30 ĐỀ PHÁT TRIỂN THEO CẤU TRÚC ĐỀ MINH HỌA BGD NGÀY 22-3-2024 KỲ THI TỐT NGHI...
bài đọc ôn đọc cho con ở nhà cho lưu loát
1. Tôi đi học
Một buổi mai, mẹ âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp. Con
đường này tôi đã đi lại nhiều lần, nhưng lần này tự nhiên thấy lạ. Cảnh vật xung
quanh tôi đều thay đổi. Hôm nay tôi đi học.
Cũng như tôi, mấy cậu học trò mới bỡ ngỡ đứng nép bên người thân. Thầy giáo trẻ,
gương mặt hiền từ, đón chúng tôi vào lớp. Tôi nhìn bàn ghế chỗ tôi ngồi rồi nhận là
vật riêng của mình. Tôi nhìn bạn ngồi bên, người bạn chưa quen biết, nhưng không
thấy xa lạ chút nào.
Hoa yêu thương
Hôm nay cô giáo cho lớp vẽ những gì yêu thích. Bạn Tuệ An hí hoáy vẽ siêu nhân
áo đỏ, thắt lưng vàng. Gia Huy say sưa vẽ mèo máy, tỉ mỉ tô cái ria cong cong.
Cuối giờ, chúng tôi mang đính lên bảng. Mọi ánh mắt đều hướng về bức tranh vẽ
bông hoa bốn cánh. Trên mỗi cánh hoa ghi tên một tổ trong lớp. Giữa nhụy hoa là cô
giáo cười rất tươi. Bên dưới có dòng chữ nắn nót “Hoa yêu thương”. Ai cũng thấy có
mình trong tranh. Chúng tôi treo bức tranh ở góc sáng tạo của lớp.
Loài chim của biển
Hải âu là loài chim của biển cả. Chúng có sải cánh lớn, nên có thể bay rất xa, vượt
qua cả những đại dương mênh mông. Hải âu còn bơi rất giỏi nhờ chân của chúng có
màng như chân vịt. Hải âu bay suốt ngày trên mặt biển. Đôi khi, chúng đậu ngay
trên mặt nước dập dềnh. Khi trời sắp có bão, chúng bay thành đàn tìm nơi trú ẩn. Vì
vậy, hải âu được gọi là loài chim báo bão. Chúng cũng được coi là bạn của những
người đi biển.
Những cánh cò
Ông kể ngày xưa quê của bé có rất nhiều cò. Mùa xuân, từng đàn cò trắng duyên
dáng bay tới. Chúng lượn trên bầu trời trong xanh rồi hạ cánh xuống những lũy tre.
Hằng ngày cò đi mò tôm, bắt cá ở các ao hồ, đầm.
Bây giờ ao hồ, đầm phải nhường chỗ cho những tòa nhà cao vút, những con đường
cao tốc, những nhà máy tỏa khói mù mịt. Cò chẳng còn nơi kiếm ăn. Cò sợ những
âm thanh ồn ào. Thế là chúng bay đi.
Bé ước ao được thấy những cánh cò trên những cánh đồng quê.
Lính cứu hỏa
Chuông báo cháy vang lên. Những người lính cứu hỏa lập tức mặc quần áo chữa
cháy, đi ủng, đeo găng, đội mũ rồi lao ra xe. Chiếc xe cứu hỏa màu đỏ chứa đầy
2. nước, bật đèn báo hiệu, rú còi. Xe chạy như bay đến nơi có đám cháy. Tại đây, ngọn
lửa mỗi lúc một lớn. Những người lính cứu hỏa lao tới, dùng vòi phun nước dập tắt
đám cháy. Họ luôn quên mình để cứu tính mạng và tài sản của người dân.
Cứu hỏa là một công việc rất nguy hiểm. Những người lính cứu hỏa luôn sẵn sàng
có mặt ở mọi nơi có hỏa hoạn.
Ban mai trên bản
Rừng núi vẫn đang trong màn đêm yên tĩnh. Mọi người còn ngủ ngon trong những
chiếc chăn ấm. Bỗng thấy một con gà trống cất tiếng gáy ò ó o. Rồi khắp bản, những
tiếng gà gáy nối nhau vang xa. Lũ gà rừng cũng thức dậy gáy te te.
Đó đây, ánh lửa hồng bập bùng trên các bếp nhà sàn. Trời sáng dần. Ngoài đường đã
có bước chân người đi lại. Tiếng nói chuyện rì rầm, tiếng gọi nhau í ới. Mẹ bảo tôi
ăn sáng, chuẩn bị đến trường.
Tôi yêu những buổi ban mai quê mình.
Nụ hôn của kiến mẹ
Kiến mẹ có một đàn con. Tối nào, kiến mẹ cũng ôm hôn từng đứa con và nói: -
Con ngoan, mẹ yêu con.
Suốt đêm, kiến mẹ không được ngủ. Thấy vậy, bác cú mèo bèn chỉ cho kiến
mẹ một kế tuyệt hay. Trước khi đàn con đi ngủ, kiến mẹ hôn những chú kiến con ở
hàng ngoài cùng. Những chú kiến này xoay qua hôn chú bên cạnh và thầm thì:
- Mẹ gửi nụ hôn cho em đấy.
Cứ thế, lũ kiến con hôn chuyền nhau. Kiến mẹ có thể ngủ mà vẫn hôn được cả
đàn con của mình.
Người bạn tốt
Trong giờ học vẽ, Hà bị gãy bút chì. Hà hỏi Cúc:
- Cúc ơi, cho mình mượn chiếc bút bạn chưa dùng với.
- Nhưng mình sắp cần đến nó. - Cúc nói.
Nụ ngồi sau thấy vậy liền đưa bút của mình cho Hà.
Khi tan học, một bên dây đeo cặp của Cúc bị tuột. Em với tay kéo dây lên mà
chẳng được. Hà thấy vậy liền chạy đến sửa lại dây đeo, đặt chiếc cặp nằm thật ngay
ngắn trên lưng bạn. Cúc đỏ mặt, ngượng nghịu cảm ơn Hà.