4. Hắn đi về phía trước, hát mấy câu hát thế này: Ô, ta đi tìm một góc bị thất lạc, ta đi tìm một góc bị thất lạc A haha, lên đường nào, đi tìm góc bị thất lạc
5. Có lúc, hắn phải chịu cái nóng thiêu đốt của mặt trời
13. Hắn tiếp tục đi, vượt qua cả biển lớn “ Ô, ta đi tìm một góc bị thất lạc, đi qua những chân trời góc biển Hành trình vạn lý, không sợ xa xôi, Ta đi tìm một góc bị thất lạc”
17. Cho đến một ngày, xem này! “ Ta đã tìm thấy một góc bị thất lạc rồi.” Hắn reo lên “ Ta đã tìm thấy góc bị thất lạc, hành trình vạn lý không sợ xa xôi Ta tìm thấy rồi ...” “ Chờ chút đã” - Cái góc nhỏ nói “ Đừng có hát cái gì đường xá xa xôi ...”
18. “ Tôi không phải là cái góc bị thất lạc của anh. Tôi không phải là cái góc của ai cả. Tôi là góc của riêng tôi Cho dù là góc bị thất lạc của ai đó đi chăng nữa, Tôi tin chắc tôi không phải là của anh.”
19. “ Ồ” Hắn buồn buồn nói “ Xin lỗi đã làm phiền”. Hắn lại tiếp tục lên đường
34. Một ngày kia, Hắn lại gặp được một cái góc khác, Có vẻ rất hợp
35. “ Hello” hắn chào. “ Hello” cái góc kia chào. “ Cậu là một góc bị thất lạc của ai phải không?” “ Không” “ Thế thì cậu chỉ là góc của cậu thôi à?” “ Tôi có thể là một góc bị thất lạc của ai đó, và cũng có thể là của riêng tôi.” “ Cậu không muốn làm một góc của tôi có đúng không?” “ Ồ, để xem. Cũng chưa hẳn là như thế.” “ Có lẽ chúng ta không thật hợp nhau lắm ...” “ Đừng nói vậy ...”
36. “ Thế nào?” Hắn ướm lời. “ Cảm giác rất tuyệt” Cái góc trả lời
37. Rất hợp! Hợp quá đi mất! Phù, rốt cục thì cũng tìm thấy! Tìm thấy rồi!
38. Hắn lăn về phía trước, Vì không khuyết góc nào nên hắn càng lăn càng nhanh Từ trước tới giờ, chưa bao giờ lăn nhanh như thế Nhanh đến mức không thể dừng lại được, Cũng không thể nói chuyện với bác giun
41. Mà hắn cũng không thể hát bài hát vui vẻ của hắn nữa. Hắn chỉ có thể hát rằng: “ Ta đã tìm được một góc thất lạc của ta....”
42. Hắn lại tiếp tục hát: “ Ô, khao khao khơ khớ y khao, Khao khao khơ khớ y khao, Khản khẩy khủ khẩn khu kha khẻo khảo khảo...” Ôi trời ! Bây giờ hắn chẳng thiếu thốn gì, Mà sao không thể hát được nữa thế này.
43. “ Mình hiểu rồi.”. Hắn nghĩ. “Có nguyên nhân gì đây”. Và hắn dừng lại.
47. “ Ô, ta đi tìm một góc bị thất lạc, Ta đi tìm một góc bị thất lạc, A ha ha, lên đường thôi, Ta đi tìm một góc bị thất lạc.”
48.
49.
50. Đây là một triết lý, một cách tiếp cận vấn đề ...
51. Xã hội luôn chú ý đến vỏ bọc ngoài. Họ thường ngưỡng mộ cái may mắn, sự thành đạt, vẻ bề ngoài tươi đẹp, hoa lệ … của người khác. Và luôn trăn trở vì cái khiếm khuyết của mình.
52. Trong cuộc đời đôi khi ta phát hiện ra rằng, Chưa có ai có cuộc đời hoàn mỹ không khiếm khuyết, mỗi người đều có thiếu sót … Có người cuộc sống vợ chồng rất hạnh phúc, thu nhập cao, nhưng lại mắc bệnh vô sinh; Có người tài sắc vẹn toàn, giỏi giang, nhưng đường tình trắc trở; Có người gia đình giàu có, nhưng con cháu không hiếu thuận; Có người luôn chinh phục được mọi đỉnh cao, rốt cuộc chỉ là một kẻ cô đơn ích kỷ; Có người có vẻ rất tốt số, nhưng cả cuộc đời đầu óc chỉ là sự rỗng tuếch …
53. Trong mỗi người, đều bị thượng đế vạch một cái khuyết … Anh không muốn có nó, nó vẫn bám theo anh như hình với bóng. Trước kia tôi đã từng chán ghét sự khiếm khuyết và căm hận những thiếu sót trong cuộc đời mình … Nhưng bây giờ, tôi đã mở rộng lòng để đón nhận nó.
54. Bởi vì ta đã hiểu rằng, khiếm khuyết trong cuộc đời, giống như cái gai trên lưng ta, nó luôn nhắc nhở ta khiêm tốn và phải biết thương người hơn.
55. Nếu không có những buồn khổ, chúng ta sẽ kiêu ngạo, không có những thay đổi. Chúng ta sẽ chẳng thể an ủi người bất hạnh hơn ta bằng trái tim đồng cảm. Cũng nên tin rằng, cuộc sống không nên quá hoàn thiện … Có khiếm khuyết, để may mắn đến với người khác cũng là một điều hay …
56. Anh không cần phải có mọi thứ, nếu anh có đủ, người khác sẽ thế nào? Và mỗi cuộc đời đều có khiếm khuyết, chúng ta sẽ không so đo với người khác, ngược lại, ta càng quý hơn những gì mình đã có.
57. V ậy nên, đừng chỉ ngưỡng mộ những gì người khác có. Hãy kiểm lại những gì mà cuộc sống đã dành cho anh, anh sẽ nhận ra rằng, “những cái anh có”, nhiều hơn “những cái anh không có”.
58. P hần khiếm khuyết, tuy chẳng đẹp, nhưng cũng là một phần của cuộc đời anh. Chấp nhận nó và đối xử tốt với nó, cuộc sống của anh sẽ thanh thản, cởi mở hơn.
59. Nếu anh là một con trai, anh chấp nhận đau đớn cả đời để kết tinh một hòn ngọc trai ... Hay anh không muốn có ngọc để có một cuộc sống yên lành?! Nếu anh là một con chuột, bỗng phát hiện ra mình đang bị nhốt trong cái bẫy chuột, trước mặt là miếng bánh thơm phức, anh sẽ ăn miếng bánh hay là bỏ đó?!
60. Trước kia, con heo đất để dành tiền đều làm bằng sành sứ. Khi đã đầy tiền, phải đập vỡ mới lấy được tiền ra ... Nếu có một ống dành tiền như vậy, nếu không có đồng nào thả vào, nếu cứ lành lặn đến tận ngày nay ... Nó sẽ là một thứ đồ vật nhạt nhẽo vô ích ... Anh muốn làm ống đựng tiền như thế không?!
61. Hãy tự hỏi và nhớ lại từng câu trả lời của ta mỗi khi ta nghĩ đến điều đó ... Cho đến một ngày nào đó, câu trả lời của ta không thay đổi ... Khi đó, tự ta có thể hiểu rằng mình đã đủ chín chắn hay chưa?
62. Tìm một người hiểu bạn ... Và bạn hãy là người hiểu anh ấy ...
63. Người thông minh thích đoán tâm sự của người khác ... Tuy lần nào cũng đoán đúng, nhưng lại đánh mất cái tâm của mình ...
64. Người ngốc nghếch thích cởi mở trái tim mình ... Tuy lần nào cũng bị người ta cười nhạo, nhưng lại có được tấm lòng của mọi người ...
65. Cá nói: Anh không nhìn thấy nước mắt của tôi, vì tôi sống trong nước ... Nước nói: Tôi có thể cảm nhận được nước mắt của chị, vì chị ở trong trái tim tôi ...