1. 1
MỖI TUẦN MỘT TRUYỆN
“ Các ngươi đừng đoán xét ai, để mình khỏi
bị đoán xét. Vì các ngươi đoán xét người ta
thể nào, thì họ cũng đoán xét lại thể ấy; các
ngươi lường cho người ta mực nào, thì họ
cũng lường lại cho mực ấy.”
Ma-thi-ơ 7 :1-2
ĐỪNG VỘI XÉT ĐOÁN
Chúng ta thường hay xét đoán người khác
khi chưa hoàn toàn hiểu hết về họ. Có
một câu chuyện được đăng trong tạp chí
Reader’s Digest như sau: “Một người bạn
của tôi trên chuyến trở về Nam Phi sau
một thời gian sống ở Âu châu, đã phải
chờ khá lâu ở phi trường Heathrow của
London. Sau khi mua một ly cà phê và
một gói bánh bích quy, cô kéo lê hành lý
lỉnh kỉnh tới một cái bàn trống để đọc báo
và ăn bánh trong khi chờ đợi máy bay.
Khi đang đọc tờ báo buổi sáng, cô nhận
ra có người đang sột soạt gì đó ở bàn
mình. Hé nhìn từ phía sau tờ báo, cô sửng
sốt thấy một anh chàng ăn mặc lịch sự
đang với tay lấy bánh của cô rồi bỏ vào
miệng. Không muốn làm ầm ĩ, cô chỉ
nghiêng mình để lấy một cái cho mình.
Hai phút sau, cô lại nghe tiếng sột soạt.
Anh chàng kia lại lấy thêm bánh để ăn.
Cho đến lúc cả hai đã ăn đến cái bánh
cuối cùng trong gói, cô đã tức giận hết
sức nhưng vẫn không nói được câu nào.
Rồi chàng trai bỗng bẻ cái bánh cuối
cùng làm hai, đẩy một nửa về phía cô và
ăn nửa còn lại, rồi bỏ đi.
Lát sau, khi loa phóng thanh gọi tên cô,
và yêu cầu cô xuất trình vé, cô vẫn còn
bừng bừng cơn giận.
Các bạn hãy thử tưởng tượng sự xấu
hổ của cô khi cô mở túi xách ra và khám
phá ra rằng gói bánh của mình vẫn còn
nằm nguyên trong đó.
2. 2
KHẢI TƯỢNG HỘI THÁNH
“ - Hãy trang bị cho dân sự ta lời đức tin.
- Chỉ cho họ vũ khí thuộc linh họ có.
- Dạy họ các sử dụng chúng.
- Và gửi họ vào chiến trường bách chiến-
bách thắng cho Chúa.”
( khải tượng của mục sư Ulf Ekman, Mục
sư trưởng của dòng chảy Lời Sự Sống)
Thì ra từ nãy tới giờ cô đã ăn bánh của
người khác. Chàng trai kia đã chia sẻ với
cô đến miếng bánh cuối cùng. Thật là một
con người tốt bụng”.
Suy gẫm :
Câu chuyện cho thấy cái nhìn của chúng
ta về người khác không luôn luôn chính
xác, thậm chí nhiều khi còn nhầm lẫn
nữa.
Kinh Thánh có chép Lu-ca 6:37 “Đừng
đoán xét ai, thì các ngươi khỏi bị đoán
xét; đừng lên án ai, thì các ngươi khỏi bị
lên án; hãy tha thứ, người sẽ tha thứ
mình”. Thường thì chúng ta có cái nhìn
khắt khe với người khác để che dấu đi
những nhược điểm của mình, không ai là
một con người hoàn thiện cả, lời Chúa có
phán với chúng ta chớ đoán xét ai để
chính mình không bị đoán xét.
Vì thế đừng vội xét đoán, kết án. Và cũng
phải sẵn sàng thay đổi cái nhìn của mình
khi chúng không còn đúng với sự thật
nữa. Quan trọng hơn nữa, nếu chúng ta
muốn có những thay đổi lớn trong cuộc
đời mình thì trước hết phải thay đổi cách
nhìn về người khác. Hãy đeo cặp
kính khác rồi mọi sự sẽ thay đổi
theo ta.
Hơn cả điều đó, Chúa còn dạy
chúng ta hãy tha thứ để được tha
thứ, sống đời sống tha thứ là
chúng ta đang sống giống như
Chúa chúng ta.
Ban Biên Tập
CÁCH THỜ PHƯỢNG ĐỨC
CHÚA TRỜI
(Xuất 20.1-17)
Dân Ysơraên ở 400 năm tại Êdíptô. Khi
được Chúa giải phóng, họ bỏ Ramse đến
Sucốt, đến Êtam, đến Phihahirốt, đến
Mítđôn và qua Biển Đỏ. Chúa đã rẽ Biển
Đỏ làm hai cho họ đi ngang qua như đi
trên đất. Họ đến Mara, nơi Chúa đã hóa
nước đắng thành nước ngọt cho họ uống,
rồi đến Êlim, Nêphiđim, Hôrếp vànúi
Sinai. Chúa đã hiện ra trên đỉnh núi, gọi
Môise lên mà ban cho họ Luật pháp và
các luật lệ về sự thờ phượng. Dân
Ysơraên ở tại đây lâu hơn hết, vì có nhiều
điều Chúa dạy họ. Những việc đã xảy ra
được ghi trong Kinh thánh không phải
làviệc hoang đường, bịa đặt, nhưng là
những việc thật sự. Dân Aicập, Biển Đỏ,
những nơi mà họ đi ngang qua và núi
Sinai vẫn còn. Vì vậy, những điều mà
chúng ta đã học, là những sự thật đã xảy
ra cho dân Ysơraên trước đây hơn 3000
năm, khi họ được giải phóng khỏi xứ
Êdíptô. Chúa đã ghi lại những bài học vô
giá đó cho mọi người, suốt mọi thời đại.
Trên núi Sinai, Đức Chúa Trời đã hiện ra
với Môise và ban cho Môise bộ Luật
3. 3
pháp, trong đó có 10 điều răn. Mười điều
răn dạy chúng ta về sự thờ phượng Đức
Chúa Trời và cách chúng ta đối xử với
nhau, tức là bổn phận của chúng ta đối
với Chúa và đối với nhau.
I. PHẢI THỜ PHƯỢNG MỘT MÌNH
CHÚA (Xuất 20.1-3):
1- Vì chỉ một mình Chúa cứu họ (20.1-3).
"Bấy giờ, Đức Chúa Trời phán mọi lời
nầy, rằng: Ta là Giêhôva Đức Chúa Trời
ngươi, đã rút ngươi ra khỏi xứ Êdíptô, là
nhà nô lệ. Trước mặt Ta, ngươi chớ có
các thần khác".
Dân Ysơraên phải thờ
phượng một mình Đức
Chúa Trời mà thôi. Tại
sao? -Vì chỉ một mình
Chúa cứu họ. Đang khi họ
làm nô lệ tại Aicập, thì
Hoàng đế, cũng như dân Aicập quyết
định giữ họ ở lại đó mãi mãi, Nhưng
chính Chúa đã thi hành phép lạ, đổ 10 tai
vạ trên dân Aicập, buộc họ phải phóng
thích dân Ysơraên ra khỏi xứ của mình.
Khi dân Ysơraên ra khỏi xứ, họ không
biết đường nào mà đi, thì Chúa dẫn dắt và
bảo vệ họ ban ngày bằng trụ mây, ban
đêm bằng trụ lửa. Chúa rẽ Biển Đỏ cho
họ đi ngang qua như đi trên đất khô. Chúa
mưa Mana từ trời xuống cho họ ăn, khiến
hòn đá phun ra nước cho họ uống, và đến
núi Sinai thì dạy cho họ cách thức để thờ
phượng Ngài. Chúa bảo: "Phải thờ
phượng một mình Ngài mà thôi", vì chỉ
một mình Chúa giải cứu họ. Cũng vậy,
chúng ta chỉ thờ phượng một mình Chúa
mà thôi, vì chỉ một mình Ngài cứu chúng
ta ra khỏi tay ma quỉ, khỏi xiềng xích của
tội lỗi xấu xa, và biến chúng ta trở thành
con trai, con gái của Ngài, được làm dân
Thánh, làm dân thuộc riêng về Ngài. Hết
thảy những việc đó chỉ có một mình Chúa
làm được mà thôi, vì vậy, Chúa bảo rằng:
"Chẳng có sự cứu rỗi trong Đấng nào
khác; vì ở dưới trời chẳng có danh nào
khác ban cho loài người, để chúng ta phải
nhờ đó mà được cứu".
2- Vì ngoài Đức Chúa Trời không có thần
nào khác ( ICôrinhtô 8.4-6; 10.19-22).
Mặc dầu người Ta tạo ra nhiều
thần, nhưng thật ra không phải
nhiều thần, mà tất cả là ma quỉ.
Chúng ta biết có hai lực lượng
sáng và tối, chánh và tà, Đức
Chúa Trời và ma quỉ; ngoài hai
lực lượng đó, không có ai
khác. Nếu không thờ phượng
Đức Chúa Trời, thì thờ phượng ma quỉ.
Chúng ta thờ phượng Đức Chúa Trời, vì
chỉ có một mình Đức Chúa Trời, ngoài
Ngài không có ai khác, chỉ có ma quỉ mà
thôi. "Vậy, về sự ăn cúng tế các thần
tượng, chúng ta biết thần tượng trong thế
gian thật là hư không, chỉ có một Đức
Chúa Trời, chớ không có thần nào khác.
Thật người ta xưng có các thần khác,
hoặc ở trên trời, hoặc ở dưới đất,(bởi đó
họ thờ nhiều thần nhiều chúa), về phần
chúng ta, chỉ có một Đức Chúa Trời mà
thôi, là Đức Chúa Cha, muôn vật bởi
Ngài mà ra, và chúng ta hướng về Ngài,
lại chỉ có một Chúa mà thôi, là Đức Chúa
Jêsus Christ, muôn vật đều nhờ Ngài mà
có, và chúng ta cũng vậy" (ICôrinhtô 8.4-
4. 4
6). Mấy câu nầy giải thích rất rõ ràng là
không có thần nào khác, chỉ có tà linh,
ma quỉ và các quỉ sứ của nó. Nếu người ta
tạo ra các thần, thì các thần đó không có
giá trị gì cả để cho người ta nhờ cậy hoặc
là thờ phượng.
ICôrinhtô 10.19-22 chép: "Nói vậy có ý
chi? Của cúng thần tượng có giá trị gì và
thần tượng có ra gì chăng? Chắc là
không; nhưng đồ người ngoại đạo cúng tế
là cúng tế các quỉ, chớ không phải cúng tế
Đức Chúa Trời. Vậy, tôi
không muốn anh em thông
đồng với các quỉ. Anh em
chẳng có thể uống chén của
Chúa và cũng uống chén của
các quỉ; chẳng thể dự tiệc của
Chúa, lại dự tiệc của các quỉ.
Hay là chúng ta muốn treo lòng Chúa
ghen chăng? Chúng ta há mạnh hơn Ngài
sao?".
Những câu nầy dạy chúng ta rằng tất cả
những gì người ta thờ lạy, cúng tế- mặc
dầu người ta nói là thờ ông thần nầy, ông
thánh kia- nhưng kỳ thật, không có thần
nào cả, hết thảy đều là ma quỉ đã hiện ra
nhận lấy của lễ đó. Thậm chí khi chúng ta
chưa tin Chúa, đã cúi đầu thờ lạy bàn thờ
ông bà, và dâng của lễ cho ông bà đã qua
đời gọi là cúng ông bà, kỳ thật, ông bà
đâu còn ở đó mà ăn. Ông bà đã qua đời là
bỏ đời nầy qua đời khác, đã từ trần là bỏ
cõi trần nầy về Thiên đàng, hay hỏa ngục,
đâu còn ở đây mà ăn. Đó là những
chuyện bịa đặt, nhảm nhí, mê tín dị đoan,
có ma quỉ đứng phía sau.
Người ngoại cúng tế là cúng tế các quỉ,
chúng ta đừng tiếp tục làm công việc đó!
Gần đây, tôi nghe có người tổ chức kỷ
niệm ngày qua đời của ông bà. Hãy coi
chừng, nó đưa đến sự thờ lạy hình tượng,
không phải đời nầy mà có lẽ đời con cháu
của chúng ta. Khi chúng ta có cha mẹ qua
đời, chúng ta tổ chức ngày kỷ niệm, mời
nhiều người đến ăn uống, chúng ta không
đến nỗi bị cám dỗ thờ lạy thần tượng.
Nhưng con cháu chúng ta sẽ bắt chước và
lần hồi chúng ta đi đến chỗ thờ lạy thần
tượng, cúng tế như người thế
gian. Việc nào tựa như điều
ác, gần với mê tín dị đoan,
chúng ta phải tiêu hủy, đừng
để một di tích nào còn lại
trong mình. Khi dân Ysơraên
vào xứ Canaan, Chúa bảo họ
phải tận diệt tất cả chùa miễu, thần tượng,
những gì mà dân Canaan đã làm và chính
vì những việc đó, mà Chúa đã quyết định
tiêu diệt họ. Chúng ta đừng mở đường
cho ma quỉ xen vào Gia đình của mình,
trong dòng họ của mình, để rồi con cháu
mình bị vướng vào cái bẫy do mình đặt
ra.
3- Đừng thờ tiền bạc (Mathiơ 6.24).
Có một vị thần mà chúng ta không ngờ,
đó là tiền bạc. Chúa Giêxu đã phán:
"Chẳng ai được làm tôi hai chủ" (Mat
6.24). Gái không thể lấy hai chồng, tôi
trung không thờ hai chủ, chúng ta không
được phép làm tôi Đức Chúa Trời lại làm
tôi tiền bạc nữa. Nếu chúng ta có tiền bạc,
thì sử dụng nó như một đầy tớ, nhưng
đừng để nó làm chủ mình, đừng đặt nó
nhưng trên bàn thờ để thờ lạy. Chúng ta
5. 5
cần có tiền bạc, miễn là tiền bạc đó do
công khó của mình làm ra cách chánh
đáng. Tiền bạc không phải để vào trong
tủ, mà đem ra sử dụng hầu cho người
khác được phước. Ôi, có biết bao nhiêu
bài học mà Chúa dạy chúng ta phải sử
dụng tiền bạc như một đầy tớ, đừng tôn
sùng nó như một vị thần. Chúa phán với
dân Ysơraên: "Các ngươi mang hình
tượng ở trong", nghĩa là dân
Ysơraên thờ thần tượng mà
người ta không thấy được.
Chúng ta không có thần tượng
như người đời, nhưng có một
thứ thần tượng ở trong lòng
chúng ta không ai thấy được, mà Chúa
thấy được. Ngài bảo chúng ta hãy coi
chừng thứ thần tượng đó. Chúa phán:
"Tham lam chẳng khác nào thờ thần
tượng". Nếu làm bất cứ việc gì một cách
không xứng đáng để được tiền bạc, thì
tiền bạc trở thành một vị thần cho mình
rồi. Một nhà Truyền giáo rất nổi tiếng đã
nói: "Chúng ta phải làm hết sức mình để
được nhiều tiền, nhưng khi đã làm được
nhiều tiền rồi, thì chúng ta cũng phải đem
hết số tiền đó chi tiêu vào công việc
phước thiện, nhất là truyền giảng Tin lành
để cứu vớt đồng bào mình!".
Ngày nay, khắp nơi trên Thế giới đều có
dấu chân của những người giảng Tin
lành. Ngay tại Việtnam, Tin lành đã đến
hơn 100 năm rồi, nhờ những con cái của
Chúa trên Thế giới đã dâng tiền để chi
phí cho Hội thánh, để gởi Giáo sĩ đi giảng
cho người ngoại quốc, để mở mang công
việc Truyền giáo cho các nơi trên Thế
giới. Đó là những người không thờ tiền
bạc, nhưng sử dụng tiền bạc. Chắc chắn
họ không bao giờ hối tiếc, vì đã dùng tiền
vào công tác hết sức đẹp đẽ. Nếu chúng ta
có cơ hội dâng tiền, thì hãy cảm ơn Chúa
và triệt để sử dụng cơ hội đó hầu cho
đồng tiền của chúng ta sẽ có giá trị và sẽ
tìm lại được khi chúng ta gặp Chúa yêu
dấu ở trên trời.
Một khách ngoại quốc hỏi một Tín đồ
bản xứ: ‘Khi lên trời; ông
muốn gặp ai trước nhất?'.
- Tôi muốn gặp Chúa Giêxu
trước nhất, vì Ngài đã hy sinh
mạng và cứu chuộc tôi.
‘Người thứ hai mà ông muốn gặp là ai?'.
- Là người đã đem Tin lành cho tôi, vì
dầu Chúa Giêxu đã chết trên Thập tự giá
cho tôi, tôi vẫn có thể hư mất vì không
biết Ngài. Nhờ có người đến tận nhà
giảng Tin lành cho tôi, tôi mới được cứu.
‘Người thứ ba mà ông muốn gặp là ai?'.
- Là người đã dâng tiền bạc để các Giáo
sĩ ra đi Truyền giáo cho tôi. Chúng ta thờ
phượng Chúa bằng cách dâng tiền hay
dâng mọi thứ khác. Đừng để tiền bạc trở
thành ông thần của mình. Trước mặt
Chúa, chúng ta chỉ có Ngài. Tôi phải hết
lòng, hết sức, hết trí mà Thờ phượng,
Phục vụ, Tôn vinh một mình Đức Chúa
Trời mà thôi.
II. ĐỪNG THỜ PHƯỢNG ĐỨC CHÚA
TRỜI BẰNG HÌNH TƯỢNG (Xuất
20.4-6):
6. 6
"Ngươi chớ làm tượng chạm cho mình,
cũng chớ làm tượng nào giống những vật
ở trên trời cao kia, hoặc nơi đất thấp nầy,
hoặc trong nước dưới đất. Ngươi chớ quì
lạy trước các hình tượng đó, và cũng
đừng hầu việc chúng nó; vì Ta là Giêhôva
Đức Chúa Trời ngươi, tức là Đức Chúa
Trời kỵ tà, hễ ai ghét Ta, Ta sẽ nhơn tội
tổ phụ phạt lại con cháu đến ba bốn đời,
và sẽ làm ơn đến ngàn đời cho những kẻ
yêu mến Ta và giữ các điều
răn Ta".
Đừng thờ phượng Đức Chúa
Trời bằng hình tượng, vì Đức
Chúa Trời thực hữu nhưng vô
hình. Môise nói rằng: ‘Tôi
không thấy Đức Chúa Trời
đối mặt tôi', nghĩa là ông thấy
Ngài qua một hình ảnh nào
đó. Kinh thánh chép Êsai thấy Chúa,
Môise thấy Chúa, một số người thấy
Chúa, nhưng thật ra họ không thấy như
chúng ta thấy nhau đây. Tôi không bao
giờ thấy được cái trán của mình, tôi chỉ
có thể thấy qua gương mà không trực tiếp
thấy được. Điều đó dạy cho chúng ta rằng
Môise và bao nhiêu người nói đã thấy
Chúa là họ thấy hình ảnh của Ngài phản
chiếu vào một nơi nào đó. Vì vậy, chúng
ta không có phép làm bất cứ một hình
tượng nào để thờ phượng Chúa. Đừng ai
thờ phượng Thập tự giá. Đó chỉ là khúc
gỗ, không có giá trị gì hết, nhưng đặt ở
Nhà thờ để dạy dỗ cho người ta biết Chúa
Giêxu đã chịu chết trên cây Thập tự.
Đừng ai thờ những hình mà người ta nói
là hình của Chúa Giêxu. Những hình vẽ
đó chỉ rằng Chúa Giêxu có hình ảnh của
một người Dothái. Kinh thánh không bao
giờ ghi chép Chúa Giêxu có thân hình
như thế nào. Tại sao vậy? -Vì Ngài không
muốn cho người ta thờ lạy hình tượng.
Trong Thi Thiên 115.4-8, Chúa nghiêm
cấm sự thờ lạy thần tượng. "Hình tượng
chúng nó bằng bạc bằng vàng, là công
việc tay người ta làm ra. Hình tượng có
miệng mà không nói; có mắt mà chẳng
thấy; có tai mà không nghe; có lỗ mũi mà
chẳng ngửi; có tay nhưng
không rờ rẫm; có chân, nào biết
bước đi; cuống họng nó chẳng
ra tiếng nào. Phàm kẻ nào làm
hình tượng, và nhờ cậy nơi nó,
đều giống như nó".
Vậy thì, chúng ta với hình
tượng ai hơn? -Chúng ta hơn
hình tượng xa quá! Thế thì tại
sao chúng ta sấp mình xuống mà thờ lạy
hình tượng vô tri bằng gỗ, đá, bạc, vàng,
vì nếu thế thì làm cho mình trở nên hèn
hạ quá! Một ngày nọ, có một chiếc
thuyền chở một bức tượng rất lớn, sơn
son, thiếp vàng rất đẹp đẽ. Mỗi lần
thuyền gặp chiếc cầu bắc ngang qua rạch,
những người trên thuyền phải khiêng
tượng đi vòng lên bờ.
Một vị Truyền đạo thấy thế hỏi: ‘Vì sao
các ông phải khổ như vậy?'.
Họ trả lời: ‘Tượng nầy quí lắm. Để tượng
đi qua dưới dạ cầu là tội lắm'.
-Các ông đem tượng về để ở chúa miếu
phải không? Các người thợ cũng đã ngồi
trên mái để lợp. Dân Ysơraên đã có lần
làm con bò vàng để thờ lạy. Dân Aicập
7. 7
thờ con bò. Vì vậy, chịu ảnh hưởng 400
của người Aicập, người Ysơraên đã làm
ngay một con bò. Kết quả là có ba ngàn
người chết trong một ngày. Tại sao Chúa
làm như vậy? -Vì Chúa nghiêm trị những
kẻ thờ lạy thần tượng. Điều răn thứ hai
bảo rằng: "Hễ ai ghét Ta", là không vâng
lời Chúa mà thờ lạy thần tượng, thì Ngài
sẽ nhơn tội tổ phụ phạt lại con cháu đến
ba bốn đời. Nếu đời cha mà thờ lạy hình
tượng, thì con cháu phải chịu ảnh hưởng
khốn nạn đó. Nhưng ngược lại,
Ngài làm ơn đến ngàn đời cho ai
tin cậy và vâng lời Ngài, mà thờ
lạy đúng theo điều Chúa dạy. Vì
vậy, chúng ta là con cái của
Chúa, đừng bao giờ sấp mình
xuống mà thờ lạy một hình
tượng nào cả. Đức Chúa Trời mà
chúng ta thờ lạy không có hình
tượng nào đem sánh được (Công 17.29).
Có người nói rằng nếu chúng ta thờ lạy
hình tượng, thì tốt hơn nên thờ lạy ông
thợ làm ra hình tượng. Tại sao? -Vì ông
thợ có quyền làm ra hình tượng đó, nếu
ông muốn mũi nhọn thì làm như
thế...Như vậy, chúng ta thấy hình tượng
không đáng thờ. Vì vậy, dòng dõi của
Ápraham được Chúa dạy từ lúc đó cho
đến ngày nay vẫn không bao giờ thờ lạy
thần tượng. Mỗi lần bị cám dỗ theo thế
gian mà thờ lạy thần tượng, là mỗi lần họ
bị phạt rất nặng.
III. CHỚ LẤY DANH GIÊHÔVA ĐỨC
CHÚA TRỜI MÀ LÀM CHƠI (Xuất
20.7) :
"Ngươi chớ lấy danh Giêhôva Đức Chúa
Trời ngươi mà làm chơi, vì Đức Giêhôva
chẳng cầm bằng vô tội kẻ nào lấy danh
Ngài mà làm chơi".
Danh của Chúa với chính mình Chúa là
một, vì thế, chúng ta đừng nhơn Danh
Chúa mà lừa dối nhau hay nói chơi. Có
người đi đâu cũng nói rằng: ‘Tôi là con
cái của Chúa, vì cớ Danh Ngài, xin quí
ông bà anh chị giúp đỡ tôi ít nhiều bạc...'.
Không nên làm như thế, chúng ta rất cẩn
thận khi nhơn Danh Chúa mà nói hay là
làm, là vì vinh hiển của Danh Chúa
chớ không phải vì ích lợi riêng của
chính mình. Nếu chúng ta mượn
Danh Chúa để lừa dối thì tội hết
sức nặng. Chúa bảo rằng Ngài
không cầm bằng vô tội kẻ nào lấy
Danh Chúa mà làm chơi. Cũng
đừng nhơn Danh Chúa mà thề dối
hay hứa nguyện suông. Có Tín hữu
đã đem con lên dâng cho Chúa, người đó
đã nhơn Danh Chúa mà hứa nguyện, vì
vậy, phải cẩn thận về lời hứa nguyện nuôi
nấng, dạy dỗ và làm gương sáng để cho
con cái mình trở nên tốt đẹp, chớ không
phải là một lời hứa suông.
Tín hữu nào sắp làm lễ Thành hôn, họ
hứa nguyện sẽ sống với nhau trọn đời.
Lời hứa nguyện này rất long trọng. Nếu ai
không làm trọn lời hứa nầy thì khiến cho
Danh Chúa trở thành một trò chơi, không
thoát khỏi sự trừng phạt nặng nề của
Ngài. Vì vậy, mỗi khi chúng ta nhơn
Danh Chúa mà cầu nguyện thì phải tôn
trọng sự cầu nguyện. Cầu nguyện là
tương giao với chính mình Chúa.
Hiện nay, có người nhân Danh Chúa mà
trừ quỉ, nhân Danh Chúa mà chữa bệnh.
8. 8
Kinh thánh có dạy điều đó, nhưng chúng
ta đừng để điều đó trở thành một trò chơi.
Nhân Danh Chúa mà trừ quỉ, chữa bệnh,
nghĩa là Chúa trừ quỉ, Chúa chữa bệnh,
chớ không phải là tôi. Lạm dụng Danh
Chúa mà làm chơi, thì phạm đến sự
Thánh khiết của Ngài, nghĩa là biến sự
Thánh khiết của Chúa trở
thành phàm tục và Chúa
không chịu. Vì cớ dân
Ysơraên dựa vào vật chất,
Chúa cho phép vua
Nêbucátnếtsa đánh phá thành
Giêrusalem, cướp lấy những
vật dụng trong Đền thờ Đức Chúa Trời và
đem về để trong kho. Nhưng khi vua
Nêbucátnếtsa uống rượu hứng chí, bảo
người hầu đem những vật dụng đã lấy từ
đền thờ Giêrusalem ra để đãi khách, thì
ngay lúc đó, vua thấy một bàn tay hiện ra
trên tường, ghi lại bản án của vua. Ngay
đêm đó, Nêbucátnếtsa bị giết, xứ sở
Babylôn thuộc về tay người Mêđi, tức là
Batư. Chúa không chịu khinh dễ đâu, ai
gieo giống chi sẽ gặt giống ấy.
IV. HÃY NHỚ NGÀY NGHỈ (Xuất 20.6-
11)
"Hãy nhớ ngày nghỉ đặng làm nên ngày
Thánh. Ngày hãy làm hết công việc mình
trong sáu ngày; nhưng ngày thứ bảy là
nghỉ của Giêhôva Đức Chúa Trời ngươi:
trong ngày đó, ngươi, con trai, con gái,
tôi trai tớ gái, súc vật của ngươi, hoặc
khách ngoại bang ở trong ở trong nhà
ngươi, đều chớ làm công việc chi hết; vì
trong sáu ngày Giêhôva đã dựng nên trời,
đất, biển và muôn vật ở trong đó, qua
ngày thứ bảy thì Ngài nghỉ: vậy nên Đức
Giêhôva đã ban phước cho ngày nghỉ và
làm nên ngày Thánh".
Hôm nay chúng ta nghỉ ngày Chúa nhật,
vì là ngày Chúa đã sống lại, ngày Đức
Thánh Linh giáng lâm, ngày Hội thánh
đầu tiên thờ phượng Chúa. Chúa bảo rằng
phải nghỉ hết mọi công việc, vì
Chúa nghỉ đến chúng ta. Chúng
ta làm việc luôn trong sáu ngày,
đã mệt mỏi, thì ngày Chúa nhật
phải nghỉ để được bổ sức lại.
Luôn sáu ngày chúng ta phải
đương đầu với bao nhiêu sự cám
dỗ, linh lực bị hao mòn. Ngày Chúa nhật
chúng ta ngồi lại, cùng nhau học hỏi, thờ
phượng, ca hát, cầu nguyện, nghe giảng
để bồi bổ tâm linh. Vì vậy, ngày Chúa
nhật được gọi là ngày Thánh. Vì vậy, mỗi
chúng ta làm việc trong sáu ngày, nhưng
ngày Chúa nhật chúng ta phải dành để thờ
phượng Chúa. Tôi nhớ khi tôi mới tin
Chúa, nhà ở xa Nhà thờ lắm, một tháng
tôi đến Nhà thờ một lần. Tôi thấy khao
khát quá, đời sống thuộc linh đói kém,
chậm tiến. Khi tôi về gần Nhà thờ, tôi
thích thú vô cùng, ước ao mau đến Chúa
nhật để thờ phượng Chúa, vì ngày đó thật
là phước hạnh.
Mỗi chúng ta là người tin Chúa, thì phải
áp dụng lời Chúa vào đời sống hàng ngày
của mình, để Chúa ban phước cho chúng
ta. Nhưng nếu chúng ta không tin cậy,
không vâng lời thì Ngài không thể làm
điều đó được. Ngài hứa ban phước cho
đến ngàn đời những ai vâng giữ các Lời
của Chúa.-
Cố Mục Sư Đoàn Văn Miêng
9. 9
Thanh niên Lời Sự Sống với công
tác xã hội: "Thu gom rác bảo vệ
môi trường"
Thanh niên Lời Sự Sống với công tác xã
hội: "Thu gom rác bảo vệ môi trường"
Với phương châm mỗi Hành động là một
Viên gạch nhỏ góp phần xếp vào ngôi
nhà Việt Nam văn minh, tươi đẹp, Mục
vụ Thanh niên đang mạnh mẽ với các
Phong trào Hoạt động xã hội. Cụ thể là
Hoạt động: “Thu gom rác và Tuyên
truyền bảo vệ Môi trường”. Hoạt động
được diễn ra thường niên hai tuần/ lần,
định kỳ vào Thứ 5 trên khắp địa bàn Hà
Nội. Ch iều Thứ 5 ngày 18/7, tại Công
viên Hồ Thành Công, hơn 15 Thanh niên
Hội thánh Tin Lành Lời Sự Sống và
Thanh niên trẻ trên địa bàn Hà Nội đã
cùng nhau chung tay tham gia hoạt động
Thu gom rác bảo vệ Môi trường nói trên.
Đúng 17h, màu áo xanh của các Thanh
niên Lời Sự Sống đã có mặt tại cổng công
viên hồ Thành Công. Tay cầm chổi, tay
cầm hót rác, rồi tay cầm vợt hớt rác, bạn
nào trông cũng nhiệt tình và hồ hởi bắt
tay vào công việc. Chúng tôi chia thành
hai đội, mỗi đội đi nửa vòng hồ, vừa vớt
rác dưới hồ, vừa nhặt rác trên đường đi
bộ ven hồ.
Mỗi khi nhận được lời động viên, ủng hồ
của các cô bác đang đi bộ trên đường:
"Các cháu là Thanh niên mà biết đi nhặt
rác làm gương là rất tốt"; "Ai cũng được
ý thức như các cháu thì tốt biết
mấy"...làm cho lòng chúng tôi càng biết
cảm tạ Chúa vì chính trong Chúa, chúng
tôi được học lối suy nghĩ và lối sống tích
cực, không chỉ sống cho bản thân mình
và còn biết vì mọi người, vì xã hội.
“Chiến lợi phẩm” thu được sau buổi
chiều làm việc chăm chỉ là những túi ny
lông đầy rác. Chúng tôi gom lại để tập kết
tại thùng rác công cộng. Xong việc, ai
nấy đều hít một hơi thật hài lòng và thư
thái ngắm toàn bộ khung cảnh hồ. Hồ
nước sao mà trong và xanh thế. Chúng tôi
hiểu rằng, mỗi việc nhỏ ngày hôm nay sẽ
góp phần thay đổi ý thức chung của
người dân thành phố, 63 tỉnh thành Việt
Nam sẽ tràn ngập màu xanh Lời Sự Sống!
Buổi ra quân tiếp theo sẽ được diễn ra
vào 16h30’ ngày 01/08/2013 tại Công
viên Nghĩa Đô – Đường Nguyễn Văn
Huyên – Quận Cầu Giấy – Hà Nội (Đối
diện Bảo tàng Dân tộc Học Việt Nam).
Thân mời các bạn thanh niên tất cả các
Hội thánh bạn và các bạn thanh niên có
cùng tâm tình bảo vệ môi trường hãy
thanh niên cùng chúng tôi. Hẹn gặp các
bạn chiều nay.
Liên lạc: Anh Trần Đức Thiện, 0977-199-
008. - Phương Hà -
10. 10
NHÌN CHỆCH HƯỚNG VÀ
THIỂN CẬN
Giăng 9:1-5
"Ðức Chúa Jêsus vừa đi
qua, thấy một người mù từ
thuở sanh ra. Môn đồ hỏi
Ngài rằng: Thưa thầy ai
đã phạm tội, người hay là
cha mẹ người, mà người sanh ra thì mù
như vậy? Ðức Chúa Jêsus đáp rằng: Ðó
chẳng phải tại người hay tại cha mẹ đã
phạm tội; nhưng ấy để cho những việc
Ðức Chúa Trời được tỏ ra trong người.
Trong khi còn ban ngày, ta phải làm trọn
những việc của Ðấng đã sai ta đến; tối
lại, thì không ai làm việc được. Ðương
khi ta còn ở thế gian, ta là sự sáng của
thế gian."
Bị mù lòa từ thuở sanh ra không có gì để
đáng sống nhưng chàng thanh niên này
cũng phải chấp nhận để sống một kiếp
người. Chưa kể anh ta trở thành cớ cho sự
đàm tiếu và võ đoán của con người về
tình trạng bịnh tật của anh và ảnh hưởng
ngay cả đến gia đình của anh: “người hay
là cha mẹ người, mà người sanh ra thì mù
như vậy?” (Giăng 9:2). Từ một nạn nhân
bổng dưng trở thành một tội nhân dưới
ánh mắt soi mói và gièm chê của miệng
người đời! Hơn thế nữa, ngay cả anh
cũng bị giới lãnh đạo tôn giáo ruồng bỏ
và khinh miệt: “cả mình ngươi sanh ra
trong tội lỗi” (Giăng 9:34). Cái loại thần
học quy tội của người Do-thái trở thành
bản án tử hình treo lơ lửng trong tâm trí
của chính anh và gia đình. Cái mù lòa đã
là nổi bất hạnh nhưng chưa khủng khiếp
cho bằng cái miệng đàm tiếu và buộc tội
ác nghiệt dựa trên loại thần học hẹp hòi
và phiến diện. Tư tưởng này ăn ruồng
trong tận xương tủy và trở thành lối mòn
của tư tưởng con người khi đối diện với
bịnh tật cho là sự rủa sả của Đức Chúa
Trời đối với tội lỗi của con người không
hơn không kém.
Rồi Chúa Jesus xuất hiện. Sự hiện diện
của chính thân vị và chức vụ Ngài là một
sự giải cứu tuyệt vời cho con người sống
dưới ách thống trị của tội lỗi và hậu quả
do nó gây ra. Cũng cùng một sự việc
nhưng Chúa Jesus đưa ra cho con người
một cái nhìn mới xuất phát từ lòng nhơn
từ và thương xót của Ngài, để dẫn lối đưa
đường con người thoát khỏi bóng đêm
tuyệt vọng. Chúa Jesus hoàn toàn xoay
hướng con người từ chỗ tập chú vào
chính mình và nỗi bất hạnh của mình, biết
nhìn mọi sự việc trong lăng kính của Đức
Chúa Trời để thấy được chương trình
tuyệt vời của Ngài trên cuộc đời bất hạnh
từ lúc mới sanh ra. Chúa Jesus không phủ
nhận sự hiện hữu của tội lỗi và sức tàn
phá khủng khiếp của nó. Nhưng Ngài cho
con người thấy rằng vấn đề không phải là
ngồi một chỗ ôm lấy nỗi bất hạnh và sự
sầu khổ của mình để cho nó gậm nhấm từ
từ, chết lần chết mòn. Không! Dẫu cho
Đức Chúa Trời không cất đi hậu quả của
tội lỗi và nỗi thống khổ của con người,
nhưng Chúa Jesus đưa ra cho con người
một cái nhìn mới xu hướng về chính
Ngài: “Ðó chẳng phải tại người hay tại
cha mẹ đã phạm tội; nhưng ấy để cho
những việc Ðức Chúa Trời được tỏ ra
trong người.” Chúa Jesus dùng cụm từ
“việc của Đức Chúa Trời” (số nhiều)
11. 11
mang một ý nghĩa liên quan đến việc tin
nhận Chúa Jesus và đón nhận ơn cứu độ
của Ngài. Đó chính là “công việc của
Đức Chúa Trời” (Giăng 6:27-28). Chính
Chúa Jesus đến trần gian này để làm công
việc của Đức Chúa Trời (Giăng 9:4). Vì
vậy, qua câu nói của Chúa Jesus, người
mù được tháp cuộc đời mình với chính
thân vị và công việc của Ngài. Như thế,
Chúa Jesus chuyển hướng suy nghĩ của
người mù về với chính Ngài và sự cứu rỗi
mà Đức Chúa Trời ban cho con người
qua chính thân vị và công tác đền tội của
Ngài. Sự đau khổ về thể xác mà người
mù đang gánh chịu lâu nay chẳng qua là
một phương tiện bởi đó người ấy
có thể nhận biết được Ngài là ai
(Giăng 9:11, 17, 33, 37-38). Mặc
dầu Chúa Jesus mở mắt cho người
mù này về phần xác nhưng đó chỉ
là sự chữa lành mang tính chất tạm thời,
vì một ngày nào đó người ấy cũng phải
chết. Điều quan trọng hơn và phước hạnh
hơn cho người đó ấy là anh ta được Chúa
mở mắt tâm linh để nhận biết Ngài. Đó là
sự chữa lành cao quý hơn và có giá trị đời
đời, khi mà anh ta vượt ra khỏi thân xác
này để bước vào cõi vĩnh hằng với Ngài
và một lần nữa gặp mặt Ngài. Đức Chúa
Trời dùng cái mù lòa của thể xác để giải
cứu anh ta ra khỏi sự mù lòa tâm linh,
cảnh ngục tù đen tối của tâm hồn, mà
cảnh trạng đó còn ghê rợn và khủng khiếp
gấp trăm ngàn lần hơn so với sự tăm tối
mà anh ta đang gánh chịu trong thân xác
này.
Chúng ta thường hay nhìn chệch hướng
và thiển cận về những điều bất hạnh xảy
đến trong đời sống của chúng ta. Có lẽ vì
mắt tâm linh chúng ta còn mù lòa vì bị
bản tánh ích kỷ chắn ngang chăng?
Chúng ta thường hay nhìn vào chính
mình và những nỗi khổ đau của chính
mình và người khác để tự lên án nhau và
kết tội nhau cách vô cớ và sai lầm. Đó
không phải là điều của chúng ta nên làm
và đáng phải làm cho chính mình và cho
người khác. Chúa Jesus muốn chúng ta
nhìn vào chính Ngài để có thể thấy được
công việc của Ngài. Khi đó, mọi đau khổ
sẽ tan biến, mọi mặc cảm tội lỗi sẽ được
cất bỏ, và mọi nghi ngờ sẽ được thay thế
bằng hy vọng tràn đầy. Chẳng qua những
đau khổ, bịnh tật, bất hạnh mà chúng ta
phải gánh chịu ngày hôm nay là
phương tiện Chúa cho phép xảy đến
cho cuộc đời của chúng ta hầu giúp
mắt tâm linh của chúng ta được mở
ra thấy được công việc của Ngài. Con
người thấy hoạn nạn bịnh tật và bất hạnh
của mình là công việc của ma quỷ và vùi
mình vào trong vũng bùn thất vọng rồi
dẫn đến vô vọng. Nhưng Chúa Jesus cho
thấy rằng đó chỉ là chiếc cầu để đưa
chúng ta từ thế giới tối tăm của ma quỷ
sang thế giới sáng láng của Đức Chúa
Trời. Trong mùa tạ ơn này, bởi đức tin,
chúng ta hãy dâng lên Chúa lời biết ơn
sâu xa về những gì Ngài mang đến cho
cuộc đời của chúng ta. Đồng thời, chúng
ta cầu xin Chúa mở mắt để chúng ta có
thể thấy được việc Ngài làm và điều Ngài
muốn chúng ta nhận biết ra công việc của
Ngài trong đời sống chúng ta là gì?
Lạy Chúa Jesus, xin cho con một lần nữa
khám phá Ngài là ai qua những điều xảy
đến với đời sống của con, gia đình con,
và hội thánh của Ngài. Amen!
12. 12
NGÀY ĐẪM MÁU
Donald Cargill là tín đồ Tô cách Lan
thuộc hệ phái Trưởng Lão khi bị đặt ra
ngoài vòng pháp luật. Thính giả của ông
nói các bài giảng của ông: “đi từ lòng đến
lòng. Ông ấy giảng như chưa có ai giảng,
lời giảng của ông xuyên thấu lòng chúng
tôi”. Người ta thường than phiền các sứ
điệp của ông quá ngắn. Nhưng đời sống
ông cũng ngắn không kém gì các bài
giảng ấy. Biết mình sắp sửa bị bắt, ông
nhóm dân sự lại rồi giảng ở Ê-sai 26. Lời
lẽ sau cùng của ông trong bài giảng chót
đã được ghi lại như sau: “Ông khích lệ
chúng tôi phải sốt sắng ở trong khe nứt
của vầng đá, giấu mình trong những vết
thương của Đấng Christ, ấp ủ mình trong
những lời hứa của Đức Chúa Trời, và lấy
bóng cánh Ngài làm nơi nương náu mình
cho tới chừng các tai hoạ đã qua”.
Vào ngày 10 tháng 7 năm 1681, quân đội
Tô cách Lan đột nhập vào ngôi nhà, nơi
Cargill, James Boig, và Water Smith
đang nằm ngủ. Có thêm hai người nữa
cùng bị bắt với họ. Mấy người nầy bị xốc
ra khỏi giường, cột vào lưng ngựa, rồi
đưa vào tù. Tất cả đều bị kết án tử hình.
Trên giàn giáo Cargill đặt chân mình lên
chiếc thang, xây người lại, chúc phước
với hai cánh tay giơ cao lên, ông nói:
“Chúa biết tôi bước lên chiếc thang nầy
mà chẳng chút sợ hãi, nhầm lẫn hay xao
xuyến trong tâm, tôi bước lên đây chẳng
khác gì bước lên bục giảng”.
Sau khi nhìn thấy Cargill chết, Walter
Smith bước tới chỗ kẻ hành quyết. Một
cái mũ trùm đầu choàng qua đầu ông,
nhưng ông tháo nó ra rồi nói: “Tôi có đôi
điều để nói, và ấy là hết thảy những ai
yêu mến Đức Chúa Trời và lý tưởng công
bình của Ngài sẽ biệt riêng ra và hát bài
ngợi khen Chúa vì những gì Ngài đã làm
cho linh hồn tôi. Ngài đáng ngợi khen
thay!” Cái khăn trùm đầu đã bị cất đi, ông
bị họ buộc phải nhìn thẳng vào thi thể của
bạn mình, và đầu ông cũng rơi xuống tại
đó.
James Boig là người kế tiếp. Ông hô lớn
tiếng ngợi khen Đức Chúa Trời, Ông nói,
ông rất bình tỉnh trên giàn giáo giống như
ông đương đứng trước bàn thờ hôn nhân
vậy.
Người kế tiếp là William Cuthill, và sau
cùng là William Thomson năm người
nhơn đức hết thảy đã tuận đạo tại
Edinburg vào “ngày đẫm máu không ai
quên được ngày 27 tháng 7 năm 1681.”
Bạn đã hy sinh điều gì cho danh của
Chúa chưa ? Kinh Thánh chép :
“Người nào để trí mình nương dựa nơi
Ngài, thì Ngài sẽ gìn giữ người trong sự
bình yên trọn vẹn, vì người nhờ cậy Ngài.
Hãy nhờ cậy Đức Giê-hô-va đời đời, vì
Đức Giê-hô-va, chính Đức Giê-hô-va, là
vầng đá của các thời đại!” (Ê-sai 26.3-
4).
13. 13
SỰ LO LẮNG
Kinh Thánh:
Mathiơ: (6:24-34)
Chẳng ai được làm
tôi hai chủ; vì sẽ
ghét người nầy mà
yêu người kia,
hoặc trọng người
nầy mà khinh người kia. Các ngươi
không có thể làm tôi Đức Chúa Trời lại
làm tôi Ma-môn nữa.
Vậy nên ta phán cùng các ngươi rằng:
Đừng vì sự sống mình mà lo đồ ăn uống;
cũng đừng vì thân thể mình mà lo đồ
mặc. Sự sống há chẳng quí trọng hơn đồ
ăn sao, thân thể há chẳng quí trọng hơn
quần áo sao? Hãy xem loài chim trời:
Chẳng có gieo, gặt, cũng chẳng có thâu
trữ vào kho tàng, mà Cha các ngươi trên
trời nuôi nó. Các ngươi há chẳng phải là
quí trọng hơn loài chim sao? Vả lại, có ai
trong vòng các ngươi lo lắng mà làm cho
đời mình được dài thêm một khắc không?
Còn về phần quần áo, các ngươi lại lo
lắng mà làm chi? Hãy ngắm xem những
hoa huệ ngoài đồng mọc lên thể nào;
chẳng làm khó nhọc, cũng không kéo chỉ;
nhưng ta phán cùng các ngươi, dẫu vua
Sa-lô-môn sang trọng đến đâu, cũng
không được mặc áo tốt như một hoa nào
trong giống đó.Hỡi kẻ ít đức tin, loài cỏ
ngoài đồng, là giống nay còn sống, mai
bỏ vào lò, mà Đức Chúa Trời còn cho nó
mặc đẹp thể ấy thay, huống chi là các
ngươi! Ấy vậy, các ngươi chớ lo lắng mà
nói rằng: Chúng ta sẽ ăn gì? Uống gì?
Mặc gì? Vì mọi điều đó, các dân ngoại
vẫn thường tìm, và Cha các ngươi ở trên
trời vốn biết các ngươi cần dùng những
điều đó rồi. Nhưng trước hết, hãy tìm
kiếm nước Đức Chúa Trời và sự công
bình của Ngài, thì Ngài sẽ cho thêm các
ngươi mọi điều ấy nữa. Vậy, chớ lo lắng
chi về ngày mai; vì ngày mai sẽ lo về việc
ngày mai. Sự khó nhọc ngày nào đủ cho
ngày ấy.
Câu gốc: “Hãy phó thác đường lối mình
cho Đức Giê-hô-va , thì mưu ý mình sẽ
được thành công.” (Châm ngôn 16:3)
Cuộc sống của mỗi con người chúng ta
trên đất là một cuộc chạy đua không
ngừng nghỉ. Ở bất cứ lứa tuổi nào chúng
ta cũng có những nỗi lo toan. Dường như
đó là con bịnh nan y không thuốc chữa.
Cho dù y học ngày nay đã phát triển vượt
bực, có thể thay gan, ghép thận, thông tim
và dùng những phương tiện kỹ thuật, máy
móc tối tân để soi rọi chẩn đoán tìm ra
căn nguyên của con bịnh. Thế mà sự lo
lắng dường như khoa học cũng đành bó
tay. Thế nhưng, có một toa thuốc không
hề tốn tiền, mà lại hiệu quả lại tìm thấy
được từ trong Kinh thánh Tân ước (Ma-
thi-ơ 6: 24-34).
Chúng ta thử tìm hiểu ý nghĩa và sự dạy
dỗ nào qua phân đoạn Kinh thánh này; để
có thể giúp Cơ đốc nhân chữa lành chứng
bịnh lo lắng chăng?
I. Các ngươi không thể làm tôi hai
chủ… (câu 24)
Lỗi lầm thông thường nhất của con người
là hay đứng núi này trông núi nọ; bởi vì ít
ai thật sự thỏa lòng với cuộc sống. Chính
vì vậy, con người có khuynh hướng đeo
đuổi nhiều tham lam cùng một lúc: vừa
14. 14
muốn có đời sống tâm linh bình an lại
vừa muốn có thật nhiều tiền bạc, của cải
vật chất. Thấy được nguy cơ của dục
vọng này, nên Chúa Jesus đã răn dạy môn
đồ của Ngài:
“Các ngươi không thể làm tôi hai chủ; vì
sẽ ghét người này mà yêu người kia, hoặc
trọng người này mà khinh người kia. Các
ngươi không thể làm tôi Đức Chúa Trời
lại làm tôi ma môn nữa.”
Vâng, quả đúng như vậy. Nếu ai đó mãi
mê tìm kiếm của cải vật chất của đời này;
không bao giờ cảm thấy thỏa
mãn, thì làm sao có thể bước
theo Chúa một cách hết lòng
được!
1. Không thể trung thành
với cả hai:
Khi con người vừa tôn thờ
Chúa, vừa tôn thờ tiền bạc
chẳng khác gì một phế nhân
bước đi bằng đôi nạn gỗ. Những bước đi
khập khiễng, không thể nào bước nhanh
hơn và bị bỏ lại đàng sau.
Gia đình không thể hạnh phúc khi người
đàn ông có hai bà vợ. Xã hội không
khuyến khích, luật của Chúa không cho
phép. Thực tế cuộc sống chỉ đem đến đổ
vỡ, vì tình yêu không thể san sẻ đồng
đều, tạo nên sự ghen tương và lòng thù
hận. Tục ngữ Việt Nam có câu: “Một vợ
thì nằm giường lèo, hai vợ nằm chèo
queo, ba vợ thì ra chuồng heo mà nằm.”
Kinh Thánh Cựu ước cho ghi lại câu
chuyện Áp-ram khi ông ăn nằm với con
đòi của vợ mình là A-ga theo yêu cầu của
vợ là bà Sa-ra; hậu quả là gia đình bắt đầu
chia rẽ vì sự ghen ghét xuất hiện giữa chủ
và tớ. Cuối cùng một người đàn bà phải
ra đi bởi vì A-ga không thể làm tôi trung
thành giữa hai người chủ. (Sáng thế ký
16:1-6)
2. Sự phù du của vật chất:
Có lẽ mỗi chúng ta đều có ít nhiều kinh
nghiệm khi đặt lòng mình vào của cải vật
chất. Sống trên đời tất nhiên
ai cũng phải phấn đấu, phải
làm việc và cần có những
tiện nghi. Điều đó không có
gì là sai trái. Nhưng nếu
mục đích của đời người chỉ
cốt chạy đua với nhu cầu vật
chất, xem nó như là thứ tự
ưu tiên của cuộc sống, thì
quả thật đáng buồn biết bao
nhiêu! Chúng ta quá biết
mọi thứ sẽ có một ngày không còn nữa.
Sa-lô-môn, một vị vua quyền thế, giàu có
và sang trọng khó ai bì. Ông sống trong
lâu đài nguy nga tráng lệ, ăn những mỹ vị
cao lương. Xung quanh là cung phi mỹ
nữ, châu báu ngọc ngà, muốn gì được
nấy. Thế nhưng, ông đã giải bày tâm
trạng của mình về những bài học để đời
qua những câu Kinh Thánh được chép
trong sách Châm Ngôn như sau:
“Con há liếc vào sự giàu có sao? Nó
chẳng còn nữa rồi; vì nó quả hẳn có mọc
cánh và bay lên trời như chim ưng vậy.”
(Châm ngôn 23: 5)
15. 15
Cùng một ý nghĩa về sự chóng phai tàn
của vật chất, và tù đày của lòng người bị
giam hãm bởi của cải, tiền bạc; Chúa
Jesus đã phán dạy cho các môn đồ của
Ngài tại trên một ngọn núi như sau:
“Các ngươi chớ chứa của cải ở dưới đất,
là nơi có sâu mối, ten rét, làm hư, và kẻ
trộm đào ngạch khoét vách mà lấy; nhưng
phải chứa của cải ở trên trời, là nơi chẳng
có sâu mối, ten rét làm hư, cũng chẳng có
kẻ trộm đào ngạch khoét vách mà lấy. Vì
của cải ngươi ở đâu thì lòng ngươi cũng ở
đó.” (Ma-thi-ơ 6: 19,20,21)
II. Sự sống quí trọng hơn đồ ăn, thân
thể quí trọng hơn quần áo (câu 25)
1. Sự sống là gì?
Sự sống ở đây không phải chỉ là hơi thở
và tồn tại của xác thịt trên trần thế này;
mà là sự sống thiêng liêng ở trong cõi
vĩnh hằng, trong vương quốc của Đức
Chúa Trời.
“Quả thật ta nói cùng các ngươi, ai nghe
lời ta mà tin Đấng đã sai ta, thì được sự
sống đời đời, và không đến sự phán xét,
song vượt khỏi sự chết mà đến cùng sự
sống…”(Giăng 5:24)
Sự sống ấy mang tính siêu nhiên, vượt lên
trên sự hiểu biết của con người. Sự sống
đó nằm trong bàn tay quyền phép của
Đấng Toàn Năng, khi tiếng kèn chót vang
lên, và những ai thuộc về con dân của
Đức Chúa Trời sẽ sống lại từ mồ mả dầu
đã chết rồi:
“Chớ lấy điều đó mà làm lạ; vì giờ đến,
khi mọi người ở trong mồ mả nghe tiếng
Ngài mà ra khỏi: (Giăng 5: 28)
Tuy nhiên sự sống thiêng liêng đó không
phải dành cho tất cả mọi người; nhưng
dành cho những ai tin nhận Chúa Jesus,
và vâng theo lời dạy của Ngài, ấy là
những người hưởng được sự sống đời
đời:
“ …Nếu ngươi muốn vào sự sống, thì
phải giữ các điều răn. Người hỏi: những
điều răn gì? Đức Chúa Jê-sus phán rằng:
Những điều này: Đừng giết người, đừng
phạm tội tà dâm; đừng ăn trộm cắp; đừng
làm chứng dối. Hãy hiếu kính cha mẹ;
hãy yêu kẻ lân cận như mình.” ( Mathiơ
19: 17,18,19)
2. Sự lo lắng có làm cho đời mình dài
thêm một khắc không? (Câu 27)
Kinh nghiện thực tế cho thấy rằng, sự lo
lắng không những làm cho đời người dài
thêm ra, nhưng lại rút ngắn hơn, bởi vì lo
lắng sinh ra bệnh tật. Ưu phiền và lo lắng
thường làm cho con người mau già; và
cũng là một trong những nguyên nhân
sinh ra chứng đau bao tử:
“Vậy chớ lo lắng chi về ngày mai; vì
16. 16
ngày mai sẽ lo về việc ngày mai. Sự khó
nhọc cho ngày nào đủ cho ngày ấy.” (
Mathiơ 6: 34)
III. Bí quyết sống bình an
Thật không dễ dàng chút nào để có một
đời sống an nhiên tự tại, giữa những
phong ba bão táp của đời người. Lý do dễ
hiểu là cuộc sống vốn phức tạp mà con
người muốn tồn tại thì phải đấu tranh để
sống còn. Chúng ta không những chống
chọi với thiên nhiên hay thời tiết nghiệt
ngã, mà còn đấu tranh với thú dữ, côn
trùng, và nhất là giữa con người với nhau
đầy mưu sâu, kế độc. Cũng chình vì vậy
mà nhà nho Cao Bá Quát đã từng than
thở:
“Thoạt sinh ra thì đà khóc chóe
“Trần có vui sao chẳng cười khì?
Thi nhân Nguyễn Du cũng cùng tâm
trạng:
“Trải qua một cuộc bể dâu
“Những điều trông thấy mà đau đớn lòng
Nhà thơ Vũ Hoàng Chương thì muốn
chối bỏ hiện thực, ước mơ được sống ở
một thế giới khác:
“Hãy cho tôi một tinh cầu giá lạnh
“Một vì sao trơ trọi cuối trời xa
Thưa quý ông bà anh chị em!
Như vậy phải chăng cuộc đời chỉ có “bể
khổ” mà không có niềm hoan lạc, sự bình
an? Tôi không nghĩ như vậy, mà cho rằng
vấn đề ở đây là thái độ của mỗi con người
khi đối diện trước những nan đề của cuộc
sống.
Chúng ta chỉ than vãn, oán trách “ông
xanh” hay biết cảm tạ Đức Chúa Trời
trong mọi hoàn cảnh. Chúng ta có tin
rằng Đức Chúa Trời luôn luôn ban cho
chúng ta những điều tốt nhất không? Tôi
hoàn toàn tin như vậy. Đứng trước nghịch
cảnh, thái độ của chúng ta trước hết là
biết tạ ơn Đức Chúa Trời. Hãy học bài
học này qua ông Gióp:
“Sự phước mà tay Đức Chúa Trời ban
cho chúng ta, chúng ta lãnh lấy, còn sự tai
họa mà tay Ngài giáng trên chúng ta, lại
chẳng lãnh lấy sao? Trong mọi việc đó
Gióp không phạm tội trong môi miệng
mình.” (Gióp 2: 10).
Muốn có được sự bình an trong mọi hoàn
cảnh, Cơ đốc nhân chúng ta phải học bài
học căn bản đó là:
1. Phó thác mọi sự cho Đức Chúa Trời:
“Hãy phó thác việc mình cho Đức-Giê-
hô-va, thì những mưu ý mình sẽ được
17. 17
thành công.” (Thi Thiên 37: 5)
2. Cầu nguyện không thôi:
“Chớ lo phiền chi hết, nhưng trong mọi
sự hãy dung lời cầu nguyện, nài xin và sự
tạ ơn mà trình các sự cầu xin của mình
cho Đức Chúa Trời. Sự bình an của Đức
Chúa Trời vượt quá vượt quá mọi sự hiểu
biết, sẽ gìn giữ lòng và ý tưởng anh em
trong Đức Chúa Jêsus Christ.” (Phi-líp
4:6, 7)
3. Tin cậy:
“Các ngươi sẽ có hoạn nạn trong thế gian,
nhưng hãy cứ vững long, Ta đã thắng thế
gian rồi.” (Giăng 16: 33)
4. Làm theo lời Chúa dạy:
“Vậy, kẻ nào nghe và làm theo ta phán
đây, thì giống như một người khôn ngoan
cất nhà mình trên hòn đá. Có mưa sa,
nước chảy,gió lay, xô động nhà ấy, song
không sập, vì đã cất trên đá.” (Mathiơ
7:24)
Kết luận
Một bà giàu có kia, trong lúc sanh thời có
địa vị rất cao trong xã hội. Khi chết bà
được thánh Phi-e-rơ tiếp đón. Thánh Phi-
e-rơ dẫn bà đi và chỉ cho bà xem một biệt
thự lộng lẫy:
- Đây là ngôi nhà của đứa tớ gái của bà.
Bà nhà giàu nghĩ thầm rằng, đứa đầy tớ
của mình mà có được ngôi nhà đẹp như
vậy, thì chắc ngôi nhà của mìn phải tráng
lệ gập bội. Đi thêm một lúc nữa, thánh
Phi-e-rơ chỉ cho bà cái chòi nhỏ bé:
- Đây là nhà của bà!
Bà nhà giàu bực dọc thưa lại:
- Làm sao tôi có thể ở trong ngôi nhà này
được?
Thánh Phi-e-rơ thản nhiên trả lời:
- Rất đáng tiếc, nhưng với những gì bà đã
gửi lên đây làm sao có thể xây một cái
nhà cho bà khá hơn được!
Câu chuyện dạy chúng ta bài học nên biết
đầu tư của cải đúng chỗ mới còn lại đời
đời.
Nguyện xin Lời của Chúa hôm nay thức
tỉnh mỗi tấm lòng của chúng ta biết sống
trung thành với chủ mình chính là Đức
Chúa Trời. Không thể vừa bước đi với
Chúa vừa bước đi với tiền bạc. Có như
vậy, chúng ta mới hưởng được sự bình an
trong tâm hồn.
MỤC SƯ LÊ VĂN THỂ
18. 18
THA THỨ GIỮ MÌNH VỮNG ĐẠO
SỐNG TRONG ĐẤNG CHRIST
YÊU nhiều, lòng THA THỨ nhiều.
THA THỨ nhiều, khiến bạn YÊU MẾN việc
LÀM HÒA, HÀN GẮN những rạn nứt trong
mối quan hệ.
THA THỨ lỗi lầm của người khác, nghĩa là
KHÔNG NHỚ, KHÔNG NHẮC LỖI của họ,
quay lại làm hòa trong tình yêu thương.
THA THỨ là một biểu hiện sống YÊU
THƯƠNG và KHIÊM NHU, NHƯỜNG
NHỊN, VỊ THA, MỀM MẠI.
THA THỨ đem đến sự CHỮA LÀNH, NUÔI
DƯỠNG tâm hồn.
THA THỨ đem lại VUI VẺ, TƯƠI TRẺ,
MẠNH KHỎE thân thể và tâm linh.
THA THỨ khiến bạn YÊU THƯƠNG nhiều
hơn, và ĐƯỢC YÊU nhiều hơn
THA THỨ gây dựng mối quan hệ, ích lợi cho
vương quốc Chúa.
THA THỨ đem lại sự BÌNH AN, HẠNH
PHÚC.
THA THỨ để được THA THỨ.
THA THỨ là làm đẹp lòng Đức Thánh Linh và
được đầy rẫy Đức Thánh Linh.
THA THỨ được, mang một phần bản tính của
Đấng Christ và mở lòng cho sự sống của Chúa
vào đời sống mình.
Bạn chọn THA THỨ không?
Ở trong TÌNH YÊU Thiên Chúa, Thánh Linh
BAN sức mạnh cho bạn sống THA THỨ, HÒA
THUẬN, không NHỚ ĐẾN tội lỗi của người
khác nữa, như chính Chúa Jesus Christ không
nhớ đến lỗi lầm của bạn.
"Chớ mệt nhọc về sự LÀM LÀNH, vì nếu
chúng ta KHÔNG trễ nải, thì đến kỳ chúng ta
sẽ GẶT. Vậy, đang lúc có dịp tiện, hãy làm
điều thiện cho mọi người, nhất là cho anh em
chúng ta trong ĐỨC TIN" (Galati 6:9,10).
Amen!
KHẢI TƯỢNG VÀ MỤC TIÊU CỦA
HỘI THÁNH TIN LÀNH LỜI SỰ
SỐNG VIỆT NAM MOSCOW
I. Khải tượng của Đức Chúa Trời
cho Hội Thánh “Lời Sự Sống ” qua
Mục sư ULEKMAN:
“ Hãy trang bị cho dân sự Ta lời
đức tin.
Chỉ cho họ vũ khí thuộc linh họ có.
Dạy họ cách sử dụng chúng.
Gửi họ vào chiến trường bách
chiến bách thắng cho Chúa”.
II. Khải tượng của Đức Chúa Trời
cho Hội Thánh “Lời Sự Sống ” qua
Mục sư Masula:
“ Mỗi khu vực ốp của người Việt
Nam tại Moscow có ít nhất 1 nhóm
tế bào.
Mỗi 1 thành viên Nhóm Tế Bào sẽ
là 1 trưởng nhóm tế bào.
Mỗi trưởng nhóm đào tạo ra 1
người trưởng nhóm khác ”.
III. Mục tiêu Hội Thánh “Lời Sự
Sống ” năm 2013:
1) 100 người trung tín đến Thờ
Phượng Chúa ngày Chúa Nhật
2) 25 Nhóm Tế Bào thường xuyên
hoạt động.
3) 3 buổi nhóm thờ phượng trong
tuần: tại Hội Thánh, khu chợ Sát-
đa, vốt, khu chợ vòm Cũ.
4 ) Đẩy mạnh truyền giáo và
hướng tới những thành phố có
đông người V.N sinh sống
5 ) Năm Thanh Niên
19. 19
HỘI THÁNH TIN LÀNH
LỜI SỰ SỐNG TẠI VIỆT NAM
Nhằm tiện cho các con cái Chúa liên lạc
với Hội Thánh Chúa khi về Việt Nam
hoặc truyền giảng cho người thân mình ở
nhà. Chúng tôi xin gởi quý bạn đọc số
điện thoại liên lạc tại các tỉnh thành ở
Việt Nam.
Các tỉnh miền Nam:
Mục sư Huê : +84 163 458 5438
Các tỉnh Tây Nguyên và Ninh Bình
Anh Phiero: +84 167 626 2652.
Các tỉnh Nam trung bộ:
Mục sư Giô-suê: +84 97 579 1097
Các tỉnh Bắc Trung Bộ
Anh Mừng: +84 169 921 9530
Hải Phòng, Hải Dương, Thái Bình,
Nam Định, Hà Nam.
Mục Sư Dũng : +84 169 895 5461
Các tỉnh Đông bắc + khu vực Đông anh
HN và tỉnh Bắc Ninh
Mục sư Hoàng : +84 97 341 2984
Các tỉnh Tây Bắc
Mục Sư Bảo: +84 120 212 4411
Các tỉnh Vĩnh Phúc, Phú Thọ.
Mục Sư Nghĩa : +84 97 354 3794
Khu vực Long Biên, Gia Lâm Hà Nội và
tỉnh Hưng Yên.
Anh Phê : +84 166 914 0245
Các quận huyện và các tỉnh thành còn
lại, có thể liên lạc với Anh Thiện +84 93
5369345.
LỊCH ĐỌC KINH THÁNH HẰNG TUẦN
Từ ngày 05/08 đến ngày 11/08
05. Thi-thiên 35, 2Tê-sa-lô-ni-ca 2, Ê-sai 23-24
06. Thi-thiên 36, 2Tê-sa-lô-ni-ca 3, Ê-sai 25-26
07. Thi-thiên 37, 1Ti-mô-thê 1, Ê-sai 27-28
08. Thi-thiên 38, 1Ti-mô-thê 2, Ê-sai 29-30
09. Thi-thiên 39, 1Ti-mô-thê 3, Ê-sai 31-32
10. Thi-thiên 40, 1Ti-mô-thê 4, Ê-sai 33-34
11. Thi-thiên 41, 1Ti-mô-thê 5, Ê-sai 35-36
LỊCH SINH HOẠT CỦA HỘI THÁNH
Lịch sinh hoạt từ ngày 05/08 – 11/08
Ngày CHƯƠNG TRÌNH
05/08 TUẦN NGHĨ NGƠI
06/08 Cầu nguyện kiêng ăn tại Hội
Thánh ( Từ 13.00-18.00 )
Ca đoàn (18h30-20h30)
07/08 NHÓM TẾ BÀO
08/08 TRẠI HÈ THANH NIÊN
09/08 TRẠI HÈ THANH NIÊN
10/08 TRẠI HÈ THANH NIÊN
11/08 13h30 : Thờ phượng với HT lớn
18h30: Hội Thánh Việt Nam
THÔNG CÔNG : Ban Biên Tập kêu gọi
các bạn gởi bài viết, lời làm chứng về
ơn phước Chúa và về những gì Chúa
ban cho trong thời gian qua về địa chỉ
Email noisanmuagat@yahoo.com
Hoặc liên hệ với anh Huỳnh Trần Ngọc
Hùng SĐT: 8968 898 5238 tại Hội
Thánh.
Chúng tôi gởi lời cảm ơn chân thành
đến quý con cái Chúa đã gởi bài viết, lời
làm chứng, lời cảm tạ về cho chúng tôi
trong thời gian vừa qua. Nguyện Chúa
sẽ ban ơn và thêm sức trên quý vị luôn.
20. 20
GỞI CÁC BẠN THÂN HỮU
Nếu các bạn đọc tờ nội san này có sự
thôi thúc muốn tin nhận Chúa, hoặc bạn
đã nghe ai đó làm chứng và lòng muốn
tiếp nhận Chúa Jêsus làm Chúa làm chủ
đời sống bạn. Mời các bạn cầu nguyện
với Chúa theo như hướng dẫn sau :
"Kính Lạy Chúa Giê-Xu, con biết con
là người có tội, xin Chúa tha tội cho
con. Con tin cậy Chúa là Đấng duy
nhất có quyền cứu rỗi linh hồn con.
Con cảm ơn Chúa vì Ngài đã chịu chết
đền tội cho con, Ngài cũng đã từ cõi
chết sống lại để ban sự sống vĩnh cửu
cho con. Giờ đây con xin rộng mở tâm
hồn và đời sống tiếp nhận Ngài làm
Chúa Cứu Thế và Chúa của đời con.
Xin Chúa đổi mới lòng con và dìu dắt
con trên con đường theo Chúa suốt
đời con. Con thành kính tạ ơn Chúa
và cầu xin nhân danh Chúa Giê-Xu.
A-men."
Bạn thân mến! Bạn đã làm một
quyết định thật đúng đắn, xin hoan
nghinh và chúc mừng bạn trở thành con
cái Chúa. Mời bạn hãy mạnh dạn tìm
đến Hội Thánh Tin Lành gần nơi bạn
nhất để nhận sự giúp đỡ về học hỏi
Kinh Thánh.
Nếu bạn ở Moscow thì mời bạn hãy đến
với chúng tôi theo Địa chỉ : Yл. Павла
Корчагина, дом 2a hoặc gọi điện cho
chúng tôi theo số 8905 534 4475 để
được hướng dẫn thêm.
HỘI THÁNH TIN LÀNH LỜI SỰ
SỐNG VIỆT NAM MOSCOW
Địa chỉ :Yл.Павла Корчагина, дом 2a
Tel: 8905 534 4475.
Cách đi : Lên khỏi Метро Рижская, đi
bộ 50m đến bến Avtôbuýt số714, đi 5
bến, đến bến: 1-й Рижский переулок.
THỜ PHƯỢNG CHÚA VÀO CHÚA
NHẬT HẰNG TUẦN : 18:30 – 21:30
Thân mời mọi người đến với Hội
Thánh trong các buổi nhóm để cùng
nhau ca ngợi tôn vinh Chúa, chia sẻ
niềm tin, trò chuyện tâm tình, sinh
hoạt thờ phượng Chúa, nghe lời giảng
do các Mục sư đầy ơn chia sẻ. Rất vui
mừng được đón tiếp quý vị.
Về nội san:
Nội san MÙA GẶT phát hành nhằm
mục đích đáp ứng nhu cầu chia sẻ niềm
tin của các con cái Chúa trong Hội
Thánh, thông báo các tin tức trong Hội
Thánh, bày tỏ Tình Yêu, cung ứng nhu
cầu thông công lẫn nhau, nhằm giúp
cho con cái Chúa có một đời sống chiến
thắng và nhận được phước hạnh từ
Thiên Chúa.
LƯU HÀNH NỘI BỘ