SlideShare a Scribd company logo
1 of 73
Download to read offline
Nghệ thuật sống
Nguồn: http://www.xitrum.net
Tổng hợp: ngvietduc(TVE)
Bạn mang hành trang gì khi vào đời?
Bước chân vào đời, ai cũng chuẩn bị cho mình một vài thứ hữu ích,
nhưng hành trang của mỗi người không ai giống ai, có người chỉ cần một ít
vốn về vật chất, có người mang trên vai những kiến thức đã từng được học,
có người lại chẳng biết mình sẽ cần gì trên con đường tiến tới tương lai.
Còn bạn, bạn mang hành trang gì khi vào đời?
Một ít tăm... vì cái tăm sẽ nhắc bạn nhớ tìm và phát hiện những đức tính
tốt của mọi người, kể cả bản thân của bạn.
Một sợi dây cao su... vì dâycao su sẽ nhắc bạn nhớ sống linh động.Mọi
chuyện trên đời không phải lúc nào cũng đi theo hướng bạn muốn, nhưng
dù cách nàyhaycách khác chúng ta vẫn giải quyết tốt được mọi vấn đề.
Một nụhônngọt ngào... vì nụ hôn ấysẽ nhắc bạn nhớ rằng mọi người cần
nhận được một lần ôm hôn hoặc một lời khen tặng mỗi ngày.
Một miếngbăngdán... vì miếng băng sẽ nhắc bạn nhớ hàn gắn những vết
thương lòng của bạn hoặc của ai đó.
Một cục tẩy... vì cục tẩysẽ nhắc bạn nhớ rằng ai đó cũng có thể phạm lỗi.
Không sao, chúng ta học từnhững lỗi lầm.
Một cây kẹo gum bubble ... vì chất dính của kẹo gum sẽ nhắc bạn nhớ
luôn bám theo mục tiêu đã đề ra, đừng bỏ cuộc và bạn sẽ đạt được những
điều mình mong ước.
Một câybút chì ... vì bút chì sẽ nhắc bạn nhớ viết ra những điều tốt bạn làm
hằng ngày.
Và hãynhớ mang theo mình một túi trà... vì túi trà sẽ nhắc bạn nhớ hằng
ngày nên nghỉ ngơi, thư giãn và ôn lại danh sách những điều phúc lành
mà Thượng đế ban tặng.
Bạn có đem theo những vật đó không?
Những giọt nước mắt từ trên trời
Vào một buổi tối mùa đông lạnh lẽo, ngồi cùng chồng bên cạnh lò sưởi,
Fiammetta chợt hỏi:
- Mưa là gì vậyhở anh?
Bên ngoài thời tiết thật là tồi tệ, những giọt nước mưa đập vào ô cử sổ
tách, tách, tách.
-Anh ơi, mưa là gì vậyhở? - Fiammetta vừa lặp lại câu hỏi vừa laybàn tay
chồng.
- Mưa hả em, đó có nghĩa là trời đang khóc đấy.
- Nhưng tại sao trời lại khóc?
- Ừ, cũng không hẳn là trời khóc đâu.
Đúng hơn đó là những giọt nước mắt của tất cả những người buồn sầu
trên thế giới đã kềt lại thành mây.
- Tất cả những giọt nước mắt ư, thật thế hả anh?
- Không phải tất cả nhưng là hầu hết. Những giọt nước rơi từ trời là của
những người buồn sầu mà không được ai an ủi. Còn nếu như họ được an
những người buồn sầu mà không được ai an ủi. Còn nếu như họ được an
ủi thì những giọt nước ấy sẽ đọng lại và cất giữ trong tim giống như một
kho tàng quýgiá.
- Nhưng tại sao mưa nhiều quá vậy?
- Điều đó có nghĩa là ngàynaynhiều người than khóc nhưng lại có quá ít
người an ủi.
- Vậy làm sao để cho mưa tạnh? Em phải an ủi tất cả mọi người trên thế
giớ nàyư? Em muốn ngàymai trời lại nắng.
- Chỉ cần em an ủi một người là đủ, ngaykhi họ đang khóc, khi mà em gặp
họ. Nhưng anh không chắc là em làm được điều đó.
- Vậytối nayem sẽ đặt thật nhiều lyở bậu cửa sổ để hứng nước mưa, và
em sẽ mang trả lại cho những người chủ thật sự của chúng, những người
đã buồn sầu than khóc.
- Nhưng làm sao em có thể trả lại đúng giọt nước mắt cho từng người
được? Họ đâu có ghi tên lên trên đó.
Fiammetta đã không trả lời được câu hỏi của chồng nhưng nàng biết rằng
có một cách. Sáng hôm sau, nàng kiên nhẫn đặt từng giọt nước lên lòng
bàn tayvà nhìn vào bên trong. Những giọt pha lê nhỏ bé ấyluôn còn đọng
lại một khuôn mặt.
Từ tài nguyên Net.
Không rõ nguồn.
Sống trọn vẹn từng ngày
Bryan Dyson
Trong một buổi diễn thuyết vào đầu năm học, Brian Dison - tổng giám đốc
của tập đoàn Coca Cola đã nói chuyện với sinh viên về mối tương quan
giữa nghề nghiệp với những trách nhiệm khác của con người.
Cuộc đời như một trò chơi tung hứng. Trong tay bạn có năm quả bóng
mang tên: công việc, gia đình, sức khỏe, bạn bè và tinh thần.
Công việc là một quả bóng cao su, khi bạn làm rơi xuống đất nó sẽ nẩylên
lại.
Nhưng còn bốn quả bóng kia đều là những quả bóng thủytinh. Nếu bạn lỡ
tayđánh rơi, chúng sẽ bị trầyxước, có tỳvết, bị nứt, hư hỏng hoặc thậm chí
bị vỡ mà không thể sửa chữa được. Chúng không bao giờ trở lại như cũ.
Bạn hãy hiểu điều đó để cố gắng phấn đấu giữ sự quân bình trong cuộc
sống của bạn.
Phải làm thế nào đây?
Bạn đừng tự hạ thấp giá trị của mình bằng cách so sánh mình với người
khác vì mỗi chúng ta là những con người hoàn toàn khác nhau. Mỗi chúng
ta là một cá nhân đặc biệt.
Bạn chớ đặt mục tiêu của bạn vào những gì mà người khác cho là quan
trọng. Chỉ có bạn mới biết rõ điều gì tốt nhất cho chính mình.
Chớ nên thờ ơ với những gì gần gũi với trái tim bạn. Bởi vì nếu không có
chúng, cuộc sống của bạn phần nào sẽ mất đi ýnghĩa.
Bạn chớ để cuộc sống trôi qua kẽ tay vì bạn cứ đắm mình trong quá khứ
hoặc ảo tưởng về tương lai. Chỉ bằng cách sống cuộc đời mình trong từng
khoảng khắc của nó, bạn sẽ sống trọn vẹn từng ngàycủa đời mình.
Chớ bỏ cuộc khi bạn vẫn còn điều gì đó để cho đi. Không có gì là hoàn
toàn bế tắc, mà nó chỉ thật sựtrở nên bế tắc khi ta thôi không cố gắng nữa.
Bạn chớ ngại mạo hiểm. Nhờ mạo hiểm với những cơ hội của đời mình
mà bạn biết cách sống dũng cảm.
Bạn chớ khóa kín lòng mình với tình yêu bằng cách nói bạn không có thời
gian yêu ai. Cách nhanh nhất để nhận được tình yêu là hãy cho đi. Cách
nhanh nhất để đánh mất tình yêu là níu giữ thật chặt. Còn phương cách tốt
nhất để giữđược tình yêu là bạn hãychắp cho nó đôi cánh.
Bạn chớ băng qua cuộc đời nhanh đến nỗi không những bạn quên mất
nơi mình đang sống mà còn có khi quên cả nơi mình định tới.
Bạn chớ quên nhu cầu tình cảm lớn nhất của con người là cảm thấymình
được đánh giá đúng.
Bạn chớ ngại học. Kiến thức không có trọng lượng, nó là kho báu mà bạn
luôn mang theo bên mình một cách dễ dàng.
Bạn chớ phí phạm thời giờ hoặc lời nói một cách vô trách nhiệm. Cả hai
điều đó một khi mất đi sẽ không bao giờ lấylại được.
Cuộc đời không phải là đường chạy.
Nó là một lộ trình mà bạn phải thưởng thức từng chặng đường mình đi
qua.
Hạnh Nguyễn dịch.
* "...Đã là con chim
con chim phải hót
đã là chiếc lá
chiếc lá phải xanh
lẽ nào vaymà không có trả
sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình"
Bạn có bao giờ để ý rằng...
Bạn có bao giờ để ýrằng, khi bạn cảm thấynhớ một người nhiều nhất đó
là khi người ấyở ngaybên cạnh bạn nhưng không phải là của bạn?
Bạn có bao giờ để ýrằng, nói về một điều để rồi về sau ước giá như bạn
không nói; và không nói gì để rồi về sau ước giá như bạn nói, thì việc nào
đau lòng hơn?...
Bạn có bao giờ để ý rằng, những điều quan trọng nhất lại luôn là những
điều khó nói nhất?
Bạn có bao giờ ngại nói với một người rằng bạn yêu mến người đó? Nếu
bạn nói, có thể họ sẽ làm bạn đau lòng. Nhưng nếu bạn không nói ra, bạn
có thể làm đau lòng họ.
Bạn có bao giờ cảm thấyngại quan tâm đến một người nào đó quá nhiều,
đơn giản vì bạn sợ người đó không quan tâm lại bạn nhiều như thế, hoặc
thậm chí là chẳng quan tâm chút nào đến bạn?
Bạn có bao giờ nghĩ rằng, cuộc sống ngập những rủi ro và cần có những
bước nhảyvọt? Đừng là một con người luôn phải nhìn lại để tựhỏi mình có
thể có gì, haymình đã không nên làm gì…Vì không điều gì có thể đợi bạn
mãi được.
Cơ hội của sự chối từ
Bạn ao ước tham gia đội bóng, nhưng đội trưởng lại nghĩ khác. Đầu tiên
cậu ta lựa chọn những người bạn thân nhất, sau đó là những người có khả
năng ghi bàn. Và danh sách cuối cùng không có bạn.
Bạn thấymình hoàn toàn có khả năng tham gia đội văn nghệ. Cả lớp bầu
chọn mãi, cũng tuyển được những "nghệ sĩ" đại diện cho lớp. Nhưng cuối
cùng bạn đành ngậm ngùi làm khán giả.
Nếu bạn không có năng lực, chúng ta sẽ nói về sự công bằng. Còn ở đây,
bạn có năng lực, nhưng người ta vẫn có thể từchối bạn, viện dẫn hàng tá lý
do: dáng vẻ bên ngoài, sự giàu nghèo, tôn giáo, đôi khi cả giới tính cũng bị
đưa lên bàn cân. Cảm giác bị cô lập, lòng tựtrọng bị tổn thương, tựdằn vặt
mình có thể làm trái tim bạn tan nát, thế giới như sụp đổ. Và có rất nhiều,
rất nhiều người quá yếu đuối đã không thể vượt qua được một lần bị bỏ
rơi.
Thế nhưng không phải sự chối từ nào cũng tệ hại. Một sự từ chối cũng có
nghĩa là thêm một cơ hội mới cho bạn khám phá. Khi bạn lớn lên và đi xin
việc, sựtừchối có thể giúp bạn tiếp cận với những cơ hội lớn hơn trong đời
mình. Một lời từ chối ở nơi nàychính là con đường đưa bạn đến với một vị
trí cao hơn ở một nơi khác tốt hơn. Bạn có bao giờ nghĩ thế không ?
Sự chối từ còn cho phép bạn tự khám phá chính bản thân mình, cho phép
mình nhận ra mình cứng cỏi và bản lĩnh hơn mình nghĩ khi bạn vượt qua
được điều đó. Nó còn giúp bạn nhìn nhận ra bản chất của những con
người xung quanh, đâu là những người "bạn", và những ai chỉ đơn giản là
"bè".
Cũng giống nhưnhững thứkhác trong cuộc đời, bị từchối sẽ gâyra những
vết thương nông sâu khác nhau. Tuynhiên có một điều chắc chắn là tất cả
mọi người đều từng bị từchối, ít nhất một lần, hoặc vài lần, vào một lúc nào
đó trong đời mình. Vì thế, nếu điều đó có đến với bạn thì hãy tin tôi, đây
không phải là ngàytận thế.
Vậythì nếu có bao giờ bị từchối bởi một ai đó, bị loại bỏ, bị cho ra rìa trong
một tập thể, ở một nơi nào đó, thì bạn của tôi ơi, xin hãynhớ một điều, khi
một cánh cửa đóng lại trước mặt bạn, nghĩa là có những cánh cửa khác
đang mở ra, và những cánh cửa mở luôn dẫn đến những điều tốt đẹp. Bạn
hãymỉm cười, bước lên và đi đến đó.
Gã hành khất và hai người thầy giáo
Ông giáo Hùng gặp gã hành khất ấy ở một trạm bán xăng. Gã di chuyển
bằng cách bò lết với cái chân khoèo và một cánh tay áo lắt lay. Nhìn gã,
ông giáo Hùng giật mình. Hình như đã một lần ông gặp. à, phải rồi... Lần
ấy, trong con hẻm vắng, ông thấygã đang bò lết bỗng đứng dựng dậy, thò
cái taytưởng là cụt ra đếm tiền. Hóa ra hàng ngàyhắn giả bộ tàn tật.
Lần gặp này, hắn không nhận ra ông nên vẫn thò cánh tay còn lại cầm
ngửa cái mũ phớt ra xin tiền.
Vào trường hợp khác, ông đã cho hắn một cái bạt tai. Nhưng hôm nay, ông
lại không, lại nở một nụ cười nhân từ, móc túi bố thí cho hắn tờ giấy bạc
20.000 đồng. Rồi ông lại cho tiếp hắn 20.000 đồng nữa và bảo:
-Anh dùng tiền nàyđể thuê xe nhờ họ chở đến nhà một ông bạn tôi, ông ấy
giàu có và thương người lắm. Anh nhờ cậyđược đấy.
Ông xé cuốn sổ tayviết ra cái địa chỉ người bạn ấy, Không quên viết thêm
cái địa chỉ của ông.
Mấy hôm sau, đúng như ông dự đoán, gã ăn mày đã tìm đến nhà ông.
Khác hẳn thường ngày, hôm nayhắn đi đứng đàng hoàng với đầyđủ cả tay
lẫn chân. Vừa nhìn thấyông, hắn đã cúi rạp đầu:
- Cháu đến để cám ơn ông.
Ông dắt hắn vào nhà, ân cần hỏi han:
- Tìm được nhà ông bạn tôi chứ?
- Dạ, được.
- Ông ấycó cho anh gì không?
- Dạ nhiều, về tiền thì cho những một trăm ngàn đồng, nhưng cháu không
dám nhận, cháu chỉ nhận?
- Nhận gì?
- Một sựdạydỗ.
- Một sựdạydỗ?- Ông giáo Hùng nhắc lại.
- Vâng, đúng như thế. Ông ấy tàn phế, liệt cả hai tay, vậy mà với đôi bàn
chân còn lại, ông ấyđã làm nên tất cả. Sựnghiệp, tiền bạc? Trong khi cháu
thì?
Nói xong, anh ta đứng thẳng dậy, chìa cả hai cánh tay, trong đó có cái tay
bao ngày qua cứ bị oan uổng cột chặt vào tấm thân lực lưỡng của gã, để
đón lytrà nóng từtayông giáo Hùng.
Sau khi gã ra về, ông giáo Hùng nhấc máyđiện thoại lên:
-Alô! ThầyNguyễn Ngọc Kýđấyphải không? Vâng, từ nhà thầy, anh ta vừa
mới đến đây, và gửi lời cảm ơn thầy!
Trích từ Cài hoa vào quá khứ
của nhà giáo Nguyễn Khoa Đăng.
Cà phê và tách
Một nhóm bạn học naythành đạt rủ nhau về thăm thầycũ. Sau một hồi trò
chuyện, họ bắt đầu kể lể, than phiền về những sức ép trong công việc cũng
như trong cuộc sống. Nghe vậy, người thầyvào bếp lấycà phê mời học trò
cũ của mình.
Ông đem ra rất nhiều những chiếc tách khác loại: chiếc bằng sứ, chiếc
bằng nhựa, chiếc thủy tinh, chiếc thì bằng pha lê, một vài chiếc trông rất
đơn sơ, vài chiếc đắt tiền, vài chiếc khác lại được chế tác cực kỳ tinh xảo.
Người thầy bảo những "người thành đạt" tự chọn tách và rót cà phê cho
mình.
Sau khi mỗi người đều đã có một tách cà phê, người thầy đáng kính mới
bắt đầu từtốn:
- Nếu các em chú ýthì sẽ nhận ra điều này: ai cũng chọn những chiếc tách
đắt tiền, chẳng ai thèm màng đến những chiếc tách nhựa giá rẻ cả. Có lẽ
các em sẽ cảm thấyđiều nàythật bình thường vì ai chẳng muốn chọn cho
mình cái tốt nhất, nhưng điều ấylại chính là nguồn cơn của mọi vấn đề rắc
rối trong cuộc sống của các em.
Các em à, những chiếc tách kia đâu có làm ảnh hưởng đến chất lượng
của cà phê. Tất cả những gì các em cần là cà phê chứ không phải là tách.
Thế mà thường thì các em chỉ chăm chăm lo kiếm những chiếc tách tốt
nhất, rồi sau đó còn liếc mắt qua người bên cạnh để xem tách của họ có
đẹp hơn tách của mình không.
Hãysuyngẫm điều nàynhé: cuộc sống chính là cà phê, còn công việc, tiền
bạc và địa vị xã hội chính là những chiếc tách. Và những "chiếc tách" này
không hề xác định hayảnh hưởng đến chất lượng cuộc sống chúng ta. Đôi
khi do cứ mãi để ývào những "chiếc tách hư danh" mà chúng ta bỏ lỡ việc
hưởng thụ cuộc sống.
Món quà mà Thượng đế ban tặng cho con người là cà phê chứkhông phải
tách. Vậy thì cứ thoải mái nhâm nhi cà phê của mình và tận hưởng cuộc
sống tươi đẹp.
Hòn đá cô đơn
Từ rất lâu rồi, Emerald (Ngọc lục bảo) luôn được mọi người yêu mến vì nó
là một trong những loại đá quí tạo nên sự quyến rũ cho nữ giới cũng như
sự sang trọng cho những ai sở hữu nó. Nhưng bản thân Ngọc lục bảo thì
không như vậy, nó mặc cảm vì không có vẻ kiêu sa của hồng ngọc, hayvẻ
thùymị của ngọc trai. Bên cạnh đó, nó thấyrằng ít ai có thể đeo nó khi đến
dự những buổi tiệc quan trọng vì màu sắc của nó rất kén chọn trang phục
và dáng người. Chính vì thế mà ngàynàyqua ngàykhác, sự tự tycàng lớn
dần, cho đến một ngàynó bị người ta lãng quên thật sự khi người ta nhận
thấynó không còn tỏa sáng và cũng giống như những thứ đá có màu sắc
khác. Một thứ đá rất đơn thuần và không có điểm gì nổi bật. Nó dần bị đào
thải và bị ném xuống suối để sống cuộc sống của đá cuội: lặng lẽ và cô
đơn.
Rồi một ngày nọ, có một người thanh niên rất phong độ ghé ngang con
suối nhỏ - nơi mà Ngọc lục bảo đang sống. Bất chợt, người thanh niên
dừng lại, chàng ngồi cạnh bờ suối và suynghĩ xa xăm. Chàng bồng nhiên
tâm sựmột mình...
Câu chuyện rất lãng mạn về chàng và một nàng công chúa xinh đẹp, thông
minh và có một trái tim rất lương thiện. Tiếng lành đồn xa, chàng - hoàng tử
của nước láng giềng đã lặn lội đường xa tìm đến. Chàng yêu công chúa từ
cái nhìn đầu tiên nhưng công chúa không muốn lấyhoàng tử vì nàng đang
đợi người mang món quà sinh nhật đến cho nàng như lời tiên đoán của
bà tiên đỡ đầu: "Người ấy sẽ là chồng của công chúa vì người ấy sẽ trao
cho công chúa một món quà mang đến một vẻ đẹp huyền bí và sang trọng
vào bậc nhất. Nó mang đến một chút bí ẩn và quyền lực cho những ai sở
hữu nó. Đó chính là một hòn đá với màu sắc rất riêng mà chỉ có thể tồn tại
trong truyền thuyết...một hòn đá mang đến hạnh phúc."
Sinh nhật lần thứ 18 sắp đến và công chúa đã chờ đợi người ấy quá lâu,
nàng không thể từ bỏ sự mong đợi của mình vào phút cuối. Nhưng công
chúa cũng rất yêu hoàng tử!... làm sao đây?... cuối cùng, công chúa lâm
bệnh nặng mà không thuốc thang nào hiệu nghiệm. Nàng ốm liệt giường
và bất tỉnh cả tuần lễ nay. Hoàng tử rất đau khổ vì ngàyngàyphải nhìn thấy
vẻ mặt công chúa ngày càng xanh xao. Cuối cùng, chàng quyết định ra đi
tìm hòn đá ấyvì chỉ có hòn đá ấymới mang lại hạnh phúc cho công chúa,
mặc dù biết rằng sau khi tìm thấyhòn đá ấythì công chúa sẽ lấymột người
khác và hoàng tử sẽ thua cuộc. Nhưng không còn cách nào khác, thà hi
sinh mình chứ chàng không muốn nhìn thấycông chúa chết. Vậylà chàng
đã ra đi, chàng đi đã rất lâu mà vẫn không tìm thấy thứ đá ấy. Cuối cùng,
chàng gần nhưkiệt sức và số phận đã đưa chàng đến con suối nhỏ này.
Nghe câu chuyện cảm động ấy tự nhiên hòn đá chảy nước mắt. Hòn đá
cũng biết khóc vì nó có linh tính. Không biết nó khóc bao lâu nhưng nước
mắt của nó đã cuốn trôi bao nhiêu rong rêu lâu naybám trên người nó để
lộ ra những đường nét sắc sảo trên cơ thể nó. Dưới làn nước trong xanh,
mát lạnh, vẻ đẹp của nó tỏa sáng lấp lánh và tinh khiết hơn bao giờ hết.
Bất chợt, hoàng tử nhìn thấynó làm người rất đỗi ngạc nhiên khi nhìn thấy
một hòn đá với màu sắc kì lạ như vậy, người bước xuống suối và đến gần
nó, chàng nhặt nó lên, ngắm nghía và chàng nhận ra đó chính là hòn đá
mà công chúa chờ đợi. Ngaylập tức, hoàng tử mang nó về kinh đô, chàng
giao nó cho một người thợ kim hoàn giỏi nhất để gọt giũa lại. Mấy ngày
chịu đựng đau đớn đã qua, cuối cùng, Ngọc lục bảo đã về lại với chính
mình, về lại với vẻ đẹp gần như hoàn hảo khi xưa. Nó được hoàng tử đem
đến tặng cho công chúa. Rất khẽ, công chúa mở mắt ra, nàng nhìn thấy
hòn đá ngay ngày sinh nhật của mình, nàng mỉm cười vì tấm lòng của
hoàng tử, nàng khỏi bệnh!
Một tuần lễ sau, hai người tổ chức một lễ cưới rất đẹp và trang trọng. Công
chúa không hề đeo bất kì trang sức nào ngoài chiếc nhẫn có đính một viên
ngọc lục bảo. Ngọc lục bảo rất tự hào vì nó chính là món trang sức quí giá
nhất được công chúa trân trọng đến thế. Ngayphút giâytrọng đại nhất, bà
tiên đỡ đầu xuất hiện, bà chúc công chúa một lời chúc cho hạnh phúc của
hai người. Đoạn, bà đặt taylên viên ngọc lục bảo và nói: "Không phải thời
gian làm người ta lãng quên ngươi, Ngọc lục bảo! Mà ngươi bị lãng quên
vì ngươi không cố gắng tự làm mình tỏa sáng. Ngươi biết không, ngươi là
một tạo vật của Thượng Đế. Không có một thứ gì Thượng Đế tạo ra lại vô
dụng cả, ngươi quá tự tyvà chính sự tự tykhiến ngươi không nhìn thấycái
đẹp trong chính ngươi. Có thể với người này ngươi không là gì cả nhưng
với người khác ngươi lại có một ýnghĩa to lớn... và sự thật đã chứng minh
điều đó".
Nói xong, bà tiên biến mất, nhưng ngọc lục bảo đã suynghĩ rất nhiều. Từ
đó, Ngọc lục bảo đã luôn tỏa sáng với một vẻ đẹp rất riêng, không lẫn lộn
với bất kì thứ đá quí nào và nó đã được trân trọng cho đến ngàynay. Cuộc
đời đẹp nhất khi chúng ta là chính mình và biết yêu quýbản thân mình.
"Mỗi người sinh ra đều có một ý nghĩa riêng, nếu không thế giới này đâu
cần có nhiều người đến nhưvậy"...
(ST)
Tôi là Thầy
Nhị Tường dịch
---o0o---
Tôi là Thầyngaytừ giâyphút đầu tiên có một câu hỏi thốt ra từ miệng một
đứa bé.
Tôi đã từng là nhiều người ở nhiều nơi.
Tôi là Socrates [1], khuyến khích tuổi trẻ HyLạp khám phá những điều mới
mẻ bằng cách đặt câu hỏi.
Tôi là Anne Sullivan gom thu những bí mật của vũ trụ vào đôi tayrộng mở
của Helen Keller.[2]
Tôi là Aesop và Hans ChristianAndersen, đưa ra những chân lý thông qua
những mẩu chuyện không thể nào kể hết.
Tôi cũng mang danh những nhân vật mà tiếng tăm và khuôn mặt đã phai
mờ nhưng những bài học và tính cách của họ vẫn được lưu giữ mãi trong
lòng học sinh.
Tôi đã từng rơi nước mắt hạnh phúc mừng đám cưới của những học sinh
cũ, đã từng cười hân hoan trong lễ mừng thôi nôi con của họ và cũng đã
từng đứng cúi đầu bối rối và đau khổ trước mộ huyệt của những học sinh
còn quá trẻ.
Ngày ngày, tôi được xem như một diễn viên, một người bạn, một người
điều dưỡng, một bác sĩ, một huấn luyện viên, một người sưu tầm những
bài báo thất lạc, người cho mượn tiền, một tài xế, một chuyên gia tâm lý,
bảo mẫu, một người tiếp thị, một chính khách và cũng là một nhà truyền
giáo.
Mặc cho những bản đồ, đồ thị, công thức, động từ, những câu chuyện và
những cuốn sách, tôi thật sự chẳng có gì để dạybởi chính những học sinh
của tôi tự tìm để học, và chính nhờ điều đó thế giới nàymới cho họ biết họ
là ai.
Tôi là một nghịch lý; tôi nói to nhất khi tôi đang lắng nghe. Những món quà
lớn nhất tôi hằng mong mỏi là nhận được lời khen từ học sinh của tôi.
Vinh hoa phú quý không phải là mục đích của tôi, nhưng tôi là người suốt
đời luôn đưa ra những yêu cầu để tìm kiếm cho học trò của tôi những cơ
hội sử dụng tài năng của họ và đôi khi trong cuộc tìm kiếm mãi mãi đó
phải chấp nhận sự thất bại.
Tôi là niềm maymắn nhất cho tất cả những ai nỗ lực.
Bác sĩ sản khoa được phép chào đón một sinh linh mới vào đời chỉ trong
một giâyphút diệu kỳ nào đó, còn tôi được phép nhìn thấycuộc sống đó tái
sinh mỗi ngàybằng những câu hỏi, những ý tưởng và những tình bạn mới.
Kiến trúc sưbiết rằng nếu xâydựng cẩn trọng thì tòa kiến trúc của anh ta có
thể đứng vững hàng thế kỷ, nhưng một người thầybiết rằng nếu xâydựng
bằng niềm tin và lòng thương yêu, thì những gì ta dựng xâysẽ tồn tại mãi
mãi.
Tôi là một chiến binh, ngàyngàychiến đấu trên chiến trường chống lại một
thế lực gồm sự áp đặt, thụ động, nỗi sợ hãi, sự nhu nhược, định kiến, ngu
dốt, và sự thờ ơ. Nhưng tôi có những đồng minh vĩ đại là: sự thông minh,
óc tò mò, sự sáng tạo, cá tính, sự ủng hộ của phụ huynh, niềm tin, tình
người và những nụ cười... Tất cả điều đó đã giúp tôi giương cao ngọn cờ
bất khuất.
Và người mà tôi phải tri ân trong cuộc sống kỳ diệu mà tôi đã maymắn có
được? Đó là các bậc phụ huynh. Bởi vì họ đã giao phó cho tôi một trọng
trách bất tận: những đứa trẻ của họ.
Và như thế, tôi đã có một quá khứ giàu những kỷ niệm; một hiện tại đầy
thách thức, phiêu lưu và mê say, bởi vì tôi được phép sống cuộc đời mình
cho tương lai.
Tôi là thầygiáo... và tôi vẫn biết ơn điều đó mỗi ngày.
[1] Nhà triết học HyLạp (~470- ~439)
[2] Anne Sullivan là một nhà giáo, bằng sự sáng tạo và kiên nhẫn đã dạy
cho Hellen Keller - vốn mù, câm và điếc từ 19 tháng tuổi, tính tình hoang dã
và vô kỷ luật - nhận thức được thế giới xung quanh mình và gọi tên được
từng sự vật, dần dần bộc lộ được tài năng thiên phú và sau nàytrở thành
một nhà văn nổi tiếng.
(dịch từ internet)
Những trang giấy trắng
Một buổi chiều muộn, khi những ánh hoàng hôn cuối cùng vừa tắt, trên bờ
biển vắng, một cô gái trẻ một mình dạo bước trên cát với đôi bàn chân
không. Cô dừng bước, quaynhìn đằng sau với ýmuốn xem lại những dấu
chân mình đã để lại trên cát. Nhưng không có gì, sóng đã xóa sạch. Cô
định đi tiếp, song vừa quaylại cô đã phải giật mình hoảng hốt vì hình ảnh
trước mặt: bên một đống lửa đang cháy, một bà già ngồi cuộn mình trong
chiếc mền, chậm rãi lật từng trang một cuốn sách.
Cô gái cố trấn tĩnh, tiến lại gần bà lão và hỏi: "Bà từ đâu tới? Chỉ mới đây
thôi, cháu không hề thấybà? Bà làm cách nào mà đã nhóm được đống lửa
này một cách nhanh chóng như vậy?". Với giọng nói chậm rãi và rõ ràng,
bà lão đáp, không nhằm vào câu hỏi của cô gái: "Hãyngồi xuống đâyvới ta,
con gái. Ta có cái nàycho con xem".
Cô gái ngồi xuống bên đống lửa, đón nhận cuốn sách từ taybà lão thần bí.
Cô tò mò lật giở cuốn sách và vô cùng sửng sốt khi đọc thấynhững dòng
chữ viết về cuộc đời mình, về tất cả những gì diễn ra với cô từ khi mới sinh
ra cho đến lúc này. Cô đã đọc hết trang sách viết về cuộc gặp gỡ kỳlạ giữa
mình và bà lão bên đống lửa trên bãi biển vắng này. Lật sang trang tiếp
theo, nhưng nó là trang giấy trắng. Cô vội vã tìm kiếm ở những trang còn
lại, nhưng cũng không có một chữ nào, chúng hoàn toàn là những trang
giấytrắng. Vô cùng hoang mang, với ánh mắt cầu cứu, cô nhìn bà lão:
- Điều nàycó nghĩa là cuộc đời cháu sẽ kết thúc tại đây, ngaylúc này?
- Không, con gái. Nó có nghĩa là từ đêm nay, cuộc sống của con mới bắt
đầu.
Trong chốc lát, bà lão cầm lại cuốn sách, bắt đầu xé từng trang, từ trang
đầu tiên với những dòng chữ về cuộc đời cô gái từ khi mới được sinh ra,
đưa chúng về phía ngọn lửa, để cho lửa liếm cho đến lúc thành than. Bà
lão đốt cho đến hết những trang giấycó chữ mà cô đã đọc. Xong xuôi, bà
đưa cho cô gái phần còn lại của cuốn sách, toàn bộ là những trang giấy
trắng:
- Con xem, sóng đã xóa hết dấu chân của con trên cát. Quá khứ của con
không bao giờ trở lại, không bao giờ. Chỉ có hiện tại mới là thực tế. Mỗi
khoảnh khắc hiện tại đều là một sự bắt đầu của cuộc đời con và chính là
cuộc sống mà con cần nắm giữ. Không có sự trở lại lần thứ hai, mỗi giây
phút hiện tại. Quan trọng hơn tất cả, mỗi ngàymới đều mang đến cho con
một cơ hội để yêu, để sống và cơ hội đó không bao giờ trở lại lần thứ hai.
Tương lai của con, con được tự do lựa chọn theo ước mơ của chính con.
Và trên những trang giấycòn trắng này, chính con là người viết tiếp những
dòng chữvề cuộc đời mình.
Rồi, cũng đột ngột như khi xuất hiện, bà lão cùng đống lửa biến mất trong
bóng đêm...
Cuộc đời của bạn và của tôi cũng giống như cô gái trẻ nọ và tất cả mọi
người - quá khứlà những gì chúng ta đã viết trên cát, sóng sẽ xóa đi tất cả;
tương lai là những gì chính ta sẽ viết trên những trang giấy trắng, từ hôm
nay, ngaygiờ phút hiện tại này. Viết gì đây, cho cuộc đời của chính mình…
Theo Chickensoup.
Nguồn: Phương Dung - TNO
Một chỗ trống để điền yêu thương
Cha tôi thường nói đùa với tôi rằng:
- Sau khi cha qua đời nhớ giữcho cha một chỗ ở bàn nhé!
Và tôi trả lời:
- Chỉ những người tốt mới thường chết sớm! Con sẽ đi trước cả cha cho
xem! Có khi cha phải giữchỗ cho con ấychứ!
Và cuối cùng cha tôi mất. Tôi đã giữ lời hứa qua rất nhiều năm. Mỗi ngày
tôi vẫn giữ một ghế trống, chỗ mà cha tôi trước đâythường ngồi bên bàn.
Nhiều người lấylàm lạ:
- Một chỗ trống như thế sẽ làm mọi người trong nhà nhớ ông cụ và buồn
hơn đấy!
Trong thời gian đầu, đúng là như vậy. Nhưng thời gian luôn có cách làm
cho những nỗi đau cũng có ích. Tôi đọc trong một cuốn sách rằng theo tục
lệ cổ xưa, vào ngày lễ Giáng Sinh, hãy để một chỗ trống ở bàn ăn để gia
đình có thể mời một người khách nghèo không có gì để ăn. Việc giữ một
chỗ trống ở bàn sẽ làm cho người khách lạ cảm thấythân mật và tự nhiên
hơn.
Chỗ trống bên bàn ăn không phải là để tưởng nhớ. Chỗ đó để trống để
được làm đầy. Nếu bạn không có người khách nào vào ngàylễ Giáng Sinh,
hãycảm ơn vì kỷniệm vẫn còn đang ở chỗ trống đó. Và tuyệt làm sao nếu
có ai đó đến để điền vào chỗ trống. Khi ấynó được lấp đầybằng sựcởi mở
và thân tình của bạn.
Hãyước rằng bạn luôn có một chỗ trống như thế trong cuộc sống và trong
trái tim, để dành cho những kỷniệm và sau đó là những yêu thương sẽ có
chỗ để hạ cánh và vĩnh viễn ngựtrị.
Nghệ thuật tha thứ
Một người cứ luôn luôn bị tỉnh dậyvào buổi đêm, vì một giấc mơ cứ lặp đi
lặp lại. Anh ta thấy mình bơi trong một cái hồ, bơi giỏi như một vận động
viên.
Tuynhiên, cái hồ rất rộng mà chân tayanh ta thì mỏi, anh ta khó lòng bơi
tới được bờ. Bỗng nhiên, cha anh ta bơi thuyền đến gần, đưa tay ra, bảo
anh ta bám lấy. Anh ta nhớ lại hồi nhỏ thường bị bố mắng mỏ, thậm chí
đánh đòn, nên mỉm cười khô khan và nói:
"Cảm ơn bố, cứkệ con!".
Anh ta bơi tiếp, cố hết sức hướng về phía bờ. Rồi anh ta nhìn thấy một
người khác bơi thuyền lại gần. Ðó là cô em gái. Cô em gái quăng một
chiếc phao về phía anh ta và bảo: "Anh dùng phao đi!". Nhưng nhớ lại rất
nhiều lần cô em gái hỗn hào ương bướng cãi lời mình, anh ta lắc đầu và
xua tay.
Sau những nỗ lực lớn lao, cuối cùng anh ta cũng vào được đến bờ.Anh ta
nằm vật ra trên bãi cát ướt, sự mệt mỏi làm đầu óc trở nên lơ mơ, còn
chân taythì không cử động nổi. Một đám đông người tụ tập quanh anh ta.
Khuôn mặt nào anh ta cũng thấyquen. Ðó là gia đình, họ hàng, bè bạn của
anh. Người thì muốn đưa anh vào bệnh viện, người thì muốn đốt lửa,
người thì muốn lấy bộ quần áo khô và khăn cho anh lau… Nhưng cứ khi
mỗi người định làm gì, anh ta lại nhớ lại những khi con người đó đối xử
không tốt với mình. Và "Không, cảm ơn!" - Anh ta lại nói - "Cứ kệ tôi!".Anh
gượng đứng dậy, quần áo ướt sũng, dính đầycát, chân tayrã rời, mệt mỏi
đi xa đám đông.
Sau khi liên tục nằm mơ thấygiấc mơ đó trong vòng vài đêm, anh ta liền đi
hỏi bà, người duynhất chưa bao giờ làm gì không tốt với anh, và người mà
anh tin tưởng sẽ không bao giờ làm gì không tốt với anh cả.
- Bà không phải là người biết ý nghĩa của những giấc mơ - bà anh nói -
Nhưng bà nghĩ cháu đang giữtrong đầu quá nhiều bực bội và hằn học.
- Bực bội ư? Hằn học ư? Không thể thế được! -Anh ta kêu lên - Nếu có thì
cháu phải cảm thấychứ!
Bà của anh ngồi yên và bình tĩnh đáp :
- Những cố gắng của cháu và hồ nước trong giấc mơ chính là những gì
cháu đang phải cố gắng trong tâm trí cháu. Cháu cần sự giúp đỡ, cháu
muốn được quan tâm, nhưng cháu thấykhông ai đủ tốt cho cháu tin tưởng.
Cháu đã bơi được tới bờ một lần, nhưng còn những lần khác thì sao? Sự
tha thứ không phải là những điều mà chúng ta làm cho người khác, mà
chúng ta làm cho chính chúng ta đấythôi. Vì khi chúng ta không tha thứ, có
phải là chúng ta đã xâydựng trong tâm trí mình những bực bội và tức giận
ngàycàng lớn đó không?
Có một câu nói thế này: "Bạn không phải là người hoàn hảo, nên bạn
cũng có những sai lầm. Nếu bạn tha thứ những sai lầm của người khác
đối với bạn, bạn cũng sẽ được những người khác tha thứ những sai
lầmcủa bạn".
lầmcủa bạn".
Theo opera.
Nếu và thì
Nếu bầu trời có vẻ nhưbao phủ đầymâyxám mà bạn lại đi ra ngoài khi trời
mưa…
Nếu bạn đang mong nhìn thấymột chiếc cầu vồng rạng rỡ nhưng màu sắc
của nó lại mang đến cho bạn nỗi buồn…
Nếu quả đất vẫn tiếp tục quaymà bạn phải đi đến kết thúc…
Nếu bạn đang tìm kiếm ánh sáng mặt trời mà tất cả những gì bạn nhìn
thấylà bóng đêm tối mịt…
Nếu tất cả xung quanh bạn là những niềm vui mà riêng với bạn chỉ là nỗi
buồn…
Nếu bạn đang quá sức mệt mỏi mà cuộc sống lại tiếp tục quật ngã bạn…
Nếu bạn khóc…
...
Thì bạn hãy nghĩ những giọt nước mắt của bạn rơi xuống đất đã làm nên
điều kỳdiệu: vẻ đẹp của những bông hoa nhưsựdịu dàng trên taybạn.
Thì bạn hãy cảm nhận không khí xung quanh bạn đang sực nức mùi cỏ
mới cắt.
Thì bạn hãycười đùa với những đứa trẻ và nhận lấysự ngâythơ từ chúng
Thì bạn hãycười đùa với những đứa trẻ và nhận lấysự ngâythơ từ chúng
khi chúng cười đùa.
Thì hãytưởng tượng mình đang baycùng một cô bướm xinh xinh trong một
khu rừng đầymàu sắc.
Thì bạn hãylắng nghe tiếng thì thầm của đại dương và bạn để làn da của
mình được mơn man bởi làn gió ấm áp của mùa hạ.
Thì bạn hãy nếm một viên kẹo và cảm nhận vị ngọt ngào của những kỷ
niệm thời thơ ấu đang dịu ngọt trên đầu lưỡi bạn.
Thì bạn hãy lắng nghe giai điệu trong trẻo của những chú chim hót đón
chào một ngàymới.
Thì bạn hãynhớ những nỗi dịu dàng quá đỗi mà bạn nhận được từ nụ hôn
êm đềm của mẹ khi ôm chặt bạn vào lòng và thủ thỉ những lời yêu thương
vô bờ.
...
...
Hãycố gắng tìm kiếm những điều tốt đẹp trong cuộc sống. Hãytrông
lên những đám mây ngũ sắc trên đầu chứ đừng nhìn đất đen dưới vệ
đường. Cuộc sống không ban ơn cho ta mà chính ta sẽ ban tặng cho cuộc
sống những món quà từnhững hành động và suynghĩ tích cực của mình.
Hãy bắt đầu ngày hôm nay từ ngay giây phút này. Bởi vì cuộc sống đã là
một niềm vui, một món quà vĩ đại nhất mà tạo hóa ban tặng cho bạn.
Những niềm vui nhỏ
Biết tận hưởng những niềm vui nhỏ trong cuộc sống: đó là một trong
Biết tận hưởng những niềm vui nhỏ trong cuộc sống: đó là một trong
những bí quyết của hạnh phúc. Người Nhật Bản thường kể câu chuyện
nhưsau:
Một người đàn ông nọ đi qua một cánh đồng, thình lình bị cọp đuổi...Anh ta
chạybán sống bán chết mà vẫn không tìm ra chỗ dung thân.Anh chạymãi
để rồi cuối cùng thấymình đứng bên bờ vực thẳm. Phía sau lưng, con cọp
vẫn không buông tha. Không còn biết làm gì nữa, người đàn ông phải lấy
sức để đu lên một cành cây bắc qua vực thẳm. Nhìn xuống dưới thung
lũng, anh ta lại thấy một con cọp khác cũng đang nằm chờ chực. Người
đàn ông đáng thương chỉ còn niềm hy vọng duy nhất: đó là nằm chờ đợi
cho đến khi hai thú vật mệt mỏi bỏ đi...
Chờ đợi trong lo sợ vẫn là cực hình lớn lao nhất đối với con người. Giữa
lúc anh ta đang phải chiến đấu với sợ hãi và mệt mỏi, thì tình cờ bỗng có
hai con chuột bỗng từ đâu xuất hiện trên chính cành câyanh đang đu vào.
Hai con vật bắt đầu gặm nhấm lớp vỏ xung quanh cành cây. Bình thường,
chuột là một trong những loài thú mà anh gớm ghiếc nhất vì sựdơ bẩn của
nó. Tiếng kêu của nó cũng là một âm thanh làm cho lỗ tai anh khó chịu.
Thế nhưng, trong cơn sợ hãi tột cùng này, người đàn ông bỗng nhìn thấy
hai con chuột thật đáng yêu. Những hàm răng mũm mĩm của chúng trông
dễ thương làm sao! Tiếng kêu của hai con vật cũng trở thành một âm
thanh êm dịu hơn tiếng gầm thét của hai con cọp. Giữa lúc anh đang theo
dõi từng động tác của hai con chuột, thì một con chim bỗng từ đâu baylại,
thả rớt trên cành cây một trái dâu rừng. Anh đưa tay nhặt lấy trái dâu và
thưởng thức hương vị ngọt ngào của trái rừng bỗng nên thơ đáng yêu lạ
lùng...
Bí quyết của hạnh phúc cũng chính là biết đón nhận những niềm vui nhỏ
trong cuộc sống mỗi ngày. Có những ngàytù đày, chúng ta mới thấyđược
giá trị của hai chữ tự do. Có sống xa gia đình, chúng ta mới nhung nhớ
những ngày sống bên những người thân. Có những lúc nằm quằn quại
trên giường bệnh, chúng ta mới thấy được giá trị của sức khỏe... Cuộc
sống của chúng ta tràn ngập những niềm vui nhỏ mà chỉ khi nào mất đi,
chúng ta mới cảm thấyluyến tiếc.
Cổ tích loài bướm
Thuở nhỏ, khi nhìn thấy những con bướm đêm màu nâu đât, tôi vừa ghét
vừa sợ vì chúng quá xấu xí, không như những chú bướm có màu sắc rực
cỡ khác. Cho đến một ngày, tôi đã thay đổi suy nghĩ khi nghe câu chuyện
sau:
"Xưa lắm rồi, khi đó những chú bướm đêm cũng có màu sắc rực rỡ như
những loài bướm khác, thậm chí còn lộng lẫy hơn những chú bướm bây
giờ.
Một ngày nọ, những thiên thần thấy buồn bã vì mây đen che phủ bầu trời
khiến họ không còn nhìn thấyloài người ở chốn trần gian. Họ khóc - nước
mắt thiên thần rơi xuống tạo nên những giọt mưa trắng xoá. Những chú
bướm đêm hào hiệp vốn ghét nhìn thấy mọi người buồn phiền. Vì thế
chúng rủ nhau làm một chiếc cầu vồng.
Bướm đêm nghĩ rằng nếu nhờ những loài bướm khác giúp sức thì chúng
chỉ cần cho đi một ít màu sắc của mình là có thể tạo ra một chiếc cầu vồng
tuyệt đẹp. Thế là một chú bướm đêm tìm đến nữ hoàng của những loài
bướm khác để nhờ giúp đỡ. Nhưng những loài bướm khác quá đỗi ích kỷ
và tự phụ nên không muốn cho đi màu sắc của mình, dù chỉ một chút.
Những chú bướm đêm quyết định làm việc đó một mình. Chúng vỗ cánh
thật mạnh làm bột phấn trên cách tơi rắc trong không trung tạo thành
những đám mâyngũ sắc lung linh nhưthuỷtinh. Những đám mâydần dần
giãn ra tạo thành một đường viền dài. Nhưng chiếc cầu vồng chưa đủ lớn,
vì thế những chú bướm đêm cứtiếp tục cho đi màu sắc của mình, cứthêm
vào từng chút một cho đến khi chiếc cầu vồng kéo dài đến tận chân trời.
Những thiên thần trông thấycầu vồng trở nên vui sướng. Họ mỉm cười, nụ
cười ấm áp chiếu rọi xuống trần gian làm nên những tia nắng rạng rỡ.
Và những chú bướm đêm ấychỉ còn lại duynhất một màu nâu thô mộc bởi
chúng đã cho đi tất cả những sắc màu lộng lẫynhất để dệt nên chiếc cầu
vồng tuyệt diệu...".
Đừng chăm chăm nhìn vào diện mạo, hãysoi rọi để tìm thấynhững điểm
sáng bên trong một con người. Có ai đó đã nói: "Nhân cách là ngọc quý,
nó có thể cắt rời những ngọc quýkhác".
4 ngọn nến
Nếu trái tim con người luôn cháy lên ngọn lửa hy vọng, chúng ta sẽ tìm
được những điều tốt đẹp cho cuộc sống nhưtình yêu, niềm tin và hòa bình.
Trong một căn phòng, không gian tĩnh lặng tới mức người ta có thể nghe
thấytiếng thì thầm của những ngọn nến. Câynến thứ nhất than vãn: "Ta là
biểu tượng của Thái Bình, Hoà Thuận. Thế nhưng đời nay những cái đó
thật chông vênh. Thế giới hiếm khi im tiếng gươm súng, người với người -
thậm chí vợ chồng anh em trong một nhà cũng chẳng mấy khi không cãi
cọ". Thế rồi ngọn nến leo lét, ngọn lửa mờ dần cho tới khi ánh sáng lụi tắt
hoàn toàn.
Ngọn nến thứ hai vừa lắc vừa kể lể: ''Ta là Niềm Tin. Thế nhưng trong thế
giới nàyhình nhưta trở nên thừa thãi, một món xa xỉ. Biết bao kẻ sống theo
thời không cần tới niềm tin". Nói rồi ngọn nến từ từ, tắt tỏa ra một làn khói
trắng luyến tiếc.
''Ta là TìnhYêu - ngọn nến thứ ba nói - Nhưng ta không còn đủ sức để tỏa
sáng nữa. Người ta gạt ta ra một bên và không thèm hiểu giá trị của ta. Cứ
nhìn thế giới mà xem, không thiếu kẻ quên luôn cả tình yêu đối với những
người ruột thịt của mình''. Dứt lời phẫn nộ, ngọn nến vụt tắt.
Căn phòng trở nên tối tăm. Chỉ còn một ngọn nến nằm ở góc xa vẫn tiếp
tục phát ra ánh sáng, như ngôi sao đơn độc giữa bầu trời đêm âm u. Bất
chợt một cô bé bước vào phòng. Thấy ba ngọn nến bị tắt, cô bé thốt lên:
''Tại sao các bạn không cháynữa? Cuộc sống nàyluôn cần các bạn. Hòa
Bình, Niềm Tin, Tình Yêu phải luôn tỏa sáng chứ''.
Cây nến thứ tư nãy giờ vẫn lặng lẽ cháy trong góc phòng, đáp lời cô gái:
''Đừng lo. Tôi là Hy Vọng. Nếu tôi còn cháy, dù ngọn lửa rất mong manh,
''Đừng lo. Tôi là Hy Vọng. Nếu tôi còn cháy, dù ngọn lửa rất mong manh,
chúng ta vẫn có thể thắp sáng lại Hòa Bình, Niềm Tin và Tình Yêu''.
Mắt cô bé sáng lên. Cô bé dùng câynến thứtư- HyVọng- thắp sáng trở lại
các câynến khác
Chuyện nhà rùa
"Everybody blamed Somebody when Nobody did what Anybody could
have done in the first place."
Một hôm gia đình nhà Rùa quyết định sẽ đi picnic. Và với bản tính chậm
chạp của mình, chúng đã mất bảynăm để chuẩn bị mọi thứ và lên đường.
Mất thêm hai năm nữa để tìm ra một chỗ cắm trại. Rồi thêm sáu tháng để
dọn dẹp và bàybiện các thứ.
Nhưng rồi gia đình Rùa phát hiện ra rằng chúng đã quên mang theo muối.
"Một chuyến picnic mà không có muối thì chẳng còn gì là thú vị", gia đình
nhà rùa đồng ývới nhau nhưvậy.
Sau hơn một tháng tranh cãi, cuối cùng một con rùa trẻ nhất, nhanh nhẹn
nhất được giao nhiệm vụ quayvề nhà lấymuối.
Vừa nghe vậy, con rùa được chọn đã bật khóc the thé, run rẩy thân hình
trong chiếc vỏ, giãynảytừchối.
Rốt cuộc, nó cũng đồng ýđi về nhà lấymuối với một điều kiện: gia đình rùa
không được phép ăn bất cứthứgì trước khi nó quaytrở lại.
Họ nhà rùa đành phải đồng ývà con rùa nọ bắt đầu lên đường.
Nhưng rồi đã ba năm trôi qua mà con rùa nọ vẫn chưa quay lại. Rồi năm
năm…chínnăm, rồi mười bảynăm…
Cuối cùng rùa bô lão không thể nhịn đói được nữa bèn cắn một miếng
bánh sandwich cho đỡ đói.
Đúng lúc đó, con rùa vắng mặt mười bảy năm qua đột ngột thò đầu ra từ
một lùm cây, hét lên the thé:
- Đó…đó…tôi biết mà! Tôi biết là mọi người sẽ không đợi mà sẽ ăn trước
khi tôi quaylại mà. Thôi thôi, tôi không đi lấymuối nữa đâu…
o Oo
Rất nhiều người trong chúng ta lãng phí thời gian để chờ đợi người khác
thực hiện những điều mà chúng ta mong đợi.
Rồi chúng ta quá lo lắng về những gì người khác đang làm đến nỗi không
tự làm gì cho chính bản thân mình!
Bạn có giống con rùa trong truyện này không?
Bản dịch từ blog của Magnate.
Cầu mong
Cầu mong bạn sẽ tìm được sự thanh thản và yên bình trong một thế giới
có nhiều điều mà bạn không thể hiểu được.
Cầu mong nỗi đau mà bạn chịu đựng cũng như những xung đột mà bạn
từng trải qua sẽ trao cho bạn sức mạnh để bạn vươn lên, đối diện những
thửthách với lòng dũng cảm và sựlạc quan. Bạn hãyluôn biết rằng có một
người nào đó hiểu và yêu bạn , người đó luôn ở cạnh bạn ngaycả khi bạn
cô độc nhất.
Cầu mong bạn sẽ khám phá sâu sắc lòng tốt của người khác để tin tưởng
vào một thế giới yên bình.
Cầu mong một lời tử tế, một cử chỉ làm yên lòng, một nụ cười nồng ấm sẽ
được tặng cho bạn hằng ngày.
Và, cầu mong bạn hãytrao tặng những món quà như vậycho người khác
ngaykhi bạn nhận được chúng. Hãynhớ, mặt trời vẫn chiếu sáng khi cơn
bão có vẻ như kéo dài vô tận. Bạn hãyhiểu rằng khi một người yêu thương
bạn thật sự là khi họ không ở bên cạnh nhưng bạn vẫn cảm nhận được
tình yêu và sựquan tâm của người ấy.
Hãy nhớ rằng trong cuộc sống những va chạm và đau khổ mà bạn gặp
phải sẽ ít hơn nhiều so với những ước mơ và hạnh phúc mà bạn sẽ có.
Cầu mong những điều mà bạn cảm thấylà khiếm khuyết trong hiện tại sẽ
trở thành thế mạnh của bạn trong tương lai. Cầu mong bạn nhìn thấy
tương lai của bạn như là một người đầy đủ sự hứa hẹn và những khả
năng.
Cầu mong bạn tìm thấyđầyđủ sức mạnh tinh thần để tự quyết định trong
những tình huống tệ hại mà không bị bất cứ một người nào phán xử vì kết
quả đó.
Cầu mong bạn luôn luôn cảm thấyđược yêu thương.
Chỉ trăm bước nữa là thành công số
một
Frederick Van Ryn
Hồi đó tôi hai mươi lăm tuổi, thất nghiệp và đói. Đã nhiều lần tôi ở trong
tình trạng như vậy tại Constantinople, tại Paris, tại Rome. Nhưng tại New
York, ngay cái không khí người ta thở cũng có cái vị của hạnh thông mà
thất nghiệp thì thật là tủi nhục.
Tôi hoàn toàn không biết xoayxở ra sao, điều đó chẳng có gì lạ. Tôi muốn
kiếm ăn bằng ngòi bút nhưng lại không viết được bằng tiếngAnh, nên suốt
ngàytôi lang thang ngoài phố, không phải vì thích sinh hoạt mà để bà chủ
nhà khỏi bận mắt.
Một hôm, trên con đường 42, tôi đụng đầu với một người to lớn tóc hung
hung. Tôi nhận ra liền: Féodoe Chaliapine, diễn viên Nga nổi tiếng. Hồi
thiếu niên, đã nhiều lần tôi sắp hàng mua giấyhạng bét để nghe ông hát ở
rạp Đế Quốc Hí Viện Moscow. Hồi làm báo ở Paris, có lần tôi đến phỏng
vấn ông, tôi tưởng ông không nhận ra tôi, không ngờ ông nhận ra. Ông hỏi
tôi:
- Bận lắm không?
Tôi đáp lí nhí một câu mơ hồ. Có lẽ ông đoán được tình cảnh của tôi.
- Theo tôi về khách sạn ở góc đường Broadwayvà đường 103 nhé? Chúng
mình cùng đi bộ.
Lúc đó đã giữa trưa và tôi đi lang thang đã năm giờ rồi.
- Nhưng ông Chaliapine ạ, từđâytới đó năm sáu câysố lận.
Ông ta ngắt lời tôi:
- Điên nào, chưa đầytrăm thước.
Tôi ngạc nhiên hỏi :
- Trăm thước?
- Thì vậychứ sao! Tôi không nói là tới khách sạn, dĩ nhiên. Là tới gian bắn
ở đại lộ 6 ấy.
Tôi chẳng hiểu gì cả, nhưng cũng đi theo. Một lát chúng tôi tới trước gian
hàng đó, đứng ngó hai chú lính thủybắn vào một cái bia, đều đều, không
biết bao nhiêu lần. Rồi chúng tôi lại tiếp tục đi.
Ông Chaliapine vui vẻ bảo tôi:
- Bâygiờ còn hơn một câysố nữa.
Tôi gật đầu. Một lát sau tới Carnegie Hall, ông Chaliapine bảo ông thích
nhìn vẻ mặt của những người tới mua vé nghe hòa nhạc ở Viện Âm Nhạc.
Chúng tôi ngừng lại vài phút rồi tiếp tục đi.
Lần nàyông nhanh nhẩu bảo:
- Chỉ còn tám trăm thước nữa là tới vườn thú Công Viên Trung Ương. Ởđó
có một con đười ươi mặt giống nhưmột ca sĩ có giọng cao mà tôi quen.
Chúng tôi lại thăm con đười ươi. Cách đó một ngàn hai trăm thước, về
đường Broadway, chúng tôi ngừng trước một tiệm tạp hóa. Trước cửa tiệm
có bàymột thùng dưa leo, Chaliapine trố mắt ngó dưa leo một lúc: bác sĩ
cấm ông ăn dưa leo.
- Chà, coi ngon quá. Trông thấymà nhớ tuổi trẻ của tôi.
Còn tôi, tôi tự hỏi vì sao ông chưa ngất ngư chứ, mà lại thấy khỏe mạnh
hơn bao giờ. Chúng tôi ngừng một lần cuối cùng nữa ở đường 90 để
ngắm những hàng trái câytại ngôi chợ trước trạm xe điện mới sơn lại, góc
đường 96 và sau cùng là tới khách sạn. Chaliapine cười bảo tôi:
- Đường đâu có xa, phải không? Bâygiờ tụi mình đi ăn.
Sau bữa ăn thịnh soạn, ông mới cho tôi hiểu tại sao ông bắt tôi đi bộ sáu
câysố đó. Giọng ông nghiêm trang:
-Anh sẽ không bao giờ quên lần đi bộ ngàyhôm nayđâu. Tôi đã cho anh
một bài học nhỏ đó. Đừng bao giờ lo lắng, buồn rầu vì đích còn xa. Chỉ
nghĩ tới cái gì ở cách ta một trăm thước thôi. Đừng lo ngại về một tương lai
bấp bênh. Chỉ nghĩ tới những cái vui ngàyhôm sau thôi, dù nó tầm thường
tới mức nào đi nữa.
o Oo
Nhiều năm đã trôi qua. Ông Chaliapine đã quytiên nhưng hầu hết những
chỗ làm mục tiêu để đi trong lần đi bộ không sao quên được đó nay đã
không còn, cảnh vật đã biến thiên. Nhưng trong bao nhiêu năm đó, triết lý
thực tế của ông đã giúp tôi rất nhiều.
Nó đã giúp tôi khi tôi quyết định học tiếng Anh.
Không khi nào tôi tự hỏi: "Phải học bao năm nữa mới viết được thứ tiếng
đó?". Trái lại tôi tự nhủ: "Hôm naytrên tờ báo Times có hai mươi tám tiếng
mình chưa biết. Ngàymai sẽ còn không tới hai mươi tiếng."
Triết lýđó cũng giúp tôi giữvững được tinh thần khi vì lầm lỡ của các người
hùn vốn, tôi buộc phải trả cho chủ nợ nửa số tiền mà tôi hyvọng kiếm được
trong bốn năm sau. Nếu trong hai trăm lẻ tám tuần lễ đó, tôi cứ nghĩ bụng
rằng phải sống cực khổ thì chắc chắn tôi đã nản chí mà không kiếm được
một đồng nào cả. Nhưng tôi chỉ tự nhủ: "Thứ hai, thứ tư và thứ sáu, mình
sẽ làm cho mình." Nghĩ vậythì mọi sự sẽ thayđổi hết. Tôi trả được hết nợ
và kiếm được đủ sống, không đến nỗi thiếu thốn.
Qui tắc trăm bước của Chaliapine là quytắc vàng.Ai cũng thấyđược điều
hữu ích mà đi theo. Có thể rằng cái đích ta nhắm còn xa thăm thẳm, nhưng
không đầy trăm bước là "tới đại lộ 6". Như vậy cứ từng chặng từng chặng
một, chúng ta chẳng những sẽ tới đích, mà trên đường đi còn được hưởng
nhiều cái vui nữa.
Theo Ý cao tình đẹp.
Nguyễn Hiến Lê dịch.
Những lá bài xoay ngược cuộc đời
Làm thế nào mà tôi đã thoát khỏi sựbủa vâycủa quá khứ?
Vào những buổi chiều thứ bảykhi tôi lên 10, cha tôi thường dắt tôi đến một
tiệm nhỏ bán bánh mì xăng-quít ở dưới phố Philadelphia, nơi ông hay
đánh bài rumi tayđôi ở phía sau với những người đàn ông bề ngoài trông
dữ dằn. Họ bập xì gà liên tục và nhả khói dày đặc làm không khí xám xịt,
ngập ngụa, trộn lẫn với mùi thịt nướng và hành.
Trong khi họ đánh bài tôi giết hời gian nơi máybắn đạn sáng rực trong một
góc tối. Cái máynàymô phỏng theo một trò cờ bạc, và nếu bạn thắng được
trong một số trò chơi thì người chủ sẽ trả tiền cho bạn. Ðó là vào những
năm 60, chúng tôi sống dựa vào tiền trợ cấp phúc lợi xã hội, vì thế có lần,
khi tôi ăn được 4 đô la thì máu đỏ đen càng ngấm vào người tôi.
Thời bấygiờ, tôi hoàn toàn không nhận thức được điều đó, nhưng cha tôi
đã trở thành một kẻ nghiện bài bạc, xúc xắc, và đua ngựa. Nhiều lần tôi đã
thấyhậu quả của sự nghiện ngập nơi cha. Ðồ đạc trong nhà dần dần biến
mất vì cầm cố, đặt cược hoặc trả nợ. Tôi cảm nhận được sự căng thẳng
giữa cha tôi và mẹ tôi.
Ngoại trừ những ngày chơi với cái máy đánh bạc, thì tôi cũng đã không
đam mê bài bạc gì. Cho đến khi tôi 30 tuổi, nhiều sòng bạc đã mọc lên ở
thành phố Atlantic, không xa khu nhà tôi ở Philadelphia.
Lần đầu tiên, tôi chỉ thử chơi cho vui nơi một máyđánh bạc. Thế nhưng khi
ba con số 7 hiện lên và máynhả ra 125 đô la thì tôi đứng sững sờ, tim đập
liên hồi. Sự cuốn hút quá mạnh mẽ - một điều gì đó đã dâng tràn trong
huyết quản, giống nhưtình yêu, nhưmột cơn sốt.
Thời đó tôi làm nghề kinh doanh đồ gỗ thủ công, và cũng không kiếm được
nhiều tiền cho lắm, thế nhưng tôi chợt thấy càng lúc mình càng thường
xuyên đi đến những sòng bạc hơn. Bâygiờ tôi đã không chơi với máynữa,
con bồi đen đã trở thành trò chơi của tôi, và hôm nào được bạc là tôi ở lại
sòng bạc thâu đêm.
Một sáng sớm, tôi thấymình đang ngồi với đống tiền ba ngàn hai trăm đô
la trước mặt. Mặc dù mắt tôi díu lại, miệng đắng ngắt, tôi vẫn chơi không
ngừng, với cảm giác phơi phới của một đêm thắng “đậm”.
Từng lúc, tôi lại thắng được ít ván hơn, và dần dà những ván thua lại trở
nên thường xuyên. Một lát sau tôi sợ hãi vì cháy túi- tôi biết con số đã lên
tới hàng ngàn.
Mặc dù vậy, tôi vẫn khao khát cái không gian với những ánh đèn thắp sáng
trên đầu, tấm chiếu bạc phẳng phiu màu lá cây, những lá bài quyết liệt rơi
xuống. Và thế là tôi cứtiếp tục ngựa quen đường cũ để thỏa mãn cơn thèm
khát đó.
Tôi chưa bao giờ cảm thấyrằng mình đã mắc phải căn bệnh ghiền cờ bạc.
Tôi không phải như một trong số những người ở đây. Tôi có tiền trong
ngân hàng. Tôi không cầm cố máymóc thiết bị của mình. Và vợ tôi không
hề haybiết gì về tật xấu nghiêm trọng đó của tôi.
Một đêm đầu đông năm 1994, tôi mang theo 1000 đô la đến khu phố
Atlantic và sau một canh bạc 2 tiếng đồng hồ, tôi cháytúi. Tôi đã từng thua
nhiều trước đó, nhưng thường khi là lâu hơn. Giờ đâytôi cảm thấybồn nôn
và kích động bởi những tiếng ồn ào xung quanh, đầu váng vất vì khói thuốc.
Tuynhiên tôi vẫn đến máyđổi tiền và nhận 1000 đôla khác. Thế rồi tôi đến
bên một chiếc bàn mà tại đâyđơn vị tính thấp nhất cho mỗi ván là 100 đô
la, với quyết tâm gỡ lại tất cả số tiền đã mất - máu nóng đã dồn hết lên đầu
tôi.
Tôi thua thẳng 8 ván. Choáng váng tôi gắng gượng rời khỏi bàn và đến gần
lối ra, một sự phẫn nộ đang dậylên trong lòng tôi. Mắt mờ đi, tôi đâm phải
một phụ nữ và làm đổ tung toé những đồng xu trong chiếc xô trên taycô ta,
tôi không đứng lại cũng chẳng thèm xin lỗi.
Ở ngoài sân đậu xe, tôi tựa đầu vào thành xe lạnh ngắt. Tôi đá chân bên
này, bên kia. Cuối cùng tôi ngồi vào trong xe và lái về nhà ở Philadelphia.
Khi tôi lướt đi, qua những con đường lạnh lẽo im vắng lúc 4 giờ sáng, qua
những ngôi nhà đang trang hoàng rực rỡ cho mùa giáng sinh, những hồi
ức dồn nén bấy lâu bỗng tuôn tràn về. Tôi thấy lại mình đang nằm trên
chiếc ghế bố mòn vẹt. Câythông Noel bị đẩyvào một góc trong căn hộ nhỏ
bé của gia đình chúng tôi. Thình lình cánh cửa bật tung ra và cha tôi ngã
dúi vào phòng, đá vào câygiáng sinh.
Không biết vì sao hồi đó tôi đã hiểu hết mọi điều đang xảy ra- cha tôi đã
thua một số tiền lớn. Ông bắt đầu la thét trong cơn cuồng nộ nguyền rủa số
phận, những con bài, vận đen và sự đần độn của mình. Ông đá vào cây
thông và giẫm lên những gói quà. Rồi ông đổ ập xuống ghế khóc rền rĩ.
Chúng tôi đã sống trong những nỗi ám ảnh và bức bách, tôi không thể đòi
hỏi được biết những người độc ác nào đã gây cho cha ra nông nỗi này,
nhưng giờ đâytôi hoàn toàn hiểu rõ rằng điều gì đang dẫn dụ tôi đi.
Khi tôi dừng xe lại trước nhà, nước mắt tôi tràn ra. Tôi không muốn cho
những người thân yêu của tôi phải gánh chịu cùng nỗi khổ sở mặc cảm tội
lỗi và thất vọng như tôi khi còn là một đứa trẻ thơ. Tôi cũng không bao giờ
muốn phải cảm thấykhốn khổ nhưgiờ phút nàyđây.
Vào chính giâyphút đó, tôi đã đánh cược với chính mình: Mi sẽ không bao
giờ có thể rời xa được chiếu bạc. Ðó là một sự đánh cá liều lĩnh ngược với
bản tính tự nhiên của tôi_ một lời thề ngược ngạo. Và tôi cứ cá cược như
thế vào mỗi bình minh. Nhưng nhờ trời, đó là một sự cá cược mà tôi đã
"thua" gần 2700 lần mặt trời mọc.
Nhị Tường dịch - Quảng Đức
Dịch từ Reader'sDigest.
Có khi nào bạn tự hỏi
Có khi nào bạn tự hỏi: “Tại sao mình không có một người bạn nào cả?”
trong khi bạn lại không chịu mở rộng trái tim để bạn bè có thể đến với bạn.
Có khi nào bạn tựhỏi: “Tại sao mình lại luôn luôn nếm mùi thất bại?” trong
khi bạn vẫn chưa dốc hết toàn bộ sức lực trong mọi công việc để tiến tới
thành công.
Có khi nào bạn tự hỏi: “Tại sao mọi người lại đối xử với mình tệ như vậy?”
trong khi bạn vẫn chưa chắc là mình đã đối xử thật tốt với mọi người xung
quanh.
Có khi nào bạn tự hỏi: “Tại sao mình không được như mọi người?” trong
khi bạn đâu hề biết rằng có hàng triệu người đang ao ước có được cuộc
sống nhưbạn.
Có khi nào bạn tựhỏi: “Tại sao mình không có được hạnh phúc?” trong khi
bạn vẫn mải mê theo đuổi hạnh phúc ở đâu xa xôi nên không kịp nhận ra
chúng đang hiện diện ngaybên cạnh, thậm chí ngaytrước mắt bạn.
Có khi nào bạn tự hỏi: “Tại sao cuộc sống của mình lại nhàm chán đến
thế?” trong khi bạn vẫn chưa nỗ lực tìm ra mục tiêu đích thực của đời mình
để theo đuổi.
Có khi nào bạn tự hỏi: “Tại sao mình vẫn chưa tìm được một tình yêu
mới?” trong khi bạn vẫn cứ mãi ngồi đó với những hoài niệm về người yêu
cũ.
Có khi nào bạn tự hỏi: “Tại sao mình chẳng nhận được gì từ cuộc sống?”
trong khi bạn vẫn chưa làm được chút gì để góp phần làm đẹp cho cuộc
sống của mình.
Có khi nào bạn tự hỏi: “Tại sao mình lại không thể có được một tình yêu
đích thực?” trong khi bạn vẫn chưa dám chắc là mình hiểu rõ khái niệm
tình yêu.
Có khi nào bạn tự hỏi: “Tại sao chẳng ai hiểu mình cả?” trong khi bạn luôn
che giấu cảm xúc và chẳng bao giờ cho người xung quanh cơ hội để có thể
lắng nghe.
Có khi nào…
...Cuộc sống không hề làm khó bạn mà chính bạn đã tự làm khó mình
bằng cách đặt ra những câu hỏi đại loại như: “Tại sao lại thế này?... Tại
sao lại thế kia?...”. Không ai có thể trả lời giúp bạn mà chính bạn phải tự đi
tìm lời giải đáp cho mình. Hãyluôn nghĩ về người khác trước khi nghĩ đến
bản thân, chắc chắn lúc đó bạn sẽ hài lòng với câu trả lời của chính mình.
Và đừng quên luôn đặt câu hỏi: “Mình đã làm được gì?” trước khi tự hỏi:
“Mình đã nhận được gì?” nhé! Tôi tin là bạn sẽ thành công!
Bước ngoặt
Sau hai mươi lăm năm sống chung, cuộc hôn nhân của vợ chồng tôi tan
vỡ, và anh ấyđã dọn đi khỏi căn nhà nơi con gái của chúng tôi được sinh
ra và lớn lên. Dù sao thì mọi chuyện cũng trở nên đơn giản hơn nhiều khi
mà con gái tôi đã bước sang tuổi 20, hoặc ít ra là do tôi nghĩ vậy. Bởi vì con
bé không còn là một đứa trẻ vị thành niên nữa, nên chúng tôi không phải
bàn bạc về chuyện chăm sóc haytrợ cấp cho con, tôi không phải chịu đựng
việc anh ấy lui tới thăm nó, và cũng không phải cố tìm cách để giải thích
một chuyện không tài nào giải thích nổi cho bọn trẻ con. Song, một điều
khiến tôi cảm thấy nhẹ nhõm là mọi chuyện đến với con tôi sẽ đơn giản
hơn nhiều ở lứa tuổi của nó. Nó đang học đại học xa nhà, nó đã là một
người lớn, không phải đối mặt với những chuyện vặt vãnh khó chịu thường
nhật ở nhà haynhững rối loạn tình cảm khi cha mẹ nó chia taynhau.
Tôi cố hết sức để đảm bảo nỗi đau riêng của mình không làm ảnh hưởng
đến tình cảm giữa hai cha con, tôi đã nói với hai cha con rằng kể từ thời
khắc đó, mọi chuyện quan hệ giữa họ hoàn toàn không liên quan gì đến tôi
và tôi sẽ không bận tâm đến chuyện can thiệp vào. Tôi đã cố gắng tỏ ra
bình thường khi thấysố điện thoại của anh ấycó trong hóa đơn điện thoại
của con gái tôi do trường nó gửi về, nhưng tôi cũng phải thú nhận rằng
mình đã rất tức giận. Vào những lúc như vậy, tôi cố luyện cho mình sự vui
vẻ và thanh thản và cố gắng kềm nén nỗi đau và cả cơn thịnh nộ.
Trong những năm kế tiếp, tôi lẳng lặng dõi theo từng bước đi của con gái,
đôi khi tự hỏi cuộc hôn nhân tan vỡ của cha mẹ có ảnh hưởng gì đến nó
haykhông. Nhưng những gì tôi thấyđược là sự mạnh mẽ, tính độc lập, sự
tựtin, óc hài hước và niềm lạc quan yêu đời của con bé. Và cuối cùng là tôi
tự chúc mừng mình vì đã giải quyết tốt mọi việc mà không làm tổn thương
đến con gái.
Rồi chuyện đó xảyra vào một buổi tối nhân dịp nghỉ Giáng sinh của con gái
tôi và chỉ còn 6 tháng nữa là nó tốt nghiệp. Tối hôm đó, hai mẹ con ngồi
bên bàn ăn trong căn hộ mới mua, con bé thú nhận với tôi rằng nó rất sợ
buổi lễ tốt nghiệp sắp tới. Khi đó, con bé đã giúp tôi nhận ra một điều quan
trọng là tất cả những cuộc hôn nhân tan vỡ của cha mẹ đều có ảnh hưởng
ít nhiều đến con cái, cho dù nó bao nhiêu tuổi hayhoàn cảnh sống của nó
có tốt đến thế nào đi chăng nữa.
“Gia đình của bạn bè con đều sẽ đến dựđông đủ, và trong suốt một tuần lễ
sẽ có rất nhiều bữa tiệc chiêu đãi. Con rất buồn khi mỗi lần mẹ gặp cha
hoặc nghe nói chuyện về cha là mẹ lại khóc. Con không thể bảo một trong
hai người đừng đến vì hai người một người là cha còn người kia là mẹ của
con. Điều đó khiến con chẳng muốn tốt nghiệp chút nào”.
Tôi cảm giác nhưmình vừa bị giáng một đòn thật đau và thật nặng.
Tôi tưởng nhưmình không thở nổi, nước mắt bắt đầu tuôn ra nhưsuối. Tôi
cảm thấy sững sờ, lòng đau nhói – sững sờ vì những giọt nước mắt đau
thương của mình đã vô tình khắc sâu vào tâm hồn bé bỏng của con gái,
còn đau lòng khi biết chỉ vì tôi mà con bé không muốn đón nhận một cột
mốc quan trọng trong cuộc đời của nó.
Tôi là vốn người nghĩ sao làm vậynên tôi cố lấyhết sức để nói với con: “Mẹ
biết, thật khó để nói ra điều này”, tôi dừng lại một lát rồi tiếp tục: “Còn sáu
tháng nữa con mới tốt nghiệp. Cha mẹ chỉ có mình con và đều rất yêu
thương con. Chúng ta không ai muốn buổi lễ tốt nghiệp haybất cứ sự kiện
quan trọng nào trong đời con sau nàyphải chịu ảnh hưởng vì chuyện của
cha mẹ. Mẹ hứa mẹ sẽ không khóc nữa. Cha mẹ sẽ cố hết sức vì con”.
Và chúng tôi đã làm được nhưthế bằng tất cả sựnổ lực của cả hai, của gia
đình, và cả bạn bè của chúng tôi nữa. Ngàylễ tốt nghiệp hôm đó nước mắt
đã rơi, nhưng đó là của cả hai chúng tôi khi đứng nhìn con gái bước lên
sân khấu nhận bằng tốt nghiệp. Khi đó tôi chợt nhận ra rằng lựa chọn của
mình từ sau bữa ăn tối với con gái hôm đó thật là đáng giá. Bằng cách cố
gắng nói chuyện thân mật với cha con bé, cùng nhau ăn tối, nói ra hết
những suynghĩ của mình, tôi đã trút đi được gánh nặng bấylâu. Tôi nhận
ra rằng, sựtha thứđã len lỏi vào sâu trong trái tim tôi, và đã xóa đi mọi cơn
giận dữvà cả những nỗi đau trong lòng.
Đó đúng là một bước ngoặt quan trọng – không chỉ riêng cho gia đình ba
người của tôi – mà còn cho cả đại gia đình và tất cả bạn bè của chúng tôi
nữa. Bâygiờ chúng tôi lại tiếp tục bận rộn chuẩn bị cho một cột mốc quan
trọng khác – đám cưới của con gái. Đến mùa thu này, tôi và chồng cũ lại
một lần nữa ngồi cạnh bên nhau, lần này là trên hàng ghế đầu tiên trong
nhà thờ, và có lẽ sẽ lại cùng nhau rơi nước mắt vì hạnh phúc của con gái
mình.
Tôi còn nhớ có một cô giáo mà tôi rất quýđã nói với tôi rằng: “Sựtha thứsẽ
giúp ích cho người biết tha thứ nhiều hơn là cho người được tha thứ”. Và
cô ấyđã rất đúng.
Hãy mãi là chính bạn
Hãy mãi là chính bạn, chỉ bởi chẳng ai có đủ may mắn để nhận ra rằng
mình có thể tuyệt vời đến thế nào. Nhưng điều đó không có nghĩa là "vầng
hào quang" quanh bạn không chói sáng.
Hãymãi là chính bạn, chỉ bởi chẳng ai có đủ thông minh để hình dung ra
một ngày nào đó mình sẽ có mặt trong hàng "top". Nhưng điều đó không
có nghĩa là bạn không thể trở thành nhân vật đứng đầu.
Hãymãi là chính bạn, chỉ bởi chẳng ai mặc cho những người trong mộng
của bạn vẫn chưa xuất hiện để cùng bạn chia sẽ những điều kì diệu trong
cuộc sống. Nhưng điều đó không có nghĩa là người ấykhông bao giờ đến.
Hãy mãi là chính bạn, chỉ bởi chẳng ai có thể tạo ra một sự cạnh tranh
hoàn hảo. Nhưng điều đó không có nghĩa là bạn phải kìm hãm "sự vươn
lên" của chính mình.
Hãymãi là chính bạn, chỉ bởi chẳng ai có thể bộc lộ cho bạn thấyhọ có thể
yêu bạn như bạn luôn "mơ" về... Nhưng điều đó không có nghĩa là bạn
phải ngừng mơ về họ.
Hãy mãi là chính bạn, chỉ bởi bạn xứng đáng với tất cả những gì tốt nhất.
Nhưng, cuộc sống không hẳn là công bằng với tất cả mọi người.
Hãymãi là chính bạn, chỉ bởi chẳng ai một khi chưa tìm được "hoàng tử "
của đời mình, thì không có nghĩa là chưa thể là một "nữhoàng".
Có những điều trong cuộc sống dường như bất động mãi với thời gian,
nhưng không vì thế mà ta cần phải "ra sức" để khiến nó vận hành.
Hãy cười lên
Trong tiếng Anh từ “smile” có nghĩa là nụ cười, thế bạn có biết nụ cười
được tạo nên từnhững yếu tố nào không?
- Sweet: ngọt ngào.
- Marvellous: tuyệt diệu.
- Immenselylikeable: vô cùng đáng yêu.
- Loving: đằm thắm.
- Extra special: thành phần phụ quan trọng.
Nụ cười tưởng chừng nhưrất bình thường nhưng lại là món quà vô giá mà
tạo hóa đã hào phóng ban tặng cho loài người. Chúng ta sẽ sống thế nào
khi không biết cười? Chúng ta sẽ biểu lộ sự vui mừng bằng cách nào nếu
không có nụ cười?
Nụ cười có thể xua tan mọi đau buồn, hàn gắn mọi vết thương, làm dịu đi
nỗi cô đơn và quan trọng hơn hết là mang mọi người đến gần nhau hơn...
Nụ cười là thứtài sản quí giá mà không phải ai cũng dễ dàng có được nếu
chẳng chịu mở rộng lòng mình để đón nhận nó... Hãy tạo cho mình nụ
cười bằng những việc làm có ýnghĩa, bạn sẽ thấycuộc đời nàytuyệt diệu
biết chừng nào!
Bạn có thể làm cho bản thân mình trở thành một con người mới: buổi sáng
thức dậy mỉm cười, mỉm cười bước ra khỏi nhà, mỉm cười khi gặp gỡ
người khác, khi làm việc mỉm cười, khi nghỉ ngơi cũng mỉm cười - tất cả
điều này là một thói quen tốt. Mỉm cười là một niềm vui mà tự bạn có thể
thực hiện được.
Khi bạn tặng nụ cười cho người khác, bạn có thể sẽ cảm nhận được niềm
vui chân chính, người khác có được sựcổ vũ khích lệ của bạn, tâm tình của
họ cũng có thể vì thế mà phấn chấn. Bạn hãy nhanh chóng tìm niềm vui
đến cho người khác vì một thế giới thêm tươi đẹp, vì một trái tim muốn biểu
lộ niềm vui, chúng ta mỉm cười!
o Oo
10 lýdo để mỉm cười:
- Mỉm cười đẹp hơn cái nhíu màycủa chúng ta.
- Mỉm cười làm chúng ta vui vẻ thêm.
- Mỉm cười khiến ngàytháng chúng ta đã và sắp đi qua trở nên có ýnghĩa.
- Mỉm cười giúp ích đối với việc kết bạn.
- Mỉm cười biểu thị sựthân thiện, dễ gần.
- Mỉm cười tạo nên một ấn tượng tốt cho người khác.
- Mỉm cười với người khác, người khác cũng sẽ mỉm cười với bạn.
- Nếu bạn mỉm cười thì bạn càng trở nên tựtin và thu hút hơn.
- Nụ cười của bạn sẽ làm giảm bớt sựlo lắng của người khác.
- Một nụ cười có thể giúp bạn có tình yêu đích thực.
Theo TTO
Sẽ đến lúc
Sẽ đến lúc bạn nhận ra sự khác biệt tinh tế giữa việc giữ một bàn tayvà sự
ràng buộc một tâm hồn.
Sẽ đến lúc bạn nhận ra tình yêu không còn là một điểm tựa và bên nhau
không có nghĩa là bình yên.
Sẽ đến lúc bạn chợt nhận ra nụ hôn không phải là lời cam kết và quà tặng
khác với lời hứa thật lòng.
Sẽ đến lúc bạn chợt nhận ra không phải mùa nắng nào cũng đẹp, và bạn
biết chập nhận thất bại với tư thế ngẩng cao đầu và đôi mắt sáng, với sự
cao thượng của tuổi trưởng thành chứkhông bi lụycố chấp của trẻ thơ.
Có ai đi không vấp ngã một đôi lần. Hãy góp nhặt những mảnh vỡ của
mình và bước tiếp từ đây - trên con đường đã chọn của ngày hôm nay và
không trông chờ vào những gì chưa chắc chắn của ngàymai.
Ta hãycho đi đừng tiếc nuối níu kéo vì có ai cho đi mà cảm thấymất mát
bao giờ. Và hãygiữ lại những gì tốt đẹp nhất, gieo hạt trồng hoa trên mảnh
đất tâm hồn, hơn mỏi mòn đợi chờ ai mang đến.
Và bạn nhận ra rằng khi mình đã vượt qua được những khó khăn, cuộc
sống sẽ thêm phần ýnghĩa. Lúc ấy, bạn có thể tự do mơ về những điều sẽ
đến. Bạn có thể ngước mắt vượt qua khung cửa sổ ngắm nhìn các vì sao,
cảm nhận rằng bạn đang sống thật sự với bản lĩnh, sự mạnh mẽ và xứng
đáng
Hãynhớ là, dù bất kỳđiều gì xảyra, thì tất cả những điều tốt đẹp nhất đang
chờ đón bạn phía trước. Hãysống với ánh mắt ngập tràn niềm tin của ngày
mới đang đến, bạn nhé!
Vì sao mà sống
Có ba người mặt mày buồn bã đến hỏi ý kiến của một nhà hiền triết, làm
thế nào để bản thân sống được vui vẻ.
- Trước tiên, các ông hãy nói xem các ông sống vì cái gì? - Nhà hiền triết
hỏi.
Người đầu tiên nói:
- Vì tôi không muốn chết, vì vậymà tôi sống.
Người thứhai nói:
- Vì tôi muốn nhìn xem ngàymai có tốt hơn ngàyhôm nayhaykhông, vì vậy
mà tôi sống.
Người thứba nói:
- Vì tôi có một gia đình phải nuôi dưỡng. Tôi không thể chết, vì vậy mà tôi
sống.
Nhà hiền triết lắc đầu nói:
- Thế thì đương nhiên các ông không được vui vẻ rồi, vì các ông sống chỉ vì
sợ hãi, chờ đợi, trách nhiệm bất đắc dĩ, chứkhông vì lýtưởng.
Khi gặp...
Khi gặp…
1. Khi gặp được người
mà bạn thật sự yêu thương: Hãynỗ lực giành lấycơ hội trở thành một nửa
của người ấybởi vì nếu người ấyra đi, tất cả sẽ không còn kịp nữa.
2. Khi gặp một người bạn có thể tin tưởng được: Cần giữ quan hệ tốt với
người đó vì trong cuộc đời mỗi người, gặp được tri kỷ không phải là điều
dễ.
3. Khi gặp người đã từng giúp đỡ bạn: Nhớ tỏ thái độ cảm kích đối với
người ấyvì họ đã mang lại sựthayđổi trong cuộc đời bạn.
4. Gặp người đã từng yêu bạn: Nên nở nụ cười cảm kích với họ vì đã giúp
bạn hiểu thêm về tình yêu.
5. Gặp người từng ghét cay ghét đắng bạn: Nên cười xã giao với họ vì họ
làm bạn trở nên kiên cường hơn.
6. Gặp người đã từng phản bội bạn: Nên nói chuyện với họ vì nếu như
không phải họ, ngàyhôm naybạn sẽ không hiểu biết gì về thế giới này.
7. Gặp người bạn đã từng yêu: Nên chúc phúc cho họ, bởi vì khi yêu, bạn
chẳng đã từng mong muốn họ vui vẻ hạnh phúc đó sao?
8. Gặp người đi qua vội vàng cuộc đời bạn: Cần cảm ơn họ đã đi qua cuộc
đời nàycủa bạn, bởi vì họ là một bộ phận sắc màu trong cụôc sống phong
phú và đa dạng của bạn.
9. Gặp người đã từng hiểu lầm bạn: Hãynhân thể giải quyết sự ngộ nhận,
bởi vì bạn có thể chỉ có một cơ hội nàyđể giải thích mà thôi.
10. Và hãycảm ơn một nửa của bạn hiện naybởi vì người ấyđã yêu bạn, vì
bạn và người ấyđang hạnh phúc.
Hạnh phúc là gì?
Ai cũng biết trong tiếng Anh, "happiness" có nghĩa là "hạnh phúc". Nhưng
hạnh phúc là gì?
H—Healthy(Sức khỏe)
Giữ gìn sức khỏe mỗi ngày, bạn sẽ lớn lên thật khoẻ mạnh và hạnh phúc!
Ăn đúng bữa, tập thể dục, và ngủ đủ giấc đồng thời từ bỏ những thói quen
có hại cho sức khoẻ. Có một thể chất khoẻ mạnh giúp bạn vượt qua được
nhiều khó khăn ở phía trước.
A—Attitude (Thái độ)
Bạn có biết chú lừa Eeyore trong "Winnie the Pooh" không? Chú luôn gặp
phải những tình huống tồi tệ nhất. Và chú đã bỏ cuộc khi chưa kịp khởi đầu
việc gì. Nếu bạn có một thái độ tích cực, bạn sẽ tự tin vào chính mình. Hãy
luôn tựnhủ và quyết tâm rằng "Mình có thể làm được điều đó."
P—Present (Hiệntại, mónquà)
Hãy sống mỗi ngày và mọi ngày ở hiện tại. Hiện tại là một món quà, hãy
tận dụng hết những gì cuộc sống mang lại cho bạn chứ đừng lo lắng về
những gì đã xảyra ngàyhôm qua haysẽ xảyra ngàymai. Bắt đầu từ ngày
hôm nayvà nghĩ về mục tiêu lâu dài trong cuộc sống bạn nhé!
P—Play(Vui chơi)
Bạn bận rộn đến mức đầu óc căng như ong vò vẻ? Đã đến lúc bạn phải
thư giãn với tivi, ca nhạc, máy tính…Hay bạn chỉ cần ngồi một mình, thả
hồn ra cửa sổ, ra ngoài ngắm mâytrời, câycối. Nhưng trước hết, bạn hãy
lắng nghe một bài hát rất hayđang ngân lên từtrong đầu bạn kìa!
I —Inward(Nội tâm)
Hạnh phúc đích thực bắt nguồn từ chính bạn chứ không thể chịu tác động
bởi những lời nói hayviệc làm của người khác. Inward cũng có nghĩa rằng
hạnh phúc không thể bán, rằng của cải vật chất không mang lại hạnh phúc.
Tình yêu thương, sự cảm thông và lòng can đảm đều là những thứ không
cần phải mua vì đã có trong chính con người bạn đó.
N—Nut (Hạt)
Hãy thử tưởng tượng một hạt bạn hay ăn với phần bên trong mềm mại
được bảo vệ bởi lớp vỏ cứng bên ngoài. Chúng ta cũng như vậyđấy, vẻ bề
ngoài chỉ là lớp vỏ để bảo vệ cho phần "nhân" ngọt ngào của bạn ở bên
trong.
E- Express Yourself (Bộc lộchínhmình)
Đừng ngồi chờ phép màu nào sẽ đến mà phải tự biết làm sao để có được
phép màu cho mình. Thử vẽ một bức tranh, chụp một kiểu ảnh, viết một
câu chuyện tình yêu v.v…Đó cũng là cách bạn bộc lộ mình đó, thật kỳdiệu
biết bao! Hãybộc lộ cảm xúc thật của mình!
S- Simple (Đơngiản)
Tại sao bạn cứ làm phức tạp cuộc sống của mình lên nhỉ? Hãybằng lòng
với những gì mình có và không cần phải níu kéo quá sức. Hãy dành thời
gian với gia đình của bạn và cùng nhau lắng nghe và chia xẻ.
S- Smile (Nụcười)
Khi bạn cảm thấythất vọng, buồn bã thì hãycố gắng nghĩ ra haylàm điều
gì đó để cười, để xoa dịu tâm trạng và cảm xúc của bạn. Bạn chính là
người bạn thân nhất của bạn đó.
Vậybí quyết của hạnh phúc đích thực tức là bạn không thể mua được tình
yêu thương và thời gian là vô giá. Hãy sống mỗi ngày như thể nó không
bao giờ quaytrở lại và tận dụng hết sức những gì mình có. Vậy, hạnh phúc
thực sựkhông phải là khó, phải không các bạn?
An An (theo Zparadise)
Nguồn: MT Online.
Sống có mục tiêu
Mục tiêu là thứ gì đó giúp chúng ta tồn tại và đi mãi trên những đoạn đường
đời. Một khi chúng ta mất mục tiêu, mất phương hướng thì chúng ta trởnên
đời. Một khi chúng ta mất mục tiêu, mất phương hướng thì chúng ta trởnên
bồn chồn, lo âu. Bạn có bao giờ để ý thấy bạn chỉ thật sự sung sướng
hạnh phúc khi đang thực hiện một điều gì đó chứ không phải là khi bạn đã
hoàn thành nó không?
"Đề ra mục tiêu là việc hiển nhiên con người phải làm". Chúng ta không
thể sống mà không có mục tiêu hoặc ít nhất là không có trong một thời
gian dài. Bạn nhất thiết phải có một mục tiêu nếu bâygiờ bạn chưa đề ra
cho mình một danh sách các mục tiêu cần phải thực hiện.
"Mục tiêu gì là không quan trọng, điều quan trọng là bạn phải có mục
tiêu". Có người cứ tìm cách trì hoãn thực hiện những gì họ nghĩ là có liên
quan đến cuộc đời họ. Họ không chắc mục tiêu họ đề ra là hoàn toàn có
lợi cho họ haykhông, và vì thế họ chẳng bao giờ làm được điều gì cả.
Ví dụ như bạn luôn mong muốn trở lại trường Đại học để học lấy mảnh
bằng, thế nhưng bạn không chắc rằng mục tiêu này có hợp lý hay không.
Và rồi bạn cứ chần chừ, cứ mong muốn, cứ tính toán như thế mãi. Hai
mươi, ba mươi năm sau, khi bạn già rồi thì bạn vẫn còn lưỡng lự, mà thời
gian thì hết mất rồi.
Bạn đã không thấyđược rằng nếu bạn quyết định quaylại học, và rồi bạn
thấyrằng điều đó không cần thiết với bạn nữa thì điều mà bạn có được là:
bạn đã hiểu ra vấn đề. Bạn đã biết rõ hơn rằng việc gì sẽ có lợi haykhông
có lợi cho bạn. Những người thành công là những người cho rằng "Thất
bại là mẹ của thành công"; những người không thành công lại là những
người cho rằng "Thất bại làm cho ta thêm nhụt chí".
Như ví dụ ở trên, khi bạn quay trở lại trường Đại học để học tiếp thì đích
đến là mảnh bằng Đại học chẳng phải là điều quan trọng nhất mà quan
trọng hơn tất cả chính là đoạn đường mà bạn đã đi qua. Một quãng thời
gian mà bạn sẽ gặp gỡ thêm được nhiều người, tiếp xúc với nhiều người,
học hỏi thêm nhiều điều, hiểu rõ bản thân mình hơn và có thêm nhiều kinh
nghiệm.
Nếu như bạn định đi bộ vượt qua Châu Âu hoặc tạo một chiếc xe thể thao
đời mới nhất, hay bắt đầu lập một công ty kinh doanh thì điều quan trọng
không phải là việc đi bộ, chiếc xe hơi hay công ty kinh doanh mà là bạn
phải trở thành một người nhưthế nào để đạt được mục tiêu đó.
Trong quá trình đi đến mục tiêu, bạn dần dần trở nên can đảm hơn, quyết
đoán hơn, phát huy được những thế mạnh của mình, hiểu được nguyên
tắc của bản thân, biết chịu đựng hơn, tựtin hơn,…
Những gì bạn thu nhặt được trong quá trình theo đuổi mục tiêu sẽ giúp bạn
xem xét việc "Bạnsẽ trở nênnhư thế nào?".
Khi bạn bắt đầu thực hiện mục tiêu thì bạn nên nhớ một điều là không phải
mọi việc đều xảyra một cách suôn sẻ. Mục tiêu nào cũng đầytrở ngại khó
khăn.
Khi thủy triều dâng lên, nó dâng lên một chút và rút xuống một chút, và nó
dần dần dâng lên theo một lộ trình như vậy. Khi một cái cây phát triển, lá
rụng đi một ít và lá mới mọc ra nhiều hơn và kết quả là cây dần dần lớn
hơn, to ra… Các sự vật diễn biến, phát triển trên hành tinh này đều theo
một đồ thị gấp khúc đi lên, là một tiến trình bất di bất dịch.
Ví dụ như bạn bắt đầu một chương trình giảm cân và có lúc thấy mình có
lúc giảm cân, có lúc lại tăng cân, thế là bạn cho rằng việc giảm cân khó mà
thực hiện được, và thế là bạn đành chấp nhận mình là một người…hơi bị
tròn trịa. Hoặc như bạn bắt đầu một kế hoạch tiết kiệm tiền, và sau vài lần
chi tiêu ngoài dự tính, bạn thấy không thể tiết kiệm được và dẹp luôn
chuyện sống cần kiệm.
Hãynhớ rằng, những người thành công không hẳn là những người thông
minh kiệt xuất. Đơn giản là họ nắm bắt được quyluật phát triển của sự vật
và nhận thấyrằng sự phát triển của họ phải tuân theo quyluật của các sự
vật diễn ra xung quanh họ. Họ thấy rằng người ta đạt được đến mục tiêu
bằng một quá trình điều chỉnh liên tục. Chúng ta đi sai đường (lệch
hướng) thì điều chỉnh lại cho đúng hướng, điều chỉnh, điều chỉnh, và điều
chỉnh.
"Hãyviết ra mục tiêucủa chínhmình".
Có một điều mà bạn cần làm khi đề ra
mục tiêu cho mình là hãyviết ra mục tiêucủa mình.
Bạn hãy bỏ đi suy nghĩ "Tất cả mục tiêu đều nằm trong đầu tôi, và cứ thế
mà làm thôi" mà lấy ra một tờ giấy, cây viết và làm cho mình một bảng
danh sách những mục tiêu cần thực hiện. Bảng danh sách chẳng phải là
việc duynhất cần làm để đạt đến mục tiêu, nhưng có nó sẽ giúp ta định ra
hướng đi để đạt được mục tiêu mà chúng ta muốn trong cuộc sống.
Mục tiêu là cỗ xe chuyên chở chúng ta qua những đoạn đường chứa
nhiều khó khăn thử thách, mà qua đó ta trưởng thành hơn. Chúng ta cần
phải có mục tiêu không phải vì kết quả cuối cùng mà ta đạt được mà vì
những gì thu nhặt được trong quá trình thực hiện mục tiêu đó.
Dựa theo Đời thay đổi khi chúng ta thay đổi.
Dựa theo Đời thay đổi khi chúng ta thay đổi.
Tựa gốc: Being Happy! của AndrewMatthews.
Ba cây cổ thụ
Ở một khu rừng nọ có ba cây cổ thụ đang bàn luận về tương lai. Cây thứ
nhất nói: "Một ngàynào đó tôi muốn được trở thành chiếc hộp đựng châu
báu với hình dáng lộng lẫy". Cây thứ hai nói: "Tôi muốn trở thành con
thuyền to lớn. Tôi sẽ chở đức vua và hòang hậu đi khắp thế giới". Và cây
thứba: "Tôi muốn vươn dài để trở thành câyto lớn nhất trong khu rừng này.
Mọi người nhìn lên đồi sẽ thấytôi vươn xa, chạm đến bầu trời".
Một vài năm sau đó một nhóm người đặt chân đến khu rừng và cưa những
thân cây. Cả ba đều mỉm cười hạnh phúc vì tin mong ước của mình sẽ
thành hiện thực.
Khi câyđầu tiên được bán cho một chủ trại mộc, nó được tạo thành máng
đựng thức ăn gia súc và đặt trong kho thóc phủ lên bởi một lớp cỏ. Câythứ
hai được bán cho một thợ đóng thuyền đóng thành một chiếc thuyền nhỏ
để câu cá. Cây thứ ba bị chặt thành từng khúc và quẳng lại trong bóng
đêm. Đâychẳng phải là những điều mà chúng hằng mong đợi.
Một ngàynọ, một cặp vợ chồng đến kho thóc. Người vợ đã đến kỳsinh nở,
người chồng hyvọng tìm được một chiếc nôi cho đứa bé và máng cỏ đã trở
thành chỗ ở ấm áp cho em. Cây thứ nhất cảm nhận cảm nhận được sự
quan trọng của nó và hiểu rằng mình đang che chở một sinh linh bé nhỏ.
Vài năm sau, một nhóm người đi đánh cá trên chiếc thuyền của câythứhai
gặp phải một trận bão lớn. Những người trên thuyền đã rất mệt mỏi, nhưng
câythứ hai biết rằng nó có đủ sự vững chãi để giữ an toàn và sự bình yên
cho chủ nhân. Với cây thứ ba, một ngày, có ai đó đã đến và nhặt những
khúc gỗ. Trên đỉnh đồi, nó được đóng thành một hàng rào ngăn chặn thú
dữ. Khi ánh mặt trời vừa ló dạng, cây thứ ba nhận ra rằng nó có đủ sức
mạnh để đứng vững trên đỉnh đồi này.
Khi sự việc xảyra không theo như ýmuốn, đừng tuyệt vọng vì mọi việc diễn
ra đều có chủ đích. Cả ba cây cổ thụ đều thực hiện được những ước mơ
của mình, dù cách thức để đạt đến đích cuối cùng không như mong đợi.
Cuộc sốngsẽ khôngphụnhữngai cólòng.
Đã có bao giờ
Đã có bao giờ, trong một ngày cuối năm, khi gió mùa về trên miền
Bắc, buổi tối, bạn nằm cuộn mình kín mít trong chăn, hai mắt nhắm lại và
lim dim lim dim, đầu óc cứthả trôi đi với những suynghĩ vẩn vơ nào đó…
Đã có bao giờ bạn ngồi một mình nơi bãi biển vào một buổi chiều
nghe gió biển lành lạnh lướt qua. Bạn sẽ cười, khi lâu đài cát mà mình vừa
xâykhông bị nước biển tràn vào làm đổ…Nhưng, rồi một cơn sóng lớn đổ
vào, lâu đài cát của bạn vụn vỡ nát rời, và bạn nhìn những lợn cát hòa vào
trong nước, thấyman mác buồn. Một cảm giác mất mát chảytrôi trong bạn.
Chẳng biết làm gì, bạn ngồi lặng yên, vốc từng nắm cát ướt và thả cát trôi
từtừqua những kẽ tay…
Đã có bao giờ bạn chạyngoài đường vào một buổi chiều thật buồn.
Bạn chẳng biết đi đâu, và cứ thế mà lang thang. Bất chợt mưa, bạn chẳng
vội vàng gì mà tìm chỗ tránh, rồi bạn đưa tayra hứng những giọt mưa rơi
xuống tay mình… Hôm đó bạn dầm mưa về nhà, tối lại hâm hấp sốt mà
vẫn thấyvui…
Đã có bao giờ trên những chuyến đi xa, vào buổi chiều khi hoàng hôn
buông xuống, mâytím mâyhồng giăng giăng ngang trời, còn mặt trời thì đỏ
ửng, bạn thấy lòng mình chùng lại trước cái đẹp đang rơi xuống những
lưng đồi…
Đã có bao giờ bạn ngồi một mình trong một quán café thật vắng, tay
cầm một cuốn sách, bên tai vang vang một bản nhạc nhè nhẹ, thỉnh
thoảng lại thả hồn đi đâu đâu…
Đã có bao giờ bạn dậythật sớm vào Chủ Nhật, dọn dẹp nhà cửa, trải
tấm khăn bàn mới, rồi gọi điện cho vài người bạn, rủ họ đến nhà chơi.
Hôm đó, bạn đã có một ngàythật vui, thật hạnh phúc…
Đã có bao giờ bạn đến một nơi nào đó như Đà Lạt…Tối, bạn khoác
vào mình chiếc áo ấm cho đỡ lạnh rồi bắt đầu thả bộ dọc theo những con
dốc dài. Hai tay bạn nhét vào túi áo (vì lạnh), rồi bước những bước chầm
chậm, có khi lại ngẩng đầu lên nhìn trời…
Đã có bao giờ, vào những hôm có việc phải dậythật sớm, bạn chạy
xe ngoài đường… Khi ngửa mặt nhìn lên trời bạn thấy bầu trời là những
mảng màu nhợt nhạt lẫn lộn và vằn vện, không dưng bạn mường tượng
đến những kýức tưởng đã quên mất từlâu…
Đã có khi nào, vào những buổi chiều sau một cơn mưa rào, bạn chạy
xe một mình giữa những mọi người trên những con đường còn đọng
nước, lòng chợt se lại vì nhớ đến một người…
Đã có bao giờ, bạn ngồi một mình trong phòng lúc nửa đêm, tắt hết
đèn, uống café và nghe Jolie hayDon’t cryJoni… Thoảng, bạn lại bước ra
trước ban công, nhìn những hàng dây leo trên rào, mắt buông xuống con
hẻm đang nhận những ánh sáng hắt xuống từđèn đường và nghĩ vẩn vơ…
Đã có bao giờ…
(c) xitrum.net
Sống thành công
Trong cuộc sống, bạn hãy nhớnhững điều sau đây...
Chấp nhận: Hãy biết chấp nhận người khác, con người thật của họ và
những lựa chọn của họ cho dù có khi bạn khó mà hiểu được niềm tin,
động cơ hayhành động của họ.
Kết bạn: Hãytạo ra một nhóm bạn có thể chia sẻ với mình những hyvọng,
ước mơ, nỗi buồn và niềm vui sướng.
[Sách] Nghệ thuật sống 7
[Sách] Nghệ thuật sống 7
[Sách] Nghệ thuật sống 7
[Sách] Nghệ thuật sống 7
[Sách] Nghệ thuật sống 7
[Sách] Nghệ thuật sống 7
[Sách] Nghệ thuật sống 7
[Sách] Nghệ thuật sống 7
[Sách] Nghệ thuật sống 7
[Sách] Nghệ thuật sống 7
[Sách] Nghệ thuật sống 7
[Sách] Nghệ thuật sống 7
[Sách] Nghệ thuật sống 7
[Sách] Nghệ thuật sống 7
[Sách] Nghệ thuật sống 7
[Sách] Nghệ thuật sống 7
[Sách] Nghệ thuật sống 7
[Sách] Nghệ thuật sống 7

More Related Content

What's hot

MS23_Hana Totto Chan.ppt2
MS23_Hana Totto Chan.ppt2MS23_Hana Totto Chan.ppt2
MS23_Hana Totto Chan.ppt2Sunsilkvietnam
 
Bế tắc (Photobook - Therunaways - 9A1)
Bế tắc (Photobook - Therunaways - 9A1)Bế tắc (Photobook - Therunaways - 9A1)
Bế tắc (Photobook - Therunaways - 9A1)Minh Ngọc Nguyễn
 
Ám ảnh (Photobook nhóm SOML - 9A2) - Dự án "Chuyện trách nhiệm"
Ám ảnh (Photobook nhóm SOML - 9A2) - Dự án "Chuyện trách nhiệm"Ám ảnh (Photobook nhóm SOML - 9A2) - Dự án "Chuyện trách nhiệm"
Ám ảnh (Photobook nhóm SOML - 9A2) - Dự án "Chuyện trách nhiệm"Minh Ngọc Nguyễn
 
Lời nói muộn màng
Lời nói muộn màngLời nói muộn màng
Lời nói muộn màngPhchinh
 
Trách nhiệm khi tham gia giao thông (Photobook - C.A.O - 9A1)
Trách nhiệm khi tham gia giao thông (Photobook - C.A.O - 9A1)Trách nhiệm khi tham gia giao thông (Photobook - C.A.O - 9A1)
Trách nhiệm khi tham gia giao thông (Photobook - C.A.O - 9A1)Minh Ngọc Nguyễn
 
Giantruanchilathuthach
GiantruanchilathuthachGiantruanchilathuthach
GiantruanchilathuthachHoa Bien
 
Phóng sự - Giữa kì
Phóng sự - Giữa kìPhóng sự - Giữa kì
Phóng sự - Giữa kìJenlytine
 
Nội san Tâm Việt kỷ niệm sinh nhật 12 tuổi
Nội san Tâm Việt kỷ niệm sinh nhật 12 tuổiNội san Tâm Việt kỷ niệm sinh nhật 12 tuổi
Nội san Tâm Việt kỷ niệm sinh nhật 12 tuổiTâm Việt Group
 
Điểm Tựa Niềm Tin Phần 3
Điểm Tựa Niềm Tin Phần 3Điểm Tựa Niềm Tin Phần 3
Điểm Tựa Niềm Tin Phần 3Mai PM
 
Suy nghĩ về chú lừa rơi xuống giếng
Suy nghĩ về chú lừa rơi xuống giếngSuy nghĩ về chú lừa rơi xuống giếng
Suy nghĩ về chú lừa rơi xuống giếngNhaMatDat
 
66 CÂU PHẬT HỌC LÀM CHẤN ĐỘNG THIỀN NGỮ THẾ GIỚI
66 CÂU PHẬT HỌC LÀM CHẤN ĐỘNG THIỀN NGỮ THẾ GIỚI66 CÂU PHẬT HỌC LÀM CHẤN ĐỘNG THIỀN NGỮ THẾ GIỚI
66 CÂU PHẬT HỌC LÀM CHẤN ĐỘNG THIỀN NGỮ THẾ GIỚINGỌC TÂN Nguyễn
 
Nhung loi de suy gam
Nhung loi de suy gamNhung loi de suy gam
Nhung loi de suy gamxesieula
 
Lạc lối (Photobook nhóm LDVT - 9A1)
Lạc lối (Photobook nhóm LDVT - 9A1)Lạc lối (Photobook nhóm LDVT - 9A1)
Lạc lối (Photobook nhóm LDVT - 9A1)Minh Ngọc Nguyễn
 
Power poin tinh yeu
Power poin tinh yeuPower poin tinh yeu
Power poin tinh yeuanvietcanh
 

What's hot (20)

MS23_Hana Totto Chan.ppt2
MS23_Hana Totto Chan.ppt2MS23_Hana Totto Chan.ppt2
MS23_Hana Totto Chan.ppt2
 
Bế tắc (Photobook - Therunaways - 9A1)
Bế tắc (Photobook - Therunaways - 9A1)Bế tắc (Photobook - Therunaways - 9A1)
Bế tắc (Photobook - Therunaways - 9A1)
 
Ám ảnh (Photobook nhóm SOML - 9A2) - Dự án "Chuyện trách nhiệm"
Ám ảnh (Photobook nhóm SOML - 9A2) - Dự án "Chuyện trách nhiệm"Ám ảnh (Photobook nhóm SOML - 9A2) - Dự án "Chuyện trách nhiệm"
Ám ảnh (Photobook nhóm SOML - 9A2) - Dự án "Chuyện trách nhiệm"
 
[Sách] Nghệ thuật sống 2
[Sách] Nghệ thuật sống 2[Sách] Nghệ thuật sống 2
[Sách] Nghệ thuật sống 2
 
Lời nói muộn màng
Lời nói muộn màngLời nói muộn màng
Lời nói muộn màng
 
[Sách] Sống thương yêu
[Sách] Sống thương yêu[Sách] Sống thương yêu
[Sách] Sống thương yêu
 
[Sách] Bí mật tình yêu 2
[Sách] Bí mật tình yêu 2[Sách] Bí mật tình yêu 2
[Sách] Bí mật tình yêu 2
 
Trách nhiệm khi tham gia giao thông (Photobook - C.A.O - 9A1)
Trách nhiệm khi tham gia giao thông (Photobook - C.A.O - 9A1)Trách nhiệm khi tham gia giao thông (Photobook - C.A.O - 9A1)
Trách nhiệm khi tham gia giao thông (Photobook - C.A.O - 9A1)
 
Noisan
NoisanNoisan
Noisan
 
Giantruanchilathuthach
GiantruanchilathuthachGiantruanchilathuthach
Giantruanchilathuthach
 
Diem tua cua niem tin 02
Diem tua cua niem tin 02Diem tua cua niem tin 02
Diem tua cua niem tin 02
 
Phóng sự - Giữa kì
Phóng sự - Giữa kìPhóng sự - Giữa kì
Phóng sự - Giữa kì
 
Nội san Tâm Việt kỷ niệm sinh nhật 12 tuổi
Nội san Tâm Việt kỷ niệm sinh nhật 12 tuổiNội san Tâm Việt kỷ niệm sinh nhật 12 tuổi
Nội san Tâm Việt kỷ niệm sinh nhật 12 tuổi
 
Điểm Tựa Niềm Tin Phần 3
Điểm Tựa Niềm Tin Phần 3Điểm Tựa Niềm Tin Phần 3
Điểm Tựa Niềm Tin Phần 3
 
Suy nghĩ về chú lừa rơi xuống giếng
Suy nghĩ về chú lừa rơi xuống giếngSuy nghĩ về chú lừa rơi xuống giếng
Suy nghĩ về chú lừa rơi xuống giếng
 
66 CÂU PHẬT HỌC LÀM CHẤN ĐỘNG THIỀN NGỮ THẾ GIỚI
66 CÂU PHẬT HỌC LÀM CHẤN ĐỘNG THIỀN NGỮ THẾ GIỚI66 CÂU PHẬT HỌC LÀM CHẤN ĐỘNG THIỀN NGỮ THẾ GIỚI
66 CÂU PHẬT HỌC LÀM CHẤN ĐỘNG THIỀN NGỮ THẾ GIỚI
 
Nhung loi de suy gam
Nhung loi de suy gamNhung loi de suy gam
Nhung loi de suy gam
 
Lạc lối (Photobook nhóm LDVT - 9A1)
Lạc lối (Photobook nhóm LDVT - 9A1)Lạc lối (Photobook nhóm LDVT - 9A1)
Lạc lối (Photobook nhóm LDVT - 9A1)
 
Power poin tinh yeu
Power poin tinh yeuPower poin tinh yeu
Power poin tinh yeu
 
Tinh Yeu
Tinh YeuTinh Yeu
Tinh Yeu
 

Similar to [Sách] Nghệ thuật sống 7

Chuyencaigoc
ChuyencaigocChuyencaigoc
Chuyencaigocleduyhung
 
Chuyencaigoc
ChuyencaigocChuyencaigoc
Chuyencaigocleduyhung
 
Chuyen cai goc (td)
Chuyen cai goc (td)Chuyen cai goc (td)
Chuyen cai goc (td)Thuydy
 
La thu goi con Minh Ngoc piano - Bui Phuong
La thu goi con   Minh Ngoc piano -  Bui PhuongLa thu goi con   Minh Ngoc piano -  Bui Phuong
La thu goi con Minh Ngoc piano - Bui PhuongDaklak Training College
 
Tuyển tập 1001 câu chuyện cảm động phần 1 [truongvannam.com]
Tuyển tập 1001 câu chuyện cảm động phần 1 [truongvannam.com]Tuyển tập 1001 câu chuyện cảm động phần 1 [truongvannam.com]
Tuyển tập 1001 câu chuyện cảm động phần 1 [truongvannam.com]Hư Danh
 
Hanh phuc gio_nay_day
Hanh phuc gio_nay_dayHanh phuc gio_nay_day
Hanh phuc gio_nay_daycanhthep
 
[Downloadsach.com] nhung kinh nghiem xu the ban can phai biet
[Downloadsach.com] nhung kinh nghiem xu the ban can phai biet[Downloadsach.com] nhung kinh nghiem xu the ban can phai biet
[Downloadsach.com] nhung kinh nghiem xu the ban can phai bietTruong Anderson
 

Similar to [Sách] Nghệ thuật sống 7 (20)

Chuyencaigoc
ChuyencaigocChuyencaigoc
Chuyencaigoc
 
Chuyencaigoc
ChuyencaigocChuyencaigoc
Chuyencaigoc
 
Chuyen cai goc (td)
Chuyen cai goc (td)Chuyen cai goc (td)
Chuyen cai goc (td)
 
Góc thiếu
Góc thiếuGóc thiếu
Góc thiếu
 
Cái góc thiếu
Cái góc thiếuCái góc thiếu
Cái góc thiếu
 
Bai hoc cho cuoc song hay day
Bai hoc cho cuoc song hay dayBai hoc cho cuoc song hay day
Bai hoc cho cuoc song hay day
 
La thu goi con Minh Ngoc piano - Bui Phuong
La thu goi con   Minh Ngoc piano -  Bui PhuongLa thu goi con   Minh Ngoc piano -  Bui Phuong
La thu goi con Minh Ngoc piano - Bui Phuong
 
Danh ngôn sống
Danh ngôn sốngDanh ngôn sống
Danh ngôn sống
 
Nghethuatsong
NghethuatsongNghethuatsong
Nghethuatsong
 
Tuyển tập 1001 câu chuyện cảm động phần 1 [truongvannam.com]
Tuyển tập 1001 câu chuyện cảm động phần 1 [truongvannam.com]Tuyển tập 1001 câu chuyện cảm động phần 1 [truongvannam.com]
Tuyển tập 1001 câu chuyện cảm động phần 1 [truongvannam.com]
 
ĐỪNG2
ĐỪNG2ĐỪNG2
ĐỪNG2
 
Cai Goc
Cai GocCai Goc
Cai Goc
 
Cai Goc
Cai GocCai Goc
Cai Goc
 
Happy Message
Happy MessageHappy Message
Happy Message
 
Happy Message
Happy MessageHappy Message
Happy Message
 
Happy Message
Happy MessageHappy Message
Happy Message
 
Happy
HappyHappy
Happy
 
Hanh phuc gio_nay_day
Hanh phuc gio_nay_dayHanh phuc gio_nay_day
Hanh phuc gio_nay_day
 
[Downloadsach.com] nhung kinh nghiem xu the ban can phai biet
[Downloadsach.com] nhung kinh nghiem xu the ban can phai biet[Downloadsach.com] nhung kinh nghiem xu the ban can phai biet
[Downloadsach.com] nhung kinh nghiem xu the ban can phai biet
 
đừng ...
đừng ...đừng ...
đừng ...
 

More from Đặng Phương Nam

[Sách] Nghĩ lớn để thành công
[Sách] Nghĩ lớn để thành công [Sách] Nghĩ lớn để thành công
[Sách] Nghĩ lớn để thành công Đặng Phương Nam
 
[Sách] Định hình cho thành công của bạn
[Sách] Định hình cho thành công của bạn[Sách] Định hình cho thành công của bạn
[Sách] Định hình cho thành công của bạnĐặng Phương Nam
 
[Sách] Nghệ thuật tạo hạnh phúc đạt lai lạt ma
[Sách] Nghệ thuật tạo hạnh phúc   đạt lai lạt ma[Sách] Nghệ thuật tạo hạnh phúc   đạt lai lạt ma
[Sách] Nghệ thuật tạo hạnh phúc đạt lai lạt maĐặng Phương Nam
 
[Sách] Hãy cười lên các con
[Sách] Hãy cười lên các con[Sách] Hãy cười lên các con
[Sách] Hãy cười lên các conĐặng Phương Nam
 
[Sách] Con đường đi tìm hạnh phúc
[Sách] Con đường đi tìm hạnh phúc[Sách] Con đường đi tìm hạnh phúc
[Sách] Con đường đi tìm hạnh phúcĐặng Phương Nam
 
[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 4
[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 4[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 4
[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 4Đặng Phương Nam
 
[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 3
[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 3[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 3
[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 3Đặng Phương Nam
 
[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 2
[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 2[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 2
[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 2Đặng Phương Nam
 
[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 1
[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 1[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 1
[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 1Đặng Phương Nam
 
[Sách] Sinh tồn nơi hoang dã 4
[Sách] Sinh tồn nơi hoang dã 4[Sách] Sinh tồn nơi hoang dã 4
[Sách] Sinh tồn nơi hoang dã 4Đặng Phương Nam
 
[Sách] Sinh tồn nơi hoang dã 3
[Sách] Sinh tồn nơi hoang dã 3[Sách] Sinh tồn nơi hoang dã 3
[Sách] Sinh tồn nơi hoang dã 3Đặng Phương Nam
 
[Sách] Sinh tồn nơi hoang dã 2
[Sách] Sinh tồn nơi hoang dã 2[Sách] Sinh tồn nơi hoang dã 2
[Sách] Sinh tồn nơi hoang dã 2Đặng Phương Nam
 
[Sách] Sinh tồn nơi hoang dã 1
[Sách] Sinh tồn nơi hoang dã 1[Sách] Sinh tồn nơi hoang dã 1
[Sách] Sinh tồn nơi hoang dã 1Đặng Phương Nam
 
[Sách] Phương pháp luyện trí não 2
[Sách] Phương pháp luyện trí não 2[Sách] Phương pháp luyện trí não 2
[Sách] Phương pháp luyện trí não 2Đặng Phương Nam
 
[Sách] Phương pháp luyện trí não 1
[Sách] Phương pháp luyện trí não 1[Sách] Phương pháp luyện trí não 1
[Sách] Phương pháp luyện trí não 1Đặng Phương Nam
 

More from Đặng Phương Nam (20)

[Sách] Nghĩ lớn để thành công
[Sách] Nghĩ lớn để thành công [Sách] Nghĩ lớn để thành công
[Sách] Nghĩ lớn để thành công
 
[Sách] Định hình cho thành công của bạn
[Sách] Định hình cho thành công của bạn[Sách] Định hình cho thành công của bạn
[Sách] Định hình cho thành công của bạn
 
[Sách] Tâm hồn cao thượng
[Sách] Tâm hồn cao thượng[Sách] Tâm hồn cao thượng
[Sách] Tâm hồn cao thượng
 
[Sách] Nghệ thuật tạo hạnh phúc đạt lai lạt ma
[Sách] Nghệ thuật tạo hạnh phúc   đạt lai lạt ma[Sách] Nghệ thuật tạo hạnh phúc   đạt lai lạt ma
[Sách] Nghệ thuật tạo hạnh phúc đạt lai lạt ma
 
[Sách] Nghệ thuật sống 6
[Sách] Nghệ thuật sống 6[Sách] Nghệ thuật sống 6
[Sách] Nghệ thuật sống 6
 
[Sách] Nghệ thuật sống 4
[Sách] Nghệ thuật sống 4[Sách] Nghệ thuật sống 4
[Sách] Nghệ thuật sống 4
 
[Sách] Nghệ thuật sống 3
[Sách] Nghệ thuật sống 3[Sách] Nghệ thuật sống 3
[Sách] Nghệ thuật sống 3
 
[Sách] Nghệ thuật sống 1
[Sách] Nghệ thuật sống 1[Sách] Nghệ thuật sống 1
[Sách] Nghệ thuật sống 1
 
[Sách] Hãy cười lên các con
[Sách] Hãy cười lên các con[Sách] Hãy cười lên các con
[Sách] Hãy cười lên các con
 
[Sách] Con đường đi tìm hạnh phúc
[Sách] Con đường đi tìm hạnh phúc[Sách] Con đường đi tìm hạnh phúc
[Sách] Con đường đi tìm hạnh phúc
 
[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 4
[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 4[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 4
[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 4
 
[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 3
[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 3[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 3
[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 3
 
[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 2
[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 2[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 2
[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 2
 
[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 1
[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 1[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 1
[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 1
 
[Sách] Sinh tồn nơi hoang dã 4
[Sách] Sinh tồn nơi hoang dã 4[Sách] Sinh tồn nơi hoang dã 4
[Sách] Sinh tồn nơi hoang dã 4
 
[Sách] Sinh tồn nơi hoang dã 3
[Sách] Sinh tồn nơi hoang dã 3[Sách] Sinh tồn nơi hoang dã 3
[Sách] Sinh tồn nơi hoang dã 3
 
[Sách] Sinh tồn nơi hoang dã 2
[Sách] Sinh tồn nơi hoang dã 2[Sách] Sinh tồn nơi hoang dã 2
[Sách] Sinh tồn nơi hoang dã 2
 
[Sách] Sinh tồn nơi hoang dã 1
[Sách] Sinh tồn nơi hoang dã 1[Sách] Sinh tồn nơi hoang dã 1
[Sách] Sinh tồn nơi hoang dã 1
 
[Sách] Phương pháp luyện trí não 2
[Sách] Phương pháp luyện trí não 2[Sách] Phương pháp luyện trí não 2
[Sách] Phương pháp luyện trí não 2
 
[Sách] Phương pháp luyện trí não 1
[Sách] Phương pháp luyện trí não 1[Sách] Phương pháp luyện trí não 1
[Sách] Phương pháp luyện trí não 1
 

Recently uploaded

Tư tưởng Hồ Chí Minh về độc lập dân tộc và CNXH
Tư tưởng Hồ Chí Minh về độc lập dân tộc và CNXHTư tưởng Hồ Chí Minh về độc lập dân tộc và CNXH
Tư tưởng Hồ Chí Minh về độc lập dân tộc và CNXHThaoPhuong154017
 
ôn tập lịch sử hhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh
ôn tập lịch sử hhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhôn tập lịch sử hhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh
ôn tập lịch sử hhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhvanhathvc
 
TỔNG HỢP ĐỀ THI CHÍNH THỨC KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT MÔN NGỮ VĂN NĂM ...
TỔNG HỢP ĐỀ THI CHÍNH THỨC KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT MÔN NGỮ VĂN NĂM ...TỔNG HỢP ĐỀ THI CHÍNH THỨC KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT MÔN NGỮ VĂN NĂM ...
TỔNG HỢP ĐỀ THI CHÍNH THỨC KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT MÔN NGỮ VĂN NĂM ...Nguyen Thanh Tu Collection
 
Bai 1 cong bo mot cong trinh nghien cuu khoa hoc
Bai 1 cong bo mot cong trinh nghien cuu khoa hocBai 1 cong bo mot cong trinh nghien cuu khoa hoc
Bai 1 cong bo mot cong trinh nghien cuu khoa hocVnPhan58
 
Hệ phương trình tuyến tính và các ứng dụng trong kinh tế
Hệ phương trình tuyến tính và các ứng dụng trong kinh tếHệ phương trình tuyến tính và các ứng dụng trong kinh tế
Hệ phương trình tuyến tính và các ứng dụng trong kinh tếngTonH1
 
Ma trận - định thức và các ứng dụng trong kinh tế
Ma trận - định thức và các ứng dụng trong kinh tếMa trận - định thức và các ứng dụng trong kinh tế
Ma trận - định thức và các ứng dụng trong kinh tếngTonH1
 
BỘ ĐỀ KIỂM TRA CUỐI KÌ 2 VẬT LÝ 11 - KẾT NỐI TRI THỨC - THEO CẤU TRÚC ĐỀ MIN...
BỘ ĐỀ KIỂM TRA CUỐI KÌ 2 VẬT LÝ 11 - KẾT NỐI TRI THỨC - THEO CẤU TRÚC ĐỀ MIN...BỘ ĐỀ KIỂM TRA CUỐI KÌ 2 VẬT LÝ 11 - KẾT NỐI TRI THỨC - THEO CẤU TRÚC ĐỀ MIN...
BỘ ĐỀ KIỂM TRA CUỐI KÌ 2 VẬT LÝ 11 - KẾT NỐI TRI THỨC - THEO CẤU TRÚC ĐỀ MIN...Nguyen Thanh Tu Collection
 
QUẢN LÝ HOẠT ĐỘNG GIÁO DỤC KỸ NĂNG SỐNG CHO HỌC SINH CÁC TRƯỜNG TRUNG HỌC CƠ ...
QUẢN LÝ HOẠT ĐỘNG GIÁO DỤC KỸ NĂNG SỐNG CHO HỌC SINH CÁC TRƯỜNG TRUNG HỌC CƠ ...QUẢN LÝ HOẠT ĐỘNG GIÁO DỤC KỸ NĂNG SỐNG CHO HỌC SINH CÁC TRƯỜNG TRUNG HỌC CƠ ...
QUẢN LÝ HOẠT ĐỘNG GIÁO DỤC KỸ NĂNG SỐNG CHO HỌC SINH CÁC TRƯỜNG TRUNG HỌC CƠ ...ThunTrn734461
 
Thong bao 337-DHPY (24.4.2024) thi sat hach Ngoai ngu dap ung Chuan dau ra do...
Thong bao 337-DHPY (24.4.2024) thi sat hach Ngoai ngu dap ung Chuan dau ra do...Thong bao 337-DHPY (24.4.2024) thi sat hach Ngoai ngu dap ung Chuan dau ra do...
Thong bao 337-DHPY (24.4.2024) thi sat hach Ngoai ngu dap ung Chuan dau ra do...hoangtuansinh1
 
SÁNG KIẾN “THIẾT KẾ VÀ SỬ DỤNG INFOGRAPHIC TRONG DẠY HỌC ĐỊA LÍ 11 (BỘ SÁCH K...
SÁNG KIẾN “THIẾT KẾ VÀ SỬ DỤNG INFOGRAPHIC TRONG DẠY HỌC ĐỊA LÍ 11 (BỘ SÁCH K...SÁNG KIẾN “THIẾT KẾ VÀ SỬ DỤNG INFOGRAPHIC TRONG DẠY HỌC ĐỊA LÍ 11 (BỘ SÁCH K...
SÁNG KIẾN “THIẾT KẾ VÀ SỬ DỤNG INFOGRAPHIC TRONG DẠY HỌC ĐỊA LÍ 11 (BỘ SÁCH K...Nguyen Thanh Tu Collection
 
Sáng kiến “Sử dụng ứng dụng Quizizz nhằm nâng cao chất lượng ôn thi tốt nghiệ...
Sáng kiến “Sử dụng ứng dụng Quizizz nhằm nâng cao chất lượng ôn thi tốt nghiệ...Sáng kiến “Sử dụng ứng dụng Quizizz nhằm nâng cao chất lượng ôn thi tốt nghiệ...
Sáng kiến “Sử dụng ứng dụng Quizizz nhằm nâng cao chất lượng ôn thi tốt nghiệ...Nguyen Thanh Tu Collection
 
30 ĐỀ PHÁT TRIỂN THEO CẤU TRÚC ĐỀ MINH HỌA BGD NGÀY 22-3-2024 KỲ THI TỐT NGHI...
30 ĐỀ PHÁT TRIỂN THEO CẤU TRÚC ĐỀ MINH HỌA BGD NGÀY 22-3-2024 KỲ THI TỐT NGHI...30 ĐỀ PHÁT TRIỂN THEO CẤU TRÚC ĐỀ MINH HỌA BGD NGÀY 22-3-2024 KỲ THI TỐT NGHI...
30 ĐỀ PHÁT TRIỂN THEO CẤU TRÚC ĐỀ MINH HỌA BGD NGÀY 22-3-2024 KỲ THI TỐT NGHI...Nguyen Thanh Tu Collection
 
Chuong trinh dao tao Su pham Khoa hoc tu nhien, ma nganh - 7140247.pdf
Chuong trinh dao tao Su pham Khoa hoc tu nhien, ma nganh - 7140247.pdfChuong trinh dao tao Su pham Khoa hoc tu nhien, ma nganh - 7140247.pdf
Chuong trinh dao tao Su pham Khoa hoc tu nhien, ma nganh - 7140247.pdfhoangtuansinh1
 
Chàm - Bệnh án (da liễu - bvdlct ctump) .pptx
Chàm - Bệnh án (da liễu - bvdlct ctump) .pptxChàm - Bệnh án (da liễu - bvdlct ctump) .pptx
Chàm - Bệnh án (da liễu - bvdlct ctump) .pptxendkay31
 
ĐỀ THAM KHẢO THEO HƯỚNG MINH HỌA 2025 KIỂM TRA CUỐI HỌC KÌ 2 NĂM HỌC 2023-202...
ĐỀ THAM KHẢO THEO HƯỚNG MINH HỌA 2025 KIỂM TRA CUỐI HỌC KÌ 2 NĂM HỌC 2023-202...ĐỀ THAM KHẢO THEO HƯỚNG MINH HỌA 2025 KIỂM TRA CUỐI HỌC KÌ 2 NĂM HỌC 2023-202...
ĐỀ THAM KHẢO THEO HƯỚNG MINH HỌA 2025 KIỂM TRA CUỐI HỌC KÌ 2 NĂM HỌC 2023-202...Nguyen Thanh Tu Collection
 
30 ĐỀ PHÁT TRIỂN THEO CẤU TRÚC ĐỀ MINH HỌA BGD NGÀY 22-3-2024 KỲ THI TỐT NGHI...
30 ĐỀ PHÁT TRIỂN THEO CẤU TRÚC ĐỀ MINH HỌA BGD NGÀY 22-3-2024 KỲ THI TỐT NGHI...30 ĐỀ PHÁT TRIỂN THEO CẤU TRÚC ĐỀ MINH HỌA BGD NGÀY 22-3-2024 KỲ THI TỐT NGHI...
30 ĐỀ PHÁT TRIỂN THEO CẤU TRÚC ĐỀ MINH HỌA BGD NGÀY 22-3-2024 KỲ THI TỐT NGHI...Nguyen Thanh Tu Collection
 
Sơ đồ tư duy môn sinh học bậc THPT.pdf
Sơ đồ tư duy môn sinh học bậc THPT.pdfSơ đồ tư duy môn sinh học bậc THPT.pdf
Sơ đồ tư duy môn sinh học bậc THPT.pdftohoanggiabao81
 
BỘ ĐỀ PHÁT TRIỂN THEO CẤU TRÚC ĐỀ MINH HỌA BGD NGÀY 22-3-2024 KỲ THI TỐT NGHI...
BỘ ĐỀ PHÁT TRIỂN THEO CẤU TRÚC ĐỀ MINH HỌA BGD NGÀY 22-3-2024 KỲ THI TỐT NGHI...BỘ ĐỀ PHÁT TRIỂN THEO CẤU TRÚC ĐỀ MINH HỌA BGD NGÀY 22-3-2024 KỲ THI TỐT NGHI...
BỘ ĐỀ PHÁT TRIỂN THEO CẤU TRÚC ĐỀ MINH HỌA BGD NGÀY 22-3-2024 KỲ THI TỐT NGHI...Nguyen Thanh Tu Collection
 
Kiểm tra chạy trạm lí thuyết giữa kì giải phẫu sinh lí
Kiểm tra chạy trạm lí thuyết giữa kì giải phẫu sinh líKiểm tra chạy trạm lí thuyết giữa kì giải phẫu sinh lí
Kiểm tra chạy trạm lí thuyết giữa kì giải phẫu sinh líDr K-OGN
 
Slide Webinar Hướng dẫn sử dụng ChatGPT cho người mới bắt đầ...
Slide Webinar Hướng dẫn sử dụng ChatGPT cho người mới bắt đầ...Slide Webinar Hướng dẫn sử dụng ChatGPT cho người mới bắt đầ...
Slide Webinar Hướng dẫn sử dụng ChatGPT cho người mới bắt đầ...Học viện Kstudy
 

Recently uploaded (20)

Tư tưởng Hồ Chí Minh về độc lập dân tộc và CNXH
Tư tưởng Hồ Chí Minh về độc lập dân tộc và CNXHTư tưởng Hồ Chí Minh về độc lập dân tộc và CNXH
Tư tưởng Hồ Chí Minh về độc lập dân tộc và CNXH
 
ôn tập lịch sử hhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh
ôn tập lịch sử hhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhôn tập lịch sử hhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh
ôn tập lịch sử hhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh
 
TỔNG HỢP ĐỀ THI CHÍNH THỨC KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT MÔN NGỮ VĂN NĂM ...
TỔNG HỢP ĐỀ THI CHÍNH THỨC KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT MÔN NGỮ VĂN NĂM ...TỔNG HỢP ĐỀ THI CHÍNH THỨC KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT MÔN NGỮ VĂN NĂM ...
TỔNG HỢP ĐỀ THI CHÍNH THỨC KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT MÔN NGỮ VĂN NĂM ...
 
Bai 1 cong bo mot cong trinh nghien cuu khoa hoc
Bai 1 cong bo mot cong trinh nghien cuu khoa hocBai 1 cong bo mot cong trinh nghien cuu khoa hoc
Bai 1 cong bo mot cong trinh nghien cuu khoa hoc
 
Hệ phương trình tuyến tính và các ứng dụng trong kinh tế
Hệ phương trình tuyến tính và các ứng dụng trong kinh tếHệ phương trình tuyến tính và các ứng dụng trong kinh tế
Hệ phương trình tuyến tính và các ứng dụng trong kinh tế
 
Ma trận - định thức và các ứng dụng trong kinh tế
Ma trận - định thức và các ứng dụng trong kinh tếMa trận - định thức và các ứng dụng trong kinh tế
Ma trận - định thức và các ứng dụng trong kinh tế
 
BỘ ĐỀ KIỂM TRA CUỐI KÌ 2 VẬT LÝ 11 - KẾT NỐI TRI THỨC - THEO CẤU TRÚC ĐỀ MIN...
BỘ ĐỀ KIỂM TRA CUỐI KÌ 2 VẬT LÝ 11 - KẾT NỐI TRI THỨC - THEO CẤU TRÚC ĐỀ MIN...BỘ ĐỀ KIỂM TRA CUỐI KÌ 2 VẬT LÝ 11 - KẾT NỐI TRI THỨC - THEO CẤU TRÚC ĐỀ MIN...
BỘ ĐỀ KIỂM TRA CUỐI KÌ 2 VẬT LÝ 11 - KẾT NỐI TRI THỨC - THEO CẤU TRÚC ĐỀ MIN...
 
QUẢN LÝ HOẠT ĐỘNG GIÁO DỤC KỸ NĂNG SỐNG CHO HỌC SINH CÁC TRƯỜNG TRUNG HỌC CƠ ...
QUẢN LÝ HOẠT ĐỘNG GIÁO DỤC KỸ NĂNG SỐNG CHO HỌC SINH CÁC TRƯỜNG TRUNG HỌC CƠ ...QUẢN LÝ HOẠT ĐỘNG GIÁO DỤC KỸ NĂNG SỐNG CHO HỌC SINH CÁC TRƯỜNG TRUNG HỌC CƠ ...
QUẢN LÝ HOẠT ĐỘNG GIÁO DỤC KỸ NĂNG SỐNG CHO HỌC SINH CÁC TRƯỜNG TRUNG HỌC CƠ ...
 
Thong bao 337-DHPY (24.4.2024) thi sat hach Ngoai ngu dap ung Chuan dau ra do...
Thong bao 337-DHPY (24.4.2024) thi sat hach Ngoai ngu dap ung Chuan dau ra do...Thong bao 337-DHPY (24.4.2024) thi sat hach Ngoai ngu dap ung Chuan dau ra do...
Thong bao 337-DHPY (24.4.2024) thi sat hach Ngoai ngu dap ung Chuan dau ra do...
 
SÁNG KIẾN “THIẾT KẾ VÀ SỬ DỤNG INFOGRAPHIC TRONG DẠY HỌC ĐỊA LÍ 11 (BỘ SÁCH K...
SÁNG KIẾN “THIẾT KẾ VÀ SỬ DỤNG INFOGRAPHIC TRONG DẠY HỌC ĐỊA LÍ 11 (BỘ SÁCH K...SÁNG KIẾN “THIẾT KẾ VÀ SỬ DỤNG INFOGRAPHIC TRONG DẠY HỌC ĐỊA LÍ 11 (BỘ SÁCH K...
SÁNG KIẾN “THIẾT KẾ VÀ SỬ DỤNG INFOGRAPHIC TRONG DẠY HỌC ĐỊA LÍ 11 (BỘ SÁCH K...
 
Sáng kiến “Sử dụng ứng dụng Quizizz nhằm nâng cao chất lượng ôn thi tốt nghiệ...
Sáng kiến “Sử dụng ứng dụng Quizizz nhằm nâng cao chất lượng ôn thi tốt nghiệ...Sáng kiến “Sử dụng ứng dụng Quizizz nhằm nâng cao chất lượng ôn thi tốt nghiệ...
Sáng kiến “Sử dụng ứng dụng Quizizz nhằm nâng cao chất lượng ôn thi tốt nghiệ...
 
30 ĐỀ PHÁT TRIỂN THEO CẤU TRÚC ĐỀ MINH HỌA BGD NGÀY 22-3-2024 KỲ THI TỐT NGHI...
30 ĐỀ PHÁT TRIỂN THEO CẤU TRÚC ĐỀ MINH HỌA BGD NGÀY 22-3-2024 KỲ THI TỐT NGHI...30 ĐỀ PHÁT TRIỂN THEO CẤU TRÚC ĐỀ MINH HỌA BGD NGÀY 22-3-2024 KỲ THI TỐT NGHI...
30 ĐỀ PHÁT TRIỂN THEO CẤU TRÚC ĐỀ MINH HỌA BGD NGÀY 22-3-2024 KỲ THI TỐT NGHI...
 
Chuong trinh dao tao Su pham Khoa hoc tu nhien, ma nganh - 7140247.pdf
Chuong trinh dao tao Su pham Khoa hoc tu nhien, ma nganh - 7140247.pdfChuong trinh dao tao Su pham Khoa hoc tu nhien, ma nganh - 7140247.pdf
Chuong trinh dao tao Su pham Khoa hoc tu nhien, ma nganh - 7140247.pdf
 
Chàm - Bệnh án (da liễu - bvdlct ctump) .pptx
Chàm - Bệnh án (da liễu - bvdlct ctump) .pptxChàm - Bệnh án (da liễu - bvdlct ctump) .pptx
Chàm - Bệnh án (da liễu - bvdlct ctump) .pptx
 
ĐỀ THAM KHẢO THEO HƯỚNG MINH HỌA 2025 KIỂM TRA CUỐI HỌC KÌ 2 NĂM HỌC 2023-202...
ĐỀ THAM KHẢO THEO HƯỚNG MINH HỌA 2025 KIỂM TRA CUỐI HỌC KÌ 2 NĂM HỌC 2023-202...ĐỀ THAM KHẢO THEO HƯỚNG MINH HỌA 2025 KIỂM TRA CUỐI HỌC KÌ 2 NĂM HỌC 2023-202...
ĐỀ THAM KHẢO THEO HƯỚNG MINH HỌA 2025 KIỂM TRA CUỐI HỌC KÌ 2 NĂM HỌC 2023-202...
 
30 ĐỀ PHÁT TRIỂN THEO CẤU TRÚC ĐỀ MINH HỌA BGD NGÀY 22-3-2024 KỲ THI TỐT NGHI...
30 ĐỀ PHÁT TRIỂN THEO CẤU TRÚC ĐỀ MINH HỌA BGD NGÀY 22-3-2024 KỲ THI TỐT NGHI...30 ĐỀ PHÁT TRIỂN THEO CẤU TRÚC ĐỀ MINH HỌA BGD NGÀY 22-3-2024 KỲ THI TỐT NGHI...
30 ĐỀ PHÁT TRIỂN THEO CẤU TRÚC ĐỀ MINH HỌA BGD NGÀY 22-3-2024 KỲ THI TỐT NGHI...
 
Sơ đồ tư duy môn sinh học bậc THPT.pdf
Sơ đồ tư duy môn sinh học bậc THPT.pdfSơ đồ tư duy môn sinh học bậc THPT.pdf
Sơ đồ tư duy môn sinh học bậc THPT.pdf
 
BỘ ĐỀ PHÁT TRIỂN THEO CẤU TRÚC ĐỀ MINH HỌA BGD NGÀY 22-3-2024 KỲ THI TỐT NGHI...
BỘ ĐỀ PHÁT TRIỂN THEO CẤU TRÚC ĐỀ MINH HỌA BGD NGÀY 22-3-2024 KỲ THI TỐT NGHI...BỘ ĐỀ PHÁT TRIỂN THEO CẤU TRÚC ĐỀ MINH HỌA BGD NGÀY 22-3-2024 KỲ THI TỐT NGHI...
BỘ ĐỀ PHÁT TRIỂN THEO CẤU TRÚC ĐỀ MINH HỌA BGD NGÀY 22-3-2024 KỲ THI TỐT NGHI...
 
Kiểm tra chạy trạm lí thuyết giữa kì giải phẫu sinh lí
Kiểm tra chạy trạm lí thuyết giữa kì giải phẫu sinh líKiểm tra chạy trạm lí thuyết giữa kì giải phẫu sinh lí
Kiểm tra chạy trạm lí thuyết giữa kì giải phẫu sinh lí
 
Slide Webinar Hướng dẫn sử dụng ChatGPT cho người mới bắt đầ...
Slide Webinar Hướng dẫn sử dụng ChatGPT cho người mới bắt đầ...Slide Webinar Hướng dẫn sử dụng ChatGPT cho người mới bắt đầ...
Slide Webinar Hướng dẫn sử dụng ChatGPT cho người mới bắt đầ...
 

[Sách] Nghệ thuật sống 7

  • 1.
  • 2. Nghệ thuật sống Nguồn: http://www.xitrum.net Tổng hợp: ngvietduc(TVE) Bạn mang hành trang gì khi vào đời? Bước chân vào đời, ai cũng chuẩn bị cho mình một vài thứ hữu ích, nhưng hành trang của mỗi người không ai giống ai, có người chỉ cần một ít vốn về vật chất, có người mang trên vai những kiến thức đã từng được học, có người lại chẳng biết mình sẽ cần gì trên con đường tiến tới tương lai. Còn bạn, bạn mang hành trang gì khi vào đời? Một ít tăm... vì cái tăm sẽ nhắc bạn nhớ tìm và phát hiện những đức tính tốt của mọi người, kể cả bản thân của bạn. Một sợi dây cao su... vì dâycao su sẽ nhắc bạn nhớ sống linh động.Mọi chuyện trên đời không phải lúc nào cũng đi theo hướng bạn muốn, nhưng dù cách nàyhaycách khác chúng ta vẫn giải quyết tốt được mọi vấn đề. Một nụhônngọt ngào... vì nụ hôn ấysẽ nhắc bạn nhớ rằng mọi người cần nhận được một lần ôm hôn hoặc một lời khen tặng mỗi ngày. Một miếngbăngdán... vì miếng băng sẽ nhắc bạn nhớ hàn gắn những vết thương lòng của bạn hoặc của ai đó. Một cục tẩy... vì cục tẩysẽ nhắc bạn nhớ rằng ai đó cũng có thể phạm lỗi. Không sao, chúng ta học từnhững lỗi lầm. Một cây kẹo gum bubble ... vì chất dính của kẹo gum sẽ nhắc bạn nhớ luôn bám theo mục tiêu đã đề ra, đừng bỏ cuộc và bạn sẽ đạt được những điều mình mong ước.
  • 3. Một câybút chì ... vì bút chì sẽ nhắc bạn nhớ viết ra những điều tốt bạn làm hằng ngày. Và hãynhớ mang theo mình một túi trà... vì túi trà sẽ nhắc bạn nhớ hằng ngày nên nghỉ ngơi, thư giãn và ôn lại danh sách những điều phúc lành mà Thượng đế ban tặng. Bạn có đem theo những vật đó không? Những giọt nước mắt từ trên trời Vào một buổi tối mùa đông lạnh lẽo, ngồi cùng chồng bên cạnh lò sưởi, Fiammetta chợt hỏi: - Mưa là gì vậyhở anh? Bên ngoài thời tiết thật là tồi tệ, những giọt nước mưa đập vào ô cử sổ tách, tách, tách. -Anh ơi, mưa là gì vậyhở? - Fiammetta vừa lặp lại câu hỏi vừa laybàn tay chồng. - Mưa hả em, đó có nghĩa là trời đang khóc đấy. - Nhưng tại sao trời lại khóc? - Ừ, cũng không hẳn là trời khóc đâu. Đúng hơn đó là những giọt nước mắt của tất cả những người buồn sầu trên thế giới đã kềt lại thành mây. - Tất cả những giọt nước mắt ư, thật thế hả anh? - Không phải tất cả nhưng là hầu hết. Những giọt nước rơi từ trời là của những người buồn sầu mà không được ai an ủi. Còn nếu như họ được an
  • 4. những người buồn sầu mà không được ai an ủi. Còn nếu như họ được an ủi thì những giọt nước ấy sẽ đọng lại và cất giữ trong tim giống như một kho tàng quýgiá. - Nhưng tại sao mưa nhiều quá vậy? - Điều đó có nghĩa là ngàynaynhiều người than khóc nhưng lại có quá ít người an ủi. - Vậy làm sao để cho mưa tạnh? Em phải an ủi tất cả mọi người trên thế giớ nàyư? Em muốn ngàymai trời lại nắng. - Chỉ cần em an ủi một người là đủ, ngaykhi họ đang khóc, khi mà em gặp họ. Nhưng anh không chắc là em làm được điều đó. - Vậytối nayem sẽ đặt thật nhiều lyở bậu cửa sổ để hứng nước mưa, và em sẽ mang trả lại cho những người chủ thật sự của chúng, những người đã buồn sầu than khóc. - Nhưng làm sao em có thể trả lại đúng giọt nước mắt cho từng người được? Họ đâu có ghi tên lên trên đó. Fiammetta đã không trả lời được câu hỏi của chồng nhưng nàng biết rằng có một cách. Sáng hôm sau, nàng kiên nhẫn đặt từng giọt nước lên lòng bàn tayvà nhìn vào bên trong. Những giọt pha lê nhỏ bé ấyluôn còn đọng lại một khuôn mặt. Từ tài nguyên Net. Không rõ nguồn. Sống trọn vẹn từng ngày Bryan Dyson Trong một buổi diễn thuyết vào đầu năm học, Brian Dison - tổng giám đốc
  • 5. của tập đoàn Coca Cola đã nói chuyện với sinh viên về mối tương quan giữa nghề nghiệp với những trách nhiệm khác của con người. Cuộc đời như một trò chơi tung hứng. Trong tay bạn có năm quả bóng mang tên: công việc, gia đình, sức khỏe, bạn bè và tinh thần. Công việc là một quả bóng cao su, khi bạn làm rơi xuống đất nó sẽ nẩylên lại. Nhưng còn bốn quả bóng kia đều là những quả bóng thủytinh. Nếu bạn lỡ tayđánh rơi, chúng sẽ bị trầyxước, có tỳvết, bị nứt, hư hỏng hoặc thậm chí bị vỡ mà không thể sửa chữa được. Chúng không bao giờ trở lại như cũ. Bạn hãy hiểu điều đó để cố gắng phấn đấu giữ sự quân bình trong cuộc sống của bạn. Phải làm thế nào đây? Bạn đừng tự hạ thấp giá trị của mình bằng cách so sánh mình với người khác vì mỗi chúng ta là những con người hoàn toàn khác nhau. Mỗi chúng ta là một cá nhân đặc biệt. Bạn chớ đặt mục tiêu của bạn vào những gì mà người khác cho là quan trọng. Chỉ có bạn mới biết rõ điều gì tốt nhất cho chính mình. Chớ nên thờ ơ với những gì gần gũi với trái tim bạn. Bởi vì nếu không có chúng, cuộc sống của bạn phần nào sẽ mất đi ýnghĩa. Bạn chớ để cuộc sống trôi qua kẽ tay vì bạn cứ đắm mình trong quá khứ hoặc ảo tưởng về tương lai. Chỉ bằng cách sống cuộc đời mình trong từng khoảng khắc của nó, bạn sẽ sống trọn vẹn từng ngàycủa đời mình. Chớ bỏ cuộc khi bạn vẫn còn điều gì đó để cho đi. Không có gì là hoàn toàn bế tắc, mà nó chỉ thật sựtrở nên bế tắc khi ta thôi không cố gắng nữa. Bạn chớ ngại mạo hiểm. Nhờ mạo hiểm với những cơ hội của đời mình mà bạn biết cách sống dũng cảm.
  • 6. Bạn chớ khóa kín lòng mình với tình yêu bằng cách nói bạn không có thời gian yêu ai. Cách nhanh nhất để nhận được tình yêu là hãy cho đi. Cách nhanh nhất để đánh mất tình yêu là níu giữ thật chặt. Còn phương cách tốt nhất để giữđược tình yêu là bạn hãychắp cho nó đôi cánh. Bạn chớ băng qua cuộc đời nhanh đến nỗi không những bạn quên mất nơi mình đang sống mà còn có khi quên cả nơi mình định tới. Bạn chớ quên nhu cầu tình cảm lớn nhất của con người là cảm thấymình được đánh giá đúng. Bạn chớ ngại học. Kiến thức không có trọng lượng, nó là kho báu mà bạn luôn mang theo bên mình một cách dễ dàng. Bạn chớ phí phạm thời giờ hoặc lời nói một cách vô trách nhiệm. Cả hai điều đó một khi mất đi sẽ không bao giờ lấylại được. Cuộc đời không phải là đường chạy. Nó là một lộ trình mà bạn phải thưởng thức từng chặng đường mình đi qua. Hạnh Nguyễn dịch. * "...Đã là con chim con chim phải hót đã là chiếc lá chiếc lá phải xanh lẽ nào vaymà không có trả sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình" Bạn có bao giờ để ý rằng... Bạn có bao giờ để ýrằng, khi bạn cảm thấynhớ một người nhiều nhất đó
  • 7. là khi người ấyở ngaybên cạnh bạn nhưng không phải là của bạn? Bạn có bao giờ để ýrằng, nói về một điều để rồi về sau ước giá như bạn không nói; và không nói gì để rồi về sau ước giá như bạn nói, thì việc nào đau lòng hơn?... Bạn có bao giờ để ý rằng, những điều quan trọng nhất lại luôn là những điều khó nói nhất? Bạn có bao giờ ngại nói với một người rằng bạn yêu mến người đó? Nếu bạn nói, có thể họ sẽ làm bạn đau lòng. Nhưng nếu bạn không nói ra, bạn có thể làm đau lòng họ. Bạn có bao giờ cảm thấyngại quan tâm đến một người nào đó quá nhiều, đơn giản vì bạn sợ người đó không quan tâm lại bạn nhiều như thế, hoặc thậm chí là chẳng quan tâm chút nào đến bạn? Bạn có bao giờ nghĩ rằng, cuộc sống ngập những rủi ro và cần có những bước nhảyvọt? Đừng là một con người luôn phải nhìn lại để tựhỏi mình có thể có gì, haymình đã không nên làm gì…Vì không điều gì có thể đợi bạn mãi được. Cơ hội của sự chối từ Bạn ao ước tham gia đội bóng, nhưng đội trưởng lại nghĩ khác. Đầu tiên cậu ta lựa chọn những người bạn thân nhất, sau đó là những người có khả năng ghi bàn. Và danh sách cuối cùng không có bạn. Bạn thấymình hoàn toàn có khả năng tham gia đội văn nghệ. Cả lớp bầu chọn mãi, cũng tuyển được những "nghệ sĩ" đại diện cho lớp. Nhưng cuối cùng bạn đành ngậm ngùi làm khán giả. Nếu bạn không có năng lực, chúng ta sẽ nói về sự công bằng. Còn ở đây, bạn có năng lực, nhưng người ta vẫn có thể từchối bạn, viện dẫn hàng tá lý do: dáng vẻ bên ngoài, sự giàu nghèo, tôn giáo, đôi khi cả giới tính cũng bị
  • 8. đưa lên bàn cân. Cảm giác bị cô lập, lòng tựtrọng bị tổn thương, tựdằn vặt mình có thể làm trái tim bạn tan nát, thế giới như sụp đổ. Và có rất nhiều, rất nhiều người quá yếu đuối đã không thể vượt qua được một lần bị bỏ rơi. Thế nhưng không phải sự chối từ nào cũng tệ hại. Một sự từ chối cũng có nghĩa là thêm một cơ hội mới cho bạn khám phá. Khi bạn lớn lên và đi xin việc, sựtừchối có thể giúp bạn tiếp cận với những cơ hội lớn hơn trong đời mình. Một lời từ chối ở nơi nàychính là con đường đưa bạn đến với một vị trí cao hơn ở một nơi khác tốt hơn. Bạn có bao giờ nghĩ thế không ? Sự chối từ còn cho phép bạn tự khám phá chính bản thân mình, cho phép mình nhận ra mình cứng cỏi và bản lĩnh hơn mình nghĩ khi bạn vượt qua được điều đó. Nó còn giúp bạn nhìn nhận ra bản chất của những con người xung quanh, đâu là những người "bạn", và những ai chỉ đơn giản là "bè". Cũng giống nhưnhững thứkhác trong cuộc đời, bị từchối sẽ gâyra những vết thương nông sâu khác nhau. Tuynhiên có một điều chắc chắn là tất cả mọi người đều từng bị từchối, ít nhất một lần, hoặc vài lần, vào một lúc nào đó trong đời mình. Vì thế, nếu điều đó có đến với bạn thì hãy tin tôi, đây không phải là ngàytận thế. Vậythì nếu có bao giờ bị từchối bởi một ai đó, bị loại bỏ, bị cho ra rìa trong một tập thể, ở một nơi nào đó, thì bạn của tôi ơi, xin hãynhớ một điều, khi một cánh cửa đóng lại trước mặt bạn, nghĩa là có những cánh cửa khác đang mở ra, và những cánh cửa mở luôn dẫn đến những điều tốt đẹp. Bạn hãymỉm cười, bước lên và đi đến đó. Gã hành khất và hai người thầy giáo Ông giáo Hùng gặp gã hành khất ấy ở một trạm bán xăng. Gã di chuyển bằng cách bò lết với cái chân khoèo và một cánh tay áo lắt lay. Nhìn gã, ông giáo Hùng giật mình. Hình như đã một lần ông gặp. à, phải rồi... Lần ấy, trong con hẻm vắng, ông thấygã đang bò lết bỗng đứng dựng dậy, thò
  • 9. cái taytưởng là cụt ra đếm tiền. Hóa ra hàng ngàyhắn giả bộ tàn tật. Lần gặp này, hắn không nhận ra ông nên vẫn thò cánh tay còn lại cầm ngửa cái mũ phớt ra xin tiền. Vào trường hợp khác, ông đã cho hắn một cái bạt tai. Nhưng hôm nay, ông lại không, lại nở một nụ cười nhân từ, móc túi bố thí cho hắn tờ giấy bạc 20.000 đồng. Rồi ông lại cho tiếp hắn 20.000 đồng nữa và bảo: -Anh dùng tiền nàyđể thuê xe nhờ họ chở đến nhà một ông bạn tôi, ông ấy giàu có và thương người lắm. Anh nhờ cậyđược đấy. Ông xé cuốn sổ tayviết ra cái địa chỉ người bạn ấy, Không quên viết thêm cái địa chỉ của ông. Mấy hôm sau, đúng như ông dự đoán, gã ăn mày đã tìm đến nhà ông. Khác hẳn thường ngày, hôm nayhắn đi đứng đàng hoàng với đầyđủ cả tay lẫn chân. Vừa nhìn thấyông, hắn đã cúi rạp đầu: - Cháu đến để cám ơn ông. Ông dắt hắn vào nhà, ân cần hỏi han: - Tìm được nhà ông bạn tôi chứ? - Dạ, được. - Ông ấycó cho anh gì không? - Dạ nhiều, về tiền thì cho những một trăm ngàn đồng, nhưng cháu không dám nhận, cháu chỉ nhận? - Nhận gì? - Một sựdạydỗ.
  • 10. - Một sựdạydỗ?- Ông giáo Hùng nhắc lại. - Vâng, đúng như thế. Ông ấy tàn phế, liệt cả hai tay, vậy mà với đôi bàn chân còn lại, ông ấyđã làm nên tất cả. Sựnghiệp, tiền bạc? Trong khi cháu thì? Nói xong, anh ta đứng thẳng dậy, chìa cả hai cánh tay, trong đó có cái tay bao ngày qua cứ bị oan uổng cột chặt vào tấm thân lực lưỡng của gã, để đón lytrà nóng từtayông giáo Hùng. Sau khi gã ra về, ông giáo Hùng nhấc máyđiện thoại lên: -Alô! ThầyNguyễn Ngọc Kýđấyphải không? Vâng, từ nhà thầy, anh ta vừa mới đến đây, và gửi lời cảm ơn thầy! Trích từ Cài hoa vào quá khứ của nhà giáo Nguyễn Khoa Đăng. Cà phê và tách Một nhóm bạn học naythành đạt rủ nhau về thăm thầycũ. Sau một hồi trò chuyện, họ bắt đầu kể lể, than phiền về những sức ép trong công việc cũng như trong cuộc sống. Nghe vậy, người thầyvào bếp lấycà phê mời học trò cũ của mình. Ông đem ra rất nhiều những chiếc tách khác loại: chiếc bằng sứ, chiếc bằng nhựa, chiếc thủy tinh, chiếc thì bằng pha lê, một vài chiếc trông rất đơn sơ, vài chiếc đắt tiền, vài chiếc khác lại được chế tác cực kỳ tinh xảo. Người thầy bảo những "người thành đạt" tự chọn tách và rót cà phê cho mình. Sau khi mỗi người đều đã có một tách cà phê, người thầy đáng kính mới bắt đầu từtốn:
  • 11. - Nếu các em chú ýthì sẽ nhận ra điều này: ai cũng chọn những chiếc tách đắt tiền, chẳng ai thèm màng đến những chiếc tách nhựa giá rẻ cả. Có lẽ các em sẽ cảm thấyđiều nàythật bình thường vì ai chẳng muốn chọn cho mình cái tốt nhất, nhưng điều ấylại chính là nguồn cơn của mọi vấn đề rắc rối trong cuộc sống của các em. Các em à, những chiếc tách kia đâu có làm ảnh hưởng đến chất lượng của cà phê. Tất cả những gì các em cần là cà phê chứ không phải là tách. Thế mà thường thì các em chỉ chăm chăm lo kiếm những chiếc tách tốt nhất, rồi sau đó còn liếc mắt qua người bên cạnh để xem tách của họ có đẹp hơn tách của mình không. Hãysuyngẫm điều nàynhé: cuộc sống chính là cà phê, còn công việc, tiền bạc và địa vị xã hội chính là những chiếc tách. Và những "chiếc tách" này không hề xác định hayảnh hưởng đến chất lượng cuộc sống chúng ta. Đôi khi do cứ mãi để ývào những "chiếc tách hư danh" mà chúng ta bỏ lỡ việc hưởng thụ cuộc sống. Món quà mà Thượng đế ban tặng cho con người là cà phê chứkhông phải tách. Vậy thì cứ thoải mái nhâm nhi cà phê của mình và tận hưởng cuộc sống tươi đẹp. Hòn đá cô đơn Từ rất lâu rồi, Emerald (Ngọc lục bảo) luôn được mọi người yêu mến vì nó là một trong những loại đá quí tạo nên sự quyến rũ cho nữ giới cũng như sự sang trọng cho những ai sở hữu nó. Nhưng bản thân Ngọc lục bảo thì không như vậy, nó mặc cảm vì không có vẻ kiêu sa của hồng ngọc, hayvẻ thùymị của ngọc trai. Bên cạnh đó, nó thấyrằng ít ai có thể đeo nó khi đến dự những buổi tiệc quan trọng vì màu sắc của nó rất kén chọn trang phục và dáng người. Chính vì thế mà ngàynàyqua ngàykhác, sự tự tycàng lớn dần, cho đến một ngàynó bị người ta lãng quên thật sự khi người ta nhận thấynó không còn tỏa sáng và cũng giống như những thứ đá có màu sắc khác. Một thứ đá rất đơn thuần và không có điểm gì nổi bật. Nó dần bị đào thải và bị ném xuống suối để sống cuộc sống của đá cuội: lặng lẽ và cô
  • 12. đơn. Rồi một ngày nọ, có một người thanh niên rất phong độ ghé ngang con suối nhỏ - nơi mà Ngọc lục bảo đang sống. Bất chợt, người thanh niên dừng lại, chàng ngồi cạnh bờ suối và suynghĩ xa xăm. Chàng bồng nhiên tâm sựmột mình... Câu chuyện rất lãng mạn về chàng và một nàng công chúa xinh đẹp, thông minh và có một trái tim rất lương thiện. Tiếng lành đồn xa, chàng - hoàng tử của nước láng giềng đã lặn lội đường xa tìm đến. Chàng yêu công chúa từ cái nhìn đầu tiên nhưng công chúa không muốn lấyhoàng tử vì nàng đang đợi người mang món quà sinh nhật đến cho nàng như lời tiên đoán của bà tiên đỡ đầu: "Người ấy sẽ là chồng của công chúa vì người ấy sẽ trao cho công chúa một món quà mang đến một vẻ đẹp huyền bí và sang trọng vào bậc nhất. Nó mang đến một chút bí ẩn và quyền lực cho những ai sở hữu nó. Đó chính là một hòn đá với màu sắc rất riêng mà chỉ có thể tồn tại trong truyền thuyết...một hòn đá mang đến hạnh phúc." Sinh nhật lần thứ 18 sắp đến và công chúa đã chờ đợi người ấy quá lâu, nàng không thể từ bỏ sự mong đợi của mình vào phút cuối. Nhưng công chúa cũng rất yêu hoàng tử!... làm sao đây?... cuối cùng, công chúa lâm bệnh nặng mà không thuốc thang nào hiệu nghiệm. Nàng ốm liệt giường và bất tỉnh cả tuần lễ nay. Hoàng tử rất đau khổ vì ngàyngàyphải nhìn thấy vẻ mặt công chúa ngày càng xanh xao. Cuối cùng, chàng quyết định ra đi tìm hòn đá ấyvì chỉ có hòn đá ấymới mang lại hạnh phúc cho công chúa, mặc dù biết rằng sau khi tìm thấyhòn đá ấythì công chúa sẽ lấymột người khác và hoàng tử sẽ thua cuộc. Nhưng không còn cách nào khác, thà hi sinh mình chứ chàng không muốn nhìn thấycông chúa chết. Vậylà chàng đã ra đi, chàng đi đã rất lâu mà vẫn không tìm thấy thứ đá ấy. Cuối cùng, chàng gần nhưkiệt sức và số phận đã đưa chàng đến con suối nhỏ này. Nghe câu chuyện cảm động ấy tự nhiên hòn đá chảy nước mắt. Hòn đá cũng biết khóc vì nó có linh tính. Không biết nó khóc bao lâu nhưng nước mắt của nó đã cuốn trôi bao nhiêu rong rêu lâu naybám trên người nó để lộ ra những đường nét sắc sảo trên cơ thể nó. Dưới làn nước trong xanh, mát lạnh, vẻ đẹp của nó tỏa sáng lấp lánh và tinh khiết hơn bao giờ hết.
  • 13. Bất chợt, hoàng tử nhìn thấynó làm người rất đỗi ngạc nhiên khi nhìn thấy một hòn đá với màu sắc kì lạ như vậy, người bước xuống suối và đến gần nó, chàng nhặt nó lên, ngắm nghía và chàng nhận ra đó chính là hòn đá mà công chúa chờ đợi. Ngaylập tức, hoàng tử mang nó về kinh đô, chàng giao nó cho một người thợ kim hoàn giỏi nhất để gọt giũa lại. Mấy ngày chịu đựng đau đớn đã qua, cuối cùng, Ngọc lục bảo đã về lại với chính mình, về lại với vẻ đẹp gần như hoàn hảo khi xưa. Nó được hoàng tử đem đến tặng cho công chúa. Rất khẽ, công chúa mở mắt ra, nàng nhìn thấy hòn đá ngay ngày sinh nhật của mình, nàng mỉm cười vì tấm lòng của hoàng tử, nàng khỏi bệnh! Một tuần lễ sau, hai người tổ chức một lễ cưới rất đẹp và trang trọng. Công chúa không hề đeo bất kì trang sức nào ngoài chiếc nhẫn có đính một viên ngọc lục bảo. Ngọc lục bảo rất tự hào vì nó chính là món trang sức quí giá nhất được công chúa trân trọng đến thế. Ngayphút giâytrọng đại nhất, bà tiên đỡ đầu xuất hiện, bà chúc công chúa một lời chúc cho hạnh phúc của hai người. Đoạn, bà đặt taylên viên ngọc lục bảo và nói: "Không phải thời gian làm người ta lãng quên ngươi, Ngọc lục bảo! Mà ngươi bị lãng quên vì ngươi không cố gắng tự làm mình tỏa sáng. Ngươi biết không, ngươi là một tạo vật của Thượng Đế. Không có một thứ gì Thượng Đế tạo ra lại vô dụng cả, ngươi quá tự tyvà chính sự tự tykhiến ngươi không nhìn thấycái đẹp trong chính ngươi. Có thể với người này ngươi không là gì cả nhưng với người khác ngươi lại có một ýnghĩa to lớn... và sự thật đã chứng minh điều đó". Nói xong, bà tiên biến mất, nhưng ngọc lục bảo đã suynghĩ rất nhiều. Từ đó, Ngọc lục bảo đã luôn tỏa sáng với một vẻ đẹp rất riêng, không lẫn lộn với bất kì thứ đá quí nào và nó đã được trân trọng cho đến ngàynay. Cuộc đời đẹp nhất khi chúng ta là chính mình và biết yêu quýbản thân mình. "Mỗi người sinh ra đều có một ý nghĩa riêng, nếu không thế giới này đâu cần có nhiều người đến nhưvậy"... (ST)
  • 14. Tôi là Thầy Nhị Tường dịch ---o0o--- Tôi là Thầyngaytừ giâyphút đầu tiên có một câu hỏi thốt ra từ miệng một đứa bé. Tôi đã từng là nhiều người ở nhiều nơi. Tôi là Socrates [1], khuyến khích tuổi trẻ HyLạp khám phá những điều mới mẻ bằng cách đặt câu hỏi. Tôi là Anne Sullivan gom thu những bí mật của vũ trụ vào đôi tayrộng mở của Helen Keller.[2] Tôi là Aesop và Hans ChristianAndersen, đưa ra những chân lý thông qua những mẩu chuyện không thể nào kể hết. Tôi cũng mang danh những nhân vật mà tiếng tăm và khuôn mặt đã phai mờ nhưng những bài học và tính cách của họ vẫn được lưu giữ mãi trong lòng học sinh. Tôi đã từng rơi nước mắt hạnh phúc mừng đám cưới của những học sinh cũ, đã từng cười hân hoan trong lễ mừng thôi nôi con của họ và cũng đã từng đứng cúi đầu bối rối và đau khổ trước mộ huyệt của những học sinh còn quá trẻ. Ngày ngày, tôi được xem như một diễn viên, một người bạn, một người điều dưỡng, một bác sĩ, một huấn luyện viên, một người sưu tầm những bài báo thất lạc, người cho mượn tiền, một tài xế, một chuyên gia tâm lý, bảo mẫu, một người tiếp thị, một chính khách và cũng là một nhà truyền
  • 15. giáo. Mặc cho những bản đồ, đồ thị, công thức, động từ, những câu chuyện và những cuốn sách, tôi thật sự chẳng có gì để dạybởi chính những học sinh của tôi tự tìm để học, và chính nhờ điều đó thế giới nàymới cho họ biết họ là ai. Tôi là một nghịch lý; tôi nói to nhất khi tôi đang lắng nghe. Những món quà lớn nhất tôi hằng mong mỏi là nhận được lời khen từ học sinh của tôi. Vinh hoa phú quý không phải là mục đích của tôi, nhưng tôi là người suốt đời luôn đưa ra những yêu cầu để tìm kiếm cho học trò của tôi những cơ hội sử dụng tài năng của họ và đôi khi trong cuộc tìm kiếm mãi mãi đó phải chấp nhận sự thất bại. Tôi là niềm maymắn nhất cho tất cả những ai nỗ lực. Bác sĩ sản khoa được phép chào đón một sinh linh mới vào đời chỉ trong một giâyphút diệu kỳ nào đó, còn tôi được phép nhìn thấycuộc sống đó tái sinh mỗi ngàybằng những câu hỏi, những ý tưởng và những tình bạn mới. Kiến trúc sưbiết rằng nếu xâydựng cẩn trọng thì tòa kiến trúc của anh ta có thể đứng vững hàng thế kỷ, nhưng một người thầybiết rằng nếu xâydựng bằng niềm tin và lòng thương yêu, thì những gì ta dựng xâysẽ tồn tại mãi mãi. Tôi là một chiến binh, ngàyngàychiến đấu trên chiến trường chống lại một thế lực gồm sự áp đặt, thụ động, nỗi sợ hãi, sự nhu nhược, định kiến, ngu dốt, và sự thờ ơ. Nhưng tôi có những đồng minh vĩ đại là: sự thông minh, óc tò mò, sự sáng tạo, cá tính, sự ủng hộ của phụ huynh, niềm tin, tình người và những nụ cười... Tất cả điều đó đã giúp tôi giương cao ngọn cờ bất khuất. Và người mà tôi phải tri ân trong cuộc sống kỳ diệu mà tôi đã maymắn có được? Đó là các bậc phụ huynh. Bởi vì họ đã giao phó cho tôi một trọng trách bất tận: những đứa trẻ của họ.
  • 16. Và như thế, tôi đã có một quá khứ giàu những kỷ niệm; một hiện tại đầy thách thức, phiêu lưu và mê say, bởi vì tôi được phép sống cuộc đời mình cho tương lai. Tôi là thầygiáo... và tôi vẫn biết ơn điều đó mỗi ngày. [1] Nhà triết học HyLạp (~470- ~439) [2] Anne Sullivan là một nhà giáo, bằng sự sáng tạo và kiên nhẫn đã dạy cho Hellen Keller - vốn mù, câm và điếc từ 19 tháng tuổi, tính tình hoang dã và vô kỷ luật - nhận thức được thế giới xung quanh mình và gọi tên được từng sự vật, dần dần bộc lộ được tài năng thiên phú và sau nàytrở thành một nhà văn nổi tiếng. (dịch từ internet) Những trang giấy trắng Một buổi chiều muộn, khi những ánh hoàng hôn cuối cùng vừa tắt, trên bờ biển vắng, một cô gái trẻ một mình dạo bước trên cát với đôi bàn chân không. Cô dừng bước, quaynhìn đằng sau với ýmuốn xem lại những dấu chân mình đã để lại trên cát. Nhưng không có gì, sóng đã xóa sạch. Cô định đi tiếp, song vừa quaylại cô đã phải giật mình hoảng hốt vì hình ảnh trước mặt: bên một đống lửa đang cháy, một bà già ngồi cuộn mình trong chiếc mền, chậm rãi lật từng trang một cuốn sách. Cô gái cố trấn tĩnh, tiến lại gần bà lão và hỏi: "Bà từ đâu tới? Chỉ mới đây thôi, cháu không hề thấybà? Bà làm cách nào mà đã nhóm được đống lửa này một cách nhanh chóng như vậy?". Với giọng nói chậm rãi và rõ ràng, bà lão đáp, không nhằm vào câu hỏi của cô gái: "Hãyngồi xuống đâyvới ta,
  • 17. con gái. Ta có cái nàycho con xem". Cô gái ngồi xuống bên đống lửa, đón nhận cuốn sách từ taybà lão thần bí. Cô tò mò lật giở cuốn sách và vô cùng sửng sốt khi đọc thấynhững dòng chữ viết về cuộc đời mình, về tất cả những gì diễn ra với cô từ khi mới sinh ra cho đến lúc này. Cô đã đọc hết trang sách viết về cuộc gặp gỡ kỳlạ giữa mình và bà lão bên đống lửa trên bãi biển vắng này. Lật sang trang tiếp theo, nhưng nó là trang giấy trắng. Cô vội vã tìm kiếm ở những trang còn lại, nhưng cũng không có một chữ nào, chúng hoàn toàn là những trang giấytrắng. Vô cùng hoang mang, với ánh mắt cầu cứu, cô nhìn bà lão: - Điều nàycó nghĩa là cuộc đời cháu sẽ kết thúc tại đây, ngaylúc này? - Không, con gái. Nó có nghĩa là từ đêm nay, cuộc sống của con mới bắt đầu. Trong chốc lát, bà lão cầm lại cuốn sách, bắt đầu xé từng trang, từ trang đầu tiên với những dòng chữ về cuộc đời cô gái từ khi mới được sinh ra, đưa chúng về phía ngọn lửa, để cho lửa liếm cho đến lúc thành than. Bà lão đốt cho đến hết những trang giấycó chữ mà cô đã đọc. Xong xuôi, bà đưa cho cô gái phần còn lại của cuốn sách, toàn bộ là những trang giấy trắng: - Con xem, sóng đã xóa hết dấu chân của con trên cát. Quá khứ của con không bao giờ trở lại, không bao giờ. Chỉ có hiện tại mới là thực tế. Mỗi khoảnh khắc hiện tại đều là một sự bắt đầu của cuộc đời con và chính là cuộc sống mà con cần nắm giữ. Không có sự trở lại lần thứ hai, mỗi giây phút hiện tại. Quan trọng hơn tất cả, mỗi ngàymới đều mang đến cho con một cơ hội để yêu, để sống và cơ hội đó không bao giờ trở lại lần thứ hai. Tương lai của con, con được tự do lựa chọn theo ước mơ của chính con. Và trên những trang giấycòn trắng này, chính con là người viết tiếp những dòng chữvề cuộc đời mình. Rồi, cũng đột ngột như khi xuất hiện, bà lão cùng đống lửa biến mất trong bóng đêm...
  • 18. Cuộc đời của bạn và của tôi cũng giống như cô gái trẻ nọ và tất cả mọi người - quá khứlà những gì chúng ta đã viết trên cát, sóng sẽ xóa đi tất cả; tương lai là những gì chính ta sẽ viết trên những trang giấy trắng, từ hôm nay, ngaygiờ phút hiện tại này. Viết gì đây, cho cuộc đời của chính mình… Theo Chickensoup. Nguồn: Phương Dung - TNO Một chỗ trống để điền yêu thương Cha tôi thường nói đùa với tôi rằng: - Sau khi cha qua đời nhớ giữcho cha một chỗ ở bàn nhé! Và tôi trả lời: - Chỉ những người tốt mới thường chết sớm! Con sẽ đi trước cả cha cho xem! Có khi cha phải giữchỗ cho con ấychứ! Và cuối cùng cha tôi mất. Tôi đã giữ lời hứa qua rất nhiều năm. Mỗi ngày tôi vẫn giữ một ghế trống, chỗ mà cha tôi trước đâythường ngồi bên bàn. Nhiều người lấylàm lạ: - Một chỗ trống như thế sẽ làm mọi người trong nhà nhớ ông cụ và buồn hơn đấy! Trong thời gian đầu, đúng là như vậy. Nhưng thời gian luôn có cách làm cho những nỗi đau cũng có ích. Tôi đọc trong một cuốn sách rằng theo tục lệ cổ xưa, vào ngày lễ Giáng Sinh, hãy để một chỗ trống ở bàn ăn để gia đình có thể mời một người khách nghèo không có gì để ăn. Việc giữ một chỗ trống ở bàn sẽ làm cho người khách lạ cảm thấythân mật và tự nhiên hơn.
  • 19. Chỗ trống bên bàn ăn không phải là để tưởng nhớ. Chỗ đó để trống để được làm đầy. Nếu bạn không có người khách nào vào ngàylễ Giáng Sinh, hãycảm ơn vì kỷniệm vẫn còn đang ở chỗ trống đó. Và tuyệt làm sao nếu có ai đó đến để điền vào chỗ trống. Khi ấynó được lấp đầybằng sựcởi mở và thân tình của bạn. Hãyước rằng bạn luôn có một chỗ trống như thế trong cuộc sống và trong trái tim, để dành cho những kỷniệm và sau đó là những yêu thương sẽ có chỗ để hạ cánh và vĩnh viễn ngựtrị. Nghệ thuật tha thứ Một người cứ luôn luôn bị tỉnh dậyvào buổi đêm, vì một giấc mơ cứ lặp đi lặp lại. Anh ta thấy mình bơi trong một cái hồ, bơi giỏi như một vận động viên. Tuynhiên, cái hồ rất rộng mà chân tayanh ta thì mỏi, anh ta khó lòng bơi tới được bờ. Bỗng nhiên, cha anh ta bơi thuyền đến gần, đưa tay ra, bảo anh ta bám lấy. Anh ta nhớ lại hồi nhỏ thường bị bố mắng mỏ, thậm chí đánh đòn, nên mỉm cười khô khan và nói: "Cảm ơn bố, cứkệ con!". Anh ta bơi tiếp, cố hết sức hướng về phía bờ. Rồi anh ta nhìn thấy một người khác bơi thuyền lại gần. Ðó là cô em gái. Cô em gái quăng một chiếc phao về phía anh ta và bảo: "Anh dùng phao đi!". Nhưng nhớ lại rất nhiều lần cô em gái hỗn hào ương bướng cãi lời mình, anh ta lắc đầu và xua tay.
  • 20. Sau những nỗ lực lớn lao, cuối cùng anh ta cũng vào được đến bờ.Anh ta nằm vật ra trên bãi cát ướt, sự mệt mỏi làm đầu óc trở nên lơ mơ, còn chân taythì không cử động nổi. Một đám đông người tụ tập quanh anh ta. Khuôn mặt nào anh ta cũng thấyquen. Ðó là gia đình, họ hàng, bè bạn của anh. Người thì muốn đưa anh vào bệnh viện, người thì muốn đốt lửa, người thì muốn lấy bộ quần áo khô và khăn cho anh lau… Nhưng cứ khi mỗi người định làm gì, anh ta lại nhớ lại những khi con người đó đối xử không tốt với mình. Và "Không, cảm ơn!" - Anh ta lại nói - "Cứ kệ tôi!".Anh gượng đứng dậy, quần áo ướt sũng, dính đầycát, chân tayrã rời, mệt mỏi đi xa đám đông. Sau khi liên tục nằm mơ thấygiấc mơ đó trong vòng vài đêm, anh ta liền đi hỏi bà, người duynhất chưa bao giờ làm gì không tốt với anh, và người mà anh tin tưởng sẽ không bao giờ làm gì không tốt với anh cả. - Bà không phải là người biết ý nghĩa của những giấc mơ - bà anh nói - Nhưng bà nghĩ cháu đang giữtrong đầu quá nhiều bực bội và hằn học. - Bực bội ư? Hằn học ư? Không thể thế được! -Anh ta kêu lên - Nếu có thì cháu phải cảm thấychứ! Bà của anh ngồi yên và bình tĩnh đáp : - Những cố gắng của cháu và hồ nước trong giấc mơ chính là những gì cháu đang phải cố gắng trong tâm trí cháu. Cháu cần sự giúp đỡ, cháu muốn được quan tâm, nhưng cháu thấykhông ai đủ tốt cho cháu tin tưởng. Cháu đã bơi được tới bờ một lần, nhưng còn những lần khác thì sao? Sự tha thứ không phải là những điều mà chúng ta làm cho người khác, mà chúng ta làm cho chính chúng ta đấythôi. Vì khi chúng ta không tha thứ, có phải là chúng ta đã xâydựng trong tâm trí mình những bực bội và tức giận ngàycàng lớn đó không? Có một câu nói thế này: "Bạn không phải là người hoàn hảo, nên bạn cũng có những sai lầm. Nếu bạn tha thứ những sai lầm của người khác đối với bạn, bạn cũng sẽ được những người khác tha thứ những sai lầmcủa bạn".
  • 21. lầmcủa bạn". Theo opera. Nếu và thì Nếu bầu trời có vẻ nhưbao phủ đầymâyxám mà bạn lại đi ra ngoài khi trời mưa… Nếu bạn đang mong nhìn thấymột chiếc cầu vồng rạng rỡ nhưng màu sắc của nó lại mang đến cho bạn nỗi buồn… Nếu quả đất vẫn tiếp tục quaymà bạn phải đi đến kết thúc… Nếu bạn đang tìm kiếm ánh sáng mặt trời mà tất cả những gì bạn nhìn thấylà bóng đêm tối mịt… Nếu tất cả xung quanh bạn là những niềm vui mà riêng với bạn chỉ là nỗi buồn… Nếu bạn đang quá sức mệt mỏi mà cuộc sống lại tiếp tục quật ngã bạn… Nếu bạn khóc… ... Thì bạn hãy nghĩ những giọt nước mắt của bạn rơi xuống đất đã làm nên điều kỳdiệu: vẻ đẹp của những bông hoa nhưsựdịu dàng trên taybạn. Thì bạn hãy cảm nhận không khí xung quanh bạn đang sực nức mùi cỏ mới cắt. Thì bạn hãycười đùa với những đứa trẻ và nhận lấysự ngâythơ từ chúng
  • 22. Thì bạn hãycười đùa với những đứa trẻ và nhận lấysự ngâythơ từ chúng khi chúng cười đùa. Thì hãytưởng tượng mình đang baycùng một cô bướm xinh xinh trong một khu rừng đầymàu sắc. Thì bạn hãylắng nghe tiếng thì thầm của đại dương và bạn để làn da của mình được mơn man bởi làn gió ấm áp của mùa hạ. Thì bạn hãy nếm một viên kẹo và cảm nhận vị ngọt ngào của những kỷ niệm thời thơ ấu đang dịu ngọt trên đầu lưỡi bạn. Thì bạn hãy lắng nghe giai điệu trong trẻo của những chú chim hót đón chào một ngàymới. Thì bạn hãynhớ những nỗi dịu dàng quá đỗi mà bạn nhận được từ nụ hôn êm đềm của mẹ khi ôm chặt bạn vào lòng và thủ thỉ những lời yêu thương vô bờ. ... ... Hãycố gắng tìm kiếm những điều tốt đẹp trong cuộc sống. Hãytrông lên những đám mây ngũ sắc trên đầu chứ đừng nhìn đất đen dưới vệ đường. Cuộc sống không ban ơn cho ta mà chính ta sẽ ban tặng cho cuộc sống những món quà từnhững hành động và suynghĩ tích cực của mình. Hãy bắt đầu ngày hôm nay từ ngay giây phút này. Bởi vì cuộc sống đã là một niềm vui, một món quà vĩ đại nhất mà tạo hóa ban tặng cho bạn. Những niềm vui nhỏ Biết tận hưởng những niềm vui nhỏ trong cuộc sống: đó là một trong
  • 23. Biết tận hưởng những niềm vui nhỏ trong cuộc sống: đó là một trong những bí quyết của hạnh phúc. Người Nhật Bản thường kể câu chuyện nhưsau: Một người đàn ông nọ đi qua một cánh đồng, thình lình bị cọp đuổi...Anh ta chạybán sống bán chết mà vẫn không tìm ra chỗ dung thân.Anh chạymãi để rồi cuối cùng thấymình đứng bên bờ vực thẳm. Phía sau lưng, con cọp vẫn không buông tha. Không còn biết làm gì nữa, người đàn ông phải lấy sức để đu lên một cành cây bắc qua vực thẳm. Nhìn xuống dưới thung lũng, anh ta lại thấy một con cọp khác cũng đang nằm chờ chực. Người đàn ông đáng thương chỉ còn niềm hy vọng duy nhất: đó là nằm chờ đợi cho đến khi hai thú vật mệt mỏi bỏ đi... Chờ đợi trong lo sợ vẫn là cực hình lớn lao nhất đối với con người. Giữa lúc anh ta đang phải chiến đấu với sợ hãi và mệt mỏi, thì tình cờ bỗng có hai con chuột bỗng từ đâu xuất hiện trên chính cành câyanh đang đu vào. Hai con vật bắt đầu gặm nhấm lớp vỏ xung quanh cành cây. Bình thường, chuột là một trong những loài thú mà anh gớm ghiếc nhất vì sựdơ bẩn của nó. Tiếng kêu của nó cũng là một âm thanh làm cho lỗ tai anh khó chịu. Thế nhưng, trong cơn sợ hãi tột cùng này, người đàn ông bỗng nhìn thấy hai con chuột thật đáng yêu. Những hàm răng mũm mĩm của chúng trông dễ thương làm sao! Tiếng kêu của hai con vật cũng trở thành một âm thanh êm dịu hơn tiếng gầm thét của hai con cọp. Giữa lúc anh đang theo dõi từng động tác của hai con chuột, thì một con chim bỗng từ đâu baylại, thả rớt trên cành cây một trái dâu rừng. Anh đưa tay nhặt lấy trái dâu và thưởng thức hương vị ngọt ngào của trái rừng bỗng nên thơ đáng yêu lạ lùng... Bí quyết của hạnh phúc cũng chính là biết đón nhận những niềm vui nhỏ trong cuộc sống mỗi ngày. Có những ngàytù đày, chúng ta mới thấyđược giá trị của hai chữ tự do. Có sống xa gia đình, chúng ta mới nhung nhớ những ngày sống bên những người thân. Có những lúc nằm quằn quại trên giường bệnh, chúng ta mới thấy được giá trị của sức khỏe... Cuộc sống của chúng ta tràn ngập những niềm vui nhỏ mà chỉ khi nào mất đi, chúng ta mới cảm thấyluyến tiếc.
  • 24. Cổ tích loài bướm Thuở nhỏ, khi nhìn thấy những con bướm đêm màu nâu đât, tôi vừa ghét vừa sợ vì chúng quá xấu xí, không như những chú bướm có màu sắc rực cỡ khác. Cho đến một ngày, tôi đã thay đổi suy nghĩ khi nghe câu chuyện sau: "Xưa lắm rồi, khi đó những chú bướm đêm cũng có màu sắc rực rỡ như những loài bướm khác, thậm chí còn lộng lẫy hơn những chú bướm bây giờ. Một ngày nọ, những thiên thần thấy buồn bã vì mây đen che phủ bầu trời khiến họ không còn nhìn thấyloài người ở chốn trần gian. Họ khóc - nước mắt thiên thần rơi xuống tạo nên những giọt mưa trắng xoá. Những chú bướm đêm hào hiệp vốn ghét nhìn thấy mọi người buồn phiền. Vì thế chúng rủ nhau làm một chiếc cầu vồng. Bướm đêm nghĩ rằng nếu nhờ những loài bướm khác giúp sức thì chúng chỉ cần cho đi một ít màu sắc của mình là có thể tạo ra một chiếc cầu vồng tuyệt đẹp. Thế là một chú bướm đêm tìm đến nữ hoàng của những loài bướm khác để nhờ giúp đỡ. Nhưng những loài bướm khác quá đỗi ích kỷ và tự phụ nên không muốn cho đi màu sắc của mình, dù chỉ một chút. Những chú bướm đêm quyết định làm việc đó một mình. Chúng vỗ cánh thật mạnh làm bột phấn trên cách tơi rắc trong không trung tạo thành những đám mâyngũ sắc lung linh nhưthuỷtinh. Những đám mâydần dần giãn ra tạo thành một đường viền dài. Nhưng chiếc cầu vồng chưa đủ lớn, vì thế những chú bướm đêm cứtiếp tục cho đi màu sắc của mình, cứthêm vào từng chút một cho đến khi chiếc cầu vồng kéo dài đến tận chân trời. Những thiên thần trông thấycầu vồng trở nên vui sướng. Họ mỉm cười, nụ cười ấm áp chiếu rọi xuống trần gian làm nên những tia nắng rạng rỡ. Và những chú bướm đêm ấychỉ còn lại duynhất một màu nâu thô mộc bởi chúng đã cho đi tất cả những sắc màu lộng lẫynhất để dệt nên chiếc cầu vồng tuyệt diệu...".
  • 25. Đừng chăm chăm nhìn vào diện mạo, hãysoi rọi để tìm thấynhững điểm sáng bên trong một con người. Có ai đó đã nói: "Nhân cách là ngọc quý, nó có thể cắt rời những ngọc quýkhác". 4 ngọn nến Nếu trái tim con người luôn cháy lên ngọn lửa hy vọng, chúng ta sẽ tìm được những điều tốt đẹp cho cuộc sống nhưtình yêu, niềm tin và hòa bình. Trong một căn phòng, không gian tĩnh lặng tới mức người ta có thể nghe thấytiếng thì thầm của những ngọn nến. Câynến thứ nhất than vãn: "Ta là biểu tượng của Thái Bình, Hoà Thuận. Thế nhưng đời nay những cái đó thật chông vênh. Thế giới hiếm khi im tiếng gươm súng, người với người - thậm chí vợ chồng anh em trong một nhà cũng chẳng mấy khi không cãi cọ". Thế rồi ngọn nến leo lét, ngọn lửa mờ dần cho tới khi ánh sáng lụi tắt hoàn toàn. Ngọn nến thứ hai vừa lắc vừa kể lể: ''Ta là Niềm Tin. Thế nhưng trong thế giới nàyhình nhưta trở nên thừa thãi, một món xa xỉ. Biết bao kẻ sống theo thời không cần tới niềm tin". Nói rồi ngọn nến từ từ, tắt tỏa ra một làn khói trắng luyến tiếc. ''Ta là TìnhYêu - ngọn nến thứ ba nói - Nhưng ta không còn đủ sức để tỏa sáng nữa. Người ta gạt ta ra một bên và không thèm hiểu giá trị của ta. Cứ nhìn thế giới mà xem, không thiếu kẻ quên luôn cả tình yêu đối với những người ruột thịt của mình''. Dứt lời phẫn nộ, ngọn nến vụt tắt. Căn phòng trở nên tối tăm. Chỉ còn một ngọn nến nằm ở góc xa vẫn tiếp tục phát ra ánh sáng, như ngôi sao đơn độc giữa bầu trời đêm âm u. Bất chợt một cô bé bước vào phòng. Thấy ba ngọn nến bị tắt, cô bé thốt lên: ''Tại sao các bạn không cháynữa? Cuộc sống nàyluôn cần các bạn. Hòa Bình, Niềm Tin, Tình Yêu phải luôn tỏa sáng chứ''. Cây nến thứ tư nãy giờ vẫn lặng lẽ cháy trong góc phòng, đáp lời cô gái: ''Đừng lo. Tôi là Hy Vọng. Nếu tôi còn cháy, dù ngọn lửa rất mong manh,
  • 26. ''Đừng lo. Tôi là Hy Vọng. Nếu tôi còn cháy, dù ngọn lửa rất mong manh, chúng ta vẫn có thể thắp sáng lại Hòa Bình, Niềm Tin và Tình Yêu''. Mắt cô bé sáng lên. Cô bé dùng câynến thứtư- HyVọng- thắp sáng trở lại các câynến khác Chuyện nhà rùa "Everybody blamed Somebody when Nobody did what Anybody could have done in the first place." Một hôm gia đình nhà Rùa quyết định sẽ đi picnic. Và với bản tính chậm chạp của mình, chúng đã mất bảynăm để chuẩn bị mọi thứ và lên đường. Mất thêm hai năm nữa để tìm ra một chỗ cắm trại. Rồi thêm sáu tháng để dọn dẹp và bàybiện các thứ. Nhưng rồi gia đình Rùa phát hiện ra rằng chúng đã quên mang theo muối. "Một chuyến picnic mà không có muối thì chẳng còn gì là thú vị", gia đình nhà rùa đồng ývới nhau nhưvậy. Sau hơn một tháng tranh cãi, cuối cùng một con rùa trẻ nhất, nhanh nhẹn nhất được giao nhiệm vụ quayvề nhà lấymuối. Vừa nghe vậy, con rùa được chọn đã bật khóc the thé, run rẩy thân hình trong chiếc vỏ, giãynảytừchối. Rốt cuộc, nó cũng đồng ýđi về nhà lấymuối với một điều kiện: gia đình rùa không được phép ăn bất cứthứgì trước khi nó quaytrở lại. Họ nhà rùa đành phải đồng ývà con rùa nọ bắt đầu lên đường. Nhưng rồi đã ba năm trôi qua mà con rùa nọ vẫn chưa quay lại. Rồi năm năm…chínnăm, rồi mười bảynăm… Cuối cùng rùa bô lão không thể nhịn đói được nữa bèn cắn một miếng
  • 27. bánh sandwich cho đỡ đói. Đúng lúc đó, con rùa vắng mặt mười bảy năm qua đột ngột thò đầu ra từ một lùm cây, hét lên the thé: - Đó…đó…tôi biết mà! Tôi biết là mọi người sẽ không đợi mà sẽ ăn trước khi tôi quaylại mà. Thôi thôi, tôi không đi lấymuối nữa đâu… o Oo Rất nhiều người trong chúng ta lãng phí thời gian để chờ đợi người khác thực hiện những điều mà chúng ta mong đợi. Rồi chúng ta quá lo lắng về những gì người khác đang làm đến nỗi không tự làm gì cho chính bản thân mình! Bạn có giống con rùa trong truyện này không? Bản dịch từ blog của Magnate. Cầu mong
  • 28. Cầu mong bạn sẽ tìm được sự thanh thản và yên bình trong một thế giới có nhiều điều mà bạn không thể hiểu được. Cầu mong nỗi đau mà bạn chịu đựng cũng như những xung đột mà bạn từng trải qua sẽ trao cho bạn sức mạnh để bạn vươn lên, đối diện những thửthách với lòng dũng cảm và sựlạc quan. Bạn hãyluôn biết rằng có một người nào đó hiểu và yêu bạn , người đó luôn ở cạnh bạn ngaycả khi bạn cô độc nhất. Cầu mong bạn sẽ khám phá sâu sắc lòng tốt của người khác để tin tưởng vào một thế giới yên bình. Cầu mong một lời tử tế, một cử chỉ làm yên lòng, một nụ cười nồng ấm sẽ được tặng cho bạn hằng ngày. Và, cầu mong bạn hãytrao tặng những món quà như vậycho người khác
  • 29. ngaykhi bạn nhận được chúng. Hãynhớ, mặt trời vẫn chiếu sáng khi cơn bão có vẻ như kéo dài vô tận. Bạn hãyhiểu rằng khi một người yêu thương bạn thật sự là khi họ không ở bên cạnh nhưng bạn vẫn cảm nhận được tình yêu và sựquan tâm của người ấy. Hãy nhớ rằng trong cuộc sống những va chạm và đau khổ mà bạn gặp phải sẽ ít hơn nhiều so với những ước mơ và hạnh phúc mà bạn sẽ có. Cầu mong những điều mà bạn cảm thấylà khiếm khuyết trong hiện tại sẽ trở thành thế mạnh của bạn trong tương lai. Cầu mong bạn nhìn thấy tương lai của bạn như là một người đầy đủ sự hứa hẹn và những khả năng. Cầu mong bạn tìm thấyđầyđủ sức mạnh tinh thần để tự quyết định trong những tình huống tệ hại mà không bị bất cứ một người nào phán xử vì kết quả đó. Cầu mong bạn luôn luôn cảm thấyđược yêu thương. Chỉ trăm bước nữa là thành công số một Frederick Van Ryn Hồi đó tôi hai mươi lăm tuổi, thất nghiệp và đói. Đã nhiều lần tôi ở trong tình trạng như vậy tại Constantinople, tại Paris, tại Rome. Nhưng tại New York, ngay cái không khí người ta thở cũng có cái vị của hạnh thông mà thất nghiệp thì thật là tủi nhục. Tôi hoàn toàn không biết xoayxở ra sao, điều đó chẳng có gì lạ. Tôi muốn kiếm ăn bằng ngòi bút nhưng lại không viết được bằng tiếngAnh, nên suốt ngàytôi lang thang ngoài phố, không phải vì thích sinh hoạt mà để bà chủ nhà khỏi bận mắt. Một hôm, trên con đường 42, tôi đụng đầu với một người to lớn tóc hung
  • 30. hung. Tôi nhận ra liền: Féodoe Chaliapine, diễn viên Nga nổi tiếng. Hồi thiếu niên, đã nhiều lần tôi sắp hàng mua giấyhạng bét để nghe ông hát ở rạp Đế Quốc Hí Viện Moscow. Hồi làm báo ở Paris, có lần tôi đến phỏng vấn ông, tôi tưởng ông không nhận ra tôi, không ngờ ông nhận ra. Ông hỏi tôi: - Bận lắm không? Tôi đáp lí nhí một câu mơ hồ. Có lẽ ông đoán được tình cảnh của tôi. - Theo tôi về khách sạn ở góc đường Broadwayvà đường 103 nhé? Chúng mình cùng đi bộ. Lúc đó đã giữa trưa và tôi đi lang thang đã năm giờ rồi. - Nhưng ông Chaliapine ạ, từđâytới đó năm sáu câysố lận. Ông ta ngắt lời tôi: - Điên nào, chưa đầytrăm thước. Tôi ngạc nhiên hỏi : - Trăm thước? - Thì vậychứ sao! Tôi không nói là tới khách sạn, dĩ nhiên. Là tới gian bắn ở đại lộ 6 ấy. Tôi chẳng hiểu gì cả, nhưng cũng đi theo. Một lát chúng tôi tới trước gian hàng đó, đứng ngó hai chú lính thủybắn vào một cái bia, đều đều, không biết bao nhiêu lần. Rồi chúng tôi lại tiếp tục đi. Ông Chaliapine vui vẻ bảo tôi: - Bâygiờ còn hơn một câysố nữa.
  • 31. Tôi gật đầu. Một lát sau tới Carnegie Hall, ông Chaliapine bảo ông thích nhìn vẻ mặt của những người tới mua vé nghe hòa nhạc ở Viện Âm Nhạc. Chúng tôi ngừng lại vài phút rồi tiếp tục đi. Lần nàyông nhanh nhẩu bảo: - Chỉ còn tám trăm thước nữa là tới vườn thú Công Viên Trung Ương. Ởđó có một con đười ươi mặt giống nhưmột ca sĩ có giọng cao mà tôi quen. Chúng tôi lại thăm con đười ươi. Cách đó một ngàn hai trăm thước, về đường Broadway, chúng tôi ngừng trước một tiệm tạp hóa. Trước cửa tiệm có bàymột thùng dưa leo, Chaliapine trố mắt ngó dưa leo một lúc: bác sĩ cấm ông ăn dưa leo. - Chà, coi ngon quá. Trông thấymà nhớ tuổi trẻ của tôi. Còn tôi, tôi tự hỏi vì sao ông chưa ngất ngư chứ, mà lại thấy khỏe mạnh hơn bao giờ. Chúng tôi ngừng một lần cuối cùng nữa ở đường 90 để ngắm những hàng trái câytại ngôi chợ trước trạm xe điện mới sơn lại, góc đường 96 và sau cùng là tới khách sạn. Chaliapine cười bảo tôi: - Đường đâu có xa, phải không? Bâygiờ tụi mình đi ăn. Sau bữa ăn thịnh soạn, ông mới cho tôi hiểu tại sao ông bắt tôi đi bộ sáu câysố đó. Giọng ông nghiêm trang: -Anh sẽ không bao giờ quên lần đi bộ ngàyhôm nayđâu. Tôi đã cho anh một bài học nhỏ đó. Đừng bao giờ lo lắng, buồn rầu vì đích còn xa. Chỉ nghĩ tới cái gì ở cách ta một trăm thước thôi. Đừng lo ngại về một tương lai bấp bênh. Chỉ nghĩ tới những cái vui ngàyhôm sau thôi, dù nó tầm thường tới mức nào đi nữa. o Oo
  • 32. Nhiều năm đã trôi qua. Ông Chaliapine đã quytiên nhưng hầu hết những chỗ làm mục tiêu để đi trong lần đi bộ không sao quên được đó nay đã không còn, cảnh vật đã biến thiên. Nhưng trong bao nhiêu năm đó, triết lý thực tế của ông đã giúp tôi rất nhiều. Nó đã giúp tôi khi tôi quyết định học tiếng Anh. Không khi nào tôi tự hỏi: "Phải học bao năm nữa mới viết được thứ tiếng đó?". Trái lại tôi tự nhủ: "Hôm naytrên tờ báo Times có hai mươi tám tiếng mình chưa biết. Ngàymai sẽ còn không tới hai mươi tiếng." Triết lýđó cũng giúp tôi giữvững được tinh thần khi vì lầm lỡ của các người hùn vốn, tôi buộc phải trả cho chủ nợ nửa số tiền mà tôi hyvọng kiếm được trong bốn năm sau. Nếu trong hai trăm lẻ tám tuần lễ đó, tôi cứ nghĩ bụng rằng phải sống cực khổ thì chắc chắn tôi đã nản chí mà không kiếm được một đồng nào cả. Nhưng tôi chỉ tự nhủ: "Thứ hai, thứ tư và thứ sáu, mình sẽ làm cho mình." Nghĩ vậythì mọi sự sẽ thayđổi hết. Tôi trả được hết nợ và kiếm được đủ sống, không đến nỗi thiếu thốn. Qui tắc trăm bước của Chaliapine là quytắc vàng.Ai cũng thấyđược điều hữu ích mà đi theo. Có thể rằng cái đích ta nhắm còn xa thăm thẳm, nhưng không đầy trăm bước là "tới đại lộ 6". Như vậy cứ từng chặng từng chặng một, chúng ta chẳng những sẽ tới đích, mà trên đường đi còn được hưởng nhiều cái vui nữa. Theo Ý cao tình đẹp. Nguyễn Hiến Lê dịch. Những lá bài xoay ngược cuộc đời Làm thế nào mà tôi đã thoát khỏi sựbủa vâycủa quá khứ? Vào những buổi chiều thứ bảykhi tôi lên 10, cha tôi thường dắt tôi đến một tiệm nhỏ bán bánh mì xăng-quít ở dưới phố Philadelphia, nơi ông hay
  • 33. đánh bài rumi tayđôi ở phía sau với những người đàn ông bề ngoài trông dữ dằn. Họ bập xì gà liên tục và nhả khói dày đặc làm không khí xám xịt, ngập ngụa, trộn lẫn với mùi thịt nướng và hành. Trong khi họ đánh bài tôi giết hời gian nơi máybắn đạn sáng rực trong một góc tối. Cái máynàymô phỏng theo một trò cờ bạc, và nếu bạn thắng được trong một số trò chơi thì người chủ sẽ trả tiền cho bạn. Ðó là vào những năm 60, chúng tôi sống dựa vào tiền trợ cấp phúc lợi xã hội, vì thế có lần, khi tôi ăn được 4 đô la thì máu đỏ đen càng ngấm vào người tôi. Thời bấygiờ, tôi hoàn toàn không nhận thức được điều đó, nhưng cha tôi đã trở thành một kẻ nghiện bài bạc, xúc xắc, và đua ngựa. Nhiều lần tôi đã thấyhậu quả của sự nghiện ngập nơi cha. Ðồ đạc trong nhà dần dần biến mất vì cầm cố, đặt cược hoặc trả nợ. Tôi cảm nhận được sự căng thẳng giữa cha tôi và mẹ tôi. Ngoại trừ những ngày chơi với cái máy đánh bạc, thì tôi cũng đã không đam mê bài bạc gì. Cho đến khi tôi 30 tuổi, nhiều sòng bạc đã mọc lên ở thành phố Atlantic, không xa khu nhà tôi ở Philadelphia. Lần đầu tiên, tôi chỉ thử chơi cho vui nơi một máyđánh bạc. Thế nhưng khi ba con số 7 hiện lên và máynhả ra 125 đô la thì tôi đứng sững sờ, tim đập liên hồi. Sự cuốn hút quá mạnh mẽ - một điều gì đó đã dâng tràn trong huyết quản, giống nhưtình yêu, nhưmột cơn sốt. Thời đó tôi làm nghề kinh doanh đồ gỗ thủ công, và cũng không kiếm được nhiều tiền cho lắm, thế nhưng tôi chợt thấy càng lúc mình càng thường xuyên đi đến những sòng bạc hơn. Bâygiờ tôi đã không chơi với máynữa, con bồi đen đã trở thành trò chơi của tôi, và hôm nào được bạc là tôi ở lại sòng bạc thâu đêm. Một sáng sớm, tôi thấymình đang ngồi với đống tiền ba ngàn hai trăm đô la trước mặt. Mặc dù mắt tôi díu lại, miệng đắng ngắt, tôi vẫn chơi không ngừng, với cảm giác phơi phới của một đêm thắng “đậm”. Từng lúc, tôi lại thắng được ít ván hơn, và dần dà những ván thua lại trở
  • 34. nên thường xuyên. Một lát sau tôi sợ hãi vì cháy túi- tôi biết con số đã lên tới hàng ngàn. Mặc dù vậy, tôi vẫn khao khát cái không gian với những ánh đèn thắp sáng trên đầu, tấm chiếu bạc phẳng phiu màu lá cây, những lá bài quyết liệt rơi xuống. Và thế là tôi cứtiếp tục ngựa quen đường cũ để thỏa mãn cơn thèm khát đó. Tôi chưa bao giờ cảm thấyrằng mình đã mắc phải căn bệnh ghiền cờ bạc. Tôi không phải như một trong số những người ở đây. Tôi có tiền trong ngân hàng. Tôi không cầm cố máymóc thiết bị của mình. Và vợ tôi không hề haybiết gì về tật xấu nghiêm trọng đó của tôi. Một đêm đầu đông năm 1994, tôi mang theo 1000 đô la đến khu phố Atlantic và sau một canh bạc 2 tiếng đồng hồ, tôi cháytúi. Tôi đã từng thua nhiều trước đó, nhưng thường khi là lâu hơn. Giờ đâytôi cảm thấybồn nôn và kích động bởi những tiếng ồn ào xung quanh, đầu váng vất vì khói thuốc. Tuynhiên tôi vẫn đến máyđổi tiền và nhận 1000 đôla khác. Thế rồi tôi đến bên một chiếc bàn mà tại đâyđơn vị tính thấp nhất cho mỗi ván là 100 đô la, với quyết tâm gỡ lại tất cả số tiền đã mất - máu nóng đã dồn hết lên đầu tôi. Tôi thua thẳng 8 ván. Choáng váng tôi gắng gượng rời khỏi bàn và đến gần lối ra, một sự phẫn nộ đang dậylên trong lòng tôi. Mắt mờ đi, tôi đâm phải một phụ nữ và làm đổ tung toé những đồng xu trong chiếc xô trên taycô ta, tôi không đứng lại cũng chẳng thèm xin lỗi. Ở ngoài sân đậu xe, tôi tựa đầu vào thành xe lạnh ngắt. Tôi đá chân bên này, bên kia. Cuối cùng tôi ngồi vào trong xe và lái về nhà ở Philadelphia. Khi tôi lướt đi, qua những con đường lạnh lẽo im vắng lúc 4 giờ sáng, qua những ngôi nhà đang trang hoàng rực rỡ cho mùa giáng sinh, những hồi ức dồn nén bấy lâu bỗng tuôn tràn về. Tôi thấy lại mình đang nằm trên chiếc ghế bố mòn vẹt. Câythông Noel bị đẩyvào một góc trong căn hộ nhỏ bé của gia đình chúng tôi. Thình lình cánh cửa bật tung ra và cha tôi ngã dúi vào phòng, đá vào câygiáng sinh.
  • 35. Không biết vì sao hồi đó tôi đã hiểu hết mọi điều đang xảy ra- cha tôi đã thua một số tiền lớn. Ông bắt đầu la thét trong cơn cuồng nộ nguyền rủa số phận, những con bài, vận đen và sự đần độn của mình. Ông đá vào cây thông và giẫm lên những gói quà. Rồi ông đổ ập xuống ghế khóc rền rĩ. Chúng tôi đã sống trong những nỗi ám ảnh và bức bách, tôi không thể đòi hỏi được biết những người độc ác nào đã gây cho cha ra nông nỗi này, nhưng giờ đâytôi hoàn toàn hiểu rõ rằng điều gì đang dẫn dụ tôi đi. Khi tôi dừng xe lại trước nhà, nước mắt tôi tràn ra. Tôi không muốn cho những người thân yêu của tôi phải gánh chịu cùng nỗi khổ sở mặc cảm tội lỗi và thất vọng như tôi khi còn là một đứa trẻ thơ. Tôi cũng không bao giờ muốn phải cảm thấykhốn khổ nhưgiờ phút nàyđây. Vào chính giâyphút đó, tôi đã đánh cược với chính mình: Mi sẽ không bao giờ có thể rời xa được chiếu bạc. Ðó là một sự đánh cá liều lĩnh ngược với bản tính tự nhiên của tôi_ một lời thề ngược ngạo. Và tôi cứ cá cược như thế vào mỗi bình minh. Nhưng nhờ trời, đó là một sự cá cược mà tôi đã "thua" gần 2700 lần mặt trời mọc. Nhị Tường dịch - Quảng Đức Dịch từ Reader'sDigest. Có khi nào bạn tự hỏi Có khi nào bạn tự hỏi: “Tại sao mình không có một người bạn nào cả?” trong khi bạn lại không chịu mở rộng trái tim để bạn bè có thể đến với bạn. Có khi nào bạn tựhỏi: “Tại sao mình lại luôn luôn nếm mùi thất bại?” trong khi bạn vẫn chưa dốc hết toàn bộ sức lực trong mọi công việc để tiến tới thành công.
  • 36. Có khi nào bạn tự hỏi: “Tại sao mọi người lại đối xử với mình tệ như vậy?” trong khi bạn vẫn chưa chắc là mình đã đối xử thật tốt với mọi người xung quanh. Có khi nào bạn tự hỏi: “Tại sao mình không được như mọi người?” trong khi bạn đâu hề biết rằng có hàng triệu người đang ao ước có được cuộc sống nhưbạn. Có khi nào bạn tựhỏi: “Tại sao mình không có được hạnh phúc?” trong khi bạn vẫn mải mê theo đuổi hạnh phúc ở đâu xa xôi nên không kịp nhận ra chúng đang hiện diện ngaybên cạnh, thậm chí ngaytrước mắt bạn. Có khi nào bạn tự hỏi: “Tại sao cuộc sống của mình lại nhàm chán đến thế?” trong khi bạn vẫn chưa nỗ lực tìm ra mục tiêu đích thực của đời mình để theo đuổi. Có khi nào bạn tự hỏi: “Tại sao mình vẫn chưa tìm được một tình yêu mới?” trong khi bạn vẫn cứ mãi ngồi đó với những hoài niệm về người yêu cũ. Có khi nào bạn tự hỏi: “Tại sao mình chẳng nhận được gì từ cuộc sống?” trong khi bạn vẫn chưa làm được chút gì để góp phần làm đẹp cho cuộc sống của mình. Có khi nào bạn tự hỏi: “Tại sao mình lại không thể có được một tình yêu đích thực?” trong khi bạn vẫn chưa dám chắc là mình hiểu rõ khái niệm tình yêu. Có khi nào bạn tự hỏi: “Tại sao chẳng ai hiểu mình cả?” trong khi bạn luôn che giấu cảm xúc và chẳng bao giờ cho người xung quanh cơ hội để có thể lắng nghe. Có khi nào… ...Cuộc sống không hề làm khó bạn mà chính bạn đã tự làm khó mình bằng cách đặt ra những câu hỏi đại loại như: “Tại sao lại thế này?... Tại
  • 37. sao lại thế kia?...”. Không ai có thể trả lời giúp bạn mà chính bạn phải tự đi tìm lời giải đáp cho mình. Hãyluôn nghĩ về người khác trước khi nghĩ đến bản thân, chắc chắn lúc đó bạn sẽ hài lòng với câu trả lời của chính mình. Và đừng quên luôn đặt câu hỏi: “Mình đã làm được gì?” trước khi tự hỏi: “Mình đã nhận được gì?” nhé! Tôi tin là bạn sẽ thành công! Bước ngoặt Sau hai mươi lăm năm sống chung, cuộc hôn nhân của vợ chồng tôi tan vỡ, và anh ấyđã dọn đi khỏi căn nhà nơi con gái của chúng tôi được sinh ra và lớn lên. Dù sao thì mọi chuyện cũng trở nên đơn giản hơn nhiều khi mà con gái tôi đã bước sang tuổi 20, hoặc ít ra là do tôi nghĩ vậy. Bởi vì con bé không còn là một đứa trẻ vị thành niên nữa, nên chúng tôi không phải bàn bạc về chuyện chăm sóc haytrợ cấp cho con, tôi không phải chịu đựng việc anh ấy lui tới thăm nó, và cũng không phải cố tìm cách để giải thích một chuyện không tài nào giải thích nổi cho bọn trẻ con. Song, một điều khiến tôi cảm thấy nhẹ nhõm là mọi chuyện đến với con tôi sẽ đơn giản hơn nhiều ở lứa tuổi của nó. Nó đang học đại học xa nhà, nó đã là một người lớn, không phải đối mặt với những chuyện vặt vãnh khó chịu thường nhật ở nhà haynhững rối loạn tình cảm khi cha mẹ nó chia taynhau. Tôi cố hết sức để đảm bảo nỗi đau riêng của mình không làm ảnh hưởng đến tình cảm giữa hai cha con, tôi đã nói với hai cha con rằng kể từ thời khắc đó, mọi chuyện quan hệ giữa họ hoàn toàn không liên quan gì đến tôi và tôi sẽ không bận tâm đến chuyện can thiệp vào. Tôi đã cố gắng tỏ ra bình thường khi thấysố điện thoại của anh ấycó trong hóa đơn điện thoại của con gái tôi do trường nó gửi về, nhưng tôi cũng phải thú nhận rằng mình đã rất tức giận. Vào những lúc như vậy, tôi cố luyện cho mình sự vui vẻ và thanh thản và cố gắng kềm nén nỗi đau và cả cơn thịnh nộ. Trong những năm kế tiếp, tôi lẳng lặng dõi theo từng bước đi của con gái, đôi khi tự hỏi cuộc hôn nhân tan vỡ của cha mẹ có ảnh hưởng gì đến nó haykhông. Nhưng những gì tôi thấyđược là sự mạnh mẽ, tính độc lập, sự tựtin, óc hài hước và niềm lạc quan yêu đời của con bé. Và cuối cùng là tôi tự chúc mừng mình vì đã giải quyết tốt mọi việc mà không làm tổn thương
  • 38. đến con gái. Rồi chuyện đó xảyra vào một buổi tối nhân dịp nghỉ Giáng sinh của con gái tôi và chỉ còn 6 tháng nữa là nó tốt nghiệp. Tối hôm đó, hai mẹ con ngồi bên bàn ăn trong căn hộ mới mua, con bé thú nhận với tôi rằng nó rất sợ buổi lễ tốt nghiệp sắp tới. Khi đó, con bé đã giúp tôi nhận ra một điều quan trọng là tất cả những cuộc hôn nhân tan vỡ của cha mẹ đều có ảnh hưởng ít nhiều đến con cái, cho dù nó bao nhiêu tuổi hayhoàn cảnh sống của nó có tốt đến thế nào đi chăng nữa. “Gia đình của bạn bè con đều sẽ đến dựđông đủ, và trong suốt một tuần lễ sẽ có rất nhiều bữa tiệc chiêu đãi. Con rất buồn khi mỗi lần mẹ gặp cha hoặc nghe nói chuyện về cha là mẹ lại khóc. Con không thể bảo một trong hai người đừng đến vì hai người một người là cha còn người kia là mẹ của con. Điều đó khiến con chẳng muốn tốt nghiệp chút nào”. Tôi cảm giác nhưmình vừa bị giáng một đòn thật đau và thật nặng. Tôi tưởng nhưmình không thở nổi, nước mắt bắt đầu tuôn ra nhưsuối. Tôi cảm thấy sững sờ, lòng đau nhói – sững sờ vì những giọt nước mắt đau thương của mình đã vô tình khắc sâu vào tâm hồn bé bỏng của con gái, còn đau lòng khi biết chỉ vì tôi mà con bé không muốn đón nhận một cột mốc quan trọng trong cuộc đời của nó. Tôi là vốn người nghĩ sao làm vậynên tôi cố lấyhết sức để nói với con: “Mẹ biết, thật khó để nói ra điều này”, tôi dừng lại một lát rồi tiếp tục: “Còn sáu tháng nữa con mới tốt nghiệp. Cha mẹ chỉ có mình con và đều rất yêu thương con. Chúng ta không ai muốn buổi lễ tốt nghiệp haybất cứ sự kiện quan trọng nào trong đời con sau nàyphải chịu ảnh hưởng vì chuyện của cha mẹ. Mẹ hứa mẹ sẽ không khóc nữa. Cha mẹ sẽ cố hết sức vì con”. Và chúng tôi đã làm được nhưthế bằng tất cả sựnổ lực của cả hai, của gia đình, và cả bạn bè của chúng tôi nữa. Ngàylễ tốt nghiệp hôm đó nước mắt đã rơi, nhưng đó là của cả hai chúng tôi khi đứng nhìn con gái bước lên sân khấu nhận bằng tốt nghiệp. Khi đó tôi chợt nhận ra rằng lựa chọn của mình từ sau bữa ăn tối với con gái hôm đó thật là đáng giá. Bằng cách cố
  • 39. gắng nói chuyện thân mật với cha con bé, cùng nhau ăn tối, nói ra hết những suynghĩ của mình, tôi đã trút đi được gánh nặng bấylâu. Tôi nhận ra rằng, sựtha thứđã len lỏi vào sâu trong trái tim tôi, và đã xóa đi mọi cơn giận dữvà cả những nỗi đau trong lòng. Đó đúng là một bước ngoặt quan trọng – không chỉ riêng cho gia đình ba người của tôi – mà còn cho cả đại gia đình và tất cả bạn bè của chúng tôi nữa. Bâygiờ chúng tôi lại tiếp tục bận rộn chuẩn bị cho một cột mốc quan trọng khác – đám cưới của con gái. Đến mùa thu này, tôi và chồng cũ lại một lần nữa ngồi cạnh bên nhau, lần này là trên hàng ghế đầu tiên trong nhà thờ, và có lẽ sẽ lại cùng nhau rơi nước mắt vì hạnh phúc của con gái mình. Tôi còn nhớ có một cô giáo mà tôi rất quýđã nói với tôi rằng: “Sựtha thứsẽ giúp ích cho người biết tha thứ nhiều hơn là cho người được tha thứ”. Và cô ấyđã rất đúng. Hãy mãi là chính bạn Hãy mãi là chính bạn, chỉ bởi chẳng ai có đủ may mắn để nhận ra rằng mình có thể tuyệt vời đến thế nào. Nhưng điều đó không có nghĩa là "vầng hào quang" quanh bạn không chói sáng. Hãymãi là chính bạn, chỉ bởi chẳng ai có đủ thông minh để hình dung ra một ngày nào đó mình sẽ có mặt trong hàng "top". Nhưng điều đó không có nghĩa là bạn không thể trở thành nhân vật đứng đầu. Hãymãi là chính bạn, chỉ bởi chẳng ai mặc cho những người trong mộng của bạn vẫn chưa xuất hiện để cùng bạn chia sẽ những điều kì diệu trong cuộc sống. Nhưng điều đó không có nghĩa là người ấykhông bao giờ đến. Hãy mãi là chính bạn, chỉ bởi chẳng ai có thể tạo ra một sự cạnh tranh hoàn hảo. Nhưng điều đó không có nghĩa là bạn phải kìm hãm "sự vươn lên" của chính mình.
  • 40. Hãymãi là chính bạn, chỉ bởi chẳng ai có thể bộc lộ cho bạn thấyhọ có thể yêu bạn như bạn luôn "mơ" về... Nhưng điều đó không có nghĩa là bạn phải ngừng mơ về họ. Hãy mãi là chính bạn, chỉ bởi bạn xứng đáng với tất cả những gì tốt nhất. Nhưng, cuộc sống không hẳn là công bằng với tất cả mọi người. Hãymãi là chính bạn, chỉ bởi chẳng ai một khi chưa tìm được "hoàng tử " của đời mình, thì không có nghĩa là chưa thể là một "nữhoàng". Có những điều trong cuộc sống dường như bất động mãi với thời gian, nhưng không vì thế mà ta cần phải "ra sức" để khiến nó vận hành. Hãy cười lên Trong tiếng Anh từ “smile” có nghĩa là nụ cười, thế bạn có biết nụ cười được tạo nên từnhững yếu tố nào không? - Sweet: ngọt ngào. - Marvellous: tuyệt diệu. - Immenselylikeable: vô cùng đáng yêu. - Loving: đằm thắm. - Extra special: thành phần phụ quan trọng. Nụ cười tưởng chừng nhưrất bình thường nhưng lại là món quà vô giá mà tạo hóa đã hào phóng ban tặng cho loài người. Chúng ta sẽ sống thế nào khi không biết cười? Chúng ta sẽ biểu lộ sự vui mừng bằng cách nào nếu không có nụ cười?
  • 41. Nụ cười có thể xua tan mọi đau buồn, hàn gắn mọi vết thương, làm dịu đi nỗi cô đơn và quan trọng hơn hết là mang mọi người đến gần nhau hơn... Nụ cười là thứtài sản quí giá mà không phải ai cũng dễ dàng có được nếu chẳng chịu mở rộng lòng mình để đón nhận nó... Hãy tạo cho mình nụ cười bằng những việc làm có ýnghĩa, bạn sẽ thấycuộc đời nàytuyệt diệu biết chừng nào! Bạn có thể làm cho bản thân mình trở thành một con người mới: buổi sáng thức dậy mỉm cười, mỉm cười bước ra khỏi nhà, mỉm cười khi gặp gỡ người khác, khi làm việc mỉm cười, khi nghỉ ngơi cũng mỉm cười - tất cả điều này là một thói quen tốt. Mỉm cười là một niềm vui mà tự bạn có thể thực hiện được. Khi bạn tặng nụ cười cho người khác, bạn có thể sẽ cảm nhận được niềm vui chân chính, người khác có được sựcổ vũ khích lệ của bạn, tâm tình của họ cũng có thể vì thế mà phấn chấn. Bạn hãy nhanh chóng tìm niềm vui đến cho người khác vì một thế giới thêm tươi đẹp, vì một trái tim muốn biểu lộ niềm vui, chúng ta mỉm cười! o Oo 10 lýdo để mỉm cười: - Mỉm cười đẹp hơn cái nhíu màycủa chúng ta. - Mỉm cười làm chúng ta vui vẻ thêm. - Mỉm cười khiến ngàytháng chúng ta đã và sắp đi qua trở nên có ýnghĩa. - Mỉm cười giúp ích đối với việc kết bạn. - Mỉm cười biểu thị sựthân thiện, dễ gần.
  • 42. - Mỉm cười tạo nên một ấn tượng tốt cho người khác. - Mỉm cười với người khác, người khác cũng sẽ mỉm cười với bạn. - Nếu bạn mỉm cười thì bạn càng trở nên tựtin và thu hút hơn. - Nụ cười của bạn sẽ làm giảm bớt sựlo lắng của người khác. - Một nụ cười có thể giúp bạn có tình yêu đích thực. Theo TTO Sẽ đến lúc Sẽ đến lúc bạn nhận ra sự khác biệt tinh tế giữa việc giữ một bàn tayvà sự ràng buộc một tâm hồn. Sẽ đến lúc bạn nhận ra tình yêu không còn là một điểm tựa và bên nhau không có nghĩa là bình yên. Sẽ đến lúc bạn chợt nhận ra nụ hôn không phải là lời cam kết và quà tặng khác với lời hứa thật lòng. Sẽ đến lúc bạn chợt nhận ra không phải mùa nắng nào cũng đẹp, và bạn biết chập nhận thất bại với tư thế ngẩng cao đầu và đôi mắt sáng, với sự cao thượng của tuổi trưởng thành chứkhông bi lụycố chấp của trẻ thơ. Có ai đi không vấp ngã một đôi lần. Hãy góp nhặt những mảnh vỡ của mình và bước tiếp từ đây - trên con đường đã chọn của ngày hôm nay và không trông chờ vào những gì chưa chắc chắn của ngàymai. Ta hãycho đi đừng tiếc nuối níu kéo vì có ai cho đi mà cảm thấymất mát bao giờ. Và hãygiữ lại những gì tốt đẹp nhất, gieo hạt trồng hoa trên mảnh đất tâm hồn, hơn mỏi mòn đợi chờ ai mang đến.
  • 43. Và bạn nhận ra rằng khi mình đã vượt qua được những khó khăn, cuộc sống sẽ thêm phần ýnghĩa. Lúc ấy, bạn có thể tự do mơ về những điều sẽ đến. Bạn có thể ngước mắt vượt qua khung cửa sổ ngắm nhìn các vì sao, cảm nhận rằng bạn đang sống thật sự với bản lĩnh, sự mạnh mẽ và xứng đáng Hãynhớ là, dù bất kỳđiều gì xảyra, thì tất cả những điều tốt đẹp nhất đang chờ đón bạn phía trước. Hãysống với ánh mắt ngập tràn niềm tin của ngày mới đang đến, bạn nhé! Vì sao mà sống Có ba người mặt mày buồn bã đến hỏi ý kiến của một nhà hiền triết, làm thế nào để bản thân sống được vui vẻ. - Trước tiên, các ông hãy nói xem các ông sống vì cái gì? - Nhà hiền triết hỏi. Người đầu tiên nói: - Vì tôi không muốn chết, vì vậymà tôi sống. Người thứhai nói: - Vì tôi muốn nhìn xem ngàymai có tốt hơn ngàyhôm nayhaykhông, vì vậy mà tôi sống. Người thứba nói: - Vì tôi có một gia đình phải nuôi dưỡng. Tôi không thể chết, vì vậy mà tôi sống. Nhà hiền triết lắc đầu nói:
  • 44. - Thế thì đương nhiên các ông không được vui vẻ rồi, vì các ông sống chỉ vì sợ hãi, chờ đợi, trách nhiệm bất đắc dĩ, chứkhông vì lýtưởng. Khi gặp... Khi gặp… 1. Khi gặp được người mà bạn thật sự yêu thương: Hãynỗ lực giành lấycơ hội trở thành một nửa của người ấybởi vì nếu người ấyra đi, tất cả sẽ không còn kịp nữa. 2. Khi gặp một người bạn có thể tin tưởng được: Cần giữ quan hệ tốt với người đó vì trong cuộc đời mỗi người, gặp được tri kỷ không phải là điều dễ. 3. Khi gặp người đã từng giúp đỡ bạn: Nhớ tỏ thái độ cảm kích đối với người ấyvì họ đã mang lại sựthayđổi trong cuộc đời bạn. 4. Gặp người đã từng yêu bạn: Nên nở nụ cười cảm kích với họ vì đã giúp bạn hiểu thêm về tình yêu. 5. Gặp người từng ghét cay ghét đắng bạn: Nên cười xã giao với họ vì họ làm bạn trở nên kiên cường hơn.
  • 45. 6. Gặp người đã từng phản bội bạn: Nên nói chuyện với họ vì nếu như không phải họ, ngàyhôm naybạn sẽ không hiểu biết gì về thế giới này. 7. Gặp người bạn đã từng yêu: Nên chúc phúc cho họ, bởi vì khi yêu, bạn chẳng đã từng mong muốn họ vui vẻ hạnh phúc đó sao? 8. Gặp người đi qua vội vàng cuộc đời bạn: Cần cảm ơn họ đã đi qua cuộc đời nàycủa bạn, bởi vì họ là một bộ phận sắc màu trong cụôc sống phong phú và đa dạng của bạn. 9. Gặp người đã từng hiểu lầm bạn: Hãynhân thể giải quyết sự ngộ nhận, bởi vì bạn có thể chỉ có một cơ hội nàyđể giải thích mà thôi. 10. Và hãycảm ơn một nửa của bạn hiện naybởi vì người ấyđã yêu bạn, vì bạn và người ấyđang hạnh phúc. Hạnh phúc là gì? Ai cũng biết trong tiếng Anh, "happiness" có nghĩa là "hạnh phúc". Nhưng hạnh phúc là gì? H—Healthy(Sức khỏe) Giữ gìn sức khỏe mỗi ngày, bạn sẽ lớn lên thật khoẻ mạnh và hạnh phúc! Ăn đúng bữa, tập thể dục, và ngủ đủ giấc đồng thời từ bỏ những thói quen có hại cho sức khoẻ. Có một thể chất khoẻ mạnh giúp bạn vượt qua được nhiều khó khăn ở phía trước. A—Attitude (Thái độ) Bạn có biết chú lừa Eeyore trong "Winnie the Pooh" không? Chú luôn gặp phải những tình huống tồi tệ nhất. Và chú đã bỏ cuộc khi chưa kịp khởi đầu
  • 46. việc gì. Nếu bạn có một thái độ tích cực, bạn sẽ tự tin vào chính mình. Hãy luôn tựnhủ và quyết tâm rằng "Mình có thể làm được điều đó." P—Present (Hiệntại, mónquà) Hãy sống mỗi ngày và mọi ngày ở hiện tại. Hiện tại là một món quà, hãy tận dụng hết những gì cuộc sống mang lại cho bạn chứ đừng lo lắng về những gì đã xảyra ngàyhôm qua haysẽ xảyra ngàymai. Bắt đầu từ ngày hôm nayvà nghĩ về mục tiêu lâu dài trong cuộc sống bạn nhé! P—Play(Vui chơi) Bạn bận rộn đến mức đầu óc căng như ong vò vẻ? Đã đến lúc bạn phải thư giãn với tivi, ca nhạc, máy tính…Hay bạn chỉ cần ngồi một mình, thả hồn ra cửa sổ, ra ngoài ngắm mâytrời, câycối. Nhưng trước hết, bạn hãy lắng nghe một bài hát rất hayđang ngân lên từtrong đầu bạn kìa! I —Inward(Nội tâm) Hạnh phúc đích thực bắt nguồn từ chính bạn chứ không thể chịu tác động bởi những lời nói hayviệc làm của người khác. Inward cũng có nghĩa rằng hạnh phúc không thể bán, rằng của cải vật chất không mang lại hạnh phúc. Tình yêu thương, sự cảm thông và lòng can đảm đều là những thứ không cần phải mua vì đã có trong chính con người bạn đó. N—Nut (Hạt) Hãy thử tưởng tượng một hạt bạn hay ăn với phần bên trong mềm mại được bảo vệ bởi lớp vỏ cứng bên ngoài. Chúng ta cũng như vậyđấy, vẻ bề ngoài chỉ là lớp vỏ để bảo vệ cho phần "nhân" ngọt ngào của bạn ở bên trong.
  • 47. E- Express Yourself (Bộc lộchínhmình) Đừng ngồi chờ phép màu nào sẽ đến mà phải tự biết làm sao để có được phép màu cho mình. Thử vẽ một bức tranh, chụp một kiểu ảnh, viết một câu chuyện tình yêu v.v…Đó cũng là cách bạn bộc lộ mình đó, thật kỳdiệu biết bao! Hãybộc lộ cảm xúc thật của mình! S- Simple (Đơngiản) Tại sao bạn cứ làm phức tạp cuộc sống của mình lên nhỉ? Hãybằng lòng với những gì mình có và không cần phải níu kéo quá sức. Hãy dành thời gian với gia đình của bạn và cùng nhau lắng nghe và chia xẻ. S- Smile (Nụcười) Khi bạn cảm thấythất vọng, buồn bã thì hãycố gắng nghĩ ra haylàm điều gì đó để cười, để xoa dịu tâm trạng và cảm xúc của bạn. Bạn chính là người bạn thân nhất của bạn đó. Vậybí quyết của hạnh phúc đích thực tức là bạn không thể mua được tình yêu thương và thời gian là vô giá. Hãy sống mỗi ngày như thể nó không bao giờ quaytrở lại và tận dụng hết sức những gì mình có. Vậy, hạnh phúc thực sựkhông phải là khó, phải không các bạn? An An (theo Zparadise) Nguồn: MT Online. Sống có mục tiêu Mục tiêu là thứ gì đó giúp chúng ta tồn tại và đi mãi trên những đoạn đường đời. Một khi chúng ta mất mục tiêu, mất phương hướng thì chúng ta trởnên
  • 48. đời. Một khi chúng ta mất mục tiêu, mất phương hướng thì chúng ta trởnên bồn chồn, lo âu. Bạn có bao giờ để ý thấy bạn chỉ thật sự sung sướng hạnh phúc khi đang thực hiện một điều gì đó chứ không phải là khi bạn đã hoàn thành nó không? "Đề ra mục tiêu là việc hiển nhiên con người phải làm". Chúng ta không thể sống mà không có mục tiêu hoặc ít nhất là không có trong một thời gian dài. Bạn nhất thiết phải có một mục tiêu nếu bâygiờ bạn chưa đề ra cho mình một danh sách các mục tiêu cần phải thực hiện. "Mục tiêu gì là không quan trọng, điều quan trọng là bạn phải có mục tiêu". Có người cứ tìm cách trì hoãn thực hiện những gì họ nghĩ là có liên quan đến cuộc đời họ. Họ không chắc mục tiêu họ đề ra là hoàn toàn có lợi cho họ haykhông, và vì thế họ chẳng bao giờ làm được điều gì cả. Ví dụ như bạn luôn mong muốn trở lại trường Đại học để học lấy mảnh bằng, thế nhưng bạn không chắc rằng mục tiêu này có hợp lý hay không. Và rồi bạn cứ chần chừ, cứ mong muốn, cứ tính toán như thế mãi. Hai mươi, ba mươi năm sau, khi bạn già rồi thì bạn vẫn còn lưỡng lự, mà thời gian thì hết mất rồi. Bạn đã không thấyđược rằng nếu bạn quyết định quaylại học, và rồi bạn thấyrằng điều đó không cần thiết với bạn nữa thì điều mà bạn có được là: bạn đã hiểu ra vấn đề. Bạn đã biết rõ hơn rằng việc gì sẽ có lợi haykhông có lợi cho bạn. Những người thành công là những người cho rằng "Thất bại là mẹ của thành công"; những người không thành công lại là những người cho rằng "Thất bại làm cho ta thêm nhụt chí". Như ví dụ ở trên, khi bạn quay trở lại trường Đại học để học tiếp thì đích đến là mảnh bằng Đại học chẳng phải là điều quan trọng nhất mà quan trọng hơn tất cả chính là đoạn đường mà bạn đã đi qua. Một quãng thời gian mà bạn sẽ gặp gỡ thêm được nhiều người, tiếp xúc với nhiều người, học hỏi thêm nhiều điều, hiểu rõ bản thân mình hơn và có thêm nhiều kinh nghiệm. Nếu như bạn định đi bộ vượt qua Châu Âu hoặc tạo một chiếc xe thể thao
  • 49. đời mới nhất, hay bắt đầu lập một công ty kinh doanh thì điều quan trọng không phải là việc đi bộ, chiếc xe hơi hay công ty kinh doanh mà là bạn phải trở thành một người nhưthế nào để đạt được mục tiêu đó. Trong quá trình đi đến mục tiêu, bạn dần dần trở nên can đảm hơn, quyết đoán hơn, phát huy được những thế mạnh của mình, hiểu được nguyên tắc của bản thân, biết chịu đựng hơn, tựtin hơn,… Những gì bạn thu nhặt được trong quá trình theo đuổi mục tiêu sẽ giúp bạn xem xét việc "Bạnsẽ trở nênnhư thế nào?". Khi bạn bắt đầu thực hiện mục tiêu thì bạn nên nhớ một điều là không phải mọi việc đều xảyra một cách suôn sẻ. Mục tiêu nào cũng đầytrở ngại khó khăn. Khi thủy triều dâng lên, nó dâng lên một chút và rút xuống một chút, và nó
  • 50. dần dần dâng lên theo một lộ trình như vậy. Khi một cái cây phát triển, lá rụng đi một ít và lá mới mọc ra nhiều hơn và kết quả là cây dần dần lớn hơn, to ra… Các sự vật diễn biến, phát triển trên hành tinh này đều theo một đồ thị gấp khúc đi lên, là một tiến trình bất di bất dịch. Ví dụ như bạn bắt đầu một chương trình giảm cân và có lúc thấy mình có lúc giảm cân, có lúc lại tăng cân, thế là bạn cho rằng việc giảm cân khó mà thực hiện được, và thế là bạn đành chấp nhận mình là một người…hơi bị tròn trịa. Hoặc như bạn bắt đầu một kế hoạch tiết kiệm tiền, và sau vài lần chi tiêu ngoài dự tính, bạn thấy không thể tiết kiệm được và dẹp luôn chuyện sống cần kiệm. Hãynhớ rằng, những người thành công không hẳn là những người thông minh kiệt xuất. Đơn giản là họ nắm bắt được quyluật phát triển của sự vật và nhận thấyrằng sự phát triển của họ phải tuân theo quyluật của các sự vật diễn ra xung quanh họ. Họ thấy rằng người ta đạt được đến mục tiêu bằng một quá trình điều chỉnh liên tục. Chúng ta đi sai đường (lệch hướng) thì điều chỉnh lại cho đúng hướng, điều chỉnh, điều chỉnh, và điều chỉnh. "Hãyviết ra mục tiêucủa chínhmình".
  • 51. Có một điều mà bạn cần làm khi đề ra mục tiêu cho mình là hãyviết ra mục tiêucủa mình. Bạn hãy bỏ đi suy nghĩ "Tất cả mục tiêu đều nằm trong đầu tôi, và cứ thế mà làm thôi" mà lấy ra một tờ giấy, cây viết và làm cho mình một bảng danh sách những mục tiêu cần thực hiện. Bảng danh sách chẳng phải là việc duynhất cần làm để đạt đến mục tiêu, nhưng có nó sẽ giúp ta định ra hướng đi để đạt được mục tiêu mà chúng ta muốn trong cuộc sống. Mục tiêu là cỗ xe chuyên chở chúng ta qua những đoạn đường chứa nhiều khó khăn thử thách, mà qua đó ta trưởng thành hơn. Chúng ta cần phải có mục tiêu không phải vì kết quả cuối cùng mà ta đạt được mà vì những gì thu nhặt được trong quá trình thực hiện mục tiêu đó. Dựa theo Đời thay đổi khi chúng ta thay đổi.
  • 52. Dựa theo Đời thay đổi khi chúng ta thay đổi. Tựa gốc: Being Happy! của AndrewMatthews. Ba cây cổ thụ Ở một khu rừng nọ có ba cây cổ thụ đang bàn luận về tương lai. Cây thứ nhất nói: "Một ngàynào đó tôi muốn được trở thành chiếc hộp đựng châu báu với hình dáng lộng lẫy". Cây thứ hai nói: "Tôi muốn trở thành con thuyền to lớn. Tôi sẽ chở đức vua và hòang hậu đi khắp thế giới". Và cây thứba: "Tôi muốn vươn dài để trở thành câyto lớn nhất trong khu rừng này. Mọi người nhìn lên đồi sẽ thấytôi vươn xa, chạm đến bầu trời". Một vài năm sau đó một nhóm người đặt chân đến khu rừng và cưa những thân cây. Cả ba đều mỉm cười hạnh phúc vì tin mong ước của mình sẽ thành hiện thực. Khi câyđầu tiên được bán cho một chủ trại mộc, nó được tạo thành máng đựng thức ăn gia súc và đặt trong kho thóc phủ lên bởi một lớp cỏ. Câythứ hai được bán cho một thợ đóng thuyền đóng thành một chiếc thuyền nhỏ để câu cá. Cây thứ ba bị chặt thành từng khúc và quẳng lại trong bóng đêm. Đâychẳng phải là những điều mà chúng hằng mong đợi. Một ngàynọ, một cặp vợ chồng đến kho thóc. Người vợ đã đến kỳsinh nở, người chồng hyvọng tìm được một chiếc nôi cho đứa bé và máng cỏ đã trở thành chỗ ở ấm áp cho em. Cây thứ nhất cảm nhận cảm nhận được sự quan trọng của nó và hiểu rằng mình đang che chở một sinh linh bé nhỏ. Vài năm sau, một nhóm người đi đánh cá trên chiếc thuyền của câythứhai gặp phải một trận bão lớn. Những người trên thuyền đã rất mệt mỏi, nhưng câythứ hai biết rằng nó có đủ sự vững chãi để giữ an toàn và sự bình yên cho chủ nhân. Với cây thứ ba, một ngày, có ai đó đã đến và nhặt những khúc gỗ. Trên đỉnh đồi, nó được đóng thành một hàng rào ngăn chặn thú dữ. Khi ánh mặt trời vừa ló dạng, cây thứ ba nhận ra rằng nó có đủ sức mạnh để đứng vững trên đỉnh đồi này. Khi sự việc xảyra không theo như ýmuốn, đừng tuyệt vọng vì mọi việc diễn
  • 53. ra đều có chủ đích. Cả ba cây cổ thụ đều thực hiện được những ước mơ của mình, dù cách thức để đạt đến đích cuối cùng không như mong đợi. Cuộc sốngsẽ khôngphụnhữngai cólòng. Đã có bao giờ Đã có bao giờ, trong một ngày cuối năm, khi gió mùa về trên miền Bắc, buổi tối, bạn nằm cuộn mình kín mít trong chăn, hai mắt nhắm lại và lim dim lim dim, đầu óc cứthả trôi đi với những suynghĩ vẩn vơ nào đó… Đã có bao giờ bạn ngồi một mình nơi bãi biển vào một buổi chiều nghe gió biển lành lạnh lướt qua. Bạn sẽ cười, khi lâu đài cát mà mình vừa xâykhông bị nước biển tràn vào làm đổ…Nhưng, rồi một cơn sóng lớn đổ vào, lâu đài cát của bạn vụn vỡ nát rời, và bạn nhìn những lợn cát hòa vào trong nước, thấyman mác buồn. Một cảm giác mất mát chảytrôi trong bạn. Chẳng biết làm gì, bạn ngồi lặng yên, vốc từng nắm cát ướt và thả cát trôi từtừqua những kẽ tay… Đã có bao giờ bạn chạyngoài đường vào một buổi chiều thật buồn. Bạn chẳng biết đi đâu, và cứ thế mà lang thang. Bất chợt mưa, bạn chẳng vội vàng gì mà tìm chỗ tránh, rồi bạn đưa tayra hứng những giọt mưa rơi xuống tay mình… Hôm đó bạn dầm mưa về nhà, tối lại hâm hấp sốt mà vẫn thấyvui… Đã có bao giờ trên những chuyến đi xa, vào buổi chiều khi hoàng hôn buông xuống, mâytím mâyhồng giăng giăng ngang trời, còn mặt trời thì đỏ ửng, bạn thấy lòng mình chùng lại trước cái đẹp đang rơi xuống những lưng đồi…
  • 54. Đã có bao giờ bạn ngồi một mình trong một quán café thật vắng, tay cầm một cuốn sách, bên tai vang vang một bản nhạc nhè nhẹ, thỉnh thoảng lại thả hồn đi đâu đâu… Đã có bao giờ bạn dậythật sớm vào Chủ Nhật, dọn dẹp nhà cửa, trải tấm khăn bàn mới, rồi gọi điện cho vài người bạn, rủ họ đến nhà chơi. Hôm đó, bạn đã có một ngàythật vui, thật hạnh phúc… Đã có bao giờ bạn đến một nơi nào đó như Đà Lạt…Tối, bạn khoác vào mình chiếc áo ấm cho đỡ lạnh rồi bắt đầu thả bộ dọc theo những con dốc dài. Hai tay bạn nhét vào túi áo (vì lạnh), rồi bước những bước chầm chậm, có khi lại ngẩng đầu lên nhìn trời… Đã có bao giờ, vào những hôm có việc phải dậythật sớm, bạn chạy xe ngoài đường… Khi ngửa mặt nhìn lên trời bạn thấy bầu trời là những mảng màu nhợt nhạt lẫn lộn và vằn vện, không dưng bạn mường tượng đến những kýức tưởng đã quên mất từlâu… Đã có khi nào, vào những buổi chiều sau một cơn mưa rào, bạn chạy xe một mình giữa những mọi người trên những con đường còn đọng nước, lòng chợt se lại vì nhớ đến một người… Đã có bao giờ, bạn ngồi một mình trong phòng lúc nửa đêm, tắt hết đèn, uống café và nghe Jolie hayDon’t cryJoni… Thoảng, bạn lại bước ra trước ban công, nhìn những hàng dây leo trên rào, mắt buông xuống con hẻm đang nhận những ánh sáng hắt xuống từđèn đường và nghĩ vẩn vơ… Đã có bao giờ…
  • 55. (c) xitrum.net Sống thành công Trong cuộc sống, bạn hãy nhớnhững điều sau đây... Chấp nhận: Hãy biết chấp nhận người khác, con người thật của họ và những lựa chọn của họ cho dù có khi bạn khó mà hiểu được niềm tin, động cơ hayhành động của họ. Kết bạn: Hãytạo ra một nhóm bạn có thể chia sẻ với mình những hyvọng, ước mơ, nỗi buồn và niềm vui sướng.