1. TIỂU SỬ:
• Võ Thị Sáu tên thật là Nguyễn Thị Sáu
(1935 – 1952).
• Quê ở vùng Đất Đỏ, Long Điền, tỉnh
Bà Rịa (nay thuộc xã Phước Long Thọ,
huyện Đất Đỏ, tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu).
2. Mới 12 tuổi, cô đã đi theo anh trai tham gia hoạt
động cách mạng trốn lên ở trên chiến khu.
Năm 1949, cô tham gia đội Công an xung phong
Đất Đỏ làm liên lạc, tiếp tế.
Năm 1950, khi mới 15 tuổi cô bị chính quyền
Pháp bắt và bị tòa án binh Pháp kết án tử hình
vào tháng 4 năm 1951 vì đã ném lựu đạn tại chợ
Đất Đỏ, giết chết một cai tổng tên Tòng quan ba
và gây thương tích cho 20 tên lính. Trước khi bị
đưa ra hành án, cô bị đày qua các nhà tù Chí Hòa,
Bà Rịa và Côn Đảo.
3. Sau gần ba năm tra tấn, giam cầm, giặc Pháp đưa cô ra giam ở Côn Đảo.
Chị Sáu bị áp giải ra nhà tù Côn Đảo nhưng chị vẫn cất cao giọng hát, tiếng hát ấy
hòa chung với tiếng sóng biển….
4. Lũ giặc lôi chị Sáu ra, chị giằng tay lại. Rồi bình thản, chị sửa lại áo quần, sửa lại
mái tóc, mắt ngó thẳng tới trước, hướng lên cao, chị bước ra, vừa đi vừa hát “
Bao chiến sĩ anh hùng….”
5. •Cuộc đấu tranh phản đối thực dân Pháp hành quyết chị Sáu đã nổ ra ngay trong
buổi sáng ấy. Tất cả tù nhân bãi thực, không đi làm khổ sai. Các xan, các banh
đều làm lễ mặc niệm người đồng chí hi sinh.
6. Vì quân Pháp không dám công khai thi hành bản án đối với cô, chúng đã lén lút
đem cô đi thủ tiêu. Chuyện vẫn kể rằng, khi nhóm đao phủ bảo cô quỳ xuống, cô
đã quát lại bọn chúng với một câu đã đi vào huyền thoại: “Tao chỉ biết đứng,
không biết quỳ!”. Cô bị xử bắn năm 1952 tại Côn Đảo khi chưa đủ 18 tuổi.
Bốn phát súng nổ vang ầm. Chị sáu hô to tưởng chừng át cả tiếng súng :
“ Hồ Chủ tịch muôn năm! Việt Nam độc lập muôn năm!”