De thi-tuyen-sinh-lop-10-tinh-hai-duong-mon-van-2019
Việt Bắc.pptx
1.
2. II. ĐỌC – HIỂU ĐOẠN TRÍCH
2. Đọc hiểu chi tiết
• Khổ 5, 6: Nỗi nhớ sâu đậm của người ra
đi đối với thiên nhiên và con người Việt
Bắc, đó là những tháng ngày chiến đấu
đầy gian khổ nhưng vẫn lạc quan yêu đời
Nhớ gì như nhớ người yêu
Trăng lên đầu núi, nắng chiều lưng nương
Nhớ từng bản khói cùng sương
Sớm khuya bếp lửa người thương đi về.
Nhớ từng rừng nứa bờ tre
Ngòi Thia, sông Đáy, suối Lê vơi đầy.
Ta đi, ta nhớ những ngày
Mình đây ta đó, đắng cay ngọt bùi...
Thương nhau, chia củ sắn lùi
Bát cơm sẻ nửa, chăn sui đắp cùng.
Nhớ người mẹ nắng cháy lưng
Địu con lên rẫy, bẻ từng bắp ngô.
Nhớ sao lớp học i tờ
Đồng khuya đuốc sáng những giờ liên hoan
Nhớ sao ngày tháng cơ quan
Gian nan đời vẫn ca vang núi đèo.
Nhớ sao tiếng mõ rừng chiều
Chày đêm nện cối đều đều suối xa...
3. Cảnh núi rừng Việt Bắc: Hiện lên đa dạng, sinh động trong nhiều khoảng không gian
và thời gian khác nhau; có những nét riêng biệt, độc đáo, khác hẳn những miền quê
khác:
Nhớ gì như nhớ người yêu
Trăng lên đầu núi, nắng chiều lưng nương
Nhớ từng bản khói cùng sương
Sớm khuya bếp lửa người thương đi về.
Nhớ từng rừng nứa bờ tre
Ngòi Thia, sông Đáy, suối Lê vơi đầy.
- Nỗi nhớ Việc Bắc được so sánh “như nhớ người yêu”
nỗi nhớ cháy bỏng, da diết, mãnh liệt.
- Điệp từ “nhớ” đặt ở đầu câu như liệt kê ra từng nỗi nhớ cụ thể:
4. - Nhớ ánh nắng ban chiều
- Ánh trăng buổi tối, không
gian gợi cảm nên thơ
5. + những bản làng ẩn hiện
trong sương sớm,
+ những ánh lửa hồng
trong đêm khuya,
6. + Nhớ những tên núi, tên rừng, tên sông suối, nương rẫy quen
thuộc thân yêu
Cảnh đẹp, có phần hoang sơ nhưng không hiu quạnh
mà thơ mộng, ấm áp.
7. - Con người: Trong nỗi nhớ của nhà
thơ, đồng bào Việt Bắc hiện lên với
những phẩm chất cao đẹp:
8. + Họ gắn bó với cách mạng cùng “mối thù nặng vai”, cùng chia sẻ đắng cay ngọt bùi
với cách mạng:
“Ta đi ta nhớ … đắp cùng”
+ Tuy họ nghèo về vật chất nhưng “đậm
đà lòng son", giàu về tình nghĩa:
“Nhớ người mẹ … bắp ngô”
9. + Họ lạc quan yêu đời, gắn bó cùng kháng chiến dù còn nhiều gian khổ, thiếu thốn:
“Nhớ sao lớp học i tờ … núi đèo”
- Cuộc sống của đồng bào Việt Bắc: êm ả, bình dị, tiếng chày hòa trong tiếng suối xa:
“Nhớ sao tiếng mõ…suối xa”
=> Con người Việt Bắc nghèo khổ nhưng cần cù, thủy chung và sâu nặng ân tình.
Nhớ những ngày công tác:
+ Bát cơm sẻ nửa/chăn sui đắp cùng: Tiểu đối, câu thơ nhắc nhở nghĩa tình sâu nặng của
nhân dân.
+ Lớp học i tờ: Người CM giúp nhân dân học chữ.
+ Đồng khuya đuốc sáng…: Không khí rộn rã vui tươi, lạc quan.
+ Tiếng mõ, tiếng chày: Âm thanh thân thuộc, gợi không gian VB yên ả, nên thơ.
Cuộc sống của người CM chan hòa trong cuộc sống của nhân dân, gắn bó thắm thiết
không rời.