SlideShare a Scribd company logo
1 of 60
Truyện hay sưu tầm
TRƯƠNG TƯỜNG TÂN
6/10/2015 10:47 a6/p6
Chuyện rằng : có môt cô nàng không may bị mù ,quen biết một người bạn trai, hai người
cũng yêu nhau, đến một ngày cô gái nói với chàng trai :"khi nào em nhìn thấy được thế
giới em sẽ lấy anh làm chồng " , rồi đến một ngày kia cô gái được phẫu thuật mắt và cô
ấy nhìn thấy được ánh sáng, lúc này chàng trai mới hỏi cô gái "bây giờ em nhìn thấy
được rồi , em sẽ lấy anh chứ ?" cô gái bị shock vì thấy chàng trai cũng bị mù như mình,
cô ta đã từ chối chàng trai . Chàng trai ra đi và nói rằng :"hãy giữ gìn cẩn thận đôi mắt
của em nhé " . Đó là cái kết của câu chuyện nhưng cô gái không biết rằng đôi mắt của cô
gái lúc này chính là của chàng trai đã tặng cho cô ta .
Cuộc sống là như thế đó , đôi khi người ta chấp nhận cho đi điều quý giá nhất
và rồi họ chẳng nhận lại được những gì mong muốn -> hãy nâng nui và quý
trọng những gì mình đã có !!
Một ca sĩ, một bác sĩ và một nhà vật lý chuẩn bị lên ghế điện để tử hình. Các nhân
viên hỏi ca sĩ : anh muốn nói j trước khi chết ko. Ca sĩ không nói j, sau đó nguời ta
đóng điện nhưng không có điện, thế là ca si được tha. Đến lượt bác sĩ, người ta cũng
hỏi vậy, bác sĩ không nói j, người ta đóng điện nhưng cũng không có, vì vậy bác sĩ
được tha. Đến lượt nhà vật lý, người ta hỏi, ông liền nói : "mấy người ngu lắm, phải
nối dây xanh vào cầu dao thì mới có điện chứ...Thế là...
hixhix...
Truyện thứ nhất : Em và Anh .
Đêm trăng thanh gió mát.
Anh đang mơ màng trong giấc ngủ.
Em đến, nhẹ nhàng như làn gió thoảng.
Bóng em lướt nhanh trên tường.
Rồi em sà vào lòng anh.
Tiếng em nghe thật xa mà cũng thật gần.
Bàn tay em khéo léo vuốt ve cơ thể anh làm tim anh gần như tan chảy.
Em đưa anh vào thiên đường, nơi anh có cảm giác có cái gì đó đang nhói lên, đi sâu vào tận xương tủy.
Để rồi sáng hôm sau thức dậy, vẫn còn dấu vết của em trên cơ thể anh, đỏ hồng, rõ rệt.
Đêm nay,anh mong em lại đến,để anh có thể nhào tới ôm em,ghì chặt em bằng hai bàn tay rồi ... bóp nát
mày, con muỗi chết tiệt !
Trang 60
Truyện hay sưu tầm
TRƯƠNG TƯỜNG TÂN
6/10/2015 10:47 a6/p6
Truyện thứ 2 : Lời kêu gọi thi cử
Hỡi đồng bào , chúng ta muốn đậu kỳ thi, chúng ta đã nhân nhượng.
Nhưng chúng ra càng nhân nhượng họ càng ra đề khó, bẫy càng nhìu, chơi nhau càng hiểm, giám thị coi thi
càng ác mặc dù họ từng là sinh viên như mình.
Không! chúng ta thà hi sinh tất cả chứ nhất định ko chịu rớt nhất định ko chịu nộp giấy trắng.
Bởi vậy ai có bạn thì nhìn bài bạn , có tài liệu thì nhìn tài liệu, ko bạn ko tài liệu thì nhìn thằng bên cạnh.
Chủ trương làm bài của ta : Toàn dân, toàn diện, nhìn nhanh liếc khẽ, tự lực nhìn bài
Một cặp vợ chồng nọ đi du lịch và được giới thiệu tới một cái giếng mà dân làng cho rằng
rất linh thiêng.
Người chồng liền ghé người sát giếng, anh ta thì thầm cầu nguyện và thảy một đồng xu xuống dưới.
Thấy vậy, cô vợ cũng lầm rầm cầu nguyện, nhưng vì nghiêng người quá sát, nên cô ta mất thăng
bằng và ngã xuống cái giếng chết đuối.
Người chồng sau một lúc sửng sốt không nói nên lời, sau đó anh ta mỉm cười và nói:
- Ồ đúng là thiêng thật !!! Nhưng Cũng Thật Nguy Hiểm
*******************************
Một anh chàng sắp Được Làm bố đi đi lại lại rất sốt ruột bên ngoài phòng đẻ. Cuối cùng cửa cũng
bật mở, người y tá bế đứa bé ra, vừa đi vừa quấn tã. Anh chàng chạy vội lại, thọc tay vào trong tã
sờ soạng và hét toáng lên vui mừng: - "Con trai con trai"!!! - "Trai gái cái gì" - bà y tá giận dữ -
"buông ngón tay tôi ra" .
*******************************
Trong quán bia, có hai anh trung niên đọc hai câu thơ về quan hệ giữa vợ và bồ. Một anh đọc: Vợ là
địch, bồ bịch là ta, chiến tranh xảy ra, ta về bên địch, nằm trong lòng địch, ta nhớ về ta.
Anh khách bảo:
- Hay lắm! Nhưng nếu xếp vợ là kẻ địch thì không nên.
Chẳng lẽ anh chung sống với địch à. Tớ có câu này hay hơn: "Bồ là phở, vợ là cơm. Sáng đưa cơm đi
ăn phở. Trưa mời phở đi ăn cơm. Chiều phở về nhà phở, cơm về nhà cơm. Tối ngủ với cơm mà lòng
lại nhớ phở".
*******************************
Em làm ơn cho anh hỏi, em có nhìn thấy quanh đây có cảnh sát không? - Dạ, không, em không hề
nhìn thấy anh nào cả.
- Thế, gần đây có đồn cảnh sát nào không em ?
- Có một đồn, nhưng đi xe cũng phải hết ít nhất 20 phút anh ạ.
Nhưng có chuyện gì thế anh ?
- Thế thì... đứng im, móc hết tiền trong túi ra, cởi đồng hồ, nhẫn, dây chuyền đưa ngay đây cho
tao, lẹ lên ...
********************************
Ba nhà thầu tham dự đấu thầu sửa lại cảng Sài Gòn.
Trang 60
Truyện hay sưu tầm
TRƯƠNG TƯỜNG TÂN
6/10/2015 10:47 a6/p6
Người đến từ Thái Lan sau khi đo đạc, tính toán cẩn thận nói: - Tôi cần 9 triệu đôla, 4 triệu mua vật
liệu, 4 triệu trả công thợ, 1 triệu cho tôi.
Người từ Trung Quốc sau khi đo đạc cũng nói luôn: - 6.5triệu đôla, 6triệu cho vật liệu và nhân công,
0.5triệu cho tôi.
Người VIệt Nam chỉ ngồi rung đùi, buông thõng :
- 26.5triệu đôla! -
- Người giao thầu kêu lên :" Sao đắt thế! Thậm chí anh chưa đo đạc gì cả" - Bé mồm thôi! Tôi 10
triệu, anh 10 triệu, còn 6.5triệu mướn thằng Trung Quốc làm trọn gói...
*********************************
Có anh chàng đi mua thiệp, anh ta nhìn chăm chú vào mấy tấm thiệp rồi hỏi chủ cửa hàng:
- Có tấm thiệp nào ghi: "Anh chỉ yêu mình em" không ?
Chủ cửa hàng nhìn chàng trai:
- Có, em àh!
- Vậy lấy cho em 10 tấm đi -!!!!
Rết, Sên và Châu chấu Một ngày chủ nhật đẹp trời, châu chấu rủ ốc sên và rết đến
nhà mình ăn nhậu. Ăn uống được nửa chừng thì hết mất bia, chúng bàn nhau xem
đứa nào sẽ đi mua bia tiếp. Ốc sên bảo "tớ bò chậm lắm nên sợ các cậu sẽ phải đợi
lâu". Châu chấu thì nói "Tớ bay nhanh quá sợ bia sẽ bị xóc còn toàn bọt thôi". Thế là
tất cả thống nhất để cho rết đi mua bia. Châu chấu và ốc sên ngồi nhà đợi, đợi mãi
cả tiếng đồng hồ vẫn chưa thấy rết mang bia về. 2 đứa quyết định đi tìm. Ra đến
cửa, chúng nhìn thấy rết vẫn đang cặm cụi ngồi.... mang giày.
khi122:
Thanh niên 26 tuổi, đọc thân vui tính, khoẻ mạnh không rượu chè bài bạc chích choác, yêu màu tím,
tôn thờ sự thủy chung, hơi lãng mạn, có khả năng tự chăm sóc bản thân và người khác, ăn ngủ luôn
đúng giờ giấc, sống rất kỷ luật. Không lang thang trên mạng, chít chát hay chơi game trực tuyến.
Đã sống theo đúng thời khoá biểu trên 2 năm và sẽ tiếp tục như thế cho đến hết cuộc đời còn lại.
Muốn quen biết các cô gái dịu hiền, đẹp, có lòng vị tha... Ai mến xin thư về cho: Nguyễn Xuân
Chiến, khu tù chung thân, trại 5 Thanh Hóa"
Sau một thời gian dài nghiên cưu, các nhà khoa học Mỹ đã phát minh thành công một chiếc máy bắt
trộm. Để kiếm chứng khả năng bắt trộm của máy, các nhà khoa học đã lần lượt đem qua từng nước
để thử nghiệm. Đâu tiên họ thử nghiệm ở Mỹ, trong vòng 30 phút, máy bắt được 500 tên trộm. Tiếp
theo họ đem qua Trung Quốc, trong vòng 10 phút máy bắt được 6000 tên trộm. Cuối cùng là đến
VN, các nhà khoa học chờ mãi ko thấy tín hiệu 5, 10, 30 phút, họ đi ra kiểm tra thì...cái máy bị
trộm
Vào một đêm khuya thanh vắng, có hai mẹ con nhà nọ vẫn còn thức vì đứa bé phải học bài, bỗng,
nó kêu lên: " Mẹ ơi, con nhìn thấy MA". Bà mẹ bình thản:" không có đâu con, đừng sợ". Lát sau đứa
bé lại la lên : "Mẹ ơi con nhìn thấy Ma thật mà, nó đang bay ngòai cửa sổ kia kìa", Bà mẹ vẫn bình
thản : "không có ma đâu, học bài đi con". Lần này đứa bé lại la lên:"Mẹ ơi con nhìn thấy Ma thật
đó". Bà mẹ nhìn nó và bảo: "Chứ nãy giờ mày tưởng tao là mẹ mày à?"
Kỷ niệm 60 năm ngày cưới, cụ ông bàn với cụ bà: - Chúng mình sẽ tìm về hương vị thuở ban đầu
khi mới yêu nhau, em nhé.Cụ bà đồng ý. Thế là, chiều hôm đó, đang ngồi trong phòng, đột nhiên có
1 cục giấy được bắn qua cửa sổ, cụ bà nhặt lên, xúc động và run rẩy mở ra xem :
7 giờ tối nay, hẹn em ở chân cầu Chà Và nhé!"6 giờ 45 chiều, tay cầm bó hoa hồng, ông cụ vừa
huýt sáo vừa đến chân cầu chờ cụ bà. 7h, rồi 7h45, kim đồng hồ lên 8h....8h30....9h, hết kiên nhẫn
nổi, vì lúc này sương xuống nhiều, cụ ông hầm hầm về nhà, mở cửa ra và quát: "Sao bà không
ra???"Cụ bà ngồi ủ rũ, thút thít : "Má không cho em đi..."
Trang 60
Truyện hay sưu tầm
TRƯƠNG TƯỜNG TÂN
6/10/2015 10:47 a6/p6
Ai đánh thuế Ước mơ đâu Trong một đêm trang thanh gió mát, bổng nghe một tiếng la thất thanh
của một bà cụ: - Bớ người ta hiếp hiếp dâmmmmmmmmmmm..... Ngay sau đó dân phòng cùng
cảnh sát khu vực chạy lại thì thấy bà cụ ngồi trên phản miệng bỏm bẻm nhai trầu. Anh cảnh sát khu
vực sốt sắng hỏi: - Ai kêu cứu đó hả cụ ? - Chính là lão đây ! (Bà cụ đủng đỉnh buông từng lời một )
- Trời, ai hiếp cụ mà sao lúc năy cụ kêu cầu cứu thất thanh vậy ? - Này nhóc, ai đánh thuế Ước mơ
chứ (???!!!).
PÀ KOAN CÓ Ý TƯỞNG HÀY SƯU TẦM ĐƯỢC CÁI NÀO HAY THÌ CỨ ĐÓNG GÓP CHO SÔI NỖI NHA:))
có một người đàn ông may mắn , ông ta nhặt được 1 quyển bí kíp môn phái của võ lâm (đã thất
truyền từ lâu) . Ông ta quyết định sẽ luyện bí kíp này . Khi ông ta mở trang 1 thấy dòng chữ :"Muốn
luyện được bí kíp này phải thiến đi". Vì đã quyết tâm nên ông ta thiến đi . Khi lật sang trang 2 của
bí kíp , ông ta thấy còn 1 vài chữ mình quên đọc . Dòng chữ đó rất hay "Không thiến cũng không
sao
Đêm trăng, một chàng trai và một cô gái ngồi tâm sự ngoài cánh đồng. Chàng trai nói: Anh sống
mà không có em chắc anh chết. Cô gái nói lại: Em sống mà không có anh em cũng chết Bỗng có 1
người đàn ông ở trong bụi rậm gần đó lên tiếng: tao mà i~a không được là 2 đứa mày chết với tao
chậc...bậy bạ quá...(post tham khảo chơi hôi nhoa) ^.^
Cô vợ đang hấp hối trên giường bệnh, anh chồng ngồi kế bên, nước mắt đầm đìa, nắm tay vợ. Vợ
>>> Anh yêu... Ch >>> Em đừng nói nữa em, ráng mà giữ sức. Vợ >>> Anh để cho em nói, em có
chuyện này muốn thổ lộ cùng anh. Ch >>> Em đâu có chuyện gì mà phải thổ lộ, rồi mọi chuyện sẽ
ổn cả mà. Vợ >>> Không! Không phải đâu anh. Em phải cho anh biết chuyện này, nếu không... em
chết không an lòng, vì em ... em ... đã cắm sừng lên đầu anh! Ch >>> Đừng lo em yêu, chuyện đó
anh biết rồi, nếu không anh đâu có đầu độc em làm gì
Một con muỗi xuống Địa Ngục , Diêm Vương hỏi : " Sao mi lại phải xuống đây ? " Muỗi trả lời : "
Dạ ! Con hút máu người ta nên bị đập chết ạ ! " Diêm Vương cười khẩy : " Hút máu người ta bị đập
là đúng rồi . " Muỗi cãi : " Oan cho con , con sinh ra là phải hút máu mới sống được , ngài xem có
đúng không ? " Diêm Vương : " Uh cũng tội cho ngươi ! " Muỗi năn nỉ : " Nếu thấy tội nghiệp con,
Ngài cho con đầu thai thành gì mà hút máu người khác không bị đập chết , năn nỉ ngài ? " Diêm
Vương đồng ý cho muỗi đầu thai theo lời nó nói ...1...2....3...Bùm.... Muỗi được đầu thai thành gi
cac ban biet ko?!!!! Kotex xì tin
Một chàng trai trên đường về nhà đi ngang qua nghĩa địa. Bỗng anh ta nghe tiếng gõ lốc cốc từ
trong nghĩa địa vang ra. Anh ta hoảng hốt, tưởng là có ma, nhìn vào nghĩa địa anh ta mới thấy một
ông già đang đục khoét cái gì đó trên một bia mộ. Anh bảo: - Lạy chúa, ông làm tôi tưởng là ma
chứ. Ông đang làm gì ở đây vậy? Ông già trả lời: - Khỉ thật, đứa nào khắc sai tên tao...
Ta có thể cưỡng lại tất cả mọi thứ ... trừ sự cám dỗ", "Rượu bất khả ép, ép bất khả từ, thì...từ từ để
tao uống!" ,"Khôn 3 năm, dại một giờ Thôi thì...dại trước...khỏi chờ 3 năm", "Thầy em nói chuyện
học hành là chuyện cả đời nha mậy. Bởi dzậy, bữa nay không học thì bữa khác học. Chuyện cả đời
mà", Thật ra có rất ít phụ nữ đẹp. Không phải vì phụ nữ không biết làm đẹp mà vì họ làm hoài
mà...vẫn không đẹp", "Yêu là chiện nhỏ, học mới là chiện lớn. Chiện nhỏ hok làm, sao làm chiện
lớn???
con trai có thể wên nhưng không thể tha thứ---->con gái có thể tha thứ nhưng không thể
wên~~~>con trai nói chia tay khi cảm thấy iu 1 người con gái khác~~~>con gái mún chia tay khi
cảm thấy giữa 2 người có một khoảng cách~~~>con trai tò mò về tất cả con gái~~~>con gái chỉ
tò mò khi có người con trai thích mình~~~>con trai luôn ước mình là người đầu tiên của con
gái~~~>con gái luôn ước mình là người cuối cùng của con trai....>>>con gái vĩ đại ghê!!!kekeke..
Câu chuyện bàn phím: Phím B cách phím M và phím N ở giữa : là “Bố và Mẹ” , những người sinh
thành ra chúng ta . Phím C luôn sát cánh bên phím V , tình cảm giữa Chồng và Vợ luôn bền vững và
sát cánh bên nhau . Ngay phía dưới phím A là phím Z, thế mà xưa nay ta cứ tưởng A và Z xa nhau
lắm. Có nhiều thứ cũng nghĩ là khác nhau rõ ràng như A và Z…hóa ra khoảng cách cũng mong
Trang 60
Truyện hay sưu tầm
TRƯƠNG TƯỜNG TÂN
6/10/2015 10:47 a6/p6
manh lắm . Phím S và phím D nằm cạnh bên nhau, trong cuộc sống sự phân biệt và khoảng cách
giữa Đúng và Sai có bao giờ rõ ràng … Tại sao phím U luôn đứng cạnh phím I nhỉ ? Và ngay bên trái
đó là 2 phím T và Y nữa ? Vì “Tình yêu” của “U and I".
Theo điều tra khảo sát thực tế: 1. Ai cũng có việc làm nhưng không ai làm việc. 2. Ai cũng không
làm việc nhưng ai cũng có lương. 3. Ai cũng có lương nhưng không ai đủ sống. 4. Ai cũng không đủ
sống nhưng ai cũng sống. 5. Ai cũng sống nhưng không ai hài lòng. 6. Ai cũng không hài lòng nhưng
ai cũng giơ tay "đồng ý"! Và: Giàu thì đi xe hơi uống bia ôm - Còn Nghèo đi xe ôm uống bia hơi =
Đời nó thế,toàn nghịch lí cả =.="
Ba, cưới con Tuyết xóm dưới cho con nhé -Xụyt, đâu được, nó là em mầy đó -Vậy con Hoa đầu ngỏ
nhà mình -Cũng không luôn, nó cũng là em một cha khác mẹ với mầy luôn -Vậy con Lan ở xóm
ngoài -Cũng không, nó cũng là em mầy .................................................. .... -Mẹ, Ba lăng nhăng
lắm, xử ba đi mẹ,mấy con bồ của con, ba không đồng ý đứa nào hết vì chúng nó đều là em cùng
cha khác mẹ với con. -xời ơi là xời, mầy cưới đại đi, mầy cũng đâu phải con của ổng đâu mà sợ hi hi
Anh chồng say xỉn về nhà, gọi cửa mãi không có ai ra mở. Cuối cùng, anh ta nghĩ ra
một kế và gọi thật to:
- Tôi mang bó hoa đẹp nhất về tặng cho người phụ nữ đẹp nhất trần gian.
Lập tức, cánh cửa mở toang, cô vợ sung sướng chạy ra và hỏi:
- Đâu, bó hoa đẹp nhất đâu.
Anh chồng liền bảo:
- Thế người phụ nữ đẹp nhất trần gian đâu hở em?
*************************************
Một chàng trai cầu hôn cô gái mới quen.
- Thế nhà anh có xe Mercedes không?
- Không.
- Có khi nào anh mặc đồ của Hãng Bossini không?
- Không
- Nhà anh có biệt thự 3 tầng với mãnh vườn 0,5ha không?
Cô gái bĩu môi
Chàng trai buồn bã về thuật lại câu chuyện cho bố. Ông bố bối rối:
- Cha có thể bán cái Rolls Royce đang dùng để mua ba chiếc Mercedes. Thay toàn bộ
áo quần hiện Pierre Cardin bằng Bossini rẻ tiền.
Cha cũng có thể cho một phần đất nhỏ trong nông trại để con có 0,5ha. Nhưng đập
đi năm tầng của biệt thự tám tầng mà nhà ta đang ở thì không được
Trang 60
Truyện hay sưu tầm
TRƯƠNG TƯỜNG TÂN
6/10/2015 10:47 a6/p6
*************************************
Một linh mục quá mệt mỏi vì thấy các giáo dân của mình cứ đến thú tội ngoại tình
của họ nên trong một buổi giảng đạo ông nói: "Nếu tôi còn nghe một người nữa đến
thú tội ngoại tình, tôi sẽ không làm linh mục nữa!". Mọi người rất yêu mến vị linh
mục nên họ quyết định sẽ không nói đến từ ngoại tình nữa mà thay bằng một từ quy
ước chỉ có họ mới biết. Người nào lỡ phạm tội ngoại tình khi đến xưng tội sẽ nói là bị
"vấp ngã". Mọi việc sau đó đều tốt đẹp cho đến ngày vị linh mục qua đời vì tuổi già.
Khoảng một tuần sau, vị linh mục mới đến gặp ông Thị trưởng và tỏ vẻ rất lo lắng.
Ông nói: "Ông phải cho sửa chữa lại đường xá trong thị trấn mới được. Khi các giáo
dân đến xưng tội, họ cứ nói về việc bị vấp ngã". Ông Thị trưởng bắt đầu phá lên cười
và biết rằng chưa ai nói cho vị linh mục mới biết về cái từ quy ước kia.
Vị linh mục bực tức nói: "Tôi không hiểu ông cười cái gì. Tuần này vợ ông đã bị vấp
ngã ba lần rồi đấy".
*************************************
Trong một bữa tiệc, đến lúc khá say, một anh chàng ghé vào tai bạn, tiết lộ:
- Này, cô áo đỏ kia là vợ tớ, còn cô áo xanh bên cạnh là bồ của tớ đấy.
Bạn anh ta cũng đang say mèm, ngạc nhiên đáp:
- Vậy à, tớ thì ngược lại: Cô áo xanh là vợ tớ, còn cô áo đỏ là bồ của tớ!
*************************************
Cậu có biết vợ và điện thoại khác nhau ở chỗ nào không?
- Không…
- Với điện thoại cậu chỉ mất một ít tiền và nói chuyện bao nhiêu cũng được. Còn với
vợ cậu mất cả tháng lương mà chẳng nói được tiếng nào.
*************************************
Hai anh nói khoác gặp nhau. Một anh nói :
- Ðời tớ gặp rất nhiều chuyện nguy hiểm. Một lần tớ vào rừng gặp một con hổ dữ,
tay không đánh nhau với nó hàng nửa ngày. Nhưng rồi cuối cùng tớ bị con hổ xé ra
từng mảnh nhỏ. Thế có ghê không ?
Anh kia nói :
- Chưa ghê bằng tớ. Một lần tớ gặp con trăn. Nó đớp được hai chân tớ nuốt gần hết,
tớ giang thẳng hai cánh tay ra ngàng lại. Nhưng đến phút cuối cùng, vừa đau vừa
mỏi, tớ đành buông xuôi hai tay cho nó nuốt tụt vào bụng, rồi gọi người làng ra cứu.
************************************
Một tay cao bồi lần đầu đến thành phố lớn và nhìn thấy một chiếc máy xem bói tự
động. Anh ta tò mò bước vào cabin và nhét vào đó đồng xu. Sau 2 giây, máy in ra tờ
giấy như sau: “Anh tên là John Bill, cao 1m85, nặng 105 kg. Anh chuẩn bị đi chuyến
tàu 8h30 và anh sắp có hạn lớn".
Tay cao bồi còn đang kinh ngạc thì một người da đỏ bước đến, ông ta quả quyết
chiếc máy này hoàn toàn nói láo. Hai người bàn nhau thử trao đổi quần áo xem cái
máy sẽ phản ứng ra sao. Thay đồ xong, John lại bước vào cabin, nhét đồng xu vào
và đọc tờ giấy vừa in ra:
Trang 60
Truyện hay sưu tầm
TRƯƠNG TƯỜNG TÂN
6/10/2015 10:47 a6/p6
"Anh vẫn là John Bill, cao 1m85, nặng 105 kg, nhưng hiện nay anh đã:
- Lỡ chuyến tàu lúc 8h 30’
- Bị mất quần áo cùng ví tiền và khẩu súng ngắn
- Lây bệnh ghẻ của tên lừa đảo".
************************************
Một anh chàng tâm sự với bạn nhậu ở quán bia:
- Từ hồi lấy vợ đến giờ, tôi thấy mắt mình có vấn đề...
- Vì sao vậy?
- Bởi vì từ lúc lấy cô ấy về, tôi chẳng bao giờ trông thấy tiền!
*************************************
Nữ nhân viên của bệnh viện cầm giấy giới thiệu đến xin vé xem tư liệu. Trưởng rạp
thấy cô khá xinh đẹp nên tìm cách chòng ghẹo.
- Tôi ưu tiên giải quyết cho cô mấy vé đặc biệt, nhưng với điều kiện tôi vô bệnh viện
cô cũng phải ưu tiên săn sóc tôi đặc biệt một chút, cô chịu không?
- Ồ, vụ đó thì quá dễ, em hứa sẽ ưu tiên đặc biệt cho anh!
- Đặc biệt là sao? Thử bật mí coi nào?
- Tức là chính em sẽ lau chùi, tắm rửa và sửa sang giường nệm cho anh yên giấc...
- Trời ơi! Nếu quả tôi được cô ưu tiên săn sóc như vậy thì thật là sướng mê hồn...
Không biết chừng ngày mai tôi xin nhập viện liền... Nhưng tìm cô ở khoa nào?
- Anh cứ việc hỏi cô Xuân, nữ hộ lý phục vụ ở... nhà xác
***************************************
Hai giáo sư, chuyên gia vật lý hạt nhân, ngồi trong nhà hàng và sôi nổi bàn luận một
đề tài khoa học nào đó. Một cô phục vụ bàn trẻ măng đi ngang qua bàn của họ,
trông cô cực kỳ xinh đẹp, thân hình nở nang cân đối hết sức khêu gợi. Hai nhà bác
học lập tức im bặt, chăm chú nhìn theo cô gái. Cuối cùng, một ông thốt lên :
- Khá thật, các nguyên tử kết hợp với nhau đến là khéo.
Có một chàng nhím thầm yêu một nàng nhím, yêu từ rất lâu rồi,
nhưng chàng không dám thổ lộ, không dám đên gần nàng. Không phải
vì chàng sợ những cái gai trên người của nàng mà bởi vì chàng sợ
những cái gai trên người mình sẽ làm đau người mà chàng yêu quí.
Khi yêu, người ta thà nhận phần thương đau về cho mình còn hơn là
Trang 60
Truyện hay sưu tầm
TRƯƠNG TƯỜNG TÂN
6/10/2015 10:47 a6/p6
thấy người mình yêu bị tổn thương (như UHP hát ý: "Thà làm đau
chính anh hơn gấp trăm ngàn lần, còn hơn trông thấy em đâu đớn vì
ai...")
Nhưng mà chàng nhím kia thật ngốc nghếch đã không biết rằng chính
nàng cũng đã yêu chàng và chờ đợi mỏi mòn.
Thật đáng tiếc khi bạn yêu đơn phương, nhưng sẽ còn đáng tiếc hơn
nếu như bạn yêu mà không dám thổ lộ! Nếu như bạn yêu quí một ai
đó hãy nói với họ! Một tin nhắn, một mảnh giấy, hay chỉ là một câu nói
giản dị. Có thể những gì bạn nhận được sẽ còn vượt xa cả những điều
bạn mong muôn!
Buổi tối, bà vợ là sư tử hà đông nấu nướng xong liền ra lệnh cho con gọi
điện cho bố về ăn cơm ngay. Thằng con sau một hồi hì hục gọi chạy ra bảo
mẹ - Mẹ ơi, con gọi ba lần liền mà lần nào cũng có một cô trả lời. Bà vợ
điên quá, đợi đến lúc chồng đi làm về liền nhảy ra đấm đá túi bụi. Ông
chồng bị bất ngờ không hiểu vì sao chỉ kịp nằm lăn ra kêu cứu. Hàng xóm
thấy vậy sang xem rất đông. Thấy thế, bà vợ lúc này mặt vẫn đang hầm hầm
liền bảo thằng con. - mày quay ra nói cho các bác ấy nghe đi, cái con kia nó
trả lời máy của bố mày thế nào - Dạ, cô ấy bảo "số máy quý khách vừa gọi
hiện không liên lạc được....
Trong cuoc song cua chung ta neu: A, B, C, D, E, F, G, H, I, J, K, L, M, N,
O, P, Q, R, S, T, U, V, W, X, Y, Z, tuong duong voi gia tri: 1, 2, 3, 4, 5, 6, 7,
8, 9, 10, 11, 12, 13, 14, 15, 16, 17, 18, 19, 20, 21, 22, 23, 24, 25, 26 thi –
Lam viec tich cuc (hardwork) chi la:
H+A+R+D+W+O+R+K=8+1+18+4+23+15+18+11=98%. - Kien thuc
(knowledge) van chi la:
K+N+O+W+L+E+D+G+E=11+14+15+23+12+5+4+7+5=96% - Hay la may
man (luck)? L+U+C+K=12+21+3+11=47%. - Vay la tien bac (money)?
Khong! - Kha nang lanh dao (Leadership)? Van khong phai! De vuon den
dinh cao nhat va de dat duoc 100% trong cuoc song, dieu that su giup chung
ta vuon cao hon, xa hon chinh la thai do cua chung ta. Chi co thai do
(attitude) la 100%: A+T+T+I+T+U+D+E=1+20+20+9+20+21+4+5=100% .
Co len
Thầy giáo hỏi: - Ai ăn cắp nỏ thần của An Dương Vương ? Cả lớp im lặng.
Thầy giáo chỉ 1 học sinh: - Em biết ai ăn cắp nỏ thần của An Dương Vương
không ? Học sinh sợ sệt : - Dạ không phải em. Vừa lúc đó ông hiệu trưởng
Trang 60
Truyện hay sưu tầm
TRƯƠNG TƯỜNG TÂN
6/10/2015 10:47 a6/p6
đi ngang. Thầy giáo phân bua : - Anh xem, học trò bây giờ tệ quá. Tui hỏi ai
ăn cắp nỏ thần của An Dương Vương mà không ai biết. Thầy hiệu trưởng
gật gù : - Thôi anh nói anh Vương làm bản báo cáo rồi tui nói ban giám hiệu
xuất quĩ đền cho. Đừng làm rùm beng mang tiếng chết.chemas-microsoft-
com ffice ffice" /><O ></O >
Bà vợ dắt chồng đi kiểm tra sức khoẻ vì ông này nhậu nhẹt chơi bời nhiều
quá. Sau khi xét nghiệm, bác sĩ ghi la BT, bà vợ mừng lắm, vậy là chồng
mình khỏe mạnh và bình thường. nhưng 01 tháng sau ông chồng lăn đùng ra
chết, bà vợ mới kiện ông bác sĩ. Ông bác sĩ mới nói là tui ghi BT nghĩa là
“bó tay” chứ không phải là “bình thường”!chemas-microsoft-com ffice
ffice" /><O ></O >
Trên chuyến bay sang Trung Quốc, hai ông khách nói chuyện với nhau: -
Ông vẫn thường đến Trung Quốc? - Không, đây là lần đầu tiên tôi đến. - Xin
hỏi tò mò một chút, ông đến đó làm gì? - À, để thu thập tài liệu viết một
cuốn sách về đất nước rộng lớn này. - Ồ, tuyệt quá, ông ở lại đó lâu không? -
Tôi chỉ ở lại 3 ngày. - Ông sẽ đặt tên cuốn sách của ông là gì? - "Trung
Quốc, hôm qua, hôm nay và ngày mai". chemas-microsoft-com ffice
ffice" /><O ></O >
Vị linh mục nói với bố cô dâu:- Khi cầm tay con gái đưa cho chú rể, ông nên
nói một câu thật ý nghĩa nhé. Ông bố vợ vốn là chủ cửa hàng tạp hóa, khi
cầm tay con gái đưa cho con rể đã nói:- Nhận rồi miễn trả lại nhé. chemas-
microsoft-com ffice ffice" /><O ></O >
Cháy lớn tại bệnh viện. Sau khi dập tắt đám cháy một lính cứu hỏa báo cáo
với chỉ huy: - Lửa đã bị dập tắt hoàn toàn! Tại tầng hầm chúng tôi cứu được
9 nạn nhân. Đã làm hồi tỉnh được 4, còn 5 người kia rất tiếc đã chết. Viên
chỉ huy nghe xong liền ngất đi. Một lúc sau, tỉnh lại ông ta mới thều thào
nói: - Chúa ơi! Dưới tầng hầm là cái nhà xác của bệnh viện mà …chemas-
microsoft-com ffice ffice" /><O ></O >
"Em yêu! Hôm qua em hỏi anh rằng anh đối xử với em tốt như thế nào.
Nhất thời anh chẳng nghĩ ra gì cả. Qua một đêm suy nghĩ, cuối cùng anh
cũng nhớ ra mấy điểm anh đối xử tốt với em".
Trang 60
Truyện hay sưu tầm
TRƯƠNG TƯỜNG TÂN
6/10/2015 10:47 a6/p6
1/Trước khi quen em thì anh lãnh học bổng, đến khi quen em rồi thì học
bổng của anh em lãnh.
2/ Có một quả táo, em ăn hết. Có 2 quả táo em ăn quả to hơn.
3/ Em xấu xí như vậy mà anh vẫn khen em xinh. Anh đẹp trai như thế mà
em lại bảo anh xấu.
4/ Đi chơi toàn anh tiêu tiền, khi về KTX anh chỉ dám ăn mì tôm.
5/ Lúc em giận, anh phải làm thùng rác cho em đổ nỗi bực dọc. Lúc anh
bực tức thì anh phải làm thùng rác cho chính mình.
6/ Khi em muốn hôn anh, em liền hôn ngay. Khi anh muốn hôn em thì
trước tiên phải được em cho phép.
7/ Em thường xuyên đánh anh. Anh chưa bao giờ đánh em.
8/ Có lần em hỏi anh nếu em yêu một người khác thì anh làm thế nào.
Anh nói sẽ đánh cho thằng kia một trận. Anh lại hỏi nếu anh yêu người
con gái khác thì thế nào, em trả lời rằng em sẽ giết chết anh ngay.
9/ Đến nhà em anh phải ngủ ở ghế sopha, em đến nhà anh, anh cũng phải
ngủ ở sopha.
10/ Anh mua tặng em một cái áo 60.000, anh nói dối là chỉ có 40.000.
Em mua cho anh cái đồng hồ 100.000, em lại nói dối anh là 500.000.
11/ Cùng một con cá em ăn phần thân cá. Còn anh, phần đầu cá.
12/ Anh làm hỏng cái tai nghe của em liền mua một cái mới đền ngay,
còn em làm mất chiếc xe đạp của anh một lời xin lỗi cũng không có.
13/ Lần em ốm, anh gầy mất 2kg. Lần anh ốm, em béo lên 2 kg (em đến
phòng chăm sóc anh, ăn hết mọi đồ ăn, hoa quả, bánh kẹo của anh).
14/ Anh không chê em thấp, thế mà em lại chê anh cao.
15/ Mẹ anh đối xử tốt với em như vậy mà em chẳng nghĩ gì về mẹ anh.
Trang 60
Truyện hay sưu tầm
TRƯƠNG TƯỜNG TÂN
6/10/2015 10:47 a6/p6
16/ Lần đó đi xem rock ngoài trời, em cỡi lên vai anh rất thích thú,
gào thét cả buổi. Còn anh bị ép nặng suýt rơi lệ.
17/ Con chó cưng nhà anh đẻ, anh chọn con đẹp nhất mang đến cho em. Em
lại tặng anh con cá vàng em nuôi gần chết, hại anh chăm sóc thêm 2
ngày nữa phải đem chôn nó.
18/ Trước khi quen em, anh ngủ 8 tiếng. Quen em rồi chỉ còn 4 tiếng.
19/ Trước khi quen em anh không bao giờ chờ ai quá 5 phút. Quen em rồi
anh phải đứng hàng tiếng đồng hồ.
20/ Trước khi quen em, anh ngày nào cũng ăn sáng. Sau khi quen em, anh
chỉ ăn mỗi buổi tối.
21/ Về nhà mẹ anh chơi, anh ngồi cạnh để đỡ lời. Khi anh gặp mẹ em, em
chạy đi nói điện thoại.
22/ Viết mail cho em anh viết những lời lẽ ngọt ngào nhất. Nhận mail
của em, toàn những lời trách móc.
23/ Chat với em, anh chat mỗi mình em. Còn em chat hàng chục người.
24/ Viết thư tay cho em, viết nhiều trang. Nhận thư tay của em, "Hòn Vọng
Thư".
25/ Anh lỡ hẹn, anh xin lỗi đến vài ngày sau. Em lỡ hẹn, em nhoẻn cười
lấy lệ rồi quên béng.
26/ Ra đường gặp cướp. Anh đánh nó, em bảo anh côn đồ. Anh không đánh
nó, em bảo anh hèn nhát.
27/ Đi xe anh đi cẩn thận, em bảo anh kém thế. Đi nhanh, em bảo anh đi ẩu.
28/ Lễ tết, anh em, chị em đều có quà. Chị anh, anh anh thì em chẳng
mua cho thứ gì.
29/ Em lấy lược ra chải tóc ngay ngã tư. Còn anh vuốt tóc một cái, em
bảo anh điệu thế.
Trang 60
Truyện hay sưu tầm
TRƯƠNG TƯỜNG TÂN
6/10/2015 10:47 a6/p6
30/ Đi xem phim, em thấy chán, em đòi về. Anh thấy chán, ráng ngồi xem
hết phim với em.
31/ Đi uống coffee, em ngồi uống cái soạt rồi đứng dậy. Anh bất chấp
mọi người cười, cũng uống cái soạt rồi đưa em về.
32/ Đi chơi với em, thấy em buồn, anh cố gắng làm cho em vui. Thấy anh
buồn, em kệ anh.
33/ Quà em tặng anh, anh để rất trân trọng. Quà anh tặng em, em vứt
lung tung trong nhà.
34/ Anh đứng trước trường đợi em, em bảo anh giám sát em. Anh ngồi ở
nhà không đi nữa, em bảo anh không quan tâm đến em.
35/ Em bảo anh về đến nhà gọi cho em, anh gọi ngay. Anh bảo em về nhá
máy cho anh, em bảo anh khắt khe.
36/ Em tặng anh cái gối bé xíu, anh ôm ấp mỗi khi ngủ. Anh tặng em cái
gối ôm, em để gác chân.
37/ Em tặng anh chậu cây, nó tươi tốt sau mấy ngày. Anh mua cho em đủ
lọai cây kiểng, chúng được chôn cất vài tuần sau đó.
38/ Anh nói nhiều, em bảo anh lắm mồm. Anh nói ít, em lại bảo anh ít nói.
39/ Cá độ với nhau, anh thua, em bắt anh thực hiện bằng được. Em thua,
em viện đủ lý do để không thực hiện.
40/ Những gã nào thích em, em vẫn để kệ họ thích. Có ai thích anh, anh
phải tìm cách xa họ ngay.
41/ Em cười với bao nhiêu là con trai, để cho họ một tia hi vọng. Anh
chỉ mới có một lần thôi, với bạn em, em đã bảo anh là Sở Khanh rồi.
42/ Anh nhắc em chăm chỉ. Nhắc em mặc áo ấm. Nhắc em không thức
khuya, em hỏi: "Anh là mẹ em à?" Nếu anh không nhắc em, em lại bảo:
"Anh chả quan tâm gì đến em".
43/ Có gì anh cũng đều muốn kể cho anh nghe, công việc, bạn bè, gia
Trang 60
Truyện hay sưu tầm
TRƯƠNG TƯỜNG TÂN
6/10/2015 10:47 a6/p6
đình, sở thích… Em thì luôn giấu anh, chỉ kể khi anh đã biết gần hết
thôi.
44/ Những cái bưu thiếp anh làm tặng em, em chê óng chê eo. Những cái
thiệp em tặng anh. Hầu hết chỉ là E-card. Anh vẫn giữ lại nó, mặc dù
nó đã hết hạn xem được từ lâu rồi.
45/ Những gì em viết cho anh, dù chỉ là một tờ giấy nháp, anh vẫn giữ
trong cái hộp. Những gì anh viết cho em, đều tự đáy lòng anh, em đọc
rồi em chê chữ anh xấu.
46/ Bạn trai của em, chẳng bao giờ em giới thiệu với anh. Bạn gái của
anh, em đòi biết hết.
47/ Anh biết hết những người bạn của em, giúp đỡ họ nếu có thể. Em
chẳng nhớ tên bạn của anh, cho dù nó là bạn thân của anh đi nữa.
48/ Trước khi quen em, anh chẳng mấy khi ra khỏi nhà. Đến mức mà mẹ
anh cũng ngạc nhiên. Sau khi quen em, cứ mỗi lần anh định đi đâu chơi.
Anh sẽ có đủ lý do để ra khỏi nhà và cũng chỉ muốn có em đi cùng.
49/ Trước khi quen em, anh muốn mình thật là nổi trội, được nhiều cô
gái ngưỡng mộ. Sau khi quen em, anh phải thật bình dị và chỉ cần mỗi
mình em thôi.
50/ Em đòi anh phải hiểu em, thế mà em chẳng hiểu anh gì hết.
31. Lúc 3 tuổi, sự thành công là ... không đái dầm Lúc 10 tuổi, thành công là ... có nhiều bạn bè.
Đến 16 tuổi, thành công là ... có bằng lái xe Đến 20 tuổi, thành công là ... được ngủ với người
yêu. Đến 40, thành công là ... tiền bạc rủng rỉnh. Đến 50, thành công vẫn là ... tiền bạc rủng rỉnh.
(Ok, tới đây bắt đầu quay 1/2 vòng còn lại nè) Tới tuổi 65, thành công là vẫn ... ngủ được với phụ
nữ. Tới tuổi 75, thành công là vẫn ... được lái xe Tới 85, thành công là vẫn ... còn có bạn. Tới 90,
thành công là không ... đái dầm.
32. Lực lượng bảo an Tổng thống Bush sau khi khảo sát tình hình an ninh tại VN thì rất hài lòng.
Kết luận cho biết: khó mà ám sát được tổng thống Bush bằng lựu đạn hoặc gài bom vì lực lượng
ve chai hoạt động quá mạnh, vừa thả lựu đạn hoặc cài bom là chưa đầy 30 giây sau mất hết.
33. Ngu mà nghĩ mình ko ngu thì đúng là ngu. Nhưng ngu mà biết được mình ngu thì đâu có ngu.
Trang 60
Truyện hay sưu tầm
TRƯƠNG TƯỜNG TÂN
6/10/2015 10:47 a6/p6
Mình ko ngu là khi mình biết được mình ngu. Mà ngu rồi thì làm sao tự biết được mình ngu? Nên
nếu tự biết mình ngu tức là mình ko hề ngu! Tóm lại đứa nào dám nói mình ngu thì chính nó mới
là đứa ngu <= đọc xong....ngu luôn!
34. Nhà bác học nuôi 2 con thỏ, huấn luyện chúng mỗi lúc thèm ăn thì bấm một cái nút nhỏ. Cuối
cùng cũng thành công. Một ngày nọ, 2 con thỏ nói chuyện với nhau: - Mày thấy không, mình đã
huấn luyện được gã đó, mỗi lúc bấm nút là gã lại đem đồ ăn đến cho mình!
35. Lương khỏi điểm 10.000USD. Một cơ hội việc làm hấp dấn chưa từng có! Hãy biết yêu cơ hội
của chính bạn. Hãy nhanh lên, số lượng tuyển dụng có hạn. Liên hệ trực tiếp, miễn trung gian!
Bạn sẽ có một nguồn thu nhập đáng kể, công việc lại ko quá khó. Chỉ cần bạn biết bơi. Bạn có
thể thăng tiến, kèm theo đó tiền lương ko giới hạn. Càng làm lâu năm lương càng tăng theo cấp
số nhân. Sau hơn 1 tháng sẽ là 20.000USD; 3 tháng là 40.000USD;.... Yêu cầu công việc: Sáng
bơi cùng cá mập ra biển khơi, chiều lùa cá... về.
36. Gái xưa dạ một, vâng hai Gái nay mà bảo là quay cãi liền Gái xưa thùy mị thục hiền Gái nay
như mấy con... điên ngoài đường. Gái xưa may vá tỏ tường Gái nay chỉ biết tìm đường Shopping.
Gái xưa mới thật là xinh Gái nay như thể ....."tinh tinh xổng chuồng". Gái xưa ăn nói dịu dàng Gái
nay ăn nói sỗ sàng thấy ghê Gái xưa vừa gặp đã mê Gái nay nhìn kỹ vẫn chê như thường. Gái
xưa đâu biết trèo tường Gái nay giận lẫy phá tường theo trai Gái xưa làm lụng quen tay Gái nay
làm biếng khoanh tay ngồi nhìn.
37. Cá voi đực, có vẻ bối rối, bơi lòng vòng quanh cá voi cái và dụ dỗ: "Em có biết là hàng trăm
quốc gia, những tổ chức bảo vệ môi truờng, các nhà lãnh đạo lớn nhỏ, rồi cả hàng trăm triệu
người trên thế giới........... đang làm mọi việc............ để đảm bảo sự tồn tại của loài mình, vậy mà
em! Em lại bảo là đêm nay em nhức đầu vậy là nghĩa làm sao ?
38. Một chàng trai tỏ tình với một cô gái, anh ta nói : Em có biết rằng anh.... anh ...yêu
...yêu...em...em không? Cô gái: Vậy thì anh đi mà nói với nó!!!! Chàng trai luống cuống: Không...
ko phải, ý anh muốn nói là... anh anh ...yêu .. em... Cô gái: Vậy thì để anh ta nói với em... Chàng
trai: Không..không phải... anh muốn nói là...anh ... yêu ... em ... em...Cô gái: Vậy thì anh đi mà
nói với nó ... Chàng trai bực bội với giọng khó chịu... Trời ơi! là trời, không phải thế...anh muốn nói
rằng .... anh anh...yêu... em em.... _ Cô gái cáu gắt: Vậy thì để anh ta đi nói với nó...
39. Trên cầu, một thanh niên đứng buồn bã nhìn xuống sông, tay chàng cầm tấm ảnh một cô gái,
thỉnh thoảng anh chàng thất tình lại nhìn ảnh thở dài. Cạnh đó, một phóng viên đang đi đi lại lại
có vẻ rất sốt ruột. Cuối cùng, sau hai tiếng đồng hồ, tay phóng viên đến bên người thanh niên nói:
Trang 60
Truyện hay sưu tầm
TRƯƠNG TƯỜNG TÂN
6/10/2015 10:47 a6/p6
- Này chú em, nếu chú không nhảy ngay thì sẽ không lọt vào mục “Tin buổi chiều” của báo tớ
đâu!
40. Người quái thai dị dạng nhất Việt Nam: Sọ Dừa. Người phụ nữ nặng nhất hành tinh : Chị Hai
năm tấn. Cascader đầu tiên của VN là Lê Lai. Món hàng đặc biệt nhất mà Hàn mạc tử dám rao
bán là : Trăng. Việt Nam là nước giàu nhất hành tinh vì có "Rừng vàng, biển bạc" Khách sạn
sang nhất thế giới : khách sạn “Ngàn Sao” ở đường Hai Bà Trưng Sài-Gòn (vào năm 1991) Vụ li
dị đầu tiên và lớn nhất trong lịch sử VN : Lạc Long Quân và Âu Cơ 50 người con theo cha lên
rừng, 50 người con theo mẹ xuống biển Người có cái chết độc đáo nhất: Từ Hải.
Bóng nắng, bóng râm
Con đê dài hun hút như cuộc đời. Ngày về thăm ngoại, trời chợt nắng, chợt râm. Mẹ
bảo:
- Nhà ngoại ở cuối con đê.
Trên đê chỉ có mẹ, có con
Lúc nắng, mẹ kéo tay con:
- Đi nhanh lên, kẻo nắng vỡ đầu ra.
Con cố.
Lúc râm, con đi chậm, mẹ mắng:
- Đang lúc mát trời, nhanh lên, kẻo nắng bây giờ.
Con ngỡ ngàng: sao nắng, râm đều phải vội ?
Trời vẫn nắng, vẫn râm...
...Mộ mẹ cỏ xanh, con mới hiểu: đời, lúc nào cũng phải nhanh lên.
(ST)
--------------------
Bàn tay
Hai đứa cùng trọ học xa nhà, thân nhau. Lần vào quán nước, sợ tôi không đủ tiền trả
em lòn tay xuống gầm bàn đưa tôi ít tiền. Vô tình đụng tay em... mềm mại.
Ra trường, hai đứa lấy nhau. Sống chung, em hay than phiền về việc xài phí của tôi.
Bận nọ tiền lương vơi quá nửa đem về đưa em... chợt nhận ra tay em có nhiều vết
chai.
Tự trách, mấy lâu mình quá vô tình.
----------------------
Cua rang muối
Khi xưa nhà còn nghèo, mẹ hay mua cua đồng giả làm cua rang muối. Cua đồng
cứng nhưng mẹ khéo tay chiên giòn, đủ gia vị nên thật ngon. Thấy các con tranh
nhau ăn, mẹ nhường. Các con hỏi, mẹ bảo: răng yếu. Giờ, các con đã lớn, nhà khá
hơn, chúng mua cua biển gạch son về rang muối mời mẹ. Các con nói vui:
- Cua rang muối thật đó mẹ.
Trang 60
Truyện hay sưu tầm
TRƯƠNG TƯỜNG TÂN
6/10/2015 10:47 a6/p6
Rồi chúng ăn rất ngon. Riêng mẹ không hề gắp. Các con hỏi, mẹ cười móm mém:
- Còn răng đâu mà ăn?!
(ST)
------------------------------
Xa xứ
Em tôi học đến kiệt sức để có một suất du học.
Thư đầu viết: "ở đây, đường phó sạch đẹp, văn minh bỏ xa lắc nước mình..."
Cuối năm viết: "mùa đông bên này tĩnh lặng, tinh khiết như tranh, thích lắm..."
Mùa đông sau viết: "em thèm một chút nắng ấm quê nhà, muốn được đi giữa phố xá
bụi bặm, ồn ào, nhớ chợ bến xôn xao lầy lội... Biết bao lần trên phố, em đuổi theo
một người châu Á, để hỏi coi có phải người Việt không..."
1.2 đô la và 1 giờ
Một người cha đi làm về rất muộn, mệt mỏi và bực bội sau một ngày bận rộn ở cơ quan. Ông vừa về
đến nhà, đứa con trai năm tuổi đã ngồi chờ từ lúc nào và hỏi:
- Bố ơi, con hỏi bố một câu được không?
- Được chứ, con hỏi gì - Ông bố đáp.
- Bố ơi, bố làm được bao nhiêu tiền một tiếng đồng hồ?
- Đó không phải là việc của con. Mà tại sao con lại hỏi một việc như thế hả ? - Ông bố hết kiên
nhẫn.
- Con muốn biết mà - đứa con nài nỉ.
- Nếu con cứ khăng khăng đòi biết, thì bố sẽ nói. Bố làm được hai đôla một giờ đồng hồ.
- Ôi - đứa bé rụt rè hỏi - bố cho con vay một đôla được không?
Ông bố rất bực mình:
- Nếu lý do duy nhất con muốn biết bố làm được bao nhiêu tiền chỉ là để vay mà mua mấy thứ đồ
chơi vớ vẩn, thế thì mời con đi ngay vào phòng mình và ngủ đi. Hãy nghĩ xem tại sao con lại ích kỷ
đến thế! Bố làm việc vất vả cả ngày, và không có thời gian cho những chuyện ấy đâu!
Đứa bé đi vào phòng đóng cửa. Ông bố ngồi xuống càng nghĩ càng cáu. Tại sao đứa con lại dám hỏi
mình một câu như thế chứ?
Một giờ sau, khi đã bình tĩnh lại, ông bố nghĩ có thể đứa con rất cần tiền để mua một thứ gì đó, và
nghĩ rằng mình đã quá nghiêm khắc với nó. Ông đi vào phòng con:
- Con ngủ chưa?
- Chưa ạ, con còn thức! - cậu bé nằm trên giường đáp.
- Bố suy nghĩ rồi, có thể bố đã quá nghiêm khắc. Đây là một đôla cho con.
Cậu bé cầm lấy rồi thò tay xuống dưới gối, lôi ra thêm mấy tờ tiền lẻ nữa.
Trang 60
Truyện hay sưu tầm
TRƯƠNG TƯỜNG TÂN
6/10/2015 10:47 a6/p6
Ông bố thấy con có tiền từ trước lại cáu. Khi đứa con xếp thành một xếp tiền ngay ngắn, ông bố càu
nhàu:
- Tại sao con lại vay thêm tiền khi con đã có rồi?
- Vì con chưa có đủ ạ! - Bỗng đứa trẻ ngẩng lên vui sướng - Bây giờ thì con có đủ rồi! Bố ơi, đây là
hai đô la, con có thể mua một giờ trong thời gian của bố không?
(st)
Bambi
14-10-2005, 03:29 PM
HÃY LÀM NGAY!
Dennis E. Mannering
Trong lớp học dành cho người lớn, tôi giao cho mỗi người "tới gặp một người mà anh chị yêu thương
nhất, và nói với người đó rằng anh chị yêu họ."
Tuần sau vào buổi học kế tiếp, một người trong số các học trò của tôi đã kể lại, "Tôi đã giận thầy
Dennis vào tuần trước khi thầy giao cho chúng tôi phải làm như vậy. Tôi đã không cảm thấy tôi cần
phải nói với ai như vậy. Nhưng khi tôi bắt đầu lái xe về nhà lương tâm của tôi bắt đầu lên tiếng. Khi
đó tôi biết chính xác tôi cần phải nói với ai câu nói đó. Năm năm trước, tôi và Cha tôi đã có một
cuộc cãi nhau dữ dội và vẫn chưa được giải quyết ổn thỏa. Chúng tôi tránh mặt nhau trừ những buổi
bắt buộc cả gia đình tụ họp. Gần như chúng tôi không nói với nhau một lời. Khi về tới nhà tôi nhận
thức rõ ràng rằng tôi sẽ tới gặp Cha và nói với Cha rằng tôi yêu người biết chừng nào."
"Sau khi quyết định như vậy dường như một gánh nặng đã trút khỏi vai tôi."
"Vào 5:30 sáng, tôi đã có mặt tại nhà bố mẹ bấm chuông gọi cửa, thầm cầu nguyện mong Cha sẽ
mở cửa. Tôi sợ rằng nếu Mẹ ra mở, tôi sẽ không có đủ can đảm và nói với Mẹ thay vì với Cha.
Nhưng may mắn đã mỉm cười với tôi và Cha đã ra mở."
"Tôi không bỏ phí lấy một giây - bước lên một bước tôi nói với Cha 'Cha, con muốn tới để nói với
Cha rằng con yêu thương Cha.'"
"Dường như có điều gì đó đã truyền từ tôi sang Cha. Trước mắt tôi, khuôn mặt của Cha dịu hẳn lại,
những nếp nhăn dường như biến mất và Cha bật khóc. Cha mở rộng cánh tay ôm tôi vào lòng và nói
rằng 'Cha cũng thương yêu con lắm, con trai, nhưng cha đã không thể nói ra được điều này.'"
"Nhưng đó không phải là điều tôi muốn nói. Hai ngày sau khi tôi gặp Cha tôi, người đã bị nhồi máu
cơ tim và hiện nay đang ở trong bệnh viện. Tôi vẫn chưa rõ người có thể qua khỏi được hay không
nữa."
"Điều tôi muốn nói với các bạn là : Đừng chờ đợi làm những điều mà bạn cần phải làm. Điều gì sẽ
xảy ra nếu tôi chần chừ không nói với Cha? Hãy dành thời gian cho những việc bạn cần phải làm và
hãy làm ngay đi!"
Bambi
14-10-2005, 03:30 PM
Ba người thầy vĩ đại
Trí tuệ không phải là trí tuệ nếu chỉ được rút ra từ sách vở
(Horace)
***
Khi Hasan, một nhà hiền triết Hồi giáo sắp qua đời, có người hỏi ông: “Thưa Hasan, ai là thầy của
ngài?”
Hasan đáp: “Những người thầy của ta nhiều vô kể. Nếu điểm lại tên tuổi của các vị ấy hẳn sẽ mất
hàng tháng, hàng năm, và như thế lại quá trễ vì thời gian của ta còn rất ít. Nhưng ta có thể kể về
ba người thầy sau của ta.
Người đầu tiên là một tên trộm. Có một lần ta đi lạc trong sa mạc, khi ta tìm đến được một khu làng
thì trời đã rất khuya, mọi nhà đều đi ngủ cả. Nhưng cuối cùng ta cũng tìm thấy một người, ông ta
đang khoét vách một căn nhà trong làng. Ta hỏi ông ta xem có thể tá túc ở đâu, ông ta trả lời:
“Khuya khoắt thế này thật khó tìm chỗ nghỉ chân, ông có thể đến ở chỗ tôi nếu ông không ngại ở
chung với tên trộm”.
Người đàn ông ấy thật tuyệt vời. Ta đã nán lại đấy hẳn một tháng! Cứ mỗi đêm ông ta lại bảo: “Tôi
Trang 60
Truyện hay sưu tầm
TRƯƠNG TƯỜNG TÂN
6/10/2015 10:47 a6/p6
đi làm đây. Ông ở nhà và cầu nguyện cho tôi nhé!” Mỗi khi ông ta trở về ta đều hỏi: “Có trộm được
gì không?” và ông ta đều đáp: “Hôm nay thì chưa, nhưng ngày mai tôi sẽ cố, có thể lắm chứ.” Ta
chưa bao giờ thầy ông ta trong tình trạng tuyệt vọng, ông ta luôn hạnh phúc.
Có lần ta đã suy ngẫm và suy ngẫm trong nhiều năm ròng để rồi không ngộ ra được một chân lý
nào. Ta đã rơi vào tình trạng tuyệt vọng, tuyệt vọng đến nỗi ta nghĩ mình phải chấm dứt tất cả
những điều vô nghĩa này. Ngay sau đấy ta chợt nhớ đến tên trộm, kẻ hàng đêm vẫn quả quyết:
“Ngày mai tôi sẽ làm được, có thể lắm chứ!”
Người thầy thứ hai là một con chó. Khi ta ra bờ sông uống nước, có một con chó xuất hiện. Nó cũng
khát nước. Nhưng khi nhìn xuống dòng sông, nó thấy cái bóng của mình nhưng lại tưởng là một con
chó khác. Hoảng sợ, nó tru lên và bỏ chạy. Nhưng rồi khát quá nó bèn quay trở lại. Cuối cùng, mặc
nỗi sợ hãi trong lòng, nó nhảy xuống sông và cái bóng biến mất. Ta hiểu đây là một thông điệp đã
được gởi đến cho ta: con người phải biết chiến thắng nỗi sợ hãi trong lòng bằng hành động.
Người thầy cuối cùng là một đứa bé. Ta đến một thành phố nọ và thấy một đứa bé trên tay cầm
một cây nến đã thắp sáng để đặt trong đền thờ.
Ta hỏi đứa bé: “Con tự thắp sáng cây nến này phải không?” Đứa bé đáp: “Thưa phải.” Đoạn ta hỏi:
“Lúc nãy nến chưa thắp sáng, nhưng chỉ một thóang sau đã cháy sáng. Vậy con có biết ánh sáng từ
đâu đến không?”
Đứa bé cười to, thổi phụt ngọn nến và nói: “Ngài thấy ánh sáng đã biến mất, vậy ngài bảo ánh sáng
đã đi đâu?”
Cái tôi ngạo nghễ của ta hoàn toàn sụp đổ, pho kiến thức kim cổ của ta cũng sụp đổ theo. Lúc ấy ta
nghiệm ra sự dốt nát của bản thân. Và từ đó ta vất đi tất cả những tự hào về kiến thức của mình.
Đúng là có thể nói ta không có một ai là thầy, nhưng điều này không có nghĩa ta không phải là một
học trò. Ta xem vạn vật là thầy. Tinh thần học hỏi của ta luôn rộng mở hơn tất cả các người. Ta học
hỏi từ tất cả mọi vật, từ cành cây ngọn cỏ đến đám mây trên trời kia. Ta không có một người thầy
vì ta có hàng triệu triệu người thầy mà ta đã học được mỗi khi có thể. Điều thiết yếu trong cuộc
sống là luôn làm một học trò. Điều này có nghĩa là gì? Nghĩa là có khả năng học hỏi, luôn sẵn sàng
học để biết chấp nhận ý nghĩa của vạn vật. Người thầy là người thông qua đó ta bắt đầu học cách
học hỏi.
Bambi
14-10-2005, 03:46 PM
Thử yêu lần nữa
-----------------------------------
Xét về tình cảm, họ yêu nhau. Nhưng về lý trí, rõ ràng, Tony không phải mẫu hình lý tưởng của cô.
Joshy hiểu rõ hai người là hai thế giới. Tony cũng chưa muốn có bạn gái để dồn sức cho sự nghiệp.
Ngoài mặt, cậu dửng dưng nhưng lại luôn có một sự quan tâm đặc biệt không lời. Vì tất nhiên, dửng
dưng chưa bao giờ có nghĩa là không thích. Và họ đã có với nhau một tháng với những gì đẹp đẽ
nhất. Mọi việc đi nhanh hơn cả tên lửa NASA, đâu có ai biết cách làm cho tên lửa chậm lại khi nó đã
được phóng.
Cả Joshy và Tony đều cảm thấy những vấn đề không bình thường giữa hai người nhưng họ luôn né
tránh. Một sai lầm kinh điển của những đôi yêu nhau. Không lâu sau đó, Tony đề nghị chia tay. Cậu
đã phải chịu nhiều áp lực trong việc cố gắng trở thành một người bạn trai. Việc có bạn gái đã ngốn
mất nhiều thời gian mà đáng lẽ ra cậu phải dành cho sự nghiệp của mình.
Những ngày sau đó là những ngày u ám & nặng nề. Tony vẫn làm việc đều đều dù cậu không thể
phủ nhận rằng cậu thấy rất trống vắng. Khi đã bình tĩnh hơn và thôi khóc, Joshy nhận thấy việc chia
tay của hai người là việc vô lý nhất cô từng biết. "Có lẽ mình phải làm một cái gì đó!".
Hai tuần sau, Joshy hẹn Tony đến quán nước quen thuộc. Cô nhìn thẳng vào mắt Tony và hỏi: "Mình
chia tay đã nửa tháng, anh đã cảm thấy thoải mái và dễ chịu hơn chưa?". Chắc chẳng ai trên đời
này cho rằng trống vắng là một cảm giác thoải mái dễ chịu nhưng Tony vẫn im lặng. "Em đã có rất
nhiều điều không hiểu" - Joshy nói - "Nhưng ngày hôm đó, cả hai chúng ta đều khong đủ bình tĩnh
để nói chuyện với nhau. Em thật sự muốn biết anh đã chịu áp lực như thế nào".
Trang 60
Truyện hay sưu tầm
TRƯƠNG TƯỜNG TÂN
6/10/2015 10:47 a6/p6
Không dễ để Tony nói ra những gì cậu nghĩ nhưng Joshy đã khéo léo thuyết phục bằng tất cả những
dịu dàng và cảm thông nhất mà cô có thể. Sau cùng, cô nói: "Em thật sự không thể chịu đựng được
khi mình mất nhau như vậy. Nếu anh vẫn còn một chút tình cảm với em, chỉ cần một chút thôi
nhưng là tình cảm thật sự chứ không phải lòng thương hại và anh cũng không muốn kết thúc như
thế, chúng ta hãy cùng nhau bắt đầu lại thật chậm. Em tin mình có cơ hội để làm mọi việc tốt đẹp
hơn".
Tony im lặng rất lâu. "Mình sẽ bắt đầu thật chậm như thế nào?" - Cậu hỏi. "Nếu anh thật sự muốn
biết và muốn thử, hãy gật đầu cho em xem nào!" - Joshy trả lời. TOny bật cười và gật đầu. Joshy
vẫn luôn lém lỉnh như thế.
Joshy chậm rãi. "Sẽ có một vài quy định bắt buộc, tất nhiên! Nhưng hãy thoải mái anh nhé! Em chỉ
muốn cùng anh chơi một trò chơi thôi! Và đây là quy định của cô: Mỗi tuần họ sẽ gặp nhau ít nhất
một lần và nhiều nhất ba lần. Mỗi người được quyền chủ động những cuộc hẹn và cả việc sẽ đi đâu
trong một tuần. Tuần sau đến lượt người kia. Người bị động có quyền từ chối nếu không thoải mái
nhưng một tuần bắt buộc phải có một lần đi cùng nhau. Đến khi một người muốn có cuộc hẹn thứ
tư trong một tuần và người kia đồng ý thì đã đến lúc mọi việc trở lại bình thường như nó vốn như
thế.
"Để bắt đầu, chúng ta sẽ bốc thăm" - Joshy lấy từ trong xắc tay hai lá thăm be bé - "Người nào bốc
được lá thăm ghi chữ THE FIRST sẽ là người chủ động hẹn đầu tiên. Và tuần kế tiếp sẽ là quyền chủ
động của người kia. Cứ như thế! Anh đã luôn nhường em nên lần này em nhường anh trước đấy!"
Tony bốc trúng lá thăm ghi chữ THE FIRST. Một tuần sau đó, cậu hẹn Joshy và trò chơi bắt đầu.
Không dễ để hàn lại những thứ đã vỡ. Rất nhiều lúc Tony cảm thấy chán nản. Ý nghĩ về việc không
hợp nhau làm cậu cứ muốn bỏ cuộc giữa chừng. Nhưng tình yêu cậu dành cho Joshy là một tình yêu
thật sự. Joshy đã nói với cậu trước khi ra về ngày hôm đó: "Em chỉ cần anh can đảm và kiên nhẫn
chút thôi để cùng em vượt qua giai đoạn khó khăn này". Cậu luôn nhắc nhở mình câu nói ấy để kìm
bớt tính nóng vội và mau nản. Joshy cũng không dễ chịu gì hơn. Cô phải đánh đón tính tự ái của
mình rất nhiều roi để nó yên thân mà nằm xẹp xuống. Cô tập yêu luôn cả những điều khiếm khuyết
ở người con trai minh chọn. Cô lặp lại liên tục trong đầu hai từ "kiên nhẫn". Đã có nhiều điều buồn
cười xảy ra trong suốt những ngày đó. Vì Joshy không hề quy định sẽ làm gì trong những lần gặp
nhau nên họ nghĩ ra đủ trò. Joshy bắt Tony phải đến tiệm uốn tóc tán gẫu với cô trong khi các cô
thợ rị mọ với cả đống ống cuốn trên đầu. Tony cũng khiến Joshy dở khóc dở cười khi ngồi chờ cậu
trên thành hồ bơi nam. Họ đã cùng nhau chạy đua một chặng đường rất dài để tìm lại nhau.
Dần dần, họ thấy thích thú được quyền "hành hạ" người kia mỗi tuần và cả cái cách hỏi nhau khi bắt
đầu một cuộc hẹn: "Chiều thứ sáu này em rảnh không?". Thêm một thời gian nữa, họ bắt đầu thấy
nhớ nhau và cần nhau nhiều hơn là ba cuộc hẹn mỗi tuần. Tony đã thích nghi được với việc san sẻ
thời gian và áp lực cho một người luôn sẵn sàng lắng nghe cậu. Và cậu nhận thấy việc có cả bạn gái
lẫn sự nghiệp không phải là điều quá khó. Vào tuần cuối cùng của tháng tư, Tony hẹn Joshy lần thứ
tư trong một tuần. Hôm đó là một ngày tuyệt vời không kém ngày đẹp trời lúc họ quen nhau.
Nhưng Joshy vẫn giữ nguyên quy tắc "mỗi người một tuần" của mình, cô chỉ điều chỉnh nó thành
thỏa thuận. "Và tất nhiên người ta có thể vi phạm thỏa thuận trong những trường hợp có thể thương
lượng được" - Joshy nháy mắt tinh nghịch khi cả hai đứng mút kem.
Ngày 14 tháng 6, Joshy đem đến cho Tony một hũ thủy tinh đựng đầy socôla với dòng chữ: "Be my
valentine!". Joshy cười một nụ cười của nắng: "Những chuyện không vui đã khiên chúng ta xa nhau
vào đúng ngày lễ Tình yêu. Em không muốn đợi đến năm sau mới đưa anh món quà này! Em yêu
anh!" - Cô hôn Tony.
"Có một điều anh đã thắc mắc rất lâu!" - Tony nói sau khi qua phút ngất ngây - "Nếu ngày hôm đó
em bốc phải lá thăm THE FIRST thì khi nào em sẽ hẹn anh?" Một nụ cười bí ẩn nở trên môi Joshy:
"Thì đã bao giờ em không bốc phải là thăm THE FIRST đâu! Cả hai lá thăm đều là THE FIRST, em
chỉ không cho anh nhìn thấy lá thăm của em thôi! Em muốn anh bắt đầu khi anh thật sự sẵn sàng.
Còn em thì đã luôn sẵn sàng để chờ đợi anh!". Tony hỏi tiếp, cố giấu vẻ xúc động: "Nếu như anh
không chơi trò đó với em, hoặc nếu như anh không hẹn lần thứ tư... nếu...". Nhưng hai ngón tay
xinh xinh của Joshy đã đặt lên môi Tony để ngăn cậu nói tiếp. Cô nhẹ nhàng: "Đó là một bí mật! Khi
đó, em sẽ tính cách khác nhưng em sẽ không nói anh nghe đâu!" Tony vòng tay ôm lấy cô. Cậu
cũng không cần biết đến điều bí mật đó. Và sẽ chẳng bao giờ biết rằng Joshy chẳng có một dự tính
nào cho những tình huống đó. Bởi cô tin là cả hai sẽ làm cho mọi việc tốt đẹp hơn.
Trang 60
Truyện hay sưu tầm
TRƯƠNG TƯỜNG TÂN
6/10/2015 10:47 a6/p6
Con người không ai là hoàn hảo. Không có gì bảo đảm rằng bạn sẽ tìm được một người theo đúng
những gì bạn đã vẽ ra cho một nửa của mình. Nếu thật sự yêu thương và trân trọng ai đó, hãy làm
cho họ hiểu và ở bên bạn. Dù có thành công hay thất bại, bạn cũng không có gì để hối tiếc vì đã
không sống và yêu hết mình. Hãy cho những người yêu thương mình và chính mình một cơ hội.
Đừng bỏ cuộc quá sớm khi mọi thứ vẫn còn có thể!
( Sưu tầm !)
Bambi
14-10-2005, 03:49 PM
Hoa ngày sinh
Sớm thu phân. Hôm nay là ngày sinh của anh. Nếu không có một mẩu tin nhắn lưu trong chiếc điện
thoại cầm tay với dãy số ngày, tháng trần trụi mà người viết chia sẻ một cách hóm hỉnh, chắc hẳn
anh đã quên biến hôm nay chính là sinh nhật của mình.
Anh chợt cảm thấy bâng khuâng khi nhớ lại những năm tháng đầy sinh lực đã xa quá. Mỗi sinh nhật
là một dịp anh nhận được vô số thiếp chúc mừng của bạn bè và cả những lẵng hoa hồng được gửi
tới từ nghìn dặm.
Giờ đây, anh đã bước sang tuổi cần phải hiểu thế nào là lẽ vô thường. Mùa thu đối với anh cũng mất
dần niềm khao khát giang hồ cũng như sức quyến rũ mê hồn của trời đất, cỏ cây, mắt dài và áo lụa.
Anh bỗng thấy cần phải giải toả những xung cảm vô nghĩa. Vậy là anh quyết định rời khỏi thành phố
để đi vào miệt rừng bên kia sông.
Anh hình dung ra sự xuất hiện bất ngờ của mình sẽ làm cho hai anh em đứa trẻ mồ côi ở cái ngôi
nhà ẩm thấp, quen thuộc ấy mừng rỡ thế nào. Anh gắn bó với chúng từ lâu. Đó là những đứa trẻ
chưa từng biết mùi vị của kem cũng như chưa bao giờ được thổi tắt những ngọn nến trên những
chiếc bánh sinh nhật sang trọng quá quen thuộc với đám trẻ con thành phố.
Anh tới. Tụi trẻ đang ăn trưa với món lạc rang và đĩa rau tập tàng. Con bé hỏi: "Sao hôm nay râu
chú mọc dài thế!". Anh cười phá: "Nó muốn thi với cỏ trong vườn của cháu đấy. Chú dặn mãi rồi,
phải trồng rau đi, đồ lười!". "Nhưng cháu phải học thêm". Con bé chun mũi, rồi xăm xăm vào bếp
lấy bát đũa cho anh. Những giờ phút quây quần trong trẻo qua rất mau. Anh trở về nhà vào lúc cuối
chiều.
Trên mặt bàn phòng làm việc xuất hiện một lẵng hoa nhỏ hãy còn lấm tấm những hạt nước. "Ai đây
nhỉ?" - anh mở tờ giấy gài bên mép. Trời ơi, nét chữ của mẹ. Anh xúc động chết lặng.
Từ ngày cha qua đời, mẹ vẫn sống một mình trong căn nhà ngoại ô với mảnh vườn quạnh quẽ. Bà
đã ở tuổi bảy sáu. Anh luôn nghĩ mẹ chẳng còn nhớ được gì cũng như chẳng thể biết con trai mẹ từ
lâu sống ra sao. Hoá ra, anh vẫn chỉ là một thằng bé nông nổi. Còn mẹ, đây là lần đầu tiên trong
đời, mẹ gửi hoa sinh nhật cho anh.
Ngô Mai Phong
Báo Lao Động
Bambi
15-10-2005, 05:38 AM
Hãy ngẩng cao đầu
Khi còn là một đứa bé 15 tháng tuổi, tôi đoán chắc tôi cũng vô tư và hồn nhiên như trăm ngàn trẻ
con khác trên thế gian này, cho đến một ngày tôi gặp phải cái tai nạn khủng khiếp ấy. Tôi vấp ngã!
Một cú ngã đau và để lại thương tích cả đời.
Tôi trựơt chân và té úp mặt vào một con thỏ thủy tinh, những mảnh vỡ đã ghim sâu vào mắt khiến
tôi không còn nhìn thấy. Để cứu vãn con mắt bị thương, các bác sĩ đã tìm cách chắp nối tròng mắt
không còn nguyên vẹn, kết quả để lại một vết thẹo thật lớn giữa lòng mắt vốn trước kia xanh thẳm.
Trải qua những cố gắng vô ích nhằm cứu lại con mắt tật nguyền, mẹ tôi nói, các bác sĩ cho biết, nếu
tôi thay thế con mắt thật của mình bằng mắt giả, khả năng khuôn mặt có thể bị biến dạng cùng với
thời gian. Vì thế tôi đã trưởng thành mang theo trên đường đời con mắt xấu xí, mù lòa, và mờ đục
vì những vết thẹo. Rồi thì cũng chính con mắt định mệnh đã ảnh hưởng đến cả cuộc đời sau này của
Trang 60
Truyện hay sưu tầm
TRƯƠNG TƯỜNG TÂN
6/10/2015 10:47 a6/p6
tôi.
Mỗi bước chân đi đều kèm theo cái cúi đầu mặc cảm. Tôi không muốn mọi người nhìn thấy dung
mạo xấu xí của mình. Nhiều lúc có những người vô ý nhận xét hoặc hỏi han một cách thiếu tế nhị về
vết thương của tôi, tôi lại đau! Mỗi khi cùng bọn trẻ chơi đùa, tôi luôn luôn phải đóng vai quỷ dữ. Tôi
lớn lên mang theo bên mình ý nghĩ mọi người nhìn mình với ánh mắt ghê tởm, như thể là lỗi của tôi.
Tôi luôn mặc cảm mình là người dị dạng.
Mẹ tôi hiểu được và ngay từ lúc tôi còn bé xíu, người vẫn thường ôm tôi trong cánh tay, vuốt ve mái
tóc và nói: “Hãy ngẩng cao đầu con ạ và nhìn thẳng vào cuộc đời. Rồi mọi người sẽ nhìn thấy cái
đẹp nơi tâm hồn con”. Câu nói trở thành châm ngôn sống của tôi và tôi vịn vào nó để đi tới.
Tôi hiểu câu nói của mẹ tôi qua nhiều giai đoạn khác nhau. Lúc còn bé, tôi nghĩ câu nói của người
mang ý nghĩa: “Hãy cẩn thận kẻo lại vấp ngã, phải ngẩng đầu để ý những bước đi phía trước”. Lớn
lên, tôi nhận ra khi tôi không né tránh mọi người và gần gũi họ, họ sẽ yêu thích và không xa lánh
tôi. “Hãy để mọi người khám phá khuôn mặt con, để họ nhận ra sự duyên dáng và nét đẹp phía sau
con mắt bất hạnh ấy”, thì ra ý của mẹ tôi là vậỵ
Vào trung học, tôi được bạn bè yêu mến. Tôi thành công trong cả lãnh vực học tập lẫn sinh hoạt
cộng đồng. Tôi còn được bình chọn làm lớp trưởng. Tuy nhiên dường như trong sâu thẳm tâm hồn,
nỗi ám ảnh mình xấu xí cứ lởn vởn. Tôi chẳng đòi hỏi gì, chỉ muốn mình được bình thường như mọi
người. Nhiều lần không kềm được cảm xúc, tôi chạy về nhà, oà khóc với mẹ. Nâng cằm tôi và bằng
ánh mắt thương yêu, người bảo: “Hãy can đảm lên con ạ, ngẩng cao đầu và đối diện với cuộc sống.
Hãy tự tin để mọi người nhìn thấy nét đẹp không phải chỉ ở hình dáng bên ngoài”.
Rồi tôi gặp anh ấy, người sau này trở thành chồng của tôi, chúng tôi đã nhìn vào mắt nhau và anh
ấy nói: “Em rất đẹp, cả về dung mạo lẫn tâm hồn”. Và tôi tin điều đó là thật. Tình yêu của mẹ tôi,
của chồng tôi đã đem lại cho tôi sự tự tin và can đảm để bỏ lại sau mình nỗi mặc cảm đã từng theo
tôi suốt cả khoảng đời khôn lớn. Tôi khắc phục được cảm giác tự ti và tin rằng cuộc đời vẫn đẹp, tôi
vẫn may mắn và tôi biết san sẻ niềm hạnh phúc của mình với thế giới xung quanh.
“Hãy ngẩng cao đầu”, câu nói giờ đây đã thành lẽ sống trong gia đình nhỏ của tôi. Tôi vẫn thường
khuyên bảo các con mình hãy mạnh dạn lên. Món quà quý giá mẹ tôi để lại đã trở thành di sản được
truyền nối cho những thế hệ kế tiếp.
Theo Thanh Niên - Chicken Soup for The Soul
Bambi
15-10-2005, 05:39 AM
Túi sỏi
Không biết đây là lần thứ mấy trăm hay mấy nghìn nhưng tôi lại giận chị tôi. Lý do cũng tương tự
như mọi lần. Mặc dù trong tập của mỗi đứa có một tờ giấy dùng để thấm mực cho chữ khỏi nhòe khi
tập viết nhưng tôi cứ thích mượn tờ giấy thấm của chị tôi. Tại sao vậy? Tại tôi thích tờ giấy thấm
của mình lúc nào cũng trắng tinh. Tôi là em, vậy chị ấy phải nhường tôi chứ! Cha mẹ tôi vẫn dạy thế
kia mà.
Thế mà lần này... Chị ấy lại dùng giấy thấm của tôi. Trong khi ngồi viết chính tả, do sơ xuất, chị tôi
gạt đổ bình mực. Vệt mực đen sì từ từ bò theo mặt bàn dốc tiến về phía cuốn tập trắng tinh đang
mở rộng. Thoáng cái, vết mực đã nuốt chửng tờ giấy thấm của chị tôi. Nếu chị không nhanh tay lấy
tờ giấy thấm của tôi chặn dòng mực đang bò xuống mép bàn, chiếc váy của tôi có lẽ đã đi đời nhà
ma.
Biết vậy nhưng tôi vẫn giận chị tôi lắm, giận suốt đời và có lẽ sẽ không bao giờ tha thứ. Tôi không
thèm nói chuyện với chị ấy. Vì giận, tôi sẽ không thể ăn uống gì được. Tôi tưởng tượng một ngày kia
tôi sẽ phát bệnh, gầy rộc nằm trên giường thoi thóp. Chị tôi chắc sẽ hối hận lắm. Chị ấy sẽ khóc nức
nở như mưa!
Bữa cơm trưa, thấy tôi lẳng lặng ôm chén ra thềm ngồi ăn, cha tôi không nói gì cả. Đến tối, sau khi
đã hỏi chị tôi cho rõ ngọn ngành, cha tôi kêu tôi lại.
Ông nhẹ nhàng giảng giải cho tôi chuyện không may xảy ra, chị tôi đành phải làm vậy chứ không cố
Trang 60
Truyện hay sưu tầm
TRƯƠNG TƯỜNG TÂN
6/10/2015 10:47 a6/p6
tình. Nhưng dẫu cha tôi có nói gì đi chăng nữa, tôi vẫn cứ ấm ức và điều này lộ trên nét mặt tôi.
"Cha bắt con làm gì cũng được nhưng con không đời nào chịu tha thứ cho chị ấy", tôi đổ lì.
Cha tôi thở dài: "Thôi được, rồi con sẽ hiểu", cha tôi nói. Ông đổi giọng nghiêm khắc buộc tôi đi theo
ông ra vườn. Cha bảo tôi nhặt lấy một túi đầy những viên sỏi trắng. "Từ giờ phút này trở đi, lúc nào
con cũng phải mang túi sỏi này bên người", ông ra lệnh. "Chuyện nhỏ", tôi thầm nghĩ.
Nhưng chuyện quả không nhỏ tí nào. Trong những ngày sau đó, túi sỏi trở thành ngọn núi khổng lồ
đè lên người tôi. Bạn cứ thử cuốc bộ từ nhà tới trường và ngược lại với một đống sỏi trên vai mà
xem. Và còn bao điều bất tiện khác.
Giả như tôi muốn leo cây, nhưng không lẽ bám cành bằng một tay và tay kia cầm túi sỏi? Tôi nghĩ
ra một cách buộc túi sỏi bên hông. Thế nhưng hễ đi nhanh một chút, túi sỏi đập vào hông đau
điếng. Khi đi ngủ, hễ trở mình tôi lại ê ẩm cả người vì lăn lên đá sỏi lổn nhổn...
Sau hai ngày vật lộn với túi sỏi, tôi chịu hết thấu và đi kiếm cha tôi xin được "giải thoát". Được ông
đồng ý, tôi mừng rõ vì thoát được cái túi sỏi nặng nề. Lòng tôi thanh thản, nhẹ nhõm. Chuyện với tờ
giấy thấm kia cũng biến mất khỏi đầu tôi.
"Con thấy đấy, ở đời, nếu có thể tha thứ được hãy ráng tha thứ. Nếu không cuộc đời con lúc nào
cũng như bị đá đeo nặng trĩu", cha tôi mỉm cười.
Thanh Niên - Phụ nữ TPHCM
Bambi
15-10-2005, 05:41 AM
Bài Hát Chết Người
Có thể nào một bài hát làm cho người nghe nó phải chết không? Nghe có vẻ phi lý, nhưng đó là sự
thật đối với một bài hát mang tên Gloomy Sunday.
"Gloomy Sunday" là tên của một bài hát kể về 1 tình yêu đã mất. Thật đúng như tựa đề của nó, bài
hát được viết vào một ngày Chúa Nhật, thật ảm đạm của tháng 12 năm 1932 bởi 1 nhà soạn nhạc
tên là Reszo Seress.
Reszo thường nằm nguyên ngày trong căn phòng của mình ở thủ đô Paris. Người phụ nữ anh yêu
vừa cự tuyệt tình yêu cao thượng của anh. Reszo luôn luôn tôn thờ tình yêu của mình, nên vì vậy
anh đã phải đau khổ thật nhiều khi tình yêu của anh bị từ chối. Trong nỗi thất vọng, anh đã sáng
tác ra bài hát sầu thảm nhất trong đời. Thi bài nhạc được hoàn thành, Reszo cảm thấy nhẹ nhàng
hơn đôi chút trong lòng. Tuy nó không bù vào nỗi mất mát tình yêu to lớn kia, nhưng bài hát của
anh ta thật hay - đủ hay để được đưa vào dĩa nhạc thời bấy giờ.
Khi Reszo cố gắng bán "Gloomy Sunday", thoạt đầu anh đã gặp nhiều khó khăn khi tìm người tiêu
thu.. Các nhà sản xuất dĩa nhạc cho rằng bài hát nghe rất lạ và quá buồn thảm để trở thành 1 dĩa
nhạc có giá tri..
Một nhà sản xuất đã viết rằng: " Có cả một mối tuyệt vọng bị cưỡng ép thật kinh khủng trong bài
hát ấy. Tôi không nghĩ rằng nó sẽ đem lại điều gì hay ho cho người nào nghe bài hát ấỵ" (Therés a
sort of terrible compelling despair about it. I don't think it would do anyone anyone any good to
hear a song like that.)
Nhưng không vì thế mà Reszo ngừng cố gắng để tìm mối tiêu thu.. Cuối cùng, anh ta đã tìm được 1
nhà sản xuất chịu phát hành nhạc của anh. Khi bài hát được tung ra thị trường cũng là lúc nhiều sự
việc lạ lùng bắt đầu xảy ra.
Một người đàn ông đang ngồi trong 1 quán café đông đúc tại Budapest đòi ban nhạc chơi bản
"Gloomy Sundaỵ" Người đàn ông ngồi tại bàn ông ta vừa nhấp rượu champagne vừa lắng nghe bài
nhạc. Khi bản nhạc chấm dứt, người đàn ông trả tiền, rời khỏi quán, và vẫy 1 chiếc xe taxi. Vừa
ngồi vào trong xe, ông ta liền lôi ra 1 khẩu súng và tự kết liễu đời mình.
Vài ngày sau đó, một cô gái bán hàng thật trẻ đã tự treo cổ tại Berlin. Nằm phía dưới chân của cô
gái là tờ nhạc của bài "Gloomy Sundaỵ"
Trang 60
Truyện hay sưu tầm
TRƯƠNG TƯỜNG TÂN
6/10/2015 10:47 a6/p6
Một cô thư ký xinh đẹp tại New York tự tử trong căn apartment bằng hơi ga đã để lại một mẩu giấy
nhỏ xin yêu cầu bản nhạc "Gloomy Sunday" được chơi vào buổi lễ an táng cô.
Khắp thế giới, có nhiều bài tường trình về những cái chết liên quan đến bài hát ấy. Ca sĩ chết trong
lúc hát. Người ta chết trong lúc nghe.
Cuối cùng thì công ty truyền thông Anh Quốc phải cấm hẳn bài "Gloomy Sunday" vào những buổi
phát thanh thường lệ trên làn sóng. Công ty này không thể làm ngơ trước những lời phiền hà đến từ
bài hát ấy.
Nhiều hệ thống viễn thông Hoa Kỳ cũng nhanh chóng làm giống vậy. Mười lăm quốc gia khác đã
đâm đơn kiện bài hát. Các luật sư quanh thế giới đã tranh luận rằng, người soạn nhạc của bài hát có
nên chịu trách nhiệm cho hàng loạt cái chết là hậu quả của sự sáng tạo của anh ta hay không.
Nhưng khi các đài radio cố gắng hủy bỏ bài hát thì nó càng trở nên phổ biến hơn. Người ta còn cản
thấy hào hứng hơn khi nghe bài hát "tự tử" này (suicide song).
Bài hát dường như ảnh hưởng mọi người không phân biệt gì đến tuổi tác hay tầng lớp. Một người
đàn ông 80 tuổi tự hủy diệt đời mình bằng cách nhảy từ cánh cửa sổ lầu bảy xuống trong khi bài
nhạc đang hát. Một cô gái 14 tuổi chết đuối khi trong tay còn cầm một bản copy của bài "Gloomy
Sunday".
Một nạn nhân trẻ tuổi khác, một cậu bé sai vặt người Ý, đang đi ngang một người ăn xin trên lề
đường đang hát bản nhạc "Gloomy Sunday" đột nhiên dừng lại, để chiếc xe đạp của cậu sang một
bên, tiến dần đến chỗ người ăn xin và cho ông ta hết số tiền mà cậu đang có. Sau đó chẳng một lời
nào, cậu bé đi đến một cây cầu gần đấy và tự nhảy xuống tìm lấy cái chết.
Báo chí lượm lặt hết tất cả những câu chuyện và gửi phóng viên đến phỏng vấn Reszo và hỏi anh ta
nghĩ gì về điều ấy. Nhưng Reszo cũng bàng hoàng như bao người khác. Anh ta cũng chẳng hiểu vì
sao bài hát của mình đã gây ra nhiều điều bất thường đến vậy.
Từ đó, người soạn nhạc dường như bị truyền nhiễm những điều bất lành theo sau bài nhạc bất cứ
khi nào và nơi đâu khi bản nhạc được chơi lên. Khi bài "Gloomy Sunday" trở thành một "top hit"
trong tuần, Reszo đã viết một lá thư gửi cho người yêu cũ của chàng và xin thêm một cơ hội nữa để
nối lại mối duyên xưa.
Ngày hôm sau, người ta tìm thấy thi hài của cô gái trẻ đã chết vì uống thuốc quá liều lượng. Bên
cạnh cô ta là một tờ giấy với nét chữ nghệch ngoạc trên ấy nhưng còn có thể đọc được. Ðó là tên
của bài nhạc "Gloomy Sunday".
Ðến lúc này thì Reszo chẳng còn nghi ngờ gì về bài hát mang đầy tính nguyền rủa của chính mình.
Lần đầu tiên trong đời, Reszo cố gắng thu hồi lại bài nhạc để nó khỏi bị lan ra nhiều thêm. Nhưng
tất cả mọi nổ lực của anh đều không thành. Bài hát càng bị cấm, nó lại càng trở nên phổ biến hơn.
Những bản copy lậu được bày bán trên đường phố như một loại trái cấm.
Trong mỗi quốc gia, số người chết lại càng gia tăng. Bài hát đã đem lại nhiều lời đồn đãi chết người
đến nỗi các nhạc sĩ không dám chơi bài ấy hay thậm chí các ca sĩ cũng sợ không dám hát.
Thời gian trôi qua. Chiến tranh thế giới lần thứ 2 bùng nổ và người ta cũng bắt đầu quên đi bài hát
ấy. Dần dần, cơn sốt bài hát được lắng dịu xuống.
Vào thời điểm này Cơ Quan Truyền Thông Anh Quốc quyết định nới lỏng lệnh cấm bài hát. Ðài BBC
cho phát thanh "Gloomy Sunday" trên làn sóng điện, nhưng bấy giờ bài nhạc chỉ còn là một hợp tấu
khúc (orchestral piece). Từ ấy bài hát được sửa lại theo lối hoà âm hợp khúc này.
Cũng bài nhạc được sửa lại theo kiểu version mới này được phát ra và cứ lập đi lập lại hàng giờ
trong một căn apartment nhỏ. Người cảnh sát đi tuần gần đấy cứ phải nghe mãi một bài hát và lấy
làm la.. Tiếng âm nhạc phát ra từ cánh cửa sổ của một hộ apartment trên con phố mà người cảnh
sát tuần tiểu. Cảm thấy lạ vì người nào có thể nghe mãi một bài hát cứ hát đi hát lại mãi thật nhiều
lần mà không ngừng nghỉ, người cảnh sát cuối cùng quyết định điều tra.
Khi viên cảnh sát bước vào căn nhà, "Gloomy Sunday" đang được hát trên dàn máy hát xoay tròn tự
động. Thân thể của một thiếu phụ đang nằm cạnh chiếc bàn nơi để chiếc máy hát đang chạy. Người
thiếu phụ đã chết với một liều thuốc ngủ cực mạnh.
Trang 60
Truyện hay sưu tầm
TRƯƠNG TƯỜNG TÂN
6/10/2015 10:47 a6/p6
Ðây mới chỉ là một bắt đầu của hàng loạt cuộc tự tử khác nối tiếp. Một lần nữa, Cơ Quan Truyền
Thông Anh Quốc phải ra cấm lệnh đối với bài hát.
Giờ đây thì Reszo Seress đã trở thành một người luôn bị ám ảnh bởi những cái chết do bài hát của
anh ta gây nên.
Có hơn 100 người chết sau khi nghe bài hát "Gloomy Sunday". Bài hát vẫn có thể được nghe từ thời
này sang thời khác. Gần đây, số tường trình về những cái chết liên quan đến bài hát ấy không còn
nữa. Có lẽ lời nguyền năm xưa đã hết linh nghiệm chăng? Có thể là vậy. Nhưng nếu bạn đang ở
trong một quán bar nào đó và khi nghe người disc jockey bảo rằng bài nhạc cũ kỳ lạ "Gloomy
Sunday" sắp được chơi, tôi thành thật khuyên bạn nên bước ra ngoài và tham gia những trò chơi
khác thì tốt hơn.
GLOOMY SUNDAY
Sunday is gloomy
My hours are slumberless
Dearest the shadows
I live with are numberless
Little white flowers
Will never awaken you
Not where the black coach
Of sorrow has taken you
Angels have no thoughts
Of ever returning you
Would they be angry
If I thought of joining you?
Gloomy Sunday
Gloomy is Sunday
With shadows I spend it all
My heart and I
Have decided to end it all
Soon there'll be candles
And prayers that are said I know
But let them not weep
Let them know that I'm glad to go
Death is no dream
For in death I’m caressing you
With the last breath of my soul
I’ll be blessing you
Gloomy Sunday
Dreaming, I was only dreaming
I wake and I find you asleep
In the deep of my heart here
Darling I hope
That my dream never haunted you
My heart is telling you
How much I wanted you
Gloomy Sunday
Bambi
15-10-2005, 05:43 AM
KHÁT VỌNG
Tôi có một người bạn tên Monty Robert, hiện là chủ nhân một trại nuôi ngựa ở San Ysidro. Anh đã
cho phép tôi dùng nhà của anh để tổ chức những buổi gây quỹ nhằm tài trợ các dự án đầu tư có tính
rủi ro cao do thanh niên thực hiện.
Một hôm, anh đến ngồi cạnh tôi và nói:
Trang 60
Truyện hay sưu tầm
TRƯƠNG TƯỜNG TÂN
6/10/2015 10:47 a6/p6
- Tôi muốn kể cho bạn biết tại sao tôi để bạn sử dụng nhà của tôi để làm nơi tổ chức gây quỹ.
Chuyện xảy ra cách đây nhiều năm. Có một cậu bé sống cùng với cha của mình, một người cha phải
sống như một kẻ du mục. Ông đi từ trang trại này đến trang trại khác để huấn luyện các chú ngựa
chưa được thuần hóa. Kết quả là việc học hành của cậu bé không được ổn định lắm. Một hôm, thầy
giáo bảo cậu bé về viết một bài luận văn với đề tài “Lớn lên em muốn làm nghề gì ?”.
Đêm đó cậu bé đã viết bảy trang giấy mô tả khát vọng ngày nào đó sẽ làm chủ một trại nuôi ngựa.
Em diễn đạt ước mơ của mình thật chi tiết. Thậm chí em còn vẽ cả sơ đồ trại nuôi ngựa tương lai với
diện tích khoảng 200 mẫu, trong đó em chỉ rõ chỗ nào xây nhà, chỗ nào đặt chuồng trại và chỗ nào
làm đường chạy cho ngựa.
Viết xong, cậu bé đem bài nộp thầy giáo. Vài ngày sau cậu bé nhận lại bài làm của mình với điểm 1
to tướng và một dòng bút phê đỏ chói của thầy: “Đến gặp tôi sau giờ học”.
Thế là cuối giờ cậu bé đến gặp thầy và hỏi:
- Thưa thầy, tại sao em bị điểm 1 ?
- Em đã hoạch định một việc mà em không thể làm được. Ước mơ của em không có cơ sở thực tế.
Em không có tiền lại xuất thân từ một gia đình không có chỗ ở ổn định. Nói chung, em không có
một nguồn lực khả dĩ nào để thực hiện những dự tính của mình. Em có biết để làm chủ một trại nuôi
ngựa thì cần phải có nhiều tiền không ? Bây giờ tôi cho em về làm lại bài văn. Nếu em sửa chữa cho
nó thực tế hơn thì tôi sẽ cứu xét đến điểm số của em. Rõ chưa ?
Hôm đó cậu bé về nhà và nghĩ ngợi mãi. Cuối cùng cậu gặp cha để hỏi ý kiến.
- Con yêu, chính con phải quyết định vì ba nghĩ đây là ước mơ của con.
Nghe cha đáp, cậu bé liền nhoẻn miệng cười và sau đó đến gặp thầy giáo của mình:
- Thưa thầy, thầy có thể giữ điểm 1 của thầy, còn em xin được giữ ước mơ của mình.
Kể đến đây, Monty dừng lại và hỏi tôi:
- Bạn có biết bạn đang ngồi trong một trại ngựa rộng 200 mẫu của cậu bé trong câu chuyện mà tôi
vừa kể không ? Cách đây hai năm, vị thầy giáo đó đã tình cờ dẫn 30 đứa học trò của mình đến đây
để cắm trại. Thế là thầy trò tôi nhận ra nhau. Cầm tay tôi, thầy nói: “Monty này, khi anh còn học
với tôi, tôi đã đánh cắp ước mơ của anh, và suốt bao nhiêu năm qua tôi cũng đã làm thế với bao
đứa trẻ khác. Tôi rất ân hận về điều đó”. Nghe thầy nói thế, tôi vội đáp: “Không, thưa thầy, thầy
không có lỗi gì cả, chẳng qua thầy chỉ muốn những gì tốt đẹp sẽ đến với học trò mình mà thôi. Còn
em chỉ muốn theo đuổi tới cùng những khát vọng của đời mình”.
(st)
Bambi
15-10-2005, 05:47 AM
Một câu chuyện cảm động.
Câu chuyện đã xảy ra từ nhiều năm trước. Lúc đó, cô Thompson đang dạy tai trường tiểu học của
một thị trấn nhỏ tại Hoa Kỳ. vào ngày khai giảng năm học mới, cô đứng trước những em học sinh
lớp 5, nhìn cả lớp và nói cô sẽ yêu thương tất cả các học sinh như nhau. Nhưng thực ra cô biết mình
sẽ không làm được điều đó bởi cô đã nhìn thấy cậu học sinh Teddy Stoddard ngồi lù lù ngay bàn
đầu. Năm ngoái cô đã từng biết Teddy và thấy cậu bé chơi không đẹp với bạn bè, quần áo thì lôi
thôi lếch thếch, còn người ngợm thì lại quá bẩn thỉu. "Teddy trông thật khó ưa".
Chẳng những thế, cô thompson còn dùng cây bút đỏ vạch một chữ thập rõ đậm vào hồ sơ cá nhân
của Teddy và ghi chữ F đỏ chói ngay phía ngoài (chữ F là hạng kém). Ở trường này, vào đầu năm
học mỗi giáo viên đều phải xem thành tích học tập của từng học sinh trong lớp mình chủ nhiệm. Cô
Thompson đã nhét hồ sơ cá nhân của Teddy đến cuối cùng mới mở ra xem, và cô rất ngạc nhiên về
những điều đọc được. Cô giáo chủ nhiệm lớp 1 đã nhận xét Teddy như sau: "Teddy là một đứa trẻ
thông minh và luôn vui vẻ. Học giỏi và chăm ngoan... Em là nguồn vui cho người chung quanh". Cô
giáo lớp 2 nhận xét: "Teddy là một học sinh xuất sắc, được bạn bè yêu quý nhưng có chút vấn đề vì
mẹ em ốm nặng và cuộc sống gia đình thật sự là một cuộc chiến đấu". Giáo viên lớp 3 ghi: "Cái chết
của người mẹ đã tác động mạnh đến Teddy. Em đã cố gắng học, nhưng cha em không mấy quan
tâm đến con cái và đời sống gia đình sẽ ảnh hưởng đến em nếu em không được giúp đỡ". Giáo viên
chủ nhiệm lớp 5 nhận xét: "Teddy tỏ ra lãnh đạm và không tỏ ra thích thú trong học tập. Em không
có nhiều bạn và thỉnh thoảng ngủ gục trong lớp". Đọc đến đây, cô Thompson chợt hiểu ra vấn đề và
cảm thấy tự hổ thẹn. Cô còn thấy áy náy hơn khi đến lễ Giáng sinh, tất cả học sinh trong lớp đem
tặng cô những món quà gói giấy màu và gắn nơ thật đẹp, ngoại trừ món quà của Teddy. Em đem
tặng cô một gói quà bọc vụng về bằng loại giấy gói hàng nâu xỉn mà em tận dụng lại từ loại túi giấy
gói hàng của tiệm tạp hóa. Cô Thompson cảm thấy đau lòng khi mở gói quà ấy ra trước mặt cả lớp.
Một vài học sinh đã bật cười khi thấy cô giơ lên chiếc vòng giả kim cương cũ đã sút mất vài hột đá
và một chai nước hoa chỉ còn lại một ít. Nhưng cô đã dập tắt những tiếng cười nhạo kia khi cô khen
Trang 60
Truyện hay sưu tầm
TRƯƠNG TƯỜNG TÂN
6/10/2015 10:47 a6/p6
chiếc vòng đẹp, đeo nó vào tay và xịt một ít nước hoa trong chai lên cổ tay. Hôm đó Teddy đã nán
lại cho đến cuối giờ để nói với cô: "Thưa cô, hôm nay cô thơm như mẹ em ngày xưa". Sau khi đứa
bé ra về, cô Thompson đã ngồi khóc cả giờ đồng hồ. Và chính từ hôm đó, ngoài dạy học cô còn lưu
tâm chăm sóc cho Teddy hơn trước. Mỗi khi cô đến bàn em để hướng dẫn thêm, tinh thần Teddy
dường như phấn chấn hẳn lên. Cô càng động viên em càng tiến bộ nhanh. Vào cuối năm học, Teddy
đã trở thành học sinh giỏi nhất lớp. Và trái với phát biểu của mình vào đầu năm học, cô đã không
yêu thương mọi học sinh như nhau. Teddy là học trò cưng nhất của cô.
Một năm sau, cô tìm thấy một mẩu giấy nhét qua khe cửa. Teddy viết: "Cô là cô giáo tuyệt vời nhất
trong đời em". Sáu năm sau, cô lại nhận được một bức thư ngắn từ Teddy. Cậu cho biết đã tốt
nghiệp trung học, đứng hạng ba trong lớp và "Cô vẫn là người thầy tuyệt vời nhất trong đời em".
Bốn năm sau, cô lại nhận được một lá thư nữa. Teddy cho biết dù hoàn cảnh rất khó khăn khiến cho
cậu có lúc cảm thấy bế tắc, cậu vẫn quyết tốt nghiệp đại học với hạng xuất sắc nhất, nhưng "Cô vẫn
luôn là cô giáo tuyệt vời mà em yêu quý nhất trong đời". Rồi bốn năm sau nữa cô nhận được bức
thư trong đó Teddy báo tin cho biết cậu đã đậu tiến sĩ và quyết định học thêm lên. "Cô vẫn là người
thầy tuyệt nhất của đời em", nhưng lúc này tên cậu đã dài hơn. Bức thư ký tên Theodore F.Stoddard
- giáo sư tiến sĩ.
Câu chuyện vẫn chưa kết thúc tại đây. Một bức thư nữa được gửi đến nhà cô Thompson. Teddy kể
cậu đã gặp một cô gái và cậu sẽ cưới cô ta. Cậu giải thích vì cha cậu đã mất cách đây vài năm nên
cậu mong cô Thompson sẽ đến dự lễ cưới và ngồi ở vị trí vốn thường được dành cho mẹ chú rể. Và
bạn thử đoán xem việc gì đã xảy ra? Ngày đó, cô đeo chiếc vòng kim cương giả bị rớt hột mà Teddy
đã tặng cô năm xưa, xức thứ nước hoa mà Teddy nói mẹ cậu đã dùng vào kỳ Giáng sinh cuối cùng
trước lúc bà mất. Họ ôm nhau mừng rỡ và giáo sư Stoddard thì thầm vào tai cô Thompson: "Cám ơn
cô đã tin tưởng em. Cám ơn cô rất nhiều vì đã làm cho em cảm thấy mình quan trọng và cho em
niềm tin rằng mình sẽ tiến bộ". Cô Thompson vừa khóc vừa nói nhỏ với cậu: "Teddy, em nói sai rồi.
Chính em mới là người đã dạy cô rằng cô có thể sống khác đi. Cô chưa từng biết dạy học cho tới khi
cô được gặp em".
Tác giả khuyết danh.
Đàm Thư sưu tầm và biên dịch.
Bambi
15-10-2005, 05:53 AM
Một cách xử sự
Mr.Thomas là một chủ nông trại giàu có. Ông và vợ mình đối xử rất thân thiện với mọi người nên ai
cũng yêu mến họ cả.
Một hôm ông thấy vợ mình, bà Thomas sai người giúp việc đến cuối làng, nhà bà John - một tá điền
của ông - để mượn một cái bào rau củ. Sau khi người này đi khỏi, ông hỏi vợ :
- Anh không nghĩ rằng nhà ta lại không có một cái bào hay không đủ khả năng mua mà em lại sai
người đi mượn cho thêm phiền phức như thế.
Bà Thomas từ tốn trả lời :
- Đây, anh xem, cái bào của nhà ta vẫn còn rất tốt. Em biết mọi người ở vùng này đều yêu quí
chúng ta vì chúng ta đem lại nhiều vật chất cho họ hơn các ông chủ khác; nhưng em không muốn
như vậy. Em muốn được yêu mến bằng một thứ tình cảm cao hơn, tình làng xóm. Mà điều đó chỉ có
thể khi nào chúng ta và họ không có khoảng cách giữa chủ và tớ, giữa giàu và nghèo. Như vậy
chuyện cái bào rau củ chỉ là cái cớ để anh và em đến gần với mọi người hơn mà thôi.
Bambi
15-10-2005, 05:53 AM
Cà rốt, trứng và hạt cà phê
Cô con gái hay than thở với cha sao bất hạnh này cứ vừa đi qua thì bất hạnh khác đã vội ập đến với
mình, và cô không biết phải sống thế nào. Có những lúc quá mệt mỏi vì vật lộn với cuộc sống, cô đã
muốn chối bỏ cuộc đời đầy trắc trở này.
Cha cô vốn là một đầu bếp. Một lần, nghe con gái than thở, ông dẫn cô xuống bếp. Ông bắc ba nồi
nước lên lò và để lửa thật to. Khi ba nồi nước sôi, ông lần lượt cho cà rốt, trứng và hạt cà phê vào
Trang 60
Chuyện rằng
Chuyện rằng
Chuyện rằng
Chuyện rằng
Chuyện rằng
Chuyện rằng
Chuyện rằng
Chuyện rằng
Chuyện rằng
Chuyện rằng
Chuyện rằng
Chuyện rằng
Chuyện rằng
Chuyện rằng
Chuyện rằng
Chuyện rằng
Chuyện rằng
Chuyện rằng
Chuyện rằng
Chuyện rằng
Chuyện rằng
Chuyện rằng
Chuyện rằng
Chuyện rằng
Chuyện rằng
Chuyện rằng
Chuyện rằng
Chuyện rằng
Chuyện rằng
Chuyện rằng
Chuyện rằng
Chuyện rằng
Chuyện rằng
Chuyện rằng

More Related Content

What's hot

Truyen 18+ hay nhat
Truyen 18+ hay nhatTruyen 18+ hay nhat
Truyen 18+ hay nhatthanh mom
 
Truyen hai ngam ma cuoi 02
Truyen hai ngam ma cuoi 02Truyen hai ngam ma cuoi 02
Truyen hai ngam ma cuoi 02truyentranh
 
Truyen hai ngam ma cuoi 10
Truyen hai ngam ma cuoi 10Truyen hai ngam ma cuoi 10
Truyen hai ngam ma cuoi 10truyentranh
 
binkoi222
binkoi222binkoi222
binkoi222binkoi
 
Anh chi yêu dấu đinh tiến luyện
Anh chi yêu dấu   đinh tiến luyệnAnh chi yêu dấu   đinh tiến luyện
Anh chi yêu dấu đinh tiến luyệnstruyen68
 
56 truyện cười hay nhất thế giới
56 truyện cười hay nhất thế giới56 truyện cười hay nhất thế giới
56 truyện cười hay nhất thế giớiBui Quang
 
HJP 13_715-ChaseHanoi3
HJP 13_715-ChaseHanoi3HJP 13_715-ChaseHanoi3
HJP 13_715-ChaseHanoi3Linh Truong
 
Truyen nhuc bo doan hoi 8
Truyen nhuc bo doan hoi 8Truyen nhuc bo doan hoi 8
Truyen nhuc bo doan hoi 8truyentranh
 
đọC truyện sợi xích lê kiều như full
đọC truyện sợi xích lê kiều như fullđọC truyện sợi xích lê kiều như full
đọC truyện sợi xích lê kiều như fullNet Nhacso
 
Những người trẻ lạ lùng - BS. Đỗ Hồng Ngọc
Những người trẻ lạ lùng - BS. Đỗ Hồng Ngọc Những người trẻ lạ lùng - BS. Đỗ Hồng Ngọc
Những người trẻ lạ lùng - BS. Đỗ Hồng Ngọc nataliej4
 
Tuyển tập nguyễn nhật ánh
Tuyển tập nguyễn nhật ánhTuyển tập nguyễn nhật ánh
Tuyển tập nguyễn nhật ánhHân Nguyễn
 
Anh trai em gái tào đình
Anh trai em gái   tào đìnhAnh trai em gái   tào đình
Anh trai em gái tào đìnhstruyen68
 
[Sách] Con đường đi tìm hạnh phúc
[Sách] Con đường đi tìm hạnh phúc[Sách] Con đường đi tìm hạnh phúc
[Sách] Con đường đi tìm hạnh phúcĐặng Phương Nam
 
Phóng sự - Giữa kì
Phóng sự - Giữa kìPhóng sự - Giữa kì
Phóng sự - Giữa kìJenlytine
 

What's hot (18)

test
testtest
test
 
Truyen 18+ hay nhat
Truyen 18+ hay nhatTruyen 18+ hay nhat
Truyen 18+ hay nhat
 
Truyen hai ngam ma cuoi 02
Truyen hai ngam ma cuoi 02Truyen hai ngam ma cuoi 02
Truyen hai ngam ma cuoi 02
 
Truyen hai ngam ma cuoi 10
Truyen hai ngam ma cuoi 10Truyen hai ngam ma cuoi 10
Truyen hai ngam ma cuoi 10
 
binkoi222
binkoi222binkoi222
binkoi222
 
Emm
EmmEmm
Emm
 
Anh chi yêu dấu đinh tiến luyện
Anh chi yêu dấu   đinh tiến luyệnAnh chi yêu dấu   đinh tiến luyện
Anh chi yêu dấu đinh tiến luyện
 
56 truyện cười hay nhất thế giới
56 truyện cười hay nhất thế giới56 truyện cười hay nhất thế giới
56 truyện cười hay nhất thế giới
 
HJP 13_715-ChaseHanoi3
HJP 13_715-ChaseHanoi3HJP 13_715-ChaseHanoi3
HJP 13_715-ChaseHanoi3
 
Truyen nhuc bo doan hoi 8
Truyen nhuc bo doan hoi 8Truyen nhuc bo doan hoi 8
Truyen nhuc bo doan hoi 8
 
đọC truyện sợi xích lê kiều như full
đọC truyện sợi xích lê kiều như fullđọC truyện sợi xích lê kiều như full
đọC truyện sợi xích lê kiều như full
 
Những người trẻ lạ lùng - BS. Đỗ Hồng Ngọc
Những người trẻ lạ lùng - BS. Đỗ Hồng Ngọc Những người trẻ lạ lùng - BS. Đỗ Hồng Ngọc
Những người trẻ lạ lùng - BS. Đỗ Hồng Ngọc
 
Tuyển tập nguyễn nhật ánh
Tuyển tập nguyễn nhật ánhTuyển tập nguyễn nhật ánh
Tuyển tập nguyễn nhật ánh
 
Hat giong tam_hon
Hat giong tam_honHat giong tam_hon
Hat giong tam_hon
 
Anh trai em gái tào đình
Anh trai em gái   tào đìnhAnh trai em gái   tào đình
Anh trai em gái tào đình
 
[Sách] Con đường đi tìm hạnh phúc
[Sách] Con đường đi tìm hạnh phúc[Sách] Con đường đi tìm hạnh phúc
[Sách] Con đường đi tìm hạnh phúc
 
Hạt giống tâm hồn22
Hạt giống tâm hồn22Hạt giống tâm hồn22
Hạt giống tâm hồn22
 
Phóng sự - Giữa kì
Phóng sự - Giữa kìPhóng sự - Giữa kì
Phóng sự - Giữa kì
 

Viewers also liked

COLLAGES A ALA MANERA DE ARCIMBOLDO
COLLAGES A ALA MANERA DE ARCIMBOLDOCOLLAGES A ALA MANERA DE ARCIMBOLDO
COLLAGES A ALA MANERA DE ARCIMBOLDOinmahn
 
Treatment goal spine cor brace 5 01-2013
Treatment goal spine cor brace 5 01-2013Treatment goal spine cor brace 5 01-2013
Treatment goal spine cor brace 5 01-2013cbolick
 
ExcelWithBusiness - Certificate of Attainment
ExcelWithBusiness - Certificate of AttainmentExcelWithBusiness - Certificate of Attainment
ExcelWithBusiness - Certificate of AttainmentJustin Underhill
 
Islamismo redondo c
Islamismo redondo cIslamismo redondo c
Islamismo redondo credondoc
 
The epistemological part of tanzania education policy
The epistemological part of tanzania education policyThe epistemological part of tanzania education policy
The epistemological part of tanzania education policyDAVID MSHANA
 
Temporal
TemporalTemporal
TemporalCEPBA
 
из чего делают бронежилеты
из чего делают бронежилетыиз чего делают бронежилеты
из чего делают бронежилетыsundaycather
 
Cas de e-transformation de l'accompagnement des seniors - MBA MCI
Cas de e-transformation de l'accompagnement des seniors - MBA MCICas de e-transformation de l'accompagnement des seniors - MBA MCI
Cas de e-transformation de l'accompagnement des seniors - MBA MCIJean-Claude Sudre
 
Graficas ultima unidad
Graficas ultima unidadGraficas ultima unidad
Graficas ultima unidadivan_antrax
 

Viewers also liked (11)

COLLAGES A ALA MANERA DE ARCIMBOLDO
COLLAGES A ALA MANERA DE ARCIMBOLDOCOLLAGES A ALA MANERA DE ARCIMBOLDO
COLLAGES A ALA MANERA DE ARCIMBOLDO
 
Treatment goal spine cor brace 5 01-2013
Treatment goal spine cor brace 5 01-2013Treatment goal spine cor brace 5 01-2013
Treatment goal spine cor brace 5 01-2013
 
ExcelWithBusiness - Certificate of Attainment
ExcelWithBusiness - Certificate of AttainmentExcelWithBusiness - Certificate of Attainment
ExcelWithBusiness - Certificate of Attainment
 
Islamismo redondo c
Islamismo redondo cIslamismo redondo c
Islamismo redondo c
 
Lolala
LolalaLolala
Lolala
 
The epistemological part of tanzania education policy
The epistemological part of tanzania education policyThe epistemological part of tanzania education policy
The epistemological part of tanzania education policy
 
Temporal
TemporalTemporal
Temporal
 
из чего делают бронежилеты
из чего делают бронежилетыиз чего делают бронежилеты
из чего делают бронежилеты
 
Cas de e-transformation de l'accompagnement des seniors - MBA MCI
Cas de e-transformation de l'accompagnement des seniors - MBA MCICas de e-transformation de l'accompagnement des seniors - MBA MCI
Cas de e-transformation de l'accompagnement des seniors - MBA MCI
 
Revisão p3-1ºt
Revisão p3-1ºtRevisão p3-1ºt
Revisão p3-1ºt
 
Graficas ultima unidad
Graficas ultima unidadGraficas ultima unidad
Graficas ultima unidad
 

Similar to Chuyện rằng

Jenny phương và cái giường
Jenny phương và cái giườngJenny phương và cái giường
Jenny phương và cái giườngJenny Phương
 
Chuyện đời tôi - Quỳnh dao
Chuyện đời tôi - Quỳnh daoChuyện đời tôi - Quỳnh dao
Chuyện đời tôi - Quỳnh daoNguyễn Quang
 
Bài học ngàn vàng thích thiện hoa
Bài học ngàn vàng   thích thiện hoaBài học ngàn vàng   thích thiện hoa
Bài học ngàn vàng thích thiện hoaLinh Hoàng
 
Truyen nhuc bo doan hoi 4
Truyen nhuc bo doan hoi 4Truyen nhuc bo doan hoi 4
Truyen nhuc bo doan hoi 4truyentranh
 
Ma Thoi Den Tap2.pdf
Ma Thoi Den Tap2.pdfMa Thoi Den Tap2.pdf
Ma Thoi Den Tap2.pdfNguynLVit1
 
Bài học ngàn vàng thích thiện hoa
Bài học ngàn vàng   thích thiện hoaBài học ngàn vàng   thích thiện hoa
Bài học ngàn vàng thích thiện hoaLinh Hoàng
 
Truyen nhuc bo doan hoi 16
Truyen nhuc bo doan hoi 16Truyen nhuc bo doan hoi 16
Truyen nhuc bo doan hoi 16truyentranh
 
Hay noi-voi-con-rang-con-gioi-lam
Hay noi-voi-con-rang-con-gioi-lamHay noi-voi-con-rang-con-gioi-lam
Hay noi-voi-con-rang-con-gioi-lamHà Thu
 
Hãy Nói Với Con Rằng "Con Giỏi Lắm"
Hãy Nói Với Con Rằng "Con Giỏi Lắm"Hãy Nói Với Con Rằng "Con Giỏi Lắm"
Hãy Nói Với Con Rằng "Con Giỏi Lắm"InfoKAIPnL
 
Jenny phương ngày mai tôi sẽ chết
Jenny phương ngày mai tôi sẽ chếtJenny phương ngày mai tôi sẽ chết
Jenny phương ngày mai tôi sẽ chếtJenny Phương
 
Truyen nhuc bo doan hoi 19
Truyen nhuc bo doan hoi 19Truyen nhuc bo doan hoi 19
Truyen nhuc bo doan hoi 19truyentranh
 
Thu gui con gai 12
Thu gui con gai 12Thu gui con gai 12
Thu gui con gai 12Nam Ninh Hà
 
Truyen hai ngam ma cuoi 07
Truyen hai ngam ma cuoi 07Truyen hai ngam ma cuoi 07
Truyen hai ngam ma cuoi 07truyentranh
 
Dv lgbt vietnam
Dv lgbt vietnamDv lgbt vietnam
Dv lgbt vietnamDoan Phuoc
 
Truyen nhuc bo doan hoi 7
Truyen nhuc bo doan hoi 7Truyen nhuc bo doan hoi 7
Truyen nhuc bo doan hoi 7truyentranh
 
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồnHạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồnNgọc Khánh
 
De thi dam mau loi me (tq) [dich gia huong ly]
De thi dam mau loi me (tq) [dich gia huong ly]De thi dam mau loi me (tq) [dich gia huong ly]
De thi dam mau loi me (tq) [dich gia huong ly]Hai Nguyen
 
Truyen hai ngam ma cuoi 01
Truyen hai ngam ma cuoi 01Truyen hai ngam ma cuoi 01
Truyen hai ngam ma cuoi 01truyentranh
 

Similar to Chuyện rằng (20)

Jenny phương và cái giường
Jenny phương và cái giườngJenny phương và cái giường
Jenny phương và cái giường
 
Chuyện đời tôi - Quỳnh dao
Chuyện đời tôi - Quỳnh daoChuyện đời tôi - Quỳnh dao
Chuyện đời tôi - Quỳnh dao
 
Bài học ngàn vàng thích thiện hoa
Bài học ngàn vàng   thích thiện hoaBài học ngàn vàng   thích thiện hoa
Bài học ngàn vàng thích thiện hoa
 
Truyen nhuc bo doan hoi 4
Truyen nhuc bo doan hoi 4Truyen nhuc bo doan hoi 4
Truyen nhuc bo doan hoi 4
 
Ma Thoi Den Tap2.pdf
Ma Thoi Den Tap2.pdfMa Thoi Den Tap2.pdf
Ma Thoi Den Tap2.pdf
 
Bài học ngàn vàng thích thiện hoa
Bài học ngàn vàng   thích thiện hoaBài học ngàn vàng   thích thiện hoa
Bài học ngàn vàng thích thiện hoa
 
Truyen nhuc bo doan hoi 16
Truyen nhuc bo doan hoi 16Truyen nhuc bo doan hoi 16
Truyen nhuc bo doan hoi 16
 
Hay noi-voi-con-rang-con-gioi-lam
Hay noi-voi-con-rang-con-gioi-lamHay noi-voi-con-rang-con-gioi-lam
Hay noi-voi-con-rang-con-gioi-lam
 
Hãy Nói Với Con Rằng "Con Giỏi Lắm"
Hãy Nói Với Con Rằng "Con Giỏi Lắm"Hãy Nói Với Con Rằng "Con Giỏi Lắm"
Hãy Nói Với Con Rằng "Con Giỏi Lắm"
 
Jenny phương ngày mai tôi sẽ chết
Jenny phương ngày mai tôi sẽ chếtJenny phương ngày mai tôi sẽ chết
Jenny phương ngày mai tôi sẽ chết
 
Truyen nhuc bo doan hoi 19
Truyen nhuc bo doan hoi 19Truyen nhuc bo doan hoi 19
Truyen nhuc bo doan hoi 19
 
Thu gui con gai 12
Thu gui con gai 12Thu gui con gai 12
Thu gui con gai 12
 
Truyen hai ngam ma cuoi 07
Truyen hai ngam ma cuoi 07Truyen hai ngam ma cuoi 07
Truyen hai ngam ma cuoi 07
 
Dv lgbt vietnam
Dv lgbt vietnamDv lgbt vietnam
Dv lgbt vietnam
 
Truyen nhuc bo doan hoi 7
Truyen nhuc bo doan hoi 7Truyen nhuc bo doan hoi 7
Truyen nhuc bo doan hoi 7
 
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồnHạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
 
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồnHạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
 
Diem tua cua niem tin 02
Diem tua cua niem tin 02Diem tua cua niem tin 02
Diem tua cua niem tin 02
 
De thi dam mau loi me (tq) [dich gia huong ly]
De thi dam mau loi me (tq) [dich gia huong ly]De thi dam mau loi me (tq) [dich gia huong ly]
De thi dam mau loi me (tq) [dich gia huong ly]
 
Truyen hai ngam ma cuoi 01
Truyen hai ngam ma cuoi 01Truyen hai ngam ma cuoi 01
Truyen hai ngam ma cuoi 01
 

Chuyện rằng

  • 1. Truyện hay sưu tầm TRƯƠNG TƯỜNG TÂN 6/10/2015 10:47 a6/p6 Chuyện rằng : có môt cô nàng không may bị mù ,quen biết một người bạn trai, hai người cũng yêu nhau, đến một ngày cô gái nói với chàng trai :"khi nào em nhìn thấy được thế giới em sẽ lấy anh làm chồng " , rồi đến một ngày kia cô gái được phẫu thuật mắt và cô ấy nhìn thấy được ánh sáng, lúc này chàng trai mới hỏi cô gái "bây giờ em nhìn thấy được rồi , em sẽ lấy anh chứ ?" cô gái bị shock vì thấy chàng trai cũng bị mù như mình, cô ta đã từ chối chàng trai . Chàng trai ra đi và nói rằng :"hãy giữ gìn cẩn thận đôi mắt của em nhé " . Đó là cái kết của câu chuyện nhưng cô gái không biết rằng đôi mắt của cô gái lúc này chính là của chàng trai đã tặng cho cô ta . Cuộc sống là như thế đó , đôi khi người ta chấp nhận cho đi điều quý giá nhất và rồi họ chẳng nhận lại được những gì mong muốn -> hãy nâng nui và quý trọng những gì mình đã có !! Một ca sĩ, một bác sĩ và một nhà vật lý chuẩn bị lên ghế điện để tử hình. Các nhân viên hỏi ca sĩ : anh muốn nói j trước khi chết ko. Ca sĩ không nói j, sau đó nguời ta đóng điện nhưng không có điện, thế là ca si được tha. Đến lượt bác sĩ, người ta cũng hỏi vậy, bác sĩ không nói j, người ta đóng điện nhưng cũng không có, vì vậy bác sĩ được tha. Đến lượt nhà vật lý, người ta hỏi, ông liền nói : "mấy người ngu lắm, phải nối dây xanh vào cầu dao thì mới có điện chứ...Thế là... hixhix... Truyện thứ nhất : Em và Anh . Đêm trăng thanh gió mát. Anh đang mơ màng trong giấc ngủ. Em đến, nhẹ nhàng như làn gió thoảng. Bóng em lướt nhanh trên tường. Rồi em sà vào lòng anh. Tiếng em nghe thật xa mà cũng thật gần. Bàn tay em khéo léo vuốt ve cơ thể anh làm tim anh gần như tan chảy. Em đưa anh vào thiên đường, nơi anh có cảm giác có cái gì đó đang nhói lên, đi sâu vào tận xương tủy. Để rồi sáng hôm sau thức dậy, vẫn còn dấu vết của em trên cơ thể anh, đỏ hồng, rõ rệt. Đêm nay,anh mong em lại đến,để anh có thể nhào tới ôm em,ghì chặt em bằng hai bàn tay rồi ... bóp nát mày, con muỗi chết tiệt ! Trang 60
  • 2. Truyện hay sưu tầm TRƯƠNG TƯỜNG TÂN 6/10/2015 10:47 a6/p6 Truyện thứ 2 : Lời kêu gọi thi cử Hỡi đồng bào , chúng ta muốn đậu kỳ thi, chúng ta đã nhân nhượng. Nhưng chúng ra càng nhân nhượng họ càng ra đề khó, bẫy càng nhìu, chơi nhau càng hiểm, giám thị coi thi càng ác mặc dù họ từng là sinh viên như mình. Không! chúng ta thà hi sinh tất cả chứ nhất định ko chịu rớt nhất định ko chịu nộp giấy trắng. Bởi vậy ai có bạn thì nhìn bài bạn , có tài liệu thì nhìn tài liệu, ko bạn ko tài liệu thì nhìn thằng bên cạnh. Chủ trương làm bài của ta : Toàn dân, toàn diện, nhìn nhanh liếc khẽ, tự lực nhìn bài Một cặp vợ chồng nọ đi du lịch và được giới thiệu tới một cái giếng mà dân làng cho rằng rất linh thiêng. Người chồng liền ghé người sát giếng, anh ta thì thầm cầu nguyện và thảy một đồng xu xuống dưới. Thấy vậy, cô vợ cũng lầm rầm cầu nguyện, nhưng vì nghiêng người quá sát, nên cô ta mất thăng bằng và ngã xuống cái giếng chết đuối. Người chồng sau một lúc sửng sốt không nói nên lời, sau đó anh ta mỉm cười và nói: - Ồ đúng là thiêng thật !!! Nhưng Cũng Thật Nguy Hiểm ******************************* Một anh chàng sắp Được Làm bố đi đi lại lại rất sốt ruột bên ngoài phòng đẻ. Cuối cùng cửa cũng bật mở, người y tá bế đứa bé ra, vừa đi vừa quấn tã. Anh chàng chạy vội lại, thọc tay vào trong tã sờ soạng và hét toáng lên vui mừng: - "Con trai con trai"!!! - "Trai gái cái gì" - bà y tá giận dữ - "buông ngón tay tôi ra" . ******************************* Trong quán bia, có hai anh trung niên đọc hai câu thơ về quan hệ giữa vợ và bồ. Một anh đọc: Vợ là địch, bồ bịch là ta, chiến tranh xảy ra, ta về bên địch, nằm trong lòng địch, ta nhớ về ta. Anh khách bảo: - Hay lắm! Nhưng nếu xếp vợ là kẻ địch thì không nên. Chẳng lẽ anh chung sống với địch à. Tớ có câu này hay hơn: "Bồ là phở, vợ là cơm. Sáng đưa cơm đi ăn phở. Trưa mời phở đi ăn cơm. Chiều phở về nhà phở, cơm về nhà cơm. Tối ngủ với cơm mà lòng lại nhớ phở". ******************************* Em làm ơn cho anh hỏi, em có nhìn thấy quanh đây có cảnh sát không? - Dạ, không, em không hề nhìn thấy anh nào cả. - Thế, gần đây có đồn cảnh sát nào không em ? - Có một đồn, nhưng đi xe cũng phải hết ít nhất 20 phút anh ạ. Nhưng có chuyện gì thế anh ? - Thế thì... đứng im, móc hết tiền trong túi ra, cởi đồng hồ, nhẫn, dây chuyền đưa ngay đây cho tao, lẹ lên ... ******************************** Ba nhà thầu tham dự đấu thầu sửa lại cảng Sài Gòn. Trang 60
  • 3. Truyện hay sưu tầm TRƯƠNG TƯỜNG TÂN 6/10/2015 10:47 a6/p6 Người đến từ Thái Lan sau khi đo đạc, tính toán cẩn thận nói: - Tôi cần 9 triệu đôla, 4 triệu mua vật liệu, 4 triệu trả công thợ, 1 triệu cho tôi. Người từ Trung Quốc sau khi đo đạc cũng nói luôn: - 6.5triệu đôla, 6triệu cho vật liệu và nhân công, 0.5triệu cho tôi. Người VIệt Nam chỉ ngồi rung đùi, buông thõng : - 26.5triệu đôla! - - Người giao thầu kêu lên :" Sao đắt thế! Thậm chí anh chưa đo đạc gì cả" - Bé mồm thôi! Tôi 10 triệu, anh 10 triệu, còn 6.5triệu mướn thằng Trung Quốc làm trọn gói... ********************************* Có anh chàng đi mua thiệp, anh ta nhìn chăm chú vào mấy tấm thiệp rồi hỏi chủ cửa hàng: - Có tấm thiệp nào ghi: "Anh chỉ yêu mình em" không ? Chủ cửa hàng nhìn chàng trai: - Có, em àh! - Vậy lấy cho em 10 tấm đi -!!!! Rết, Sên và Châu chấu Một ngày chủ nhật đẹp trời, châu chấu rủ ốc sên và rết đến nhà mình ăn nhậu. Ăn uống được nửa chừng thì hết mất bia, chúng bàn nhau xem đứa nào sẽ đi mua bia tiếp. Ốc sên bảo "tớ bò chậm lắm nên sợ các cậu sẽ phải đợi lâu". Châu chấu thì nói "Tớ bay nhanh quá sợ bia sẽ bị xóc còn toàn bọt thôi". Thế là tất cả thống nhất để cho rết đi mua bia. Châu chấu và ốc sên ngồi nhà đợi, đợi mãi cả tiếng đồng hồ vẫn chưa thấy rết mang bia về. 2 đứa quyết định đi tìm. Ra đến cửa, chúng nhìn thấy rết vẫn đang cặm cụi ngồi.... mang giày. khi122: Thanh niên 26 tuổi, đọc thân vui tính, khoẻ mạnh không rượu chè bài bạc chích choác, yêu màu tím, tôn thờ sự thủy chung, hơi lãng mạn, có khả năng tự chăm sóc bản thân và người khác, ăn ngủ luôn đúng giờ giấc, sống rất kỷ luật. Không lang thang trên mạng, chít chát hay chơi game trực tuyến. Đã sống theo đúng thời khoá biểu trên 2 năm và sẽ tiếp tục như thế cho đến hết cuộc đời còn lại. Muốn quen biết các cô gái dịu hiền, đẹp, có lòng vị tha... Ai mến xin thư về cho: Nguyễn Xuân Chiến, khu tù chung thân, trại 5 Thanh Hóa" Sau một thời gian dài nghiên cưu, các nhà khoa học Mỹ đã phát minh thành công một chiếc máy bắt trộm. Để kiếm chứng khả năng bắt trộm của máy, các nhà khoa học đã lần lượt đem qua từng nước để thử nghiệm. Đâu tiên họ thử nghiệm ở Mỹ, trong vòng 30 phút, máy bắt được 500 tên trộm. Tiếp theo họ đem qua Trung Quốc, trong vòng 10 phút máy bắt được 6000 tên trộm. Cuối cùng là đến VN, các nhà khoa học chờ mãi ko thấy tín hiệu 5, 10, 30 phút, họ đi ra kiểm tra thì...cái máy bị trộm Vào một đêm khuya thanh vắng, có hai mẹ con nhà nọ vẫn còn thức vì đứa bé phải học bài, bỗng, nó kêu lên: " Mẹ ơi, con nhìn thấy MA". Bà mẹ bình thản:" không có đâu con, đừng sợ". Lát sau đứa bé lại la lên : "Mẹ ơi con nhìn thấy Ma thật mà, nó đang bay ngòai cửa sổ kia kìa", Bà mẹ vẫn bình thản : "không có ma đâu, học bài đi con". Lần này đứa bé lại la lên:"Mẹ ơi con nhìn thấy Ma thật đó". Bà mẹ nhìn nó và bảo: "Chứ nãy giờ mày tưởng tao là mẹ mày à?" Kỷ niệm 60 năm ngày cưới, cụ ông bàn với cụ bà: - Chúng mình sẽ tìm về hương vị thuở ban đầu khi mới yêu nhau, em nhé.Cụ bà đồng ý. Thế là, chiều hôm đó, đang ngồi trong phòng, đột nhiên có 1 cục giấy được bắn qua cửa sổ, cụ bà nhặt lên, xúc động và run rẩy mở ra xem : 7 giờ tối nay, hẹn em ở chân cầu Chà Và nhé!"6 giờ 45 chiều, tay cầm bó hoa hồng, ông cụ vừa huýt sáo vừa đến chân cầu chờ cụ bà. 7h, rồi 7h45, kim đồng hồ lên 8h....8h30....9h, hết kiên nhẫn nổi, vì lúc này sương xuống nhiều, cụ ông hầm hầm về nhà, mở cửa ra và quát: "Sao bà không ra???"Cụ bà ngồi ủ rũ, thút thít : "Má không cho em đi..." Trang 60
  • 4. Truyện hay sưu tầm TRƯƠNG TƯỜNG TÂN 6/10/2015 10:47 a6/p6 Ai đánh thuế Ước mơ đâu Trong một đêm trang thanh gió mát, bổng nghe một tiếng la thất thanh của một bà cụ: - Bớ người ta hiếp hiếp dâmmmmmmmmmmm..... Ngay sau đó dân phòng cùng cảnh sát khu vực chạy lại thì thấy bà cụ ngồi trên phản miệng bỏm bẻm nhai trầu. Anh cảnh sát khu vực sốt sắng hỏi: - Ai kêu cứu đó hả cụ ? - Chính là lão đây ! (Bà cụ đủng đỉnh buông từng lời một ) - Trời, ai hiếp cụ mà sao lúc năy cụ kêu cầu cứu thất thanh vậy ? - Này nhóc, ai đánh thuế Ước mơ chứ (???!!!). PÀ KOAN CÓ Ý TƯỞNG HÀY SƯU TẦM ĐƯỢC CÁI NÀO HAY THÌ CỨ ĐÓNG GÓP CHO SÔI NỖI NHA:)) có một người đàn ông may mắn , ông ta nhặt được 1 quyển bí kíp môn phái của võ lâm (đã thất truyền từ lâu) . Ông ta quyết định sẽ luyện bí kíp này . Khi ông ta mở trang 1 thấy dòng chữ :"Muốn luyện được bí kíp này phải thiến đi". Vì đã quyết tâm nên ông ta thiến đi . Khi lật sang trang 2 của bí kíp , ông ta thấy còn 1 vài chữ mình quên đọc . Dòng chữ đó rất hay "Không thiến cũng không sao Đêm trăng, một chàng trai và một cô gái ngồi tâm sự ngoài cánh đồng. Chàng trai nói: Anh sống mà không có em chắc anh chết. Cô gái nói lại: Em sống mà không có anh em cũng chết Bỗng có 1 người đàn ông ở trong bụi rậm gần đó lên tiếng: tao mà i~a không được là 2 đứa mày chết với tao chậc...bậy bạ quá...(post tham khảo chơi hôi nhoa) ^.^ Cô vợ đang hấp hối trên giường bệnh, anh chồng ngồi kế bên, nước mắt đầm đìa, nắm tay vợ. Vợ >>> Anh yêu... Ch >>> Em đừng nói nữa em, ráng mà giữ sức. Vợ >>> Anh để cho em nói, em có chuyện này muốn thổ lộ cùng anh. Ch >>> Em đâu có chuyện gì mà phải thổ lộ, rồi mọi chuyện sẽ ổn cả mà. Vợ >>> Không! Không phải đâu anh. Em phải cho anh biết chuyện này, nếu không... em chết không an lòng, vì em ... em ... đã cắm sừng lên đầu anh! Ch >>> Đừng lo em yêu, chuyện đó anh biết rồi, nếu không anh đâu có đầu độc em làm gì Một con muỗi xuống Địa Ngục , Diêm Vương hỏi : " Sao mi lại phải xuống đây ? " Muỗi trả lời : " Dạ ! Con hút máu người ta nên bị đập chết ạ ! " Diêm Vương cười khẩy : " Hút máu người ta bị đập là đúng rồi . " Muỗi cãi : " Oan cho con , con sinh ra là phải hút máu mới sống được , ngài xem có đúng không ? " Diêm Vương : " Uh cũng tội cho ngươi ! " Muỗi năn nỉ : " Nếu thấy tội nghiệp con, Ngài cho con đầu thai thành gì mà hút máu người khác không bị đập chết , năn nỉ ngài ? " Diêm Vương đồng ý cho muỗi đầu thai theo lời nó nói ...1...2....3...Bùm.... Muỗi được đầu thai thành gi cac ban biet ko?!!!! Kotex xì tin Một chàng trai trên đường về nhà đi ngang qua nghĩa địa. Bỗng anh ta nghe tiếng gõ lốc cốc từ trong nghĩa địa vang ra. Anh ta hoảng hốt, tưởng là có ma, nhìn vào nghĩa địa anh ta mới thấy một ông già đang đục khoét cái gì đó trên một bia mộ. Anh bảo: - Lạy chúa, ông làm tôi tưởng là ma chứ. Ông đang làm gì ở đây vậy? Ông già trả lời: - Khỉ thật, đứa nào khắc sai tên tao... Ta có thể cưỡng lại tất cả mọi thứ ... trừ sự cám dỗ", "Rượu bất khả ép, ép bất khả từ, thì...từ từ để tao uống!" ,"Khôn 3 năm, dại một giờ Thôi thì...dại trước...khỏi chờ 3 năm", "Thầy em nói chuyện học hành là chuyện cả đời nha mậy. Bởi dzậy, bữa nay không học thì bữa khác học. Chuyện cả đời mà", Thật ra có rất ít phụ nữ đẹp. Không phải vì phụ nữ không biết làm đẹp mà vì họ làm hoài mà...vẫn không đẹp", "Yêu là chiện nhỏ, học mới là chiện lớn. Chiện nhỏ hok làm, sao làm chiện lớn??? con trai có thể wên nhưng không thể tha thứ---->con gái có thể tha thứ nhưng không thể wên~~~>con trai nói chia tay khi cảm thấy iu 1 người con gái khác~~~>con gái mún chia tay khi cảm thấy giữa 2 người có một khoảng cách~~~>con trai tò mò về tất cả con gái~~~>con gái chỉ tò mò khi có người con trai thích mình~~~>con trai luôn ước mình là người đầu tiên của con gái~~~>con gái luôn ước mình là người cuối cùng của con trai....>>>con gái vĩ đại ghê!!!kekeke.. Câu chuyện bàn phím: Phím B cách phím M và phím N ở giữa : là “Bố và Mẹ” , những người sinh thành ra chúng ta . Phím C luôn sát cánh bên phím V , tình cảm giữa Chồng và Vợ luôn bền vững và sát cánh bên nhau . Ngay phía dưới phím A là phím Z, thế mà xưa nay ta cứ tưởng A và Z xa nhau lắm. Có nhiều thứ cũng nghĩ là khác nhau rõ ràng như A và Z…hóa ra khoảng cách cũng mong Trang 60
  • 5. Truyện hay sưu tầm TRƯƠNG TƯỜNG TÂN 6/10/2015 10:47 a6/p6 manh lắm . Phím S và phím D nằm cạnh bên nhau, trong cuộc sống sự phân biệt và khoảng cách giữa Đúng và Sai có bao giờ rõ ràng … Tại sao phím U luôn đứng cạnh phím I nhỉ ? Và ngay bên trái đó là 2 phím T và Y nữa ? Vì “Tình yêu” của “U and I". Theo điều tra khảo sát thực tế: 1. Ai cũng có việc làm nhưng không ai làm việc. 2. Ai cũng không làm việc nhưng ai cũng có lương. 3. Ai cũng có lương nhưng không ai đủ sống. 4. Ai cũng không đủ sống nhưng ai cũng sống. 5. Ai cũng sống nhưng không ai hài lòng. 6. Ai cũng không hài lòng nhưng ai cũng giơ tay "đồng ý"! Và: Giàu thì đi xe hơi uống bia ôm - Còn Nghèo đi xe ôm uống bia hơi = Đời nó thế,toàn nghịch lí cả =.=" Ba, cưới con Tuyết xóm dưới cho con nhé -Xụyt, đâu được, nó là em mầy đó -Vậy con Hoa đầu ngỏ nhà mình -Cũng không luôn, nó cũng là em một cha khác mẹ với mầy luôn -Vậy con Lan ở xóm ngoài -Cũng không, nó cũng là em mầy .................................................. .... -Mẹ, Ba lăng nhăng lắm, xử ba đi mẹ,mấy con bồ của con, ba không đồng ý đứa nào hết vì chúng nó đều là em cùng cha khác mẹ với con. -xời ơi là xời, mầy cưới đại đi, mầy cũng đâu phải con của ổng đâu mà sợ hi hi Anh chồng say xỉn về nhà, gọi cửa mãi không có ai ra mở. Cuối cùng, anh ta nghĩ ra một kế và gọi thật to: - Tôi mang bó hoa đẹp nhất về tặng cho người phụ nữ đẹp nhất trần gian. Lập tức, cánh cửa mở toang, cô vợ sung sướng chạy ra và hỏi: - Đâu, bó hoa đẹp nhất đâu. Anh chồng liền bảo: - Thế người phụ nữ đẹp nhất trần gian đâu hở em? ************************************* Một chàng trai cầu hôn cô gái mới quen. - Thế nhà anh có xe Mercedes không? - Không. - Có khi nào anh mặc đồ của Hãng Bossini không? - Không - Nhà anh có biệt thự 3 tầng với mãnh vườn 0,5ha không? Cô gái bĩu môi Chàng trai buồn bã về thuật lại câu chuyện cho bố. Ông bố bối rối: - Cha có thể bán cái Rolls Royce đang dùng để mua ba chiếc Mercedes. Thay toàn bộ áo quần hiện Pierre Cardin bằng Bossini rẻ tiền. Cha cũng có thể cho một phần đất nhỏ trong nông trại để con có 0,5ha. Nhưng đập đi năm tầng của biệt thự tám tầng mà nhà ta đang ở thì không được Trang 60
  • 6. Truyện hay sưu tầm TRƯƠNG TƯỜNG TÂN 6/10/2015 10:47 a6/p6 ************************************* Một linh mục quá mệt mỏi vì thấy các giáo dân của mình cứ đến thú tội ngoại tình của họ nên trong một buổi giảng đạo ông nói: "Nếu tôi còn nghe một người nữa đến thú tội ngoại tình, tôi sẽ không làm linh mục nữa!". Mọi người rất yêu mến vị linh mục nên họ quyết định sẽ không nói đến từ ngoại tình nữa mà thay bằng một từ quy ước chỉ có họ mới biết. Người nào lỡ phạm tội ngoại tình khi đến xưng tội sẽ nói là bị "vấp ngã". Mọi việc sau đó đều tốt đẹp cho đến ngày vị linh mục qua đời vì tuổi già. Khoảng một tuần sau, vị linh mục mới đến gặp ông Thị trưởng và tỏ vẻ rất lo lắng. Ông nói: "Ông phải cho sửa chữa lại đường xá trong thị trấn mới được. Khi các giáo dân đến xưng tội, họ cứ nói về việc bị vấp ngã". Ông Thị trưởng bắt đầu phá lên cười và biết rằng chưa ai nói cho vị linh mục mới biết về cái từ quy ước kia. Vị linh mục bực tức nói: "Tôi không hiểu ông cười cái gì. Tuần này vợ ông đã bị vấp ngã ba lần rồi đấy". ************************************* Trong một bữa tiệc, đến lúc khá say, một anh chàng ghé vào tai bạn, tiết lộ: - Này, cô áo đỏ kia là vợ tớ, còn cô áo xanh bên cạnh là bồ của tớ đấy. Bạn anh ta cũng đang say mèm, ngạc nhiên đáp: - Vậy à, tớ thì ngược lại: Cô áo xanh là vợ tớ, còn cô áo đỏ là bồ của tớ! ************************************* Cậu có biết vợ và điện thoại khác nhau ở chỗ nào không? - Không… - Với điện thoại cậu chỉ mất một ít tiền và nói chuyện bao nhiêu cũng được. Còn với vợ cậu mất cả tháng lương mà chẳng nói được tiếng nào. ************************************* Hai anh nói khoác gặp nhau. Một anh nói : - Ðời tớ gặp rất nhiều chuyện nguy hiểm. Một lần tớ vào rừng gặp một con hổ dữ, tay không đánh nhau với nó hàng nửa ngày. Nhưng rồi cuối cùng tớ bị con hổ xé ra từng mảnh nhỏ. Thế có ghê không ? Anh kia nói : - Chưa ghê bằng tớ. Một lần tớ gặp con trăn. Nó đớp được hai chân tớ nuốt gần hết, tớ giang thẳng hai cánh tay ra ngàng lại. Nhưng đến phút cuối cùng, vừa đau vừa mỏi, tớ đành buông xuôi hai tay cho nó nuốt tụt vào bụng, rồi gọi người làng ra cứu. ************************************ Một tay cao bồi lần đầu đến thành phố lớn và nhìn thấy một chiếc máy xem bói tự động. Anh ta tò mò bước vào cabin và nhét vào đó đồng xu. Sau 2 giây, máy in ra tờ giấy như sau: “Anh tên là John Bill, cao 1m85, nặng 105 kg. Anh chuẩn bị đi chuyến tàu 8h30 và anh sắp có hạn lớn". Tay cao bồi còn đang kinh ngạc thì một người da đỏ bước đến, ông ta quả quyết chiếc máy này hoàn toàn nói láo. Hai người bàn nhau thử trao đổi quần áo xem cái máy sẽ phản ứng ra sao. Thay đồ xong, John lại bước vào cabin, nhét đồng xu vào và đọc tờ giấy vừa in ra: Trang 60
  • 7. Truyện hay sưu tầm TRƯƠNG TƯỜNG TÂN 6/10/2015 10:47 a6/p6 "Anh vẫn là John Bill, cao 1m85, nặng 105 kg, nhưng hiện nay anh đã: - Lỡ chuyến tàu lúc 8h 30’ - Bị mất quần áo cùng ví tiền và khẩu súng ngắn - Lây bệnh ghẻ của tên lừa đảo". ************************************ Một anh chàng tâm sự với bạn nhậu ở quán bia: - Từ hồi lấy vợ đến giờ, tôi thấy mắt mình có vấn đề... - Vì sao vậy? - Bởi vì từ lúc lấy cô ấy về, tôi chẳng bao giờ trông thấy tiền! ************************************* Nữ nhân viên của bệnh viện cầm giấy giới thiệu đến xin vé xem tư liệu. Trưởng rạp thấy cô khá xinh đẹp nên tìm cách chòng ghẹo. - Tôi ưu tiên giải quyết cho cô mấy vé đặc biệt, nhưng với điều kiện tôi vô bệnh viện cô cũng phải ưu tiên săn sóc tôi đặc biệt một chút, cô chịu không? - Ồ, vụ đó thì quá dễ, em hứa sẽ ưu tiên đặc biệt cho anh! - Đặc biệt là sao? Thử bật mí coi nào? - Tức là chính em sẽ lau chùi, tắm rửa và sửa sang giường nệm cho anh yên giấc... - Trời ơi! Nếu quả tôi được cô ưu tiên săn sóc như vậy thì thật là sướng mê hồn... Không biết chừng ngày mai tôi xin nhập viện liền... Nhưng tìm cô ở khoa nào? - Anh cứ việc hỏi cô Xuân, nữ hộ lý phục vụ ở... nhà xác *************************************** Hai giáo sư, chuyên gia vật lý hạt nhân, ngồi trong nhà hàng và sôi nổi bàn luận một đề tài khoa học nào đó. Một cô phục vụ bàn trẻ măng đi ngang qua bàn của họ, trông cô cực kỳ xinh đẹp, thân hình nở nang cân đối hết sức khêu gợi. Hai nhà bác học lập tức im bặt, chăm chú nhìn theo cô gái. Cuối cùng, một ông thốt lên : - Khá thật, các nguyên tử kết hợp với nhau đến là khéo. Có một chàng nhím thầm yêu một nàng nhím, yêu từ rất lâu rồi, nhưng chàng không dám thổ lộ, không dám đên gần nàng. Không phải vì chàng sợ những cái gai trên người của nàng mà bởi vì chàng sợ những cái gai trên người mình sẽ làm đau người mà chàng yêu quí. Khi yêu, người ta thà nhận phần thương đau về cho mình còn hơn là Trang 60
  • 8. Truyện hay sưu tầm TRƯƠNG TƯỜNG TÂN 6/10/2015 10:47 a6/p6 thấy người mình yêu bị tổn thương (như UHP hát ý: "Thà làm đau chính anh hơn gấp trăm ngàn lần, còn hơn trông thấy em đâu đớn vì ai...") Nhưng mà chàng nhím kia thật ngốc nghếch đã không biết rằng chính nàng cũng đã yêu chàng và chờ đợi mỏi mòn. Thật đáng tiếc khi bạn yêu đơn phương, nhưng sẽ còn đáng tiếc hơn nếu như bạn yêu mà không dám thổ lộ! Nếu như bạn yêu quí một ai đó hãy nói với họ! Một tin nhắn, một mảnh giấy, hay chỉ là một câu nói giản dị. Có thể những gì bạn nhận được sẽ còn vượt xa cả những điều bạn mong muôn! Buổi tối, bà vợ là sư tử hà đông nấu nướng xong liền ra lệnh cho con gọi điện cho bố về ăn cơm ngay. Thằng con sau một hồi hì hục gọi chạy ra bảo mẹ - Mẹ ơi, con gọi ba lần liền mà lần nào cũng có một cô trả lời. Bà vợ điên quá, đợi đến lúc chồng đi làm về liền nhảy ra đấm đá túi bụi. Ông chồng bị bất ngờ không hiểu vì sao chỉ kịp nằm lăn ra kêu cứu. Hàng xóm thấy vậy sang xem rất đông. Thấy thế, bà vợ lúc này mặt vẫn đang hầm hầm liền bảo thằng con. - mày quay ra nói cho các bác ấy nghe đi, cái con kia nó trả lời máy của bố mày thế nào - Dạ, cô ấy bảo "số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được.... Trong cuoc song cua chung ta neu: A, B, C, D, E, F, G, H, I, J, K, L, M, N, O, P, Q, R, S, T, U, V, W, X, Y, Z, tuong duong voi gia tri: 1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10, 11, 12, 13, 14, 15, 16, 17, 18, 19, 20, 21, 22, 23, 24, 25, 26 thi – Lam viec tich cuc (hardwork) chi la: H+A+R+D+W+O+R+K=8+1+18+4+23+15+18+11=98%. - Kien thuc (knowledge) van chi la: K+N+O+W+L+E+D+G+E=11+14+15+23+12+5+4+7+5=96% - Hay la may man (luck)? L+U+C+K=12+21+3+11=47%. - Vay la tien bac (money)? Khong! - Kha nang lanh dao (Leadership)? Van khong phai! De vuon den dinh cao nhat va de dat duoc 100% trong cuoc song, dieu that su giup chung ta vuon cao hon, xa hon chinh la thai do cua chung ta. Chi co thai do (attitude) la 100%: A+T+T+I+T+U+D+E=1+20+20+9+20+21+4+5=100% . Co len Thầy giáo hỏi: - Ai ăn cắp nỏ thần của An Dương Vương ? Cả lớp im lặng. Thầy giáo chỉ 1 học sinh: - Em biết ai ăn cắp nỏ thần của An Dương Vương không ? Học sinh sợ sệt : - Dạ không phải em. Vừa lúc đó ông hiệu trưởng Trang 60
  • 9. Truyện hay sưu tầm TRƯƠNG TƯỜNG TÂN 6/10/2015 10:47 a6/p6 đi ngang. Thầy giáo phân bua : - Anh xem, học trò bây giờ tệ quá. Tui hỏi ai ăn cắp nỏ thần của An Dương Vương mà không ai biết. Thầy hiệu trưởng gật gù : - Thôi anh nói anh Vương làm bản báo cáo rồi tui nói ban giám hiệu xuất quĩ đền cho. Đừng làm rùm beng mang tiếng chết.chemas-microsoft- com ffice ffice" /><O ></O > Bà vợ dắt chồng đi kiểm tra sức khoẻ vì ông này nhậu nhẹt chơi bời nhiều quá. Sau khi xét nghiệm, bác sĩ ghi la BT, bà vợ mừng lắm, vậy là chồng mình khỏe mạnh và bình thường. nhưng 01 tháng sau ông chồng lăn đùng ra chết, bà vợ mới kiện ông bác sĩ. Ông bác sĩ mới nói là tui ghi BT nghĩa là “bó tay” chứ không phải là “bình thường”!chemas-microsoft-com ffice ffice" /><O ></O > Trên chuyến bay sang Trung Quốc, hai ông khách nói chuyện với nhau: - Ông vẫn thường đến Trung Quốc? - Không, đây là lần đầu tiên tôi đến. - Xin hỏi tò mò một chút, ông đến đó làm gì? - À, để thu thập tài liệu viết một cuốn sách về đất nước rộng lớn này. - Ồ, tuyệt quá, ông ở lại đó lâu không? - Tôi chỉ ở lại 3 ngày. - Ông sẽ đặt tên cuốn sách của ông là gì? - "Trung Quốc, hôm qua, hôm nay và ngày mai". chemas-microsoft-com ffice ffice" /><O ></O > Vị linh mục nói với bố cô dâu:- Khi cầm tay con gái đưa cho chú rể, ông nên nói một câu thật ý nghĩa nhé. Ông bố vợ vốn là chủ cửa hàng tạp hóa, khi cầm tay con gái đưa cho con rể đã nói:- Nhận rồi miễn trả lại nhé. chemas- microsoft-com ffice ffice" /><O ></O > Cháy lớn tại bệnh viện. Sau khi dập tắt đám cháy một lính cứu hỏa báo cáo với chỉ huy: - Lửa đã bị dập tắt hoàn toàn! Tại tầng hầm chúng tôi cứu được 9 nạn nhân. Đã làm hồi tỉnh được 4, còn 5 người kia rất tiếc đã chết. Viên chỉ huy nghe xong liền ngất đi. Một lúc sau, tỉnh lại ông ta mới thều thào nói: - Chúa ơi! Dưới tầng hầm là cái nhà xác của bệnh viện mà …chemas- microsoft-com ffice ffice" /><O ></O > "Em yêu! Hôm qua em hỏi anh rằng anh đối xử với em tốt như thế nào. Nhất thời anh chẳng nghĩ ra gì cả. Qua một đêm suy nghĩ, cuối cùng anh cũng nhớ ra mấy điểm anh đối xử tốt với em". Trang 60
  • 10. Truyện hay sưu tầm TRƯƠNG TƯỜNG TÂN 6/10/2015 10:47 a6/p6 1/Trước khi quen em thì anh lãnh học bổng, đến khi quen em rồi thì học bổng của anh em lãnh. 2/ Có một quả táo, em ăn hết. Có 2 quả táo em ăn quả to hơn. 3/ Em xấu xí như vậy mà anh vẫn khen em xinh. Anh đẹp trai như thế mà em lại bảo anh xấu. 4/ Đi chơi toàn anh tiêu tiền, khi về KTX anh chỉ dám ăn mì tôm. 5/ Lúc em giận, anh phải làm thùng rác cho em đổ nỗi bực dọc. Lúc anh bực tức thì anh phải làm thùng rác cho chính mình. 6/ Khi em muốn hôn anh, em liền hôn ngay. Khi anh muốn hôn em thì trước tiên phải được em cho phép. 7/ Em thường xuyên đánh anh. Anh chưa bao giờ đánh em. 8/ Có lần em hỏi anh nếu em yêu một người khác thì anh làm thế nào. Anh nói sẽ đánh cho thằng kia một trận. Anh lại hỏi nếu anh yêu người con gái khác thì thế nào, em trả lời rằng em sẽ giết chết anh ngay. 9/ Đến nhà em anh phải ngủ ở ghế sopha, em đến nhà anh, anh cũng phải ngủ ở sopha. 10/ Anh mua tặng em một cái áo 60.000, anh nói dối là chỉ có 40.000. Em mua cho anh cái đồng hồ 100.000, em lại nói dối anh là 500.000. 11/ Cùng một con cá em ăn phần thân cá. Còn anh, phần đầu cá. 12/ Anh làm hỏng cái tai nghe của em liền mua một cái mới đền ngay, còn em làm mất chiếc xe đạp của anh một lời xin lỗi cũng không có. 13/ Lần em ốm, anh gầy mất 2kg. Lần anh ốm, em béo lên 2 kg (em đến phòng chăm sóc anh, ăn hết mọi đồ ăn, hoa quả, bánh kẹo của anh). 14/ Anh không chê em thấp, thế mà em lại chê anh cao. 15/ Mẹ anh đối xử tốt với em như vậy mà em chẳng nghĩ gì về mẹ anh. Trang 60
  • 11. Truyện hay sưu tầm TRƯƠNG TƯỜNG TÂN 6/10/2015 10:47 a6/p6 16/ Lần đó đi xem rock ngoài trời, em cỡi lên vai anh rất thích thú, gào thét cả buổi. Còn anh bị ép nặng suýt rơi lệ. 17/ Con chó cưng nhà anh đẻ, anh chọn con đẹp nhất mang đến cho em. Em lại tặng anh con cá vàng em nuôi gần chết, hại anh chăm sóc thêm 2 ngày nữa phải đem chôn nó. 18/ Trước khi quen em, anh ngủ 8 tiếng. Quen em rồi chỉ còn 4 tiếng. 19/ Trước khi quen em anh không bao giờ chờ ai quá 5 phút. Quen em rồi anh phải đứng hàng tiếng đồng hồ. 20/ Trước khi quen em, anh ngày nào cũng ăn sáng. Sau khi quen em, anh chỉ ăn mỗi buổi tối. 21/ Về nhà mẹ anh chơi, anh ngồi cạnh để đỡ lời. Khi anh gặp mẹ em, em chạy đi nói điện thoại. 22/ Viết mail cho em anh viết những lời lẽ ngọt ngào nhất. Nhận mail của em, toàn những lời trách móc. 23/ Chat với em, anh chat mỗi mình em. Còn em chat hàng chục người. 24/ Viết thư tay cho em, viết nhiều trang. Nhận thư tay của em, "Hòn Vọng Thư". 25/ Anh lỡ hẹn, anh xin lỗi đến vài ngày sau. Em lỡ hẹn, em nhoẻn cười lấy lệ rồi quên béng. 26/ Ra đường gặp cướp. Anh đánh nó, em bảo anh côn đồ. Anh không đánh nó, em bảo anh hèn nhát. 27/ Đi xe anh đi cẩn thận, em bảo anh kém thế. Đi nhanh, em bảo anh đi ẩu. 28/ Lễ tết, anh em, chị em đều có quà. Chị anh, anh anh thì em chẳng mua cho thứ gì. 29/ Em lấy lược ra chải tóc ngay ngã tư. Còn anh vuốt tóc một cái, em bảo anh điệu thế. Trang 60
  • 12. Truyện hay sưu tầm TRƯƠNG TƯỜNG TÂN 6/10/2015 10:47 a6/p6 30/ Đi xem phim, em thấy chán, em đòi về. Anh thấy chán, ráng ngồi xem hết phim với em. 31/ Đi uống coffee, em ngồi uống cái soạt rồi đứng dậy. Anh bất chấp mọi người cười, cũng uống cái soạt rồi đưa em về. 32/ Đi chơi với em, thấy em buồn, anh cố gắng làm cho em vui. Thấy anh buồn, em kệ anh. 33/ Quà em tặng anh, anh để rất trân trọng. Quà anh tặng em, em vứt lung tung trong nhà. 34/ Anh đứng trước trường đợi em, em bảo anh giám sát em. Anh ngồi ở nhà không đi nữa, em bảo anh không quan tâm đến em. 35/ Em bảo anh về đến nhà gọi cho em, anh gọi ngay. Anh bảo em về nhá máy cho anh, em bảo anh khắt khe. 36/ Em tặng anh cái gối bé xíu, anh ôm ấp mỗi khi ngủ. Anh tặng em cái gối ôm, em để gác chân. 37/ Em tặng anh chậu cây, nó tươi tốt sau mấy ngày. Anh mua cho em đủ lọai cây kiểng, chúng được chôn cất vài tuần sau đó. 38/ Anh nói nhiều, em bảo anh lắm mồm. Anh nói ít, em lại bảo anh ít nói. 39/ Cá độ với nhau, anh thua, em bắt anh thực hiện bằng được. Em thua, em viện đủ lý do để không thực hiện. 40/ Những gã nào thích em, em vẫn để kệ họ thích. Có ai thích anh, anh phải tìm cách xa họ ngay. 41/ Em cười với bao nhiêu là con trai, để cho họ một tia hi vọng. Anh chỉ mới có một lần thôi, với bạn em, em đã bảo anh là Sở Khanh rồi. 42/ Anh nhắc em chăm chỉ. Nhắc em mặc áo ấm. Nhắc em không thức khuya, em hỏi: "Anh là mẹ em à?" Nếu anh không nhắc em, em lại bảo: "Anh chả quan tâm gì đến em". 43/ Có gì anh cũng đều muốn kể cho anh nghe, công việc, bạn bè, gia Trang 60
  • 13. Truyện hay sưu tầm TRƯƠNG TƯỜNG TÂN 6/10/2015 10:47 a6/p6 đình, sở thích… Em thì luôn giấu anh, chỉ kể khi anh đã biết gần hết thôi. 44/ Những cái bưu thiếp anh làm tặng em, em chê óng chê eo. Những cái thiệp em tặng anh. Hầu hết chỉ là E-card. Anh vẫn giữ lại nó, mặc dù nó đã hết hạn xem được từ lâu rồi. 45/ Những gì em viết cho anh, dù chỉ là một tờ giấy nháp, anh vẫn giữ trong cái hộp. Những gì anh viết cho em, đều tự đáy lòng anh, em đọc rồi em chê chữ anh xấu. 46/ Bạn trai của em, chẳng bao giờ em giới thiệu với anh. Bạn gái của anh, em đòi biết hết. 47/ Anh biết hết những người bạn của em, giúp đỡ họ nếu có thể. Em chẳng nhớ tên bạn của anh, cho dù nó là bạn thân của anh đi nữa. 48/ Trước khi quen em, anh chẳng mấy khi ra khỏi nhà. Đến mức mà mẹ anh cũng ngạc nhiên. Sau khi quen em, cứ mỗi lần anh định đi đâu chơi. Anh sẽ có đủ lý do để ra khỏi nhà và cũng chỉ muốn có em đi cùng. 49/ Trước khi quen em, anh muốn mình thật là nổi trội, được nhiều cô gái ngưỡng mộ. Sau khi quen em, anh phải thật bình dị và chỉ cần mỗi mình em thôi. 50/ Em đòi anh phải hiểu em, thế mà em chẳng hiểu anh gì hết. 31. Lúc 3 tuổi, sự thành công là ... không đái dầm Lúc 10 tuổi, thành công là ... có nhiều bạn bè. Đến 16 tuổi, thành công là ... có bằng lái xe Đến 20 tuổi, thành công là ... được ngủ với người yêu. Đến 40, thành công là ... tiền bạc rủng rỉnh. Đến 50, thành công vẫn là ... tiền bạc rủng rỉnh. (Ok, tới đây bắt đầu quay 1/2 vòng còn lại nè) Tới tuổi 65, thành công là vẫn ... ngủ được với phụ nữ. Tới tuổi 75, thành công là vẫn ... được lái xe Tới 85, thành công là vẫn ... còn có bạn. Tới 90, thành công là không ... đái dầm. 32. Lực lượng bảo an Tổng thống Bush sau khi khảo sát tình hình an ninh tại VN thì rất hài lòng. Kết luận cho biết: khó mà ám sát được tổng thống Bush bằng lựu đạn hoặc gài bom vì lực lượng ve chai hoạt động quá mạnh, vừa thả lựu đạn hoặc cài bom là chưa đầy 30 giây sau mất hết. 33. Ngu mà nghĩ mình ko ngu thì đúng là ngu. Nhưng ngu mà biết được mình ngu thì đâu có ngu. Trang 60
  • 14. Truyện hay sưu tầm TRƯƠNG TƯỜNG TÂN 6/10/2015 10:47 a6/p6 Mình ko ngu là khi mình biết được mình ngu. Mà ngu rồi thì làm sao tự biết được mình ngu? Nên nếu tự biết mình ngu tức là mình ko hề ngu! Tóm lại đứa nào dám nói mình ngu thì chính nó mới là đứa ngu <= đọc xong....ngu luôn! 34. Nhà bác học nuôi 2 con thỏ, huấn luyện chúng mỗi lúc thèm ăn thì bấm một cái nút nhỏ. Cuối cùng cũng thành công. Một ngày nọ, 2 con thỏ nói chuyện với nhau: - Mày thấy không, mình đã huấn luyện được gã đó, mỗi lúc bấm nút là gã lại đem đồ ăn đến cho mình! 35. Lương khỏi điểm 10.000USD. Một cơ hội việc làm hấp dấn chưa từng có! Hãy biết yêu cơ hội của chính bạn. Hãy nhanh lên, số lượng tuyển dụng có hạn. Liên hệ trực tiếp, miễn trung gian! Bạn sẽ có một nguồn thu nhập đáng kể, công việc lại ko quá khó. Chỉ cần bạn biết bơi. Bạn có thể thăng tiến, kèm theo đó tiền lương ko giới hạn. Càng làm lâu năm lương càng tăng theo cấp số nhân. Sau hơn 1 tháng sẽ là 20.000USD; 3 tháng là 40.000USD;.... Yêu cầu công việc: Sáng bơi cùng cá mập ra biển khơi, chiều lùa cá... về. 36. Gái xưa dạ một, vâng hai Gái nay mà bảo là quay cãi liền Gái xưa thùy mị thục hiền Gái nay như mấy con... điên ngoài đường. Gái xưa may vá tỏ tường Gái nay chỉ biết tìm đường Shopping. Gái xưa mới thật là xinh Gái nay như thể ....."tinh tinh xổng chuồng". Gái xưa ăn nói dịu dàng Gái nay ăn nói sỗ sàng thấy ghê Gái xưa vừa gặp đã mê Gái nay nhìn kỹ vẫn chê như thường. Gái xưa đâu biết trèo tường Gái nay giận lẫy phá tường theo trai Gái xưa làm lụng quen tay Gái nay làm biếng khoanh tay ngồi nhìn. 37. Cá voi đực, có vẻ bối rối, bơi lòng vòng quanh cá voi cái và dụ dỗ: "Em có biết là hàng trăm quốc gia, những tổ chức bảo vệ môi truờng, các nhà lãnh đạo lớn nhỏ, rồi cả hàng trăm triệu người trên thế giới........... đang làm mọi việc............ để đảm bảo sự tồn tại của loài mình, vậy mà em! Em lại bảo là đêm nay em nhức đầu vậy là nghĩa làm sao ? 38. Một chàng trai tỏ tình với một cô gái, anh ta nói : Em có biết rằng anh.... anh ...yêu ...yêu...em...em không? Cô gái: Vậy thì anh đi mà nói với nó!!!! Chàng trai luống cuống: Không... ko phải, ý anh muốn nói là... anh anh ...yêu .. em... Cô gái: Vậy thì để anh ta nói với em... Chàng trai: Không..không phải... anh muốn nói là...anh ... yêu ... em ... em...Cô gái: Vậy thì anh đi mà nói với nó ... Chàng trai bực bội với giọng khó chịu... Trời ơi! là trời, không phải thế...anh muốn nói rằng .... anh anh...yêu... em em.... _ Cô gái cáu gắt: Vậy thì để anh ta đi nói với nó... 39. Trên cầu, một thanh niên đứng buồn bã nhìn xuống sông, tay chàng cầm tấm ảnh một cô gái, thỉnh thoảng anh chàng thất tình lại nhìn ảnh thở dài. Cạnh đó, một phóng viên đang đi đi lại lại có vẻ rất sốt ruột. Cuối cùng, sau hai tiếng đồng hồ, tay phóng viên đến bên người thanh niên nói: Trang 60
  • 15. Truyện hay sưu tầm TRƯƠNG TƯỜNG TÂN 6/10/2015 10:47 a6/p6 - Này chú em, nếu chú không nhảy ngay thì sẽ không lọt vào mục “Tin buổi chiều” của báo tớ đâu! 40. Người quái thai dị dạng nhất Việt Nam: Sọ Dừa. Người phụ nữ nặng nhất hành tinh : Chị Hai năm tấn. Cascader đầu tiên của VN là Lê Lai. Món hàng đặc biệt nhất mà Hàn mạc tử dám rao bán là : Trăng. Việt Nam là nước giàu nhất hành tinh vì có "Rừng vàng, biển bạc" Khách sạn sang nhất thế giới : khách sạn “Ngàn Sao” ở đường Hai Bà Trưng Sài-Gòn (vào năm 1991) Vụ li dị đầu tiên và lớn nhất trong lịch sử VN : Lạc Long Quân và Âu Cơ 50 người con theo cha lên rừng, 50 người con theo mẹ xuống biển Người có cái chết độc đáo nhất: Từ Hải. Bóng nắng, bóng râm Con đê dài hun hút như cuộc đời. Ngày về thăm ngoại, trời chợt nắng, chợt râm. Mẹ bảo: - Nhà ngoại ở cuối con đê. Trên đê chỉ có mẹ, có con Lúc nắng, mẹ kéo tay con: - Đi nhanh lên, kẻo nắng vỡ đầu ra. Con cố. Lúc râm, con đi chậm, mẹ mắng: - Đang lúc mát trời, nhanh lên, kẻo nắng bây giờ. Con ngỡ ngàng: sao nắng, râm đều phải vội ? Trời vẫn nắng, vẫn râm... ...Mộ mẹ cỏ xanh, con mới hiểu: đời, lúc nào cũng phải nhanh lên. (ST) -------------------- Bàn tay Hai đứa cùng trọ học xa nhà, thân nhau. Lần vào quán nước, sợ tôi không đủ tiền trả em lòn tay xuống gầm bàn đưa tôi ít tiền. Vô tình đụng tay em... mềm mại. Ra trường, hai đứa lấy nhau. Sống chung, em hay than phiền về việc xài phí của tôi. Bận nọ tiền lương vơi quá nửa đem về đưa em... chợt nhận ra tay em có nhiều vết chai. Tự trách, mấy lâu mình quá vô tình. ---------------------- Cua rang muối Khi xưa nhà còn nghèo, mẹ hay mua cua đồng giả làm cua rang muối. Cua đồng cứng nhưng mẹ khéo tay chiên giòn, đủ gia vị nên thật ngon. Thấy các con tranh nhau ăn, mẹ nhường. Các con hỏi, mẹ bảo: răng yếu. Giờ, các con đã lớn, nhà khá hơn, chúng mua cua biển gạch son về rang muối mời mẹ. Các con nói vui: - Cua rang muối thật đó mẹ. Trang 60
  • 16. Truyện hay sưu tầm TRƯƠNG TƯỜNG TÂN 6/10/2015 10:47 a6/p6 Rồi chúng ăn rất ngon. Riêng mẹ không hề gắp. Các con hỏi, mẹ cười móm mém: - Còn răng đâu mà ăn?! (ST) ------------------------------ Xa xứ Em tôi học đến kiệt sức để có một suất du học. Thư đầu viết: "ở đây, đường phó sạch đẹp, văn minh bỏ xa lắc nước mình..." Cuối năm viết: "mùa đông bên này tĩnh lặng, tinh khiết như tranh, thích lắm..." Mùa đông sau viết: "em thèm một chút nắng ấm quê nhà, muốn được đi giữa phố xá bụi bặm, ồn ào, nhớ chợ bến xôn xao lầy lội... Biết bao lần trên phố, em đuổi theo một người châu Á, để hỏi coi có phải người Việt không..." 1.2 đô la và 1 giờ Một người cha đi làm về rất muộn, mệt mỏi và bực bội sau một ngày bận rộn ở cơ quan. Ông vừa về đến nhà, đứa con trai năm tuổi đã ngồi chờ từ lúc nào và hỏi: - Bố ơi, con hỏi bố một câu được không? - Được chứ, con hỏi gì - Ông bố đáp. - Bố ơi, bố làm được bao nhiêu tiền một tiếng đồng hồ? - Đó không phải là việc của con. Mà tại sao con lại hỏi một việc như thế hả ? - Ông bố hết kiên nhẫn. - Con muốn biết mà - đứa con nài nỉ. - Nếu con cứ khăng khăng đòi biết, thì bố sẽ nói. Bố làm được hai đôla một giờ đồng hồ. - Ôi - đứa bé rụt rè hỏi - bố cho con vay một đôla được không? Ông bố rất bực mình: - Nếu lý do duy nhất con muốn biết bố làm được bao nhiêu tiền chỉ là để vay mà mua mấy thứ đồ chơi vớ vẩn, thế thì mời con đi ngay vào phòng mình và ngủ đi. Hãy nghĩ xem tại sao con lại ích kỷ đến thế! Bố làm việc vất vả cả ngày, và không có thời gian cho những chuyện ấy đâu! Đứa bé đi vào phòng đóng cửa. Ông bố ngồi xuống càng nghĩ càng cáu. Tại sao đứa con lại dám hỏi mình một câu như thế chứ? Một giờ sau, khi đã bình tĩnh lại, ông bố nghĩ có thể đứa con rất cần tiền để mua một thứ gì đó, và nghĩ rằng mình đã quá nghiêm khắc với nó. Ông đi vào phòng con: - Con ngủ chưa? - Chưa ạ, con còn thức! - cậu bé nằm trên giường đáp. - Bố suy nghĩ rồi, có thể bố đã quá nghiêm khắc. Đây là một đôla cho con. Cậu bé cầm lấy rồi thò tay xuống dưới gối, lôi ra thêm mấy tờ tiền lẻ nữa. Trang 60
  • 17. Truyện hay sưu tầm TRƯƠNG TƯỜNG TÂN 6/10/2015 10:47 a6/p6 Ông bố thấy con có tiền từ trước lại cáu. Khi đứa con xếp thành một xếp tiền ngay ngắn, ông bố càu nhàu: - Tại sao con lại vay thêm tiền khi con đã có rồi? - Vì con chưa có đủ ạ! - Bỗng đứa trẻ ngẩng lên vui sướng - Bây giờ thì con có đủ rồi! Bố ơi, đây là hai đô la, con có thể mua một giờ trong thời gian của bố không? (st) Bambi 14-10-2005, 03:29 PM HÃY LÀM NGAY! Dennis E. Mannering Trong lớp học dành cho người lớn, tôi giao cho mỗi người "tới gặp một người mà anh chị yêu thương nhất, và nói với người đó rằng anh chị yêu họ." Tuần sau vào buổi học kế tiếp, một người trong số các học trò của tôi đã kể lại, "Tôi đã giận thầy Dennis vào tuần trước khi thầy giao cho chúng tôi phải làm như vậy. Tôi đã không cảm thấy tôi cần phải nói với ai như vậy. Nhưng khi tôi bắt đầu lái xe về nhà lương tâm của tôi bắt đầu lên tiếng. Khi đó tôi biết chính xác tôi cần phải nói với ai câu nói đó. Năm năm trước, tôi và Cha tôi đã có một cuộc cãi nhau dữ dội và vẫn chưa được giải quyết ổn thỏa. Chúng tôi tránh mặt nhau trừ những buổi bắt buộc cả gia đình tụ họp. Gần như chúng tôi không nói với nhau một lời. Khi về tới nhà tôi nhận thức rõ ràng rằng tôi sẽ tới gặp Cha và nói với Cha rằng tôi yêu người biết chừng nào." "Sau khi quyết định như vậy dường như một gánh nặng đã trút khỏi vai tôi." "Vào 5:30 sáng, tôi đã có mặt tại nhà bố mẹ bấm chuông gọi cửa, thầm cầu nguyện mong Cha sẽ mở cửa. Tôi sợ rằng nếu Mẹ ra mở, tôi sẽ không có đủ can đảm và nói với Mẹ thay vì với Cha. Nhưng may mắn đã mỉm cười với tôi và Cha đã ra mở." "Tôi không bỏ phí lấy một giây - bước lên một bước tôi nói với Cha 'Cha, con muốn tới để nói với Cha rằng con yêu thương Cha.'" "Dường như có điều gì đó đã truyền từ tôi sang Cha. Trước mắt tôi, khuôn mặt của Cha dịu hẳn lại, những nếp nhăn dường như biến mất và Cha bật khóc. Cha mở rộng cánh tay ôm tôi vào lòng và nói rằng 'Cha cũng thương yêu con lắm, con trai, nhưng cha đã không thể nói ra được điều này.'" "Nhưng đó không phải là điều tôi muốn nói. Hai ngày sau khi tôi gặp Cha tôi, người đã bị nhồi máu cơ tim và hiện nay đang ở trong bệnh viện. Tôi vẫn chưa rõ người có thể qua khỏi được hay không nữa." "Điều tôi muốn nói với các bạn là : Đừng chờ đợi làm những điều mà bạn cần phải làm. Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi chần chừ không nói với Cha? Hãy dành thời gian cho những việc bạn cần phải làm và hãy làm ngay đi!" Bambi 14-10-2005, 03:30 PM Ba người thầy vĩ đại Trí tuệ không phải là trí tuệ nếu chỉ được rút ra từ sách vở (Horace) *** Khi Hasan, một nhà hiền triết Hồi giáo sắp qua đời, có người hỏi ông: “Thưa Hasan, ai là thầy của ngài?” Hasan đáp: “Những người thầy của ta nhiều vô kể. Nếu điểm lại tên tuổi của các vị ấy hẳn sẽ mất hàng tháng, hàng năm, và như thế lại quá trễ vì thời gian của ta còn rất ít. Nhưng ta có thể kể về ba người thầy sau của ta. Người đầu tiên là một tên trộm. Có một lần ta đi lạc trong sa mạc, khi ta tìm đến được một khu làng thì trời đã rất khuya, mọi nhà đều đi ngủ cả. Nhưng cuối cùng ta cũng tìm thấy một người, ông ta đang khoét vách một căn nhà trong làng. Ta hỏi ông ta xem có thể tá túc ở đâu, ông ta trả lời: “Khuya khoắt thế này thật khó tìm chỗ nghỉ chân, ông có thể đến ở chỗ tôi nếu ông không ngại ở chung với tên trộm”. Người đàn ông ấy thật tuyệt vời. Ta đã nán lại đấy hẳn một tháng! Cứ mỗi đêm ông ta lại bảo: “Tôi Trang 60
  • 18. Truyện hay sưu tầm TRƯƠNG TƯỜNG TÂN 6/10/2015 10:47 a6/p6 đi làm đây. Ông ở nhà và cầu nguyện cho tôi nhé!” Mỗi khi ông ta trở về ta đều hỏi: “Có trộm được gì không?” và ông ta đều đáp: “Hôm nay thì chưa, nhưng ngày mai tôi sẽ cố, có thể lắm chứ.” Ta chưa bao giờ thầy ông ta trong tình trạng tuyệt vọng, ông ta luôn hạnh phúc. Có lần ta đã suy ngẫm và suy ngẫm trong nhiều năm ròng để rồi không ngộ ra được một chân lý nào. Ta đã rơi vào tình trạng tuyệt vọng, tuyệt vọng đến nỗi ta nghĩ mình phải chấm dứt tất cả những điều vô nghĩa này. Ngay sau đấy ta chợt nhớ đến tên trộm, kẻ hàng đêm vẫn quả quyết: “Ngày mai tôi sẽ làm được, có thể lắm chứ!” Người thầy thứ hai là một con chó. Khi ta ra bờ sông uống nước, có một con chó xuất hiện. Nó cũng khát nước. Nhưng khi nhìn xuống dòng sông, nó thấy cái bóng của mình nhưng lại tưởng là một con chó khác. Hoảng sợ, nó tru lên và bỏ chạy. Nhưng rồi khát quá nó bèn quay trở lại. Cuối cùng, mặc nỗi sợ hãi trong lòng, nó nhảy xuống sông và cái bóng biến mất. Ta hiểu đây là một thông điệp đã được gởi đến cho ta: con người phải biết chiến thắng nỗi sợ hãi trong lòng bằng hành động. Người thầy cuối cùng là một đứa bé. Ta đến một thành phố nọ và thấy một đứa bé trên tay cầm một cây nến đã thắp sáng để đặt trong đền thờ. Ta hỏi đứa bé: “Con tự thắp sáng cây nến này phải không?” Đứa bé đáp: “Thưa phải.” Đoạn ta hỏi: “Lúc nãy nến chưa thắp sáng, nhưng chỉ một thóang sau đã cháy sáng. Vậy con có biết ánh sáng từ đâu đến không?” Đứa bé cười to, thổi phụt ngọn nến và nói: “Ngài thấy ánh sáng đã biến mất, vậy ngài bảo ánh sáng đã đi đâu?” Cái tôi ngạo nghễ của ta hoàn toàn sụp đổ, pho kiến thức kim cổ của ta cũng sụp đổ theo. Lúc ấy ta nghiệm ra sự dốt nát của bản thân. Và từ đó ta vất đi tất cả những tự hào về kiến thức của mình. Đúng là có thể nói ta không có một ai là thầy, nhưng điều này không có nghĩa ta không phải là một học trò. Ta xem vạn vật là thầy. Tinh thần học hỏi của ta luôn rộng mở hơn tất cả các người. Ta học hỏi từ tất cả mọi vật, từ cành cây ngọn cỏ đến đám mây trên trời kia. Ta không có một người thầy vì ta có hàng triệu triệu người thầy mà ta đã học được mỗi khi có thể. Điều thiết yếu trong cuộc sống là luôn làm một học trò. Điều này có nghĩa là gì? Nghĩa là có khả năng học hỏi, luôn sẵn sàng học để biết chấp nhận ý nghĩa của vạn vật. Người thầy là người thông qua đó ta bắt đầu học cách học hỏi. Bambi 14-10-2005, 03:46 PM Thử yêu lần nữa ----------------------------------- Xét về tình cảm, họ yêu nhau. Nhưng về lý trí, rõ ràng, Tony không phải mẫu hình lý tưởng của cô. Joshy hiểu rõ hai người là hai thế giới. Tony cũng chưa muốn có bạn gái để dồn sức cho sự nghiệp. Ngoài mặt, cậu dửng dưng nhưng lại luôn có một sự quan tâm đặc biệt không lời. Vì tất nhiên, dửng dưng chưa bao giờ có nghĩa là không thích. Và họ đã có với nhau một tháng với những gì đẹp đẽ nhất. Mọi việc đi nhanh hơn cả tên lửa NASA, đâu có ai biết cách làm cho tên lửa chậm lại khi nó đã được phóng. Cả Joshy và Tony đều cảm thấy những vấn đề không bình thường giữa hai người nhưng họ luôn né tránh. Một sai lầm kinh điển của những đôi yêu nhau. Không lâu sau đó, Tony đề nghị chia tay. Cậu đã phải chịu nhiều áp lực trong việc cố gắng trở thành một người bạn trai. Việc có bạn gái đã ngốn mất nhiều thời gian mà đáng lẽ ra cậu phải dành cho sự nghiệp của mình. Những ngày sau đó là những ngày u ám & nặng nề. Tony vẫn làm việc đều đều dù cậu không thể phủ nhận rằng cậu thấy rất trống vắng. Khi đã bình tĩnh hơn và thôi khóc, Joshy nhận thấy việc chia tay của hai người là việc vô lý nhất cô từng biết. "Có lẽ mình phải làm một cái gì đó!". Hai tuần sau, Joshy hẹn Tony đến quán nước quen thuộc. Cô nhìn thẳng vào mắt Tony và hỏi: "Mình chia tay đã nửa tháng, anh đã cảm thấy thoải mái và dễ chịu hơn chưa?". Chắc chẳng ai trên đời này cho rằng trống vắng là một cảm giác thoải mái dễ chịu nhưng Tony vẫn im lặng. "Em đã có rất nhiều điều không hiểu" - Joshy nói - "Nhưng ngày hôm đó, cả hai chúng ta đều khong đủ bình tĩnh để nói chuyện với nhau. Em thật sự muốn biết anh đã chịu áp lực như thế nào". Trang 60
  • 19. Truyện hay sưu tầm TRƯƠNG TƯỜNG TÂN 6/10/2015 10:47 a6/p6 Không dễ để Tony nói ra những gì cậu nghĩ nhưng Joshy đã khéo léo thuyết phục bằng tất cả những dịu dàng và cảm thông nhất mà cô có thể. Sau cùng, cô nói: "Em thật sự không thể chịu đựng được khi mình mất nhau như vậy. Nếu anh vẫn còn một chút tình cảm với em, chỉ cần một chút thôi nhưng là tình cảm thật sự chứ không phải lòng thương hại và anh cũng không muốn kết thúc như thế, chúng ta hãy cùng nhau bắt đầu lại thật chậm. Em tin mình có cơ hội để làm mọi việc tốt đẹp hơn". Tony im lặng rất lâu. "Mình sẽ bắt đầu thật chậm như thế nào?" - Cậu hỏi. "Nếu anh thật sự muốn biết và muốn thử, hãy gật đầu cho em xem nào!" - Joshy trả lời. TOny bật cười và gật đầu. Joshy vẫn luôn lém lỉnh như thế. Joshy chậm rãi. "Sẽ có một vài quy định bắt buộc, tất nhiên! Nhưng hãy thoải mái anh nhé! Em chỉ muốn cùng anh chơi một trò chơi thôi! Và đây là quy định của cô: Mỗi tuần họ sẽ gặp nhau ít nhất một lần và nhiều nhất ba lần. Mỗi người được quyền chủ động những cuộc hẹn và cả việc sẽ đi đâu trong một tuần. Tuần sau đến lượt người kia. Người bị động có quyền từ chối nếu không thoải mái nhưng một tuần bắt buộc phải có một lần đi cùng nhau. Đến khi một người muốn có cuộc hẹn thứ tư trong một tuần và người kia đồng ý thì đã đến lúc mọi việc trở lại bình thường như nó vốn như thế. "Để bắt đầu, chúng ta sẽ bốc thăm" - Joshy lấy từ trong xắc tay hai lá thăm be bé - "Người nào bốc được lá thăm ghi chữ THE FIRST sẽ là người chủ động hẹn đầu tiên. Và tuần kế tiếp sẽ là quyền chủ động của người kia. Cứ như thế! Anh đã luôn nhường em nên lần này em nhường anh trước đấy!" Tony bốc trúng lá thăm ghi chữ THE FIRST. Một tuần sau đó, cậu hẹn Joshy và trò chơi bắt đầu. Không dễ để hàn lại những thứ đã vỡ. Rất nhiều lúc Tony cảm thấy chán nản. Ý nghĩ về việc không hợp nhau làm cậu cứ muốn bỏ cuộc giữa chừng. Nhưng tình yêu cậu dành cho Joshy là một tình yêu thật sự. Joshy đã nói với cậu trước khi ra về ngày hôm đó: "Em chỉ cần anh can đảm và kiên nhẫn chút thôi để cùng em vượt qua giai đoạn khó khăn này". Cậu luôn nhắc nhở mình câu nói ấy để kìm bớt tính nóng vội và mau nản. Joshy cũng không dễ chịu gì hơn. Cô phải đánh đón tính tự ái của mình rất nhiều roi để nó yên thân mà nằm xẹp xuống. Cô tập yêu luôn cả những điều khiếm khuyết ở người con trai minh chọn. Cô lặp lại liên tục trong đầu hai từ "kiên nhẫn". Đã có nhiều điều buồn cười xảy ra trong suốt những ngày đó. Vì Joshy không hề quy định sẽ làm gì trong những lần gặp nhau nên họ nghĩ ra đủ trò. Joshy bắt Tony phải đến tiệm uốn tóc tán gẫu với cô trong khi các cô thợ rị mọ với cả đống ống cuốn trên đầu. Tony cũng khiến Joshy dở khóc dở cười khi ngồi chờ cậu trên thành hồ bơi nam. Họ đã cùng nhau chạy đua một chặng đường rất dài để tìm lại nhau. Dần dần, họ thấy thích thú được quyền "hành hạ" người kia mỗi tuần và cả cái cách hỏi nhau khi bắt đầu một cuộc hẹn: "Chiều thứ sáu này em rảnh không?". Thêm một thời gian nữa, họ bắt đầu thấy nhớ nhau và cần nhau nhiều hơn là ba cuộc hẹn mỗi tuần. Tony đã thích nghi được với việc san sẻ thời gian và áp lực cho một người luôn sẵn sàng lắng nghe cậu. Và cậu nhận thấy việc có cả bạn gái lẫn sự nghiệp không phải là điều quá khó. Vào tuần cuối cùng của tháng tư, Tony hẹn Joshy lần thứ tư trong một tuần. Hôm đó là một ngày tuyệt vời không kém ngày đẹp trời lúc họ quen nhau. Nhưng Joshy vẫn giữ nguyên quy tắc "mỗi người một tuần" của mình, cô chỉ điều chỉnh nó thành thỏa thuận. "Và tất nhiên người ta có thể vi phạm thỏa thuận trong những trường hợp có thể thương lượng được" - Joshy nháy mắt tinh nghịch khi cả hai đứng mút kem. Ngày 14 tháng 6, Joshy đem đến cho Tony một hũ thủy tinh đựng đầy socôla với dòng chữ: "Be my valentine!". Joshy cười một nụ cười của nắng: "Những chuyện không vui đã khiên chúng ta xa nhau vào đúng ngày lễ Tình yêu. Em không muốn đợi đến năm sau mới đưa anh món quà này! Em yêu anh!" - Cô hôn Tony. "Có một điều anh đã thắc mắc rất lâu!" - Tony nói sau khi qua phút ngất ngây - "Nếu ngày hôm đó em bốc phải lá thăm THE FIRST thì khi nào em sẽ hẹn anh?" Một nụ cười bí ẩn nở trên môi Joshy: "Thì đã bao giờ em không bốc phải là thăm THE FIRST đâu! Cả hai lá thăm đều là THE FIRST, em chỉ không cho anh nhìn thấy lá thăm của em thôi! Em muốn anh bắt đầu khi anh thật sự sẵn sàng. Còn em thì đã luôn sẵn sàng để chờ đợi anh!". Tony hỏi tiếp, cố giấu vẻ xúc động: "Nếu như anh không chơi trò đó với em, hoặc nếu như anh không hẹn lần thứ tư... nếu...". Nhưng hai ngón tay xinh xinh của Joshy đã đặt lên môi Tony để ngăn cậu nói tiếp. Cô nhẹ nhàng: "Đó là một bí mật! Khi đó, em sẽ tính cách khác nhưng em sẽ không nói anh nghe đâu!" Tony vòng tay ôm lấy cô. Cậu cũng không cần biết đến điều bí mật đó. Và sẽ chẳng bao giờ biết rằng Joshy chẳng có một dự tính nào cho những tình huống đó. Bởi cô tin là cả hai sẽ làm cho mọi việc tốt đẹp hơn. Trang 60
  • 20. Truyện hay sưu tầm TRƯƠNG TƯỜNG TÂN 6/10/2015 10:47 a6/p6 Con người không ai là hoàn hảo. Không có gì bảo đảm rằng bạn sẽ tìm được một người theo đúng những gì bạn đã vẽ ra cho một nửa của mình. Nếu thật sự yêu thương và trân trọng ai đó, hãy làm cho họ hiểu và ở bên bạn. Dù có thành công hay thất bại, bạn cũng không có gì để hối tiếc vì đã không sống và yêu hết mình. Hãy cho những người yêu thương mình và chính mình một cơ hội. Đừng bỏ cuộc quá sớm khi mọi thứ vẫn còn có thể! ( Sưu tầm !) Bambi 14-10-2005, 03:49 PM Hoa ngày sinh Sớm thu phân. Hôm nay là ngày sinh của anh. Nếu không có một mẩu tin nhắn lưu trong chiếc điện thoại cầm tay với dãy số ngày, tháng trần trụi mà người viết chia sẻ một cách hóm hỉnh, chắc hẳn anh đã quên biến hôm nay chính là sinh nhật của mình. Anh chợt cảm thấy bâng khuâng khi nhớ lại những năm tháng đầy sinh lực đã xa quá. Mỗi sinh nhật là một dịp anh nhận được vô số thiếp chúc mừng của bạn bè và cả những lẵng hoa hồng được gửi tới từ nghìn dặm. Giờ đây, anh đã bước sang tuổi cần phải hiểu thế nào là lẽ vô thường. Mùa thu đối với anh cũng mất dần niềm khao khát giang hồ cũng như sức quyến rũ mê hồn của trời đất, cỏ cây, mắt dài và áo lụa. Anh bỗng thấy cần phải giải toả những xung cảm vô nghĩa. Vậy là anh quyết định rời khỏi thành phố để đi vào miệt rừng bên kia sông. Anh hình dung ra sự xuất hiện bất ngờ của mình sẽ làm cho hai anh em đứa trẻ mồ côi ở cái ngôi nhà ẩm thấp, quen thuộc ấy mừng rỡ thế nào. Anh gắn bó với chúng từ lâu. Đó là những đứa trẻ chưa từng biết mùi vị của kem cũng như chưa bao giờ được thổi tắt những ngọn nến trên những chiếc bánh sinh nhật sang trọng quá quen thuộc với đám trẻ con thành phố. Anh tới. Tụi trẻ đang ăn trưa với món lạc rang và đĩa rau tập tàng. Con bé hỏi: "Sao hôm nay râu chú mọc dài thế!". Anh cười phá: "Nó muốn thi với cỏ trong vườn của cháu đấy. Chú dặn mãi rồi, phải trồng rau đi, đồ lười!". "Nhưng cháu phải học thêm". Con bé chun mũi, rồi xăm xăm vào bếp lấy bát đũa cho anh. Những giờ phút quây quần trong trẻo qua rất mau. Anh trở về nhà vào lúc cuối chiều. Trên mặt bàn phòng làm việc xuất hiện một lẵng hoa nhỏ hãy còn lấm tấm những hạt nước. "Ai đây nhỉ?" - anh mở tờ giấy gài bên mép. Trời ơi, nét chữ của mẹ. Anh xúc động chết lặng. Từ ngày cha qua đời, mẹ vẫn sống một mình trong căn nhà ngoại ô với mảnh vườn quạnh quẽ. Bà đã ở tuổi bảy sáu. Anh luôn nghĩ mẹ chẳng còn nhớ được gì cũng như chẳng thể biết con trai mẹ từ lâu sống ra sao. Hoá ra, anh vẫn chỉ là một thằng bé nông nổi. Còn mẹ, đây là lần đầu tiên trong đời, mẹ gửi hoa sinh nhật cho anh. Ngô Mai Phong Báo Lao Động Bambi 15-10-2005, 05:38 AM Hãy ngẩng cao đầu Khi còn là một đứa bé 15 tháng tuổi, tôi đoán chắc tôi cũng vô tư và hồn nhiên như trăm ngàn trẻ con khác trên thế gian này, cho đến một ngày tôi gặp phải cái tai nạn khủng khiếp ấy. Tôi vấp ngã! Một cú ngã đau và để lại thương tích cả đời. Tôi trựơt chân và té úp mặt vào một con thỏ thủy tinh, những mảnh vỡ đã ghim sâu vào mắt khiến tôi không còn nhìn thấy. Để cứu vãn con mắt bị thương, các bác sĩ đã tìm cách chắp nối tròng mắt không còn nguyên vẹn, kết quả để lại một vết thẹo thật lớn giữa lòng mắt vốn trước kia xanh thẳm. Trải qua những cố gắng vô ích nhằm cứu lại con mắt tật nguyền, mẹ tôi nói, các bác sĩ cho biết, nếu tôi thay thế con mắt thật của mình bằng mắt giả, khả năng khuôn mặt có thể bị biến dạng cùng với thời gian. Vì thế tôi đã trưởng thành mang theo trên đường đời con mắt xấu xí, mù lòa, và mờ đục vì những vết thẹo. Rồi thì cũng chính con mắt định mệnh đã ảnh hưởng đến cả cuộc đời sau này của Trang 60
  • 21. Truyện hay sưu tầm TRƯƠNG TƯỜNG TÂN 6/10/2015 10:47 a6/p6 tôi. Mỗi bước chân đi đều kèm theo cái cúi đầu mặc cảm. Tôi không muốn mọi người nhìn thấy dung mạo xấu xí của mình. Nhiều lúc có những người vô ý nhận xét hoặc hỏi han một cách thiếu tế nhị về vết thương của tôi, tôi lại đau! Mỗi khi cùng bọn trẻ chơi đùa, tôi luôn luôn phải đóng vai quỷ dữ. Tôi lớn lên mang theo bên mình ý nghĩ mọi người nhìn mình với ánh mắt ghê tởm, như thể là lỗi của tôi. Tôi luôn mặc cảm mình là người dị dạng. Mẹ tôi hiểu được và ngay từ lúc tôi còn bé xíu, người vẫn thường ôm tôi trong cánh tay, vuốt ve mái tóc và nói: “Hãy ngẩng cao đầu con ạ và nhìn thẳng vào cuộc đời. Rồi mọi người sẽ nhìn thấy cái đẹp nơi tâm hồn con”. Câu nói trở thành châm ngôn sống của tôi và tôi vịn vào nó để đi tới. Tôi hiểu câu nói của mẹ tôi qua nhiều giai đoạn khác nhau. Lúc còn bé, tôi nghĩ câu nói của người mang ý nghĩa: “Hãy cẩn thận kẻo lại vấp ngã, phải ngẩng đầu để ý những bước đi phía trước”. Lớn lên, tôi nhận ra khi tôi không né tránh mọi người và gần gũi họ, họ sẽ yêu thích và không xa lánh tôi. “Hãy để mọi người khám phá khuôn mặt con, để họ nhận ra sự duyên dáng và nét đẹp phía sau con mắt bất hạnh ấy”, thì ra ý của mẹ tôi là vậỵ Vào trung học, tôi được bạn bè yêu mến. Tôi thành công trong cả lãnh vực học tập lẫn sinh hoạt cộng đồng. Tôi còn được bình chọn làm lớp trưởng. Tuy nhiên dường như trong sâu thẳm tâm hồn, nỗi ám ảnh mình xấu xí cứ lởn vởn. Tôi chẳng đòi hỏi gì, chỉ muốn mình được bình thường như mọi người. Nhiều lần không kềm được cảm xúc, tôi chạy về nhà, oà khóc với mẹ. Nâng cằm tôi và bằng ánh mắt thương yêu, người bảo: “Hãy can đảm lên con ạ, ngẩng cao đầu và đối diện với cuộc sống. Hãy tự tin để mọi người nhìn thấy nét đẹp không phải chỉ ở hình dáng bên ngoài”. Rồi tôi gặp anh ấy, người sau này trở thành chồng của tôi, chúng tôi đã nhìn vào mắt nhau và anh ấy nói: “Em rất đẹp, cả về dung mạo lẫn tâm hồn”. Và tôi tin điều đó là thật. Tình yêu của mẹ tôi, của chồng tôi đã đem lại cho tôi sự tự tin và can đảm để bỏ lại sau mình nỗi mặc cảm đã từng theo tôi suốt cả khoảng đời khôn lớn. Tôi khắc phục được cảm giác tự ti và tin rằng cuộc đời vẫn đẹp, tôi vẫn may mắn và tôi biết san sẻ niềm hạnh phúc của mình với thế giới xung quanh. “Hãy ngẩng cao đầu”, câu nói giờ đây đã thành lẽ sống trong gia đình nhỏ của tôi. Tôi vẫn thường khuyên bảo các con mình hãy mạnh dạn lên. Món quà quý giá mẹ tôi để lại đã trở thành di sản được truyền nối cho những thế hệ kế tiếp. Theo Thanh Niên - Chicken Soup for The Soul Bambi 15-10-2005, 05:39 AM Túi sỏi Không biết đây là lần thứ mấy trăm hay mấy nghìn nhưng tôi lại giận chị tôi. Lý do cũng tương tự như mọi lần. Mặc dù trong tập của mỗi đứa có một tờ giấy dùng để thấm mực cho chữ khỏi nhòe khi tập viết nhưng tôi cứ thích mượn tờ giấy thấm của chị tôi. Tại sao vậy? Tại tôi thích tờ giấy thấm của mình lúc nào cũng trắng tinh. Tôi là em, vậy chị ấy phải nhường tôi chứ! Cha mẹ tôi vẫn dạy thế kia mà. Thế mà lần này... Chị ấy lại dùng giấy thấm của tôi. Trong khi ngồi viết chính tả, do sơ xuất, chị tôi gạt đổ bình mực. Vệt mực đen sì từ từ bò theo mặt bàn dốc tiến về phía cuốn tập trắng tinh đang mở rộng. Thoáng cái, vết mực đã nuốt chửng tờ giấy thấm của chị tôi. Nếu chị không nhanh tay lấy tờ giấy thấm của tôi chặn dòng mực đang bò xuống mép bàn, chiếc váy của tôi có lẽ đã đi đời nhà ma. Biết vậy nhưng tôi vẫn giận chị tôi lắm, giận suốt đời và có lẽ sẽ không bao giờ tha thứ. Tôi không thèm nói chuyện với chị ấy. Vì giận, tôi sẽ không thể ăn uống gì được. Tôi tưởng tượng một ngày kia tôi sẽ phát bệnh, gầy rộc nằm trên giường thoi thóp. Chị tôi chắc sẽ hối hận lắm. Chị ấy sẽ khóc nức nở như mưa! Bữa cơm trưa, thấy tôi lẳng lặng ôm chén ra thềm ngồi ăn, cha tôi không nói gì cả. Đến tối, sau khi đã hỏi chị tôi cho rõ ngọn ngành, cha tôi kêu tôi lại. Ông nhẹ nhàng giảng giải cho tôi chuyện không may xảy ra, chị tôi đành phải làm vậy chứ không cố Trang 60
  • 22. Truyện hay sưu tầm TRƯƠNG TƯỜNG TÂN 6/10/2015 10:47 a6/p6 tình. Nhưng dẫu cha tôi có nói gì đi chăng nữa, tôi vẫn cứ ấm ức và điều này lộ trên nét mặt tôi. "Cha bắt con làm gì cũng được nhưng con không đời nào chịu tha thứ cho chị ấy", tôi đổ lì. Cha tôi thở dài: "Thôi được, rồi con sẽ hiểu", cha tôi nói. Ông đổi giọng nghiêm khắc buộc tôi đi theo ông ra vườn. Cha bảo tôi nhặt lấy một túi đầy những viên sỏi trắng. "Từ giờ phút này trở đi, lúc nào con cũng phải mang túi sỏi này bên người", ông ra lệnh. "Chuyện nhỏ", tôi thầm nghĩ. Nhưng chuyện quả không nhỏ tí nào. Trong những ngày sau đó, túi sỏi trở thành ngọn núi khổng lồ đè lên người tôi. Bạn cứ thử cuốc bộ từ nhà tới trường và ngược lại với một đống sỏi trên vai mà xem. Và còn bao điều bất tiện khác. Giả như tôi muốn leo cây, nhưng không lẽ bám cành bằng một tay và tay kia cầm túi sỏi? Tôi nghĩ ra một cách buộc túi sỏi bên hông. Thế nhưng hễ đi nhanh một chút, túi sỏi đập vào hông đau điếng. Khi đi ngủ, hễ trở mình tôi lại ê ẩm cả người vì lăn lên đá sỏi lổn nhổn... Sau hai ngày vật lộn với túi sỏi, tôi chịu hết thấu và đi kiếm cha tôi xin được "giải thoát". Được ông đồng ý, tôi mừng rõ vì thoát được cái túi sỏi nặng nề. Lòng tôi thanh thản, nhẹ nhõm. Chuyện với tờ giấy thấm kia cũng biến mất khỏi đầu tôi. "Con thấy đấy, ở đời, nếu có thể tha thứ được hãy ráng tha thứ. Nếu không cuộc đời con lúc nào cũng như bị đá đeo nặng trĩu", cha tôi mỉm cười. Thanh Niên - Phụ nữ TPHCM Bambi 15-10-2005, 05:41 AM Bài Hát Chết Người Có thể nào một bài hát làm cho người nghe nó phải chết không? Nghe có vẻ phi lý, nhưng đó là sự thật đối với một bài hát mang tên Gloomy Sunday. "Gloomy Sunday" là tên của một bài hát kể về 1 tình yêu đã mất. Thật đúng như tựa đề của nó, bài hát được viết vào một ngày Chúa Nhật, thật ảm đạm của tháng 12 năm 1932 bởi 1 nhà soạn nhạc tên là Reszo Seress. Reszo thường nằm nguyên ngày trong căn phòng của mình ở thủ đô Paris. Người phụ nữ anh yêu vừa cự tuyệt tình yêu cao thượng của anh. Reszo luôn luôn tôn thờ tình yêu của mình, nên vì vậy anh đã phải đau khổ thật nhiều khi tình yêu của anh bị từ chối. Trong nỗi thất vọng, anh đã sáng tác ra bài hát sầu thảm nhất trong đời. Thi bài nhạc được hoàn thành, Reszo cảm thấy nhẹ nhàng hơn đôi chút trong lòng. Tuy nó không bù vào nỗi mất mát tình yêu to lớn kia, nhưng bài hát của anh ta thật hay - đủ hay để được đưa vào dĩa nhạc thời bấy giờ. Khi Reszo cố gắng bán "Gloomy Sunday", thoạt đầu anh đã gặp nhiều khó khăn khi tìm người tiêu thu.. Các nhà sản xuất dĩa nhạc cho rằng bài hát nghe rất lạ và quá buồn thảm để trở thành 1 dĩa nhạc có giá tri.. Một nhà sản xuất đã viết rằng: " Có cả một mối tuyệt vọng bị cưỡng ép thật kinh khủng trong bài hát ấy. Tôi không nghĩ rằng nó sẽ đem lại điều gì hay ho cho người nào nghe bài hát ấỵ" (Therés a sort of terrible compelling despair about it. I don't think it would do anyone anyone any good to hear a song like that.) Nhưng không vì thế mà Reszo ngừng cố gắng để tìm mối tiêu thu.. Cuối cùng, anh ta đã tìm được 1 nhà sản xuất chịu phát hành nhạc của anh. Khi bài hát được tung ra thị trường cũng là lúc nhiều sự việc lạ lùng bắt đầu xảy ra. Một người đàn ông đang ngồi trong 1 quán café đông đúc tại Budapest đòi ban nhạc chơi bản "Gloomy Sundaỵ" Người đàn ông ngồi tại bàn ông ta vừa nhấp rượu champagne vừa lắng nghe bài nhạc. Khi bản nhạc chấm dứt, người đàn ông trả tiền, rời khỏi quán, và vẫy 1 chiếc xe taxi. Vừa ngồi vào trong xe, ông ta liền lôi ra 1 khẩu súng và tự kết liễu đời mình. Vài ngày sau đó, một cô gái bán hàng thật trẻ đã tự treo cổ tại Berlin. Nằm phía dưới chân của cô gái là tờ nhạc của bài "Gloomy Sundaỵ" Trang 60
  • 23. Truyện hay sưu tầm TRƯƠNG TƯỜNG TÂN 6/10/2015 10:47 a6/p6 Một cô thư ký xinh đẹp tại New York tự tử trong căn apartment bằng hơi ga đã để lại một mẩu giấy nhỏ xin yêu cầu bản nhạc "Gloomy Sunday" được chơi vào buổi lễ an táng cô. Khắp thế giới, có nhiều bài tường trình về những cái chết liên quan đến bài hát ấy. Ca sĩ chết trong lúc hát. Người ta chết trong lúc nghe. Cuối cùng thì công ty truyền thông Anh Quốc phải cấm hẳn bài "Gloomy Sunday" vào những buổi phát thanh thường lệ trên làn sóng. Công ty này không thể làm ngơ trước những lời phiền hà đến từ bài hát ấy. Nhiều hệ thống viễn thông Hoa Kỳ cũng nhanh chóng làm giống vậy. Mười lăm quốc gia khác đã đâm đơn kiện bài hát. Các luật sư quanh thế giới đã tranh luận rằng, người soạn nhạc của bài hát có nên chịu trách nhiệm cho hàng loạt cái chết là hậu quả của sự sáng tạo của anh ta hay không. Nhưng khi các đài radio cố gắng hủy bỏ bài hát thì nó càng trở nên phổ biến hơn. Người ta còn cản thấy hào hứng hơn khi nghe bài hát "tự tử" này (suicide song). Bài hát dường như ảnh hưởng mọi người không phân biệt gì đến tuổi tác hay tầng lớp. Một người đàn ông 80 tuổi tự hủy diệt đời mình bằng cách nhảy từ cánh cửa sổ lầu bảy xuống trong khi bài nhạc đang hát. Một cô gái 14 tuổi chết đuối khi trong tay còn cầm một bản copy của bài "Gloomy Sunday". Một nạn nhân trẻ tuổi khác, một cậu bé sai vặt người Ý, đang đi ngang một người ăn xin trên lề đường đang hát bản nhạc "Gloomy Sunday" đột nhiên dừng lại, để chiếc xe đạp của cậu sang một bên, tiến dần đến chỗ người ăn xin và cho ông ta hết số tiền mà cậu đang có. Sau đó chẳng một lời nào, cậu bé đi đến một cây cầu gần đấy và tự nhảy xuống tìm lấy cái chết. Báo chí lượm lặt hết tất cả những câu chuyện và gửi phóng viên đến phỏng vấn Reszo và hỏi anh ta nghĩ gì về điều ấy. Nhưng Reszo cũng bàng hoàng như bao người khác. Anh ta cũng chẳng hiểu vì sao bài hát của mình đã gây ra nhiều điều bất thường đến vậy. Từ đó, người soạn nhạc dường như bị truyền nhiễm những điều bất lành theo sau bài nhạc bất cứ khi nào và nơi đâu khi bản nhạc được chơi lên. Khi bài "Gloomy Sunday" trở thành một "top hit" trong tuần, Reszo đã viết một lá thư gửi cho người yêu cũ của chàng và xin thêm một cơ hội nữa để nối lại mối duyên xưa. Ngày hôm sau, người ta tìm thấy thi hài của cô gái trẻ đã chết vì uống thuốc quá liều lượng. Bên cạnh cô ta là một tờ giấy với nét chữ nghệch ngoạc trên ấy nhưng còn có thể đọc được. Ðó là tên của bài nhạc "Gloomy Sunday". Ðến lúc này thì Reszo chẳng còn nghi ngờ gì về bài hát mang đầy tính nguyền rủa của chính mình. Lần đầu tiên trong đời, Reszo cố gắng thu hồi lại bài nhạc để nó khỏi bị lan ra nhiều thêm. Nhưng tất cả mọi nổ lực của anh đều không thành. Bài hát càng bị cấm, nó lại càng trở nên phổ biến hơn. Những bản copy lậu được bày bán trên đường phố như một loại trái cấm. Trong mỗi quốc gia, số người chết lại càng gia tăng. Bài hát đã đem lại nhiều lời đồn đãi chết người đến nỗi các nhạc sĩ không dám chơi bài ấy hay thậm chí các ca sĩ cũng sợ không dám hát. Thời gian trôi qua. Chiến tranh thế giới lần thứ 2 bùng nổ và người ta cũng bắt đầu quên đi bài hát ấy. Dần dần, cơn sốt bài hát được lắng dịu xuống. Vào thời điểm này Cơ Quan Truyền Thông Anh Quốc quyết định nới lỏng lệnh cấm bài hát. Ðài BBC cho phát thanh "Gloomy Sunday" trên làn sóng điện, nhưng bấy giờ bài nhạc chỉ còn là một hợp tấu khúc (orchestral piece). Từ ấy bài hát được sửa lại theo lối hoà âm hợp khúc này. Cũng bài nhạc được sửa lại theo kiểu version mới này được phát ra và cứ lập đi lập lại hàng giờ trong một căn apartment nhỏ. Người cảnh sát đi tuần gần đấy cứ phải nghe mãi một bài hát và lấy làm la.. Tiếng âm nhạc phát ra từ cánh cửa sổ của một hộ apartment trên con phố mà người cảnh sát tuần tiểu. Cảm thấy lạ vì người nào có thể nghe mãi một bài hát cứ hát đi hát lại mãi thật nhiều lần mà không ngừng nghỉ, người cảnh sát cuối cùng quyết định điều tra. Khi viên cảnh sát bước vào căn nhà, "Gloomy Sunday" đang được hát trên dàn máy hát xoay tròn tự động. Thân thể của một thiếu phụ đang nằm cạnh chiếc bàn nơi để chiếc máy hát đang chạy. Người thiếu phụ đã chết với một liều thuốc ngủ cực mạnh. Trang 60
  • 24. Truyện hay sưu tầm TRƯƠNG TƯỜNG TÂN 6/10/2015 10:47 a6/p6 Ðây mới chỉ là một bắt đầu của hàng loạt cuộc tự tử khác nối tiếp. Một lần nữa, Cơ Quan Truyền Thông Anh Quốc phải ra cấm lệnh đối với bài hát. Giờ đây thì Reszo Seress đã trở thành một người luôn bị ám ảnh bởi những cái chết do bài hát của anh ta gây nên. Có hơn 100 người chết sau khi nghe bài hát "Gloomy Sunday". Bài hát vẫn có thể được nghe từ thời này sang thời khác. Gần đây, số tường trình về những cái chết liên quan đến bài hát ấy không còn nữa. Có lẽ lời nguyền năm xưa đã hết linh nghiệm chăng? Có thể là vậy. Nhưng nếu bạn đang ở trong một quán bar nào đó và khi nghe người disc jockey bảo rằng bài nhạc cũ kỳ lạ "Gloomy Sunday" sắp được chơi, tôi thành thật khuyên bạn nên bước ra ngoài và tham gia những trò chơi khác thì tốt hơn. GLOOMY SUNDAY Sunday is gloomy My hours are slumberless Dearest the shadows I live with are numberless Little white flowers Will never awaken you Not where the black coach Of sorrow has taken you Angels have no thoughts Of ever returning you Would they be angry If I thought of joining you? Gloomy Sunday Gloomy is Sunday With shadows I spend it all My heart and I Have decided to end it all Soon there'll be candles And prayers that are said I know But let them not weep Let them know that I'm glad to go Death is no dream For in death I’m caressing you With the last breath of my soul I’ll be blessing you Gloomy Sunday Dreaming, I was only dreaming I wake and I find you asleep In the deep of my heart here Darling I hope That my dream never haunted you My heart is telling you How much I wanted you Gloomy Sunday Bambi 15-10-2005, 05:43 AM KHÁT VỌNG Tôi có một người bạn tên Monty Robert, hiện là chủ nhân một trại nuôi ngựa ở San Ysidro. Anh đã cho phép tôi dùng nhà của anh để tổ chức những buổi gây quỹ nhằm tài trợ các dự án đầu tư có tính rủi ro cao do thanh niên thực hiện. Một hôm, anh đến ngồi cạnh tôi và nói: Trang 60
  • 25. Truyện hay sưu tầm TRƯƠNG TƯỜNG TÂN 6/10/2015 10:47 a6/p6 - Tôi muốn kể cho bạn biết tại sao tôi để bạn sử dụng nhà của tôi để làm nơi tổ chức gây quỹ. Chuyện xảy ra cách đây nhiều năm. Có một cậu bé sống cùng với cha của mình, một người cha phải sống như một kẻ du mục. Ông đi từ trang trại này đến trang trại khác để huấn luyện các chú ngựa chưa được thuần hóa. Kết quả là việc học hành của cậu bé không được ổn định lắm. Một hôm, thầy giáo bảo cậu bé về viết một bài luận văn với đề tài “Lớn lên em muốn làm nghề gì ?”. Đêm đó cậu bé đã viết bảy trang giấy mô tả khát vọng ngày nào đó sẽ làm chủ một trại nuôi ngựa. Em diễn đạt ước mơ của mình thật chi tiết. Thậm chí em còn vẽ cả sơ đồ trại nuôi ngựa tương lai với diện tích khoảng 200 mẫu, trong đó em chỉ rõ chỗ nào xây nhà, chỗ nào đặt chuồng trại và chỗ nào làm đường chạy cho ngựa. Viết xong, cậu bé đem bài nộp thầy giáo. Vài ngày sau cậu bé nhận lại bài làm của mình với điểm 1 to tướng và một dòng bút phê đỏ chói của thầy: “Đến gặp tôi sau giờ học”. Thế là cuối giờ cậu bé đến gặp thầy và hỏi: - Thưa thầy, tại sao em bị điểm 1 ? - Em đã hoạch định một việc mà em không thể làm được. Ước mơ của em không có cơ sở thực tế. Em không có tiền lại xuất thân từ một gia đình không có chỗ ở ổn định. Nói chung, em không có một nguồn lực khả dĩ nào để thực hiện những dự tính của mình. Em có biết để làm chủ một trại nuôi ngựa thì cần phải có nhiều tiền không ? Bây giờ tôi cho em về làm lại bài văn. Nếu em sửa chữa cho nó thực tế hơn thì tôi sẽ cứu xét đến điểm số của em. Rõ chưa ? Hôm đó cậu bé về nhà và nghĩ ngợi mãi. Cuối cùng cậu gặp cha để hỏi ý kiến. - Con yêu, chính con phải quyết định vì ba nghĩ đây là ước mơ của con. Nghe cha đáp, cậu bé liền nhoẻn miệng cười và sau đó đến gặp thầy giáo của mình: - Thưa thầy, thầy có thể giữ điểm 1 của thầy, còn em xin được giữ ước mơ của mình. Kể đến đây, Monty dừng lại và hỏi tôi: - Bạn có biết bạn đang ngồi trong một trại ngựa rộng 200 mẫu của cậu bé trong câu chuyện mà tôi vừa kể không ? Cách đây hai năm, vị thầy giáo đó đã tình cờ dẫn 30 đứa học trò của mình đến đây để cắm trại. Thế là thầy trò tôi nhận ra nhau. Cầm tay tôi, thầy nói: “Monty này, khi anh còn học với tôi, tôi đã đánh cắp ước mơ của anh, và suốt bao nhiêu năm qua tôi cũng đã làm thế với bao đứa trẻ khác. Tôi rất ân hận về điều đó”. Nghe thầy nói thế, tôi vội đáp: “Không, thưa thầy, thầy không có lỗi gì cả, chẳng qua thầy chỉ muốn những gì tốt đẹp sẽ đến với học trò mình mà thôi. Còn em chỉ muốn theo đuổi tới cùng những khát vọng của đời mình”. (st) Bambi 15-10-2005, 05:47 AM Một câu chuyện cảm động. Câu chuyện đã xảy ra từ nhiều năm trước. Lúc đó, cô Thompson đang dạy tai trường tiểu học của một thị trấn nhỏ tại Hoa Kỳ. vào ngày khai giảng năm học mới, cô đứng trước những em học sinh lớp 5, nhìn cả lớp và nói cô sẽ yêu thương tất cả các học sinh như nhau. Nhưng thực ra cô biết mình sẽ không làm được điều đó bởi cô đã nhìn thấy cậu học sinh Teddy Stoddard ngồi lù lù ngay bàn đầu. Năm ngoái cô đã từng biết Teddy và thấy cậu bé chơi không đẹp với bạn bè, quần áo thì lôi thôi lếch thếch, còn người ngợm thì lại quá bẩn thỉu. "Teddy trông thật khó ưa". Chẳng những thế, cô thompson còn dùng cây bút đỏ vạch một chữ thập rõ đậm vào hồ sơ cá nhân của Teddy và ghi chữ F đỏ chói ngay phía ngoài (chữ F là hạng kém). Ở trường này, vào đầu năm học mỗi giáo viên đều phải xem thành tích học tập của từng học sinh trong lớp mình chủ nhiệm. Cô Thompson đã nhét hồ sơ cá nhân của Teddy đến cuối cùng mới mở ra xem, và cô rất ngạc nhiên về những điều đọc được. Cô giáo chủ nhiệm lớp 1 đã nhận xét Teddy như sau: "Teddy là một đứa trẻ thông minh và luôn vui vẻ. Học giỏi và chăm ngoan... Em là nguồn vui cho người chung quanh". Cô giáo lớp 2 nhận xét: "Teddy là một học sinh xuất sắc, được bạn bè yêu quý nhưng có chút vấn đề vì mẹ em ốm nặng và cuộc sống gia đình thật sự là một cuộc chiến đấu". Giáo viên lớp 3 ghi: "Cái chết của người mẹ đã tác động mạnh đến Teddy. Em đã cố gắng học, nhưng cha em không mấy quan tâm đến con cái và đời sống gia đình sẽ ảnh hưởng đến em nếu em không được giúp đỡ". Giáo viên chủ nhiệm lớp 5 nhận xét: "Teddy tỏ ra lãnh đạm và không tỏ ra thích thú trong học tập. Em không có nhiều bạn và thỉnh thoảng ngủ gục trong lớp". Đọc đến đây, cô Thompson chợt hiểu ra vấn đề và cảm thấy tự hổ thẹn. Cô còn thấy áy náy hơn khi đến lễ Giáng sinh, tất cả học sinh trong lớp đem tặng cô những món quà gói giấy màu và gắn nơ thật đẹp, ngoại trừ món quà của Teddy. Em đem tặng cô một gói quà bọc vụng về bằng loại giấy gói hàng nâu xỉn mà em tận dụng lại từ loại túi giấy gói hàng của tiệm tạp hóa. Cô Thompson cảm thấy đau lòng khi mở gói quà ấy ra trước mặt cả lớp. Một vài học sinh đã bật cười khi thấy cô giơ lên chiếc vòng giả kim cương cũ đã sút mất vài hột đá và một chai nước hoa chỉ còn lại một ít. Nhưng cô đã dập tắt những tiếng cười nhạo kia khi cô khen Trang 60
  • 26. Truyện hay sưu tầm TRƯƠNG TƯỜNG TÂN 6/10/2015 10:47 a6/p6 chiếc vòng đẹp, đeo nó vào tay và xịt một ít nước hoa trong chai lên cổ tay. Hôm đó Teddy đã nán lại cho đến cuối giờ để nói với cô: "Thưa cô, hôm nay cô thơm như mẹ em ngày xưa". Sau khi đứa bé ra về, cô Thompson đã ngồi khóc cả giờ đồng hồ. Và chính từ hôm đó, ngoài dạy học cô còn lưu tâm chăm sóc cho Teddy hơn trước. Mỗi khi cô đến bàn em để hướng dẫn thêm, tinh thần Teddy dường như phấn chấn hẳn lên. Cô càng động viên em càng tiến bộ nhanh. Vào cuối năm học, Teddy đã trở thành học sinh giỏi nhất lớp. Và trái với phát biểu của mình vào đầu năm học, cô đã không yêu thương mọi học sinh như nhau. Teddy là học trò cưng nhất của cô. Một năm sau, cô tìm thấy một mẩu giấy nhét qua khe cửa. Teddy viết: "Cô là cô giáo tuyệt vời nhất trong đời em". Sáu năm sau, cô lại nhận được một bức thư ngắn từ Teddy. Cậu cho biết đã tốt nghiệp trung học, đứng hạng ba trong lớp và "Cô vẫn là người thầy tuyệt vời nhất trong đời em". Bốn năm sau, cô lại nhận được một lá thư nữa. Teddy cho biết dù hoàn cảnh rất khó khăn khiến cho cậu có lúc cảm thấy bế tắc, cậu vẫn quyết tốt nghiệp đại học với hạng xuất sắc nhất, nhưng "Cô vẫn luôn là cô giáo tuyệt vời mà em yêu quý nhất trong đời". Rồi bốn năm sau nữa cô nhận được bức thư trong đó Teddy báo tin cho biết cậu đã đậu tiến sĩ và quyết định học thêm lên. "Cô vẫn là người thầy tuyệt nhất của đời em", nhưng lúc này tên cậu đã dài hơn. Bức thư ký tên Theodore F.Stoddard - giáo sư tiến sĩ. Câu chuyện vẫn chưa kết thúc tại đây. Một bức thư nữa được gửi đến nhà cô Thompson. Teddy kể cậu đã gặp một cô gái và cậu sẽ cưới cô ta. Cậu giải thích vì cha cậu đã mất cách đây vài năm nên cậu mong cô Thompson sẽ đến dự lễ cưới và ngồi ở vị trí vốn thường được dành cho mẹ chú rể. Và bạn thử đoán xem việc gì đã xảy ra? Ngày đó, cô đeo chiếc vòng kim cương giả bị rớt hột mà Teddy đã tặng cô năm xưa, xức thứ nước hoa mà Teddy nói mẹ cậu đã dùng vào kỳ Giáng sinh cuối cùng trước lúc bà mất. Họ ôm nhau mừng rỡ và giáo sư Stoddard thì thầm vào tai cô Thompson: "Cám ơn cô đã tin tưởng em. Cám ơn cô rất nhiều vì đã làm cho em cảm thấy mình quan trọng và cho em niềm tin rằng mình sẽ tiến bộ". Cô Thompson vừa khóc vừa nói nhỏ với cậu: "Teddy, em nói sai rồi. Chính em mới là người đã dạy cô rằng cô có thể sống khác đi. Cô chưa từng biết dạy học cho tới khi cô được gặp em". Tác giả khuyết danh. Đàm Thư sưu tầm và biên dịch. Bambi 15-10-2005, 05:53 AM Một cách xử sự Mr.Thomas là một chủ nông trại giàu có. Ông và vợ mình đối xử rất thân thiện với mọi người nên ai cũng yêu mến họ cả. Một hôm ông thấy vợ mình, bà Thomas sai người giúp việc đến cuối làng, nhà bà John - một tá điền của ông - để mượn một cái bào rau củ. Sau khi người này đi khỏi, ông hỏi vợ : - Anh không nghĩ rằng nhà ta lại không có một cái bào hay không đủ khả năng mua mà em lại sai người đi mượn cho thêm phiền phức như thế. Bà Thomas từ tốn trả lời : - Đây, anh xem, cái bào của nhà ta vẫn còn rất tốt. Em biết mọi người ở vùng này đều yêu quí chúng ta vì chúng ta đem lại nhiều vật chất cho họ hơn các ông chủ khác; nhưng em không muốn như vậy. Em muốn được yêu mến bằng một thứ tình cảm cao hơn, tình làng xóm. Mà điều đó chỉ có thể khi nào chúng ta và họ không có khoảng cách giữa chủ và tớ, giữa giàu và nghèo. Như vậy chuyện cái bào rau củ chỉ là cái cớ để anh và em đến gần với mọi người hơn mà thôi. Bambi 15-10-2005, 05:53 AM Cà rốt, trứng và hạt cà phê Cô con gái hay than thở với cha sao bất hạnh này cứ vừa đi qua thì bất hạnh khác đã vội ập đến với mình, và cô không biết phải sống thế nào. Có những lúc quá mệt mỏi vì vật lộn với cuộc sống, cô đã muốn chối bỏ cuộc đời đầy trắc trở này. Cha cô vốn là một đầu bếp. Một lần, nghe con gái than thở, ông dẫn cô xuống bếp. Ông bắc ba nồi nước lên lò và để lửa thật to. Khi ba nồi nước sôi, ông lần lượt cho cà rốt, trứng và hạt cà phê vào Trang 60