SlideShare a Scribd company logo
1 of 380
Download to read offline
ANTONY A. D’SOUZA
NGHỆ THUẬT LÃNH ĐẠO
TẦM NHÌN
Và
CHIẾN LƯỢC
Tập I
Lm. Giuse Trần Đình Long, SSS
Chuyển ngữ 11/2012
Nhà Lãnh Đạo Ngày Nay
Niềm Hy Vọng Ngày Mai
NỘI DUNG
Lời giới thiệu
Tập I
NGHỆ THUẬT LÃNH ĐẠO
Tầm nhìn và Chiến lược
Phần Mở đầu
1. Nhà Lãnh đạo như NgườiPhục vụ
2. Nhà Lãnh đạo như Người Mục tử
3. Nhà Lãnh đạo như Người Quản lý
4. Thách thức đối với Thuật Lãnh đạo
5. Mục đích và Sứ mạng
6. Nền Văn hóa và những Giá trị
7. Sống Tầm nhìn, Sứ mạng và những Giá trị
8. Thuật Lãnh đạo Tạo Khả năng
và Phương pháp Tạo Khả năng
9. Trau dồi Người Đi theo có Hiệu lực và Can đảm
10. Tạo Khả năng cho Ban Lãnh đạo
và Lực lượng Lao động được Tạo Khả năng
LỜI GIỚI THIỆU
Bạn sẽ cực kỳ làm nổi bật hiệu lực thuật lãnh đạo của
mình, khi bạn tiêu thụ được những nguyên tắc của hai tập sách
này.
Cha (Tiến sĩ) Anthony A D‘Souza xác nhận những
nguyên tắc lãnh đạo của ngài, dựa trên những giá trị Kinh
Thánh đã được thời gian chứng minh. Ngài thu hút bạn bằng
một cách áp dụng cũng phù hợp như những nhật báo kinh
doanh của ngày mai và những sách báo về thuật lãnh đạo. Tôi
lắng nghe những bài thuyết trình của ngài đến hơn 55 lần rồi.
Điều này còn nhiều hơn những gì tôi đã từng nghe bất cứ
người nào khác trong suốt cuộc sống trưởng thành của mình.
Trong một ngày khi mà những cuốn sách, bản chuyên
khảo và cuộn băng ghi lại về thuật lãnh đạo trở nên một nghề
thủ công, tôi phát hiện tài liệu của Cha D‘Souza thật mới mẻ,
hấp dẫn, đầy sức thuyết phục – sống động và thiết yếu.
Bạn giữ trong tay mình những chỉ dẫn của ngài về thuật
lãnh đạo – dưới hình thức cố định. Suốt một thời gian hơn 20
năm, tôi đã đích thân theo dõi các nhà lãnh đạo từ hơn 160
quốc gia ngồi nghe những cách trình bày thật thu hút của ngài.
Họ bao gồm các thẩm phán Tòa án Tối cao, những người có
thế lực trong giới truyền thông đại chúng, các ông trùm kinh
doanh đa quốc gia, phó tổng thống của các quốc gia, những
thành viên trong chính phủ và các nghị sĩ hùng biện, bác sĩ
phẫu thuật nổi tiếng, những người rao giảng Tin Mừng và các
tổng giám mục, các hiệu trưởng Trường đại học và giáo sư,
nhà văn và giám đốc ngân hàng.
Tôi không quen biết bất cứ ai trong lãnh vực hoạt động
của Cha D‘Souza, người đã thuyết trình cho các nhà lãnh đạo
quốc gia từ rất nhiều đất nước, với một chức vụ thật ấn tượng
như vậy, và với những kết quả đáng kinh ngạc đến thế.
Ngài còn hơn cả một nhà lý luận. Đây là một dụng cụ để
hướng dẫn và soạn thảo; đây là điều gì đó khá khác biệt với
việc thực hiện. Ngài đã thành lập hai trụ sở đang phát triển
mạnh. Tất cả những gì ngài viết trong những tập sách này đều
được nghĩ ra dựa trên cơ sở kinh nghiệm riêng của ngài.
Bạn không thể nào vẫn giữ y nguyên sau khi quán triệt tài
liệu của ngài về nhà lãnh đạo như mục tử. Hãy áp dụng tài liệu
này, và nó sẽ mở đầu cho một chiều kích mang tính cách động
lực, đưa hiệu lực trong thuật lãnh đạo của bạn đến với những
tầm cao bất ngờ.
Ngài sẽ thách thức bạn trung thực đối diện với câu hỏi:
“Tại sao tôi muốn trở thành một nhà lãnh đạo?” Việc trầm
ngâm suy nghĩ về câu hỏi này có thể chứng thực được tính hữu
ích và bao hàm sự thay đổi hoàn toàn.
Trong những tập sách này, bạn có được một kho tàng, một
bộ sách giáo khoa về thuật lãnh đạo trước hết làm nổi bật nhà
lãnh đạo, rồi đến người được lãnh đạo. Trong bối cảnh này,
ngài nhắm đến kết quả của Người Đi theo thật can đảm.
Tôi vẫn đọc đi đọc lại, nghe đi nghe lạïi luận bàn của ngài
về cách cư xử: phục tùng, hăng hái và quyết đoán. Bạn sẽ đọc
trong vài phút, nhưng quả thật bạn sẽ suy nghĩ về điều này đến
mấy giờ, mấy tuần. Và khi bạn suy tư, thì điều này sẽ tạo nên
một tác động lâu dài cho cuộc đời bạn.
Cha D‘Souza đặt những đồ thị rải rác trong thông điệp mà
ngài viết ra – những sơ đồ, đường kẻ ô, và bài trắc nghiệm về
khả năng tự-quản. Bạn hãy tận dụng đầy đủ những lợi ích bổ
sung này. Tôi giữ trước mặt mình những thước đo độ quý giá
của ngài về những thái độ: sự yếm thế không thực tế, lạc quan
không thực tế và lạc quan thực tế. Nó giữ tôi trong đường lối
hướng tới những mục tiêu tăng dần, đưa tôi đến với việc hoàn
tất tầm nhìn của cuộc sống mình.
Tôi xin đề nghị rằng sau vài lần đọc những tập sách này,
bạn hãy giữ chúng ở bên cạnh, như là một cuốn sách tham
khảo. Hãy thường xuyên tham khảo nó. Để tham khảo nhanh,
tôi đề nghị bạn hãy thực hiện bản liệt kê riêng của bạn về các
nguyên tắc quan trọng nhất đối với bạn. Tôi vẫn nhận thấy
rằng việc thực hành cực kỳ bổ ích.
Một lời chú thích kết thúc: Cha D‘Souza trình bày cuộc
đời của Đức Giêsu – và những lời giáo huấn của Người – như
là gương mẫu và động cơ của thuật lãnh đạo tuyệt vời. Điều đó
đảm bảo được cá tính vô tận cơ bản của những tập sách này.
Chúc mừng quý độc giả vì cuộc phiêu lưu sắp tới vào bầu
khí được cải thiện về thuật lãnh đạo, làm thay đổi những cuộc
sống – vì điều thiện hảo !
John Edmund Haggai,
Người Sáng lập Trụ sở Haggai
Singapore – Maui, Tháng 7 năm 2001
Tập I
NGHỆ THUẬT LÃNH ĐẠO
Tầm nhìn và Chiến lược
PHẦN MỞ ĐẦU
Tạo ra sự Khác biệt Đầy Sức sống
Nếu các nhà lãnh đạo mong muốn đưa ra thuật lãnh đạo
Kitô giáo đích thực và tạo ra một sự khác biệt đầy sức sống, thì
họ phải học hỏi để cung cấp thuật lãnh đạo theo đường lối của
Đức Giêsu.
Sứ mạng và Mục đích của Đức Giêsu
Đức Giêsu đã công bố rõ sứ mạng và mục đích của
Người. Chính Người tự giới thiệu mình như là Đấng Messia
mà ngôn sứ Isaia đã tiên tri: Thánh Luca tường thuật:
Họ trao cho Người cuốn sách ngôn sứ Isaia. Người mở
ra, gặp đoạn chép rằng: “Thần Khí Chúa ngự trên tôi, vì Chúa
đã xức dầu tấn phong tôi, để tôi loan báo Tin Mừng cho kẻ
nghèo hèn. Người đã sai tôi đi công bố cho kẻ bị giam cầm
biết họ được tha, cho người mù biết họ được sáng mắt, trả lại
tự do cho người bị áp bức, công bố một năm hồng ân của
Chúa” (Lc 4:17-19).
Đức Giêsu nói rõ rằng Người đến để làm trọn lời tiên
tri này, bằng cách rao giảng Tin Mừng và mang lại sự xoa dịu
cho người nghèo khổ, tù nhân, mù lòa và bị áp bức. Mục đích
của Người vượt ra khỏi việc chỉ xoa dịu cảnh khổ cực; Ngài
đến để mang lại sự sống cho những người đón nhận Người (Ga
10:10). Ở đây, chúng ta có sứ mạng kép của Đức Giêsu: để
công bố Tin Mừng giải thoát và chăm sóc những người lâm
cảnh cùng quẫn.
Đức Giêsu lập lại sứ mạng của Người, khi Người nói:
“Tôi còn phải loan báo Tin Mừng Nước Thiên Chúa cho các
thành khác nữa, vì tôi được sai đi cốt để làm việc đó” (Lc 4:
43).
Tầm nhìn của Người
Đức Giêsu có một tầm nhìn về Vương quyền của Thiên
Chúa. Người đi lên núi để chia sẻ Tầm nhìn của Người với các
môn đệ và đám đông đi theo Người. Đây là tầm nhìn mà
Người đã chia sẻ về những điều xảy đến được gọi là Mối Phúc
Thật:
Phúc thay ai có tâm hồn nghèo khó,
vì Nước Trời là của họ.
Phúc thay ai hiền lành,
vì họ sẽ được Đất Hứa làm gia nghiệp.
Phúc thay ai sầu khổ,
vì họ sẽ được Thiên Chúa ủi an.
Phúc thay ai khát khao nên người công chính,
vì họ sẽ được Thiên Chúa cho thoả lòng.
Phúc thay ai xót thương người,
vì họ sẽ được Thiên Chúa xót thương.
Phúc thay ai có tâm hồn trong sạch,
vì họ sẽ được nhìn thấy Thiên Chúa.
Phúc thay ai xây dựng hòa bình,
vì họ sẽ được gọi là con Thiên Chúa.
Phúc thay ai bị bách hại vì sống công chính,
vì Nước Trời là của họ.
(Mt 5:3-10)
Các nhà lãnh đạo đang được tạo khả năng vẫn hình
dung một tương lai lý tưởng, mang lại đường hướng cho các tổ
chức của mình. Họ phát biểu rõ và giành được sự hỗ trợ đối
với những tầm nhìn này, cho đến khi chúng lan tràn trong các
tổ chức của họ. Đức Giêsu dạy cho các môn đệ của Người trở
thành các nhà lãnh đạo với một ý thức về sứ mạng và sự dấn
thân:
 Nhiệm vụ Lớn lao (Mt 21:19-20)
 Những người Rao giảng Tin Mừng-Người Đi theo (Mt
4:19; Mc 1:17; 8:34; 38; Lc 5:10).
 Những người Rao giảng Tin Mừng trên khắp thế giới
(Mc 16:15; Ga 15:26-27; 20:21 -23).
Các nhà lãnh đạo đang được tạo khả năng vẫn thách
thức nguyên trạng và tiến lên những đường lối mới. Đức Giêsu
dạy cho các môn đệ của Người trở thành các nhà lãnh đạo sẽ
thay đổi được những thái độ sống và truyền thống (Mt 23:1-
36; Mc 7:9-13).
Thuật Lãnh đạo với những Giá trị và Đặc tính
Đối với các nhà lãnh đạo đang được tạo khả năng,
những giá trị nòng cốt hình thành nền tảng cho tầm nhìn và sứ
mạng, các mối quan hệ, động cơ và những quyết định của họ.
Đức Giêsu dạy cho các môn đệ của Người trở thành các
nhà lãnh đạo với những giá trị:
 Yêu thương (Mc 12:29, 31; Lc 6:27, 36; Ga 13:34).
 Sự hợp nhất (Ga 17:11).
 Phục vụ (Mt 20:25,28).
 Cống hiến (Mc 12:43-44; Lc 21:1, 4).
 Tin tưởng (Mt 14:31; 21:21-21; Mc 11:22,24).
 Vui mừng (Ga 17:13).
 Cầu nguyện (Mt 9:37-38; Lc 11:2,4,13; 18:4,8).
 Chứng nhân (Mt 10:32; Mc 6:7,13).
Và Người đã dạy các môn đệ trở thành các nhà lãnh
đạo với đặc tính:
 Khiêm nhường (Mt 5:1,7l; 11:29; 18:2,5; Mc 10:14-15;
Lc 6:20,24; 18:14,17).
 Sự Công chính và Sức mạnh Nội tâm (Lc11:37,53;
12:15; Ga 10:33).
 Tiếp tục tương quan với Đức Kitô (Ga 15:1,8;
 Dành riêng (Ga 17:16).
Phong cách Lãnh đạo của Đức Giêsu
Ngay từ đầu thừa tác vụ của Người, Đức Giêsu đã dạy
thuật lãnh đạo cho các môn đệ cả bằng lời nói lẫn hành động.
Với sức mạnh của Kinh Thánh, với sức thuyết phục của các dụ
ngôn sống động, và với sự sâu sắc thuộc về gương mẫu của
cuộc đời Người, Đức Giêsu đã dạy cho cho họ cách làm thế
nào để lãnh đạo đoàn dân của Người. Tuy nhiên, không ai có
thể phủ nhận rằng phong cách của Đức Giêsu về thuật lãnh đạo
là vô song và đặc sắc. Người cung cấp thuật lãnh đạo khi:
 Người chữa lành một người phỏng hủi: Người thực sự
quan tâm và đáp ứng đối với một nhu cầu.
 Người xua đuổi những người buôn bán và thanh tẩy đền
thờ: Người đối đầu với một thể chế.
 Người nói chuyện với người phụ nữ tại bờ giếng:
Người bẻ gẫy những hàng rào cản.
 Người thăm viếng nhà của ông Zakêu: Người mở rộng
cánh cửa để đối thoại.
 Người bảo vệ người phụ nữ mà những người Pharisiêu
sẽ ném đá: Người can đảm tranh luận về trường hợp
của người phụ nữ đó.
 Người rửa chân cho các môn đệ: Người nêu một tấm
gương.
 Người chịu treo trên cây Thánh giá: Người hy sinh
cuộc đời mình để trở nên một con người hòa giải.
Phong cách của Đức Giêsu về thuật lãnh đạo và những
lời giáo huấn của Người về thuật lãnh đạo dường như rất xa lạ
đối với những tiêu chuẩn của thời nay, và gần như không phù
hợp với thời đại hoạt động nhanh chóng của chúng ta, với
những mối quan hệ gấp rút trên khắp thế giới. Nhưng phong
cách của Người cũng thật hết sức kỳ lạ đối với những người
đang tìm kiếm Đức Messia đã được mong đợi từ lâu. Họ đang
tìm kiếm một nhà lãnh đạo sẽ đến với sức mạnh và những đội
quân, để quét sạch tai họa của Đế quốc Roma. Họ không hề
tìm kiếm một nhà lãnh đạo:
 Được sinh ra trong một máng lừa.
 Sống với tư cách là con trai của một người thợ mộc.
 Ăn uống với những người tội lỗi.
 Nói chuyện với một ả gái điếm.
 Tuyển một người thu thuế làm môn đệ.
 Đưa ra má bên kia (khi bị vả).
 Tha thứ 70 lần 7.
 Hân hoan đi đến bằng cách cưỡi trên lưng một con lừa.
 Đội một vòng gai.
 Bị chế giễu và đánh đập.
 Bị treo trên một cây thập giá như một tội nhân giữa hai
tên trộm cắp.
Thuật Lãnh đạo như là cách Phục vụ
Thuật lãnh đạo của Người không phải là kiểu lãnh đạo
mà họ mong đợi. Tuy nhiên, chính Đức Giêsu đã từng nói: “Vì
Con người đến không phải để được người ta phục vụ, nhưng là
để phục vụ và hiến mạng sống làm giá chuộc muôn người”
(Mc 10:45).
Bà mẹ của hai ông Giacôbê và Gioan đã đưa hai người
con trai của mình đến xin Chúa một ân huệ rằng họ được đặt ở
hai vị trí bên tả và bên hữu, cạnh Đức Giêsu trong vương quốc
sắp tới. Người ta có thể kêu lên rằng thật là ngạo mạn! Họ
không phải là những người được sinh ra ở địa vị cao. Họ
không hề làm được những kỳ công vĩ đại của lòng dũng cảm.
Họ không bộc lộ năng lực quản trị nào. Tuy nhiên, hai ông
Giacôbê và Gioan không phải là người duy nhất có tham vọng.
Khi 10 môn đệ khác nghe thấy lời thỉnh cầu này, ngay lập tức
họ trở nên phẫn nộ. Tại sao họ quá tức giận như vậy? Họ đều
có tham vọng như nhau, và có lẽ hai ông Giacôbê và Gioan đã
nêu lên lời thỉnh cầu này trước khi ngay cả chính họ cũng nghĩ
đến.
Tuy nhiên, Đức Giêsu đã không bỏ qua tầm quan trọng
của việc giáo huấn. Người gọi các môn đệ của Người lại với
nhau và nói: “Anh em biết: thủ lãnh các dân thì dùng uy mà
thống trị dân, những người làm lớn thì lấy quyền mà cai quản
dân. Giữa anh em thì không được như vậy: Ai muốn làm lớn
giữa anh em, thì phải làm người phục vụ anh em. Và ai muốn
làm đầu anh em, thì phải làm người phục vụ anh em. Cũng như
Con người đến không phải để được người ta phục vụ, nhưng là
để phục vụ và hiến dâng mạng sống làm giá chuộc muôn
người”. (Mt 20:25, 28).
Theo Luca 22:26-27, Đức Giêsu nhận xét: “Ai lớn nhất
trong anh em thì phải nên như người nhỏ tuổi nhất, và kẻ làm
đầu thì phải nên như người phục vụ. Bởi lẽ, giữa người ngồi ăn
với kẻ phục vụ, thì ai lớn hơn ai? Hẳn là người ngồi ăn chứ?
Thế mà Thầy đây, Thầy sống giữa anh em như một người phục
vụ”. (Cũng xem Mc 10:35, 45).
Những đoạn này ghi lại bài giảng trực tiếp nhất của
Đức Giêsu về thuật lãnh đạo. Người giảng dạy cho các môn đệ
một số bài học quan trọng về thuật lãnh đạo trong Vương quốc
của Người:
 Thuật lãnh đạo không liên quan đến “thói sai khiến”
Người Đi theo, cũng không thi hành kiểu quyền hành
mà các quan chức trong thời kỳ hoạt động vẫn sử dụng
(Mt 20:25-26; Mc 10:42-43; Lc 22:25-26).
 Các nhà lãnh đạo phải trở thành người phục vụ đối với
những người của họ (Mt 20:26 -27).
 Chính Đức Giêsu là một mẫu gương đối với thuật lãnh
đạo-người phục vụ (Mt 20:28; Mc 10: 45; Lc 22:27).
 Sự khiêm tốn là một phẩm chất hàng đầu thuộc về đặc
tính của nhà lãnh đạo Kitô giáo. (Mc 9:36-37; Lc
22:26).
Cách Phục vụ đầy Lòng Thương xót
Hành động của những người trong ban lãnh đạo phải
quen thuộc với thái độ thương xót và chăm sóc. Cách phục vụ
của Đức Giêsu bộc lộ một tấm lòng thương xót sâu xa. Tin
Mừng sử dụng từ thương xót 12 lần, để diễn tả phản ứng của
Đức Giêsu đối với những người ở trong cảnh khốn cùng và
đau khổ.
Đức Giêsu xúc động với lòng thương xót khi Người:
 Chữa lành người Đau yếu (Mt 14:14).
 Làm Phép lạ Cung cấp Thức ăn Cho Nhiều người (Mt
15:32).
 Cho Người mù được Sáng mắt (Mt 20:34).
 Chữa Người Phong hủi được Sạch (Mc 1:41).
 Dạy dỗ đoàn Chiên lạc nhà Israel (Mc 6:34).
 Phục hồi sự Sống cho kẻ Chết (Lc 7:15).
Đức Giêsu không chữa lành như một bác sĩ xa lạ;
Người không cung cấp thức ăn như một vị chúa vô tư; Người
không giảng dạy như một học giả dựa trên lý trí cách biệt.
Người phục vụ với tình yêu thương và sự quan tâm chăm sóc
sâu xa đối với tình cảnh của những người thiếu thốn.
Câu chuyện của Người về người Samari Nhân lành
minh họa sự quan tâm thương xót, chăm sóc và phục vụ dành
cho một người đã bị những kẻ cướp bỏ lại trong tình trạng đầy
thương tích và trần truồng bên vệ đường. Người Samari nhìn
thấy anh ta và cảm thấy một lòng thương xót đã đưa người đó
đến với sự “dồn hết tâm trí vào đó”. Ông quỳ xuống vệ đường
để băng bó và xức thuốc vào những vết thương. Ông đưa
người bị thương vào một quán trọ, nơi ông đích thân phục dịch
suốt ngày hôm sau. Và khi ra đi, ông còn thu xếp với người
chủ quán để tiếp tục chăm sóc anh ta (Lc 10:30-35).
Lòng thương xót không đủ. Chúng ta còn phải hành
động để phục vụ người cần đến sự giúp đỡ của chúng ta.
Chúng ta phải sẵn sàng để cho bàn tay của mình bị dơ bẩn, để
nâng cái đầu đầy máu me lên, để băng bó cơ thể bị thương
tích. Lòng thương xót và sự phục vụ không thể tách rời nhau.
Những Hình ảnh về Thuật Lãnh đạo trong Kinh Thánh
Có ba hình ảnh Kinh Thánh nổi bật và lập đi lập lại về
thuật lãnh đạo trong Tân Ước, tất cả đều bắt đầu bằng chữ ‘S’:
Servant (Người phục vụ), Shepherd (Mục tử) và Steward
(người Quản lý). Mỗi từ này đều là một hình ảnh phong phú,
với ý nghĩa khác nhau, đáng nghiên cứu cẩn thận và áp dụng.
Thuật lãnh đạo Kitô giáo thực sự là đi theo Đức Giêsu Kitô,
giống như những hình ảnh này trong Tin Mừng về người Phục
vụ, Mục tử và người Quản lý đã đề nghị.
Một nhà lãnh đạo Kitô giáo, cho dù ở trong giáo hội,
các tổ chức kinh doanh hoặc dân sự, đều phải nhận thấy công
việc của mình thực sự như là một thừa tác vụ. Những điều bạn
làm đều phải dựa trên việc bạn là ai: người Phục vụ, Mục tử và
người Quản lý của Chúa. Thông qua cuộc đời và cách phục vụ
lãnh đạo của mình, bạn phải đối xử với những người khác
trong sự kính trọng, công bằng, thẳng thắn và yêu thương.
Những hành động của bạn đều sẽ biểu lộ cho thế giới chung
quanh bạn về tình yêu, sự công bằng và chăm sóc của Thiên
Chúa.
Những Hình ảnh Kinh Thánh về Thuật Lãnh đạo
NGƯỜI PHỤC VỤ: Phục vụ, Hỗ trợ và Tạo Khả năng
 Mc 10:45
 Lc 22:24-27
 Mt 20:26-28
 Ga 13: 12-17
MỤC TỬ: Chăm sóc, Can đảm và Hướng dẫn.
 Chúa là Mục tử của tôi (Tv 23)
 Đức Giêsu: “Tôi là Mục tử nhân lành” (Ga 10:11)
 Thánh Phêrô nhận chức Mục tử (Ga 21:15-17)
 Thánh Phêrô hô hào: Hãy trở nên những Mục tử (1 Pr
5:2-3)
NGƯỜI QUẢN LÝ: Đáng Tin tưởng, đầy Trọng Trách và
Chịu Trách nhiệm
 Như một Người đang làm Nhiệm vụ (Lc 12:42-43)
 Đặc quyền và Trách nhiệm
 Như Người Đáng tin tưởng (1 Cr 4:1)
 Như Người Canh gác (2 Tm 1:14)
 Như Người Truyền đạt Giáo huấn (2 Tm 2:2)
1
Nhà Lãnh Đạo như Người Phục Vụ
Phục vụ, Hỗ Trợ và Tạo Khả năng
Chủ đề xuyên suốt về người phục vụ, có thái độ của
người phục vụ và trái tim của một người phục vụ, được làm
nổi bật trong Tân Ước. Không ai hoài nghi về cương vị có uy
quyền mà Đức Giêsu nắm giữ giữa các môn đệ của Người.
Tuy nhiên, Người vẫn nói với các ông: “Thầy đây, Thầy sống
giữa anh em như một người phục vụ” (Lc 22:27). Người đã
đưa ra một mẫu gương sống động về điều này trong đêm trước
khi Người chịu chết, bằng cách rửa chân cho các môn đệ. Mọi
người đều coi điều này như là hành động thấp hèn nhất. Nhưng
hành động này không có cách nào làm giảm bớt uy quyền của
Đức Giêsu.
Sau sự việc này, Đức Giêsu hỏi các ông: “Anh em có
hiểu việc Thầy mới làm cho anh em không? Anh em gọi Thầy
là ‘Thầy’, là ‘Chúa’, điều đó phải lắm, vì quả thật Thầy là
‘Thầy’, là ‘Chúa’. Vậy nếu Thầy là Chúa, là Thầy, mà còn rửa
chân cho anh em, thì anh em cũng phải rửa chân cho nhau.
Thầy đã nêu gương cho anh em, để anh em cũng làm như Thầy
đã làm cho anh em... và nếu anh em thực hành, thì thật phúc
cho anh em!” (Ga 13:12-17).
Một đặc điểm quan trọng của thuật lãnh đạo (theo
phong cách) người phục vụ là nêu gương. Chắc hẳn việc nêu
gương là phương cách hiệu quả nhất đem lại thái độ mong
ước. Khi Tông đồ Phaolô mong muốn giúp các tín hữu thành
Côrintô đạt được một phương cách sống tốt hơn, thì ngài đã
nói với họ: “Anh em hãy bắt chước tôi, như tôi bắt chước Đức
Kitô” (1 Cr 11:1). Ngài đã nhận ra rằng phương cách hiệu quả
nhất để dạy một thái độ là dạy bằng cách nêu gương.
Một nhà lãnh đạo độc đoán áp đặt thái độ mong muốn
trong một tổ chức, trong khi một nhà lãnh đạo-phục vụ nêu
gương về thái độ mong muốn. Phương pháp độc đoán có thể
tạm thời đạt được sự phục tùng, nhưng phương pháp này cũng
sẽ đi kèm theo một thái độ bất mãn. Nhân viên sẽ thực hiện
những mệnh lệnh, bởi vì họ buộc phải làm, và họ ở trong tình
trạng đề phòng những biện pháp để phá vỡ mệnh lệnh bị áp
đặt.
Trái lại, phương pháp lãnh đạo-phục vụ tạo ra một tinh
thần làm chủ, có liên quan và cam kết giữa các nhân viên. Họ
sẽ làm công việc, bởi vì họ muốn làm. Thái độ mà họ sẽ có là
“nếu việc này tốt đẹp đối với nhà lãnh đạo, vậy thì nó đủ tốt
đẹp đối với chúng ta”. Họ không chỉ dễ dàng hơn nhiều khi
làm chủ những giá trị và lý tưởng của nhà lãnh đạo, nhưng thái
độ làm chủ này đưa họ đến với sự liên quan và cam kết.
Phương pháp lãnh đạo-phục vụ đạt hiệu quả hơn nhiều trong
việc tạo ra những kết quả ích lợi lâu dài.
Sau đây là sự tương phản giữa hai phương pháp lãnh
đạo:
Lãnh đạo Độc đoán Lãnh đạo-Phục vụ
- Quan hệ là phương cách
một chiều – từ trên xuống
dưới.
- Mệnh lệnh, quyền chỉ huy.
- Sử dụng quyền lực theo
cương vị.
- Nhân viên phục tùng, làm
các việc bởi vì họ buộc phải
làm.
- Nhân viên làm việc theo
thời gian yêu cầu, nghĩa là
làm từ 9 giờ sáng đến 5 giờ
chiều.
- Nhân viên làm việc chỉ để
đáp ứng những yêu cầu.
- Nhân viên thờ ơ – năng lực
giảm bớt.
- Quan hệ là phương cách
hai chiều - giữa nhà lãnh đạo
và cấp dưới. Nhà lãnh đạo
nêu lên quan điểm của mình,
nhưng cuõng côûi mở để lắng
nghe.
- Gây ảnh hưởng, lắng nghe,
thuyết phục.
- Sử dụng quyền lực cá
nhân.
- Nhân viên được ủy nhiệm.
Họ làm các việc bởi vì họ
muốn làm.
- Nhân viên làm việc đúng
giờ và theo năng lực.
- Nhân viên làm việc vượt
quá mong đợi.
- Nhân viên hứng khởi –
năng lực gia tăng.
Thay vì nghĩ đến nhà lãnh đạo anh hùng, hiện nay,
chúng ta cần tập trung vào các nhà lãnh đạo như là những
người thực hiện-người anh hùng. Các chuyên gia quản lý đã
viết một cách bao quát về tầm quan trọng của việc tạo khả
năng thông qua cách ủy thác, cách quản lý cùng tham gia,
“thuật lãnh đạo nhìn xa trông rộng”, “thuật lãnh đạo biến đổi”.
Nhưng trong thuật lãnh đạo ngày nay và trong tài liệu về quản
lý, người ta đã không nhấn mạnh về phương pháp tạo khả năng
mà suốt hơn 25 năm qua, Robert Greenleaf đã gọi là “thuật
lãnh đạo-người phục vụ”. Quả thật đây là một nhân tố chủ yếu
có thể tạo nên một sự khác biệt quan trọng, trong việc cung
cấp thuật lãnh đạo biến đổi có hiệu quả.
Thuật lãnh đạo-người phục vụ tạo khả năng cho nhân
viên, thông qua gương mẫu, sự hướng dẫn, chăm sóc, hiểu
biết, tính nhạy cảm, niềm tin, đánh giá đúng, khích lệ, củng cố
và chia sẻ tầm nhìn. Thuật lãnh đạo-người phục vụ còn cao
hơn nhiều so với phong cách hoặc thái độ chỉ lãnh đạo thuần
túy mà chúng ta có thể học hỏi để thi hành. Thuật lãnh đạo này
bắt đầu bằng trí óc và tâm hồn – bằng thái độ của chúng ta.
Thế giới cần đến các nhà lãnh đạo-người phục vụ, các
nhà lãnh đạo sẽ hướng dẫn như Đức Giêsu đã từng hướng dẫn,
và phục vụ như Đức Giêsu đã từng phục vụ. Bằng lời nói và
gương mẫu, Đức Giêsu đã nêu gương về thuật lãnh đạo-người
phục vụ và truyền cho các môn đệ của Người làm giống như
vậy. Người đã triệt để thiết lập thái độ và phong cách phục vụ
như là phương cách mà các nhà lãnh đạo của người phải
hướng dẫn những người khác:
 “Kẻ làm đầu thì phải nên như người phục vụ. Thầy
sống giữa anh em như một người phục vụ”. (Lc 22:26-
28).
 “Ta đến không phải để được người ta phục vụ, nhưng là
để phục vụ” (Mc 10:45).
 “Ai muốn làm lớn giữa anh em, thì phải làm người
phục vụ anh em. Và ai muốn làm đầu anh em thì phải
làm đầy tớ anh em” (Mt 20:26-28).
Với vài lời, Đức Giêsu đã đưa ra một thông điệp vĩ đại
về thuật lãnh đạo và sự phục vụ Kitô giáo. Ở nòng cốt của
thuật lãnh đạo, Người giảng dạy cho các môn đệ của Người
một tập hợp những giá trị, thái độ và cách cư xử là điều chủ
yếu của thuật lãnh đạo-người phục vụ. Các nhà lãnh đạo-người
phục vụ bảo vệ cho những giá trị của sự phục vụ, chú ý đến
nhu cầu của những người khác và sự khiêm tốn cá nhân.
Đức Giêsu đã tuyệt đối khước từ kiểu lãnh đạo theo thế
gian, để ủng hộ thái độ của người phục vụ và trái tim của một
người phục vụ. Thuật lãnh đạo của những người Pharisiêu bị
lu mờ vì thói khoe khoang, đạo đức giả, và rõ ràng là lạm dụng
quyền hành. Nhưng Đức Giêsu đã tuyên bố một cách rõ ràng:
“Không được làm như vậy giữa anh em”. Các môn đệ của
Người không được hành động giống như những kẻ thống trị
dân ngoại, những người cứ “sai khiến” các thuộc cấp của họ.
Đức Giêsu mong muốn một sự thay đổi triệt để về thái độ và
phong cách. Điều quan trọng là nhận ra rằng thái độ của người
phục vụ và trái tim của một người phục vụ là những kết quả tự
nhiên của phương cách mà Đức Giêsu đã nhận thức về con
người. Người phục vụ họ, bởi vì Người biết được giá trị thuộc
về bản chất của họ như những con người được Thiên Chúa tạo
dựng và vì vinh quang của Ngài.
Khái niệm về nhà lãnh đạo-người phục vụ có thể thật
khó nắm bắt và sống theo. Đức Giêsu là gương mẫu tốt nhất.
Người là một nhà lãnh đạo vĩ đại, tuy nhiên, Người lại là một
người phục vụ bằng cách thực sự hy sinh bản thân mình.
Người phục vụ tất cả những người thiếu thốn, và người ta bám
vào từng lời của Người. Người đã thực sự phục vụ, nhưng
Người làm như vậy từ một cương vị mạnh mẽ của sức mạnh,
sự tín nhiệm, và uy quyền cá nhân.
Trong cuốn Thuật Lãnh đạo Kitô giáo Làm Biến đổi,
tiến sĩ Jerry C. Wofford thực hiện một so sánh thú vị giữa
những cách cư xử và đặc điểm của một người phục vụ và của
một nhà lãnh đạo-người phục vụ: “Thuật lãnh đạo-người phục
vụ mở rộng đến thuật lãnh đạo làm biến đổi sang một lãnh vực
mới nhấn mạnh vào: sự phục vụ khiêm tốn. Thông qua tấm
thảm của thuật lãnh đạo làm biến đổi, Đức Giêsu đã dệt nên
những màu sắc mới dựa trên sự khiêm tốn và phục vụ. Những
sợi chỉ này tạo nên một chủ đề xuyên suốt chưa từng thấy
trước đây trong lịch sử nhân loại, và chủ đề xuyên suốt này bổ
sung những viễn cảnh mới thật phong phú dựa trên mối quan
hệ con người. Chắc hẳn các môn đệ của Đức Giêsu ngạc nhiên
khi các ông nghe thấy Người xác định đặc điểm của nhà lãnh
đạo như người phục vụ. Trong số các nhà lãnh đạo mà các ông
biết, chỉ có Bản thân Đức Giêsu là một người phục vụ khiêm
tốn.
So sánh giữa người Phục vụ
và Nhà Lãnh đạo-Người Phục vụ
Người Phục vụ Nhà Lãnh đạo-Người Phục vụ
- Bộc lộ một tinh thần
khiêm tốn.
- Đặt việc phục vụ những
người khác trên lợi nhuận
cá nhân.
- Ý thức về việc mình được
kêu gọi – (Mt 20:23).
- Nhận ra giá trị bản thân
trong quan hệ với Thiên Chúa
– (Dt 11:26).
- Không vênh vang, nhưng
mềm mỏng – (Jas 4:6; Rm
12:3,8; Ep 4:32).
- Không nhận thấy việc gì là
quá hèn hạ - (Ga 13:14).
- Có ý thức thực sự về việc
kêu gọi còn lớn hơn so với
bản thân mình – (Cv 20:24).
- Không ý thức về địa vị-
(Jas 1:9).
- Có những giá trị mạnh mẽ
về việc phục vụ những người
khác.
- Tập trung tầm nhìn vào
việc phục vụ – (Rm 1:9,10).
- Bộc lộ những thái độ và
hành động thương xót – (Rm
12:8).
- Phục vụ như là việc ưu tiên
hàng đầu – (Lc 22:2,6).
- Phục vụ những nhu cầu
thực sự hơn là những mong
muốn – (Rm 12:13).
- Xây dựng hơn là phá
hủy.
- Chịu đựng và hy sinh
cho những người khác.
- Tạo thuận lợi cho sự phát
triển tinh thần và phục vụ nơi
những người khác – (Ep
4:12,16).
- Truyền cảm hứng hơn là
điều khiển – (Ga 13:1,5; 1Cr
11:1; 1Pr 2:21).
- Người đi theo thi đua với
sự phục vụ, những thái độ và
cách cư xử của nhà lãnh đạo
– (Ga 13:15).
- Người Đi theo trở nên mạnh
mẽ hơn, khôn ngoan hơn, đạo
đức hơn và có khả năng hơn
– (Ep 4:12,16).
- Người Đi theo không bị sai
khiến, nhưng có quyền tự
quản theo Thiên Chúa – (Mt
20:25,26).
- Uy tín phát triển từ tình yêu
hy sinh.
- Biểu lộ thông qua sự phục
vụ, tôn trọng đối với những
người được hướng dẫn – (Mt
20:28; Ep 5:1).
- Đặt những mối quan tâm
đối với những người khác
- Hiểu biết mối quan hệ
chăm sóc lẫn nhau.
trên bản thân mình – (Pl 2:4).
- Thi đua về thuật lãnh đạo-
người phục vụ của Đức Giêsu
– (Mt 20:28).
- Yêu thương những người
được phục vụ - (Ep 4:15-16).
- Chia sẻ bản thân mình, cởi
mở, khích lệ sự nâng đỡ lẫn
nhau – (Ep 5:19,21).
- Lắng nghe, hiểu biết, thông
cảm, cộng tác – (Gc 1:19).
Những đặc điểm của thuật lãnh đạo-người phục vụ
được đưa ra vượt lên trên hết hình thành nên chính bản chất
của thuật lãnh đạo mà Đức Giêsu đã dạy cho các môn đệ của
Người. Lý do khiến các nhà lãnh đạo-người phục vụ đang tạo
khả năng cho các nhà lãnh đạo là họ bám chặt những thái độ,
giá trị và cách cư xử của mình trên mảnh đất màu mỡ của việc
phục vụ Thiên Chúa trước hết, và sau đó, phục vụ những
người khác. Do đó, họ hướng dẫn, không phải để chiếm được
bất cứ điều gì từ Người Đi theo họ, nhưng là nhằm dành cho
họ. Họ thực sự phấn đấu để phục vụ những nhu cầu chính đáng
của Người Đi theo họ, và để truyền cảm hứng và khích lệ họ
phục vụ những người khác.
Những nhận xét của Tiến sĩ Jerry C. Wofford: “Các nhà
lãnh đạo-người phục vụ không cố tìm cách lôi kéo những
người miễn cưỡng đi theo. Thay vào đó, họ khuyến khích bằng
sự hứng khởi, họ truyền cảm hứng bằng sự tận tụy khiêm tốn
của mình, họ khích động tư tưởng bằng cách chia sẻ và lắng
nghe những người khác, và họ tạo khả năng cho những người
khác bằng niềm tin tưởng rằng Thiên Chúa sẽ hoạt động thông
qua họ. Họ nhận trách nhiệm nâng đỡ những người khác đang
làm việc với họ, và giúp đỡ để đạt được khả năng mà những
người khác cần cho công việc. Họ liên tục đưa tầm nhìn của tổ
chức ra phía trước những người khác, để đảm bảo rằng mọi
người đều theo dõi. Trong toàn bộ việc này, các nhà lãnh đạo-
người phục vụ nhận thấy vai trò của họ là giúp đỡ những
người khác trội vượt khi hoàn tất mục đích của Thiên Chúa
trong cuộc sống và thừa tác vụ của họ. Đây không phải là một
vai trò của quyền lực, nhưng là của việc tạo khả năng. Các nhà
lãnh đạo-người phục vụ đi bên cạnh để khích lệ, chỉ đạo, dẫn
dắt, và cuối cùng là ca tụng (Thiên Chúa) cùng với những
người mà họ hướng dẫn”.
Chuyển sang hình Chóp Ngược về mặt Tổ chức
Khi khai thác thuật lãnh đạo-người phục vụ từ một
quan điểm của Kinh Thánh, chúng ta nhận thấy rằng chắc hẳn
phương pháp này không hòa hợp với đa số thuật lãnh đạo rất
được tôn trọng và tài liệu về quản lý phổ biến hiện nay. Đối
với thời đại của chúng ta, trong đó, có quá nhiều câu chuyện
về hình ảnh công khai và những phương pháp quan hệ công
khai, và trong đó, các nhà lãnh đạo kinh doanh thành công đều
có những biểu tượng riêng của họ về quyền lực và sự thành
công, như những chiếc xe hơi sang trọng, những chiếc xe
Cadillac và Roll Royce, thì thái độ của một người phục vụ và
sự phục vụ có thể bị coi như là không hợp thời, lỗi thời và
thậm chí mất phẩm giá. Nhiều nhà quản lý kinh doanh ngày
nay vẫn nghĩ rằng phương pháp này sẽ không bao giờ có hiệu
quả. Và thật không may, nhiều cơ cấu của các tổ chức Giáo hội
và liên quan đến Giáo hội lại là những bản sao chép về đồ thị
tổ chức của các công ty khổng lồ, trong đó, quyền hành hoặc
cơ cấu sai khiến được hình thành giống như một hình chóp.
Theo truyền thống, các đồ thị tổ chức đều được mô
phỏng như một hình chóp như trong biểu đồ sau đây:
MÔ HÌNH CHỈ HUY và KIỂM SOÁT
Thuật lãnh đạo
Mối Quan hệ
từ Trên Xuống Dưới
Ban Quaûn lyù Cao caáp
Ban Quaûn lyù Trung caáp
Nhöõng ngöôøi ôû
Vò trí Tuyeán ñaàu
Khách hàng
Mô hình Chỉ huy và Kiểm soát này là mối quan hệ theo
cấp bậc, đúng lề thói và một-chiều – từ trên xuống dưới -.
Những chính sách và quyết định được thực hiện “trên cao” đều
được truyền đạt theo con đường đến các thành viên trong đội
ngũ nhân viên ở địa vị thấp hơn, những người phân phối dịch
vụ hoặc sản phẩm đến khách hàng. Quan hệ như vậy thường
có khuynh hướng hoạt động chậm, và thường ngăn cản sáng
kiến hoặc động lực bên dưới. Trong những cơ cấu từ trên
xuống dưới như vậy, đội ngũ nhân viên lo lắng về những điều
mà các nhà quản lý trực tiếp của họ muốn làm. Những người ở
vị trí tuyến đầu quan tâm hơn đến việc thỏa mãn những người
chủ trực tiếp của họ, hơn là đáp ứng những nhu cầu thực sự và
những mong đợi của khách hàng.
Cuộc cách mạng dịch vụ trong thế giới công nghiệp –
làm kinh doanh hướng tới khách hàng – đòi hỏi phải xem xét
lại cơ cấu tổ chức truyền thống. Nếu khách hàng là “thượng
đế”, vậy thì cần phải đảo ngược hình chóp như sau:
Khách hàng
Mối Quan
hệ 2 Chiều
MÔ HÌNH DỊCH VỤ và SỰ HỖ TRỢ
Nhiều người trong chúng ta dần dần trở nên quen thuộc
với việc nhìn vào hình chóp tổ chức theo phương cách truyền
thống, trong đó, ban lãnh đạo và phòng tổ chức quản lý vẫn
được coi như là “ở bên trên” đội ngũ nhân viên của họ. Ngay
Nhöõng ngöôøi ôû
Vò trí Tuyeán
ñaàu
Nhöõng Chöùc naêng
Quaûn lyù
nhö laø söï Hoã trôï
cả đội ngũ nhân viên đều tự mô tả mình như là đang làm việc
“bên dưới” hoặc “do sự lãnh đạo” từ các chủ nhân của họ.
Tại sao chúng ta cho rằng nhà lãnh đạo hoặc người
quản lý đều ở, hoặc phải ở, trong một cương vị “bên trên” đội
ngũ nhân viên? Một nhận thức và thuật ngữ như vậy đánh giá
thấp nhân viên có liên quan và trí thông minh, năng lực và
những kỹ năng của họ. Việc đảo ngược hình chóp hướng tới
cách xem xét kỹ sự thừa nhận mà trên đó, rất nhiều ban lãnh
đạo và ban quản lý đã từng được đặt trong quá khứ.
Việc đảo ngược hình chóp tập trung chú ý vào đội ngũ
nhân viên, bắt đầu bằng những người thường bị coi như là thấp
kém nhất – những người gần gũi nhất với khách hàng. Hình
chóp đảo ngược đặt những người trực tiếp quan hệ với khách
hàng, nghĩa là đội ngũ nhân viên ở vị trí tuyến đầu, vào nơi mà
họ thuộc về: ở trên đỉnh đối với bất cứ quyền ưu tiên nào của
nhà lãnh đạo hoặc nhà quản lý tài giỏi. Trong hình chóp đảo
ngược, ban lãnh đạo và ban quản lý cung cấp cho đội ngũ nhân
viên sự nâng đỡ và dịch vụ mà họ cần thiết, để thực hiện
những điều rốt cuộc vẫn là chức năng chủ yếu của bất cứ tổ
chức nào: đáp ứng những nhu cầu của khách hàng.
Đối với khách hàng, các nhân viên ở vị trí tuyến đầu
này, nghĩa là nhân viên tiếp tân, bán hàng ở quầy, hầu bàn,
phân phối, bán vé chính là công ty. Chính những người này
hình thành nên hình ảnh của tổ chức theo như khách hàng nhận
thức. Trong hình chóp đảo ngược, toàn bộ ban quản lý và đội
ngũ nhân viên chức năng thực sự tồn tại để tạo thuận lợi hơn
cho các nhân viên ở vị trí tuyến đầu làm vui lòng và đáp ứng
những nhu cầu của khách hàng.
Trong vị trí này, hình chóp đảo ngược cho phép thường
xuyên quan hệ hai-chiều: từ khách hàng đến các nhân viên ở vị
trí tuyến đầu, từ các nhân viên ở vị trí tuyến đầu đến ban quản
lý và ngược lại. Trong một tổ chức như vậy, các nhân viên ở vị
trí tuyến đầu đều quan tâm đến những gì mà khách hàng mong
muốn, hơn là những điều mà các nhà quản lý trực tiếp của họ
mong muốn. Điều cần thiết là kỹ năng, trách nhiệm, sáng kiến
và nỗ lực để phát triển từng mối quan hệ với khách hàng, hầu
tạo thuận lợi hơn cho họ hoạt động đối với tổ chức, và giúp họ
vui vẻ khi làm như vậy.
Bằng mối quan hệ của họ với đội ngũ nhân viên, công
việc của ban lãnh đạo là mô phỏng những tiêu chuẩn dịch vụ
và phẩm chất của cách đối xử và sự chú ý mà họ muốn cho các
khách hàng có. Nếu công việc của đội ngũ nhân viên ở vị trí
tuyến đầu là phải trở thành những người anh hùng về cách
phục vụ, thì vai trò của ban lãnh đạo là phải trở thành những
gương mẫu về cách phục vụ. Có một mối tương quan trực tiếp
giữa cách một nhà lãnh đạo phục vụ hoặc đối xử với đội ngũ
nhân viên của họ như thế nào, và cách các nhân viên đó sẽ lần
lượt phục vụ và đối xử với những người khác như thế nào.
Với tư cách là một nhà lãnh đạo, nếu bạn muốn tạo ra
một sự khác biệt trong tổ chức, thì bạn hãy tự hỏi:
 Tôi phục vụ các nhân viên của mình như thế nào?
 Tôi đối xử với họ ra sao?
Theo phương cách mà bạn phục vụ và đối xử với các
nhân viên của mình, thì họ sẽ lần lượt phục vụ và đối xử với
những người khác. Đây là thuật lãnh đạo-người phục vụ bằng
cách nêu gương. Mọi việc bạn làm đều là một gương mẫu đối
với các nhân viên cộng tác với bạn. Cách phục vụ của bạn là
gương mẫu lôi cuốn nhất và nhân tố thúc đẩy nhất mà những
người khác sẽ đi theo. Kiểu, loại và phẩm chất của khuynh
hướng phục vụ sẽ tạo ra một sự khác biệt. Đó không phải chỉ
là phục vụ trên môi miệng, chẳng hạn, một lời khen ngợi khi
có cơ hội đối với một thành viên của đội ngũ nhân viên, hoặc
một bản báo cáo chính sách bằng văn bản.
Các nhà lãnh đạo thực sự đều biết rằng việc phục vụ bắt
đầu từ trên cao. Việc này bắt đầu với bạn. Hãy hình dung bàn
làm việc của bạn có hai dấu hiệu nhìn thấy rõ:
 Đồng dollar Dừng lại Ở đây.
 Việc Phục vụ Bắt đầu Ở đây.
Thật là một thông điệp mạnh mẽ gửi đến những người
khác – nếu bạn thực sự sống những điều bạn nói.
Phục vụ là một con đường hai-chiều. Với khả năng và
sự sẵn sàng phục vụ người khác, phải chăng bạn cũng sẵn sàng
thừa nhận và tỏ ra cảm kích đối với việc phục vụ mà những
người khác dành cho mình? Hoặc phải chăng bạn có khuynh
hướng đối xử với những người khác với vẻ dửng dưng, ngạo
mạn, thậm chí coi thường?
Nếu bạn sử dụng quyền phục vụ với trái tim của một
người phục vụ và thái độ của một người phục vụ, và hướng
dẫn bằng gương mẫu, thì các nhân viên của bạn sẽ được thúc
đẩy đi theo. Họ sẽ cảm thấy rất được tiếp sinh lực, và bạn sẽ
tạo ra một tổ chức được tạo khả năng.
Các Tổ chức Kinh doanh và Thuật lãnh đạo
như là cách Phục vụ
Việc nói chuyện về thuật lãnh đạo như là cách phục vụ
càng ngày càng nổi lên trong tài liệu kinh doanh. Các tổ chức
kinh doanh đang nghiêm túc thực hiện khái niệm về việc cung
cấp dịch vụ. Hai người bạn của tôi, James M. Kouzes và Barry
Z. Posner, từ Trường đại học Santa Clara dành hết một chương
cho chủ đề về việc phục vụ trong cuốn sách của họ về thuật
lãnh đạo, tựa đề là Sự Tín nhiệm. Họ nhận xét: “Phục vụ
những người khác là công việc vinh quang và hữu ích nhất
trong số tất cả những công việc của ban lãnh đạo”.
Họ rất tỏ lòng kính trọng đối với Robert Greenleaf và
cuốn sách của ông, Thuật Lãnh đạo Phục vụ. Cách đây mấy
năm (năm 1973 và 1974), tôi đã được gặp ông Robert
Greenleaf, và sau đó, tôi tham gia cùng với ông vào một Hội
nghị Quốc tế về việc Triển khai Thuật Lãnh đạo tại
Indianapolis, Indiana. Với tư cách là một nhà tư vấn về cách
quản lý, với cả cuộc đời kinh nghiệm về ngành kinh doanh,
ông Greenleaf tin chắc rằng những nguyên tắc về thuật lãnh
đạo-người phục vụ thực sự có hiệu quả trong thế giới kinh
doanh muôn thuở. Ông tin rằng sự sẵn sàng của nhân viên
trong việc đi theo một nhà lãnh đạo trực tiếp liên quan đến
mức độ rõ ràng hiển nhiên về thái độ của người phục vụ và
tâm hồn của người phục vu nơi người đó.
Trong cuốn sách của ông, Thuật Lãnh đạo Phục vụ:
một cuộc Hành trình đi vào Bản chất của Quyền lực Hợp pháp
và sự Vĩ đại, tác giả Robert Greenleaf đã thực hiện một cuộc
khởi hành triệt để, từ ý niệm về mô hình-kinh doanh của nhà
lãnh đạo như là một người anh hùng hiểu biết mọi sự, hoàn
toàn có quyền lực. Thay vào đó, ông đề nghị rằng “nhà lãnh
đạo vĩ đại trước hết được coi như người phục vụ”. Kết luận
của ông Greenleaf dựa trên những thay đổi mà ông nhận thấy
đang xuất hiện trong xã hội thời đó, nghĩa là vấn đề về quyền
lực và uy quyền, và sự xuất hiện việc cộng tác và nâng đỡ như
là những phương cách hữu ích hơn đối với mọi người để quan
hệ với nhau. Ông Greenleaf giải thích:
Một nguyên tắc đạo đức đang xuất hiện cho rằng uy
quyền duy nhất xứng đáng đối với lòng trung thành của mọi
người, đó là uy quyền này do những người được hướng dẫn
thừa nhận một cách tự do và hiểu biết, đối với nhà lãnh đạo
nào đáp ứng và tương xứng với tầm mức phục vụ thật rõ ràng
hiển nhiên của nhà lãnh đạo. Những người chọn lựa đi theo
nguyên tắc này sẽ không chấp nhận uy quyền của các thể chế
đang hiện hữu một cách tình cờ. Nói đúng hơn, họ sẽ chỉ tự do
đáp ứng đối với những cá nhân nào được chọn với tư cách nhà
lãnh đạo, bởi vì những người đó đã chứng tỏ và được tin
tưởng như là người phục vụ. Tới mức độ nguyên tắc này phổ
biến trong tương lai, các thể chế duy nhất có thể tồn tại thực
sự sẽ là thể chế nổi bật giữa người phục vụ - người được
hướng dẫn.
Thuật Lãnh đạo-Người Phục vụ
Ông Greenleaf (1970) bổ sung khái niệm về thuật lãnh
đạo-người phục vụ này, bằng cách nhấn mạnh rằng nhà lãnh
đạo-người phục vụ trước hết là người phục vụ. Nhà lãnh đạo -
người phục vụ quan tâm đến việc đảm bảo đáp ứng những nhu
cầu lớn nhất của người khác, và trong khi được nhà lãnh đạo
phục vụ, thì những người đó “trở nên khỏe mạnh hơn, khôn
ngoan hơn, tự do hơn, tư lập hơn, được giống như chính mình
hơn, để trở nên những người phục vụ”. Theo ông Greenleaf,
các nhà lãnh đạo-người phục vụ đều:
 Lắng nghe trước hết, như vậy, họ có thể hiểu được một
tình huống;
 Phát triển trực giác và khả năng của mình, để “tiên liệu
được những điều không thể tiên liệu;
 Hướng dẫn bằng cách thuyết phục, tiến đến thay đổi
bằng cách “gây niềm tin hơn là ép buộc”.
 Khái niệm hóa những sự cải thiện mà họ tìm kiếm, và
nâng những người khác lên để họ cũng nhận thấy
những khả năng;
 Mang lại khả năng bằng cách tạo ra những cơ hội và
chọn lựa cho những người đang được phục vụ.
Hình ảnh của nhà lãnh đạo-người phục vụ tương phản
với những khái niệm mô hình kinh doanh về nhà lãnh đạo như
là một nhân vật quyền hành hay sử dụng quyền lực. Ở đây,
chúng ta nhận thấy nhà lãnh đạo như là một người mà trách
nhiệm trước hết của họ là xem xét những nhu cầu của người
khác, và tạo ra những điều kiện mà trong đó, người được
hướng dẫn có thể trở thành chính người lãnh đạo.
Những Nét Tiêu biểu của
Thuật Lãnh đạo như là sự Phục vụ
Sau đây là một số đặc điểm quan trọng của các nhà lãnh
đạo-người phục vụ đã được nhận ra do ông Larry C. Spears,
Giám đốc Điều hành của Trung tâm Greenleaf và chủ bút của
tạp chí Insights on Leadership (Những Hiểu biết về Thuật
Lãnh đạo) :
 Lắng nghe: Theo truyền thống, các nhà lãnh đạo đều
được đánh giá về những kỹ năng của họ trong việc
quan hệ và thực hiện quyết định. Những kỹ năng này
cần được củng cố bằng một cam kết sâu xa trong việc
chăm chú lắng nghe những người khác. Nhà lãnh đạo-
người phục vụ tìm cách nhận ra ý muốn của một nhóm
và giúp làm sáng tỏ ý muốn đó. Nhà lãnh đạo tìm cách
lắng nghe một cách dễ lĩnh hội những điều đang được
nói ra (và cả những điều không được nói). Cách lắng
nghe cũng bao gồm việc liên hệ với tiếng nói nội tâm,
và tìm cách hiểu biết những gì mà cơ thể, tinh thần và
tâm trí đang truyền đạt. Ông Robert Greenleaf nói một
cách sâu sắc về vai trò của cách lắng nghe: “Một người
phục vụ tự nhiên tự động đáp ứng bất cứ vấn đề gì chỉ
bằng cách lắng nghe trước hết. Khi người đó là một nhà
lãnh đạo, thì khuynh hướng này khiến cho họ được coi
như người phục vụ trước hết”. Cách lắng nghe đào sâu
mức độ truyền đạt và hiểu biết. Một nhà lãnh đạo biết
lắng nghe củng cố những người khác, giúp họ hiểu biết
rõ mình là ai và họ có thể phát triển như thế nào. Tuy
nhiên, tư cách phục vụ phát xuất từ sự chú ý đến Thiên
Chúa trước hết. Cách chăm chú lắng nghe những hướng
dẫn của Thiên Chúa định hướng cho các nhà lãnh đạo-
người phục vụ. Trước hết, họ lắng nghe Thiên Chúa, và
từ những điều họ nghe được, họ phát triển một ý thức
về việc Thiên Chúa đang hướng dẫn họ làm thế nào để
đáp ứng được nhu cầu của những người chung quanh
họ.
 Đồng cảm: Các nhà lãnh đạo-người phục vụ phấn đấu
đồng cảm với những người khác – để nhận ra người đó
với những nét tiêu biểu đặc biệt và những tài năng riêng
biệt của họ. Các nhà lãnh đạo thừa nhận thiện ý của các
nhân viên cùng cộng tác và không khước từ họ như
những con người, ngay cả khi người ta không thể chấp
nhận được thái độ hoặc hành động của họ. Các nhà lãnh
đạo-người phục vụ thành công nhất đều trở nên những
người lắng nghe đồng cảm thật khéo léo.
 Hòa giải: Việc học hỏi cách hòa giải là một sức mạnh
có tác động lớn đối với sự biến đổi và hội nhập. Sức
mạnh của nhà lãnh đạo-người phục vụ là tiềm năngcủa
người đó trong việc hòa giải với chính mình và với
những người khác. Nhiều người bị suy sụp tinh thần và
đau khổ từ những tổn thương về mặt cảm xúc. Các nhà
lãnh đạo-người phục vụ “giúp hòa hợp” những người
mà họ quan hệ. Trong cuốn sách Người Phục vụ với tư
cách Nhà Lãnh đạo, tác giả Robert Greeleaf viết: “Có
điều gì đó tinh tế liên quan đến người đang được phục
vụ và hướng dẫn, tiềm ẩn trong mối quan hệ giữa nhà
lãnh đạo-người phục vụ và người được hướng dẫn.
Người ta biết rằng việc tìm kiếm sự trọn vẹn là điều gì
đó mà họ chia sẻ”.
 Thuyết phục: Trong việc thực hiện quyết định, các nhà
lãnh đạo-người phục vụ tin tưởng vào sự thuyết phục
hơn là quyền hành thuộc về cương vị. Họ tìm cách
thuyết phục người khác, hơn là ép buộc sự phục tùng.
Nhà lãnh đạo - người phục vụ đạt hiệu quả trong việc
tạo ra được sự nhất trí trong các nhóm.
 Cam kết phục vụ: Giống như thuật quản lý, thuật lãnh
đạo-người phục vụ đảm nhận một cam kết phục vụ nhu
cầu của những người khác. Thuật này cũng nhấn mạnh
vào việc sử dụng sự cởi mở và thuyết phục hơn là điều
khiển.
 Cam kết đối với sự phát triển của những người
khác: Các nhà lãnh đạo-người phục vụ tin rằng người
ta còn có một giá trị nội tại, ngoài những đóng góp rõ
rệt với tư cách nhân viên. Theo đúng nghĩa của từ này,
các nhà lãnh đạo-người phục vụ cam kết sâu xa đối với
sự phát triển của mỗi cá nhân, bằng cách nhận ra trách
nhiệm lớn lao là làm mọi sự trong quyền hạn của mình,
để nuôi dưỡng sự phát triển về mặt cá nhân, chuyên
môn và tinh thần của các nhân viên. Trong thực hành,
điều này có thể bao gồm việc tạo ra những quỹ có giá
trị đối với sự phát triển về mặt cá nhân và chuyên môn,
khích lệ nhân viên tham gia vào việc thực hiện quyết
định, và tích cực giúp đỡ các nhân viên bị sa thải tìm
được việc làm khác.
 Xây dựng cộng đồng: Nhà lãnh đạo-người phục vụ ý
thức rằng nhiều điều đã bị mất đi như là hậu quả của sự
thay đổi từ các cộng đồng địa phương sang các tổ chức
lớn như là người thảo kế hoạch đầu tiên cho cuộc sống
con người. Ý thức này khiến các nhà lãnh đạo-người
phục vụ nhận ra một số phương tiện để xây dựng cộng
đồng trong số những người làm việc với họ. Thuật lãnh
đạo-người phục vụ tin rằng có thể tạo ra cộng đồng
thực sự giữa những người làm việc trong các doanh
nghiệp và các cơ quan khác.
Thuật lãnh đạo-người phục vụ không phải là một
phương pháp ổn định nhanh chóng. Nói đúng hơn, đây là một
phương pháp lâu dài, biến đổi cuộc sống và công việc – một
phương cách tồn tại – với tiềm năngtạo ra sự thay đổi tích cực.
Những đặc điểm này truyền đạt sức mạnh và hứa hẹn rằng khái
niệm này dành cho những người cởi mở đối với thách thức của
nó.
Phục vụ là đặc điểm quan trọng nhất của thuật lãnh đạo
Kitô giáo. Thuật lãnh đạo-người phục vụ là thuật lãnh đạo với
“sự vĩ đại của việc phục vụ” hết sức mình, như một số người
nhận xét.
Tuy nhiên, không được lẫn lộn thuật lãnh đạo-người
phục vụ với sự thiếu can đảm hoặc yếu đuối. Nhà lãnh đạo-
người phục vụ không phải là một người không thể suy nghĩ
độc lập, hoặc là một người nô lệ dễ phục tùng đối với những
người khác. Nói đúng hơn, nhà lãnh đạo-người phục vụ trước
hết là “một người phục vụ đối với Thiên Chúa sống động”,
Đấng tự nguyện hy sinh bản thân cho những người khác – chứ
không phải vì bị ép buộc -. Trong bài báo “Môn đệ là một
Người Phục vụ, Francis Crosgrove tóm tắt nhiều tài liệu về
thuật lãnh đạo-người phục vụ:
 Một người phục vụ khiêm tốn – Không thu hút sự chú ý
đến bản thân mình (Mt 10:24; 2 Tm 2:25).
 Một người phục vụ siêng năng: Tích cực làm việc và
không lười biếng (Mt 24:45-47).
 Một người phục vụ bận rộn với việc phục vụ – Bận rộn
với việc phục vụ (Lc 17:7-8).
 Một người phục vụ nên có khả năng chỉ dẫn – Chủ yếu
là chỉ dẫn những người phục vụ khác; không dễ cáu
kỉnh nhưng tử tế (2 Tm 2:24).
 Một người phục vụ kiên nhẫn – Ngược lại với sự bực
bội về những hoàn cảnh mà người đó tự nhận thấy nơi
bản thân mình (2 Tm 4:2).
 Một người phục vụ vâng phục – “Tấm lòng của thái độ
người phục vụ” và lý do khiến rất nhiều người có vấn
đề với việc phục vụ (Ep 6:5-6; Tt 2:9).
 Một người phục vụ tận tụy – Hoàn toàn cam kết đối với
người mà họ phục vụ (2 Sm 15:21).
 Một người phục vụ thận trọng – Cảnh giác và chú ý đến
những nhu cầu mà chủ nhân có thể muốn người đó
phục vụ (Lc 12:35-36).
 Một người phục vụ trung thành – Trung thành với chủ
nhân của mình (1 Sm 22:14).
 Một người phục vụ không nói năng bừa bãi đối với chủ
nhân – Kính trọng chủ nhân (Tt 2:9).
 Một người phục vụ-môn đệ Kitô giáo đầy Thần Khí –
Chính Thần Khí Chúa là sức mạnh “tạo khả năng” cho
việc phục vụ (Cv 2:16, 18).
Tiến sĩ Paul J. Meyer, một trong các nhà lãnh đạo công
ty nổi bật, đã đạt được đỉnh cao của thành công. Với tư cách là
người sáng lập và chủ tịch một công ty đa quốc gia, cách đây
vài năm, ông đã viết cuốn sách “Phát triển một Tâm hồn Phục
vụ”: “Thái độ quan trọng nhất là thái độ của người phục vụ.
Người nào đạt được thành công lớn nhất trong công việc nhất
định là người chấp nhận thái độ của người phục vụ ... Trong
nhiều lãnh vực của cuộc sống, việc phát triển thái độ của người
phục vụ làm biến đổi bạn. Thái độ này thay đổi cách thức bạn
quan hệ với những người khác tại nhà, trong doanh nghiệp,
trong số các mối quan hệ xã hội, và trong đời sống tinh thần
của bạn”. Trong cuốn sách mới xuất bản của ông, “Khắc phục
Thiếu sót về Thuật lãnh đạo”, nói về hiệu quả và lợi ích của
các nhà lãnh đạo doanh nghiệp đang phát triển một não trạng
phục vụ và trái tim của một người phục vụ, ông phát biểu một
cách rõ ràng:
Các nhà lãnh đạo có hiệu lực cao thành công trong
những phạm vi lớn, bởi vì họ kiên quyết nghĩ về bản thân
mình như là người phục vụ. Họ mong muốn phục vụ những
người khác bởi vì họ yêu thương những người khác. Các nhà
lãnh đạo được hướng dẫn về giá trị nhận thấy rằng việc có
trái tim của một người phục vụ tạo được những lợi ích đặc
biệt. Những lợi ích tự bộc lộ sau những năm tháng hoặc những
thập niên làm việc với cùng một nhóm, trong cùng một doanh
nghiệp, phấn đấu trong cùng một tổ chức.
Các nhà lãnh đạo có trái tim của một người phục vụ
đều:
 Nhận thấy họ liên tục được kích thích nhờ những việc
mà họ thực hiện.
 Luôn luôn đầy hứng khởi về những kết quả mà các
khách hàng và thành viên trong đội ngũ của họ đạt
được.
 Mong đợi từng ngày mới với sự tiên liệu tường tận.
 Luôn luôn phấn đấu để xây dựng một tổ chức hoạt
động.
 Luôn luôn được bao quanh bằng những thành viên tích
cực, hữu ích trong nhóm.
Các nhà lãnh đạo nào có trái tim của một người phục vụ
và thái độ của một người phục vụ đều thực sự tiến triển về tình
người, mang lại sự tiến bộ và phát triển trong gia đình của họ,
trong giáo hội, tổ chức, quốc gia và thế giới. Nhà lãnh đạo-
người phục vụ đều:
 Phục vụ Thiên Chúa và các nhân viên của mình với sự
tự nguyện và hứng khởi.
 Tin tưởng và trung thành.
 Tạo khả năng, hỗ trợ và nâng các nhân viên lên, khi họ
cảm thấy quá nặng gánh.
 Lắng nghe với sự cởi mở và hiểu biết.
 Nói ra để nêu lên quan điểm của mình một cách tôn
trọng và không phê phán
 Có lòng can đảm và sự khôn ngoan để đương đầu và
hướng dẫn những người khác thực hiện những chọn lựa
đúng đắn,
 Thách thức, động viên, khích lệ và tạo khả năng cho
các nhân viên.
Tại sao Người ta Mong mỏi Trở thành Nhà Lãnh đạo?
Trong các cuộc hội nghị dành cho các nhà quản lý công
ty và các nhà lãnh đạo ngoài đời, khi những người tham dự
được hỏi: “Tại sao người ta mong mỏi trở thành nhà lãnh
đạo?” thì một số câu trả lời nêu lên lập đi lập lại:
 Vì quyền lực.
 Vì vinh quang.
 Vì giàu sang.
 Vì uy thế.
 Vì sự hoàn thành ước nguyện của mình.
 Vì thách thức.
 Để được nhìn nhận.
 Để được kính trọng.
 Để được điều khiển/ hướng dẫn.
 Để được nhận trách nhiệm.
Bạn có thể tóm tắt những câu trả lời này thành ba loại:
 Để đạt được Quyền lực.
 Để có quyền Điều khiển (để nhận trách nhiệm).
 Để được Phục vụ (để được nhìn nhận, kính trọng, có uy
thế, giàu sang v.v...).
Phải chăng những câu trả lời này phù hợp với niềm tin
của bạn về việc nói chung, những người trong thế giới trần tục
hay mong muốn trở thành nhà lãnh đạo?
Khi cũng các nhà quản lý công ty và các nhà lãnh đạo
ngoài đời này được yêu cầu suy nghĩ về một người đã từng là
nhà lãnh đạo gây ảnh hưởng đối với cá nhân họ, thì họ đều nêu
lên những đặc điểm khá khác nhau:
 Luôn luôn cởi mở và quan tâm.
 Khích lệ và nâng đỡ tôi.
 Gây được những sự chú ý nhiều nhất trong tâm trí tôi.
 Giúp đỡ tôi trong những lúc khó khăn để vượt qua
những tình cảnh gay go.
 Hướng dẫn tôi và tiếp tục theo dõi tôi mỗi khi tôi sai
lầm.
 Tin tưởng tôi và biết tiềm năngriêng biệt của tôi.
 Kiên nhẫn đối với tôi và dành cho tôi thời gian để phát
triển theo nhịp độ của mình, mà không thôi thúc tôi.
 Cam kết đối với giấc mơ của người đó và là một niềm
cảm hứng đối với tôi.
Những đặc điểm này khá khác biệt với những đặc điểm
mà hầu hết mọi người đều nghĩ đến như là những lý do mà
người ta mong ước đối với ban lãnh đạo trong các công ty,
hoặc trong đời sống dân sự, xã hội hoặc chính trị. Các nhà lãnh
đạo ảnh hưởng đến cuộc sống chúng ta và vẫn được ghi nhớ,
mặc dù năm tháng trôi qua, đều là những người:
 Tạo khả năng cho chúng ta hơn là tìm kiếm quyền lực
vượt trên chúng ta.
 Cho chúng ta tự do để phát triển những tiềm năng mà
Thiên Chúa đã ban cho chúng ta, hơn là muốn điều
khiển chúng ta.
 Phục vụ chúng ta (nghĩa là giúp chúng ta đáp ứng
những nhu cầu chính đáng, và góp phần vào sự phát
triển của chúng ta), hơn là mong muốn được phục vụ
(nghĩa là được dành cho danh dự và sự thừa nhận).
Do đó, các nhà lãnh đạo có hiệu lực là những người tập
trung vào việc:
 Tạo khả năng cho các nhân viên của mình, bằng cách
dành cho họ những trách nhiệm rõ rệt, truyền đạt ý
nghĩa của công việc cần thực hiện, cung cấp cơ hội để
tăng trưởng cá nhân và phát triển kỹ năng, nhìn nhận
giá trị và tầm quan trọng của từng thành viên trong đội
ngũ.
 Mang lại tự do cho các nhân viên của mình, bằng cách
sử dụng những tài năng, ý tưởng, sự thấu hiểu và những
kỹ năng sáng tạo của họ trong việc giải quyết vấn đề.
 Phục vụ các nhân viên của mình, bằng cách giúp góp
phần vào sự tăng trưởng và phát triển của họ – được gọi
là “những người hướng tới quyền lực âm thầm”.
Khi các nhà lãnh đạo tạo khả năng, mang lại tự do và
phục vụ các nhân viên của mình, thì đáp lại, các nhân viên đều
dành cho họ quyền lực, sự điều khiển và thừa nhận.
Trong cuốn sách xuất sắc Các Nhà Lãnh đạo, những
Chiến lược để Nhận Trách nhiệm, hai tác giả Warren Bennis
và Burt Nanus đã viết:
... Tự thân thuật lãnh đạo không phải là thực thi quá
nhiều quyền lực, cho bằng là tạo khả năng cho những người
khác. Các nhà lãnh đạo có khả năng chuyển những ý tưởng
sang thực tại, bằng cách sắp xếp những năng lực tiềm tàng
của tổ chức phía sau một mục tiêu hấp dẫn ... Các nhà lãnh
đạo này hướng dẫn bằng cách lôi kéo hơn là thúc đẩy; bằng
cách truyền cảm hứng hơn là ra lệnh; bằng cách tạo ra những
điều có thể đạt được, thông qua cách thách thức, những mong
đợi và khen thưởng vì sự tiến bộ đối với họ, hơn là bằng cách
vận động; các nhà lãnh đạo này tạo khả năng cho các nhân
viên của mình, để sử dụng sáng kiến và những kinh nghiệm
của họ, hơn là bằng cách phủ nhận hoặc kiềm chế những kinh
nghiệm và hành động của họ.
Ngày nay, có một khao khát sâu xa đối với một thế giới
mà trong đó, người ta thực sự quan tâm đến nhau, đối xử với
nhau theo tình người, và giúp đỡ nhau về sự tăng trưởng và
phát triển cá nhân, trong đó, các nhân viên và khách hàng được
đối xử bằng sự chân thành và công bằng, và trong đó, có thể
tin tưởng rằng các nhà lãnh đạo đều phục vụ những nhu cầu
của các nhân viên, hơn là phục vụ những quyền lợi ích kỷ của
họ. Thế giới cần đến thuật lãnh đạo-người phục vụ thực sự, các
nhà lãnh đạo với một trái tim của một người phục vụ và thái độ
của một người phục vụ.
Rèn luyện Suy nghĩ Cá nhân
Điều quan trọng không phải là chúng ta đọc được bao
nhiêu, nhưng là chúng ta được biến đổi như thế nào để trở
thành các nhà lãnh đạo Kitô giáo tốt hơn. Sau đây là một số
câu hỏi chủ yếu để ngẫm nghĩ, suy tư và cầu nguyện, để phát
triển trái tim của một người phục vụ và thái độ của một người
phục vụ thực sự.
1. Tình yêu thương là nền tảng đối với toàn bộ thuật lãnh
đạo-người phục vụ, tình yêu của Thiên Chúa phản ánh
trong việc chúng ta phục vụ những người khác. Chính
tình yêu thương đã xúi giục Đức Giêsu rửa chân cho
các môn đệ của Người. Tình yêu thương khiến Người
cam chịu tình trạng trong vườn Giệt-sê-mani và trên núi
Can-va-riô. Thuật lãnh đạo Kitô giáo khước từ lối tính
toán hơn thiệt và không có giới hạn. Thomas a Kempis
viết:
Tình yêu không cảm thấy gánh nặng, không suy
nghĩ lôi thôi, cố gắng khắc phục những gì vượt quá sức
lực của nó, biện hộ mà không bào chữa cho sự không
khả thi; bởi vì tình yêu nghĩ rằng mọi sự đều hợp lý đối
với chính nó, và mọi sự đều khả thi. Do đó, tình yêu có
khả năng đảm nhận mọi việc, và đảm bảo rằng mọi việc
đều đạt hiệu quả, chỗ nào mà con người không thể yêu
thương, thì chỗ đó sẽ yếu đuối và bị khuất phục.
Tình yêu như vậy thật mang tính cách đòi hỏi.
Đó là tình yêu mà Đức Giêsu đã biểu lộ. Đây là bí
quyết đối với thuật lãnh đạo-người phục vụ. Các nhà
lãnh đạo nào thực sự yêu thương các nhân viên của
mình thì đều cố gắng hết sức mình để mang lại những
điều tốt đẹp nhất cho họ, giúp họ phát triển và khích lệ
tất cả những người mình quan tâm. Bạn có thực sự yêu
thương các nhân viên của mình, đến mức độ sẵn sàng
vui vẻ và hăm hở phục vụ họ không? Khi các nhà lãnh
đạo đều tha thiết phục vụ, thì các nhân viên của họ
thường suy nghĩ về sự tha thiết đó.
2. Bạn hãy đọc đoạn sau đây từ cuốn sách “Thuật Lãnh
đạo-người Phục vụ” của Robert Greenleaf, và ngừng lại
suy nghĩ khi bạn đọc:
Nhà lãnh đạo-người phục vụ trước hết là một
người phục vụ... Điều này bắt đầu bằng cảm giác tự
nhiên rằng người ta muốn phục vụ, phục vụ trước hết.
Chọn lựa có ý thức này đưa người ta đến với việc mong
ước hướng dẫn. Người này khác biệt rõ rệt với người
vốn là nhà lãnh đạo trước hết, có lẽ bởi vì nhu cầu xoa
dịu một khuynh hướng quyền lực khác thường, hoặc để
đạt được những quyền sở hữu về vật chất. Vì thế, đây sẽ
là một chọn lựa để phục vụ sau này – sau khi thuật lãnh
đạo được củng cố. Nhà lãnh đạo trước hết và người
phục vụ trước hết là hai loại thái cực. Giữa họ, có
những sắc thái và sự pha trộn là một phần của cá tính
đa dạng vô tận thuộc về bản chất của con người. Sự
khác biệt biểu lộ nơi chính nó, trong sự quan tâm chăm
sóc mà người phục vụ thực hiện trước hết, để đảm bảo
rằng những nhu cầu ưu tiên cao nhất của những người
khác đều được phục vụ. Việc kiểm tra tốt nhất, và khó
thi hành nhất, đó là: Liệu những người được phục vụ
có phát triển như là những con người không? Trong khi
được phục vụ, liệu họ có trở nên lành mạnh hơn, khôn
ngoan hơn, tự trị hơn, trở nên chính họ hơn, để rồi trở
nên những người phục vụ không?
Bạn hãy tự hỏi:
 Tôi phục vụ như thế nào với tư cách là một nhà lãnh
đạo? Phải chăng tôi phục vụ trong sự theo đuổi sự
tiến bộ cá nhân và với lợi ích cá nhân trong tâm trí,
hoặc phải chăng tôi phục vụ vì ích lợi của các nhân
viên?
 Liệu việc phục vụ của tôi có giải thoát các nhân viên
khỏi bị lệ thuộc vào tôi, và giúp họ khám phá được
những tiềm năngvà thừa tác vụ mà Thiên Chúa ban
cho họ?
3. Bạn hãy xem xét 10 nhu cầu cụ thể mà bạn nhận thấy
nơi những người mà bạn hướng dẫn / phục vụ:
1) ---------------------------------------------------------------------
2) ---------------------------------------------------------------------
3) ---------------------------------------------------------------------
4) ---------------------------------------------------------------------
5) ---------------------------------------------------------------------
6) ---------------------------------------------------------------------
7) ---------------------------------------------------------------------
8) ---------------------------------------------------------------------
9) ---------------------------------------------------------------------
10)---------------------------------------------------------------------
4. Các phương pháp nào để đáp ứng những nhu cầu cung
cấp được những cơ hội tốt nhất, để biểu thị tình yêu,
lòng thương xót và khoan dung của Đức Kitô?
5. Hiện nay, bạn có thể làm gì để thúc đẩy những thái độ,
giá trị và cách đối xử thuộc về thuật lãnh đạo-người
phục vụ?
2
Nhà Lãnh đạo như Người Mục tử
Quan tâm, Can đảm
và Hướng dẫn
Bây giờ, chúng ta hãy chuyển sang hình ảnh Kinh
Thánh thứ hai về thuật lãnh đạo, nhà lãnh đạo-vị Mục tử. Bất
cứ khi nào chúng ta suy nghĩ về các nhà lãnh đạo như là mục
tử, thì tự nhiên tâm trí chúng ta chuyển sang Thánh vịnh 23.
Thánh vịnh này bắt đầu bằng những lời trấn an: “Chúa là Mục
tử chăn dắt tôi; tôi chẳng thiếu thốn gì”.
Đôi khi xảy ra sự kiện về một học sinh nhỏ dễ bị kích
thích, đầy ấn tượng do cảm giác hồi hộp khi đọc câu Thánh
vịnh này, liền thốt ra: “Chúa là Mục tử của tôi; đó là tất cả điều
tôi mong muốn!”. Có lẽ như vậy là sai; nhưng thật đúng là sự
thấu hiểu về mặt thiêng liêng! : “Chúa là Mục tử chăn dắt tôi”,
đó là một hình ảnh quen thuộc, chu đáo và an toàn.
Thánh vịnh này là một trong những mảnh tác phẩm văn
học chan chứa tình yêu mến sâu sắc nhất, nổi tiếng nhất và
chắc hẳn là do vua Đa-vít đã từng sáng tác. Nó mở một cánh
cửa rộng lớn vào tâm hồn của vua Đa-vít, và cung cấp một ý
niệm thật sắc sảo về cuộc sống đức tin của ông. Vang vọng
trong niềm vui sướng của vua Đa-vít về sự chăm sóc của Chúa
đối với ông là suy tư của ông về công việc của nhà lãnh đạo-
người mục tử. Thánh vịnh 23 là một bản liệt kê những điều mà
ông đã học hỏi về công việc của ban lãnh đạo từ cách chăn dắt
chiên, và một bản ghi lại suy nghĩ quan trọng của ông:
Chúa là Mục tử chăn dắt tôi; tôi chẳng thiếu thốn gì
Trong đồng cỏ xanh tươi, Người cho tôi nằm nghỉ,
Người đưa tôi tới dòng nước trong lành,
và bổ sức cho tôi.
Người dẫn tôi trên đường ngay nẻo chính,
vì danh dự của Người.
Lạy Chúa, dầu qua lũng âm u,
con sợ gì nguy khốn, vì có Chúa ở cùng.
Côn trượng Người bảo vệ, con vững dạ an tâm.
Chúa dọn sẵn cho con bữa tiệc ngay trước mặt quân thù,
đầu con, Chúa xức đượm dầu thơm,
ly rượu con đầy tràn chan chứa.
Lòng nhân hậu và tình thương Chúa
ấp ủ tôi suốt cả cuộc đời,
và tôi được ở đền Người,
những ngày tháng, những năm dài triền miên.
Có vài hình ảnh an ủi hơn là hình ảnh “Chúa là Mục tử
chăn dắt tôi”. Nó gợi lên những cảm giác thân thiện và an toàn.
Nó đảm bảo với chúng ta rằng Thiên Chúa quan tâm, dồn hết
tâm trí và làm chủ cuộc đời chúng ta. Không người nào có thể
hành động theo cách thức Thiên Chúa làm, nhưng điều thu hút
trong những vần thơ này là sự hiểu biết của vua Đa-vít về
những phúc lành mà thuật lãnh đạo-mục tử cung cấp.
Mục tử sống giữa đoàn chiên. Mục tử chia sẻ những
gian khổ, rủi ro và nguy hiểm mà đoàn chiên đương đầu. Và
mục tử dẫn dắt đoàn chiên nhờ sự hiện diện cá nhân và sự hiểu
biết thân thiết.
Trong cuốn sách Tâm hồn của một Ủûy viên Ban Chấp
Hành, tác giả Richard D. Phillips vạch ra những bài học đối
với thuật lãnh đạo về hành pháp dựa trên cuộc đời của Vua Đa-
vít. Ông nhận xét rằng khái niệm “Chúa là Mục tử chăn dắt
tôi” có những mối quan hệ mật thiết cơ bản với thuật lãnh đạo.
Trong tâm trí của mục tử, mục đích đối với việc lãnh đạo của
họ, kết quả thuộc về toàn bộ kế hoạch và nỗ lực của họ, thành
quả mà người đó chịu trách nhiệm, là chính Người Đi theo.
Chính đoàn chiên là mối bận tâm, gánh nặng và niềm vui của
mục tử. Nhận thức này khiến vua Đa-vít vui mừng về thuật
lãnh đạo của Thiên Chúa. Và chắc hẳn đây là sự hiểu biết của
ông về vai trò của mình với tư cách là một nhà lãnh đạo-người
mục tử.
Để đặt điều này vào những thời kỳ hiện đại, vua Đa-vít
đã nhận thức như thế nào về tổ chức mà ông phục vụ? Đối với
vua Đa-vít, tổ chức - đoàn thể nhỏ của ông – được định nghĩa
bằng những mối quan hệ của niềm tin tưởng lẫn nhau, tình
cảm thân thiết và cam kết chung giữa mục tử với đoàn chiên,
và giữa đoàn chiên với đoàn chiên đồng bọn. Tổ chức mà ông
phục vụ và dẫn dắt là một thực thể sống động, một tổ chức mà
trong đó, những người đàn ông và phụ nữ được học hỏi và mơ
ước, hy sinh và vui mừng. Đây là động cơ đối với sự thành
công của ông và những dấu xác nhận phẩm chất thuộc về cuộc
đời và những thành tựu của ông.
Đó là sự khác biệt cơ bản giữa phương pháp này và
phương cách mà nhiều công ty kinh doanh và kỹ nghệ đã nhận
thức, chủ yếu như là những thực thể về mặt tài chính. Đối với
những thực thể này, lợi nhuận và sự thua lỗ, lưu lượng tiền mặt
và giá cổ phiếu không chỉ diễn tả tổ chức, mà còn là chính tổ
chức.
Điểm Tập trung Chủ yếu
của Nhà Lãnh đạo-Người Mục tử
Đối với nhà lãnh đạo-người mục tử, sản phẩm (người
chịu ảnh hưởng) là Người Đi theo. Đó không phải là lợi nhuận,
không phải là thị phần. Chính Người Đi theo là mục đích và
sản phẩm đối với những nỗ lực của nhà lãnh đạo-người mục
tử. Và như vậy, khi đoàn chiên sống sót qua những mối hiểm
nguy của cuộc hành trình, khi chúng lớn lên mạnh mẽ, thì mục
tử đúng là mục tử hoàn thành bổn phận của mình. Vâng, đoàn
chiên phải được dẫn dắt, thôi thúc và động viên để thực hiện.
Nhưng chính đoàn chiên chiếm hết tư tưởng của nhà lãnh đạo-
người mục tử, khi người đó ngủ vào ban đêm, và đôi mắt của
mục tử dõi theo đoàn chiên khi tia sáng đầu tiên báo hiệu từng
ngày mới. Mục tử thực sự là người phục vụ đối với đoàn chiên.
Sự lớn mạnh và nuôi dưỡng định nghĩa công việc của mục tử
đề ra những việc phải làm đối với thành tựu thành công của họ.
Do đó, mục tử là một gương mẫu đối với các nhà lãnh
đạo của tất cả các tổ chức, kể cả các công ty kỹ nghệ và kinh
doanh. Nhà lãnh đạo được kêu gọi hành động như là một mục
tử đích thực đối với tổ chức, đầu tiên và trước hết, vốn vẫn
được coi như là một cộng đồng nhân loại. Bằng cách này, nhà
lãnh đạo sẽ thu phục được lòng trung thành và cam kết của các
nhân viên cũng như khách hàng, và lần lượt đạt được những
điều mà không nhà lãnh đạo nào khác đã từng có thể đủ tư
cách.
Những Đặc điểm của Nhà Lãnh đạo-Người Mục tử
Các nhà lãnh đạo Kitô giáo có thể học hỏi điều gì từ
hình ảnh Kinh Thánh này về nhà lãnh đạo như là Mục tử? Các
nhà lãnh đạo Kitô giáo có thể làm thế nào để triển khai một số
phẩm chất giống như mục tử trong quan hệ với những người
của Thiên Chúa?
Đức Giêsu đã tự mô tả mình như là “Vị Mục tử Nhân
lành” (Ga 10:11). Sau khi phục sinh, khi Đức Giêsu đặt lại
thánh Phêrô vào địa vị, thì Người đã ủy thác cho ngài làm công
việc của một mục tử (Ga 21:15-19). Và đáp lại, thánh Phêrô đã
cổ vũ các giới chức trong giáo hội trở thành những mục tử đối
với đoàn chiên của Thiên Chúa (1 Pr 5:2), như thánh Phaolô
thực hiện đối với các tín hữu thành Êphêsô (Cv 20:28).
Chính Đức Giêsu đã tạo ra phẩm chất của một mục tử
nhân lành.
Mục tử Nhận biết Đoàn chiên của Mình
Mục tử biết tên của từng con chiên, và người đó đích
thân gọi tên từng con. (Ga 10:3, 14,27). Đối với Đức Giêsu,
thuật lãnh đạo là cá nhân: mục tử nhận biết đoàn chiên của
mình, và đoàn chiên của mục tử nhận biết chủ chăn.
Thuật lãnh đạo cá nhân không phải lúc nào cũng đòi
hỏi mối quan hệ cá nhân đối với từng cá nhân Người Đi theo,
đặc biệt nếu tổ chức rộng lớn. Nhưng cho dù tổ chức có thể
rộng lớn, thì đối với mục tử, Người Đi theo vẫn không phải là
một khối vô danh. Đó không chỉ là những khả năng của con
người, nhưng là chính con người. Nhà lãnh đạo-người mục tử
nhận biết dân của mình. Mục tử hiểu được những nỗi sợ hãi và
tâm trạng thất vọng của họ; mục tử nhận biết khi nào cần phải
mang lại cho họ dòng nước phẳng lặng, và khi nào phải thúc
đẩy họ tiến lên phía trước. Đối với họ, mục tử không phải là
một người âm thầm thực hiện những chính sách và kế hoạch,
không phải là một người tính toán những con số mơ ước của
mục tử, những giá trị và nguyên tắc hướng dẫn mà mục tử tha
thiết nắm giữ, và chính họ được hình thành và đúc nặn nhờ sự
hiện diện, nhân cách và đặc tính của mục tử.
Nếu các nhà lãnh đạo đều thực sự quan tâm đến các
nhân viên của mình, thì họ sẽ thực hiện một nỗ lực chân thành,
để bổ sung một sự tiếp xúc cá nhân trong những mối quan hệ
con người đối với các nhân viên và khách hàng của họ.
Sự Hiện diện và Khả năng Sẵn sàng của Mục tử
Mục tử ở với đoàn chiên và sẵn sàng khi họ cần đến
mình. Khi tự nói về Bản thân, Đức Giêsu đã nói với các môn
đệ được Người chọn: “Thầy đây, Thầy ở giữa anh em như một
người phục vụ” (Lc 22:27). Các nhà lãnh đạo Kitô giáo cần
phải sẵn sàng và dễ tiếp cận - hiện diện bên cạnh những người
của mình, nếu cần phải nhận biết họ và phục vụ họ tốt.
Thánh vịnh 23 nói về tầm quan trọng đối với sự hiện
diện của nhà lãnh đạo trong sự thấm nhuần niềm tin: “Dầu qua
lũng âm u, con sợ gì nguy khốn, vì có Chúa ở cùng”. Trong
những cuộc hành trình qua các ngọn đồi, đoàn chiên thường
phải vượt qua các thung lũng chật hẹp và nguy hiểm. Các
thung lũng đều có khuynh hướng tràn ngập những trận bão đột
ngột, là nơi mà bọn trộm cướp và những loài thú hoang dã ẩn
núp. Môi trường chung quanh có đầy rẫy những mối đe dọa, và
đoàn chiên đều lùi lại vì e sợ, theo bản năng, chúng đưa mắt
nhìn để có được một cái nhìn của mục tử. Sự hiện diện đích
thân của mục tử mang lại cảm giác yên tâm cho đoàn chiên,
trấn an và động viên chúng tiến về phía trước, bởi vì chúng tin
tưởng vào sự chăm sóc đầy cảnh giác nơi mục tử của chúng.
Nhu cầu này đối với niềm tin cũng như vậy trong các tổ
chức của con người ngày nay. Giống như trong các thung lũng
đang đe dọa, đoàn chiên được an ủi khi nhìn thấy mục tử sẵn
sàng bảo vệ và che chở chúng, cũng vậy, những con người thời
nay mong đợi các nhà lãnh đạo vận dụng quyền lực để bảo vệ
và che chở họ. Mỗi nhà lãnh đạo có hiệu lực đều phải học hỏi
để thấm nhuần niềm tin, đặc biệt trong những lúc có mối đe
dọa và rối loạn.
Mục tử Dẫn dắt từ Phía Trước
Đây là những lời nói của Đức Giêsu: “Mục tử gọi tên
từng con chiên, rồi dẫn chúng ra. Khi đã cho chiên ra hết, anh
ta đi phải trước, và chiên đi theo sau” (Ga 10:3-4). Mục tử đi
phía trước đoàn chiên, và dẫn dắt chúng đến những đồng cỏ
xanh tươi và những nơi có nước. Người đó đi phía trước.
Mục tử đi phía trước. Người đó không chơi trò chờ đợi,
gợi ý từ đoàn chiên của mình. Người đó cũng không giống như
một con chó chăn chiên, thường xuyên táp dưới gót chân
chúng. Mục tử không đi phía sau, xua đuổi đoàn chiên, ngay
cho dù người đó có thể thúc đẩy chúng vượt ra khỏi thói lười
biếng và hững hờ của chúng. Mục tử không đơn giản phản ứng
trước những khủng hoảng, nhưng nói đúng hơn, mục tử lấy
sáng kiến để hướng dẫn và dẫn dắt từ phía trước. Mục tử “đi
trước, và chiên đi theo sau” (Ga 10:4).
Khi chú giải lời Chúa, nhà lãnh đạo Trung quốc Chua
Wee Hian đã đưa ra một câu chuyện thú vị về một hướng dẫn
viên người Ả Rập. Trong khi hướng dẫn một nhóm khách du
lịch đi tham quan Đất Thánh, anh đã nói bóng gió về truyền
thống của các mục tử người Palestine là đi phía trước đoàn
chiên. Khi anh đang nói, thì một trong những du khách nhận ra
một người đàn ông từ đằng xa đang xua đuổi một đoàn chiên
nhỏ với một cây gậy khá mang tính cách đe dọa. Giống như
học sinh thích chứng tỏ là giáo viên của chúng lầm lẫn, người
du khách chỉ cho hướng dẫn viên thấy nhân vật đó. Anh hướng
dẫn viên người Ả Rập ngay lập tức dừng xe bus lại và rảo
bước qua cánh đồng. Vài phút sau, anh ta trở lại, khuôn mặt
rạng rỡ và nói: “Thưa quý khách, tôi vừa mới nói chuyện với
người đàn ông đó. Hắn ta không phải là mục tử. Quả thật, hắn
ta là tên đồ tể!”.
Họ nên biết rằng trong vài ngày nữa, phân nửa trong
số họ có thể rời khỏi “ngôi nhà chết chóc” của mình trong
trạng thái khỏe mạnh, khi đạt được trở lại đủ sức lực, phẩm
giá, nhờ sự chăm sóc đầy yêu thương mà họ đã nhận được.
Mẹ Têrêsa tin rằng người nghèo không chỉ là hàng
triệu người đang chết đói, mà còn là hàng triệu người bị loại
trừ, cô đơn không được tiếp xúc, hoặc những người vô gia cư.
Hầu hết những người này đều cần được tiếp xúc với con người
về những thứ như: tình yêu thương, lẽ công bằng, niềm hy
vọng và phẩm giá.
Mẹ nói: “Tệ nạn khủng khiếp nhất đã từng có thể tác
động mạnh vào con người, đó là không có ai kề cận mình để
được yêu thương. Khi không có một trái tim yêu thương, không
có đôi tay quảng đại, thì không thể nào chữa lành một người
đang đau khổ vì cô tịch.
Mẹ nói với các phóng viên người Anh: “Tôi đã từng
rảo qua các đường phố của các bạn vào ban đêm. Tôi đã vào
nhà họ. Tôi nhận thấy họ còn nghèo nàn hơn cả ở Ấn Độ. Tôi
nhận thấy sự nghèo nàn của tâm hồn, sự thiếu tình thương”.
Năm 1979, Mẹ Têrêsa nhận được Giải Nobel Hòa bình.
Một số người than phiền rằng Mẹ Têrêsa có thể sử dụng uy tín
và sự nổi tiếng của mình để tấn công vào nguồn gốc của tình
trạng nghèo nàn, nhưng Mẹ Têrêsa nói: “Thật may mắn là trên
thế giới này, vẫn có những người đấu tranh vì lẽ công bằng và
phẩm giá con người, họ đấu tranh để thay đổi những cơ cấu.
Mối quan hệ hàng ngày đối với các nữ tu của chúng tôi là với
những người thậm chí không có lấy một mẩu bánh để tự nuôi
sống bản thân... Sứ mạng của chúng tôi là xem xét vấn đề dựa
trên một cá nhân, hơn là một nền tảng tập thể. Mối quan tâm
của chúng tôi là đối với từng con người, không phải là một số
đông. Chúng tôi đang tìm kiếm con người mà Đức Kitô đã
nhận ra chính họ, khi Người nói: “Ta đói, và ngươi đã cho ăn”.
Mẹ Têrêsa được khen ngợi và kính trọng trên khắp thế
giới vì gương mẫu yêu thương, chăm sóc và lòng thương xót
của mẹ đối với những người nghèo nàn, thiếu thốn và bị bỏ rơi
tại Ấn Độ và trên khắp thế giới.
Tinh thần Hy sinh
Không ai phủ nhận rằng thuật lãnh đạo hiệu quả liên
quan đến sự hy sinh vĩ đại. Một nhà lãnh đạo đích thực trong
giáo hội phải được chuẩn bị thậm chí để trao tặng chính cuộc
đời mình cho đoàn dân.
Vấn đề là các tổ chức kinh doanh và kỹ nghệ, hoặc
ngay cả một số trụ sở liên quan đến giáo hội, thực hành
phương pháp hy sinh đó.
Hy sinh không có nghĩa là người đó chấm dứt sự tồn tại
như là một cá nhân, hoặc nhân phẩm của người đó không quan
trọng. Nói đúng hơn, tinh thần hy sinh là một thái độ và sự tập
trung – thái độ tìm kiếm điều tốt đẹp cho những người khác,
đặc biệt những người tin tưởng vào sự chăm sóc của bạn. Điều
này nghĩa là đặt những nhu cầu của người khác trước những
nhu cầu của bản thân mình.
Nếu người nào là nhà lãnh đạo-người mục tử đích thực,
thì họ sẽ tìm kiếm điều tốt đẹp cho những người mà họ hướng
dẫn, trước khi tìm kiếm điều tốt đẹp cho bản thân mình. Họ sẽ
sẵn sàng dẹp sang một bên những mong ước riêng, và hy sinh
những ý muốn của mình, để làm những gì cần thiết nhằm đạt
được điều tốt đẹp cho những người mà họ hướng dẫn. Theo lới
Đức Giêsu nói, họ sẽ sẵn sàng hy sinh mạng sống mình cho
đoàn chiên (Ga 10:11).
Có những kiểu lãnh đạo khác. Người được thuê mướn
là người mà vai trò lãnh đạo của họ đơn giản là một cương vị
được trả lương. Người đó làm việc vì những điều mà họ có thể
làm cho xong; không có gì hơn nữa. Người đó sẽ không quan
tâm hoặc ủng hộ những người không tán thành mình, không
khen ngợi hoặc không trả lương cho mình. Thậm chí người đó
có thể chú ý hơn đến những người than phiền nhiều nhất hoặc
la lớn tiếng nhất.
Thậm chí còn có các nhà lãnh đạo là những tên trộm và
kẻ cướp, chuyên ăn cắp những thứ không thuộc về mình.
Chúng ta có những ví dụ về các nhà lãnh đạo đã góp nhặt tài
sản to lớn gây thiệt hại cho các nhân viên.
Nhà lãnh đạo Kitô giáo phải chân thành tự hỏi:
 Tôi có hành động như thể tôi “sở hữu” các nhân viên
mà tôi phụ trách không?
 Tôi có cố gắng buộc họ phải làm những việc theo cách
thức của mình, vì những sở thích ích kỷ của mình
không?
 Tôi có hoàn toàn nhận ra rằng họ thuộc về Thiên Chúa,
không thuộc về mình không?
 Tôi có thực sự cam kết giúp đỡ họ khám phá ra những
điều mà Thiên Chúa mong muốn nơi họ, và tạo khả
năng cho họ thực hiện điều đó không?
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)
Nghệ thuật lãnh đạo (380p)

More Related Content

What's hot

Phuong thuc ti mo-the
Phuong thuc ti mo-thePhuong thuc ti mo-the
Phuong thuc ti mo-theco_doc_nhan
 
Nhóm te bao gia dinh thanh cong
Nhóm te bao gia dinh thanh congNhóm te bao gia dinh thanh cong
Nhóm te bao gia dinh thanh congco_doc_nhan
 
Nay sa tan hay nghe day
Nay sa tan hay nghe dayNay sa tan hay nghe day
Nay sa tan hay nghe dayco_doc_nhan
 
Vai net ve hoi thanh dau tien
Vai net ve hoi thanh dau tienVai net ve hoi thanh dau tien
Vai net ve hoi thanh dau tienco_doc_nhan
 
Triduo_Gli sguardi di suor Maria Troncatti vtn
Triduo_Gli sguardi di suor Maria Troncatti vtnTriduo_Gli sguardi di suor Maria Troncatti vtn
Triduo_Gli sguardi di suor Maria Troncatti vtnMaike Loes
 
Duc day phuc hung
Duc day phuc hungDuc day phuc hung
Duc day phuc hungco_doc_nhan
 
Nep song cua nguoi lanh dao
Nep song cua nguoi lanh daoNep song cua nguoi lanh dao
Nep song cua nguoi lanh daoco_doc_nhan
 
Gmd.152.10 the chin nguoi kia dau
Gmd.152.10   the chin nguoi kia dauGmd.152.10   the chin nguoi kia dau
Gmd.152.10 the chin nguoi kia dauan hoa thanh nien
 
C1 huy dong de nhan cap
C1 huy dong de nhan capC1 huy dong de nhan cap
C1 huy dong de nhan capco_doc_nhan
 
B2 chuc vu giup do
B2 chuc vu giup doB2 chuc vu giup do
B2 chuc vu giup doco_doc_nhan
 

What's hot (11)

Phuong thuc ti mo-the
Phuong thuc ti mo-thePhuong thuc ti mo-the
Phuong thuc ti mo-the
 
Nhóm te bao gia dinh thanh cong
Nhóm te bao gia dinh thanh congNhóm te bao gia dinh thanh cong
Nhóm te bao gia dinh thanh cong
 
Nay sa tan hay nghe day
Nay sa tan hay nghe dayNay sa tan hay nghe day
Nay sa tan hay nghe day
 
Vai net ve hoi thanh dau tien
Vai net ve hoi thanh dau tienVai net ve hoi thanh dau tien
Vai net ve hoi thanh dau tien
 
Triduo_Gli sguardi di suor Maria Troncatti vtn
Triduo_Gli sguardi di suor Maria Troncatti vtnTriduo_Gli sguardi di suor Maria Troncatti vtn
Triduo_Gli sguardi di suor Maria Troncatti vtn
 
Duc day phuc hung
Duc day phuc hungDuc day phuc hung
Duc day phuc hung
 
Nep song cua nguoi lanh dao
Nep song cua nguoi lanh daoNep song cua nguoi lanh dao
Nep song cua nguoi lanh dao
 
Gmd.152.10 the chin nguoi kia dau
Gmd.152.10   the chin nguoi kia dauGmd.152.10   the chin nguoi kia dau
Gmd.152.10 the chin nguoi kia dau
 
C1 huy dong de nhan cap
C1 huy dong de nhan capC1 huy dong de nhan cap
C1 huy dong de nhan cap
 
B2 chuc vu giup do
B2 chuc vu giup doB2 chuc vu giup do
B2 chuc vu giup do
 
C3 nhom te bao
C3 nhom te baoC3 nhom te bao
C3 nhom te bao
 

Viewers also liked

Assassin's Creed 3 - Theme Guitar Fingerstyle
 Assassin's Creed 3 - Theme Guitar Fingerstyle Assassin's Creed 3 - Theme Guitar Fingerstyle
Assassin's Creed 3 - Theme Guitar FingerstyleFrandy Feliciano
 
presentacion áLbum de fotografías
presentacion áLbum de fotografíaspresentacion áLbum de fotografías
presentacion áLbum de fotografíasdvdcifuentes
 
B-shools and Employability factor
B-shools and Employability factorB-shools and Employability factor
B-shools and Employability factorKarthik Rao [LION]
 
Môt câu chuyên thât dep
Môt câu chuyên thât depMôt câu chuyên thât dep
Môt câu chuyên thât depDang Thuy
 
Senator allard colorado-marona
Senator allard colorado-maronaSenator allard colorado-marona
Senator allard colorado-maronaChristopher Marona
 
Aprendizaje basado en el metodo
Aprendizaje basado en el metodoAprendizaje basado en el metodo
Aprendizaje basado en el metodoeniset
 
Why i feel i can be an autonomous
Why i feel i can be an autonomousWhy i feel i can be an autonomous
Why i feel i can be an autonomousacitlalicelis
 
Supertech Hues,Sector 68,Gurgaon
Supertech Hues,Sector 68,GurgaonSupertech Hues,Sector 68,Gurgaon
Supertech Hues,Sector 68,GurgaonAnil Singh
 
An Introduction to Ustadi
An Introduction to UstadiAn Introduction to Ustadi
An Introduction to UstadiIAWG Africa
 
Hạt giống tâm hồn 6 và ý nghĩa cuộc sống (137p)
Hạt giống tâm hồn 6 và ý nghĩa cuộc sống (137p)Hạt giống tâm hồn 6 và ý nghĩa cuộc sống (137p)
Hạt giống tâm hồn 6 và ý nghĩa cuộc sống (137p)Kiệm Phan
 
Pemanfaatan jamur pada makanan
Pemanfaatan jamur pada makananPemanfaatan jamur pada makanan
Pemanfaatan jamur pada makananAndara Vasya
 
Hạt giống tâm hồn 4 từ những điều bình dị (169p)
Hạt giống tâm hồn 4  từ những điều bình dị (169p)Hạt giống tâm hồn 4  từ những điều bình dị (169p)
Hạt giống tâm hồn 4 từ những điều bình dị (169p)Kiệm Phan
 
Pictionary-erika cristancho
Pictionary-erika cristanchoPictionary-erika cristancho
Pictionary-erika cristanchoErika Cristancho
 

Viewers also liked (16)

Karjat & bollywood content
Karjat & bollywood contentKarjat & bollywood content
Karjat & bollywood content
 
Assassin's Creed 3 - Theme Guitar Fingerstyle
 Assassin's Creed 3 - Theme Guitar Fingerstyle Assassin's Creed 3 - Theme Guitar Fingerstyle
Assassin's Creed 3 - Theme Guitar Fingerstyle
 
presentacion áLbum de fotografías
presentacion áLbum de fotografíaspresentacion áLbum de fotografías
presentacion áLbum de fotografías
 
B-shools and Employability factor
B-shools and Employability factorB-shools and Employability factor
B-shools and Employability factor
 
Môt câu chuyên thât dep
Môt câu chuyên thât depMôt câu chuyên thât dep
Môt câu chuyên thât dep
 
Senator allard colorado-marona
Senator allard colorado-maronaSenator allard colorado-marona
Senator allard colorado-marona
 
Aprendizaje basado en el metodo
Aprendizaje basado en el metodoAprendizaje basado en el metodo
Aprendizaje basado en el metodo
 
Importancia de las tic en la educación power
Importancia de las tic en la educación powerImportancia de las tic en la educación power
Importancia de las tic en la educación power
 
Why i feel i can be an autonomous
Why i feel i can be an autonomousWhy i feel i can be an autonomous
Why i feel i can be an autonomous
 
Supertech Hues,Sector 68,Gurgaon
Supertech Hues,Sector 68,GurgaonSupertech Hues,Sector 68,Gurgaon
Supertech Hues,Sector 68,Gurgaon
 
An Introduction to Ustadi
An Introduction to UstadiAn Introduction to Ustadi
An Introduction to Ustadi
 
Rules of management tools
Rules of management toolsRules of management tools
Rules of management tools
 
Hạt giống tâm hồn 6 và ý nghĩa cuộc sống (137p)
Hạt giống tâm hồn 6 và ý nghĩa cuộc sống (137p)Hạt giống tâm hồn 6 và ý nghĩa cuộc sống (137p)
Hạt giống tâm hồn 6 và ý nghĩa cuộc sống (137p)
 
Pemanfaatan jamur pada makanan
Pemanfaatan jamur pada makananPemanfaatan jamur pada makanan
Pemanfaatan jamur pada makanan
 
Hạt giống tâm hồn 4 từ những điều bình dị (169p)
Hạt giống tâm hồn 4  từ những điều bình dị (169p)Hạt giống tâm hồn 4  từ những điều bình dị (169p)
Hạt giống tâm hồn 4 từ những điều bình dị (169p)
 
Pictionary-erika cristancho
Pictionary-erika cristanchoPictionary-erika cristancho
Pictionary-erika cristancho
 

Similar to Nghệ thuật lãnh đạo (380p)

TÂM LÝ VÀ HUẤN LUYỆN CƠ CẤU VÀ NĂNG ĐỘNG
TÂM LÝ VÀ HUẤN LUYỆN CƠ CẤU VÀ NĂNG ĐỘNG TÂM LÝ VÀ HUẤN LUYỆN CƠ CẤU VÀ NĂNG ĐỘNG
TÂM LÝ VÀ HUẤN LUYỆN CƠ CẤU VÀ NĂNG ĐỘNG nataliej4
 
Phuong phap day dao
Phuong phap day daoPhuong phap day dao
Phuong phap day daoco_doc_nhan
 
Dao tao nguoi lanh dao
Dao tao nguoi lanh daoDao tao nguoi lanh dao
Dao tao nguoi lanh daoco_doc_nhan
 
Chien luot ht tang truong
Chien luot ht tang truongChien luot ht tang truong
Chien luot ht tang truongco_doc_nhan
 
Ánh Sáng của Linh Hồn
Ánh Sáng của Linh HồnÁnh Sáng của Linh Hồn
Ánh Sáng của Linh HồnCelestial Light
 
Tan uoc ( luot khao)
Tan uoc ( luot khao)Tan uoc ( luot khao)
Tan uoc ( luot khao)co_doc_nhan
 
Phuong phap saon bai giang 2
Phuong phap saon bai giang 2Phuong phap saon bai giang 2
Phuong phap saon bai giang 2co_doc_nhan
 
Hoi thanh cua ta
Hoi thanh cua taHoi thanh cua ta
Hoi thanh cua taco_doc_nhan
 
nhasachmienphi-kinh-dich-ung-dung-trong-kinh-doanh.pdf
nhasachmienphi-kinh-dich-ung-dung-trong-kinh-doanh.pdfnhasachmienphi-kinh-dich-ung-dung-trong-kinh-doanh.pdf
nhasachmienphi-kinh-dich-ung-dung-trong-kinh-doanh.pdfthomlt
 
Toi muon la co doc nhan
Toi muon la co doc nhanToi muon la co doc nhan
Toi muon la co doc nhanco_doc_nhan
 
Toi muon la co doc nhan
Toi muon la co doc nhanToi muon la co doc nhan
Toi muon la co doc nhanLong Do Hoang
 
Kinh thanh va dao duc hoc
Kinh thanh va dao duc hocKinh thanh va dao duc hoc
Kinh thanh va dao duc hocco_doc_nhan
 
Nhung nguyen tac lanh dao
Nhung nguyen tac lanh daoNhung nguyen tac lanh dao
Nhung nguyen tac lanh daoco_doc_nhan
 
Hành trình phương đông08 10
Hành trình phương đông08 10Hành trình phương đông08 10
Hành trình phương đông08 10Vo Hieu Nghia
 
Phuong phap saon bai giang 1
Phuong phap saon bai giang 1Phuong phap saon bai giang 1
Phuong phap saon bai giang 1co_doc_nhan
 
Co van day do va dan dat
Co van day do va dan datCo van day do va dan dat
Co van day do va dan datco_doc_nhan
 
Nghi ve nhung_dieu_nay
Nghi ve nhung_dieu_nayNghi ve nhung_dieu_nay
Nghi ve nhung_dieu_nayQuoc Nguyen
 

Similar to Nghệ thuật lãnh đạo (380p) (20)

TÂM LÝ VÀ HUẤN LUYỆN CƠ CẤU VÀ NĂNG ĐỘNG
TÂM LÝ VÀ HUẤN LUYỆN CƠ CẤU VÀ NĂNG ĐỘNG TÂM LÝ VÀ HUẤN LUYỆN CƠ CẤU VÀ NĂNG ĐỘNG
TÂM LÝ VÀ HUẤN LUYỆN CƠ CẤU VÀ NĂNG ĐỘNG
 
Phuong phap day dao
Phuong phap day daoPhuong phap day dao
Phuong phap day dao
 
Dao tao nguoi lanh dao
Dao tao nguoi lanh daoDao tao nguoi lanh dao
Dao tao nguoi lanh dao
 
Chien luot ht tang truong
Chien luot ht tang truongChien luot ht tang truong
Chien luot ht tang truong
 
Ánh Sáng của Linh Hồn
Ánh Sáng của Linh HồnÁnh Sáng của Linh Hồn
Ánh Sáng của Linh Hồn
 
Hay dendethay
Hay dendethayHay dendethay
Hay dendethay
 
Tan uoc ( luot khao)
Tan uoc ( luot khao)Tan uoc ( luot khao)
Tan uoc ( luot khao)
 
Phuong phap saon bai giang 2
Phuong phap saon bai giang 2Phuong phap saon bai giang 2
Phuong phap saon bai giang 2
 
Hoi thanh cua ta
Hoi thanh cua taHoi thanh cua ta
Hoi thanh cua ta
 
nhasachmienphi-kinh-dich-ung-dung-trong-kinh-doanh.pdf
nhasachmienphi-kinh-dich-ung-dung-trong-kinh-doanh.pdfnhasachmienphi-kinh-dich-ung-dung-trong-kinh-doanh.pdf
nhasachmienphi-kinh-dich-ung-dung-trong-kinh-doanh.pdf
 
Toi muon la co doc nhan
Toi muon la co doc nhanToi muon la co doc nhan
Toi muon la co doc nhan
 
Toi muon la co doc nhan
Toi muon la co doc nhanToi muon la co doc nhan
Toi muon la co doc nhan
 
Kinh thanh va dao duc hoc
Kinh thanh va dao duc hocKinh thanh va dao duc hoc
Kinh thanh va dao duc hoc
 
Nhung nguyen tac lanh dao
Nhung nguyen tac lanh daoNhung nguyen tac lanh dao
Nhung nguyen tac lanh dao
 
Biet kinh thanh
Biet kinh thanhBiet kinh thanh
Biet kinh thanh
 
Hành trình phương đông08 10
Hành trình phương đông08 10Hành trình phương đông08 10
Hành trình phương đông08 10
 
LỜI DẠY CỦA ĐỨC PHẬT
LỜI DẠY CỦA ĐỨC PHẬTLỜI DẠY CỦA ĐỨC PHẬT
LỜI DẠY CỦA ĐỨC PHẬT
 
Phuong phap saon bai giang 1
Phuong phap saon bai giang 1Phuong phap saon bai giang 1
Phuong phap saon bai giang 1
 
Co van day do va dan dat
Co van day do va dan datCo van day do va dan dat
Co van day do va dan dat
 
Nghi ve nhung_dieu_nay
Nghi ve nhung_dieu_nayNghi ve nhung_dieu_nay
Nghi ve nhung_dieu_nay
 

Nghệ thuật lãnh đạo (380p)

  • 1. ANTONY A. D’SOUZA NGHỆ THUẬT LÃNH ĐẠO TẦM NHÌN Và CHIẾN LƯỢC Tập I Lm. Giuse Trần Đình Long, SSS Chuyển ngữ 11/2012
  • 2. Nhà Lãnh Đạo Ngày Nay Niềm Hy Vọng Ngày Mai
  • 3. NỘI DUNG Lời giới thiệu Tập I NGHỆ THUẬT LÃNH ĐẠO Tầm nhìn và Chiến lược Phần Mở đầu 1. Nhà Lãnh đạo như NgườiPhục vụ 2. Nhà Lãnh đạo như Người Mục tử 3. Nhà Lãnh đạo như Người Quản lý 4. Thách thức đối với Thuật Lãnh đạo 5. Mục đích và Sứ mạng 6. Nền Văn hóa và những Giá trị 7. Sống Tầm nhìn, Sứ mạng và những Giá trị 8. Thuật Lãnh đạo Tạo Khả năng và Phương pháp Tạo Khả năng 9. Trau dồi Người Đi theo có Hiệu lực và Can đảm 10. Tạo Khả năng cho Ban Lãnh đạo và Lực lượng Lao động được Tạo Khả năng
  • 4. LỜI GIỚI THIỆU Bạn sẽ cực kỳ làm nổi bật hiệu lực thuật lãnh đạo của mình, khi bạn tiêu thụ được những nguyên tắc của hai tập sách này. Cha (Tiến sĩ) Anthony A D‘Souza xác nhận những nguyên tắc lãnh đạo của ngài, dựa trên những giá trị Kinh Thánh đã được thời gian chứng minh. Ngài thu hút bạn bằng một cách áp dụng cũng phù hợp như những nhật báo kinh doanh của ngày mai và những sách báo về thuật lãnh đạo. Tôi lắng nghe những bài thuyết trình của ngài đến hơn 55 lần rồi. Điều này còn nhiều hơn những gì tôi đã từng nghe bất cứ người nào khác trong suốt cuộc sống trưởng thành của mình. Trong một ngày khi mà những cuốn sách, bản chuyên khảo và cuộn băng ghi lại về thuật lãnh đạo trở nên một nghề thủ công, tôi phát hiện tài liệu của Cha D‘Souza thật mới mẻ, hấp dẫn, đầy sức thuyết phục – sống động và thiết yếu. Bạn giữ trong tay mình những chỉ dẫn của ngài về thuật lãnh đạo – dưới hình thức cố định. Suốt một thời gian hơn 20 năm, tôi đã đích thân theo dõi các nhà lãnh đạo từ hơn 160 quốc gia ngồi nghe những cách trình bày thật thu hút của ngài. Họ bao gồm các thẩm phán Tòa án Tối cao, những người có thế lực trong giới truyền thông đại chúng, các ông trùm kinh doanh đa quốc gia, phó tổng thống của các quốc gia, những thành viên trong chính phủ và các nghị sĩ hùng biện, bác sĩ phẫu thuật nổi tiếng, những người rao giảng Tin Mừng và các tổng giám mục, các hiệu trưởng Trường đại học và giáo sư, nhà văn và giám đốc ngân hàng. Tôi không quen biết bất cứ ai trong lãnh vực hoạt động của Cha D‘Souza, người đã thuyết trình cho các nhà lãnh đạo
  • 5. quốc gia từ rất nhiều đất nước, với một chức vụ thật ấn tượng như vậy, và với những kết quả đáng kinh ngạc đến thế. Ngài còn hơn cả một nhà lý luận. Đây là một dụng cụ để hướng dẫn và soạn thảo; đây là điều gì đó khá khác biệt với việc thực hiện. Ngài đã thành lập hai trụ sở đang phát triển mạnh. Tất cả những gì ngài viết trong những tập sách này đều được nghĩ ra dựa trên cơ sở kinh nghiệm riêng của ngài. Bạn không thể nào vẫn giữ y nguyên sau khi quán triệt tài liệu của ngài về nhà lãnh đạo như mục tử. Hãy áp dụng tài liệu này, và nó sẽ mở đầu cho một chiều kích mang tính cách động lực, đưa hiệu lực trong thuật lãnh đạo của bạn đến với những tầm cao bất ngờ. Ngài sẽ thách thức bạn trung thực đối diện với câu hỏi: “Tại sao tôi muốn trở thành một nhà lãnh đạo?” Việc trầm ngâm suy nghĩ về câu hỏi này có thể chứng thực được tính hữu ích và bao hàm sự thay đổi hoàn toàn. Trong những tập sách này, bạn có được một kho tàng, một bộ sách giáo khoa về thuật lãnh đạo trước hết làm nổi bật nhà lãnh đạo, rồi đến người được lãnh đạo. Trong bối cảnh này, ngài nhắm đến kết quả của Người Đi theo thật can đảm. Tôi vẫn đọc đi đọc lại, nghe đi nghe lạïi luận bàn của ngài về cách cư xử: phục tùng, hăng hái và quyết đoán. Bạn sẽ đọc trong vài phút, nhưng quả thật bạn sẽ suy nghĩ về điều này đến mấy giờ, mấy tuần. Và khi bạn suy tư, thì điều này sẽ tạo nên một tác động lâu dài cho cuộc đời bạn. Cha D‘Souza đặt những đồ thị rải rác trong thông điệp mà ngài viết ra – những sơ đồ, đường kẻ ô, và bài trắc nghiệm về khả năng tự-quản. Bạn hãy tận dụng đầy đủ những lợi ích bổ sung này. Tôi giữ trước mặt mình những thước đo độ quý giá của ngài về những thái độ: sự yếm thế không thực tế, lạc quan
  • 6. không thực tế và lạc quan thực tế. Nó giữ tôi trong đường lối hướng tới những mục tiêu tăng dần, đưa tôi đến với việc hoàn tất tầm nhìn của cuộc sống mình. Tôi xin đề nghị rằng sau vài lần đọc những tập sách này, bạn hãy giữ chúng ở bên cạnh, như là một cuốn sách tham khảo. Hãy thường xuyên tham khảo nó. Để tham khảo nhanh, tôi đề nghị bạn hãy thực hiện bản liệt kê riêng của bạn về các nguyên tắc quan trọng nhất đối với bạn. Tôi vẫn nhận thấy rằng việc thực hành cực kỳ bổ ích. Một lời chú thích kết thúc: Cha D‘Souza trình bày cuộc đời của Đức Giêsu – và những lời giáo huấn của Người – như là gương mẫu và động cơ của thuật lãnh đạo tuyệt vời. Điều đó đảm bảo được cá tính vô tận cơ bản của những tập sách này. Chúc mừng quý độc giả vì cuộc phiêu lưu sắp tới vào bầu khí được cải thiện về thuật lãnh đạo, làm thay đổi những cuộc sống – vì điều thiện hảo ! John Edmund Haggai, Người Sáng lập Trụ sở Haggai Singapore – Maui, Tháng 7 năm 2001
  • 7. Tập I NGHỆ THUẬT LÃNH ĐẠO Tầm nhìn và Chiến lược
  • 8. PHẦN MỞ ĐẦU Tạo ra sự Khác biệt Đầy Sức sống Nếu các nhà lãnh đạo mong muốn đưa ra thuật lãnh đạo Kitô giáo đích thực và tạo ra một sự khác biệt đầy sức sống, thì họ phải học hỏi để cung cấp thuật lãnh đạo theo đường lối của Đức Giêsu. Sứ mạng và Mục đích của Đức Giêsu Đức Giêsu đã công bố rõ sứ mạng và mục đích của Người. Chính Người tự giới thiệu mình như là Đấng Messia mà ngôn sứ Isaia đã tiên tri: Thánh Luca tường thuật: Họ trao cho Người cuốn sách ngôn sứ Isaia. Người mở ra, gặp đoạn chép rằng: “Thần Khí Chúa ngự trên tôi, vì Chúa đã xức dầu tấn phong tôi, để tôi loan báo Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn. Người đã sai tôi đi công bố cho kẻ bị giam cầm biết họ được tha, cho người mù biết họ được sáng mắt, trả lại tự do cho người bị áp bức, công bố một năm hồng ân của Chúa” (Lc 4:17-19). Đức Giêsu nói rõ rằng Người đến để làm trọn lời tiên tri này, bằng cách rao giảng Tin Mừng và mang lại sự xoa dịu cho người nghèo khổ, tù nhân, mù lòa và bị áp bức. Mục đích của Người vượt ra khỏi việc chỉ xoa dịu cảnh khổ cực; Ngài đến để mang lại sự sống cho những người đón nhận Người (Ga
  • 9. 10:10). Ở đây, chúng ta có sứ mạng kép của Đức Giêsu: để công bố Tin Mừng giải thoát và chăm sóc những người lâm cảnh cùng quẫn. Đức Giêsu lập lại sứ mạng của Người, khi Người nói: “Tôi còn phải loan báo Tin Mừng Nước Thiên Chúa cho các thành khác nữa, vì tôi được sai đi cốt để làm việc đó” (Lc 4: 43). Tầm nhìn của Người Đức Giêsu có một tầm nhìn về Vương quyền của Thiên Chúa. Người đi lên núi để chia sẻ Tầm nhìn của Người với các môn đệ và đám đông đi theo Người. Đây là tầm nhìn mà Người đã chia sẻ về những điều xảy đến được gọi là Mối Phúc Thật: Phúc thay ai có tâm hồn nghèo khó, vì Nước Trời là của họ. Phúc thay ai hiền lành, vì họ sẽ được Đất Hứa làm gia nghiệp. Phúc thay ai sầu khổ, vì họ sẽ được Thiên Chúa ủi an. Phúc thay ai khát khao nên người công chính, vì họ sẽ được Thiên Chúa cho thoả lòng. Phúc thay ai xót thương người, vì họ sẽ được Thiên Chúa xót thương.
  • 10. Phúc thay ai có tâm hồn trong sạch, vì họ sẽ được nhìn thấy Thiên Chúa. Phúc thay ai xây dựng hòa bình, vì họ sẽ được gọi là con Thiên Chúa. Phúc thay ai bị bách hại vì sống công chính, vì Nước Trời là của họ. (Mt 5:3-10) Các nhà lãnh đạo đang được tạo khả năng vẫn hình dung một tương lai lý tưởng, mang lại đường hướng cho các tổ chức của mình. Họ phát biểu rõ và giành được sự hỗ trợ đối với những tầm nhìn này, cho đến khi chúng lan tràn trong các tổ chức của họ. Đức Giêsu dạy cho các môn đệ của Người trở thành các nhà lãnh đạo với một ý thức về sứ mạng và sự dấn thân:  Nhiệm vụ Lớn lao (Mt 21:19-20)  Những người Rao giảng Tin Mừng-Người Đi theo (Mt 4:19; Mc 1:17; 8:34; 38; Lc 5:10).  Những người Rao giảng Tin Mừng trên khắp thế giới (Mc 16:15; Ga 15:26-27; 20:21 -23). Các nhà lãnh đạo đang được tạo khả năng vẫn thách thức nguyên trạng và tiến lên những đường lối mới. Đức Giêsu dạy cho các môn đệ của Người trở thành các nhà lãnh đạo sẽ thay đổi được những thái độ sống và truyền thống (Mt 23:1- 36; Mc 7:9-13).
  • 11. Thuật Lãnh đạo với những Giá trị và Đặc tính Đối với các nhà lãnh đạo đang được tạo khả năng, những giá trị nòng cốt hình thành nền tảng cho tầm nhìn và sứ mạng, các mối quan hệ, động cơ và những quyết định của họ. Đức Giêsu dạy cho các môn đệ của Người trở thành các nhà lãnh đạo với những giá trị:  Yêu thương (Mc 12:29, 31; Lc 6:27, 36; Ga 13:34).  Sự hợp nhất (Ga 17:11).  Phục vụ (Mt 20:25,28).  Cống hiến (Mc 12:43-44; Lc 21:1, 4).  Tin tưởng (Mt 14:31; 21:21-21; Mc 11:22,24).  Vui mừng (Ga 17:13).  Cầu nguyện (Mt 9:37-38; Lc 11:2,4,13; 18:4,8).  Chứng nhân (Mt 10:32; Mc 6:7,13). Và Người đã dạy các môn đệ trở thành các nhà lãnh đạo với đặc tính:  Khiêm nhường (Mt 5:1,7l; 11:29; 18:2,5; Mc 10:14-15; Lc 6:20,24; 18:14,17).  Sự Công chính và Sức mạnh Nội tâm (Lc11:37,53; 12:15; Ga 10:33).  Tiếp tục tương quan với Đức Kitô (Ga 15:1,8;  Dành riêng (Ga 17:16).
  • 12. Phong cách Lãnh đạo của Đức Giêsu Ngay từ đầu thừa tác vụ của Người, Đức Giêsu đã dạy thuật lãnh đạo cho các môn đệ cả bằng lời nói lẫn hành động. Với sức mạnh của Kinh Thánh, với sức thuyết phục của các dụ ngôn sống động, và với sự sâu sắc thuộc về gương mẫu của cuộc đời Người, Đức Giêsu đã dạy cho cho họ cách làm thế nào để lãnh đạo đoàn dân của Người. Tuy nhiên, không ai có thể phủ nhận rằng phong cách của Đức Giêsu về thuật lãnh đạo là vô song và đặc sắc. Người cung cấp thuật lãnh đạo khi:  Người chữa lành một người phỏng hủi: Người thực sự quan tâm và đáp ứng đối với một nhu cầu.  Người xua đuổi những người buôn bán và thanh tẩy đền thờ: Người đối đầu với một thể chế.  Người nói chuyện với người phụ nữ tại bờ giếng: Người bẻ gẫy những hàng rào cản.  Người thăm viếng nhà của ông Zakêu: Người mở rộng cánh cửa để đối thoại.  Người bảo vệ người phụ nữ mà những người Pharisiêu sẽ ném đá: Người can đảm tranh luận về trường hợp của người phụ nữ đó.  Người rửa chân cho các môn đệ: Người nêu một tấm gương.  Người chịu treo trên cây Thánh giá: Người hy sinh cuộc đời mình để trở nên một con người hòa giải.
  • 13. Phong cách của Đức Giêsu về thuật lãnh đạo và những lời giáo huấn của Người về thuật lãnh đạo dường như rất xa lạ đối với những tiêu chuẩn của thời nay, và gần như không phù hợp với thời đại hoạt động nhanh chóng của chúng ta, với những mối quan hệ gấp rút trên khắp thế giới. Nhưng phong cách của Người cũng thật hết sức kỳ lạ đối với những người đang tìm kiếm Đức Messia đã được mong đợi từ lâu. Họ đang tìm kiếm một nhà lãnh đạo sẽ đến với sức mạnh và những đội quân, để quét sạch tai họa của Đế quốc Roma. Họ không hề tìm kiếm một nhà lãnh đạo:  Được sinh ra trong một máng lừa.  Sống với tư cách là con trai của một người thợ mộc.  Ăn uống với những người tội lỗi.  Nói chuyện với một ả gái điếm.  Tuyển một người thu thuế làm môn đệ.  Đưa ra má bên kia (khi bị vả).  Tha thứ 70 lần 7.  Hân hoan đi đến bằng cách cưỡi trên lưng một con lừa.  Đội một vòng gai.  Bị chế giễu và đánh đập.  Bị treo trên một cây thập giá như một tội nhân giữa hai tên trộm cắp. Thuật Lãnh đạo như là cách Phục vụ
  • 14. Thuật lãnh đạo của Người không phải là kiểu lãnh đạo mà họ mong đợi. Tuy nhiên, chính Đức Giêsu đã từng nói: “Vì Con người đến không phải để được người ta phục vụ, nhưng là để phục vụ và hiến mạng sống làm giá chuộc muôn người” (Mc 10:45). Bà mẹ của hai ông Giacôbê và Gioan đã đưa hai người con trai của mình đến xin Chúa một ân huệ rằng họ được đặt ở hai vị trí bên tả và bên hữu, cạnh Đức Giêsu trong vương quốc sắp tới. Người ta có thể kêu lên rằng thật là ngạo mạn! Họ không phải là những người được sinh ra ở địa vị cao. Họ không hề làm được những kỳ công vĩ đại của lòng dũng cảm. Họ không bộc lộ năng lực quản trị nào. Tuy nhiên, hai ông Giacôbê và Gioan không phải là người duy nhất có tham vọng. Khi 10 môn đệ khác nghe thấy lời thỉnh cầu này, ngay lập tức họ trở nên phẫn nộ. Tại sao họ quá tức giận như vậy? Họ đều có tham vọng như nhau, và có lẽ hai ông Giacôbê và Gioan đã nêu lên lời thỉnh cầu này trước khi ngay cả chính họ cũng nghĩ đến. Tuy nhiên, Đức Giêsu đã không bỏ qua tầm quan trọng của việc giáo huấn. Người gọi các môn đệ của Người lại với nhau và nói: “Anh em biết: thủ lãnh các dân thì dùng uy mà thống trị dân, những người làm lớn thì lấy quyền mà cai quản dân. Giữa anh em thì không được như vậy: Ai muốn làm lớn giữa anh em, thì phải làm người phục vụ anh em. Và ai muốn làm đầu anh em, thì phải làm người phục vụ anh em. Cũng như Con người đến không phải để được người ta phục vụ, nhưng là để phục vụ và hiến dâng mạng sống làm giá chuộc muôn người”. (Mt 20:25, 28). Theo Luca 22:26-27, Đức Giêsu nhận xét: “Ai lớn nhất trong anh em thì phải nên như người nhỏ tuổi nhất, và kẻ làm đầu thì phải nên như người phục vụ. Bởi lẽ, giữa người ngồi ăn với kẻ phục vụ, thì ai lớn hơn ai? Hẳn là người ngồi ăn chứ?
  • 15. Thế mà Thầy đây, Thầy sống giữa anh em như một người phục vụ”. (Cũng xem Mc 10:35, 45). Những đoạn này ghi lại bài giảng trực tiếp nhất của Đức Giêsu về thuật lãnh đạo. Người giảng dạy cho các môn đệ một số bài học quan trọng về thuật lãnh đạo trong Vương quốc của Người:  Thuật lãnh đạo không liên quan đến “thói sai khiến” Người Đi theo, cũng không thi hành kiểu quyền hành mà các quan chức trong thời kỳ hoạt động vẫn sử dụng (Mt 20:25-26; Mc 10:42-43; Lc 22:25-26).  Các nhà lãnh đạo phải trở thành người phục vụ đối với những người của họ (Mt 20:26 -27).  Chính Đức Giêsu là một mẫu gương đối với thuật lãnh đạo-người phục vụ (Mt 20:28; Mc 10: 45; Lc 22:27).  Sự khiêm tốn là một phẩm chất hàng đầu thuộc về đặc tính của nhà lãnh đạo Kitô giáo. (Mc 9:36-37; Lc 22:26). Cách Phục vụ đầy Lòng Thương xót Hành động của những người trong ban lãnh đạo phải quen thuộc với thái độ thương xót và chăm sóc. Cách phục vụ của Đức Giêsu bộc lộ một tấm lòng thương xót sâu xa. Tin Mừng sử dụng từ thương xót 12 lần, để diễn tả phản ứng của Đức Giêsu đối với những người ở trong cảnh khốn cùng và đau khổ. Đức Giêsu xúc động với lòng thương xót khi Người:
  • 16.  Chữa lành người Đau yếu (Mt 14:14).  Làm Phép lạ Cung cấp Thức ăn Cho Nhiều người (Mt 15:32).  Cho Người mù được Sáng mắt (Mt 20:34).  Chữa Người Phong hủi được Sạch (Mc 1:41).  Dạy dỗ đoàn Chiên lạc nhà Israel (Mc 6:34).  Phục hồi sự Sống cho kẻ Chết (Lc 7:15). Đức Giêsu không chữa lành như một bác sĩ xa lạ; Người không cung cấp thức ăn như một vị chúa vô tư; Người không giảng dạy như một học giả dựa trên lý trí cách biệt. Người phục vụ với tình yêu thương và sự quan tâm chăm sóc sâu xa đối với tình cảnh của những người thiếu thốn. Câu chuyện của Người về người Samari Nhân lành minh họa sự quan tâm thương xót, chăm sóc và phục vụ dành cho một người đã bị những kẻ cướp bỏ lại trong tình trạng đầy thương tích và trần truồng bên vệ đường. Người Samari nhìn thấy anh ta và cảm thấy một lòng thương xót đã đưa người đó đến với sự “dồn hết tâm trí vào đó”. Ông quỳ xuống vệ đường để băng bó và xức thuốc vào những vết thương. Ông đưa người bị thương vào một quán trọ, nơi ông đích thân phục dịch suốt ngày hôm sau. Và khi ra đi, ông còn thu xếp với người chủ quán để tiếp tục chăm sóc anh ta (Lc 10:30-35). Lòng thương xót không đủ. Chúng ta còn phải hành động để phục vụ người cần đến sự giúp đỡ của chúng ta. Chúng ta phải sẵn sàng để cho bàn tay của mình bị dơ bẩn, để nâng cái đầu đầy máu me lên, để băng bó cơ thể bị thương tích. Lòng thương xót và sự phục vụ không thể tách rời nhau.
  • 17. Những Hình ảnh về Thuật Lãnh đạo trong Kinh Thánh Có ba hình ảnh Kinh Thánh nổi bật và lập đi lập lại về thuật lãnh đạo trong Tân Ước, tất cả đều bắt đầu bằng chữ ‘S’: Servant (Người phục vụ), Shepherd (Mục tử) và Steward (người Quản lý). Mỗi từ này đều là một hình ảnh phong phú, với ý nghĩa khác nhau, đáng nghiên cứu cẩn thận và áp dụng. Thuật lãnh đạo Kitô giáo thực sự là đi theo Đức Giêsu Kitô, giống như những hình ảnh này trong Tin Mừng về người Phục vụ, Mục tử và người Quản lý đã đề nghị. Một nhà lãnh đạo Kitô giáo, cho dù ở trong giáo hội, các tổ chức kinh doanh hoặc dân sự, đều phải nhận thấy công việc của mình thực sự như là một thừa tác vụ. Những điều bạn làm đều phải dựa trên việc bạn là ai: người Phục vụ, Mục tử và người Quản lý của Chúa. Thông qua cuộc đời và cách phục vụ lãnh đạo của mình, bạn phải đối xử với những người khác trong sự kính trọng, công bằng, thẳng thắn và yêu thương. Những hành động của bạn đều sẽ biểu lộ cho thế giới chung quanh bạn về tình yêu, sự công bằng và chăm sóc của Thiên Chúa.
  • 18. Những Hình ảnh Kinh Thánh về Thuật Lãnh đạo NGƯỜI PHỤC VỤ: Phục vụ, Hỗ trợ và Tạo Khả năng  Mc 10:45  Lc 22:24-27  Mt 20:26-28  Ga 13: 12-17 MỤC TỬ: Chăm sóc, Can đảm và Hướng dẫn.  Chúa là Mục tử của tôi (Tv 23)  Đức Giêsu: “Tôi là Mục tử nhân lành” (Ga 10:11)  Thánh Phêrô nhận chức Mục tử (Ga 21:15-17)  Thánh Phêrô hô hào: Hãy trở nên những Mục tử (1 Pr 5:2-3)
  • 19. NGƯỜI QUẢN LÝ: Đáng Tin tưởng, đầy Trọng Trách và Chịu Trách nhiệm  Như một Người đang làm Nhiệm vụ (Lc 12:42-43)  Đặc quyền và Trách nhiệm  Như Người Đáng tin tưởng (1 Cr 4:1)  Như Người Canh gác (2 Tm 1:14)  Như Người Truyền đạt Giáo huấn (2 Tm 2:2)
  • 20. 1 Nhà Lãnh Đạo như Người Phục Vụ Phục vụ, Hỗ Trợ và Tạo Khả năng Chủ đề xuyên suốt về người phục vụ, có thái độ của người phục vụ và trái tim của một người phục vụ, được làm nổi bật trong Tân Ước. Không ai hoài nghi về cương vị có uy quyền mà Đức Giêsu nắm giữ giữa các môn đệ của Người. Tuy nhiên, Người vẫn nói với các ông: “Thầy đây, Thầy sống giữa anh em như một người phục vụ” (Lc 22:27). Người đã đưa ra một mẫu gương sống động về điều này trong đêm trước khi Người chịu chết, bằng cách rửa chân cho các môn đệ. Mọi người đều coi điều này như là hành động thấp hèn nhất. Nhưng hành động này không có cách nào làm giảm bớt uy quyền của Đức Giêsu.
  • 21. Sau sự việc này, Đức Giêsu hỏi các ông: “Anh em có hiểu việc Thầy mới làm cho anh em không? Anh em gọi Thầy là ‘Thầy’, là ‘Chúa’, điều đó phải lắm, vì quả thật Thầy là ‘Thầy’, là ‘Chúa’. Vậy nếu Thầy là Chúa, là Thầy, mà còn rửa chân cho anh em, thì anh em cũng phải rửa chân cho nhau. Thầy đã nêu gương cho anh em, để anh em cũng làm như Thầy đã làm cho anh em... và nếu anh em thực hành, thì thật phúc cho anh em!” (Ga 13:12-17). Một đặc điểm quan trọng của thuật lãnh đạo (theo phong cách) người phục vụ là nêu gương. Chắc hẳn việc nêu gương là phương cách hiệu quả nhất đem lại thái độ mong ước. Khi Tông đồ Phaolô mong muốn giúp các tín hữu thành Côrintô đạt được một phương cách sống tốt hơn, thì ngài đã nói với họ: “Anh em hãy bắt chước tôi, như tôi bắt chước Đức Kitô” (1 Cr 11:1). Ngài đã nhận ra rằng phương cách hiệu quả nhất để dạy một thái độ là dạy bằng cách nêu gương. Một nhà lãnh đạo độc đoán áp đặt thái độ mong muốn trong một tổ chức, trong khi một nhà lãnh đạo-phục vụ nêu gương về thái độ mong muốn. Phương pháp độc đoán có thể tạm thời đạt được sự phục tùng, nhưng phương pháp này cũng sẽ đi kèm theo một thái độ bất mãn. Nhân viên sẽ thực hiện những mệnh lệnh, bởi vì họ buộc phải làm, và họ ở trong tình trạng đề phòng những biện pháp để phá vỡ mệnh lệnh bị áp đặt. Trái lại, phương pháp lãnh đạo-phục vụ tạo ra một tinh thần làm chủ, có liên quan và cam kết giữa các nhân viên. Họ sẽ làm công việc, bởi vì họ muốn làm. Thái độ mà họ sẽ có là “nếu việc này tốt đẹp đối với nhà lãnh đạo, vậy thì nó đủ tốt đẹp đối với chúng ta”. Họ không chỉ dễ dàng hơn nhiều khi làm chủ những giá trị và lý tưởng của nhà lãnh đạo, nhưng thái độ làm chủ này đưa họ đến với sự liên quan và cam kết.
  • 22. Phương pháp lãnh đạo-phục vụ đạt hiệu quả hơn nhiều trong việc tạo ra những kết quả ích lợi lâu dài. Sau đây là sự tương phản giữa hai phương pháp lãnh đạo: Lãnh đạo Độc đoán Lãnh đạo-Phục vụ - Quan hệ là phương cách một chiều – từ trên xuống dưới. - Mệnh lệnh, quyền chỉ huy. - Sử dụng quyền lực theo cương vị. - Nhân viên phục tùng, làm các việc bởi vì họ buộc phải làm. - Nhân viên làm việc theo thời gian yêu cầu, nghĩa là làm từ 9 giờ sáng đến 5 giờ chiều. - Nhân viên làm việc chỉ để đáp ứng những yêu cầu. - Nhân viên thờ ơ – năng lực giảm bớt. - Quan hệ là phương cách hai chiều - giữa nhà lãnh đạo và cấp dưới. Nhà lãnh đạo nêu lên quan điểm của mình, nhưng cuõng côûi mở để lắng nghe. - Gây ảnh hưởng, lắng nghe, thuyết phục. - Sử dụng quyền lực cá nhân. - Nhân viên được ủy nhiệm. Họ làm các việc bởi vì họ muốn làm. - Nhân viên làm việc đúng giờ và theo năng lực. - Nhân viên làm việc vượt quá mong đợi. - Nhân viên hứng khởi – năng lực gia tăng.
  • 23. Thay vì nghĩ đến nhà lãnh đạo anh hùng, hiện nay, chúng ta cần tập trung vào các nhà lãnh đạo như là những người thực hiện-người anh hùng. Các chuyên gia quản lý đã viết một cách bao quát về tầm quan trọng của việc tạo khả năng thông qua cách ủy thác, cách quản lý cùng tham gia, “thuật lãnh đạo nhìn xa trông rộng”, “thuật lãnh đạo biến đổi”. Nhưng trong thuật lãnh đạo ngày nay và trong tài liệu về quản lý, người ta đã không nhấn mạnh về phương pháp tạo khả năng mà suốt hơn 25 năm qua, Robert Greenleaf đã gọi là “thuật lãnh đạo-người phục vụ”. Quả thật đây là một nhân tố chủ yếu có thể tạo nên một sự khác biệt quan trọng, trong việc cung cấp thuật lãnh đạo biến đổi có hiệu quả. Thuật lãnh đạo-người phục vụ tạo khả năng cho nhân viên, thông qua gương mẫu, sự hướng dẫn, chăm sóc, hiểu biết, tính nhạy cảm, niềm tin, đánh giá đúng, khích lệ, củng cố và chia sẻ tầm nhìn. Thuật lãnh đạo-người phục vụ còn cao hơn nhiều so với phong cách hoặc thái độ chỉ lãnh đạo thuần túy mà chúng ta có thể học hỏi để thi hành. Thuật lãnh đạo này bắt đầu bằng trí óc và tâm hồn – bằng thái độ của chúng ta. Thế giới cần đến các nhà lãnh đạo-người phục vụ, các nhà lãnh đạo sẽ hướng dẫn như Đức Giêsu đã từng hướng dẫn, và phục vụ như Đức Giêsu đã từng phục vụ. Bằng lời nói và gương mẫu, Đức Giêsu đã nêu gương về thuật lãnh đạo-người phục vụ và truyền cho các môn đệ của Người làm giống như vậy. Người đã triệt để thiết lập thái độ và phong cách phục vụ như là phương cách mà các nhà lãnh đạo của người phải hướng dẫn những người khác:
  • 24.  “Kẻ làm đầu thì phải nên như người phục vụ. Thầy sống giữa anh em như một người phục vụ”. (Lc 22:26- 28).  “Ta đến không phải để được người ta phục vụ, nhưng là để phục vụ” (Mc 10:45).  “Ai muốn làm lớn giữa anh em, thì phải làm người phục vụ anh em. Và ai muốn làm đầu anh em thì phải làm đầy tớ anh em” (Mt 20:26-28). Với vài lời, Đức Giêsu đã đưa ra một thông điệp vĩ đại về thuật lãnh đạo và sự phục vụ Kitô giáo. Ở nòng cốt của thuật lãnh đạo, Người giảng dạy cho các môn đệ của Người một tập hợp những giá trị, thái độ và cách cư xử là điều chủ yếu của thuật lãnh đạo-người phục vụ. Các nhà lãnh đạo-người phục vụ bảo vệ cho những giá trị của sự phục vụ, chú ý đến nhu cầu của những người khác và sự khiêm tốn cá nhân. Đức Giêsu đã tuyệt đối khước từ kiểu lãnh đạo theo thế gian, để ủng hộ thái độ của người phục vụ và trái tim của một người phục vụ. Thuật lãnh đạo của những người Pharisiêu bị lu mờ vì thói khoe khoang, đạo đức giả, và rõ ràng là lạm dụng quyền hành. Nhưng Đức Giêsu đã tuyên bố một cách rõ ràng: “Không được làm như vậy giữa anh em”. Các môn đệ của Người không được hành động giống như những kẻ thống trị dân ngoại, những người cứ “sai khiến” các thuộc cấp của họ. Đức Giêsu mong muốn một sự thay đổi triệt để về thái độ và phong cách. Điều quan trọng là nhận ra rằng thái độ của người phục vụ và trái tim của một người phục vụ là những kết quả tự nhiên của phương cách mà Đức Giêsu đã nhận thức về con người. Người phục vụ họ, bởi vì Người biết được giá trị thuộc về bản chất của họ như những con người được Thiên Chúa tạo dựng và vì vinh quang của Ngài.
  • 25. Khái niệm về nhà lãnh đạo-người phục vụ có thể thật khó nắm bắt và sống theo. Đức Giêsu là gương mẫu tốt nhất. Người là một nhà lãnh đạo vĩ đại, tuy nhiên, Người lại là một người phục vụ bằng cách thực sự hy sinh bản thân mình. Người phục vụ tất cả những người thiếu thốn, và người ta bám vào từng lời của Người. Người đã thực sự phục vụ, nhưng Người làm như vậy từ một cương vị mạnh mẽ của sức mạnh, sự tín nhiệm, và uy quyền cá nhân. Trong cuốn Thuật Lãnh đạo Kitô giáo Làm Biến đổi, tiến sĩ Jerry C. Wofford thực hiện một so sánh thú vị giữa những cách cư xử và đặc điểm của một người phục vụ và của một nhà lãnh đạo-người phục vụ: “Thuật lãnh đạo-người phục vụ mở rộng đến thuật lãnh đạo làm biến đổi sang một lãnh vực mới nhấn mạnh vào: sự phục vụ khiêm tốn. Thông qua tấm thảm của thuật lãnh đạo làm biến đổi, Đức Giêsu đã dệt nên những màu sắc mới dựa trên sự khiêm tốn và phục vụ. Những sợi chỉ này tạo nên một chủ đề xuyên suốt chưa từng thấy trước đây trong lịch sử nhân loại, và chủ đề xuyên suốt này bổ sung những viễn cảnh mới thật phong phú dựa trên mối quan hệ con người. Chắc hẳn các môn đệ của Đức Giêsu ngạc nhiên khi các ông nghe thấy Người xác định đặc điểm của nhà lãnh đạo như người phục vụ. Trong số các nhà lãnh đạo mà các ông biết, chỉ có Bản thân Đức Giêsu là một người phục vụ khiêm tốn. So sánh giữa người Phục vụ và Nhà Lãnh đạo-Người Phục vụ Người Phục vụ Nhà Lãnh đạo-Người Phục vụ
  • 26. - Bộc lộ một tinh thần khiêm tốn. - Đặt việc phục vụ những người khác trên lợi nhuận cá nhân. - Ý thức về việc mình được kêu gọi – (Mt 20:23). - Nhận ra giá trị bản thân trong quan hệ với Thiên Chúa – (Dt 11:26). - Không vênh vang, nhưng mềm mỏng – (Jas 4:6; Rm 12:3,8; Ep 4:32). - Không nhận thấy việc gì là quá hèn hạ - (Ga 13:14). - Có ý thức thực sự về việc kêu gọi còn lớn hơn so với bản thân mình – (Cv 20:24). - Không ý thức về địa vị- (Jas 1:9). - Có những giá trị mạnh mẽ về việc phục vụ những người khác. - Tập trung tầm nhìn vào việc phục vụ – (Rm 1:9,10). - Bộc lộ những thái độ và hành động thương xót – (Rm 12:8). - Phục vụ như là việc ưu tiên hàng đầu – (Lc 22:2,6). - Phục vụ những nhu cầu thực sự hơn là những mong muốn – (Rm 12:13).
  • 27. - Xây dựng hơn là phá hủy. - Chịu đựng và hy sinh cho những người khác. - Tạo thuận lợi cho sự phát triển tinh thần và phục vụ nơi những người khác – (Ep 4:12,16). - Truyền cảm hứng hơn là điều khiển – (Ga 13:1,5; 1Cr 11:1; 1Pr 2:21). - Người đi theo thi đua với sự phục vụ, những thái độ và cách cư xử của nhà lãnh đạo – (Ga 13:15). - Người Đi theo trở nên mạnh mẽ hơn, khôn ngoan hơn, đạo đức hơn và có khả năng hơn – (Ep 4:12,16). - Người Đi theo không bị sai khiến, nhưng có quyền tự quản theo Thiên Chúa – (Mt 20:25,26). - Uy tín phát triển từ tình yêu hy sinh. - Biểu lộ thông qua sự phục vụ, tôn trọng đối với những người được hướng dẫn – (Mt 20:28; Ep 5:1). - Đặt những mối quan tâm đối với những người khác
  • 28. - Hiểu biết mối quan hệ chăm sóc lẫn nhau. trên bản thân mình – (Pl 2:4). - Thi đua về thuật lãnh đạo- người phục vụ của Đức Giêsu – (Mt 20:28). - Yêu thương những người được phục vụ - (Ep 4:15-16). - Chia sẻ bản thân mình, cởi mở, khích lệ sự nâng đỡ lẫn nhau – (Ep 5:19,21). - Lắng nghe, hiểu biết, thông cảm, cộng tác – (Gc 1:19).
  • 29. Những đặc điểm của thuật lãnh đạo-người phục vụ được đưa ra vượt lên trên hết hình thành nên chính bản chất của thuật lãnh đạo mà Đức Giêsu đã dạy cho các môn đệ của Người. Lý do khiến các nhà lãnh đạo-người phục vụ đang tạo khả năng cho các nhà lãnh đạo là họ bám chặt những thái độ, giá trị và cách cư xử của mình trên mảnh đất màu mỡ của việc phục vụ Thiên Chúa trước hết, và sau đó, phục vụ những người khác. Do đó, họ hướng dẫn, không phải để chiếm được bất cứ điều gì từ Người Đi theo họ, nhưng là nhằm dành cho họ. Họ thực sự phấn đấu để phục vụ những nhu cầu chính đáng của Người Đi theo họ, và để truyền cảm hứng và khích lệ họ phục vụ những người khác. Những nhận xét của Tiến sĩ Jerry C. Wofford: “Các nhà lãnh đạo-người phục vụ không cố tìm cách lôi kéo những người miễn cưỡng đi theo. Thay vào đó, họ khuyến khích bằng sự hứng khởi, họ truyền cảm hứng bằng sự tận tụy khiêm tốn của mình, họ khích động tư tưởng bằng cách chia sẻ và lắng nghe những người khác, và họ tạo khả năng cho những người khác bằng niềm tin tưởng rằng Thiên Chúa sẽ hoạt động thông qua họ. Họ nhận trách nhiệm nâng đỡ những người khác đang làm việc với họ, và giúp đỡ để đạt được khả năng mà những người khác cần cho công việc. Họ liên tục đưa tầm nhìn của tổ chức ra phía trước những người khác, để đảm bảo rằng mọi người đều theo dõi. Trong toàn bộ việc này, các nhà lãnh đạo- người phục vụ nhận thấy vai trò của họ là giúp đỡ những người khác trội vượt khi hoàn tất mục đích của Thiên Chúa trong cuộc sống và thừa tác vụ của họ. Đây không phải là một vai trò của quyền lực, nhưng là của việc tạo khả năng. Các nhà lãnh đạo-người phục vụ đi bên cạnh để khích lệ, chỉ đạo, dẫn dắt, và cuối cùng là ca tụng (Thiên Chúa) cùng với những người mà họ hướng dẫn”.
  • 30. Chuyển sang hình Chóp Ngược về mặt Tổ chức Khi khai thác thuật lãnh đạo-người phục vụ từ một quan điểm của Kinh Thánh, chúng ta nhận thấy rằng chắc hẳn phương pháp này không hòa hợp với đa số thuật lãnh đạo rất được tôn trọng và tài liệu về quản lý phổ biến hiện nay. Đối với thời đại của chúng ta, trong đó, có quá nhiều câu chuyện về hình ảnh công khai và những phương pháp quan hệ công khai, và trong đó, các nhà lãnh đạo kinh doanh thành công đều có những biểu tượng riêng của họ về quyền lực và sự thành công, như những chiếc xe hơi sang trọng, những chiếc xe Cadillac và Roll Royce, thì thái độ của một người phục vụ và sự phục vụ có thể bị coi như là không hợp thời, lỗi thời và thậm chí mất phẩm giá. Nhiều nhà quản lý kinh doanh ngày nay vẫn nghĩ rằng phương pháp này sẽ không bao giờ có hiệu quả. Và thật không may, nhiều cơ cấu của các tổ chức Giáo hội và liên quan đến Giáo hội lại là những bản sao chép về đồ thị tổ chức của các công ty khổng lồ, trong đó, quyền hành hoặc cơ cấu sai khiến được hình thành giống như một hình chóp. Theo truyền thống, các đồ thị tổ chức đều được mô phỏng như một hình chóp như trong biểu đồ sau đây:
  • 31. MÔ HÌNH CHỈ HUY và KIỂM SOÁT Thuật lãnh đạo Mối Quan hệ từ Trên Xuống Dưới Ban Quaûn lyù Cao caáp Ban Quaûn lyù Trung caáp Nhöõng ngöôøi ôû Vò trí Tuyeán ñaàu Khách hàng
  • 32. Mô hình Chỉ huy và Kiểm soát này là mối quan hệ theo cấp bậc, đúng lề thói và một-chiều – từ trên xuống dưới -. Những chính sách và quyết định được thực hiện “trên cao” đều được truyền đạt theo con đường đến các thành viên trong đội ngũ nhân viên ở địa vị thấp hơn, những người phân phối dịch vụ hoặc sản phẩm đến khách hàng. Quan hệ như vậy thường có khuynh hướng hoạt động chậm, và thường ngăn cản sáng kiến hoặc động lực bên dưới. Trong những cơ cấu từ trên xuống dưới như vậy, đội ngũ nhân viên lo lắng về những điều mà các nhà quản lý trực tiếp của họ muốn làm. Những người ở vị trí tuyến đầu quan tâm hơn đến việc thỏa mãn những người chủ trực tiếp của họ, hơn là đáp ứng những nhu cầu thực sự và những mong đợi của khách hàng. Cuộc cách mạng dịch vụ trong thế giới công nghiệp – làm kinh doanh hướng tới khách hàng – đòi hỏi phải xem xét lại cơ cấu tổ chức truyền thống. Nếu khách hàng là “thượng đế”, vậy thì cần phải đảo ngược hình chóp như sau:
  • 33. Khách hàng Mối Quan hệ 2 Chiều MÔ HÌNH DỊCH VỤ và SỰ HỖ TRỢ Nhiều người trong chúng ta dần dần trở nên quen thuộc với việc nhìn vào hình chóp tổ chức theo phương cách truyền thống, trong đó, ban lãnh đạo và phòng tổ chức quản lý vẫn được coi như là “ở bên trên” đội ngũ nhân viên của họ. Ngay Nhöõng ngöôøi ôû Vò trí Tuyeán ñaàu Nhöõng Chöùc naêng Quaûn lyù nhö laø söï Hoã trôï
  • 34. cả đội ngũ nhân viên đều tự mô tả mình như là đang làm việc “bên dưới” hoặc “do sự lãnh đạo” từ các chủ nhân của họ. Tại sao chúng ta cho rằng nhà lãnh đạo hoặc người quản lý đều ở, hoặc phải ở, trong một cương vị “bên trên” đội ngũ nhân viên? Một nhận thức và thuật ngữ như vậy đánh giá thấp nhân viên có liên quan và trí thông minh, năng lực và những kỹ năng của họ. Việc đảo ngược hình chóp hướng tới cách xem xét kỹ sự thừa nhận mà trên đó, rất nhiều ban lãnh đạo và ban quản lý đã từng được đặt trong quá khứ. Việc đảo ngược hình chóp tập trung chú ý vào đội ngũ nhân viên, bắt đầu bằng những người thường bị coi như là thấp kém nhất – những người gần gũi nhất với khách hàng. Hình chóp đảo ngược đặt những người trực tiếp quan hệ với khách hàng, nghĩa là đội ngũ nhân viên ở vị trí tuyến đầu, vào nơi mà họ thuộc về: ở trên đỉnh đối với bất cứ quyền ưu tiên nào của nhà lãnh đạo hoặc nhà quản lý tài giỏi. Trong hình chóp đảo ngược, ban lãnh đạo và ban quản lý cung cấp cho đội ngũ nhân viên sự nâng đỡ và dịch vụ mà họ cần thiết, để thực hiện những điều rốt cuộc vẫn là chức năng chủ yếu của bất cứ tổ chức nào: đáp ứng những nhu cầu của khách hàng. Đối với khách hàng, các nhân viên ở vị trí tuyến đầu này, nghĩa là nhân viên tiếp tân, bán hàng ở quầy, hầu bàn, phân phối, bán vé chính là công ty. Chính những người này hình thành nên hình ảnh của tổ chức theo như khách hàng nhận thức. Trong hình chóp đảo ngược, toàn bộ ban quản lý và đội ngũ nhân viên chức năng thực sự tồn tại để tạo thuận lợi hơn cho các nhân viên ở vị trí tuyến đầu làm vui lòng và đáp ứng những nhu cầu của khách hàng. Trong vị trí này, hình chóp đảo ngược cho phép thường xuyên quan hệ hai-chiều: từ khách hàng đến các nhân viên ở vị
  • 35. trí tuyến đầu, từ các nhân viên ở vị trí tuyến đầu đến ban quản lý và ngược lại. Trong một tổ chức như vậy, các nhân viên ở vị trí tuyến đầu đều quan tâm đến những gì mà khách hàng mong muốn, hơn là những điều mà các nhà quản lý trực tiếp của họ mong muốn. Điều cần thiết là kỹ năng, trách nhiệm, sáng kiến và nỗ lực để phát triển từng mối quan hệ với khách hàng, hầu tạo thuận lợi hơn cho họ hoạt động đối với tổ chức, và giúp họ vui vẻ khi làm như vậy. Bằng mối quan hệ của họ với đội ngũ nhân viên, công việc của ban lãnh đạo là mô phỏng những tiêu chuẩn dịch vụ và phẩm chất của cách đối xử và sự chú ý mà họ muốn cho các khách hàng có. Nếu công việc của đội ngũ nhân viên ở vị trí tuyến đầu là phải trở thành những người anh hùng về cách phục vụ, thì vai trò của ban lãnh đạo là phải trở thành những gương mẫu về cách phục vụ. Có một mối tương quan trực tiếp giữa cách một nhà lãnh đạo phục vụ hoặc đối xử với đội ngũ nhân viên của họ như thế nào, và cách các nhân viên đó sẽ lần lượt phục vụ và đối xử với những người khác như thế nào. Với tư cách là một nhà lãnh đạo, nếu bạn muốn tạo ra một sự khác biệt trong tổ chức, thì bạn hãy tự hỏi:  Tôi phục vụ các nhân viên của mình như thế nào?  Tôi đối xử với họ ra sao? Theo phương cách mà bạn phục vụ và đối xử với các nhân viên của mình, thì họ sẽ lần lượt phục vụ và đối xử với những người khác. Đây là thuật lãnh đạo-người phục vụ bằng cách nêu gương. Mọi việc bạn làm đều là một gương mẫu đối với các nhân viên cộng tác với bạn. Cách phục vụ của bạn là gương mẫu lôi cuốn nhất và nhân tố thúc đẩy nhất mà những
  • 36. người khác sẽ đi theo. Kiểu, loại và phẩm chất của khuynh hướng phục vụ sẽ tạo ra một sự khác biệt. Đó không phải chỉ là phục vụ trên môi miệng, chẳng hạn, một lời khen ngợi khi có cơ hội đối với một thành viên của đội ngũ nhân viên, hoặc một bản báo cáo chính sách bằng văn bản. Các nhà lãnh đạo thực sự đều biết rằng việc phục vụ bắt đầu từ trên cao. Việc này bắt đầu với bạn. Hãy hình dung bàn làm việc của bạn có hai dấu hiệu nhìn thấy rõ:  Đồng dollar Dừng lại Ở đây.  Việc Phục vụ Bắt đầu Ở đây. Thật là một thông điệp mạnh mẽ gửi đến những người khác – nếu bạn thực sự sống những điều bạn nói. Phục vụ là một con đường hai-chiều. Với khả năng và sự sẵn sàng phục vụ người khác, phải chăng bạn cũng sẵn sàng thừa nhận và tỏ ra cảm kích đối với việc phục vụ mà những người khác dành cho mình? Hoặc phải chăng bạn có khuynh hướng đối xử với những người khác với vẻ dửng dưng, ngạo mạn, thậm chí coi thường? Nếu bạn sử dụng quyền phục vụ với trái tim của một người phục vụ và thái độ của một người phục vụ, và hướng dẫn bằng gương mẫu, thì các nhân viên của bạn sẽ được thúc đẩy đi theo. Họ sẽ cảm thấy rất được tiếp sinh lực, và bạn sẽ tạo ra một tổ chức được tạo khả năng.
  • 37. Các Tổ chức Kinh doanh và Thuật lãnh đạo như là cách Phục vụ Việc nói chuyện về thuật lãnh đạo như là cách phục vụ càng ngày càng nổi lên trong tài liệu kinh doanh. Các tổ chức kinh doanh đang nghiêm túc thực hiện khái niệm về việc cung cấp dịch vụ. Hai người bạn của tôi, James M. Kouzes và Barry Z. Posner, từ Trường đại học Santa Clara dành hết một chương cho chủ đề về việc phục vụ trong cuốn sách của họ về thuật lãnh đạo, tựa đề là Sự Tín nhiệm. Họ nhận xét: “Phục vụ những người khác là công việc vinh quang và hữu ích nhất trong số tất cả những công việc của ban lãnh đạo”. Họ rất tỏ lòng kính trọng đối với Robert Greenleaf và cuốn sách của ông, Thuật Lãnh đạo Phục vụ. Cách đây mấy năm (năm 1973 và 1974), tôi đã được gặp ông Robert Greenleaf, và sau đó, tôi tham gia cùng với ông vào một Hội nghị Quốc tế về việc Triển khai Thuật Lãnh đạo tại Indianapolis, Indiana. Với tư cách là một nhà tư vấn về cách quản lý, với cả cuộc đời kinh nghiệm về ngành kinh doanh, ông Greenleaf tin chắc rằng những nguyên tắc về thuật lãnh đạo-người phục vụ thực sự có hiệu quả trong thế giới kinh doanh muôn thuở. Ông tin rằng sự sẵn sàng của nhân viên trong việc đi theo một nhà lãnh đạo trực tiếp liên quan đến mức độ rõ ràng hiển nhiên về thái độ của người phục vụ và tâm hồn của người phục vu nơi người đó. Trong cuốn sách của ông, Thuật Lãnh đạo Phục vụ: một cuộc Hành trình đi vào Bản chất của Quyền lực Hợp pháp và sự Vĩ đại, tác giả Robert Greenleaf đã thực hiện một cuộc khởi hành triệt để, từ ý niệm về mô hình-kinh doanh của nhà lãnh đạo như là một người anh hùng hiểu biết mọi sự, hoàn toàn có quyền lực. Thay vào đó, ông đề nghị rằng “nhà lãnh
  • 38. đạo vĩ đại trước hết được coi như người phục vụ”. Kết luận của ông Greenleaf dựa trên những thay đổi mà ông nhận thấy đang xuất hiện trong xã hội thời đó, nghĩa là vấn đề về quyền lực và uy quyền, và sự xuất hiện việc cộng tác và nâng đỡ như là những phương cách hữu ích hơn đối với mọi người để quan hệ với nhau. Ông Greenleaf giải thích: Một nguyên tắc đạo đức đang xuất hiện cho rằng uy quyền duy nhất xứng đáng đối với lòng trung thành của mọi người, đó là uy quyền này do những người được hướng dẫn thừa nhận một cách tự do và hiểu biết, đối với nhà lãnh đạo nào đáp ứng và tương xứng với tầm mức phục vụ thật rõ ràng hiển nhiên của nhà lãnh đạo. Những người chọn lựa đi theo nguyên tắc này sẽ không chấp nhận uy quyền của các thể chế đang hiện hữu một cách tình cờ. Nói đúng hơn, họ sẽ chỉ tự do đáp ứng đối với những cá nhân nào được chọn với tư cách nhà lãnh đạo, bởi vì những người đó đã chứng tỏ và được tin tưởng như là người phục vụ. Tới mức độ nguyên tắc này phổ biến trong tương lai, các thể chế duy nhất có thể tồn tại thực sự sẽ là thể chế nổi bật giữa người phục vụ - người được hướng dẫn.
  • 39. Thuật Lãnh đạo-Người Phục vụ Ông Greenleaf (1970) bổ sung khái niệm về thuật lãnh đạo-người phục vụ này, bằng cách nhấn mạnh rằng nhà lãnh đạo-người phục vụ trước hết là người phục vụ. Nhà lãnh đạo - người phục vụ quan tâm đến việc đảm bảo đáp ứng những nhu cầu lớn nhất của người khác, và trong khi được nhà lãnh đạo phục vụ, thì những người đó “trở nên khỏe mạnh hơn, khôn ngoan hơn, tự do hơn, tư lập hơn, được giống như chính mình hơn, để trở nên những người phục vụ”. Theo ông Greenleaf, các nhà lãnh đạo-người phục vụ đều:  Lắng nghe trước hết, như vậy, họ có thể hiểu được một tình huống;  Phát triển trực giác và khả năng của mình, để “tiên liệu được những điều không thể tiên liệu;  Hướng dẫn bằng cách thuyết phục, tiến đến thay đổi bằng cách “gây niềm tin hơn là ép buộc”.  Khái niệm hóa những sự cải thiện mà họ tìm kiếm, và nâng những người khác lên để họ cũng nhận thấy những khả năng;  Mang lại khả năng bằng cách tạo ra những cơ hội và chọn lựa cho những người đang được phục vụ. Hình ảnh của nhà lãnh đạo-người phục vụ tương phản với những khái niệm mô hình kinh doanh về nhà lãnh đạo như
  • 40. là một nhân vật quyền hành hay sử dụng quyền lực. Ở đây, chúng ta nhận thấy nhà lãnh đạo như là một người mà trách nhiệm trước hết của họ là xem xét những nhu cầu của người khác, và tạo ra những điều kiện mà trong đó, người được hướng dẫn có thể trở thành chính người lãnh đạo.
  • 41. Những Nét Tiêu biểu của Thuật Lãnh đạo như là sự Phục vụ Sau đây là một số đặc điểm quan trọng của các nhà lãnh đạo-người phục vụ đã được nhận ra do ông Larry C. Spears, Giám đốc Điều hành của Trung tâm Greenleaf và chủ bút của tạp chí Insights on Leadership (Những Hiểu biết về Thuật Lãnh đạo) :  Lắng nghe: Theo truyền thống, các nhà lãnh đạo đều được đánh giá về những kỹ năng của họ trong việc quan hệ và thực hiện quyết định. Những kỹ năng này cần được củng cố bằng một cam kết sâu xa trong việc chăm chú lắng nghe những người khác. Nhà lãnh đạo- người phục vụ tìm cách nhận ra ý muốn của một nhóm và giúp làm sáng tỏ ý muốn đó. Nhà lãnh đạo tìm cách lắng nghe một cách dễ lĩnh hội những điều đang được nói ra (và cả những điều không được nói). Cách lắng nghe cũng bao gồm việc liên hệ với tiếng nói nội tâm, và tìm cách hiểu biết những gì mà cơ thể, tinh thần và tâm trí đang truyền đạt. Ông Robert Greenleaf nói một cách sâu sắc về vai trò của cách lắng nghe: “Một người phục vụ tự nhiên tự động đáp ứng bất cứ vấn đề gì chỉ bằng cách lắng nghe trước hết. Khi người đó là một nhà lãnh đạo, thì khuynh hướng này khiến cho họ được coi như người phục vụ trước hết”. Cách lắng nghe đào sâu mức độ truyền đạt và hiểu biết. Một nhà lãnh đạo biết lắng nghe củng cố những người khác, giúp họ hiểu biết rõ mình là ai và họ có thể phát triển như thế nào. Tuy nhiên, tư cách phục vụ phát xuất từ sự chú ý đến Thiên Chúa trước hết. Cách chăm chú lắng nghe những hướng
  • 42. dẫn của Thiên Chúa định hướng cho các nhà lãnh đạo- người phục vụ. Trước hết, họ lắng nghe Thiên Chúa, và từ những điều họ nghe được, họ phát triển một ý thức về việc Thiên Chúa đang hướng dẫn họ làm thế nào để đáp ứng được nhu cầu của những người chung quanh họ.  Đồng cảm: Các nhà lãnh đạo-người phục vụ phấn đấu đồng cảm với những người khác – để nhận ra người đó với những nét tiêu biểu đặc biệt và những tài năng riêng biệt của họ. Các nhà lãnh đạo thừa nhận thiện ý của các nhân viên cùng cộng tác và không khước từ họ như những con người, ngay cả khi người ta không thể chấp nhận được thái độ hoặc hành động của họ. Các nhà lãnh đạo-người phục vụ thành công nhất đều trở nên những người lắng nghe đồng cảm thật khéo léo.  Hòa giải: Việc học hỏi cách hòa giải là một sức mạnh có tác động lớn đối với sự biến đổi và hội nhập. Sức mạnh của nhà lãnh đạo-người phục vụ là tiềm năngcủa người đó trong việc hòa giải với chính mình và với những người khác. Nhiều người bị suy sụp tinh thần và đau khổ từ những tổn thương về mặt cảm xúc. Các nhà lãnh đạo-người phục vụ “giúp hòa hợp” những người mà họ quan hệ. Trong cuốn sách Người Phục vụ với tư cách Nhà Lãnh đạo, tác giả Robert Greeleaf viết: “Có điều gì đó tinh tế liên quan đến người đang được phục vụ và hướng dẫn, tiềm ẩn trong mối quan hệ giữa nhà lãnh đạo-người phục vụ và người được hướng dẫn. Người ta biết rằng việc tìm kiếm sự trọn vẹn là điều gì đó mà họ chia sẻ”.  Thuyết phục: Trong việc thực hiện quyết định, các nhà lãnh đạo-người phục vụ tin tưởng vào sự thuyết phục
  • 43. hơn là quyền hành thuộc về cương vị. Họ tìm cách thuyết phục người khác, hơn là ép buộc sự phục tùng. Nhà lãnh đạo - người phục vụ đạt hiệu quả trong việc tạo ra được sự nhất trí trong các nhóm.  Cam kết phục vụ: Giống như thuật quản lý, thuật lãnh đạo-người phục vụ đảm nhận một cam kết phục vụ nhu cầu của những người khác. Thuật này cũng nhấn mạnh vào việc sử dụng sự cởi mở và thuyết phục hơn là điều khiển.  Cam kết đối với sự phát triển của những người khác: Các nhà lãnh đạo-người phục vụ tin rằng người ta còn có một giá trị nội tại, ngoài những đóng góp rõ rệt với tư cách nhân viên. Theo đúng nghĩa của từ này, các nhà lãnh đạo-người phục vụ cam kết sâu xa đối với sự phát triển của mỗi cá nhân, bằng cách nhận ra trách nhiệm lớn lao là làm mọi sự trong quyền hạn của mình, để nuôi dưỡng sự phát triển về mặt cá nhân, chuyên môn và tinh thần của các nhân viên. Trong thực hành, điều này có thể bao gồm việc tạo ra những quỹ có giá trị đối với sự phát triển về mặt cá nhân và chuyên môn, khích lệ nhân viên tham gia vào việc thực hiện quyết định, và tích cực giúp đỡ các nhân viên bị sa thải tìm được việc làm khác.  Xây dựng cộng đồng: Nhà lãnh đạo-người phục vụ ý thức rằng nhiều điều đã bị mất đi như là hậu quả của sự thay đổi từ các cộng đồng địa phương sang các tổ chức lớn như là người thảo kế hoạch đầu tiên cho cuộc sống con người. Ý thức này khiến các nhà lãnh đạo-người phục vụ nhận ra một số phương tiện để xây dựng cộng đồng trong số những người làm việc với họ. Thuật lãnh đạo-người phục vụ tin rằng có thể tạo ra cộng đồng
  • 44. thực sự giữa những người làm việc trong các doanh nghiệp và các cơ quan khác. Thuật lãnh đạo-người phục vụ không phải là một phương pháp ổn định nhanh chóng. Nói đúng hơn, đây là một phương pháp lâu dài, biến đổi cuộc sống và công việc – một phương cách tồn tại – với tiềm năngtạo ra sự thay đổi tích cực. Những đặc điểm này truyền đạt sức mạnh và hứa hẹn rằng khái niệm này dành cho những người cởi mở đối với thách thức của nó. Phục vụ là đặc điểm quan trọng nhất của thuật lãnh đạo Kitô giáo. Thuật lãnh đạo-người phục vụ là thuật lãnh đạo với “sự vĩ đại của việc phục vụ” hết sức mình, như một số người nhận xét. Tuy nhiên, không được lẫn lộn thuật lãnh đạo-người phục vụ với sự thiếu can đảm hoặc yếu đuối. Nhà lãnh đạo- người phục vụ không phải là một người không thể suy nghĩ độc lập, hoặc là một người nô lệ dễ phục tùng đối với những người khác. Nói đúng hơn, nhà lãnh đạo-người phục vụ trước hết là “một người phục vụ đối với Thiên Chúa sống động”, Đấng tự nguyện hy sinh bản thân cho những người khác – chứ không phải vì bị ép buộc -. Trong bài báo “Môn đệ là một Người Phục vụ, Francis Crosgrove tóm tắt nhiều tài liệu về thuật lãnh đạo-người phục vụ:  Một người phục vụ khiêm tốn – Không thu hút sự chú ý đến bản thân mình (Mt 10:24; 2 Tm 2:25).  Một người phục vụ siêng năng: Tích cực làm việc và không lười biếng (Mt 24:45-47).  Một người phục vụ bận rộn với việc phục vụ – Bận rộn với việc phục vụ (Lc 17:7-8).
  • 45.  Một người phục vụ nên có khả năng chỉ dẫn – Chủ yếu là chỉ dẫn những người phục vụ khác; không dễ cáu kỉnh nhưng tử tế (2 Tm 2:24).  Một người phục vụ kiên nhẫn – Ngược lại với sự bực bội về những hoàn cảnh mà người đó tự nhận thấy nơi bản thân mình (2 Tm 4:2).  Một người phục vụ vâng phục – “Tấm lòng của thái độ người phục vụ” và lý do khiến rất nhiều người có vấn đề với việc phục vụ (Ep 6:5-6; Tt 2:9).  Một người phục vụ tận tụy – Hoàn toàn cam kết đối với người mà họ phục vụ (2 Sm 15:21).  Một người phục vụ thận trọng – Cảnh giác và chú ý đến những nhu cầu mà chủ nhân có thể muốn người đó phục vụ (Lc 12:35-36).  Một người phục vụ trung thành – Trung thành với chủ nhân của mình (1 Sm 22:14).  Một người phục vụ không nói năng bừa bãi đối với chủ nhân – Kính trọng chủ nhân (Tt 2:9).  Một người phục vụ-môn đệ Kitô giáo đầy Thần Khí – Chính Thần Khí Chúa là sức mạnh “tạo khả năng” cho việc phục vụ (Cv 2:16, 18). Tiến sĩ Paul J. Meyer, một trong các nhà lãnh đạo công ty nổi bật, đã đạt được đỉnh cao của thành công. Với tư cách là người sáng lập và chủ tịch một công ty đa quốc gia, cách đây vài năm, ông đã viết cuốn sách “Phát triển một Tâm hồn Phục vụ”: “Thái độ quan trọng nhất là thái độ của người phục vụ. Người nào đạt được thành công lớn nhất trong công việc nhất định là người chấp nhận thái độ của người phục vụ ... Trong
  • 46. nhiều lãnh vực của cuộc sống, việc phát triển thái độ của người phục vụ làm biến đổi bạn. Thái độ này thay đổi cách thức bạn quan hệ với những người khác tại nhà, trong doanh nghiệp, trong số các mối quan hệ xã hội, và trong đời sống tinh thần của bạn”. Trong cuốn sách mới xuất bản của ông, “Khắc phục Thiếu sót về Thuật lãnh đạo”, nói về hiệu quả và lợi ích của các nhà lãnh đạo doanh nghiệp đang phát triển một não trạng phục vụ và trái tim của một người phục vụ, ông phát biểu một cách rõ ràng: Các nhà lãnh đạo có hiệu lực cao thành công trong những phạm vi lớn, bởi vì họ kiên quyết nghĩ về bản thân mình như là người phục vụ. Họ mong muốn phục vụ những người khác bởi vì họ yêu thương những người khác. Các nhà lãnh đạo được hướng dẫn về giá trị nhận thấy rằng việc có trái tim của một người phục vụ tạo được những lợi ích đặc biệt. Những lợi ích tự bộc lộ sau những năm tháng hoặc những thập niên làm việc với cùng một nhóm, trong cùng một doanh nghiệp, phấn đấu trong cùng một tổ chức. Các nhà lãnh đạo có trái tim của một người phục vụ đều:  Nhận thấy họ liên tục được kích thích nhờ những việc mà họ thực hiện.  Luôn luôn đầy hứng khởi về những kết quả mà các khách hàng và thành viên trong đội ngũ của họ đạt được.  Mong đợi từng ngày mới với sự tiên liệu tường tận.  Luôn luôn phấn đấu để xây dựng một tổ chức hoạt động.  Luôn luôn được bao quanh bằng những thành viên tích cực, hữu ích trong nhóm.
  • 47. Các nhà lãnh đạo nào có trái tim của một người phục vụ và thái độ của một người phục vụ đều thực sự tiến triển về tình người, mang lại sự tiến bộ và phát triển trong gia đình của họ, trong giáo hội, tổ chức, quốc gia và thế giới. Nhà lãnh đạo- người phục vụ đều:  Phục vụ Thiên Chúa và các nhân viên của mình với sự tự nguyện và hứng khởi.  Tin tưởng và trung thành.  Tạo khả năng, hỗ trợ và nâng các nhân viên lên, khi họ cảm thấy quá nặng gánh.  Lắng nghe với sự cởi mở và hiểu biết.  Nói ra để nêu lên quan điểm của mình một cách tôn trọng và không phê phán  Có lòng can đảm và sự khôn ngoan để đương đầu và hướng dẫn những người khác thực hiện những chọn lựa đúng đắn,  Thách thức, động viên, khích lệ và tạo khả năng cho các nhân viên.
  • 48. Tại sao Người ta Mong mỏi Trở thành Nhà Lãnh đạo? Trong các cuộc hội nghị dành cho các nhà quản lý công ty và các nhà lãnh đạo ngoài đời, khi những người tham dự được hỏi: “Tại sao người ta mong mỏi trở thành nhà lãnh đạo?” thì một số câu trả lời nêu lên lập đi lập lại:  Vì quyền lực.  Vì vinh quang.  Vì giàu sang.  Vì uy thế.  Vì sự hoàn thành ước nguyện của mình.  Vì thách thức.  Để được nhìn nhận.  Để được kính trọng.  Để được điều khiển/ hướng dẫn.  Để được nhận trách nhiệm. Bạn có thể tóm tắt những câu trả lời này thành ba loại:  Để đạt được Quyền lực.  Để có quyền Điều khiển (để nhận trách nhiệm).  Để được Phục vụ (để được nhìn nhận, kính trọng, có uy thế, giàu sang v.v...).
  • 49. Phải chăng những câu trả lời này phù hợp với niềm tin của bạn về việc nói chung, những người trong thế giới trần tục hay mong muốn trở thành nhà lãnh đạo? Khi cũng các nhà quản lý công ty và các nhà lãnh đạo ngoài đời này được yêu cầu suy nghĩ về một người đã từng là nhà lãnh đạo gây ảnh hưởng đối với cá nhân họ, thì họ đều nêu lên những đặc điểm khá khác nhau:  Luôn luôn cởi mở và quan tâm.  Khích lệ và nâng đỡ tôi.  Gây được những sự chú ý nhiều nhất trong tâm trí tôi.  Giúp đỡ tôi trong những lúc khó khăn để vượt qua những tình cảnh gay go.  Hướng dẫn tôi và tiếp tục theo dõi tôi mỗi khi tôi sai lầm.  Tin tưởng tôi và biết tiềm năngriêng biệt của tôi.  Kiên nhẫn đối với tôi và dành cho tôi thời gian để phát triển theo nhịp độ của mình, mà không thôi thúc tôi.  Cam kết đối với giấc mơ của người đó và là một niềm cảm hứng đối với tôi. Những đặc điểm này khá khác biệt với những đặc điểm mà hầu hết mọi người đều nghĩ đến như là những lý do mà người ta mong ước đối với ban lãnh đạo trong các công ty, hoặc trong đời sống dân sự, xã hội hoặc chính trị. Các nhà lãnh đạo ảnh hưởng đến cuộc sống chúng ta và vẫn được ghi nhớ, mặc dù năm tháng trôi qua, đều là những người:  Tạo khả năng cho chúng ta hơn là tìm kiếm quyền lực vượt trên chúng ta.
  • 50.  Cho chúng ta tự do để phát triển những tiềm năng mà Thiên Chúa đã ban cho chúng ta, hơn là muốn điều khiển chúng ta.  Phục vụ chúng ta (nghĩa là giúp chúng ta đáp ứng những nhu cầu chính đáng, và góp phần vào sự phát triển của chúng ta), hơn là mong muốn được phục vụ (nghĩa là được dành cho danh dự và sự thừa nhận). Do đó, các nhà lãnh đạo có hiệu lực là những người tập trung vào việc:  Tạo khả năng cho các nhân viên của mình, bằng cách dành cho họ những trách nhiệm rõ rệt, truyền đạt ý nghĩa của công việc cần thực hiện, cung cấp cơ hội để tăng trưởng cá nhân và phát triển kỹ năng, nhìn nhận giá trị và tầm quan trọng của từng thành viên trong đội ngũ.  Mang lại tự do cho các nhân viên của mình, bằng cách sử dụng những tài năng, ý tưởng, sự thấu hiểu và những kỹ năng sáng tạo của họ trong việc giải quyết vấn đề.  Phục vụ các nhân viên của mình, bằng cách giúp góp phần vào sự tăng trưởng và phát triển của họ – được gọi là “những người hướng tới quyền lực âm thầm”. Khi các nhà lãnh đạo tạo khả năng, mang lại tự do và phục vụ các nhân viên của mình, thì đáp lại, các nhân viên đều dành cho họ quyền lực, sự điều khiển và thừa nhận. Trong cuốn sách xuất sắc Các Nhà Lãnh đạo, những Chiến lược để Nhận Trách nhiệm, hai tác giả Warren Bennis và Burt Nanus đã viết:
  • 51. ... Tự thân thuật lãnh đạo không phải là thực thi quá nhiều quyền lực, cho bằng là tạo khả năng cho những người khác. Các nhà lãnh đạo có khả năng chuyển những ý tưởng sang thực tại, bằng cách sắp xếp những năng lực tiềm tàng của tổ chức phía sau một mục tiêu hấp dẫn ... Các nhà lãnh đạo này hướng dẫn bằng cách lôi kéo hơn là thúc đẩy; bằng cách truyền cảm hứng hơn là ra lệnh; bằng cách tạo ra những điều có thể đạt được, thông qua cách thách thức, những mong đợi và khen thưởng vì sự tiến bộ đối với họ, hơn là bằng cách vận động; các nhà lãnh đạo này tạo khả năng cho các nhân viên của mình, để sử dụng sáng kiến và những kinh nghiệm của họ, hơn là bằng cách phủ nhận hoặc kiềm chế những kinh nghiệm và hành động của họ. Ngày nay, có một khao khát sâu xa đối với một thế giới mà trong đó, người ta thực sự quan tâm đến nhau, đối xử với nhau theo tình người, và giúp đỡ nhau về sự tăng trưởng và phát triển cá nhân, trong đó, các nhân viên và khách hàng được đối xử bằng sự chân thành và công bằng, và trong đó, có thể tin tưởng rằng các nhà lãnh đạo đều phục vụ những nhu cầu của các nhân viên, hơn là phục vụ những quyền lợi ích kỷ của họ. Thế giới cần đến thuật lãnh đạo-người phục vụ thực sự, các nhà lãnh đạo với một trái tim của một người phục vụ và thái độ của một người phục vụ.
  • 52. Rèn luyện Suy nghĩ Cá nhân Điều quan trọng không phải là chúng ta đọc được bao nhiêu, nhưng là chúng ta được biến đổi như thế nào để trở thành các nhà lãnh đạo Kitô giáo tốt hơn. Sau đây là một số câu hỏi chủ yếu để ngẫm nghĩ, suy tư và cầu nguyện, để phát triển trái tim của một người phục vụ và thái độ của một người phục vụ thực sự. 1. Tình yêu thương là nền tảng đối với toàn bộ thuật lãnh đạo-người phục vụ, tình yêu của Thiên Chúa phản ánh trong việc chúng ta phục vụ những người khác. Chính tình yêu thương đã xúi giục Đức Giêsu rửa chân cho các môn đệ của Người. Tình yêu thương khiến Người cam chịu tình trạng trong vườn Giệt-sê-mani và trên núi Can-va-riô. Thuật lãnh đạo Kitô giáo khước từ lối tính toán hơn thiệt và không có giới hạn. Thomas a Kempis viết: Tình yêu không cảm thấy gánh nặng, không suy nghĩ lôi thôi, cố gắng khắc phục những gì vượt quá sức lực của nó, biện hộ mà không bào chữa cho sự không khả thi; bởi vì tình yêu nghĩ rằng mọi sự đều hợp lý đối với chính nó, và mọi sự đều khả thi. Do đó, tình yêu có khả năng đảm nhận mọi việc, và đảm bảo rằng mọi việc đều đạt hiệu quả, chỗ nào mà con người không thể yêu thương, thì chỗ đó sẽ yếu đuối và bị khuất phục. Tình yêu như vậy thật mang tính cách đòi hỏi. Đó là tình yêu mà Đức Giêsu đã biểu lộ. Đây là bí quyết đối với thuật lãnh đạo-người phục vụ. Các nhà
  • 53. lãnh đạo nào thực sự yêu thương các nhân viên của mình thì đều cố gắng hết sức mình để mang lại những điều tốt đẹp nhất cho họ, giúp họ phát triển và khích lệ tất cả những người mình quan tâm. Bạn có thực sự yêu thương các nhân viên của mình, đến mức độ sẵn sàng vui vẻ và hăm hở phục vụ họ không? Khi các nhà lãnh đạo đều tha thiết phục vụ, thì các nhân viên của họ thường suy nghĩ về sự tha thiết đó. 2. Bạn hãy đọc đoạn sau đây từ cuốn sách “Thuật Lãnh đạo-người Phục vụ” của Robert Greenleaf, và ngừng lại suy nghĩ khi bạn đọc: Nhà lãnh đạo-người phục vụ trước hết là một người phục vụ... Điều này bắt đầu bằng cảm giác tự nhiên rằng người ta muốn phục vụ, phục vụ trước hết. Chọn lựa có ý thức này đưa người ta đến với việc mong ước hướng dẫn. Người này khác biệt rõ rệt với người vốn là nhà lãnh đạo trước hết, có lẽ bởi vì nhu cầu xoa dịu một khuynh hướng quyền lực khác thường, hoặc để đạt được những quyền sở hữu về vật chất. Vì thế, đây sẽ là một chọn lựa để phục vụ sau này – sau khi thuật lãnh đạo được củng cố. Nhà lãnh đạo trước hết và người phục vụ trước hết là hai loại thái cực. Giữa họ, có những sắc thái và sự pha trộn là một phần của cá tính đa dạng vô tận thuộc về bản chất của con người. Sự khác biệt biểu lộ nơi chính nó, trong sự quan tâm chăm sóc mà người phục vụ thực hiện trước hết, để đảm bảo rằng những nhu cầu ưu tiên cao nhất của những người khác đều được phục vụ. Việc kiểm tra tốt nhất, và khó thi hành nhất, đó là: Liệu những người được phục vụ có phát triển như là những con người không? Trong khi
  • 54. được phục vụ, liệu họ có trở nên lành mạnh hơn, khôn ngoan hơn, tự trị hơn, trở nên chính họ hơn, để rồi trở nên những người phục vụ không? Bạn hãy tự hỏi:  Tôi phục vụ như thế nào với tư cách là một nhà lãnh đạo? Phải chăng tôi phục vụ trong sự theo đuổi sự tiến bộ cá nhân và với lợi ích cá nhân trong tâm trí, hoặc phải chăng tôi phục vụ vì ích lợi của các nhân viên?  Liệu việc phục vụ của tôi có giải thoát các nhân viên khỏi bị lệ thuộc vào tôi, và giúp họ khám phá được những tiềm năngvà thừa tác vụ mà Thiên Chúa ban cho họ? 3. Bạn hãy xem xét 10 nhu cầu cụ thể mà bạn nhận thấy nơi những người mà bạn hướng dẫn / phục vụ: 1) --------------------------------------------------------------------- 2) --------------------------------------------------------------------- 3) --------------------------------------------------------------------- 4) --------------------------------------------------------------------- 5) --------------------------------------------------------------------- 6) --------------------------------------------------------------------- 7) --------------------------------------------------------------------- 8) ---------------------------------------------------------------------
  • 55. 9) --------------------------------------------------------------------- 10)--------------------------------------------------------------------- 4. Các phương pháp nào để đáp ứng những nhu cầu cung cấp được những cơ hội tốt nhất, để biểu thị tình yêu, lòng thương xót và khoan dung của Đức Kitô? 5. Hiện nay, bạn có thể làm gì để thúc đẩy những thái độ, giá trị và cách đối xử thuộc về thuật lãnh đạo-người phục vụ?
  • 56. 2 Nhà Lãnh đạo như Người Mục tử Quan tâm, Can đảm và Hướng dẫn Bây giờ, chúng ta hãy chuyển sang hình ảnh Kinh Thánh thứ hai về thuật lãnh đạo, nhà lãnh đạo-vị Mục tử. Bất cứ khi nào chúng ta suy nghĩ về các nhà lãnh đạo như là mục tử, thì tự nhiên tâm trí chúng ta chuyển sang Thánh vịnh 23. Thánh vịnh này bắt đầu bằng những lời trấn an: “Chúa là Mục tử chăn dắt tôi; tôi chẳng thiếu thốn gì”. Đôi khi xảy ra sự kiện về một học sinh nhỏ dễ bị kích thích, đầy ấn tượng do cảm giác hồi hộp khi đọc câu Thánh vịnh này, liền thốt ra: “Chúa là Mục tử của tôi; đó là tất cả điều tôi mong muốn!”. Có lẽ như vậy là sai; nhưng thật đúng là sự thấu hiểu về mặt thiêng liêng! : “Chúa là Mục tử chăn dắt tôi”, đó là một hình ảnh quen thuộc, chu đáo và an toàn.
  • 57. Thánh vịnh này là một trong những mảnh tác phẩm văn học chan chứa tình yêu mến sâu sắc nhất, nổi tiếng nhất và chắc hẳn là do vua Đa-vít đã từng sáng tác. Nó mở một cánh cửa rộng lớn vào tâm hồn của vua Đa-vít, và cung cấp một ý niệm thật sắc sảo về cuộc sống đức tin của ông. Vang vọng trong niềm vui sướng của vua Đa-vít về sự chăm sóc của Chúa đối với ông là suy tư của ông về công việc của nhà lãnh đạo- người mục tử. Thánh vịnh 23 là một bản liệt kê những điều mà ông đã học hỏi về công việc của ban lãnh đạo từ cách chăn dắt chiên, và một bản ghi lại suy nghĩ quan trọng của ông: Chúa là Mục tử chăn dắt tôi; tôi chẳng thiếu thốn gì Trong đồng cỏ xanh tươi, Người cho tôi nằm nghỉ, Người đưa tôi tới dòng nước trong lành, và bổ sức cho tôi. Người dẫn tôi trên đường ngay nẻo chính, vì danh dự của Người. Lạy Chúa, dầu qua lũng âm u, con sợ gì nguy khốn, vì có Chúa ở cùng. Côn trượng Người bảo vệ, con vững dạ an tâm. Chúa dọn sẵn cho con bữa tiệc ngay trước mặt quân thù, đầu con, Chúa xức đượm dầu thơm, ly rượu con đầy tràn chan chứa. Lòng nhân hậu và tình thương Chúa ấp ủ tôi suốt cả cuộc đời, và tôi được ở đền Người,
  • 58. những ngày tháng, những năm dài triền miên. Có vài hình ảnh an ủi hơn là hình ảnh “Chúa là Mục tử chăn dắt tôi”. Nó gợi lên những cảm giác thân thiện và an toàn. Nó đảm bảo với chúng ta rằng Thiên Chúa quan tâm, dồn hết tâm trí và làm chủ cuộc đời chúng ta. Không người nào có thể hành động theo cách thức Thiên Chúa làm, nhưng điều thu hút trong những vần thơ này là sự hiểu biết của vua Đa-vít về những phúc lành mà thuật lãnh đạo-mục tử cung cấp. Mục tử sống giữa đoàn chiên. Mục tử chia sẻ những gian khổ, rủi ro và nguy hiểm mà đoàn chiên đương đầu. Và mục tử dẫn dắt đoàn chiên nhờ sự hiện diện cá nhân và sự hiểu biết thân thiết. Trong cuốn sách Tâm hồn của một Ủûy viên Ban Chấp Hành, tác giả Richard D. Phillips vạch ra những bài học đối với thuật lãnh đạo về hành pháp dựa trên cuộc đời của Vua Đa- vít. Ông nhận xét rằng khái niệm “Chúa là Mục tử chăn dắt tôi” có những mối quan hệ mật thiết cơ bản với thuật lãnh đạo. Trong tâm trí của mục tử, mục đích đối với việc lãnh đạo của họ, kết quả thuộc về toàn bộ kế hoạch và nỗ lực của họ, thành quả mà người đó chịu trách nhiệm, là chính Người Đi theo. Chính đoàn chiên là mối bận tâm, gánh nặng và niềm vui của mục tử. Nhận thức này khiến vua Đa-vít vui mừng về thuật lãnh đạo của Thiên Chúa. Và chắc hẳn đây là sự hiểu biết của ông về vai trò của mình với tư cách là một nhà lãnh đạo-người mục tử. Để đặt điều này vào những thời kỳ hiện đại, vua Đa-vít đã nhận thức như thế nào về tổ chức mà ông phục vụ? Đối với vua Đa-vít, tổ chức - đoàn thể nhỏ của ông – được định nghĩa bằng những mối quan hệ của niềm tin tưởng lẫn nhau, tình cảm thân thiết và cam kết chung giữa mục tử với đoàn chiên,
  • 59. và giữa đoàn chiên với đoàn chiên đồng bọn. Tổ chức mà ông phục vụ và dẫn dắt là một thực thể sống động, một tổ chức mà trong đó, những người đàn ông và phụ nữ được học hỏi và mơ ước, hy sinh và vui mừng. Đây là động cơ đối với sự thành công của ông và những dấu xác nhận phẩm chất thuộc về cuộc đời và những thành tựu của ông. Đó là sự khác biệt cơ bản giữa phương pháp này và phương cách mà nhiều công ty kinh doanh và kỹ nghệ đã nhận thức, chủ yếu như là những thực thể về mặt tài chính. Đối với những thực thể này, lợi nhuận và sự thua lỗ, lưu lượng tiền mặt và giá cổ phiếu không chỉ diễn tả tổ chức, mà còn là chính tổ chức.
  • 60. Điểm Tập trung Chủ yếu của Nhà Lãnh đạo-Người Mục tử Đối với nhà lãnh đạo-người mục tử, sản phẩm (người chịu ảnh hưởng) là Người Đi theo. Đó không phải là lợi nhuận, không phải là thị phần. Chính Người Đi theo là mục đích và sản phẩm đối với những nỗ lực của nhà lãnh đạo-người mục tử. Và như vậy, khi đoàn chiên sống sót qua những mối hiểm nguy của cuộc hành trình, khi chúng lớn lên mạnh mẽ, thì mục tử đúng là mục tử hoàn thành bổn phận của mình. Vâng, đoàn chiên phải được dẫn dắt, thôi thúc và động viên để thực hiện. Nhưng chính đoàn chiên chiếm hết tư tưởng của nhà lãnh đạo- người mục tử, khi người đó ngủ vào ban đêm, và đôi mắt của mục tử dõi theo đoàn chiên khi tia sáng đầu tiên báo hiệu từng ngày mới. Mục tử thực sự là người phục vụ đối với đoàn chiên. Sự lớn mạnh và nuôi dưỡng định nghĩa công việc của mục tử đề ra những việc phải làm đối với thành tựu thành công của họ. Do đó, mục tử là một gương mẫu đối với các nhà lãnh đạo của tất cả các tổ chức, kể cả các công ty kỹ nghệ và kinh doanh. Nhà lãnh đạo được kêu gọi hành động như là một mục tử đích thực đối với tổ chức, đầu tiên và trước hết, vốn vẫn được coi như là một cộng đồng nhân loại. Bằng cách này, nhà lãnh đạo sẽ thu phục được lòng trung thành và cam kết của các nhân viên cũng như khách hàng, và lần lượt đạt được những điều mà không nhà lãnh đạo nào khác đã từng có thể đủ tư cách.
  • 61. Những Đặc điểm của Nhà Lãnh đạo-Người Mục tử Các nhà lãnh đạo Kitô giáo có thể học hỏi điều gì từ hình ảnh Kinh Thánh này về nhà lãnh đạo như là Mục tử? Các nhà lãnh đạo Kitô giáo có thể làm thế nào để triển khai một số phẩm chất giống như mục tử trong quan hệ với những người của Thiên Chúa? Đức Giêsu đã tự mô tả mình như là “Vị Mục tử Nhân lành” (Ga 10:11). Sau khi phục sinh, khi Đức Giêsu đặt lại thánh Phêrô vào địa vị, thì Người đã ủy thác cho ngài làm công việc của một mục tử (Ga 21:15-19). Và đáp lại, thánh Phêrô đã cổ vũ các giới chức trong giáo hội trở thành những mục tử đối với đoàn chiên của Thiên Chúa (1 Pr 5:2), như thánh Phaolô thực hiện đối với các tín hữu thành Êphêsô (Cv 20:28). Chính Đức Giêsu đã tạo ra phẩm chất của một mục tử nhân lành. Mục tử Nhận biết Đoàn chiên của Mình Mục tử biết tên của từng con chiên, và người đó đích thân gọi tên từng con. (Ga 10:3, 14,27). Đối với Đức Giêsu, thuật lãnh đạo là cá nhân: mục tử nhận biết đoàn chiên của mình, và đoàn chiên của mục tử nhận biết chủ chăn. Thuật lãnh đạo cá nhân không phải lúc nào cũng đòi hỏi mối quan hệ cá nhân đối với từng cá nhân Người Đi theo, đặc biệt nếu tổ chức rộng lớn. Nhưng cho dù tổ chức có thể rộng lớn, thì đối với mục tử, Người Đi theo vẫn không phải là một khối vô danh. Đó không chỉ là những khả năng của con người, nhưng là chính con người. Nhà lãnh đạo-người mục tử
  • 62. nhận biết dân của mình. Mục tử hiểu được những nỗi sợ hãi và tâm trạng thất vọng của họ; mục tử nhận biết khi nào cần phải mang lại cho họ dòng nước phẳng lặng, và khi nào phải thúc đẩy họ tiến lên phía trước. Đối với họ, mục tử không phải là một người âm thầm thực hiện những chính sách và kế hoạch, không phải là một người tính toán những con số mơ ước của mục tử, những giá trị và nguyên tắc hướng dẫn mà mục tử tha thiết nắm giữ, và chính họ được hình thành và đúc nặn nhờ sự hiện diện, nhân cách và đặc tính của mục tử. Nếu các nhà lãnh đạo đều thực sự quan tâm đến các nhân viên của mình, thì họ sẽ thực hiện một nỗ lực chân thành, để bổ sung một sự tiếp xúc cá nhân trong những mối quan hệ con người đối với các nhân viên và khách hàng của họ. Sự Hiện diện và Khả năng Sẵn sàng của Mục tử Mục tử ở với đoàn chiên và sẵn sàng khi họ cần đến mình. Khi tự nói về Bản thân, Đức Giêsu đã nói với các môn đệ được Người chọn: “Thầy đây, Thầy ở giữa anh em như một người phục vụ” (Lc 22:27). Các nhà lãnh đạo Kitô giáo cần phải sẵn sàng và dễ tiếp cận - hiện diện bên cạnh những người của mình, nếu cần phải nhận biết họ và phục vụ họ tốt. Thánh vịnh 23 nói về tầm quan trọng đối với sự hiện diện của nhà lãnh đạo trong sự thấm nhuần niềm tin: “Dầu qua lũng âm u, con sợ gì nguy khốn, vì có Chúa ở cùng”. Trong những cuộc hành trình qua các ngọn đồi, đoàn chiên thường phải vượt qua các thung lũng chật hẹp và nguy hiểm. Các thung lũng đều có khuynh hướng tràn ngập những trận bão đột ngột, là nơi mà bọn trộm cướp và những loài thú hoang dã ẩn
  • 63. núp. Môi trường chung quanh có đầy rẫy những mối đe dọa, và đoàn chiên đều lùi lại vì e sợ, theo bản năng, chúng đưa mắt nhìn để có được một cái nhìn của mục tử. Sự hiện diện đích thân của mục tử mang lại cảm giác yên tâm cho đoàn chiên, trấn an và động viên chúng tiến về phía trước, bởi vì chúng tin tưởng vào sự chăm sóc đầy cảnh giác nơi mục tử của chúng. Nhu cầu này đối với niềm tin cũng như vậy trong các tổ chức của con người ngày nay. Giống như trong các thung lũng đang đe dọa, đoàn chiên được an ủi khi nhìn thấy mục tử sẵn sàng bảo vệ và che chở chúng, cũng vậy, những con người thời nay mong đợi các nhà lãnh đạo vận dụng quyền lực để bảo vệ và che chở họ. Mỗi nhà lãnh đạo có hiệu lực đều phải học hỏi để thấm nhuần niềm tin, đặc biệt trong những lúc có mối đe dọa và rối loạn. Mục tử Dẫn dắt từ Phía Trước Đây là những lời nói của Đức Giêsu: “Mục tử gọi tên từng con chiên, rồi dẫn chúng ra. Khi đã cho chiên ra hết, anh ta đi phải trước, và chiên đi theo sau” (Ga 10:3-4). Mục tử đi phía trước đoàn chiên, và dẫn dắt chúng đến những đồng cỏ xanh tươi và những nơi có nước. Người đó đi phía trước. Mục tử đi phía trước. Người đó không chơi trò chờ đợi, gợi ý từ đoàn chiên của mình. Người đó cũng không giống như một con chó chăn chiên, thường xuyên táp dưới gót chân chúng. Mục tử không đi phía sau, xua đuổi đoàn chiên, ngay cho dù người đó có thể thúc đẩy chúng vượt ra khỏi thói lười biếng và hững hờ của chúng. Mục tử không đơn giản phản ứng trước những khủng hoảng, nhưng nói đúng hơn, mục tử lấy
  • 64. sáng kiến để hướng dẫn và dẫn dắt từ phía trước. Mục tử “đi trước, và chiên đi theo sau” (Ga 10:4). Khi chú giải lời Chúa, nhà lãnh đạo Trung quốc Chua Wee Hian đã đưa ra một câu chuyện thú vị về một hướng dẫn viên người Ả Rập. Trong khi hướng dẫn một nhóm khách du lịch đi tham quan Đất Thánh, anh đã nói bóng gió về truyền thống của các mục tử người Palestine là đi phía trước đoàn chiên. Khi anh đang nói, thì một trong những du khách nhận ra một người đàn ông từ đằng xa đang xua đuổi một đoàn chiên nhỏ với một cây gậy khá mang tính cách đe dọa. Giống như học sinh thích chứng tỏ là giáo viên của chúng lầm lẫn, người du khách chỉ cho hướng dẫn viên thấy nhân vật đó. Anh hướng dẫn viên người Ả Rập ngay lập tức dừng xe bus lại và rảo bước qua cánh đồng. Vài phút sau, anh ta trở lại, khuôn mặt rạng rỡ và nói: “Thưa quý khách, tôi vừa mới nói chuyện với người đàn ông đó. Hắn ta không phải là mục tử. Quả thật, hắn ta là tên đồ tể!”.
  • 65. Họ nên biết rằng trong vài ngày nữa, phân nửa trong số họ có thể rời khỏi “ngôi nhà chết chóc” của mình trong trạng thái khỏe mạnh, khi đạt được trở lại đủ sức lực, phẩm giá, nhờ sự chăm sóc đầy yêu thương mà họ đã nhận được. Mẹ Têrêsa tin rằng người nghèo không chỉ là hàng triệu người đang chết đói, mà còn là hàng triệu người bị loại trừ, cô đơn không được tiếp xúc, hoặc những người vô gia cư. Hầu hết những người này đều cần được tiếp xúc với con người về những thứ như: tình yêu thương, lẽ công bằng, niềm hy vọng và phẩm giá. Mẹ nói: “Tệ nạn khủng khiếp nhất đã từng có thể tác động mạnh vào con người, đó là không có ai kề cận mình để được yêu thương. Khi không có một trái tim yêu thương, không có đôi tay quảng đại, thì không thể nào chữa lành một người đang đau khổ vì cô tịch. Mẹ nói với các phóng viên người Anh: “Tôi đã từng rảo qua các đường phố của các bạn vào ban đêm. Tôi đã vào nhà họ. Tôi nhận thấy họ còn nghèo nàn hơn cả ở Ấn Độ. Tôi nhận thấy sự nghèo nàn của tâm hồn, sự thiếu tình thương”. Năm 1979, Mẹ Têrêsa nhận được Giải Nobel Hòa bình. Một số người than phiền rằng Mẹ Têrêsa có thể sử dụng uy tín và sự nổi tiếng của mình để tấn công vào nguồn gốc của tình trạng nghèo nàn, nhưng Mẹ Têrêsa nói: “Thật may mắn là trên thế giới này, vẫn có những người đấu tranh vì lẽ công bằng và phẩm giá con người, họ đấu tranh để thay đổi những cơ cấu. Mối quan hệ hàng ngày đối với các nữ tu của chúng tôi là với những người thậm chí không có lấy một mẩu bánh để tự nuôi sống bản thân... Sứ mạng của chúng tôi là xem xét vấn đề dựa trên một cá nhân, hơn là một nền tảng tập thể. Mối quan tâm của chúng tôi là đối với từng con người, không phải là một số
  • 66. đông. Chúng tôi đang tìm kiếm con người mà Đức Kitô đã nhận ra chính họ, khi Người nói: “Ta đói, và ngươi đã cho ăn”. Mẹ Têrêsa được khen ngợi và kính trọng trên khắp thế giới vì gương mẫu yêu thương, chăm sóc và lòng thương xót của mẹ đối với những người nghèo nàn, thiếu thốn và bị bỏ rơi tại Ấn Độ và trên khắp thế giới. Tinh thần Hy sinh Không ai phủ nhận rằng thuật lãnh đạo hiệu quả liên quan đến sự hy sinh vĩ đại. Một nhà lãnh đạo đích thực trong giáo hội phải được chuẩn bị thậm chí để trao tặng chính cuộc đời mình cho đoàn dân. Vấn đề là các tổ chức kinh doanh và kỹ nghệ, hoặc ngay cả một số trụ sở liên quan đến giáo hội, thực hành phương pháp hy sinh đó. Hy sinh không có nghĩa là người đó chấm dứt sự tồn tại như là một cá nhân, hoặc nhân phẩm của người đó không quan trọng. Nói đúng hơn, tinh thần hy sinh là một thái độ và sự tập trung – thái độ tìm kiếm điều tốt đẹp cho những người khác, đặc biệt những người tin tưởng vào sự chăm sóc của bạn. Điều này nghĩa là đặt những nhu cầu của người khác trước những nhu cầu của bản thân mình. Nếu người nào là nhà lãnh đạo-người mục tử đích thực, thì họ sẽ tìm kiếm điều tốt đẹp cho những người mà họ hướng dẫn, trước khi tìm kiếm điều tốt đẹp cho bản thân mình. Họ sẽ sẵn sàng dẹp sang một bên những mong ước riêng, và hy sinh những ý muốn của mình, để làm những gì cần thiết nhằm đạt
  • 67. được điều tốt đẹp cho những người mà họ hướng dẫn. Theo lới Đức Giêsu nói, họ sẽ sẵn sàng hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên (Ga 10:11). Có những kiểu lãnh đạo khác. Người được thuê mướn là người mà vai trò lãnh đạo của họ đơn giản là một cương vị được trả lương. Người đó làm việc vì những điều mà họ có thể làm cho xong; không có gì hơn nữa. Người đó sẽ không quan tâm hoặc ủng hộ những người không tán thành mình, không khen ngợi hoặc không trả lương cho mình. Thậm chí người đó có thể chú ý hơn đến những người than phiền nhiều nhất hoặc la lớn tiếng nhất. Thậm chí còn có các nhà lãnh đạo là những tên trộm và kẻ cướp, chuyên ăn cắp những thứ không thuộc về mình. Chúng ta có những ví dụ về các nhà lãnh đạo đã góp nhặt tài sản to lớn gây thiệt hại cho các nhân viên. Nhà lãnh đạo Kitô giáo phải chân thành tự hỏi:  Tôi có hành động như thể tôi “sở hữu” các nhân viên mà tôi phụ trách không?  Tôi có cố gắng buộc họ phải làm những việc theo cách thức của mình, vì những sở thích ích kỷ của mình không?  Tôi có hoàn toàn nhận ra rằng họ thuộc về Thiên Chúa, không thuộc về mình không?  Tôi có thực sự cam kết giúp đỡ họ khám phá ra những điều mà Thiên Chúa mong muốn nơi họ, và tạo khả năng cho họ thực hiện điều đó không?