PHƯƠNG THỨC VẬN TẢI ĐƯỜNG SẮT TRONG VẬN TẢI
10 Hhc Thơ Vỗ Mặt Trời
1. Th ơ Hà Huyền Chi T ặ ng V ă n Quang * Chân Trời Tím Th ơ Vỗ M ặ t Tr ờ i
2. 1. Ngàn dặm thư ngươi rồi cũng tới Tao trên giường bệnh vén môi cười Người qua xứ lạ tìm vui mới Tao ráng tìm quên chuyện đổi đời
3. 2. Ngươi kể võ vàng dăm kỷ niệm Ngàn đêm lao ngục héo mòn trôi Tao van hải tặc, van thần biển Ðể một lần ngươi tới bến vui
4. 3. Ðể thấy văn chương nơi đất trích Còn thua sỏi đá dưới chân ngươi Dế già, hát dạo long tâm phách Vừa múa vừa ca đến hụt hơi
5. 4. Bạo lực nhìn đờ i bằng mắt gỗ Bồn Lừa, bị búa, liệt tay rồi Ðòn thù chấn não, sai gân cổ Chôn sống văn chương dưới mộ hôi
6. 5. Tao vẫn in thơ đem bán dạo Toan đem nhục nước gả cho người Kinh Kha chỉ thấy trong phim xạo Bạo chúa giờ nhan nhản khắp nơi
7. 6. Ngàn dặm thư ngươi rồi cũng tới Di ngôn này ta gửi riêng ngươi: Bạo hành đớn mạt như lang sói Thơ sẽ hiên ngang vỗ mặt trời.
8. 7. Chất xám ta dùng không giới hạn Thơ mang chân lý tặng cho người Rừng gươm, biển lửa, ta đâu ngán Ta vẫn như thơ đứng giữa đời
9. 8. Bạo lực trét bùn lên đuốc sáng Một nhà văn gục, vạn người đui Trống đồng, bia đá, đều bi thảm Phản ánh gương buồn hậu thế soi
10. 9. Khắc lên trán gỗ lằn vôi hảo Tuyên chiến cùng thô bạo mọi thời Thơ mãi tung hoành trong mắt bão Ngươi còn ham viết nữa hay thôi?
11. 10. Ngàn dặm tin ngươi nhoè bóng chữ Bao năm cải tạo ngỡ tiêu rồi Ngươi không gánh nổi sầu lưu xứ Đành bám quê nghèo, dẫu lẻ loi
12. 11 Con cái một bầy bên xứ Mỹ Mình ngươi heo hút một phương đời Tao không hiểu nổi điều ngươi nghĩ Chẳng dám khuyên can lấy nửa lời
13. 12. Tuổi già, sức yếu, ngươi thừa biết Nghiệp dĩ văn chương vốn tả tơi Ngươi vẫn âm thầm, đeo đẳng viết Tao thầm cầu nguyện, chúc ngươi vui
14. 13. Ngàn dặm tin ngươi sớm nổi trôi Ngươi dùng bút rỉ kiếm cơm tươi Miệng hùm, nọc rắn, coi như bỏ Nhắm mắt, bưng tai, trước thú-người
15. 14. Tham nhũng, ném ra ngoài phóng sự Dân oan, khóc thảm đến mòn hơi Công an, du đãng, vào bi sử Viết lách, quanh co, cũng uổng đời
16. 15. Nam Quan đã hiến cho Tàu đỏ Rồi sẽ Hoàng sa, biển ngậm ngùi Ngươi nói được gì thê thảm đó? Nghẹn ngào chữ nghĩa cũng mù khơi
17. 16. Nhức nhối bao lần, lúc đọc ngươi Những gí cần viết, ráng im hơi Ngươi xài bạc giả cho qua chuyện Dùng cái văn phong: ếch gọi trời
18. 17. Xuất cảng lao nô toàn thế giới Gái quê thành lũ gái làng chơi Miền Nam vựa lúa, giờ dân đói Nghịch lý nào đây nữa hở trời?
19. 18. Leo lét đèn khuya loà khí phách Ngươi đành ngậm miệng tựa bình vôi Lơ bầy lãnh đạo, phi nhân cách Lơ đám Hoa nô hại giống nòi
20. 19. Thây kệ cáo cầy vái khắp nơi Dế già quai mỏ phụ ơn người Những phường trâng tráo, vô liêm sỉ Vì miếng cơm thừa, cặn bã thôi
21. 20. Nhắm mắt, bưng tai, qua kiếp nạn Lơ bầy khoa bảng sớm cong đuôi Những loài cẩu trệ, quân vong bản Ngươi sắm vai tuồng: Hiệp sĩ đui
22. 21. Ngàn dặm tin ngươi chìm đáy cốc ĐỈnh ngu treo bút của ngươi rồi Chân Trời Tím, tím màu tang tóc Tao nghẹn ngào say, thảng nhớ ngươi
23. 22. Thiên hạ vô tình chống mắt coi Bất nhân, Đảng triệt hạ danh người Tự do, tín ngưỡng, như không có Hai chữ nhân quyền rách tả tơi
24. 23. Bị cáo, nhởn nhơ ngoài pháp luật Trong tù, ký giả héo hon cười Cán cân công lý như không thật Cong, thẳng, tùy nghi Đảng đại tồi
25. 24. Tao vẫn in thơ đem bán dạo Toan đem nhục nước gả cho người Trai tơ, đã trở thành trai lão Mà vẫn chưa phai hận đổi đời
26. 25. Hải đường lấp lánh như hoa gạo Đỏ thắm trời quê, phút nhớ lui Thơ mãi tung hoành trong mắt bão Ngươi còn ham viết nữa hay thôi? Hahuyenchi Thực hiện: Hy-V ă n