More Related Content
More from dinhnam0006 (20)
Căn nhà
- 1. 
Kinh Dị, Ma quái
Cċn Nhà Trên ċưịng An ċịa
Bị Giang Tuyết ċiịu
Cċn Nhà Trên ċưịng An ċịa
Ëm Ly là mịt thị xã nhị, khuất nẻo mà mịt du khách bình
thưịng sẽ không bao giị ċị ý ċến. Và i nċm trưịc ċây còn
- 2. có con lị chánh chạy ngang qua, nhưng bây giị mịt xa lị bịn
"lanes" ċã ċược xây thêm cho xe chạy vịi váºn tịc nhanh hÆ¡n. Con
lị cũ trị nên hoang vắng, hầu như không còn xe nà o lui tịi con
ċưịng nhị có tấm bảng phai nhạt vì sương gió ċị tên "Lịi
rẽ và o thị xã Ëm Ly".
Ëng bạn Huỳnh Hắc mà tôi quen biết vì cùng là hịi viên của
mịt câu lạc bị, ċã giịi thiịu vịi tôi vị cái ċịa danh
nà y. Ëng ta sau khi chịp ċược mịt "cú áp phe" lịn tại thị
trưịng chứng khoán Wall Street mấy nċm trưịc, trị thà nh giầu
có, dư giả tiịn bạc nên ċã quyết ċịnh vị hưu non, sịng
mịt cuịc ċịi nhà n tản. Lúc ċó tôi còn là mịt nhà vċn vô
danh nghèo kiết xác so vịi ông bạn hị Huỳnh, nhưng không hiịu
vì lý do ċặc biịt nà o ċó ông ta tị vẻ rất Æ°a thÃch và muịn
kết thân vịi tôi.
Chúng tôi thưịng gặp nhau trong các buịi ċn chiịu, ċôi lúc
ngịi nhâm nhi uịng rượu ċánh cị và tán dóc vịi nhau. Mịt hôm
trong câu chuyịn tôi nói vị ý ċịnh muịn ċi nghị hè mà không
biết ċi ċâu, ông Huỳnh nêu ý kiến bảo tôi nên ċến thị xã
Ëm Ly thỠxem sao. Ëng nói mịt cách lơ ċãng, như không ċị ý
ċến ċiịu mình nói cho lắm:
-- Ëm Ly tháºt ra cÅ©ng chẳng có gì ċặc biịt cả, tẻ nữa lÃ
ċằng khác. Nếu ông muịn ċi nghị hè ị xa thì chị nà y không
thÃch hợp mấy vì nó chị cách ċây trên 40 dặm nhÆ°ng tháºt yên
tĩnh và thanh bình. Tìm chị trị không khó. Nếu ông không ċị ý
phiịn hà thì có thị nháºp bịn vịi tôi trong khi chị ċợi Ä‹i
tìm chị trị. Tôi có mịt cÄ‹n nhà nhị ị ċó. HÆ¡i cháºt mịt tÃ,
nhưng cũng có phòng dà nh riêng cho khách. Ëng và tôi có thị ị
tạm trong thịi gian chị ông tìm ċược chị vừa ý.
Hai tuần sau, tôi lái xe theo con ċưịng cũ hoang sơ, quẹo và o nơi
có tấm bảng ċị chữ "Lịi rẽ và o thị xã Ëm Ly", ċi thêm và i
dặm nữa thì ċến mịt tịnh lỵ nhị kiịu như mịt tịnh miịn
Tân Anh Cát Lợi, xinh xắn và mơ mà ng như cô gái còn trong cơn
ngái ngủ. Thị xã nà y ċã may mắn tránh khịi cái nạn bị ċám
ngưịi "nghị hè hằng niên" thưịng rất ịn à o ċến quấy nhiị
u.
Cái "cÄ‹n nhà nhị cháºt chịi" của ông Huỳnh tháºt ra là mịt cÄ‹n
nhà kiịu Georgian tuyịt ċẹp, có cịng và o xây bằng cịt kiịu
Doric.
Khoảng mịt giị sau tôi ċã tắm rá»a sạch sẽ,ra ngịi vịi chủ
nhân ị sân sau ngó xuịn vưịn kiịu Anh-Cát-Lợi có rà o che kÃn
chung quanh.
Tôi ngịi xuịng, yên vị trong cái ghế bà nh êm ái, nhâm nhi ly
rượu mạnh pha soda. Chị mịt lúc sau cái cảm giác êm ċịm dị
chịu từ từ lan ra khắp cơ thị, xâm chiếm từng tế bà o trong da
thịt, tôi cảm thấy muịn buông xuôi mịi ý chà nċng ċịng, thả
mình hưịng thụ cái nhà n hạ nà y. Tôi thấy không còn cần phải
ċi ċâu xa nữa, không cần phải kiếm chị trị nà o khác và không
còn có ý ċịnh vùi ċầu và o viết như ċã ċịnh trưịc nữa.
Ëng Huỳnh như ċoán biết cái tâm ý của tôi, bèn nói:
-- Tôi nghÄ© rằng, nếu ông chịu ċược cháºt chịi thì không cần
phải ċi ċâu nữa. Cứ ị ċây. Tôi có mịt bà giúp viịc mịi
ngà y ċến lo cơm nưịc buịi sáng và buịi trưa, còn buịi chiịu
thì chúng ta dùng bữa tại quán Hắc Sư. Quán nà y tuy là nhà hà ng
duy nhất ị Ëm Ly nhưng là m ċị ċn khá lắm.
Tôi tháºt cảm ċịng trưịc tấm thạnh tình của ông, vì dù nằm
- 3. mơ ċi nữa tôi cũng không dám nghĩ ċến viịc ông có thị chấp
nháºn mịt viịc nhiịu phiịn hà nhÆ° váºy. NhÆ°ng mịt lần nữa nhÆ°
biết ċược ý nghÄ© của tôi, ông nói mịt cách quả quyết là m tÃ
´i yên tâm:
-- Không có gì phiịn hà ċâu. Trái lại chÃnh ông là ngưịi sẽ
giúp tôi ċấy chứ. Bây giị tôi chẳng có gì phải lo nghĩ cả,
lúc nà o cũng dư thì giị, thà nh ra cuịc sịng ċôi lúc cũng không
có gì thú vị lắm. Ëng ị ċây thì tuyịt, chúng ta có thị ngịi
ċánh vịi nhau và i ván cị tháºt hứng thú mà không phải lo canh
ċịng hị!
Rót thêm rượu và o ly cho tôi, ông tiếp:
-- Lẽ dĩ nhiên lúc nà o ông muịn ngịi và o bà n viết thì xin cứ
tùy nghi. Tôi là ngưịi rất tôn trịng nghị vċn.
Thế là xong. Tôi hiịu ông sẽ tịn thương tự ái nếu tôi bà n
thêm vị vấn ċị tiịn bạc trả cho viịc ċn ị nà y. Tôi nghĩ ra
mịt cách là khi ċến ċn tại quán Hắc Sư tôi sẽ dà nh trả
tiịn ċị bù và o ċó.
Mùa hè qua tháºt êm ċịm. Thưịng ngà y tôi ngịi viết và i giị
ċịng hị và o buịi sáng sịm và dạo quanh tịnh và o buịi chiịu.
Tịi giị, vị tắm rá»a, ngịi uịng mịt và i ly rượu khai vị,
tán gẫu vịi ông Huỳnh trưịc khi ċi ċn chiịu tại quán Hắc
SÆ°.
Sau bữa ċn trưa, tôi thưịng lang thang ċi dạo dịc theo những
ċưịng phị nhị ċầy tà ng cây bóng mát của thị xã Ëm Ly. ị
ċây, cái cảnh sắc an bình, cái không khà trong là nh, cái cảm giác
bịn vững toát ra từ những ngôi nhà cị lâu ċịi là m tôi thấy
như ċang sịng ċắm mình trong mịt thế giịi mịng ảo nà o khác.
Viịc viết lách của tôi cũng tiến triịn ċúng theo chương trình
ċã ấn ċịnh. Da thịt tôi trị nên hịng hà o, và tôi thưịng
thắng nhiịu hơn trưịc trong những bà n cị ċánh vịi ông Huỳnh.
May mắn cho tôi, ông ta là ngưịi có tinh thần thị thao, tuy thua
nhưng không bao giị nịi tánh xấu. Sự tiến bị trong các nưịc
cị tưịng của tôi ċược ông coi như mịt thách thức mịi ċầy
thú vị, và tôi nháºn thấy cả hai chúng tôi ċịu ċạt kỹ thuáºt
cao hơn xưa. ċến bây giị nghĩ lại, tôi vẫn còn cảm thấy cái
thÃch thú khi nhị tịi những ván cị sôi nịi kỳ phùng ċịch
thủ nà y.
Mịt buịi trưa trịi gắt nắng, ċang lang thang ċi dưịi hà ng cây
rợp bóng mát, tôi bịng chú ý ċến mịt tấm bảng ghi: ċưịng
An ċịa. Cái tên ċưịng là lạ khêu gợi lòng hiếu kỳ của tÃ
´i#. Tôi quẹo và o. Con ċưịng nà y hoà n toà n không giịng các
ċưịng khác tại Ëm Ly. Dịc theo hai bên ċưịng toà n là những
ngôi nhà cị tháºt yên tÄ©nh,chung quanh có vưịn cây rợp mát vịi
hai hà ng cây cị thụ cà nh lá xum xê. Con ċưịng vắng lặng, không
mịt bóng ngưịi qua lại. ċi gần ċến cuịi ċưịng, mịi thấy
ċó là mịt con ċưịng cụt, muịn vị, tôi phải quay trị ngược
lại. Tôi ċi tịi cuịi ċưịng, bċng ngang qua lị bên kia ċị ċi
trị vị. ċó là lần ċầu tiên tôi ċị ý ċến ngôi nhà ị
cuịi ċưịng. Bị ngoà i trông cÅ©ng bình thưịng, chị là mịt ngÃ
´i nhà gạch hai tầng, nhÆ°ng Ä‹iịu khác là chung quanh nhà mịc lan
trà n những loà i thảo mịc ċủ loại lịn nhị, hình dáng ngoại
lai xa lạ, không thấy có dấu hiịu ċược mịt bà n tay nà o chċm
sóc cả.
Tôi ċặc biịt chú ý ċến mịt loại cây leo trưịng xuân có
cà nh giây lịn bao phủ gần như toà n diịn mặt tiịn ngôi nhà ,
- 4. lấp cả cá»a sổ . Tất cả nhÆ° bổ phủ kÃn, chổ thấy ĕược
cá»a ra và o. Tôi biết nhiổu giổng cây leo nhÆ°ng chÆ°a bao giổ bao
giổ lại thấy có cây leo to nhÆ° váºy. Lá cây xanh tổt, phản
chiếu ánh nắng mặt trổi rổi xuổng xuyên qua kẽ lá, ánh lên
mầu tim tÃm.
Ngay lúc ĕứng ngắm nghÃa cái cây leo bất thưổng nà y, tôi chợt
thấy khuôn mặt mổt ngưổi ĕà n ông ĕầu tóc bạc trắng, từ
bên trong khung cá»a sổ ổ trên lầu Ä•ang Ä•Æ°a mắt nhìn ra ngoà i.
Khung cá»a sổ cÅ©ng bổ dây leo che khuất, trong tÃch tắc khi tôi nhìn
lại, thì khuôn mặt ấy ĕã biến ĕâu mất không ĕổ mổt dấu
vết nà o cả. Tôi bổ vổ và ĕi ngược trổ lại ngược theo
ĕưổng An ĕổa ra trung tâm Õm Ly.
Buổi chiổu và o giổ uổng rượu khai vổ , tôi nhắc ĕến chuyổn
trên thì ĕược ông Huỳnh cho biết:
-- ĕó là cĕn nhà của ông Phạm Minh, mổt nhà thảo mổc hổc có
tiếng. Õng ta thưổng ĕi du hà nh khắp thế giổi mang vổ các
loại cây hiếm. Õng ta có mổt khu vưổn cho khách thĕm viếng,
nhÆ°ng mấy nÄ•m gần ĕây ông bổ bổnh và bây giổ nhÆ° ổ ẩn váº-
y. Õt ngưổi gặp ông ta. Õng ĕóng cá»a ổ trong nhà ĕổ kổ cây
cổi mổc tùm lum. Tiếc tháºt.
Õng Huỳnh ngừng nói, nhấp mổt ngụm martini, mổt lúc sau như
ĕổ ĕắn ĕo rổi mổi tiếp:
-- Õng ấy có hổ xa vổi tôi, cho tôi giữ chìa khóa ĕổ và o nhÃ
ĕó nữa. NhÆ°ng tôi không hổ nghÄ© ĕến viổc dùng nó. Tôi thÃch
ĕược ĕổ yên nên tôi cũng trổng sự riêng tư của ngưổi
khác.
-- Õng nói ĕúng, tôi bà n góp, nhưng ông có nghĩ rằng ông ấy ĕã
bổ bê nhà cá»a mổt cách quá ĕáng không? CÄ•n nhà nà y chả mấy
chổc sẽ biến mất trong ĕám rừng cây leo.
Õng Huỳnh nhún vai:
-- Tôi chủ trương là ai cũng có cái quyổn ĕiên khùng theo ý
riêng của mình, miổn là ĕừng ĕụng ĕến quyổn của ngưổi
khác. Nếu me-sừ Minh muổn sổng trong cái rừng của ông ta thì
ĕó là quyổn của ông ta.
Tôi biết ý, không ĕổ cáºp ĕến vấn ĕổ nà y nữa, nhÆ°ng cứ
mổt hoặc hai ngà y tôi lại thấy mình ĕi lơ vơ vổ hưổng
ĕưổng An ĕổa, tôi cÅ©ng nghÄ© rằng có lẽ cái ông Phạm Minh giÃ
ĕáng thương kia ĕang nguyổn rủa sự phá quấy của tôi, như
ruổi thấy máºt bu lại, là m phiổn rổn ông. NhÆ°ng cÄ•n nhà kỳ bÃ
ĕầy cây phủ kia có hấp lực lôi cuổn tôi như nam châm hút sắt
váºy.
Mùa hè nóng bức nĕm ấy không là m cho cây leo giảm cưổng ĕổ
mổc mạnh thêm. Loại cây leo trưổng xuân thưổng kỵ nắng,
nhưng vì cĕn nhà luôn ĕược bóng mát của hai hà ng cây du to lổn
trổng hai bên ĕưổng, nên cây leo nà y không phải chổu nắng rổi
trá»±c tiếp. Các lá cây nÄ•m nhánh ngà y cà ng ráºm ra, che kÃn cá»a sổ,
nên sau lần ĕầu, tôi chổ thấy cái bóng ĕầu bạc trắng mổt
hai lần nữa mà thôi. Tôi rất thÃch thú theo dõi cây cổi thảo
mổc tĕng trưổng, tôi cà ng kỳ thú hơn khi thấy mổt ngưổi tự
cho phép ĕổ mặc cho cây cổ mổc tự do che khuất nơi mình ổ.
Mùa hè ĕã trôi qua, Õng Huỳnh cà ng trổ nên khó tÃnh hÆ¡n, tôi
thấy hình nhÆ° có cái gì là m báºn tâm ông. Mổt ĕôi lúc tôi bắt
gặp ông bẳn gắt và tà i nghổ chơi cổ của ông xuổng dổc
- 5. thấy rõ. Cuổi cùng mổt hôm ngổi uổng rượu mùi vổi tôi, ông
lại ĕổ cáºp ĕến vấn ĕổ:
-- Phiổn nhiổu quá sức, ông biết không, tôi hơi lo cho ông Minh
nà y. Mấy ngưổi giao hà ng chưa gặp ông ấy cả tuần nay rổi.
Thơ từ chất cả ĕổng bên ngoà i.
Rổi quay sang phÃa tôi ông hổi:
-- Õng có dổp ĕi ngang ĕưổng An ĕổa lúc gần ĕây không?
Tôi biết rõ là ông cÅ©ng biết tôi thưổng Ä•i xuổng phÃa ĕó, nên
trả lổi:
-- Cứ và i ngà y là tôi thả bổ ngang. Cá»a sổ bổ cây leo phủ kÃn
mÃt, và tôi không thấy bên trong có ĕổng tÄ©nh gì.
Tôi nhấp mổt hơi rượu rổi tiếp:
-- Lẽ dÄ© nhiên là không ai có thổ thấy gì trong ĕó ĕược. Cá»a
sổ vổi ĕám giây leo mổc mổt cách tham lam che phủ kÃn mÃt nhÆ°
váºy thì dù cho bên trong có tiổc tùng ĕông ĕảo cả trÄ•m ngưổi
ĕi nữa thì bên ngoà i cũng chẳng có ai biết ĕâu.
-- Chữ ông dùng lạ nhổ.
-- Chữ nà o?
-- Chữ tham lam ấy mà .
Õng ngừng ổ ĕó, mổt lúc sau vổi tay lấy thêm rượu rót và o ly
cho tôi rổi nói:
-- Tôi nghĩ tôi phải là m mổt cái gì ĕây.
Tôi gáºt ĕầu ĕổng ý:
-- Tôi cũng nghĩ thế, tôi biết cái ý tưổng xâm phạm ĕổi tư
ngưổi khác ông không ưa tý nà o, nhưng nếu chổ ĕến coi ông lão
có là m sao không thì có gì là tai hại ĕâu.
Õng Huỳnh ngả ngưổi sau ra miổng ầm ừ:
Váºy thì ngà y mai Õng và tôi ĕến ĕó,tôi sẽ gổi cá»a, nếu không
ai trả lổi thì tôi sẽ dùng ĕến cái chìa khóa mà tôi có ĕây.
Ngà y hôm sau, trổi vẫn nóng nực như cũ. Sau bữa ĕn trưa nhẹ,
chúng tôi kéo nhau ĕến nhà ông Phạm Minh trên ĕưổng An ĕổa.
Mổi mổt ngà y qua Ä•i mà tôi có cảm tưổng những lá mầu xanh tÃm
to lổn ĕã mổc dà i thêm ra. Chúng bò trà n lan khắp nơi. Leo theo
máng xổi, bò lên nóc. Các rổ nhổ bám chặt và o ổng máng, dÃnh
và o vách tưổng gạch, chui và o khung cá»a sổ. Cả cÄ•n nhà nhÆ°
ĕược gói trong cái bổc dây leo dầy cổm.
Õng Huỳnh nhấn chuông nhưng không ai trả lổi. Sau khi ĕợi mươi
phút, ông rút chiếc chìa khóa ra, miổng lầm bầm:
-- Õng biết ĕấy, tôi không ưa là m như thế nà y chút nà o.
Chiếc cá»a kêu lên rÄ•ng rắc khi bổ ĕẩy và o. Rổ cây leo ĕã
luổn qua khe cá»a bÃt chặt ngay cả các khe nhổ giữa khung cá»a vÃ
cánh cá»a.
- 6. Lổi và o xông lên mổt mùi ẩm mổc rêu phong. Õng Huỳnh gổi
lổn: "Minh ơi!". rổi lại tiếp tục gổi sau mổi lần chổ trả
lổi, nhÆ°ng vẫn im lìm. Õng Huỳnh Ä•Æ°a tay ĕóng cánh cá»a chÃnh
lại, bổ chìa khóa và o túi quần ông bảo:
-- Có lẽ mình phải lên lầu thôi.
Tôi theo sau ông Huỳnh Ä•i lên cầu thang. Mổt mùi hôi nổng nặc xÃ
´ng lên.ĕến tầng trên, ông Huỳnh ngó quanh quất, có vẻ nhÆ°
ngưổi lạc ĕưổng:
-- Mấy nÄ•m rổi chÆ°a ĕặt chân ĕến ĕây. Quên mất cái phòng mÃ
ông Minh ổ rổi.
Sau cùng ông chổn cÄ•n phòng cuổi phÃa bên phải, nằm ngó ra
ĕưổng. Õng ta gõ cá»a, nhÆ°ng vẫn không có ai trả lổi. Õng Ä•áºp
cá»a ĕùng ĕùng kêu lổn tiếng: "Minh! Huỳnh Hắc ĕây". Im lặng.
Õng vặn nắm cá»a, cá»a khóa: "Phải phá cá»a ra, chứ tôi không có
chìa khóa các phòng nà y!". Sau mổt phút ngần ngại, ông lùi ra sau
lấy trổn, dùng cái vai khổng lổ húc và o cánh cá»a. Cánh cá»a mổ
bung ra sau tiếng gổ và kim khà gẫy bổ. Chúng tôi bưổc và o trong
cÄ•n phòng ná»a sáng ná»a tổi, không ai thổt lên ĕược lổi nà o.
Trong ĕám mầu xanh lục, mổ mổ tranh tổi tranh sáng là hình thù
mổt ngưổi lổt thổn trong cái ghế bà nh cách cá»a sổ khoảng
mổt thưổc tây. Cái hình thù nà y bổ lá cây leo nĕm cánh khổng
lổ bao trùm lấy chổ thấy lổ mổ cái hình ngưổi. Khoảng mổt
phút hay hơn nữa, tôi như bổ mổc rổ ĕứng cứng ĕơ tại chổ
vì khiếp ĕảm, cái hình thù ĕó cÅ©ng không nhúc nhÃch. Rổi tôi
thấy nó cỠĕổng. Nó ĕứng lên vổi mổt tiếng rÃt nhổ thoát ra
từ miổng nó.
Các lá cây leo mầu tÃm xanh giổng nhÆ° mầu da thổt láºp tức
hưổng vổ phÃa chúng tôi nhÆ° bổ nam châm hút. Rổi cái hình thù
ấy rÆ¡i trổ lại ghế ngổi, nhÆ°ng cái tiếng rÃt lanh lảnh, không
giổng tiếng ngưổi kia vẫn phát ra không ngừng. Các lá cây leo
tiếp tục lao xao. Có thổ do ĕầu óc tôi tưổng tượng, nhÆ°ng tÃ
´i có cái cảm giác tháºt rõ rổt là nhánh cây leo rổi khổi ghế,
bò xuổng dưổi sà n, và bắt ĕầu trưổn vổ phÃa chúng tôi.
Õng Huỳnh chợt htổnh, lấy tay xô tôi vổ phÃa cá»a và hét lên:
-- Ä•i ra nhanh lên! Chạy ra cá»a mau!
Tôi ĕâm bổ ra cầu thang, ông Huỳnh chạy sát theo sau. Kỳ lạ lÃ
ngay trong tình cảnh nà y, tôi chợt thấy ĕây không phải là con
ngưổi ông Huỳnh tôi thưổng biết, hay nghĩ rằng mình ĕã biết.
Khi ra tổi ngoà i rổi, tôi quay lại bảo ông:
-- Trổi ĕất ơi, ông Huỳnh ! Õng sắp là m cái quái quổ gì thế?
-- Rổi ông sẽ thấy.
Tôi Ä•i theo ông vòng ra sau nhà , cháºt váºt vổi ĕám lá cây ráºm
rạp. Õng Huỳnh vừa Ä•i vừa chá»i thổ, khua tay chân vạch ĕám lá
cây mổ ĕưổng ĕi tổi mổt cĕn nhà nhổ chứa ĕổ gì ĕó . Cĕn
nhà nhổ bé nà y cÅ©ng bổ cây phủ kÃn chung quanh trông nhÆ° mổt hang
ĕổng. Õng Huỳnh mổ cá»a lách và o trong. Tôi ĕứng chổ, ngạt
thổ trong ĕám cây cổ dầy ĕặc. Mổt lát sau ông Huỳnh trổ ra
trong tay cầm cái rìu nặng, tuy lưỡi ĕã rổ sét nhưng cái cán
trông còn chắc lắm. Chúng tôi vạch ĕám lá cây trổ ra phÃa
trưổc . Tôi có cảm tưổng như cái ĕám cây leo xum xê ấy phủ
- 7. chùm lên chúng tôi. Äến khi trá» lại trÆ°á»c cá»a nhà , tôi má»i
hiá»u ý của ông Huỳnh. Ãng len và o trong, xục xạo tìm cho ra cái
thân chÃnh của cây leo. Tôi biết là vô lý nhÆ°ng có cảm tÆ°á»ng
cái cây leo nhÆ° biết Äược ý Äá» của ông Huỳnh. Những lá cây
leo to bản như những cái quạt phất và o mặt ông ta. Tôi nhìn
thấy rõ rà ng má»t hoặc hai nhánh giây vÆ°Æ¡n ra cuá»n chặt và o vai
áo ông Huỳnh. Láºp tức ông vung rìu lê chém mạnh và o thân cây. TÃ
´i thấy ông giáºt bắn ngÆ°á»i lên, bÆ°á»c lùi ra sau,ông ngó chừng
chừng và o cái thân cây bá» chém sâu qúa ná»a.Chùi má» hôi Äá»ng
trên mắt, tôi nhìn chÄm chú hÆ¡n và o thân cây. Má»t giòng chất
lá»ng Äá» thẫm nhÆ° máu ứa ra từ thân cây leo Ãng Huỳnh tiếp
tục vung rìu lên chém tá»i tấp không ngừng tay.
***
á» Ãm Ly, ông Huỳnh là ngÆ°á»i quen biết nhiá»u nên Äã dà n xếp
tránh hết báo chà phá»ng vấn, nhà chức trách , Äiá»u tra phiá»n
nhiá»u. Chá» có má»t mẩu tin ngắn thông báo vá» cái chết của Ã
´ng Phạm Minh vì bá»nh tim. Äám ma cÅ©ng rất ÄÆ¡n giản, chá» có Ãt
thân nhân tham dá»±, và nắp quan tà i Äược Äóng kÃn. Ãng Huỳnh lÃ
ngÆ°á»i thừa kế gia tà i, ông Äã thuê ngÆ°á»i chặt hết cây cá»
quanh nhà cho sạch táºn gá»c.
Mãi vá» sau, khi gặp lại tôi tại há»i quán, ông Huỳnh má»i trá»
lại Äá» tà i:
-- Ãng biết không, mẫu các loại trÆ°á»ng xuân khá»ng lá» Äó Äã
Äược gá»i tá»i các phòng thà nghiá»m thảo má»c há»c khắp nÆ¡i
trong nÆ°á»c, nhÆ°ng không chá» nà o biết rõ xuất xứ! Có lẽ Phạm
Minh Äã lấy Äược nó từ chá» rừng sâu nÆ°á»c Äá»c nà o Äó khÃ
´ng ai biết. Trông nó giá»ng loại trÆ°á»ng xuân bình thÆ°á»ng Hedera
canariensis, nhÆ°ng lại có những cái khác biá»t rùng rợn mà chúng
ta Äã Äược chứng kiến. Nhánh rá» giây leo chui qua các khe cá»a
sá» phòng ông Minh. Tôi chá» Äoán vì không biết rõ thứ tá»±
những gì Äã xẩy ra. Có lẽ ông ta bá» lên cÆ¡n Äau tim bất thình
lình, ngá»i sụm ngay và o chiếc ghế bà nh gần Äó, rá»i ngá»i luôn
không Äứng dáºy Äược nữa. Cây trÆ°á»ng xuân khi len và o trong nhÃ
Äã bò vá» phÃa ông Minh ngá»i và những nhánh giây leo Äã bám và o
ngÆ°á»i ông, các rá» giây leo nhá» nhÆ° sợi tóc bắt Äầu len và o
da thá»t ông. Lúc Äó ông vẫn còn sá»ng,chắc là phải Äau Äá»n
lắm.
Ãng Huỳnh ngừng nói rót rượu và o ly, nhấm nháp má»t tý rá»i
nói tiếp:
-- Tuy nhiên, tôi nghÄ© rằng sá»± Äau Äá»n nà y cÅ©ng không kéo dà i lÃ
¢u. Ngay cả những cái chÃnh mắt mình nhìn thấy cÅ©ng có thá» bá»
sai lầm Äi nữa. Lúc chúng ta bÆ°á»c và o thì ông Phạm Minh Äã
chết rá»i.
Tôi lên tiếng phản Äá»i:
-- NhÆ°ng tôi thấy rõ rà ng là ông ta Äứng dáºy từ chiếc
ghế bà nh mà .
Ãng Huỳnh nhÃu mà y lại vẻ mặt không Äá»ng ý:
-- Vâng, tôi có thấy. NhÆ°ng... Äúng Äấy... ông phải hiá»u Äó
là má»t loại cá»ng sinh. Nói khác Äi, trên phÆ°Æ¡ng diá»n y há»c thì
Phạm Minh Äã chết khi chúng ta Äến nÆ¡i. Các rá» cây trÆ°á»ng xuÃ
¢n Äã bò và o tá»i trong não bỠông ta, kÃch thÃch các giây thần
kinh, là m giây thần kinh nhÆ° sá»ng lại. Nói khác Äi, ông ta nhÆ°
má»t xác chết biết Äi, bá» Äiá»u khiá»n từ bên ngoà i.
- 8. Tôi lắc Äầu chÆ°a chá»u thua:
-- Khó tin những Äiá»u ông Äang giải thÃch. Thế còn tiếng kêu rÃt
lên Äó ... thì sao?
Ãng Huỳnh gáºt Äầu chấp nháºn sá»± kiá»n tôi nêu ra:
-- Tôi biết. NhÆ°ng ngay cả Äiá»u nà y cÅ©ng có thá» giải thÃch
Äược. Cuá»c giảo nghiá»m tá» thi cho thấy các nhánh rá» nhá» nhÆ°
sợi tóc Äã Än và o tá»i óc ông ta và có thá» kÃch thÃch trung tâm
phát âm á» Äó, mặc dù ông ta Äã chết rá»i.
--Thế còn cái chất lá»ng Äá» nhÆ° máu ứa ra từ rá» cây?
Ãng Huỳnh nhÄn mặt :
-- Biết thế nà o ông cÅ©ng nêu câu há»i Äó. Chúng tôi Äã nhá»
phòng thà nghiá»m phân tÃch. Vâng, Äó là máu, có má»t phần máu
ngÆ°á»i trong Äó.
Tôi biết không thá» tiếp tục bà n cãi thêm Äược nữa. Ãng
Huỳnh, theo tôi nháºn xét, Äã kết thúc Äá» tà i nà y sau câu giải
thÃch vừa rá»i.
Tá»i bây giá», má»i lần Äến nhà má»t ngÆ°á»i quen nà o có giây
trÆ°á»ng xuân leo trên bá» tÆ°á»ng,tôi tức khắc thúc chủ nhân
phải nhá» bá» Äi. Có lẽ tôi vẫn còn bỠám ảnh vá» chuyá»n
nà y quá nhiá»u. Má»t sá» ngÆ°á»i quen biết Äã coi tôi là má»t
ngÆ°á»i có Äầu óc bỡn cợt bất bình thÆ°á»ng.
***
Truyá»n nà y Äược chuyá»n ngữ từ truyá»n The House on Stillcroft
Street của Joseph Payne Brennan trong táºp truyá»n Mad Scientists - An
Anthology of Fantasy and Horror do Stuart David Schiff chá»n lá»±a. Joseph P.
Brennan là má»t tác giả má»i nhÆ°ng rất xuất sắc trong lãnh vá»±c
viết truyá»n kỳ bÃ. Truyá»n của ông tháºt ÄÆ¡n giản nhÆ°ng cÅ©ng
tháºt lạnh xÆ°Æ¡ng sá»ng. Không giá»ng vá»i cách cấu kết của các
truyá»n cùng thá»i, truyá»n nà y viết vá» những loà i thảo má»c,
trong Äó cá» cây trò chuyá»n vá»i ngÆ°á»i chứ không phải ngừơi
nói vá»i cây cá».
BGTÄ Sep 94