữa. Lúc trước trong tiệm chỉ có vài mảnh
  • 22. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  71  thiếc, nhờ anh giúp cho người ta làm thùng nước mà giờ đây trong nhà đã khang trang tiện nghi, có đầy đủ các dụng cụ, cuộc sống trở nên sung túc hơn. Họ hàng ai cũng khen ngợi về tài năng của cô. Kết hôn được bốn năm, Dương Mai mang thai khiến cho không khí gia đình bỗng náo nhiệt, vui mừng hẳn lên. Anh càng cố gắng nỗ lực làm việc để bồi đắp, giữ vững mái ấm gia đình hạnh phúc. Từ cổ chí kim, không có gì là thập toàn thập mỹ trên thế gian này. Dương Mai từ khi làm dâu nhà họ Đặng, gia đình bỗng khắm khá hẳn lên, công việc làm ăn ngày càng phát đạt, mọi thứ đều suông sẻ nhưng sau đó có chút hiềm khích với mẹ chồng, dần dần trở thành một trận chiến không đội trời chung. Đúng như cổ nhân đã nói: “Mẹ chồng, nàng dâu khó mà hợp nhau”. Vốn dĩ mỗi thành viên trong nhà có thể vui vẻ quây quần bên nhau, thưởng thức hơi ấm hạnh phúc của gia đình. Ai ngờ đâu giữa mẹ chồng và nàng dâu lại xảy ra nhiều chuyện cãi nhau. Chỉ là sự hiểu lầm nhỏ nhặt mà đâm ra giận hờn, ghen tức khiến cho người chồng hai, ba ngày lại phát bệnh. Con dâu Dương Mai đột nhiên lại mắc chứng bệnh tâm lý biến thái, cô sợ mẹ chồng chiếm đoạt người chồng của mình cho nên hai người luôn luôn đối nghịch. Người mẹ đau khổ phiền não, cả cuộc đời lận đận dãi nắng dầm mưa nuôi con khôn lớn, lo việc kết hôn cho con, mà giờ đây phải đối đầu với đứa con dâu bất hiếu, cảm thấy vô cùng đau khổ. Mỗi lần xảy ra cãi nhau lúc nào cũng là đứa con dâu thắng. Vì thế, mỗi khi cảm thấy vô cùng uất ức,
  • 23. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  72  liền đến chùa ở huyện bên trò chuyện cùng mấy ni cô. Có lúc muốn bỏ hết bụi trần theo ni cô mà tu đạo nhưng chẳng mấy hôm lại trở về. Khi về tới nhà lại bị con dâu lãnh đạm quát tháo: “Sao không ở chùa lại về đây làm chi? Để cho tai tôi yên”. Người mẹ khốn khổ ấy giận dữ, chỉ biết dồn nén trong lòng. Một hôm, không biết xảy ra chuyện gì mà mẹ chồng nàng dâu lại cãi nhau kịch liệt đến nỗi bà mẹ than thở nói: “Cô quả là người vô lương tâm, không nghĩ đến nỗi khổ cực, sự vất vả của mẹ đã nuôi chồng cô khôn lớn. Mười chín năm nay, ta đã hao mòn tâm huyết sức lực, tốn biết bao nhiêu tiền để nuôi chồng cô khôn lớn. Cô mới vào nhà này không lâu, chiếm hết tài sản đã đành mà còn làm tội, làm tình cái thân già này nữa. Thật là hỗn láo!”. Cô con dâu không chờ bà mẹ nói hết liền xen vào: “Rốt cuộc trong mười chín năm nay bà đã tốn bao nhiêu tiền”. Bà mẹ buột miệng đáp lại: “Ít nhất phải tới hai trăm ngàn xâu tiền”. Người con dâu thẳng thắng trả lời: “Được! Tôi sẽ đưa bà hai trăm ngàn xâu tiền để mua con bà”. Người mẹ vô ý nói thế. Nhưng nào ngờ sau hai ngày, cô con dâu liền đem hai trăm ngàn xâu tiền đưa cho mẹ chồng, bắt bà ngày mai phải dọn tới chùa ngay. Nghe vậy, người mẹ vô cùng phẫn nộ không biết xử trí ra sao, chính bà cũng không ngờ đứa con dâu lại dùng thủ đoạn độc ác đến thế. “Được! Mẹ sẽ đi đến chùa ngay”. Bà mẹ dọn đi mà nước
  • 24. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  73  mắt chan chứa trong lòng. Đúng như cổ nhân từng nói: “Lúc chưa có con dâu con trai là con của mẹ, khi có con dâu rồi con trai là con của con dâu”. Người chồng vốn là một người con có hiếu. Hôm đó anh ra ngoài làm ăn đến khuya mới về, nghe nói mẹ đã cầm hai trăm xâu tiền dọn đến chùa, đùng đùng nổi giận nhưng không thể làm gì được, chỉ biết nhốt mình trong phòng, không nói chuyện, không ăn cơm. Hôm sau anh đến chùa thấy mẹ liền ôm mẹ khóc nức nở. Người mẹ quyết định dùng cả số tiền ấy quyên góp cho chùa. Từ đó anh ở lại chùa, cô đơn một mình, tối đến chỉ biết làm bạn với ngọn lửa hồng. Anh không muốn về, cả đêm chỉ biết ngồi uống rượu giải sầu. Mấy năm gần đây, ở ngoại ô BăngKok phát triển nhanh chóng, đặc biệt là xây dựng khu công nghiệp ngoại thành. Nơi anh ở là một thị trấn nhỏ, từ khi mấy công xưởng mọc lên thì không khí nơi đây náo nhiệt hẳn ra, theo sau là những nơi vui chơi giải trí. Trong số những nơi ấy có một quán rượu nổi tiếng. Bà chủ quán quen biết anh khi đến tiệm anh mua đồ. Những lúc đau khổ buồn bã, anh luôn đến quán rượu của bà để uống rượu giải sầu. Bà chủ xem ra đã ba mươi tuổi nhưng còn môi son má phấn, yểu điệu, tỏ vẻ đồng cảm với anh. Từ đó, hai người trở nên thân mật, nảy sinh tình cảm. Ở trong thị trấn nhỏ ấy, tiếng lành đồn gần tiếng dữ đồn xa. Chuyện anh và bà chủ quán cuối cùng cũng lọt vào tai Dương Mai. Người vợ nổi giận lôi đình liền tìm đến quán
  • 25. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  74  rượu. Lúc đầu bà chủ cũng thừa nhận có tình ý với anh nhưng sau đó né tránh. Hai người tranh cãi với nhau, lúc thì ở nơi công cộng, lúc thì ở quán rượu, Dương Mai luôn miệng chửi bới cô bán rượu và tức giận nói: “Cô thật tàn nhẫn, tôi đã tốn biết bao công sức mới mua anh ấy về từ tay bà mụ đó. Cô là ai? Dọn đến đây không lâu mà dám giở trò hồ ly cướp bắt chồng ta hả?”. Chủ quán rượu nói: “Rốt cuộc cô đã tốn bao nhiêu tiền để mua anh ấy”. Dương Mai trả lời: “Lúc trước là hai trăm ngàn xâu tiền nhưng bây giờ đã là bốn trăm ngàn xâu”. Bà chủ quán nói bằng giọng dứt khoát: “Được! Bây giờ tôi đưa bà bốn trăm ngàn xâu tiền mua anh ấy về”. Nói xong, cô liền chạy vào phòng lấy tờ chi phiếu bốn trăm ngàn đưa cho Dương Mai. Dương Mai một lúc sững sờ, cô hoàn toàn không ngờ đến thủ đoạn ấy, chỉ biết cầm tiền ra về. Từ nay trở đi, cô sẽ không còn chồng nữa, trong lòng đột nhiên nhớ tới chuyện cũ. Lúc trước cô dùng hai trăm ngàn xâu tiền để bắt mẹ chồng dọn đến chùa ở. Chưa đầy hai năm sau người ta cũng dùng thủ đoạn như thế để bắt ép cô. Đúng như hòa thượng đã từng nói: “Thái Lan là đất Phật, nhân quả báo ứng diễn ra thật nhanh chóng”. Tuy Dương Mai đã có trong tay bốn mươi ngàn xâu tiền nhưng mọi người trong thị trấn đều biết đến câu chuyện buôn bán phu quân của cô.
  • 26. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  75  CÂU CHUYỆN VỀ ANH BIÊN TẬP VIÊN Một người mở một tòa soạn báo nhỏ tên là Từ Ô Mục ai cũng gọi anh là “anh Mục”. Anh Mục là chủ tòa báo, tự mình đảm trách việc biên tập, phóng viên, in ấn, phát hành và quảng cáo. Tình trạng này thường gặp ở Thái Lan bởi vì các tờ báo mỗi tháng chỉ phát hành hai lần, cùng với ngày Nhà nước xổ số. Anh Mục là người rất nhiệt tình dốc tâm vì lợi ích của xã hội mà phục vụ nên được mọi người quý mến, thậm chí được sự tín nhiệm của nhân viên Nhà Nước, vì thế lần ra báo nào cũng đảm bảo số lượng nhiều. Có một năm, thị trấn mà anh Mục đang sống có một ngôi chùa Phật, chủ trì và hòa thượng trong chùa quyết định xây một bức tượng cao lớn hướng ra ngoài trời. Nhân dân trong thành ai ấy đều góp tiền góp của, hy vọng bức tượng ấy sớm được hoàn thành. Lúc đó anh Mục, ông chủ tòa soạn nổi tiếng, không biết vì lý do gì mà đột nhiên đề lên mấy chữ công kích, huỷ báng chùa Phật, coi bức tượng Phật lớn ấy là bức tượng ma, tiếng Thái phát âm là “rơ sưa”. “Rơ sưa” không hoàn toàn có ý nghĩa là tà quỷ yêu ma, mà nó còn có ý nghĩa là lớn, cao to đến nỗi không thể tả xiết, ở chùa người ta gọi là ma quỷ, ma có Phật ma ở trước cổng chùa, cứ thế huỷ báng chùa. Mọi người nghe nói đều cho là xây tượng ma. Đây là một thái độ bất kính. Thậm chí tờ báo còn nói rõ: Sau sự kiện xây tượng ma, mọi người phải đề phòng thiên tai, địch họa. Sự kiện này càng khiến cho chủ trì cùng các tín đồ Phật giáo phẫn nộ, không hiểu đã
  • 27. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  76  kết oán gì mà huỷ báng Phật tồi tệ như thế. Ngôi chùa vốn được xây trên núi hoàn toàn không quyên góp bên ngoài, chỉ có những tín đồ tự nguyện quyên tiền trợ giúp. Trước đây nhà chùa cùng với tòa soạn chưa hề có mâu thuẫn gì, vả lại anh Mục và chủ trì đã từng biết nhau nhưng lần này xây tượng Phật, anh không những không ủng hộ mà còn huỷ báng công kích, luôn miệng nói rằng tượng Phật là hạo kiếp của thời mạt kiếp. Điều đó làm náo động toàn phủ khiến cho mọi người đều cho là chùa đang xây tượng ma. Việc anh huỷ báng quá đáng như thế khiến cho mối quan hệ giữa anh và chùa Phật có một sự rạn nứt. Trong chùa có vị Bồ đại sư, vốn là vị cao tăng nhẫn nhục thâm hậu, lúc đầu còn mỉm cười thờ ơ trước sự huỷ báng của tòa soạn. Nhưng sau đó tất cả những tín đồ Phật giáo đều cho là tòa soạn hiếp người quá đáng, ỷ thế lực hiếp đáp Phật Tổ, huỷ báng Thánh Hiền, liền đến yêu cầu chủ trì kiện cáo tòa soạn vì tội miễu thị Phật giáo, khinh thường người xuất gia. Lão hòa thượng lên tận tòa án để kiện tổng biên tập. Tin tức này nhanh chóng lan rộng khắp các tỉnh thành, tòa báo vốn truy tìm tin tức mới thì giờ đây chính nó lại trở thành tin tức nóng bổng khiến cho mọi người phải quan tâm. Ở các quán trà tiệm rượu, mọi người đều bàn tán xôn xao, ai cũng coi việc này rất lạ làm náo động cả thành, thậm chí có người dùng nó để đánh cuộc xem ai thắng trong vụ kiện. Người khác thì cho là lão hòa thượng đại biểu Phật Tổ, quan tòa sẽ đứng về phía hòa thượng, bởi lẽ đất Thái là đất Phật; cũng
  • 28. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  77  có người nghĩ anh Mục quyền cao chức trọng, quan tòa sẽ bênh vực, vả lại anh Mục trước khi trở thành biên tập cũng xuất thân từ nghề luật sư. Lão hòa thượng hoàn toàn không có luật sư biện hộ, ông phải trình đơn kiện để quan tòa tham khảo. Vì Viện Kiểm Sát và quan tòa vô cùng kính trọng lão hòa thượng, đồng thời cũng là bạn giao hữu với anh Mục nên có ý muốn giải hòa. Một bên là hòa thượng, một bên là danh nhân. Cả hai đều được mọi người kính trọng khiến quan tòa thật khó xử, liền mời hai vị đến công đường đối chấp. Anh Mục tuy đã làm nghề luật sư nhưng lần này vẫn phải mời một vị luật sư danh tiếng để biện hộ. Vào ngày ra tòa ai nấy đều đứng ở trước xem, đông nghẹt đến nổi phá kỷ lục cao nhất từ khi mở tòa đến nay, họ phải xếp hàng ở trước hành lang để xem. Viện kiểm sát sau khi đọc tờ báo và đơn kiện tụng của hòa thượng, liền hỏi luật sư của bị cáo có điều gì để biện hộ không? Luật sư bị cáo hoàn toàn nắm rõ vụ kiện liền giải thích một cách khéo léo rằng: chữ “ma” (tiếng Thái gọi là “rơ sưa”) là để chỉ tượng Phật lớn chứ không có nghĩa là “ma quỷ” như trong tiếng Anh vậy. Báo chí nói ở đây là xây dựng tượng Phật lớn, cả thành phố sắp gặp họa kiếp, tất cả đều là ý tốt. Nếu như nền móng và tượng Phật xây không được kiên cố thì sẽ gặp tai họa, dân trong thành sẽ bị thiệt hại, đó cũng đều là ý tốt muốn chùa cảnh giác, cẩn thận. Một trận cuồng phong bão táp như thế, vậy mà chỉ bằng những lời hay ý đẹp đã dập tắt lòng hận thù bốc lửa giữa họ.
  • 29. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  78  Quan tòa chờ hai bên hòa giải, bảo anh Mục xin lỗi hòa thượng đồng thời nói với hòa thượng vì lòng từ bi của Phật Tổ mà rộng lòng tha thứ. Lúc đầu hòa thượng còn chút cố chấp nhưng sau đó vì lòng hữu nghị và sự khuyên giải của xã hội mà bỏ qua chuyện này. Câu chuyện giữa anh Mục và hòa thượng trải qua một trận tranh cãi quyết liệt, cuối cùng cũng kết thúc, làm cho một số người thất vọng. Nhưng câu chuyện không dừng lại ở đó mà nó được tiếp diễn bằng một sự việc kì lạ, khiến mọi người ai nấy đều kinh ngạc. Anh Mục và người vợ cùng tuổi (39 tuổi) có hai đứa bé trai và một bé gái.Nhưng điều kỳ lạ đã xảy ra, vợ anh lại sinh ra một đứa bé trai sáu ngón. Việc nuôi con, sinh con là trách nhiệm của hai vợ chồng. Tuy cách mười năm mới mang thai có chút e ngại nhưng vẫn là lẽ thường vì tuổi tác của họ vẫn còn trẻ. Chỉ có điều là chuyện lạ đã xảy ra: Tuy sản phụ và thai nhi đều bình an vô sự, bé trai đều bình thường khoẻ mạnh, nhưng có ba vết nhăn trên trán, hai hàng lông mày đỏ nhô ra phía trước, khuôn mặt dẹp dẹp vuông vuông cùng với cái miệng to tướng trông giống hệt như một con quỷ, nhìn kỹ càng giống với con quỷ phía sau chùa. Y tá hộ sinh giật mình đến tái cả mặt. Tất cả bác sĩ, y tá đều vây xung quanh nhìn, mọi người đều không thể tin rằng con người lại có thể sinh ra đứa thai nhi như thế, đáng lẽ phải xuất thân từ ma quỷ. Nhưng sự thật vẫn là sự thật, cuối cùng cũng phải đem về nuôi.
  • 30. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  79  Nghe tin vợ anh Mục sinh ra một quái thai, đã chấn động cả bệnh viện và lan truyền ra ngoài, ai nấy đều đến xem, xem xong lại bàn luận, truy tìm căn nguyên. Căn nguyên chính là chỗ: Mấy năm trước, anh Mục đã dùng ngòi bút sắc bén huỷ báng tượng Phật, coi đó là xây tượng ma, lão hòa thượng cũng không có cách giải quyết. Tuy thời gian trôi qua đã lâu nhưng ma quỷ cứ theo sát anh, đầu thai vào nhà anh. Mỗi ngày đều có hàng ngàn người đến xem, náo loạn khiến cho hai vợ chồng tinh thần sa sút, đau khổ cực độ, chỉ muốn dọn nhà đi nơi khác. Nhưng dọn nhà không bao lâu lại có người biết đến, lại đến xem. Thậm chí các chương trình truyền hình quốc tế cũng muốn đến để quay phim chụp hình. Đứa bé mỗi ngày một lớn khôn, cái miệng to tướng và một cặp lông mày đỏ ngày một hiện lên giống hệt như quỷ, nhưng kỳ dị thay răng của em ngày một nhọn hoắc trước tiên là răng nanh, dài đến tận môi. Trước tình cảnh ấy, anh Mục không thể không thừa nhận nhân quả báo ứng của mình, mấy lần muốn đầu độc chết con nhưng sau đó nghĩ lại dù sao đi chăng nữa cũng là máu mủ ruột thịt, chỉ biết dọn nhà tới, dọn nhà lui. Sau đó được một bác sĩ hoàng gia tiếp nhận điều trị phẫu thuật, đã cắt bỏ hai chiếc răng nanh nhọn nhưng vẫn không thể nào làm mất đi vết sẹo và cái miệng to ấy.
  • 31. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  80  CHUYỂN KIẾP THÀNH CHÓ Kinh sách Phật giáo thường đề cập đến luân hồi: “Người chuyển kiếp thành súc sanh, súc sanh chuyển kiếp thành người”. Người đời xem đó là sự sáng tạo của tôn giáo và coi đó là mê tín. Nếu như không phải đích thân trải qua, chính mắt nhìn thấy cũng không thể tin được những chuyện luân hồi lại xảy ra trong thế giới văn minh khoa học tiến bộ như vậy. Đầu năm, tôi đến “Bồ Mộc Khánh Hội”, tại tiệm chay gặp chị Mập và con chị. Vì đã ba, bốn năm nay không gặp, cảm thấy có rất nhiều chuyện để nói, nên chúng tôi vừa ăn vừa trò chuyện với nhau. Chị hỏi tôi còn nhớ má Liên hay không (gọi là má Liên là vì trong nhóm, má là người cao tuổi nhất). Chúng tôi (khoảng mười mấy người) rất thích đến các ngôi chùa cổ viếng thăm các vị hòa thượng nên hay gọi là nhóm phỏng vấn Đạo. Về sau, trong nhóm ai cũng lo sự nghiệp làm ăn nên cũng tan rã hết. Hôm nay chị Mập nhắc tới tôi mới nhớ lại một phụ nữ khoảng sáu mươi tuổi tên Ngọc Liên, miệng hay chửi thề nhưng tâm lại rất tốt. Vì con cái lớn hết nên cứ các chùa có khánh hội, má liền theo phụ trách bếp núc trong chùa. Nhiều năm không gặp, có người ngỡ má đã chết. Chị Mập nói, má thật sự đã chết rồi nhưng hiện tại má đang chuyển kiếp thành một con chó. Đây là một câu chuyện truyền kỳ thiên cổ, chị Mập thấy tôi lòng đầy nghi ngờ nên vội hẹn thứ bảy này gặp nhau ở bên cạnh trường Đại học Pháp Chính, rồi cùng nhau đi
  • 32. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  81  Hồng Tổng Phủ thăm má Liên. Chị Mập mua một gói “nông tiết” (một món chiên dùng nếp trộn chung với dừa và đường gói lại trong lá sen). Chị nói má Liên rất thích ăn loại bánh này, mỗi lần đi là phải mua một ít cho má. Thật kỳ lạ, má Liên lúc còn sống rất thích ăn bánh này, chết đi chuyển kiếp thành chó vẫn thích ăn bánh này. Chị Mập vừa lái xe vừa thuật lại câu chuyện chuyển kiếp thành chó của má Liên cho tôi nghe. Thì ra sau khi nhóm phỏng vấn đạo của chúng tôi giải tán, má Liên vì không hòa hợp được với con cái, lại có tay nghề nấu bếp giỏi nên ở lại chùa Hồng Tổng Phủ để giúp việc nấu bếp. Vì chùa nổi tiếng là “thiền tông tự viện”, mỗi ngày đều có rất nhiều người đến. Má Liên lúc mới đến cũng tập ngồi thiền nhưng bị người ta chê là “hoạt tử nhân”. Tức quá, má không ngồi thiền nữa mà chuyển sang làm việc bếp núc. Một hôm, má phát hiện gần đây thường hay bị mất thịt cá. Âm thầm điều tra, thì ra là một con chó thường hay ăn trộm miếng thịt hay cá. Má vô cùng phẫn nộ, thì ra số thịt bị mất mỗi ngày đều do con chó này gây nên. Thế là má chuẩn bị dạy cho nó một bài học. Thật ra má Liên cũng không phải là người độc ác gì nhưng hôm nay bị một tà niệm ức chế, vừa thấy con chó tha đồ ăn, hai mắt má trợn lên không tìm thấy vật gì để đánh chó, thấy một nồi nước đang sôi sùng sục, liền lấy tạt vào nó. Con chó thét lên một tiếng kêu thảm thiết, nhả ngay miếng thịt trong miệng, đau đớn lăn lộn dưới đất, kêu rên thảm thiết đến nỗi làm kinh động cả nhà bếp. Ai
  • 33. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  82  nấy đều không nhẫn tâm xem. Má Liên cũng cảm thấy mình hơi quá đáng, quá tàn nhẫn. Má Liên theo sau con chó đang bò lê lết tới một chỗ hoang vắng, con chó không chịu nổi, ngất đi. Bên trong đó là một con chó cái què chân, đang mang thai. Thì ra mỗi ngày con chó ăn trộm cá thịt là để nuôi con chó này. Có lẽ là mẹ của nó chăng? Hiểu được sự tình, má Liên xúc động không cầm được hai dòng nước mắt lửng thửng ra về. Má Liên vì muốn bù đắp lại tội lỗi của mình nên mỗi ngày đều dành một phần cơm để nuôi hai con chó què chân này. Chẳng mấy hôm, con chó vì không chịu được nỗi đau đớn của vết bỏng mà chết đi, để lại con chó mẹ mang thai rên rỉ bi ai một mình. Từ đó tinh thần của má Liên ngày một sa sút, không còn lớn tiếng như trước nữa, trở thành người trầm lặng ít nói. Qua mấy hôm, trong chùa có đoàn bố thí đến, trong nhà bếp má Liên là người chịu cực nhất. Vì là chùa làng quê nên sáng sớm má phải thức dậy để nhóm lửa. Không biết là ngủ chưa đủ giấc hay gặp tà gì mà má bất cẩn, ở trên cao trượt chân đạp xuống ván gỗ té vào nồi nước sôi. Người nấu nước sôi nhanh chân lẹ tay đẩy má Liên sang một bên nhưng cả nồi nước sôi nghiêng đổ sấp lên người má ướt cả nửa thân. Được đưa vào bệnh viện cấp cứu, ba hôm sau má mất. Má Liên ra đi, chuyện kỳ lạ là con chó què chân mang thai cũng tới kỳ sinh nở, sinh được sáu con chó con khỏe mạnh, biết tự tìm thố ăn. Trong số đó, có một con chó bông
  • 34. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  83  chân dài nên được gọi là ni cô, được chăm sóc đặc biệt. Người ta đồn là má Liên đã chuyển thế. Lúc đầu mọi người cứ cho là hòa thượng nói đùa khi kêu con chó là má Liên. Con chó thường theo vị hòa thượng đi hóa duyên, miệng có thể cắn thố ăn, và trụ trì không bao giờ dám đụng vào da nó. Con chó giao thố ăn cho trụ trì giống hệt như cô gái đang dâng hiến đồ cho hòa thượng vậy. Dùng một cái khăn để dưới đất rồi để thố ăn, nó không bao giờ dám đụng vào áo cà sa của hòa thượng, sớm tối tụng kinh cũng đều quỳ nghe. Do đó ai cũng tin là má Liên chuyển kiếp. Chúng tôi đến chùa, “má Liên” xa xa nhìn thấy, nhận ra được chiếc xe hơi của chị mập vẫy đuôi vui mừng đón tiếp, nhưng đối với tôi, “má Liên” như là một người bạn quá cố của mình, hai chân trước đưa lên đùi tôi, khiến tôi không cầm được hai dòng nước mắt, tim tôi đau xót vô cùng, buộc miệng thốt lên một tiếng “má Liên” nghẹn ngào nước mắt, còn chị Mập thì ôm lấy nó đi vào chùa. Trong suốt cuộc nói chuyện về “má Liên”, con chó cứ vểnh tai lắng nghe. Chị Mập mở “nông tiết” ra đổ vào tô đưa cho “má” ăn, nhưng nó không dám ăn. Sau cùng tôi nói: “Nhân quả người nào người đó liễu, má gây ác nghiệt nên đầu thai làm chó nhưng cũng hữu duyên thay, chỉ cần linh tính không mê muội cứ theo cao tăng tu hành sớm tối nghe tụng kinh sám hối, tu đến mãn nghiệp rồi trở thành người thôi, xin má đừng bi thương làm gì nữa”. Kỳ lạ thay, nghe xong, “má Liên” liền ăn hết nông tiết, tiễn chúng tôi lên xe xong, “má” còn vẫy vẫy đuôi.
  • 35. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  84  CÔ BA ĂN CHAY Cô Ba gọi điện cho tôi nhiều lần bảo tôi đến nhà bàn chuyện. Gần đây, tôi được dịp đi du lịch trong và ngoài nước nên rất hiếm có thời gian ở nhà. Mãi cho tới nay tôi mới có thời gian thăm cô Ba. Sở dĩ cô Ba tìm gặp tôi gấp vì muốn thảo luận một số vấn đề về việc ăn chay. Thì ra năm ngoái cô đã tham dự tuần lễ ăn chay kỳ ở Cửu Hoàng Thắng Hội, có lập nguyện thanh khẩu trường chay. Tôi cũng không tin và cho là cô đang đùa cợt. Tôi rất hiểu cá tính của cô, tuy đã ngoài năm mươi nhưng vẫn rất bận việc làm ăn. Mỗi năm ăn được mấy ngày chay trong tháng chín là đã khó nhưng nay lại tuyên bố từ bỏ cái thói quen ăn tạp ấy khiến cho người ta khó có thể tin. Cô Ba dường như hiểu tôi nên thường xuyên lấy tư cách là trưởng bối khuyên nhủ giảng dạy. Sở dĩ lần này cô quyết định không ăn thịt là do rất nhiều nguyên nhân. Cô hỏi tôi một số kiến thức về vấn đề ăn chay. Cô Ba ở trong thị trấn này có địa vị không thấp cũng không cao, có thể coi là một nhà lãnh đạo tài ba xuất chúng. Cô có cá tính là dám nói, dám làm, dám ăn, dám tham gia vào các công tác xã hội, nên được mọi người kính trọng. Tuy đã hơn năm mươi tuổi những vẫn chưa kết hôn, sống cùng với anh và chị dâu. Thái độ dám nói, dám làm ấy không có gì đáng chê trách. Vấn đề ở đây là việc dám ăn, ai nấy đều biết rõ cô đã từng ăn não khỉ, chuột sống. Dám nghĩ, dám làm, dám nói thì đã đành nhưng về việc dám ăn, vì chúng tôi là hậu bối nên không dám khuyên cô. Khi được hỏi về những vấn đề
  • 36. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  85  liên quan đến việc ăn chay, tôi đã tận tình giải thích cặn kẽ các vấn đề sau đây: Phàm là những thứ kiệu, hành, tỏi, hẹ, thuốc lá, đều không được ăn vì lý do: Tỏi hại tim, hành hại thận, hẹ hại gan, kiệu hại tì, thuốc lá hại phổi. Vì chúng tổn thương lục phủ ngũ tạng nên không được ăn. Phàm là nghêu sò, ốc, hến, hào vốn có tính mạng nên không được ăn. Tại sao thực vật có sinh mạng lại ăn được? Sinh mạng của thực vật và động vật có khác nhau (kể cả con người), động vật có đầy đủ linh tính và cảm giác của mình, còn thực vật chỉ có sinh linh sinh trưởng, thích hợp để con người và súc vật ăn. Trứng và sữa có thể ăn không? Ngày nay có rất nhiều người ăn chay vẫn có thói quen ăn trứng. Trứng gà ngày nay đều đơn âm không hề trải qua quá trình thụ tinh, không có tính mạng, nên có thể ăn. Có người không ăn nhưng đa số những nguyên liệu thực phẩm đều làm từ trứng nên rất khó tránh khỏi. Về sữa, lúc Phật Tổ còn tại thế luôn khuyên mọi người phải uống sữa để có sức khoẻ tu hành nên sữa hoàn toàn có thể uống. Tôi chỉ đơn giảng liệt kê bốn điều, không dám kể lan man, phức tạp. Về nguyên nhân cô Ba ăn chay, cô cứ giữ bí mật không dám kể cho người ngoài nghe. Nghe nói từ khi tham gia kỳ ăn chay đó, vì cô Ba cảm thấy trong nhà không thanh tịnh sạch sẽ, nên dọn đến ở nhà cháu gái, chuyên tâm
  • 37. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  86  trì chay chín ngày. Sau khi ăn chay hết chín ngày đột nhiên nằm mơ thấy có vài vị ni cô đầu trọc, mặc quần áo trắng cùng cô hoá duyên. Lúc tỉnh dậy khuôn mặt ni cô vẫn rõ sờ sờ trước mắt. Đêm hôm ấy khoảng hai giờ vì ngủ không được nên cô chợt tỉnh dậy. Cô mở một bên cửa sổ, ánh trăng đêm lờ mờ, những cành xoài đu đưa, tạo nên những tiếng kêu rợn người, dưới gốc cây mấy chú vịt đang ve vẫy đuôi, đầu tựa vào cánh quỳ dưới gốc cây như mấy cô ni cô mặc áo trắng trong mơ vậy. Cô liền đóng cửa sổ lại, lo sợ không ngủ được, nằm cho đến sáng. Lúc sáng sớm rửa mặt xong, xuống lầu. Cháu cô đã chuẩn bị sẵn bữa ăn sáng. Đây là bữa ăn chay cuối cùng trong tuần lễ ăn chay, bữa trưa là có thể ăn mặn. Cháu dâu vì lòng hiếu kính, từ sáng sớm đã vội đi chợ mua thịt vịt thịt heo và cá để tẩm bổ cho cô sau chín ngày chay. Khi nhìn thấy những con vịt trắng trên đầu có túm lông xanh y hệt như các ni cô trong mộng vậy, cũng đôi mắt xanh ấy quỳ trước mặt cô hoá duyên. Bên tai tự nhiên văng vẳng những lời của ni cô nói với cô: “Lần hóa duyên này không phải là lần hóa duyên thông thường mà là hóa thiện duyên, vĩnh viễn không gây oan nghiệt với các loài chúng sinh vô tội nữa”. Cô Ba trong chốc lát cảm thấy chóng mặt, hai chân rung rẫy, kêu cháu lái xe chở cô về. Từ đó cô tuyên bố thanh khẩu trường chay.
  • 38. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  87  ĐÁM TANG CON CHÓ Ngày thứ bảy tôi được bạn bè mời đến chùa ở Phủ Đại Thành để tham gia một cuộc làm lễ tang con chó. Ông chủ này là người Hoa kiều họ Lương. Người địa phương ai cũng gọi là Xá Láng. Ông đã tốn hơn mấy trăm ngàn tiền Thái để làm tang chó. Nói ra, đây cũng là mẫu chuyện làm nhiều người cảm động. Đầu tiên, chúng tôi tham gia lễ cúng thất của con chó ở gia đình anh, buổi trưa đi hoa táng. Người đến dự rất đông. Nghe nói mấy ngày trước, trong thị trấn có một ông chủ tiệm vàng hỏa táng, không có nhiều người tham gia như đám tang này. Trước giờ hỏa táng, đặc biệt có mời chư tăng đọc kệ. Hiện trường còn có máy quay phim, người nhà còn tặng cho mỗi người đến cúng viếng một cuốn sổ kỉ niệm. Trên bìa còn in hình một con chó Thái, bên cạnh là một đứa bé trai năm tuổi. Việc này xảy ra bốn năm về trước, Xá Láng kết hôn không lâu, một hôm cùng vợ đi thuyền đến chùa để cầu phước, đây cũng là chùa làm lễ tang cho con chó bây giờ. Lúc trước chưa có đường bộ, đi lại phải ngồi thuyền. Hai vợ chồng Xá Láng cúng xong, xuống thuyền gặp một con chó bị rớt xuống sông ngộp thở sắp chết. Vợ của anh là một người từ bi lương thiện, nhanh chóng cứu nó, lấy khăn lau khô cho nó sợ nó bị lạnh nên quấn nó lại đem đặt vào giỏ để đồ cúng rồi mang về nhà. Vợ chồng Xá Láng rất yêu thương con chó này.
  • 39. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  88  Vài năm sau, vợ Xá Láng sinh được một đứa con trai, kỳ lạ là con chó cũng vừa sinh được một con cún con. Nhân gian thường có câu: “Mèo sinh ra nghèo, chó sinh ra phú quý”. Sự tình hảo hợp thay, chẳng bao lâu chính phủ đã phát triển nông thôn, xây dựng con đường quốc lộ dọc theo đường bờ ruộng của Xá Láng, giá đất tăng vọt. Hai vợ chồng nhờ thế giàu phất lên, kinh doanh cũng phát đạt thịnh vượng. Mọi người đều nói rằng tất cả đều do con chó mang đến nên Xá Láng đặt tên cho nó là Hảo Vận (vận tốt). Hảo Vận ngày một lớn lên làm bạn với tiểu chủ nhân, nó học bò, học đạp nhẫn nại chăm sóc cho chủ y như người giúp việc vậy. Một đêm khuya, công nhân của hai phân xưởng tập thể đánh nhau (công nhân của Xá Láng và công nhân xưởng khác). Mọi người không ai chú ý đến đứa bé ba tuổi đang chạy ra ngoài không cẩn thận bị té xuống sông. Do chỗ đó đất rất trơn, tay chân nắm bắt lung tung nên không lâu đã kiệt sức và chìm xuống nước. Hảo Vận thấy thế hoảng lên, bất chấp bản thân, nhảy tỏm xuống sông, lấy thân mình che chở cho tiểu chủ nhân. Đứa bé đáng lẽ ôm được cổ con chó nhưng vì trơn quá nên bị tuột khỏi. Hảo Vận liền dùng bốn chân đạp nước trước sau, lấy thân mình của nó đỡ lấy chủ. Cổ nó bị chủ nhân ôm chặt nên chỉ có thể dùng mũi để nhô lên thở. Vợ chồng Xá Láng hồi lâu mới phát hiện là không thấy đứa bé trong nhà, hỏi ai cũng không biết, ai nấy đều chạy đi tìm. Cũng may là Tổ Tiên tích đức, chỉ cần trễ hai phút nữa, Hảo Vận cũng sẽ chìm luôn. Xá Láng nhảy xuống sông ôm đứa con rồi ôm cả Hảo Vận đưa về nhà. Đứa bé không bị nguy hiểm gì, nhưng phải dùng mọi biện pháp để
  • 40. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  89  cứu con chó. Hảo Vận từ khi cứu sống tiểu chủ nhân, vợ chồng Xá Láng và hàng xóm ai cũng trầm trồ khen ngợi. Hảo Vận vẫn thế, không hề kiêu ngạo tự đắc khi có công cứu chủ, hay khinh rẻ người ta. Hảo Vận vẫn như xưa lúc nào cũng theo chủ, quên mình cứu chủ khiến ai cũng trầm trồ khen ngợi. Nhưng chuyện không may đã xảy ra ba tháng sau đó. Người giúp việc trông nom đứa bé của Xá Láng đôi khi vừa phải lau nhà, vừa phải trông nom đứa bé. Một buổi trưa, người giúp việc đưa đứa bé và Hảo Vận ra ngoài đồng để hái rau, bỗng nhiên gặp một con rắn lớn mập bằng cánh tay khoảng 2m phóng tới cắn người giúp việc. Thì ra con rắn hung tợn này đang bảo vệ cho trứng của mình. Bất kì một con động vật nào khi đẻ trứng đều rất độc ác và hung tợn, vì nó sợ người ta phá hoại con nó. Sau khi con rắn cắn người giúp việc nó liền tấn công đứa bé. Con chó liền phóng tới cắn đuôi con rắn, con rắn liền cắn cổ con chó, hai con đấu tranh quyết liệt. Nói thì chậm nhưng thực tế thì rất nhanh. Người giúp việc chỉ la lên một tiếng, chất độc liền bộc phát làm bà té ngã xuống đất. Đứa bé không biết gì, mắt trừng trừng nhìn vào cảnh tượng con chó và con rắn cắn nhau. Lúc công nhân của Xá Láng phát hiện, người giúp việc mặt đã tái xanh không nói được. Hảo Vận cũng bị đọc tố xâm nhập toàn thân, đôi mắt ứa máu kiệt sức, nhưng vẫn cắn chặt đuôi rắn không tha. Con rắn cũng cắn cổ con chó không buông. Nếu công nhân không đánh con rắn kịp lúc thì chất độc của rắn sẽ truyền khắp thân nó. Đuôi rắn bị chó cắn nên chất độc
  • 41. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  90  của nó xâm nhập trở lại cơ thể, vì thế nên chết trước con chó. Con chó Hảo Vận này hướng về chủ nhân nhìn một hồi lâu rôi tắt thở. Nếu không phải mọi người cản Xá Láng thì anh đã ôm chặt lấy nó vào lòng để từ biệt, hai dòng nước mắt chảy dài, anh nhắc nhở mọi người phải an táng thật chu đáo long trọng cho nó. Còn người giúp việc được người thân đem về quê chôn cất. Ngày hôm nay, đúng vào ngày thứ bảy là đám tang con chó. MỘT ĐỜI LUẬT SƯ Ông Hồ Ánh Huy còn tại thế thường hay kể cho tôi nghe về gia đình ông Châu sư gia. Tuy ông Hồ là người không bái Phật, không tin Phật và cũng không tin vào nhân quả luân hồi nhưng khi nhắc đến gia đình ông Châu sư gia, liền than thở: “Một đời sư gia, ba đời tuyệt”. Thật ngẫu nhiên, sau khi ông Hồ qua đời, chúng tôi dọn nhà sống chung một thôn với Châu sư gia. Đây là một thôn không nhỏ thuộc ngoại thành. Châu sư gia sống đối diện với căn nhà của tôi. Vì không có xe riêng nên mọi khi ra ngoài phải đón taxi, có lúc tôi chở ông đi. Chúng tôi rất thân thiết với nhau, ông thường tới nhà tôi vừa tán ngẫu, vừa uống trà, có lúc ở lại ăn cơm nhưng chưa bao giờ mời tôi đến nhà chơi.
  • 42. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  91  Tôi cũng không muốn trách móc ông. Một hôm Châu sư gia mời tôi đến nhà dùng mì, nói rằng mì rất nổi tiếng, ăn rất ngon. Đã ba mươi năm nay không nấu nướng, hôm nay nhân dịp ngày sinh nhật của ông, nên ông đích thân trổ tài nấu mì mời khách. Lúc tôi đến nhà chúc thọ ông, được sự tiếp đón ân cần chu đáo của vợ ông, tiếp đãi chỉ một người khách là tôi. Châu sư gia năm nay bảy mươi chín tuổi, chúc thọ sớm tám mươi tuổi. Khách đến đây chỉ có mỗi một mình tôi, một người chỉ bằng phân nửa tuổi của ông. Bà Châu hơn sáu mươi tuổi, trẻ hơn ông hơn mười tuổi, tình cảm rất lạnh nhạt. Vợ chồng ông có hai người con trai và hai người con gái, hai người con trai đều đã qua đời. Trong đó một người đi du học ở Mỹ bị tai nạn xe cộ, lúc chết chỉ mới hai mươi sáu tuổi, vẫn còn độc thân. Còn người con kế đã kết hôn, sinh ra đứa con bị tật nguyền bẩm sinh, nghĩ không thấu liền tự sát, để lại đứa con hơn hai mươi tuổi vẫn không thể tự mình mặc áo ăn cơm. Đứa con gái thì điên điên dại dại, vẫn chưa xuất giá. Cô con gái còn lại thì đã tái giá đến ba lần, cuối cùng cũng là goá phụ, trở về sống cùng bố mẹ. Gần tám mươi tuổi mà ông vẫn còn phải lận đận nuôi một đứa con gái goá phụ, một con gái điên điên dại dại và một thằng cháu tật nguyền. Ăn mì xong, Châu sư gia kể với tôi: “Con có thể chọn bất kỳ nghề nào cũng được nhưng nhất định không nên chọn nghề luật sư. Khi còn học ngành luật. những người già thường xuyên khuyên ta không nên chọn ngành luật, vì
  • 43. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  92  Trung Quốc có một câu “nhất đại tụng sư, tam đại tuyệt”, đương nhiên ta không tin, cho là họ đố kỵ, cố ý dùng những lời độc ác nên sau khi thi vào ngành luật sư, vì để biểu thị sự báo phục, ta đã không nhìn nhận những người thân nữa, thậm chí nếu có ai dùng tiền mua chuộc bắt ta phải hãm hại thân nhân ta cũng chịu. Mãi cho dến nay, tiền thì có nhiều nhưng muốn tìm một người thân thích cũng không có, chỉ để lại một cháu đích tôn đời thứ ba, sống không bằng chết, đứa con thứ hai thì đã qua đời. Đến nay mới thực sự lãnh ngộ ý nghĩa của câu nói “tuyệt tử tuyệt tôn” là như thế nào”. Châu tiên sinh ngậm ngùi đau xót, đôi mắt vô cảm vô hồn ấy, nước mắt dường như đã vơi cạn từ thuở nào, đến nỗi muốn ứa một giọt nước mắt cũng khó. Tôi không biết phải an ủi ông như thế nào. Mỗi khi nhấm nháp chút nước ngọt, ông lại khẽ nói: “Thân thích không có đã đành, bạn bè cũng không một ai. Thế giới tuy nhỏ nhưng dường như vô tình, không thể dung nạp được thân phận nhỏ nhoi như ta! Chỉ để lại trong ta cuộc đời mòn mỏi hiu quạnh suốt tám mươi năm nay. Đáng thương nhất là vợ ta, từ lúc mười bảy tuổi kết hôn với ta cho đến nay, chưa bao giờ được hưởng những giây phút vui vẻ, hạnh phúc cả. Nếu ta có lỡ đi trước bà ấy, chắc là bà sẽ không chịu nổi. Ta lúc nào cũng trằn trọc một ý niệm: Phải chăng Trời cho ta được sống thọ như ngày nay là để ta nếm đủ mọi hình phạt của địa ngục trần gian. Tuy mấy chục năm nay, tiền kiếm không ít, cuộc sống sung túc nhưng phải gánh lấy trách nhiệm nuôi một thằng cháu như thế thì sống không bằng chết. Đó cũng chính là vấn đề mà ta nói với con, bất cứ nghề gì cũng có thể chọn nhưng đừng chọn
  • 44. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  93  nghề luật sư”. Cuối cùng tôi cũng lên tiếng: “Thật sự, nghề luật sư cũng là một nghề cao quý, một nghề dành cho những phần tử trí thức cao cấp. Xã hội ngày nay cũng cần những vị luật sư chính nghĩa, có đạo đức mà giải oan cho người nghèo, vì nhân dân phục vụ, ấy chẳng phải là một nghề cao quý lắm sao?”. Châu tiên sinh trả lời: “Nghề luật sư là một nghề cao quý thì không thể phủ nhận, là lý tưởng của mỗi thanh niên tràn đầy nhiệt huyết và ý chí của tuổi trẻ nguyện giải oan cho dân nghèo, vì nhân dân phục vụ, giữ gìn trật tự, công bằng xã hội, nguyện không tạo bất cứ một ác nghiệt nào, quyết tâm lập đức, lập ngữ, lập công, thay Trời hành đạo. Ai ngờ khi bị lôi cuốn vào vòng xoáy của nó thì hoàn cảnh cũng làm thay đổi chí hướng, danh lợi đã làm mờ đi chính nghĩa, dục vọng khiến cho con người mất đi đạo đức. Có lần, ta đã nhận một vụ án khởi tố, bị cáo là họ hàng thân thuộc của mình. Trước mấy ngày khi bị quan tòa tuyên bố phá sản, người họ hàng này cùng vợ đã tới nhà ta van xin ta thay đổi cáo án để anh không bị phá sản. Tôi vốn nhận ra nỗi oan ức “cá lớn nuốt cá bé” của anh. Nhưng vì nhận của người ta sáu mươi phần trăm tiền lời. Vả lại nếu vụ kiện thành công cũng có thể thăng quan tiến chức nên đã không đoái hoài gì đến lời van xin tha thiết của họ. Cuối cùng, hai vợ chồng vì đau khổ thất vọng mà treo cổ tự sát. Trước khi chết, còn nói: “Trời cao có mắt, kết oan người ta khiến người ta phải tán gia bại sản, nhất định sẽ bị tuyệt tử tuyệt tôn, nếm đủ mùi đau khổ của địa ngục trần gian”.
  • 45. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  94  Ta đương nhiên không tin vào những lời ấy. Bởi vì ta đã nghe quá nhiều đâu chỉ lần này. Sau khi vụ án thành công, được nhận một khoản tiền khổng lồ bất kể người bà con thân thích của mình. Anh vì nghĩ không xong đã tự sát, người vợ thì hóa điên, phải vào bệnh viện tâm thần. Tuy lúc đầu ta có cảm thấy ăn năn hối hận, trong lòng tự nhủ từ nay về sau sẽ không nhận những vụ án như thế này nữa. Nhưng chẳng bao lâu cũng bị đồng tiền làm cho mê muội, phải tiếp tục xử lý những vụ án như thế, khiến cho bao gia đình phải nhà tan cửa nát. Mãi cho đến nay, khi phải nếm mùi vị tuyệt tử tuyệt tôn và sự giày vò cực độ về tinh thần, ông mới thấm thía nỗi đau khổ của sự cô đơn là như thế nào. Châu sư gia trong phút cuối còn nói: “Lão đệ, đây là câu chuyện một đời luật sư của tôi”. CÔ HẦU Tôi có một người cô, con gái cô tên là Tiểu Lưu, gần đây mới kết hôn. Cô dâu có biệt danh là cô Hầu, mọi người đều cho rằng cô Hầu sinh ra rất quái dị, khắp người đầy lông giống một con khỉ nên mới có biệt danh như thế. Nhưng sau
  • 46. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  95  khi bái lễ xong trước mặt mọi người ai nấy đều ngỡ ngàng thốt lên: “Cô dâu đẹp như một nàng tiên giáng trần”. Sau đó cũng có những người bàn tán xôn xao: “Thế thì cái danh hiệu của cô hầu từ đâu mà có?”. Điều đó khiến tôi tò mò. Sau khi trải qua thời gian điều tra về thân thế của cô Hầu mới làm rõ được nghi vấn trong lòng. Cô dâu là một người phương Nam, cha mẹ vốn là người nuôi vịt, mẹ cô nổi tiếng là một người đẹp nhất vùng, có biết bao nhiêu chàng trai theo đuổi thậm chí những chàng trai khác làng và khách viễn lai cũng ngây ngất trước vẻ đẹp kiêu sa lộng lẫy của cô, xin được cầu hôn với cô. Trong số họ có một vị thanh niên giàu có đến từ MaLaySia xin được cầu hôn với cô nhưng cô đã cự tuyệt vì không muốn rời xa cha mẹ và quê hương của mình. Ai ngờ chàng thanh niên trẻ người MaLaysia này bị vẻ đẹp của cô làm cho mất hồn, phiền não mà uống thuốc độc tự tử để giải thoát bể khổ si tình. Trong bức di thư có ghi mấy dòng chữ: Kiếp này không được se duyên cùng mỹ nhân là do trở ngại của sự bất đồng quốc gia, nguyện kiếp sau có thể cùng nàng sống cùng một nước. Chẳng bao lâu cô gái nuôi vịt ấy kết hôn cùng một người bạn tri kỷ cùng thôn làm nghề nuôi vịt, thật đúng là một đôi uyên ương Trời định khiến bao người phải ghen tỵ . Sau đó, nghe đồn rằng đã xảy ra một câu chuyện như thế này: Có một lần hai vợ chồng cùng đi thuyền qua sông đến thị trấn mua đồ, tình cờ gặp anh Quang ở gần đấy sinh sống bằng nghề lái đò qua sông, hai vợ chồng liền ngồi vào
  • 47. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  96  thuyền của anh để qua sông. Ai ngờ anh Quang sớm đã yêu thầm cô, vì tính tự ty không dám đến gần. Mỗi ngày đều lén lút đổ thuyền trước nhà cô. Hôm nay có dịp đưa hai vợ chồng qua sông, anh thấy đây là dịp may hiếm có, cơ hội chín mùi, thật là vinh hạnh trong đời. Chiếc thuyền lướt trên mặt nước êm nhẹ, mắt anh cứ đăm đắm dõi theo cô như người mất hồn. Lúc đầu hai vợ chồng không chú ý, nhưng sau đó lại cảm thấy lạ, đi quá lâu mà vẫn chưa tới bờ, mới phát hiện là thì ra anh Quang đang đứng chèo con thuyền mà hồn đang say sưa ngắm mỹ nữ. Lúc cô trông thấy cái quần bị rách một lỗ lớn ngay mông của anh Quang liền bật cười. Một nụ cười duyên dáng dịu dàng như vầng trăng tỏa sáng trong lòng anh, khiến anh ngây ngất muốn bật lên một tiếng, vui sướng đến nỗi tưởng chừng như muốn nhảy xuống sông dù sống hay chết. Anh mệt đến nỗi chồng cô phải đích thân chèo thuyền. Chẳng bao lâu cô có mang, người chồng chăm sóc tận tình chu đáo, nuông chiều hết mực cả nhà ai nấy đều vui mừng khôn xiết, mọi người đều chăm sóc, chuẩn bị đầy đủ món ăn mà cô thích. Nhưng bất cứ món sơn hào hải vị nào cô cũng cảm thấy không ngon. Một hôm, người chồng từ chợ mua về một miếng đùi khỉ, đem về hầm với thuốc Bắc. Món này lại khiến cô ngon miệng. Vì thế mà cứ mỗi lần đi chợ người nhà lại mua vài miếng thịt khỉ tẩm bổ cho cô. Một hôm, trên đường đi chợ, người chồng chợt thấy một thợ săn tay cầm một con khỉ đen đem bán. Anh thấy vô
  • 48. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  97  cùng mừng rỡ mua về nhà nuôi; khoảng một thời gian sau, con khỉ béo tròn liền chuẩn bị dao giết nó để tẩm bổ cho vợ mình. Lúc này cô đã mang thai được bảy tháng, ì ạch kéo ghế ngồi xem chồng mình giết khỉ. Con khỉ đáng thương ấy, chỉ ăn vài ba lát chuối và một ít trái cây mập chưa đầy nửa ký mà bây giờ phải trở thành món ăn tẩm bổ cho cô. Con khỉ nước mắt cứ tràn trề quỳ lạy van xin thảm thiết. Thế mà người chồng thương vợ này không một chút lòng từ bi. Với con dao dài sắc bén của mình, anh đâm thẳng vào tim của khỉ. Trong ải sanh tử này, tay phải của con khỉ nắm lấy cán dao, tay trái cầm lấy lưỡi dao dùng hết toàn bộ sức lực của mình ôm chặt con dao. Lúc đó anh chồng đâm không được định rút con dao ra nhưng vì lực rút quá mạnh khiến cho bốn ngón tay của khỉ đều bị gãy hết, máu chảy đầm đìa. Người vợ thấy máu liền hốt hoảng đầu óc choáng váng, vội khuyên chồng hãy ngưng tay, tha chết cho nó. Con khỉ thoát chết từ quỷ môn quan trở về, dường như chịu không được nỗi đau của bốn ngón tay bị gãy nên lê lết ra đi, nó quay đầu nhìn hai vợ chồng bằng ánh mắt tràn đầy căm hận rồi chạy đi biệt tăm biệt tích. Từ đó trở về sau, người vợ cứ ngửi thấy mùi thịt tanh hôi liền phát nôn, chỉ ăn các loại rau quả. Người già sợ thiếu dinh dưỡng nên lén lút bỏ vào trong món ăn chút nước thịt nhưng khi đưa vào miệng thì lập tức ói ra. Cứ thế cho đến khi sinh nở. Sau mười tháng mang thai lúc sinh ra thai nhi đều bình thường, là một đứa bé gái, ngũ quan đầy đủ, chỉ phát hiện phía tay trái của bé gái trừ ngón cái ra thì bốn ngón còn lại
  • 49. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  98  như từng bị dao cắt đi hai khúc, bốn ngón sau cao bằng ngón cái, chỉ có một khúc mà thôi. Cha mẹ và những người thân đều cảm thấy lạ, mọi người đều cho rằng đây là nhân quả báo ứng mà trước khi mang thai người chồng sát hại con khỉ không thành chỉ chặt đứt các ngón tay của khỉ. Hôm nay cô Hầu khoác lên bộ áo cưới màu trắng với chiếc găng tay trắng bước ung dung diễm lệ như tiên nữ giáng trần, có ai ngờ rằng đằng sau găng tay nõn nà ấy, bàn tay lại bị gãy hết bốn ngón. Tất cả điều này đã tạo nên câu chuyện ly kỳ về cô Hầu. NGƯỜI BẪY LƯỚI BẮT TẮC KÈ Lão Ngô ở tuyến Đông Bắc thu mua thổ sản, vì vốn có hạn nên mua đâu bán đó, lợi nhuận rất thấp. Gần đây có người giới thiệu cho Lão Ngô buôn bán con vật nhỏ để làm thuốc. Tuy lợi nhuận rất cao nhưng ông chỉ buôn bán hai ba tháng rồi nghỉ luôn. Có nhiều người cảm thấy đáng tiếc, kinh doanh buôn bán lợi lộc thế mà không làm, lại đi làm một việc vốn nhiều lời ít như buôn bán củ hành tỏi, nhưng ông lão không cảm thấy tiếc mà cũng chẳng nói lí do không làm nữa.
  • 50. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  99  Một hôm, tôi có cơ hội dự đám cưới người bạn thân, tôi hỏi thăm lão Ngô lí do tại sao không buôn bán một công việc lợi nhuận nhiều như vậy. Lão kể tôi nghe câu chuyện này: động vật lão Ngô buôn bán là con tắc kè. Gần đây, ở Đông Bắc của Thái Lan có nhiều người giăng lưới bắt mổ bụng tắc kè phơi khô bán cho các hãng thuốc Hồng Kông để làm “rượu tắc kè”. Rượu này trong ngành thuốc Bắc trị ho bổ phổi bổ thận, bổ tinh huyết nên chỗ nào cũng có bán. Để chứng minh rượu này không giả, mỗi một bình rượu còn có một con tắc kè bên trong. Con Tắc Kè bị thương gia thuốc Bắc mua về làm rượu gần như tuyệt giống. Với đầu óc linh hoạt của thương gia thuốc Bắc thu mua các loại thằn lằn, rắn mối để thay thế. Ở Thái Lan, người ta bắt rắn mối mổ bụng, bỏ ruột, lấy tre xâu xuyên qua để thay thế cho con tắc kè. Trong một hai tháng này ở phía Đông Bắc phủ, nông dân ngoài việc gieo trồng còn đi bắt rắn mối để tăng thêm thu nhập nhưng cũng có vài huyện nông dân bỏ việc đồng áng đi khắp nơi để bẫy lưới. Có một gia đình họ Nại bốn người, vợ chồng con cái rất nghèo, cả ruộng vườn cũng đều cho thuê. Nhưng từ khi kinh doanh tắc kè đến nay, chỉ trong vòng ba năm ngắn ngủi đã có thể mua được mười mẫu ruộng đất, còn có một chiếc xe chở hàng chở đất. Vì lợi nhuận cao như thế nên nông dân kéo nhau đi bẫy tắc kè. Người bắt năm ba con hoặc mười mấy con, thu mua lại rồi sang bán cho người khác, có lúc thu được hơn ba trăm con. Lão Ngô đã từng bán cho con buôn hơn bảy trăm con một ngày. Lão Ngô từ bỏ việc kiếm lời cao như thế vì hai điều:
  • 51. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  100   Thứ nhất, một hôm Lão Ngô đi qua nhà của một người nông dân thấy người con nhỏ của họ dùng hai ngón tay kẹp cổ tắc kè, rồi dùng dao cắt dọc từ phần cổ đến bụng dùng tay móc ruột gan phèo phổi ra ngoài. Có con bị mổ ruột, rạch bụng nhưng vẫn giãy giụa hòng thoát mạng. Đứa bé gái liền cầm cây tre nhọn chạy theo rượt bắt xỏ ngang từ bụng tắc kè xuống đến đuôi khiến tắc kè đau đớn khôn lường, vẫy đuôi run rẩy, hai mắt trợn lên. Lão Ngô lúc đó quay lưng đi không dám nhìn tiếp.  Thứ hai, vào ngày "lễ tạt nước" (một phong tục của người Thái), Lão Ngô trên đường về nhà đi qua đèo thấy một vụ tai nạn lật xe chở hàng ba người chết tại trận. Cả ba người này đều là gia đình họ Nại. Gia đình này phát tài mua xe chở hàng là nhờ vào tiền bẫy bắt tắc kè, đi khắp nơi bắt, thu mua và tự chế biến, giết hại đến hàng trăm con mỗi ngày. Hôm nay, tuy là ngày lễ tạt nước nhưng vẫn không ngưng việc thu mua và bẫy lưới tắc kè. Lúc xảy ra tai nạn trên đèo, xe chở hàng lăn vèo xuống đèo. Vợ con bị văng mất hết tứ chi, cặp mắt chết trợn to y hệt như con tắc kè bị giết lúc chết vậy. Bi thảm hơn nữa là ông Nại, từ chiếc xe chở hàng té xuống đoạn đường đang sửa, lúc đó công nhân đang chặt cây không may ông bị cây này đâm thẳng từ hậu môn đến ngực không sai lệch chút nào, chẳng khác gì con tắc kè bị xỏ đau đớn bi thảm phơi khô trên thanh tre vậy. Lão Ngô không dám xem tiếp, chỉ lẩm bẩm “báo ứng, báo ứng” rồi thả tất cả những con tắc kè còn lại của mình. Từ đó, ông không còn mua bán mặt hàng này nữa.
  • 52. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  101  NGƯỜI CÂUCÁ Lâm Giáp Xuân làm việc ở cơ quan nhà nước, có sở thích là câu cá. Cứ mỗi kỳ nghỉ hè, anh đều tham gia câu lạc bộ câu cá, dựng buồm ra khơi đánh cá. Câu cá vốn là một môn thể thao thịnh hành ở Thái Lan. Đội ngũ câu lạc bộ câu cá gồm tám mươi đến chín mươi ủy viên nhưng tham gia thường xuyên hoạt động này chỉ có ba mươi vị. Cứ mỗi ngày chủ nhật đều chuẩn bị rượu ngon thức uống, vừa câu cá vừa đem nướng, vừa uống rượu, khoảng bốn giờ chiều mới về. Số cá bắt được, một nửa đem về nhà, một nửa khác giao cho nhà bếp chế biến. Mọi người vừa uống rượu, vừa thưởng thức mùi vị tươi ngon của cá sống, người vừa ăn vừa đánh bài, có người vừa ăn vừa chơi bóng bàn, cứ thế chơi đến tối, thậm chí đến sáng, thưởng thức khoảnh khắc hạnh phúc của cuộc đời. Câu lạc bộ câu cá lúc đầu chỉ có bảy người nhưng sau đó đã tăng lên tám mươi, chín mươi người. Giáp Xuân là phần tử trung kiên của câu lạc bộ, có người nói đùa rằng câu lạc bộ chính là nhà anh, dụng cụ câu cá chính là vợ anh, anh vẫn không phản đối. Nhưng từ năm ngoái trở đi, số uỷ viên bị thất lạc ngày càng nhiều, từ ba mươi người nay chết chỉ còn bảy đến tám người. Lúc trước còn hăng hái ra khơi nhưng hôm nay thì ý chí thụt lùi, xem ra phải giải tán ngay. Trong số đó, xảy ra hai sự kiện khiến người ta khó mà giải thích. Tuy Giáp Xuân là người chưa có vợ, không tin vào tôn giáo và quy luật nhân quả lại không dám lên tiếng ra
  • 53. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  102  khơi. Thì ra câu chuyện ly kỳ là như sau: Chuyện thứ nhất xảy ra ở ông ủy viên Nãi Ban. Hôm đó là ngày chủ nhật, anh không câu cá như thường lệ mà cùng vợ đến chúc thọ mẹ vợ. Mẹ vợ anh là người có địa vị, có vô số khách đến để chúc thọ, không nhờ nhà hàng chế biến mà đích thân hai vợ chồng anh nấu nướng. Phong tục của đất Thái là khi gia đình có chuyện vui đều tự mình nấu nướng, ăn uống thoả thích. Món ăn bình đạm nhất là giết một con trâu, một con heo, tôm cá, vịt ngỗng đều có, cả ngày ăn không hết. Phổ biến nhất là món cá nếp, người Thái gọi là “nông chân”, bất cứ vị khách nào cũng đều ăn không hết. Sở thích của Nãi Ban là rất thích ăn bụng cá kể cả ruột gan phèo phổi. Hôm nay bắt được con cá to, anh vui mừng khôn xiết đến nỗi nhai không kỹ nuốt luôn lưỡi câu vào bụng. Sau khi nuốt thấy cổ họng như có một vật gì cứng cứng liền dùng tay kéo nhưng lấy không ra, thế là nuốt luôn. Chẳng bao lâu anh cảm thấy khó thở phải kêu mọi người đến giúp. Thấy thế em họ ngồi đối diện liền nhanh chóng đỡ anh, nhưng đôi mắt đã trợn lên, cái đầu gục sang một bên, hô hấp yếu. Mọi người nhanh chóng đỡ anh lên xe đến trạm y tế nông thôn gần nhất, nhưng không ai làm việc. Lúc chuyển đi được nửa đường đã tắt thở. Tuy người đã chết nhưng bác sĩ vẫn phải phẫu thuật để tìm ra nguyên nhân cái chết. Bác sĩ cắt cổ họng anh lấy bụng cá ra. Thì ra trong bụng có chứa một cái móc câu vướng vào cổ họng khiến cho mọi người dù cố dốc hết sức lấy ra nhưng vẫn không thể được. Trước
  • 54. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  103  tình cảnh này, mọi người đột nhiên hiểu ra Nãi Ban là uỷ viên công hội câu cá, sở thích lớn nhất của anh là câu cá, hơn nữa lại có khiếu. Trong khi mọi người câu không đâu vào đâu thì anh lại thu hoạch lớn. Khi nhìn thấy đôi mắt xám xanh, miệng mở to, trong miệng vẫn còn ngậm cái móc câu, mọi người đều rùng mình sợ hãi không thể không tin vào nhân quả báo ứng. Câu chuyện ly kỳ thứ hai xảy ra ở hội viên trong hội câu cá, anh cũng là một tay câu cá giỏi, đã từng tham gia thi đấu liên tục đạt hai huy chương vàng. Gần đây, anh mua được một chiếc xe. Mỗi ngày đều chở bạn gái đi ngoại thành hóng gió. Sau khi dự đám tang của một uỷ viên câu lạc bộ, mười một giờ đêm, anh lái xe về. Đoạn đường này vốn rất dễ đi, đến nỗi nhắm mắt lại vẫn có thể chạy được, nhưng đột nhiên phía trước xuất hiện một con sông lớn. Vì muốn tránh nó, anh đã thắng gấp ở tốc độ 120km/giờ, đụng ngay vào cột đèn. Đến lúc tỉnh dậy thì thấy mình nằm ở bệnh viện. Chuyện anh tông xe vốn là một sự cố không có gì là lạ. Lạ ở chỗ là tất cả các bộ phận khác đều nhánh chóng lành lại, chỉ có vết thương ở môi và khoang miệng là rất nghiêm trọng, toàn bộ hàm răng đều gãy, không thể nhai thức ăn, hơn một năm nay chỉ có thể dùng ống nhựa dẫn thức ăn qua cổ họng. Điều kỳ lạ là vết thương ở môi dù đã được bác sĩ khâu đến bảy lần vẫn không khỏi. Sau khi đã khâu môi vài ngày thì nó lại nứt ra sưng tấy lên, sợi chỉ hóa học mấy ngày sau cũng đứt để lại cái môi vừa nứt, vừa sưng, chính bác sĩ điều trị cũng phải bó tay sau mười lần nỗ lực. Anh phải chịu nỗi đau đớn hàng mấy tháng liền. Vết thương ở môi trông giống
  • 55. Nhaân Quaû Thôøi Ñaïi Khoa Hoïc  104  hệt như môi của con cá bị rách khi nuốt phải câu. Một hôm, người yêu của anh theo thường lệ đến thăm anh, bất chợt lên tiếng: “Môi của anh sao giống hệt môi của con cá khi bị cắn câu vậy”. Câu nói ấy khiến anh giật mình hoảng hốt, khiến anh phát giác, nghĩ đến những con cá mỗi khi câu về đều sứt môi vòm miệng nát tấy, anh cảm thấy vô cùng hối hận, cùng người yêu chuẩn bị đèn cầy hướng Tiên Phật sám hối, phát nguyện từ nay không câu cá nữa. Thật kỳ lạ! Từ hôm đó môi anh dần dần lành hẳn không còn sưng và nứt nẻ như trước nữa, chỉ trong vòng một tuần thì xuất viện, liền tuyên bố sẽ không câu cá nữa. Số hội viên từ đó ngày càng giảm xuống. Lâm Giáp Xuân cũng rất lâu không ra khơi. NGƯỜI LỘT DA Tứ Đệ có công xưởng làm công nghiệp thực phẩm. Trong xưởng có những dụng cụ như lò lửa, chảo lửa, bếp lửa. Lúc trước khoa học kỹ thuật chưa hiện đại nên chưa có thiết bị phòng chống cháy nổ như bây giờ, thường xuyên xảy ra vụ nổ tung lò lửa, chảo lửa. Nhẹ thì bị tổn thương người và vật, nặng thì chết người hay bỏng rát da, thậm chí