Cá nói: Anh không nhìn thấy nước mắt của tôi, vì tôi sống trong nước.
Nước nói: Tôi có thể cảm nhận được nước mắt của chị; vì chị ở trong trái tim tôi!
Cá nói: Anh không nhìn thấy nước mắt của tôi, vì tôi sống trong nước.
Nước nói: Tôi có thể cảm nhận được nước mắt của chị; vì chị ở trong trái tim tôi!
Tôi yêu Sài Gòn Hẻm! Không phải là những màu mường tượng đã trôi xa! Mà bằng tình cảm rất thực thà! Không giấu giếm hay trang hoàng hoa lệ… Đó là cách tôi mở cửa lòng mình. Tôi cất đặt ngăn xếp cho trái tim tôi! Đón những cơn gió của thuở hồn nhiên gây tội! Chia sẻ những đam mê cho lòng tin yêu khỏe khoắn. Tất cả rồi tôi cũng gom góp được những gì tôi viết và tỏ bày tất dạ.
“Mưa rồi em
Sài Gòn sâu những con hẻm
Ai lần đếm?
Lạc lối ở chỗ đợi đường về.”
Tên sách có làm bạn tò mò? “Ngồi khóc trên cây” có vẻ là một truyện hành động của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh?
Bạn sẽ gặp, sau những câu thơ lãng mạn của chính tác giả làm đề từ, là cuộc sống trong một ngôi làng thơ mộng ven sông, kỳ nghỉ hè với nhân vật là những đứa trẻ mới lớn có vô vàn trò chơi đơn sơ hấp dẫn ghi dấu mãi trong lòng.
Câu chuyện của cô bé Rùa và chàng sinh viên vốn ở quê chuyển ra thành phố có giống như bạn từng có thời đi học?
Và cái cách họ thinh thích, rồi thương nhau giấu giếm, sợ làm nhau buồn, mong mỏi gặp nhau đến mất ngủ… có phải là mối tình đầu giống như của bạn?
“ Dài nhanh lên với
Tóc xõa ngang mày
Lớn nhanh lên với
Bé bỏng chiều nay”
Bạn sẽ được tác giả dẫn đi liền một mạch trong một thứ cảm xúc rưng rưng của tình yêu thương. Bạn sẽ thấy may mắn vì đang đuợc sống trong cuộc sống này, thấy yêu thế những tấm tình người… tất cả đều đẹp hồn hậu một cách giản dị.
Với cuốn sách mới này, một lần nữa người đọc lại được Nguyễn Nhật Ánh tặng món quà quý giá: lòng tin rằng điều tốt có thật trên đời.
Cơn mơ biển - Truyện ngắn của Phan Trang Hydinhtruong123
. Chiều về. Trên bãi biển vẫn còn đông người, sự nóng bức của thời tiết làm cho con người tụ về vùng biển. Bữa cơm tối, chắc họ sẽ ngọn miệng hơn. Các người dân chài không đi biển. Họ ngồi nhìn sóng nước xa xa đoán từng luồng cá. Một số người cặm cụi vá lại những mảng lưới để chuẩn bị ra khơi.
13. Hắn tiếp tục đi, vượt qua cả biển lớn và vẫn nghêu ngao hát: “ Ta đi tìm góc bị thất lạc, Không ngại chân trời góc bể, không sợ ngàn dặm xa xôi, Ta muốn tìm lại góc đã bị thất lạc”
17. Cho đến một ngày,… Hắn vui mừng reo lên: “Ta đã tìm thấy góc bị thất lạc rồi”. “ Chờ chút đã” - cái góc nhỏ nói, “ Đừng có hát đường xá xa xôi..”
18. “ Tôi không phải là cái góc bị thất lạc của anh. Tôi không phải là cái góc của ai cả. Tôi là của riêng tôi. Dù là cái góc bị thất lạc của ai đó thì cũng không phải là của anh”.
19. “ Ồ” - Hắn buồn buồn nói: “ Xin lỗi đã làm phiền”… Và hắn lại tiếp tục lên đường
34. Ngày nọ, hắn gặp một cái góc khác, Có vẻ rất hợp
35. “ Hello” - hắn chào. “ Hello” - cái góc kia chào. “ Bạn là một góc mà ai đó đã làm thất lạc phải không ?” ” Không” “ Thế thì bạn chỉ là của riêng bạn thôi à ?” “ Tôi có thể là cái góc của ai đó bị thất lạc, và cũng có thể chỉ là của riêng tôi”. “ Bạn có muốn trở thành một góc của tôi không ?” “…” “ Có lẽ chúng ta sẽ không thật khít khao khi gắn với nhau...” “ Đừng nói vậy...”
37. Rất hợp ! Hợp lắm ! Rốt cục tôi cũng tìm thấy !
38. Hắn lăn về phía trước, Vì không khuyết góc nào nên hắn càng lăn càng nhanh Từ trước tới giờ, chưa bao giờ hắn lăn nhanh như thế Nhanh đến mức không thể dừng lại được, Không thể nói chuyện với bác giun được.
51. Trong một xã hội luôn chú ý đến vỏ bọc bên ngoài, chúng ta thường có khuynh hướng ngưỡng mộ vẻ ngoài tươi đẹp của người khác và luôn trăn trở về khiếm khuyết của mình.
52. Nhưng từ quan sát của tôi trong nhiều năm qua, tôi phát hiện ra rằng: Chưa ai có cuộc sống toàn mỹ không khiếm khuyết gì cả, mỗi người đều có thiếu sót. Có người tuy có một gia đình hạnh phúc nhưng lại bị vô sinh. Có người tài sắc vẹn toàn nhưng lại thường xuyên gặp trắc trở trong tình yêu. Có người giầu có nhưng con cháu không hiếu thuận. Có người có vẻ rất tốt số, gặp tòan may mắn nhưng cuộc đời nhạt nhẽo, vô vị
53. Trong cuộc đời này, mỗi người, đều bị thượng đế tạo ra khiếm khuyết. Bạn không muốn mang nó, nó vẫn bám theo bạn như hình với bóng. Trước kia tôi cũng đã từng nhận ra những thiếu sót trong cuộc đời tôi và rất băn khoăn về chúng. Nhưng bây giờ, tôi mở rộng lòng để đón nhận nó.
54. Bởi tôi hiểu rằng,những khiếm khuyết giống như cái gai trên người tôi. Luôn nhắc tôi nhớ để sống khiêm tốn và thông cảm, thương yêu mọi người hơn.
55. Những khiếm khuyết, tuy chẳng đẹp nhưng cũng là một phần của cuộc đời bạn. Chấp nhận nó và đối xử tốt với nó, cuộc sống của bạn sẽ vui hơn, nhẹ nhàng hơn.
56. Hãy tìm một người hiểu bạn... Và hãy mong bạn là người hiểu người ấy...