More Related Content
Similar to Thùng rượu (20)
More from dinhnam0005 (20)
Thùng rượu
- 1. 
Kinh Dị, Ma quái
Thùng rượu Amontillado
Edgar Allan Poe
Thùng rượu Amontillado
ċã có cả ngà n lần xúc phạm của Fortunato ċịi vịi tôi, và tÃ
- 2. ´i ċã cị sức chịu Ä‹á»±ng. NhÆ°ng khi anh ta cả gan mạ lỵ tôi, tÃ
´i thị rá»a háºn. Là ngưịi rõ bản tÃnh tôi, bạn sẽ không cho
rằng tôi chị dịa suông. Chẳng chóng thì chầy tôi sẽ trả
ċược thù; chuyịn ấy ċã hẳn - chÃnh quyết tâm sắt ċá của tÃ
´i trong viịc trả thù ċã loại trừ ý nghÄ© rằng viịc ċó lÃ
liịu lĩnh. Tôi không chị trừng phạt, mà còn phải trừng phạt
sao cho không bị báo thù. Không thị uịn nắn mịt viịc là m sai
quấy nếu chÃnh kẻ uịn nắn lại bị trả Ä‹Å©a. CÅ©ng không thị
uịn nắn mịt viịc là m sai quấy nếu kẻ trừng phạt không cho
ngưịi là m ċiịu sai biết mình là ai.
Phải hiịu rằng tôi không hị là m Fortunato nghi ngị thiịn ý của
tôi, dù bằng lịi nói hay hà nh ċịng. Tôi tiếp tục mịm cưịi
vịi anh ta nhÆ° lị thưịng, và anh ta không nháºn ra nụ cưịi của
tôi bây giị là vì ý nghĩ tế sịng anh ta.
Mặc dù trong những khÃa cạnh khác anh ta là ngưịi ċáng nị, tháºm
chà ċáng sợ, Fortunato có mịt yếu ċiịm. Anh ta tự hà o vị sự
hiịu biết rượu nho của mình. Không có mấy ngưịi Ë có tinh
thần báºc thầy thá»±c sá»±. Phần lịn sá»± nịng nhiịt của hị
ċược vơ và o cho phù hợp vịi thịi thế và cơ hịi, ċị thực
táºp lừa ċảo bịn triịu phú ngưịi Anh và Ëo. Vị hịi hịa vÃ
ċá quý, Fortunato là tay bịp như ċịng hương của anh ta, nhưng
vị rượu nho lâu nÄ‹m anh ta quả tháºt là tay tị. Trong khÃa cạnh
nà y tôi không khác anh ta bao nhiêu. Tôi sà nh rượu nho Ë, và mua
hầu như bất cứ khi nà o tôi có thị.
Mịt buịi chiịu gần tịi, trong sự ċiên rị tịt ċị của mùa
hịi hè, tôi gặp anh bạn. Anh ta chà o tôi vịi vẻ ân cần thái
quá, vì anh ta ċã uịng nhiịu. Trang phục theo lịi hị, anh ta mặc
bị quần áo sịc bó sát, ċầu ċịi mũ nhịn có gắn chuông. Tôi
rất hà i lòng gặp ċược anh ta, ċến nịi tôi tưịng mình không
thị ngừng lắc mạnh tay anh ta.
Tôi bảo anh ta:
⋋Fortunato thân mến, gặp anh may quá. Hôm nay anh trông bảnh bao
lắm! NhÆ°ng tôi nháºn ċược mịt thùng rượu nghe nói lÃ
Amontillado, và tôi hơi nghi ngại.⋋
⋋Thế nà o?⋋, anh ta nói. ⋋Amontillado? Mịt thùng? Không thị nà o.
Lại còn ngay giữa ngà y hịi?⋋
⋋Tôi có nghi ngị⋋, tôi trả lịi, ⋋và tôi ngịc ċến nịi
trả ċúng giá Amontillado mà không hịi ý anh. Tìm không ra anh,
nhưng tôi sợ mất ċi món hịi⋋.
â‹‹Amontillado!â‹‹
⋋Tôi có nghi ngị.⋋
â‹‹Amontillado!â‹‹
⋋Và tôi phải là m vừa lòng hị.⋋
â‹‹Amontillado!â‹‹
â‹‹Anh ċã báºn, tôi Ä‹i kiếm Luchresi váºy. Nếu có ai có tà i phê
bình, chÃnh là anh ta. Anh sẽ bảo tôi...â‹‹
⋋Luchresi không phân biịt nịi Amontillado vịi Sherry.⋋
⋋Thế mà mấy tên khị khạo lại bảo rằng tà i nếm của anh ta
ngang vịi anh.⋋
⋋ċi nà o, mình ċi.⋋
⋋ċi ċâu?⋋
⋋Tịi hầm nhà anh.⋋
⋋Bạn ơi, không ċược. Tôi sẽ không là m phiịn lòng tịt của
bạn. Tôi thấy bạn ċã có hẹn. Luchresi ...⋋
⋋Tôi không có hẹn nà o cả; ċi nà o.⋋
⋋Bạn ơi, không ċược. Không phải là chuyịn hẹn, nhưng tôi
thấy anh Ä‹ang mắc phải bịnh cảm nặng. Hầm ẩm ưịt chịu khÃ
´ng nịi. Chúng phủ ċầy quặng.â‹‹
⋋Dù sao ċi nữa, mình cứ ċi. Bịnh của tôi xoà ng thôi.
Amontillado! Anh bị lừa rịi; còn Luchresi, anh ta không ċủ sức phÃ
¢n biịt Sherry vịi Amontillado.â‹‹
Vừa nói, Fortunato vừa nắm lấy cánh tay tôi. ċeo mịt tấm mặt
nạ lụa ċen, quấn tấm roquelaire quanh mình, tôi ċị anh ta kéo
vịi ċến dinh thự của mình.
- 3. Không có gia nhân nà o ở nhà ; chúng ğã lén ği ğn mừng mùa hởi.
Tôi bảo chúng ğến sáng tôi mởi vở, và dặn chúng hẳn hoi khÃ
´ng ğược ÄŸi ğâu. Tôi biết rõ mấy lởi nà y ğã ğủ bảo ğảm
chúng sẽ biến mất ngay cả lũ ngay sau khi tôi vừa quay lưng.
Tôi lấy ở chân ğèn trên tưởng hai ngởn ğuởc, ğưa mởt cho
Fortunato, dẫn anh ta cúi ğầu ği xuyên qua nhiởu cğn phòng ğến
cánh cá»a vòng cung dẫn và o hầm. Tôi xuởng mởt cầu thang dà i
uởn khúc, dặn anh ta cẩn tháºn khi ÄŸi theo. Cuởi cùng chúng tôi
ğến chân thang, ğứng bên nhau trên nởn ğất ẩm của khu hầm
mở dòng Montresor.
Bưởc ği của bạn tôi không vững, và mấy cái chuông trên mũ anh
ta reo lên khi anh ta ği.
⟟Thùng rượu⟟,anh ta nói.
⟟Xa hơn nữa⟟, tôi nói; ⟟nhưng hãy xem mà ng tơ trắng óng ánh
trên những tưởng hầm.⟟
Anh ta quay vở phÃa tôi và nhìn và o mắt tôi vởi hai con ngÆ°Æ¡i phủ
mở tiết ra chất nhởn của nởi say sưa:
⟟Quặng?⟟, sau cùng anh ta hởi.
⟟Quặng⟟, tôi trả lởi, ⟟Anh bở ho bao lâu rởi?⟟
⟟Hụ... hụ... hụ...⟟
Anh bạn tởi nghiởp của tôi không trả lởi ğược trong mởt
lúc:
⟟Không có gì ğâu⟟, cuởi cùng anh nói.
⟟ği nà o⟟, tôi nói, cương quyết, ⟟chúng ta quay vở thôi; sức
khởe của anh là quý. Anh già u có, ğược trởng vởng, ngưỡng
mở, yêu mến; anh vui sưởng, như tôi trưởc kia. Mởi ngưởi sẽ
nhở anh. Vởi tôi thì không ğáng kở gì. Chúng ta quay lại thôi;
anh sẽ bở bởnh, tôi không thở gánh trách nhiởm. Vả lại, còn
có Luchresi...⟟
⟟ğủ rởi⟟, anh nói; ⟟Chứng ho xoà ng ğấy thôi. Nó không
giết tôi ğâu. Tôi sẽ không chết vì mởt chứng ho.⟟
⟟Phải, phải⟟, tôi trả lởi, ⟟quả tình tôi không có ý là m
anh lo lắng vô Ãch - nhÆ°ng anh phải cẩn tháºn mởi bở. Mởt ngụm
của loại Medoc nà y sẽ bảo vở chúng ta chởng cái ẩm.⟟
ğến ğây tôi ÄŸáºp bở cở mởt chai rượu tôi kéo ra từ mởt
hà ng rượu cùng loại nằm trên già n.
⟟Uởng ği⟟, tôi ğưa rượu cho anh ta.
Anh ta nâng nó lên môi vởi vẻ láu cá. Anh ta ngÆ°ng lại và gáºt
ğầu thân máºt vởi tôi, trong khi mấy cái chuông reo lên.
⟟Tôi uởng ğở chúc những ngưởi chôn cất yên nghở quanh chúng
ta⟟, anh ta nói.
⟟Và tôi chúc anh sởng lâu.⟟
Anh ta lại quà ng tay tôi, và chúng tôi tiếp tục ği.
⟟Hầm mở nà y rởng quá⟟, anh ta nói.
⟟Montresor là mởt giòng dõi lởn và ğông ğảo⟟, tôi trả lởi.
⟟Tôi quên mất gia huy của anh.⟟
⟟Mởt bà n chân ngưởi bằng và ng tháºt to, trên cánh ğởng xanh;
bà n chân giẫm lên mởt con rắn ngóc ğầu, rğng nởc của nó ğâm
sâu và o gót chân.⟟
⟟Còn gia hiởu?⟟
⟟Nemo me impune lacessit.⟟ [1]
⟟Hay!⟟, anh ta nói.
Rượu nho lấp lánh trong mắt anh ta và mấy cái chuông leng keng.
Trà tưởng tượng của tôi cÅ©ng ấm lên vởi rượu Medoc. Chúng tÃ
´i ÄŸi qua những bức tưởng dá»±ng bằng xÆ°Æ¡ng chất ğởng, vởi
những thùng rượu lởn nhở ğở lẫn lởn, và o khu sâu nhất của
hầm mở. Tôi ngừng lần nữa, và lần nà y tôi bạo dạn nắm
cánh tay Fortunato, chở trên khuỷu.
⟟Quặng⟟, tôi nói, ⟟xem nà y, nó nhiởu lên. Nó bám như rêu
trên hầm. Chúng ta ğang ở dưởi lòng sông. Giởt khà ẩm nhở qua
ğởng xương. ği nà o, chúng ta trở lại trưởc khi quá trở. Bởnh
ho của anh...⟟
⟟Chở xoà ng thôi,⟟ anh nói, ⟟mình cứ ği tiếp. Nhưng trưởc
hết, thêm ngụm Medoc nữa.⟟
- 4. Tôi ÄŸáºp bở mởt hÅ© De Grave và ğưa cho anh ta. Anh ta nởc mởt hÆ¡i
cạn sạch. Mắt anh ta ánh lên tia sáng dữ dởi. Anh ta cưởi vÃ
ném cái chai lên vởi mởt cỠchở tôi không hiởu.
Tôi ngạc nhiên nhìn anh ta. Anh ta láºp lại cỠğởng - mởt cá» chở
cưởng ğiởu.
⟟Anh không hiởu à ?⟟, anh ta nói.
⟟Không⟟, tôi trả lởi.
⟟Thế thì anh không phải là anh em.⟟
⟟Sao?⟟
⟟Anh không thuởc những ngưởi xây cất.⟟
⟟Vâng, vâng,⟟ tôi nói, ⟟vâng, vâng.⟟
⟟Anh? Không thở nà o! Ngưởi xây cất?⟟
⟟Ngưởi xây cất⟟, tôi trả lởi.
⟟Mởt dấu hiởu⟟, anh ta nói, ⟟mởt dấu hiởu.⟟
⟟Nó ğây⟟, tôi trả lởi, giơ ra mởt cái bay giấu trong nếp
gấp mảnh roquelaire của mình.
⟟Anh ğùa thôi,⟟ anh ta kêu lên, lùi lại và i bưởc, ⟟nhưng
mình ği ğến chở Amontillado ği.⟟
⟟Thì thế váºy,⟟ tôi nói, cất lại dụng cụ dưởi áo choà ng
và lại ğưa tay cho anh ta nắm. Anh ta dựa mạnh và o ğó. Chúng tôi
tiếp tục con ğưởng ği kiếm Amontillado. Chúng tôi xuyên qua mởt
dãy vòm thấp, ği xuởng, ği tiếp, lại ği xuởng, ğến mởt hầm
mở sâu, trong ğó không khà tở ğến mức ğuởc chúng tôi chở
rực lên thay vì cháy sáng.
Cuởi hầm mở ğó có mởt hầm mở khác nhở hơn. Tưởng của nó
phủ xÆ°Æ¡ng ngưởi chất cao táºn vòm, theo kiởu những hầm mở
lởn của Paris. Ba mặt của hầm mở phÃa trong nà y vẫn còn trang
hoà ng theo lởi nà y. Mặt thứ tư xương ğã bở ném xuởng, nằm
ngởn ngang trên ğất, có chở tạo thà nh mởt ğởng nhở. Trong
bức tưởng lở ra vì xương ğở, chúng tôi thấy mởt hầm nhở
hÆ¡n nữa phÃa trong, sâu khoảng 4 bở, rởng ba bở, cao sáu hay bảy
bở... Nó dưởng như ğược tạo ra không phải ğở dùng cho mục
ÄŸÃch ğặc biởt nà o mà chở là khoảng giữa của hai cởt to
ğỡ trần hầm mở, dựa lưng và o mởt trong mấy bức tưởng
ğá cứng chung quanh.
Fortunato nhấc ngởn ğuởc mở của anh ta, cở nhìn và o bên trong
hầm nhưng không thấy ğược gì. ßnh sáng yếu ởt không cho chúng
tôi thấy táºn cùng của nó.
⟟Tiến tục ği⟟, tôi nói; ⟟ğây là Amontillado. Còn Luchresi...⟟
⟟Hắn là gã ngởc⟟, bạn tôi ngắt ngang, lảo ğảo tiến tởi,
trong khi tôi theo sát gót. Trong mởt thoáng anh ta ğã ğến cuởi
hầm và thấy bưởc tiến của mình ğã bở ğá cản lại, anh ta
ğứng sững vởi vẻ ngạc nhiên ngở nghởch. Mởt thoáng sau tôi
ğã khóa anh ta và o ğá. Trên mặt ğá là hai vòng sắt, xa nhau
chừng hai bở bở ngang. Mởt trong hai vòng sắt nà y có ÄŸÃnh mởt dÃ
¢y xÃch ngắn, vòng kia có ở khóa. QuÄŸng sợi xÃch quanh eo anh ta,
chở cần mất và i giây ğở rà ng khóa lại. Anh ta không chởng
chởi vì quá kinh ngạc. Rút chìa khóa ra, tôi lùi khởi hầm.
⟟Rà tay lên tưởng, anh không thở không sở thấy quặng. Tháºt
sự không khà ẩm lắm. Mởt lần nữa tôi xin anh trở vở. Không
vở à ? Thế thì tôi nhất ğởnh bở anh lại thôi. Nhưng trưởc
hết tôi phải tở cho anh hết sá»± ân cần trong khả nÄŸng của tÃ
´i.⟟
⟟Amontillado!⟟, bạn tôi kêu lên, vẫn chưa hết kinh ngạc.
⟟Phải⟟, tôi trả lởi, ⟟Amontillado.⟟
Trong khi nói tôi báºn lục trong mấy ğởng xÆ°Æ¡ng tôi ğã nhắc
ğến. Quğng chúng sang bên cạnh, tôi tìm ra ngay mởt sở ğá xây
và vữa hở. Bằng sở váºt liởu nà y và vởi cái bay, tôi bắt
ğầu ra sức xây tưởng bởt ngõ và o hầm.
Chưa lát xong hà ng ğá ğầu tiên, tôi khám phá rằng Fortunato ğã
tởnh rượu nhiởu. Dấu hiởu ğầu tiên tôi có là tiếng rên nho
nhở từ ğáy hầm. Nó không phải là tiếng kêu của ngưởi say.
Sau ğó là sự im lặng dà i bưởng bởnh. Tôi ğặt lởp ğá thứ
nhì lên, rởi lởp thứ ba, rởi lởp thứ tư; và tôi nghe tiếng
- 5. xÃch rung loảng xoảng. Tiếng đống kéo dà i nhiốu phút, trong thối
gian đó tôi ngừng tay và ngối xuống đống xương đố lắng nghe
cho thốa thÃch. Cuối cùng khi tiếng leng keng dốu xuống, tôi lại
cầm cái bay, và kết thúc lốp thứ nÄ‘m, thứ sáu và thứ bảy khÃ
´ng bố gián Ä‘oạn. Bức tưống bây giố gần tối ngang ngá»±c tôi.
Tôi ngưng lần nữa, giơ ngốn đuốc trên công trình đang xây
cất, rối và i tia sáng yếu ốt và o cái hình dáng bên trong.
Mốt chuối dà i tiếng kêu thét chói óc báºt ra bất ngố từ cố
hống của hình dáng bố xiống dưống như đẩy mạnh tôi lùi
lại. Trong mốt thoáng tôi ngáºp ngừng - Tôi run lên. Rút thanh kiếm
ra khối vố, tôi bắt đầu dùng nó dò quanh hầm; nhưng trong chốc
lát mốt ý nghĩ là m tôi yên lòng. Tôi đặt tay lên trên kiến
tạo vững chắc của hầm mố và cảm thấy thốa mãn. Tôi trố
lại gần bức tưống. Tôi trả lối kẻ đang gà o thét. Hắn gà o,
tôi cũng gà o, tôi phụ hốa vối hắn, tôi gà o to hơn và dai hơn
hắn. Tôi là m thế, và tiếng gà o im bặt.
Bây giố là ná»a đêm, công viốc của tôi đã gần xong. Tôi đã
hoà n tất lốp thứ tám, thứ chÃn, thứ mưối. Tôi đã là m xong
mốt phần của lốp thứ mưối mốt và là lốp chót; chố còn
chố đố đặt mốt viên đá duy nhất và o và trát lại. Tôi vất
vả vối sức nặng của nó; tôi đặt nó mốt phần và o chố dà nh
cho nó. Nhưng bây giố từ trong hầm vống ra mốt tiếng cưối
trầm trầm là m tóc trên đầu tôi dá»±ng lên. Tiếp theo đó lÃ
giống nói buốn rầu tôi khó nối nháºn ra của Fortunato cao quý.
Giống nói bảo:
⑑Ha Ha Ha! Hì hì, quả là mốt trò đùa thực hay - mốt trò cưối
xuất sắc. Chúng ta sẽ cưối rất vui vì nó ố dinh thự - hì hì
hì! - trong lúc uống rượu - hì hì hì!⑑
⑑Amontillado!⑑, tôi nói.
â‘‘Hì hì hì! - vâng, Amontillado. NhÆ°ng không phải khuya rối sao? KhÃ
´ng phải hố Ä‘ang chố chúng ta ố dinh thá»± sao, phu nhân Fortunato
và tất cả? Chúng ta đi nà o.⑑
⑑Phải⑑, tôi nói, ⑑chúng ta đi nà o.⑑
⑑Vì tình yêu Thượng đế, Montresor!⑑
⑑Phải,⑑ tôi nói, ⑑vì tình yêu Thượng đế.⑑
Nhưng tôi lắng nghe mà không thấy tiếng trả lối. Tôi sốt
ruốt. Tôi gối lốn:
â‘‘Fortunato!â‘‘
Không có tiếng trả lối. Tôi lại gối:
â‘‘Fortunato!â‘‘
Vẫn không có tiếng trả lối. Tôi đẩy ngốn đuốc qua kẽ hố
còn lại và đố nó rÆ¡i và o bên trong. Chố có tiếng mấy cái chuÃ
´ng reo trả lối. Tim tôi mốt mối - vì sá»± ẩm ưốt của hầm
mố. Tôi vối vã là m cho xong công viốc. Tôi ấn viên đá cuối
cùng và o chố; tôi trát vữa lên. Tôi dựng lại bức thà nh xương
tá»±a và o công trình xây cất mối. Ná»a thế ká»· rối chÆ°a có
ngưối trần nà o là m phiốn đến chúng. In pace requiescat! [2]
_____________
Chú thÃch:
[1] Không kẻ nà o khiêu khÃch ta mà tránh khối sá»± trừng phạt.
[2] Yên nghố.