Cơn mơ biển - Truyện ngắn của Phan Trang Hydinhtruong123
. Chiều về. Trên bãi biển vẫn còn đông người, sự nóng bức của thời tiết làm cho con người tụ về vùng biển. Bữa cơm tối, chắc họ sẽ ngọn miệng hơn. Các người dân chài không đi biển. Họ ngồi nhìn sóng nước xa xa đoán từng luồng cá. Một số người cặm cụi vá lại những mảng lưới để chuẩn bị ra khơi.
Chuyên cung cấp dịch vụ và giải pháp VOIP, đầu số hotline 1800 và 1900 cho doanh nghiệp
TIME TRUE LIFE TECHNOLOGY JOINT STOCK COMPANY
Mr Long
Mobi: 0986883886 - 0905710588
Email: long.npb@ttlcorp.vn
Website: ttlcorp.vn
“Thà làm ăn mày ở Đà Lạt còn hơn làm triệu phú ở Sài Gòn. Thà làm ăn mày ở Ba-lê còn hơn làm triệu phú ở Nữu-ước.”, Phạm Công Thiện từng viết như vậy.
Đà Lạt là thành phố hiếm hoi tạo ra một lực hút mãnh liệt đối với những tâm hồn lãng mạn.
Đà Lạt trong mỗi người – chính là nội dung của phần Tản văn trong cuốn sách này. Đây là phần tập hợp những ghi chép, cảm nhận về không gian sống, ký ức đô thị của người Đà Lạt và lữ khách yêu Đà Lạt thuộc nhiều thời kỳ.
Phần Truyện ngắn tập hợp 4 truyện hay lấy Đà Lạt làm bối cảnh. Có truyện được viết từ trước 1975 và rất nổi tiếng (như Nhà có hoa Mimosa vàng của Hoàng Ngọc Tuấn), cũng có truyện mới (như Một vệt mây qua của Hạ Tuyên). Một cuộc gặp gỡ ở lối văn chương tao nhã, nhẹ nhàng và gợi cảm giác xa vắng rất đặc thù về không gian - tâm cảnh.
Phần Biên khảo là tập hợp loạt bài lược khảo Đà Lạt, đứa con của tham vọng, lật lại lịch sử hình thành, phát triển và đổi thay của đô thị này qua thời gian. Bên cạnh đó, Phanbook cũng tập hợp những ghi chép làm tái hiện một Đà Lạt vàng son trong quá khứ từ khi Alexandre Yersin khám phá ra vùng đất này cho đến năm 1974 trong bài Đà Lạt xưa qua cái nhìn lữ khách.
Các tác giả có mặt trong giai phẩm về Đà Lạt lần này: Alexandre Yersin, P. Munier, Hàn Mặc Tử, Quách Tấn, Bùi Giáng, Phạm Công Thiện, Phạm Duy, Nguyễn Xuân Hoàng, Trịnh Công Sơn, Trịnh Cung, Hoàng Ngọc Tuấn, Lê Uyên Phương, Vi Khuê, Nguyễn Hàng Tình, Phan Dũng, Đoàn Thạch Biền, Nghi Thủy, Nguyễn Vĩnh Nguyên…
Miền sương khói, vì thế còn là sương khói của tâm tưởng: giấc mộng đẹp, ký ức, thời gian, cũng có thể là sự lãng quên. Phải chăng Đà Lạt được dệt nên từ tất cả những điều ấy?
Giai phẩm về Đà Lạt để đọc trong mùa đông. Và đọc quanh năm. Khi tâm hồn ta khát thèm cái lạnh xuyên không, xuyên thời của Đà Lạt.
Cơn mơ biển - Truyện ngắn của Phan Trang Hydinhtruong123
. Chiều về. Trên bãi biển vẫn còn đông người, sự nóng bức của thời tiết làm cho con người tụ về vùng biển. Bữa cơm tối, chắc họ sẽ ngọn miệng hơn. Các người dân chài không đi biển. Họ ngồi nhìn sóng nước xa xa đoán từng luồng cá. Một số người cặm cụi vá lại những mảng lưới để chuẩn bị ra khơi.
Chuyên cung cấp dịch vụ và giải pháp VOIP, đầu số hotline 1800 và 1900 cho doanh nghiệp
TIME TRUE LIFE TECHNOLOGY JOINT STOCK COMPANY
Mr Long
Mobi: 0986883886 - 0905710588
Email: long.npb@ttlcorp.vn
Website: ttlcorp.vn
“Thà làm ăn mày ở Đà Lạt còn hơn làm triệu phú ở Sài Gòn. Thà làm ăn mày ở Ba-lê còn hơn làm triệu phú ở Nữu-ước.”, Phạm Công Thiện từng viết như vậy.
Đà Lạt là thành phố hiếm hoi tạo ra một lực hút mãnh liệt đối với những tâm hồn lãng mạn.
Đà Lạt trong mỗi người – chính là nội dung của phần Tản văn trong cuốn sách này. Đây là phần tập hợp những ghi chép, cảm nhận về không gian sống, ký ức đô thị của người Đà Lạt và lữ khách yêu Đà Lạt thuộc nhiều thời kỳ.
Phần Truyện ngắn tập hợp 4 truyện hay lấy Đà Lạt làm bối cảnh. Có truyện được viết từ trước 1975 và rất nổi tiếng (như Nhà có hoa Mimosa vàng của Hoàng Ngọc Tuấn), cũng có truyện mới (như Một vệt mây qua của Hạ Tuyên). Một cuộc gặp gỡ ở lối văn chương tao nhã, nhẹ nhàng và gợi cảm giác xa vắng rất đặc thù về không gian - tâm cảnh.
Phần Biên khảo là tập hợp loạt bài lược khảo Đà Lạt, đứa con của tham vọng, lật lại lịch sử hình thành, phát triển và đổi thay của đô thị này qua thời gian. Bên cạnh đó, Phanbook cũng tập hợp những ghi chép làm tái hiện một Đà Lạt vàng son trong quá khứ từ khi Alexandre Yersin khám phá ra vùng đất này cho đến năm 1974 trong bài Đà Lạt xưa qua cái nhìn lữ khách.
Các tác giả có mặt trong giai phẩm về Đà Lạt lần này: Alexandre Yersin, P. Munier, Hàn Mặc Tử, Quách Tấn, Bùi Giáng, Phạm Công Thiện, Phạm Duy, Nguyễn Xuân Hoàng, Trịnh Công Sơn, Trịnh Cung, Hoàng Ngọc Tuấn, Lê Uyên Phương, Vi Khuê, Nguyễn Hàng Tình, Phan Dũng, Đoàn Thạch Biền, Nghi Thủy, Nguyễn Vĩnh Nguyên…
Miền sương khói, vì thế còn là sương khói của tâm tưởng: giấc mộng đẹp, ký ức, thời gian, cũng có thể là sự lãng quên. Phải chăng Đà Lạt được dệt nên từ tất cả những điều ấy?
Giai phẩm về Đà Lạt để đọc trong mùa đông. Và đọc quanh năm. Khi tâm hồn ta khát thèm cái lạnh xuyên không, xuyên thời của Đà Lạt.
Tên sách có làm bạn tò mò? “Ngồi khóc trên cây” có vẻ là một truyện hành động của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh?
Bạn sẽ gặp, sau những câu thơ lãng mạn của chính tác giả làm đề từ, là cuộc sống trong một ngôi làng thơ mộng ven sông, kỳ nghỉ hè với nhân vật là những đứa trẻ mới lớn có vô vàn trò chơi đơn sơ hấp dẫn ghi dấu mãi trong lòng.
Câu chuyện của cô bé Rùa và chàng sinh viên vốn ở quê chuyển ra thành phố có giống như bạn từng có thời đi học?
Và cái cách họ thinh thích, rồi thương nhau giấu giếm, sợ làm nhau buồn, mong mỏi gặp nhau đến mất ngủ… có phải là mối tình đầu giống như của bạn?
“ Dài nhanh lên với
Tóc xõa ngang mày
Lớn nhanh lên với
Bé bỏng chiều nay”
Bạn sẽ được tác giả dẫn đi liền một mạch trong một thứ cảm xúc rưng rưng của tình yêu thương. Bạn sẽ thấy may mắn vì đang đuợc sống trong cuộc sống này, thấy yêu thế những tấm tình người… tất cả đều đẹp hồn hậu một cách giản dị.
Với cuốn sách mới này, một lần nữa người đọc lại được Nguyễn Nhật Ánh tặng món quà quý giá: lòng tin rằng điều tốt có thật trên đời.
Chùm thơ đặc biệt về Thiền sư Thích Nhất HạnhĐình Khoa
Tải file ảnh, PDF chùm thơ này
tại: https://drive.google.com/drive/folders/1XCWbUOm8gKYceKM9x1hHJvwwphhrVQf9?usp=sharing
____
Những bài thơ con viết với niềm kính thương và biết ơn vô hạn. Là nỗi lòng của con, cũng là nỗi lòng của triệu triệu người – chẳng phân biệt quốc gia, giới tính, địa vị - đã đủ duyên để tiếp xúc với suối nguồn tươi mát từ Thầy trên con đường vui bước nhịp Hiểu – Thương.
Con xin một lần được gom lại tất cả những bài thơ đã viết về Thầy, khơi cảm hứng từ Thầy ở đây, như một bó hoa bình an trong mùa tiếp nối, và cũng là cách để đại chúng cùng thưởng thức, hòa nhịp như một dòng sông chảy trong yêu thương thuần khiết, vang vọng ngàn năm tiếng sóng vỗ nhịp tình Thầy bao la.
1. ĐÀ LẠT ƠI, TÌNH ƠI !
Đà Lạt có những con đường sắc vàng,
Của hoa Dã Qùy chạy dài lang thang,
Em đạp xe qua buổi chiều se lạnh,
Em mặc áo dài, em khoác áo len.
Em đi trên con đường đất khô bùn,
Vẫn hoa Dã Qùy mọc đầy hai bên,
Về con đường khác có hoa Cúc trắng,
Hoa khắp nẻo đường cho người bâng khuâng.
Mỗi góc Đà Lạt là một góc hoa,
Hoa mọc trong rừng, hoa trong vườn nhà,
Hoa trên hè phố, giòng đời chậm lại,
Phượng Tím đẹp buồn ai nỡ bước đi?
Đôi bóng kề vai bên Hồ Xuân Hương,
Buổi sáng quanh hồ vắng đến lạ thường,
Em ngồi trong quán ly cà phê ấm,
Mà hồn em còn lãng đãng mù sương.
Con đường quanh co thấp thoáng rừng thông,
Cành cây che một khỏang trời mênh mông,
Vài cô sơn cước trên đường xuống núi,
Đường đi còn dài, gùi mang trên lưng.
Triền đồi cỏ xanh, trên trời mây bay,
Đàn bò gặm cỏ thong dong tháng ngày,
Không một bóng người dường như quên lãng,
Vẫn có một nơi êm đềm thế này.
Nhà dưới đường thấp chìm trong hàng cây,
Nhà trên đường cao chìm vào trong mây,
Mái những ngôi nhà màu nâu, màu đỏ,
Mảnh vườn trước sân hoa cỏ nở đầy.
Em ra phố chợ đỏ mùa dâu tươi,
Thèm ăn qủa dâu chua ngọt trên môi,
Thèm củ khoai lang nướng trên than nóng,
Khoai lang Đà Lạt ngọt như tình yêu.
Đà Lạt nên thơ, Đà Lạt sắc màu,
Ai đến một lần chẳng dễ quên đâu,
Người ơi, tình ơi, về đây hò hẹn,
Gió lạnh, sương mù nên cần có nhau.
Nguyễn Thị Thanh Dương
Vậy là đã sáu tháng rồi không đi Đà Lạt. Nỗi nhớ về thành phố tôi yêu này cứ thoắt ẩn
thoắt hiện trong tâm trí suốt ngày, thật khó mà hiểu được... thấp thoáng những con dốc,
thấp thoáng hàng thông xanh, thấp thoáng cánh phượng tím trong chiều vàng nhẹ
2. nắng, thấp thoáng hồ Xuân Hương, thấp thoáng những con phố lên lên xuống xuống...
Cứ thế mà làm tôi chênh vênh theo nỗi nhớ...
So với những năm trước hầu như tháng nào tôi cũng lên Đà Lạt thì năm nay, kể từ lúc
người ta nạo vét hồ Xuân Hương để cải tạo cảnh quan gì đó mà theo tôi là một hành
động băm nát trái tim, linh hồn của Đà Lạt... thì tôi đã chẳng còn muốn lên Đà Lạt. Vậy
3. nhưng ngồi nhà mà cứ ngóng tin về Đà Lạt... ngóng xem cái hồ xinh đẹp ấy người ta đã
nạo vét xong chưa, đã trả lại vẻ đẹp hôm nào của nó hay chưa... để mình còn chốn để
đi khi thèm cái cảm giác lành lạnh xứ sương mù.
Với nhiều người, Đà Lạt là hoa, Đà Lạt là thơ, Đà Lạt là nhạc... Đà Lạt là những gì lãng
mạn nhất cho cảm hứng sáng tác hay thể hiện nỗi niềm của mỗi người... & Còn với tôi,
Đà Lạt là nơi để đến... đến để nhấm nháp ly cafe sớm mai bên cái lạnh se lòng, thả
mình vào những làn sương mù đục kia để hít hà không khí trong lành thư thả, rồi xít
xoa đôi bàn tay, kéo cao cổ áo để rảo bộ trên những con dốc liêu xiêu hay bên bờ hồ
Xuân Hương êm đềm...
4. Tôi thích Đà Lạt từ thuở nào không biết nữa... Chỉ nhớ là sở thích ấy bắt đầu từ lần đầu
đầu tiên lên Đà Lạt vào mùa hoa dã quỳ. Ấn tượng về loài hoa mà bạn bè tôi hay đùa là
"quỷ già" này từ ngày còn đi học trung học, ngày ấy mấy tuyển tập thơ văn học trò như
Mực Tím, Áo Trắng hay đăng bài về Đà Lạt, nhìn những cánh hoa vàng bên đồi thông
xanh xanh mà cứ ước mơ một lần được đến...; để rồi lần đầu đến với Đà Lạt, tôi đã
ngẩn ngơ với sắc vàng ngập lối của một Đà Lạt thân yêu...
5.
6.
7. Cafe Đà Lạt không ngon như cafe bảo Lộc nhưng có nét hay riêng của nó... Cái hay là
do cảm nhận của mỗi người... Có người thích ngồi cafe Thanh Thủy hay MEI Xuân
Hương để ngắm hồ Xuân Hương phẳng lặng, có người thích đi Rainy để ngắm những
giọt mưa rơi ti tách, có người tiện đường chỉ ngồi dãy cafe Nguyễn Chí Thanh để thả
mắt xuống chợ Đà Lạt nhộn nhịp hay những vạt hoa xinh xắn nơi ven đường.
Còn tôi thì khác, tôi thích cafe kiểu người Đà Lạt : ngồi trên những chiếc ghế nệm xếp
san sát vừa ấm cúng, vừa tận hưởng cái lạnh của Đà Lạt bên ly cafe thường ngày theo
cách của người Đà Lạt & đặc biệt là giá cả rất phải chăng...
8.
9. Thèm Đà Lạt là cảm giác mà tôi rất thường gặp... Đà Lạt nhẹ nhàng, yên ả, Đà Lạt
không vội vã mà thật êm đềm... Thích cái cảm giác sớm mai thức dậy mở toang ô cửa
sổ để đón cái gió nhè nhẹ, ngắm hàng thông vi vu, thả hồn vào những ngọn đồi xa xa,
những cánh hoa rực rỡ khoe sắc ngút ngàn, hay đóa cúc trắng hoang dại mọc ở ven
đường...
10.
11.
12. Nhớ những lúc lang thang nơi phố chợ, ngẩn ngơ ngơ ngẩn với những trẹt dâu tây đỏ
chót hay mớ rau tươi xanh biếc khoe sắc..., cứ như những sắc màu lung linh của một
bức tranh đa sắc về một đời thường của một Đà Lạt mộng mơ.
13.
14.
15. Rồi chợt thèm hũ yaourt ngon nhất tôi đã từng ăn của quán chị Nhung dưới chân chùa
Tàu, trên con đường ra đèo Mimosa xinh đẹp, muốn được xít xoa với dĩa bánh bèo bà
Hường sau giấc ngủ trưa, tối đến ghé lẫu tả pín lù Hoàng Lan nước ngọt, rau ngon ở
Phan Đình Phùng, rồi thả bộ cho đói để còn ăn bánh mì xíu mại, trái bắp nướng củ
khoai lùi thơm lựng & uống ly sữa đậu nành nóng hổi giữa cái lạnh se se của phố núi
ngàn hoa...
16.
17.
18.
19.
20. Cũng thấy nhớ dĩa cơm gà chiên bà Năm Chút... tuy không ngon như cơm gà quán
Quê Hương ở Quy Nhơn hay Phì Lũ ở quê nhà Đà Nẵng, nhưng cũng đủ làm tôi nhớ
những buổi trưa thả bộ từ nơi tôi ở ra đây để ăn trưa. Khó mà quên dĩa kem trái cây
ngon lịm của Đà Lạt, hay cái bánh tráng trứng nóng giòn, bình dị mà thơm lừng & ngon
ngất ngây.
21.
22.
23. Nhớ mỗi sớm mai lang thang nơi con hẻm ấp Ánh Sáng để thưởng thức tô Mì Quảng,
tô bún bò Huế kiểu Đà Lạt, dù vị có khác những nơi khác nhưng vẫn có hương vị riêng
của nơi đây để ăn rồi thì nhớ... & nhớ rồi lần sau đi lại... sẽ ghé ăn...
24.
25. Đà Lạt ơi, Đà Lạt... tôi sẽ quay lại, nhớ quá rồi nên mặc kệ Hồ Xuân Hương đã xong
hay chưa... Sẽ không rảo bước lang thang quanh hồ Xuân Hương khi chiều tà hay sớm
mai sương mờ muôn lối, nhưng sẽ đi Đà Lạt, đi để thỏa nỗi nhớ, đi để đắm mình trong
cái lạnh của những tháng mùa đông, để ngắm những cánh dã quỳ hoang dại khắp nơi
ở bờ rào, góc phố..., để chếch choáng với những cánh mimosa vàng trong cái lạnh
chớm đông...
26. Một vài nơi tôi hay ăn khi lên Đà Lạt, xin post lên cho bà con tham khảo đây, ai biết
thêm quán ăn ngon nào, mình sẽ thêm vào list này để mọi người đi ĐL enjoy nhé!
Thanks.
Bánh bèo chén bà Hường ở La Sơn Phu Tử nghe nói giờ chuyển qua 282 Phan
Đình Phùng gần đó.
Lẫu tả pín lù ở Hoàng Lan - Phan Đình Phùng
Cơm chay Nhật Liên - Huỳnh thúc kháng
Yaourt chị Nhung - tiệm Ngọc Nhung trước chùa Tàu
Cơm gà chiên bà Năm Chút so 2A3, đường 3 tháng 4
Bánh tráng nướng phía trước nhà số 61 Nguyễn Văn Trỗi
Chè, kem, trái cây Thanh Thảo 76 Nguyễn Văn Trỗi
ốc 1c Đinh Tiên Hoàng
Bánh canh Xuân An - Nhà Chung ( bên hông nhà thờ con gà )
Bún mì các loại hẻm ấp Ánh Sáng- bún bò tầm hầm Thi Sách
Nem nướng bà Hùng ( nhiều nơi ở Dalat )
Bánh căn Tăng Bạt Hổ
Cafe Tùng
Mì Quảng Thanh - Phan Đình Phùng bán buổi chiều tối.
Bánh canh cua + bánh mì gà, quán tên là Minh Hoa, 71/1 Nguyễn Văn Trỗi