2. 2
Once there was a rich merchant who lived with his three daughters. One day the
merchant set off to trade in faraway places. Before leaving on his journey he asked his
daughters what she would like as a present on his return. The first daughter wanted a
brocade dress, the second a pearl necklace, but the third, whose name was Beauty, the
youngest, prettiest and sweetest of all, told her father: “I wish for a rose.”
Ngày xửa ngày xưa, có một lái buôn giàu có sống
cùng ba cô con gái. Một ngày nọ, ông phải đi
buôn đến những nơi xa. Trước khi đi, ông hỏi ba
cô con gái muốn nhận món quà gì khi ông trở về.
Người con gái lớn muốn một cái váy thêu kim
tuyến; cô con gái thứ hai muốn một chiếc vòng cổ
ngọc trai; nhưng cô con gái út tên là Người Đẹp,
là đứa con nhỏ tuổi nhất, xinh đẹp nhất và dịu
dàng nhất xin cha: “Con chỉ ước một bông hồng.”
3. 3
Thereafter, the merchant promised his daughters to
give them gifts and left the place. After some days
when the merchant had finished his business, he set
off for home. On the way, suddenly a storm blew up,
and his horse could hardly make headway in the
howling gale. Cold and weary, the merchant had lost
all hope of reaching an inn when he suddenly noticed
a bright light shining in the middle of a wood.
Người lái buôn hứa sẽ mang quà về cho các con rồi bắt đầu khởi hành. Sau nhiều ngày, ông
kết thúc chuyến đi buôn và trở về nhà. Trên đường về, bỗng một cơn bão ập đến và ngựa
của ông không thể bước đi trong cơn gió đang gầm rú. Lạnh và mệt, tưởng chừng không còn
hy vọng có thể đến được nhà trọ thì ông bất chợt nhìn thấy ánh sáng le lói giữa khu rừng.
4. 4
As the merchant drew near the light, he saw that it was a very beautiful
castle which was bathed in light. “I hope I’ll find shelter there for the night,”
he said to himself. When he reached the door, he saw that it was opened.
He shouted at the door, but nobody came to greet him. Plucking up courage,
he went inside and saw a big table in the main hall.
Lại gần phía ánh sáng, ông phát hiện ra đó là một lâu đài vô cùng nguy nga, lộng lẫy ánh
đèn. Ông tự nhủ: “Hy vọng mình sẽ có chỗ trú chân qua đêm nay.” Tiến đến gần hơn, ông
nhận ra cánh cửa không hề bị khóa. Ông gọi to nhưng không ai trả lời. Lấy hết can đảm,
ông bước vào bên trong và thấy một cái bàn lớn được đặt giữa đại sảnh.
5. 5
On a table, a splendid dinner was already served. The merchant lingered, who was
still shouting for the owner of the castle. But no one came, and so the starving
merchant sat down to a hearty meal. Overcome by curiosity, he ventured upstairs,
where the corridor led into magnificent rooms and halls. A fire crackled in the first
room and a soft bed looked very inviting.
Trên bàn đã bày sẵn một bữa tối thịnh soạn. Ông chần chừ nhưng vẫn gọi to tìm kiếm chủ
nhân tòa lâu đài nhưng không ai xuất hiện. Bụng đói cồn cào, người lái buôn bắt đầu ngồi
xuống dùng bữa. Vì quá tò mò, ông đi lên cầu thang, lối đi dẫn đến những căn phòng tráng
lệ. Trong căn phòng đầu tiên, ông nghe thấy tiếng ngọn lửa nổ tanh tách và một chiếc giường
mềm mại như đang mời gọi ông.
6. 6
It was already very late. The merchant was very much tired because of his long journey.
Seeing the soft bed, he could not resist it. Soon, he lay down on the soft bed and fell fast
asleep. Without having any disturbances the merchant slept a sound sleep. When the
merchant got up next morning, an unknown hand had placed a mug of steaming coffee
and some fruit by his bedside.
Đêm đã khuya, người lái buôn cũng đã quá mệt sau chuyến đi dài. Ông không thể cưỡng lại
được sự mời gọi của chiếc giường ấm áp. Ông nhanh chóng nằm xuống giường và chìm vào
giấc ngủ. Ông ngủ một mạch đến sáng mà không hề bị thức giấc. Khi ông tỉnh dậy vào buổi
sáng, ai đó đã bày sẵn một cốc cà phê nóng hổi cùng với một ít hoa quả bên cạnh giường.
7. 7
At first the merchant became very much surprised. But later on he had breakfast
and after tidying himself up, went downstairs to thank his generous host, who served him
a great and delicious breakfast. But, he found nobody there. Shaking his head in wonder
at the strangeness of it all, the merchant went towards the beautiful garden at the front
of the castle where he had left his horse last night, tethered to a tree.
Thoạt đầu, ông vô cùng ngạc nhiên. Nhưng sau đó ông vẫn dùng bữa sáng và sau khi đã sửa
soạn quần áo gọn gàng ông đi xuống dưới để cảm ơn người chủ lâu đài hào phóng đã chiêu
đãi ông một bữa sáng tuyệt vời. Nhưng ông không thấy ai ở đó. Ông lắc đầu kinh ngạc vì sự
lạ lùng bao trùm nơi đây. Ông tiến đến khu vườn xinh đẹp phía trước lâu đài nơi mà tối qua
ông đã buộc con ngựa ở đó.
8. 8
As the merchant reached there, a large rose bush caught his eye.
Remembering the promise to Beauty, he bent down to pick a rose.
Suddenly a horrible beast, wearing splendid clothes, sprang out of
the rose garden and growled: “Ungrateful man! You ate at my
table and slept in my own bed, but now all the
thanks I get is the theft of my favorite flowers!
I shall put you to death for this slight!”
Khi đến đó, trước mắt ông hiện ra một khu
vườn hoa hồng rực rỡ. Nhớ đến lời hứa với cô
con gái út, ông hái một bông hoa. Bất chợt
một con Quái Vật đáng sợ trong bộ trang
phục lộng lẫy bước ra từ vườn hoa, gầm gừ:
“Đồ vô ơn! Ta đã cho ngươi ăn, cho ngươi
chỗ ngủ vậy mà thay vì cảm ơn nhà ngươi lại
trộm những bông hoa yêu thích của ta! Ta sẽ
giết ngươi vì sự khinh thường này!”
9. 9
Shaking with fear, the merchant fell on
his knees before the Beast. “Forgive me!
Please don’t kill me! It was not my
intention to steal the rose flower. I’ll do
anything you say! The rose wasn’t for
me; it was for my youngest daughter
Beauty. I gave my word to her to bring a
rose for her from my journey!” When the
Beast heard all this he left the
merchant.
Run rẩy sợ hãi, người lái buôn quỳ xuống van xin Quái Vật: “Xin hãy tha thứ cho tôi!
Xin đừng giết tôi! Tôi không cố ý trộm bông hoa hồng. Tôi sẽ làm mọi điều ngài sai
bảo! Bông hoa hồng không phải dành cho tôi. Đó là món quà dành cho đứa con gái
út của tôi. Tôi đã hứa sẽ mang cho cô bé một bông hoa hồng khi tôi trở về!” Sau khi
nghe toàn bộ câu chuyện, Quái Vật để người lái buôn đi.
10. 10
And the Beast further said, “I will spare your life, but on one condition, that you
bring me your daughter!” The terror-stricken merchant, faced with certain death if
he did not obey, promised that he would do so. When he reached home in tears, his
three daughters ran to welcome him. After he had told them of his dreadful journey,
Beauty put his mind at peace immediately.
Nhưng con Quái Vật nói thêm: “Ta tha mạng cho ngươi nhưng với một điều kiện, hãy
mang con gái ngươi đến đây!” Vô cùng khiếp sợ, người lái buôn hứa sẽ làm như vậy vì
nếu không thì ông ta sẽ nắm chắc cái chết. Khi ông trở về nhà trong nước mắt, ba người
con gái chạy ra đón ông. Sau khi nghe ông kể lại chuyến đi khủng khiếp đó, Người Đẹp
ngay lập tức đến an ủi ông.