5. Thu CảmThơ
5
Tiếng lòng của Vũ Đức Vân
Một lần cùng bạn đến Văn Miếu
vào Tết Nguyên tiêu để dự ngày Thơ Việt
Nam, đang tha thẩn đi giữa các quầy sách
bạt ngàn sách và sách, thơ và thơ, chúng
tôi dừng lại trước quầy sách của CLB
Thăng Long Thi xã. Tôi bắt gặp hai tập thơ
trang bìa rất hấp dẫn, đó là tập “Cây xanh
bóng cội” và tập “Hồn quê” của tác giả
Vũ Đức Vân. Tôi đang mải ngắm bức ảnh
bìa sau của tập “Hồn quê” thì “cha đẻ” của
hai tập thơ xuất hiện. Ông đứng ngay đấy
liền tặng tôi hai tập thơ này và chúng tôi
quen nhau từ đó. Về nhà tôi đọc đi đọc lại
tác phẩm của người bạn mới vừa tặng.
Đọc, suy ngẫm về tác phẩm và
không khỏi bâng khuâng hình dung về tác
giả, một người đàn ông dáng dấp thư sinh
với lời nói nhẹ nhàng, khúc triết đầy sức
thuyết phục, hấp dẫn.
Gần đây ông trao cho tôi tập thơ
mới sáng tác năm 2012 - 2013 vừa mỉm
cười hỏi tôi:
-Tôi đặt cho nó là“Thu cảm”bạn nghĩ thế nào?
Tôi chưa kịp trả lời thì ông đã nói:
- Thu cảm là những cảm xúc của mình khi
tuổi đời đã bước sang thu! Xem có được
6. VŨ ĐỨC VÂN
6
không?
Tôi lại hào hứng đọc và suy ngẫm,
những trang thơ của ông như trải ra tiếng
lòng của một người đang yêu: yêu đời, yêu
thơ, yêu người, yêu lẽ phải... đồng thời lại
như bản nhạc bồng bềnh tha thiết. Tôi nghĩ
rằng thơ không chỉ là tiếng lòng mà ông đã
thật sự hóa thân vào tác phẩm quên hẳn
cuộc đời còn nhiều bề bộn gian truân.
Với nhiều thể loại thơ (Đường luật,
Lục bát, Song thất lục bát) và với nhiều
chủ đề ông đã dồn hết tâm tư vào các cung
bậc của tình yêu, tác giả thả hồn mình vào
các con chữ để nó trở thành những áng thơ
mà độc giả và người thân trông đợi. Bằng
nghệ thuật tả cảnh, tả tình nhà thơ đã vẽ
nên những bức tranh toàn bích về làng quê,
về đất nước:
Vạt nắng thu chiều óng tựa tơ
Vườn nhà kẽ lá trổ sao thưa
Trên hiên gà nhiếp tìm sâu nhỏ
Cạnh cửa mèo con đón nhắt khờ
Trúc thả cánh vàng xoay xoắn gió
Tùng vươn nhành biếc đứng chờ mưa
Làng quê yên ả heo may dạo
Chạnh nuối tình đời dạ ngẩn ngơ.
(Yên bình)
7. Thu CảmThơ
7
Hoặc:
Gió nội hương đồng ngọt vị quê
Chiều hè dạo gót dọc triền đê
Vẳng nghe diều sáo buông êm ái
Chợt nhớ xuân xưa nặng chữ thề.
(Nuối tiếc)
Tác giả mượn những hình ảnh mang
mang, nhàn nhạt nhẹ nhàng của chiều quê
yên ả để gợi nên những kỷ niệm ngọt ngào
của mối tình xa xưa đã trở thành dĩ vãng.
Thủ pháp dùng từ của ông cũng tuyệt vời,
có những bài thơ viết theo thể thơ Đường
luật chỉ có 56 từ mà tác giả đã dùng tới 11
cặp từ kép làm cho bài thơ thấm vào lòng
độc giả với đầy đủ hương vị của cuộc sống.
Ví như:Ôi lại về rồi hỡi gió may!
Se se nhè nhẹ lướt lay phay
Mơn man lành lạnh da hồng mịn
Ve vuốt dịu dàng má đỏ hây
Thu cảm nồng nàn lòng rạo rực
Duyên trào ngây ngât dạ mê say
Heo ru đã báo “mùa xây mộng”
Bao nụ hoa tình... ngát tỏa bay.
(Mùa hạnh phúc)
Thơ lục bát của ông cũng vậy,
người đọc có thể cảm nhận âm hưởng của
ca dao hoặc phảng phất chất thơ Nguyễn
8. VŨ ĐỨC VÂN
8
Bính qua những bài viết của ông:
Tôi nàng vừa mới gặp nhau
Mà như thân thiết từ lâu lắm rồi
Dáng đi ánh mắt nụ cười
Tưởng quen quen quá từ thời xa xưa...
(Bất chợt)
Mấy lần trò chuyện với tôi
Nàng như chỉ nói những lời bâng quơ
“Vườn anh hoa cải đang tơ
Sao không nhờ gió gọi đưa bướm vàng...?”
Mấy ngày chẳng thấy bóng nàng
Sương như phủ lạnh đường ngang lối về
Gió như nhớ mái tóc thề
Cây như trầm mặc ra bề nghĩ suy
Trên đường tấp nập về, đi
Mà sao vẫn thấy hình như không người
Thì ra chỉ một người thôi
Chỉ đôi mắt với nụ cười bâng quơ
Để tôi ra ngẩn vào ngơ
Như cành hoa cải đứng chờ bướm sang
Thì ra... tôi đã yêu nàng...!
Trong tim phơi phới ngàn trang thơ tình.
(Chợt hiểu)
Thơ xướng họa là một ngón chơi
đầy thú vị của người chơi thơ. Các thi
huynh thi hữu đã gửi gắm lòng mình qua
9. Thu CảmThơ
9
tác phẩm để mà hòa kết và hiểu biết nhau
hơn. Rất khó nhưng rất hấp dẫn và đó là
ngón chơi của các văn nhân xưa nay.Trong
“Thu cảm” tác giả đã đưa ra 16 bài thơ để
bạn bè gần xa ứng họa và ông cũng ứng
họa lại với 16 bài thơ,.
Đọc thơ Vũ Đức Vân tôi có cảm giác tuổi
đời càng cao, trải nghiệm càng nhiều thì thi
hứng trong ông càng dồi dào, không những
phong phú về thể loại, đề tài mà càng nâng
cao về nghệ thuật và mở lòng nhân ái với
đời nhiều hơn.
Với “Thu cảm” tác giả đã thành
công và xứng đáng với những giải thưởng
mà ông đạt được (giải Đồng tác phẩm vàng
năm 2011 và giải B trong Hội thơ lục bát
năm 2013).
Quả thật con chữ trong tay ông đã
trở nên lung linh rực rỡ và thổn thức như
tâm hồn đa tình đa cảm của nhà thơ.
Con thuyền lờ lững giữa hồ trôi
Thăm thẳm bóng in lẫn ráng trời
Một chiếc lá rơi rung mặt nước
Bao nhiêu vẻ đẹp vỡ tan rồi.
Có điều đọc thơ ông tôi thấy nhiều
bài phảng phất một nỗi buồn man mác cứ
lấn dần, cứa dần vào tâm hồn mình mặc dù
10. VŨ ĐỨC VÂN
10
bài thơ đó đã vẽ lên những hình ảnh đẹp vô
cùng, phải chăng đó là những nuối tiếc của
tuổi già khi nhìn lại những tháng năm qua.
Cảm nghĩ về thơ Vũ Đức Vân nhiều
lắm, bề bộn lắm, chỉ tiếc tôi không đủ bút
lực để bình để bàn. Là một người yêu thơ
được đọc những áng thơ hay mà gần gũi
với mình tôi rất thích thú và cảm thấy hiểu
biết của mình được nâng lên .
Chân thành cảm ơn người con Kinh
Bắc hào hoa đã tặng tôi món quà vô giá.
Mong ông khỏe mãi và viết được nhiều
hơn, hay hơn để dâng cho đời hương vị
ngọt ngào của cuộc sống.
Nhà giáo, nhà thơ:
Ngô Hoài Anh
11. Thu CảmThơ
11
LÁ VÀNG
Kính tặng người cao tuổi
Mỏng manh như chiếc lá vàng
Vẫn tô thêm sắc huy hoàng mùa thu
Chuốt êm thêm những lời ru
Nhuộm thêm sắc biển mộng mơ cuộc đời
Mai đây gió đẩy lá rơi
Ủ thêm màu đất cho chồi xuân xuân.
12. VŨ ĐỨC VÂN
12
MÙA HẠNH PHÚC
Ôi lại về rồi hỡi gió may!
Se se nhè nhẹ lướt lay phay
Mơn man lành lạnh da hồng mịn
Ve vuốt dịu dàng má đỏ hây
Thu cảm nồng nàn lòng rạo rực
Duyên trào ngây ngất dạ mê say
Heo ru đã báo “mùa xây mộng”
Bao nụ hoa tình… ngát tỏa bay.
11/2012
BIỂN CHIỀU
Thu về trên sắc cúc vàng tươi
Thả nõn mây bông tản khắp trời
Nhè nhẹ gió may tràn bát ngát
Lững lờ cánh hạc sải chơi vơi
Trông vời mắt lá hoe sườn núi
Nhớ rộn sóng cồn trắng biển khơi
Ngồi ngắm nắng chiều ôm đảo lặng
Trong lòng xao động khúc buồn vui.
13. Thu CảmThơ
13
CHUÔNG CHIỀU
Hoàng hôn dìu dịu xuống tà tà
Thánh thót chuông chiều vọng khúc ca
Giục giã đàn chim về hợp tổ
Dỗ dành rặng sữa nở bừng hoa
Gió ru âm gọi chân về cội
Sương thả tiếng trào ác lảng xa
Ngày hết nắng vàng, thôi rực lửa
Giúp đời vẫn góp tiếng ngân nga.
8/2013
NỖI NIỀM
Gặp gỡ làm chi để đợi chờ
Tháng ngày ra ngẩn lại vào ngơ
Đêm đêm ôm gối thêu hoài mộng
Sớm sớm nhìn trời dệt ước mơ
Cánh én xập xòe trang nỗi nhớ
Gió heo vi vút rắc tình thơ
Mong sao lại được gần gang tấc
Rộn rã lòng vui hết thẫn thờ.
14. VŨ ĐỨC VÂN
14
NÚI NGỌC TRÀNG AN
Ngắm nhìn núi Ngọc xanh tươi
Long chầu lân phục đất trời cõi riêng
Cảnh quan như chốn thần tiên
Khiến cho du khách mọi miền khát khao
Lênh đênh thuyền mộng lướt vào
Sóng yên mà thấy nao nao trong lòng
Trời xanh bơi đáy nước trong
Trần gian mà ngỡ non bồng thiên cung
Đến rồi rộn rã trong lòng
Nỗi mong gặp lại bềnh bồng khó quên.
HỒ SEN ĐẦU HẠ
Tây Hồ bát ngát một màu sen
Nụ đỏ lung linh tựa búp đèn
Thi lão trong lầu say tứ lạ
Du nhân ngoài trảng kiếm tình quen
Vấn hồng yếm lỏng tươi da ngọc
Xiêm trắng băng trùng thắm gót tiên
Hương thoảng hồn thơ nâng cánh mộng
Bồng lai trần thế thưởng bao phen.
15. Thu CảmThơ
15
TIÊN CẢNH TRẦN GIAN
Tây Hồ phong phú nét huyền mơ
Xiêm ngắn yếm treo vẻ hững hờ
Sen ngó đào non sen bẽn lẽn
Nước nhìn váy cộc nước ngây đơ
Thi nhân nổi hứng thêm thờ thẫn
Cá bạc mải trông lượn lững lờ
Đây tựa đầm tiên vui thưởng ngoạn
Ra về luyến tiếc cõi tình thơ.
BẾN XƯA
Ngỡ ngàng đứng trước bến sông xưa
Chẳng chút bóng hình thuở ấu thơ
Đâu thấy dòng xanh ôm bến tắm
Không còn sóng bạc vỗ đò đưa
Lục bình ủ rũ mây còn tiếc
Khoang nước đục lờ cá chẳng ưa
Ước muốn thời gian quay trở lại
Thỏa vui bè bạn sớm cùng trưa.
16. VŨ ĐỨC VÂN
16
BÊN TƯỢNG ĐỨC MẸ
Trước đài Đức mẹ Maria
Cứ tưởng đang hòa giữa thánh ca
Bao nỗi khổ đau hầu khép lại
Một niềm bác ái nở bung ra
Xác thân tựa thoát nơi đồng đất
Hồn vía bay vào đỉnh núi hoa
Phép Mẹ lòng lành người cứu rỗi
Đưa đời con cập cõi Hằng Nga.
3/2013
______
Nhà thờ đá Nam Định.
DÂNG HIẾN
Vì thơ chẳng thể phút nào ngơi
Trau chuốt từng giây điểm gọt đời
Hoa đẹp tưới vun hương tỏa ngát
Cây xanh chăm chút quả khôn vơi
Kiên tâm mài liếc kim tròn sắc
Quyết chí giũa lau ngọc ánh ngời
Tận lực gom xây chân, thiện, mỹ
Những mong nhân thế mãi vui cười.
17. Thu CảmThơ
17
VỀ THĂM LÀNG VŨ ĐẠI
Vũ Đại ngày nay đổi khác nhiều
Hết rồi đói khổ hết gieo neo
Dấu xưa còn lại ngôi nhà Kiến
Cảnh mới mất tăm bóng dáng Phèo
Xã hội xóa đi “lò gạch cũ”
Xóm làng tỏa lại ánh trăng kiêu
Đến nay đất nước vươn tầm lớn
Bao kiếp cơ hàn thoát vẹo xiêu.
3/2012
DU NGOẠN TRÀNG AN
Tràng An ngắm cảnh dạo theo dòng
Khua nhẹ mái chèo lướt ngược sông
Chót vót tầng cao mây phủ bạc
Long lanh làn biếc nắng soi hồng
Lưng đồi chim hót mừng hoa trắng
Dưới suối cá vờn giỡn nước trong
Du khách về đây xin thử hỏi
Có ai không thấy thảnh thơi lòng.
18. VŨ ĐỨC VÂN
18
VẪN VẸN
Từ đấy ta mình chẳng gặp nhau
Thời gian tựa nước chảy chân cầu
Niềm thương thăm thẳm như trời rộng
Nỗi nhớ dạt dào tựa biển sâu
Lòng suối vấn vương tình mạch núi
Dạ tằm khao khát nghĩa nương dâu
Đôi tim năm tháng hòa chung nhịp
Sưởi ấm tâm tư khỏi vạn sầu
CHUNG MỘNG
Ngày tháng ước mong được trở về
Bên mình say ngắm cánh đồng quê
Bóng cò chấp chới chao chòng lúa
Tiếng sáo dặt dìu vuốt nựng đê
Lững thững đàn trâu theo viễn lộ
Lờ mờ làn khói phủ sơn khê
Phương trời xa thẳm chung hoài mộng
Như núi với mây mãi cận kề.
19. Thu CảmThơ
19
CÂY THỊ ĐỀN KHỐNG(1)
Ngàn xưa cây thị chẳng ai trồng
Mọc tự tim hồng bảy tướng trung
Thân quặn phủ tràn hình lệ chảy
Da bồi hàn vợi vết thương mưng
Hương thơm tuẫn liệt lưu ngàn thuở
Đức quý hy sinh khắc vạn lòng
Nhật nguyệt muôn năm luôn sáng tỏ
Gương đời mãi mãi vẫn còn trong.
3/2012
________
(1)Đền Khống thờ bảy vị trung thần của vua Đinh
Tiên Hoàng (thuộc…?).
Tương truyền, khi vua Đinh Tiên Hoàng mất,bảy
vị này đã làm 100 quan tài bằng đồng đưa đibốn
phía chôn cất. Sau đó bảy vị uống chung một chén
rượu độc tuẫn tiết để giữ bí
mật này.
Người sau lập đền thờ, tự nhiên mọc lên cây thị
đến nay đã nghìn tuổi, quả có hai loại: tròn và dẹt,
có hạt và không có hạt ,vị rất thơm ngon.
Do phong ba bão táp cây bị vặn nghiêng và vỏ cây
có hình nước chảy cuồn cuộn, người ta nói đó là
hình nước mắt.Trên thân có vết mắt lõm xuống
đang được lớp biểu bì bồi đắp người ta nói đó là
những vết đau của lịch sử triều Đinh.
20. VŨ ĐỨC VÂN
20
THĂM CỔ LOA
Về thăm... tình sử Cổ Loa
Ngàn năm mà vẫn xót xa não nùng
Má hồng vì dạ thủy chung
Đem trao Quốc bảo chiều lòng lang quân
Tưởng cho duyên đẹp Tấn Tần
Mà thành giông tố muôn dân cơ hàn
Vô tình lông ngỗng hẹn chàng
Hóa ra giúp giặc biết đàng bám theo
Gửi vào biển bạc sóng reo
Cuốn thân lá ngọc, mang theo hận tình
Quê người còn lại một mình
Trọng lang hối lại thì tình đã tan
Hận đời, xót bậc hồng nhan
Trầm mình về với suối vàng... quyên sinh
Ngàn năm giếng Ngọc trong xanh
Vẫn còn ghi dấu oan tình cuồng tin.
3/2012
21. Thu CảmThơ
21
NHỚ
Ngắm biển mênh mông sóng dạt dào
Khiến lòng hoài niệm cứ nao nao
Nhớ ngày trên bến người đưa tiễn
Nói chửa trọn câu lệ đã trào.
6/2012
SẺ CHIA
Hộ em nửa chén rượu xuân
Để cho muôn dặm lại gần tấc gang
Xóa đi kỷ niệm bẽ bàng
Tô nên hạnh phúc huy hoàng đẹp thơm
Anh xin sẻ chút tẻ hờn
Để đời em lại xanh rờn cánh xuân.
4/2012
____
Cảm tác sau khi đọc “Nửa chén rượu xuân” của
Đoàn Tiếu.
22. VŨ ĐỨC VÂN
22
MỪNG XUÂN
Năm cũ qua rồi tiết mới sang
Chúc toàn nội ngoại được an khang
Đa tài đắc lộc thêm nhiều phúc
Phú quý, công danh mãi ngợp tràn.
Ngày 1 tháng 1 năm Nhâm Thìn
MỚI HAY...
Chợt nhìn thấy sắc cúc vàng
Mới hay thu đã nhẹ nhàng đến bên
Nhớ thu nào gió rất êm
Cũng đưa anh đến bên em nhẹ nhàng
Cúc trong lòng, thực huy hoàng
Hoa tình còn đẹp đến ngàn năm sau.
10/2012
23. Thu CảmThơ
23
TƯỢNG ĐÀI TRONG MƯA
Mù mịt mưa xuân phủ kín trời
Tượng đài mây quyện tựa đang trôi
Dáng bay hùng vĩ mê hồn khách
Hậu thế còn in tạc vóc Người.
3/2012
ĐỊA LINH
Thuở xưa ngựa sắt nay là đồng
Chiến thắng lẫy lừng rạng núi sông
Nơi biệt mẹ già yên việc nước
Lòng dân ghi tạc tích anh hùng.
3/2012
24. VŨ ĐỨC VÂN
24
NGẮM TƯỢNG ĐÀI
Ngước mắt trông lên thấy giữa trời
Thiên Vương cưỡi ngựa nắm ngà roi
Bay vào tiên giới lòng thanh thản
Để lại tâm ân đến mọi người.
3/2012
THƠ XUÂN
Giấy điều trải rộng đợi thơ xuân
Thi sĩ hân hoan trổ bút thần
Mong nước phồn vinh tươi vạn nẻo
Cầu dân cường thịnh đẹp trăm phần
Phố phường náo nức vui hòa nhập
Làng xóm tưng bừng rộn cách tân
Năm mới đất trời bừng khí sắc
Tương lai Tổ quốc sáng vô ngần.
25. Thu CảmThơ
25
NGỦ ĐI EM
Say nồng em ngủ gối tay anh
Xây trọn đêm này giấc mộng xanh
Hạnh phúc nở hoa thêm rực rỡ
Cuộc đời điểm ngọc mãi long lanh
Nụ cười thánh thiện phô mơ đẹp
Mi khép kiêu sa tỏ ý lành
Thanh thản dệt thêu bao ước vọng
Say nồng em ngủ gối tay anh.
NHỚ “MÂY”
Tặng Minh Chín
Vui hội lần này vắng bóng “Mây”
Nên làm cảnh sắc cũng buồn lây
Nén thương đảo lặng soi làn nước
Vời nhớ chim sầu ẩn rặng cây
Biển bạc sóng chìm khơi chẳng động
Rừng vàng gió đọng lá thôi bay
Ước chi ngàn dặm thành gang tấc
Chắc hẳn lòng này khỏi nhớ “MÂY”.
3/2013
_____
(Hội thơ Đường năm 2012 Quảng Ninh,
Vân (Mây) không dự được)
26. VŨ ĐỨC VÂN
26
TÌNH THƯ
Nhận được thư đưa khấp khởi mừng
Tay cầm phong giấy mắt rưng rưng
Tình cao thăm thẳm non khôn sánh
Nghĩa rộng mênh mông biển chẳng trùng
Hớn hở tựa kình vờn sóng lộng
Thỏa thê như hạc liệng rừng tùng
Bõ bao giây phút trông hình nhạn
Đốm lửa nhớ thương bỗng cháy bừng.
BÓNG BAY
Chẳng mồm chẳng mắt chẳng chân tay
Chẳng phải Phượng Rồng vẫn cứ bay
Mấy chị chiều con chừng rất thích
Bao nàng nũng bạn lại càng ngây
Bởi dây ràng buộc nên sà thấp
Tại gió đẩy giằng phải đảo lay
Muốn dứt tơ trần về cõi thẳm
Khỏi ai trói kéo, thoát lưu đày.
27. Thu CảmThơ
27
ẢO ẢNH
Ngan ngát hương sen dịu nắng hè
Xa nghe rền rĩ tiếng đàn ve
Đường đi xanh mướt đôi sườn cỏ
Bỗng bóng tri âm thoáng hiện về.
6/2012
NGỠ TRÁI TIM HỒNG
E thẹn trao mình một đóa sen
Sáng ngời ánh mắt gửi niềm tin
Em cười sâu kín như thầm nhắc
Sắc đỏ hương nồng đấy trái tim.
28. VŨ ĐỨC VÂN
28
TÌM ĐÂU
Nhạc buồn thánh thót vỡ đêm khuya
Tâm sự dâng trào đợi sẻ chia
Giọt nhớ tri âm đầm mặt gối
Trăng thề đọng nửa... nửa đâu kia?!
11/2012
TÁI TÊ
Hỏi người bên ấy có buồn không
Băng giá ai đem ủ tái lòng
Cô quạnh nào hơn hồn trống trải
Hoang vu đâu sánh dạ chênh chông.
10/2012
29. Thu CảmThơ
29
CÒN VỌNG
Làm sao quên được những chiều hè
Hóng mát, xem diều, dạo dốc đê
Âu yếm nhìn anh em khẽ nói:
“Sao mà em thấy ... ghét anh ghê...”
Cảm giác bâng khuâng bỗng ập về
Làm anh hạnh phúc đến đê mê
Muốn em nhắc lại ngàn lời trách
Để nỗi lòng anh được thoả thê
Bao năm phiêu dạt chốn sơn khê
Giờ lại về ngồi thảm cỏ quê
Gió mát triền đê như thoảng nhắc
Lời xưa thầm vọng “...ghét anh ghê...”.
30. VŨ ĐỨC VÂN
30
XAO XUYẾN
Ngăn giữa hai nhà giậu chẳng cao
Mà lòng e ngại khó qua rào
Mỗi chiều hai đứa trông đôi bướm
Vờn đóa hoa nhài dạ xốn xao
Một chiều hai đứa đứng hai bên
Gửi gió... thì thào tiếng nhẹ êm...
Trò truyện bâng quơ lời khó tỏ
Thế rồi thao thức kéo dài đêm
Hai đứa cùng mơ thấy ánh hồng
Có đôi bươm bướm buổi trời trong
Dập dờn chao lượn khoe tình khúc
Lại đậu chung nhau một đóa hồng
Đêm tàn vừa chợt tỉnh nguồn mơ
Những thấy bâng khuâng dạ thẫn thờ
Ánh mắt liếc nhìn qua giậu mỏng
Mong sao tìm thấy cảnh mình mơ...
6/2012
31. Thu CảmThơ
31
TÌNH NGỎ VỚI ĐOÀI THÔN
Tôi lại trở về với Bắc Ninh
Về miền Như Nguyệt đất quang vinh
Hương đồng ngào ngạt trai thanh lịch
Gió nội trong lành gái đẹp xinh
Còn ấm cõi lòng tiếng Dáng Quê
Là nơi mãi mãi ước đi về
Cách xa dù tới trăm ngàn dặm
Vẫn trĩu con tim những nguyện thề
Điều chi làm nặng nỗi đam mê
Quan họ duyên ưa chẳng muốn về
Ly nước anh Hai hương ngọt đậm
Miếng trầu chị Cả vị nồng tê
Thơ Thần còn vẳng vọng đâu đây
Chiến lũy năm xưa dựng đất này
Quân Tống bại vong lòng hoảng sợ
Dân Nam chiến thắng dạ bừng say
Hẹn riêng mình nhé hỡi thôn Đoài
Nay biệt dành tình để mốt mai
Gặp lại lần sau tay nắm chặt ...
Trăm thương ngàn nhớ ngỏ dài dài ...
32. VŨ ĐỨC VÂN
32
CÕI LÒNG
Mấy mùa bươn chải cách xa quê
Mấy bận trong mơ vẫn nhớ về
Mấy thoáng ngỡ ngàng trông trước ngõ
Mấy lần e lệ gặp trên đê
Mấy đêm rạo rực lòng man mác
Mấy lúc khát khao dạ tái tê
Mấy dạo quyết lòng thăm chốn cũ
Mấy kỳ lỡ hẹn buốt niềm mê.
MƯA
Rào rào bất chợt phố thành sông
Lúa hạn nước sao chẳng tưới đồng
Đất nẻ mương se cây héo hắt
Lửa hầm gió đốt ruộng khô cong
Thèm mưa làng xóm người người ngóng
Mong nắng thị thành kẻ kẻ trông
Trời thẳm sao mà vô thức thế
Đồng khan, đường phố ngập mênh mông.
33. Thu CảmThơ
33
SƯƠNG SỚM
Ngà ngọc sắc màu thực tuyết trinh
Lững lờ lan tỏa sớm bình minh
Lão niên dưỡng thể vờn tay hạc
Đồng tử luyện thân động dáng kình
Nhè nhẹ gợi khêu sinh mộng thắm
Êm đềm thấm đọng dựng hình xinh
Đất trời ban phát bao linh khí
Tận hưởng hương thiêng đẹp ý tình.
THĂM NHÀ BẠN XƯA
Chạnh nhớ về thăm buổi xế chiều
Cửa nhà vắng vẻ cảnh cô liêu
Xác xơ ngoài ngõ vài hàng trúc
Xào xạc trong vườn mấy khóm tiêu
Vắng bạn bàn thơ mờ bụi cát
Thiếu người tường gạch lạnh thân diều
Hồn xưa còn đó hình đâu thấy
Để mãi lòng này nỗi quạnh hiu...
34. VŨ ĐỨC VÂN
34
SOI GƯƠNG
Chợt thấy bóng mình ở tấm gương
Tưởng như người lạ gặp trên đường
Nhăn nheo sóng cuộn vò da sạm
Răn rúm nhang châm thế má hường
Mắt dõi lờ đờ quên thế sự
Miệng cười méo mó giấu tình thương
Chỉ con tim nhỏ còn thao thiết
Say áng thơ nồng dưới tóc sương.
10/2013
HỨA
Em hỏi: “Tri âm có mấy người?”
Anh rằng: “Chỉ có một em thôi!”
Cho dù trời đất luôn thay đổi
Chắc chắn riêng anh chẳng chuyển lời.
35. Thu CảmThơ
35
NUỐI TIẾC
Gió nội hương đồng ngọt vị quê
Chiều hè dạo gót dọc triền đê
Vắng nghe diều sáo buông êm ái
Chợt nhớ xuân xưa nặng ước thề.
6/2012
CÒN ĐÂU
Trở về thăm lại chốn Tiên Sa(1)
Sóng nước dập dờn giỡn Bạch Nga
Bốn phía xa vời mây bảng lảng
Tám phương lồng lộng gió la đà
Đồi cao lá vẫy đêm vờn nguyệt
Hồ rộng sóng trườn sớm tắm hoa
Cảnh cũ vẫn đây tiên chẳng thấy
Bâng khuâng thoảng lạnh giữa chiều tà.
9/2013
_____
(1)
Hồ Tiên Sa là một cảnh quan du lịch ở Thái
Nguyên.
36. VŨ ĐỨC VÂN
36
THĂM PHỐ HIẾN
Phố Hiến ngày nay đã khác rồi
Chẳng còn tấp nập chẳng đông vui
Thuyền buôn ngoại khách đâu nào thấy
Trạm khẩu biên đô đã lấp vùi
Đây gốc nhãn già lưu tích cổ
Kia cây cầu đá khắc tâm người
Về thăm chốn cũ lòng man mác
Năm tháng vô tình cứ chảy trôi.
3/2013
THĂM HẠ LONG
Hạ Long nức tiếng kỳ quan
Đầu xuân đè sóng ta sang cõi Rồng
Mặc cho gió bấc mưa giông
Yêu nhau lòng đã nhủ lòng từ lâu
Chẳng e con sóng bạc đầu
Chẳng e đường đá phủ mầu rêu phong
Vì chưng lòng đã hiểu lòng
Dù cho xa cách vẫn mong vẫn chờ
Thế là đã thỏa ước mơ...
Mùng 4 Tết Nhâm Thìn
37. Thu CảmThơ
37
BIỂN ĐỘNG
Hôm qua chắc biển cô đơn
Bất bình dậy sóng trút hờn suốt đêm
Biển ơi xin hãy ngủ êm
Bờ đây đã hiểu nỗi niềm thẳm sâu
Xin đừng nổi sóng bạc đầu
Mệt lòng biển biếc càng đau lòng bờ...
HỎI EM
- Hỏi em quét rác trên đàng
Sao em gom hết hoa vàng đổ đi?
- Hoa dù đẹp tựa lưu ly
Nếu làm nhơ bẩn lối đi chẳng màng
Sạch đường quang phố, đẹp làng
Văn minh xã hội có chàng, có em
Cùng nhau gìn giữ ngày đêm
Xã phường xanh sạch công chàng công em
Mai sau nên nghĩa đá vàng
Vườn nhà để rộ hoa vàng chàng yêu.
38. VŨ ĐỨC VÂN
38
NỤ CƯỜI
Xuân về rực rỡ hoa tươi
Anh xin em một nụ cười thêm hoa
Môi son vừa mới hé ra
Tưởng như tất cả trăm hoa héo tàn.
YÊN BÌNH
Vạt nắng thu chiều óng tựa tơ
Vườn nhà kẽ lá trổ sao thưa
Trên hiên gà nhiếp tìm sâu nhỏ
Cạnh cửa mèo con đón nhắt khờ
Trúc thả cánh vàng xoay xoắn gió
Tùng xòe nhành biếc vẫy vờn mưa
Làng quê yên ả heo may dạo
Chạnh nuối tình đời dạ ngẩn ngơ.
8/2012
39. Thu CảmThơ
39
CHỜ...
Duyên phận chi mà ngóng đợi đây
Ngẩn ngơ, ngơ ngẩn suốt đêm ngày
Khi khuya hướng vọng trăng thành phố
Lúc sớm trông vời lá rặng cây
Chim hót véo von tâm gợi nhớ
Gió vờn dìu dặt dạ cồn say
Lòng sao tơ vướng đa đoan vậy
Tri kỷ nơi xa thấu nỗi này.
ƠN ĐIỆN THOẠI
Cồn cào trong dạ nhớ em
Anh nhờ điện thoại đi tìm giọng thương
Quan san cách bấy dặm đường
Sóng lành níu nhớ kéo thương dồn về
Tiếng em như gió chiều hè
Làm cho lửa nhớ se se êm dần
Em xa mấy cũng nên gần
Chỉ trong giây phút muôn phần hả hê.
40. VŨ ĐỨC VÂN
40
BẤT CHỢT
Tôi, nàng vừa mới gặp nhau
Mà như thân thiết từ lâu lắm rồi
Dáng đi, ánh mắt nụ cười
Tưởng quen quen quá từ thời xa xưa
Gió đưa mùi tóc hương nhu
Thoảng êm như tiếng mẹ ru ngày nào
Thoáng nhìn dạ đã xôn xao
Thoáng nghe đã thấy nao nao trong lòng
Mắt chao thu cả trời trong
Miệng cười in cả nụ hồng sớm xuân
Có duyên vạn dặm cũng gần
Cho nhau tròn vẹn mùa xuân cuộc đời.
DUYÊN KỲ NGỘ
Gặp em ngày hội thơ Đường
Về nhà chín nhớ mười thương trong lòng
Trăm năm liệu có duyên không
Hỏi thăm Nguyệt lão tơ hồng xe chăng
Mơ màng mong có đêm trăng
Cùng chung nhịp bước, trải lòng với thơ.
41. Thu CảmThơ
41
HÒA GIỮA TÌNH THƯƠNG
Tháng ngày tìm kết bạn văn chương
Để học nâng cao thể luật Đường
Muốn chọn tứ trong như ngọc bích
Mong tầm từ đẹp tựa kim cương
Giao lưu mở rộng tình trăm nẻo
Xướng họa chan hòa nghĩa bốn phương
Tri kỷ xa gần xin mở dạ
Cho hồn nồng ấm giữa yêu thương.
2012
GIẤC LÀNH
Ta giờ như gấu ngủ mùa đông
Mặc nắng ban mai, mặc gió đồng
Ríu rít chim ca như chẳng có
Tưng bừng hoa nở cũng bằng không
Nay say mộng điệp nuôi nguồn lực
Mai dậy chí cường trải núi sông
Biết tránh nhất thời cơn bất hạnh
Để rồi mãi mãi toại niềm mong.
42. VŨ ĐỨC VÂN
42
HỘI ĐÃ LỠ RỒI...
XIN HẸN HỘI SAU
Hội đã mở, sao em vắng mặt
Để anh giờ mỏi mắt tìm trông
Thế là ngày đợi tháng mong
Đến giờ tái ngộ bóng hồng xa chơi
Đã bao lúc bồi hồi chờ đợi
Được sum vầy thỏa nỗi nhớ mong
Tưởng rằng cá được gặp sông
Mà nay mặt sóng mênh mông nhạt nhòa
Nỗi nhớ tựa phong ba dào dạt
Niềm thương như bão táp xô cây
Tháng năm nén đợi một ngày
Được đem thương nhớ phủ đầy nhớ thương
Niềm vương vấn canh trường thao thức
Nỗi quan hoài thôi thúc tìm nhau
Trách trời gây cảnh đứt cầu
Để cho đây đó tìm nhau ngậm ngùi
Thôi đành nhẽ hội này đã lỡ
Hẹn cùng nhau gặp ở hội sau
Tình ta sẽ nối nhịp cầu
Đôi lòng nở rộ ngàn màu hoa xuân.
43. Thu CảmThơ
43
NGÀY MÙA
Trưa hạ soi đường nắng chói chang
Mùa vui lối lối trải rơm vàng
Xạc xào vọng nhịp chân anh đến
Roàn roạt theo từng bước chị sang
Hương tỏa ngất ngây lòng nhớ cốm
Gió ru dìu dịu dạ yêu làng
Bao năm ly biệt nay về lại
Đứng giữa xóm thôn thấy ngỡ ngàng.
THỬ LÒNG
Khám về gọi điện dọa đùa nhau:
“Bệnh viện bảo mình lắm chỗ đau,
Sườn cụt gẫy rời ba bốn chiếc
Thận âm tắc nghẽn một đôi cầu...”
Như nghe văng vẳng lời nghèn nghẹn
Tưởng thấy chứa chan mắt đẫm sầu
...Xin lỗi! Người ơi đây cợt tí
Vẫn còn nguyên vẹn chẳng sao đâu.
44. VŨ ĐỨC VÂN
44
TIÊN TỬU
Anh uống rượu đào thấy rất duyên
Đã làm xao động khách thuyền quyên
Lâng lâng men dậy môi bừng đỏ
Lóng lánh mắt đưa mặt dịu hiền
Càng ngắm càng ưa lòng rạo rực
Càng nghe càng đắm dạ thêm mèm
“Em sao không uống mà say nhỉ”
Có lẽ rượu này đúng rượu tiên.
RƯỢU VÀ EM
Độc ẩm đêm hè nhớ tới em
Hình xưa đem ngắm dưới chao đèn
Miệng cười tươi tắn dường hoa sớm
Mắt liếc long lanh tựa ngọc huyền
Rượu ngấm nguồn thương, thương thấm đậm
Men xông niềm nhớ, nhớ trào thêm
Lâng lâng lòng ước sao tròn vẹn:
Thi tửu nguyệt cầm có cả em.
45. Thu CảmThơ
45
NHỚ
Xa cách lòng ta thấy lạnh lùng
Nhớ ngày sóng bước dạo ung dung
Có đôi vui vẻ trăng ngời sáng
Giờ lẻ quạnh hiu dạ mịt mùng
Mắt ngóng trông ai lòng luyến nhớ
Tâm chờ đón bạn mộng hoài mong
Mai đây trở lại đô thành cũ
Lại lướt Nhị giang đứng núi Nùng.
HẸN
Anh hẹn nắng lên sẽ trở về
Bên em xoa dịu nỗi đau tê
Tháng ngày rũ sạch niềm ngao ngán
Sớm tối đong đầy sự hả hê
Rạo rực tâm hồng nơi đất hứa
Bồi hồi mộng điệp chốn hương quê
Đông tàn gió mới đưa xuân lại
Hễ mặt trời lên anh sẽ về.
NHẮN GIÓ
46. VŨ ĐỨC VÂN
46
Đường đi trải ngợp hoa vàng
Em sao thu hết vạn ngàn cánh rơi
Thôi đừng thổi nữa gió ơi
Cho em tôi được nghỉ ngơi thư nhàn
Ước sao tôi hóa hoa vàng
Cố đu trong gió để nàng thảnh thơi
Xin đừng rung nữa gió ơi
Làm hoa kia rụng để tôi đau lòng.
CÒ MỒI
Con cò quen lội bờ sông
Sao chẳng ở đồng vào phố làm chi…
Cò đây “giúp” bá “giúp” dì
Các cô, các bác, cần chi có cò
Muốn vào viện? có cò lo
Bỏ tiền cò “giúp” chỉ to gấp mười
Cô, dì muốn vé du chơi
Mon men cò đến cò cười “...Giúp cho...”
Trăm ngàn việc có cò “lo”
Cô, dì chỉ việc chạy cho nhiều tiền
Suốt ngày cò chạy đảo điên
Nghe đâu kiếm được cò liền đến ngay
Dẻo mồm cò dụ thật hay
Ai không tỉnh táo mắc ngay với cò
Người ơi xin cảnh giác cho!
47. Thu CảmThơ
47
SẦU
Trong chai còn chút giọt sầu
Một phần mình ngậm, còn đâu phần người
Chai sầu có lúc đầy vơi
Lòng sầu chẳng cách chi khơi vợi sầu.
HƯƠNG QUÊ
Qua đường gặp sắc áo nâu
Bao nhiêu kỷ niệm thẳm sâu vọng về
Ngày nào trĩu gánh triền đê
Áo em đẫm ướt gió hè tóc bay
Trăng non ẩn tán tre gầy
Hương bồ kết thoảng ngất ngây tâm hồn
Lúa non ướp ngát nụ hôn
Ngàn năm sau nữa vẫn còn hương quê
Xa rồi cái thuở đam mê
Chỉ còn chợt thoáng đi về trong mơ.
48. VŨ ĐỨC VÂN
48
GÁI THÔN ĐOÀI
Đẹp nào sánh gái Bắc Ninh
Trong veo ánh mắt, xinh xinh nụ cười
Mênh mông là đất là trời
Êm êm đằm thắm là người Đoài thôn
Tươi miệng nói, sáng tâm hồn
Mớ ba mớ bảy vẫn tròn lưng ong
Mắt đen, răng trắng, má hồng
Lúng la lúng liếng, bao lòng đảo chao
Xưa nay bao bậc anh hào
Như tùng bách, gặp má đào cũng xiêu
Huống chi cầu dải yếm điều
Khiến cho đây đón Dáng Kiều Bồng Lai
Trăm năm hứa chẳng đơn sai
Như câu quan họ chị Hai trong lòng
Dù đi trăm núi ngàn sông
Vẫn vang câu hát “giăng mùng” quê ta.
8/2013
49. Thu CảmThơ
49
BỒN CHỒN
Thương là chi, nhớ là chi
Để cho nẫu vẹt đường đi, lối về.
6/2012
GIÃI BÀY
Mắc việc nên đành lỡ cuộc chơi
Tuy niềm nhung nhớ vẫn không vơi
Muôn tình muốn ngỏ như trời thẳm
Vạn ý cần trao tựa giếng khơi
Cá Sở ẩn mình chờ vượt sóng
Chim Tần sải cánh quản tàn hơi
Nhắn cùng tri kỷ nguôi nguôi giận
Giữ dạ bình an chớ rối bời.
50. VŨ ĐỨC VÂN
50
NHẮN NHỦ
Buồn thay cho phận nụ hoa thơm
Ong bướm thèm, say lượn dập dờn
Yêu vẻ nõn nường hăng hái chích
Thương màu băng tuyết cuống cuồng hôn
Đào tơ vẫn ngại cơn mưa nặng
Liễu yếu hằng e trận gió dồn
Những muốn trăm năm nâng với hứng
Để màu xuân mãi thắm tươi hơn..
9/2013
TỰ SỰ
Sinh miền đồng nội chất nông dân
Trọng đức, yêu tài, quý lễ nhân
Khuya sớm dãi dầu trau nhiệt huyết
Tháng ngày tần tảo chuốt công tâm
Mồ hôi lọc sạch lòng căm hận
Máu đỏ nhuộm hồng nghĩa ái ân
Rèn chí vô tư theo thánh đạo
Để đời sớm vẹn mỹ, hòa, chân.
51. Thu CảmThơ
51
TÌM LẠI TÌNH THƠ
Lâu rồi lòng lặng bóng Nàng Thơ
Ngày tháng u buồn đến ngẩn ngơ
Lời ngọc trốn xa tình chống chếnh
Ý châu biến mất trí bơ phờ
Vắng em lòng tẻ vơi hoài vọng
Thấy mặt dạ mừng ngập mộng mơ
Những muốn mình càng khăng khít mãi
Để hồn sớm tối dệt nhành thơ.
NIỀM MƠ NHỎ
Tháng ngày vui thú với thi ca
Tự tại ung dung lúc tuổi già
Thơ phú giao lưu tình bát ngát
Xóm làng hòa hợp nghĩa bao la
Vốn đời gom lại xây nền nước
Sức sống bừng thêm giữ nếp nhà
Tích đức, thiện, chân mong kiếp tới
Được thành hương ngát vạn nhành hoa.
3/2012
52. VŨ ĐỨC VÂN
52
XÂY MỘNG
Chuốt tự tim hồng nỗi nhớ thương
Thả vào dòng mát biển thơ Đường
Êm như khói sớm vờn sơn cước
Mạnh tựa sóng triều trải đại dương
Khắc khoải say tìm trong kỷ niệm
Bồi hồi xáo đảo chốn tơ vương
Mong sao trở lại thời xanh tóc
Xây đắp mộng vàng giữa sắc hương.
5 /2012
SẤM KHAN
Nào có chuộng gì loại sấm khan
Ầm ầm vần vũ lúc rồi tan
Dựa mây gầm thét già ung óc
Cậy chớp lóe lòe trẻ ríu chân
Đồng hạn những mong mưa tưới mát
Đất khô vẫn chịu nắng nung tràn
Tiếc thay tiếng lớn lòng không động
Để thảm cây xanh vẫn héo tàn.
53. Thu CảmThơ
53
MƯA ĐÊM
Bất chợt đêm tàn nổi bão giông
Chớp lòe sét nổ đất trời rung
Trong nhà rèm cửa lay phần phật
Ngoài phố cành cây gẫy tứ tung
Kẻ sợ nước dồn đầy ngõ hẻm
Người mừng của trải khắp mương đồng
Lúa chiêm nén sức đang chờ sấm(1)
Mưa mát nhà nông thật hả lòng.
_____
(1)
Lúa chiêmlấp ló đầu bờ
Hễ nghe tiếng sấmphất cờ mà lên (Ca dao).
ĐỘNG THIÊN CUNG
Hạ Long trời tạo động Thiên Cung
Tiên cảnh trần gian thật lạ lùng
Thạch nhũ gió bào treo chót vót
Nham trầm nước phủ chiếu linh lung
Muôn hình huyền ảo say hồn mộng
Vạn cảnh đẹp tươi rộn tứ hồng
Đường uốn quanh co dường nét họa
Tao nhân, mặc khách hả hê lòng.
2/2012
54. VŨ ĐỨC VÂN
54
HUYỀN THOẠI
Ngàn xưa chàng Cốc với nàng Công
Nguyện ước trăm năm kết vợ chồng
Tình đẹp mà rồi tan mộng thắm
Duyên thiêng nỡ để nát mơ hồng
Lòng son không đổi thân thành núi
Dạ sắt chẳng thay lệ hóa sông
Tạo hóa trái ngang loan rẽ phượng
Để nay du khách dạ sầu đong.
5/2012
TẤM LÒNG GIÀ
Tuổi già con cháu bệnh thêm thương
Chạy thuốc tầm thầy khắp các phương
Ngày cứ lo toan thành quá đoản
Đêm luôn thao thức thấy thêm trường
“Họa vô đơn chí...” lòng lo lắng
“Phúc bất trùng lai...” dạ vấn vương
Nếu được đổi mình thay lớp trẻ
Quyết tâm nhận lấy chẳng cho, nhường.
55. Thu CảmThơ
55
TÂM SỰ GỐI ÔM
Tháng ngày gác quặp chán rồi ôm
Quấn quýt hơi nồng đượm sớm hôm
Giữa mộng say sưa đòi áp má
Trong mơ tơ tưởng cố kề mồm
Đêm đông cả gió che còn ấm
Trưa hạ một mình vẫn cứ thơm
Gắn bó bao năm hương nặng nhớ
Hận lòng viên tịch chẳng cùng chôn.
6/2013
TỰ CHÚC
Xuân mới đã về ta chúc ta
An khang tươi trẻ mãi không già
Tám phương bằng hữu luôn tìm lại
Bốn cõi văn chương mãi tỏa xa
Nghĩa bạn tứ thời như sắc ngọc
Tình nhà bát tiết tựa hương hoa
Sống vui cho tới ngoài trăm tuổi
Để được đón mừng đại thọ ca.
56. VŨ ĐỨC VÂN
56
NHỦ MÌNH
Tự nhắc nhở mình, dám nói ai
Văn chương chữ nghĩa phải dùi mài
Chọn từ sáng đẹp như màu ngọc
Lập tứ rạng ngời tựa ánh mai
Một dạ giữ gìn câu phẩm hạnh
Trăm năm rèn luyện đức anh tài
Luôn luôn trau chuốt lời hoa mỹ
Kẻo thấy thơ mình... họ rửa tai.
10/2012
TRÁNH GIÀ
Tuổi đã xế chiều thích gọi anh
Như thời trai trẻ tóc đang xanh
Quên khi lận đận nhiều cay đắng
Vui buổi xênh xang lắm ngọt lành
Dưỡng tính vô tư mong trẻ mãi
Bỏ lòng đa cảm tránh già nhanh
Thơ ca ngày tháng ngơ sương điểm
Bảy chục dư rồi vẫn sáng tinh.
57. Thu CảmThơ
57
CON GÀ TRỐNG
Dù bị giam cầm vẫn gáy vang
Gọi người say giấc khắp nhân gian
Xua màn đêm tối cho trời dậy
Quét đám mây mù để nắng chan
Cất tiếng thanh trong âm réo rắt
Bước chân bệ vệ vẻ đàng hoàng
Vóc hình bé nhỏ nhưng to giọng
Dẫu chết thân còn hưởng vẻ vang(1)
3/2013
______
(1)
Khi chết còn được người dâng lên bàn thờ để lễ.
CÓC TÍA TO GAN(*)
Cóc tía to gan cóc sợ trời
Chơi nhiều ăn thiệt lại làm chơi
Kiến sâu dù chúi sâu khôn thoát
Chuồn bướm muốn chuồn vẫn bị xơi
Bảo vệ cây xanh như bảo vật
Nghỉ ngơi bóng mát ngắm cơ ngơi
Không răng không lợi không danh lợi
Hơn kém thời buông mặc thế thời.
______
(*)
Mỗi câu đều có hai từ đồng âm khác nghĩa.
58. VŨ ĐỨC VÂN
58
MONG BẠN
Bắc Đuống lâu nay vẫn ngóng chờ
Xe tình kết nghĩa bạn yêu thơ
Đường thi xướng họa gieo lời ngọc
Lục bát ca ngâm vọng ý tơ
Vượt biển cánh buồm đang hứng gió
Dong khơi mũi lái hướng tìm bờ
Gần xa đừng ngại đường ghềnh thác
Đây dạ sắt son mãi chẳng mờ.
CẢM ƠN NGƯỜI YÊU THƠ
Tặng Tôn
Cảm ơn đã đọc thơ anh
Lại dành những tiếng ngọt lành ngợi ca
Tuy rằng ở tận trời xa
Mà sao cứ ngỡ như ta rất gần
Ước gì quê có hội xuân
Để anh lại được về thăm Gia Bình
Để cho ta được gặp mình
Tắm câu quan họ nặng tình quê hương.
59. Thu CảmThơ
59
ĐI LẤY CHỒNG
Thôi rồi giã biệt cảnh lông bông
Thỏa nguyện từ nay đã có chồng
Hớn hở qua rồi: đời mệnh bạc
Hả hê mừng kết: mối duyên hồng
Ngày qua buồn cảnh xơ nhành trúc
Tháng tới rộn lòng phổng lá vông
Cái kiếp trời sinh ai chẳng vậy
Phòng cô trong dạ rối bòng bong.
TIN DỮ
Nữ sĩ tin đưa sắp lấy chồng
Khiến lòng trống trải đến mênh mông
Sơn hào bao món không ngon miệng
Mỹ tửu mấy chai chẳng ấm lòng
Tin dữ nổi giông tàn mộng biếc
Dạ sầu đọng tuyết héo tim hồng
Nguồn thương cội nhớ còn đâu nữa
Nay cõi cô đơn lặng tiếng đồng.
60. VŨ ĐỨC VÂN
60
TÁI HỢP
Sau gần 40 năm xa nhau giờ vợ chồng XT lại về
với nhau. Xin kính tặng
Thế là ta lại gặp nhau
Để cùng khỏa lấp nỗi đau nửa đời
Tuy rằng tóc bạc da mồi
Mà lòng vẫn thấy như ngồi đống than
Tuy rằng sức kiệt thân tàn
Mà sao vẫn thấy như vàng chẳng phai
Mai sau ngày rộng tháng dài
Mở lòng xây lại cuộc đời tràn xuân.
5/2012
NGAO NGÁN
Lúc vui nhiều cuộc viếng thăm
Khi buồn lặng lẽ mình nằm lẻ loi
Xung quanh chẳng tiếng nói cười
Con tim cô quạnh sầu vơi lại đầy
Nỗi niềm đành gửi gió mây
Có ai hiểu được lòng này hay không
Trông vời nam, bắc ,tây, đông
Nguồn vui đâu cả, một phòng hoang vu.
21/10/2013
61. Thu CảmThơ
61
TÁI XUẤT
Trở lại sau thời gian nghỉ dài
Từ giờ trở lại với làng thơ
Cho thỏa ước mong những đợi chờ
Ngày tháng nao nao trông với ngóng
Sớm hôm thao thức mộng cùng mơ
Đêm thu trăng tỏ lòng man mác
Chiều hạ ráng hồng dạ ngẩn ngơ
Một thuở giao lưu tình đã đậm
Tái lai trào sức trí không mờ.
CHẲNG THỂ MÒN
Bị cuốn bởi ai mắt sáng tròn
Dáng người yểu điệu đáy lưng thon
Khát khao nỗi nhớ lòng thêm nặng
Rạo rực niềm thương dạ chẳng mòn
Năm tháng muốn gần như cá, nước
Ngày đêm vẫn cách tựa mai, hôm
Dù cho một khắc hương vừa thoảng
Tình nghĩa trăm năm mãi mãi còn.
8/2012
62. VŨ ĐỨC VÂN
62
MONG
Da diết nào bằng nỗi nhớ anh
Như lòng chim én với trời xanh
Nụ cười ánh mắt bao đầm ấm
Giọng nói lời thơ thật ngọt lành
Ngày tháng bâng khuâng thương chẳng vợi
Đêm hôm vơ vẩn mộng không thành
Khát khao mong được vui hòa hợp
Cây phúc hoa tươi nở rực cành.
ĐẠI TƯỚNG VÕ NGUYÊN GIÁP
Quảng Bình linh địa tạo anh tài
Văn võ song toàn chẳng có hai
Ba bảy tuổi phong làm đại tướng
Ba mươi năm quét hết thù ngoài
Kiên trung vì nước tâm gìn nhẫn
Hết dạ cho dân ý chẳng phai
Công đức trường tồn cùng đất nước
Tên Người ngời sáng tựa sao Mai.
63. Thu CảmThơ
63
BÁC GIÁP ĐI XA
Tin đưa tựa sét nổ lưng trời
Nhân loại bàng hoàng suối lệ rơi
Vẫn biết ký quy do tạo hóa
Mà lòng trống trải chẳng hề vơi
Mùa thu vẫn đẹp vẫn xanh trời
Làng xóm vàng ươm lúa tháng mười
Muốn Bác mãi còn cùng đất nước
Thần tiên đón rước Bác vội rời
Nhớ ngày xưa ấy thuở ba mươi
Non nước tối tăm giặc dập vùi
Bác dựng đoàn quân về giải phóng
Thù tan Tổ quốc sáng ngời ngời
Một nhà Nam Bắc trọn niềm vui
Rừng núi thị thành đến biển khơi
Hạnh phúc tràn đầy dân hứng khởi
Thỏa lòng mãn nguyện Bác vui cười
Từ nay trần thế vắng Người rồi
Thế giới vẫn còn nhắc chẳng thôi
Thân thể nghỉ trong lòng đất Mẹ
Nghĩa nhân tỏa sáng triệu tim người.
64. VŨ ĐỨC VÂN
64
NHỚ VỀ BÁC GIÁP
Vẹn cả cuộc đời vị nước non
Chẳng màng danh lợi chẳng vàng son
Chỉ mong thực hiện xong điều nguyện
“Hết giặc giang sơn được vẹn tròn”
Trải bao rừng thẳm núi chon von
Gian khổ nguy nan chí chẳng sờn
Quyết vẹn niềm tin cùng lãnh đạo
“Ra quân chắc thắng giặc thù tan”
Điện Biên thắng Pháp vọng năm châu
Giải phóng Mỹ thua động địa cầu
Đất nước hòa bình dân hạnh phúc
Công trùm thành thị tới rừng sâu
Bác đã ra đi mãi chẳng còn
Tên Người nhân loại vẫn suy tôn
Quê hương sóng biển ru lời mẹ
Bóng Bác vẫn in vạn lối mòn.
65. Thu CảmThơ
65
VỊNH CÁI GỐI ÔM
Âm ấm êm êm lại mẫm tròn
Hồng hồng nõn nõn dáng thon thon
Ngược xuôi ghì quặp không lo méo
Xấp ngửa nén co chẳng sợ mòn
Vẹn mộng đêm xuân say tới sáng
Dầy mơ ngày hạ đắm tàn hôm
Thủy chung anh giữ cùng em mãi
Từ lúc lẳn căng tới mõm mòm.
5/2012
HOA ĐẸP
Thơ bạn mừng
Nhân hiền, chí cả tỏa muôn phương
Bóng cội sum suê vẫn nhún nhường
Xót bạn nhọc nhằn nơi ngõ hẻm
Lo người lận đận chốn tha hương
Không màng danh lợi ngơ toan tính
Chẳng mộ tiền tài trọng cảm thương
Cầu Phật độ cho tươi thắm mãi
Như bông hoa đẹp giữa đời thường.
NHL
67. Thu CảmThơ
67
Xướng: VÃNG CHƠI SUỐI MƠ
Đường lớn xem ra vẫn có đèo
Khòng khoèo, khúc khuỷu lượn cong queo
Gập ghềnh, dềnh dập tim co thắt
Nghiêng ngửa, ngửa nghiêng gối dướn trèo
Bay bổng tâm hồn thơ bát ngát
Xốn sang vần điệu khúc trong veo
Xanh um một mảnh trời thu ấy
Tóc bạc, da mồi vẫn muốn leo.
Đinh Mỹ Hạnh
Bài họa: PHẢI CỐ
(Họa bài VÃNG CHƠI SUỐI MƠ)
Đã biết mấp mô lắm dốc đèo
E khi trơn trượt ngã còng queo
Quen đường vững bước không hề vấp
Thuộc lối run chân vẫn gắng trèo
Ngoài mũi khôn cầm hơi gấp gấp
Trong tai khó xóa tiếng veo... veo
Sức già tuy biết đừng nên cố
Nhưng tiếc của trời... cứ phải leo.
68. VŨ ĐỨC VÂN
68
Xướng: BÌNH MINH
Độc ẩm bình minh nhất trản trà
Xem hoa tắm nắng xướng thơ ca
Mưa bay phơi phới dìu xuân tới
Sương điểm ung dung đón gió qua
Bóng xế lục tuần tầm thưởng tỉu
Trăng tà nhất nhật đáo du hoa
Đường đời lắt lẻo sầu đong cạn
Thế sự xem chơi chửa vội già.
Đinh Mỹ Hạnh
Bài họa: KHÔNG THỂ
Tối rượu trưa thơ sớm thưởng trà
Khi nhàn ngâm ngợi khúc dân ca
Mở lòng phơi phới xuân còn đến
Giữ dạ yên lành sóng đã qua
Tuổi hạc u hoài ham ngắm nguyệt
Sức chiều đa cảm thích trông hoa
Biển tình dào dạt luôn vời vợi
Đời mãi tươi vui chửa thể già.
69. Thu CảmThơ
69
Xướng: VỊNH CÁI GỐI ÔM
Ấm ấm êm êm lại mẫm tròn
Hồng hồng nõn nõn dáng thon thon
Ngược xuôi ghì quặt không lo méo
Sấp ngửa nén co chẳng sợ mòn
Vẹn mộng đêm xuân say tới sáng
Thắm tình ngày hạ đắm tàn hôm
Thủy chung anh giữ cùng em mãi
Từ lúc lẳn căng tới mõm mòm.
Vũ Đức Vân
Bài họa: KHỔ
Khốn khổ cho ngươi cứ mãi tròn
Hết đè đến nén vẫn rằng thon
Co đi kéo lại hình còn vẹn
Lật ngửa xô nghiêng dáng chẳng mòn
Lăn lóc cuối giường mong tới sáng
Sóng soài giữa chiếu đợi qua hôm
Thương ai phồm phộp không tâm trí
Chịu phận thế thân để móm mòm.
Ngô Hương Lan
70. VŨ ĐỨC VÂN
70
Bài xướng: TÂN YÊN MÙA CHÍN
Đất gọi mùa lên nắng đậu cành
Miền quê yêu dấu đẹp như tranh
Xóm làng rạo rực nông thôn mới
Phố xá bừng lên dáng thị thành
Truyền thống Cầu Vồng lưu sử sách
Gương trong Đề Thám giữ thơm danh
Năm nhăm năm ấy khơi nguồn sáng
Mùa chín đang dâng trái ngọt lành.
Mỹ Hạnh
Bài họa: GÁI TÂN YÊN
Thơm như trái chín trĩu đầu cành
Môi đỏ má hồng thắm tựa tranh
Yểu điệu thanh tân như tố nữ
Xinh xinh lịch lãm hệt đô thành
Xưa trai Yên Thế còn chen bước
Nay gái Tân Yên vẫn nức danh
Cùng với muôn dân khơi sức mạnh
Cho quê mãi mãi được yên lành.
9/2012
Vũ Đức Vân
71. Thu CảmThơ
71
Bài xướng: QUÊ HƯƠNG XƯA VÀ NAY
Chắp nối vần thơ dưới ánh hồng
Nhớ về nguồn cội thuở cha ông
Cầu Vồng tỏa sáng hồn dân tộc
Đồi Phủ vang rền tiếng núi sông
Ngọc Thiện lúa reo bừng nắng hạ
Phúc Hòa vải chín rực trời đông
Tình quê sưởi ấm niềm mơ ước
Đất mẹ Tân Yên mãi thắm nồng.
Trần Tố Lân
Bài họa: THƠM NỒNG ĐẤT MẸ TÂN YÊN
Vần thơ rực sáng dưới trời hồng
Lưu sử hào hùng, cháu tiếp ông
Dân tộc bao đời xây đất nước
Quê hương vạn thuở giữ non sông
Lúa xanh hớn hở mừng mưa hạ
Quả chín rộn ràng đón gió đông
Ấm áp tình quê xây mộng đẹp
Tân Yên đất mẹ mãi thơm nồng.
9/2012
Vũ Đức Vân
72. VŨ ĐỨC VÂN
72
Bài xướng: TRỌN NGHĨA VẸN TÌNH
Đã bén tình văn kết nghĩa thơ
Như sen tinh khiết nẻo Tây Hồ
Trải bao mưa nắng hương càng ngát
Qua mấy gió giông sắc vẫn phô
Chắt lọc văn chương nên lịch thiệp
Chung lòng thi hội nổi cơ đồ
Mười năm kết tụ bao tâm huyết
“Hương sắc Tây Hồ” đẹp chiếu thơ.
Lê Quang Ý
Bài họa: THI ĐÀN KHỞI SẮC
Mười năm gắn bó kết tình thơ
Nay ngát như sen nở rực hồ
Ngày tháng khơi trong hương đã tỏa
Sớm khuya gạn đục sắc càng phô
Đề cao tiêu chí như sơn hải
Tô thắm đàn thi tựa họa đồ
“Hương sắc Tây Hồ” đang cất cánh
Góp cùng đất nước vạn vần thơ.
Vũ Đức Vân
73. Thu CảmThơ
73
Bài xướng: THÚ QUÊ
Biển Nam ải Bắc cũng đi về
Dừng gót phen này viếng thú quê
Nửa mẫu vườn hoang hoa vẫn nở
Ba gian nhà trống nguyệt thường kề
Ngàn trùng thiên địa thơ tung tác
Chén túi càn khôn rượu bẹt bè
Non nước ví bằng trang hết nợ
Đời này cảnh ấy hỏi ai chê.
Cụ Ngô Tất Tố
Bài họa: ĐÂU HƠN
Du hí muôn phương vẫn muốn về
Thiên bồng cung Quảng chẳng bằng quê
Hoa thơm vườn cũ đêm ngày thưởng
Rượu quý người âu sớm tối kề
Chí cả mong đền non với nước
Tình sâu ước trả bạn cùng bè
Đời trai hồ thỉ nay đà vẹn
Thú chốn viên điền thực hết chê.
8/2012
Vũ Đức Vân
74. VŨ ĐỨC VÂN
74
Mời hoạ: HỒ NÚI CỐC
Nước mắt nàng Công mát lúa đồng
Ai làm cho nước được mênh mông
Thuyền, chèo đưa đẩy vào ao ước
Công, Cốc dập dềnh đã thỏa mong
Gió gọi gió về thăm nước bạc
Sóng reo sóng vỗ đón trăng trong
Tiếng đàn thôi thúc du huyền thoại
Được gặp thần tiên cũng sướng lòng.
Nguyễn Khắc Tới
Bài họa: XÓT NỖI ĐAU CHUNG
Cốc, Công nguyện ước kết tâm đồng
Vời vợi duyên cao tựa Pú Mông
Tạo hóa cản ngang tàn mộng ươc
Đất trời gây trái vỡ niềm mong
Sông sâu thăm thẳm chôn tình hận
Hồ rộng êm đềm trải nước trong
Du khách bùi ngùi nghe chuyện cũ
Nỗi đau đâu đó phủ tê lòng.
Vũ Đức Vân
75. Thu CảmThơ
75
Mời họa: HỒ NÚI CỐC
Vào bến ngỡ ngàng tưởng biển khơi
Nhấp nhô sóng biếc mấp mô đồi
Giăng sương kín núi tiên về tắm
Dâng nước ngập mây cá đuổi trời
Bến Bắc đi về thuyền khách mới
Bờ Nam dòng chảy bãi ngô tươi
Ra vào quanh đảo tìm huyền thoại
Có biết nước lên ngập mấy đồi.
Nguyễn Khắc Tới
(Lương Phú, Phú Bình, Thái Nguyên)
Bài họa: DẠO HỒ NÚI CỐC
Dạt dào sóng vỗ ngỡ trùng khơi
Bát ngát mênh mông nước bọc đồi
Mặc khách du hồn thăm đảo biển
Tao nhân thả trí thưởng mây trời
Hạ Long muôn cảnh nào hơn đẹp
Cung Quảng vạn màu hẳn kém tươi
Suối lệ chung tình lưu vạn thuở
Lòng son vì nghĩa kết nên đồi.
Vũ Đức Vân
76. VŨ ĐỨC VÂN
76
Bài xướng: TÌNH SƯƠNG PHỤ
Những tưởng trăm năm vẹn chữ đồng
Nào ngờ chàng khuất đã ba đông
Mờ nhòa mắt lệ soi gương chiếc
Canh cánh niềm riêng quạnh gối bông
Mùa cưới nhà bên đưa thiếp gợi
Buồng cau chạm ngõ rối bòng bong
Con thơ áp má quàng vai mẹ
Tháng bảy mưa ngâu bóng phập phồng.
Ngô Xuân Thiều
Bài họa: TẤM LÒNG QUẢ PHỤ
Ba năm dứt bặt tiếng tơ đồng
Đời góa lạnh lùng tựa tuyết đông
Lặng lẽ buồn trông trăng rọi cửa
Âm thầm tủi ngắm phượng khoe bông
Khát khao tình thắm xe càng siết
Thổn thức duyên sầu kết lại bong
Thơ ấu lòng con sao hiểu mẹ
Niềm thương côi dại nén thêm phồng.
9/2012
Vũ Đức Vân
77. Thu CảmThơ
77
Bài xướng: THU VẮNG EM
Mỗi độ thu về vắng bóng em
Vườn xưa trống trải lạnh sương đêm
Ngồi nghe gió lạc xa bờ hẹn
Đứng ngóng mây trôi khuất nẻo tìm
Thưa thớt lá buồn rơi trước ngõ
Lẻ loi trăng nhớ rụng bên thềm
Âm thầm anh mượn dòng thơ mới
Mong được trao người trọn trái tim.
Hồng Nam (BĐ)
______
Bài thơthất ngôn cắt đi hai chữ đầu thành bài ngũ ngôn.
Bài họa: THOÁNG ĐAU
Ve gọi trong lòng chạnh nhớ em
Mùa thi ngày ấy thức thâu đêm
Bao câu văn đẹp kề vai đọc
Mấy dạng toán hay sát cánh tìm
Năm tháng mong thành tùng đỉnh núi
Đêm hôm ước hóa nguyệt ngoài thềm
Duyên xưa giờ đã chia đôi ngả
Thấy phượng vắng người nhức nhói tim.
Vũ Đức Vân
78. VŨ ĐỨC VÂN
78
Xướng: HỒNG CHÍN
Hồng của nhà ai chín mõm mòm
Nắng vàng khoe sắc đỏ lòm lom
Một chùm xui chị mòn tay hái
Vài trái khiến anh mỏi mắt dòm
Ủ kỹ ưu tiên bồi vóc mập
Ngâm lâu dành dụm dưỡng thân còm
Phải thì gái lịch nào không thích
Quá lứa trai thanh thấy dở òm.
Vũ Văn Thuật
Họa: QUẢ VÚ SỮA
(Loạn vần)
Nắn thử biết ngay chẳng phải dòm
Được rồi tít mắt thiết gì nom
Ngoài cùi bọc kín ngờ ương cứng
Trong ruột nặn ra thực chín mòm
Ngậm ấm đầu môi cồn dạ trống
Mút tê ngọn lưỡi quặn lưng còm
Của trời ban tặng sao ngơ được
Cố hưởng dù cho chịu tiếng òm.
Vũ Đức Vân
79. Thu CảmThơ
79
Xướng: TÌNH ĐE BÚA
Cả đời xung khắc búa và đe
Vật vã ngày đêm vẫn chẳng rè
Thân rướn ra đòn không sứt mẻ
Mình gồng đón đỡ có đâu tòe
Đấy nhờ dài cán tha hồ đấm
Đây cậy gan to mặc sức ghè
Đánh đập nhiều nhiều yêu lắm lắm
Tơ hồng nguyệt lão mát tay xe.
Vũ Văn Thuật
Họa 1: NỒNG NÀN
Duyên tình chàng búa với nàng đe
Hết dạ vì nhau chẳng phải rè
Cán chắc ỷ bền đâu sợ mẻ
Đế to cậy vững chẳng lo tòe
Biết thân đón dưới đe chờ hứng
Cậy thế bổ trên búa mạnh ghè
Cuộc đấu nhịp nhàng ran pháo nổ
Đẹp đôi tơ nguyệt khéo cầm xe.
Vũ Đức Vân
80. VŨ ĐỨC VÂN
80
Họa 2: BẤT HẠNH
Nào tội chi mà đánh với đe
Ngày đêm quát mắng giọng không rè
“Thượng tay” nên nỗi vành môi sứt
“Hạ cẳng” hóa ra cánh mũi tòe
Khi nhẹ tạm xơi năm sáu tát
Lúc hung lãnh đủ chín mười ghè
Má hồng tủi phận rơi tay phũ
Nguyệt lão tơ hồng quá vụng xe.
Vũ Đức Vân
81. Thu CảmThơ
81
Xướng: BẤT CHỢT
Tôi nàng vừa mới gặp nhau
Mà như thân thiết từ lâu lắm rồi
Dáng đi, ánh mắt nụ cười
Tưởng quen quen quá từ thời xa xưa
Gió đưa mùi tóc hương nhu
Thoảng êm như tiếng mẹ ru ngày nào
Thoáng nhìn dạ đã xôn xao
Thoáng nghe đã thấy nao nao trong lòng
Mắt chao thu cả trời trong
Miệng cười in cả nụ hồng sớm xuân
Có duyên vạn dặm cũng gần
Cho nhau trọn vẹn mùa xuân cuộc đời.
Vũ Đức Vân
82. VŨ ĐỨC VÂN
82
Họa: TRI ÂM
Giao tình cảm thấu lòng nhau
Thoáng trông đã tưởng quen lâu quá rồi
Hiện lên khóe mắt, môi cười
Hiểu nhau quá khứ một thời đã xưa
Đối nhân tùy lúc cương - nhu
Những lời xử thế êm ru nhường nào
Không ưa sàm sỡ lao xao
Tài hoa cảm kích nôn nao cõi lòng
Sâu xa duyên lặn vào trong
Như muôn hoa thắm nắnghồng ngàyxuân
Có duyên bỗng chốc nên gần
Tri âm tỏa ngát hương xuân cả đời.
Minh Tài
83. Thu CảmThơ
83
Xướng: CHỢT HIỂU
Mấy lần trò chuyện với tôi
Nàng như chỉ nói những lời bâng quơ
“Vườn anh hoa cải đang tơ
Sao không nhờ gió gọi đưa bướm
vàng...?”
Mấy ngày chẳng thấy bóng nàng
Sương như phủ lạnh đường ngang lối về
Gió như nhớ mái tóc thề
Cây như trầm mặc ra bề nghĩ suy
Trên đường tấp nập về, đi
Mà sao vẫn thấy hình như không người
Thì ra chỉ một người thôi
Chỉ đôi mắt với, nụ cười bâng quơ
Để tôi ra ngẩn vào ngơ
Như cành hoa cải đứng chờ bướm sang
Thì ra... tôi đã yêu nàng...!
Trong tim phơi phới ngàn trang thơ tình.
Vũ Đức Vân
84. VŨ ĐỨC VÂN
84
Họa: DUYÊN KỲ NGỘ
Hoài niệm về một thời đã xưa
Bỗng duyên kỳ ngộ trong tôi
Trái tim bối rối nói lời “bâng quơ”
Từ trong tâm khảm tiếng tơ
Sơn ca hát hội đón đưa oanh vàng
Dối tôi, tôi dối cả chàng
Làm thinh cơ hội rẽ ngang đường về
Buông lơi lời hẹn câu thề
Mông lung tâm tưởng tứ bề đoán suy
Bao năm nhộn nhịp cùng đi
Đường đông tôi vẫn tưởng như không
người
Bỗng dưng chỉ một người thôi
Trao nhau ánh mắt nói “cười bâng quơ”
Hỏi mình sao cứ ngẩn ngơ?
Cứ xao xuyến nhớ, cứ chờ xuân sang!
Mới hay tôi chỉ mình chàng
Thơ ơi! hỏi có sang trang đường tình!??
Minh Tài
85. Thu CảmThơ
85
Xướng: THƯƠNG THẦM
Ơ kìa là “Bụt” lại còn "dâm"(1)
Miệng thế xưa nay gọi quá nhầm
Có phải nghĩ nông thành hữu ý
Hay vì suy hẹp hóa vô tâm
Đời mang tiếng xấu căm người đặt
Phận gánh niềm oan hận kẻ lầm
Sao nỡ cố buông lời bất nhã
Để cho hoa đẹp chịu đau thầm.
Vũ Đức Vân
_______
(1)
Dâm bụt là cách gọi sai của một số người.
Tên đúng là râm bụt.
Họa: HOA DẠI
Tên "Bụt" lại còn đệm chữ "dâm"
Hiểu sai ngữ pháp hóa ra nhầm
Mưa chan thỏa sức còn xanh lá
Nắng giội mặc lòng vẫn đỏ tâm
Khắc khoải hồn quyên căm kẻ đặt
Bâng khuâng dạ hạc hận người lầm
Sinh tình dào dạt mơ hình liễu
Hoa dại cho nên chịu xót thầm.
Minh Chín (Phú Thọ)
86. VŨ ĐỨC VÂN
86
Họa: THƯƠNG THẦM
Mang danh giá "Bụt" lại hàng" dâm"
Bởi chốn nhân gian bé cái nhầm
Ngắm chỗ nõn nà sao gợi ý
Nhìn duyên mềm mại nỡ đang tâm
“Râm” che chỗ nắng không sai trái
Thiện để hồi tâm khỏi lỗi lầm
Sắc sắc không không còn hỉ xả
Đời không cải chính chỉ thương thầm.
Nguyễn Văn Đức (Hà Đông)
87. Thu CảmThơ
87
Xướng: NHÀN
Sáng trà trưa rượu với thơ ca
Thanh thản tươi vui giữ nếp nhà
Chăm sóc bầy chim nghe tiếng hót
Vun trồng vườn cảnh thưởng hương hoa
Đêm thu sảng trí xem quỳnh nở
Tối hạ tĩnh tâm ngắm nguyệt tà
Lòng những nhớ về chân thiện mỹ
Quên dần ngày tháng trải phong ba.
Vũ Đức Vân
Hoạ: NHÀN
Nhấp chén trà thơm thưởng khúc ca
Bà vui mở nhỏ tiếng êm nhà
Nâng niu uốn tỉa dăm nhành lá
Cẩn thận vun trồng mấy khóm hoa
Xướng họa thơ văn tìm tứ lạ
Giao lưu bạn hữu chậm chiều tà
Thiện tâm ẩm thực không nên quá
Lắm thứ duy trì chỉ có ba.
Nguyễn Văn Đức (Hà Đông)
88. VŨ ĐỨC VÂN
88
Xướng: MƯA
Rào rào bất chợt phố thành sông
Lúa hạn nước sao chẳng tưới đồng
Đất nẻ mương se cây héo hắt
Lửa hầm gió đốt ruộng khô cong
Thèm mưa làng xóm người người ngóng
Mong nắng thị thành kẻ kẻ trông
Trời thẳm sao mà vô thức thế
Đồng khan, đường sá ngập mênh mông.
Vũ Đức Vân
Họa: MƯA
Bong bóng phập phồng giữa phố đông
Chẳng bù chỗ hạn nắng phơi đồng
Thương tình chạy chợ hè tràn nước
Cám cảnh băng đồng đất nẻ cong
Lúc hạn sao trời không thấu nhỉ
Khi mưa ngập đất chẳng chờ trông
Thiên tai giội cả mưa và nắng
Lũ trẻ nô đùa lấm má mông.
Nguyễn Văn Đức (Hà Đông)
89. Thu CảmThơ
89
Xướng:
MỪNG SINH NHẬT BẠN VŨ THỦY
Tuấn mã tuổi anh thực tuyệt vời
Tài năng trí lực trội hơn người
Đường thi, xướng họa bay muôn ngả
Lục bát đổi trao tỏa khắp nơi
Quên vạn gian nan xây dựng Hội
Vượt muôn vất vả giúp cho đời
Chúc anh thơ mãi như hồng thắm
Năm tháng nở bừng vạn sắc tươi.
Vũ Đức Vân
Họa:
Bắc Nam khoảng cách chẳng xa vời
Tỵ Ngọ tri âm ấm nghĩa người
Thi hữu tâm hòa chan mọi chốn
Biển thơ sóng dậy trải muôn nơi
Ngày xanh chiến mã luôn xông trận
Tuổi hạc văn chương gắng gửi đời
Sinh nhật cảm ơn lời chúc phúc
Nước mây lồng quyện sắc hồng tươi.
Vũ Thủy
90. VŨ ĐỨC VÂN
90
Xướng: ẢO ẢNH
Ngan ngát hương sen dịu nắng hè
Xa nghe rền rĩ nhạc đàn ve
Đường đi xanh mướt đôi sườn cỏ
Bỗng bóng tri âm thoáng hiện về.
Vũ Đức Vân
Họa: ẢO ẢNH
Văng vẳng nghe quyên đã gọi hè
Sân trường ra rả tiếng bầy ve
Trông trăng những ước người trong mộng
Nhìn nắng hằng mong nhạn sớm về.
Minh Chín (Phú Thọ)
94. VŨ ĐỨC VÂN
94
MỤC LỤC
Tiếng lòng của Vũ Đức Vân 5
LÁ VÀNG 11
MÙA HẠNH PHÚC 12
BIỂN CHIỀU 12
CHUÔNG CHIỀU 13
NỖI NIỀM 13
NÚI NGỌC TRÀNG AN 14
HỒ SEN ĐẦU HẠ 14
TIÊN CẢNH TRẦN GIAN 15
BẾN XƯA 15
BÊN TƯỢNG ĐỨC MẸ 16
DÂNG HIẾN 16
VỀ THĂM LÀNG VŨ ĐẠI 17
DU NGOẠN TRÀNG AN 17
VẪN VẸN 18
CHUNG MỘNG 18
CÂY THỊ ĐỀN KHỐNG 19
THĂM CỔ LOA 20
NHỚ 21
SẺ CHIA 21
MỪNG XUÂN 22
MỚI HAY 22
95. Thu CảmThơ
95
TƯỢNG ĐÀI TRONG MƯA 23
ĐỊA LINH 23
NGẮM TƯỢNG ĐÀI 24
THƠ XUÂN 24
NGỦ ĐI EM 25
NHỚ “MÂY” 25
TÌNH THƯ 26
BÓNG BAY 26
ẢO ẢNH 27
NGỠ TRÁI TIM HỒNG 27
TÌM ĐÂU 28
TÁI TÊ 28
CÒN VỌNG 29
XAO XUYẾN 30
TÌNH NGỎ VỚI ĐOÀI THÔN 31
CÕI LÒNG 32
MƯA 32
SƯƠNG SỚM 33
THĂM NHÀ BẠN XƯA 33
SOI GƯƠNG 34
HỨA 34
NUỐI TIẾC 35
CÒN ĐÂU 35
THĂM PHỐ HIẾN 36
THĂM HẠ LONG 36
BIỂN ĐỘNG 37
HỎI EM 37
NỤ CƯỜI 38
96. VŨ ĐỨC VÂN
96
YÊN BÌNH 38
CHỜ 39
ƠN ĐIỆN THOẠI 39
BẤT CHỢT 40
DUYÊN KỲ NGỘ 40
HOA GIỮA TÌNH THƯƠNG 41
GIẤC LÀNH 41
HỘI ĐÃ LỠ RỒI XIN HẸN HỘI
SAU
42
NGÀY MÙA 43
THỬ LÒNG 43
TIÊN TỬU 44
RƯỢU VÀ EM 44
NHỚ 45
HẸN 45
NHẮN GIÓ 46
CÒ MỒI 46
SẦU 47
HƯƠNG QUÊ 47
GÁI THÔN ĐOÀI 48
BỒN CHỒN 49
GIÃI BÀY 49
NHẮN NHỦ 50
TỰ SỰ 50
TÌM LẠI TÌNH THƠ 51
NIỀM MƠ NHỎ 51
XÂY MỘNG 52
97. Thu CảmThơ
97
SẤM KHAN 52
MƯA ĐÊM 53
ĐỘNG THIÊN CUNG 53
HUYỀN THOẠI 54
TẤM LÒNG GIÀ 54
TÂM SỰ GỐI ÔM 55
TỰ CHÚC 55
NHỦ MÌNH 56
TRÁNH GIÀ 56
CON GÀ TRỐNG 57
CÓC TÍA TO GAN 57
MONG BẠN 58
CẢM ƠN NGƯỜI YÊU THƠ 58
ĐI LẤY CHỒNG 59
TIN DỮ 59
TÁI HỢP 60
NGAO NGÁN 60
TÁI XUẤT 61
CHẲNG THỂ MÒN 61
MONG 62
ĐẠI TƯỚNG VÕ NGUYÊN GIÁP 62
BÁC GIÁP ĐI XA 63
NHỚ VỀ BÁC GIÁP 64
VỊNH CÁI GỐI ÔM 65
HOA ĐẸP 65
PHẦN XƯỚNG - HỌA 66
Xướng: VÃNG CHƠI SUỐI MƠ 67
98. VŨ ĐỨC VÂN
98
Họa: PHẢI CỐ 67
Xướng: BÌNH MINH 68
Họa: KHÔNG THỂ 68
Xướng: VỊNH CÁI GỐI ÔM 69
Họa: KHỔ 69
Xướng: TÂN YÊN MÙA CHÍN 70
Họa: GÁI TÂN YÊN 70
Xướng: QUÊ HƯƠNG XƯA VÀ
NAY
71
Họa: THƠM NỒNG ĐẤT MẸ TÂN
YÊN
71
Xướng: TRỌN VẸN NGHĨA TÌNH 72
Họa: THI ĐÀN KHỞI SẮC 72
Xướng: THÚ QUÊ 73
Họa: ĐÂU HƠN 73
Mời họa: HỒ NÚI CỐC 74
Họa: XÓT NỖI ĐAU CHUNG 74
Mời họa: HỒ NÚI CỐC 75
Họa: DẠO HỒ NÚI CỐC 75
Xướng: TÌNH SƠN PHỤ 76
Họa: TẤM LÒNG QUẢ PHỤ 76
Xướng: THU VẮNG EM 77
Họa: THOÁNG ĐAU 77
Xướng: HỒNG CHÍN 78
Họa: QUẢ VÚ SỮA 78
Xướng: TÌNH ĐE BÚA 79
Họa 1: NỒNG NÀN 79
99. Thu CảmThơ
99
Họa 2: BẤT HẠNH 80
Xướng: BẤT CHỢT 80
Họa: TRI ÂM 81
Xướng: CHỢT HIỂU 83
Họa: DUYÊN KỲ NGỘ 84
Xướng: THƯƠNG THẦM 85
Họa: HOA DẠI 85
Họa: THƯƠNG THẦM 86
Xướng: NHÀN 87
Họa: NHÀN 87
Xướng: MƯA 88
Họa: MƯA 88
Xướng:
MỪNG SINH NHẬT BẠN VŨ
THỦY
89
Họa 89
Xướng: ẢO ẢNH 90
Họa: ẢO ẢNH 90
Xướng: NUỐI TIẾC 91
Họa: NUỐI TIẾC 91
TRỞ LẠI MIỀN QUAN HỌ 92
SÓNG TÌNH 93
100. VŨ ĐỨC VÂN
100
NHÀ XUẤT BẢN VĂN HỌC
18 NGUYỄN TRƯỜNG TỘ - BA ĐÌNH - HÀ NỘI
Điện thoại: 04.37161518 - 04.37163409 Fax: 04.38294781
Website: www.nxbvanhoc.com
www.nxbvanhoc.vn
Email: tonghopvanhoc@vnn.vn
* Chi nhánh tại Tp. Hồ Chí Minh
290/20 Nam Kỳ Khởi Nghĩa - Quận 3
Điện thoại: 08.38469858 * Fax: 08.38483481
* Văn phòng đại diện tại thành phố Đà Nẵng
580 đường Núi Thành - thành phố Đà Nẵng
Điện thoại: 0511.3797709
Chịu trách nhiệm xuất bản
NGUYỄN ANH VŨ
Biên tập: NGUYỄN THU HÀ
Bìa: Minh Trí
Trình bày: Hoài Hương
Sửa bản in: Tác giả
__________________________
In 500 cuốn, khổ 13x20,5cm, tại nhà in Khoa học và
công nghệ mới. Số ĐKXB: 1730/CXB/37-159/VH.
Số QĐXB: 1613. Mã số ISBN: 978-604-69-1361-0
In xong và nộp lưu chiểu năm 2013