30 ĐỀ PHÁT TRIỂN THEO CẤU TRÚC ĐỀ MINH HỌA BGD NGÀY 22-3-2024 KỲ THI TỐT NGHI...
Cach dua dat nuoc phat trien di len
1. Cách đưa đất nước phát triển đi lên
Chào các bạn,
Tư duy tích cực là khoa học cá nhân cho mỗi người chúng
ta. Đó không phải là khoa xã hội học hay chính trị học cho
đất nước. Nhưng bạn không cần phải là Einstein thì cũng
có thể thấy tư duy tích cực là xây dựng đất nước ở mức
căn bản nhất—mức sâu thẳm nhất của mỗi trái tim con
người. Nếu đa số chúng ta tích cực thì đương nhiên là cả
quốc gia tích cực và tiến lên ồ ạt.
Khi nói đến đất nước, chúng ta có khuynh hướng nói ngay
đến hiến pháp, luật, nhà nước, v.v… Tất cả những điều
này đương nhiên là quan trọng, nhưng chúng thì cũng
như nội quy và điều lệ của một công ty, hay tờ giá thú của
hai vợ chồng trong gia đình. Chẳng ai quan tâm đến nội
2. qui và điều lệ của công ty khi bàn đến mạnh yếu lời lỗ của
công ty, và chẳng ai nhắc đến tờ hôn thú khi nói đến sức
mạnh hay điểm yếu của một gia đình. Cái mạnh hay yếu
chỉ do một điểm duy nhất mà ra—mọi người trong công ty
và trong gia đình có hòa thuận và nâng đỡ nhau cùng tiến
lên hay không, hay là chia năm xẻ bảy, giành giựt nhau,
đấm đá nhau? Cộng đồng ta sống—làng, xã, huyện, thành
phố, quốc gia— cũng không ra ngoài quy luật căn bản
này: Mọi người chúng ta có đỡ đần nhau cùng đi lên
hay không? Hay là tìm cách đứng trên bằng cách đạp
người khác xuống? Nếu cùng nâng nhau lên thì đất
nước đi lên, và cùng đạp nhau xuống thì đất nước
đi xuống. Vấn đề giản dị thế thôi.
Vậy thì làm thế nào để chúng ta cùng nâng nhau lên, các
bạn ?
Rất giản dị:Chúng ta khen nhau và khuyến khích
nhau. Người nào làm điều gì đó, miễn là điều đó không có
hại, thì ta luôn luôn có thể khen, dù là cách họ làm còn
nhiều thiếu sót. Ví dụ, một em xung phong trả lời trong lớp
và trả lời sai, thì cái sai đó không quan trọng bằng tinh
thần xung phong. Giáo viên có làm cho em thấy cái hứng
khởi của mình khi em xung phong không? Còn sai thì giáo
viên cho thêm thông tin sau, cho em và cả lớp, có chuyện
gì đâu.
Nếu tìm chuyện để khen thì hầu như 90% điều mọi người
làm quanh ta đều có cái gì đó cho ta khen, kể cả chuyên
rất hàng ngày như ăn mặc. Thỉnh thoảng mình gặp một
anh hay một chị ăn mặc rất hay, màu sắc hòa hợp, và có
“cái gì đó” rất là nghệ thuật (nói là “cái gì đó” vì mình
3. chẳng biết nó là cái gì, mấy chục năm nay mình vẫn chưa
thuộc xong cách thắt cà vạt, rất bực mình! Tại sao đàn
ông phải mang cái cà vạt làm gì cho rộn ràng, mất công
quá! Mình tin là cái cà vạt đầu tiên do một nhà tạo mẫu nữ
tạo ra, chỉ để tiện nghi khi muốn kéo cổ ông chồng), dù
sao đi nữa thì mỗi lần thấy một anh hay chị ăn mặc nghệ
thuật như vậy mình cảm thấy rất vui vẻ yêu đời, và mình
hay nói ngay với người đó, “Mỗi khi gặp chị/anh, cách ăn
mặc của chị/anh làm tôi yêu đời hết sức.” Đó là một lời ca
ngợi rất thành thật, và mình biết là người nghe nó cũng
vui.
Nếu thấy ai yếu điều gì đó mà ta có thể giúp họ khá
hơn thì nhắc nhẹ một câu (trừ khi đã có phản hồi,
“Cám ơn, đủ rồi,” thì thôi). Nhắc nhẹ là nghĩa vụ của
mình (vì “yêu người”), theo hay không là quyền của người
nghe. Hãy tôn trọng nhau và đừng áp chế nhau.
Tạo cơ hội cho nhau: Có cơ hội làm ăn, thăng tiến, thì
giới thiệu cho nhau, giúp nhau đi lên. Nhiều người thấy cơ
hội không hạp với ý thích mình hoặc mình không đủ khả
năng, cũng dìm luôn, không giới thiệu cho bè bạn! Vậy có
phải là lớ ngớ không? Thực ra khi ta giới thiệu cho bạn thì
xem như là bạn mắc nợ ta 1-0, dù ta không xem là nợ, thì
bạn vẫn xem đó là nợ. Cho nên, ta cũng mong cho bạn
thành công khá, để mai mốt hắn còn khả năng “trả nợ”
một lúc nào đó, nếu không trả cho ta thì biết đâu lại trả
cho con cháu ta. Đã trồng cây thì sẽ có quả.
Các bạn có biết tại sao các băng đảng mafia và tham
nhũng rất mạnh không? Tại vì họ không bao giờ đi cá
nhân lẻ tẻ, họ luôn luôn làm việc theo băng đảng. Vậy là
4. khôn ngoan đó, các bạn ạ. Những người lương thiện thật
thà thường yếu kém, vì lớ ngớ, không biết nguyên tắc
“một cây làm chẳng nên non, ba cây chụm lại nên hòn núi
cao.”
Nếu có ý tưởng làm ăn thì nên chia sẻ, đừng khư khư sợ
hãi. Guy Kawasaki , một nhân vật nổi tiếng của Thung
Lũng Silicon Valley, giám đốc điều hành và chủ tịch của
quỹ đầu tư mạo hiểm Garage.com, nói: “Nếu bạn có một ý
tưởng, chia sẻ nó, nói về nó, xin phản hồi về nó. Đừng có
ôm khư khư vào ngực. Hãy tạo ra đối tác và đồng minh.
Cho người ta thuê ý tựởng của bạn. Bởi vì, như tôi đã nói,
không phải chuyện độc đáo của ý tưởng là chìa khóa. Mà
điều độc đáo là khả năng thi hành ý tưởng đó của bạn.”
Lâu lắm rồi, mình có đọc được một ngụ ngôn về thiên
đàng và hỏa ngục. Thiên đàng và hỏa ngục y hệt nhau.
Mỗi nơi có một nồi cháo và mọi người ngồi vòng tròn
chung quanh nồi, cách nồi khá xa. Mỗi người có một cái
muỗng (cái thìa) rất dài, dài hơn cả cánh tay mình để có
thể với tới nồi cháo. Bàn tay mỗi người gắn dính chặt vào
một đầu muỗng. Ở hỏa ngục, mỗi người chiến đấu vô
vọng ngày đêm để lo đút cháo cho chính mình (nhưng
không được vì muỗng quá dài). Ở thiên đàng, chẳng ai tự
đút cho mình cả, mọi người đút cho nhau ăn.
Chúc các bạn một ngày vui.