3. Thu vŠ
ThÖ NguyÍn Ng†c Duy
Thu vŠ trên bó ng lá
nhåt nhò a nh»ng mÜa sa
mÜa nhÜlò ng ai khó c
Thì thÀm gi†t nh§ thÜÖng
Thu vŠ khô ng luy‰n ti‰c
ngày hå Çã phai tàn
ch£ng nhÜlò ng ai Çó
mãi u ho ài tháng næm
4. Thu vŠ ÜÖm n‡i nh§
dŒt ho ài chút tÖ vÜÖng
Thu Öi xin ch§ v¶i
Ç® i lò ng nhuÓm hÜÖng duyên
Thu vŠ tro ng gió lånh
bao hình änh dÃu yêu
cha tô i tØ dåo Ãy
cùng v§i thu, låi vŠ ...
13. VŠ Çây ô m mË,
khó c thÀy
nh§ co n ngõ v¡ng
Ço ng ÇÀy bܧc em
vŠ Çây
lò ng thÃy Ãm êm
thÃy tình chÃt ngÃt
bên thŠm ho àng ho a
VŠ Çây
Ç‹ thÃy thi‰t tha
thÃy ta ÇÙng ngó ng
sÖn hà nát tan
Hi‹u cha
nܧc m¡t hai hàng
Run tay Ãp û
m¶ng vàng
thuª xÜa
VŠ Çây
lò ng Ç° cÖn mÜa ...
VŠ Çây
14. Ra ÇÙng, vào trô ng
Sáng ra b‰n Ç® i ráng chiŠu
vào sân hái nø tiêu ÇiŠu nh§ cha
Bâng khuâng bܪi cÛng ÇÖm ho a
Cánh tro ng nhÜgi†t lŒsa ÇÀm Çìa
15. GiÃc m¶ng mÕi mò n
N¢m mÖ nhåt bó ng sao khuya
ThÃy anh hát núi g†i chia sÖn hà
N¢m mÖ thÃy bÓ Çã già
ThÃy thân mình Çã tiêu pha mÕi mò n
21. Sống chung và chăm sóc một ông bố chồng già
yếu, bướng bỉnh là chuyện rất khó.
Vì thương chồng và vì lương tâm,
tôi cố gắng vượt qua, nhưng hầu như ngày nào
cũng có chuyện bực mình của ngày đó.
Bố chồng tôi hay than phiền,
hỏi những câu hỏi không đúng lúc, từ chối
những món ăn cần thiết
và chê bai hết các bác sĩ,
các loại thuốc phải uống.
Ông hãnh diện về thời trai trẻ,
hay kể đi kể lại các câu chuyện về thời
vàng son đã chóng qua.
Chuyện rất ngắn
Bộ quần áo cũ
22. Hồi còn trẻ, chuyện gì ông cũng
tính toán rất cẩn thận trước khi làm,
cương quyết không chấp nhận
thua cuộc, luôn đặt lý trí lên trên
tình cảm. Khi còn ở quân ngũ, ông
nổi tiếng là người kỷ luật nghiêm minh.
Tôi biết ông là người tốt,
nhưng đôi khi có cảm giác ông sống
vì khối óc chứ không vì con tim,
thiếu sự thông cảm.
Tuy nhiên tôi vẫn có thể chấp nhận
cuộc sống hiện tại và vui với con cái,
với gia đình, hoàn cảnh hiện tại.
23. Hôm nay đưa ông đi lễ ở nhà thờ,
một lần nữa ông lại mặc
bộ đồ vest cũ sờn rách
mang từ Việt nam sang.
Tôi nhẹ nhàng:
- Bố nên thay bộ đồ
con mới mua cho bố hôm trước,
bộ quần áo này cũ quá.
- Nhưng bố thích mặc bộ này!
Tôi bắt đầu cau có:
- Nhưng mặc như vậy
đi chỗ đông người rất kỳ,
người ta sẽ nghĩ tụi con bỏ bê
không chăm sóc bố.
24. Ông già buồn rầu, lập lại:
- Bố thích bộ quần áo này lắm.
Tôi cũng cương quyết lập lại:
- Bố nên thay ngay kẻo trễ giờ lễ,
nó khá chật rồi, mặc không thoải mái,
con không thấy có lý do gì để bố mặc nó.
Ông già trả lời rất gọn ghẽ, chân thành,
lâu nay ít khi nào tôi thấy ông minh mẫn như vậy:
25. - Chính mẹ đã tặng bố bộ quần áo này
để mặc ngày kỷ niệm thành hôn 25 năm
với mẹ con - khi bà còn sống.
Khi chồng con Thêm sức,
bố cũng mặc đúng bộ quần áo này.
Ngày đưa mẹ con ra nghĩa trang,
bố cũng mặc bộ đồ này,
bố thấy thật thoải mái
và xúc động khi mặc nó.
26. Nước mắt ông già
hoen trên mi,
rơi xuống gò má
nhăn nheo.
Tôi bỗng hụt hẫng,
thấy hết sức bối rối.
Bố chồng tôi sống
tình cảm và có lý
hơn tôi nghĩ.
Khi quyết đoán người nào đó
khô khan không có trái tim,
tôi nên xét lại trái tim mình
trước khi nghĩ như vậy.