1. 1. Nàng ở tim ta, ở mống trời Ở tâm thể đặc vẫn bay hơi Vừa như đá quý, vừa như sỏi Trong cái an nhiên có động trời Nàng Ở Tim Ta Th ơ Hà Huyền Chi Thực hiện: Hy-V ă n
2. 2. Ta trọn kiếp này chưa hết lụy Một lời thề hứa há sai lời Ðã như bằng hữu như tri kỷ Như núi sông kia chẳng đổi rời
3. 3. Son phấn ướp lòng vì bạn thiết Dù ta bèo bọt võ vàng trôi Ta mù ta dại, nàng dư biết Từ được tình trao mắt sáng ngời
4. 4. Quen giữa tháng Mười, lo bốn tháng Tháng Hai, tình nghĩa đã lên ngôi Những câu thề hứa nghe không chán Gặt những mùa sau đẫy lượng đời
5. 5. Ðến với tình nhau như phép lạ Phải đâu mây khói hững hờ trôi Hỡi ơi, yêu đến như ta đã Sao vẫn bi thương vẫn ngậm ngùi ?
6. 6. Nàng ở tim ta, ở mống trời Ở tâm thể đặc vẫn bay hơi Một hồn phiêu lãng thênh thang gió Cũng khắt khe theo lốí cổ thời
7. 7. Nàng cho, hào phóng hơn ta tưởng Và cũng thường khi rất hẹp hòi Ở lúc cân đo từng phân lượng Những lời ta sảng lúc say vùi
8. 8. Như kiếp sơn dương đầu có thép Nàng thường ủi mãi, rất kỳ khôi Ta từng thương tích, đau hơn chết Ở cách nàng hung hãn chém người
9. 9. Nàng khóc đầy lòng, cười nửa miệng Khi nhai từng chữ, nghiến từng lời Là khi ta với lòng tê điếng Tưởng vỡ tan hoang, gãy rụng rời
10. 10. Ðã hứa cùng chia niềm phước hoạ Chẳng là câu nói ở đầu môi Hỡi ơi, yêu đến như ta đã Sao vẫn bi thương vẫn ngậm ngùi
11. 11. Nàng ở tim ta, ở mống trời Ở tâm thể đặc vẫn bay hơi Lạnh như băng tuyết, sầu vô lượng Và cũng hỏa sơn, lửa hận ngời
12. 12. Uy nghi đài các như phi tử (Nàng chẳng lên khung để doạ chơi) Có lúc ngang tàng vai hiệp nữ Tung hoành như ở chốn không người
13. 13. Mèo ốm lừ khừ trên nệm gấm Biến thành cọp dữ lúc săn mồi Tay nhung yểu điệu, hồn cung cấm Thành giáo thành gươm, thí mạng cùi
14. 14. Ta chẳng là thù còn rách áo Khi nàng ghen gió chém khơi khơi Huống chi kẻ địch toan vu cáo Rồi sẽ thân tàn, sẽ máu rơi
15. 15. Những kẻ tiểu tâm, đời chó đá Mãi còn vấy bẩn sẽ tiêu thôi Hỡi ơi, quyết liệt như nàng đã Sao vẫn bi thương vẫn ngậm ngùi ?
16. 16. Nàng ở tim ta, ở mống trời Ở tâm thể đặc vẫn bay hơi Vẫn từng góp lửa cho quê mẹ Gắng sức chung tay dựng lại đời
17. 17. Sức yếu, vẫn trên đầu ngọn gió Tài sơ, chẳng quản động viên người Vẫn ôm lấy việc không nề khó Gác bỏ bên lề chuyện nhỏ nhoi
18. 18. Thượng vàng hạ cám ai nhờ đến Nàng dốc bình sinh, làm tới nơi Vé số đứng đường quyên phước thiện Xá gì thể diện thế nhân ơi!
19. 19. Tất tả trong ngoài không phút rảnh Cơm nhà tiếp tục vác ngà voi Bao người vị nể chia tâm cảnh Một số bon chen luận ngược xuôi
20. 20. Làm nghĩa, dốc lòng vì nghĩa cả Hy sinh nào phải truyện đua đòi Hỡi ơi thiện chí như nàng đã Sao vẫn bi thương vẫn ngậm ngùi ?
21. 21. Nàng ở tim ta, ở mống trời Ở tâm thể đặc vẫn bay hơi Văn chương “thù tạc” như nàng nói Là những hoa văn thật hiếm hoi
22. 22. Mặc ai khích tướng, ai khuyên nhủ Nàng vẫn hồn nhiên lặng lẽ cười Thơ dưới mồ quên, văn bức tử Viết cho tình nghĩa, chẳng cho người
23. 23. Nét chữ đoan trang, hồn thủy mạc Thơ như dao nhọn, ý vàng mười Hơi văn giao động, nhăn đồi cát Lớp lớp cuồng ba lộng gió khơi
24. 24. Ta đọc thư nàng, hôn từng chữ Những dòng âu yếm, ý ngoài lời Ðôi khi ta gặp trong ngôn ngữ Những hạt kim cương lấp lánh soi
25. 25. Nàng đã vì tình làm mặt lạ Với bao hệ lụy, thước khuôn đời Hỡi ơi, yêu đến như ta đã Sao vẫn bi thương, vẫn ngậm ngùi? Hà Huyền Chi Thực hiện: Hy-V ă n