5. “Cuộc sống luôn đầy khó khăn,
hoặc bạn chịu thua, hoặc bạn chiều
theo nó, hoặc bạn đấu tranh.
Không có khuyết điểm hay ưu điểm.
Đó chỉ là cách bạn phản ứng lại
cuộc sống. Bạn chọn điều gì?
Người mơ mộng sống với ước mơ.
Kẻ chí khí sống với tham vọng.
Cuộc sống là chọn lựa.”
6. “Cuộc sống là 1 chiếc may bay kì
diệu, bay lên và bay xuống, đi nơi
này rồi lại đến nơi kia. Và mỗi người
mình gặp trong cuộc sống này giống
như một "nhà ga" và cũng giống một
chiếc "bánh kem" tất cả đều đặc
biệt, thú vị, mới mẻ và có nhiều điều
cần phải học hỏi. quan trọng là là
sống hết mình với "mỗi điểm" hay
mỗi chiếc "bánh kem" ấy”
7. “Cuộc đời đó có bao
lâu mà hững hờ, hãy
yêu nhau đi”.
8. “Things happen for a reason.
Mọi việc xảy ra đều mang
một sứ mệnh nào đó.”
?Xảy ra…
sứ mệnh
Mang 1
9. Năm tháng đi tới không phải trả
tiền.
Chỉ có thời gian quá khứ là phải
trả giá.
[ ]
10. Khi tôi tôn trọng bản thân đúng
cách, tôi sẽ được người khác
tôn trọng
Tôn trọng
bản thân
[]
11. Nếu là con chim, chiếc lá
Thì con chim phải hót, chiếc lá phải
xanh
Lẽ nào vay mà không có trả
Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình?
[ ]
12. Suy nghĩ của tôi quyết định
cho chất lượng cuộc đời
tôi.
cuộc đời tôi
[ ]
13. Ta tự quyết định số mệnh
của mình, đừng để vận mệnh
quyết định ta
][
số mệnh
14. If you want to be success, you
will have to break through your
own limit
limit
SUCCESS
[ ]
15. Cái gì tới thì cũng tới cứ chuẩn
bị và tiếp đón thôi
Cứ cố gắng hết sức mình rồi
cũng được đền đáp[ ]
19. “Căn nhà lụp xụp với chiếc tivi cũ, những cái giá treo đồ và
một căn gác xếp nhỏ nhắn. Nơi đây chính là mái ấm của 11 con
người! Với 20 mét vuông họ đã sống, đã sinh hoạt cùng nhau.
Chiếc cầu thang nhỏ đã mốc ấy cũng là "liều thuốc" để ông có
được một giấc ngủ! "Liều thuốc" ấy mang tên "lấy độc trị độc",
ông lấy tác nhân bên ngoài tạo cái đau để xoa đi cái đau do
chính cơ thể mình tạo ra. Một căn bệnh lạ luôn bắt ông phải
hoạt động, khi ông nghỉ ngơi là nó đau nhức cơ thể vô cùng.”
20. “Vừa đặt lưng nghỉ ngơi
một chút sau khi đi làm, ông
lại thức dậy để đón tiếp
chúng tôi rất niềm nở. Nụ
cười ông lạc quan và ấm áp
làm sao! Ấy vậy mà, sâu
trong những nụ cười ấy là
những lo toan, khắc khoải
mà ông đã qua con dốc bên
kia cuộc đời.”
21. “"Tôi giống như là một
người con bị Tổ Quốc
bỏ rơi vậy đó..." Ông
nói trong sự buồn bã,
chua xót rồi lại trầm
ngâm như suy nghĩ
điều gì đó, chắc ông
đang nhớ đến những
thăng trầm trong cuộc
đời của mình. Tôi tự
hỏi: có bao giờ đứa con
ấy trách Tổ quốc
này?”
22. “Con chú chì biết mỗi chú và
chú cũng chỉ biết mỗi mình
tụi nó", kèm theo đó là một
ánh mắt xa xăm, gợi về
những kí ức về một tuổi thơ
bất hạnh vẫn còn phảng
phất đâu đó trong tâm trí
chú. Tuổi thơ đõ cho chú
hiểu rõ cảm giác không cha,
không mẹ là thế nào, từ đó
60 năm trời đằng đẵng, chú
đã hi sinh tất cả từ tuổi trẻ,
tiền bạc cũng như hạnh
phúc của riêng mình, tất cả
đều là vì hạnh phúc của con.
Gặp chú, tôi mới hiểu
thêm được thế nào là tình
cha - nghĩa mẹ
23. “Nghĩa tự hào về ông lắm! Ông là người cho em đi học, là
người cho em ước mơ, khát vọng, là người thay cha, thay mẹ
nuôi chị em em lớn khôn từng ngày. Là người cho em những
bài học về tình
yêu thương mọi
người, về sự
lạc quan trọng
mọi hoàn cảnh
và cả niềm hy
vọng, vươn lên
sau vấp ngã,
thất bại.”
24. Trước đây là một đứa trẻ ngỗ ngược, quậy phá, thế mà bây giờ
Nghĩa ngoan ngoãn, chăm chỉ học hành. Hằng ngày em đến CLB
Nhân ái tại chùa Giác Quang cùng học tập, vui chơi với các. Đối
với Nghĩa, mỗi ngày đến lớp là một niềm vui chưa bao giờ cũ .
25. RÁC - thứ mà Nghĩa
xem như một phần
cuộc sống của em!
Em vẫn vui, vẫn cười,
vẫn lạc quan... dù
xung quanh em là rác.
Liệu rằng cuộc đời em
sau này có phải sống
cùng rác như ông em,
cha em, mẹ em? Và
còn cái ước mơ trở
thành kiến trúc sư để
xây cho ông ngoại một
ngôi nhà thì sao?
Mong cho em luôn
vững tin trên con
đường chinh phục
ước mơ của mình...