Hoá ra, người phụ nữ kia chỉ là bị khó sinh bình thường. Minh không khó khăn mấy cho việc giúp người mẹ đẩy được đứa con ra ngoài.
Cả gia đình của đứa bé rối rít cảm ơn Minh, dù Minh nghĩ, bản thân chẳng làm được gì nhiều. Khi về, Minh vừa ra khỏi cửa nhà, thằng bé chạy theo Minh, chỉ nói một câu: “Chú… đúng là bác sĩ thật.” Nó cười với Minh, đưa cho Minh quả mận sữa của cái cây trước nhà nó rồi chạy biến. Minh cười, nụ cười thật sự.
o-o-o
Không lâu sau đó, khi đứa bé vừa sinh ra đã ổn định, Minh cũng rời đi, đi để tiếp tục cuộc hành trình, chứ không phải chỉ để cho bản thân thêm một cơ hội. Minh đi để gặp gỡ, để giao lưu, để trò chuyện, để thấu hiểu. Minh đi để thực hiện ước mơ của mình, ước mơ làm một nhà văn viết có thể viết ra tác phẩm làm người đọc hạnh phúc, làm chính Minh hạnh phúc.
o-o-o
‘Một người chỉ có thể mang lại niềm vui cho người khi bản thân đang hạnh phúc.’
Trách nhiệm khi tham gia giao thông (Photobook - C.A.O - 9A1)Minh Ngọc Nguyễn
Để đảm bảo an toàn giao thông, cho cả người lái xe lẫn người đi bộ, tôi một lần nữa muốn nhắc lại từ “ý thức”. Sống trên đời, dẫu biết rằng không có gì là tuyệt đối, không phải cứ có trách nhiệm là an toàn tuyệt đối, vì bạn có trách nhiệm thì không có nghĩa người khác cũng vậy. Dù vậy, vẫn phải biết rằng điều quan trọng là phải luôn giữ được tinh thần ý thức, phải luôn giữ được giá trị riêng của bản thân. Một người, rồi hai người, rồi ba, bốn, sẽ còn rất nhiều người nữa sống có trách nhiệm hơn và trong một ngày không xa thôi, tôi tin chắc là vậy, tham gia giao thông ở Việt Nam nói riêng và tất cả các nước trên thế giới nói chung sẽ trở nên an toàn hơn, người tham gia giao thông sẽ yên tâm hơn vì khi ai cũng có ý thức và trách nhiệm thì xã hội nhất định sẽ văn minh, phát triển hơn nữa. Nếu ngày hôm nay bạn vượt đèn đỏ, xin đừng lặp lại thêm một lần nào nữa, nếu ngày hôm nay có vô tình gây ra tai nạn xe, thì mong bạn hãy học tập tấm gương của bác, sửa lỗi, rút kinh nghiệm vì ngày mai luôn là một ngày mới, một trang giấy mới để bạn bắt đầu những điều xinh đẹp nhất, viết nên những câu chuyện cổ tích khác giữa cuộc đời này.
Chúng tôi chỉ dành một buổi trưa vài tiếng đồng hồ nghe bác kể chuyện đời, chuyện nghề của mình nhưng chúng tôi đã học được nhiều điều, lĩnh hội cho bản thân vài giá trị sống và thấy mình trưởng thành hơn. Chúng tôi cảm ơn bác và mong rằng bác sẽ luôn là một công dân trách nhiệm, sẽ lan tỏa được ý chí và tinh thần trách nhiệm của bác trong giao thông nói riêng và cuộc sống này cho những người trẻ tuổi khác, như những gì bác đã làm được với chúng tôi. Chúc bác thật nhiều gặp may mắn trong cuộc sống và có thể luôn luôn mỉm cười thật tươi, sống thật lạc quan, giống như bác bây giờ vậy. Cám ơn bác rất nhiều!
Hoá ra, người phụ nữ kia chỉ là bị khó sinh bình thường. Minh không khó khăn mấy cho việc giúp người mẹ đẩy được đứa con ra ngoài.
Cả gia đình của đứa bé rối rít cảm ơn Minh, dù Minh nghĩ, bản thân chẳng làm được gì nhiều. Khi về, Minh vừa ra khỏi cửa nhà, thằng bé chạy theo Minh, chỉ nói một câu: “Chú… đúng là bác sĩ thật.” Nó cười với Minh, đưa cho Minh quả mận sữa của cái cây trước nhà nó rồi chạy biến. Minh cười, nụ cười thật sự.
o-o-o
Không lâu sau đó, khi đứa bé vừa sinh ra đã ổn định, Minh cũng rời đi, đi để tiếp tục cuộc hành trình, chứ không phải chỉ để cho bản thân thêm một cơ hội. Minh đi để gặp gỡ, để giao lưu, để trò chuyện, để thấu hiểu. Minh đi để thực hiện ước mơ của mình, ước mơ làm một nhà văn viết có thể viết ra tác phẩm làm người đọc hạnh phúc, làm chính Minh hạnh phúc.
o-o-o
‘Một người chỉ có thể mang lại niềm vui cho người khi bản thân đang hạnh phúc.’
Trách nhiệm khi tham gia giao thông (Photobook - C.A.O - 9A1)Minh Ngọc Nguyễn
Để đảm bảo an toàn giao thông, cho cả người lái xe lẫn người đi bộ, tôi một lần nữa muốn nhắc lại từ “ý thức”. Sống trên đời, dẫu biết rằng không có gì là tuyệt đối, không phải cứ có trách nhiệm là an toàn tuyệt đối, vì bạn có trách nhiệm thì không có nghĩa người khác cũng vậy. Dù vậy, vẫn phải biết rằng điều quan trọng là phải luôn giữ được tinh thần ý thức, phải luôn giữ được giá trị riêng của bản thân. Một người, rồi hai người, rồi ba, bốn, sẽ còn rất nhiều người nữa sống có trách nhiệm hơn và trong một ngày không xa thôi, tôi tin chắc là vậy, tham gia giao thông ở Việt Nam nói riêng và tất cả các nước trên thế giới nói chung sẽ trở nên an toàn hơn, người tham gia giao thông sẽ yên tâm hơn vì khi ai cũng có ý thức và trách nhiệm thì xã hội nhất định sẽ văn minh, phát triển hơn nữa. Nếu ngày hôm nay bạn vượt đèn đỏ, xin đừng lặp lại thêm một lần nào nữa, nếu ngày hôm nay có vô tình gây ra tai nạn xe, thì mong bạn hãy học tập tấm gương của bác, sửa lỗi, rút kinh nghiệm vì ngày mai luôn là một ngày mới, một trang giấy mới để bạn bắt đầu những điều xinh đẹp nhất, viết nên những câu chuyện cổ tích khác giữa cuộc đời này.
Chúng tôi chỉ dành một buổi trưa vài tiếng đồng hồ nghe bác kể chuyện đời, chuyện nghề của mình nhưng chúng tôi đã học được nhiều điều, lĩnh hội cho bản thân vài giá trị sống và thấy mình trưởng thành hơn. Chúng tôi cảm ơn bác và mong rằng bác sẽ luôn là một công dân trách nhiệm, sẽ lan tỏa được ý chí và tinh thần trách nhiệm của bác trong giao thông nói riêng và cuộc sống này cho những người trẻ tuổi khác, như những gì bác đã làm được với chúng tôi. Chúc bác thật nhiều gặp may mắn trong cuộc sống và có thể luôn luôn mỉm cười thật tươi, sống thật lạc quan, giống như bác bây giờ vậy. Cám ơn bác rất nhiều!
Hơn 10 năm trước, trong tâm trạng của một sinh viên mới ra trường đầy mơ mộng, anh chọn cho mình nickname là “bautroixanh21” – cái tên đầy cảm xúc của dân “Khối C”. Tôi soạn tập truyện và thơ này để dành tặng cho anh, mong anh bình an ở một phương trời mới, cuộc sống mới.
Hơn 10 năm trước, trong tâm trạng của một sinh viên mới ra trường đầy mơ mộng, anh chọn cho mình nickname là “bautroixanh21” – cái tên đầy cảm xúc của dân “Khối C”. Tôi soạn tập truyện và thơ này để dành tặng cho anh, mong anh bình an ở một phương trời mới, cuộc sống mới.
1. HÀN MẶC TỬ
(Với Mai Đình)
VĂN THIÊN TƯỜNG (lớp dựng):
Mai Đình:
Anh Trí! Anh Trí ơi từ nay anh không còn sợ cô... đơn.
Bên anh,em trọn đời, săn sóc đau thương.
Buồn vui năm tháng, anh sẽ tìm thấy ở bên em.
Anh sẽ về quê hương, mà làm thơ ca tụng trăng vàng.
Trăng của quê hương vẫn nặng tình thương nhớ,
Từ lâu mong đợi cánh chim phiêu bạt giữa dòng đời.
Chẳng còn ai thương tưởng, như là em đã thương anh.
Hàn Mặc Tử:
Ôi nhân tình thế thái là đây,
Giờ bên ta chỉ còn có một Mai Đình.
Người mà tôi bỏ quên suốt quãng đời đau khổ.
Mai Đình:
Những chuỗi ngày còn lại anh cho em là hạnh phúc lắm rồi.
Đó là niềm vui cả một cuộc đời.
Hàn Mặc Tử:
Không! Mai Đình em, em mới là người ban ơn sâu nghĩa nặng,
Anh phải tôn thờ đến trọn đời anh.
Mai Đình: Anh Trí..
Hàn Mặc Tử: hãy gọi tên anh là : Hàn Mặc Tử
VỌNG CỔ:
Câu 4:
Mai Đình: Hàn Mặc Tử, ba tiếng đó như trận bão kinh hồn vừa
thổi qua biển cát. Chỉ đem thêm khô khan vào lòng sa mạc làm
tiêu tan sụp đổ những thành quách uy nghi trầm mặc giữa điêu…
tàn. (-)(-) Sự nghiệp thi nhân nằm trong số kiếp dã tràng. (-) Rồi
2. đây biết ai còn nhớ đến tên Hàn Mạc Tử, khi anh về sống lại với
quê hương. (SL) Gần nửa đời người phiêu bạc tha phương, anh
đã bỏ quên tên mình trong trí nhớ. Cái tên mà đối với quê hương
không còn xa lạ, và đã in sâu trong lòng dạ của Mai Đình./-
Hàn Mặc Tử: (Nói) Mai Đình em. Mai Đình em. đang hờn trách
anh đó phải không? Phải mà anh đã tệ bạc với em suốt quãng
đời người con gái. Mai Đình đừng hờn trách anh nữa nghe em!
Câu 5:
Mai Đình: Từ Quy Nhơn vào đây em chỉ mang theo món quà
nho nhỏ, là tên của mẹ cha, để anh không bở ngỡ lúc quay về. (-
)(-) Và một bài thơ nét chữ đã nhạt nhòa. (-) Đó là hình ảnh của
anh còn để lại, trong lòng người con gái lúc lìa quê. (Sl) tuổi xuân
thời anh đem hết cho người ta, giờ tàn phế em xin nhận về làm
bảo vật. Chắc chẳng còn ai đến đây dành giựt, không lẽ đời em
mãi chịu thiệt thòi./-
(Nói) Anh Trí em đang ở cạnh anh đây 5,7 năm rồi em mới tìm
được một niềm vui nho nhỏ.
Câu 6:
Hàn Mặc Tử: Mai Đình, Mai Đình ơi! Em đừng nói gì hơn nữa ,
đầy đủ lắm rồi ý nghĩa cuộc tương ngộ đau thương. Hàn Mạc Tử
chỉ là một bút danh, người đời có thể quên đi khi nguồn thơ đã
cạn. Khi anh không còn tâm quyết ca tụng những vầng trăng
sáng, khi anh đã là phế nhân với kiếp sống tật nguyền. (SL) Bất
diệt là cái tên Nguyễn Trọng Trí của anh cái tên anh bỏ quên em
đem vào hồn trinh cất giữ. Ngày xưa em đợi em chờ, thật sự bây
giờ anh nói tiếng yêu em./.