12. CUỘC SỐNG QUANH TA12 Söë 59 + 60 (Thaáng 3 /2014)
• Anh có thể giới thiệu những nét khái
quát về Cơ sở Đồ gỗ cao cấp Giang Sơn?
- Kế thừa và phát huy những tinh túy
của thế hệ ông cha đi trước là những nghệ
nhân về mộc. Là nghề gia truyền từ thời
ông nội, từ khi tôi bắt tay vào làm nghề
và chính thức mở xưởng đi vào sản xuất
cũng gặp nhiều khó khăn về vốn liếng,
lao động. Những năm gần đây được anh
em, bạn bè, chính quyền địa phương tạo
điều kiện, cơ sở đã vay được một số vốn
của tỉnh đoàn, TƯ Đoàn để mở rộng sản
xuất, kinh doanh. Quy mô hiện tại Cơ sở
có 2 xưởng sản xuất với tổng diện tích 500
m2, ngoài ra, cơ sở còn ký hợp đồng với
3 đơn vị bên ngoài. Về thiết bị, máy móc,
tỷ lệ máy móc công nghệ cao, hiện đại
được đầu tư đầy đủ, đảm bảo về số lượng
mặt hàng và chất lượng mẫu mã, thẩm mỹ
được khách hàng đánh giá cao so với các
sản phẩm cùng loại. Nhằm đáp ứng năng
lực sản xuất và cung ứng đủ sản phẩm cho
thị trường, cơ sở lúc nào cũng duy trì từ
25 – 30 lao động, được đào tạo tay nghề
vững, với mức thu nhập bình quân từ 4 - 7
triệu đồng/ người/ tháng.
Các sản phẩm chính cung ứng ra
thi trường đa dạng về chủng loại, mẫu
mã, giá thành như: Bàn ghế, giường tủ…
Ngoài ra Cơ sở có 1 đội chuyên nhận và
thi công các công trình. Các thiết kế mẫu
mã hoa văn trên từng sản phẩm gắn giữa
nét truyền thống và hiện đại, ngoài ra một
số mẫu sản phẩm cũng thể hiện cái tôi của
gia chủ được cơ sở thiết kế theo đơn đặt
hàng. Nguồn nguyên liệu đầu vào luôn
được đảm bảo với các loại gỗ trong nước
và nhập khẩu có chất lượng tốt. Các mặt
hàng được cung cấp rộng rãi trong tỉnh và
tỏa ra cả nước, một số sản phẩm đã được
xuất khẩu sang Campuchia.
• Đánh giá và nhận định của anh về sự
phát triển và nhu cầu của các sản phẩm
đồ gỗ mỹ nghệ trong thời gian tới, thưa
anh?
- Với đặc thù là sản phẩm mỹ nghệ gia
truyền đã được khẳng định thương hiệu,
đã tham gia giới thiệu quảng bá rộng rãi
tại các hội chợ, triển lãm trong nước. Nhu
cầu tiêu thụ các sản phẩm đồ gỗ mỹ nghệ
hiện là rất lớn, chúng tôi cũng đang xây
dựng lộ trình trong thời gian tới sẽ chính
thức thành lập doanh nghiệp, tăng số vốn,
mở rộng đầu tư và kết nối, liên kết bạn
hàng. Hiện tại tôi cũng tham gia tích cực
các công tác xã hội tại địa phương và đang
góp chia sẻ hữu ích vào các hoạt động của
Hội ■
• Trân trọng cảm ơn anh.
Phan cho biết, cơ hội làm ăn đầu tiên mà
xuất phát điểm là do thất tình là vào năm
1970, lúc đó Alan Phan còn trẻ và đang
Phan: Một lần, khi hẹn người tình trong
mộng đến một quán cà phê ở Sài Gòn, ông
ngồi chờ mãi, nhưng rốt cuộc cô đào đó
đã không đến. Quá sốt ruột, nên ông ngồi
nhìn quanh và thấy bên cạnh bàn mình
ngồi có một người Mỹ đang loay hoay với
tấm bản đồ Sài Gòn trên tay. Để giết thời
gian trong khi chờ người yêu, ông quay
sang người Mỹ và hỏi: Anh cần tôi giúp gì
không?. Người Mỹ nọ nói rằng, ngày mai,
ôngtacầnđếnSởTàichínhSàiGònđểgiải
quyết công việc làm ăn. Alan Phan lúc đó
nói rằng: Chuyện nhỏ, tôi sẽ giúp anh, bởi
người đứng đầu Sở Tài chính là bạn của
tôi.VàcâuchuyệnvớingườiMỹđóđãgiúp
AlanPhankhôngthấythờigianquádàikhi
bị cô bạn gái cho "leo cây" phũ phàng.
Buổi hẹn với doanh nhân Mỹ rồi cũng
đến, Alan Phan đã dẫn ông này đến gặp
người đứng đầu Sở Tài chính. Khi mở cửa
bước vào, thấy cách nói chuyện “bỗ bã”
của Alan Phan với người bạn chức quyền,
doanh nhân Mỹ đã rất ấn tượng và thích
thú với phong cách này của ông. Nên dù
buổi gặp đó cũng không giúp gì nhiều cho
doanh nhân Mỹ này, nhưng sau đó, ông ta
vẫn tìm đến với Alan Phan và hỏi: “Anh có
muốn làm việc cho tôi?”. Cười cười, Alan
Phan hỏi lại: “Liệu anh có thể trả lương
nổi cho tôi?”. Tưởng là một câu hỏi không
dễ trả lời cho doanh nhân kia, vì khi ấy,
Alan Phan đã nghĩ: “Cùng lắm thì anh ta
cũng chỉ trả cho tôi được khoảng 50 hoặc
60 USD, trong khi tôi đang sống một cuộc
đời độc thân vui tính và tiền rủng rỉnh vì
những khoản làm ăn nho nhỏ của mình”.
Tuynhiên,rấtbấtngờlàdoanhnhânngười
Mỹ đã trả lời ngay: “Tôi trả anh mức lương
2.000 USD nhé, liệu có ổn không?”. TS.
Alan Phan cho biết, vào thời điểm năm
1970, mức lương 2.000 USD là một khoản
rất lớn, nên khui nghe câu trả lời, ông
khôngthểthốtnênlờingay.AlanPhanđùa
rằng,lầnthấttìnhđótôinhớrấtkỹ,vìnóđã
manglạichotôimộtcơhộilàmănlớn.Khi
có người hỏi đùa rằng, nếu hôm đó, cô đào
kia đến như lời hẹn, ông không gặp doanh
nhân người Mỹ, không trở thành một ông
chủ giàu có và một vị TS. danh tiếng như
hôm nay, thì liệu ông sẽ trở thành người
như thế nào?. Alan Phan dí dỏm: “Có thể,
tôi sẽ trở thành một ca sĩ nổi tiếng!”
Câu chuyện thứ hai (cũng là cơ hội
kiếm tiền thứ hai), TS Alan Phan chia sẻ:
Khi còn sống ở Mỹ, ông yêu một cô gái
người bản xứ xinh đẹp và giỏi giang. Cũng
từ ngày đó, ông làm việc ít đi, ngủ nhiều
hơn và có xu hướng muốn tận hưởng cuộc
sống. Ông nghĩ rằng côgái kiađã chủ động
đến thì không bao giờ chia tay ông trước,
nhưng chính tính cách ỷ lại, lệ thuộc vào
ngườikhácđãkhiếncôgáirờibỏôngtrong
sự bất ngờ và rất thất vọng của ông. Từ đó,
ông nhận ra rằng, ỷ lại sẽ khiến mọi thứ
dần quay lưng với mình, trong đó có thành
tiếp mở những C.ty lớn, làm ăn vươn ra cả
ngoài nước Mỹ.
Một lần nữa, khi ông có hẹn với một cô
bạn gái sẽ đi nghỉ trên một chiếc du thuyền
trong 10 ngày. Ông đã đến du thuyền trước
và chờ cô gái, nhưng đến giờ xuất phát, rốt
cuộc cô gái đó cũng không đến. 10 ngày
trên du thuyền chỉ có những món ăn, mấy
quyển sách và biển cả mênh mông. Alan
Phan đã rất chán nản và để giết thời gian,
ông buộc phải tìm đến mấy cuốn sách để
sách đó toàn là bí quyết làm ăn của các tỷ
phúMỹvàôngđãnghiềnngẫmchúngnhư
kiểu vừa tìm thấy bảo bối vậy. Alan Phan
nói đùa, nếu cô gái ấy đến đúng như lời
hẹn, ông đã không đọc những cuốn sách
kia. Và sau lần thất tình này, Alan Phan đã
tìm thấy cơ hội làm ăn khi phát hiện ở thị
trườngTrungQuốc,côngnghệđangcònlà
một cái gì đó mới mẻ, xa lạ. Và Alan đã trở
thành doanh nhân đầu tiên đưa giáo dục
từ xa qua mạng internet ở Trung Quốc…
Qua câu chuyện cuộc đời mình, TS Alan
Phan nhắn nhủ với các bạn trẻ Việt Nam
rằng, thất bại thực tế không phải là kẻ thù,
mà là người bạn để giúp ta thành công.
thành công” .
có ba kẻ thù lớn là: Lười biếng, ỷ lại và
bỏ cuộc. Ông nhận xét, giới trẻ Việt Nam
còn lười, suốt ngày “cà phê, chém gió”, đó
là cái lười về thời gian. Nhưng cái lười tệ
hại hơn là lười về tư duy. TS. cho rằng, ông
rất tâm đắc với một câu nói của John Ken-
nedy:“Hãyhỏitạisaokhông,chứđừnghỏi
tại sao”. Cần và phải có sự suy nghĩ, tư duy
nằm ngoài khuôn khổ...■
Là “tổng kết” rất dí dỏm của TS kinh tế danh tiếng Alan Phan.Trực
tiếp nghe nói chuyện, mới thấy thật thú vị khi chứng kiến, vị TS kinh
tế rất nổi tiếng này,ở tuổi 68 vẫn còn rất hào hứng và nói rất hay khi
đề cập đến chủ đề tình yêu, thậm chí, cựu Chủ tịch của Quỹ đầu tư
Viasa còn cho biết, mỗi lần thất tình, ông lại tìm thấyở đó cơ hội lớn
để kinh doanh…
Thực tế, trong buổi nói chuyện kéo dài suốt 2 tiếng diễn ra tối
31/5/2013 với hàng trăm sinh viên Trường ĐH Kinh tế- ĐH Quốc gia,
TS Alan Phan đã có khoảng gần 60 lần nhắc đến những mối tình đã
qua khi kể về những thành công và thất bại trong suốt 43 năm lăn lộn
trên thương trường ở Mỹ và Trung Quốc. Theo TS Alan Phan, mỗi lần
bị phụ nữ cho “leo cây” (theo cách nói của ông), là mỗi lần ông lại tìm
thấy một cơ hội làm ăn kiếm tiền lớn.
“Thất tình...
Dễ thành công”
Tỏa sáng thương hiệu truyền thống
Phát huy thế mạnh của các làng
nghề truyền thống, góp phần
chuyển dịch cơ cấu lao động, nâng
cao thu nhập cho lao động nông
thôn, thúc đẩy sự phát triển kinh
tế xã hội là chủ trương và hướng
đi bền vững của huyện Phú Bình,
tỉnh Thái Nguyên. Chúng tôi đã
có dịp về thăm Cơ sở sản xuất
Đồ gỗ Mỹ nghệ cao cấp Giang
Sơn tại thôn Nam Hương 3, xã
Thanh Ninh, huyện Phú Bình, trò
chuyện cùng doanh nhân trẻ Trần
Thanh Sơn người có những đóng
góp vào việc bảo tồn giá trị văn
hóa Việt
ĐỒ GỖ CAO CẤP
GIANG SƠN Bùi Cường
trước tập thể. Trong công tác chuyên
môn, lãnh đạo đơn vị luôn động viên,
khích lệ toàn thể cán bộ công chức
trong cơ quan tích cực đưa ra sáng
kiến để giải quyết các vụ án đúng quy
định của pháp luật, đồng thời có tính
giáo dục, thuyết phục cao. Năm 2013,
trong tổng số 197 vụ án hôn nhân gia
đình đã giải quyết, TAND huyện đã
hoà giải thành 144/197 vụ đạt tỷ lệ
73,1%. Việc giải quyết các loại án đạt
kết quả cao đã giảm bớt đựợc đáng kể
lượng việc phải thi hành trong khâu
thi hành án, tạo điều kiện thuận lợi
cho cán bộ, công chức trong cơ quan
thực hiện công tác chuyên môn nghiệp
vụ , tra cứu văn bản mới có hiệu lực
pháp luật, kịp thời cập nhật những
thông tin phục vụ cho các nhiệm vụ
khác của ngành như báo cáo, thống
kê…đảm bảo kịp thời, thông suốt
giữa TAND cấp huyện với cấp tỉnh và
TAND tối cao.
Với những kết quả đã đạt được,
năm 2013 TAND huyện đã vinh dự
được Chánh án TAND tối cao tặng
danh hiệu “Cờ thi đua của ngành toà
án nhân dân”./.■
xem tiếp bài trang 9
13.
14.
15.
16.
17.
18. Söë 59 + 60 (Thaáng 3 /2014)
18 Söë 59 + 60 (Thaáng 3 /2014)
DU LỊCH - ẨM THỰC
C
hiếc Boeing của hãng MIAT
Mongonlian Airlines, có biểu
tượng đầu ngựa phi, đáp xuống
thủ đô Ulan Bato lúc một giờ sáng. Đợi
trước cửa nhà ga trong tiết se lạnh và mưa
lắc rắc là một người cao to, tuổi ngoại sáu
mươi nhưng vẫn trẻ trung, cường tráng,
gương mặt tròn, mắt một mí đặc trưng
Mông Cổ. Đó là TS. Dashtsevel, Chủ
tịch Hội Hữu nghị Mông Cổ-Việt Nam.
Trước chuyến du Mông, Toàn Đại Nhân
đã cho các thành viên đọc email của
S.Dashtsevel và giới thiệu về ông. Ông đã
học khoa tiếng Việt, Đại học Tổng hợp
Hà Nội những năm 1964-1968. Từng là
con rể Việt Nam, từng gặp gỡ, quen thân
Chế Lan Viên, Xuân Diệu, Nguyên Ngọc,
- Các bạn Việt Nam đem mưa đến
quý lắm đấy. Mấy tháng nay đại hạn giờ
mới có một cơn mưa bạn bè…
TS. Dashtsevel nói tiếng Việt khá
chuẩn. Ông ôm Toàn Đại Nhân hồi lâu,
rồi bắt tay từng người. Cử chỉ thân mật,
gần gũi xóa nhòa ranh giới chủ khách,
khiến ngay từ giây phút gặp gỡ, chúng
tôi đã kết nạp ông là thành viên thứ sáu
của đoàn. Phục Bạch Đầu gọi đó là Lục
Tặc trong kinh Phật. Chúng tôi đặt cho
Dashtsevel tên Việt Nam là Viên, biệt
danh là Viên Công Nông.
- Đại sứ quán Việt Nam biết tin các
nhà văn sang, mừng lắm. Ngài đại sứ đã
mời đoàn đến sứ quán nghỉ cho thân mật.
Xe ô tô và cả lái xe đón đoàn ta là của sứ
quán đấy - Viên Công Nông nói sau khi
cả đoàn lên xe về thành phố.
Sau này, khi đã quen thân, chúng tôi
biết anh lái xe cao to, hiền lành có tên là
Basha là người rất gắn bó và chung thủy
với Việt Nam. Bố anh đã từng lái xe cho
Đại sứ quán Việt Nam mấy chục năm, khi
nghỉ hưu lại bàn giao chức đó cho anh.
Con gái anh hiện đang theo học khoa
tiếng Việt ở Đại học Quốc gia Hà Nội. Có
cảm giác người Mông Cổ nào chúng tôi
gặp cũng đều yêu mến Việt Nam.
Đêm đầu tiên ngủ ở nhà khách của
Đại sứ quán như ngủ ở nhà mình. Phần
vì chặng đường hơn 10.000 cây số và 20
giờ, vừa bay vừa đợi quá mệt mỏi, phần vì
trời mát và mưa, lại có thêm chất “nhân
sâm” Long Tỉnh…cả năm quái đều ngủ
một mạch đến sáng bạch.
đẹp. Sáng ra khi trời tạnh mưa mới thấy
Đại sứ quán ta ở một đại lộ lớn, tên gọi
là Hòa Bình, có đường xe buýt, xe điện
bánh hơi chạy qua trước cổng. Một khu
nhà hai tầng, sơn trắng trang nhã, giữa
những cây phong tươi tốt và một khoảng
vườn rộng, hao hao giống Đại sứ quán Cu
mình đang ở nước Nga vì các biểu hiện,
tên đường phố đều ghi mẫu tự Slavơ,
giống chữ Nga. Nhưng không phải. Tiếng
Mông Cổ dùng chữ cái Slavơ để ghi âm.
Không thấy trên đường phố một
bóng xe máy, xe đạp. Ô tô nối đuôi nhau
hàng bốn, hàng tám. Phương tiện công
cộng là taxi, xe buýt, xe điện bánh hơi.
Phố nào cũng có dải vườn hoa, hàng
cây ngăn cách giữa đường xe cơ giới và
đường đi bộ, vì thế không có cảnh hàng
quán, xe đạp, xe máy chen lấn xuống lòng
đường. Có một nhận xét sơ bộ: Người
Mông Cổ, cả đàn ông lẫn đàn bà đều cao
to, các vòng 1, 2, 3 cùng quá cỡ, nhưng họ
đi lại rất nhanh nhẹn. Những dòng người
đi bộ dọc hè phố ai nấy đều mải miết, hối
hả. Đó chính là tác phong công nghiệp và
lối sống quảng du trên đồng cỏ.
Nhương Tác Nghiệp nhận xét:
- Nhìn đường phố, biết đời sống
thành thị Mông Cổ là khá cao…
Viên Công Nông bảo:
nửa dân số cả nước, cứ khoảng ba gia
đình lại có một xe ô tô.
Quả là đất nước Mông Cổ đang phát
triển với tầm vóc mới. Nhiều tòa nhà từ
thời Liên Xô đang được phá đi xây những
cao ốc hiện đại. Trên đường phố, ngàn
ngạt ô tô, đủ chủng loại, xuất xứ, ô tô tay
lái thuận và ô tô tay lái nghịch cùng được
lưu hành. Sau này nghe Basha nói, mới
giật nảy mình vì ô tô Mông Cổ được nhập
khẩu rẻ kinh người. Một chiếc xe con bốn
chỗ second hand của Nhật chỉ khoảng
2.000 USD. Một chuyến du Mông của
mỗi chúng tôi tiếu tốn ngang một xe tàng
biết chỉ ở cái xứ ta là nhiêu khê diệu vợi.
Gía ô tô lại là giá ngất ngưởng nhất thế
giới nên người có tiền vẫn bó tay…
Tràn ngập các ngõ ngách, đường phố,
quảng trường là tên gọi và hình ảnh của
1227), người anh hùng Mông Cổ vĩ đại
của mọi thời đại. Hãng hàng không mang
tên Chinggis Khan, nhà hát Chinggis
Khan, Hottel Chinggis Khan, rượu Ch-
inggis Khan, túi da Chinggis Khan…
Quảng trường Sukhêbato, nơi đặt tên và
dựng tượng người anh hùng thời cận đại
của Mông Cổ, nay đang hoàn thiện một
khán đài cao bằng dãy nhà bẩy tầng, kéo
dài hết bề ngang mấy trăm mét, chính
giữa là tượng Chinggis Khan bằng đồng
đen, ngồi như một khối núi hùng vĩ.
Biểu tượng Chinggis Khan đang là
quốc hiệu, tổ hiệu, thương hiệu, thời
đại hiệu của Mông Cổ. Đủ loại Sunve-
nia bằng tem thư, đồ da, đồ dệt len, bằng
đồng bằng bạc…có hình Chinggis Khan
bày bán khắp nơi, làm mê hoặc và cuốn
hút nhà sưu tầm đồ cổ, tem bưu chính
và huy hiệu có liên quan đến Liên Xô là
Toàn Đại Nhân, đến mức ông quên phắt
mình đang cương vị trưởng đoàn. Chính
tôi đã vài lần phải mặc cả hộ và rất ái ngại
khi ông chưa mua được một huy hiệu có
hình Khan bằng bạc, chỉ vì một Khan giá
đắt gấp bốn năm lần một thi sỹ Nga danh
tiếng.
Cơn sốt Chinggis Khan được bắt đầu
từ khi đất nước Mông Cổ theo chế độ
dân chủ nghị viện. Từ năm 1990, do ảnh
hưởng sự sụp đổ của Liên Xô, đất nước
Mông Cổ rộng lớn tới hơn 1,5 triệu cây
số vuông, quay về chủ nghĩa dân tộc, bắt
đầu tiến trình dân chủ hóa, chuyển sang
chế độ đa nguyên đa đảng. Trong số hơn
mười chính đảng đang tồn tại, có hai
đảng lớn nhất là Đảng Nhân dân Cách
mạng Mông Cổ (NDCMMC) và Đảng
Dân chủ, trong đó Đảng NDCMMC mà
tiền thân là Đảng Cộng sản trước đây,
chiếm đa số, đứng ra thành lập Chính
phủ. Chính Chinggis Khan chứ không
phải ông ốp ông ép nào khác giờ đây mới
có sức mạnh, sức gắn kết và cuốn hút hơn
2,5 triệu người trên đất nước thảo nguyên
mênh mông đang trên đường phát triển.
Cổ, càng thấy tầm vóc của Chinggis Khan
và Đế chế Nguyên Mông thế kỉ XIII có
vị trí đặc biệt trong lịch sử hình thành và
phát triển của đất nước thảo nguyên này.
Bản đồ đế chế màu đỏ rực chiếm diện
tích lớn nhất thế giới hồi đó, kéo dài từ
vũng Viễn Đông của Nga, Mãn Châu,
Triều Tiên, qua hồ Baical, ôm hết đại lục
Trung Hoa, kéo đến dãy Anpơ, vòng qua
Địa Trung Hải, xuống Tây Á, và chỉ dừng
và biên giới Việt Nam. Điều lý thú trên
bản đồ Đại Nguyên Mông hồi ấy ghi ba
mũi tên hướng xuống Đại Việt vào các
năm 1257,1283,1288, nhưng đều bị dừng
lại. Nghe nói các nhà sử học Mông Cổ,
cho mãi gần đây vẫn giải thích rằng sở dĩ
quân Nguyên Mông không tiến xuống
Đại Việt được, vì giống như cuộc tiến
quân sang Nhật Bản, do bị mưa bão, đại
quân phải rút về.
- Ông Chinggis Khan này cùng thời
Bạch Đầu, người đang viết tiếp bộ tiểu
trang, trước chuyến đi đã nghiền ngẫm kỹ
về thời kỳ này, giảng giải - Khi đất nước
cũng là khi đất nước Việt sinh ra thái sư
đã sắp đặt cho hai nhân vật này hiện hữu
ở hai phương trời. Để rồi khi Hốt Tất Liệt,
phương Bắc xuống thì nước Nam đã có
anh hùng lừng danh Trần Hưng Đạo…
Hứng khởi nhất trong cuộc người
dòng lịch sử tại bảo tàng nước bạn có lẽ
là thi sĩ họ Trần - Nhương Tác Nghiệp,
người mà Chiêu Kỳ Hiệp luôn trêu đùa
gán cho là hậu duệ chính hiệu của Trần
Di Ái, Trần Ích Tắc, nhưng cứ khăng
khăng bảo mình là hậu duệ trực hệ của
Trần Hưng Đạo. Mặc dù không được
phép quay phim chụp ảnh, nhưng với
trình độ tác nghiệp siêu hạng, ông vẫn
dùng những công cụ tối tân thu được
những thước phim, ảnh tư liệu quí giá.
Chương trình của đoàn ở thủ đô Ulan
Bato có hai cuộc gặp ngoại giao chính
các Hội hữu nghị và Hòa Bình Mông Cổ
(UPFM), thăm và làm việc với Hội nhà
văn Mông Cổ (UMW).
Tại cung Hòa Bình và Hữu Nghị,
đoàn đã được giáo sư TS. Bilegt, Tổng
tịch Hội Hữu nghị Mông Cổ - Việt Nam
tiếp đón trọng thị. Hầu hết các trí thức,
các quan chức trong cơ quan Nhà nước
Mông Cổ đều đã qua các trường học ở
Nga trước đây, giáo sư Bilegt cũng vậy,
nên ông nói tiếng Nga với Toàn Đại Nhân
không cần biên dịch. Khi biết ông đã từng
là đảng viên Đảng NDCMMC trước đây,
nay là đảng viên Đảng NDCMMC mới,
chúng tôi gọi đùa ông là “Tavarit” (đồng
chí, tiếng Nga), ông liền xua tay: “Bây
giờ chúng tôi không gọi như thế”. Biết ý,
chúng tôi không nhắc đến từ ấy nữa.
Buổi trưa, tại Hottel ba sao Edel, bạn
chiêu đãi một bữa ẩm thực đậm đặc chất
dân tộc. Viên Công Nông bảo: Khách đặc
biệt quí và thân thiết, bạn mới mời món
pó tực này.
Hai bọc lớn, choán đầy hai mâm đại,
ngùn ngụt khói, được bưng ra. Không ai
đoán được là thứ gì. Nhìn kỹ mới biết đó
là hai chiếc dạ dày dê cực lớn được buộc
kín. Đích thân người bếp trưởng và nữ
NGŨ QUÁI DU…MÔNG
Khắp Đại Mông, Quốc tổ Khan tràn ngập
Tràn đồng cỏ, Pó-tức vị dậy hương
Hồi thứ hai
xem tiếp bài trang 16