SlideShare a Scribd company logo
1 of 66
VIỆN HÀN LÂM KHOA HỌC XÃ HỘI VIỆT NAM
HỌC VIỆN KHOA HỌC XÃ HỘI
PHẠM OANH KIỀU
ÁP DỤNG HÌNH PHẠT CHÍNH THEO PHÁP LUẬT HÌNH
SỰ VIỆT NAM TỪ THỰC TIỄN HUYỆN TÂN BIÊN,
TỈNH TÂY NINH
LUẬN VĂN THẠC SĨ
LUẬT HÌNH SỰ VÀ TỐ TỤNG HÌNH SỰ
HÀ NỘI, năm 2019
VIỆN HÀN LÂM KHOA HỌC XÃ HỘI VIỆT NAM
HỌC VIỆN KHOA HỌC XÃ HỘI
PHẠM OANH KIỀU
ÁP DỤNG HÌNH PHẠT CHÍNH THEO PHÁP LUẬT HÌNH
SỰ VIỆT NAM TỪ THỰC TIỄN HUYỆN TÂN BIÊN,
TỈNH TÂY NINH
Ngành: Luật hình sự và Tố tụng hình sự
Mã số: 8.38.01.04
NGƯỜI HƯỚNG DẪN KHOA HỌC:
TS. ĐẶNG QUANG PHƯƠNG.
HÀ NỘI, năm 2019
LỜI CAM ĐOAN
Tôi xin cam đoan đây là công trình nghiên cứu khoa học của riêng tôi.
Các số liệu, ví dụ và trích dẫn trong luận văn đảm bảo độ tin cậy, chính xác và
trung thực. Những kết luận khoa học của luận văn chưa từng được ai công bố
trong bất kỳ công trình nào khác.
TÁC GIẢ LUẬN VĂN
PHẠM OANH KIỀU
MỤC LỤC
MỞ ĐẦU .......................................................................................................... 1
Chương 1: NHỮNG VẤN ĐỀ LÝ LUẬN VỀ ÁP DỤNG HÌNH PHẠT
CHÍNH ............................................................................................................. 6
1.1. Khái niệm hình phạt chính, các loại hình phạt chính và điều kiện áp
dụng............................................................................................................... 6
1.2. Các nguyên tắc áp dụng hình phạt chính .............................................17
1.3. Mục đích và ý nghĩa của áp dụng hình phạt chính đúng pháp luật .....21
Chương 2: QUY ĐỊNH CỦA BỘ LUẬT HÌNH SỰ NĂM 1999 VÀ BỘ
LUẬT HÌNH SỰ NĂM 2015 VỀ ÁP DỤNG HÌNH PHẠT CHÍNH........24
2.1. Quy định về căn cứ quyết định hình phạt và các tình tiết giảm nhẹ và
tăng nặng trách nhiệm hình sự ....................................................................24
2.2. Quy định về quyết định hình phạt trong các trường hợp cụ thể ..........28
2.3. Quy định về áp dụng hình phạt đối với người dưới 18 tuổi ................33
Chương 3: THỰC TIỄN ÁP DỤNG HÌNH PHẠT CHÍNH TẠI TOÀ ÁN
NHÂN DÂN HUYỆN TÂN BIÊN VÀ CÁC GIẢI PHÁP BẢO ĐẢM ÁP
DỤNG HÌNH PHẠT CHÍNH ĐÚNG PHÁP LUẬT..................................37
3.1. Thực tiễn áp dụng hình phạt chính tại Toà án nhân dân huyện Tân Biên
.....................................................................................................................37
3.2. Các giải pháp bảo đảm áp dụng hình phạt chính đúng pháp luật ........50
KẾT LUẬN....................................................................................................57
DANH MỤC CÁC TÀI LIỆU THAM KHẢO
DANH MỤC CÁC CHỮ VIẾT TẮT
CHXHCN :Cộng hòa xã hội chủ nghĩa
BLHS :Bộ luật hình sự
PLHS :Pháp luật hình sự
TAND :Tòa án nhân dân
TANDTC :Tòa án nhân dân tối cao
TNHS :Trách nhiệm hình sự
XHCN :Xã hội chủ nghĩa
DANH MỤC CÁC BẢNG BIỂU
Bảng 3.1. Tỷ lệ áp dụng các hình phạt chính. ................................................38
Bảng 3.2. Tỷ lệ áp dụng hình phạt chính đối với người dưới 18 tuổi ............41
1
MỞ ĐẦU
1. Tính cấp thiết của đề tài
Thực tiễn đấu tranh phòng, chống tội phạm trong những năm gần đây thể
hiện tình hình tội phạm diễn biến hết sức phức tạp, tinh vi, với nhiều thủ đoạn khác
nhau. Việc tăng cường công tác đấu tranh phòng chống tội phạm là đòi hỏi bức thiết
đời sống xã hội đặt ra. Trong đó phải kể đến công cụ hữu hiệu đầu tiên là Luật hình
sự, việc áp dụng pháp luật hình sự cụ thể hơn là áp dụng hình phạt của Tòa án, bởi
lẽ hoạt động thường xuyên của Tòa án là việc quyết định hình phạt nói chung và
hình phạt chính nói riêng, do vậy việc đưa ra bản án chính xác, công bằng và đúng
pháp luật không chỉ đảm bảo tính nghiêm minh của pháp luật của Nhà nước.
Thực tế chứng minh là trong áp dụng pháp luật hình sự, sai sót phổ biến của
Tòa án chủ yếu ở hoạt động áp dụng hình phạt chính. Trong nhiều trường hợp, Tòa
án quyết định hình phạt còn quá nhẹ hoặc quá nặng. Hậu quả là trong những trường
hợp này, hình phạt đã tuyên không làm cho bị cáo thấy được sự nghiêm minh của
luật pháp cũng như tính đúng đắn của bản án, từ đó làm cho bị cáo cũng như quần
chúng nhân dân thiếu tin tưởng vào pháp luật của nhà nước, ảnh hưởng xấu tới cuộc
đấu tranh phòng chống tội phạm.
Hiện nay các quy định của pháp luật hình sự của Nhà nước ta về áp dụng
hình phạt đang trong giai đoạn hoàn thiện, trong chừng mực nhất định quy định đó
còn chưa phù hợp với thực tế và yêu cầu xét xử của đất nước. Một số quy định về
áp dụng hình phạt còn mang tính khái quát cao, thiếu chặt chẽ... Chính những hạn
chế này đã ảnh hưởng không nhỏ đến hiệu quả của hoạt động áp dụng hình phạt của
Tòa án. Do đó, để tiếp tục xây dựng và hoàn thiện hệ thống các văn bản pháp luật
làm cơ sở cho hoạt động áp dụng hình phạt của Tòa án được chính xác, đúng pháp
luật, bảo đảm bản án tuyên tương xứng với tính chất mức độ của các hành vi phạm
tội và đảm bảo lẽ công bằng là điều không dễ dàng, đặc biệt khi đánh giá tính chất,
mức độ nguy hiểm cho xã hội của hành vi phạm tội trong bối cảnh tình trạng phạm
tội đang diễn biến hết sức phức tạp hiện nay. Trong giai đoạn xây dựng Nhà nước
pháp quyền và cải cách tư pháp ở Việt Nam, để đẩy mạnh công tác đấu tranh phòng
2
chống tội phạm có hiệu quả cao, bên cạnh việc cụ thể hóa các căn cứ áp dụng hình
phạt nói chung và quyết định hình phạt chính nói riêng, việc nghiên cứu và làm rõ
cơ sở pháp lý của các quy định áp dụng hình phạt chính từ thực tiễn áp dụng pháp
luật của Tòa án nhân cấp huyện phần nào góp phần giải quyết vấn đề đặt ra nêu
trên.
TAND huyện Tân Biên càng không là ngoại lệ. Bên cạnh kết quả xét xử
đúng tội danh, quyết định đúng loại hình phạt, mức hình phạt thì vẫn còn một số
trường hợp áp dụng chưa đúng pháp luật. Những vi phạm, sai lầm đó có nhiều
nguyên nhân khác nhau. Hiện nay, ở Việt Nam đã có nhiều công trình nghiên cứu
về áp dụng hình phạt nhưng chưa có đề tài nghiên cứu về thực tiễn áp dụng hình
phạt chính tại Tòa án nhân cấp huyện một cách sâu sắc, đầy đủ, có hệ thống và toàn
diện, mà chỉ nghiên cứu trong phạm vi về quyết định hình phạt nói chung đặc biệt là
tại TAND huyện Tân Biên, tỉnh Tây Ninh. Để góp phần làm rõ thêm những vấn đề
lý luận về áp dụng hình phạt chính theo pháp luật hình sự Việt Nam và làm rõ thực
tiễn áp dụng tại TAND cấp huyện làm rõ các nguyên nhân cụ thể cũng những vi
phạm, sai lầm và từ đó đưa ra các giải pháp nâng cao chất lượng xét xử là hết sức
cần thiết. Đó là lý do để tác giả chọn đề tài “Áp dụng hình phạt chính theo pháp
luật hình sự Việt Nam từ thực tiễn huyện Tân Biên, tỉnh Tây Ninh” làm Luận văn
thạc sĩ luật học của mình.
2. Tình hình nghiên cứu liên quan đến đề tài
Việc áp dụng hình phạt chính ở các mức độ khác nhau đã được đề cập đến
trong một số công trình khoa học, nhưng số tài liệu về vấn đề này còn rất ít, có thể
kể đến như: “Bình luận khoa học Bộ luật hình sự - Phần chung” Đinh Văn Quế chủ
biên, NXB Thành phố Hồ Chí Minh, Hà Nội, 2006; “Bình luận khoa học Bộ luật
hình sự năm 2015, sửa đổi bổ sung năm 2017” TS. Trần Văn Biên - TS. Đinh Thế
Hùng chủ biên, NXB Thế giới, Hà Nội, 2018; “Giáo trình Luật hình sự Việt Nam -
Phần chung”, GS. TSKH Lê Văn Cảm chủ biên, NXB Đại học Quốc gia, Hà Nội,
2005; “Giáo trình Luật hình sự Việt Nam - Phần chung” của Trường Đại học Luật
Thành phố Hồ Chí Minh, 2013... Nguyễn Anh Tú “Quyết định hình phạt đối với
3
người chưa thành niên phạm tội từ thực tiễn Thành phố Hồ Chí Minh” luận văn
thạc sĩ luật học, Luật hình sự & Tố tụng hình sự, Học viện Khoa học xã hội, 2014;
Trần Quốc Học “Áp dụng hình phạt tiền theo pháp luật hình sự Việt Nam từ thực
tiễn Thành phố Hồ Chí Minh”, Luật hình sự & Tố tụng hình sự, Học viện Khoa học
xã hội, 2014; Chu Xuân Quyền “Quyết định hình phạt đối với các tội xâm phạm sở
hữu từ thực tiễn Quận Bình Tân, Thành phố Hồ Chí Minh”, Luật hình sự & Tố tụng
hình sự, Học viện Khoa học xã hội, 2014; Nguyễn Lê Hoàng Yến “Áp dụng hình
phạt theo pháp luật hình sự Việt Nam từ thực tiễn Quận Phú Nhuận, Thành phố Hồ
Chí Minh”, Luật hình sự & Tố tụng hình sự, Học viện Khoa học xã hội, 2016; Tô
Thị Ngọc Phượng “Áp dụng hình phạt theo pháp luật hình sự Việt Nam từ thực tiễn
Quận Tân Phú, Thành phố Hồ Chí Minh”, Luật hình sự & Tố tụng hình sự, Học
viện Khoa học xã hội, 2016.
Các công trình khoa học nói trên là những tài liệu rất quý giá, góp phần xây
dựng được khung lý luận chung về áp dụng hình phạt, đã gợi mở cho tác giả luận
văn nhiều ý tưởng khoa học được sử dụng trong quá trình nghiên cứu đề tài. Trên
cơ sở kế thừa và phát triển, mục đích của Luận văn hướng đến là nghiên cứu một
cách hệ thống về áp dụng hình phạt chính dưới góc độ về lý luận và thực tiễn, cũng
như tổng kết đánh giá thực tiễn áp dụng, chỉ ra các tồn tại, vướng mắc trong thực tế
áp dụng áp dụng hình phạt chính tại TAND cấp huyện, từ đó đề xuất các giải pháp
nâng cao hiệu quả áp dụng hình phạt chính theo quy định pháp luật.
3. Mục đích và nhiệm vụ nghiên cứu
3.1. Mục đích nghiên cứu
Trên cơ sở phân tích, đánh giá những quy định của luật hình sự Việt Nam
hiện hành về quyết định hình phạt, thực tiễn áp dụng những quy định này, nhằm đưa
ra những ý kiến đề xuất nâng cao chất lượng áp dụng hình phạt, đáp ứng được yêu
cầu cải cách tư pháp.
3.2. Nhiệm vụ nghiên cứu
Trên cơ sở mục đích nghiên cứu, luận văn tập trung làm rõ những nội dung
nghiên cứu sau:
4
1) Góp phần làm rõ lý luận về hình phạt chính và áp dụng hình phạt chính.
2) Đánh giá, phân tích các quy định của Bộ luật hình sự năm 1999, Bộ luât
hình sự năm 2015 về áp dụng hình phạt chính và thực tiễn áp dụng tại TAND huyện
Tân Biên, tỉnh Tây Ninh.
3) Đề xuất một số giải pháp bảo đảm áp dụng đúng các hình phạt chính.
4. Đối tượng và phạm vi nghiên cứu
4.1 Đối tượng nghiên cứu
Với mục đích nhiệm vụ nghiên cứu đã nêu, đối tượng nghiên cứu của đề tài
là các quan điểm cũng như quy định của pháp luật hình sự Việt Nam về áp dụng
hình phạt chính; thực tiễn áp dụng hình phạt chính tại TAND huyện Tân Biên, tỉnh
Tây Ninh từ năm 2014 – 2018.
4.2 Phạm vi nghiên cứu
Trong phạm vi nghiên cứu đề tài, tác giả chỉ tập trung nghiên cứu những vấn
đề sau:
- Một số vấn đề Lý luận về áp dụng hình phạt chính
- Quy định của BLHS năm 1999 và BLHS năm 2015 về áp dụng hình phạt
chính
- Thực tiễn áp dụng hình phạt chính tại TAND huyện Tân Biên tỉnh Tây
Ninh và các giải pháp bảo đảm áp dụng hình phạt chính đúng pháp luật.
Do BLHS năm 2015 mới quy định trách nhiệm hình sự đối với pháp nhân
cũng như thực tiễn Tòa án cấp huyện chỉ có thẩm quyền xét xử tội phạm đến tội
phạm rất nghiêm trọng – đến 15 năm tù nên chỉ nghiên cứu thực tiễn áp dụng hình
phạt chính: Cảnh cáo, phạt tiền, cải tạo không giam giữ, tù có thời hạn đến tội phạm
rất nghiêm trọng – đến 15 năm tù tại huyện Tân Biên, tỉnh Tây Ninh đối với cá nhân
phạm tội.
5. Cơ sở lý luận và phương pháp nghiên cứu
Luận văn dựa trên cơ sở vận dụng chủ nghĩa duy vật biện chứng và chủ
nghĩa duy vật lịch sử làm phương pháp luận. Các phương pháp nghiên cứu cụ thể
được sử dụng trong Luận văn là phương pháp phân tích - tổng hợp, phương pháp so
5
sánh, phương pháp thống kê… đồng thời, việc nghiên cứu còn dựa vào số liệu
thống kê trong các báo cáo và các vụ án hình sự từ thực tiễn xét xử của Tòa án nhân
dân huyện Tân Biên, tỉnh Tây Ninh, để làm sáng tỏ các tri thức khoa học luật hình
sự và luận chứng các vấn đề tương ứng được nghiên cứu.
6. Ý nghĩa lý luận và thực tiễn của luận văn
Luận văn góp phần làm sáng tỏ những vấn đề lý luận và thực tiễn về áp dụng
hình phạt chính; phân tích so sánh đối chiếu những quy định về các hình phạt chính,
áp dụng hình phạt chính theo BLHS năm 1999 và BLHS năm 2015. Từ kết quả
nghiên cứu đó đưa ra những kiến nghị, đề xuất bảo đảm áp dụng hình phạt chính
đúng pháp luật.
Kết quả nghiên cứu của luận văn có thể được dùng làm tài liệu tham khảo
cho những độc giả có quan tâm về vấn đề này. Với vai trò là một tài liệu tham khảo,
đề tài cũng góp phần nâng cao nhận thức và hiệu quả thực tiễn công tác của những
người áp dụng hình phạt chính tại Tòa án nhân dân cấp huyện.
7. Kết cấu luận văn
Ngoài các phần Mở đầu, Kết luận và Danh mục tài liệu tham khảo, luận văn
gồm có 3 chương:
Chương 1: Những vấn đề lí luận về áp dụng hình phạt chính.
Chương 2: Quy định của Bộ luật hình sự năm 1999 & Bộ luật hình sự năm
2015 về áp dụng hình phạt chính.
Chương 3: Thực tiễn áp dụng hình phạt chính tại TAND huyện Tân Biên và
các giải pháp bảo đảm áp dụng hình phạt chính đúng pháp luật.
6
Chương 1
NHỮNG VẤN ĐỀ LÝ LUẬN VỀ ÁP DỤNG HÌNH PHẠT CHÍNH
1.1. Khái niệm hình phạt chính, các loại hình phạt chính và điều kiện áp
dụng
1.1.1. Khái niệm hình phạt chính
Hình phạt là biện pháp cưỡng chế nghiêm khắc nhất của Nhà nước, là công
cụ hữu hiệu trong cuộc đấu tranh phòng, chống tội phạm. Chế định hình phạt là một
trong những chế định quan trọng nhất của luật hình sự Việt Nam.
Bộ luật hình sự năm 1999, lần đầu tiên đã đưa ra khái niệm pháp lý chính
thức của hình phạt tại Điều 26: “Hình phạt là biện pháp cưỡng chế nghiêm khắc
nhất của Nhà nước nhằm tước đoạt hoặc hạn chế quyền, lợi ích của người phạm
tội. Hình phạt được quy định trong BLHS và do Toà án quyết định” [40, tr.27].
Điều 30 của Bộ luật hình sự năm 2015 đã kế thừa quy định của Bộ luật hình sự năm
1999 về hình phạt và khẳng định: “Hình phạt là biện pháp cưỡng chế nghiêm khắc
nhất của Nhà nước được quy định trong Bộ luật này, do Tòa án quyết định áp dụng
đối với người hoặc pháp nhân thương mại phạm tội nhằm tước bỏ hoặc hạn chế
quyền, lợi ích của người, pháp nhân thương mại đó” [46, tr.26].
Hệ thống hình phạt quy định trong bộ luật hình sự của nước ta được cấu
thành bởi các hình phạt cụ thể có nội dung, phạm vi và điều kiện áp dụng được quy
định rất chặt chẽ, phù hợp với tính chất và mức độ nguy hiểm cho xã hội của từng
trường hợp phạm tội. Dựa trên những tiêu chí, mục đích khác nhau mà có cách phân
loại hình phạt khác nhau. Điều 28 BLHS năm 1999 chia hệ thống hình phạt thành
hai loại là: Hình phạt chính và hình phạt bổ sung. Cụ thể có bảy loại hình chính áp
dụng đối với người phạm tội gồm: Cảnh cáo, phạt tiền, cải tạo không giam giữ, trục
xuất, tù có thời hạn, tù chung thân và tử hình. Tại khoản 2 Điều 28 BLHS năm 1999
quy định bảy loại hình phạt bổ sung gồm: Cấm đảm nhiệm chức vụ, cấm hành nghề
hoặc làm công việc nhất định; cấm cư trú; tước một số quyền công dân; Phạt tiền,
khi không áp dụng là hình phạt chính; trục xuất, khi không áp dụng là hình phạt
chính. Kế thừa BLHS năm 1999, Điều 32 BLHS năm 2015 quy định về các hình
7
phạt đối với người phạm tội vẫn giữ nguyên quy định về bảy loại hình phạt chính và
hình phạt bổ sung đối với người phạm tội.
Theo đó, hình phạt chính là loại hình phạt được áp dụng chính thức cho
người phạm tội, được Tòa án tuyên một cách độc lập và chỉ được áp dụng một hình
phạt chính đối với một trường hợp phạm tội cụ thể. Trong khi đó, hình phạt bổ sung
không được tuyên độc lập mà chỉ được tuyên kèm với hình phạt chính và có thể
không áp dụng, áp dụng một hoặc nhiều hình phạt bổ sung đối với một trường hợp
cụ thể. So với hình phạt bổ sung thì hình phạt chính mang tính nghiêm khắc, nặng
hơn rất nhiều, cụ thể: Hình phạt chính đánh thẳng vào các quyền cơ bản của công
dân như quyền tự do, quyền sống; khi áp dụng hình phạt chính có thể áp dụng thêm
một hoặc nhiều biện pháp hình phạt bổ sung.
1.1.2. Các loại hình phạt chính và điều kiện áp dụng
Hình phạt chính được áp dụng đối với người phạm tội theo quy định Điều 28
BLHS năm 1999 và Điều 32 BLHS năm 2015 gồm bảy loại hình phạt: Cảnh cáo,
phạt tiền, cải tạo không giam giữ, trục xuất, tù có thời hạn, tù chung thân và tử hình.
Riêng đối với người chưa thành niên phạm tội, Điều 71 BLHS năm 1999 và Điều
98 BLHS năm 2015 đều quy định người chưa thành niên phạm tội chỉ bị áp dụng
một trong các hình phạt sau đây đối với mỗi tội phạm: Cảnh cáo, phạt tiền, cải tạo
không giam giữ và tù có thời hạn. Đối với người chưa thành niên phạm tội ở độ tuổi
từ đủ 14 tuổi đến dưới 16 tuổi thì không áp dụng hình phạt tiền. Mỗi hình phạt
chính có vị trí, vai trò, ý nghĩa và điều kiện áp dụng khác nhau trong hệ thống hình
phạt, có phương thức liên kết với nhau theo một trật tự tăng dần về tính chất nghiêm
khắc của từng loại hình phạt.
1.1.2.1. Hình phạt cảnh cáo
- Khái niệm:
Bộ luật hình sự năm 1999 không đưa ra khái niệm hình phạt cảnh cáo mà chỉ
quy định điều kiện áp dụng nhưng nhìn chung hình phạt cảnh cáo hiện nay được
hiểu tương đối thống nhất như: “Cảnh cáo là sự khiển trách công khai của Tòa án
8
đối với người bị kết án” [28, tr.361] hay “Cảnh cáo là sự khiển trách công khai của
Nhà nước do Tòa án tuyên đối với người bị kết án” [32, tr.53].
Cảnh cáo được xếp ở vị trí đầu tiên trong hệ thống hình phạt chính, là hình
phạt có mức độ nghiêm khắc thấp nhất trong hệ thống hình phạt, không có khả năng
đưa lại những hạn chế pháp lý liên quan trực tiếp đến các quyền và lợi ích thiết thân
về thể chất và tài sản… của người bị kết án nhưng với tư cách là khiển trách công
khai của Nhà nước đối với người phạm tội, cảnh cáo cũng gây ra cho người bị kết
án những tổn hại nhất định về mặt tinh thần, phải chịu sự lên án của Nhà nước về
hành vi phạm tội của mình.
- Điều kiện áp dụng
+ Tội phạm mà người đó thực hiện phải là tội ít nghiêm trọng. Theo đó căn cứ
để xác định tội ít nghiêm trọng được quy định ngay trong điều luật, mức cao nhất của
khung hình phạt đối với tội phạm ít nghiêm trọng tối đa là 03 năm tù.
+ Người phạm tội phải có nhiều tình tiết giảm nhẹ: Tình tiết giảm nhẹ trách
nhiệm hình sự là những tình tiết không có ý nghĩa về mặt định tội, định khung hình
phạt mà chỉ có tác dụng làm giảm mức hình phạt trong phạm vi một khung hình
phạt, được quy định tại khoản 1 và khoản 2 Điều 46 BLHS năm 1999. Nghĩa là ít
nhất phải có từ hai tình tiết giảm nhẹ trở lên theo quy định tại Điều 46, có thể có
một tình tiết giảm nhẹ qui định tại khoản 1 và một tình tiết giảm nhẹ qui định tại
khoản 2 Điều 46 BLHS năm 1999, thậm chí cả 2 tình tiết giảm nhẹ đều được qui
định tại khoản 2 Điều 46 BLHS năm 1999 (trường hợp này Toà án phải ghi rõ trong
bản án là tình tiết nào và vì sao lại áp dụng tình tiết đó).
Nếu thiếu một trong các điều kiện trên thì không thể áp dụng hình phạt cảnh
cáo với người phạm tội. Khi áp dụng hình phạt cảnh cáo, Tòa án phải cân nhắc tính
chất và mức độ nguy hiểm cho xã hội của hành vi phạm tội, nhân thân người phạm
tội, các tình tiết tăng nặng hoặc giảm nhẹ trách nhiệm hình sự. Khi áp dụng hình
phạt cảnh cáo còn phải chú ý tới một nội dung “hành vi phạm tội chưa đến mức
được miễn hình phạt”. Hậu quả pháp lý giữa áp dụng hình phạt cảnh cáo và miễn
hình phạt đối với người phạm tội là hoàn toàn khác biệt. Người được miễn hình
9
phạt theo quy định tại Điều 54 BLHS năm 1999 sẽ được xóa án tích ngay sau khi
quyết định miễn hình phạt.
Ngoài ra, hình phạt cảnh cáo cũng có thể được Tòa án áp dụng ngay cả trong
trường hợp điều luật không quy định hình phạt cảnh cáo đó là trường hợp quyết
định hình phạt theo quy định tại Điều 54 BLHS năm 2015.
So với quy định tại Điều 29 BLHS năm 1999 thì Điều 34 BLHS năm 2015
giữ nguyên không có sự sửa đổi, bổ sung nào.
1.1.2.2. Hình phạt tiền
Khái niệm
Mặc dù BLHS năm 1999 không đưa ra khái niệm về “phạt tiền”, nhưng với
tư cách là một biện pháp cưỡng chế của Nhà nước được quy định trong BLHS và do
Tòa án áp dụng, khái niệm về hình phạt tiền có thể hiểu như sau: “Phạt tiền là hình
phạt tước của người bị kết án một khoản tiền nhất định để sung công quỹ Nhà
nước” [28, tr.129].
Với định nghĩa nêu trên, phạt tiền là hình phạt tước đi những quyền lợi vật
chất của người bị kết án, tác động đến tình trạng tài sản của họ và qua đó tác động
đến ý thức của người phạm tội thông qua việc buộc người phạm tội phải nộp một
khoản tiền sung quỹ nhà nước. Tuy hình phạt tiền không phải là hình phạt chính
duy nhất tác động về mặt kinh tế đối với người phạm tội chẳng hạn hình phạt cải tạo
không giam giữ cũng có khả năng tác động về mặt kinh tế đối với người bị kết án
thông qua quy định nghĩa vụ khấu trừ từ 5% đến 20% thu nhập của người bị kết án
để sung quỹ Nhà nước. Tuy nhiên, phạt tiền có khả năng tác động về mặt kinh tế đối
với người phạm tội mạnh hơn, trực tiếp hơn chứ không tác động một cách hạn chế
như hình phạt khác cũng như có ý nghĩa hạn chế các điều kiện về tài sản mà người
phạm tội có thể sử dụng để tiếp tục phạm tội.
Điều kiện áp dụng
So với quy định tại khoản 1 Điều 30 BLHS năm 1999 thi điều kiện áp dụng
hình phạt tiền theo Bộ luật hình sự năm 2015 tiếp tục được mở rộng hơn. Chẳng hạn
như bổ sung thêm người phạm tội ít nghiêm trọng, phạm tội nghiêm trọng, phạm tội
10
rất nghiêm trọng trong một số trường hợp được bộ luật quy định và trường hợp phạt
tiền được áp dụng là hình phạt chính hoặc hình phạt bổ sung đối với pháp nhân
thương mại phạm tội.
Như vậy, điều kiện để áp dụng hình phạt tiền theo quy định tại BLHS năm
1999 là chỉ áp dụng đối với các tội phạm ít nghiêm trọng. Tội phạm ít nghiêm trọng
như đã đề cập ở phần hình phạt cảnh cáo, được quy định tại khoản 3 Điều 8 BLHS
năm 1999 điểm a khoản 1 BLHS năm 2015 được quy định áp dụng đối với người
phạm tội ít nghiêm trọng và cả người phạm tội nghiêm trọng trong một số trường
hợp được nêu trong Bộ luật hình sự 2015 và người phạm tội rất nghiêm trọng xâm
phạm trật tự quản lý kinh tế, môi trường, trật tự công cộng, an toàn công cộng...
So sánh quy định tại Điều 30 BLHS năm 1999 và Điều 35 BLHS năm 2015
chúng tôi thấy Điều 35 BLHS năm 2015 đã mở rộng, nêu rõ phạm vi áp dụng hình
phạt tiền, cụ thể: Hình phạt tiền được áp dụng cả đối với người phạm tội ít nghiêm
trọng và người phạm tội nghiêm trọng trong một số trường hợp được nêu trong Bộ
luật hình sự 2015 và người phạm tội rất nghiêm trọng xâm phạm trật tự quản lý kinh
tế, môi trường, trật tự công cộng, an toàn công cộng...
1.1.2.3. Hình phạt cải tạo không giam giữ
Khái niệm
Điều 31 BLHS năm 1999 không đưa ra khái niệm về Cải tạo không giam
giữ, nhưng có thể hiểu đây là hình phạt chính nhẹ hơn phạt tù có thời hạn, nhưng
nặng hơn cảnh cáo và phạt tiền và người bị kết án vẫn được cải tạo ngoài xã hội với
sự giám sát và giúp đỡ của gia đình, cơ quan, tổ chức hoặc chính quyền địa phương,
tính chất nghiêm khắc của hình phạt cải tạo không giam giữ thể hiện ở chỗ tuy
người bị kết án không bị tước quyền tự do thân thể, không bị cách ly bởi môi trường
sống bình thường nhưng họ phải chịu sự giám sát, quản lý chặt chẽ của cơ quan, tổ
chức nơi họ làm việc hoặc chính quyền địa phương nơi họ cư trú kết hợp với gia
đình.
Điều kiện áp dụng
11
Theo quy định tại khoản 1 Điều 31 BLHS năm 1999: “Cải tạo không giam
giữ được áp dụng từ sáu tháng đến ba năm đối với tội ít nghiêm trọng hoặc nghiêm
trọng do Bộ luật này quy định mà đang có nơi làm việc ổn định hoặc có nơi thường
trú rõ ràng, nếu xét thấy không cần thiết phải cách ly người phạm tội khỏi xã hội”,
hiểu theo tinh thần của điều luật, để có thể được áp dụng hình phạt cải tạo không
giam giữ người phạm tội phải có đủ điều kiện sau:
Thứ nhất, hình phạt cải tạo không giam giữ áp dụng đối với người phạm tội
ít nghiêm trọng và người phạm tội nghiêm trọng. Các tội phạm ít nghiêm trọng và
nghiêm trọng là những tội phạm mà hậu quả thiệt hại gây ra cho xã hội không quá
lớn, có thể khắc phục được trong môi trường bình thường, không cần phải cách ly
họ ra khỏi đời sống xã hội mà vẫn có thể đạt được mục đích của hình phạt. Trong hệ
thống hình phạt chính, cải tạo không giam giữ là hình phạt chính tính nghiêm khắc
có phần hạn chế nên không được áp dụng cho người phạm tội rất nghiêm trọng hoặc
tội phạm đặc biệt nghiêm trọng.
Thứ hai, người phạm tội đang có nơi làm việc ổn định hoặc có nơi cư trú rõ
ràng, cải tạo không giam giữ là hình phạt trong đó người bị kết án có thể tự cải tạo,
tự giáo dục dưới sự giám sát của cơ quan tổ chức chính quyền địa phương trong sự
phối hợp với gia đình. Do đó, hiệu quả hình phạt sẽ không đạt được nếu người đó
không có nơi làm việc ổn định hoặc nơi cư trú rõ ràng.
Thứ ba, nếu xét thấy không cần thiết phải cách ly người phạm tội ra khỏi xã
hội thì Tòa án có thể áp dụng hình phạt cải tạo không giam giữ. Nói cách khác, hình
phạt này được quyết định áp dụng trong trường hợp Tòa án xét thấy không cần thiết
phải cách ly người phạm tội ra khỏi môi trường sống bình thường, chỉ hạn chế tự do
của người bị kết án không làm cho mức độ nguy hiểm của hành vi phạm tội tiếp tục
phát triển, gây nguy hại cho xã hội mà người phạm tội vẫn có thể tự cải tạo, giáo
dục được thì Tòa án có thể cân nhắc và quyết định áp dụng hình phạt cải tạo không
giam giữ.
So với BLHS năm 1999 BLHS năm 2015 có những sửa đổi, bổ sung như
sau:
12
Thứ nhất, cụ thể hóa nội dung cải tạo không giam giữ đối với người không
có việc làm, theo đó, người bị kết án không có việc làm ổn định hoặc mất việc làm
trong thời gian chấp hành hình phạt này thì phải thực hiện một số công việc lao
động phục vụ cộng đồng trong một thời hạn nhất định do Tòa án quyết định. Quy
định này thể hiện quan điểm giáo dục cải tạo người phạm tội thông qua lao động.
Xác định cụ thể thời gian lao động phục vụ cộng đồng là không quá 4 giờ/một ngày
và không quá 5 ngày/một tuần. Điều luật cũng quy định rõ: Không áp dụng biện
pháp lao động phục vụ cộng đồng đối với năm đối tượng người bị kết án cải tạo
không giam giữ sau đây: (1) Phụ nữ đang có thai; (2) phụ nữ đang nuôi con dưới 06
tháng tuổi; (3) người già yếu; (4) người bị bệnh hiểm nghèo; (5) người khuyết tật
nặng hoặc khuyết tật đặc biệt nặng. Nhìn chung, đây là những đối tượng yếu thế,
cần có chính sách bảo vệ đặc biệt.
Thứ hai, bổ sung quy định không khấu trừ thu nhập đối với người đang thực
hiện nghĩa vụ quân sự, bởi khi thực hiện nghĩa vụ quân sự, người đó không có thu
nhập (lương) hàng tháng mà chỉ có một khoản phụ cấp tiêu vặt để phục vụ cho nhu
cầu sinh hoạt cá nhân.
1.1.2.4 Tù có thời hạn
Khái niệm
Hình phạt tù nằm trong hình phạt chính, bao gồm hình phạt tù có thời hạn và
tù chung thân và cũng được sắp xếp theo thứ tự từ nhẹ đến nặng, có mức độ nghiêm
khắc phù hợp với các mức độ nghiêm trọng, nguy hiểm của từng loại tội phạm.
Theo Điều 33 Bộ luật Hình sự năm 1999 quy định đây là hình phạt tước tự do của
người phạm tội trong khoảng thời gian nhất định. Trường hợp phạm một tội thì mức
tối thiểu là 3 tháng còn tối đa là 20 năm.
Điều kiện áp dụng
Hình phạt tù mang đầy đủ các nội dung cơ bản của hình phạt, là biện pháp
cưỡng chế nghiêm khắc nhất của Nhà nước. Theo quy định Điều 33 BLHS năm
1999 có thể thấy điều kiện áp dụng hình phạt tù là phải được quy định trong Bộ luật
Hình sự và do Tòa án áp dụng. Hình phạt tù chỉ có thể áp dụng đối với người phạm
13
tội và áp dụng có thời hạn. Đối với trường hợp phạm nhiều tội mà hình phạt đã
tuyên là tù có thời hạn, theo quy định tại Điều 55 BLHS thì hình phạt chung không
được vượt quá 30 năm. Tuy nhiên, khoản 2 Điều 38 BLHS năm 2015 bổ sung thêm
01 điều kiện về áp dụng hình phạt tù có thời hạn là không áp dụng hình phạt tù có
thời hạn đối với người lần đầu phạm tội ít nghiêm trọng do vô ý và có nơi cư trú rõ
ràng. Qua thực tiễn xét xử cho thấy hình phạt tù là hình phạt được áp dụng phổ biến
nhất. Quy định này nhằm hạn chế áp dụng hình phạt tù có thời hạn đối với người
phạm tội khi xét thấy tính chất mức độ phạm tội chưa đến mức phải tước đi tự do
của người phạm tội mới đạt được mục đích áp dụng hình phạt đối với người phạm
tội.
Một nội dung hết sức quan trọng khi nghiên cứu về hình phạt tù có thời hạn
đó là chế định án treo, một biện pháp miễn chấp hành hình phạt tù có điều kiện. Đây
là trường hợp ngoại lệ đặc biệt của việc thi hành hình phạt tù, người bị kết án tù có
thời hạn không buộc phải chấp hành hình phạt tại trại giam mà được chấp hành hình
phạt ngoài xã hội với những điều kiện ràng buộc nhất định. Tại Điều 60 Bộ luật
Hình sự năm 1999 quy định rõ các căn cứ, điều kiện cho người bị kết án được
hưởng án treo, được Tòa án áp dụng đối với người phạm tội bị phạt tù không quá 3
năm, căn cứ vào nhân thân của người phạm tội và các tình tiết giảm nhẹ, xét thấy
không cần buộc phải chấp hành hình phạt tù thì Tòa án cho hưởng án treo và ấn
định thời gian thử thách từ một năm đến năm năm được hướng dẫn áp dụng cụ thể
tại Nghị quyết 01/2013/NQ-HĐTP ngày 06/11/2013 của Hội đồng thẩm phán
TAND Tối cao. Và nhằm mục đích thể chế hóa chính sách hình sự của Nhà nước ta
và Hiến pháp năm 2013, BLHS năm 2015 (sửa đổi, bổ sung năm 2017) tiếp tục ghi
nhận chế định án treo. So với Điều 60 BLHS năm 1999 [1] (sửa đổi, bổ sung năm
2009) thì chế định về án treo quy định tại Điều 65 BLHS năm 2015 đã được nhà
làm luật sửa đổi, bổ sung về nội dung đầy đủ, bao quát hơn, câu từ rõ nghĩa, chính
xác hơn. Cụ thể: Tại khoản 1, ngoài sử dụng ký tự số “03” thay cho chữ “ba”, nhà
làm luật bổ sung cụm từ “thực hiện các nghĩa vụ trong thời gian thử thách theo quy
định của Luật thi hành án hình sự.”.
14
* Điều kiện để xem xét cho người bị phạt tù được hưởng án treo theo quy
định pháp luật:
Tại Điều 60 BLHS năm 1999 và Điều 65 BLHS năm 2015 không có sự thay
đổi nhiều về điều kiện áp dụng án treo. Tuy nhiên, Nghị quyết 01/2013/NQ-HĐTP
ngày 06/11/2013 của TAND Tối cao hướng dẫn áp dụng Điều 60 BLHS năm 1999
và Nghị quyết 01/2013/NQ-HĐTP ngày 06/11/2013 hướng dẫn áp dụng Điều 65
BLHS năm 2015 có nhiều sửa đổi theo hướng mở rộng điều kiện áp dụng án treo
đối với người phạm tội, một số điểm mới cơ bản về điều kiện cho hưởng án treo
như:
- Bị xử phạt tù không quá 3 năm về tội ít nghiêm trọng, tội nghiêm trọng, tội
rất nghiêm trọng theo phân loại tội phạm quy định tại khoản 3 Điều 8 BLHS năm
1999; nhưng tại Nghị quyết 02/2018/NQ-HĐTP chỉ quy định bị xử phạt tù không
quá 3 năm không giới hạn loại tội phạm gì.
- Quy định về “nhân thân tốt” tại Nghị quyết 01/2013/NQ-HĐTP ngày
06/11/2013 là người không vi phạm các điều mà pháp luật cấm; chưa bao giờ bị kết
án, bị xử lý vi phạm hành chính, bị xử lý kỷ luật. Trong khi Nghị quyết
02/2018/NQ-HĐTP quy định chi tiết cụ thể hơn về người đã bị kết án nhưng đã
được xóa án tích, xóa tiền sự... và có đủ các điều kiện khác thì cũng có thể cho
hưởng án treo.
- Nghị quyết 01/2013/NQ-HĐTP ngày 06/11/2013 chỉ quy định đơn giản
“có nơi cư trú rõ ràng” Nghị quyết 02/2018/NQ-HĐTP quy định cụ thể chi tiết
trường hợp nào là nơi cư trú rõ ràng theo Luật cư trú: Nơi cư trú, nơi làm việc.
- Đặc biệt quy định Nghị quyết 01/2013/NQ-HĐTP ngày 06/11/2013 quy
định: “Không có tình tiết tăng nặng TNHS quy định tại khoản 1 Điều 48 BLHS và
có từ 02 tình tiết giảm nhẹ TNHS trở lên, trong đó có ít nhất một tình tiết giảm nhẹ
quy định tại khoản 1 Điều 46 BLHS; nếu có một tình tiết tăng nặng TNHS thì phải
có từ 03 tình tiết giảm nhẹ TNHS trở lên, trong đó có ít nhất hai tình tiết giảm nhẹ
quy định tại khoản 1 Điều 46 BLHS; Đối với trường hợp không có tình tiết tăng
nặng thì hai Nghị quyết đều quy định giống nhau là có ít nhất 1 tình tiết giảm nhẹ
15
tại khoản 1 Điều 46 BLHS năm 1999 tương đương khoản 1 Điều 51 BLHS năm
2015. Nhưng trong trường hợp có 1 tình tiết tăng nặng Nghị quyết 01/2013/NQ-
HĐTP ngày 06/11/2013 quy định có từ 03 tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự
trở lên, trong đó có ít nhất 02 tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự quy định
tại khoản 1 Điều 46 của Bộ luật Hình sự. Trong khi Nghị quyết 02/2018/NQ-HĐTP
quy định “Trường hợp có tình tiết tăng nặng trách nhiệm hình sự thì số tình tiết
giảm nhẹ trách nhiệm hình sự phải nhiều hơn số tình tiết tăng nặng trách nhiệm hình
sự từ 02 tình tiết trở lên, trong đó có ít nhất 01 tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình
sự quy định tại khoản 1 Điều 51 của Bộ luật Hình sự”.
Đối với quy định về một số trường hợp không cho hưởng án treo cũng có
nhiều thay đổi:
- Khoản 2 Điều 2 Nghị quyết 01/2013/NQ-HĐTP ngày 06/11/2013 quy định
“Người phạm tội thuộc đối tượng cần phải nghiêm trị quy định tại khoản 2 Điều 3
của Bộ luật hình sự bao gồm: người chủ mưu, cầm đầu, chỉ huy, ngoan cố chống
đối, lưu manh, côn đồ, tái phạm nguy hiểm, lợi dụng chức vụ, quyền hạn để phạm
tội; người phạm tội dùng thủ đoạn xảo quyệt, có tổ chức, có tính chất chuyên
nghiệp, cố ý gây hậu quả nghiêm trọng; phạm tội đặc biệt nghiêm trọng”; Điều 3
Nghị quyết 02/2018/NQ-HĐTP chỉ giới hạn đối với trường hợp cố ý gây hậu quả
đặc biệt nghiêm trọng.
- Điểm c khoản 2 Điều 2 Nghị quyết 01/2013/NQ-HĐTP ngày 06/11/2013
quy định trường hợp “Trong hồ sơ thể hiện là ngoài lần phạm tội và bị đưa ra xét
xử, họ còn có hành vi phạm tội khác đã bị xét xử trong một vụ án khác hoặc đang bị
khởi tố, điều tra, truy tố trong một vụ án khác” nhưng Điều 3 Nghị quyết
02/2018/NQ-HĐTP ngày 15/5/2018 quy định: “Người được hưởng án treo phạm
tội mới trong thời gian thử thách; người đang được hưởng án treo bị xét xử về một
tội phạm khác thực hiện trước khi được hưởng án treo” và “Người phạm tội thuộc
trường hợp tái phạm, tái phạm nguy hiểm.”
Có thể thấy Nghị quyết 02/2018/NQ-HĐTP ngày 15/5/2018 đã kế thừa bổ
sung nhiều quy định Nghị quyết 01/2013/NQ-HĐTP ngày 06/11/2013 theo hướng
16
quy định chi tiết hơn điều kiện áp dụng và mở rộng phạm vi áp dụng án treo đối với
người phạm tội.
* Điều kiện áp dụng đối với người chưa thành niên phạm tội
Do xuất phát từ những đặc điểm của người chưa thành niên nên Điều 69
BLHS năm 1999 quy định không áp dụng một số hình phạt đối với người chưa
thành niên phạm tội gồm: Hình phạt tù chung thân; hình phạt tử hình, hình phạt tiền
đối với người chưa thành niên phạm tội ở độ tuổi từ đủ 14 tuổi đến dưới 16 tuổi, các
hình phạt bổ sung. Điều 98 BLHS năm 2015 quy định các hình phạt được áp dụng
đối với người dưới 18 tuổi phạm tội “người dưới 18 tuổi phạm tội chỉ bị áp dụng
một trong các hình phạt sau đây đối với mỗi tội phạm: Cảnh cáo, phạt tiền, cải tạo
không giam giữ và tù có thời hạn.”
Thứ nhất, hình phạt cảnh cáo:Khi áp dụng hình phạt cảnh cáo đối với người
chưa thành niên phạm tội, Tòa án phải căn cứ vào quy định tại Điều 29 BLHS năm
1999, chỉ áp dụng hình phạt cảnh cáo đối với người chưa thành niên phạm tội ít
nghiêm trọng và có nhiều tình tiết giảm nhẹ, nhưng chưa đến mức miễn hình phạt.
Bởi lẽ, không có quy định riêng nên việc áp dụng hình phạt cảnh cáo đối với người
chưa thành niên phạm tội vẫn phải tuân thủ quy định chung tại Điều 29 BLHS năm
1999.
Thứ hai, hình phạt tiền: Phạt tiền cũng là một trong 4 hình phạt chính được
áp dụng đối với người chưa thành niên phạm tội. Khoản 5 Điều 69 BLHS năm 1999
và tại Điều 72 BLHS năm 1999, hình phạt tiền chỉ được áp dụng đối với người
phạm tội từ đủ 16 đến dưới 18 tuổi nếu người đó có thu nhập hoặc có tài sản riêng;
mức phạt tiền đối với người chưa thành niên phạm tội không quá một phần hai mức
tiền phạt mà điều luật quy định. Quy định mới này nhằm hạn chế việc áp dụng hình
phạt tù đối với người chưa thành niên đồng thời việc áp dụng phạt tiền đối với
người chưa thành niên phạm tội trong trường hợp này vẫn đảm bảo được mục đích
của hình phạt thể hiện rõ chính sách nhân đạo của nước ta hướng tới mục đích giáo
dục cải tạo người chưa thành niên là chính.
17
Thứ ba, hình phạt cải tạo không giam giữ: Bộ luật hình sự Việt Nam không
quy định điều kiện áp dụng riêng đối với người chưa thành niên phạm tội nhưng
quy định thời hạn cải tạo không giam giữ đối với người chưa thành niên thấp hơn,
không được vượt qua một phần hai thời hạn mà điều luật quy định so với người
thành niên phạm tội.
Thứ tư, hình phạt tù có thời hạn: Đây là hình phạt có tính nghiêm khắc nhất
trong các hình phạt chính áp dụng đối với người chưa thành niên phạm tội. Điều 74
BLHS 1999 quy định điều kiện để áp dụng hình phạt tù có thời hạn đối với người
chưa thành niên phạm tội là chỉ áp dụng trong trường hợp thật cần thiết và điều luật
được áp dụng quy định. Bộ luật hình sự quy định không xử phạt tù chung thân hoặc
tử hình đối với người chưa thành niên phạm tội; khi xử phạt tù có thời hạn, người
chưa thành niên phạm tội được hưởng mức án nhẹ hơn mức án áp dụng đối với
người đã thành niên phạm tội tương ứng theo quy định.
BLHS không có quy định điều kiện áp dụng hình phạt tù cho hưởng án treo
cũng đối với người chưa thành niên nên khi quyết định hình phạt tù cho hưởng án
treo đối với người chưa thành niên vẫn tuân thủ các điều kiện chung về áp dụng án
treo đối với người trên 18 tuổi. Nhưng Nghị quyết 01/2013/NQ-HĐTP quy định
không cho hưởng án treo đối với người phạm tội bị xét xử trong cùng một lần về
nhiều tội. Đến Nghị quyết 02/2018/NQ-HĐTP ngày 15/5/2018 sửa đổi “Người
phạm tội bị xét xử trong cùng một lần về nhiều tội, trừ trường hợp người phạm tội
là người dưới 18 tuổi”, như vậy sửa đổi theo hướng mở rộng phạm vi được hưởng
án treo đối với người dưới 18 tuổi nếu đáp ứng các điều kiện chung khác về án treo
kể cả trong trường hợp bị xét xử cùng một lần về nhiều tội.
1.2. Các nguyên tắc áp dụng hình phạt chính
1.2.1. Các nguyên tắc chung áp dụng hình phạt chính
1.2.1.1. Nguyên tắc pháp chế xã hội chủ nghĩa
Khi áp dụng hình phạt, Tòa án phải tuân thủ các quy định của pháp luật hình
sự.
Nội dung của nguyên tắc pháp chế xã hội chủ nghĩa
18
i. Có thể áp dụng hình phạt chỉ đối với hành vi phạm tội được quy định cụ
thể trong luật.
ii. Tòa án chỉ có thể tuyên những hình phạt phải tuân theo trình tự pháp luật
được quy định trong BLHS và việc áp dụng hình phạt phải tuân thủ theo trình tự và
các điều kiện áp dụng tùy thuộc vào từng loại hình phạt cụ thể.
iii. Nguyên tắc này yêu cầu phải có tính hợp lý trong việc áp dụng hình phạt
phạt, được thực hiện ở chỗ Tòa án phải được lựa chọn một loại hình phạt và một
mức hình phạt đúng luật và phải phù hợp với các tình tiết cụ thể của hành vi phạm
tội, nhân thân người phạm tội, các tình tiết giảm nhẹ và tăng nặng trách nhiệm hình
sự.
1.2.1.2. Nguyên tắc công bằng
Nội dung của nguyên tắc công bằng thể hiện ở các đặc điểm sau:
i. Loại và mức hình phạt do Tòa án phải tuyên tương xứng với tội phạm đã
thực hiện và nhân thân người phạm tội.
ii. Khi quyết định hình phạt, Tòa án phải cân nhắc các đặc điểm, tính cách,
địa vị xã hội của người phạm tội.
iii. Hình phạt được tuyên cần phải phản ánh một cách đúng đắn dư luận xã
hội, ý thức pháp luật và đạo đức xã hội; phải có đủ sức thuyết phục mọi người ở
tính đúng đắn, tính công bằng của chính sách xét xử của nhà nước.
1.2.1.3. Nguyên tắc nhân đạo
Nguyên tắc nhân đạo trong quyết định hình phạt được thực hiện ở các đặc
điểm sau:
i. Tòa án phải cân nhắc lợi ích của xã hội, của nhà nước và của người phạm
tội một cách hài hòa và hợp lý. Nhân đạo đòi hỏi phải có thái độ đúng đắn cả đối
với lợi ích của Nhà nước lẫn đối với của bị cáo.
ii. Nguyên tắc này thể hiện ở việc áp dụng hình phạt đối với người phạm tội
chủ yếu nhằm cải tạo, giáo dục họ trở thành người có ích cho xã hội. Hình phạt
không gây đau đớn về thể xác của người phạm tội. Bộ luật hình sự có nhiều quy
định tạo điều kiện cho người phạm tội tự cải tạo, có cơ hội để sớm hoà nhập vào
19
cộng đồng như: Quy định về miễn trách nhiệm hình sự, miễn hình phạt, án treo và
một số hình phạt không tước quyền tự do như hình phạt cảnh cáo.
iii. Hạn chế sự trừng trị trong áp dụng hình phạt, không cho phép quyết định
hình phạt quá mức cần thiết.
1.2.1.4. Nguyên tắc cá thể hóa hình phạt
Nội dung của nguyên tắc cá thể hóa TNHS thể hiện ở các đặc điểm sau:
i. Tòa án phải căn cứ vào quy định của pháp luật hình sự, cân nhắc tính chất
và mức độ nguy hiểm cho xã hội của hành vi phạm tội, nhân thân người phạm tội và
các tình tiết giảm nhẹ, tăng nặng trách nhiệm hình sự để quyết định hình phạt cụ thể
ở mức lớn nhất tạo điều kiện cho việc đạt được mục đích của hình phạt.
ii. Luật pháp đã quy định hai loại chế tài: Chế tài xác định tương đối và chế
tài tùy nghi. Đa số các chế tài quy định khung hình phạt rất rộng và quy định bằng
hai hoặc nhiều loại hình phạt, cho phép Tòa án lựa chọn áp dụng hình phạt phù hợp
với từng loại tội phạm.
1.2.1.5. Nguyên tắc mỗi tội phạm, người phạm tội chỉ bị áp dụng một hình
phạt chính
Khoản 3 Điều 27 BLHS quy định nguyên tắc quan trọng trong áp dụng hình
phạt chính đó là:
+ Hình phạt chính được tuyên độc lập;
+ Hình phạt chính được vận dụng riêng rẽ chứ không đồng thời áp dụng đối
với người phạm tội, chỉ áp dụng một trong các hình phạt chính.
+ Khi áp dụng một hình phạt chính có thể áp dụng thêm một hoặc nhiều biện
pháp hình phạt bổ sung.
Nghĩa là một hành vi phạm tội, người phạm tội chỉ bị áp dụng độc lập, riêng
lẻ và duy nhất một hình phạt chính được BLHS quy định.
1.2.2. Các nguyên tắc áp dụng hình phạt chính đối với người dưới 18 tuổi
Đảng và Nhà nước ta luôn coi trẻ em, người dưới 18 tuổi là đối tượng cần
bảo vệ, chăm sóc và quan tâm đặc biệt đối với cả hai trường hợp, khi họ là chủ thể
của tội phạm cũng như khi họ là nạn nhân của tội phạm. Nhận thức này đã được thể
20
chế hóa trong các quy định của pháp luật hình sự, cụ thể việc xử lý trách nhiệm hình
sự nói chung và quyết định hình phạt đối với người chưa thành niên phạm tội nói
riêng được BLHS quy định rõ phải tuân thủ nguyên tắc riêng biệt như sau:
Thứ nhất, việc xử lý người chưa thành niên phạm tội chủ yếu nhằm giáo dục,
giúp đỡ họ sửa chữa sai lầm, phát triển lành mạnh và trở thành công dân có ích cho
xã hội.
Thứ hai, người chưa thành niên phạm tội có thể được miễn trách nhiệm hình
sự, nếu người đó phạm tội ít nghiêm trọng hoặc tội nghiêm trọng, gây hại không
lớn, có nhiều tình tiết giảm nhẹ và được gia đình hoặc cơ quan, tổ chức nhận giám
sát, giáo dục.
Thứ ba, việc truy cứu trách nhiệm hình sự người chưa thành niên phạm tội và
áp dụng hình phạt đối với họ được thực hiện chỉ trong trường hợp cần thiết và phải
căn cứ vào tính chất của hành vi phạm tội, vào những đặc điểm về nhân thân và yêu
cầu của việc phòng ngừa tội phạm. Khi xét xử, nếu thấy không cần thiết phải áp
dụng hình phạt đối với người chưa thành niên phạm tội, thì Toà án áp dụng một
trong các biện pháp tư pháp được quy định tại Điều 70 của Bộ luật này.
Thứ tư, khi áp dụng hình phạt chính đối với người chưa thành niên chỉ được
áp dụng một trong các hình phạt được quy định tại Điều 71 BLHS năm 1999: Cảnh
cáo, phạt tiền, cải tạo không giam giữ và phạt tù có thời hạn. Việc áp dụng hình
phạt tù có thời hạn đối với người chưa thành niên chỉ được áp dụng khi các biện
pháp khác không có hiệu quả.
Thứ năm, không xử phạt tù chung thân hoặc tử hình đối với người chưa
thành niên phạm tội.
Thứ sáu, quyết định hình phạt cho người chưa thành niên phạm tội phải được
hưởng mức án nhẹ hơn mức án áp dụng đối với người đã thành niên phạm tội tương
ứng
Thứ bảy, không áp dụng hình phạt tiền đối với người từ đủ 14 tuổi đến dưới
16 tuổi phạm tội. Người trong độ tuổi này thường chưa tham gia lao động để có tài
sản nên việc hiểu đúng giá trị tài sản đối với cuộc sống còn hạn chế. Việc áp dụng
21
hình phạt tiền đối với họ có thể không phát huy được hiệu quả giáo dục, cải tạo của
loại hình phạt này.
Thứ tám, không áp dụng hình phạt bổ sung đối với người dưới 18 tuổi phạm
tội. Các hình phạt được áp dụng đối với người dưới 18 tuổi phạm tội chỉ là các hình
phạt chính. Quy định này phù hợp với nguyên tắc tiết chế hình phạt áp dụng đối với
người dưới 18 tuổi phạm tội.
So sánh với quy định BLHS năm 1999, nhìn chung BLHS năm 2015 kế thừa
và giữ nguyên tinh thần các nguyên tắc xử lý đối với người chưa thành niên phạm
tội được quy định tại BLHS năm 1999 nhưng có sửa đổi bổ sung như bổ sung
nguyên tắc: “Việc xử lý người dưới 18 tuổi phạm tội phải bảo đảm lợi ích tốt nhất
của người dưới 18 tuổi” (khoản 1 Điều 91) và nguyên tắc: “Tòa án chỉ áp dụng
hình phạt tù có thời hạn đối với người dưới 18 tuổi phạm tội khi xét thấy các hình
phạt và biện pháp giáo dục khác không có tác dụng răn đe, phòng ngừa” (khoản 6
Điều 91).
Sửa đổi nguyên tắc: “Khi xét xử, nếu thấy không cần thiết phải áp dụng hình
phạt đối với người chưa thành niên phạm tội, thì Tòa án áp dụng một trong các
biện pháp tư pháp được quy định tại Điều 70 của Bộ luật này” của khoản 4 Điều 69
Bộ luật Hình sự năm 1999 thành: “Khi xét xử, Tòa án chỉ áp dụng hình phạt đối với
người dưới 18 tuổi phạm tội nếu xét thấy việc miễn trách nhiệm hình sự và áp dụng
một trong các biện pháp quy định tại Mục 2 hoặc việc áp dụng biện pháp giáo dục
tại trường giáo dưỡng quy định tại Mục 3 Chương này không bảo đảm hiệu quả
giáo dục, phòng ngừa”.
1.3. Mục đích và ý nghĩa của áp dụng hình phạt chính
1.3.1. Mục đích của áp dụng hình phạt chính
Mục đích của hình phạt thể hiện trước hết không chỉ trừng trị mà còn nhằm
răn đe, giáo dục và phòng ngừa tội phạm. Tuy nhiên, hình phạt theo Luật Hình sự
Việt Nam không coi trừng trị người phạm tội làm mục đích chủ yếu. Cái chủ yếu
trong mục đích phòng ngừa riêng của hình phạt là cải tạo, giáo dục người phạm tội
để họ từ một con người lầm lỗi, vi phạm pháp luật trở thành người có ý thức tôn
22
trọng pháp luật và các quy tắc của cuộc sống xã hội chủ nghĩa, ngăn ngừa họ phạm
tội mới. Không thể nói đến giáo dục được người phạm tội nếu như hình phạt trừng
trị họ không tương xứng (hoặc quá nhẹ hoặc quá nặng) với tội phạm đã gây ra. Bởi
vì hình phạt trước hết là hậu quả pháp lý của tội phạm, là thước đo thái độ lên án
của Nhà nước đối với cá nhân người phạm tội, là tiêu chí của công lý và công bằng
xã hội.
Như vậy mục đích của hình phạt chỉ đạt được khi áp dụng hình phạt nói
chung và hình phạt chính nói riêng được thực hiện đúng quy định pháp luật. Mục
đích của áp dụng hình phạt chính là lựa chọn hình phạt chính đúng đắn, phù hợp đối
với người phạm tội nhằm phát huy tối đa hiệu quả, mục đích của hình phạt đó trong
thực tiễn đấu tranh phòng ngừa tội phạm. Việc lựa chọn hình phạt chính chính xác,
có mức độ nghiêm khắc đúng mức, hợp lý để người phạm tội thấy được tính chất
sai trái của hành vi của mình cũng như sự công minh của bản án từ đó tích cực lao
động cải tạo để trở thành công dân có ích cho xã hội, tự giác tuân thủ pháp luật của
nhà nước kết quả thực tế cuối cùng mà Nhà nước mong muốn đạt được khi quy
trách nhiệm hình sự đối với tội phạm và áp dụng hình phạt đối với người phạm tội.
1.3.2. Ý nghĩa của áp dụng hình phạt chính đúng pháp luật
Quyết định hình phạt chính đúng pháp luật đảm bảo mục đích hình phạt (cải
tạo, giáo dục, phòng ngừa chung và phòng ngừa riêng) đạt được trên thực tế. Nếu
hình phạt chính quá nhẹ hay quá nặng sẽ làm giảm ý nghĩa phòng ngừa của hình
phạt hoặc tạo tâm lý không công bằng, không tin tưởng vào pháp luật ở người bị kết
án. Hình phạt có đạt mục đích hay không và đến mức độ nào phụ thuộc vào nhiều
yếu tố, trong đó yếu tố áp dụng pháp luật cũng có vai trò rất quan trọng, bởi vì chỉ
trên cơ sở nhận thức và vận dụng đúng đắn pháp luật cho từng trường hợp phạm tội
cụ thể thì Toà án mới có thể cho ra đời một bản án tuyên hình phạt đúng đắn và có
hiệu quả.
Tiểu kết chương 1
Trên cơ sở nghiên cứu những vấn đề của chương này, chúng ta có thể rút ra
một số kết luận như sau:
23
Thứ nhất, hình phạt chính là biện pháp cưỡng chế về hình sự nghiêm khắc
nhất của Nhà nước do Tòa án quyết định trong bản án, buộc người bị kết án phải
chịu một hoặc một số hậu quả pháp lý bất lợi, nhằm cải tạo, giáo dục họ, phòng và
chống tội phạm.
Thứ hai, luận văn đã phân tích rõ khái niệm, đặc điểm điều kiện áp dụng của
từng loại hình phạt chính theo quy định pháp luật để thấy rõ hơn dấu hiệu, đặc điểm
và sự giống nhau, khác nhau giữa các loại hình phạt đó.
Thứ ba, luận văn phân tích làm sáng tỏ từng loại hình phạt chính, điều kiện
được áp dụng đối với người phạm tội trên 18 tuổi và dưới 18 tuổi.
Thứ tư, luận văn nêu và phân tích cụ thể các nguyên tắc chung áp dụng hình
phạt chính và nguyên tắc áp dụng hình phạt đối với người dưới 18 tuổi.
Qua nghiên cứu các vấn đề lý luận về các hình phạt chính - phương tiện để
thực hiện chính sách hình sự của nhà nước, các nguyên tắc áp dụng hình phạt trong
pháp luật hình sự Việt Nam, thông qua đó thấy được tính đa dạng của hệ thống hình
phạt nước ta cũng như mối quan hệ giữa áp dụng hình phạt chính và hệ thống hình
phạt, chính tính đa dạng của hệ thống hình phạt tạo điều kiện thuận lợi cho Tòa án
khi quyết định hình phạt, dễ lựa chọn hình phạt phù hợp với tính chất mức độ nguy
hiểm cho xã hội của hành vi phạm tội, nhân thân người phạm tội.. đảm bảo đạt được
mục đích và ý nghĩa của quyết định hình phạt chính.
24
Chương 2
QUY ĐỊNH CỦA BỘ LUẬT HÌNH SỰ NĂM 1999 VÀ BỘ LUẬT HÌNH
SỰ NĂM 2015 VỀ ÁP DỤNG HÌNH PHẠT CHÍNH
2.1. Quy định về căn cứ quyết định hình phạt
2.1.1. Quy định về căn cứ quyết định hình phạt
Theo quy định Điều 45 BLHS năm 1999 được kế thừa tại Điều 50 BLHS
năm 2015, khi quyết định hình phạt, Toà án phải căn cứ vào các yếu tố sau: Các quy
định của BLHS; tính chất và mức độ nguy hiểm của hành vi phạm tội; nhân thân
người phạm tội và các tình tiết giảm nhẹ và tăng nặng trách nhiệm hình sự.
Một là, các quy định của BLHS
Khi quyết định hình phạt, những quy định trong phần chung được Tòa án
phản ánh trong bản án thông qua những đánh giá về tính chất và mức độ nguy hiểm
cho xã hội của tội phạm, nhân thân của người phạm tội, các tình tiết tăng nặng giảm
nhẹ trách nhiệm hình sự cũng như căn cứ vào chế tài của điều luật quy định đối với
tội phạm mà bị cáo thực hiện từ đó chọn một loại và mức hình phạt hợp lý, công
bằng và nhân đạo nhất.
Các quy định của BLHS là căn cứ cơ bản nhất và quan trọng nhất của
nguyên tắc pháp chế xã hội chủ nghĩa khi quyết định hình phạt.
Hai là, cân nhắc tính chất, mức độ nguy hiểm cho xã hội của tội phạm đã
thực hiện
Tính chất và mức độ nguy hiểm cho xã hội của tội phạm cụ thể đã được thực
hiện; Hậu quả do tội phạm gây ra; các tình tiết như thời gian và địa điểm hoàn cảnh
phạm tội; các loại và mức độ lỗi như tính chất của động cơ, quyết tâm thực hiện tội
phạm hay không, nguyên nhân và điều kiện thực hiện tội phạm; các đặc điểm về
thái độ tâm lý của người phạm tội như: Tính chất và mức độ của việc thấy trước hậu
quả, các điều kiện làm xuất hiện ý định phạm tội, mức độ suy nghĩ, đắn đo của
người phạm tội khi thực hiện tội phạm, mức độ quyết tâm thực hiện tội phạm, mức
độ quyết liệt thực hiện ý định phạm tội..v.v
25
Khi xây dựng các khung chế tài cho các tội phạm cụ thể, nhà làm luật đã căn
cứ vào tính chất nguy hiểm cho xã hội của từng nhóm tội và của từng tội nhưng khi
quyết định hình phạt vẫn đòi hỏi Tòa án phải cân nhắc cả về tính chất và mức độ
nguy hiểm cho xã hội từng loại tội phạm.
Ba là, cân nhắc nhân thân của người phạm tội.
Cụ thể, thực tiễn xét xử khi quyết định hình phạt, thường xem xét các đặc
điểm nhân thân: Có ảnh hưởng đến mức độ nguy hiểm cho xã hội của hành vi phạm
tội; phản ánh khả năng giáo dục, cải tạo người phạm tội; phản ánh hoàn cảnh đặc
biệt của người phạm tội mà Tòa án phải xem xét khi quyết định hình phạt như: tiền
án, tiền sự, lần phạm tội này là tái phạm hay tái phạm nguy hiểm, có tính chất
chuyên nghiệp hay không, thái độ khai báo như thế nào, có biện pháp khắc phục
hậu quả hay không, có tham gia cứu giúp người bị nạn hay không… Ngoài ra, còn
có thể lưu ý đến đối tượng phạm tội là phụ nữ mang thai hoặc đang nuôi con nhỏ
dưới 36 tháng tuổi, trẻ em, người già trên 70 tuổi, có đang mắc bệnh hiểm nghèo
không…
Bốn là, cân nhắc các tình tiết giảm nhẹ và tăng nặng trách nhiệm hình sự.
Khi quyết định hình phạt, để vận dụng đúng căn cứ, đòi hỏi Tòa án phải áp
dụng chính xác các tình tiết giảm nhẹ quy định tại Điều 46 BLHS năm 1999 và các
tình tiết tăng nặng quy định tại Điều 48 BLHS năm 1999. Các tình tiết này nó có
ảnh hưởng đáng kể đến TNHS trong phạm vi khung hình phạt cho phép. Việc làm
này không chỉ là quyền mà còn là nghĩa vụ của Tòa án trong việc hội đủ căn cứ
quyết định một hình phạt hợp lý công bằng phù hợp với mỗi bị cáo.
2.1.2. Quy định về các tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự
Các tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự là một trong những căn cứ quyết
định hình phạt, tình tiết đó có ý nghĩa trong đánh giá khả năng cải tạo tốt hoặc hoàn
cảnh đặc biệt của người phạm tội đáng được khoan hồng. Tình tiết giảm nhẹ TNHS
được quy định cụ thể tại khoản 1 Điều 46 BLHS năm 1999, bao gồm 18 tình tiết.
26
Bộ luật Hình sự năm 2015 quy định 22 tình tiết giảm nhẹ, so với Điều 46 Bộ
luật Hình sự năm 1999, thì Điều 51 Bộ luật Hình sự năm 2015 có một số sửa đổi, bổ
sung như sau:
Thứ nhất, bổ sung thêm các tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự sau đây:
- Phạm tội trong trường hợp vượt quá mức cần thiết khi bắt giữ người phạm
tội (điểm đ);
- Phạm tội trong trường hợp bị hạn chế khả năng nhận thức mà không phải
do lỗi của mình gây ra (điểm l);
- Người phạm tội là người khuyết tật nặng hoặc đặc biệt nặng (điểm p);
- Người phạm tội là người có công với cách mạng hoặc là cha, mẹ, vợ,
chồng, con của liệt sĩ (điểm x).
Thứ hai, tình tiết giảm nhẹ "người phạm tội tích cực giúp đỡ các cơ quan có
trách nhiệm phát hiện, điều tra tội phạm" tại điểm q khoản 1 Điều 46 Bộ luật Hình
sự năm 1999 được sửa đổi thành "người phạm tội tích cực hợp tác với cơ quan có
trách nhiệm trong việc phát hiện tội phạm hoặc trong quá trình giải quyết vụ án" tại
khoản 1 Điều 51 Bộ luật Hình sự năm 2015.
Thứ ba, khoản 1 Điều 51 của Bộ luật Hình sự năm 2015 đã tách riêng và
quy định từng tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự thành những điểm khác nhau;
các tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự được quy định chung trong cùng một
điểm thì Bộ luật đã sử dụng từ “hoặc” thay cho dấu phẩy (,) trong quy định của Bộ
luật Hình sự năm 1999 để phân biệt.
Thứ tư, khoản 2 Điều 51 BLHS năm 2015 bổ sung thêm tình tiết "đầu thú",
theo đó, khi quyết định hình phạt, Tòa án có thể coi đầu thú hoặc các tình tiết khác
là tình tiết giảm nhẹ, những phải ghi rõ lý do trong bản án. Quy định này nhằm,
khuyến khích những người phạm tội ra đầu thú giúp vụ án giải quyết nhanh chóng
và thể hiện chính sách nhân đạo, khoan hồng của pháp luật nước ta.
Việc sửa đổi bổ sung quy định về các tình tiết giảm nhẹ như trên giúp mở
rộng phạm vi áp dụng đối với các trường hợp quyết định hình phạt dưới mức thấp
nhất của khung hình phạt được áp dụng. Đồng thời thể hiện quan điểm bảo vệ
27
quyền con người và góp phần tháo gỡ vướng mắc, làm việc áp dụng pháp luật được
thuận lợi, minh bạch và rõ ràng hơn.
2.1.3. Quy định về các tình tiết tăng nặng trách nhiệm hình sự
Tình tiết tăng nặng trách nhiệm hình sự là tình tiết được quy định trong Bộ
luật hình sự và là một trong những căn cứ để Tòa án xem xét quyết định mức hình
phạt nghiêm khắc hơn so với vụ án không có tình tiết này. Xuất phát từ khái niệm
đã nêu trên và phân tích các quy định của Bộ luật hình sự năm 1999 có liên quan
đến các tình tiết tăng nặng trách nhiệm hình sự và thực tiễn áp dụng chúng, chúng ta
có thể chỉ ra một số đặc điểm cơ bản dưới đây của tình tiết này:
- Tình tiết tăng nặng trách nhiệm hình sự bắt buộc phải được ghi nhận trong
bộ luật hình sự, Tòa án không được quyền cân nhắc và tự áp dụng như tình tiết giảm
nhẹ trách nhiệm hình sự.
- Tình tiết tăng nặng trách nhiệm hình sự chỉ làm thay đổi mức độ nguy hiểm
cho xã hội của hành vi phạm tội trong vụ án đó trong phạm vi một cấu thành tội
phạm cụ thể, không làm thay đổi tính chất của tội phạm ấy.
- Trường hợp tình tiết tăng nặng trách nhiệm hình sự là tình tiết được luật
quy định với tính chất là yếu tố định khung hình phạt đối với một tội phạm tương
ứng cụ thể, thì trong việc quyết định hình phạt đối với người phạm tội, Tòa án
không thể xem xét nó với tính chất là tình tiết tăng nặng trách nhiệm hình sự chung
(quy định tại khoản 1 Điều 48 Bộ luật hình sự năm 1999).
Khác với các tình tiết giảm nhẹ, Tòa án không được coi các tình tiết khác là
tình tiết tăng nặng trách nhiệm hình sự.
Như vậy, các tình tiết tăng nặng trách nhiệm hình sự quy định tại khoản 1
Điều 48 Bộ luật hình sự năm 1999 bao gồm 14 (mười bốn) tình tiết, sắp xếp theo
thứ tự từ a đến o trong khoản 1.
So với Điều 48 của Bộ luật Hình sự năm 1999 thì Điều 52 của Bộ luật Hình
sự năm 2015 có một số sửa đổi, bổ sung như sau:
Thứ nhất, sửa cụm từ “phạm tội đối với trẻ em” thành “phạm tội đối với
người dưới 16 tuổi”; sửa “người già” thành “người đủ 70 tuổi trở lên” (điểm i).
28
Thứ hai, bỏ các tình tiết phạm tội gây hậu quả nghiêm trọng, rất nghiêm
trọng, đặc biệt nghiêm trọng vì đây là các tình tiết định tội, định khung hình phạt
mang tính chất định tính và trừu tượng. Các tình tiết này đã được lượng hóa cụ thể
trong các tội phạm và khi đã là tình tiết định tội, định khung hình phạt thì không
được coi là tình tiết tăng nặng nữa.
Thứ ba, bổ sung thêm điểm k khoản 1 Điều 52 BLHS "người khuyết tật hoặc
khuyết tật đặc biệt nặng, người bị hạn chế khả năng nhận thức" là tình tiết tăng
nặng trách nhiệm hình sự.
Thứ tư, bỏ tình tiết “xâm phạm tài sản của Nhà nước”.
Thứ năm, tách một số tình tiết tăng nặng trách nhiệm hình sự tại khoản 1
Điều 48 BLHS năm 1999 thành các tình tiết riêng biệt. Ví dụ như tình tiết: Phạm tội
02 lần trở lên (điểm g);
Thứ sáu, sửa quy định “Xúi giục người chưa thành niên phạm tội” thành
“Xúi giục người dưới 18 tuổi phạm tội” (điểm o).
Nhìn chung Điều 52 BLHS năm 2015 chủ yếu sửa đổi bổ sung một số quy
định của Điều 48 BLHS năm 1999 theo hướng quy định rõ ràng tách bạch hơn tạo
thuận lợi dễ dàng hơn cho việc áp dụng pháp luật nói chung và áp dụng tình tiết
tăng nặng trong quyết định hình phạt nói riêng, góp phần đảm bảo sự thống nhất
trong áp dụng phát luật.
2.2. Quy định về quyết định hình phạt trong các trường hợp cụ thể
2.2.1. Quy định về quyết định hình phạt dưới mức thấp nhất của khung hình
phạt được áp dụng
So với Điều 47 BLHS năm 1999 thì Điều 54 BLHS năm 2015 có một số sửa
đổi, bổ sung như sau:
Một là, nội dung quy định tại khoản 1 Điều 54 BLHS năm 2015 đã kế thừa
Điều 47 BLHS năm 1999 nhưng đã trình bày rõ ràng hơn, cụ thể là: “Tòa án có thể
quyết định một hình phạt dưới mức thấp nhất của khung hình phạt được áp dụng
nhưng phải trong khung hình phạt liền kề nhẹ hơn của điều luật khi người phạm tội
có ít nhất hai tình tiết giảm nhẹ quy định tại khoản 1 Điều 51 của Bộ luật này”.
29
Hai là, việc bổ sung khoản 2 Điều 54 BLHS năm 2015 quy định về trường
hợp Tòa án quyết định hình phạt dưới mức thấp nhất của khung hình phạt được áp
dụng nhưng không bắt buộc phải trong khung liền kề. Theo quy định tại Điều 47
BLHS năm 1999 thi dù có xem xét, vận dụng các tình tiết giảm nhẹ, khoan hồng tối
đa, Tòa án cũng chỉ được phép áp dụng hình phạt trong khung hình phạt liền kề nhẹ
hơn khung hình phạt được áp dụng và hình phạt đó vẫn là quá nghiêm khắc. Tuy
nhiên, khoản 2 Điều 54 BLHS năm 2015 quy định như vậy cần lưu ý các điều kiện
cần phải thỏa mãn quy định tại khoản 1 tức là người phạm tội cũng phải có ít nhất
hai tình tiết giảm nhẹ quy định tại khoản 1 Điều 51 BLHS năm 2015.
Ba là, khoản 3 Điều 54 BLHS năm 2015 được trình bày trên tinh thần tách
quy định tại Điều 47 BLHS năm 1999 về việc Tòa án quyết định hình phạt dưới
mức thấp nhất của khung hình phạt hoặc chuyển sang loại hình phạt khác nhẹ hơn,
nhưng cụ thể và rõ ràng hơn so với quy định tại Điều 47 BLHS năm 1999: “Trong
trường hợp có đủ các điều kiện quy định tại khoản 1 hoặc khoản 2 Điều này nhưng
điều luật chỉ có một khung hình phạt hoặc khung hình phạt đó là khung hình phạt
nhẹ nhất, thì Tòa án có thể quyết định chuyển sang một hình phạt khác thuộc loại
nhẹ hơn. Lý do của việc giảm nhẹ phải được ghi rõ trong bản án”.
Có thể nói những sửa đổi, bổ sung tại Điều 54 BLHS năm 2015 góp phần
làm quy định pháp luật trở nên minh bạch, đặc biệt quy định giúp việc quyết định
hình phạt trở nên linh hoạt, thuận lợi hơn rất nhiều, đặc biệt giúp tháo gỡ rất nhiều
những vướng mắc trong thực tiễn xét xử.
2.2.2. Quy định về quyết định hình phạt trong trường hợp phạm nhiều tội
Nếu bị cáo phạm tội thuộc trường hợp phạm nhiều tội thì Toà án quyết định
hình phạt đối với từng tội theo quy định tại Điều 45 BLHS, sau đó tổng hợp hình
phạt của các tội đó theo nguyên tắc:
Đối với hình phạt chính (khoản 1 Điều 55 BLHS năm 2015)
Theo quy định tại khoản 1 Điều 55 BLHS 2015 thì việc tổng hợp hình phạt
chính trong trường hợp phạm nhiều tội tuân thủ theo nguyên tắc sau:
30
Nếu các hình phạt đã tuyên cùng là cải tạo không giam giữ hoặc cùng là tù có
thời hạn, thì các hình phạt đó được cộng lại thành hình phạt chung; hình phạt chung
không được vượt quá 03 năm đối với hình phạt cải tạo không giam giữ, 30 năm đối
với hình phạt tù có thời hạn;
Nếu các hình phạt đã tuyên là cải tạo không giam giữ, tù có thời hạn, thì hình
phạt cải tạo không giam giữ được chuyển đổi thành hình phạt tù theo tỷ lệ cứ 03
ngày cải tạo không giam giữ được chuyển đổi thành 01 ngày tù để tổng hợp thành
hình phạt chung theo quy định tại điểm a khoản 1 Điều này;
Nếu hình phạt nặng nhất trong số các hình phạt đã tuyên là tù chung thân thì
hình phạt chung là tù chung thân;
Nếu hình phạt nặng nhất trong số các hình phạt đã tuyên là tử hình thì hình
phạt chung là tử hình;
Phạt tiền không tổng hợp với các loại hình phạt khác; các khoản tiền phạt
được cộng lại thành hình phạt chung;
Trục xuất không tổng hợp với các loại hình phạt khác;
Quy định Điều 55 của BLHS năm 2015 về quyết định hình phạt trong trường
hợp phạm nhiều tội đã được kế thừa và giữ nguyên Điều 50 BLHS năm 1999.
2.2.3. Quy định về tổng hợp nhiều bản án
Theo quy định tại Điều 56 BLHS năm 2015, tổng hợp hình phạt của nhiều
bản án có ba trường hợp, cụ thể: (1) Trong trường hợp một người đang phải chấp
hành một bản án mà lại bị xét xử về tội đã phạm trước khi có bản án này, thì Tòa án
quyết định hình phạt đối với tội đang bị xét xử, sau đó quyết định hình phạt chung
theo quy định tại Điều 55 của Bộ luật này. Thời gian đã chấp hành hình phạt của
bản án trước được trừ vào thời hạn chấp hành hình phạt chung; (2) Khi xét xử một
người đang phải chấp hành một bản án mà lại thực hiện hành vi phạm tội mới, Tòa
án quyết định hình phạt đối với tội mới, sau đó tổng hợp với phần hình phạt chưa
chấp hành của bản án trước rồi quyết định hình phạt chung theo quy định tại Điều
31
55 của Bộ luật này; (3) Trong trường hợp một người phải chấp hành nhiều bản án
đã có hiệu lực pháp luật mà các hình phạt của các bản án chưa được tổng hợp, thì
Chánh án Tòa án có thẩm quyền ra quyết định tổng hợp hình phạt của các bản án
theo quy định tại khoản 1 và khoản 2 Điều này.
Những quy định này được kế thừa, có thay đổi câu từ nhằm làm rõ nghĩa hơn
nhưng về nội dung hoàn toàn không thay đổi so tại Điều 51 BLHS năm 1999.
2.2.4. Quy định về quyết định hình phạt trong trường hợp chuẩn bị phạm tội
và phạm tội chưa đạt
Mức độ thực hiện ý định phạm tội và những tình tiết khác khiến tội phạm
không thực hiện được đến cùng được coi là hai căn cứ bổ sung bên cạnh căn cứ
chung là tính chất và mức độ nguy hiểm cho xã hội của hành vi đó. Điều 57 BLHS
năm 2015 kế thừa nhưng có sửa đổi, bổ sung một số nội dung theo hướng nhân đạo
hơn, hạn chế áp dụng hình phạt tử hình, cụ thể:
- Về quy định hình phạt đối với chuẩn bị phạm tội: Đối với hành vi chuẩn bị
phạm tội, hình phạt được quyết định theo các điều luật cụ thể. BLHS năm 2015 đã
bổ sung hình phạt đối với thực hiện chuẩn bị phạm tội trong từng tội danh cụ thể.
Quy định này đảm bảo việc áp dụng hình phạt rõ ràng minh bạch, có căn cứ, được
quy định trong BLHS.
- Giảm nhẹ khung hình phạt đối với trường hợp phạm tội chưa đạt mà điều
luật quy định mức phạt cao nhất là tù chung thân hoặc tử hình thành không quá 20
năm hình phạt tù. Thể hiện tinh thần nhân đạo của Pháp luật Việt Nam, theo hướng
hạn chế áp dụng hình phạt tử hình là hoàn toàn phù hợp, nhất là trong trường hợp
phạm tội chưa đạt.
2.2.5. Quy định về quyết định hình phạt trong trường hợp đồng phạm
Quy định về quyết định hình phạt trong trường hợp đồng phạm theo quy định
tại Điều 53 BLHS năm 1999 được kế thừa và giữ nguyên tại Điều 58 BLHS năm
2018: “Khi quyết định hình phạt đối với những người đồng phạm, Toà án phải xét
đến tính chất của đồng phạm, tính chất và mức độ tham gia phạm tội của từng
32
người đồng phạm. Các tình tiết tăng nặng hoặc loại trừ trách nhiệm hình sự thuộc
người đồng phạm nào, thì chỉ áp dụng đối với người đó.”
Từ quy định này cho thấy vấn đề trách nhiệm của những người đồng phạm
được giải quyết trên cơ sở một số nguyên tắc sau đây:
– Mỗi người đồng phạm, trên cơ sở hành vi cụ thể của mình phải chịu trách
nhiệm độc lập về việc cùng thực hiện tội phạm, chứ không phải chỉ có người thực
hành giữ vai trò chính, còn những người đồng phạm khác giữ vai trò tòng phạm. Do
đó, những người đồng phạm không phải chịu trách nhiệm về hành vi vượt quá của
người thực hành. Vì hành vi đó vượt quá giới hạn thoả thuận giữa các người đồng
phạm và không thuộc ý định chung của họ.
- Hành vi của người tổ chức, người xúi giục, người giúp sức tuy chưa dẫn
đến việc thực hiện tội phạm (Ví dụ: Người thực hành bị phát hiện và bị bắt khi
phạm tội chưa đạt), vẫn phải chịu trách nhiệm hình sự (về tội phạm họ định thực
hiện), ở giai đoạn chuẩn bị phạm tội hoặc phạm tội chưa đạt tuỳ theo giai đoạn
phạm tội của người thực hành.
– Trách nhiệm của từng người đồng phạm được cá thể hoá căn cứ vào
nguyên tắc quyết định hình phạt, tính chất, mức độ tham gia của mỗi người vào việc
thực hiện tội phạm và những tình tiết làm tăng, giảm hoặc loại trừ trách nhiệm hình
sự riêng biệt cho từng người đồng phạm.
Tính chất tham gia của mỗi người được xem xét căn cứ vào vai trò của họ
trong vụ đồng phạm (người thực hành, người tổ chức, người xúi giục hoặc là người
giúp sức). Thông thường, người tổ chức, người xúi giục gây nguy hiểm cho xã hội
không ít hơn người thực hành và đôi khi còn nhiều hơn. Còn người giúp sức thông
thường thì nguy hiểm cho xã hội ít hơn, nhưng cũng có trường hợp người giúp sức
gây nguy hiểm cho xã hội nhiều hơn người thực hành hoặc người xúi giục.
Nếu người thực hành có năng lực chịu trách nhiệm hình sự thì mới bị coi là
đồng phạm. Ngược lại, nếu người thực hành không có năng lực trách nhiệm hình sự
hoặc chưa đến tuổi chịu trách nhiệm hình sự, thì người tổ chức, người xúi giục và
người giúp sức phải chịu trách nhiệm hình sự như là người thực hành.
33
2.2.6. Quy định về miễn hình phạt
Hiện nay quy định về miễn hình phạt tại Điều 54 BLHS năm 1999 và Điều
59 BLHS năm 2015 là khác nhau. So với quy định của BLHS năm 1999 thì chế
định miễn hình phạt được quy định tại BLHS năm 2015 có điểm mới đó là người
phạm tội chỉ được miễn hình phạt nếu “thuộc trường hợp quy định tại khoản 1 và
khoản 2 Điều 54 của Bộ luật này mà đáng được khoan hồng đặc biệt nhưng chưa
đến mức được miễn trách nhiệm hình sự.”, tức là người phạm tội phải có ít nhất hai
tình tiết giảm nhẹ được quy định tại khoản 1 Điều 51 BLHS năm 2015 và phải là
người giúp sức phạm tội lần đầu trong vụ án đồng phạm mà có vai trò không đáng
kể thì mới được miễn hình phạt. Đối tượng miễn hình phạt thu hẹp hơn, quy định
chặc chẽ hơn so với BLHS năm 1999.
2.3. Quy định về áp dụng hình phạt đối với người dưới 18 tuổi
2.3.1. Quy định về quyết định hình phạt trong trường hợp chuẩn bị phạm tội,
phạm tội chưa đạt
Điều 102 Luật hình sự 2015 quy định về việc quyết định hình phạt trong
trường hợp chuẩn bị phạm tội, phạm tội chưa đạt, đối với người dưới 18 tuổi tuân
thủ theo nguyên tắc chung quy định tại khoản 1 Điều 57 của Bộ luật và các nguyên
tắc sau:
Mức hình phạt cao nhất đối với người từ đủ 14 tuổi đến dưới 16 tuổi chuẩn
bị phạm tội không quá một phần ba mức hình phạt được quy định trong khung hình
phạt đối với hành vi chuẩn bị phạm tội trong điều luật được áp dụng;
Đối với người từ đủ 14 tuổi đến dưới 16 tuổi phạm tội chưa đạt thì mức hình
phạt cải tạo không giam giữ không quá 1/6 thời hạn mà điều luật quy định; không
quá 1/6 mức phạt tù mà điều luật quy định nếu là tù có thời hạn và không quá 4 năm
tù đối với điều luật quy định hình phạt tù chung thân hoặc tử hình.
Đối với người từ đủ 16 tuổi đến dưới 18 tuổi phạm tội chưa đạt thì mức phạt
tiền không quá 1/4 mức tiền phạt mà điều luật quy định; mức hình phạt cải tạo
không giam giữ không quá 1/4 thời hạn mà điều luật quy định; không quá 3/8 mức
34
phạt tù mà điều luật quy định nếu là tù có thời hạn và không quá 9 năm tù đối với
điều luật quy định hình phạt tù chung thân hoặc tử hình.
Đây là điều luật hoàn toàn mới được quy định BLHS năm 2015, thể hiện tinh
thần đổi mới quan niệm về tội phạm và hình phạt, về nguyên tắc xử lý đối với người
chưa thành niên phạm tội được sửa đổi, bổ sung theo hướng bảo đảm lợi ích tốt nhất
cho người chưa dưới 18 tuổi.
2.3.2. Quy định về tổng hợp hình phạt trong trường hợp phạm nhiều tội, tổng
hợp hình phạt của nhiều bản án
Vấn đề tổng hợp hình phạt trong trường hợp phạm nhiều tội quy định tại
Điều 103 BLHS năm 2015 đều có sửa đổi, bổ sung theo hướng cụ thể, rõ ràng hơn
so với BLHS năm 1999.
Việc tổng hợp hình phạt theo Điều 75 chỉ chia ra 2 trường hợp và lấy căn cứ
là vào thời điểm thực hiện tội phạm nặng nhất trước hoặc sau khi người đó đủ 18
tuổi, một mốc thời gian duy nhất làm căn cứ để áp dụng việc tổng hợp hình phạt
theo nguyên tắc người chưa thành niên. Và khoản 1 Điều 75 BLHS năm 1999 chỉ
quy định về tổng hợp hình phạt tù có thời hạn, không quy định tổng hợp hình phạt
đối với các loại hình phạt khác.
Trong khi tại Điều 103 BLHS năm 2015 quy định việc tổng hợp hình phạt
của 02 loại hình phạt:
- Cải tạo không giam giữ: Mức cao nhất được áp dụng không quá 03 năm.
- Tù có thời hạn: Được cụ thể hóa Điều 75 BLHS. Khoản 2 Điều 103 cũng
lấy căn cứ là độ tuổi của người chưa thành niên khi bị tuyên mức hình phạt năng
hơn nhưng có 02 mốc thời gian được lấy làm căn cứ để tổng hợp hình phạt:
+ Mức tổng hợp đối với người phạm nhiều tội mà có tội thực hiện trước khi
đủ 16 tuổi, có tội thực hiện sau khi đủ 16 tuổi thì việc tổng hợp hình phạt được chia
làm 02 trường hợp như sau:
a) Nếu mức hình phạt đã tuyên đối với tội được thực hiện trước khi người đó
đủ 16 tuổi nặng hơn hoặc bằng mức hình phạt đã tuyên đối với tội được thực hiện
sau khi đủ 16 tuổi thì hình phạt chung không vượt quá mức hình phạt cao nhất đối
35
với người từ đủ 14 đến 16 tuổi theo quy định tại khoản 1 Điều 1 này (tức là không
quá 12 năm tù);
b) Nếu mức hình phạt đã tuyên đối với tội được thực hiện sau khi người đó
đủ 16 tuổi nặng hơn mức hình phạt đã tuyên đối với tội được thực hiện trước khi đủ
16 tuổi thì hình phạt chung không vượt quá mức hình phạt cao nhất đối với người
từ đủ 16 tuổi đến dưới 18 tuổi tại khoản 1 Điều này (tức là không vượt quá 18 năm).
Như vậy BLHS năm 2015 đã bổ sung cụ thể hóa hơn quy định BLHS 1999,
có sự phân hóa hình phạt cụ thể từng độ tuổi đối với người chưa thành niên phạm
tội, giúp việc quyết định hình phạt dễ dàng và chính xác hơn. Điểm khác biệt quan
trọng giữa hai điều luật này là căn cứ để tổng hợp hình phạt, Điều 75 BLHS năm
1999 lấy “tội nặng nhất” là căn cứ để chọn độ tuổi áp dụng hình phạt tối đa, Điều
103 BLHS năm 2015 lấy “mức hình phạt đã tuyên nặng hơn hoặc bằng” làm căn cứ
để chọn độ tuổi xem xét áp dụng hình phạt tối đa. Có thể thấy sửa đổi này hoàn toàn
tính theo hướng có lợi cho người chưa thành niên phạm tội.
Tổng hợp hình phạt của nhiều bản án
Quy định về tổng hợp hình phạt của nhiều bản án đối với người chưa thành
niên phạm tội là quy định hoàn toàn mới của BLHS năm 2015, không có tại BLHS
năm 1999. Việc tổng hợp hình phạt của nhiều bản án đối với người chưa thành niên
phạm tội, được áp dụng theo quy định chung tại Điều 51 BLHS năm 1999 và theo
các điều luật khác đối với người chưa thành niên phạm tội. Để việc áp dụng hình
phạt rõ ràng và có căn cứ hơn, BLHS năm 2015 bổ sung Điều luật riêng về Tổng
hợp hình phạt của nhiều bản án, cụ thể Điều 104 quy định:
Việc tổng hợp hình phạt trong trường hợp một người đang phải chấp hành
một bản án mà lại bị xét xử về tội đã phạm trước hoặc sau khi có bản án này, được
thực hiện theo quy định tại Điều 55 và Điều 56 của Bộ luật này.
Như vậy việc tổng hợp hình phạt của nhiều bản án đối với người chưa thành
niên phạm tội được thực hiện đảm bảo theo nguyên tắc chung về tổng hợp hình phạt
của nhiều bản án tại Điều 55 và Quyết định hình phạt trong trường hợp chuẩn bị
phạm tội, phạm tội chưa đạt tại Điều 57 BLHS năm 2015 nhưng phải đảm bảo mức
36
hình phạt đối với người chưa thành niên không được vượt quá mức hình phạt cao
nhất quy định tại Điều 103 của BLHS năm 2015.
Tiểu kết chương 2
Trên cơ sở phân tích đối chiếu so sánh quy định của BLHS 1999 và BLHS
năm 2015 đã làm rõ được:
Khái niệm, căn cứ quyết định hình phạt chính, đặc biệt các yếu tố của căn cứ
quyết định hình phạt như tình tiết tăng nặng giảm nhẹ trách nhiệm hình sự.
Phân tích và làm rõ quyết định hình phạt chính trong các trường hợp cụ thể
như: quyết định hình phạt dưới mức thấp nhất của hung hình phạt, quyết định hình
phạt trong trường hợp phạm nhiều tội, đồng phạm, chuẩn bị phạm tội và phạm tội
chưa đạt, miễn hình phạt.
Đặc biệt Luận văn làm rõ quy định về quyết định hình phạt đối với người
chưa thành niên phạm tội thông qua việc làm sáng tỏ quy định áp dụng hình phạt
đối với người dưới 18 tuổi, nhất là làm rõ quy định mới sửa đổi bổ sung theo hướng
có lợi cho người dưới 18 tuổi theo BLHS năm 2015.
Qua phân tích thay đổi quy định của BLHS cho thấy quan điểm chính sách
của Đảng và Nhà nước, ngoài việc sửa đổi pháp luật theo hướng minh bạch cụ thể,
chi tiết, tạo điều kiện thuận lợi cho người áp dụng pháp luật, lựa chọn quyết định
hình phạt chính dễ dàng và đúng quy định. Thay đổi về BLHS còn thể hiện sự
khuyến khích áp dụng hình phạt chính theo hướng nhân đạo, đặc biệt hạn chế áp
dụng hình phạt tù đối với người phạm tội nói chung và người dưới 18 tuổi nói riêng,
mở rộng phạm vi áp dụng án treo đối với người phạm tội nói chung và người dưới
18 tuổi nói riêng.
37
Chương 3
THỰC TIỄN ÁP DỤNG HÌNH PHẠT CHÍNH TẠI TÒA ÁN NHÂN
DÂN HUYỆN TÂN BIÊN VÀ CÁC GIẢI PHÁP BẢO ĐẢM ÁP DỤNG
HÌNH PHẠT CHÍNH ĐÚNG PHÁP LUẬT
3.1. Thực tiễn áp dụng hình phạt chính tại Tòa án nhân dân huyện Tân
Biên
3.1.1. Kết quả thực tiễn áp dụng hình phạt chính
Với đặc thù là một huyện giáp biên giới Campuchia, nơi có cửa khẩu quốc tế
Xa Mát, nên việc giao thương giữa nhân dân hai nước rất phổ biến, việc kinh doanh
đa dạng nhất các ngành hàng xuất nhập khẩu qua Campuchia thu hút lượng lớn
người dân nhập cư ở nhiều nơi về sinh sống và kinh doanh. Những người dân này
không có nơi ở ổn định, chỉ tạm trú một thời gian để kiếm việc thời vụ. Bên cạnh
việc giúp phát triển kinh tế cũng mang theo hệ quả xã hội như tình hình tội phạm
trên địa bàn huyện Tân Biên, tỉnh Tây Ninh luôn diễn biến rất phức tạp và có xu
hướng gia tăng, nhất là các tội phạm về trộm cắp, ma túy, cờ bạc, buôn lậu... Do đó
nhiệm vụ xét xử các vụ án hình sự, áp dụng hình phạt chính đúng quy định pháp
luật, hợp tình hợp lý đủ sức răn đe giáo dục chung nhằm đáp ứng yêu cầu chính trị
địa phương là nhiệm vụ rất quan trọng và khó khăn. Nhìn chung trong thời gian qua,
Tòa án nhân dân huyện Tân Biên đã thực hiện tốt việc giải quyết các vụ án hình sự,
hạn chế số lượng các bản án, quyết định của Tòa án bị hủy sửa do lỗi chủ quan và
không có người bị kết án oan, những vụ án có tính chất phức tạp đều đã được đưa ra
xét xử kịp thời đúng quy định. Quá trình xét xử các vụ án hình sự các thẩm phán
luôn phấn đấu đạt tỉ lệ giải quyết 100%, phiên tòa luôn đảm bảo tranh tụng theo tinh
thần cải cách tư pháp mà Nghị quyết 49-NQ/TW ngày 02/6/2005 của Bộ Chính trị
đề ra. Công tác sơ tổng kết, đánh giá lại thực tiễn áp dụng hình phạt trên địa bàn
huyện Tân Biên được chú trọng. Trong giai đoạn 05 năm (từ năm 2014 đến năm
2018), Tòa án nhân dân huyện Tân Biên, tỉnh Tây Ninh đã thụ lý 404 vụ án/839 bị
cáo; giải quyết 399 vụ án/832 bị cáo. Trong đó đình chỉ 02 vụ án/06 bị cáo; chuyển
hồ sơ cho Tòa án có thẩm quyền 0 vụ án; trả hồ sơ cho Viện kiểm sát 0 vụ án; xét xử
Luận văn: Áp dụng hình phạt chính theo pháp luật hình sự, HAY
Luận văn: Áp dụng hình phạt chính theo pháp luật hình sự, HAY
Luận văn: Áp dụng hình phạt chính theo pháp luật hình sự, HAY
Luận văn: Áp dụng hình phạt chính theo pháp luật hình sự, HAY
Luận văn: Áp dụng hình phạt chính theo pháp luật hình sự, HAY
Luận văn: Áp dụng hình phạt chính theo pháp luật hình sự, HAY
Luận văn: Áp dụng hình phạt chính theo pháp luật hình sự, HAY
Luận văn: Áp dụng hình phạt chính theo pháp luật hình sự, HAY
Luận văn: Áp dụng hình phạt chính theo pháp luật hình sự, HAY
Luận văn: Áp dụng hình phạt chính theo pháp luật hình sự, HAY
Luận văn: Áp dụng hình phạt chính theo pháp luật hình sự, HAY
Luận văn: Áp dụng hình phạt chính theo pháp luật hình sự, HAY
Luận văn: Áp dụng hình phạt chính theo pháp luật hình sự, HAY
Luận văn: Áp dụng hình phạt chính theo pháp luật hình sự, HAY
Luận văn: Áp dụng hình phạt chính theo pháp luật hình sự, HAY
Luận văn: Áp dụng hình phạt chính theo pháp luật hình sự, HAY
Luận văn: Áp dụng hình phạt chính theo pháp luật hình sự, HAY
Luận văn: Áp dụng hình phạt chính theo pháp luật hình sự, HAY
Luận văn: Áp dụng hình phạt chính theo pháp luật hình sự, HAY
Luận văn: Áp dụng hình phạt chính theo pháp luật hình sự, HAY
Luận văn: Áp dụng hình phạt chính theo pháp luật hình sự, HAY
Luận văn: Áp dụng hình phạt chính theo pháp luật hình sự, HAY
Luận văn: Áp dụng hình phạt chính theo pháp luật hình sự, HAY

More Related Content

What's hot

Luận văn: Quyết định hình phạt tù có thời hạn tại TP Đà Nẵng, 9đ - Gửi miễn p...
Luận văn: Quyết định hình phạt tù có thời hạn tại TP Đà Nẵng, 9đ - Gửi miễn p...Luận văn: Quyết định hình phạt tù có thời hạn tại TP Đà Nẵng, 9đ - Gửi miễn p...
Luận văn: Quyết định hình phạt tù có thời hạn tại TP Đà Nẵng, 9đ - Gửi miễn p...Dịch vụ viết bài trọn gói ZALO: 0909232620
 
Quyết định hình phạt trong trường hợp phạm nhiều tội theo luật - Gửi miễn phí...
Quyết định hình phạt trong trường hợp phạm nhiều tội theo luật - Gửi miễn phí...Quyết định hình phạt trong trường hợp phạm nhiều tội theo luật - Gửi miễn phí...
Quyết định hình phạt trong trường hợp phạm nhiều tội theo luật - Gửi miễn phí...Dịch vụ viết bài trọn gói ZALO: 0909232620
 
Luận văn: Quyết định hình phạt và tổng hợp hình phạt theo pháp luật - Gửi miễ...
Luận văn: Quyết định hình phạt và tổng hợp hình phạt theo pháp luật - Gửi miễ...Luận văn: Quyết định hình phạt và tổng hợp hình phạt theo pháp luật - Gửi miễ...
Luận văn: Quyết định hình phạt và tổng hợp hình phạt theo pháp luật - Gửi miễ...Dịch vụ viết bài trọn gói ZALO: 0909232620
 

What's hot (19)

Luận văn: Áp dụng hình phạt theo pháp luật hình sự tại Hà Nội
Luận văn: Áp dụng hình phạt theo pháp luật hình sự tại Hà NộiLuận văn: Áp dụng hình phạt theo pháp luật hình sự tại Hà Nội
Luận văn: Áp dụng hình phạt theo pháp luật hình sự tại Hà Nội
 
Luận văn: Biện pháp điều tra theo pháp luật Tố tụng hình sự, HAY
Luận văn: Biện pháp điều tra theo pháp luật Tố tụng hình sự, HAYLuận văn: Biện pháp điều tra theo pháp luật Tố tụng hình sự, HAY
Luận văn: Biện pháp điều tra theo pháp luật Tố tụng hình sự, HAY
 
Luận văn: Quyết định hình phạt tù có thời hạn tại TP Đà Nẵng, 9đ - Gửi miễn p...
Luận văn: Quyết định hình phạt tù có thời hạn tại TP Đà Nẵng, 9đ - Gửi miễn p...Luận văn: Quyết định hình phạt tù có thời hạn tại TP Đà Nẵng, 9đ - Gửi miễn p...
Luận văn: Quyết định hình phạt tù có thời hạn tại TP Đà Nẵng, 9đ - Gửi miễn p...
 
Luận văn: Khởi tố vụ án trong tố tụng hình sự Việt Nam, HOT
Luận văn: Khởi tố vụ án trong tố tụng hình sự Việt Nam, HOTLuận văn: Khởi tố vụ án trong tố tụng hình sự Việt Nam, HOT
Luận văn: Khởi tố vụ án trong tố tụng hình sự Việt Nam, HOT
 
Luận văn: Các hình phạt chính không tước tự do tỉnh Đồng Nai
Luận văn: Các hình phạt chính không tước tự do tỉnh Đồng NaiLuận văn: Các hình phạt chính không tước tự do tỉnh Đồng Nai
Luận văn: Các hình phạt chính không tước tự do tỉnh Đồng Nai
 
Luận văn: Thời hạn tố tụng trong pháp luật tố tụng hình sự, HOT
Luận văn: Thời hạn tố tụng trong pháp luật tố tụng hình sự, HOTLuận văn: Thời hạn tố tụng trong pháp luật tố tụng hình sự, HOT
Luận văn: Thời hạn tố tụng trong pháp luật tố tụng hình sự, HOT
 
Thẩm quyền xét xử phúc thẩm vụ án xâm phạm tính mạng con người
Thẩm quyền xét xử phúc thẩm vụ án xâm phạm tính mạng con ngườiThẩm quyền xét xử phúc thẩm vụ án xâm phạm tính mạng con người
Thẩm quyền xét xử phúc thẩm vụ án xâm phạm tính mạng con người
 
Luận văn: Các hình phạt chính không tước tự do theo luật, HOT
Luận văn: Các hình phạt chính không tước tự do theo luật, HOTLuận văn: Các hình phạt chính không tước tự do theo luật, HOT
Luận văn: Các hình phạt chính không tước tự do theo luật, HOT
 
Luận văn: Hình phạt cải tạo không giam giữ theo pháp luật hình sự
Luận văn: Hình phạt cải tạo không giam giữ theo pháp luật hình sựLuận văn: Hình phạt cải tạo không giam giữ theo pháp luật hình sự
Luận văn: Hình phạt cải tạo không giam giữ theo pháp luật hình sự
 
Luận văn: Quyết định hình phạt trong đồng phạm, HAY
Luận văn: Quyết định hình phạt trong đồng phạm, HAYLuận văn: Quyết định hình phạt trong đồng phạm, HAY
Luận văn: Quyết định hình phạt trong đồng phạm, HAY
 
Luận văn: Tổng hợp hình phạt theo pháp luật tại Tp Đà Nẵng, HAY
Luận văn: Tổng hợp hình phạt theo pháp luật tại Tp Đà Nẵng, HAYLuận văn: Tổng hợp hình phạt theo pháp luật tại Tp Đà Nẵng, HAY
Luận văn: Tổng hợp hình phạt theo pháp luật tại Tp Đà Nẵng, HAY
 
Luận văn: Áp dụng hình phạt tại huyện Chư Sê, tỉnh Gia Lai, 9đ
Luận văn: Áp dụng hình phạt tại huyện Chư Sê, tỉnh Gia Lai, 9đLuận văn: Áp dụng hình phạt tại huyện Chư Sê, tỉnh Gia Lai, 9đ
Luận văn: Áp dụng hình phạt tại huyện Chư Sê, tỉnh Gia Lai, 9đ
 
Luận văn: Thi hành các hình phạt không tước tự do theo pháp luật
Luận văn: Thi hành các hình phạt không tước tự do theo pháp luậtLuận văn: Thi hành các hình phạt không tước tự do theo pháp luật
Luận văn: Thi hành các hình phạt không tước tự do theo pháp luật
 
Luận văn: Hình phạt tù có thời hạn theo pháp luật hình sự Việt Nam
Luận văn: Hình phạt tù có thời hạn theo pháp luật hình sự Việt NamLuận văn: Hình phạt tù có thời hạn theo pháp luật hình sự Việt Nam
Luận văn: Hình phạt tù có thời hạn theo pháp luật hình sự Việt Nam
 
Quyết định hình phạt trong trường hợp phạm nhiều tội theo luật - Gửi miễn phí...
Quyết định hình phạt trong trường hợp phạm nhiều tội theo luật - Gửi miễn phí...Quyết định hình phạt trong trường hợp phạm nhiều tội theo luật - Gửi miễn phí...
Quyết định hình phạt trong trường hợp phạm nhiều tội theo luật - Gửi miễn phí...
 
Luận văn: Quyết định hình phạt và tổng hợp hình phạt theo pháp luật - Gửi miễ...
Luận văn: Quyết định hình phạt và tổng hợp hình phạt theo pháp luật - Gửi miễ...Luận văn: Quyết định hình phạt và tổng hợp hình phạt theo pháp luật - Gửi miễ...
Luận văn: Quyết định hình phạt và tổng hợp hình phạt theo pháp luật - Gửi miễ...
 
Thi hành án phạt tù ở Việt Nam trước yêu cầu cải cách tư pháp
Thi hành án phạt tù ở Việt Nam trước yêu cầu cải cách tư phápThi hành án phạt tù ở Việt Nam trước yêu cầu cải cách tư pháp
Thi hành án phạt tù ở Việt Nam trước yêu cầu cải cách tư pháp
 
Hình phạt tù có thời hạn và tái hòa nhập đối với người mãn hạn tù
Hình phạt tù có thời hạn và tái hòa nhập đối với người mãn hạn tùHình phạt tù có thời hạn và tái hòa nhập đối với người mãn hạn tù
Hình phạt tù có thời hạn và tái hòa nhập đối với người mãn hạn tù
 
Luận văn: Tổng hợp hình phạt theo pháp luật hình sự việt nam
Luận văn: Tổng hợp hình phạt theo pháp luật hình sự việt namLuận văn: Tổng hợp hình phạt theo pháp luật hình sự việt nam
Luận văn: Tổng hợp hình phạt theo pháp luật hình sự việt nam
 

Similar to Luận văn: Áp dụng hình phạt chính theo pháp luật hình sự, HAY

ĐỀ TÀI : XÉT XỬ SƠ THẨM VỤ ÁN HÌNH SỰ TỪ THỰC TIỄN QUẬN LONG BIÊN, THÀNH PHỐ ...
ĐỀ TÀI : XÉT XỬ SƠ THẨM VỤ ÁN HÌNH SỰ TỪ THỰC TIỄN QUẬN LONG BIÊN, THÀNH PHỐ ...ĐỀ TÀI : XÉT XỬ SƠ THẨM VỤ ÁN HÌNH SỰ TỪ THỰC TIỄN QUẬN LONG BIÊN, THÀNH PHỐ ...
ĐỀ TÀI : XÉT XỬ SƠ THẨM VỤ ÁN HÌNH SỰ TỪ THỰC TIỄN QUẬN LONG BIÊN, THÀNH PHỐ ...Luận Văn 1800
 
Luận văn: Quyết định hình phạt tù có thời hạn tại tỉnh Nam Định - Gửi miễn ph...
Luận văn: Quyết định hình phạt tù có thời hạn tại tỉnh Nam Định - Gửi miễn ph...Luận văn: Quyết định hình phạt tù có thời hạn tại tỉnh Nam Định - Gửi miễn ph...
Luận văn: Quyết định hình phạt tù có thời hạn tại tỉnh Nam Định - Gửi miễn ph...Dịch vụ viết bài trọn gói ZALO: 0909232620
 
Hình phạt đối với người chưa thành niên phạm tội tại Nam Định, 9đ - Gửi miễn ...
Hình phạt đối với người chưa thành niên phạm tội tại Nam Định, 9đ - Gửi miễn ...Hình phạt đối với người chưa thành niên phạm tội tại Nam Định, 9đ - Gửi miễn ...
Hình phạt đối với người chưa thành niên phạm tội tại Nam Định, 9đ - Gửi miễn ...Dịch vụ viết bài trọn gói ZALO: 0909232620
 

Similar to Luận văn: Áp dụng hình phạt chính theo pháp luật hình sự, HAY (20)

Luận văn: Tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự theo luật hình sự
Luận văn: Tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự theo luật hình sựLuận văn: Tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự theo luật hình sự
Luận văn: Tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự theo luật hình sự
 
Luận văn: Tổng hợp hình phạt trong luật hình sự Việt Nam, HOT
Luận văn: Tổng hợp hình phạt trong luật hình sự Việt Nam, HOTLuận văn: Tổng hợp hình phạt trong luật hình sự Việt Nam, HOT
Luận văn: Tổng hợp hình phạt trong luật hình sự Việt Nam, HOT
 
Luận văn: Tổng hợp hình phạt trong luật hình sự Việt Nam, HAY
Luận văn: Tổng hợp hình phạt trong luật hình sự Việt Nam, HAYLuận văn: Tổng hợp hình phạt trong luật hình sự Việt Nam, HAY
Luận văn: Tổng hợp hình phạt trong luật hình sự Việt Nam, HAY
 
ĐỀ TÀI : XÉT XỬ SƠ THẨM VỤ ÁN HÌNH SỰ TỪ THỰC TIỄN QUẬN LONG BIÊN, THÀNH PHỐ ...
ĐỀ TÀI : XÉT XỬ SƠ THẨM VỤ ÁN HÌNH SỰ TỪ THỰC TIỄN QUẬN LONG BIÊN, THÀNH PHỐ ...ĐỀ TÀI : XÉT XỬ SƠ THẨM VỤ ÁN HÌNH SỰ TỪ THỰC TIỄN QUẬN LONG BIÊN, THÀNH PHỐ ...
ĐỀ TÀI : XÉT XỬ SƠ THẨM VỤ ÁN HÌNH SỰ TỪ THỰC TIỄN QUẬN LONG BIÊN, THÀNH PHỐ ...
 
Luận văn: Thi hành án treo từ thực tiễn tại TPHCM, HAY, 9đ
Luận văn: Thi hành án treo từ thực tiễn tại TPHCM, HAY, 9đLuận văn: Thi hành án treo từ thực tiễn tại TPHCM, HAY, 9đ
Luận văn: Thi hành án treo từ thực tiễn tại TPHCM, HAY, 9đ
 
Luận văn: Giảm nhẹ TNHS đối với người chưa thành niên phạm tội
Luận văn: Giảm nhẹ TNHS đối với người chưa thành niên phạm tộiLuận văn: Giảm nhẹ TNHS đối với người chưa thành niên phạm tội
Luận văn: Giảm nhẹ TNHS đối với người chưa thành niên phạm tội
 
Luận văn: Quyết định hình phạt tù có thời hạn tại tỉnh Nam Định - Gửi miễn ph...
Luận văn: Quyết định hình phạt tù có thời hạn tại tỉnh Nam Định - Gửi miễn ph...Luận văn: Quyết định hình phạt tù có thời hạn tại tỉnh Nam Định - Gửi miễn ph...
Luận văn: Quyết định hình phạt tù có thời hạn tại tỉnh Nam Định - Gửi miễn ph...
 
Luận văn: Áp dụng hình phạt bổ sung theo pháp luật hình sự, HAY
Luận văn: Áp dụng hình phạt bổ sung theo pháp luật hình sự, HAYLuận văn: Áp dụng hình phạt bổ sung theo pháp luật hình sự, HAY
Luận văn: Áp dụng hình phạt bổ sung theo pháp luật hình sự, HAY
 
Luận văn: Định hình phạt và tổng hợp hình phạt theo pháp luật hình sự
Luận văn: Định hình phạt và tổng hợp hình phạt theo pháp luật hình sựLuận văn: Định hình phạt và tổng hợp hình phạt theo pháp luật hình sự
Luận văn: Định hình phạt và tổng hợp hình phạt theo pháp luật hình sự
 
Hình phạt đối với người chưa thành niên phạm tội tại Nam Định, 9đ - Gửi miễn ...
Hình phạt đối với người chưa thành niên phạm tội tại Nam Định, 9đ - Gửi miễn ...Hình phạt đối với người chưa thành niên phạm tội tại Nam Định, 9đ - Gửi miễn ...
Hình phạt đối với người chưa thành niên phạm tội tại Nam Định, 9đ - Gửi miễn ...
 
Luận văn: Hình phạt cải tạo không giam giữ theo luật tại Đà Nẵng
Luận văn: Hình phạt cải tạo không giam giữ theo luật tại Đà NẵngLuận văn: Hình phạt cải tạo không giam giữ theo luật tại Đà Nẵng
Luận văn: Hình phạt cải tạo không giam giữ theo luật tại Đà Nẵng
 
Luận văn: Giám đốc thẩm vụ án hình sự theo pháp luật tố tụng
Luận văn: Giám đốc thẩm vụ án hình sự theo pháp luật tố tụngLuận văn: Giám đốc thẩm vụ án hình sự theo pháp luật tố tụng
Luận văn: Giám đốc thẩm vụ án hình sự theo pháp luật tố tụng
 
Luận văn: Hình phạt tiền theo pháp luật hình sự tỉnh Quảng Bình
Luận văn: Hình phạt tiền theo pháp luật hình sự tỉnh Quảng BìnhLuận văn: Hình phạt tiền theo pháp luật hình sự tỉnh Quảng Bình
Luận văn: Hình phạt tiền theo pháp luật hình sự tỉnh Quảng Bình
 
Luận văn: Thủ tục xét xử sơ thẩm các vụ án hình sự tại Quận 10
Luận văn: Thủ tục xét xử sơ thẩm các vụ án hình sự tại Quận 10Luận văn: Thủ tục xét xử sơ thẩm các vụ án hình sự tại Quận 10
Luận văn: Thủ tục xét xử sơ thẩm các vụ án hình sự tại Quận 10
 
Tình tiết tăng nặng trách nhiệm hình sự tại quận Long Biên, 9đ
Tình tiết tăng nặng trách nhiệm hình sự tại quận Long Biên, 9đTình tiết tăng nặng trách nhiệm hình sự tại quận Long Biên, 9đ
Tình tiết tăng nặng trách nhiệm hình sự tại quận Long Biên, 9đ
 
Luận văn: Áp dụng các hình phạt nhẹ hơn hình phạt tù có thời hạn
Luận văn: Áp dụng các hình phạt nhẹ hơn hình phạt tù có thời hạnLuận văn: Áp dụng các hình phạt nhẹ hơn hình phạt tù có thời hạn
Luận văn: Áp dụng các hình phạt nhẹ hơn hình phạt tù có thời hạn
 
Luận văn: Áp dụng hình phạt tù có thời hạn theo pháp luật hình sự
Luận văn: Áp dụng hình phạt tù có thời hạn theo pháp luật hình sựLuận văn: Áp dụng hình phạt tù có thời hạn theo pháp luật hình sự
Luận văn: Áp dụng hình phạt tù có thời hạn theo pháp luật hình sự
 
Giới Hạn Xét Xử Sơ Thẩm Vụ Án Hình Sự Theo Pháp Luật.doc
Giới Hạn Xét Xử Sơ Thẩm Vụ Án Hình Sự Theo Pháp Luật.docGiới Hạn Xét Xử Sơ Thẩm Vụ Án Hình Sự Theo Pháp Luật.doc
Giới Hạn Xét Xử Sơ Thẩm Vụ Án Hình Sự Theo Pháp Luật.doc
 
Giám Đốc Thẩm Vụ Án Hình Sự Theo Pháp Luật Tố Tụng.doc
Giám Đốc Thẩm Vụ Án Hình Sự Theo Pháp Luật Tố Tụng.docGiám Đốc Thẩm Vụ Án Hình Sự Theo Pháp Luật Tố Tụng.doc
Giám Đốc Thẩm Vụ Án Hình Sự Theo Pháp Luật Tố Tụng.doc
 
Luận văn: Định tội danh trong trường hợp phạm nhiều tội theo luật
Luận văn: Định tội danh trong trường hợp phạm nhiều tội theo luậtLuận văn: Định tội danh trong trường hợp phạm nhiều tội theo luật
Luận văn: Định tội danh trong trường hợp phạm nhiều tội theo luật
 

More from Dịch vụ viết bài trọn gói ZALO: 0936 885 877

Hoàn Thiện Tổ Chức Kế Toán Quản Trị Tại Công Ty Tnhh Thương Mại Đầu Tư Và Phá...
Hoàn Thiện Tổ Chức Kế Toán Quản Trị Tại Công Ty Tnhh Thương Mại Đầu Tư Và Phá...Hoàn Thiện Tổ Chức Kế Toán Quản Trị Tại Công Ty Tnhh Thương Mại Đầu Tư Và Phá...
Hoàn Thiện Tổ Chức Kế Toán Quản Trị Tại Công Ty Tnhh Thương Mại Đầu Tư Và Phá...Dịch vụ viết bài trọn gói ZALO: 0936 885 877
 
Tiểu Luận Nâng Cao Hiệu Quả Công Tác Quản Lý Các Điểm Di Tích Lịch Sử Văn H...
Tiểu Luận Nâng Cao Hiệu Quả Công Tác Quản Lý Các Điểm Di Tích Lịch Sử Văn H...Tiểu Luận Nâng Cao Hiệu Quả Công Tác Quản Lý Các Điểm Di Tích Lịch Sử Văn H...
Tiểu Luận Nâng Cao Hiệu Quả Công Tác Quản Lý Các Điểm Di Tích Lịch Sử Văn H...Dịch vụ viết bài trọn gói ZALO: 0936 885 877
 
Một Số Kiến Nghị Để Nâng Cao Hiệu Quảng Đối Với Dịch Vụ Quảng Cáo Và Tổ Chức ...
Một Số Kiến Nghị Để Nâng Cao Hiệu Quảng Đối Với Dịch Vụ Quảng Cáo Và Tổ Chức ...Một Số Kiến Nghị Để Nâng Cao Hiệu Quảng Đối Với Dịch Vụ Quảng Cáo Và Tổ Chức ...
Một Số Kiến Nghị Để Nâng Cao Hiệu Quảng Đối Với Dịch Vụ Quảng Cáo Và Tổ Chức ...Dịch vụ viết bài trọn gói ZALO: 0936 885 877
 

More from Dịch vụ viết bài trọn gói ZALO: 0936 885 877 (20)

Hoàn Thiện Công Tác Kế Toán Tại Bệnh Viện Chỉnh Hình Và Phục Hồi...
Hoàn Thiện Công Tác Kế Toán Tại Bệnh Viện Chỉnh Hình Và Phục Hồi...Hoàn Thiện Công Tác Kế Toán Tại Bệnh Viện Chỉnh Hình Và Phục Hồi...
Hoàn Thiện Công Tác Kế Toán Tại Bệnh Viện Chỉnh Hình Và Phục Hồi...
 
Hoàn Thiện Công Tác Kế Toán Tại Các Đơn Vị Sự Nghiệp Thuộc Sở Xây...
Hoàn Thiện Công Tác Kế Toán Tại Các Đơn Vị Sự Nghiệp Thuộc Sở Xây...Hoàn Thiện Công Tác Kế Toán Tại Các Đơn Vị Sự Nghiệp Thuộc Sở Xây...
Hoàn Thiện Công Tác Kế Toán Tại Các Đơn Vị Sự Nghiệp Thuộc Sở Xây...
 
Hoàn Thiện Công Tác Hạch Toán Kế Toán Tại Các Đơn Vị Dự Toán Cấp...
Hoàn Thiện Công Tác Hạch Toán Kế Toán Tại Các Đơn Vị Dự Toán Cấp...Hoàn Thiện Công Tác Hạch Toán Kế Toán Tại Các Đơn Vị Dự Toán Cấp...
Hoàn Thiện Công Tác Hạch Toán Kế Toán Tại Các Đơn Vị Dự Toán Cấp...
 
Hoàn Thiện Tổ Chức Công Tác Kế Toán Tại Sở Giáo Dục Và Đào Tạo ...
Hoàn Thiện Tổ Chức Công Tác Kế Toán Tại Sở Giáo Dục Và Đào Tạo ...Hoàn Thiện Tổ Chức Công Tác Kế Toán Tại Sở Giáo Dục Và Đào Tạo ...
Hoàn Thiện Tổ Chức Công Tác Kế Toán Tại Sở Giáo Dục Và Đào Tạo ...
 
Hoàn Thiện Tổ Chức Kế Toán Quản Trị Tại Công Ty Tnhh Thương Mại Đầu Tư Và Phá...
Hoàn Thiện Tổ Chức Kế Toán Quản Trị Tại Công Ty Tnhh Thương Mại Đầu Tư Và Phá...Hoàn Thiện Tổ Chức Kế Toán Quản Trị Tại Công Ty Tnhh Thương Mại Đầu Tư Và Phá...
Hoàn Thiện Tổ Chức Kế Toán Quản Trị Tại Công Ty Tnhh Thương Mại Đầu Tư Và Phá...
 
Hoàn Thiện Tổ Chức Công Tác Kế Toán Tại Các Đơn Vị Thuộc Trung Tâm Y Tế
Hoàn Thiện Tổ Chức Công Tác Kế Toán Tại Các Đơn Vị Thuộc Trung Tâm Y TếHoàn Thiện Tổ Chức Công Tác Kế Toán Tại Các Đơn Vị Thuộc Trung Tâm Y Tế
Hoàn Thiện Tổ Chức Công Tác Kế Toán Tại Các Đơn Vị Thuộc Trung Tâm Y Tế
 
Tiểu Luận Thực Trạng Đời Sống Văn Hóa Của Công Nhân Khu Công Nghiệp - Hay T...
Tiểu Luận Thực Trạng Đời Sống Văn Hóa Của Công Nhân Khu Công Nghiệp - Hay T...Tiểu Luận Thực Trạng Đời Sống Văn Hóa Của Công Nhân Khu Công Nghiệp - Hay T...
Tiểu Luận Thực Trạng Đời Sống Văn Hóa Của Công Nhân Khu Công Nghiệp - Hay T...
 
Tiểu Luận Quản Lý Hoạt Động Nhà Văn Hóa - Đỉnh Của Chóp!
Tiểu Luận Quản Lý Hoạt Động Nhà Văn Hóa - Đỉnh Của Chóp!Tiểu Luận Quản Lý Hoạt Động Nhà Văn Hóa - Đỉnh Của Chóp!
Tiểu Luận Quản Lý Hoạt Động Nhà Văn Hóa - Đỉnh Của Chóp!
 
Tiểu Luận Quản Lý Nhà Nước Về Văn Hóa - Hay Bá Cháy!
Tiểu Luận Quản Lý Nhà Nước Về Văn Hóa - Hay Bá Cháy!Tiểu Luận Quản Lý Nhà Nước Về Văn Hóa - Hay Bá Cháy!
Tiểu Luận Quản Lý Nhà Nước Về Văn Hóa - Hay Bá Cháy!
 
Tiểu Luận Quản Lý Nhà Nước Về Thiết Chế Văn Hóa - Hay Quên Lối Ra!.
Tiểu Luận Quản Lý Nhà Nước Về Thiết Chế Văn Hóa - Hay Quên Lối Ra!.Tiểu Luận Quản Lý Nhà Nước Về Thiết Chế Văn Hóa - Hay Quên Lối Ra!.
Tiểu Luận Quản Lý Nhà Nước Về Thiết Chế Văn Hóa - Hay Quên Lối Ra!.
 
Tiểu Luận Quản Lý Di Tích Kiến Trúc Nghệ Thuật Chùa Tứ Kỳ - Hay Bá Đạo!
Tiểu Luận Quản Lý Di Tích Kiến Trúc Nghệ Thuật Chùa Tứ Kỳ - Hay Bá Đạo!Tiểu Luận Quản Lý Di Tích Kiến Trúc Nghệ Thuật Chùa Tứ Kỳ - Hay Bá Đạo!
Tiểu Luận Quản Lý Di Tích Kiến Trúc Nghệ Thuật Chùa Tứ Kỳ - Hay Bá Đạo!
 
Tiểu Luận Quản Lý Các Dịch Vụ Văn Hóa Tại Khu Du Lịch - Hay Xĩu Ngang!
Tiểu Luận Quản Lý Các Dịch Vụ Văn Hóa Tại Khu Du Lịch - Hay Xĩu Ngang!Tiểu Luận Quản Lý Các Dịch Vụ Văn Hóa Tại Khu Du Lịch - Hay Xĩu Ngang!
Tiểu Luận Quản Lý Các Dịch Vụ Văn Hóa Tại Khu Du Lịch - Hay Xĩu Ngang!
 
Tiểu Luận Nâng Cao Hiệu Quả Công Tác Quản Lý Các Điểm Di Tích Lịch Sử Văn H...
Tiểu Luận Nâng Cao Hiệu Quả Công Tác Quản Lý Các Điểm Di Tích Lịch Sử Văn H...Tiểu Luận Nâng Cao Hiệu Quả Công Tác Quản Lý Các Điểm Di Tích Lịch Sử Văn H...
Tiểu Luận Nâng Cao Hiệu Quả Công Tác Quản Lý Các Điểm Di Tích Lịch Sử Văn H...
 
Tiểu Luận Công Tác Quản Lý Lễ Hội Tịch - Xuất Sắc Nhất!
Tiểu Luận Công Tác Quản Lý Lễ Hội Tịch - Xuất Sắc Nhất!Tiểu Luận Công Tác Quản Lý Lễ Hội Tịch - Xuất Sắc Nhất!
Tiểu Luận Công Tác Quản Lý Lễ Hội Tịch - Xuất Sắc Nhất!
 
Tiểu Luận Công Tác Quản Lý Di Tích Và Phát Triển Du Lịch - Hay Nhứ...
Tiểu Luận Công Tác Quản Lý Di Tích Và Phát Triển Du Lịch - Hay Nhứ...Tiểu Luận Công Tác Quản Lý Di Tích Và Phát Triển Du Lịch - Hay Nhứ...
Tiểu Luận Công Tác Quản Lý Di Tích Và Phát Triển Du Lịch - Hay Nhứ...
 
Tiểu Luận Bảo Vệ Và Phát Huy Di Sản Văn Hóa Dân Tộc - Hay Chảy Ke!
Tiểu Luận Bảo Vệ Và Phát Huy Di Sản Văn Hóa Dân Tộc - Hay Chảy Ke!Tiểu Luận Bảo Vệ Và Phát Huy Di Sản Văn Hóa Dân Tộc - Hay Chảy Ke!
Tiểu Luận Bảo Vệ Và Phát Huy Di Sản Văn Hóa Dân Tộc - Hay Chảy Ke!
 
Quy Trình Tổ Chức Sự Kiện Của Công Ty Cổ Phần Truyền Thông Và Sự Kiện Taf
Quy Trình Tổ Chức Sự Kiện Của Công Ty Cổ Phần Truyền Thông Và Sự Kiện TafQuy Trình Tổ Chức Sự Kiện Của Công Ty Cổ Phần Truyền Thông Và Sự Kiện Taf
Quy Trình Tổ Chức Sự Kiện Của Công Ty Cổ Phần Truyền Thông Và Sự Kiện Taf
 
Thực Trạng Hoạt Động Tổ Chức Sự Kiện Của Công Ty Quảng Cáo
Thực Trạng Hoạt Động Tổ Chức Sự Kiện Của Công Ty Quảng CáoThực Trạng Hoạt Động Tổ Chức Sự Kiện Của Công Ty Quảng Cáo
Thực Trạng Hoạt Động Tổ Chức Sự Kiện Của Công Ty Quảng Cáo
 
Một Số Kiến Nghị Để Nâng Cao Hiệu Quảng Đối Với Dịch Vụ Quảng Cáo Và Tổ Chức ...
Một Số Kiến Nghị Để Nâng Cao Hiệu Quảng Đối Với Dịch Vụ Quảng Cáo Và Tổ Chức ...Một Số Kiến Nghị Để Nâng Cao Hiệu Quảng Đối Với Dịch Vụ Quảng Cáo Và Tổ Chức ...
Một Số Kiến Nghị Để Nâng Cao Hiệu Quảng Đối Với Dịch Vụ Quảng Cáo Và Tổ Chức ...
 
Hoàn Thiện Quy Trình Dịch Vụ Tổ Chức Sự Kiện Của Công Ty Đầu Tư
Hoàn Thiện Quy Trình Dịch Vụ Tổ Chức Sự Kiện Của Công Ty Đầu TưHoàn Thiện Quy Trình Dịch Vụ Tổ Chức Sự Kiện Của Công Ty Đầu Tư
Hoàn Thiện Quy Trình Dịch Vụ Tổ Chức Sự Kiện Của Công Ty Đầu Tư
 

Recently uploaded

Bài học phòng cháy chữa cháy - PCCC tại tòa nhà
Bài học phòng cháy chữa cháy - PCCC tại tòa nhàBài học phòng cháy chữa cháy - PCCC tại tòa nhà
Bài học phòng cháy chữa cháy - PCCC tại tòa nhàNguyen Thi Trang Nhung
 
Bài tập nhóm Kỹ Năng Gỉai Quyết Tranh Chấp Lao Động (1).pptx
Bài tập nhóm Kỹ Năng Gỉai Quyết Tranh Chấp Lao Động (1).pptxBài tập nhóm Kỹ Năng Gỉai Quyết Tranh Chấp Lao Động (1).pptx
Bài tập nhóm Kỹ Năng Gỉai Quyết Tranh Chấp Lao Động (1).pptxDungxPeach
 
Danh sách sinh viên tốt nghiệp Đại học - Cao đẳng Trường Đại học Phú Yên năm ...
Danh sách sinh viên tốt nghiệp Đại học - Cao đẳng Trường Đại học Phú Yên năm ...Danh sách sinh viên tốt nghiệp Đại học - Cao đẳng Trường Đại học Phú Yên năm ...
Danh sách sinh viên tốt nghiệp Đại học - Cao đẳng Trường Đại học Phú Yên năm ...hoangtuansinh1
 
ĐỀ CHÍNH THỨC KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT CÁC TỈNH THÀNH NĂM HỌC 2020 –...
ĐỀ CHÍNH THỨC KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT CÁC TỈNH THÀNH NĂM HỌC 2020 –...ĐỀ CHÍNH THỨC KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT CÁC TỈNH THÀNH NĂM HỌC 2020 –...
ĐỀ CHÍNH THỨC KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT CÁC TỈNH THÀNH NĂM HỌC 2020 –...Nguyen Thanh Tu Collection
 
xemsomenh.com-Vòng Thái Tuế và Ý Nghĩa Các Sao Tại Cung Mệnh.pdf
xemsomenh.com-Vòng Thái Tuế và Ý Nghĩa Các Sao Tại Cung Mệnh.pdfxemsomenh.com-Vòng Thái Tuế và Ý Nghĩa Các Sao Tại Cung Mệnh.pdf
xemsomenh.com-Vòng Thái Tuế và Ý Nghĩa Các Sao Tại Cung Mệnh.pdfXem Số Mệnh
 
Trắc nghiệm CHƯƠNG 5 môn Chủ nghĩa xã hội
Trắc nghiệm CHƯƠNG 5 môn Chủ nghĩa xã hộiTrắc nghiệm CHƯƠNG 5 môn Chủ nghĩa xã hội
Trắc nghiệm CHƯƠNG 5 môn Chủ nghĩa xã hộiNgocNguyen591215
 
kinh tế chính trị mác lênin chương hai và hàng hoá và sxxhh
kinh tế chính trị mác lênin chương hai và hàng hoá và sxxhhkinh tế chính trị mác lênin chương hai và hàng hoá và sxxhh
kinh tế chính trị mác lênin chương hai và hàng hoá và sxxhhdtlnnm
 
powerpoint mẫu họp phụ huynh cuối kì 2 học sinh lớp 7 bgs
powerpoint mẫu họp phụ huynh cuối kì 2 học sinh lớp 7 bgspowerpoint mẫu họp phụ huynh cuối kì 2 học sinh lớp 7 bgs
powerpoint mẫu họp phụ huynh cuối kì 2 học sinh lớp 7 bgsNmmeomeo
 
TUYỂN TẬP ĐỀ THI GIỮA KÌ, CUỐI KÌ 2 MÔN VẬT LÍ LỚP 11 THEO HÌNH THỨC THI MỚI ...
TUYỂN TẬP ĐỀ THI GIỮA KÌ, CUỐI KÌ 2 MÔN VẬT LÍ LỚP 11 THEO HÌNH THỨC THI MỚI ...TUYỂN TẬP ĐỀ THI GIỮA KÌ, CUỐI KÌ 2 MÔN VẬT LÍ LỚP 11 THEO HÌNH THỨC THI MỚI ...
TUYỂN TẬP ĐỀ THI GIỮA KÌ, CUỐI KÌ 2 MÔN VẬT LÍ LỚP 11 THEO HÌNH THỨC THI MỚI ...Nguyen Thanh Tu Collection
 
TUYỂN TẬP 50 ĐỀ LUYỆN THI TUYỂN SINH LỚP 10 THPT MÔN TOÁN NĂM 2024 CÓ LỜI GIẢ...
TUYỂN TẬP 50 ĐỀ LUYỆN THI TUYỂN SINH LỚP 10 THPT MÔN TOÁN NĂM 2024 CÓ LỜI GIẢ...TUYỂN TẬP 50 ĐỀ LUYỆN THI TUYỂN SINH LỚP 10 THPT MÔN TOÁN NĂM 2024 CÓ LỜI GIẢ...
TUYỂN TẬP 50 ĐỀ LUYỆN THI TUYỂN SINH LỚP 10 THPT MÔN TOÁN NĂM 2024 CÓ LỜI GIẢ...Nguyen Thanh Tu Collection
 
Kiến thức cơ bản về tư duy số - VTC Net Viet
Kiến thức cơ bản về tư duy số - VTC Net VietKiến thức cơ bản về tư duy số - VTC Net Viet
Kiến thức cơ bản về tư duy số - VTC Net VietNguyễn Quang Huy
 
TÀI LIỆU BỒI DƯỠNG HỌC SINH GIỎI KỸ NĂNG VIẾT ĐOẠN VĂN NGHỊ LUẬN XÃ HỘI 200 C...
TÀI LIỆU BỒI DƯỠNG HỌC SINH GIỎI KỸ NĂNG VIẾT ĐOẠN VĂN NGHỊ LUẬN XÃ HỘI 200 C...TÀI LIỆU BỒI DƯỠNG HỌC SINH GIỎI KỸ NĂNG VIẾT ĐOẠN VĂN NGHỊ LUẬN XÃ HỘI 200 C...
TÀI LIỆU BỒI DƯỠNG HỌC SINH GIỎI KỸ NĂNG VIẾT ĐOẠN VĂN NGHỊ LUẬN XÃ HỘI 200 C...Nguyen Thanh Tu Collection
 
bài tập lớn môn kiến trúc máy tính và hệ điều hành
bài tập lớn môn kiến trúc máy tính và hệ điều hànhbài tập lớn môn kiến trúc máy tính và hệ điều hành
bài tập lớn môn kiến trúc máy tính và hệ điều hànhdangdinhkien2k4
 
C6. Van de dan toc va ton giao ....pdf . Chu nghia xa hoi
C6. Van de dan toc va ton giao ....pdf . Chu nghia xa hoiC6. Van de dan toc va ton giao ....pdf . Chu nghia xa hoi
C6. Van de dan toc va ton giao ....pdf . Chu nghia xa hoidnghia2002
 
3-BẢNG MÃ LỖI CỦA CÁC HÃNG ĐIỀU HÒA .pdf - ĐIỆN LẠNH BÁCH KHOA HÀ NỘI
3-BẢNG MÃ LỖI CỦA CÁC HÃNG ĐIỀU HÒA .pdf - ĐIỆN LẠNH BÁCH KHOA HÀ NỘI3-BẢNG MÃ LỖI CỦA CÁC HÃNG ĐIỀU HÒA .pdf - ĐIỆN LẠNH BÁCH KHOA HÀ NỘI
3-BẢNG MÃ LỖI CỦA CÁC HÃNG ĐIỀU HÒA .pdf - ĐIỆN LẠNH BÁCH KHOA HÀ NỘIĐiện Lạnh Bách Khoa Hà Nội
 
Access: Chuong III Thiet ke truy van Query.ppt
Access: Chuong III Thiet ke truy van Query.pptAccess: Chuong III Thiet ke truy van Query.ppt
Access: Chuong III Thiet ke truy van Query.pptPhamThiThuThuy1
 
Đề thi tin học HK2 lớp 3 Chân Trời Sáng Tạo
Đề thi tin học HK2 lớp 3 Chân Trời Sáng TạoĐề thi tin học HK2 lớp 3 Chân Trời Sáng Tạo
Đề thi tin học HK2 lớp 3 Chân Trời Sáng Tạowindcances
 
26 Truyện Ngắn Sơn Nam (Sơn Nam) thuviensach.vn.pdf
26 Truyện Ngắn Sơn Nam (Sơn Nam) thuviensach.vn.pdf26 Truyện Ngắn Sơn Nam (Sơn Nam) thuviensach.vn.pdf
26 Truyện Ngắn Sơn Nam (Sơn Nam) thuviensach.vn.pdfltbdieu
 
Bài giảng môn Truyền thông đa phương tiện
Bài giảng môn Truyền thông đa phương tiệnBài giảng môn Truyền thông đa phương tiện
Bài giảng môn Truyền thông đa phương tiệnpmtiendhti14a5hn
 
bài thi bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng.docx
bài thi bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng.docxbài thi bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng.docx
bài thi bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng.docxTrnHiYn5
 

Recently uploaded (20)

Bài học phòng cháy chữa cháy - PCCC tại tòa nhà
Bài học phòng cháy chữa cháy - PCCC tại tòa nhàBài học phòng cháy chữa cháy - PCCC tại tòa nhà
Bài học phòng cháy chữa cháy - PCCC tại tòa nhà
 
Bài tập nhóm Kỹ Năng Gỉai Quyết Tranh Chấp Lao Động (1).pptx
Bài tập nhóm Kỹ Năng Gỉai Quyết Tranh Chấp Lao Động (1).pptxBài tập nhóm Kỹ Năng Gỉai Quyết Tranh Chấp Lao Động (1).pptx
Bài tập nhóm Kỹ Năng Gỉai Quyết Tranh Chấp Lao Động (1).pptx
 
Danh sách sinh viên tốt nghiệp Đại học - Cao đẳng Trường Đại học Phú Yên năm ...
Danh sách sinh viên tốt nghiệp Đại học - Cao đẳng Trường Đại học Phú Yên năm ...Danh sách sinh viên tốt nghiệp Đại học - Cao đẳng Trường Đại học Phú Yên năm ...
Danh sách sinh viên tốt nghiệp Đại học - Cao đẳng Trường Đại học Phú Yên năm ...
 
ĐỀ CHÍNH THỨC KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT CÁC TỈNH THÀNH NĂM HỌC 2020 –...
ĐỀ CHÍNH THỨC KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT CÁC TỈNH THÀNH NĂM HỌC 2020 –...ĐỀ CHÍNH THỨC KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT CÁC TỈNH THÀNH NĂM HỌC 2020 –...
ĐỀ CHÍNH THỨC KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT CÁC TỈNH THÀNH NĂM HỌC 2020 –...
 
xemsomenh.com-Vòng Thái Tuế và Ý Nghĩa Các Sao Tại Cung Mệnh.pdf
xemsomenh.com-Vòng Thái Tuế và Ý Nghĩa Các Sao Tại Cung Mệnh.pdfxemsomenh.com-Vòng Thái Tuế và Ý Nghĩa Các Sao Tại Cung Mệnh.pdf
xemsomenh.com-Vòng Thái Tuế và Ý Nghĩa Các Sao Tại Cung Mệnh.pdf
 
Trắc nghiệm CHƯƠNG 5 môn Chủ nghĩa xã hội
Trắc nghiệm CHƯƠNG 5 môn Chủ nghĩa xã hộiTrắc nghiệm CHƯƠNG 5 môn Chủ nghĩa xã hội
Trắc nghiệm CHƯƠNG 5 môn Chủ nghĩa xã hội
 
kinh tế chính trị mác lênin chương hai và hàng hoá và sxxhh
kinh tế chính trị mác lênin chương hai và hàng hoá và sxxhhkinh tế chính trị mác lênin chương hai và hàng hoá và sxxhh
kinh tế chính trị mác lênin chương hai và hàng hoá và sxxhh
 
powerpoint mẫu họp phụ huynh cuối kì 2 học sinh lớp 7 bgs
powerpoint mẫu họp phụ huynh cuối kì 2 học sinh lớp 7 bgspowerpoint mẫu họp phụ huynh cuối kì 2 học sinh lớp 7 bgs
powerpoint mẫu họp phụ huynh cuối kì 2 học sinh lớp 7 bgs
 
TUYỂN TẬP ĐỀ THI GIỮA KÌ, CUỐI KÌ 2 MÔN VẬT LÍ LỚP 11 THEO HÌNH THỨC THI MỚI ...
TUYỂN TẬP ĐỀ THI GIỮA KÌ, CUỐI KÌ 2 MÔN VẬT LÍ LỚP 11 THEO HÌNH THỨC THI MỚI ...TUYỂN TẬP ĐỀ THI GIỮA KÌ, CUỐI KÌ 2 MÔN VẬT LÍ LỚP 11 THEO HÌNH THỨC THI MỚI ...
TUYỂN TẬP ĐỀ THI GIỮA KÌ, CUỐI KÌ 2 MÔN VẬT LÍ LỚP 11 THEO HÌNH THỨC THI MỚI ...
 
TUYỂN TẬP 50 ĐỀ LUYỆN THI TUYỂN SINH LỚP 10 THPT MÔN TOÁN NĂM 2024 CÓ LỜI GIẢ...
TUYỂN TẬP 50 ĐỀ LUYỆN THI TUYỂN SINH LỚP 10 THPT MÔN TOÁN NĂM 2024 CÓ LỜI GIẢ...TUYỂN TẬP 50 ĐỀ LUYỆN THI TUYỂN SINH LỚP 10 THPT MÔN TOÁN NĂM 2024 CÓ LỜI GIẢ...
TUYỂN TẬP 50 ĐỀ LUYỆN THI TUYỂN SINH LỚP 10 THPT MÔN TOÁN NĂM 2024 CÓ LỜI GIẢ...
 
Kiến thức cơ bản về tư duy số - VTC Net Viet
Kiến thức cơ bản về tư duy số - VTC Net VietKiến thức cơ bản về tư duy số - VTC Net Viet
Kiến thức cơ bản về tư duy số - VTC Net Viet
 
TÀI LIỆU BỒI DƯỠNG HỌC SINH GIỎI KỸ NĂNG VIẾT ĐOẠN VĂN NGHỊ LUẬN XÃ HỘI 200 C...
TÀI LIỆU BỒI DƯỠNG HỌC SINH GIỎI KỸ NĂNG VIẾT ĐOẠN VĂN NGHỊ LUẬN XÃ HỘI 200 C...TÀI LIỆU BỒI DƯỠNG HỌC SINH GIỎI KỸ NĂNG VIẾT ĐOẠN VĂN NGHỊ LUẬN XÃ HỘI 200 C...
TÀI LIỆU BỒI DƯỠNG HỌC SINH GIỎI KỸ NĂNG VIẾT ĐOẠN VĂN NGHỊ LUẬN XÃ HỘI 200 C...
 
bài tập lớn môn kiến trúc máy tính và hệ điều hành
bài tập lớn môn kiến trúc máy tính và hệ điều hànhbài tập lớn môn kiến trúc máy tính và hệ điều hành
bài tập lớn môn kiến trúc máy tính và hệ điều hành
 
C6. Van de dan toc va ton giao ....pdf . Chu nghia xa hoi
C6. Van de dan toc va ton giao ....pdf . Chu nghia xa hoiC6. Van de dan toc va ton giao ....pdf . Chu nghia xa hoi
C6. Van de dan toc va ton giao ....pdf . Chu nghia xa hoi
 
3-BẢNG MÃ LỖI CỦA CÁC HÃNG ĐIỀU HÒA .pdf - ĐIỆN LẠNH BÁCH KHOA HÀ NỘI
3-BẢNG MÃ LỖI CỦA CÁC HÃNG ĐIỀU HÒA .pdf - ĐIỆN LẠNH BÁCH KHOA HÀ NỘI3-BẢNG MÃ LỖI CỦA CÁC HÃNG ĐIỀU HÒA .pdf - ĐIỆN LẠNH BÁCH KHOA HÀ NỘI
3-BẢNG MÃ LỖI CỦA CÁC HÃNG ĐIỀU HÒA .pdf - ĐIỆN LẠNH BÁCH KHOA HÀ NỘI
 
Access: Chuong III Thiet ke truy van Query.ppt
Access: Chuong III Thiet ke truy van Query.pptAccess: Chuong III Thiet ke truy van Query.ppt
Access: Chuong III Thiet ke truy van Query.ppt
 
Đề thi tin học HK2 lớp 3 Chân Trời Sáng Tạo
Đề thi tin học HK2 lớp 3 Chân Trời Sáng TạoĐề thi tin học HK2 lớp 3 Chân Trời Sáng Tạo
Đề thi tin học HK2 lớp 3 Chân Trời Sáng Tạo
 
26 Truyện Ngắn Sơn Nam (Sơn Nam) thuviensach.vn.pdf
26 Truyện Ngắn Sơn Nam (Sơn Nam) thuviensach.vn.pdf26 Truyện Ngắn Sơn Nam (Sơn Nam) thuviensach.vn.pdf
26 Truyện Ngắn Sơn Nam (Sơn Nam) thuviensach.vn.pdf
 
Bài giảng môn Truyền thông đa phương tiện
Bài giảng môn Truyền thông đa phương tiệnBài giảng môn Truyền thông đa phương tiện
Bài giảng môn Truyền thông đa phương tiện
 
bài thi bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng.docx
bài thi bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng.docxbài thi bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng.docx
bài thi bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng.docx
 

Luận văn: Áp dụng hình phạt chính theo pháp luật hình sự, HAY

  • 1. VIỆN HÀN LÂM KHOA HỌC XÃ HỘI VIỆT NAM HỌC VIỆN KHOA HỌC XÃ HỘI PHẠM OANH KIỀU ÁP DỤNG HÌNH PHẠT CHÍNH THEO PHÁP LUẬT HÌNH SỰ VIỆT NAM TỪ THỰC TIỄN HUYỆN TÂN BIÊN, TỈNH TÂY NINH LUẬN VĂN THẠC SĨ LUẬT HÌNH SỰ VÀ TỐ TỤNG HÌNH SỰ HÀ NỘI, năm 2019
  • 2. VIỆN HÀN LÂM KHOA HỌC XÃ HỘI VIỆT NAM HỌC VIỆN KHOA HỌC XÃ HỘI PHẠM OANH KIỀU ÁP DỤNG HÌNH PHẠT CHÍNH THEO PHÁP LUẬT HÌNH SỰ VIỆT NAM TỪ THỰC TIỄN HUYỆN TÂN BIÊN, TỈNH TÂY NINH Ngành: Luật hình sự và Tố tụng hình sự Mã số: 8.38.01.04 NGƯỜI HƯỚNG DẪN KHOA HỌC: TS. ĐẶNG QUANG PHƯƠNG. HÀ NỘI, năm 2019
  • 3. LỜI CAM ĐOAN Tôi xin cam đoan đây là công trình nghiên cứu khoa học của riêng tôi. Các số liệu, ví dụ và trích dẫn trong luận văn đảm bảo độ tin cậy, chính xác và trung thực. Những kết luận khoa học của luận văn chưa từng được ai công bố trong bất kỳ công trình nào khác. TÁC GIẢ LUẬN VĂN PHẠM OANH KIỀU
  • 4. MỤC LỤC MỞ ĐẦU .......................................................................................................... 1 Chương 1: NHỮNG VẤN ĐỀ LÝ LUẬN VỀ ÁP DỤNG HÌNH PHẠT CHÍNH ............................................................................................................. 6 1.1. Khái niệm hình phạt chính, các loại hình phạt chính và điều kiện áp dụng............................................................................................................... 6 1.2. Các nguyên tắc áp dụng hình phạt chính .............................................17 1.3. Mục đích và ý nghĩa của áp dụng hình phạt chính đúng pháp luật .....21 Chương 2: QUY ĐỊNH CỦA BỘ LUẬT HÌNH SỰ NĂM 1999 VÀ BỘ LUẬT HÌNH SỰ NĂM 2015 VỀ ÁP DỤNG HÌNH PHẠT CHÍNH........24 2.1. Quy định về căn cứ quyết định hình phạt và các tình tiết giảm nhẹ và tăng nặng trách nhiệm hình sự ....................................................................24 2.2. Quy định về quyết định hình phạt trong các trường hợp cụ thể ..........28 2.3. Quy định về áp dụng hình phạt đối với người dưới 18 tuổi ................33 Chương 3: THỰC TIỄN ÁP DỤNG HÌNH PHẠT CHÍNH TẠI TOÀ ÁN NHÂN DÂN HUYỆN TÂN BIÊN VÀ CÁC GIẢI PHÁP BẢO ĐẢM ÁP DỤNG HÌNH PHẠT CHÍNH ĐÚNG PHÁP LUẬT..................................37 3.1. Thực tiễn áp dụng hình phạt chính tại Toà án nhân dân huyện Tân Biên .....................................................................................................................37 3.2. Các giải pháp bảo đảm áp dụng hình phạt chính đúng pháp luật ........50 KẾT LUẬN....................................................................................................57 DANH MỤC CÁC TÀI LIỆU THAM KHẢO
  • 5. DANH MỤC CÁC CHỮ VIẾT TẮT CHXHCN :Cộng hòa xã hội chủ nghĩa BLHS :Bộ luật hình sự PLHS :Pháp luật hình sự TAND :Tòa án nhân dân TANDTC :Tòa án nhân dân tối cao TNHS :Trách nhiệm hình sự XHCN :Xã hội chủ nghĩa
  • 6. DANH MỤC CÁC BẢNG BIỂU Bảng 3.1. Tỷ lệ áp dụng các hình phạt chính. ................................................38 Bảng 3.2. Tỷ lệ áp dụng hình phạt chính đối với người dưới 18 tuổi ............41
  • 7. 1 MỞ ĐẦU 1. Tính cấp thiết của đề tài Thực tiễn đấu tranh phòng, chống tội phạm trong những năm gần đây thể hiện tình hình tội phạm diễn biến hết sức phức tạp, tinh vi, với nhiều thủ đoạn khác nhau. Việc tăng cường công tác đấu tranh phòng chống tội phạm là đòi hỏi bức thiết đời sống xã hội đặt ra. Trong đó phải kể đến công cụ hữu hiệu đầu tiên là Luật hình sự, việc áp dụng pháp luật hình sự cụ thể hơn là áp dụng hình phạt của Tòa án, bởi lẽ hoạt động thường xuyên của Tòa án là việc quyết định hình phạt nói chung và hình phạt chính nói riêng, do vậy việc đưa ra bản án chính xác, công bằng và đúng pháp luật không chỉ đảm bảo tính nghiêm minh của pháp luật của Nhà nước. Thực tế chứng minh là trong áp dụng pháp luật hình sự, sai sót phổ biến của Tòa án chủ yếu ở hoạt động áp dụng hình phạt chính. Trong nhiều trường hợp, Tòa án quyết định hình phạt còn quá nhẹ hoặc quá nặng. Hậu quả là trong những trường hợp này, hình phạt đã tuyên không làm cho bị cáo thấy được sự nghiêm minh của luật pháp cũng như tính đúng đắn của bản án, từ đó làm cho bị cáo cũng như quần chúng nhân dân thiếu tin tưởng vào pháp luật của nhà nước, ảnh hưởng xấu tới cuộc đấu tranh phòng chống tội phạm. Hiện nay các quy định của pháp luật hình sự của Nhà nước ta về áp dụng hình phạt đang trong giai đoạn hoàn thiện, trong chừng mực nhất định quy định đó còn chưa phù hợp với thực tế và yêu cầu xét xử của đất nước. Một số quy định về áp dụng hình phạt còn mang tính khái quát cao, thiếu chặt chẽ... Chính những hạn chế này đã ảnh hưởng không nhỏ đến hiệu quả của hoạt động áp dụng hình phạt của Tòa án. Do đó, để tiếp tục xây dựng và hoàn thiện hệ thống các văn bản pháp luật làm cơ sở cho hoạt động áp dụng hình phạt của Tòa án được chính xác, đúng pháp luật, bảo đảm bản án tuyên tương xứng với tính chất mức độ của các hành vi phạm tội và đảm bảo lẽ công bằng là điều không dễ dàng, đặc biệt khi đánh giá tính chất, mức độ nguy hiểm cho xã hội của hành vi phạm tội trong bối cảnh tình trạng phạm tội đang diễn biến hết sức phức tạp hiện nay. Trong giai đoạn xây dựng Nhà nước pháp quyền và cải cách tư pháp ở Việt Nam, để đẩy mạnh công tác đấu tranh phòng
  • 8. 2 chống tội phạm có hiệu quả cao, bên cạnh việc cụ thể hóa các căn cứ áp dụng hình phạt nói chung và quyết định hình phạt chính nói riêng, việc nghiên cứu và làm rõ cơ sở pháp lý của các quy định áp dụng hình phạt chính từ thực tiễn áp dụng pháp luật của Tòa án nhân cấp huyện phần nào góp phần giải quyết vấn đề đặt ra nêu trên. TAND huyện Tân Biên càng không là ngoại lệ. Bên cạnh kết quả xét xử đúng tội danh, quyết định đúng loại hình phạt, mức hình phạt thì vẫn còn một số trường hợp áp dụng chưa đúng pháp luật. Những vi phạm, sai lầm đó có nhiều nguyên nhân khác nhau. Hiện nay, ở Việt Nam đã có nhiều công trình nghiên cứu về áp dụng hình phạt nhưng chưa có đề tài nghiên cứu về thực tiễn áp dụng hình phạt chính tại Tòa án nhân cấp huyện một cách sâu sắc, đầy đủ, có hệ thống và toàn diện, mà chỉ nghiên cứu trong phạm vi về quyết định hình phạt nói chung đặc biệt là tại TAND huyện Tân Biên, tỉnh Tây Ninh. Để góp phần làm rõ thêm những vấn đề lý luận về áp dụng hình phạt chính theo pháp luật hình sự Việt Nam và làm rõ thực tiễn áp dụng tại TAND cấp huyện làm rõ các nguyên nhân cụ thể cũng những vi phạm, sai lầm và từ đó đưa ra các giải pháp nâng cao chất lượng xét xử là hết sức cần thiết. Đó là lý do để tác giả chọn đề tài “Áp dụng hình phạt chính theo pháp luật hình sự Việt Nam từ thực tiễn huyện Tân Biên, tỉnh Tây Ninh” làm Luận văn thạc sĩ luật học của mình. 2. Tình hình nghiên cứu liên quan đến đề tài Việc áp dụng hình phạt chính ở các mức độ khác nhau đã được đề cập đến trong một số công trình khoa học, nhưng số tài liệu về vấn đề này còn rất ít, có thể kể đến như: “Bình luận khoa học Bộ luật hình sự - Phần chung” Đinh Văn Quế chủ biên, NXB Thành phố Hồ Chí Minh, Hà Nội, 2006; “Bình luận khoa học Bộ luật hình sự năm 2015, sửa đổi bổ sung năm 2017” TS. Trần Văn Biên - TS. Đinh Thế Hùng chủ biên, NXB Thế giới, Hà Nội, 2018; “Giáo trình Luật hình sự Việt Nam - Phần chung”, GS. TSKH Lê Văn Cảm chủ biên, NXB Đại học Quốc gia, Hà Nội, 2005; “Giáo trình Luật hình sự Việt Nam - Phần chung” của Trường Đại học Luật Thành phố Hồ Chí Minh, 2013... Nguyễn Anh Tú “Quyết định hình phạt đối với
  • 9. 3 người chưa thành niên phạm tội từ thực tiễn Thành phố Hồ Chí Minh” luận văn thạc sĩ luật học, Luật hình sự & Tố tụng hình sự, Học viện Khoa học xã hội, 2014; Trần Quốc Học “Áp dụng hình phạt tiền theo pháp luật hình sự Việt Nam từ thực tiễn Thành phố Hồ Chí Minh”, Luật hình sự & Tố tụng hình sự, Học viện Khoa học xã hội, 2014; Chu Xuân Quyền “Quyết định hình phạt đối với các tội xâm phạm sở hữu từ thực tiễn Quận Bình Tân, Thành phố Hồ Chí Minh”, Luật hình sự & Tố tụng hình sự, Học viện Khoa học xã hội, 2014; Nguyễn Lê Hoàng Yến “Áp dụng hình phạt theo pháp luật hình sự Việt Nam từ thực tiễn Quận Phú Nhuận, Thành phố Hồ Chí Minh”, Luật hình sự & Tố tụng hình sự, Học viện Khoa học xã hội, 2016; Tô Thị Ngọc Phượng “Áp dụng hình phạt theo pháp luật hình sự Việt Nam từ thực tiễn Quận Tân Phú, Thành phố Hồ Chí Minh”, Luật hình sự & Tố tụng hình sự, Học viện Khoa học xã hội, 2016. Các công trình khoa học nói trên là những tài liệu rất quý giá, góp phần xây dựng được khung lý luận chung về áp dụng hình phạt, đã gợi mở cho tác giả luận văn nhiều ý tưởng khoa học được sử dụng trong quá trình nghiên cứu đề tài. Trên cơ sở kế thừa và phát triển, mục đích của Luận văn hướng đến là nghiên cứu một cách hệ thống về áp dụng hình phạt chính dưới góc độ về lý luận và thực tiễn, cũng như tổng kết đánh giá thực tiễn áp dụng, chỉ ra các tồn tại, vướng mắc trong thực tế áp dụng áp dụng hình phạt chính tại TAND cấp huyện, từ đó đề xuất các giải pháp nâng cao hiệu quả áp dụng hình phạt chính theo quy định pháp luật. 3. Mục đích và nhiệm vụ nghiên cứu 3.1. Mục đích nghiên cứu Trên cơ sở phân tích, đánh giá những quy định của luật hình sự Việt Nam hiện hành về quyết định hình phạt, thực tiễn áp dụng những quy định này, nhằm đưa ra những ý kiến đề xuất nâng cao chất lượng áp dụng hình phạt, đáp ứng được yêu cầu cải cách tư pháp. 3.2. Nhiệm vụ nghiên cứu Trên cơ sở mục đích nghiên cứu, luận văn tập trung làm rõ những nội dung nghiên cứu sau:
  • 10. 4 1) Góp phần làm rõ lý luận về hình phạt chính và áp dụng hình phạt chính. 2) Đánh giá, phân tích các quy định của Bộ luật hình sự năm 1999, Bộ luât hình sự năm 2015 về áp dụng hình phạt chính và thực tiễn áp dụng tại TAND huyện Tân Biên, tỉnh Tây Ninh. 3) Đề xuất một số giải pháp bảo đảm áp dụng đúng các hình phạt chính. 4. Đối tượng và phạm vi nghiên cứu 4.1 Đối tượng nghiên cứu Với mục đích nhiệm vụ nghiên cứu đã nêu, đối tượng nghiên cứu của đề tài là các quan điểm cũng như quy định của pháp luật hình sự Việt Nam về áp dụng hình phạt chính; thực tiễn áp dụng hình phạt chính tại TAND huyện Tân Biên, tỉnh Tây Ninh từ năm 2014 – 2018. 4.2 Phạm vi nghiên cứu Trong phạm vi nghiên cứu đề tài, tác giả chỉ tập trung nghiên cứu những vấn đề sau: - Một số vấn đề Lý luận về áp dụng hình phạt chính - Quy định của BLHS năm 1999 và BLHS năm 2015 về áp dụng hình phạt chính - Thực tiễn áp dụng hình phạt chính tại TAND huyện Tân Biên tỉnh Tây Ninh và các giải pháp bảo đảm áp dụng hình phạt chính đúng pháp luật. Do BLHS năm 2015 mới quy định trách nhiệm hình sự đối với pháp nhân cũng như thực tiễn Tòa án cấp huyện chỉ có thẩm quyền xét xử tội phạm đến tội phạm rất nghiêm trọng – đến 15 năm tù nên chỉ nghiên cứu thực tiễn áp dụng hình phạt chính: Cảnh cáo, phạt tiền, cải tạo không giam giữ, tù có thời hạn đến tội phạm rất nghiêm trọng – đến 15 năm tù tại huyện Tân Biên, tỉnh Tây Ninh đối với cá nhân phạm tội. 5. Cơ sở lý luận và phương pháp nghiên cứu Luận văn dựa trên cơ sở vận dụng chủ nghĩa duy vật biện chứng và chủ nghĩa duy vật lịch sử làm phương pháp luận. Các phương pháp nghiên cứu cụ thể được sử dụng trong Luận văn là phương pháp phân tích - tổng hợp, phương pháp so
  • 11. 5 sánh, phương pháp thống kê… đồng thời, việc nghiên cứu còn dựa vào số liệu thống kê trong các báo cáo và các vụ án hình sự từ thực tiễn xét xử của Tòa án nhân dân huyện Tân Biên, tỉnh Tây Ninh, để làm sáng tỏ các tri thức khoa học luật hình sự và luận chứng các vấn đề tương ứng được nghiên cứu. 6. Ý nghĩa lý luận và thực tiễn của luận văn Luận văn góp phần làm sáng tỏ những vấn đề lý luận và thực tiễn về áp dụng hình phạt chính; phân tích so sánh đối chiếu những quy định về các hình phạt chính, áp dụng hình phạt chính theo BLHS năm 1999 và BLHS năm 2015. Từ kết quả nghiên cứu đó đưa ra những kiến nghị, đề xuất bảo đảm áp dụng hình phạt chính đúng pháp luật. Kết quả nghiên cứu của luận văn có thể được dùng làm tài liệu tham khảo cho những độc giả có quan tâm về vấn đề này. Với vai trò là một tài liệu tham khảo, đề tài cũng góp phần nâng cao nhận thức và hiệu quả thực tiễn công tác của những người áp dụng hình phạt chính tại Tòa án nhân dân cấp huyện. 7. Kết cấu luận văn Ngoài các phần Mở đầu, Kết luận và Danh mục tài liệu tham khảo, luận văn gồm có 3 chương: Chương 1: Những vấn đề lí luận về áp dụng hình phạt chính. Chương 2: Quy định của Bộ luật hình sự năm 1999 & Bộ luật hình sự năm 2015 về áp dụng hình phạt chính. Chương 3: Thực tiễn áp dụng hình phạt chính tại TAND huyện Tân Biên và các giải pháp bảo đảm áp dụng hình phạt chính đúng pháp luật.
  • 12. 6 Chương 1 NHỮNG VẤN ĐỀ LÝ LUẬN VỀ ÁP DỤNG HÌNH PHẠT CHÍNH 1.1. Khái niệm hình phạt chính, các loại hình phạt chính và điều kiện áp dụng 1.1.1. Khái niệm hình phạt chính Hình phạt là biện pháp cưỡng chế nghiêm khắc nhất của Nhà nước, là công cụ hữu hiệu trong cuộc đấu tranh phòng, chống tội phạm. Chế định hình phạt là một trong những chế định quan trọng nhất của luật hình sự Việt Nam. Bộ luật hình sự năm 1999, lần đầu tiên đã đưa ra khái niệm pháp lý chính thức của hình phạt tại Điều 26: “Hình phạt là biện pháp cưỡng chế nghiêm khắc nhất của Nhà nước nhằm tước đoạt hoặc hạn chế quyền, lợi ích của người phạm tội. Hình phạt được quy định trong BLHS và do Toà án quyết định” [40, tr.27]. Điều 30 của Bộ luật hình sự năm 2015 đã kế thừa quy định của Bộ luật hình sự năm 1999 về hình phạt và khẳng định: “Hình phạt là biện pháp cưỡng chế nghiêm khắc nhất của Nhà nước được quy định trong Bộ luật này, do Tòa án quyết định áp dụng đối với người hoặc pháp nhân thương mại phạm tội nhằm tước bỏ hoặc hạn chế quyền, lợi ích của người, pháp nhân thương mại đó” [46, tr.26]. Hệ thống hình phạt quy định trong bộ luật hình sự của nước ta được cấu thành bởi các hình phạt cụ thể có nội dung, phạm vi và điều kiện áp dụng được quy định rất chặt chẽ, phù hợp với tính chất và mức độ nguy hiểm cho xã hội của từng trường hợp phạm tội. Dựa trên những tiêu chí, mục đích khác nhau mà có cách phân loại hình phạt khác nhau. Điều 28 BLHS năm 1999 chia hệ thống hình phạt thành hai loại là: Hình phạt chính và hình phạt bổ sung. Cụ thể có bảy loại hình chính áp dụng đối với người phạm tội gồm: Cảnh cáo, phạt tiền, cải tạo không giam giữ, trục xuất, tù có thời hạn, tù chung thân và tử hình. Tại khoản 2 Điều 28 BLHS năm 1999 quy định bảy loại hình phạt bổ sung gồm: Cấm đảm nhiệm chức vụ, cấm hành nghề hoặc làm công việc nhất định; cấm cư trú; tước một số quyền công dân; Phạt tiền, khi không áp dụng là hình phạt chính; trục xuất, khi không áp dụng là hình phạt chính. Kế thừa BLHS năm 1999, Điều 32 BLHS năm 2015 quy định về các hình
  • 13. 7 phạt đối với người phạm tội vẫn giữ nguyên quy định về bảy loại hình phạt chính và hình phạt bổ sung đối với người phạm tội. Theo đó, hình phạt chính là loại hình phạt được áp dụng chính thức cho người phạm tội, được Tòa án tuyên một cách độc lập và chỉ được áp dụng một hình phạt chính đối với một trường hợp phạm tội cụ thể. Trong khi đó, hình phạt bổ sung không được tuyên độc lập mà chỉ được tuyên kèm với hình phạt chính và có thể không áp dụng, áp dụng một hoặc nhiều hình phạt bổ sung đối với một trường hợp cụ thể. So với hình phạt bổ sung thì hình phạt chính mang tính nghiêm khắc, nặng hơn rất nhiều, cụ thể: Hình phạt chính đánh thẳng vào các quyền cơ bản của công dân như quyền tự do, quyền sống; khi áp dụng hình phạt chính có thể áp dụng thêm một hoặc nhiều biện pháp hình phạt bổ sung. 1.1.2. Các loại hình phạt chính và điều kiện áp dụng Hình phạt chính được áp dụng đối với người phạm tội theo quy định Điều 28 BLHS năm 1999 và Điều 32 BLHS năm 2015 gồm bảy loại hình phạt: Cảnh cáo, phạt tiền, cải tạo không giam giữ, trục xuất, tù có thời hạn, tù chung thân và tử hình. Riêng đối với người chưa thành niên phạm tội, Điều 71 BLHS năm 1999 và Điều 98 BLHS năm 2015 đều quy định người chưa thành niên phạm tội chỉ bị áp dụng một trong các hình phạt sau đây đối với mỗi tội phạm: Cảnh cáo, phạt tiền, cải tạo không giam giữ và tù có thời hạn. Đối với người chưa thành niên phạm tội ở độ tuổi từ đủ 14 tuổi đến dưới 16 tuổi thì không áp dụng hình phạt tiền. Mỗi hình phạt chính có vị trí, vai trò, ý nghĩa và điều kiện áp dụng khác nhau trong hệ thống hình phạt, có phương thức liên kết với nhau theo một trật tự tăng dần về tính chất nghiêm khắc của từng loại hình phạt. 1.1.2.1. Hình phạt cảnh cáo - Khái niệm: Bộ luật hình sự năm 1999 không đưa ra khái niệm hình phạt cảnh cáo mà chỉ quy định điều kiện áp dụng nhưng nhìn chung hình phạt cảnh cáo hiện nay được hiểu tương đối thống nhất như: “Cảnh cáo là sự khiển trách công khai của Tòa án
  • 14. 8 đối với người bị kết án” [28, tr.361] hay “Cảnh cáo là sự khiển trách công khai của Nhà nước do Tòa án tuyên đối với người bị kết án” [32, tr.53]. Cảnh cáo được xếp ở vị trí đầu tiên trong hệ thống hình phạt chính, là hình phạt có mức độ nghiêm khắc thấp nhất trong hệ thống hình phạt, không có khả năng đưa lại những hạn chế pháp lý liên quan trực tiếp đến các quyền và lợi ích thiết thân về thể chất và tài sản… của người bị kết án nhưng với tư cách là khiển trách công khai của Nhà nước đối với người phạm tội, cảnh cáo cũng gây ra cho người bị kết án những tổn hại nhất định về mặt tinh thần, phải chịu sự lên án của Nhà nước về hành vi phạm tội của mình. - Điều kiện áp dụng + Tội phạm mà người đó thực hiện phải là tội ít nghiêm trọng. Theo đó căn cứ để xác định tội ít nghiêm trọng được quy định ngay trong điều luật, mức cao nhất của khung hình phạt đối với tội phạm ít nghiêm trọng tối đa là 03 năm tù. + Người phạm tội phải có nhiều tình tiết giảm nhẹ: Tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự là những tình tiết không có ý nghĩa về mặt định tội, định khung hình phạt mà chỉ có tác dụng làm giảm mức hình phạt trong phạm vi một khung hình phạt, được quy định tại khoản 1 và khoản 2 Điều 46 BLHS năm 1999. Nghĩa là ít nhất phải có từ hai tình tiết giảm nhẹ trở lên theo quy định tại Điều 46, có thể có một tình tiết giảm nhẹ qui định tại khoản 1 và một tình tiết giảm nhẹ qui định tại khoản 2 Điều 46 BLHS năm 1999, thậm chí cả 2 tình tiết giảm nhẹ đều được qui định tại khoản 2 Điều 46 BLHS năm 1999 (trường hợp này Toà án phải ghi rõ trong bản án là tình tiết nào và vì sao lại áp dụng tình tiết đó). Nếu thiếu một trong các điều kiện trên thì không thể áp dụng hình phạt cảnh cáo với người phạm tội. Khi áp dụng hình phạt cảnh cáo, Tòa án phải cân nhắc tính chất và mức độ nguy hiểm cho xã hội của hành vi phạm tội, nhân thân người phạm tội, các tình tiết tăng nặng hoặc giảm nhẹ trách nhiệm hình sự. Khi áp dụng hình phạt cảnh cáo còn phải chú ý tới một nội dung “hành vi phạm tội chưa đến mức được miễn hình phạt”. Hậu quả pháp lý giữa áp dụng hình phạt cảnh cáo và miễn hình phạt đối với người phạm tội là hoàn toàn khác biệt. Người được miễn hình
  • 15. 9 phạt theo quy định tại Điều 54 BLHS năm 1999 sẽ được xóa án tích ngay sau khi quyết định miễn hình phạt. Ngoài ra, hình phạt cảnh cáo cũng có thể được Tòa án áp dụng ngay cả trong trường hợp điều luật không quy định hình phạt cảnh cáo đó là trường hợp quyết định hình phạt theo quy định tại Điều 54 BLHS năm 2015. So với quy định tại Điều 29 BLHS năm 1999 thì Điều 34 BLHS năm 2015 giữ nguyên không có sự sửa đổi, bổ sung nào. 1.1.2.2. Hình phạt tiền Khái niệm Mặc dù BLHS năm 1999 không đưa ra khái niệm về “phạt tiền”, nhưng với tư cách là một biện pháp cưỡng chế của Nhà nước được quy định trong BLHS và do Tòa án áp dụng, khái niệm về hình phạt tiền có thể hiểu như sau: “Phạt tiền là hình phạt tước của người bị kết án một khoản tiền nhất định để sung công quỹ Nhà nước” [28, tr.129]. Với định nghĩa nêu trên, phạt tiền là hình phạt tước đi những quyền lợi vật chất của người bị kết án, tác động đến tình trạng tài sản của họ và qua đó tác động đến ý thức của người phạm tội thông qua việc buộc người phạm tội phải nộp một khoản tiền sung quỹ nhà nước. Tuy hình phạt tiền không phải là hình phạt chính duy nhất tác động về mặt kinh tế đối với người phạm tội chẳng hạn hình phạt cải tạo không giam giữ cũng có khả năng tác động về mặt kinh tế đối với người bị kết án thông qua quy định nghĩa vụ khấu trừ từ 5% đến 20% thu nhập của người bị kết án để sung quỹ Nhà nước. Tuy nhiên, phạt tiền có khả năng tác động về mặt kinh tế đối với người phạm tội mạnh hơn, trực tiếp hơn chứ không tác động một cách hạn chế như hình phạt khác cũng như có ý nghĩa hạn chế các điều kiện về tài sản mà người phạm tội có thể sử dụng để tiếp tục phạm tội. Điều kiện áp dụng So với quy định tại khoản 1 Điều 30 BLHS năm 1999 thi điều kiện áp dụng hình phạt tiền theo Bộ luật hình sự năm 2015 tiếp tục được mở rộng hơn. Chẳng hạn như bổ sung thêm người phạm tội ít nghiêm trọng, phạm tội nghiêm trọng, phạm tội
  • 16. 10 rất nghiêm trọng trong một số trường hợp được bộ luật quy định và trường hợp phạt tiền được áp dụng là hình phạt chính hoặc hình phạt bổ sung đối với pháp nhân thương mại phạm tội. Như vậy, điều kiện để áp dụng hình phạt tiền theo quy định tại BLHS năm 1999 là chỉ áp dụng đối với các tội phạm ít nghiêm trọng. Tội phạm ít nghiêm trọng như đã đề cập ở phần hình phạt cảnh cáo, được quy định tại khoản 3 Điều 8 BLHS năm 1999 điểm a khoản 1 BLHS năm 2015 được quy định áp dụng đối với người phạm tội ít nghiêm trọng và cả người phạm tội nghiêm trọng trong một số trường hợp được nêu trong Bộ luật hình sự 2015 và người phạm tội rất nghiêm trọng xâm phạm trật tự quản lý kinh tế, môi trường, trật tự công cộng, an toàn công cộng... So sánh quy định tại Điều 30 BLHS năm 1999 và Điều 35 BLHS năm 2015 chúng tôi thấy Điều 35 BLHS năm 2015 đã mở rộng, nêu rõ phạm vi áp dụng hình phạt tiền, cụ thể: Hình phạt tiền được áp dụng cả đối với người phạm tội ít nghiêm trọng và người phạm tội nghiêm trọng trong một số trường hợp được nêu trong Bộ luật hình sự 2015 và người phạm tội rất nghiêm trọng xâm phạm trật tự quản lý kinh tế, môi trường, trật tự công cộng, an toàn công cộng... 1.1.2.3. Hình phạt cải tạo không giam giữ Khái niệm Điều 31 BLHS năm 1999 không đưa ra khái niệm về Cải tạo không giam giữ, nhưng có thể hiểu đây là hình phạt chính nhẹ hơn phạt tù có thời hạn, nhưng nặng hơn cảnh cáo và phạt tiền và người bị kết án vẫn được cải tạo ngoài xã hội với sự giám sát và giúp đỡ của gia đình, cơ quan, tổ chức hoặc chính quyền địa phương, tính chất nghiêm khắc của hình phạt cải tạo không giam giữ thể hiện ở chỗ tuy người bị kết án không bị tước quyền tự do thân thể, không bị cách ly bởi môi trường sống bình thường nhưng họ phải chịu sự giám sát, quản lý chặt chẽ của cơ quan, tổ chức nơi họ làm việc hoặc chính quyền địa phương nơi họ cư trú kết hợp với gia đình. Điều kiện áp dụng
  • 17. 11 Theo quy định tại khoản 1 Điều 31 BLHS năm 1999: “Cải tạo không giam giữ được áp dụng từ sáu tháng đến ba năm đối với tội ít nghiêm trọng hoặc nghiêm trọng do Bộ luật này quy định mà đang có nơi làm việc ổn định hoặc có nơi thường trú rõ ràng, nếu xét thấy không cần thiết phải cách ly người phạm tội khỏi xã hội”, hiểu theo tinh thần của điều luật, để có thể được áp dụng hình phạt cải tạo không giam giữ người phạm tội phải có đủ điều kiện sau: Thứ nhất, hình phạt cải tạo không giam giữ áp dụng đối với người phạm tội ít nghiêm trọng và người phạm tội nghiêm trọng. Các tội phạm ít nghiêm trọng và nghiêm trọng là những tội phạm mà hậu quả thiệt hại gây ra cho xã hội không quá lớn, có thể khắc phục được trong môi trường bình thường, không cần phải cách ly họ ra khỏi đời sống xã hội mà vẫn có thể đạt được mục đích của hình phạt. Trong hệ thống hình phạt chính, cải tạo không giam giữ là hình phạt chính tính nghiêm khắc có phần hạn chế nên không được áp dụng cho người phạm tội rất nghiêm trọng hoặc tội phạm đặc biệt nghiêm trọng. Thứ hai, người phạm tội đang có nơi làm việc ổn định hoặc có nơi cư trú rõ ràng, cải tạo không giam giữ là hình phạt trong đó người bị kết án có thể tự cải tạo, tự giáo dục dưới sự giám sát của cơ quan tổ chức chính quyền địa phương trong sự phối hợp với gia đình. Do đó, hiệu quả hình phạt sẽ không đạt được nếu người đó không có nơi làm việc ổn định hoặc nơi cư trú rõ ràng. Thứ ba, nếu xét thấy không cần thiết phải cách ly người phạm tội ra khỏi xã hội thì Tòa án có thể áp dụng hình phạt cải tạo không giam giữ. Nói cách khác, hình phạt này được quyết định áp dụng trong trường hợp Tòa án xét thấy không cần thiết phải cách ly người phạm tội ra khỏi môi trường sống bình thường, chỉ hạn chế tự do của người bị kết án không làm cho mức độ nguy hiểm của hành vi phạm tội tiếp tục phát triển, gây nguy hại cho xã hội mà người phạm tội vẫn có thể tự cải tạo, giáo dục được thì Tòa án có thể cân nhắc và quyết định áp dụng hình phạt cải tạo không giam giữ. So với BLHS năm 1999 BLHS năm 2015 có những sửa đổi, bổ sung như sau:
  • 18. 12 Thứ nhất, cụ thể hóa nội dung cải tạo không giam giữ đối với người không có việc làm, theo đó, người bị kết án không có việc làm ổn định hoặc mất việc làm trong thời gian chấp hành hình phạt này thì phải thực hiện một số công việc lao động phục vụ cộng đồng trong một thời hạn nhất định do Tòa án quyết định. Quy định này thể hiện quan điểm giáo dục cải tạo người phạm tội thông qua lao động. Xác định cụ thể thời gian lao động phục vụ cộng đồng là không quá 4 giờ/một ngày và không quá 5 ngày/một tuần. Điều luật cũng quy định rõ: Không áp dụng biện pháp lao động phục vụ cộng đồng đối với năm đối tượng người bị kết án cải tạo không giam giữ sau đây: (1) Phụ nữ đang có thai; (2) phụ nữ đang nuôi con dưới 06 tháng tuổi; (3) người già yếu; (4) người bị bệnh hiểm nghèo; (5) người khuyết tật nặng hoặc khuyết tật đặc biệt nặng. Nhìn chung, đây là những đối tượng yếu thế, cần có chính sách bảo vệ đặc biệt. Thứ hai, bổ sung quy định không khấu trừ thu nhập đối với người đang thực hiện nghĩa vụ quân sự, bởi khi thực hiện nghĩa vụ quân sự, người đó không có thu nhập (lương) hàng tháng mà chỉ có một khoản phụ cấp tiêu vặt để phục vụ cho nhu cầu sinh hoạt cá nhân. 1.1.2.4 Tù có thời hạn Khái niệm Hình phạt tù nằm trong hình phạt chính, bao gồm hình phạt tù có thời hạn và tù chung thân và cũng được sắp xếp theo thứ tự từ nhẹ đến nặng, có mức độ nghiêm khắc phù hợp với các mức độ nghiêm trọng, nguy hiểm của từng loại tội phạm. Theo Điều 33 Bộ luật Hình sự năm 1999 quy định đây là hình phạt tước tự do của người phạm tội trong khoảng thời gian nhất định. Trường hợp phạm một tội thì mức tối thiểu là 3 tháng còn tối đa là 20 năm. Điều kiện áp dụng Hình phạt tù mang đầy đủ các nội dung cơ bản của hình phạt, là biện pháp cưỡng chế nghiêm khắc nhất của Nhà nước. Theo quy định Điều 33 BLHS năm 1999 có thể thấy điều kiện áp dụng hình phạt tù là phải được quy định trong Bộ luật Hình sự và do Tòa án áp dụng. Hình phạt tù chỉ có thể áp dụng đối với người phạm
  • 19. 13 tội và áp dụng có thời hạn. Đối với trường hợp phạm nhiều tội mà hình phạt đã tuyên là tù có thời hạn, theo quy định tại Điều 55 BLHS thì hình phạt chung không được vượt quá 30 năm. Tuy nhiên, khoản 2 Điều 38 BLHS năm 2015 bổ sung thêm 01 điều kiện về áp dụng hình phạt tù có thời hạn là không áp dụng hình phạt tù có thời hạn đối với người lần đầu phạm tội ít nghiêm trọng do vô ý và có nơi cư trú rõ ràng. Qua thực tiễn xét xử cho thấy hình phạt tù là hình phạt được áp dụng phổ biến nhất. Quy định này nhằm hạn chế áp dụng hình phạt tù có thời hạn đối với người phạm tội khi xét thấy tính chất mức độ phạm tội chưa đến mức phải tước đi tự do của người phạm tội mới đạt được mục đích áp dụng hình phạt đối với người phạm tội. Một nội dung hết sức quan trọng khi nghiên cứu về hình phạt tù có thời hạn đó là chế định án treo, một biện pháp miễn chấp hành hình phạt tù có điều kiện. Đây là trường hợp ngoại lệ đặc biệt của việc thi hành hình phạt tù, người bị kết án tù có thời hạn không buộc phải chấp hành hình phạt tại trại giam mà được chấp hành hình phạt ngoài xã hội với những điều kiện ràng buộc nhất định. Tại Điều 60 Bộ luật Hình sự năm 1999 quy định rõ các căn cứ, điều kiện cho người bị kết án được hưởng án treo, được Tòa án áp dụng đối với người phạm tội bị phạt tù không quá 3 năm, căn cứ vào nhân thân của người phạm tội và các tình tiết giảm nhẹ, xét thấy không cần buộc phải chấp hành hình phạt tù thì Tòa án cho hưởng án treo và ấn định thời gian thử thách từ một năm đến năm năm được hướng dẫn áp dụng cụ thể tại Nghị quyết 01/2013/NQ-HĐTP ngày 06/11/2013 của Hội đồng thẩm phán TAND Tối cao. Và nhằm mục đích thể chế hóa chính sách hình sự của Nhà nước ta và Hiến pháp năm 2013, BLHS năm 2015 (sửa đổi, bổ sung năm 2017) tiếp tục ghi nhận chế định án treo. So với Điều 60 BLHS năm 1999 [1] (sửa đổi, bổ sung năm 2009) thì chế định về án treo quy định tại Điều 65 BLHS năm 2015 đã được nhà làm luật sửa đổi, bổ sung về nội dung đầy đủ, bao quát hơn, câu từ rõ nghĩa, chính xác hơn. Cụ thể: Tại khoản 1, ngoài sử dụng ký tự số “03” thay cho chữ “ba”, nhà làm luật bổ sung cụm từ “thực hiện các nghĩa vụ trong thời gian thử thách theo quy định của Luật thi hành án hình sự.”.
  • 20. 14 * Điều kiện để xem xét cho người bị phạt tù được hưởng án treo theo quy định pháp luật: Tại Điều 60 BLHS năm 1999 và Điều 65 BLHS năm 2015 không có sự thay đổi nhiều về điều kiện áp dụng án treo. Tuy nhiên, Nghị quyết 01/2013/NQ-HĐTP ngày 06/11/2013 của TAND Tối cao hướng dẫn áp dụng Điều 60 BLHS năm 1999 và Nghị quyết 01/2013/NQ-HĐTP ngày 06/11/2013 hướng dẫn áp dụng Điều 65 BLHS năm 2015 có nhiều sửa đổi theo hướng mở rộng điều kiện áp dụng án treo đối với người phạm tội, một số điểm mới cơ bản về điều kiện cho hưởng án treo như: - Bị xử phạt tù không quá 3 năm về tội ít nghiêm trọng, tội nghiêm trọng, tội rất nghiêm trọng theo phân loại tội phạm quy định tại khoản 3 Điều 8 BLHS năm 1999; nhưng tại Nghị quyết 02/2018/NQ-HĐTP chỉ quy định bị xử phạt tù không quá 3 năm không giới hạn loại tội phạm gì. - Quy định về “nhân thân tốt” tại Nghị quyết 01/2013/NQ-HĐTP ngày 06/11/2013 là người không vi phạm các điều mà pháp luật cấm; chưa bao giờ bị kết án, bị xử lý vi phạm hành chính, bị xử lý kỷ luật. Trong khi Nghị quyết 02/2018/NQ-HĐTP quy định chi tiết cụ thể hơn về người đã bị kết án nhưng đã được xóa án tích, xóa tiền sự... và có đủ các điều kiện khác thì cũng có thể cho hưởng án treo. - Nghị quyết 01/2013/NQ-HĐTP ngày 06/11/2013 chỉ quy định đơn giản “có nơi cư trú rõ ràng” Nghị quyết 02/2018/NQ-HĐTP quy định cụ thể chi tiết trường hợp nào là nơi cư trú rõ ràng theo Luật cư trú: Nơi cư trú, nơi làm việc. - Đặc biệt quy định Nghị quyết 01/2013/NQ-HĐTP ngày 06/11/2013 quy định: “Không có tình tiết tăng nặng TNHS quy định tại khoản 1 Điều 48 BLHS và có từ 02 tình tiết giảm nhẹ TNHS trở lên, trong đó có ít nhất một tình tiết giảm nhẹ quy định tại khoản 1 Điều 46 BLHS; nếu có một tình tiết tăng nặng TNHS thì phải có từ 03 tình tiết giảm nhẹ TNHS trở lên, trong đó có ít nhất hai tình tiết giảm nhẹ quy định tại khoản 1 Điều 46 BLHS; Đối với trường hợp không có tình tiết tăng nặng thì hai Nghị quyết đều quy định giống nhau là có ít nhất 1 tình tiết giảm nhẹ
  • 21. 15 tại khoản 1 Điều 46 BLHS năm 1999 tương đương khoản 1 Điều 51 BLHS năm 2015. Nhưng trong trường hợp có 1 tình tiết tăng nặng Nghị quyết 01/2013/NQ- HĐTP ngày 06/11/2013 quy định có từ 03 tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự trở lên, trong đó có ít nhất 02 tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự quy định tại khoản 1 Điều 46 của Bộ luật Hình sự. Trong khi Nghị quyết 02/2018/NQ-HĐTP quy định “Trường hợp có tình tiết tăng nặng trách nhiệm hình sự thì số tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự phải nhiều hơn số tình tiết tăng nặng trách nhiệm hình sự từ 02 tình tiết trở lên, trong đó có ít nhất 01 tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự quy định tại khoản 1 Điều 51 của Bộ luật Hình sự”. Đối với quy định về một số trường hợp không cho hưởng án treo cũng có nhiều thay đổi: - Khoản 2 Điều 2 Nghị quyết 01/2013/NQ-HĐTP ngày 06/11/2013 quy định “Người phạm tội thuộc đối tượng cần phải nghiêm trị quy định tại khoản 2 Điều 3 của Bộ luật hình sự bao gồm: người chủ mưu, cầm đầu, chỉ huy, ngoan cố chống đối, lưu manh, côn đồ, tái phạm nguy hiểm, lợi dụng chức vụ, quyền hạn để phạm tội; người phạm tội dùng thủ đoạn xảo quyệt, có tổ chức, có tính chất chuyên nghiệp, cố ý gây hậu quả nghiêm trọng; phạm tội đặc biệt nghiêm trọng”; Điều 3 Nghị quyết 02/2018/NQ-HĐTP chỉ giới hạn đối với trường hợp cố ý gây hậu quả đặc biệt nghiêm trọng. - Điểm c khoản 2 Điều 2 Nghị quyết 01/2013/NQ-HĐTP ngày 06/11/2013 quy định trường hợp “Trong hồ sơ thể hiện là ngoài lần phạm tội và bị đưa ra xét xử, họ còn có hành vi phạm tội khác đã bị xét xử trong một vụ án khác hoặc đang bị khởi tố, điều tra, truy tố trong một vụ án khác” nhưng Điều 3 Nghị quyết 02/2018/NQ-HĐTP ngày 15/5/2018 quy định: “Người được hưởng án treo phạm tội mới trong thời gian thử thách; người đang được hưởng án treo bị xét xử về một tội phạm khác thực hiện trước khi được hưởng án treo” và “Người phạm tội thuộc trường hợp tái phạm, tái phạm nguy hiểm.” Có thể thấy Nghị quyết 02/2018/NQ-HĐTP ngày 15/5/2018 đã kế thừa bổ sung nhiều quy định Nghị quyết 01/2013/NQ-HĐTP ngày 06/11/2013 theo hướng
  • 22. 16 quy định chi tiết hơn điều kiện áp dụng và mở rộng phạm vi áp dụng án treo đối với người phạm tội. * Điều kiện áp dụng đối với người chưa thành niên phạm tội Do xuất phát từ những đặc điểm của người chưa thành niên nên Điều 69 BLHS năm 1999 quy định không áp dụng một số hình phạt đối với người chưa thành niên phạm tội gồm: Hình phạt tù chung thân; hình phạt tử hình, hình phạt tiền đối với người chưa thành niên phạm tội ở độ tuổi từ đủ 14 tuổi đến dưới 16 tuổi, các hình phạt bổ sung. Điều 98 BLHS năm 2015 quy định các hình phạt được áp dụng đối với người dưới 18 tuổi phạm tội “người dưới 18 tuổi phạm tội chỉ bị áp dụng một trong các hình phạt sau đây đối với mỗi tội phạm: Cảnh cáo, phạt tiền, cải tạo không giam giữ và tù có thời hạn.” Thứ nhất, hình phạt cảnh cáo:Khi áp dụng hình phạt cảnh cáo đối với người chưa thành niên phạm tội, Tòa án phải căn cứ vào quy định tại Điều 29 BLHS năm 1999, chỉ áp dụng hình phạt cảnh cáo đối với người chưa thành niên phạm tội ít nghiêm trọng và có nhiều tình tiết giảm nhẹ, nhưng chưa đến mức miễn hình phạt. Bởi lẽ, không có quy định riêng nên việc áp dụng hình phạt cảnh cáo đối với người chưa thành niên phạm tội vẫn phải tuân thủ quy định chung tại Điều 29 BLHS năm 1999. Thứ hai, hình phạt tiền: Phạt tiền cũng là một trong 4 hình phạt chính được áp dụng đối với người chưa thành niên phạm tội. Khoản 5 Điều 69 BLHS năm 1999 và tại Điều 72 BLHS năm 1999, hình phạt tiền chỉ được áp dụng đối với người phạm tội từ đủ 16 đến dưới 18 tuổi nếu người đó có thu nhập hoặc có tài sản riêng; mức phạt tiền đối với người chưa thành niên phạm tội không quá một phần hai mức tiền phạt mà điều luật quy định. Quy định mới này nhằm hạn chế việc áp dụng hình phạt tù đối với người chưa thành niên đồng thời việc áp dụng phạt tiền đối với người chưa thành niên phạm tội trong trường hợp này vẫn đảm bảo được mục đích của hình phạt thể hiện rõ chính sách nhân đạo của nước ta hướng tới mục đích giáo dục cải tạo người chưa thành niên là chính.
  • 23. 17 Thứ ba, hình phạt cải tạo không giam giữ: Bộ luật hình sự Việt Nam không quy định điều kiện áp dụng riêng đối với người chưa thành niên phạm tội nhưng quy định thời hạn cải tạo không giam giữ đối với người chưa thành niên thấp hơn, không được vượt qua một phần hai thời hạn mà điều luật quy định so với người thành niên phạm tội. Thứ tư, hình phạt tù có thời hạn: Đây là hình phạt có tính nghiêm khắc nhất trong các hình phạt chính áp dụng đối với người chưa thành niên phạm tội. Điều 74 BLHS 1999 quy định điều kiện để áp dụng hình phạt tù có thời hạn đối với người chưa thành niên phạm tội là chỉ áp dụng trong trường hợp thật cần thiết và điều luật được áp dụng quy định. Bộ luật hình sự quy định không xử phạt tù chung thân hoặc tử hình đối với người chưa thành niên phạm tội; khi xử phạt tù có thời hạn, người chưa thành niên phạm tội được hưởng mức án nhẹ hơn mức án áp dụng đối với người đã thành niên phạm tội tương ứng theo quy định. BLHS không có quy định điều kiện áp dụng hình phạt tù cho hưởng án treo cũng đối với người chưa thành niên nên khi quyết định hình phạt tù cho hưởng án treo đối với người chưa thành niên vẫn tuân thủ các điều kiện chung về áp dụng án treo đối với người trên 18 tuổi. Nhưng Nghị quyết 01/2013/NQ-HĐTP quy định không cho hưởng án treo đối với người phạm tội bị xét xử trong cùng một lần về nhiều tội. Đến Nghị quyết 02/2018/NQ-HĐTP ngày 15/5/2018 sửa đổi “Người phạm tội bị xét xử trong cùng một lần về nhiều tội, trừ trường hợp người phạm tội là người dưới 18 tuổi”, như vậy sửa đổi theo hướng mở rộng phạm vi được hưởng án treo đối với người dưới 18 tuổi nếu đáp ứng các điều kiện chung khác về án treo kể cả trong trường hợp bị xét xử cùng một lần về nhiều tội. 1.2. Các nguyên tắc áp dụng hình phạt chính 1.2.1. Các nguyên tắc chung áp dụng hình phạt chính 1.2.1.1. Nguyên tắc pháp chế xã hội chủ nghĩa Khi áp dụng hình phạt, Tòa án phải tuân thủ các quy định của pháp luật hình sự. Nội dung của nguyên tắc pháp chế xã hội chủ nghĩa
  • 24. 18 i. Có thể áp dụng hình phạt chỉ đối với hành vi phạm tội được quy định cụ thể trong luật. ii. Tòa án chỉ có thể tuyên những hình phạt phải tuân theo trình tự pháp luật được quy định trong BLHS và việc áp dụng hình phạt phải tuân thủ theo trình tự và các điều kiện áp dụng tùy thuộc vào từng loại hình phạt cụ thể. iii. Nguyên tắc này yêu cầu phải có tính hợp lý trong việc áp dụng hình phạt phạt, được thực hiện ở chỗ Tòa án phải được lựa chọn một loại hình phạt và một mức hình phạt đúng luật và phải phù hợp với các tình tiết cụ thể của hành vi phạm tội, nhân thân người phạm tội, các tình tiết giảm nhẹ và tăng nặng trách nhiệm hình sự. 1.2.1.2. Nguyên tắc công bằng Nội dung của nguyên tắc công bằng thể hiện ở các đặc điểm sau: i. Loại và mức hình phạt do Tòa án phải tuyên tương xứng với tội phạm đã thực hiện và nhân thân người phạm tội. ii. Khi quyết định hình phạt, Tòa án phải cân nhắc các đặc điểm, tính cách, địa vị xã hội của người phạm tội. iii. Hình phạt được tuyên cần phải phản ánh một cách đúng đắn dư luận xã hội, ý thức pháp luật và đạo đức xã hội; phải có đủ sức thuyết phục mọi người ở tính đúng đắn, tính công bằng của chính sách xét xử của nhà nước. 1.2.1.3. Nguyên tắc nhân đạo Nguyên tắc nhân đạo trong quyết định hình phạt được thực hiện ở các đặc điểm sau: i. Tòa án phải cân nhắc lợi ích của xã hội, của nhà nước và của người phạm tội một cách hài hòa và hợp lý. Nhân đạo đòi hỏi phải có thái độ đúng đắn cả đối với lợi ích của Nhà nước lẫn đối với của bị cáo. ii. Nguyên tắc này thể hiện ở việc áp dụng hình phạt đối với người phạm tội chủ yếu nhằm cải tạo, giáo dục họ trở thành người có ích cho xã hội. Hình phạt không gây đau đớn về thể xác của người phạm tội. Bộ luật hình sự có nhiều quy định tạo điều kiện cho người phạm tội tự cải tạo, có cơ hội để sớm hoà nhập vào
  • 25. 19 cộng đồng như: Quy định về miễn trách nhiệm hình sự, miễn hình phạt, án treo và một số hình phạt không tước quyền tự do như hình phạt cảnh cáo. iii. Hạn chế sự trừng trị trong áp dụng hình phạt, không cho phép quyết định hình phạt quá mức cần thiết. 1.2.1.4. Nguyên tắc cá thể hóa hình phạt Nội dung của nguyên tắc cá thể hóa TNHS thể hiện ở các đặc điểm sau: i. Tòa án phải căn cứ vào quy định của pháp luật hình sự, cân nhắc tính chất và mức độ nguy hiểm cho xã hội của hành vi phạm tội, nhân thân người phạm tội và các tình tiết giảm nhẹ, tăng nặng trách nhiệm hình sự để quyết định hình phạt cụ thể ở mức lớn nhất tạo điều kiện cho việc đạt được mục đích của hình phạt. ii. Luật pháp đã quy định hai loại chế tài: Chế tài xác định tương đối và chế tài tùy nghi. Đa số các chế tài quy định khung hình phạt rất rộng và quy định bằng hai hoặc nhiều loại hình phạt, cho phép Tòa án lựa chọn áp dụng hình phạt phù hợp với từng loại tội phạm. 1.2.1.5. Nguyên tắc mỗi tội phạm, người phạm tội chỉ bị áp dụng một hình phạt chính Khoản 3 Điều 27 BLHS quy định nguyên tắc quan trọng trong áp dụng hình phạt chính đó là: + Hình phạt chính được tuyên độc lập; + Hình phạt chính được vận dụng riêng rẽ chứ không đồng thời áp dụng đối với người phạm tội, chỉ áp dụng một trong các hình phạt chính. + Khi áp dụng một hình phạt chính có thể áp dụng thêm một hoặc nhiều biện pháp hình phạt bổ sung. Nghĩa là một hành vi phạm tội, người phạm tội chỉ bị áp dụng độc lập, riêng lẻ và duy nhất một hình phạt chính được BLHS quy định. 1.2.2. Các nguyên tắc áp dụng hình phạt chính đối với người dưới 18 tuổi Đảng và Nhà nước ta luôn coi trẻ em, người dưới 18 tuổi là đối tượng cần bảo vệ, chăm sóc và quan tâm đặc biệt đối với cả hai trường hợp, khi họ là chủ thể của tội phạm cũng như khi họ là nạn nhân của tội phạm. Nhận thức này đã được thể
  • 26. 20 chế hóa trong các quy định của pháp luật hình sự, cụ thể việc xử lý trách nhiệm hình sự nói chung và quyết định hình phạt đối với người chưa thành niên phạm tội nói riêng được BLHS quy định rõ phải tuân thủ nguyên tắc riêng biệt như sau: Thứ nhất, việc xử lý người chưa thành niên phạm tội chủ yếu nhằm giáo dục, giúp đỡ họ sửa chữa sai lầm, phát triển lành mạnh và trở thành công dân có ích cho xã hội. Thứ hai, người chưa thành niên phạm tội có thể được miễn trách nhiệm hình sự, nếu người đó phạm tội ít nghiêm trọng hoặc tội nghiêm trọng, gây hại không lớn, có nhiều tình tiết giảm nhẹ và được gia đình hoặc cơ quan, tổ chức nhận giám sát, giáo dục. Thứ ba, việc truy cứu trách nhiệm hình sự người chưa thành niên phạm tội và áp dụng hình phạt đối với họ được thực hiện chỉ trong trường hợp cần thiết và phải căn cứ vào tính chất của hành vi phạm tội, vào những đặc điểm về nhân thân và yêu cầu của việc phòng ngừa tội phạm. Khi xét xử, nếu thấy không cần thiết phải áp dụng hình phạt đối với người chưa thành niên phạm tội, thì Toà án áp dụng một trong các biện pháp tư pháp được quy định tại Điều 70 của Bộ luật này. Thứ tư, khi áp dụng hình phạt chính đối với người chưa thành niên chỉ được áp dụng một trong các hình phạt được quy định tại Điều 71 BLHS năm 1999: Cảnh cáo, phạt tiền, cải tạo không giam giữ và phạt tù có thời hạn. Việc áp dụng hình phạt tù có thời hạn đối với người chưa thành niên chỉ được áp dụng khi các biện pháp khác không có hiệu quả. Thứ năm, không xử phạt tù chung thân hoặc tử hình đối với người chưa thành niên phạm tội. Thứ sáu, quyết định hình phạt cho người chưa thành niên phạm tội phải được hưởng mức án nhẹ hơn mức án áp dụng đối với người đã thành niên phạm tội tương ứng Thứ bảy, không áp dụng hình phạt tiền đối với người từ đủ 14 tuổi đến dưới 16 tuổi phạm tội. Người trong độ tuổi này thường chưa tham gia lao động để có tài sản nên việc hiểu đúng giá trị tài sản đối với cuộc sống còn hạn chế. Việc áp dụng
  • 27. 21 hình phạt tiền đối với họ có thể không phát huy được hiệu quả giáo dục, cải tạo của loại hình phạt này. Thứ tám, không áp dụng hình phạt bổ sung đối với người dưới 18 tuổi phạm tội. Các hình phạt được áp dụng đối với người dưới 18 tuổi phạm tội chỉ là các hình phạt chính. Quy định này phù hợp với nguyên tắc tiết chế hình phạt áp dụng đối với người dưới 18 tuổi phạm tội. So sánh với quy định BLHS năm 1999, nhìn chung BLHS năm 2015 kế thừa và giữ nguyên tinh thần các nguyên tắc xử lý đối với người chưa thành niên phạm tội được quy định tại BLHS năm 1999 nhưng có sửa đổi bổ sung như bổ sung nguyên tắc: “Việc xử lý người dưới 18 tuổi phạm tội phải bảo đảm lợi ích tốt nhất của người dưới 18 tuổi” (khoản 1 Điều 91) và nguyên tắc: “Tòa án chỉ áp dụng hình phạt tù có thời hạn đối với người dưới 18 tuổi phạm tội khi xét thấy các hình phạt và biện pháp giáo dục khác không có tác dụng răn đe, phòng ngừa” (khoản 6 Điều 91). Sửa đổi nguyên tắc: “Khi xét xử, nếu thấy không cần thiết phải áp dụng hình phạt đối với người chưa thành niên phạm tội, thì Tòa án áp dụng một trong các biện pháp tư pháp được quy định tại Điều 70 của Bộ luật này” của khoản 4 Điều 69 Bộ luật Hình sự năm 1999 thành: “Khi xét xử, Tòa án chỉ áp dụng hình phạt đối với người dưới 18 tuổi phạm tội nếu xét thấy việc miễn trách nhiệm hình sự và áp dụng một trong các biện pháp quy định tại Mục 2 hoặc việc áp dụng biện pháp giáo dục tại trường giáo dưỡng quy định tại Mục 3 Chương này không bảo đảm hiệu quả giáo dục, phòng ngừa”. 1.3. Mục đích và ý nghĩa của áp dụng hình phạt chính 1.3.1. Mục đích của áp dụng hình phạt chính Mục đích của hình phạt thể hiện trước hết không chỉ trừng trị mà còn nhằm răn đe, giáo dục và phòng ngừa tội phạm. Tuy nhiên, hình phạt theo Luật Hình sự Việt Nam không coi trừng trị người phạm tội làm mục đích chủ yếu. Cái chủ yếu trong mục đích phòng ngừa riêng của hình phạt là cải tạo, giáo dục người phạm tội để họ từ một con người lầm lỗi, vi phạm pháp luật trở thành người có ý thức tôn
  • 28. 22 trọng pháp luật và các quy tắc của cuộc sống xã hội chủ nghĩa, ngăn ngừa họ phạm tội mới. Không thể nói đến giáo dục được người phạm tội nếu như hình phạt trừng trị họ không tương xứng (hoặc quá nhẹ hoặc quá nặng) với tội phạm đã gây ra. Bởi vì hình phạt trước hết là hậu quả pháp lý của tội phạm, là thước đo thái độ lên án của Nhà nước đối với cá nhân người phạm tội, là tiêu chí của công lý và công bằng xã hội. Như vậy mục đích của hình phạt chỉ đạt được khi áp dụng hình phạt nói chung và hình phạt chính nói riêng được thực hiện đúng quy định pháp luật. Mục đích của áp dụng hình phạt chính là lựa chọn hình phạt chính đúng đắn, phù hợp đối với người phạm tội nhằm phát huy tối đa hiệu quả, mục đích của hình phạt đó trong thực tiễn đấu tranh phòng ngừa tội phạm. Việc lựa chọn hình phạt chính chính xác, có mức độ nghiêm khắc đúng mức, hợp lý để người phạm tội thấy được tính chất sai trái của hành vi của mình cũng như sự công minh của bản án từ đó tích cực lao động cải tạo để trở thành công dân có ích cho xã hội, tự giác tuân thủ pháp luật của nhà nước kết quả thực tế cuối cùng mà Nhà nước mong muốn đạt được khi quy trách nhiệm hình sự đối với tội phạm và áp dụng hình phạt đối với người phạm tội. 1.3.2. Ý nghĩa của áp dụng hình phạt chính đúng pháp luật Quyết định hình phạt chính đúng pháp luật đảm bảo mục đích hình phạt (cải tạo, giáo dục, phòng ngừa chung và phòng ngừa riêng) đạt được trên thực tế. Nếu hình phạt chính quá nhẹ hay quá nặng sẽ làm giảm ý nghĩa phòng ngừa của hình phạt hoặc tạo tâm lý không công bằng, không tin tưởng vào pháp luật ở người bị kết án. Hình phạt có đạt mục đích hay không và đến mức độ nào phụ thuộc vào nhiều yếu tố, trong đó yếu tố áp dụng pháp luật cũng có vai trò rất quan trọng, bởi vì chỉ trên cơ sở nhận thức và vận dụng đúng đắn pháp luật cho từng trường hợp phạm tội cụ thể thì Toà án mới có thể cho ra đời một bản án tuyên hình phạt đúng đắn và có hiệu quả. Tiểu kết chương 1 Trên cơ sở nghiên cứu những vấn đề của chương này, chúng ta có thể rút ra một số kết luận như sau:
  • 29. 23 Thứ nhất, hình phạt chính là biện pháp cưỡng chế về hình sự nghiêm khắc nhất của Nhà nước do Tòa án quyết định trong bản án, buộc người bị kết án phải chịu một hoặc một số hậu quả pháp lý bất lợi, nhằm cải tạo, giáo dục họ, phòng và chống tội phạm. Thứ hai, luận văn đã phân tích rõ khái niệm, đặc điểm điều kiện áp dụng của từng loại hình phạt chính theo quy định pháp luật để thấy rõ hơn dấu hiệu, đặc điểm và sự giống nhau, khác nhau giữa các loại hình phạt đó. Thứ ba, luận văn phân tích làm sáng tỏ từng loại hình phạt chính, điều kiện được áp dụng đối với người phạm tội trên 18 tuổi và dưới 18 tuổi. Thứ tư, luận văn nêu và phân tích cụ thể các nguyên tắc chung áp dụng hình phạt chính và nguyên tắc áp dụng hình phạt đối với người dưới 18 tuổi. Qua nghiên cứu các vấn đề lý luận về các hình phạt chính - phương tiện để thực hiện chính sách hình sự của nhà nước, các nguyên tắc áp dụng hình phạt trong pháp luật hình sự Việt Nam, thông qua đó thấy được tính đa dạng của hệ thống hình phạt nước ta cũng như mối quan hệ giữa áp dụng hình phạt chính và hệ thống hình phạt, chính tính đa dạng của hệ thống hình phạt tạo điều kiện thuận lợi cho Tòa án khi quyết định hình phạt, dễ lựa chọn hình phạt phù hợp với tính chất mức độ nguy hiểm cho xã hội của hành vi phạm tội, nhân thân người phạm tội.. đảm bảo đạt được mục đích và ý nghĩa của quyết định hình phạt chính.
  • 30. 24 Chương 2 QUY ĐỊNH CỦA BỘ LUẬT HÌNH SỰ NĂM 1999 VÀ BỘ LUẬT HÌNH SỰ NĂM 2015 VỀ ÁP DỤNG HÌNH PHẠT CHÍNH 2.1. Quy định về căn cứ quyết định hình phạt 2.1.1. Quy định về căn cứ quyết định hình phạt Theo quy định Điều 45 BLHS năm 1999 được kế thừa tại Điều 50 BLHS năm 2015, khi quyết định hình phạt, Toà án phải căn cứ vào các yếu tố sau: Các quy định của BLHS; tính chất và mức độ nguy hiểm của hành vi phạm tội; nhân thân người phạm tội và các tình tiết giảm nhẹ và tăng nặng trách nhiệm hình sự. Một là, các quy định của BLHS Khi quyết định hình phạt, những quy định trong phần chung được Tòa án phản ánh trong bản án thông qua những đánh giá về tính chất và mức độ nguy hiểm cho xã hội của tội phạm, nhân thân của người phạm tội, các tình tiết tăng nặng giảm nhẹ trách nhiệm hình sự cũng như căn cứ vào chế tài của điều luật quy định đối với tội phạm mà bị cáo thực hiện từ đó chọn một loại và mức hình phạt hợp lý, công bằng và nhân đạo nhất. Các quy định của BLHS là căn cứ cơ bản nhất và quan trọng nhất của nguyên tắc pháp chế xã hội chủ nghĩa khi quyết định hình phạt. Hai là, cân nhắc tính chất, mức độ nguy hiểm cho xã hội của tội phạm đã thực hiện Tính chất và mức độ nguy hiểm cho xã hội của tội phạm cụ thể đã được thực hiện; Hậu quả do tội phạm gây ra; các tình tiết như thời gian và địa điểm hoàn cảnh phạm tội; các loại và mức độ lỗi như tính chất của động cơ, quyết tâm thực hiện tội phạm hay không, nguyên nhân và điều kiện thực hiện tội phạm; các đặc điểm về thái độ tâm lý của người phạm tội như: Tính chất và mức độ của việc thấy trước hậu quả, các điều kiện làm xuất hiện ý định phạm tội, mức độ suy nghĩ, đắn đo của người phạm tội khi thực hiện tội phạm, mức độ quyết tâm thực hiện tội phạm, mức độ quyết liệt thực hiện ý định phạm tội..v.v
  • 31. 25 Khi xây dựng các khung chế tài cho các tội phạm cụ thể, nhà làm luật đã căn cứ vào tính chất nguy hiểm cho xã hội của từng nhóm tội và của từng tội nhưng khi quyết định hình phạt vẫn đòi hỏi Tòa án phải cân nhắc cả về tính chất và mức độ nguy hiểm cho xã hội từng loại tội phạm. Ba là, cân nhắc nhân thân của người phạm tội. Cụ thể, thực tiễn xét xử khi quyết định hình phạt, thường xem xét các đặc điểm nhân thân: Có ảnh hưởng đến mức độ nguy hiểm cho xã hội của hành vi phạm tội; phản ánh khả năng giáo dục, cải tạo người phạm tội; phản ánh hoàn cảnh đặc biệt của người phạm tội mà Tòa án phải xem xét khi quyết định hình phạt như: tiền án, tiền sự, lần phạm tội này là tái phạm hay tái phạm nguy hiểm, có tính chất chuyên nghiệp hay không, thái độ khai báo như thế nào, có biện pháp khắc phục hậu quả hay không, có tham gia cứu giúp người bị nạn hay không… Ngoài ra, còn có thể lưu ý đến đối tượng phạm tội là phụ nữ mang thai hoặc đang nuôi con nhỏ dưới 36 tháng tuổi, trẻ em, người già trên 70 tuổi, có đang mắc bệnh hiểm nghèo không… Bốn là, cân nhắc các tình tiết giảm nhẹ và tăng nặng trách nhiệm hình sự. Khi quyết định hình phạt, để vận dụng đúng căn cứ, đòi hỏi Tòa án phải áp dụng chính xác các tình tiết giảm nhẹ quy định tại Điều 46 BLHS năm 1999 và các tình tiết tăng nặng quy định tại Điều 48 BLHS năm 1999. Các tình tiết này nó có ảnh hưởng đáng kể đến TNHS trong phạm vi khung hình phạt cho phép. Việc làm này không chỉ là quyền mà còn là nghĩa vụ của Tòa án trong việc hội đủ căn cứ quyết định một hình phạt hợp lý công bằng phù hợp với mỗi bị cáo. 2.1.2. Quy định về các tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự Các tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự là một trong những căn cứ quyết định hình phạt, tình tiết đó có ý nghĩa trong đánh giá khả năng cải tạo tốt hoặc hoàn cảnh đặc biệt của người phạm tội đáng được khoan hồng. Tình tiết giảm nhẹ TNHS được quy định cụ thể tại khoản 1 Điều 46 BLHS năm 1999, bao gồm 18 tình tiết.
  • 32. 26 Bộ luật Hình sự năm 2015 quy định 22 tình tiết giảm nhẹ, so với Điều 46 Bộ luật Hình sự năm 1999, thì Điều 51 Bộ luật Hình sự năm 2015 có một số sửa đổi, bổ sung như sau: Thứ nhất, bổ sung thêm các tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự sau đây: - Phạm tội trong trường hợp vượt quá mức cần thiết khi bắt giữ người phạm tội (điểm đ); - Phạm tội trong trường hợp bị hạn chế khả năng nhận thức mà không phải do lỗi của mình gây ra (điểm l); - Người phạm tội là người khuyết tật nặng hoặc đặc biệt nặng (điểm p); - Người phạm tội là người có công với cách mạng hoặc là cha, mẹ, vợ, chồng, con của liệt sĩ (điểm x). Thứ hai, tình tiết giảm nhẹ "người phạm tội tích cực giúp đỡ các cơ quan có trách nhiệm phát hiện, điều tra tội phạm" tại điểm q khoản 1 Điều 46 Bộ luật Hình sự năm 1999 được sửa đổi thành "người phạm tội tích cực hợp tác với cơ quan có trách nhiệm trong việc phát hiện tội phạm hoặc trong quá trình giải quyết vụ án" tại khoản 1 Điều 51 Bộ luật Hình sự năm 2015. Thứ ba, khoản 1 Điều 51 của Bộ luật Hình sự năm 2015 đã tách riêng và quy định từng tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự thành những điểm khác nhau; các tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự được quy định chung trong cùng một điểm thì Bộ luật đã sử dụng từ “hoặc” thay cho dấu phẩy (,) trong quy định của Bộ luật Hình sự năm 1999 để phân biệt. Thứ tư, khoản 2 Điều 51 BLHS năm 2015 bổ sung thêm tình tiết "đầu thú", theo đó, khi quyết định hình phạt, Tòa án có thể coi đầu thú hoặc các tình tiết khác là tình tiết giảm nhẹ, những phải ghi rõ lý do trong bản án. Quy định này nhằm, khuyến khích những người phạm tội ra đầu thú giúp vụ án giải quyết nhanh chóng và thể hiện chính sách nhân đạo, khoan hồng của pháp luật nước ta. Việc sửa đổi bổ sung quy định về các tình tiết giảm nhẹ như trên giúp mở rộng phạm vi áp dụng đối với các trường hợp quyết định hình phạt dưới mức thấp nhất của khung hình phạt được áp dụng. Đồng thời thể hiện quan điểm bảo vệ
  • 33. 27 quyền con người và góp phần tháo gỡ vướng mắc, làm việc áp dụng pháp luật được thuận lợi, minh bạch và rõ ràng hơn. 2.1.3. Quy định về các tình tiết tăng nặng trách nhiệm hình sự Tình tiết tăng nặng trách nhiệm hình sự là tình tiết được quy định trong Bộ luật hình sự và là một trong những căn cứ để Tòa án xem xét quyết định mức hình phạt nghiêm khắc hơn so với vụ án không có tình tiết này. Xuất phát từ khái niệm đã nêu trên và phân tích các quy định của Bộ luật hình sự năm 1999 có liên quan đến các tình tiết tăng nặng trách nhiệm hình sự và thực tiễn áp dụng chúng, chúng ta có thể chỉ ra một số đặc điểm cơ bản dưới đây của tình tiết này: - Tình tiết tăng nặng trách nhiệm hình sự bắt buộc phải được ghi nhận trong bộ luật hình sự, Tòa án không được quyền cân nhắc và tự áp dụng như tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự. - Tình tiết tăng nặng trách nhiệm hình sự chỉ làm thay đổi mức độ nguy hiểm cho xã hội của hành vi phạm tội trong vụ án đó trong phạm vi một cấu thành tội phạm cụ thể, không làm thay đổi tính chất của tội phạm ấy. - Trường hợp tình tiết tăng nặng trách nhiệm hình sự là tình tiết được luật quy định với tính chất là yếu tố định khung hình phạt đối với một tội phạm tương ứng cụ thể, thì trong việc quyết định hình phạt đối với người phạm tội, Tòa án không thể xem xét nó với tính chất là tình tiết tăng nặng trách nhiệm hình sự chung (quy định tại khoản 1 Điều 48 Bộ luật hình sự năm 1999). Khác với các tình tiết giảm nhẹ, Tòa án không được coi các tình tiết khác là tình tiết tăng nặng trách nhiệm hình sự. Như vậy, các tình tiết tăng nặng trách nhiệm hình sự quy định tại khoản 1 Điều 48 Bộ luật hình sự năm 1999 bao gồm 14 (mười bốn) tình tiết, sắp xếp theo thứ tự từ a đến o trong khoản 1. So với Điều 48 của Bộ luật Hình sự năm 1999 thì Điều 52 của Bộ luật Hình sự năm 2015 có một số sửa đổi, bổ sung như sau: Thứ nhất, sửa cụm từ “phạm tội đối với trẻ em” thành “phạm tội đối với người dưới 16 tuổi”; sửa “người già” thành “người đủ 70 tuổi trở lên” (điểm i).
  • 34. 28 Thứ hai, bỏ các tình tiết phạm tội gây hậu quả nghiêm trọng, rất nghiêm trọng, đặc biệt nghiêm trọng vì đây là các tình tiết định tội, định khung hình phạt mang tính chất định tính và trừu tượng. Các tình tiết này đã được lượng hóa cụ thể trong các tội phạm và khi đã là tình tiết định tội, định khung hình phạt thì không được coi là tình tiết tăng nặng nữa. Thứ ba, bổ sung thêm điểm k khoản 1 Điều 52 BLHS "người khuyết tật hoặc khuyết tật đặc biệt nặng, người bị hạn chế khả năng nhận thức" là tình tiết tăng nặng trách nhiệm hình sự. Thứ tư, bỏ tình tiết “xâm phạm tài sản của Nhà nước”. Thứ năm, tách một số tình tiết tăng nặng trách nhiệm hình sự tại khoản 1 Điều 48 BLHS năm 1999 thành các tình tiết riêng biệt. Ví dụ như tình tiết: Phạm tội 02 lần trở lên (điểm g); Thứ sáu, sửa quy định “Xúi giục người chưa thành niên phạm tội” thành “Xúi giục người dưới 18 tuổi phạm tội” (điểm o). Nhìn chung Điều 52 BLHS năm 2015 chủ yếu sửa đổi bổ sung một số quy định của Điều 48 BLHS năm 1999 theo hướng quy định rõ ràng tách bạch hơn tạo thuận lợi dễ dàng hơn cho việc áp dụng pháp luật nói chung và áp dụng tình tiết tăng nặng trong quyết định hình phạt nói riêng, góp phần đảm bảo sự thống nhất trong áp dụng phát luật. 2.2. Quy định về quyết định hình phạt trong các trường hợp cụ thể 2.2.1. Quy định về quyết định hình phạt dưới mức thấp nhất của khung hình phạt được áp dụng So với Điều 47 BLHS năm 1999 thì Điều 54 BLHS năm 2015 có một số sửa đổi, bổ sung như sau: Một là, nội dung quy định tại khoản 1 Điều 54 BLHS năm 2015 đã kế thừa Điều 47 BLHS năm 1999 nhưng đã trình bày rõ ràng hơn, cụ thể là: “Tòa án có thể quyết định một hình phạt dưới mức thấp nhất của khung hình phạt được áp dụng nhưng phải trong khung hình phạt liền kề nhẹ hơn của điều luật khi người phạm tội có ít nhất hai tình tiết giảm nhẹ quy định tại khoản 1 Điều 51 của Bộ luật này”.
  • 35. 29 Hai là, việc bổ sung khoản 2 Điều 54 BLHS năm 2015 quy định về trường hợp Tòa án quyết định hình phạt dưới mức thấp nhất của khung hình phạt được áp dụng nhưng không bắt buộc phải trong khung liền kề. Theo quy định tại Điều 47 BLHS năm 1999 thi dù có xem xét, vận dụng các tình tiết giảm nhẹ, khoan hồng tối đa, Tòa án cũng chỉ được phép áp dụng hình phạt trong khung hình phạt liền kề nhẹ hơn khung hình phạt được áp dụng và hình phạt đó vẫn là quá nghiêm khắc. Tuy nhiên, khoản 2 Điều 54 BLHS năm 2015 quy định như vậy cần lưu ý các điều kiện cần phải thỏa mãn quy định tại khoản 1 tức là người phạm tội cũng phải có ít nhất hai tình tiết giảm nhẹ quy định tại khoản 1 Điều 51 BLHS năm 2015. Ba là, khoản 3 Điều 54 BLHS năm 2015 được trình bày trên tinh thần tách quy định tại Điều 47 BLHS năm 1999 về việc Tòa án quyết định hình phạt dưới mức thấp nhất của khung hình phạt hoặc chuyển sang loại hình phạt khác nhẹ hơn, nhưng cụ thể và rõ ràng hơn so với quy định tại Điều 47 BLHS năm 1999: “Trong trường hợp có đủ các điều kiện quy định tại khoản 1 hoặc khoản 2 Điều này nhưng điều luật chỉ có một khung hình phạt hoặc khung hình phạt đó là khung hình phạt nhẹ nhất, thì Tòa án có thể quyết định chuyển sang một hình phạt khác thuộc loại nhẹ hơn. Lý do của việc giảm nhẹ phải được ghi rõ trong bản án”. Có thể nói những sửa đổi, bổ sung tại Điều 54 BLHS năm 2015 góp phần làm quy định pháp luật trở nên minh bạch, đặc biệt quy định giúp việc quyết định hình phạt trở nên linh hoạt, thuận lợi hơn rất nhiều, đặc biệt giúp tháo gỡ rất nhiều những vướng mắc trong thực tiễn xét xử. 2.2.2. Quy định về quyết định hình phạt trong trường hợp phạm nhiều tội Nếu bị cáo phạm tội thuộc trường hợp phạm nhiều tội thì Toà án quyết định hình phạt đối với từng tội theo quy định tại Điều 45 BLHS, sau đó tổng hợp hình phạt của các tội đó theo nguyên tắc: Đối với hình phạt chính (khoản 1 Điều 55 BLHS năm 2015) Theo quy định tại khoản 1 Điều 55 BLHS 2015 thì việc tổng hợp hình phạt chính trong trường hợp phạm nhiều tội tuân thủ theo nguyên tắc sau:
  • 36. 30 Nếu các hình phạt đã tuyên cùng là cải tạo không giam giữ hoặc cùng là tù có thời hạn, thì các hình phạt đó được cộng lại thành hình phạt chung; hình phạt chung không được vượt quá 03 năm đối với hình phạt cải tạo không giam giữ, 30 năm đối với hình phạt tù có thời hạn; Nếu các hình phạt đã tuyên là cải tạo không giam giữ, tù có thời hạn, thì hình phạt cải tạo không giam giữ được chuyển đổi thành hình phạt tù theo tỷ lệ cứ 03 ngày cải tạo không giam giữ được chuyển đổi thành 01 ngày tù để tổng hợp thành hình phạt chung theo quy định tại điểm a khoản 1 Điều này; Nếu hình phạt nặng nhất trong số các hình phạt đã tuyên là tù chung thân thì hình phạt chung là tù chung thân; Nếu hình phạt nặng nhất trong số các hình phạt đã tuyên là tử hình thì hình phạt chung là tử hình; Phạt tiền không tổng hợp với các loại hình phạt khác; các khoản tiền phạt được cộng lại thành hình phạt chung; Trục xuất không tổng hợp với các loại hình phạt khác; Quy định Điều 55 của BLHS năm 2015 về quyết định hình phạt trong trường hợp phạm nhiều tội đã được kế thừa và giữ nguyên Điều 50 BLHS năm 1999. 2.2.3. Quy định về tổng hợp nhiều bản án Theo quy định tại Điều 56 BLHS năm 2015, tổng hợp hình phạt của nhiều bản án có ba trường hợp, cụ thể: (1) Trong trường hợp một người đang phải chấp hành một bản án mà lại bị xét xử về tội đã phạm trước khi có bản án này, thì Tòa án quyết định hình phạt đối với tội đang bị xét xử, sau đó quyết định hình phạt chung theo quy định tại Điều 55 của Bộ luật này. Thời gian đã chấp hành hình phạt của bản án trước được trừ vào thời hạn chấp hành hình phạt chung; (2) Khi xét xử một người đang phải chấp hành một bản án mà lại thực hiện hành vi phạm tội mới, Tòa án quyết định hình phạt đối với tội mới, sau đó tổng hợp với phần hình phạt chưa chấp hành của bản án trước rồi quyết định hình phạt chung theo quy định tại Điều
  • 37. 31 55 của Bộ luật này; (3) Trong trường hợp một người phải chấp hành nhiều bản án đã có hiệu lực pháp luật mà các hình phạt của các bản án chưa được tổng hợp, thì Chánh án Tòa án có thẩm quyền ra quyết định tổng hợp hình phạt của các bản án theo quy định tại khoản 1 và khoản 2 Điều này. Những quy định này được kế thừa, có thay đổi câu từ nhằm làm rõ nghĩa hơn nhưng về nội dung hoàn toàn không thay đổi so tại Điều 51 BLHS năm 1999. 2.2.4. Quy định về quyết định hình phạt trong trường hợp chuẩn bị phạm tội và phạm tội chưa đạt Mức độ thực hiện ý định phạm tội và những tình tiết khác khiến tội phạm không thực hiện được đến cùng được coi là hai căn cứ bổ sung bên cạnh căn cứ chung là tính chất và mức độ nguy hiểm cho xã hội của hành vi đó. Điều 57 BLHS năm 2015 kế thừa nhưng có sửa đổi, bổ sung một số nội dung theo hướng nhân đạo hơn, hạn chế áp dụng hình phạt tử hình, cụ thể: - Về quy định hình phạt đối với chuẩn bị phạm tội: Đối với hành vi chuẩn bị phạm tội, hình phạt được quyết định theo các điều luật cụ thể. BLHS năm 2015 đã bổ sung hình phạt đối với thực hiện chuẩn bị phạm tội trong từng tội danh cụ thể. Quy định này đảm bảo việc áp dụng hình phạt rõ ràng minh bạch, có căn cứ, được quy định trong BLHS. - Giảm nhẹ khung hình phạt đối với trường hợp phạm tội chưa đạt mà điều luật quy định mức phạt cao nhất là tù chung thân hoặc tử hình thành không quá 20 năm hình phạt tù. Thể hiện tinh thần nhân đạo của Pháp luật Việt Nam, theo hướng hạn chế áp dụng hình phạt tử hình là hoàn toàn phù hợp, nhất là trong trường hợp phạm tội chưa đạt. 2.2.5. Quy định về quyết định hình phạt trong trường hợp đồng phạm Quy định về quyết định hình phạt trong trường hợp đồng phạm theo quy định tại Điều 53 BLHS năm 1999 được kế thừa và giữ nguyên tại Điều 58 BLHS năm 2018: “Khi quyết định hình phạt đối với những người đồng phạm, Toà án phải xét đến tính chất của đồng phạm, tính chất và mức độ tham gia phạm tội của từng
  • 38. 32 người đồng phạm. Các tình tiết tăng nặng hoặc loại trừ trách nhiệm hình sự thuộc người đồng phạm nào, thì chỉ áp dụng đối với người đó.” Từ quy định này cho thấy vấn đề trách nhiệm của những người đồng phạm được giải quyết trên cơ sở một số nguyên tắc sau đây: – Mỗi người đồng phạm, trên cơ sở hành vi cụ thể của mình phải chịu trách nhiệm độc lập về việc cùng thực hiện tội phạm, chứ không phải chỉ có người thực hành giữ vai trò chính, còn những người đồng phạm khác giữ vai trò tòng phạm. Do đó, những người đồng phạm không phải chịu trách nhiệm về hành vi vượt quá của người thực hành. Vì hành vi đó vượt quá giới hạn thoả thuận giữa các người đồng phạm và không thuộc ý định chung của họ. - Hành vi của người tổ chức, người xúi giục, người giúp sức tuy chưa dẫn đến việc thực hiện tội phạm (Ví dụ: Người thực hành bị phát hiện và bị bắt khi phạm tội chưa đạt), vẫn phải chịu trách nhiệm hình sự (về tội phạm họ định thực hiện), ở giai đoạn chuẩn bị phạm tội hoặc phạm tội chưa đạt tuỳ theo giai đoạn phạm tội của người thực hành. – Trách nhiệm của từng người đồng phạm được cá thể hoá căn cứ vào nguyên tắc quyết định hình phạt, tính chất, mức độ tham gia của mỗi người vào việc thực hiện tội phạm và những tình tiết làm tăng, giảm hoặc loại trừ trách nhiệm hình sự riêng biệt cho từng người đồng phạm. Tính chất tham gia của mỗi người được xem xét căn cứ vào vai trò của họ trong vụ đồng phạm (người thực hành, người tổ chức, người xúi giục hoặc là người giúp sức). Thông thường, người tổ chức, người xúi giục gây nguy hiểm cho xã hội không ít hơn người thực hành và đôi khi còn nhiều hơn. Còn người giúp sức thông thường thì nguy hiểm cho xã hội ít hơn, nhưng cũng có trường hợp người giúp sức gây nguy hiểm cho xã hội nhiều hơn người thực hành hoặc người xúi giục. Nếu người thực hành có năng lực chịu trách nhiệm hình sự thì mới bị coi là đồng phạm. Ngược lại, nếu người thực hành không có năng lực trách nhiệm hình sự hoặc chưa đến tuổi chịu trách nhiệm hình sự, thì người tổ chức, người xúi giục và người giúp sức phải chịu trách nhiệm hình sự như là người thực hành.
  • 39. 33 2.2.6. Quy định về miễn hình phạt Hiện nay quy định về miễn hình phạt tại Điều 54 BLHS năm 1999 và Điều 59 BLHS năm 2015 là khác nhau. So với quy định của BLHS năm 1999 thì chế định miễn hình phạt được quy định tại BLHS năm 2015 có điểm mới đó là người phạm tội chỉ được miễn hình phạt nếu “thuộc trường hợp quy định tại khoản 1 và khoản 2 Điều 54 của Bộ luật này mà đáng được khoan hồng đặc biệt nhưng chưa đến mức được miễn trách nhiệm hình sự.”, tức là người phạm tội phải có ít nhất hai tình tiết giảm nhẹ được quy định tại khoản 1 Điều 51 BLHS năm 2015 và phải là người giúp sức phạm tội lần đầu trong vụ án đồng phạm mà có vai trò không đáng kể thì mới được miễn hình phạt. Đối tượng miễn hình phạt thu hẹp hơn, quy định chặc chẽ hơn so với BLHS năm 1999. 2.3. Quy định về áp dụng hình phạt đối với người dưới 18 tuổi 2.3.1. Quy định về quyết định hình phạt trong trường hợp chuẩn bị phạm tội, phạm tội chưa đạt Điều 102 Luật hình sự 2015 quy định về việc quyết định hình phạt trong trường hợp chuẩn bị phạm tội, phạm tội chưa đạt, đối với người dưới 18 tuổi tuân thủ theo nguyên tắc chung quy định tại khoản 1 Điều 57 của Bộ luật và các nguyên tắc sau: Mức hình phạt cao nhất đối với người từ đủ 14 tuổi đến dưới 16 tuổi chuẩn bị phạm tội không quá một phần ba mức hình phạt được quy định trong khung hình phạt đối với hành vi chuẩn bị phạm tội trong điều luật được áp dụng; Đối với người từ đủ 14 tuổi đến dưới 16 tuổi phạm tội chưa đạt thì mức hình phạt cải tạo không giam giữ không quá 1/6 thời hạn mà điều luật quy định; không quá 1/6 mức phạt tù mà điều luật quy định nếu là tù có thời hạn và không quá 4 năm tù đối với điều luật quy định hình phạt tù chung thân hoặc tử hình. Đối với người từ đủ 16 tuổi đến dưới 18 tuổi phạm tội chưa đạt thì mức phạt tiền không quá 1/4 mức tiền phạt mà điều luật quy định; mức hình phạt cải tạo không giam giữ không quá 1/4 thời hạn mà điều luật quy định; không quá 3/8 mức
  • 40. 34 phạt tù mà điều luật quy định nếu là tù có thời hạn và không quá 9 năm tù đối với điều luật quy định hình phạt tù chung thân hoặc tử hình. Đây là điều luật hoàn toàn mới được quy định BLHS năm 2015, thể hiện tinh thần đổi mới quan niệm về tội phạm và hình phạt, về nguyên tắc xử lý đối với người chưa thành niên phạm tội được sửa đổi, bổ sung theo hướng bảo đảm lợi ích tốt nhất cho người chưa dưới 18 tuổi. 2.3.2. Quy định về tổng hợp hình phạt trong trường hợp phạm nhiều tội, tổng hợp hình phạt của nhiều bản án Vấn đề tổng hợp hình phạt trong trường hợp phạm nhiều tội quy định tại Điều 103 BLHS năm 2015 đều có sửa đổi, bổ sung theo hướng cụ thể, rõ ràng hơn so với BLHS năm 1999. Việc tổng hợp hình phạt theo Điều 75 chỉ chia ra 2 trường hợp và lấy căn cứ là vào thời điểm thực hiện tội phạm nặng nhất trước hoặc sau khi người đó đủ 18 tuổi, một mốc thời gian duy nhất làm căn cứ để áp dụng việc tổng hợp hình phạt theo nguyên tắc người chưa thành niên. Và khoản 1 Điều 75 BLHS năm 1999 chỉ quy định về tổng hợp hình phạt tù có thời hạn, không quy định tổng hợp hình phạt đối với các loại hình phạt khác. Trong khi tại Điều 103 BLHS năm 2015 quy định việc tổng hợp hình phạt của 02 loại hình phạt: - Cải tạo không giam giữ: Mức cao nhất được áp dụng không quá 03 năm. - Tù có thời hạn: Được cụ thể hóa Điều 75 BLHS. Khoản 2 Điều 103 cũng lấy căn cứ là độ tuổi của người chưa thành niên khi bị tuyên mức hình phạt năng hơn nhưng có 02 mốc thời gian được lấy làm căn cứ để tổng hợp hình phạt: + Mức tổng hợp đối với người phạm nhiều tội mà có tội thực hiện trước khi đủ 16 tuổi, có tội thực hiện sau khi đủ 16 tuổi thì việc tổng hợp hình phạt được chia làm 02 trường hợp như sau: a) Nếu mức hình phạt đã tuyên đối với tội được thực hiện trước khi người đó đủ 16 tuổi nặng hơn hoặc bằng mức hình phạt đã tuyên đối với tội được thực hiện sau khi đủ 16 tuổi thì hình phạt chung không vượt quá mức hình phạt cao nhất đối
  • 41. 35 với người từ đủ 14 đến 16 tuổi theo quy định tại khoản 1 Điều 1 này (tức là không quá 12 năm tù); b) Nếu mức hình phạt đã tuyên đối với tội được thực hiện sau khi người đó đủ 16 tuổi nặng hơn mức hình phạt đã tuyên đối với tội được thực hiện trước khi đủ 16 tuổi thì hình phạt chung không vượt quá mức hình phạt cao nhất đối với người từ đủ 16 tuổi đến dưới 18 tuổi tại khoản 1 Điều này (tức là không vượt quá 18 năm). Như vậy BLHS năm 2015 đã bổ sung cụ thể hóa hơn quy định BLHS 1999, có sự phân hóa hình phạt cụ thể từng độ tuổi đối với người chưa thành niên phạm tội, giúp việc quyết định hình phạt dễ dàng và chính xác hơn. Điểm khác biệt quan trọng giữa hai điều luật này là căn cứ để tổng hợp hình phạt, Điều 75 BLHS năm 1999 lấy “tội nặng nhất” là căn cứ để chọn độ tuổi áp dụng hình phạt tối đa, Điều 103 BLHS năm 2015 lấy “mức hình phạt đã tuyên nặng hơn hoặc bằng” làm căn cứ để chọn độ tuổi xem xét áp dụng hình phạt tối đa. Có thể thấy sửa đổi này hoàn toàn tính theo hướng có lợi cho người chưa thành niên phạm tội. Tổng hợp hình phạt của nhiều bản án Quy định về tổng hợp hình phạt của nhiều bản án đối với người chưa thành niên phạm tội là quy định hoàn toàn mới của BLHS năm 2015, không có tại BLHS năm 1999. Việc tổng hợp hình phạt của nhiều bản án đối với người chưa thành niên phạm tội, được áp dụng theo quy định chung tại Điều 51 BLHS năm 1999 và theo các điều luật khác đối với người chưa thành niên phạm tội. Để việc áp dụng hình phạt rõ ràng và có căn cứ hơn, BLHS năm 2015 bổ sung Điều luật riêng về Tổng hợp hình phạt của nhiều bản án, cụ thể Điều 104 quy định: Việc tổng hợp hình phạt trong trường hợp một người đang phải chấp hành một bản án mà lại bị xét xử về tội đã phạm trước hoặc sau khi có bản án này, được thực hiện theo quy định tại Điều 55 và Điều 56 của Bộ luật này. Như vậy việc tổng hợp hình phạt của nhiều bản án đối với người chưa thành niên phạm tội được thực hiện đảm bảo theo nguyên tắc chung về tổng hợp hình phạt của nhiều bản án tại Điều 55 và Quyết định hình phạt trong trường hợp chuẩn bị phạm tội, phạm tội chưa đạt tại Điều 57 BLHS năm 2015 nhưng phải đảm bảo mức
  • 42. 36 hình phạt đối với người chưa thành niên không được vượt quá mức hình phạt cao nhất quy định tại Điều 103 của BLHS năm 2015. Tiểu kết chương 2 Trên cơ sở phân tích đối chiếu so sánh quy định của BLHS 1999 và BLHS năm 2015 đã làm rõ được: Khái niệm, căn cứ quyết định hình phạt chính, đặc biệt các yếu tố của căn cứ quyết định hình phạt như tình tiết tăng nặng giảm nhẹ trách nhiệm hình sự. Phân tích và làm rõ quyết định hình phạt chính trong các trường hợp cụ thể như: quyết định hình phạt dưới mức thấp nhất của hung hình phạt, quyết định hình phạt trong trường hợp phạm nhiều tội, đồng phạm, chuẩn bị phạm tội và phạm tội chưa đạt, miễn hình phạt. Đặc biệt Luận văn làm rõ quy định về quyết định hình phạt đối với người chưa thành niên phạm tội thông qua việc làm sáng tỏ quy định áp dụng hình phạt đối với người dưới 18 tuổi, nhất là làm rõ quy định mới sửa đổi bổ sung theo hướng có lợi cho người dưới 18 tuổi theo BLHS năm 2015. Qua phân tích thay đổi quy định của BLHS cho thấy quan điểm chính sách của Đảng và Nhà nước, ngoài việc sửa đổi pháp luật theo hướng minh bạch cụ thể, chi tiết, tạo điều kiện thuận lợi cho người áp dụng pháp luật, lựa chọn quyết định hình phạt chính dễ dàng và đúng quy định. Thay đổi về BLHS còn thể hiện sự khuyến khích áp dụng hình phạt chính theo hướng nhân đạo, đặc biệt hạn chế áp dụng hình phạt tù đối với người phạm tội nói chung và người dưới 18 tuổi nói riêng, mở rộng phạm vi áp dụng án treo đối với người phạm tội nói chung và người dưới 18 tuổi nói riêng.
  • 43. 37 Chương 3 THỰC TIỄN ÁP DỤNG HÌNH PHẠT CHÍNH TẠI TÒA ÁN NHÂN DÂN HUYỆN TÂN BIÊN VÀ CÁC GIẢI PHÁP BẢO ĐẢM ÁP DỤNG HÌNH PHẠT CHÍNH ĐÚNG PHÁP LUẬT 3.1. Thực tiễn áp dụng hình phạt chính tại Tòa án nhân dân huyện Tân Biên 3.1.1. Kết quả thực tiễn áp dụng hình phạt chính Với đặc thù là một huyện giáp biên giới Campuchia, nơi có cửa khẩu quốc tế Xa Mát, nên việc giao thương giữa nhân dân hai nước rất phổ biến, việc kinh doanh đa dạng nhất các ngành hàng xuất nhập khẩu qua Campuchia thu hút lượng lớn người dân nhập cư ở nhiều nơi về sinh sống và kinh doanh. Những người dân này không có nơi ở ổn định, chỉ tạm trú một thời gian để kiếm việc thời vụ. Bên cạnh việc giúp phát triển kinh tế cũng mang theo hệ quả xã hội như tình hình tội phạm trên địa bàn huyện Tân Biên, tỉnh Tây Ninh luôn diễn biến rất phức tạp và có xu hướng gia tăng, nhất là các tội phạm về trộm cắp, ma túy, cờ bạc, buôn lậu... Do đó nhiệm vụ xét xử các vụ án hình sự, áp dụng hình phạt chính đúng quy định pháp luật, hợp tình hợp lý đủ sức răn đe giáo dục chung nhằm đáp ứng yêu cầu chính trị địa phương là nhiệm vụ rất quan trọng và khó khăn. Nhìn chung trong thời gian qua, Tòa án nhân dân huyện Tân Biên đã thực hiện tốt việc giải quyết các vụ án hình sự, hạn chế số lượng các bản án, quyết định của Tòa án bị hủy sửa do lỗi chủ quan và không có người bị kết án oan, những vụ án có tính chất phức tạp đều đã được đưa ra xét xử kịp thời đúng quy định. Quá trình xét xử các vụ án hình sự các thẩm phán luôn phấn đấu đạt tỉ lệ giải quyết 100%, phiên tòa luôn đảm bảo tranh tụng theo tinh thần cải cách tư pháp mà Nghị quyết 49-NQ/TW ngày 02/6/2005 của Bộ Chính trị đề ra. Công tác sơ tổng kết, đánh giá lại thực tiễn áp dụng hình phạt trên địa bàn huyện Tân Biên được chú trọng. Trong giai đoạn 05 năm (từ năm 2014 đến năm 2018), Tòa án nhân dân huyện Tân Biên, tỉnh Tây Ninh đã thụ lý 404 vụ án/839 bị cáo; giải quyết 399 vụ án/832 bị cáo. Trong đó đình chỉ 02 vụ án/06 bị cáo; chuyển hồ sơ cho Tòa án có thẩm quyền 0 vụ án; trả hồ sơ cho Viện kiểm sát 0 vụ án; xét xử