2. Tài liệu tham khảo
2
▪ William Meader, Dark Night of the Soul
https://youtu.be/-DQsyNDyNGY
▪ Einzelgänger: The Dark Night of the Soul
https://youtu.be/GXq6YyvA_vM
▪ Dr. Kaye Gersch, Dark Night of the Soul
https://kayegersch.com/the-dark-night-of-the
-soul
▪ The Alchemist: The Dark Night of the Soul
https://youtu.be/0DC5PFFSrDs
3. 3
▪ Trên con đường đệ tử, chắc chắn sẽ có những thời
điểm mà khi đó chúng ta cảm thấy kết nối tinh thần
với đời sống dường như mờ nhạt hay thậm chí biến
mất. Cuộc sống chẳng còn ý nghĩa. Ảnh hưởng của
linh hồn dường như mất đi khỏi trường nhận thức,
để chúng ta lại với nỗi buồn chơi vơi lạc lõng, mất
kết nối với ánh sáng dẫn đường.
▪ Sự phát triển tinh thần là một hành trình với nhiều
điểm khủng hoảng khác nhau, có những trạm dọc
trên con đường mà người đệ tử thấy mình dường
như bị bỏ rơi và thật cô đơn.
▪ Thấu hiểu về “đêm tối của linh hồn” vì thế sẽ hữu
ích, ở chỗ đó là một trải nghiệm không thể tránh
khỏi trong chính bản chất của Đường Đạo.
4. 4
❖ St. John of the Cross (1542-1591)
▪ Vị Thánh cải tổ dòng Carmelo (cùng Thánh
Teresa), tu sĩ thần bí người Tây Ban Nha,
Tiến sĩ Hội Thánh.
▪ Ngài bị giam cầm tại Toledo (1578).
▪ Sau khi vượt ngục, Ngài điều hành tu viện và
nghiên cứu Thần bí, là Viện trưởng của Đại
học Baeza, và Linh mục tỉnh Carmelite.
▪ Các tác phẩm: The Ascent of Mount Carmel,
The Dark Night of the Soul, The Living
Flame of Love…
▪ Trải nghiệm chính đêm tối đau khổ của mình
trong tù, Ngài đã viết về nó như một quá
trình “thanh luyện” trên hành trình tinh
thần hướng đến hợp nhất với thiêng liêng.
5. 5
▪ Theo St. John và St. Teresa, con người có một khao khát nội tại được hoàn
thiện, viên mãn. Và sự viên mãn này không thể đạt được bởi những dục lạc
của thế gian. Mà thay vào đó chúng ta phải đi sâu vào bên trong nội tâm,
chạm đến bản thể linh hồn nơi thiên tính trú ẩn ở đó.
Trải nghiệm thần bí và hoang mang.
6. 6
▪ Ta bước vào đêm tối của linh hồn lần đầu tiên
khi trên Con Đường Dự Bị (Thử Thách). Đây
là thời điểm một người lần đầu tiên cảm nhận
linh hồn bên trong, biểu hiện như một
thoáng nhìn của “cái gì đó khác” sâu sắc hơn
ẩn khuất bên trong tâm thức.
▪ Trải qua thức tỉnh tâm linh, chúng ta có một
nhận thức khác về thực tại. Nỗi khó khăn của
chúng ta trở nên rõ ràng. Ta biết lối sống cũ
không bao giờ có thể lấp đầy khoảng trống
nhưng không biết phải đi đâu kế tiếp. Chúng
ta phải đi qua một sự chuyển hóa xảy ra
trong bóng tối của vô thức để vươn tới ánh
sáng.
7. 7
▪ Ta nhận ra rằng tiền bạc, của cải, danh
vọng, quyền lực, thậm chí cả các mối quan
hệ cũng không thể lấp đầy khoảng trống
nội tâm.
▪ Một số người bẩm sinh đã có nhận thức
này. Họ lớn lên, cố gắng điều chỉnh bản
thân với những hệ giá trị và nỗ lực của xã
hội xung quanh, nhưng trái tim họ không
bao giờ nằm ở đó. Họ có một nhận thức
sâu sắc rằng sự viên mãn không thể được
tìm thấy qua sự thu đạt và thành tựu bên
ngoài.
▪ Họ thường bị xem là những người không
thích nghi với xã hội bởi tình yêu khác
biệt, sâu sắc và không thể nắm bắt được
mà họ cảm nhận bên trong mình
8. 8
▪ Một số người khác, đôi lúc thậm chí khi tuổi đã
cao, bị một cú sốc, nhận ra rằng cuộc sống
không phải như nó có vẻ vậy.
▪ Một ví dụ đột nhiên thức tỉnh và biến đổi hẳn
cuộc đời là khái niệm “uống viên thuốc đỏ” (từ
phim Ma Trận). [Nếu uống viên màu xanh,
Neo sẽ quay trở lại cuộc sống bình yên êm ả
của mình như mọi khi và sống bình lặng đến
cuối đời. Còn nếu uống viên màu đỏ, anh sẽ
biết được mọi sự thật đằng sau cuộc sống này,
đằng sau thế giới này và đối mặt với những
hiểm nguy sóng gió chúng mang lại].
▪ Sau khi “uống viên thuốc đỏ”, tấm màn che
được nhấc lên, và chúng ta nhìn thấy sự thật.
Tất nhiên, ta có thể lựa chọn sống như đã từng,
trong hạnh phúc của vô minh.
9. 9
▪ Ngụ ngôn về cái hang của Plato dạy rằng chúng ta không thể không
nhìn thấy những gì chúng ta đã thấy. Sau khi thức tỉnh, ta có thể chọn
lối sống cũ nhưng ta sẽ luôn cảm thấy rõ ràng sự phù phiếm của nó. Ta
biết chúng là giả tạm nên không thể tận hưởng như trước.
10. 10
▪ Mất đi niềm tin vào những gì ta chắc chắn
và tin tưởng trước đây, ta mất đi ham muốn
với những gì mình đã từng vui thích.
▪ Cho dù làm gì, ta luôn cảm thấy sức kéo về
một hướng nào đó mà không biết chính xác
tại sao và nó sẽ dẫn đến đâu.
▪ Đó là lý do mà nhiều người sẽ không quay
trở lại cuộc sống cũ nữa. Họ phải đi tiếp.
▪ Nhưng đi như thế nào? Và đi đâu?
▪ Trải nghiệm vùng xám giữa đời sống trần
tục với thiêng liêng, và sự bất định mông
lung đi cùng với nó, là một phần đêm tối
của linh hồn.
11. 11
▪ Cảm giác nghi ngờ, thất vọng, chán nản, lạc lối…
▪ Khi bước vào một giai đoạn đen tối của cuộc đời,
điều quan trọng là cần biết rằng đó là một sự
chuyển tiếp trong tâm thức, khoảng thời gian
đen tối trước bình minh của nhận thức mới
mẻ và cao cả hơn.
▪ Thời gian thử thách thường đầy những câu hỏi
không có lời giải. Nó thử thách chiều sâu sự
thấu hiểu tâm linh của người đệ tử.
▪ Nó buộc ta phải nhìn sâu vào nội tâm, với sự
trung thực: ta là ai, mục đích cuộc đời ta là gì, ta
đang đi đâu, làm thế nào để ta có thể là một
người tốt hơn?
Một giai đoạn thử thách và thanh luyện
12. 12
▪ Trải nghiệm đêm tối là một giai đoạn của việc
trung thực tự đánh giá bản thân, và nó đòi hỏi
sự điều chỉnh về thái độ và nhận thức.
▪ Nó buộc ta phải suy nghĩ cẩn trọng về những gì
đang hiện hữu hơn là những gì ta mong muốn.
▪ Đêm tối như bước đệm tới một bước tiến kế tiếp
trong sự tiến hóa tâm thức.
▪ Bầu trời đêm giúp chúng ta nhìn thấy những vì
sao. Đêm tối của linh hồn giúp chúng ta nhìn
thấy ánh sáng bên trong chính mình.
Một giai đoạn thử thách và thanh luyện
13. 13
▪ Mặc dù cuộc thử thách của trải nghiệm
đêm tối đi cùng với cảm giác trống
vắng và mất kết nối với Sự Sống lớn lao
(Tạo Hóa/Thiêng Liêng/Thượng Đế),
đây chỉ là một ảo tưởng.
▪ Thực sự, chúng ta không bao giờ mất
kết nối với Sự Sống Lớn Lao hơn này.
Nó chỉ có vẻ như vậy bởi vì người đệ tử
đã đến một giai đoạn phát triển mà
những niềm tin nhất định trước đó bị
thách thức và cuối cùng phải loại bỏ để
tiếp tục hành trình tiến hóa.
14. 14
Chúng ta không thể can thiệp quá trình, ngoài việc gia tăng nhận thức về nó
và chấp nhận nó. Hãy kiên trì và bền bỉ, để cho quá trình tái sắp xếp, cấu
trúc, chữa lành và củng cố được thực hiện. Giải pháp luôn là thời gian.
15. 15
▪ Mặc dù rõ ràng rằng những khiếm khuyết của phàm ngã góp phần vào
đêm tối của linh hồn, chính linh hồn là tác nhân khởi xướng trải nghiệm
đêm tối này. Và linh hồn làm như thế để dừng lại phàm ngã đang vội vã và
giúp tăng tốc sự thức tỉnh, chuyển hóa phàm ngã.
▪ Trên đường Đạo, phàm ngã (dù với ý tốt) sẽ thường nỗ lực khẩn cấp tiến
tới giác ngộ mà chưa đạt được sự chuyển hóa bản thân cần thiết trong quá
trình. Nó mong muốn đi nhanh chóng trên đường Đạo dù nó chưa thực
hiện công việc thanh luyện được yêu cầu để có quyền tiến tới tiếp. Kết quả
là, linh hồn sẽ tạo ra một đám mây đen tối giữa chính mình và phàm ngã -
vì thế phàm ngã đôi lúc cảm thấy bị bỏ rơi như thế. Cơ bản là, linh hồn
buộc phàm ngã phải tự đối mặt với chính nó để làm công việc cần
thiết - điều chỉnh bản tính của nó, để trở thành một vận cụ hữu ích
hơn cho linh hồn.
Linh Hồn là tác nhân
16. 16
❖ Lưu ý rằng, cho đến và bao gồm cả cuộc điểm đạo thứ ba, chính linh hồn là tác
nhân cho đêm tối của phàm ngã. Đêm tối đó được thiết lập để các bài học của
con đường đệ tử có thể được đồng hóa đúng đắn trong tâm thức của phàm ngã
vội vã. Thực sự, phần lớn đường Đạo liên quan đến việc vận dụng khôn
ngoan và cuối cùng là loại bỏ sự mù tối do linh hồn áp đặt này.
▪ Chỉ đến cuộc điểm đạo thứ tư thì không còn như vậy nữa, bởi vì lúc này Chân
Thần là tác nhân tạo ra tấm màn che lên tầm nhìn của chính Linh Hồn. Chúng
ta thường liên hệ những giai đoạn đen tối này như là đêm tối của linh hồn,
nhưng đúng ra, phải đến tận cuộc điểm đạo thứ tư nó mới thực sự là trải
nghiệm đêm tối của linh hồn. Đúng hơn, chúng ta đang nói đến đêm tối của
phàm ngã. Chính phàm ngã cảm thấy bị bỏ rơi, chính phàm ngã trải nghiệm
cảm giác hoang vắng tinh thần. Chính phàm ngã chứ không phải linh hồn, cảm
thấy lạc lối bởi vì không còn cảm nhận được bất kỳ lời nhắc nhở tâm linh nào để
ủi an, cho nó sự bảo đảm và định hướng.
Linh Hồn là tác nhân
17. 17
Đêm tối của Phàm Ngã Đêm tối của Linh Hồn
Chân
Thần
Chân
Thần
Linh
Hồn
Phàm ngã
truyền
dẫn Linh
Hồn
Phàm
ngã
Đây mới thực sự là
Đêm Tối của Linh Hồn.
Xảy ra theo chu kỳ trong đời sống của
mọi điểm đạo đồ. Được áp đặt bởi Chân
Thần. Đoạn mở đầu cho sự hủy diệt của
thể nguyên nhân. Bảo đảm rằng không
còn nghiệp quả chưa được cứu chuộc
nào cản trở.
(William Meader)
Mối quan hệ
chưa được
thiết lập
Mối quan hệ
đã thiết lập
dù tạm thời
bị mất kết
nối
Xảy ra theo chu kỳ trong đời sống của mọi
đệ tử. Được áp đặt bởi Linh Hồn lên phàm
ngã vội vã. Cung cấp thời gian để tích hợp
các bài học.
Mối quan hệ
đã thiết lập
dù tạm thời
bị mất kết
nối
19. 19
▪ Đêm tối linh hồn là trải nghiệm từ bỏ từng lớp
vỏ cũ kỹ của phàm ngã, vốn không còn hữu ích
nữa.
▪ Trong vô thức, ta buông bỏ những khái niệm
ngăn cản ta không được là con người thật sự
của chính mình. Đây là quá trình buông bỏ sự
kiểm soát và trở nên tiếp nhận hơn thay vì
phòng vệ, kháng cự.
▪ Chúng ta mất đi con người mà ta từng nghĩ
mình là, trong khi chưa trở thành con người
mà ta phải là. Ta ở giữa, không thể quay lại,
nhưng con đường phía trước thì tối tăm và
mông lung vô định.
Quy phục với ý chí của linh hồn
20. 20
▪ Trải nghiệm này có thể từ nhận thức lặng lẽ
cho đến trầm cảm sâu hay cảm giác tuyệt
vọng.
▪ Ta không thể chiến đấu với nó và cũng
không thể can thiệp vào quá trình hoạt
động của nó.
▪ Điều duy nhất chúng ta có thể làm là bền bỉ
và kiên trì.
▪ Và bình minh sẽ lại đến.
Quy phục
21. 21
▪ Trải nghiệm đêm tối biểu thị cho sự tiếp cận
gần tới ánh sáng đang dần xuất hiện của linh
hồn, bởi vì luôn luôn trước bình minh là thời
khắc đen tối nhất.
▪ Ánh sáng của linh hồn chỉ có thể được tích hợp
một cách đúng đắn khi nó được trải nghiệm
tương phản với bóng tối.
Một giai đoạn chuyển hóa
23. 23
..."Đau khổ là một điều kiện thuận lợi, một yếu tố cần thiết cho sự
tiến hóa của con người. Nó mở mang tâm thức, rèn luyện linh hồn.
Không có nó, cuộc tiến hóa sẽ trì hoãn khôn cùng... Như vậy, đau
khổ rất cần ở giai đoạn đầu và hữu ích suốt thời gian tiến hóa.
Linh hồn càng trưởng thành, nỗi khổ càng da diết, càng tinh tế.
Đau khổ là lò lửa đốt tan các ham muốn thấp kém và ích kỷ. Nó
còn là trường học của thiện cảm, và tình thương. Đôi khi, nó ray
rứt, nhưng lúc nào nó cũng bồi dưỡng lòng từ ái trong ta, khiến ta
dễ thông cảm với mọi nỗi đau khổ quanh ta. Nếu không đau khổ
làm sao ta có thể mở rộng vòng tay để đón những người bạc
phước, làm sao ta có thể tìm những lời lẽ dịu dàng, thích hợp để
xoa dịu những vết thương lòng?”
~ Aimee Blech (Cùng Ai Đau Khổ)
24. 24
Trong một tác phẩm sau cùng của bà A. Besant, bà viết: “Làm sao bạn biết lẽ công
bình, nếu bạn chưa thấu triệt sự bất công? Làm sao bạn có thể chọn điều lành, nếu
bạn chưa biết việc ác? Làm sao bạn nhận ra ánh sáng nếu không có bóng tối? Sức
mạnh chỉ có thể nảy nở bởi đấu tranh, bằng nỗ lực, bằng thao dượt. Cũng thế, sức
mạnh nội tâm không bao giờ phát hiện và gia tăng, nếu linh hồn không thất vọng,
đau buồn”.
...Đành rằng Thượng Đế có thể sáng tạo một con người hoàn toàn. Nhưng Ngài
không muốn làm thế, vì tạo một con người trọn lành là tạo một con người máy. Ngài
muốn con người được tự do. Ngài muốn con người tiến đến sự toàn tri, đến Chân
ngã, đến quả vị thánh hiền bằng chính kinh nghiệm của mình. Ngài muốn con người
nếm mùi tội lỗi và trải qua nhiều gian lao cần thiết cho sự mở mang tâm thức. Ngài
muốn trên con đường tiến hóa, con người biết thế nào là yếu hèn, đau khổ, để thông
cảm với các bạn đường. Có thế, hoa từ bi mới nở ở lòng anh, để chuẩn bị anh trong
sứ mạng cao quý cứu đời. Ngài “muốn” thế, là vì, đó là một điều “cần thiết”.
~ Aimee Blech
25. 25
“Cái gì trái nghịch, ngăn chặn, mới tạo ở nó sự cố gắng –
đó là chức vụ chính yếu của đau khổ. Đau khổ rất cần để
đánh thức cái Ngã. Chỉ khi nào cái Ngã cảm thấy đau khổ
đập vào thì nó mới thức tỉnh.
...Nhiệm vụ thứ tư của đau khổ là huấn luyện. Các bài học
quý báu nhất trong đời đều nhờ đau khổ nhiều hơn là vui
sướng. Khi con người nhiều tuổi mà nhìn lại quãng đời
đầy sóng gió, không ai không thấy các bài học vô giá của
đau khổ. Nếu cần, tôi có thể quên tất cả niềm vui của
cuộc đời, nhưng tôi không muốn gạt bỏ một đau khổ nào
cả vì mỗi đau khổ là một ông thầy minh triết.
Nhiệm vụ thứ năm của đau khổ là khai mở quyền năng.
Kinh nghiệm tích lũy được trong đau khổ sẽ chuyển
thành quyền năng để sáng tạo cuộc đời.”
Annie Besant
26. Nơi nào không có bùn thì không có sen.
Cũng như thế khổ đau và hạnh phúc nương vào nhau mà phát hiện.
Nhờ tiếp xúc được với khổ đau, lắng nghe khổ đau thì ta mới làm phát hiện được cái hiểu biết
và cái thương yêu. Hiểu biết và thương yêu là chất liệu làm nên hạnh phúc.
~ Sư Ông Thích Nhất Hạnh
27. 27
▪ Con người, trên tất cả mọi thứ, khao khát tình
thương.
▪ Sự hợp nhất đến qua đêm tối của linh hồn
xoay quanh tình thương, tìm kiếm sự hợp
nhất với thiêng liêng.
▪ Thiêng liêng hiện hữu trong mọi người, trong
vạn vật.
▪ Tình thương hợp nhất với thiêng liêng lấp
đầy nỗi trống vắng.
Tình thương thiêng liêng
28. 28
Nếu đau khổ quý báu như thế thì ta cần gì phúc lạc? Phúc lạc là một điều kiện cần
cho sự giác ngộ. Sự vui sướng giữ một vai trò quan trọng trong tự nhiên, vì nó cùng
một bản chất với Chân Ngã và giúp Chân Ngã biểu hiện dễ dàng qua các thể. Trong
những lúc vui sướng, các Thể rung động một cách điều hòa thay vì chống chỏi như
trong đau khổ. Nhà huyền học quý trọng trạng thái xuất thần là vì vậy, trong sự
sung sướng cực độ, một niềm an lạc phát sinh, tràn ngập tâm hồn và điều hòa các
thể. Rồi sự giác ngộ đến và trong sự giác ngộ tuyệt diệu này, họ không còn lưu tâm
đến các cõi thấp.
Vui sướng cũng như đau khổ đều có hữu ích riêng, người hiểu biết đón tiếp chúng
nồng hậu như nhau và học cách sử dụng chúng mà không đồng hóa mình với cái nào
cả, cái nào đến chúng ta cũng an nhiên, cái nào không đến chúng ta cũng không
tham cầu. Chúng ta sử dụng cả hai để hoàn thiện mình, chúng ta trở nên bình thản
và đạt được hạnh buông xả thật sự – Vairagya.“
~ Annie Besant
29. 29
Nhân loại chuyển hóa qua khủng hoảng, chuẩn bị cho cuộc điểm đạo đầu tiên,
“sự khởi sinh của tâm thức Christ” - sự trỗi dậy của linh hồn nhân loại.
Nhân loại trong đêm tối