1. GIÁO TRÌNH LINH KIỆN ĐIỆN TỬ
Page 1
CHƯƠNG I. LINH KIỆN THỤ ĐỘNG
Trạng thái điện của mỗi linh kiện điện tử được đặc trưng bởi 2 thông số:
điện áp u và cường độ dòng điện i. Mối quan hệ tương hỗ i=f(u) được biểu diễn
bởi đặc tuyến Volt-Ampere.
Người ta có thể phân chia các linh kiện điện tử theo hàm quan hệ trên là
tuyến tính hay phi tuyến. Nếu hàm i=f(u) là tuyến tính (hàm đại số bậc nhất hay
phương trình vi phân, tích phân tuyến tính), phần tử đó được gọi là phần tử tuyến
tính (R, L, C) và có thể áp dụng được nguyên lý xếp chồng.
Điện trở: u
R
i .
1
Tụ điện:
dt
du
Ci .
Cuộn dây: dtu
L
i .
1
Nếu hàm i=f(u) là quan hệ phi tuyến (phương trình đại số bậc cao, phương
trình vi phân hay tích phân phi tuyến), phần tử đó được gọi là phần tử phi tuyến
(diode, Transistor).
2.1. Điện trở (Resistor)
Như đã đề cập trong chương trước, dòng điện là dòng chuyển dời có hướng
của các hạt mang điện và trong vật dẫn các hạt mang điện đó là các electron tự
do. Các electron tự do có khả năng dịch chuyển được do tác động của điện áp
nguồn và trong quá trình dịch chuyển các electron tự do va chạm với các nguyên
tử nút mạng và các electron khác nên bị mất một phần năng lượng dưới dạng
nhiệt. Sự va chạm này cản trở sự chuyển động của các electron tự do và được
đặc trưng bởi giá trị điện trở.
2.1.1. Định nghĩa: Điện trở là linh kiện cản trở dòng điện, giá trị điện trở càng
lớn dòng điện trong mạch càng nhỏ.
Định luật Ohm: Cường độ dòng điện trong mạch thuần trở tỷ lệ thuận
với điện áp cấp và tỷ lệ nghịch với điện trở của mạch.