SlideShare a Scribd company logo
ĐỊA NGỤC A TỲ DU KÝ.
Ngọc chiếu.
Chủ tịch bổn đƣờng đăng đài.
thánh thị: ban giáng ngọc chỉ,tức khắc mệnh phúc thần ngoài 10 dặm,thành
hoàng ngoài 5 dặm cung tiếp ngọc chỉ,thần nhân còn lại xếp hàng hầu
giá,không đƣợc thất lễ.
Khâm sai đại thần Từ Thứ tiên ông giáng.
thơ rằng: ban chỉ giáng lâm thánh thiên đƣờng,vén mở bức màn ngục a
tỳ,đồng tâm hiệp lực phục sứ mệnh,sách thành lƣu danh đai đạo hƣng.
thánh thị: đêm nay ta phụng mạng đem ngọc chiếu,thần nhân phủ phục lắng
nghe.
Khâm phụng Ngọc Hoàng Đại Thiên Tôn Huyền Linh cao Thƣợng Đế chiếu
viết:
Trẫm tại kim khuyết không lúc nào quên đƣợc chúng sanh.Nhìn phong hóa
suy đồi,lòng ngƣời ác độc,nam không giữ tam cang,nữ không giữ tứ
tòng,dẫn đến luân thƣờng bị mai một,nơi nơi đầy tội ác sâu dày.May thay có
Đài Trung Thánh Thiên Đƣờng,thừa thiên mệnh phụ loan xiển giáo,chƣ hiền
sinh đều hiểu đƣợc ý trời,thật lòng ra sức phục vụ,nay có Địa Bút Khƣu sinh
từ bi hoằng nguyện,có lòng vén mở chân tƣớng ngục a tỳ.Trẫm biết đƣợc
thật vui mừng,đặc mệnh phật sống Tế Công dẫn Khƣu sinh linh du "đia ngục
a tỳ",đích thân phỏng vấn thực tình do Nam Cung Liễu Tinh Quân huy bút
truyền chân.Sách tựa đề là "địa ngục a tỳ du ký".Sau khi tiếp chỉ,mỗi lần
đúng loan kỳ viết sách,mong thần nhân thánh thiên đƣờng tuân chỉ,sau khi
hoàn thành sẽ luận công ban thƣởng.Không đƣợc lơ là,khấu đầu tạ ơn.
Thiên vận năm Quí Hợi tháng 12 mùng 5,tây lịch năm 1984 tháng 1 ngày 7.
Nam Cung Liễu Tinh Quân giáng.
Thơ rằng: phụng mệnh truyền chân phụ loan âm,chức tƣ chấn đƣờng trách
phi khinh,đại mệnh viết sách phi phàm nhiệm,công thành viên mãn nộp
thiên đình.
thánh thị: ta phụng mạng khi viết sách "địa ngục a tỳ du ký" truyền chân
ngàn dặm,lấy những gì Tế phật và Địa bút Khƣu sinh thấy nghe cùng những
lời đối thoại dí dỏm và những cảnh tƣợng thê thảm toàn bộ ghi lại hết,vì thế
mà trong thời gian viết sách ta sẽ ở với chƣ sinh cùng nhau khích lệ,không
những thế ta còn có nhiệm vụ chấn giữ bổn đƣờng,do đó trong thời gian viết
sách trong đƣờng không đƣợc nói chuyện ồn ào,nếu có kẻ vi phạm,ta sẽ
trừng phạt không tha,mong chƣ sinh không đƣợc xem thƣờng,tuy có tội thì
phạt,có công tất phải thƣởng,một khi sách hoàn thành,ta sẽ ứng theo sự
phục vụ của chƣ sinh mà trình báo lên trên luận công ban thƣởng.
Thiên vận năm Quí Hợi tháng 12 mùng 5,tây lịch năm 1984 tháng 1 ngày 7.
Thái Thƣợng Vô Cực Hỗn Nguyên giáo chủ Nguyên Thủy Thiên Tôn giáng.
Tựa.
Ô thôi,thời đại thƣợng cổ lòng ngƣời lƣơng thiện chất phác,đến thời trung
cổ,lòng ngƣời bắt đầu tham danh trục lợi,đến nay là thời kỳ hạ cổ,ngƣời
ngƣời vì để thỏa mãn dục vọng của bản thân,không tiếc thân mạng,vắt óc
tính kế luồn lách kẻ hở của pháp luật,dẫn đến tình hình xã hội ngày càng
căng thẳng,các nghành nghiệp trong xã hội vì để kiếm lợi nhiều hơn đã sử
dụng hết thủ đoạn mà thực thi,đặc biệt là phƣơng diện sắc tình mà không
tiếc nhiều tiền đầu tƣ vào,dẫn đến đạo đức suy đồi,lòng ngƣời hoang
mang.Nay có Thánh Thiên Đƣờng do Tế Công Hoạt Phật dẫn Khƣu sinh
phụng chỉ viết sách "địa ngục a tỳ du ký",xuống dƣới địa tầng,tham quan kết
cục của những tên tội đồ cực ác mà cảnh giác ngƣời đời,không đƣợc làm các
việc ác,nếu không sẽ đọa vào "địa ngục vô gián" thì lúc đó hối hận cũng
muộn rồi.Mong ngƣời đời sau khi đọc xong quyển sách này có thể sớm quay
đầu hƣớng thiện để khỏi đọa vào nơi sâu không đáy mà không ngày trở mình
đƣợc.
Nguyên Thủy Thiên Tôn tựa.
Thiên vận năm Quí Hợi tháng 12 mùng 5,tây lịch năm 1984 tháng 1 ngày 7.
Phật Sống Tế Công giáng.
Tựa.
thời kỳ mạt pháp,chúng sinh bị trần duyên chôn vùi,dẫn đến
sát,đạo,dâm,vọng,tửu phạm mãi không ngừng,mỗi khi thấy thế giới ta bà
hiện ra những cảnh tƣợng nhƣ vậy thì lòng ta cảm thất bất nhẫn,mà nhiều
lần thừa nguyện hạ phàm,không biết đã trải qua bao nhiêu kiếp,rộng mở
phƣơng tiện dẫn dắt chúng sanh hƣớng đạo tu tâm,sao ngƣời đời không biết
nhìn thấu thế tình,buông bỏ danh lợi,lại vì một chút hƣởng lạc tạo đại tội mà
trăm ngàn kiếp không trở lại đƣợc,đọa vào địa ngục vô gián,vĩnh bất siêu
sinh.Hôm nay ta lại phụng mạng dẫn dắt trò ngoan Khƣu sinh,xuống "địa
ngục a tỳ",đích thân phỏng vấn tội hồn bi thảm kể khổ,làm tấm gƣơng cho
ngƣời đời cảnh giác sợ hãi,hy vọng sách này sau khi hoàn thành có thể thức
tỉnh ngƣời đời mau chóng bỏ ác hƣớng thiện,không đƣợc ngoan cố mê muội
nữa,nếu không tội ác một khi tích đầy,sẽ có ngày bị giam cầm mãi mãi nơi
"a tỳ",khổ không thể tả,hối hận cũng muộn rồi,nay trƣớc khi viết sách có vài
lời làm tựa.
Tế Công Phật Sống cẩn tựa cho Đài Trung Thánh Thiên Đƣờng.
Thiên vận năm Quí Hợi tháng 12 mùng I,tây lịch năm 1984 tháng 1 ngày 7.
Quan Thế Âm Bồ Tát giáng.
Tựa.
Ngƣời thƣờng không phải thánh hiền,ai mà không có lỗi lầm,biết sai mà thay
đổi là điều thiện lành thay.Điều này khích lệ ngƣời đời dũng cảm thay đổi
vậy.Nhân vì hồng trần khổ hải,nơi nào cũng đầy cạm bẫy của
tửu,sắc,tài,khí,dẫn đến một số ngƣời không cách nào kiềm chế đƣợc,vô cớ
tạo ác,không biết phải làm sao.Luồng khí hung tàn bi thƣơng tràn ngập
không gian giữa trời đất.Nay có thánh thiên đƣờng phụng chỉ viết sách,do Tế
Công Hoạt Phật dẫn Địa bút Khƣu sinh xuống "địa ngục a tỳ",phỏng vấn
những kẻ cực ác,nghe họ thổ lộ tâm tƣ đau khổ,cho ngƣời đời biết 18 tầng
địa ngục là có thật,không phải là chuyện nói khi rãnh rỗi,càng làm ngƣời đã
hƣớng thiện có thể tiếp tục hƣớng thiện,kẻ phạm ác sớm ngày thay
đổi,không đƣợc mê mờ nữa.Ta mong sau khi sách này xuất bản có thể đƣợc
ngƣời đời chú ý,càng mong thiện tín hữu duyên mở lòng tƣơng trợ,ấn tống
sách này,rộng độ ngƣời mê,cứu độ lòng ngƣời đều quay về nẻo thiện.
Quan Thế Âm bồ tát cẩn tựa cho Đài Trung Thánh Thiên Đƣờng.
Thiên vận năm Quí Hợi tháng 12 mùng 5,tây lịch năm 1984 tháng 1 ngày 7.
Địa Tạng Vƣơng Bồ Tát giáng.
Tựa.
Từ lúc Bàn Cổ khai thiên đến nay,đã gần 6 vạn năm rồi,tuy nhiên,chƣ thiên
tiên phật nhiều lần hạ phàm nhƣng cũng không thể cứu vãn lòng ngƣời
hƣớng về nẻo thiện.Làm cho chƣ thiên tiên phật không ngừng than thở,vì
thế mà trong tình hình nhƣ vậy nên đã thiết lập "địa ngục".Trừng phạt
những kẻ tạo ác,làm cho sữa lỗi hƣớng thiện.Trong đó "a tỳ địa ngục" là nơi
chuyên môn giam cầm kẻ đại ác.Những ác hồn này sau khi trải qua 9 điện
diêm vƣơng xét xử định tội rồi sẽ bị vĩnh viễn giam cầm tại ngục "a tỳ".Mãi
mãi không có ngày ra khỏi,đây chính là kết cục của những kẻ bất trung,bất
hiếu,bất nhân,bất nghĩa.Nhƣ nay có thánh thiên đƣờng phụng chỉ do Tế phật
dẫn Địa bút Khƣu sinh xuống "a tỳ",phỏng vấn thực tình,lắng nghe tiếng khổ
bi thảm của ác hồn,tất cả ghi vào trong sách để chứng tỏ địa ngục a tỳ
không phải hƣ ảo,làm ngƣời ngƣời bỏ ác hƣớng thiện.Mong sách này sau khi
viết xong,những quân tử nhân nghĩa rộng in lƣu truyền,phúc ấm con
cháu,hậu phúc vô cùng,càng có thể siêu bạt tổ tiên.Mong ngƣời đời quí trọng
cơ hội tạo công đức này.hãy cố gắng.
Địa Tạng Vƣơng Bồ tát cẩn tựa cho Đài Trung Thánh Thiên Đƣờng.
Thiên vận năm Quí Hợi tháng 12 mùng 5,tây lịch năm 1984 tháng 1 ngày 7.
Kim Khuyết chủ bí Lạc giáng.
Thiên vận năm Quí Hợi tháng 12 mùng 5,tây lịch năm 1984 tháng 1 ngày 7.
Phàm lệ:
1.sách này phụng chỉ trƣớc tác,văn tuy thiển bạch nhƣng chứa đựng chân lý
để tu thân ngộ đạo,là bảo điển để cảm hóa ngƣời đời.
2.trong sách nếu có chữ viết sai đều là do sơ xuất,không đƣợc xem thƣờng.
3.sách này hao tổn rất nhiều tâm sức của thần nhân,lúc đầu hoàn thành,tiết
lộ toàn bộ bí mật của ngục a tỳ,làm tiếng chuông cảnh tỉnh ngƣời đời,mong
thiên hạ chúng sanh quí trọng.
4.phàm là cầu thọ,cầu công danh,mong hết bệnh,tiêu tội nghiệp,tu công
quả,hóa tội khiên,vì tổ tiên siêu bạt,kẻ cầu minh phúc,trƣớc phát tâm sám
hối,sau đó đứng trƣớc tƣợng thần phật,Táo Quân hay hƣớng lên hƣ không
đốt nhang bẩm cáo in tặng sách này,tự nhiên sẽ linh ứng.
5.sách này ở đâu,10 phƣơng thần thánh sẽ hộ pháp,sau khi đọc xong để nơi
sạch sẽ hay tặng cho bạn bè thân hữu,nếu nhƣ cố ý bỏ rơi xé hủy thì tự
chiêu tội khiên,tự trả ác báo,mong chúng sinh hãy thận trọng.
HỒI 1: THUẬT KHƢU SINH TÚC THẾ NHÂN DUYÊN VÀ VÃNG ĐỊA NGỤC
THAM QUAN.
Tế Công Hoạt phật giáng.Thiên vận năm Quí Hợi tháng 12 ngày 15,tây lịch
năm 1984 tháng 1 ngày 17.
Thơ rằng: trang đầu A tỳ thuật nhân duyên,nhiều kiếp gieo trồng thiện đức
căn,Địa Tạng đại nguyện lại địa bút,mới độ đƣợc ngƣời mau thức tỉnh.
Tế phật: lão nạp đêm nay thuật nói nhân duyên viết sách của địa bút Khƣu
sinh,Khƣu sinh nhiều kiếp đến nay lạc thiện hiếu thí,thƣờng xuyên thƣơng
xót sinh hoạt khốn khổ của đồng bào,vả lại thí ơn không mong báo đáp,lại
còn nghiên cứu sâu kinh điển tam giáo,nhƣ nay phụng chỉ trƣớc tác "a tỳ địa
ngục du ký",là do kiếp trƣớc đã từng phát một đại nguyện phải độ hóa
những kẻ ác mê muội trên thế gian quy hƣớng đại đạo,nên mới có nhân
duyên viết sách hôm nay.Đƣợc rồi,đêm nay ta sẽ dẫn Khƣu sinh xuất
du,hiền đồ mau tỉnh tâm linh.
(Tế phật phẩy quạt một cái,miệng niệm chân ngôn,Khƣu sinh hồn phách đã
theo Tế phật mà đi)
Khƣu sinh: lúc nãy đệ tử bị ân sƣ quạt một cái,cả ngƣời cảm thấy nhẹ nhàng
lâng lâng vậy.xin hỏi ân sƣ,hôm nay đệ tử lần thứ nhất xuất du,trong lòng
cảm thấy hân hoan vô cùng,nhƣng nghĩ đến việc vén lên bộ mặt thật của địa
ngục a tỳ thì không dám khinh suất,hy vọng ân sƣ dẫn dắt đệ tử thêm ạ.
Tế phật: đệ tử không cần quá căng thẳng.Đƣợc rồi,ta cho con một viên định
tâm hoàn.
Khƣu sinh: uống xong thấy trong lòng đột nhiên mát mẻ thoải mái,đa tạ ân
sƣ.
Tế phật: đệ tử mau nhắm mắt lại....
Khƣu sinh: trên đƣờng đi chỉ cảm thấy từng luồng từng luồng gió lạnh thổi
vào tâm,làm nổi da gà đầy ngƣời.
Tế phật: đƣợc rồi,có thể mở mắt ra rồi.
Khƣu sinh: xin hỏi ân sƣ ,đây là đâu vậy ?
Tế phật: đây là đƣờng đến phật điện của Địa Tạng Vƣơng bồ tát.
Khƣu sinh: truyền thuyết nói rằng địa ngục là nơi dành cho những kẻ không
theo chánh đạo,không làm việc tốt nhƣng sao những ngƣời ở đây lại có thiện
khí đầy mặt,không giống ngƣời ác tí nào cả.
Tế phật: đó chỉ là lời đồn không thật của thế gian,những ngƣời này đang đến
nơi thuyết pháp của Địa Tạng Vƣơng nghe pháp,nên mới vui vẻ nhƣ
vậy.Đƣợc rồi,ta gọi một thiện hồn đến cho con hỏi rõ.
Khƣu sinh: xin hỏi lão bá,sao ông lại ở đây,rồi sẽ đi về nơi nào ?
Thiện hồn: tôi là là ngƣời sống tại Đài Trung,lúc sống có tuân thủ pháp
luật,không tranh không tham,mỗi tháng lại còn đến cô nhi viện bố thí tiền
gạo,lại đem theo vài món đồ chơi cho những đứa trẻ nhỏ,vào một đêm tối
cảm thấy cả ngƣời không khỏe mà một mạng quy tây,đƣợc phúc thần dẫn
đƣờng đến địa phủ,đƣợc minh vƣơng hoan nghênh,khen rằng biết giữ gìn
pháp luật cùng quảng bố lòng nhân ái,thật khó đƣợc,lại sai ngƣời dẫn tôi
tham quan địa phủ,sau đó đƣợc xem là thiện hồn,thƣờng nghe tiên phật
thuyết pháp,hiện tại cần phải đến giảng đƣờng nghe đạo.
Khƣu sinh: ồ,thì ra là vậy,trách chi vẻ mặt chẳng có một chút đau khổ nào.
Tế phật: đƣợc rồi,chúng ta mau đến tham kiến Địa Tạng Vƣơng bồ tát.
Khƣu sinh: xin hỏi ân sƣ,đệ tử có thể hỏi rõ Địa Tạng bồ tát tình hình "giảng
đạo đƣờng" khi đến đó không ?
Tế phật: đƣơng nhiên là đƣợc,Khƣu sinh mau đến trƣớc tham bái Địa Tạng
Vƣơng bồ tát.
Khƣu sinh: đệ tử Khƣu sinh Cẩm Vinh tham lễ bồ tát thánh an.
Bồ tát: miễn lễ,hoan nghênh phật sống cùng Thánh Thiên Đƣờng chánh loan
Khƣu sinh quang lâm địa phủ.
Tế phật: giáo chủ khách sáo rồi,lần này lão nạp phụng chỉ dắt Khƣu sinh vén
mặt "A tỳ",mong giáo chủ chiếu cố nhiều,cho thuận tiện nhiều.
Bồ tát: đƣơng nhiên rồi.
Khƣu sinh: xin hỏi bồ tát,ngài có đại hoằng nguyện địa ngục không trống,thề
không thành phật,hôm nay xin bồ tát từ bi chỉ thị chúng sanh một con
đƣờng sáng để cho ngƣời đời lãnh ngộ,có thể tuân theo mà thực hành,tránh
đọa lạc địa ngục mà không biết.
Bồ tát: khó đƣợc Khƣu sinh có đƣợc tấm lòng này,vậy ta sẽ thuật nói đơn
giản,nếu ngƣời đời muốn tránh xa cửa địa ngục,trƣớc tiên nam phải giữ tam
cang ngũ thƣờng,nữ phải giữ tam tòng tứ đức,sau là chúng thiện phụng
hành,chƣ ác mạc tác,nhƣ vậy thì sẽ xa rời cửa địa ngục,bƣớc lên thiên đƣờng
rồi.
Tế phật: họa phúc vô môn,duy nhân tự chiêu,ngƣời đời đều vì không nhìn
thấu ân ái tiền tài nên đã tạo thành quá nhiều ác nghiệp,cho đến khi
chết,phải xuống địa ngục dạo một lần.Đêm nay là lần đầu linh du,mong giáo
chủ mở phƣơng tiện cho.
Bồ tát: nếu đã nói vậy thì ta sẽ dẫn Tế phật và Khƣu sinh đến "giảng đạo
đƣờng" tham quan vậy.
(lúc này Tế Phật và Địa Tạng bồ tát cùng Khƣu sinh đến "giảng đạo đƣờng")
Khƣu sinh: ồ,giảng đƣờng lớn quá,một hàng hai hàng ba hàng bốn hàng,gần
nhƣ có thể dung chứa đến hai ba trăm ngƣời vậy,mắt nhìn thấy trên đài có
một vị đại sƣ phật môn đang thuyết pháp cho chúng thiện hồn nghe,đại sƣ
trên đài thuyết pháp rõ ràng : "hôm nay có duyên vì các vị mà thuyết
pháp,cảm thấy rất vui,chƣ vị đều là ngƣời thiện đức khi còn sống,biết hành
nhân đạo,đáng tiếc không biết tu tập phật pháp đề thăng linh tánh,do đó
phải học lại từ đầu tại đây."
(Khƣu sinh nghe nhƣ rót mật vào tai,đột nhiên bị Tế phật kêu một tiếng:
thầy trò chúng ta phải về thôi)
Khƣu sinh: xin hỏi bồ tát vì sao tại địa phủ lại thiết lập loại hình giảng đạo
này vậy.
Bồ tát: ơn trên có lòng từ bi,nhân vì muốn thăng hoa linh giác của thiện
hồn,làm cho họ nghe đƣợc phật pháp,tu bổn lai tự tánh viên giác,nên mới
thiết lập vậy.
Khƣu sinh: đa tạ bồ tát khai thị,đệ tử hấp thu đƣợc nhiều điều hay.
Tế phật: đƣợc rồi,đệ tử hãy bái biệt bồ tát.
Khƣu sinh: đệ tử khấu biệt bồ tát.
Tế phật: đệ tử mau lên đài sen,nhắm mắt lại...,đã đến Thánh Thiên
Đƣờng,Khƣu sinh hồn phách nhập thể.
Tế phật: đêm nay viết sách đã xong,ta lui.
Liễu Tinh: nhiệm vụ viết sách đêm nay đã xong,ta cũng lui.
HỒI 2 : TẾ PHẬT DẪN KHƢU SINH DU THANH TÂM TRÌ TẮM RỬA LINH THỂ.
Nam Cung Liễu Tinh Quân giáng.Thiên vận năm Quí Hợi tháng 12 ngày
22,tây lịch năm 1984 tháng 1 ngày 24.
Thánh thị : sau một hồi,tức viết sách,chƣ sinh giữ gìn nghiêm túc thanh tịnh.
Tế Công Hoạt Phật giáng.
Thơ rằng: lại du A Tỳ qua thánh thành,thanh trì hồ nƣớc nghe tiếng tiên,tắm
rửa linh thể đƣợc thanh tịnh,cố viết sách trời cho hoàn thành.
Tế phật: những ngƣời thích làm chuyện xằng bậy,làm nhƣ gạt tiền gạt sắc là
biểu hiện của ngƣời thông minh,ăn hiếp ngƣời lƣơng thiện là hành vi vinh
quang,do đó mà vui mãi không mệt,xem thấy có thể lừa đƣợc thì lừa,ăn hiếp
đƣợc thì ăn hiếp,sau đó không biết thức tỉnh,dƣơng dƣơng tự đắc,cho rằng
biện pháp của mình rất hay.Do đó mà dựa vào quyền thế của mình,dựa vào
thân thể tráng kiện của mình tiếp tục làm việc xằng bậy,cho rằng trời không
sợ,đất không sợ,ngƣời không biết,quỷ không hay,nhƣ loại ngƣời này,trên căn
bản không biết thế nào là đau khổ,không biết thế nào là bị hiếp đáp.
Khƣu sinh: ân sƣ,nhƣ thế mà nói thì ngƣời lƣơng thiện phải chịu thiệt thòi
rồi.
Tế phật: trò ngu,gạt ngƣời chỉ gạt đƣợc một lúc,không gạt đƣợc một đời,ăn
hiếp ngƣời cũng chỉ ăn hiếp đƣợc một lúc,không ăn hiếp đƣợc một đời,do đó
những kẻ chỉ vì một lúc khoái cảm thì cuối cùng sẽ hứng chịu báo ứng đau
khổ.
Khƣu sinh: hy vọng nhƣ thế,nếu nhƣ ngƣời ác hung hãn thì ngƣời thiện sẽ
thiệt thòi rồi.
Tế phật: "hành thiện tất hƣng thịnh,hành thiện không hƣng thịnh vì còn tội
khiên,tội hết tất thịnh,làm ác tất bại,làm ác không bại vì còn dƣ
phƣớc,phƣớc hết tất bại".Do đó ngƣời hành thiện trên bề mặt có vẻ bị thiệt
thòi nhƣng sau cùng lại đƣợc lợi lớn.Còn kẻ ác trên bề mặt là có lợi lớn
nhƣng sau cùng lại bị quả báo.
Khƣu sinh: nhƣng con ngƣời hiện tại chỉ quan tâm trƣớc mắt.
Tế phật: haha,hành thiện vui nhất,lạc thiện hiếu thí,đó là cái vui tâm linh
của ngƣời hành thiện.Bề mặt là cho ra,nhƣng tâm hồn lại có đƣợc,đợi đến
khi nhục thể không còn nữa sẽ đƣợc Tiên Phật đề bạt lên thiên đƣờng,hƣởng
thụ sinh hoạt tự tại tiêu dao.Còn kẻ tạo ác lại không đƣợc nhƣ vậy,bọn họ vì
tạo ác nên bề ngoài hiện ra vẻ hung tợn,trong tâm hồn lại trở thành hình
thái ma quỷ,trong lòng dằn vặt,có tật giựt mình,đó là loại đau khổ ngƣời làm
ác phải chịu đầu tiên;vì thế,những kẻ làm ác sau cùng hết đƣờng,chỉ biết
mƣợn rƣợu giải sầu,vui chơi đánh bạc,làm ti tiện bản thân,đợi đến khi nhục
thể không còn,cửa địa ngục sẽ mở lớn đợi những kẻ này chui đầu vào hƣởng
thụ mùi vị đau khổ của khung sắt.
Khƣu sinh: sau khi nghe ân sƣ nói,trò ngu bỗng lãnh ngộ đƣợc một điều.
Tế phật: lãnh ngộ đƣợc điểm nào ?
Khƣu sinh: ngƣời thiện thật có lợi,ngƣời ác thật là ngu.
Tế phật: Ừ,không sai,giống con hiện tại là ngƣời tốt,không vì danh không vì
lợi,chỉ vì chúng sanh siêng năng nổ lực.
Khƣu sinh: cám ơn sƣ phụ đã khen con.
Tế phật: đƣợc rồi,hôm nay thời gian không còn sớm,chúng ta mau khởi hành
thôi.
Khƣu sinh: vâng ạ,đệ tử đã ngồi vững đài sen,xin ân sƣ khởi hành....
Tế phật: trò ngoan,đã tới rồi,mau xuống đài sen.
Khƣu sinh: oa,nơi đây phong cảnh rất đẹp,có núi có sông,cảnh núi tú lệ,chất
nƣớc trong veo,trong hồ lại có không ít ngƣời,hình nhƣ là họ đang bơi
lội.Trên đầu họ đều có một luồng ánh sáng vàng,ánh sáng trắng,ánh sáng đỏ
rất mạnh,xem ra là những ngƣời có đạo.Xin hỏi ân sƣ,vì sao bọn họ đến đây
tắm vậy ?
Tế phật: đây là "ao thanh tâm",nƣớc trong ao là từ hồ tam thanh trên
thƣợng giới chảy xuống,vì thế chất nƣớc đặc biệt trong suốt mƣợt mà,vả lại
phàm là ngƣời tắm ở đây đều là tiên phật đắc đạo,hoặc là phụng chỉ sắp hạ
phàm giới làm thần,do đó nƣớc trong hồ này có công dụng phi phàm,có thể
làm ngƣời quên đi phiền não,thƣ giản gân cốt.Trong đó quan trọng nhất là
có thể rửa sạch sự ô trƣợc của linh tánh,Khƣu sinh,con có phúc rồi,nhân vì
con phụng chỉ viết sách nên thầy cho con xuống đó tắm rửa một phen.
Khƣu sinh: đệ tử cung kính không bằng tuân mệnh,vậy đệ tử không khách
sáo nữa.
(lúc này Khƣu sinh trong nháy mắt đã nhảy xuống ao,chỉ nghe một tiếng
tủm,không thấy bóng ngƣời đâu)
Khƣu sinh: oa,thật mát mẻ,từ trƣớc đến giờ chƣa từng đƣợc tắm nhƣ
vậy,thật có ý nghĩa,nhân dịp này tắm cho đã.
Tế phật: thời gian không còn sớm,không đƣợc ham chơi,mau lên bờ ngay.
Tƣớng quân: thuộc hạ tham kiến phật sống,xin hỏi vì sao kẻ phàm này lại
tắm ở đây vậy.
Tế phật: hắn là địa bút Khƣu sinh của Thánh Thiên đƣờng Đài Trung,nhân vì
phụng chỉ viết sách,do đó lão nạp dẫn đến ao này để rửa sạch linh thể.
Tƣớng quân: ô,thì ra là thế,vậy thì tôi không làm phiền nữa.
Khƣu sinh: bơi lội đã quá.
Tế phật: đệ tử mau hƣớng về tƣớng quân tham lễ.
Khƣu sinh: đệ tử tham lễ tƣớng quân,nếu nhƣ có nơi nào mạo phạm thất
lễ,mong tƣớng quân thông cảm cho.
Tƣớng quân: đâu có,đâu có,nhƣ đã phụng chỉ mà đến,tôi sẽ tận lực hỗ trợ.
Tế phật: ừ,đúng rồi,hôm nay đến nơi này,không bằng lợi dụng phỏng vấn
những thần tiên trong ao,mới thành đạo không bao lâu,phiền tƣớng quân
chuyển lời cho tiếp nhận phỏng vấn.
Tƣớng quân: thuộc hạ tuân mệnh.
Trƣơng tiên: đệ tử hƣớng Tế Công ân sƣ tham lễ.
Tế phật: không cần đa lễ,hôm nay nhân vì quan hệ việc viết sách,do đó có
duyên tƣơng tụ nơi đây,hy vọng con có thể đem việc khi còn sống,tu hành ra
sao nói cho ngƣời đời hiểu biết,sớm ngày bỏ ác hƣớng thiện,tu đạo thành
chân.
Trƣơng tiên: vâng ạ,tôi là ngƣời Chƣơng Hóa,họ Trƣơng tên Chí Đông,trong
nhà nhiều đời làm ruộng,vì thế trong khi còn là thanh niên đã theo cha
xuống ruộng canh tác,lợi dụng thời gian rãnh rỗi xem đọc kinh điển sách
thiện,làm cho bản thân ngộ đƣợc chân lý cuộc đời,mới hiểu cuộc đời nhƣ một
giấc mộng,khi tỉnh mộng mới biết tất cả là giả,do đó tất cả
danh,lợi,tài,sắc,tôi cũng không đi so bì,đi chìm đắm,thuận theo tự nhiên,nếu
nhƣ có dƣ dả,tôi liền tùy sức trợ in sách thiện,rộng độ hữu duyên,cùng đến
các nơi tuyên nói đạo lý,khuyên ngƣời học đạo tu thân.Vào một buổi tối năm
78 tuổi,đƣợc Lữ tiên tổ khen tặng,cùng nói rõ thời gian qua đời,sau khi nghe
xong,liền để lại di ngôn với ngƣời nhà,nói cho bọn họ biết:" làm ngƣời nhất
định phải đôn hậu thật thà,giữ mình trong sạch,trung hiếu vẹn toàn,không
đƣợc làm những việc trái với lƣơng tâm,làm xấu hổ tổ tiên.Nếu nhƣ tài lực
cho phép thì nên giúp đỡ kẻ nghèo khốn,không đƣợc tự tƣ tự lợi".Sau khi
đem di ngôn giao phó xong,không lâu sau thì đƣợc kim đồng ngọc nữ tiếp
dẫn,bƣớc lên thang trời,thọ Ngọc Đế khen thƣởng,cùng sắc phong "địa tiên
quả vị",đến nay tự tại tiêu diêu,không vƣớng mắc gì,đều là do lúc còn sống
rộng làm việc thiện vậy.
Khƣu sinh: thì ra Tiên Ông lúc còn sống đã biết học đạo tu tâm,lực hành
thiện đạo,thật làm hạ sinh khâm phục.
Trƣơng tiên: hiền sinh,con thật may mắn,hôm nay có thể theo chân Tế Công
ân sƣ vân du khắp nơi viết sách,tƣơng lai công đức không ít.
Khƣu sinh: đa tạ tiên ông khích lệ.
Trƣơng tiên: ngày nay tại cõi phàm,lòng ngƣời ác độc,ta mƣợn cơ hội này
phụng khuyên thế nhân không đƣợc hoành hành bá đạo,nên phải tu tâm
dƣỡng tánh,hành công lập đức,tƣơng lai mới có ngày thịnh vƣợng.
Khƣu sinh: lời vàng ngọc của tiên ông,tin rằng sẽ làm những ngƣời vô tri
thức tỉnh mà học đạo tu thân.
Trƣơng tiên: hy vọng nhƣ vậy.
Tế phật: hôm nay thời gian đã muộn,chúng ta chuẩn bị về đƣờng,hiền sinh
mau hƣớng tiên ông và tƣớng quân từ biệt.
Khƣu sinh: nhờ ơn tiên ông khai thị và tƣớng quân giúp đỡ,hạ sinh xin bái
biệt tại đây.
Tiên tƣớng: cung tiễn Tế Công ân sƣ và hiền sinh.
Tế phật: Khƣu sinh mau chóng lên đài sen.
Khƣu sinh: con đã ngồi yên đài sen,xin ân sƣ khởi hành.
Tế phật: trò ngoan hôm nay linh du,cảm tƣởng ra sao ?
Khƣu sinh: đêm nay thật sự mở rộng tầm nhìn,mong ân sƣ dạy bảo nhiều.
Tế phật: nhân vì con có đạo duyên thâm hậu nên có đƣợc vinh dự này,mong
con hãy cố gắng hơn nữa,không đƣợc lƣời biếng.
Khƣu sinh: lời của ân sƣ,trò ngu sẽ ghi nhớ trong lòng....
Tế phật: Thánh thiên đƣờng đã đến,trò ngoan mau xuống đài sen.
Khƣu sinh: đệ tử cung tiễn sƣ tôn.
Liễu Tinh: đêm nay viết sách đến đây,lui ra.
HỒI 3: TẾ PHẬT DẪN KHƢU SINH XUỐNG TẦNG THẤP NHẤT CỦA ĐỊA NGỤC
A TỲ.
Nam Cung Liễu tinh quân giáng.Thiên vận năm Giáp Tý tháng 1 ngày 22,tây
lịch năm 1984 tháng 2 ngày 23.
Thơ rằng: hào quang xán lạn thấu thanh thiên,chúng chí tâm thành bƣớc
đạo duyên,giữ vững tay lái không buông lung,quang đại nho môn lộ chân
tuyên.
Thánh thị: mắt nhìn Thánh Thiên đƣờng đạo khí sung mãn,xông thẳng lên
trời,đủ biết chƣ hiền sinh vì công việc độ sinh không tiếc sức lực thân
mạng,có tinh thần đoàn kết thành tâm nhƣ vậy,đồng lòng đồng sức,thì biết
rằng Thánh thiên đƣờng sẽ trở thành đại pháp thuyền,chƣ sinh trong đƣờng
nên nỗ lực gấp đôi,giữ vững tay lái,phát huy tinh thần quang minh chánh đại
của nho môn,nhƣ vậy mới là sứ mệnh quan trọng của một ngƣời tu sĩ.
Lại nói: tức khắc viết sách.
Tế Công Hoạt Phật giáng.
Thơ rằng: gia tài ruộng tốt phí khổ tâm,đổi lại hoàng tuyền lệ ròng ròng,một
đời không ngộ tu đạo sự,năm nào hối hận hổ thánh thần.
Tế phật: ngƣời đời thƣờng xuyên vì vật chất hƣởng thụ,không tiếc hao tận
tâm huyết mƣu cầu danh lợi,không biết nhân sinh vốn là một giấc mộng,tỉnh
mộng thì tất cả đều là không,cuối cùng danh lợi không đem đi đƣợc,chỉ đem
theo một thân đầy tội nghiệp,mới biết đƣờng hoàng tuyền thật khó đi,có hối
hận cũng đã muộn rồi.Lại còn có một số ngƣời vì khoái cảm nhất thời mà tạo
nên tội lớn tày trời,phải bị giam cầm nơi địa ngục a tỳ vĩnh viễn,trăm năm
không đƣợc siêu thăng,thật là bi ai vậy.
Khƣu sinh: nghe ân sƣ nói rõ,làm đệ tử cảm khái muôn phần,sách có
viết:"không biết lo xa,tất phải buồn gần",từ ý nghĩa của câu nói này thì có
thể hiểu đƣợc,cổ thánh tiên hiền phàm làm việc gì cũng nhìn xa trông
rộng,quyết không vì sự hƣởng thụ trƣớc mắt mà phạm phải hậu quả tự hủy
diệt mình.Nhƣng mà con ngƣời trong hiện tại lại không nhƣ vậy,nào là "hiện
thực nhân sinh",lại nói:"hôm nay có rƣợu hôm nay say",lấy tiền đồ của mình
chôn vùi trong thanh sắc tài lợi,hƣởng thụ hết mình,một khi hƣởng hết
phƣớc thì phải nếm mùi vị khổ đau.
Tế phật: ha ha,trò ngoan hôm nay tâm huyết dâng trào,lại thổ lộ tiếng lòng.
Khƣu sinh: mắt nhìn ngƣời đời bị thế giới sắc màu mê hoặc,đã bỏ rơi bản
tính lƣơng tri,trò ngu nhìn mà trong lòng thật bất nhẫn.
Tế phật: trò ngoan nói có lý,hy vọng sách này sau khi hoàn thành,có thể
thức tỉnh giấc mộng mê lầm của ngƣời đời,giác ngộ nhân sinh là giả,bản tính
là thật,mƣợn giả tu thật,bỏ ác tòng thiện,tu tâm dƣỡng tánh,mới không uổng
phí khổ tâm viết sách của thầy trò chúng ta.
Khƣu sinh: đúng vậy.
Tế phật: hôm nay không còn sớm nữa,trò ngoan mau lên đài sen.
Khƣu sinh: đệ tử đã ngồi yên,xin ân sƣ khởi hành.
Tế phật: trò ngoan xuống đài sen.
Khƣu sinh: ân sƣ à,đi chậm một tí đi,nếu không đệ tử theo không kịp
thầy,nếu nhƣ bị lạc đƣờng thì thật thảm quá.
Tế phật: vậy thì con đến bảng thông cáo tại địa phủ dán một tờ tìm ngƣời là
đƣợc rồi.
Khƣu sinh: con ở đây lạ cái lạ nƣớc,mới tới địa phủ,ngƣời đông nhƣ biển,biết
chỗ nào tìm bảng thông cáo.
Tế phật: nếu nhƣ tìm không ra bảng thông cáo,vậy đợi một chút gặp quan
lại minh phủ,con hãy đăng kí hộ khẩu lƣu động,phòng khi lạc đƣờng,tìm
không thấy bảng thông cáo.
Khƣu sinh: ha ha,đúng là việc lạ trong thiên hạ.
Tế phật: không phải việc lạ trong thiên hạ mà việc lạ trong địa phủ.Đƣợc
rồi,đã đến rồi.
Khƣu sinh: oa,thật là một cung điện trang nghiêm tráng lệ,nhƣng đứng hai
bên là các vị tƣớng quân uy nghiêm khí phách,sƣ phụ, nhƣ vậy chúng ta vào
trong bằng cách nào.
Tế phật: ha ha,chuyện nhỏ,lấy ngọc chỉ ra thì bọn họ sẽ cung cung kính kính
để chúng ta đi qua.
Khƣu sinh: ồ,thật hay,trên ngƣời có mang theo bảo vật này.
Tƣớng quân: xin hỏi cần tìm ai vậy,có văn kiện thông hành không.
Tế phật: ha ha,lão nạp là Tế Công Hoạt phật,chẳng lẽ ngƣơi không nhận ra
sao ?
Tƣớng quân: ồ,thì ra là phật sống Tế Công,đệ tử thất lễ rồi.
Tế phật: đây là miếng Ngọc chỉ phụng chỉ viết sách,ngƣơi mau thông báo lên
cấp trên.
Tƣớng quân: đệ tử tuân mệnh.
Tế phật: ha ha,miếng ngọc chỉ này thật hữu dụng.
Khƣu sinh: vậy lần sau cho con mƣợn nha.
Tế phật: cho con mƣợn,nếu nhƣ làm mất thì sao.
Khƣu sinh: mất thì mất,có sao đâu.
Tế phật: mất rồi thì mạng của con cũng mất luôn.
Khƣu sinh: có nghiêm trọng nhƣ vậy không.
Tế phật: vậy con nghĩ nó là đồ chơi à ? con nên biết rằng sau khi hoàn thành
quyển "a tỳ địa ngục" này xong,phải đƣa về thiên đình nộp cho Ngọc Hoàng
Đại Đế đó.
Khƣu sinh: thì ra là vậy,nhƣ thế thì đệ tử không mƣợn nữa đâu.
Tế phật: hiện tại minh vƣơng đã ra nghênh tiếp rồi,đệ tử ta mau hƣớng minh
vƣơng và chúng tiên quan,tƣớng quân tham lễ.
Khƣu sinh: địa bút Khƣu sinh hƣớng Minh vƣơng và tiên quan,tƣớng quân
tham lễ.
Minh vƣơng: Khƣu sinh mau đứng dậy,không cần đa lễ.
Khƣu sinh: đa tạ minh vƣơng và tiên quan.
Tiên quan: mời Tế phật và Khƣu sinh vào trong nghỉ ngơi.
Khƣu sinh: oa,không ngờ địa phủ có cung điện lớn nhƣ vậy,đúng là hay thật.
Tế phật: trò ngu,đây là điện thứ 9 tại minh phủ.
Khƣu sinh: ồ,thì ra là vậy.
Minh vƣơng: ha ha,hiền sinh đúng là thiên chân vô tà,bản tánh thuần chân.
Khƣu sinh: đệ tử,có thất lễ xin minh vƣơng tha tội.
Minh vƣơng: ha ha,làm gì có tội,mời vào trong ngồi.
Khƣu sinh: cảm tạ minh vƣơng chiêu đãi,xin hỏi minh vƣơng,quí điện chƣởng
quản chức vụ gì vậy ?
Minh vƣơng: ta là Bình Đẳng Vƣơng,chuyên phụ trách phán quyết cuối
cùng,lấy những ghi chép về việc làm lúc sinh tiền của quỷ hồn giao cho điện
thứ 10 làm việc luân hồi chuyển sinh.Nhƣng đối với những kẻ đại cực ác thì
phán vào địa ngục a tỳ do bổn điện quản hạt mà giam cầm,vĩnh viễn không
đƣợc thoát khổ.
Tiên quan: mời Tế phật và Khƣu sinh dùng trà.
Khƣu sinh: đa tạ minh vƣơng,tiên quan chiêu đãi.Ồ,trà thơm quá,uống xong
cảm thấy mát lạnh thấu tâm điền,cả ngƣời đột nhiên cảm thấy thoải mái vô
cùng,thật là hay quá.
Minh vƣơng: trà này có tác dụng hƣng phấn tinh thần và khứ hàn,càng giúp
tăng trƣởng linh quang,làm cho con thuận lợi du khắp địa ngục a tỳ.
Khƣu sinh: thì ra là vậy,cảm tạ minh vƣơng hậu ái,càng mong minh vƣơng
có thể chỉ dẫn thêm,cho bộ "a tỳ địa ngục du ký" có thể sớm xuất bản,cảnh
giác ngƣời ác đều quay về thiện đạo.
Minh vƣơng: đƣơng nhiên rồi,ta sẽ tận lực giúp đỡ,làm cho bộ du ký này
thuận lợi trƣớc tác hoàn thành,một lát sau ta sẽ hạ lệnh cho địa ngục a tỳ,để
ngục quan các ngục tận lực hỗ trợ.
Tế phật: hôm nay thời gian đã muộn,cảm tạ minh vƣơng đã chiêu đãi,chúng
tôi sẽ trực tiếp xuống địa ngục a tỳ,xin cáo biệt minh vƣơng tại đây.
Minh vƣơng: thánh vụ tại thân,ta cũng không dám giữ lâu.
Khƣu sinh: đệ tử hƣớng minh vƣơng và tiên quan bái từ tại đây.
Tế phật: trò ngoan,hiện tại nhắm chặc mắt lại,đợi một lát sẽ cho con nhìn
thấy thực tƣớng của địa ngục a tỳ.
Khƣu sinh: trò ngu đã chuẩn bị xong rồi.
(lúc này chỉ thấy Tế phật quạt một cái,hai thầy trò cứ rơi thẳng xuống dƣới)
Khƣu sinh: ai da,sao thúi quá,con chịu không nổi rồi.
Tế phật: mau uống vào viên hóa độc hoàn này.
Khƣu sinh: vâng,vâng,quả nhiên có công hiệu,hiện tại cảm thấy dễ chịu hơn
rồi.Nhƣng mà sƣ phụ ơi,thầy đang ở đâu ? con không nhìn thấy thầy.
(lúc này Tế phật lấy trong hộp ra một viên dạ minh châu,trong sát na,dạ
minh châu phát ra ánh sáng chói mắt)
Khƣu sinh: oa,dạ minh châu quả nhiên phi phàm,ân sƣ chuẩn bị lúc nào vậy
?
Tế phật: lúc nãy khi chƣa viết sách,ta đã đến chỗ Địa Tạng Vƣơng bồ tát
mƣợn rồi.
Khƣu sinh: thì ra là vậy.Hiện tại trƣớc mặt có mấy ngƣời,trên đầu đều có
mang nón đèn,trên mặt cũng có đeo mặt nạ,giống nhƣ ma quỷ vậy.
Tế phật: hiện tại đang đi lại là các vị tƣớng quân và quỷ sai phục dịch ở
đây,nhân vì ở đây đen tối không ánh sáng,lại vừa hôi thối vô cùng,nên các vị
tƣớng quân và quỷ sai phải đeo nón đèn để nhìn thấy đƣợc và mặt nạ để
tiêu trừ hơi thối.
Khƣu sinh: thì ra là vậy,làm cho con giựt mình,vậy xin hỏi ân sƣ tại sao ở
đây hôi thối thấu trời vậy.
Tế phật: nhân vì đây là nơi thấp nhất của "18 tầng địa ngục",do đó tất cả đồ
dơ uế của ngƣời thọ hình đều chảy xuống đây,đƣơng nhiên là thối rồi.
Tƣớng quân: trƣớc mặt là ai,sao dám xông vào ngục này.
Tế phật: ta là Tế Công hoạt phật,ngƣơi không nhận ra sao ?
Quỷ sai: ồ,xin lỗi,xin tham bái phật sống thánh an,nhƣng vì lúc nãy viên
ngọc của ngài sáng quá,làm hoa mắt chúng tôi,nên không nhận ra đƣợc.
Tế phật: hôm nay chúng tôi phụng chỉ viết sách,vì để phỏng vấn ghi lại tình
huống chân thật,nên dẫn ngƣời phàm đến đây,ngƣơi nên hợp tác thuận
theo.
Tƣớng quân: vâng ạ,nữa tháng trƣớc,chúng tôi đã nhận đƣợc thông báo,hiện
tại chúng tôi mở cửa ngục ra,để cho ngƣời phàm này thấy chân tƣớng của
địa ngục a tỳ.(lúc này quỉ sai mở cửa ngục ra,Tế phật lấy dạ minh châu chiếu
vào)
Khƣu sinh: Ô,con chịu không nổi nữa rồi,con không dám nhìn nữa,sƣ phụ
ơi,chúng ta về thôi.
Tế phật: mới đến mà lại muốn về,chấn tĩnh tinh thần một chút.
Khƣu sinh: vâng ạ.(lúc này Khƣu sinh lại miễn cƣỡng chấn tĩnh tinh
thần,nhìn vào phần sâu bên trong của ngục a tỳ,mắt nhìn trong ngục tiếng
kêu la thảm thiết,có ngƣời máu thịt bầy nhầy,có ngƣời vết thƣơng thối
rữa,có ngƣời đầy vết thẹo khắp mình,một cảnh tƣợng ghê sợ không dám
nhìn)
Khƣu sinh: ai da,có vài ngƣời hình hài nhƣ cái chuông,không thành thân
ngƣời,vì sao họ lại ra nông nỗi này vậy ?
Tƣớng quân: "địa ngục a tỳ" lại còn gọi là "18 tầng địa ngục",nghe tên thì
biết ý nghĩa,chia làm 18 tầng,tùy theo tội ác nặng nhẹ mà phán,kẻ có tội
nhẹ thì ở vào tầng trên,kẻ tội nặng thì bỏ vào tầng dƣới.
Khƣu sinh: vậy tại sao họ không thành hình ngƣời thế ?
Tƣớng quân: ừ,điểm này ngƣơi hỏi hay lắm,nhân vì phàm là những tội hồn bị
giam cầm tại ngục a tỳ,đều là những kẻ tạo ác kinh ngƣời khi còn sống,tại
thế hại ngƣời làm thú vui,nên một khi đọa vào địa ngục rồi đều phải trải qua
nghiêm hình của các ngục,sau đó mới chuyển đến địa ngục a tỳ này giam
cầm.
Khƣu sinh: đƣợc rồi,ân sƣ à,con chịu không nổi nữa rồi,ở đây vừa thối vừa
nóng,chúng ta về thôi.
Tế phật: đây có nƣớc cam lộ,con uống vào,có thể tiêu trừ hơi nóng.
Khƣu sinh: đƣợc rồi,con sẽ uống vào.Ừ,đỡ hơn rồi,cám ơn ân sƣ.
Tế phật: hôm nay thời gian đã trễ,ta xem lần sau đến nữa vậy.
Khƣu sinh: ồ,thật là thê thảm quá.
Tế phật: ai kêu bọn chúng lúc còn sống làm đủ chuyện ác,bất trung,bất
hiếu,bất nhân,bất nghĩa,mới rơi vào tình trạng ngày hôm nay.
Khƣu sinh: sau khi ra về,con phải khuyên bảo ngƣời đời đừng làm những
chuyện ác,nếu chỉ một chút khoái cảm mà đọa vào địa ngục a tỳ này thì chịu
khổ thê thảm.
Tế phật: đƣợc rồi,mau hƣớng về tƣớng quân từ biệt.
Khƣu sinh: hôm nay đã làm phiền tƣớng quân,xin bái biệt.
(lúc này tƣớng quân và quỉ sai đều đồng thanh cung tiễn Tế phật và Khƣu
sinh)
Tế phật: đệ tử mau lên đài sen.
Khƣu sinh: đệ tử đã ngồi vững,xin ân sƣ khởi hành...
Tế phật: đã đến Thánh Thiên Đƣờng,Khƣu sinh xuống đài sen,hồn phách
nhập thể.
Liễu Tinh: đêm nay chƣ sinh làm việc vất vả rồi,mỗi ngƣời ghi công 1 lần để
khen thƣởng.
HỒI 4 : THĂM TẦN CỐI HÃM HẠI TRUNG THẦN VÀ HÍT LE MA VƢƠNG GIẾT
NGƢỜI.
Tế công hoạt phật giáng.
Thơ rằng: Thánh Thiên đƣờng,khai đạo cơ.Tiếp đạo mạch,tàng huyền cơ.Chƣ
hiền sinh,nhiều cố gắng.Dắt Khƣu sinh,dự a tỳ.Viết sách trời,khởi ngoan
mê.Thăm tội hồn,truyền tin tức.Kẻ hữu duyên,chí không đổi.Dựa đại đạo,quả
bất hƣ.
Tế phật: ha ha,lão nạp hôm nay nhìn thấy chƣ sinh thánh thiên đƣờng thành
tâm phục vụ,vì thế mà tâm huyết dâng trào nên hát vài câu thơ.
Khƣu sinh: khó đƣợc nghe ân sƣ hát vài câu,đệ tử nghe mà cảm thấy đủ tiền
vé rồi.
Tế phật: cũng may có con ủng hộ,không uổng công hát nhƣ vậy.
Khƣu sinh: con nghĩ là chỉ cần ân sƣ hát thì mọi ngƣời đều thích nghe cả.
Tế phật: nếu nhƣ hiền sinh an bày ta đến quán bar hát thì nhất định sẽ lỗ
vốn to.
Khƣu sinh: ha ha,trò ngu không có số vốn đó.
Tế phật: vốn của con không ít đâu.
Khƣu sinh: ân sƣ à,hai tay con trống rỗng,thầy còn trêu con sao.
Tế phật: ta không nói vốn của thế tục.
Khƣu sinh: vậy là vốn gì ?
Tế phật: là chỉ vốn mà con phục vụ cho loan đƣờng 3 năm nay.
Khƣu sinh: ồ,thì ra ân sƣ muốn nói đến công đức.
Tế phật: đúng vậy,con không nên xem thƣờng việc xếp hàng phạt đứng,thật
ra công đức không nhỏ đâu,đặc biệt là mới lãnh thiên mệnh mở đƣờng,công
đức càng lớn.
Khƣu sinh: thật sao ?
Tế phật: không tin à ? hôm nay mƣợn cơ hội này,ta dẫn con đến minh phủ
hỏi thăm ngƣời thân của con.
Khƣu sinh: ồ,vậy thì tốt quá.
Tế phật: thế thì mau lên đài sen,tranh thủ thời gian.
Khƣu sinh: đệ tử đã chuẩn bị xong rồi,xin ân sƣ khởi hành ạ....
Tế phật: đã đến rồi,Khƣu sinh mau xuống đài sen.
Khƣu sinh: ân sƣ à,trƣớc mặt dòng ngƣời đông đúc,rốt cục là đang làm gì ?
Tế phật: bọn họ đang tranh nhau nghe tiên phật thuyết pháp.
Khƣu sinh: tại sao không đến "giảng đạo đƣờng" vậy ?
Tế phật: nhân vì giảng đạo đƣờng chỉ dung nạp một lƣợng ngƣời cố định,còn
ở đây rộng rãi hơn nên dung nạp đƣợc nhiều ngƣời hơn.
Khƣu sinh: ân sƣ nói thật có đạo lý.
Tế phật: trƣớc mặt quan viên minh phủ đã đến rồi,trò ngoan mau đến trƣớc
thỉnh an.
Khƣu sinh: đệ tử tham bái tiên quan.
Tiên quan: Khƣu sinh không cần đa lễ,ngƣời mở mắt lớn nhìn xem ngƣời bên
cạnh là ai ?
Khƣu sinh: ah,thì ra là bà nội,bà nội khỏe không.
Bà nội: cháu ta Cẩm Vinh,hôm nay có thể gặp mặt tại đây,đó là nhờ Thánh
thiên đƣờng Quan ân chủ giúp đỡ mới đƣợc cơ hội này,con phải cảm tạ ân
chủ đã an bày.
Khƣu sinh: bà nội,bà qua đời đến nay đã gần 60 năm rồi,thời gian dài nhƣ
vậy,bà đã đi đến đâu vậy ?
Bà nội: ôi thôi,sau khi ta qua đời,đƣợc phúc thần dẫn đến địa phủ ghi
danh,sau đó,xét ta lúc sống có công và tội bằng nhau,nên đƣợc minh vƣơng
phán vào "khu bình dân".Nhƣng 3 năm trƣớc,nhân vì con gia nhập loan
đƣờng học đạo,tạo đƣợc không ít công đức,vì thế mà đƣợc biên nhập hàng
ngũ thiện hồn,thƣờng xuyên đƣợc nghe tiên phật thuyết pháp,gần đây con
lại giúp đỡ đạo vụ Thánh thiên đƣờng phân phát sách thiện,độ ngƣời vào
thánh môn phục vụ,loại âm công này lại giúp ta vào đƣợc "sở tụ thiện" tu
đạo.(hai bà cháu nói đến đây,đột nhiên ôm nhau mà khóc)
Tế phật: đƣợc rồi,Khƣu sinh mau hƣớng tiên quan và lệnh tổ mẫu từ biệt đi.
(lúc này hai bà cháu ôm nhau bịn rịn không muốn xa rời)
Khƣu sinh: đệ tử cáo biệt tiên quan,cháu ngu xin cáo biệt tổ mẫu,hy vọng bà
bảo trọng tốt.
Tế phật: Khƣu Hoàng thị đừng quá bi thƣơng,Khƣu sinh hiện tại đang giúp
đỡ phát triển đạo vụ Thánh Thiên đƣờng,lập công rất nhiều,chỉ cần bà an
tâm tu đạo,sẽ có thể siêu bạt bà đăng lên quả vị cao hơn.
Khƣu sinh: không ngờ,bà nội thƣơng con nhất,có thể gặp lại tại đây.
Tế phật: buông xuống tình cảm,việc chính phải đi làm thôi,chúng ta đến nơi
khác thôi,ngồi vững đài sen.
Khƣu sinh: vâng,vâng,xin hỏi ân sƣ,không ngờ việc phát sách thiện và độ
ngƣời vào thánh môn lại có công đức lớn nhƣ vậy.
Tế phật: đƣơng nhiên rồi,giống những quyển sách thiện tinh hoa của thánh
thiên đƣờng,đều là kết tinh lời dạy của tiên phật,lại có "thiên bút" Thái sinh
hao phí hết bao nhiêu tâm huyết biên tập mà thành,giá thành lại thấp,hiệu
quả độ ngƣời đặc biệt to lớn,công đức cũng nhờ thế mà vô lƣợng vô biên.
Khƣu sinh: vậy còn việc độ ngƣời vào thánh môn học đạo thì sao ?
Tế phật: độ ngƣời vào thánh môn học đạo,công đức cũng không ít,do đó con
nên biết quí trọng cơ duyên khó đƣợc này,tự mà cố gắng.
Khƣu sinh: vâng ạ....
Tế phật: đã đến địa ngục a tỳ rồi,trò ngoan mở mắt ra đƣợc rồi.
Khƣu sinh: lại phải chịu đựng mùi vị cái nơi vừa thối vừa nóng vừa đen.
Tế phật: mau uống vào viên hóa độc hoàn.
Khƣu sinh: ân sƣ làm sao có vậy ?
Tế phật: ha ha,tiên phƣơng diệu dƣợc,ta sớm đã chuẩn bị rồi.
Khƣu sinh: sau khi uống xong đỡ nhiều rồi.
Tế phật: trƣớc mặt tiên quan và tƣớng quân,đã xếp hàng đợi rồi,chúng ta
mau qua đó.
Khƣu sinh: tham kiến tiên quan và tƣớng quân,hôm nay lại đến đây làm
phiền,mong tiên quan và tƣớng quân khai thị và mở phƣơng tiện cho.
Tiên quan: không dám,xin theo tôi vào trong nghỉ ngơi.
Tế phật: đêm nay thời gian gấp gút,ta nghĩ nên trực tiếp phỏng vấn,để miễn
làm chậm trễ thời gian.
Tiên quan: Tế phật đã nói nhƣ vậy thì chúng ta nên đi thôi.
Khƣu sinh: lại phải chịu đựng mùi vị "lông tóc dựng đứng" rồi.
Tiên quan: đã đến rồi,để ta mở cửa ngục.
(lúc này Tế phật lại lấy trong ngƣời ra viên bảo châu sáng chiếu rọi vào
ngục,trong chốc lát ánh sáng phủ đầy)
Khƣu sinh: ai da,bọn họ đã ốm đến nỗi không còn hình ngƣời rồi,có thể nói
là chỉ còn da bọc xƣơng thôi,y phục thì rách nát,thật thảm không muốn nhìn.
Tế phật: tả hữu tƣớng quân,mau dẫn lên một vị tội hồn,để tham gia viết
sách,ô ! đúng rồi,hay là dắt đến danh nhân trong lịch sử "Tần Cối" vậy.
Tƣớng quân: tuân mệnh !
Khƣu sinh: không ngờ đại gian đại ác Tần Cối cũng ở ngục này,hôm nay ta
phải xem thử Lô sơn chân diện mục,hỏi hắn xem có còn hại ngƣời đƣợc nữa
chăng.
Tƣớng quân: bẩm cáo phật sống,Tần Cối đã giải lên.
Tội hồn: phật sống và vị hiền sinh này,mau cứu tôi với ! tôi ở đây khổ
quá,hai vị mau cứu tôi ra khỏi đây,cho dù làm trâu làm ngựa,tôi cũng bằng
lòng.
Tế phật: sớm biết nhƣ vậy thì tại sao lúc đầu phạm phải.
Khƣu sinh: xem hắn ai cầu nhƣ vậy,con thật sự không nhẫn tâm,ân sƣ à !
thầy pháp lực vô biên,không ngại cứu hắn ra ngoài đi.
Tế phật: trò ngu,không đƣợc nói bậy,đây không phải là chức trách của chúng
ta,sao có thể tùy tiện làm hỗn loạn pháp quy của minh phủ.
Khƣu sinh: vâng,vâng ạ.
Tế phật: ngƣơi mau nói ra,những gì ngƣơi đã làm tại nhân gian,để tiện viết
vào sách quí,cảnh giác ngƣời đời,nếu nhƣ sách này hóa độ đƣợc ngƣời thì sẽ
lấy công chuộc tội.
Tội hồn: đƣợc rồi,tôi là tể tƣớng đời Tống Tần Cối,nhân vì hãm hại trung
thần "Nhạc Phi" mà bị phán vào ngục này,đến nay đã có gần mấy trăm
năm,mỗi ngày ở đây nếm đủ khí nóng vô tình bức bách,cùng gió nóng thổi
vào,lúc đói thì uống nƣớc suối,lạnh không gì bằng,cứ một mực chịu hoàn
cảnh nhƣ vậy dày vò thật là hết muốn sống nữa.
Tế phật: ai kêu ngƣơi mạo danh 12 đạo kim bài,hãm hại "Nhạc Vũ Mục
Vƣơng" hết sức trung thành.Không những thế ngƣơi quan tới cực phẩm,còn
không cảm thấy đủ,đúng là lòng lang dạ sói,hiện tại cố mà sám hối đi !
Tƣớng quân: ngƣời này sau khi qua các điện xét xử hình phạt xong,đƣợc
chuyển tới địa ngục a tỳ,cách mỗi 10 năm phải chuyển làm súc sinh để bị
"ngàn dao chém giết",để làm no miệng ngƣời đời hòng tiêu nghiệp chƣớng.
Tế phật: đƣợc rồi,lại dẫn lên một tên hỗn thế ma vƣơng Hít Le.
Tƣớng quân: tuân mệnh !
Khƣu sinh: Ô ! đây đúng là không phải nơi ở giành cho ngƣời,lúc nãy ân sƣ
cho viên hóa độc hoàn,hình nhƣ đã hết tác dụng rồi,con hiện tại mồ hôi lại
chảy đầy lƣng,thật chịu không nổi.
Tế phật: tại vì nơi đây tiếp cận trung tâm địa tầng,do đó khí nóng không
ngừng xông ra,hiện tại uống thêm nƣớc cam lộ đi !
Khƣu sinh: sau khi uống xong,bây giờ đỡ hơn rồi,đa tạ ân sƣ.
Tƣớng quân: khởi bẩm phật sống,Hít Le đã dẫn lên.
Tế phật: xin tiên quan phiên dịch,lấy những gì ngƣời này đã làm lúc còn
sống thuật lại và nói rõ tình hình tại đây.
Tiên quan: vâng ạ ! tội hồn nói : " tôi sinh trƣởng tại nƣớc Đức,từ nhỏ bá
đạo thành tánh,chỉ cần việc đã quyết định,ngƣời khác không thể ngăn
chặn,những ngƣời dân dƣới sự thống trị của tôi,chỉ cần nghe đến NASI(ý
dịch là quốc gia xã hội chủ nghĩa),tên của công an bí mật,đều sẽ không lạnh
mà run,tại vì bọn họ đều là những ngƣời dùng để thực hành công việc ám
sát.Vả lại lúc sống còn dùng độc hại chết ngƣời Do Thái trên 500 vạn
ngƣời,làm cho chủng tộc ngƣời Do Thái gần nhƣ toàn bộ diệt vong,có thể nói
là vụ giết chóc không tiền khoáng hậu,không ngờ sau khi chết bị phán vào
"địa ngục a tỳ" vĩnh bất siêu sinh.Ôi thôi ! ở đây mỗi ngày chịu đủ đất
nóng,bóng tối,hơi thúi dày vò,thật là chịu không nổi nữa,có lúc ngất xỉu
đi,nhƣng lại bị bọn quỷ sứ vô nhân tính tạt nƣớc hoàn hồn,cho tôi hoàn
hồn,cho tôi chịu tiếp mùi vị sống không bằng chết,thống khổ vô cùng
này,đại sƣ à ! mau cứu tôi ra khỏi nơi đây ! nếu nhƣ tôi có thành tựu,nhất
định hồi báo cho ông mà".
Tế phật: không cần đâu,nợ còn chƣa trả xong,còn mong hồi báo,đúng thật là
ngƣơi ngây nói chuyện mơ.
Tiên quan: tội hồn hắn nói: "nhất định báo đáp ngài mà".
Tế phật: tôi nghĩ không có cơ hội này đâu.
Tƣớng quân: nhƣng ngƣời đời lại có cái cơ hội này.
Khƣu sinh: tại sao vậy ?
Tƣớng quân: nhân vì tội hồn này,cứ mấy năm lại chuyển sanh làm súc
vật,cho ngƣời đời chém giết không ngừng.
Khƣu sinh: thì ra là vậy.
Tế phật: đêm nay thời gian đã trễ,Khƣu sinh mau hƣớng tiên quan và tƣớng
quân từ biệt đi !
Khƣu sinh: ở đây xin bái biệt tiên quan và tƣớng quân vậy.
Tiên tƣớng: cung tiễn phật sống và Khƣu sinh khởi hành.
Tế phật: trò ngoan,ngồi vững đài sen.
Khƣu sinh: đệ tử đã ngồi vững,xin ân sƣ hồi đƣờng...
Tế phật: Thánh Thiên đƣờng đã đến,Khƣu sinh hạ đài sen,hồn phách nhập
thể.
Liễu Tinh: đêm nay viết sách đã xong,chƣ sinh vất vả,lúc nãy đƣợc ân chủ
chỉ thị,mỗi ngƣời phục vụ ghi 3 công để khen thƣởng,phụ loan đến đây lui
ra,chƣ sinh nghĩ ngơi sớm.
HỒI 5: THĂM KẺ BẤT HIẾU NGỖ NGHỊCH PHỤ MẪU SỚM QUA ĐỜI,TÌNH
HÌNH TẠI ĐỊA NGỤC A TỲ.
Nam Cung Liễu Tinh Quân giáng.Thiên vận năm Giáp Tý tháng 2 mùng 2,tây
lịch năm 1984 tháng 3 ngày 4.
Thơ rằng: giờ phút tốt đẹp đến Thánh Thiên,cƣỡi mây theo trăng viết sách
thiện,khởi dụng giáo hóa không ý riêng,phổ độ chúng sanh kết hữu duyên.
Thánh thị: đêm nay đúng vào ngày Tế Công thiền sƣ đản sanh,ta cƣỡi mây
theo trăng hạ phàm,nhìn chƣ sinh bái thọ kiền thành,đạo khí nhƣ
hồng,tƣởng nghĩ đạo vụ thánh thiên không lâu sẽ đƣợc hoằng dƣơng rộng
lớn,nhƣ thế mới thật sự không uổng phí khổ tâm của chƣ thiên tiên phật hạ
phàm viết sách,hy vọng Thánh Thiên chƣ sinh nỗ lực không ngừng,một khi
công thành,danh lƣu nhân gian,trên trời tiêu diêu,thật chẳng vui sao.
Lại nói: tức khắc cần phải viết sách,chƣ sinh nghiêm tịnh,Tế phật sắp lâm
đàn.
Tế Công Hoạt phật giáng.
Thơ rằng: làm ngƣời trăm thiện hiếu đứng đầu,nhân quả tuần hoàn không
thiên lệch,ngỗ nghịch song thân tội khó tha,đọa lạc a tỳ khóc hoàng tuyền.
Tế phật: ngƣời sống ở đời,nên giữ hiếu đạo,mới không uổng phí ơn dƣỡng
dục của cha mẹ,nếu nhƣ ngỗ nghịch cha mẹ,phạm tội bất hiếu,cuối cùng sẽ
bị ơn trên trừng phạt,sau khi chết "địa ngục a tỳ" sẽ có phần.
Khƣu sinh: có nghiêm trọng nhƣ vậy không.
Tế phật: vậy con nghĩ ta đang nói giỡn à.
Khƣu sinh: không phải,trò ngu cho là tội bất hiếu không đến nỗi đọa vào địa
ngục a tỳ vậy.
Tế phật: vậy phải xem hình huống nào,giống nhƣ một số ngƣời không phụng
dƣỡng cha mẹ,mà còn đánh chửi song thân,giống hành vi nhƣ vậy thì đã
phạm phải tội lớn thấu trời,nếu nhƣ không đánh vào địa ngục a tỳ,không lẽ
lại đƣa chúng lên thiên đƣờng hƣởng phƣớc sao ?
Khƣu sinh: cũng đúng,ân sƣ nói có lý vậy.
Tế phật: đƣợc rồi,hôm nay chúng ta sớm khởi hành.
Khƣu sinh: đệ tử đã ngồi vững,xin khởi hành.
Tế phật: gần đây ta thƣờng quan sát ngôn hạnh cử chỉ của con,đã tiến bộ
hơn bình thƣờng,nhƣng đôi khi có biểu hiện lỗ mảng,cần phải thay đổi.
Khƣu sinh: nghe ân sƣ nói vậy,trò ngu xấu hổ muôn phần,về sau sẽ cố ôm
lòng khiêm tốn để nuôi dƣỡng đức hạnh nội tại,mong ân sƣ chỉ dạy nhiều
cho.
Tế phật: thiện tai,thiện tai,biết lỗi mà sửa,thiện lành hơn cả,nhƣ vậy mới
không uổng công ta đề bạt giáo dục.Đƣợc rồi ! con mau xuống đài sen,tiên
quan và tƣớng quân đã xếp hàng đợi rồi.
Khƣu sinh: vãn bối tham kiến tiên quan cùng tƣớng quân.
Tiên tƣớng: Khƣu sinh miễn lễ.
Khƣu sinh: hôm nay viết sách lại làm phiền tiên quan và tƣớng quân rồi.
Tiên quan: chức trách sở tại,sao lại nói là làm phiền đƣợc ? vả lại sau khi
sách này hoàn thành,có thể cứu vớt không ít chúng sinh mê mờ.
Tế phật: đƣợc rồi,vừa đi vừa nói.
Tiên quan: vâng ạ,trƣớc mặt đã đến cửa ngục rồi.
(lúc này tiên quan mệnh tƣớng quân mở cửa ngục ra,Tế phật lấy dạ minh
châu ra chiếu)
Khƣu sinh: trong góc cạnh lan can ở phía trƣớc,có một ngƣời thanh niên y
phục rách nát ,đầu tóc bù xù,toàn thân trên dƣới chảy ra máu mủ,hình dáng
rất đáng sợ.
Tế phật: trò ngoan đến trƣớc phỏng vấn xem.
Khƣu sinh: đƣợc rồi,vậy đệ tử sẽ đến phỏng vấn anh ta.
(lúc này tội hồn xem thấy khƣu sinh đột nhiên đến gần,có chút kinh sợ)
Khƣu sinh: anh không cần sợ,tôi sẽ không hại anh đâu.
Tội hồn: ngƣơi là ngƣời dƣơng gian,sao lại đến nơi không có ánh sáng này
đây?
Khƣu sinh: tôi phụng chỉ viết sách vậy,hy vọng anh có thể nói chuyện quá
khứ cho chúng tôi nghe đƣợc không ?
Tội hồn: không có gì đáng nói cả.
Khƣu sinh: anh không nên nghĩ nhƣ vậy,chỉ cần anh đem chuyện quá khứ
nói rõ cho chúng tôi viết vào sách quí,khuyên ngƣời bỏ ác tòng thiện,tin rằng
tiên quan sẽ chuyển cáo minh vƣơng,giảm nhẹ tội của anh.
Tội hồn: thật sao,vậy thì tôi sẽ nói liền,nhƣng bây giờ tôi rất đói bụng,đã
không còn sức nói chuyện rồi.
Tế phật: mau nuốt viên thuốc này vào.
Tội hồn: ừ ! bây giờ đỡ hơn rồi.Nghĩ lại khi còn sống,ở tại một miền quê nam
bộ,cha mẹ là một trong những phú hào tại đó,nhân vì tôi là con một,nên từ
nhỏ đã đƣợc cha mẹ yêu thƣơng cƣng chiều,chỉ cần mở miệng là có tiền
xài,nhƣng sau khi có tiền thì đi ăn uống vui chơi,thậm chí thuê nhà bên
ngoài ở với bạn gái,hoặc hít ma túy,ngày qua tháng lại,bị cơn nghiện dày
vò,ý chí không còn,không muốn cầu tiến nữa.Ngƣời cha chỉ lo sự nghiệp,mẹ
thì lo đánh bài,thƣờng hai ngày cũng không về nhà,còn tôi vì hít ma túy nên
tổn hại thân thể,thƣờng xuyên bị đau nhức ở vùng phổi,lại thƣờng về nhà lấy
tiền mua ma túy hít,trong lòng nghĩ rằng chỉ cần có đƣợc vui vẻ chốc lát thì
mặc kệ cơ thể đau nhức ra sao ! cứ nhƣ thế mà trải qua 3 năm,ngƣời cha
nhân vì bị bạn bè liên tục giựt hụi,làm cho nợ nần liên miên,sau đó không
lâu,công ty phải đối mặt với nguy cơ phá sản,công xƣởng kinh doanh cũng bị
bức bách đóng cửa.Từ đó cha thƣờng nằm trên giƣờng bệnh,mẹ thì đau lòng
than thở.Có một lần cơn nghiện lại đến,không tiền mua ma túy,liền ngồi xe
về nhà xin mẹ,mẹ nhìn biết là cơn nghiện bộc phát,nên không cho tiền,sợ tôi
càng lún càng sâu,lúc đó vì cơn nghiện hoành hành,đột nhiên đƣa tay lục
soát ngƣời mẹ,mẹ chửi tôi bất hiếu,tôi vì nhất thời hấp tấp,mất đi lý trí,xô
mẹ ngã xuống,lấy tiền trên ngƣời mẹ đi mua ma túy,đâu biết về đến nhà
mới hay mẹ đã qua đời.Cha vốn có bệnh trên ngƣời,gặp tình hình nhƣ vậy
mắng chửi không dứt,kết quả là qua mấy ngày,cũng ra đi luôn.Sau đó trong
một lần ẩu đả với bạn bè,bị ngƣời đánh vào sau gáy,không may cũng yểu
mạng ra đi,hồn đến địa phủ,Minh vƣơng không phân xanh đỏ trắng đen,liền
lệnh cho tƣớng quân ngƣu mã lôi ra đánh 200 hèo trƣớc đã,sau đó nhìn thấy
cha mẹ ở bên cạnh bị minh vƣơng trách mắng: "nuôi con không dạy,lỗi của
ai ? các ngƣơi làm cha làm mẹ không biết giác ngộ bản thân,đáng chịu hình
phạt nghiêm khắc của địa ngục".Sau đó minh vƣơng lại hét : "ngƣơi là kẻ đại
bất hiếu,nên để cho ngƣơi chịu đủ các loại hình phạt,mà giam cầm tại địa
ngục a tỳ,vạn năm không đƣợc siêu sinh".
Khƣu sinh: thì ra là vậy,mới bị phán vào địa ngục a tỳ chịu khổ,hy vọng anh
có thể sám hối tội lỗi tại đây,càng giúp anh hiểu đƣợc khổ tâm của việc
dƣỡng dục con cái của cha mẹ.
Tế phật: Khƣu sinh ! không cần nói nhiều ! lúc sống không tin nhân quả báo
ứng,không việc ác nào không làm,có đáng cho con đồng tình không ?
Khƣu sinh: ân sƣ à,anh ta đã hối hận lắm rồi,sao không cho anh ta một lần
cơ hội vậy ?
Tế phật: tất cả đều đã muộn rồi ! đƣợc rồi ! đêm nay phỏng vấn đến đây là
đủ,mau hƣớng tiên quan và tƣớng quân từ biệt đi.
Khƣu sinh: đệ tử bái biệt tiên quan và tƣớng quân.
Tiên tƣớng: cung tiễn phật sống và Khƣu sinh khởi hành.
Tế phật: đệ tử mau lên đài sen.
Khƣu sinh: đã ngồi vững,xin ân sƣ khởi hành...
Tế phật: Thánh Thiên đƣờng đã đến,Khƣu sinh xuống đài sen,hồn phách
nhập thể.
HỒI 6: THĂM THỔ PHỈ VÀO NHÀ ĂN CƢỚP,TÌNH HÌNH TẠI ĐỊA NGỤC A TỲ.
Tế Công phật sống giáng.Thiên vận năm Giáp Tý tháng 2 mùng 8,tây lịch
năm 1984 tháng 3 ngày 10.
Thơ rằng: kết bè ăn cƣớp tội khó dung,đừng tham ngoại tài tổn cốt
nhục,khoái lạc chỉ là vui nhất thời,vĩnh giam a tỳ nếm khổ đau.
Tế phật: cuộc đời bất quá mấy chục năm,nhƣng ngƣời đời lại thƣờng có sự
"ƣu tƣ ngàn năm",do đó nên dùng hết tâm sức lo lắng cho sự hƣởng lạc lâu
dài,vì thế mà không tiếc thủ đoạn,mất hết nhân tính gian tham,lừa
gạt,thƣờng nghĩ tới tiền tài phi nghĩa,thậm chí vào nhà ăn cƣớp,cho rằng đó
là việc làm rất hay,không biết rằng vào nhà ăn cƣớp là một loại cực trọng đại
tội,nhân vì hành vi này dễ dàng ảnh hƣởng đến an ninh của xã hội nên
dƣơng luật bất dung mà âm luật càng không tha.
Khƣu sinh: nghe ân sƣ nói nhƣ vậy,thì biết rằng hôm nay đại khái sẽ phỏng
vấn một kẻ lúc còn sống là thổ phỉ cƣờng đạo,hiện tại đang chịu khổ trong
địa ngục a tỳ.
Tế phật: ha ha,tâm có cảm ứng,quả nhiên bị con nói trúng rồi.
Khƣu sinh: ha ha,biết trò không ai bằng thầy,biết thầy không ai bằng trò.
Tế phật: không ngờ,hiện tại con đáp lời cũng ẩn chứa thiền cơ rồi.
Khƣu sinh: mới học đƣợc,mong ân sƣ đừng cƣời chê.
Tế phật: đƣợc rồi,đêm nay xuất phát sớm hơn,tránh làm tiên quan và tƣớng
quân đợi lâu.
Khƣu sinh: đúng nhƣ vậy,quan trọng giữ chữ tín,đệ tử đã ngồi vững đài
sen,xin ân sƣ khởi hành.
Tế phật: từ khi viết sách "địa ngục a tỳ" đến nay,Thánh Thiên chƣ sinh vất
vả nhiều.
Khƣu sinh: tuy là vất vả nhƣng rất có giá trị.
Tế phật: ta không muốn nói đến điểm này.
Khƣu sinh: vậy ân sƣ muốn chỉ cái gì ?
Tế phật: con quan sát các loan sinh Thánh Thiên đƣờng,đến rất nhanh,thật
ra có thể chịu đƣợc sóng gió lớn thì chỉ có mấy ngƣời,vì thế muốn biết đƣợc
thành quả Thánh Thiên đƣờng phải đợi 3 năm sau mới đƣợc mọi ngƣời khẳng
định.
Khƣu sinh: vậy là nhƣ thế nào ?
Tế phật: ha ha ! thật ra đây cũng chỉ là một trải nghiệm mà thôi,con không
cần lo lắng,chƣ thiên tiên phật sẽ không ngừng gia trì Thái sinh,tuy rằng
nhục thể mệt mỏi một chút,nhƣng thầy tin rằng anh ta nhất định có thể
hoàn thành sứ mệnh.
Khƣu sinh: làm sao biết đƣợc ?
Tế phật: chỉ cần qua năm Giáp Tý,Thánh Thiên đƣờng năm đầu tiên đã viết
xong 12 bộ sách cho xuất bản,đây không phải chứng minh sức mạnh gia trì
của tiên phật sao ?
Khƣu sinh: con thật lo lắng,Thái sƣ huynh có chịu nổi không.
Tế phật: con nên yên tâm đi.
Khƣu sinh: nhƣng tại sao chƣ thiên tiên phật không gia trì cho con vậy ?
Tế phật: vì nguyện lực của con không bằng nguyện lực của Thái sinh,đƣơng
nhiên không giống.
Khƣu sinh: con xem có vài loan đƣờng,môn sinh rất nhiều,đạo trƣờng rất
lớn,thật là hâm mộ.
Tế phật: không ngờ Khƣu sinh con ngốc nhƣ vậy,con nên biết,nhà nhà có
đạo trƣờng,vì thế tu đạo là tu trong một gia đình,nhƣ giữa cha con,ông
bà,vợ chồng,dâu rễ,cũng có thể phát triển đến công ty,công xƣởng,nơi công
cộng,nơi nào cũng là đạo,không phải chỉ đến loan đƣờng làm công việc rập
khuôn.
Khƣu sinh: cái gì là "công việc rập khuôn " ?
Tế phật: ví nhƣ một số môn sinh đến thánh môn thì ra vẻ đàng hoàng,cung
cung kính kính,quét đất rót trà,mọi thứ đều làm,về đến nhà thì nhƣ một ông
chủ,không làm gì cả,tại thánh đƣờng khiêm hạ nhỏ nhẹ,về nhà thì ngang tàn
vô lễ,tại thánh đƣờng trang nghiêm lễ độ,về nhà thì làm mặt lạnh,giống nhƣ
loại ngƣời giả tạo nhƣ vậy thì có thể gọi là tu đạo hay sao ?
Khƣu sinh: ân sƣ nói đúng lắm.
Tế phật: vì thế nhiệm vụ của Thánh Thiên đƣờng không giống nhƣ
vậy,nhiệm vụ của Thánh Thiên đƣờng là đột phá sự chật hẹp của việc phổ
hóa,tiên phật không ngừng viết nhiều loại sách thiện,ví nhƣ "bí mật sinh tử"
là cho những ngƣời không tin quỷ thần vô hình,không tin nhân quả luân hồi
xem."thanh tâm đan và "tiêu diêu đàm" cho những ngƣời không có thời
gian,không kiên nhẫn xem."10 bí quyết khỏe mạnh trƣờng thọ" là cho những
ngƣời thân thể mang bệnh xem."địa ngục a tỳ du ký" và "cực lạc thế giới du
ký" là để một số ngƣời muốn thâm nhập hiểu rõ thế giới vô hình xem."thái
thƣợng đạo tổ diễn giảng tập" và "đạo đức kinh chú giải" là để những ngƣời
học đạo đã lâu và tự cao tự mãn xem.Những quyển sách kể trên đều là tùy
bệnh cho thuốc,có loại sơ cơ,có loại nhập môn,có loại dùng để giáo hóa,có
loại vào sâu,đó chính là sứ mạng mà ơn trên muốn Thánh Thiên đƣờng gánh
vác.Việc chính cần phải làm chứ không kêu các con tô điểm bề ngoài.
Khƣu sinh: nhƣng mà ngƣời đông thì ra ngoài kết duyên sẽ dễ nhìn hơn chứ.
Tế phật: sứ mạng không giống nhau,nếu nhƣ để các con bốn bề kết
duyên,điều động đông ngƣời,loan đƣờng sẽ làm giống nhƣ vậy,vậy thì cần gì
thành lập thánh thiên đƣờng.
Khƣu sinh: lời dạy của ân sƣ,trò ngu biết rồi,nhƣ thế mà nói thì sứ mạng của
chúng con là từ trong những quyển sách thiện hạ công phu rồi.
Tế phật: rốt cuộc cũng hiểu rồi,lần sau không đƣợc mê hoặc.Chỉ cần sách
thiện tận thiện tận mỹ,ngƣời ngƣời ủng hộ,ngƣời ngƣời khen hay,ngƣời
ngƣời trợ in,ngƣời ngƣời xem sách thiện,nhà nhà có sách thiện,nhƣ vậy
không phải là nhà nhà đều là Thánh Thiên đạo tràng sao ?
Khƣu sinh: đệ tử hiểu rõ,đệ tử thật xấu hổ,ngay cái vấn đề nhỏ nhƣ vậy
cũng buồn ở trong lòng,thật là không nên vậy.
Tế phật: đƣợc rồi,đêm nay có thể khai mở điểm mê của con cũng đáng
vậy,nhƣng bay mãi trong không trung làm tiên quan và tƣớng quân đợi lâu
rồi.
Khƣu sinh: tham kiến tiên quan,tƣớng quân thánh an.
Tiên tƣớng: khách sáo rồi,mời theo chúng tôi vào trong nghỉ ngơi.
Tế phật: thôi khỏi,chúng ta trực tiếp vào ngục phỏng vấn đi.
Tiên quan: nếu đã nhƣ vậy,chúng ta đi thôi !
Khƣu sinh: khi đi đến nơi này,thật kỳ lạ là hai chân tự nhiên run lên.
Tế phật: uống định tâm hoàn đi !
Khƣu sinh: đa tạ ân sƣ.Oa ! vị tội hồn trƣớc mặt hình nhƣ mắt không có con
ngƣơi,chỉ thấy hai hốc mắt sâu đen,ở hai khóe mắt chảy ra từng giọt từng
giọt nƣớc dơ,thật đáng sợ,con không dám nhìn nữa.
Tế phật: có gì đáng sợ đâu,bây giờ không phải là đang thử sự can đảm của
con sao ?
Khƣu sinh: đƣợc thôi ! con sẽ lấy hết can đảm qua đó phỏng vấn ông ta.Vị
tiên sinh này,tại sao toàn thân ông run rẫy ,trong miệng lại không ngừng
phát ra tiếng "hua,hua" than khóc,giống nhƣ sự giãy dụa cuối cùng trƣớc khi
chết vậy,nhìn thấy ông bị nhƣ vậy lông tóc của tôi cũng dựng đứng,cả ngƣời
đều nổi da gà,ông có thể nói cho tôi biết làm sao lại bị quả báo nhƣ vậy ?
Tội hồn: hu hu,vị thiện sĩ này,mau cứu tôi đƣợc không ? tôi chịu hết nỗi rồi.
Tế phật: Khƣu sinh mau lấy một viên định tâm hoàn cho hắn uống.
Khƣu sinh: đƣợc rồi ! vị tiên sinh này,mau uống thuốc vào.
Tội hồn: cám ơn ! ô,hiện tại đỡ hơn rồi.
Tế phật: đợi ta thí pháp lực gia trì anh ta.
Tội hồn: đa tạ mọi ngƣời,các ông thật là đại thiện nhân vậy.
Khƣu sinh: mau nói ra những gì đã làm lúc còn sống cho chúng tôi.
Tội hồn: nghĩ lại khi còn sống tôi là một ngƣời không việc ác nào không
làm,còn kể những chuyện đó làm gì nữa ?
Khƣu sinh: vị tiên sinh này có điều không biết,hôm nay chúng tôi đến đây để
viết sách,chỉ cần ông nói rõ những gì đã làm khi còn sống để đƣa vào trong
sách,cảnh giác ngƣời đời,khuyến hóa dân tâm,thì có thể giảm nhẹ đau khổ
của ông.
Tội hồn: nếu tốt nhƣ vậy,thì tôi sẽ nói ra ! tôi là ngƣời đời Minh,trong nhà là
con một,bình thƣờng thích ăn biếng làm,từ sáng đến tối,chỉ biết đánh bài ăn
tiền,ăn uống vui chơi,sau đó tụ tập với những bạn bè xấu lên núi làm thổ
phỉ,chúng tôi một nhóm dựa vào thân thể khỏe mạnh,vào nhà cƣớp
của,không có gì mà chẳng làm,giết ngƣời phóng hỏa,không ác nào mà
tha,nếu nhƣ gặp những kẻ phản kháng,chúng tôi vung đao chém chết,nếu
nhƣ gặp những phụ nữ xinh đẹp,thì bắt về sơn trại để huynh đệ từng ngƣời
từng ngƣời cƣỡng hiếp,nếu nhƣ không tùy thuận thì bóp cổ cho đến chết.
Khƣu sinh: oa ! đúng là nghe mà kinh hãi,ông đừng hù tôi té ngữa đƣợc
không,tàn nhẫn đến nhƣ vậy sao ?
Tội hồn: tôi chỉ nói sự thật thôi,một chút cũng không giả.
Khƣu sinh: lúc sống có bị báo ứng không ?
Tội hồn: có,nhân vì chúng tôi không còn nhân tính,kẻ nào cũng tàn bạo vô
cùng,có một lần trong sơn trại,uống say quá độ,mất đi lí trí,hiểu lầm lẫn
nhau mà chém giết qua lại,tôi bị chết dƣới loạn đao,không ngờ sau khi chết
xuống minh phủ phải chịu đủ loại cực hình,đúng là thảm không còn nhân
đạo,cuối cùng bị giam tại ngục a tỳ này.
Khƣu sinh: nhƣng tại sao hai con mắt của ông bị lõm vào sâu nhƣ vậy ?
Tội hồn: tại vì tôi không dám ngủ.
Khƣu sinh: vì sao vậy ?
Tội hồn: tại vì một khi nhắm mắt,trƣớc mắt lại hiện ra hình ảnh những ngƣời
bị tôi giết,bị tôi bóp cổ chết,đúng là âm hồn không tan,có cái sắc mặt trắng
bệt,có cái máu thịt bầy nhầy,có cái đầu lƣỡi nhỏ dài,năm ngón bén
nhọn,thanh sắc ghê tợn mà phóng tới đòi mạng,làm cho tôi hồn tiêu phách
tán,sống không bằng chết.
Khƣu sinh: thật đúng là đáng sợ quá đi.
Tế phật: đƣợc rồi,thời gian không còn sớm,hôm nay đến đây là đủ,mau
hƣớng tiên quan,tƣớng quân từ biệt.
Khƣu sinh: đệ tử từ biệt tiên quan,tƣớng quân,đa tạ mọi ngƣời giúp đỡ.
Tiên tƣớng: đâu có,ở đây xin cung tiễn phật sống và Khƣu sinh.
Tế phật: mau lên đài sen đi !
Khƣu sinh: con đã ngồi vững đài sen,xin ân sƣ quay về...
Tế phật: Thánh Thiên đƣờng đã đến,Khƣu sinh xuống đài sen,hồn phách
nhập thể.
HỒI 7: THĂM NHỮNG KẺ VÌ XÂM LƢỢC TRUNG QUỐC,LẤY NGƢỜI DÂN LÀM
THÍ NGHIỆM ĐỘC DƢỢC,TÌNH HÌNH TẠI ĐỊA NGỤC A TỲ.
Tế Công Hoạt phật giáng.Thiên vận năm Giáp Tý tháng 2 ngày 12,tây lịch
năm 1984 tháng 3 ngày 14.
Thơ rằng: nhân sinh phù du sớm ngộ tu,bất giác tóc trắng vãn niên ƣu,quay
đầu nhìn lại chúng sinh tƣớng,cát vàng một nhúm mệnh đã vong.
Tế phật: hây ! đời ngƣời nhƣ mộng,cũng nhƣ diễn tuồng vậy,nếu nhƣ không
biết quí trọng "linh tánh vĩnh cữu" của mình,chỉ lo hƣởng thụ vật chất bên
ngoài thì sẽ đọa lạc bản thân,thật là một việc đáng tiếc,nhƣng chúng sinh thì
mê muội nhƣ vậy,biết rồi mà vẫn cố phạm,vì thế một khi phạm sai mới nhận
ra thì đã muộn rồi.hôm nay loan đƣờng sáng tạo phổ hóa,mục đích là cảnh
giác lòng ngƣời,không đƣợc mù quáng,không đƣợc làm những chuyện xằng
bậy mà hủy hoại tiền đồ,càng hại mình hại ngƣời.
Khƣu sinh: ân sƣ nói rất đúng vậy,có thể là từ khi mạt thế đến nay,đạo đức
suy vi,phong khí bất lƣơng,do đó,ngƣời ngƣời chỉ quan tâm đến an nguy và
lợi ích của bản thân,mà không nghĩ đến hậu quả.
Tế phật: trò ngoan,con nói rất đúng,nếu nhƣ mọi ngƣời chỉ vì lợi ích của bản
thân,không nghĩ đến quyền lợi của ngƣời khác thì xã hội sẽ dần dần trở nên
căng thẳng.Trò ngoan,con có biết ngày nay bảo đảo Đài Loan tại sao lại an
định nhƣ vậy không ?
Khƣu sinh: trò ngu không biết,xin ân sƣ nói rõ.
Tế phật: đó là vì sách thiện đƣợc phổ hóa và đạo trƣờng không ngừng xây
dựng,những ngƣời này vì muốn thay đổi trào lƣu xã hội,không tiếc hy sinh
tất cả,nhƣ "thiên bút" Thái sinh vậy,anh ta bề ngoài tuy bình thƣờng,nhƣng
từ khi lập xuống đại thệ hoằng nguyện,trong tâm hồn không biết đã vì chúng
sinh chảy bao nhiêu nƣớc mắt,hôm nay lại đảm nhiệm loan vụ của hai
đƣờng,vắt cạn tâm lực,nhƣng lại bị một số ngƣời lấy anh làm trò cƣời,nào là
không tự lƣợng sức mình,cƣời anh bị quỷ ma mê hoặc,cƣời anh không thể
gánh vác,cƣời anh học vấn thiển bạc,lại xuất thân thấp hèn.Đủ các loại đả
kích hủy báng,nhục mạ,lúc lên lúc xuống.Nhƣng mà may thay "thiên bút"
Thái sinh có thể đóng cửa tự xét,chấp nhận đủ loại thử thách nên hôm nay
mới có thánh thiên đƣờng,nếu không thì đã sớm bị những kẻ ác ý kia quật
ngã rồi.
Khƣu sinh: điểm này đệ tử biết rồi vậy,đích thật là ngƣời làm công việc đạo
khổ hơn những ngƣời mở tiệm kinh doanh nhiều,ngƣời làm ăn có thời gian
giao tiếp nghỉ ngơi,còn ngƣời làm việc đạo cần phải xem nhẹ tình cảm nam
nữ mới đƣợc,do đó ở điểm này con phải học tập thêm.
Tế phật: tuy nhiên cũng không sao,mƣợn cơ hội ngƣời khác mài luyện anh
ta,làm anh ta thêm kiên cƣờng,càng có định lực,nƣớc đắng nuốt nhiều rồi,vị
đắng cũng nhạt đi,cũng nhƣ ăn canh khổ qua hay uống trà đắng vậy,tuy
rằng vào miệng rất đắng,nhƣng có thể lƣu lại vị cam ngọt.
Khƣu sinh: ha ha ! đúng vậy,ân sƣ ví dụ thật hay,con nghĩ Thái sƣ huynh
sớm đã lãnh ngộ đƣợc điểm này rồi,nếu không anh ta làm sao chịu đựng
đƣợc tất cả sự hủy báng nhƣ vậy ?
Tế phật: ha ha ! chỗ này thật khó nói,có lúc ta thấy Thái sinh không thích
thổ lộ đau khổ của mình,nhân vì anh ta sợ ảnh hƣởng đến lòng tin học đạo
của các con,do đó anh ta ra vẻ nhƣ không có gì,lấy quả khổ nuốt vào
bụng,lấy vị ngọt chia cho ngƣời khác.
Khƣu sinh: vậy không phải là quá oan ức sao ?
Tế phật: ngƣời gánh sứ mạng lớn là phải nhƣ vậy,về điểm này con không
cần lao tâm,có lo cũng vô ích.
Khƣu sinh: vâng ạ.
Tế phật: thời gian không còn sớm nữa,chúng ta xuất phát thôi.
Khƣu sinh: con đã ngồi vững đài sen,xin ân sƣ khởi hành...
Tế phật: đã đến rồi,trò ngoan mau xuống đài sen ! trƣớc mặt tiên quan và
tƣớng quân đã đứng đợi rồi.
Khƣu sinh: tham kiến tiên quan và tƣớng quân.
Tiên quan: đi đƣờng vất vả rồi,mau theo chúng tôi vào trong.
Tế phật: thời gian không còn nhiều,ta nghĩ nên trực tiếp đến nơi cần đến thì
hơn.
Tiên quan: cũng đƣợc,nhƣ vậy chúng ta cùng đi vậy.
Khƣu sinh: ân sƣ à ! chỗ này âm khí nặng quá,hai chân con bị tê cóng rồi.
Tế phật: thật vô dụng,mau lấy định tâm hoàn uống vào,chấn tĩnh tinh thần
đi.
Khƣu sinh: đa tạ ân sƣ,sau khi uống vào định tâm hoàn,bây giờ khỏe hơn
rồi,ai da ! ân sƣ,thầy xem ngƣời kia đứng trƣớc mặt,toàn thân đầy giòi bọ,da
thịt bị nứt nẻ,thân thể thúi rửa,nƣớc dơ từ trong ngƣời chảy ra,có một số nội
tạng lòi ra ngoài hết rồi,không những thế mà có nhiều con ruồi lớn bay xung
quanh,thật đáng sợ quá.
Tế phật: trò ngoan không cần sợ,những con ruồi và giòi bọ này đều là "âm
tinh sở tụ","âm khí sở hóa",chuyên môn hút ăn máu thịt những kẻ mất hết
nhân tính,chúng sẽ không tổn hại con đâu.
Khƣu sinh: ân sƣ à ! ngƣời này thân phạm tội gì,sao lại bị nhƣ vậy ?
Tế phật: đợi ta thí nƣớc pháp,trợ hắn khôi phục lại thần trí,rồi tính sau.
Khƣu sinh: quả nhiên nƣớc pháp phi phàm,trong chốc lát ruồi và giòi bọ đều
không thấy nữa.Này ! vị tiên sinh,tôi là Đài Trung Thánh Thiên đƣờng địa bút
Khƣu sinh,hôm nay phụng chỉ trƣớc tác "địa ngục a tỳ du ký",hiện tại thấy
ông thọ thảm báo này,rốt cuộc là ông đã tạo ác nghiệp nào khi còn sống ?
Tội hồn: đã rất lâu rồi tôi chƣa ăn gì,anh cho tôi ăn chút gì đã,tôi mới nói
đƣợc.
Tế phật: lấy viên thuốc này uống vào thì ngƣơi không còn đói nữa.(lúc này
phật sống lấy trong ngƣời ra một viên tiên đơn cho tội hồn nuốt vào)
Tội hồn: đỡ nhiều rồi,đa tạ các ông.Tôi sẽ đem tất cả mọi chuyện xấu kể cho
các ông nghe,các ông thả tôi ra đƣợc không ?
Tế phật: chỉ sợ không đƣợc đâu !
Tội hồn: vậy tôi không nói.
Tiên quan: gan ngƣơi lớn thật,ngƣơi biết ông ta là ai không ?
Tội hồn: là ai cũng vậy thôi.
Tế phật: khi còn sống ngƣơi giết không ít ngƣời Trung Quốc,không ngờ sau
khi chết vẫn còn ngông cuồng nhƣ vậy.
Khƣu sinh: đúng là tội lỗi tày trời.
Tiên quan: tả hữu tƣớng quân ! mau áp giải xuống đánh 100 hèo rồi nói sau.
Khƣu sinh: kết quả của kẻ cứng miệng,thật là đáng tội....
Tƣớng quân: 100 hèo đã đánh xong.
Tội hồn: ai da ! ở đây thật là khổ quá,tôi chịu không nổi nữa.
Tế phật: lúc còn sống ngƣơi độc hại ngƣời khác,ngƣời ta có chịu nổi không ?
mau nói ra kẻo bị đập nữa.
Tội hồn: đƣợc rồi,bây giờ tôi sẽ nói ra tất cả ! hu hu ! đúng là xui thật,sớm
biết các ông không thể cứu tôi thì lúc nãy khỏi phải cầu xin làm gì.
Tiên quan: mau nói ra,bọn ta không có thời gian nghe ngƣơi nói lung tung.
Tội hồn: đƣợc rồi,lúc còn sống tôi là một vị quân y cao cấp của Nhật
Bản,trong đại chiến thế giới thứ 2,vì muốn mau chóng chiến thắng Trung
Quốc nên tôi đề nghị lấy "độc khuẩn chiến" để đạt thành xâm lƣợc lãnh thổ
Trung Quốc,vì thế chúng tôi một đám quân y lang sói âm thầm tiến hành
nghiên cứu độc khuẩn,trong lúc nghiên cứu,chúng tôi bắt về rất nhiều ngƣời
Trung Quốc làm đồ thí nghiệm,trƣớc tiên cho ăn đồ ngon bổ,nuôi mỗi ngƣời
béo mập lên,sau đó tiêm vi khuẩn vào ngƣời chúng,quan sát tình hình thân
thể thối rữa,lại nghiên cứu loại thuốc có độc tính mạnh hơn,làm tốc độ thân
thể thối rữa mau hơn,nhóm ngƣời Trung Quốc bị bắt lại này,chúng tôi gọi là
"viên mộc".Những ngƣời làm chung với tôi lúc đó,có thể nói là không còn
một chút tính ngƣời,không xem những ngƣời trung quốc bị bắt là ngƣời
nữa,càng không quan tâm tiếng kêu la đau khổ,chỉ một lòng muốn nghiên
cứu thành công,không ngờ,mộng đẹp không thành,Nhật Bản chiến bại đầu
hàng,chúng tôi sợ chuyện này một khi truyền ra ngoài,sẽ bị mọi ngƣời chửi
mắng là vô nhân đạo,nên cho nổ tan nát cả trung tâm nghiên cứu,ngay cả
đám ngƣời Trung Quốc cũng bị chúng tôi nổ chết hết.Sau khi về nhật bản,tôi
bỗng nhiên bị một chứng bệnh lạ,toàn thân sƣng đau khó chịu,tôi vì không
chịu đƣợc đau khổ dày vò nên đã mổ bụng tự sát,vốn nghĩ nhƣ thế là đƣợc
giải thoát khỏi khổ đau,không ngờ vừa mới chết không bao lâu thì bị một
đám vô nhân tính hơn chúng tôi,hắc bạch vô thƣờng,dùng dây xích chói hai
tay hai chân lại,một đƣờng kéo đến âm tào địa phủ,bị minh vƣơng chửi
mắng chỉ trích thậm tệ,lại còn phải đến các địa ngục nhỏ chịu hình phạt,gần
đây mới bị đƣa đến địa ngục a tỳ,mỗi ngày bị giòi bọ,ruồi nhặn hút chích,đau
đến nỗi hồn bay phách tán,chết đi sống lại,Ôi ! thật là khổ quá.
Khƣu sinh: những con ruồi này đuổi đi không đƣợc sao ?
Tội hồn: nếu nhƣ đuổi đi đƣợc thì chúng tôi sớm đuổi rồi,tại vì đuổi không đi
nên mới chết không đƣợc,sống không xong vậy,vị đại nhân trƣớc mặt mau
cứu tôi với ! tôi đúng là chịu không nổi nữa rồi.
Tiên quan: một mình làm một mình chịu,không ai cứu đƣợc ngƣơi cả,ngƣơi
hãy cố gắng sám hối đi.
Tội hồn: hu hu,các ngƣơi thật vô lƣơng tâm.
Tiên quan: còn nói nữa ta sẽ lệnh tƣớng quân đè xuống đánh thêm 100 hèo
nữa.
Khƣu sinh: có kết cục nhƣ vậy thật đáng thƣơng thay.
Tế phật: lúc nãy thầy ban cho hắn nƣớc pháp có thể tiêu trừ đau khổ trong
mấy mƣơi ngày.
Khƣu sinh: pháp lực của ân sƣ thật vô biên,tại sao không ban cho con vậy.
Tế phật: thế thì con đừng lạy ta làm thầy nữa.
Khƣu sinh: vì sao vậy ?
Tế phật: phàm là đệ tử ta thì đều phải "trƣớc khổ sau vui",không phải chạy
theo khoái lạc ngắn ngủi.
Khƣu sinh: ân sƣ nói rất có đạo lý,đệ tử tham quá rồi,sau này sẽ cố gắng
thay đổi.
Tế phật: đƣợc rồi,hôm nay thời gian không còn sớm nữa,chúng ta về
thôi,mau hƣớng tiên quan và tƣớng quân từ biệt.
Khƣu sinh : đệ tử hƣớng tiên quan và tƣớng quân từ biệt vậy.
Tiên tƣớng: cung tiễn phật sống và Khƣu sinh.
Tế phật: ngồi vững đài sen,khởi hành thôi.
Khƣu sinh: đã ngồi vững,xin ân sƣ hồi đƣờng.
Tế phật: đã đến thánh thiên đƣờng,Khƣu sinh xuống đài sen,hồn phách nhập
thể.
HỒI 8 : THĂM KẺ BUÔN NGƢỜI,TÌNH HÌNH TẠI ĐỊA NGỤC A TỲ.
Tế Công Hoạt phật giáng.Thiên vận năm Giáp Tý tháng 2 ngày 22,tây lịch
năm 1984 tháng 3 ngày 24.
Thơ rằng: ăn uống vui chơi đều hƣởng tận,lừa gạt dối trá thật điêu luyện,dụ
dỗ thiếu nữ kiếm lợi nhiều,buôn bán thân ngƣời đọa địa tầng.
Tế phật: lòng ngƣời thật đáng sợ,loại ngƣời gì cũng có,nghiễm nhiên có
ngƣời vì dục vọng của bản thân mà buôn bán thân ngƣời,đem những thiếu
nữ vô tri đƣa vào nơi bán dâm,làm ngƣời ta chịu đựng đau khổ tột cùng,để
bản thân hƣởng dụng tiền tài bất nghĩa.
Khƣu sinh: hôm nay ân sƣ hình nhƣ muốn nói đến việc "buôn bán thân
ngƣời" .
Tế phật: con nói đúng rồi,buôn bán thân ngƣời đích thật là hành vi làm
ngƣời đau lòng,đêm nay chúng ta đi xem kết cục của bọn buôn ngƣời,Khƣu
sinh mau lên đài sen.
Khƣu sinh: đệ tử đã ngồi vững đài sen,xin ân sƣ khởi hành...
Tế phật: đã đến rồi,Khƣu sinh xuống đài sen.
Khƣu sinh: ân sƣ à ! sao thầy lại dẫn con đến nơi đây ? trƣớc mắt nhìn thấy
là một thung lũng mênh mông,không có bóng ngƣời,có một luồng cảm giác
thê lƣơng,cũng nhƣ là nghĩa địa vào lúc nữa đêm.
Tế phật: trò ngoan,con thật biết tƣởng tƣợng,cái gì là nghĩa địa lúc nữa
đêm,chẳng lẽ con đã từng đi đến nghĩa địa lúc nữa đêm rồi sao ?
Khƣu sinh: đó là chuyện khi còn nhỏ,đã từng có một lần theo cha đi đến
nghĩa địa,nơi đó thật hoang vu,chỉ có thể nghe tiếng lá xao động,cả ngƣời
chợt run rẩy.
Tế phật: vậy hôm nay con có sợ không ?
Khƣu sinh: có ân sƣ bên cạnh nên chẳng có gì đáng sợ cả.
Tế phật: sợ cũng vô ích,đã đến rồi,chẳng lẽ muốn chạy sao ?
Khƣu sinh: nếu đã nói nhƣ vậy,con phải lấy hết can đảm rồi.
Tế phật: đƣợc rồi,ngục này là chuyên môn vì một loại tội phạm đặc biệt mà
thiết lập,đợi một chút là con sẽ rõ.
Khƣu sinh: thì ra là vậy.(lúc này từ xa vọng lại tiếng kêu thảm thiết thê
lƣơng)
Tế phật: trò ngoan,con xem có tên tội hồn bò qua đây kìa.
Khƣu sinh: vị tội hồn này thân ốm không thành hình ngƣời,mắt bị lồi ra,tinh
thần bạc nhƣợc,đầu tóc bù xù,quần áo rách rƣới,còn đáng thƣơng hơn ăn xin
tại thế gian.Con xem 200 đồng trên ngƣời nên bố thí cho hắn luôn.
Tế phật: Khƣu sinh con có lòng trắc ẩn nhƣ vậy thì rất tốt,nhƣng cho hắn
tiền có ích gì,hắn có thể mua đƣợc gì ?
Khƣu sinh: nói cũng đúng,nếu nhƣ bƣng một tô cơm đến thì thực tế hơn.
Tế phật: trò ngoan không cần đâu,ta cho hắn một chút nƣớc pháp thì hắn sẽ
có tinh thần lại.
Khƣu sinh: vị tiên sinh này,chính Tế Công phật sống cứu ông đó,ông mau cúi
lạy tạ ơn đi !
Tội hồn: cảm tạ Tế Công phật sống,đại từ đại bi,xin ngài giúp tôi thoát khỏi
nơi đây đi ?
Tế phật: sớm biết nhƣ vậy,sao lúc đầu còn phạm,ác báo của ngƣơi chƣa
hết,ta làm sao có thể tùy ý dẫn ngƣơi đi đƣợc.
Tội hồn: chỉ cần ngài dẫn tôi đi,thì dù làm trâu làm ngựa cho ngài tôi cũng
bằng lòng.
Tế phật: đáng tiếc là trâu ngựa đều không xài đến.
Khƣu sinh: thật kỳ lạ thay,những tội hồn đến địa ngục a tỳ đều không muốn
làm ngƣời nữa,chỉ muốn làm trâu ngựa.
Tế phật: bọn chúng chỉ xứng đáng làm trâu ngựa thôi nên mới nói nhƣ vậy.
Khƣu sinh: nói vậy cũng đúng.
Tế phật: bây giờ con hãy phỏng vấn đi.
Khƣu sinh: vị tiên sinh này,sao ông lại đến nơi đây ?
Tội hồn: tôi bị đƣa đến thung lũng này đã rất lâu rồi,nơi đây không có cây
cỏ,không một bóng ngƣời,mỗi ngày trôi qua trong cô đơn trống rỗng,cuộc
sống nhƣ vậy thật là quá đáng sợ,các ngài đại từ đại bi mau giúp tôi thoát
khỏi nơi đây đi.
Khƣu sinh: tôi cũng không có cách nào nhƣng nếu ông thành thật thuật lại
những chuyện đã làm khi còn sống,tin rằng ân sƣ phật sống sẽ chuyển cáo
minh vƣơng châm chƣớc giảm nhẹ cho.
Tội hồn: chỉ cần có thể giúp tôi thoát ly thung lũng này,cái gì tôi cũng chấp
nhận làm.
Khƣu sinh: vậy thì ông mau nói đi.
Tội hồn : vâng ạ,tôi lúc sống là kẻ thích ăn biếng làm,suốt ngày chơi bời lêu
lổng,sinh hoạt bừa bãi,thƣờng đến nơi kỹ nữ tìm lạc thú,nên kết giao với một
số tên dắt mối gái điếm,đặc biệt là những tên này thƣờng xuyên bỏ ra nhiều
tiền làm mồi nhử,kêu tôi về vùng quê hay vùng núi dụ dỗ những thiếu nữ vô
tri để làm "cây rung tiền",tôi vì thấy lợi lớn mê hoặc nên chấp nhận công
việc này.Vì thế nên tôi mới xuống vùng quê,vùng núi,lấy cớ giới thiệu việc
làm,dụ những cô gái vốn muốn sống tại thành thị lên thành phố,sau đó theo
giá mỗi ngƣời mấy vạn đồng mà bán hết cho "khu phong hóa",số tiền có
đƣợc đều dùng để ăn,uống,vui chơi,xài cho hết,trong lòng tôi nghĩ loại tiền
này vừa nhiều vừa dễ kiếm,nên làm mãi không ngừng,trổ hết tài nghệ,một
rồi hai lần,hai rồi ba lần đi dụ dỗ ngƣời.Có một lần,sau khi kiếm đƣợc số tiền
lớn,cũng lại đi đến nhà hàng ăn uống no say,uống say bí tỉ,kết quả là khi đi
đến đƣờng bình giao,do vì say rƣợu phản ứng chậm đi,một lúc không cẩn
thận,phóng nhanh vƣợt ẩu,đợi đến khi tôi phát hiện có xe chạy đến thì đã
nằm trên một vũng máu rồi.Tôi cũng vì thế một mạng quy âm,sau khi chết
bị hắc bạch vô thƣờng áp giải đến địa phủ tiếp thụ thẩm lý,Minh vƣơng phán
tôi vào "địa ngục bùn phân nƣớc tiểu" trƣớc thọ hình 30 năm,lại phán vào
"tiểu địa ngục vạc dầu nấu sôi" thọ hình 10 năm,hiện tại bị đƣa đến "địa
ngục a tỳ" đã vài năm rồi,mỗi ngày chịu mùi vị sự cô độc,trống rỗng áp bức
đến thở không nỗi,tôi cầu các ngài mau dẫn tôi đi cùng đƣợc không ?
Tế phật: buôn bán thân ngƣời,tội lớn cực ác,đây là kết quả của việc hại
ngƣời hại mình,nên cố gắng sám hối đi.
Khƣu sinh: xin hỏi ân sƣ,ông ta đã thuật lại những việc khi còn sống để viết
vào sách quí,có phải nên giảm nhẹ tội hình.
Tế phật: việc này ta nên xin tiên quan ghi lại trình báo cho Bình Đẳng
Vƣơng,cho đến giảm nhẹ bao nhiêu hình phạt,còn tùy vào bọn họ quyết
định.
Khƣu sinh: nhƣ vậy cũng rất công bình.
Tế phật: đƣợc rồi,trò ngoan,mau lên đài sen đi ! chúng ta chuẩn bị hồi
đƣờng.
Khƣu sinh: con đã ngồi vững,xin ân sƣ hồi đƣờng...
Tế phật: Thánh Thiên đƣờng đã đến,Khƣu sinh xuống đài sen,hồn phách
nhập thể.
HỒI 9: THĂM KẺ OÁN TRỜI TRÁCH NGƢỜI PHÓNG HỎA,TÌNH HÌNH TẠI ĐỊA
NGỤC A TỲ.
Tế Công Hoạt Phật giáng.
Thơ rằng: oán trời trách ngƣời tội tự chịu,đố kỵ ôm hận khổ tƣơng bức,thế
sự xem nhẹ vạn duyên đoạn,hà tất ƣu tâm thƣờng tích ức.
Tế phật: tục ngữ có nói: "nhân sinh bất nhƣ ý 10 phần có 8,9",vì thế mà đạo
làm ngƣời nên tự mình mài dũa,tự mình cố gắng,không phải cứ gặp phải việc
bất nhƣ ý thì đều trách ngƣời khác,cho rằng tất cả mọi việc đều do ngƣời
khác hại mình.Ví nhƣ có một vài ngƣời sự nghiệp không thuận lợi hoặc hôn
nhân không thuận lợi đều nghĩ rằng đối phƣơng không tốt,chẳng bao giờ tự
xét lại mình,về phƣơng diện tự tìm nguyên nhân lại nhƣ gió đông thổi tai
ngựa,không cầu sửa đổi,dẫn đến đã sai rồi lại sai mà tạo thành thất bại vậy.
Khƣu sinh: ân sƣ nói rất đúng,nếu nhƣ mỗi ngƣời đều tự mình kiểm điểm,tự
mình kiềm chế,vậy thì sự việc sẽ dễ dàng nhiều rồi,nhƣng mà có ngƣời lại
không nghĩ vậy,cứ đổ hết trách nhiệm lên mình ngƣời khác.
Tế phật: do đó,tánh ngƣời thật sự đáng thƣơng,kiếp trƣớc tạo ác nhân,kiếp
này chịu ác quả,đây là đạo lý tất yếu vậy,nếu nhƣ là ngƣời có trí tuệ thì vui
vẻ tiếp nhận những quả báo này,đúng nhƣ tri túc thƣờng lạc,cũng nhƣ một
số ngƣời bần cùng và ngƣời tàn tật,bọn họ tuy xuất thân thấp hèn hay
khuyết tật,nhƣng bọn họ hoàn toàn có thể có đƣợc "niềm vui" và "thỏa
mãn".Vì thế có câu tục ngữ nói rằng :"nhìn lên không bằng ai,nhìn xuống
chẳng ai bằng".Lại ví nhƣ một kẻ cƣỡi lừa vậy,thấy trƣớc mặt có kẻ cƣỡi
ngựa,đúng là không bằng ngƣời ta,nhƣng quay đầu lại nhìn,đằng sau có một
ngƣời phu xe đang đổ đầy mồ hôi mà bán mạng đẩy xe,nhƣ vậy không phải
bản thân rất hạnh phúc sao ? do đó làm ngƣời không nên tính toán nhiều
quá,nếu nhƣ tính toán quá nhiều lại làm cho tâm linh sản sinh thêm một số
độc tố không cần thiết.
Khƣu sinh: ân sƣ nói cũng đúng.
Tế phật: do đó nhân sinh phải lấy phục vụ làm mục đích,chỉ cầu hy
sinh,không cần phải đòi hỏi hồi báo,trong lòng sẽ đƣợc yên tĩnh,nếu nhƣ làm
thì ít,muốn đƣợc nhiều,thì đó là tham,sân,si rồi.Đƣợc rồi,chúng ta khởi hành
thôi.
Khƣu sinh: vâng ạ,đệ tử đã ngồi vững đài sen,xin ân sƣ khởi hành.
Tế phật: hôm nay dẫn con đi xem kết quả của kẻ làm bậy.
Khƣu sinh: làm bậy ra sao ?
Tế phật: đợi một lúc con sẽ biết.
Khƣu sinh: vâng ạ.
Tế phật: đã đến rồi,hôm nay ta không muốn làm phiền tiên quan và tƣớng
quân,chúng ta trực tiếp vào trong ngục luôn.
Khƣu sinh: cũng đƣợc,nhƣ vậy thì chân thật hơn.
Tế phật: đi từ từ thôi,không đƣợc kinh động ngƣời khác.
Khƣu sinh: vâng ạ,ai da ! ân sƣ à,thầy nhìn phía trƣớc có nhóm cầu lửa màu
xanh đang nhảy nhót kìa,một lên một xuống,lúc trái lúc phải,giống nhƣ ma
địA ngục a_tỳ_du_ký
địA ngục a_tỳ_du_ký
địA ngục a_tỳ_du_ký
địA ngục a_tỳ_du_ký
địA ngục a_tỳ_du_ký
địA ngục a_tỳ_du_ký
địA ngục a_tỳ_du_ký
địA ngục a_tỳ_du_ký
địA ngục a_tỳ_du_ký
địA ngục a_tỳ_du_ký
địA ngục a_tỳ_du_ký
địA ngục a_tỳ_du_ký
địA ngục a_tỳ_du_ký
địA ngục a_tỳ_du_ký
địA ngục a_tỳ_du_ký
địA ngục a_tỳ_du_ký
địA ngục a_tỳ_du_ký
địA ngục a_tỳ_du_ký
địA ngục a_tỳ_du_ký
địA ngục a_tỳ_du_ký
địA ngục a_tỳ_du_ký
địA ngục a_tỳ_du_ký
địA ngục a_tỳ_du_ký
địA ngục a_tỳ_du_ký
địA ngục a_tỳ_du_ký
địA ngục a_tỳ_du_ký
địA ngục a_tỳ_du_ký
địA ngục a_tỳ_du_ký
địA ngục a_tỳ_du_ký
địA ngục a_tỳ_du_ký
địA ngục a_tỳ_du_ký
địA ngục a_tỳ_du_ký
địA ngục a_tỳ_du_ký
địA ngục a_tỳ_du_ký

More Related Content

What's hot

Lợi ích của việc thường trở về phật đường
Lợi ích của việc thường trở về phật đườngLợi ích của việc thường trở về phật đường
Lợi ích của việc thường trở về phật đường
Hoàng Lý Quốc
 
Thiên nhiên cổ phật đinh ninh tâm ngữ
Thiên nhiên cổ phật đinh ninh tâm ngữThiên nhiên cổ phật đinh ninh tâm ngữ
Thiên nhiên cổ phật đinh ninh tâm ngữ
Hoàng Lý Quốc
 
Nghiep Luc Va Nguyen Luc
Nghiep Luc Va Nguyen LucNghiep Luc Va Nguyen Luc
Nghiep Luc Va Nguyen Luc
Phát Nhất Tuệ Viên
 
Phật Quy Lễ Tiết Trong Phật Đường
Phật Quy Lễ Tiết Trong Phật Đường Phật Quy Lễ Tiết Trong Phật Đường
Phật Quy Lễ Tiết Trong Phật Đường
Phát Nhất Tuệ Viên
 
15 điều phật quy của tế công hoạt phật
15 điều phật quy của tế công hoạt phật15 điều phật quy của tế công hoạt phật
15 điều phật quy của tế công hoạt phật
Hoàng Lý Quốc
 
Đại Đạo Tam Bảo
Đại Đạo Tam BảoĐại Đạo Tam Bảo
Đại Đạo Tam Bảo
Phát Nhất Tuệ Viên
 
Cá Tinh Hiển Hóa - Nhân Quả Báo Ứng Của Đắc Kỷ Trụ Vương
Cá Tinh Hiển Hóa - Nhân Quả Báo Ứng Của Đắc Kỷ Trụ VươngCá Tinh Hiển Hóa - Nhân Quả Báo Ứng Của Đắc Kỷ Trụ Vương
Cá Tinh Hiển Hóa - Nhân Quả Báo Ứng Của Đắc Kỷ Trụ Vương
Phát Nhất Tuệ Viên
 
Minh Đức Tân Dân Tiến Tu Lục
Minh Đức Tân Dân Tiến Tu LụcMinh Đức Tân Dân Tiến Tu Lục
Minh Đức Tân Dân Tiến Tu Lục
Vàng Cao Thanh
 
Lữ Tổ Thuần Dương Lược Truyện
Lữ Tổ Thuần Dương Lược TruyệnLữ Tổ Thuần Dương Lược Truyện
Lữ Tổ Thuần Dương Lược Truyện
Phát Nhất Tuệ Viên
 
Su Ton Quy Cua Dao
Su Ton Quy Cua DaoSu Ton Quy Cua Dao
Su Ton Quy Cua Dao
Phát Nhất Tuệ Viên
 
Hoat Phật Sư Tôn Chú Giải Nhất Quán Đạo Nghi Vấn Giải Đáp
Hoat Phật Sư Tôn Chú Giải Nhất Quán Đạo Nghi Vấn Giải ĐápHoat Phật Sư Tôn Chú Giải Nhất Quán Đạo Nghi Vấn Giải Đáp
Hoat Phật Sư Tôn Chú Giải Nhất Quán Đạo Nghi Vấn Giải Đáp
Phát Nhất Tuệ Viên
 
AN CHUNG DAO CHANH LY CHANH THIEN MENH CHANH
AN CHUNG DAO CHANH LY CHANH THIEN MENH CHANHAN CHUNG DAO CHANH LY CHANH THIEN MENH CHANH
AN CHUNG DAO CHANH LY CHANH THIEN MENH CHANH
Phát Nhất Tuệ Viên
 
Ngọc Hoàng Kinh_v2
Ngọc Hoàng Kinh_v2Ngọc Hoàng Kinh_v2
Ngọc Hoàng Kinh_v2
Celestial Light
 
Kinh điển trì tụng
Kinh điển trì tụngKinh điển trì tụng
Kinh điển trì tụng
Hoàng Lý Quốc
 
Bảng Đạo Thống Tiên Thiên Đại Đạo
Bảng Đạo Thống Tiên Thiên Đại ĐạoBảng Đạo Thống Tiên Thiên Đại Đạo
Bảng Đạo Thống Tiên Thiên Đại Đạo
Phát Nhất Tuệ Viên
 
Súc đạo luân hồi kí cảnh tỉnh đệ tử bạch dương
Súc đạo luân hồi kí   cảnh tỉnh đệ tử bạch dươngSúc đạo luân hồi kí   cảnh tỉnh đệ tử bạch dương
Súc đạo luân hồi kí cảnh tỉnh đệ tử bạch dương
Hoàng Lý Quốc
 
Tru tiên trận
Tru tiên trậnTru tiên trận
Tru tiên trận
Chiến Thắng Bản Thân
 
Hoang mau huan tu thap gioi
Hoang mau huan tu thap gioiHoang mau huan tu thap gioi
Hoang mau huan tu thap gioi
SonHo22
 
Nhân quả thời đại khoa học
Nhân quả thời đại khoa họcNhân quả thời đại khoa học
Nhân quả thời đại khoa học
Hoàng Lý Quốc
 
Tu đạo tu tâm thiên
Tu đạo tu tâm thiênTu đạo tu tâm thiên
Tu đạo tu tâm thiên
Hoàng Lý Quốc
 

What's hot (20)

Lợi ích của việc thường trở về phật đường
Lợi ích của việc thường trở về phật đườngLợi ích của việc thường trở về phật đường
Lợi ích của việc thường trở về phật đường
 
Thiên nhiên cổ phật đinh ninh tâm ngữ
Thiên nhiên cổ phật đinh ninh tâm ngữThiên nhiên cổ phật đinh ninh tâm ngữ
Thiên nhiên cổ phật đinh ninh tâm ngữ
 
Nghiep Luc Va Nguyen Luc
Nghiep Luc Va Nguyen LucNghiep Luc Va Nguyen Luc
Nghiep Luc Va Nguyen Luc
 
Phật Quy Lễ Tiết Trong Phật Đường
Phật Quy Lễ Tiết Trong Phật Đường Phật Quy Lễ Tiết Trong Phật Đường
Phật Quy Lễ Tiết Trong Phật Đường
 
15 điều phật quy của tế công hoạt phật
15 điều phật quy của tế công hoạt phật15 điều phật quy của tế công hoạt phật
15 điều phật quy của tế công hoạt phật
 
Đại Đạo Tam Bảo
Đại Đạo Tam BảoĐại Đạo Tam Bảo
Đại Đạo Tam Bảo
 
Cá Tinh Hiển Hóa - Nhân Quả Báo Ứng Của Đắc Kỷ Trụ Vương
Cá Tinh Hiển Hóa - Nhân Quả Báo Ứng Của Đắc Kỷ Trụ VươngCá Tinh Hiển Hóa - Nhân Quả Báo Ứng Của Đắc Kỷ Trụ Vương
Cá Tinh Hiển Hóa - Nhân Quả Báo Ứng Của Đắc Kỷ Trụ Vương
 
Minh Đức Tân Dân Tiến Tu Lục
Minh Đức Tân Dân Tiến Tu LụcMinh Đức Tân Dân Tiến Tu Lục
Minh Đức Tân Dân Tiến Tu Lục
 
Lữ Tổ Thuần Dương Lược Truyện
Lữ Tổ Thuần Dương Lược TruyệnLữ Tổ Thuần Dương Lược Truyện
Lữ Tổ Thuần Dương Lược Truyện
 
Su Ton Quy Cua Dao
Su Ton Quy Cua DaoSu Ton Quy Cua Dao
Su Ton Quy Cua Dao
 
Hoat Phật Sư Tôn Chú Giải Nhất Quán Đạo Nghi Vấn Giải Đáp
Hoat Phật Sư Tôn Chú Giải Nhất Quán Đạo Nghi Vấn Giải ĐápHoat Phật Sư Tôn Chú Giải Nhất Quán Đạo Nghi Vấn Giải Đáp
Hoat Phật Sư Tôn Chú Giải Nhất Quán Đạo Nghi Vấn Giải Đáp
 
AN CHUNG DAO CHANH LY CHANH THIEN MENH CHANH
AN CHUNG DAO CHANH LY CHANH THIEN MENH CHANHAN CHUNG DAO CHANH LY CHANH THIEN MENH CHANH
AN CHUNG DAO CHANH LY CHANH THIEN MENH CHANH
 
Ngọc Hoàng Kinh_v2
Ngọc Hoàng Kinh_v2Ngọc Hoàng Kinh_v2
Ngọc Hoàng Kinh_v2
 
Kinh điển trì tụng
Kinh điển trì tụngKinh điển trì tụng
Kinh điển trì tụng
 
Bảng Đạo Thống Tiên Thiên Đại Đạo
Bảng Đạo Thống Tiên Thiên Đại ĐạoBảng Đạo Thống Tiên Thiên Đại Đạo
Bảng Đạo Thống Tiên Thiên Đại Đạo
 
Súc đạo luân hồi kí cảnh tỉnh đệ tử bạch dương
Súc đạo luân hồi kí   cảnh tỉnh đệ tử bạch dươngSúc đạo luân hồi kí   cảnh tỉnh đệ tử bạch dương
Súc đạo luân hồi kí cảnh tỉnh đệ tử bạch dương
 
Tru tiên trận
Tru tiên trậnTru tiên trận
Tru tiên trận
 
Hoang mau huan tu thap gioi
Hoang mau huan tu thap gioiHoang mau huan tu thap gioi
Hoang mau huan tu thap gioi
 
Nhân quả thời đại khoa học
Nhân quả thời đại khoa họcNhân quả thời đại khoa học
Nhân quả thời đại khoa học
 
Tu đạo tu tâm thiên
Tu đạo tu tâm thiênTu đạo tu tâm thiên
Tu đạo tu tâm thiên
 

Viewers also liked

địA phủ thẩm_án
địA phủ thẩm_ánđịA phủ thẩm_án
địA phủ thẩm_án
lyquochoang
 
Am luat vo tinh
Am luat vo tinhAm luat vo tinh
Am luat vo tinh
lyquochoang
 
Phong than
Phong thanPhong than
Phong than
lyquochoang
 
Nhân quả bệnh_tượng_tích_luận_và_ấn_chứng
Nhân quả bệnh_tượng_tích_luận_và_ấn_chứngNhân quả bệnh_tượng_tích_luận_và_ấn_chứng
Nhân quả bệnh_tượng_tích_luận_và_ấn_chứng
lyquochoang
 
阴律无情Next
阴律无情Next阴律无情Next
阴律无情Next
lyquochoang
 
Tây phương cực_lạc_du_ký
Tây phương cực_lạc_du_kýTây phương cực_lạc_du_ký
Tây phương cực_lạc_du_ký
lyquochoang
 
Amluatvotinhtap2
Amluatvotinhtap2Amluatvotinhtap2
Amluatvotinhtap2
lyquochoang
 

Viewers also liked (7)

địA phủ thẩm_án
địA phủ thẩm_ánđịA phủ thẩm_án
địA phủ thẩm_án
 
Am luat vo tinh
Am luat vo tinhAm luat vo tinh
Am luat vo tinh
 
Phong than
Phong thanPhong than
Phong than
 
Nhân quả bệnh_tượng_tích_luận_và_ấn_chứng
Nhân quả bệnh_tượng_tích_luận_và_ấn_chứngNhân quả bệnh_tượng_tích_luận_và_ấn_chứng
Nhân quả bệnh_tượng_tích_luận_và_ấn_chứng
 
阴律无情Next
阴律无情Next阴律无情Next
阴律无情Next
 
Tây phương cực_lạc_du_ký
Tây phương cực_lạc_du_kýTây phương cực_lạc_du_ký
Tây phương cực_lạc_du_ký
 
Amluatvotinhtap2
Amluatvotinhtap2Amluatvotinhtap2
Amluatvotinhtap2
 

Similar to địA ngục a_tỳ_du_ký

Báo ứng Hiện Đời Tập 3
Báo ứng Hiện Đời Tập 3Báo ứng Hiện Đời Tập 3
Báo ứng Hiện Đời Tập 3
Nhân Quả Luân Hồi
 
Tây Phương Xác Chỉ
Tây Phương Xác ChỉTây Phương Xác Chỉ
Tây Phương Xác Chỉ
Nguyen Truong Giang
 
nhasachmienphi-nhuc-bo-doan sách hay hâp[s đãn
nhasachmienphi-nhuc-bo-doan sách hay hâp[s đãnnhasachmienphi-nhuc-bo-doan sách hay hâp[s đãn
nhasachmienphi-nhuc-bo-doan sách hay hâp[s đãn
style tshirt
 
di lặc.docx
di lặc.docxdi lặc.docx
di lặc.docx
Vnkhnmng1banthothinh
 
Hoiky cuahanhthien tts
Hoiky cuahanhthien ttsHoiky cuahanhthien tts
Hoiky cuahanhthien ttsHoa Bien
 
Truyen nhuc bo doan hoi 2
Truyen nhuc bo doan hoi 2Truyen nhuc bo doan hoi 2
Truyen nhuc bo doan hoi 2truyentranh
 
[Ebook] 52 câu chuyện dưới cờ - Thị Nguyên
[Ebook] 52 câu chuyện dưới cờ - Thị Nguyên[Ebook] 52 câu chuyện dưới cờ - Thị Nguyên
[Ebook] 52 câu chuyện dưới cờ - Thị Nguyên
Dailyf5.com
 
Ấn Quang Pháp Sư Gia Ngôn Lục Tục Biên
Ấn Quang Pháp Sư Gia Ngôn Lục Tục BiênẤn Quang Pháp Sư Gia Ngôn Lục Tục Biên
Ấn Quang Pháp Sư Gia Ngôn Lục Tục Biên
Garena Beta
 
Ấn Quang Pháp Sư GIa Ngôn Lục Tục BIên
Ấn Quang Pháp Sư GIa Ngôn Lục Tục BIênẤn Quang Pháp Sư GIa Ngôn Lục Tục BIên
Ấn Quang Pháp Sư GIa Ngôn Lục Tục BIên
Garena Beta
 
Ấn Quang Pháp Sư Gia Ngôn Lục Tục Biên
Ấn Quang Pháp Sư Gia Ngôn Lục Tục Biên Ấn Quang Pháp Sư Gia Ngôn Lục Tục Biên
Ấn Quang Pháp Sư Gia Ngôn Lục Tục Biên
Phật Ngôn
 
Chữ hiếu
Chữ hiếuChữ hiếu
Chữ hiếu
lam04dt
 
10 mẩu truyện thiền
10 mẩu truyện thiền10 mẩu truyện thiền
10 mẩu truyện thiền
free lance
 
Địa Tạng Bồ tátThánh Đức - Hỏi đáp
Địa Tạng Bồ tátThánh Đức - Hỏi đápĐịa Tạng Bồ tátThánh Đức - Hỏi đáp
Địa Tạng Bồ tátThánh Đức - Hỏi đáp
Nhân Quả Luân Hồi
 
KINH LỜI VÀNG Tác giả Dương Tú Hạc Dịch giả HT Thích Trí Nghiêm
KINH LỜI VÀNG Tác giả Dương Tú Hạc Dịch giả HT Thích Trí NghiêmKINH LỜI VÀNG Tác giả Dương Tú Hạc Dịch giả HT Thích Trí Nghiêm
KINH LỜI VÀNG Tác giả Dương Tú Hạc Dịch giả HT Thích Trí Nghiêm
Đỗ Bình
 
âm luật vô tình tội tà dâm
âm luật vô tình tội tà dâmâm luật vô tình tội tà dâm
âm luật vô tình tội tà dâm
Chiến Thắng Bản Thân
 
Âm luật vô tình
Âm luật vô tìnhÂm luật vô tình
Âm luật vô tình
Tan Tran
 
Bát Nhã Trực Giải (Thích Thanh Từ)
Bát Nhã Trực Giải (Thích Thanh Từ)Bát Nhã Trực Giải (Thích Thanh Từ)
Bát Nhã Trực Giải (Thích Thanh Từ)
Phật Ngôn
 
THOÁT KHỎI LUÂN HỒI , ĐẠT GIẢI THOÁT , CHỨNG NGỘ , NIẾT BÀN NHỜ DIỆT ĐƯỢC NGU...
THOÁT KHỎI LUÂN HỒI , ĐẠT GIẢI THOÁT , CHỨNG NGỘ , NIẾT BÀN NHỜ DIỆT ĐƯỢC NGU...THOÁT KHỎI LUÂN HỒI , ĐẠT GIẢI THOÁT , CHỨNG NGỘ , NIẾT BÀN NHỜ DIỆT ĐƯỢC NGU...
THOÁT KHỎI LUÂN HỒI , ĐẠT GIẢI THOÁT , CHỨNG NGỘ , NIẾT BÀN NHỜ DIỆT ĐƯỢC NGU...
http://www.facebook.com/djthanhbinh http://www.facebook.com/djthanhbinh
 
Nhân bản là gì
Nhân bản là gìNhân bản là gì
Nhân bản là gì
Đan Giang
 
Từ Bi Tam Muội Thủy Sám
Từ Bi Tam Muội Thủy SámTừ Bi Tam Muội Thủy Sám
Từ Bi Tam Muội Thủy Sám
Phật Ngôn
 

Similar to địA ngục a_tỳ_du_ký (20)

Báo ứng Hiện Đời Tập 3
Báo ứng Hiện Đời Tập 3Báo ứng Hiện Đời Tập 3
Báo ứng Hiện Đời Tập 3
 
Tây Phương Xác Chỉ
Tây Phương Xác ChỉTây Phương Xác Chỉ
Tây Phương Xác Chỉ
 
nhasachmienphi-nhuc-bo-doan sách hay hâp[s đãn
nhasachmienphi-nhuc-bo-doan sách hay hâp[s đãnnhasachmienphi-nhuc-bo-doan sách hay hâp[s đãn
nhasachmienphi-nhuc-bo-doan sách hay hâp[s đãn
 
di lặc.docx
di lặc.docxdi lặc.docx
di lặc.docx
 
Hoiky cuahanhthien tts
Hoiky cuahanhthien ttsHoiky cuahanhthien tts
Hoiky cuahanhthien tts
 
Truyen nhuc bo doan hoi 2
Truyen nhuc bo doan hoi 2Truyen nhuc bo doan hoi 2
Truyen nhuc bo doan hoi 2
 
[Ebook] 52 câu chuyện dưới cờ - Thị Nguyên
[Ebook] 52 câu chuyện dưới cờ - Thị Nguyên[Ebook] 52 câu chuyện dưới cờ - Thị Nguyên
[Ebook] 52 câu chuyện dưới cờ - Thị Nguyên
 
Ấn Quang Pháp Sư Gia Ngôn Lục Tục Biên
Ấn Quang Pháp Sư Gia Ngôn Lục Tục BiênẤn Quang Pháp Sư Gia Ngôn Lục Tục Biên
Ấn Quang Pháp Sư Gia Ngôn Lục Tục Biên
 
Ấn Quang Pháp Sư GIa Ngôn Lục Tục BIên
Ấn Quang Pháp Sư GIa Ngôn Lục Tục BIênẤn Quang Pháp Sư GIa Ngôn Lục Tục BIên
Ấn Quang Pháp Sư GIa Ngôn Lục Tục BIên
 
Ấn Quang Pháp Sư Gia Ngôn Lục Tục Biên
Ấn Quang Pháp Sư Gia Ngôn Lục Tục Biên Ấn Quang Pháp Sư Gia Ngôn Lục Tục Biên
Ấn Quang Pháp Sư Gia Ngôn Lục Tục Biên
 
Chữ hiếu
Chữ hiếuChữ hiếu
Chữ hiếu
 
10 mẩu truyện thiền
10 mẩu truyện thiền10 mẩu truyện thiền
10 mẩu truyện thiền
 
Địa Tạng Bồ tátThánh Đức - Hỏi đáp
Địa Tạng Bồ tátThánh Đức - Hỏi đápĐịa Tạng Bồ tátThánh Đức - Hỏi đáp
Địa Tạng Bồ tátThánh Đức - Hỏi đáp
 
KINH LỜI VÀNG Tác giả Dương Tú Hạc Dịch giả HT Thích Trí Nghiêm
KINH LỜI VÀNG Tác giả Dương Tú Hạc Dịch giả HT Thích Trí NghiêmKINH LỜI VÀNG Tác giả Dương Tú Hạc Dịch giả HT Thích Trí Nghiêm
KINH LỜI VÀNG Tác giả Dương Tú Hạc Dịch giả HT Thích Trí Nghiêm
 
âm luật vô tình tội tà dâm
âm luật vô tình tội tà dâmâm luật vô tình tội tà dâm
âm luật vô tình tội tà dâm
 
Âm luật vô tình
Âm luật vô tìnhÂm luật vô tình
Âm luật vô tình
 
Bát Nhã Trực Giải (Thích Thanh Từ)
Bát Nhã Trực Giải (Thích Thanh Từ)Bát Nhã Trực Giải (Thích Thanh Từ)
Bát Nhã Trực Giải (Thích Thanh Từ)
 
THOÁT KHỎI LUÂN HỒI , ĐẠT GIẢI THOÁT , CHỨNG NGỘ , NIẾT BÀN NHỜ DIỆT ĐƯỢC NGU...
THOÁT KHỎI LUÂN HỒI , ĐẠT GIẢI THOÁT , CHỨNG NGỘ , NIẾT BÀN NHỜ DIỆT ĐƯỢC NGU...THOÁT KHỎI LUÂN HỒI , ĐẠT GIẢI THOÁT , CHỨNG NGỘ , NIẾT BÀN NHỜ DIỆT ĐƯỢC NGU...
THOÁT KHỎI LUÂN HỒI , ĐẠT GIẢI THOÁT , CHỨNG NGỘ , NIẾT BÀN NHỜ DIỆT ĐƯỢC NGU...
 
Nhân bản là gì
Nhân bản là gìNhân bản là gì
Nhân bản là gì
 
Từ Bi Tam Muội Thủy Sám
Từ Bi Tam Muội Thủy SámTừ Bi Tam Muội Thủy Sám
Từ Bi Tam Muội Thủy Sám
 

Recently uploaded

30 - ĐỀ THI HSG - HÓA HỌC 9 - NĂM HỌC 2021 - 2022.pdf
30 - ĐỀ THI HSG - HÓA HỌC 9 - NĂM HỌC 2021 - 2022.pdf30 - ĐỀ THI HSG - HÓA HỌC 9 - NĂM HỌC 2021 - 2022.pdf
30 - ĐỀ THI HSG - HÓA HỌC 9 - NĂM HỌC 2021 - 2022.pdf
ngocnguyensp1
 
BAI TAP ON HE LOP 2 LEN 3 MON TIENG VIET.pdf
BAI TAP ON HE LOP 2 LEN 3 MON TIENG VIET.pdfBAI TAP ON HE LOP 2 LEN 3 MON TIENG VIET.pdf
BAI TAP ON HE LOP 2 LEN 3 MON TIENG VIET.pdf
phamthuhoai20102005
 
DS thi KTHP HK2 (dot 3) nam hoc 2023-2024.pdf
DS thi KTHP HK2 (dot 3) nam hoc 2023-2024.pdfDS thi KTHP HK2 (dot 3) nam hoc 2023-2024.pdf
DS thi KTHP HK2 (dot 3) nam hoc 2023-2024.pdf
thanhluan21
 
CÁC BIỆN PHÁP KỸ THUẬT AN TOÀN KHI XÃY RA HỎA HOẠN TRONG.pptx
CÁC BIỆN PHÁP KỸ THUẬT AN TOÀN KHI XÃY RA HỎA HOẠN TRONG.pptxCÁC BIỆN PHÁP KỸ THUẬT AN TOÀN KHI XÃY RA HỎA HOẠN TRONG.pptx
CÁC BIỆN PHÁP KỸ THUẬT AN TOÀN KHI XÃY RA HỎA HOẠN TRONG.pptx
CNGTRC3
 
98 BÀI LUYỆN NGHE TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 TIẾNG ANH DẠNG TRẮC NGHIỆM 4 CÂU TRẢ ...
98 BÀI LUYỆN NGHE TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 TIẾNG ANH DẠNG TRẮC NGHIỆM 4 CÂU TRẢ ...98 BÀI LUYỆN NGHE TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 TIẾNG ANH DẠNG TRẮC NGHIỆM 4 CÂU TRẢ ...
98 BÀI LUYỆN NGHE TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 TIẾNG ANH DẠNG TRẮC NGHIỆM 4 CÂU TRẢ ...
Nguyen Thanh Tu Collection
 
Khoá luận tốt nghiệp ngành Truyền thông đa phương tiện Xây dựng kế hoạch truy...
Khoá luận tốt nghiệp ngành Truyền thông đa phương tiện Xây dựng kế hoạch truy...Khoá luận tốt nghiệp ngành Truyền thông đa phương tiện Xây dựng kế hoạch truy...
Khoá luận tốt nghiệp ngành Truyền thông đa phương tiện Xây dựng kế hoạch truy...
https://www.facebook.com/garmentspace
 
GIÁO TRÌNH 2-TÀI LIỆU SỬA CHỮA BOARD MONO TỦ LẠNH MÁY GIẶT ĐIỀU HÒA.pdf
GIÁO TRÌNH 2-TÀI LIỆU SỬA CHỮA BOARD MONO TỦ LẠNH MÁY GIẶT ĐIỀU HÒA.pdfGIÁO TRÌNH 2-TÀI LIỆU SỬA CHỮA BOARD MONO TỦ LẠNH MÁY GIẶT ĐIỀU HÒA.pdf
GIÁO TRÌNH 2-TÀI LIỆU SỬA CHỮA BOARD MONO TỦ LẠNH MÁY GIẶT ĐIỀU HÒA.pdf
Điện Lạnh Bách Khoa Hà Nội
 
Nghiên cứu cơ chế và động học phản ứng giữa hợp chất Aniline (C6H5NH2) với gố...
Nghiên cứu cơ chế và động học phản ứng giữa hợp chất Aniline (C6H5NH2) với gố...Nghiên cứu cơ chế và động học phản ứng giữa hợp chất Aniline (C6H5NH2) với gố...
Nghiên cứu cơ chế và động học phản ứng giữa hợp chất Aniline (C6H5NH2) với gố...
Nguyen Thanh Tu Collection
 
CHUYÊN ĐỀ BỒI DƯỠNG HỌC SINH GIỎI KHOA HỌC TỰ NHIÊN 9 CHƯƠNG TRÌNH MỚI - PHẦN...
CHUYÊN ĐỀ BỒI DƯỠNG HỌC SINH GIỎI KHOA HỌC TỰ NHIÊN 9 CHƯƠNG TRÌNH MỚI - PHẦN...CHUYÊN ĐỀ BỒI DƯỠNG HỌC SINH GIỎI KHOA HỌC TỰ NHIÊN 9 CHƯƠNG TRÌNH MỚI - PHẦN...
CHUYÊN ĐỀ BỒI DƯỠNG HỌC SINH GIỎI KHOA HỌC TỰ NHIÊN 9 CHƯƠNG TRÌNH MỚI - PHẦN...
Nguyen Thanh Tu Collection
 
GIAO TRINH TRIET HOC MAC - LENIN (Quoc gia).pdf
GIAO TRINH TRIET HOC MAC - LENIN (Quoc gia).pdfGIAO TRINH TRIET HOC MAC - LENIN (Quoc gia).pdf
GIAO TRINH TRIET HOC MAC - LENIN (Quoc gia).pdf
LngHu10
 
Ảnh hưởng của nhân sinh quan Phật giáo đến đời sống tinh thần Việt Nam hiện nay
Ảnh hưởng của nhân sinh quan Phật giáo đến đời sống tinh thần Việt Nam hiện nayẢnh hưởng của nhân sinh quan Phật giáo đến đời sống tinh thần Việt Nam hiện nay
Ảnh hưởng của nhân sinh quan Phật giáo đến đời sống tinh thần Việt Nam hiện nay
chinhkt50
 

Recently uploaded (11)

30 - ĐỀ THI HSG - HÓA HỌC 9 - NĂM HỌC 2021 - 2022.pdf
30 - ĐỀ THI HSG - HÓA HỌC 9 - NĂM HỌC 2021 - 2022.pdf30 - ĐỀ THI HSG - HÓA HỌC 9 - NĂM HỌC 2021 - 2022.pdf
30 - ĐỀ THI HSG - HÓA HỌC 9 - NĂM HỌC 2021 - 2022.pdf
 
BAI TAP ON HE LOP 2 LEN 3 MON TIENG VIET.pdf
BAI TAP ON HE LOP 2 LEN 3 MON TIENG VIET.pdfBAI TAP ON HE LOP 2 LEN 3 MON TIENG VIET.pdf
BAI TAP ON HE LOP 2 LEN 3 MON TIENG VIET.pdf
 
DS thi KTHP HK2 (dot 3) nam hoc 2023-2024.pdf
DS thi KTHP HK2 (dot 3) nam hoc 2023-2024.pdfDS thi KTHP HK2 (dot 3) nam hoc 2023-2024.pdf
DS thi KTHP HK2 (dot 3) nam hoc 2023-2024.pdf
 
CÁC BIỆN PHÁP KỸ THUẬT AN TOÀN KHI XÃY RA HỎA HOẠN TRONG.pptx
CÁC BIỆN PHÁP KỸ THUẬT AN TOÀN KHI XÃY RA HỎA HOẠN TRONG.pptxCÁC BIỆN PHÁP KỸ THUẬT AN TOÀN KHI XÃY RA HỎA HOẠN TRONG.pptx
CÁC BIỆN PHÁP KỸ THUẬT AN TOÀN KHI XÃY RA HỎA HOẠN TRONG.pptx
 
98 BÀI LUYỆN NGHE TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 TIẾNG ANH DẠNG TRẮC NGHIỆM 4 CÂU TRẢ ...
98 BÀI LUYỆN NGHE TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 TIẾNG ANH DẠNG TRẮC NGHIỆM 4 CÂU TRẢ ...98 BÀI LUYỆN NGHE TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 TIẾNG ANH DẠNG TRẮC NGHIỆM 4 CÂU TRẢ ...
98 BÀI LUYỆN NGHE TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 TIẾNG ANH DẠNG TRẮC NGHIỆM 4 CÂU TRẢ ...
 
Khoá luận tốt nghiệp ngành Truyền thông đa phương tiện Xây dựng kế hoạch truy...
Khoá luận tốt nghiệp ngành Truyền thông đa phương tiện Xây dựng kế hoạch truy...Khoá luận tốt nghiệp ngành Truyền thông đa phương tiện Xây dựng kế hoạch truy...
Khoá luận tốt nghiệp ngành Truyền thông đa phương tiện Xây dựng kế hoạch truy...
 
GIÁO TRÌNH 2-TÀI LIỆU SỬA CHỮA BOARD MONO TỦ LẠNH MÁY GIẶT ĐIỀU HÒA.pdf
GIÁO TRÌNH 2-TÀI LIỆU SỬA CHỮA BOARD MONO TỦ LẠNH MÁY GIẶT ĐIỀU HÒA.pdfGIÁO TRÌNH 2-TÀI LIỆU SỬA CHỮA BOARD MONO TỦ LẠNH MÁY GIẶT ĐIỀU HÒA.pdf
GIÁO TRÌNH 2-TÀI LIỆU SỬA CHỮA BOARD MONO TỦ LẠNH MÁY GIẶT ĐIỀU HÒA.pdf
 
Nghiên cứu cơ chế và động học phản ứng giữa hợp chất Aniline (C6H5NH2) với gố...
Nghiên cứu cơ chế và động học phản ứng giữa hợp chất Aniline (C6H5NH2) với gố...Nghiên cứu cơ chế và động học phản ứng giữa hợp chất Aniline (C6H5NH2) với gố...
Nghiên cứu cơ chế và động học phản ứng giữa hợp chất Aniline (C6H5NH2) với gố...
 
CHUYÊN ĐỀ BỒI DƯỠNG HỌC SINH GIỎI KHOA HỌC TỰ NHIÊN 9 CHƯƠNG TRÌNH MỚI - PHẦN...
CHUYÊN ĐỀ BỒI DƯỠNG HỌC SINH GIỎI KHOA HỌC TỰ NHIÊN 9 CHƯƠNG TRÌNH MỚI - PHẦN...CHUYÊN ĐỀ BỒI DƯỠNG HỌC SINH GIỎI KHOA HỌC TỰ NHIÊN 9 CHƯƠNG TRÌNH MỚI - PHẦN...
CHUYÊN ĐỀ BỒI DƯỠNG HỌC SINH GIỎI KHOA HỌC TỰ NHIÊN 9 CHƯƠNG TRÌNH MỚI - PHẦN...
 
GIAO TRINH TRIET HOC MAC - LENIN (Quoc gia).pdf
GIAO TRINH TRIET HOC MAC - LENIN (Quoc gia).pdfGIAO TRINH TRIET HOC MAC - LENIN (Quoc gia).pdf
GIAO TRINH TRIET HOC MAC - LENIN (Quoc gia).pdf
 
Ảnh hưởng của nhân sinh quan Phật giáo đến đời sống tinh thần Việt Nam hiện nay
Ảnh hưởng của nhân sinh quan Phật giáo đến đời sống tinh thần Việt Nam hiện nayẢnh hưởng của nhân sinh quan Phật giáo đến đời sống tinh thần Việt Nam hiện nay
Ảnh hưởng của nhân sinh quan Phật giáo đến đời sống tinh thần Việt Nam hiện nay
 

địA ngục a_tỳ_du_ký

  • 1. ĐỊA NGỤC A TỲ DU KÝ. Ngọc chiếu. Chủ tịch bổn đƣờng đăng đài. thánh thị: ban giáng ngọc chỉ,tức khắc mệnh phúc thần ngoài 10 dặm,thành hoàng ngoài 5 dặm cung tiếp ngọc chỉ,thần nhân còn lại xếp hàng hầu giá,không đƣợc thất lễ. Khâm sai đại thần Từ Thứ tiên ông giáng. thơ rằng: ban chỉ giáng lâm thánh thiên đƣờng,vén mở bức màn ngục a tỳ,đồng tâm hiệp lực phục sứ mệnh,sách thành lƣu danh đai đạo hƣng. thánh thị: đêm nay ta phụng mạng đem ngọc chiếu,thần nhân phủ phục lắng nghe. Khâm phụng Ngọc Hoàng Đại Thiên Tôn Huyền Linh cao Thƣợng Đế chiếu viết: Trẫm tại kim khuyết không lúc nào quên đƣợc chúng sanh.Nhìn phong hóa suy đồi,lòng ngƣời ác độc,nam không giữ tam cang,nữ không giữ tứ tòng,dẫn đến luân thƣờng bị mai một,nơi nơi đầy tội ác sâu dày.May thay có Đài Trung Thánh Thiên Đƣờng,thừa thiên mệnh phụ loan xiển giáo,chƣ hiền sinh đều hiểu đƣợc ý trời,thật lòng ra sức phục vụ,nay có Địa Bút Khƣu sinh từ bi hoằng nguyện,có lòng vén mở chân tƣớng ngục a tỳ.Trẫm biết đƣợc thật vui mừng,đặc mệnh phật sống Tế Công dẫn Khƣu sinh linh du "đia ngục a tỳ",đích thân phỏng vấn thực tình do Nam Cung Liễu Tinh Quân huy bút truyền chân.Sách tựa đề là "địa ngục a tỳ du ký".Sau khi tiếp chỉ,mỗi lần đúng loan kỳ viết sách,mong thần nhân thánh thiên đƣờng tuân chỉ,sau khi hoàn thành sẽ luận công ban thƣởng.Không đƣợc lơ là,khấu đầu tạ ơn. Thiên vận năm Quí Hợi tháng 12 mùng 5,tây lịch năm 1984 tháng 1 ngày 7. Nam Cung Liễu Tinh Quân giáng. Thơ rằng: phụng mệnh truyền chân phụ loan âm,chức tƣ chấn đƣờng trách phi khinh,đại mệnh viết sách phi phàm nhiệm,công thành viên mãn nộp thiên đình. thánh thị: ta phụng mạng khi viết sách "địa ngục a tỳ du ký" truyền chân ngàn dặm,lấy những gì Tế phật và Địa bút Khƣu sinh thấy nghe cùng những lời đối thoại dí dỏm và những cảnh tƣợng thê thảm toàn bộ ghi lại hết,vì thế mà trong thời gian viết sách ta sẽ ở với chƣ sinh cùng nhau khích lệ,không những thế ta còn có nhiệm vụ chấn giữ bổn đƣờng,do đó trong thời gian viết sách trong đƣờng không đƣợc nói chuyện ồn ào,nếu có kẻ vi phạm,ta sẽ trừng phạt không tha,mong chƣ sinh không đƣợc xem thƣờng,tuy có tội thì
  • 2. phạt,có công tất phải thƣởng,một khi sách hoàn thành,ta sẽ ứng theo sự phục vụ của chƣ sinh mà trình báo lên trên luận công ban thƣởng. Thiên vận năm Quí Hợi tháng 12 mùng 5,tây lịch năm 1984 tháng 1 ngày 7. Thái Thƣợng Vô Cực Hỗn Nguyên giáo chủ Nguyên Thủy Thiên Tôn giáng. Tựa. Ô thôi,thời đại thƣợng cổ lòng ngƣời lƣơng thiện chất phác,đến thời trung cổ,lòng ngƣời bắt đầu tham danh trục lợi,đến nay là thời kỳ hạ cổ,ngƣời ngƣời vì để thỏa mãn dục vọng của bản thân,không tiếc thân mạng,vắt óc tính kế luồn lách kẻ hở của pháp luật,dẫn đến tình hình xã hội ngày càng căng thẳng,các nghành nghiệp trong xã hội vì để kiếm lợi nhiều hơn đã sử dụng hết thủ đoạn mà thực thi,đặc biệt là phƣơng diện sắc tình mà không tiếc nhiều tiền đầu tƣ vào,dẫn đến đạo đức suy đồi,lòng ngƣời hoang mang.Nay có Thánh Thiên Đƣờng do Tế Công Hoạt Phật dẫn Khƣu sinh phụng chỉ viết sách "địa ngục a tỳ du ký",xuống dƣới địa tầng,tham quan kết cục của những tên tội đồ cực ác mà cảnh giác ngƣời đời,không đƣợc làm các việc ác,nếu không sẽ đọa vào "địa ngục vô gián" thì lúc đó hối hận cũng muộn rồi.Mong ngƣời đời sau khi đọc xong quyển sách này có thể sớm quay đầu hƣớng thiện để khỏi đọa vào nơi sâu không đáy mà không ngày trở mình đƣợc. Nguyên Thủy Thiên Tôn tựa. Thiên vận năm Quí Hợi tháng 12 mùng 5,tây lịch năm 1984 tháng 1 ngày 7. Phật Sống Tế Công giáng. Tựa. thời kỳ mạt pháp,chúng sinh bị trần duyên chôn vùi,dẫn đến sát,đạo,dâm,vọng,tửu phạm mãi không ngừng,mỗi khi thấy thế giới ta bà hiện ra những cảnh tƣợng nhƣ vậy thì lòng ta cảm thất bất nhẫn,mà nhiều lần thừa nguyện hạ phàm,không biết đã trải qua bao nhiêu kiếp,rộng mở phƣơng tiện dẫn dắt chúng sanh hƣớng đạo tu tâm,sao ngƣời đời không biết nhìn thấu thế tình,buông bỏ danh lợi,lại vì một chút hƣởng lạc tạo đại tội mà trăm ngàn kiếp không trở lại đƣợc,đọa vào địa ngục vô gián,vĩnh bất siêu sinh.Hôm nay ta lại phụng mạng dẫn dắt trò ngoan Khƣu sinh,xuống "địa ngục a tỳ",đích thân phỏng vấn tội hồn bi thảm kể khổ,làm tấm gƣơng cho ngƣời đời cảnh giác sợ hãi,hy vọng sách này sau khi hoàn thành có thể thức tỉnh ngƣời đời mau chóng bỏ ác hƣớng thiện,không đƣợc ngoan cố mê muội nữa,nếu không tội ác một khi tích đầy,sẽ có ngày bị giam cầm mãi mãi nơi "a tỳ",khổ không thể tả,hối hận cũng muộn rồi,nay trƣớc khi viết sách có vài
  • 3. lời làm tựa. Tế Công Phật Sống cẩn tựa cho Đài Trung Thánh Thiên Đƣờng. Thiên vận năm Quí Hợi tháng 12 mùng I,tây lịch năm 1984 tháng 1 ngày 7. Quan Thế Âm Bồ Tát giáng. Tựa. Ngƣời thƣờng không phải thánh hiền,ai mà không có lỗi lầm,biết sai mà thay đổi là điều thiện lành thay.Điều này khích lệ ngƣời đời dũng cảm thay đổi vậy.Nhân vì hồng trần khổ hải,nơi nào cũng đầy cạm bẫy của tửu,sắc,tài,khí,dẫn đến một số ngƣời không cách nào kiềm chế đƣợc,vô cớ tạo ác,không biết phải làm sao.Luồng khí hung tàn bi thƣơng tràn ngập không gian giữa trời đất.Nay có thánh thiên đƣờng phụng chỉ viết sách,do Tế Công Hoạt Phật dẫn Địa bút Khƣu sinh xuống "địa ngục a tỳ",phỏng vấn những kẻ cực ác,nghe họ thổ lộ tâm tƣ đau khổ,cho ngƣời đời biết 18 tầng địa ngục là có thật,không phải là chuyện nói khi rãnh rỗi,càng làm ngƣời đã hƣớng thiện có thể tiếp tục hƣớng thiện,kẻ phạm ác sớm ngày thay đổi,không đƣợc mê mờ nữa.Ta mong sau khi sách này xuất bản có thể đƣợc ngƣời đời chú ý,càng mong thiện tín hữu duyên mở lòng tƣơng trợ,ấn tống sách này,rộng độ ngƣời mê,cứu độ lòng ngƣời đều quay về nẻo thiện. Quan Thế Âm bồ tát cẩn tựa cho Đài Trung Thánh Thiên Đƣờng. Thiên vận năm Quí Hợi tháng 12 mùng 5,tây lịch năm 1984 tháng 1 ngày 7. Địa Tạng Vƣơng Bồ Tát giáng. Tựa. Từ lúc Bàn Cổ khai thiên đến nay,đã gần 6 vạn năm rồi,tuy nhiên,chƣ thiên tiên phật nhiều lần hạ phàm nhƣng cũng không thể cứu vãn lòng ngƣời hƣớng về nẻo thiện.Làm cho chƣ thiên tiên phật không ngừng than thở,vì thế mà trong tình hình nhƣ vậy nên đã thiết lập "địa ngục".Trừng phạt những kẻ tạo ác,làm cho sữa lỗi hƣớng thiện.Trong đó "a tỳ địa ngục" là nơi chuyên môn giam cầm kẻ đại ác.Những ác hồn này sau khi trải qua 9 điện diêm vƣơng xét xử định tội rồi sẽ bị vĩnh viễn giam cầm tại ngục "a tỳ".Mãi mãi không có ngày ra khỏi,đây chính là kết cục của những kẻ bất trung,bất hiếu,bất nhân,bất nghĩa.Nhƣ nay có thánh thiên đƣờng phụng chỉ do Tế phật dẫn Địa bút Khƣu sinh xuống "a tỳ",phỏng vấn thực tình,lắng nghe tiếng khổ bi thảm của ác hồn,tất cả ghi vào trong sách để chứng tỏ địa ngục a tỳ không phải hƣ ảo,làm ngƣời ngƣời bỏ ác hƣớng thiện.Mong sách này sau khi viết xong,những quân tử nhân nghĩa rộng in lƣu truyền,phúc ấm con cháu,hậu phúc vô cùng,càng có thể siêu bạt tổ tiên.Mong ngƣời đời quí trọng
  • 4. cơ hội tạo công đức này.hãy cố gắng. Địa Tạng Vƣơng Bồ tát cẩn tựa cho Đài Trung Thánh Thiên Đƣờng. Thiên vận năm Quí Hợi tháng 12 mùng 5,tây lịch năm 1984 tháng 1 ngày 7. Kim Khuyết chủ bí Lạc giáng. Thiên vận năm Quí Hợi tháng 12 mùng 5,tây lịch năm 1984 tháng 1 ngày 7. Phàm lệ: 1.sách này phụng chỉ trƣớc tác,văn tuy thiển bạch nhƣng chứa đựng chân lý để tu thân ngộ đạo,là bảo điển để cảm hóa ngƣời đời. 2.trong sách nếu có chữ viết sai đều là do sơ xuất,không đƣợc xem thƣờng. 3.sách này hao tổn rất nhiều tâm sức của thần nhân,lúc đầu hoàn thành,tiết lộ toàn bộ bí mật của ngục a tỳ,làm tiếng chuông cảnh tỉnh ngƣời đời,mong thiên hạ chúng sanh quí trọng. 4.phàm là cầu thọ,cầu công danh,mong hết bệnh,tiêu tội nghiệp,tu công quả,hóa tội khiên,vì tổ tiên siêu bạt,kẻ cầu minh phúc,trƣớc phát tâm sám hối,sau đó đứng trƣớc tƣợng thần phật,Táo Quân hay hƣớng lên hƣ không đốt nhang bẩm cáo in tặng sách này,tự nhiên sẽ linh ứng. 5.sách này ở đâu,10 phƣơng thần thánh sẽ hộ pháp,sau khi đọc xong để nơi sạch sẽ hay tặng cho bạn bè thân hữu,nếu nhƣ cố ý bỏ rơi xé hủy thì tự chiêu tội khiên,tự trả ác báo,mong chúng sinh hãy thận trọng. HỒI 1: THUẬT KHƢU SINH TÚC THẾ NHÂN DUYÊN VÀ VÃNG ĐỊA NGỤC THAM QUAN. Tế Công Hoạt phật giáng.Thiên vận năm Quí Hợi tháng 12 ngày 15,tây lịch năm 1984 tháng 1 ngày 17. Thơ rằng: trang đầu A tỳ thuật nhân duyên,nhiều kiếp gieo trồng thiện đức căn,Địa Tạng đại nguyện lại địa bút,mới độ đƣợc ngƣời mau thức tỉnh. Tế phật: lão nạp đêm nay thuật nói nhân duyên viết sách của địa bút Khƣu sinh,Khƣu sinh nhiều kiếp đến nay lạc thiện hiếu thí,thƣờng xuyên thƣơng xót sinh hoạt khốn khổ của đồng bào,vả lại thí ơn không mong báo đáp,lại còn nghiên cứu sâu kinh điển tam giáo,nhƣ nay phụng chỉ trƣớc tác "a tỳ địa ngục du ký",là do kiếp trƣớc đã từng phát một đại nguyện phải độ hóa những kẻ ác mê muội trên thế gian quy hƣớng đại đạo,nên mới có nhân duyên viết sách hôm nay.Đƣợc rồi,đêm nay ta sẽ dẫn Khƣu sinh xuất du,hiền đồ mau tỉnh tâm linh. (Tế phật phẩy quạt một cái,miệng niệm chân ngôn,Khƣu sinh hồn phách đã theo Tế phật mà đi)
  • 5. Khƣu sinh: lúc nãy đệ tử bị ân sƣ quạt một cái,cả ngƣời cảm thấy nhẹ nhàng lâng lâng vậy.xin hỏi ân sƣ,hôm nay đệ tử lần thứ nhất xuất du,trong lòng cảm thấy hân hoan vô cùng,nhƣng nghĩ đến việc vén lên bộ mặt thật của địa ngục a tỳ thì không dám khinh suất,hy vọng ân sƣ dẫn dắt đệ tử thêm ạ. Tế phật: đệ tử không cần quá căng thẳng.Đƣợc rồi,ta cho con một viên định tâm hoàn. Khƣu sinh: uống xong thấy trong lòng đột nhiên mát mẻ thoải mái,đa tạ ân sƣ. Tế phật: đệ tử mau nhắm mắt lại.... Khƣu sinh: trên đƣờng đi chỉ cảm thấy từng luồng từng luồng gió lạnh thổi vào tâm,làm nổi da gà đầy ngƣời. Tế phật: đƣợc rồi,có thể mở mắt ra rồi. Khƣu sinh: xin hỏi ân sƣ ,đây là đâu vậy ? Tế phật: đây là đƣờng đến phật điện của Địa Tạng Vƣơng bồ tát. Khƣu sinh: truyền thuyết nói rằng địa ngục là nơi dành cho những kẻ không theo chánh đạo,không làm việc tốt nhƣng sao những ngƣời ở đây lại có thiện khí đầy mặt,không giống ngƣời ác tí nào cả. Tế phật: đó chỉ là lời đồn không thật của thế gian,những ngƣời này đang đến nơi thuyết pháp của Địa Tạng Vƣơng nghe pháp,nên mới vui vẻ nhƣ vậy.Đƣợc rồi,ta gọi một thiện hồn đến cho con hỏi rõ. Khƣu sinh: xin hỏi lão bá,sao ông lại ở đây,rồi sẽ đi về nơi nào ? Thiện hồn: tôi là là ngƣời sống tại Đài Trung,lúc sống có tuân thủ pháp luật,không tranh không tham,mỗi tháng lại còn đến cô nhi viện bố thí tiền gạo,lại đem theo vài món đồ chơi cho những đứa trẻ nhỏ,vào một đêm tối cảm thấy cả ngƣời không khỏe mà một mạng quy tây,đƣợc phúc thần dẫn đƣờng đến địa phủ,đƣợc minh vƣơng hoan nghênh,khen rằng biết giữ gìn pháp luật cùng quảng bố lòng nhân ái,thật khó đƣợc,lại sai ngƣời dẫn tôi tham quan địa phủ,sau đó đƣợc xem là thiện hồn,thƣờng nghe tiên phật thuyết pháp,hiện tại cần phải đến giảng đƣờng nghe đạo. Khƣu sinh: ồ,thì ra là vậy,trách chi vẻ mặt chẳng có một chút đau khổ nào. Tế phật: đƣợc rồi,chúng ta mau đến tham kiến Địa Tạng Vƣơng bồ tát. Khƣu sinh: xin hỏi ân sƣ,đệ tử có thể hỏi rõ Địa Tạng bồ tát tình hình "giảng đạo đƣờng" khi đến đó không ? Tế phật: đƣơng nhiên là đƣợc,Khƣu sinh mau đến trƣớc tham bái Địa Tạng Vƣơng bồ tát. Khƣu sinh: đệ tử Khƣu sinh Cẩm Vinh tham lễ bồ tát thánh an. Bồ tát: miễn lễ,hoan nghênh phật sống cùng Thánh Thiên Đƣờng chánh loan Khƣu sinh quang lâm địa phủ.
  • 6. Tế phật: giáo chủ khách sáo rồi,lần này lão nạp phụng chỉ dắt Khƣu sinh vén mặt "A tỳ",mong giáo chủ chiếu cố nhiều,cho thuận tiện nhiều. Bồ tát: đƣơng nhiên rồi. Khƣu sinh: xin hỏi bồ tát,ngài có đại hoằng nguyện địa ngục không trống,thề không thành phật,hôm nay xin bồ tát từ bi chỉ thị chúng sanh một con đƣờng sáng để cho ngƣời đời lãnh ngộ,có thể tuân theo mà thực hành,tránh đọa lạc địa ngục mà không biết. Bồ tát: khó đƣợc Khƣu sinh có đƣợc tấm lòng này,vậy ta sẽ thuật nói đơn giản,nếu ngƣời đời muốn tránh xa cửa địa ngục,trƣớc tiên nam phải giữ tam cang ngũ thƣờng,nữ phải giữ tam tòng tứ đức,sau là chúng thiện phụng hành,chƣ ác mạc tác,nhƣ vậy thì sẽ xa rời cửa địa ngục,bƣớc lên thiên đƣờng rồi. Tế phật: họa phúc vô môn,duy nhân tự chiêu,ngƣời đời đều vì không nhìn thấu ân ái tiền tài nên đã tạo thành quá nhiều ác nghiệp,cho đến khi chết,phải xuống địa ngục dạo một lần.Đêm nay là lần đầu linh du,mong giáo chủ mở phƣơng tiện cho. Bồ tát: nếu đã nói vậy thì ta sẽ dẫn Tế phật và Khƣu sinh đến "giảng đạo đƣờng" tham quan vậy. (lúc này Tế Phật và Địa Tạng bồ tát cùng Khƣu sinh đến "giảng đạo đƣờng") Khƣu sinh: ồ,giảng đƣờng lớn quá,một hàng hai hàng ba hàng bốn hàng,gần nhƣ có thể dung chứa đến hai ba trăm ngƣời vậy,mắt nhìn thấy trên đài có một vị đại sƣ phật môn đang thuyết pháp cho chúng thiện hồn nghe,đại sƣ trên đài thuyết pháp rõ ràng : "hôm nay có duyên vì các vị mà thuyết pháp,cảm thấy rất vui,chƣ vị đều là ngƣời thiện đức khi còn sống,biết hành nhân đạo,đáng tiếc không biết tu tập phật pháp đề thăng linh tánh,do đó phải học lại từ đầu tại đây." (Khƣu sinh nghe nhƣ rót mật vào tai,đột nhiên bị Tế phật kêu một tiếng: thầy trò chúng ta phải về thôi) Khƣu sinh: xin hỏi bồ tát vì sao tại địa phủ lại thiết lập loại hình giảng đạo này vậy. Bồ tát: ơn trên có lòng từ bi,nhân vì muốn thăng hoa linh giác của thiện hồn,làm cho họ nghe đƣợc phật pháp,tu bổn lai tự tánh viên giác,nên mới thiết lập vậy. Khƣu sinh: đa tạ bồ tát khai thị,đệ tử hấp thu đƣợc nhiều điều hay. Tế phật: đƣợc rồi,đệ tử hãy bái biệt bồ tát. Khƣu sinh: đệ tử khấu biệt bồ tát. Tế phật: đệ tử mau lên đài sen,nhắm mắt lại...,đã đến Thánh Thiên Đƣờng,Khƣu sinh hồn phách nhập thể.
  • 7. Tế phật: đêm nay viết sách đã xong,ta lui. Liễu Tinh: nhiệm vụ viết sách đêm nay đã xong,ta cũng lui. HỒI 2 : TẾ PHẬT DẪN KHƢU SINH DU THANH TÂM TRÌ TẮM RỬA LINH THỂ. Nam Cung Liễu Tinh Quân giáng.Thiên vận năm Quí Hợi tháng 12 ngày 22,tây lịch năm 1984 tháng 1 ngày 24. Thánh thị : sau một hồi,tức viết sách,chƣ sinh giữ gìn nghiêm túc thanh tịnh. Tế Công Hoạt Phật giáng. Thơ rằng: lại du A Tỳ qua thánh thành,thanh trì hồ nƣớc nghe tiếng tiên,tắm rửa linh thể đƣợc thanh tịnh,cố viết sách trời cho hoàn thành. Tế phật: những ngƣời thích làm chuyện xằng bậy,làm nhƣ gạt tiền gạt sắc là biểu hiện của ngƣời thông minh,ăn hiếp ngƣời lƣơng thiện là hành vi vinh quang,do đó mà vui mãi không mệt,xem thấy có thể lừa đƣợc thì lừa,ăn hiếp đƣợc thì ăn hiếp,sau đó không biết thức tỉnh,dƣơng dƣơng tự đắc,cho rằng biện pháp của mình rất hay.Do đó mà dựa vào quyền thế của mình,dựa vào thân thể tráng kiện của mình tiếp tục làm việc xằng bậy,cho rằng trời không sợ,đất không sợ,ngƣời không biết,quỷ không hay,nhƣ loại ngƣời này,trên căn bản không biết thế nào là đau khổ,không biết thế nào là bị hiếp đáp. Khƣu sinh: ân sƣ,nhƣ thế mà nói thì ngƣời lƣơng thiện phải chịu thiệt thòi rồi. Tế phật: trò ngu,gạt ngƣời chỉ gạt đƣợc một lúc,không gạt đƣợc một đời,ăn hiếp ngƣời cũng chỉ ăn hiếp đƣợc một lúc,không ăn hiếp đƣợc một đời,do đó những kẻ chỉ vì một lúc khoái cảm thì cuối cùng sẽ hứng chịu báo ứng đau khổ. Khƣu sinh: hy vọng nhƣ thế,nếu nhƣ ngƣời ác hung hãn thì ngƣời thiện sẽ thiệt thòi rồi. Tế phật: "hành thiện tất hƣng thịnh,hành thiện không hƣng thịnh vì còn tội khiên,tội hết tất thịnh,làm ác tất bại,làm ác không bại vì còn dƣ phƣớc,phƣớc hết tất bại".Do đó ngƣời hành thiện trên bề mặt có vẻ bị thiệt thòi nhƣng sau cùng lại đƣợc lợi lớn.Còn kẻ ác trên bề mặt là có lợi lớn nhƣng sau cùng lại bị quả báo. Khƣu sinh: nhƣng con ngƣời hiện tại chỉ quan tâm trƣớc mắt. Tế phật: haha,hành thiện vui nhất,lạc thiện hiếu thí,đó là cái vui tâm linh của ngƣời hành thiện.Bề mặt là cho ra,nhƣng tâm hồn lại có đƣợc,đợi đến khi nhục thể không còn nữa sẽ đƣợc Tiên Phật đề bạt lên thiên đƣờng,hƣởng thụ sinh hoạt tự tại tiêu dao.Còn kẻ tạo ác lại không đƣợc nhƣ vậy,bọn họ vì tạo ác nên bề ngoài hiện ra vẻ hung tợn,trong tâm hồn lại trở thành hình
  • 8. thái ma quỷ,trong lòng dằn vặt,có tật giựt mình,đó là loại đau khổ ngƣời làm ác phải chịu đầu tiên;vì thế,những kẻ làm ác sau cùng hết đƣờng,chỉ biết mƣợn rƣợu giải sầu,vui chơi đánh bạc,làm ti tiện bản thân,đợi đến khi nhục thể không còn,cửa địa ngục sẽ mở lớn đợi những kẻ này chui đầu vào hƣởng thụ mùi vị đau khổ của khung sắt. Khƣu sinh: sau khi nghe ân sƣ nói,trò ngu bỗng lãnh ngộ đƣợc một điều. Tế phật: lãnh ngộ đƣợc điểm nào ? Khƣu sinh: ngƣời thiện thật có lợi,ngƣời ác thật là ngu. Tế phật: Ừ,không sai,giống con hiện tại là ngƣời tốt,không vì danh không vì lợi,chỉ vì chúng sanh siêng năng nổ lực. Khƣu sinh: cám ơn sƣ phụ đã khen con. Tế phật: đƣợc rồi,hôm nay thời gian không còn sớm,chúng ta mau khởi hành thôi. Khƣu sinh: vâng ạ,đệ tử đã ngồi vững đài sen,xin ân sƣ khởi hành.... Tế phật: trò ngoan,đã tới rồi,mau xuống đài sen. Khƣu sinh: oa,nơi đây phong cảnh rất đẹp,có núi có sông,cảnh núi tú lệ,chất nƣớc trong veo,trong hồ lại có không ít ngƣời,hình nhƣ là họ đang bơi lội.Trên đầu họ đều có một luồng ánh sáng vàng,ánh sáng trắng,ánh sáng đỏ rất mạnh,xem ra là những ngƣời có đạo.Xin hỏi ân sƣ,vì sao bọn họ đến đây tắm vậy ? Tế phật: đây là "ao thanh tâm",nƣớc trong ao là từ hồ tam thanh trên thƣợng giới chảy xuống,vì thế chất nƣớc đặc biệt trong suốt mƣợt mà,vả lại phàm là ngƣời tắm ở đây đều là tiên phật đắc đạo,hoặc là phụng chỉ sắp hạ phàm giới làm thần,do đó nƣớc trong hồ này có công dụng phi phàm,có thể làm ngƣời quên đi phiền não,thƣ giản gân cốt.Trong đó quan trọng nhất là có thể rửa sạch sự ô trƣợc của linh tánh,Khƣu sinh,con có phúc rồi,nhân vì con phụng chỉ viết sách nên thầy cho con xuống đó tắm rửa một phen. Khƣu sinh: đệ tử cung kính không bằng tuân mệnh,vậy đệ tử không khách sáo nữa. (lúc này Khƣu sinh trong nháy mắt đã nhảy xuống ao,chỉ nghe một tiếng tủm,không thấy bóng ngƣời đâu) Khƣu sinh: oa,thật mát mẻ,từ trƣớc đến giờ chƣa từng đƣợc tắm nhƣ vậy,thật có ý nghĩa,nhân dịp này tắm cho đã. Tế phật: thời gian không còn sớm,không đƣợc ham chơi,mau lên bờ ngay. Tƣớng quân: thuộc hạ tham kiến phật sống,xin hỏi vì sao kẻ phàm này lại tắm ở đây vậy. Tế phật: hắn là địa bút Khƣu sinh của Thánh Thiên đƣờng Đài Trung,nhân vì phụng chỉ viết sách,do đó lão nạp dẫn đến ao này để rửa sạch linh thể.
  • 9. Tƣớng quân: ô,thì ra là thế,vậy thì tôi không làm phiền nữa. Khƣu sinh: bơi lội đã quá. Tế phật: đệ tử mau hƣớng về tƣớng quân tham lễ. Khƣu sinh: đệ tử tham lễ tƣớng quân,nếu nhƣ có nơi nào mạo phạm thất lễ,mong tƣớng quân thông cảm cho. Tƣớng quân: đâu có,đâu có,nhƣ đã phụng chỉ mà đến,tôi sẽ tận lực hỗ trợ. Tế phật: ừ,đúng rồi,hôm nay đến nơi này,không bằng lợi dụng phỏng vấn những thần tiên trong ao,mới thành đạo không bao lâu,phiền tƣớng quân chuyển lời cho tiếp nhận phỏng vấn. Tƣớng quân: thuộc hạ tuân mệnh. Trƣơng tiên: đệ tử hƣớng Tế Công ân sƣ tham lễ. Tế phật: không cần đa lễ,hôm nay nhân vì quan hệ việc viết sách,do đó có duyên tƣơng tụ nơi đây,hy vọng con có thể đem việc khi còn sống,tu hành ra sao nói cho ngƣời đời hiểu biết,sớm ngày bỏ ác hƣớng thiện,tu đạo thành chân. Trƣơng tiên: vâng ạ,tôi là ngƣời Chƣơng Hóa,họ Trƣơng tên Chí Đông,trong nhà nhiều đời làm ruộng,vì thế trong khi còn là thanh niên đã theo cha xuống ruộng canh tác,lợi dụng thời gian rãnh rỗi xem đọc kinh điển sách thiện,làm cho bản thân ngộ đƣợc chân lý cuộc đời,mới hiểu cuộc đời nhƣ một giấc mộng,khi tỉnh mộng mới biết tất cả là giả,do đó tất cả danh,lợi,tài,sắc,tôi cũng không đi so bì,đi chìm đắm,thuận theo tự nhiên,nếu nhƣ có dƣ dả,tôi liền tùy sức trợ in sách thiện,rộng độ hữu duyên,cùng đến các nơi tuyên nói đạo lý,khuyên ngƣời học đạo tu thân.Vào một buổi tối năm 78 tuổi,đƣợc Lữ tiên tổ khen tặng,cùng nói rõ thời gian qua đời,sau khi nghe xong,liền để lại di ngôn với ngƣời nhà,nói cho bọn họ biết:" làm ngƣời nhất định phải đôn hậu thật thà,giữ mình trong sạch,trung hiếu vẹn toàn,không đƣợc làm những việc trái với lƣơng tâm,làm xấu hổ tổ tiên.Nếu nhƣ tài lực cho phép thì nên giúp đỡ kẻ nghèo khốn,không đƣợc tự tƣ tự lợi".Sau khi đem di ngôn giao phó xong,không lâu sau thì đƣợc kim đồng ngọc nữ tiếp dẫn,bƣớc lên thang trời,thọ Ngọc Đế khen thƣởng,cùng sắc phong "địa tiên quả vị",đến nay tự tại tiêu diêu,không vƣớng mắc gì,đều là do lúc còn sống rộng làm việc thiện vậy. Khƣu sinh: thì ra Tiên Ông lúc còn sống đã biết học đạo tu tâm,lực hành thiện đạo,thật làm hạ sinh khâm phục. Trƣơng tiên: hiền sinh,con thật may mắn,hôm nay có thể theo chân Tế Công ân sƣ vân du khắp nơi viết sách,tƣơng lai công đức không ít. Khƣu sinh: đa tạ tiên ông khích lệ. Trƣơng tiên: ngày nay tại cõi phàm,lòng ngƣời ác độc,ta mƣợn cơ hội này
  • 10. phụng khuyên thế nhân không đƣợc hoành hành bá đạo,nên phải tu tâm dƣỡng tánh,hành công lập đức,tƣơng lai mới có ngày thịnh vƣợng. Khƣu sinh: lời vàng ngọc của tiên ông,tin rằng sẽ làm những ngƣời vô tri thức tỉnh mà học đạo tu thân. Trƣơng tiên: hy vọng nhƣ vậy. Tế phật: hôm nay thời gian đã muộn,chúng ta chuẩn bị về đƣờng,hiền sinh mau hƣớng tiên ông và tƣớng quân từ biệt. Khƣu sinh: nhờ ơn tiên ông khai thị và tƣớng quân giúp đỡ,hạ sinh xin bái biệt tại đây. Tiên tƣớng: cung tiễn Tế Công ân sƣ và hiền sinh. Tế phật: Khƣu sinh mau chóng lên đài sen. Khƣu sinh: con đã ngồi yên đài sen,xin ân sƣ khởi hành. Tế phật: trò ngoan hôm nay linh du,cảm tƣởng ra sao ? Khƣu sinh: đêm nay thật sự mở rộng tầm nhìn,mong ân sƣ dạy bảo nhiều. Tế phật: nhân vì con có đạo duyên thâm hậu nên có đƣợc vinh dự này,mong con hãy cố gắng hơn nữa,không đƣợc lƣời biếng. Khƣu sinh: lời của ân sƣ,trò ngu sẽ ghi nhớ trong lòng.... Tế phật: Thánh thiên đƣờng đã đến,trò ngoan mau xuống đài sen. Khƣu sinh: đệ tử cung tiễn sƣ tôn. Liễu Tinh: đêm nay viết sách đến đây,lui ra. HỒI 3: TẾ PHẬT DẪN KHƢU SINH XUỐNG TẦNG THẤP NHẤT CỦA ĐỊA NGỤC A TỲ. Nam Cung Liễu tinh quân giáng.Thiên vận năm Giáp Tý tháng 1 ngày 22,tây lịch năm 1984 tháng 2 ngày 23. Thơ rằng: hào quang xán lạn thấu thanh thiên,chúng chí tâm thành bƣớc đạo duyên,giữ vững tay lái không buông lung,quang đại nho môn lộ chân tuyên. Thánh thị: mắt nhìn Thánh Thiên đƣờng đạo khí sung mãn,xông thẳng lên trời,đủ biết chƣ hiền sinh vì công việc độ sinh không tiếc sức lực thân mạng,có tinh thần đoàn kết thành tâm nhƣ vậy,đồng lòng đồng sức,thì biết rằng Thánh thiên đƣờng sẽ trở thành đại pháp thuyền,chƣ sinh trong đƣờng nên nỗ lực gấp đôi,giữ vững tay lái,phát huy tinh thần quang minh chánh đại của nho môn,nhƣ vậy mới là sứ mệnh quan trọng của một ngƣời tu sĩ. Lại nói: tức khắc viết sách. Tế Công Hoạt Phật giáng.
  • 11. Thơ rằng: gia tài ruộng tốt phí khổ tâm,đổi lại hoàng tuyền lệ ròng ròng,một đời không ngộ tu đạo sự,năm nào hối hận hổ thánh thần. Tế phật: ngƣời đời thƣờng xuyên vì vật chất hƣởng thụ,không tiếc hao tận tâm huyết mƣu cầu danh lợi,không biết nhân sinh vốn là một giấc mộng,tỉnh mộng thì tất cả đều là không,cuối cùng danh lợi không đem đi đƣợc,chỉ đem theo một thân đầy tội nghiệp,mới biết đƣờng hoàng tuyền thật khó đi,có hối hận cũng đã muộn rồi.Lại còn có một số ngƣời vì khoái cảm nhất thời mà tạo nên tội lớn tày trời,phải bị giam cầm nơi địa ngục a tỳ vĩnh viễn,trăm năm không đƣợc siêu thăng,thật là bi ai vậy. Khƣu sinh: nghe ân sƣ nói rõ,làm đệ tử cảm khái muôn phần,sách có viết:"không biết lo xa,tất phải buồn gần",từ ý nghĩa của câu nói này thì có thể hiểu đƣợc,cổ thánh tiên hiền phàm làm việc gì cũng nhìn xa trông rộng,quyết không vì sự hƣởng thụ trƣớc mắt mà phạm phải hậu quả tự hủy diệt mình.Nhƣng mà con ngƣời trong hiện tại lại không nhƣ vậy,nào là "hiện thực nhân sinh",lại nói:"hôm nay có rƣợu hôm nay say",lấy tiền đồ của mình chôn vùi trong thanh sắc tài lợi,hƣởng thụ hết mình,một khi hƣởng hết phƣớc thì phải nếm mùi vị khổ đau. Tế phật: ha ha,trò ngoan hôm nay tâm huyết dâng trào,lại thổ lộ tiếng lòng. Khƣu sinh: mắt nhìn ngƣời đời bị thế giới sắc màu mê hoặc,đã bỏ rơi bản tính lƣơng tri,trò ngu nhìn mà trong lòng thật bất nhẫn. Tế phật: trò ngoan nói có lý,hy vọng sách này sau khi hoàn thành,có thể thức tỉnh giấc mộng mê lầm của ngƣời đời,giác ngộ nhân sinh là giả,bản tính là thật,mƣợn giả tu thật,bỏ ác tòng thiện,tu tâm dƣỡng tánh,mới không uổng phí khổ tâm viết sách của thầy trò chúng ta. Khƣu sinh: đúng vậy. Tế phật: hôm nay không còn sớm nữa,trò ngoan mau lên đài sen. Khƣu sinh: đệ tử đã ngồi yên,xin ân sƣ khởi hành. Tế phật: trò ngoan xuống đài sen. Khƣu sinh: ân sƣ à,đi chậm một tí đi,nếu không đệ tử theo không kịp thầy,nếu nhƣ bị lạc đƣờng thì thật thảm quá. Tế phật: vậy thì con đến bảng thông cáo tại địa phủ dán một tờ tìm ngƣời là đƣợc rồi. Khƣu sinh: con ở đây lạ cái lạ nƣớc,mới tới địa phủ,ngƣời đông nhƣ biển,biết chỗ nào tìm bảng thông cáo. Tế phật: nếu nhƣ tìm không ra bảng thông cáo,vậy đợi một chút gặp quan lại minh phủ,con hãy đăng kí hộ khẩu lƣu động,phòng khi lạc đƣờng,tìm không thấy bảng thông cáo. Khƣu sinh: ha ha,đúng là việc lạ trong thiên hạ.
  • 12. Tế phật: không phải việc lạ trong thiên hạ mà việc lạ trong địa phủ.Đƣợc rồi,đã đến rồi. Khƣu sinh: oa,thật là một cung điện trang nghiêm tráng lệ,nhƣng đứng hai bên là các vị tƣớng quân uy nghiêm khí phách,sƣ phụ, nhƣ vậy chúng ta vào trong bằng cách nào. Tế phật: ha ha,chuyện nhỏ,lấy ngọc chỉ ra thì bọn họ sẽ cung cung kính kính để chúng ta đi qua. Khƣu sinh: ồ,thật hay,trên ngƣời có mang theo bảo vật này. Tƣớng quân: xin hỏi cần tìm ai vậy,có văn kiện thông hành không. Tế phật: ha ha,lão nạp là Tế Công Hoạt phật,chẳng lẽ ngƣơi không nhận ra sao ? Tƣớng quân: ồ,thì ra là phật sống Tế Công,đệ tử thất lễ rồi. Tế phật: đây là miếng Ngọc chỉ phụng chỉ viết sách,ngƣơi mau thông báo lên cấp trên. Tƣớng quân: đệ tử tuân mệnh. Tế phật: ha ha,miếng ngọc chỉ này thật hữu dụng. Khƣu sinh: vậy lần sau cho con mƣợn nha. Tế phật: cho con mƣợn,nếu nhƣ làm mất thì sao. Khƣu sinh: mất thì mất,có sao đâu. Tế phật: mất rồi thì mạng của con cũng mất luôn. Khƣu sinh: có nghiêm trọng nhƣ vậy không. Tế phật: vậy con nghĩ nó là đồ chơi à ? con nên biết rằng sau khi hoàn thành quyển "a tỳ địa ngục" này xong,phải đƣa về thiên đình nộp cho Ngọc Hoàng Đại Đế đó. Khƣu sinh: thì ra là vậy,nhƣ thế thì đệ tử không mƣợn nữa đâu. Tế phật: hiện tại minh vƣơng đã ra nghênh tiếp rồi,đệ tử ta mau hƣớng minh vƣơng và chúng tiên quan,tƣớng quân tham lễ. Khƣu sinh: địa bút Khƣu sinh hƣớng Minh vƣơng và tiên quan,tƣớng quân tham lễ. Minh vƣơng: Khƣu sinh mau đứng dậy,không cần đa lễ. Khƣu sinh: đa tạ minh vƣơng và tiên quan. Tiên quan: mời Tế phật và Khƣu sinh vào trong nghỉ ngơi. Khƣu sinh: oa,không ngờ địa phủ có cung điện lớn nhƣ vậy,đúng là hay thật. Tế phật: trò ngu,đây là điện thứ 9 tại minh phủ. Khƣu sinh: ồ,thì ra là vậy. Minh vƣơng: ha ha,hiền sinh đúng là thiên chân vô tà,bản tánh thuần chân. Khƣu sinh: đệ tử,có thất lễ xin minh vƣơng tha tội. Minh vƣơng: ha ha,làm gì có tội,mời vào trong ngồi.
  • 13. Khƣu sinh: cảm tạ minh vƣơng chiêu đãi,xin hỏi minh vƣơng,quí điện chƣởng quản chức vụ gì vậy ? Minh vƣơng: ta là Bình Đẳng Vƣơng,chuyên phụ trách phán quyết cuối cùng,lấy những ghi chép về việc làm lúc sinh tiền của quỷ hồn giao cho điện thứ 10 làm việc luân hồi chuyển sinh.Nhƣng đối với những kẻ đại cực ác thì phán vào địa ngục a tỳ do bổn điện quản hạt mà giam cầm,vĩnh viễn không đƣợc thoát khổ. Tiên quan: mời Tế phật và Khƣu sinh dùng trà. Khƣu sinh: đa tạ minh vƣơng,tiên quan chiêu đãi.Ồ,trà thơm quá,uống xong cảm thấy mát lạnh thấu tâm điền,cả ngƣời đột nhiên cảm thấy thoải mái vô cùng,thật là hay quá. Minh vƣơng: trà này có tác dụng hƣng phấn tinh thần và khứ hàn,càng giúp tăng trƣởng linh quang,làm cho con thuận lợi du khắp địa ngục a tỳ. Khƣu sinh: thì ra là vậy,cảm tạ minh vƣơng hậu ái,càng mong minh vƣơng có thể chỉ dẫn thêm,cho bộ "a tỳ địa ngục du ký" có thể sớm xuất bản,cảnh giác ngƣời ác đều quay về thiện đạo. Minh vƣơng: đƣơng nhiên rồi,ta sẽ tận lực giúp đỡ,làm cho bộ du ký này thuận lợi trƣớc tác hoàn thành,một lát sau ta sẽ hạ lệnh cho địa ngục a tỳ,để ngục quan các ngục tận lực hỗ trợ. Tế phật: hôm nay thời gian đã muộn,cảm tạ minh vƣơng đã chiêu đãi,chúng tôi sẽ trực tiếp xuống địa ngục a tỳ,xin cáo biệt minh vƣơng tại đây. Minh vƣơng: thánh vụ tại thân,ta cũng không dám giữ lâu. Khƣu sinh: đệ tử hƣớng minh vƣơng và tiên quan bái từ tại đây. Tế phật: trò ngoan,hiện tại nhắm chặc mắt lại,đợi một lát sẽ cho con nhìn thấy thực tƣớng của địa ngục a tỳ. Khƣu sinh: trò ngu đã chuẩn bị xong rồi. (lúc này chỉ thấy Tế phật quạt một cái,hai thầy trò cứ rơi thẳng xuống dƣới) Khƣu sinh: ai da,sao thúi quá,con chịu không nổi rồi. Tế phật: mau uống vào viên hóa độc hoàn này. Khƣu sinh: vâng,vâng,quả nhiên có công hiệu,hiện tại cảm thấy dễ chịu hơn rồi.Nhƣng mà sƣ phụ ơi,thầy đang ở đâu ? con không nhìn thấy thầy. (lúc này Tế phật lấy trong hộp ra một viên dạ minh châu,trong sát na,dạ minh châu phát ra ánh sáng chói mắt) Khƣu sinh: oa,dạ minh châu quả nhiên phi phàm,ân sƣ chuẩn bị lúc nào vậy ? Tế phật: lúc nãy khi chƣa viết sách,ta đã đến chỗ Địa Tạng Vƣơng bồ tát mƣợn rồi. Khƣu sinh: thì ra là vậy.Hiện tại trƣớc mặt có mấy ngƣời,trên đầu đều có
  • 14. mang nón đèn,trên mặt cũng có đeo mặt nạ,giống nhƣ ma quỷ vậy. Tế phật: hiện tại đang đi lại là các vị tƣớng quân và quỷ sai phục dịch ở đây,nhân vì ở đây đen tối không ánh sáng,lại vừa hôi thối vô cùng,nên các vị tƣớng quân và quỷ sai phải đeo nón đèn để nhìn thấy đƣợc và mặt nạ để tiêu trừ hơi thối. Khƣu sinh: thì ra là vậy,làm cho con giựt mình,vậy xin hỏi ân sƣ tại sao ở đây hôi thối thấu trời vậy. Tế phật: nhân vì đây là nơi thấp nhất của "18 tầng địa ngục",do đó tất cả đồ dơ uế của ngƣời thọ hình đều chảy xuống đây,đƣơng nhiên là thối rồi. Tƣớng quân: trƣớc mặt là ai,sao dám xông vào ngục này. Tế phật: ta là Tế Công hoạt phật,ngƣơi không nhận ra sao ? Quỷ sai: ồ,xin lỗi,xin tham bái phật sống thánh an,nhƣng vì lúc nãy viên ngọc của ngài sáng quá,làm hoa mắt chúng tôi,nên không nhận ra đƣợc. Tế phật: hôm nay chúng tôi phụng chỉ viết sách,vì để phỏng vấn ghi lại tình huống chân thật,nên dẫn ngƣời phàm đến đây,ngƣơi nên hợp tác thuận theo. Tƣớng quân: vâng ạ,nữa tháng trƣớc,chúng tôi đã nhận đƣợc thông báo,hiện tại chúng tôi mở cửa ngục ra,để cho ngƣời phàm này thấy chân tƣớng của địa ngục a tỳ.(lúc này quỉ sai mở cửa ngục ra,Tế phật lấy dạ minh châu chiếu vào) Khƣu sinh: Ô,con chịu không nổi nữa rồi,con không dám nhìn nữa,sƣ phụ ơi,chúng ta về thôi. Tế phật: mới đến mà lại muốn về,chấn tĩnh tinh thần một chút. Khƣu sinh: vâng ạ.(lúc này Khƣu sinh lại miễn cƣỡng chấn tĩnh tinh thần,nhìn vào phần sâu bên trong của ngục a tỳ,mắt nhìn trong ngục tiếng kêu la thảm thiết,có ngƣời máu thịt bầy nhầy,có ngƣời vết thƣơng thối rữa,có ngƣời đầy vết thẹo khắp mình,một cảnh tƣợng ghê sợ không dám nhìn) Khƣu sinh: ai da,có vài ngƣời hình hài nhƣ cái chuông,không thành thân ngƣời,vì sao họ lại ra nông nỗi này vậy ? Tƣớng quân: "địa ngục a tỳ" lại còn gọi là "18 tầng địa ngục",nghe tên thì biết ý nghĩa,chia làm 18 tầng,tùy theo tội ác nặng nhẹ mà phán,kẻ có tội nhẹ thì ở vào tầng trên,kẻ tội nặng thì bỏ vào tầng dƣới. Khƣu sinh: vậy tại sao họ không thành hình ngƣời thế ? Tƣớng quân: ừ,điểm này ngƣơi hỏi hay lắm,nhân vì phàm là những tội hồn bị giam cầm tại ngục a tỳ,đều là những kẻ tạo ác kinh ngƣời khi còn sống,tại thế hại ngƣời làm thú vui,nên một khi đọa vào địa ngục rồi đều phải trải qua nghiêm hình của các ngục,sau đó mới chuyển đến địa ngục a tỳ này giam
  • 15. cầm. Khƣu sinh: đƣợc rồi,ân sƣ à,con chịu không nổi nữa rồi,ở đây vừa thối vừa nóng,chúng ta về thôi. Tế phật: đây có nƣớc cam lộ,con uống vào,có thể tiêu trừ hơi nóng. Khƣu sinh: đƣợc rồi,con sẽ uống vào.Ừ,đỡ hơn rồi,cám ơn ân sƣ. Tế phật: hôm nay thời gian đã trễ,ta xem lần sau đến nữa vậy. Khƣu sinh: ồ,thật là thê thảm quá. Tế phật: ai kêu bọn chúng lúc còn sống làm đủ chuyện ác,bất trung,bất hiếu,bất nhân,bất nghĩa,mới rơi vào tình trạng ngày hôm nay. Khƣu sinh: sau khi ra về,con phải khuyên bảo ngƣời đời đừng làm những chuyện ác,nếu chỉ một chút khoái cảm mà đọa vào địa ngục a tỳ này thì chịu khổ thê thảm. Tế phật: đƣợc rồi,mau hƣớng về tƣớng quân từ biệt. Khƣu sinh: hôm nay đã làm phiền tƣớng quân,xin bái biệt. (lúc này tƣớng quân và quỉ sai đều đồng thanh cung tiễn Tế phật và Khƣu sinh) Tế phật: đệ tử mau lên đài sen. Khƣu sinh: đệ tử đã ngồi vững,xin ân sƣ khởi hành... Tế phật: đã đến Thánh Thiên Đƣờng,Khƣu sinh xuống đài sen,hồn phách nhập thể. Liễu Tinh: đêm nay chƣ sinh làm việc vất vả rồi,mỗi ngƣời ghi công 1 lần để khen thƣởng. HỒI 4 : THĂM TẦN CỐI HÃM HẠI TRUNG THẦN VÀ HÍT LE MA VƢƠNG GIẾT NGƢỜI. Tế công hoạt phật giáng. Thơ rằng: Thánh Thiên đƣờng,khai đạo cơ.Tiếp đạo mạch,tàng huyền cơ.Chƣ hiền sinh,nhiều cố gắng.Dắt Khƣu sinh,dự a tỳ.Viết sách trời,khởi ngoan mê.Thăm tội hồn,truyền tin tức.Kẻ hữu duyên,chí không đổi.Dựa đại đạo,quả bất hƣ. Tế phật: ha ha,lão nạp hôm nay nhìn thấy chƣ sinh thánh thiên đƣờng thành tâm phục vụ,vì thế mà tâm huyết dâng trào nên hát vài câu thơ. Khƣu sinh: khó đƣợc nghe ân sƣ hát vài câu,đệ tử nghe mà cảm thấy đủ tiền vé rồi. Tế phật: cũng may có con ủng hộ,không uổng công hát nhƣ vậy. Khƣu sinh: con nghĩ là chỉ cần ân sƣ hát thì mọi ngƣời đều thích nghe cả.
  • 16. Tế phật: nếu nhƣ hiền sinh an bày ta đến quán bar hát thì nhất định sẽ lỗ vốn to. Khƣu sinh: ha ha,trò ngu không có số vốn đó. Tế phật: vốn của con không ít đâu. Khƣu sinh: ân sƣ à,hai tay con trống rỗng,thầy còn trêu con sao. Tế phật: ta không nói vốn của thế tục. Khƣu sinh: vậy là vốn gì ? Tế phật: là chỉ vốn mà con phục vụ cho loan đƣờng 3 năm nay. Khƣu sinh: ồ,thì ra ân sƣ muốn nói đến công đức. Tế phật: đúng vậy,con không nên xem thƣờng việc xếp hàng phạt đứng,thật ra công đức không nhỏ đâu,đặc biệt là mới lãnh thiên mệnh mở đƣờng,công đức càng lớn. Khƣu sinh: thật sao ? Tế phật: không tin à ? hôm nay mƣợn cơ hội này,ta dẫn con đến minh phủ hỏi thăm ngƣời thân của con. Khƣu sinh: ồ,vậy thì tốt quá. Tế phật: thế thì mau lên đài sen,tranh thủ thời gian. Khƣu sinh: đệ tử đã chuẩn bị xong rồi,xin ân sƣ khởi hành ạ.... Tế phật: đã đến rồi,Khƣu sinh mau xuống đài sen. Khƣu sinh: ân sƣ à,trƣớc mặt dòng ngƣời đông đúc,rốt cục là đang làm gì ? Tế phật: bọn họ đang tranh nhau nghe tiên phật thuyết pháp. Khƣu sinh: tại sao không đến "giảng đạo đƣờng" vậy ? Tế phật: nhân vì giảng đạo đƣờng chỉ dung nạp một lƣợng ngƣời cố định,còn ở đây rộng rãi hơn nên dung nạp đƣợc nhiều ngƣời hơn. Khƣu sinh: ân sƣ nói thật có đạo lý. Tế phật: trƣớc mặt quan viên minh phủ đã đến rồi,trò ngoan mau đến trƣớc thỉnh an. Khƣu sinh: đệ tử tham bái tiên quan. Tiên quan: Khƣu sinh không cần đa lễ,ngƣời mở mắt lớn nhìn xem ngƣời bên cạnh là ai ? Khƣu sinh: ah,thì ra là bà nội,bà nội khỏe không. Bà nội: cháu ta Cẩm Vinh,hôm nay có thể gặp mặt tại đây,đó là nhờ Thánh thiên đƣờng Quan ân chủ giúp đỡ mới đƣợc cơ hội này,con phải cảm tạ ân chủ đã an bày. Khƣu sinh: bà nội,bà qua đời đến nay đã gần 60 năm rồi,thời gian dài nhƣ vậy,bà đã đi đến đâu vậy ? Bà nội: ôi thôi,sau khi ta qua đời,đƣợc phúc thần dẫn đến địa phủ ghi danh,sau đó,xét ta lúc sống có công và tội bằng nhau,nên đƣợc minh vƣơng
  • 17. phán vào "khu bình dân".Nhƣng 3 năm trƣớc,nhân vì con gia nhập loan đƣờng học đạo,tạo đƣợc không ít công đức,vì thế mà đƣợc biên nhập hàng ngũ thiện hồn,thƣờng xuyên đƣợc nghe tiên phật thuyết pháp,gần đây con lại giúp đỡ đạo vụ Thánh thiên đƣờng phân phát sách thiện,độ ngƣời vào thánh môn phục vụ,loại âm công này lại giúp ta vào đƣợc "sở tụ thiện" tu đạo.(hai bà cháu nói đến đây,đột nhiên ôm nhau mà khóc) Tế phật: đƣợc rồi,Khƣu sinh mau hƣớng tiên quan và lệnh tổ mẫu từ biệt đi. (lúc này hai bà cháu ôm nhau bịn rịn không muốn xa rời) Khƣu sinh: đệ tử cáo biệt tiên quan,cháu ngu xin cáo biệt tổ mẫu,hy vọng bà bảo trọng tốt. Tế phật: Khƣu Hoàng thị đừng quá bi thƣơng,Khƣu sinh hiện tại đang giúp đỡ phát triển đạo vụ Thánh Thiên đƣờng,lập công rất nhiều,chỉ cần bà an tâm tu đạo,sẽ có thể siêu bạt bà đăng lên quả vị cao hơn. Khƣu sinh: không ngờ,bà nội thƣơng con nhất,có thể gặp lại tại đây. Tế phật: buông xuống tình cảm,việc chính phải đi làm thôi,chúng ta đến nơi khác thôi,ngồi vững đài sen. Khƣu sinh: vâng,vâng,xin hỏi ân sƣ,không ngờ việc phát sách thiện và độ ngƣời vào thánh môn lại có công đức lớn nhƣ vậy. Tế phật: đƣơng nhiên rồi,giống những quyển sách thiện tinh hoa của thánh thiên đƣờng,đều là kết tinh lời dạy của tiên phật,lại có "thiên bút" Thái sinh hao phí hết bao nhiêu tâm huyết biên tập mà thành,giá thành lại thấp,hiệu quả độ ngƣời đặc biệt to lớn,công đức cũng nhờ thế mà vô lƣợng vô biên. Khƣu sinh: vậy còn việc độ ngƣời vào thánh môn học đạo thì sao ? Tế phật: độ ngƣời vào thánh môn học đạo,công đức cũng không ít,do đó con nên biết quí trọng cơ duyên khó đƣợc này,tự mà cố gắng. Khƣu sinh: vâng ạ.... Tế phật: đã đến địa ngục a tỳ rồi,trò ngoan mở mắt ra đƣợc rồi. Khƣu sinh: lại phải chịu đựng mùi vị cái nơi vừa thối vừa nóng vừa đen. Tế phật: mau uống vào viên hóa độc hoàn. Khƣu sinh: ân sƣ làm sao có vậy ? Tế phật: ha ha,tiên phƣơng diệu dƣợc,ta sớm đã chuẩn bị rồi. Khƣu sinh: sau khi uống xong đỡ nhiều rồi. Tế phật: trƣớc mặt tiên quan và tƣớng quân,đã xếp hàng đợi rồi,chúng ta mau qua đó. Khƣu sinh: tham kiến tiên quan và tƣớng quân,hôm nay lại đến đây làm phiền,mong tiên quan và tƣớng quân khai thị và mở phƣơng tiện cho. Tiên quan: không dám,xin theo tôi vào trong nghỉ ngơi. Tế phật: đêm nay thời gian gấp gút,ta nghĩ nên trực tiếp phỏng vấn,để miễn
  • 18. làm chậm trễ thời gian. Tiên quan: Tế phật đã nói nhƣ vậy thì chúng ta nên đi thôi. Khƣu sinh: lại phải chịu đựng mùi vị "lông tóc dựng đứng" rồi. Tiên quan: đã đến rồi,để ta mở cửa ngục. (lúc này Tế phật lại lấy trong ngƣời ra viên bảo châu sáng chiếu rọi vào ngục,trong chốc lát ánh sáng phủ đầy) Khƣu sinh: ai da,bọn họ đã ốm đến nỗi không còn hình ngƣời rồi,có thể nói là chỉ còn da bọc xƣơng thôi,y phục thì rách nát,thật thảm không muốn nhìn. Tế phật: tả hữu tƣớng quân,mau dẫn lên một vị tội hồn,để tham gia viết sách,ô ! đúng rồi,hay là dắt đến danh nhân trong lịch sử "Tần Cối" vậy. Tƣớng quân: tuân mệnh ! Khƣu sinh: không ngờ đại gian đại ác Tần Cối cũng ở ngục này,hôm nay ta phải xem thử Lô sơn chân diện mục,hỏi hắn xem có còn hại ngƣời đƣợc nữa chăng. Tƣớng quân: bẩm cáo phật sống,Tần Cối đã giải lên. Tội hồn: phật sống và vị hiền sinh này,mau cứu tôi với ! tôi ở đây khổ quá,hai vị mau cứu tôi ra khỏi đây,cho dù làm trâu làm ngựa,tôi cũng bằng lòng. Tế phật: sớm biết nhƣ vậy thì tại sao lúc đầu phạm phải. Khƣu sinh: xem hắn ai cầu nhƣ vậy,con thật sự không nhẫn tâm,ân sƣ à ! thầy pháp lực vô biên,không ngại cứu hắn ra ngoài đi. Tế phật: trò ngu,không đƣợc nói bậy,đây không phải là chức trách của chúng ta,sao có thể tùy tiện làm hỗn loạn pháp quy của minh phủ. Khƣu sinh: vâng,vâng ạ. Tế phật: ngƣơi mau nói ra,những gì ngƣơi đã làm tại nhân gian,để tiện viết vào sách quí,cảnh giác ngƣời đời,nếu nhƣ sách này hóa độ đƣợc ngƣời thì sẽ lấy công chuộc tội. Tội hồn: đƣợc rồi,tôi là tể tƣớng đời Tống Tần Cối,nhân vì hãm hại trung thần "Nhạc Phi" mà bị phán vào ngục này,đến nay đã có gần mấy trăm năm,mỗi ngày ở đây nếm đủ khí nóng vô tình bức bách,cùng gió nóng thổi vào,lúc đói thì uống nƣớc suối,lạnh không gì bằng,cứ một mực chịu hoàn cảnh nhƣ vậy dày vò thật là hết muốn sống nữa. Tế phật: ai kêu ngƣơi mạo danh 12 đạo kim bài,hãm hại "Nhạc Vũ Mục Vƣơng" hết sức trung thành.Không những thế ngƣơi quan tới cực phẩm,còn không cảm thấy đủ,đúng là lòng lang dạ sói,hiện tại cố mà sám hối đi ! Tƣớng quân: ngƣời này sau khi qua các điện xét xử hình phạt xong,đƣợc chuyển tới địa ngục a tỳ,cách mỗi 10 năm phải chuyển làm súc sinh để bị "ngàn dao chém giết",để làm no miệng ngƣời đời hòng tiêu nghiệp chƣớng.
  • 19. Tế phật: đƣợc rồi,lại dẫn lên một tên hỗn thế ma vƣơng Hít Le. Tƣớng quân: tuân mệnh ! Khƣu sinh: Ô ! đây đúng là không phải nơi ở giành cho ngƣời,lúc nãy ân sƣ cho viên hóa độc hoàn,hình nhƣ đã hết tác dụng rồi,con hiện tại mồ hôi lại chảy đầy lƣng,thật chịu không nổi. Tế phật: tại vì nơi đây tiếp cận trung tâm địa tầng,do đó khí nóng không ngừng xông ra,hiện tại uống thêm nƣớc cam lộ đi ! Khƣu sinh: sau khi uống xong,bây giờ đỡ hơn rồi,đa tạ ân sƣ. Tƣớng quân: khởi bẩm phật sống,Hít Le đã dẫn lên. Tế phật: xin tiên quan phiên dịch,lấy những gì ngƣời này đã làm lúc còn sống thuật lại và nói rõ tình hình tại đây. Tiên quan: vâng ạ ! tội hồn nói : " tôi sinh trƣởng tại nƣớc Đức,từ nhỏ bá đạo thành tánh,chỉ cần việc đã quyết định,ngƣời khác không thể ngăn chặn,những ngƣời dân dƣới sự thống trị của tôi,chỉ cần nghe đến NASI(ý dịch là quốc gia xã hội chủ nghĩa),tên của công an bí mật,đều sẽ không lạnh mà run,tại vì bọn họ đều là những ngƣời dùng để thực hành công việc ám sát.Vả lại lúc sống còn dùng độc hại chết ngƣời Do Thái trên 500 vạn ngƣời,làm cho chủng tộc ngƣời Do Thái gần nhƣ toàn bộ diệt vong,có thể nói là vụ giết chóc không tiền khoáng hậu,không ngờ sau khi chết bị phán vào "địa ngục a tỳ" vĩnh bất siêu sinh.Ôi thôi ! ở đây mỗi ngày chịu đủ đất nóng,bóng tối,hơi thúi dày vò,thật là chịu không nổi nữa,có lúc ngất xỉu đi,nhƣng lại bị bọn quỷ sứ vô nhân tính tạt nƣớc hoàn hồn,cho tôi hoàn hồn,cho tôi chịu tiếp mùi vị sống không bằng chết,thống khổ vô cùng này,đại sƣ à ! mau cứu tôi ra khỏi nơi đây ! nếu nhƣ tôi có thành tựu,nhất định hồi báo cho ông mà". Tế phật: không cần đâu,nợ còn chƣa trả xong,còn mong hồi báo,đúng thật là ngƣơi ngây nói chuyện mơ. Tiên quan: tội hồn hắn nói: "nhất định báo đáp ngài mà". Tế phật: tôi nghĩ không có cơ hội này đâu. Tƣớng quân: nhƣng ngƣời đời lại có cái cơ hội này. Khƣu sinh: tại sao vậy ? Tƣớng quân: nhân vì tội hồn này,cứ mấy năm lại chuyển sanh làm súc vật,cho ngƣời đời chém giết không ngừng. Khƣu sinh: thì ra là vậy. Tế phật: đêm nay thời gian đã trễ,Khƣu sinh mau hƣớng tiên quan và tƣớng quân từ biệt đi ! Khƣu sinh: ở đây xin bái biệt tiên quan và tƣớng quân vậy. Tiên tƣớng: cung tiễn phật sống và Khƣu sinh khởi hành.
  • 20. Tế phật: trò ngoan,ngồi vững đài sen. Khƣu sinh: đệ tử đã ngồi vững,xin ân sƣ hồi đƣờng... Tế phật: Thánh Thiên đƣờng đã đến,Khƣu sinh hạ đài sen,hồn phách nhập thể. Liễu Tinh: đêm nay viết sách đã xong,chƣ sinh vất vả,lúc nãy đƣợc ân chủ chỉ thị,mỗi ngƣời phục vụ ghi 3 công để khen thƣởng,phụ loan đến đây lui ra,chƣ sinh nghĩ ngơi sớm. HỒI 5: THĂM KẺ BẤT HIẾU NGỖ NGHỊCH PHỤ MẪU SỚM QUA ĐỜI,TÌNH HÌNH TẠI ĐỊA NGỤC A TỲ. Nam Cung Liễu Tinh Quân giáng.Thiên vận năm Giáp Tý tháng 2 mùng 2,tây lịch năm 1984 tháng 3 ngày 4. Thơ rằng: giờ phút tốt đẹp đến Thánh Thiên,cƣỡi mây theo trăng viết sách thiện,khởi dụng giáo hóa không ý riêng,phổ độ chúng sanh kết hữu duyên. Thánh thị: đêm nay đúng vào ngày Tế Công thiền sƣ đản sanh,ta cƣỡi mây theo trăng hạ phàm,nhìn chƣ sinh bái thọ kiền thành,đạo khí nhƣ hồng,tƣởng nghĩ đạo vụ thánh thiên không lâu sẽ đƣợc hoằng dƣơng rộng lớn,nhƣ thế mới thật sự không uổng phí khổ tâm của chƣ thiên tiên phật hạ phàm viết sách,hy vọng Thánh Thiên chƣ sinh nỗ lực không ngừng,một khi công thành,danh lƣu nhân gian,trên trời tiêu diêu,thật chẳng vui sao. Lại nói: tức khắc cần phải viết sách,chƣ sinh nghiêm tịnh,Tế phật sắp lâm đàn. Tế Công Hoạt phật giáng. Thơ rằng: làm ngƣời trăm thiện hiếu đứng đầu,nhân quả tuần hoàn không thiên lệch,ngỗ nghịch song thân tội khó tha,đọa lạc a tỳ khóc hoàng tuyền. Tế phật: ngƣời sống ở đời,nên giữ hiếu đạo,mới không uổng phí ơn dƣỡng dục của cha mẹ,nếu nhƣ ngỗ nghịch cha mẹ,phạm tội bất hiếu,cuối cùng sẽ bị ơn trên trừng phạt,sau khi chết "địa ngục a tỳ" sẽ có phần. Khƣu sinh: có nghiêm trọng nhƣ vậy không. Tế phật: vậy con nghĩ ta đang nói giỡn à. Khƣu sinh: không phải,trò ngu cho là tội bất hiếu không đến nỗi đọa vào địa ngục a tỳ vậy. Tế phật: vậy phải xem hình huống nào,giống nhƣ một số ngƣời không phụng dƣỡng cha mẹ,mà còn đánh chửi song thân,giống hành vi nhƣ vậy thì đã phạm phải tội lớn thấu trời,nếu nhƣ không đánh vào địa ngục a tỳ,không lẽ lại đƣa chúng lên thiên đƣờng hƣởng phƣớc sao ? Khƣu sinh: cũng đúng,ân sƣ nói có lý vậy.
  • 21. Tế phật: đƣợc rồi,hôm nay chúng ta sớm khởi hành. Khƣu sinh: đệ tử đã ngồi vững,xin khởi hành. Tế phật: gần đây ta thƣờng quan sát ngôn hạnh cử chỉ của con,đã tiến bộ hơn bình thƣờng,nhƣng đôi khi có biểu hiện lỗ mảng,cần phải thay đổi. Khƣu sinh: nghe ân sƣ nói vậy,trò ngu xấu hổ muôn phần,về sau sẽ cố ôm lòng khiêm tốn để nuôi dƣỡng đức hạnh nội tại,mong ân sƣ chỉ dạy nhiều cho. Tế phật: thiện tai,thiện tai,biết lỗi mà sửa,thiện lành hơn cả,nhƣ vậy mới không uổng công ta đề bạt giáo dục.Đƣợc rồi ! con mau xuống đài sen,tiên quan và tƣớng quân đã xếp hàng đợi rồi. Khƣu sinh: vãn bối tham kiến tiên quan cùng tƣớng quân. Tiên tƣớng: Khƣu sinh miễn lễ. Khƣu sinh: hôm nay viết sách lại làm phiền tiên quan và tƣớng quân rồi. Tiên quan: chức trách sở tại,sao lại nói là làm phiền đƣợc ? vả lại sau khi sách này hoàn thành,có thể cứu vớt không ít chúng sinh mê mờ. Tế phật: đƣợc rồi,vừa đi vừa nói. Tiên quan: vâng ạ,trƣớc mặt đã đến cửa ngục rồi. (lúc này tiên quan mệnh tƣớng quân mở cửa ngục ra,Tế phật lấy dạ minh châu ra chiếu) Khƣu sinh: trong góc cạnh lan can ở phía trƣớc,có một ngƣời thanh niên y phục rách nát ,đầu tóc bù xù,toàn thân trên dƣới chảy ra máu mủ,hình dáng rất đáng sợ. Tế phật: trò ngoan đến trƣớc phỏng vấn xem. Khƣu sinh: đƣợc rồi,vậy đệ tử sẽ đến phỏng vấn anh ta. (lúc này tội hồn xem thấy khƣu sinh đột nhiên đến gần,có chút kinh sợ) Khƣu sinh: anh không cần sợ,tôi sẽ không hại anh đâu. Tội hồn: ngƣơi là ngƣời dƣơng gian,sao lại đến nơi không có ánh sáng này đây? Khƣu sinh: tôi phụng chỉ viết sách vậy,hy vọng anh có thể nói chuyện quá khứ cho chúng tôi nghe đƣợc không ? Tội hồn: không có gì đáng nói cả. Khƣu sinh: anh không nên nghĩ nhƣ vậy,chỉ cần anh đem chuyện quá khứ nói rõ cho chúng tôi viết vào sách quí,khuyên ngƣời bỏ ác tòng thiện,tin rằng tiên quan sẽ chuyển cáo minh vƣơng,giảm nhẹ tội của anh. Tội hồn: thật sao,vậy thì tôi sẽ nói liền,nhƣng bây giờ tôi rất đói bụng,đã không còn sức nói chuyện rồi. Tế phật: mau nuốt viên thuốc này vào. Tội hồn: ừ ! bây giờ đỡ hơn rồi.Nghĩ lại khi còn sống,ở tại một miền quê nam
  • 22. bộ,cha mẹ là một trong những phú hào tại đó,nhân vì tôi là con một,nên từ nhỏ đã đƣợc cha mẹ yêu thƣơng cƣng chiều,chỉ cần mở miệng là có tiền xài,nhƣng sau khi có tiền thì đi ăn uống vui chơi,thậm chí thuê nhà bên ngoài ở với bạn gái,hoặc hít ma túy,ngày qua tháng lại,bị cơn nghiện dày vò,ý chí không còn,không muốn cầu tiến nữa.Ngƣời cha chỉ lo sự nghiệp,mẹ thì lo đánh bài,thƣờng hai ngày cũng không về nhà,còn tôi vì hít ma túy nên tổn hại thân thể,thƣờng xuyên bị đau nhức ở vùng phổi,lại thƣờng về nhà lấy tiền mua ma túy hít,trong lòng nghĩ rằng chỉ cần có đƣợc vui vẻ chốc lát thì mặc kệ cơ thể đau nhức ra sao ! cứ nhƣ thế mà trải qua 3 năm,ngƣời cha nhân vì bị bạn bè liên tục giựt hụi,làm cho nợ nần liên miên,sau đó không lâu,công ty phải đối mặt với nguy cơ phá sản,công xƣởng kinh doanh cũng bị bức bách đóng cửa.Từ đó cha thƣờng nằm trên giƣờng bệnh,mẹ thì đau lòng than thở.Có một lần cơn nghiện lại đến,không tiền mua ma túy,liền ngồi xe về nhà xin mẹ,mẹ nhìn biết là cơn nghiện bộc phát,nên không cho tiền,sợ tôi càng lún càng sâu,lúc đó vì cơn nghiện hoành hành,đột nhiên đƣa tay lục soát ngƣời mẹ,mẹ chửi tôi bất hiếu,tôi vì nhất thời hấp tấp,mất đi lý trí,xô mẹ ngã xuống,lấy tiền trên ngƣời mẹ đi mua ma túy,đâu biết về đến nhà mới hay mẹ đã qua đời.Cha vốn có bệnh trên ngƣời,gặp tình hình nhƣ vậy mắng chửi không dứt,kết quả là qua mấy ngày,cũng ra đi luôn.Sau đó trong một lần ẩu đả với bạn bè,bị ngƣời đánh vào sau gáy,không may cũng yểu mạng ra đi,hồn đến địa phủ,Minh vƣơng không phân xanh đỏ trắng đen,liền lệnh cho tƣớng quân ngƣu mã lôi ra đánh 200 hèo trƣớc đã,sau đó nhìn thấy cha mẹ ở bên cạnh bị minh vƣơng trách mắng: "nuôi con không dạy,lỗi của ai ? các ngƣơi làm cha làm mẹ không biết giác ngộ bản thân,đáng chịu hình phạt nghiêm khắc của địa ngục".Sau đó minh vƣơng lại hét : "ngƣơi là kẻ đại bất hiếu,nên để cho ngƣơi chịu đủ các loại hình phạt,mà giam cầm tại địa ngục a tỳ,vạn năm không đƣợc siêu sinh". Khƣu sinh: thì ra là vậy,mới bị phán vào địa ngục a tỳ chịu khổ,hy vọng anh có thể sám hối tội lỗi tại đây,càng giúp anh hiểu đƣợc khổ tâm của việc dƣỡng dục con cái của cha mẹ. Tế phật: Khƣu sinh ! không cần nói nhiều ! lúc sống không tin nhân quả báo ứng,không việc ác nào không làm,có đáng cho con đồng tình không ? Khƣu sinh: ân sƣ à,anh ta đã hối hận lắm rồi,sao không cho anh ta một lần cơ hội vậy ? Tế phật: tất cả đều đã muộn rồi ! đƣợc rồi ! đêm nay phỏng vấn đến đây là đủ,mau hƣớng tiên quan và tƣớng quân từ biệt đi. Khƣu sinh: đệ tử bái biệt tiên quan và tƣớng quân. Tiên tƣớng: cung tiễn phật sống và Khƣu sinh khởi hành.
  • 23. Tế phật: đệ tử mau lên đài sen. Khƣu sinh: đã ngồi vững,xin ân sƣ khởi hành... Tế phật: Thánh Thiên đƣờng đã đến,Khƣu sinh xuống đài sen,hồn phách nhập thể. HỒI 6: THĂM THỔ PHỈ VÀO NHÀ ĂN CƢỚP,TÌNH HÌNH TẠI ĐỊA NGỤC A TỲ. Tế Công phật sống giáng.Thiên vận năm Giáp Tý tháng 2 mùng 8,tây lịch năm 1984 tháng 3 ngày 10. Thơ rằng: kết bè ăn cƣớp tội khó dung,đừng tham ngoại tài tổn cốt nhục,khoái lạc chỉ là vui nhất thời,vĩnh giam a tỳ nếm khổ đau. Tế phật: cuộc đời bất quá mấy chục năm,nhƣng ngƣời đời lại thƣờng có sự "ƣu tƣ ngàn năm",do đó nên dùng hết tâm sức lo lắng cho sự hƣởng lạc lâu dài,vì thế mà không tiếc thủ đoạn,mất hết nhân tính gian tham,lừa gạt,thƣờng nghĩ tới tiền tài phi nghĩa,thậm chí vào nhà ăn cƣớp,cho rằng đó là việc làm rất hay,không biết rằng vào nhà ăn cƣớp là một loại cực trọng đại tội,nhân vì hành vi này dễ dàng ảnh hƣởng đến an ninh của xã hội nên dƣơng luật bất dung mà âm luật càng không tha. Khƣu sinh: nghe ân sƣ nói nhƣ vậy,thì biết rằng hôm nay đại khái sẽ phỏng vấn một kẻ lúc còn sống là thổ phỉ cƣờng đạo,hiện tại đang chịu khổ trong địa ngục a tỳ. Tế phật: ha ha,tâm có cảm ứng,quả nhiên bị con nói trúng rồi. Khƣu sinh: ha ha,biết trò không ai bằng thầy,biết thầy không ai bằng trò. Tế phật: không ngờ,hiện tại con đáp lời cũng ẩn chứa thiền cơ rồi. Khƣu sinh: mới học đƣợc,mong ân sƣ đừng cƣời chê. Tế phật: đƣợc rồi,đêm nay xuất phát sớm hơn,tránh làm tiên quan và tƣớng quân đợi lâu. Khƣu sinh: đúng nhƣ vậy,quan trọng giữ chữ tín,đệ tử đã ngồi vững đài sen,xin ân sƣ khởi hành. Tế phật: từ khi viết sách "địa ngục a tỳ" đến nay,Thánh Thiên chƣ sinh vất vả nhiều. Khƣu sinh: tuy là vất vả nhƣng rất có giá trị. Tế phật: ta không muốn nói đến điểm này. Khƣu sinh: vậy ân sƣ muốn chỉ cái gì ? Tế phật: con quan sát các loan sinh Thánh Thiên đƣờng,đến rất nhanh,thật ra có thể chịu đƣợc sóng gió lớn thì chỉ có mấy ngƣời,vì thế muốn biết đƣợc thành quả Thánh Thiên đƣờng phải đợi 3 năm sau mới đƣợc mọi ngƣời khẳng định.
  • 24. Khƣu sinh: vậy là nhƣ thế nào ? Tế phật: ha ha ! thật ra đây cũng chỉ là một trải nghiệm mà thôi,con không cần lo lắng,chƣ thiên tiên phật sẽ không ngừng gia trì Thái sinh,tuy rằng nhục thể mệt mỏi một chút,nhƣng thầy tin rằng anh ta nhất định có thể hoàn thành sứ mệnh. Khƣu sinh: làm sao biết đƣợc ? Tế phật: chỉ cần qua năm Giáp Tý,Thánh Thiên đƣờng năm đầu tiên đã viết xong 12 bộ sách cho xuất bản,đây không phải chứng minh sức mạnh gia trì của tiên phật sao ? Khƣu sinh: con thật lo lắng,Thái sƣ huynh có chịu nổi không. Tế phật: con nên yên tâm đi. Khƣu sinh: nhƣng tại sao chƣ thiên tiên phật không gia trì cho con vậy ? Tế phật: vì nguyện lực của con không bằng nguyện lực của Thái sinh,đƣơng nhiên không giống. Khƣu sinh: con xem có vài loan đƣờng,môn sinh rất nhiều,đạo trƣờng rất lớn,thật là hâm mộ. Tế phật: không ngờ Khƣu sinh con ngốc nhƣ vậy,con nên biết,nhà nhà có đạo trƣờng,vì thế tu đạo là tu trong một gia đình,nhƣ giữa cha con,ông bà,vợ chồng,dâu rễ,cũng có thể phát triển đến công ty,công xƣởng,nơi công cộng,nơi nào cũng là đạo,không phải chỉ đến loan đƣờng làm công việc rập khuôn. Khƣu sinh: cái gì là "công việc rập khuôn " ? Tế phật: ví nhƣ một số môn sinh đến thánh môn thì ra vẻ đàng hoàng,cung cung kính kính,quét đất rót trà,mọi thứ đều làm,về đến nhà thì nhƣ một ông chủ,không làm gì cả,tại thánh đƣờng khiêm hạ nhỏ nhẹ,về nhà thì ngang tàn vô lễ,tại thánh đƣờng trang nghiêm lễ độ,về nhà thì làm mặt lạnh,giống nhƣ loại ngƣời giả tạo nhƣ vậy thì có thể gọi là tu đạo hay sao ? Khƣu sinh: ân sƣ nói đúng lắm. Tế phật: vì thế nhiệm vụ của Thánh Thiên đƣờng không giống nhƣ vậy,nhiệm vụ của Thánh Thiên đƣờng là đột phá sự chật hẹp của việc phổ hóa,tiên phật không ngừng viết nhiều loại sách thiện,ví nhƣ "bí mật sinh tử" là cho những ngƣời không tin quỷ thần vô hình,không tin nhân quả luân hồi xem."thanh tâm đan và "tiêu diêu đàm" cho những ngƣời không có thời gian,không kiên nhẫn xem."10 bí quyết khỏe mạnh trƣờng thọ" là cho những ngƣời thân thể mang bệnh xem."địa ngục a tỳ du ký" và "cực lạc thế giới du ký" là để một số ngƣời muốn thâm nhập hiểu rõ thế giới vô hình xem."thái thƣợng đạo tổ diễn giảng tập" và "đạo đức kinh chú giải" là để những ngƣời học đạo đã lâu và tự cao tự mãn xem.Những quyển sách kể trên đều là tùy
  • 25. bệnh cho thuốc,có loại sơ cơ,có loại nhập môn,có loại dùng để giáo hóa,có loại vào sâu,đó chính là sứ mạng mà ơn trên muốn Thánh Thiên đƣờng gánh vác.Việc chính cần phải làm chứ không kêu các con tô điểm bề ngoài. Khƣu sinh: nhƣng mà ngƣời đông thì ra ngoài kết duyên sẽ dễ nhìn hơn chứ. Tế phật: sứ mạng không giống nhau,nếu nhƣ để các con bốn bề kết duyên,điều động đông ngƣời,loan đƣờng sẽ làm giống nhƣ vậy,vậy thì cần gì thành lập thánh thiên đƣờng. Khƣu sinh: lời dạy của ân sƣ,trò ngu biết rồi,nhƣ thế mà nói thì sứ mạng của chúng con là từ trong những quyển sách thiện hạ công phu rồi. Tế phật: rốt cuộc cũng hiểu rồi,lần sau không đƣợc mê hoặc.Chỉ cần sách thiện tận thiện tận mỹ,ngƣời ngƣời ủng hộ,ngƣời ngƣời khen hay,ngƣời ngƣời trợ in,ngƣời ngƣời xem sách thiện,nhà nhà có sách thiện,nhƣ vậy không phải là nhà nhà đều là Thánh Thiên đạo tràng sao ? Khƣu sinh: đệ tử hiểu rõ,đệ tử thật xấu hổ,ngay cái vấn đề nhỏ nhƣ vậy cũng buồn ở trong lòng,thật là không nên vậy. Tế phật: đƣợc rồi,đêm nay có thể khai mở điểm mê của con cũng đáng vậy,nhƣng bay mãi trong không trung làm tiên quan và tƣớng quân đợi lâu rồi. Khƣu sinh: tham kiến tiên quan,tƣớng quân thánh an. Tiên tƣớng: khách sáo rồi,mời theo chúng tôi vào trong nghỉ ngơi. Tế phật: thôi khỏi,chúng ta trực tiếp vào ngục phỏng vấn đi. Tiên quan: nếu đã nhƣ vậy,chúng ta đi thôi ! Khƣu sinh: khi đi đến nơi này,thật kỳ lạ là hai chân tự nhiên run lên. Tế phật: uống định tâm hoàn đi ! Khƣu sinh: đa tạ ân sƣ.Oa ! vị tội hồn trƣớc mặt hình nhƣ mắt không có con ngƣơi,chỉ thấy hai hốc mắt sâu đen,ở hai khóe mắt chảy ra từng giọt từng giọt nƣớc dơ,thật đáng sợ,con không dám nhìn nữa. Tế phật: có gì đáng sợ đâu,bây giờ không phải là đang thử sự can đảm của con sao ? Khƣu sinh: đƣợc thôi ! con sẽ lấy hết can đảm qua đó phỏng vấn ông ta.Vị tiên sinh này,tại sao toàn thân ông run rẫy ,trong miệng lại không ngừng phát ra tiếng "hua,hua" than khóc,giống nhƣ sự giãy dụa cuối cùng trƣớc khi chết vậy,nhìn thấy ông bị nhƣ vậy lông tóc của tôi cũng dựng đứng,cả ngƣời đều nổi da gà,ông có thể nói cho tôi biết làm sao lại bị quả báo nhƣ vậy ? Tội hồn: hu hu,vị thiện sĩ này,mau cứu tôi đƣợc không ? tôi chịu hết nỗi rồi. Tế phật: Khƣu sinh mau lấy một viên định tâm hoàn cho hắn uống. Khƣu sinh: đƣợc rồi ! vị tiên sinh này,mau uống thuốc vào. Tội hồn: cám ơn ! ô,hiện tại đỡ hơn rồi.
  • 26. Tế phật: đợi ta thí pháp lực gia trì anh ta. Tội hồn: đa tạ mọi ngƣời,các ông thật là đại thiện nhân vậy. Khƣu sinh: mau nói ra những gì đã làm lúc còn sống cho chúng tôi. Tội hồn: nghĩ lại khi còn sống tôi là một ngƣời không việc ác nào không làm,còn kể những chuyện đó làm gì nữa ? Khƣu sinh: vị tiên sinh này có điều không biết,hôm nay chúng tôi đến đây để viết sách,chỉ cần ông nói rõ những gì đã làm khi còn sống để đƣa vào trong sách,cảnh giác ngƣời đời,khuyến hóa dân tâm,thì có thể giảm nhẹ đau khổ của ông. Tội hồn: nếu tốt nhƣ vậy,thì tôi sẽ nói ra ! tôi là ngƣời đời Minh,trong nhà là con một,bình thƣờng thích ăn biếng làm,từ sáng đến tối,chỉ biết đánh bài ăn tiền,ăn uống vui chơi,sau đó tụ tập với những bạn bè xấu lên núi làm thổ phỉ,chúng tôi một nhóm dựa vào thân thể khỏe mạnh,vào nhà cƣớp của,không có gì mà chẳng làm,giết ngƣời phóng hỏa,không ác nào mà tha,nếu nhƣ gặp những kẻ phản kháng,chúng tôi vung đao chém chết,nếu nhƣ gặp những phụ nữ xinh đẹp,thì bắt về sơn trại để huynh đệ từng ngƣời từng ngƣời cƣỡng hiếp,nếu nhƣ không tùy thuận thì bóp cổ cho đến chết. Khƣu sinh: oa ! đúng là nghe mà kinh hãi,ông đừng hù tôi té ngữa đƣợc không,tàn nhẫn đến nhƣ vậy sao ? Tội hồn: tôi chỉ nói sự thật thôi,một chút cũng không giả. Khƣu sinh: lúc sống có bị báo ứng không ? Tội hồn: có,nhân vì chúng tôi không còn nhân tính,kẻ nào cũng tàn bạo vô cùng,có một lần trong sơn trại,uống say quá độ,mất đi lí trí,hiểu lầm lẫn nhau mà chém giết qua lại,tôi bị chết dƣới loạn đao,không ngờ sau khi chết xuống minh phủ phải chịu đủ loại cực hình,đúng là thảm không còn nhân đạo,cuối cùng bị giam tại ngục a tỳ này. Khƣu sinh: nhƣng tại sao hai con mắt của ông bị lõm vào sâu nhƣ vậy ? Tội hồn: tại vì tôi không dám ngủ. Khƣu sinh: vì sao vậy ? Tội hồn: tại vì một khi nhắm mắt,trƣớc mắt lại hiện ra hình ảnh những ngƣời bị tôi giết,bị tôi bóp cổ chết,đúng là âm hồn không tan,có cái sắc mặt trắng bệt,có cái máu thịt bầy nhầy,có cái đầu lƣỡi nhỏ dài,năm ngón bén nhọn,thanh sắc ghê tợn mà phóng tới đòi mạng,làm cho tôi hồn tiêu phách tán,sống không bằng chết. Khƣu sinh: thật đúng là đáng sợ quá đi. Tế phật: đƣợc rồi,thời gian không còn sớm,hôm nay đến đây là đủ,mau hƣớng tiên quan,tƣớng quân từ biệt. Khƣu sinh: đệ tử từ biệt tiên quan,tƣớng quân,đa tạ mọi ngƣời giúp đỡ.
  • 27. Tiên tƣớng: đâu có,ở đây xin cung tiễn phật sống và Khƣu sinh. Tế phật: mau lên đài sen đi ! Khƣu sinh: con đã ngồi vững đài sen,xin ân sƣ quay về... Tế phật: Thánh Thiên đƣờng đã đến,Khƣu sinh xuống đài sen,hồn phách nhập thể. HỒI 7: THĂM NHỮNG KẺ VÌ XÂM LƢỢC TRUNG QUỐC,LẤY NGƢỜI DÂN LÀM THÍ NGHIỆM ĐỘC DƢỢC,TÌNH HÌNH TẠI ĐỊA NGỤC A TỲ. Tế Công Hoạt phật giáng.Thiên vận năm Giáp Tý tháng 2 ngày 12,tây lịch năm 1984 tháng 3 ngày 14. Thơ rằng: nhân sinh phù du sớm ngộ tu,bất giác tóc trắng vãn niên ƣu,quay đầu nhìn lại chúng sinh tƣớng,cát vàng một nhúm mệnh đã vong. Tế phật: hây ! đời ngƣời nhƣ mộng,cũng nhƣ diễn tuồng vậy,nếu nhƣ không biết quí trọng "linh tánh vĩnh cữu" của mình,chỉ lo hƣởng thụ vật chất bên ngoài thì sẽ đọa lạc bản thân,thật là một việc đáng tiếc,nhƣng chúng sinh thì mê muội nhƣ vậy,biết rồi mà vẫn cố phạm,vì thế một khi phạm sai mới nhận ra thì đã muộn rồi.hôm nay loan đƣờng sáng tạo phổ hóa,mục đích là cảnh giác lòng ngƣời,không đƣợc mù quáng,không đƣợc làm những chuyện xằng bậy mà hủy hoại tiền đồ,càng hại mình hại ngƣời. Khƣu sinh: ân sƣ nói rất đúng vậy,có thể là từ khi mạt thế đến nay,đạo đức suy vi,phong khí bất lƣơng,do đó,ngƣời ngƣời chỉ quan tâm đến an nguy và lợi ích của bản thân,mà không nghĩ đến hậu quả. Tế phật: trò ngoan,con nói rất đúng,nếu nhƣ mọi ngƣời chỉ vì lợi ích của bản thân,không nghĩ đến quyền lợi của ngƣời khác thì xã hội sẽ dần dần trở nên căng thẳng.Trò ngoan,con có biết ngày nay bảo đảo Đài Loan tại sao lại an định nhƣ vậy không ? Khƣu sinh: trò ngu không biết,xin ân sƣ nói rõ. Tế phật: đó là vì sách thiện đƣợc phổ hóa và đạo trƣờng không ngừng xây dựng,những ngƣời này vì muốn thay đổi trào lƣu xã hội,không tiếc hy sinh tất cả,nhƣ "thiên bút" Thái sinh vậy,anh ta bề ngoài tuy bình thƣờng,nhƣng từ khi lập xuống đại thệ hoằng nguyện,trong tâm hồn không biết đã vì chúng sinh chảy bao nhiêu nƣớc mắt,hôm nay lại đảm nhiệm loan vụ của hai đƣờng,vắt cạn tâm lực,nhƣng lại bị một số ngƣời lấy anh làm trò cƣời,nào là không tự lƣợng sức mình,cƣời anh bị quỷ ma mê hoặc,cƣời anh không thể gánh vác,cƣời anh học vấn thiển bạc,lại xuất thân thấp hèn.Đủ các loại đả kích hủy báng,nhục mạ,lúc lên lúc xuống.Nhƣng mà may thay "thiên bút" Thái sinh có thể đóng cửa tự xét,chấp nhận đủ loại thử thách nên hôm nay
  • 28. mới có thánh thiên đƣờng,nếu không thì đã sớm bị những kẻ ác ý kia quật ngã rồi. Khƣu sinh: điểm này đệ tử biết rồi vậy,đích thật là ngƣời làm công việc đạo khổ hơn những ngƣời mở tiệm kinh doanh nhiều,ngƣời làm ăn có thời gian giao tiếp nghỉ ngơi,còn ngƣời làm việc đạo cần phải xem nhẹ tình cảm nam nữ mới đƣợc,do đó ở điểm này con phải học tập thêm. Tế phật: tuy nhiên cũng không sao,mƣợn cơ hội ngƣời khác mài luyện anh ta,làm anh ta thêm kiên cƣờng,càng có định lực,nƣớc đắng nuốt nhiều rồi,vị đắng cũng nhạt đi,cũng nhƣ ăn canh khổ qua hay uống trà đắng vậy,tuy rằng vào miệng rất đắng,nhƣng có thể lƣu lại vị cam ngọt. Khƣu sinh: ha ha ! đúng vậy,ân sƣ ví dụ thật hay,con nghĩ Thái sƣ huynh sớm đã lãnh ngộ đƣợc điểm này rồi,nếu không anh ta làm sao chịu đựng đƣợc tất cả sự hủy báng nhƣ vậy ? Tế phật: ha ha ! chỗ này thật khó nói,có lúc ta thấy Thái sinh không thích thổ lộ đau khổ của mình,nhân vì anh ta sợ ảnh hƣởng đến lòng tin học đạo của các con,do đó anh ta ra vẻ nhƣ không có gì,lấy quả khổ nuốt vào bụng,lấy vị ngọt chia cho ngƣời khác. Khƣu sinh: vậy không phải là quá oan ức sao ? Tế phật: ngƣời gánh sứ mạng lớn là phải nhƣ vậy,về điểm này con không cần lao tâm,có lo cũng vô ích. Khƣu sinh: vâng ạ. Tế phật: thời gian không còn sớm nữa,chúng ta xuất phát thôi. Khƣu sinh: con đã ngồi vững đài sen,xin ân sƣ khởi hành... Tế phật: đã đến rồi,trò ngoan mau xuống đài sen ! trƣớc mặt tiên quan và tƣớng quân đã đứng đợi rồi. Khƣu sinh: tham kiến tiên quan và tƣớng quân. Tiên quan: đi đƣờng vất vả rồi,mau theo chúng tôi vào trong. Tế phật: thời gian không còn nhiều,ta nghĩ nên trực tiếp đến nơi cần đến thì hơn. Tiên quan: cũng đƣợc,nhƣ vậy chúng ta cùng đi vậy. Khƣu sinh: ân sƣ à ! chỗ này âm khí nặng quá,hai chân con bị tê cóng rồi. Tế phật: thật vô dụng,mau lấy định tâm hoàn uống vào,chấn tĩnh tinh thần đi. Khƣu sinh: đa tạ ân sƣ,sau khi uống vào định tâm hoàn,bây giờ khỏe hơn rồi,ai da ! ân sƣ,thầy xem ngƣời kia đứng trƣớc mặt,toàn thân đầy giòi bọ,da thịt bị nứt nẻ,thân thể thúi rửa,nƣớc dơ từ trong ngƣời chảy ra,có một số nội tạng lòi ra ngoài hết rồi,không những thế mà có nhiều con ruồi lớn bay xung quanh,thật đáng sợ quá.
  • 29. Tế phật: trò ngoan không cần sợ,những con ruồi và giòi bọ này đều là "âm tinh sở tụ","âm khí sở hóa",chuyên môn hút ăn máu thịt những kẻ mất hết nhân tính,chúng sẽ không tổn hại con đâu. Khƣu sinh: ân sƣ à ! ngƣời này thân phạm tội gì,sao lại bị nhƣ vậy ? Tế phật: đợi ta thí nƣớc pháp,trợ hắn khôi phục lại thần trí,rồi tính sau. Khƣu sinh: quả nhiên nƣớc pháp phi phàm,trong chốc lát ruồi và giòi bọ đều không thấy nữa.Này ! vị tiên sinh,tôi là Đài Trung Thánh Thiên đƣờng địa bút Khƣu sinh,hôm nay phụng chỉ trƣớc tác "địa ngục a tỳ du ký",hiện tại thấy ông thọ thảm báo này,rốt cuộc là ông đã tạo ác nghiệp nào khi còn sống ? Tội hồn: đã rất lâu rồi tôi chƣa ăn gì,anh cho tôi ăn chút gì đã,tôi mới nói đƣợc. Tế phật: lấy viên thuốc này uống vào thì ngƣơi không còn đói nữa.(lúc này phật sống lấy trong ngƣời ra một viên tiên đơn cho tội hồn nuốt vào) Tội hồn: đỡ nhiều rồi,đa tạ các ông.Tôi sẽ đem tất cả mọi chuyện xấu kể cho các ông nghe,các ông thả tôi ra đƣợc không ? Tế phật: chỉ sợ không đƣợc đâu ! Tội hồn: vậy tôi không nói. Tiên quan: gan ngƣơi lớn thật,ngƣơi biết ông ta là ai không ? Tội hồn: là ai cũng vậy thôi. Tế phật: khi còn sống ngƣơi giết không ít ngƣời Trung Quốc,không ngờ sau khi chết vẫn còn ngông cuồng nhƣ vậy. Khƣu sinh: đúng là tội lỗi tày trời. Tiên quan: tả hữu tƣớng quân ! mau áp giải xuống đánh 100 hèo rồi nói sau. Khƣu sinh: kết quả của kẻ cứng miệng,thật là đáng tội.... Tƣớng quân: 100 hèo đã đánh xong. Tội hồn: ai da ! ở đây thật là khổ quá,tôi chịu không nổi nữa. Tế phật: lúc còn sống ngƣơi độc hại ngƣời khác,ngƣời ta có chịu nổi không ? mau nói ra kẻo bị đập nữa. Tội hồn: đƣợc rồi,bây giờ tôi sẽ nói ra tất cả ! hu hu ! đúng là xui thật,sớm biết các ông không thể cứu tôi thì lúc nãy khỏi phải cầu xin làm gì. Tiên quan: mau nói ra,bọn ta không có thời gian nghe ngƣơi nói lung tung. Tội hồn: đƣợc rồi,lúc còn sống tôi là một vị quân y cao cấp của Nhật Bản,trong đại chiến thế giới thứ 2,vì muốn mau chóng chiến thắng Trung Quốc nên tôi đề nghị lấy "độc khuẩn chiến" để đạt thành xâm lƣợc lãnh thổ Trung Quốc,vì thế chúng tôi một đám quân y lang sói âm thầm tiến hành nghiên cứu độc khuẩn,trong lúc nghiên cứu,chúng tôi bắt về rất nhiều ngƣời Trung Quốc làm đồ thí nghiệm,trƣớc tiên cho ăn đồ ngon bổ,nuôi mỗi ngƣời béo mập lên,sau đó tiêm vi khuẩn vào ngƣời chúng,quan sát tình hình thân
  • 30. thể thối rữa,lại nghiên cứu loại thuốc có độc tính mạnh hơn,làm tốc độ thân thể thối rữa mau hơn,nhóm ngƣời Trung Quốc bị bắt lại này,chúng tôi gọi là "viên mộc".Những ngƣời làm chung với tôi lúc đó,có thể nói là không còn một chút tính ngƣời,không xem những ngƣời trung quốc bị bắt là ngƣời nữa,càng không quan tâm tiếng kêu la đau khổ,chỉ một lòng muốn nghiên cứu thành công,không ngờ,mộng đẹp không thành,Nhật Bản chiến bại đầu hàng,chúng tôi sợ chuyện này một khi truyền ra ngoài,sẽ bị mọi ngƣời chửi mắng là vô nhân đạo,nên cho nổ tan nát cả trung tâm nghiên cứu,ngay cả đám ngƣời Trung Quốc cũng bị chúng tôi nổ chết hết.Sau khi về nhật bản,tôi bỗng nhiên bị một chứng bệnh lạ,toàn thân sƣng đau khó chịu,tôi vì không chịu đƣợc đau khổ dày vò nên đã mổ bụng tự sát,vốn nghĩ nhƣ thế là đƣợc giải thoát khỏi khổ đau,không ngờ vừa mới chết không bao lâu thì bị một đám vô nhân tính hơn chúng tôi,hắc bạch vô thƣờng,dùng dây xích chói hai tay hai chân lại,một đƣờng kéo đến âm tào địa phủ,bị minh vƣơng chửi mắng chỉ trích thậm tệ,lại còn phải đến các địa ngục nhỏ chịu hình phạt,gần đây mới bị đƣa đến địa ngục a tỳ,mỗi ngày bị giòi bọ,ruồi nhặn hút chích,đau đến nỗi hồn bay phách tán,chết đi sống lại,Ôi ! thật là khổ quá. Khƣu sinh: những con ruồi này đuổi đi không đƣợc sao ? Tội hồn: nếu nhƣ đuổi đi đƣợc thì chúng tôi sớm đuổi rồi,tại vì đuổi không đi nên mới chết không đƣợc,sống không xong vậy,vị đại nhân trƣớc mặt mau cứu tôi với ! tôi đúng là chịu không nổi nữa rồi. Tiên quan: một mình làm một mình chịu,không ai cứu đƣợc ngƣơi cả,ngƣơi hãy cố gắng sám hối đi. Tội hồn: hu hu,các ngƣơi thật vô lƣơng tâm. Tiên quan: còn nói nữa ta sẽ lệnh tƣớng quân đè xuống đánh thêm 100 hèo nữa. Khƣu sinh: có kết cục nhƣ vậy thật đáng thƣơng thay. Tế phật: lúc nãy thầy ban cho hắn nƣớc pháp có thể tiêu trừ đau khổ trong mấy mƣơi ngày. Khƣu sinh: pháp lực của ân sƣ thật vô biên,tại sao không ban cho con vậy. Tế phật: thế thì con đừng lạy ta làm thầy nữa. Khƣu sinh: vì sao vậy ? Tế phật: phàm là đệ tử ta thì đều phải "trƣớc khổ sau vui",không phải chạy theo khoái lạc ngắn ngủi. Khƣu sinh: ân sƣ nói rất có đạo lý,đệ tử tham quá rồi,sau này sẽ cố gắng thay đổi. Tế phật: đƣợc rồi,hôm nay thời gian không còn sớm nữa,chúng ta về thôi,mau hƣớng tiên quan và tƣớng quân từ biệt.
  • 31. Khƣu sinh : đệ tử hƣớng tiên quan và tƣớng quân từ biệt vậy. Tiên tƣớng: cung tiễn phật sống và Khƣu sinh. Tế phật: ngồi vững đài sen,khởi hành thôi. Khƣu sinh: đã ngồi vững,xin ân sƣ hồi đƣờng. Tế phật: đã đến thánh thiên đƣờng,Khƣu sinh xuống đài sen,hồn phách nhập thể. HỒI 8 : THĂM KẺ BUÔN NGƢỜI,TÌNH HÌNH TẠI ĐỊA NGỤC A TỲ. Tế Công Hoạt phật giáng.Thiên vận năm Giáp Tý tháng 2 ngày 22,tây lịch năm 1984 tháng 3 ngày 24. Thơ rằng: ăn uống vui chơi đều hƣởng tận,lừa gạt dối trá thật điêu luyện,dụ dỗ thiếu nữ kiếm lợi nhiều,buôn bán thân ngƣời đọa địa tầng. Tế phật: lòng ngƣời thật đáng sợ,loại ngƣời gì cũng có,nghiễm nhiên có ngƣời vì dục vọng của bản thân mà buôn bán thân ngƣời,đem những thiếu nữ vô tri đƣa vào nơi bán dâm,làm ngƣời ta chịu đựng đau khổ tột cùng,để bản thân hƣởng dụng tiền tài bất nghĩa. Khƣu sinh: hôm nay ân sƣ hình nhƣ muốn nói đến việc "buôn bán thân ngƣời" . Tế phật: con nói đúng rồi,buôn bán thân ngƣời đích thật là hành vi làm ngƣời đau lòng,đêm nay chúng ta đi xem kết cục của bọn buôn ngƣời,Khƣu sinh mau lên đài sen. Khƣu sinh: đệ tử đã ngồi vững đài sen,xin ân sƣ khởi hành... Tế phật: đã đến rồi,Khƣu sinh xuống đài sen. Khƣu sinh: ân sƣ à ! sao thầy lại dẫn con đến nơi đây ? trƣớc mắt nhìn thấy là một thung lũng mênh mông,không có bóng ngƣời,có một luồng cảm giác thê lƣơng,cũng nhƣ là nghĩa địa vào lúc nữa đêm. Tế phật: trò ngoan,con thật biết tƣởng tƣợng,cái gì là nghĩa địa lúc nữa đêm,chẳng lẽ con đã từng đi đến nghĩa địa lúc nữa đêm rồi sao ? Khƣu sinh: đó là chuyện khi còn nhỏ,đã từng có một lần theo cha đi đến nghĩa địa,nơi đó thật hoang vu,chỉ có thể nghe tiếng lá xao động,cả ngƣời chợt run rẩy. Tế phật: vậy hôm nay con có sợ không ? Khƣu sinh: có ân sƣ bên cạnh nên chẳng có gì đáng sợ cả. Tế phật: sợ cũng vô ích,đã đến rồi,chẳng lẽ muốn chạy sao ? Khƣu sinh: nếu đã nói nhƣ vậy,con phải lấy hết can đảm rồi. Tế phật: đƣợc rồi,ngục này là chuyên môn vì một loại tội phạm đặc biệt mà thiết lập,đợi một chút là con sẽ rõ.
  • 32. Khƣu sinh: thì ra là vậy.(lúc này từ xa vọng lại tiếng kêu thảm thiết thê lƣơng) Tế phật: trò ngoan,con xem có tên tội hồn bò qua đây kìa. Khƣu sinh: vị tội hồn này thân ốm không thành hình ngƣời,mắt bị lồi ra,tinh thần bạc nhƣợc,đầu tóc bù xù,quần áo rách rƣới,còn đáng thƣơng hơn ăn xin tại thế gian.Con xem 200 đồng trên ngƣời nên bố thí cho hắn luôn. Tế phật: Khƣu sinh con có lòng trắc ẩn nhƣ vậy thì rất tốt,nhƣng cho hắn tiền có ích gì,hắn có thể mua đƣợc gì ? Khƣu sinh: nói cũng đúng,nếu nhƣ bƣng một tô cơm đến thì thực tế hơn. Tế phật: trò ngoan không cần đâu,ta cho hắn một chút nƣớc pháp thì hắn sẽ có tinh thần lại. Khƣu sinh: vị tiên sinh này,chính Tế Công phật sống cứu ông đó,ông mau cúi lạy tạ ơn đi ! Tội hồn: cảm tạ Tế Công phật sống,đại từ đại bi,xin ngài giúp tôi thoát khỏi nơi đây đi ? Tế phật: sớm biết nhƣ vậy,sao lúc đầu còn phạm,ác báo của ngƣơi chƣa hết,ta làm sao có thể tùy ý dẫn ngƣơi đi đƣợc. Tội hồn: chỉ cần ngài dẫn tôi đi,thì dù làm trâu làm ngựa cho ngài tôi cũng bằng lòng. Tế phật: đáng tiếc là trâu ngựa đều không xài đến. Khƣu sinh: thật kỳ lạ thay,những tội hồn đến địa ngục a tỳ đều không muốn làm ngƣời nữa,chỉ muốn làm trâu ngựa. Tế phật: bọn chúng chỉ xứng đáng làm trâu ngựa thôi nên mới nói nhƣ vậy. Khƣu sinh: nói vậy cũng đúng. Tế phật: bây giờ con hãy phỏng vấn đi. Khƣu sinh: vị tiên sinh này,sao ông lại đến nơi đây ? Tội hồn: tôi bị đƣa đến thung lũng này đã rất lâu rồi,nơi đây không có cây cỏ,không một bóng ngƣời,mỗi ngày trôi qua trong cô đơn trống rỗng,cuộc sống nhƣ vậy thật là quá đáng sợ,các ngài đại từ đại bi mau giúp tôi thoát khỏi nơi đây đi. Khƣu sinh: tôi cũng không có cách nào nhƣng nếu ông thành thật thuật lại những chuyện đã làm khi còn sống,tin rằng ân sƣ phật sống sẽ chuyển cáo minh vƣơng châm chƣớc giảm nhẹ cho. Tội hồn: chỉ cần có thể giúp tôi thoát ly thung lũng này,cái gì tôi cũng chấp nhận làm. Khƣu sinh: vậy thì ông mau nói đi. Tội hồn : vâng ạ,tôi lúc sống là kẻ thích ăn biếng làm,suốt ngày chơi bời lêu lổng,sinh hoạt bừa bãi,thƣờng đến nơi kỹ nữ tìm lạc thú,nên kết giao với một
  • 33. số tên dắt mối gái điếm,đặc biệt là những tên này thƣờng xuyên bỏ ra nhiều tiền làm mồi nhử,kêu tôi về vùng quê hay vùng núi dụ dỗ những thiếu nữ vô tri để làm "cây rung tiền",tôi vì thấy lợi lớn mê hoặc nên chấp nhận công việc này.Vì thế nên tôi mới xuống vùng quê,vùng núi,lấy cớ giới thiệu việc làm,dụ những cô gái vốn muốn sống tại thành thị lên thành phố,sau đó theo giá mỗi ngƣời mấy vạn đồng mà bán hết cho "khu phong hóa",số tiền có đƣợc đều dùng để ăn,uống,vui chơi,xài cho hết,trong lòng tôi nghĩ loại tiền này vừa nhiều vừa dễ kiếm,nên làm mãi không ngừng,trổ hết tài nghệ,một rồi hai lần,hai rồi ba lần đi dụ dỗ ngƣời.Có một lần,sau khi kiếm đƣợc số tiền lớn,cũng lại đi đến nhà hàng ăn uống no say,uống say bí tỉ,kết quả là khi đi đến đƣờng bình giao,do vì say rƣợu phản ứng chậm đi,một lúc không cẩn thận,phóng nhanh vƣợt ẩu,đợi đến khi tôi phát hiện có xe chạy đến thì đã nằm trên một vũng máu rồi.Tôi cũng vì thế một mạng quy âm,sau khi chết bị hắc bạch vô thƣờng áp giải đến địa phủ tiếp thụ thẩm lý,Minh vƣơng phán tôi vào "địa ngục bùn phân nƣớc tiểu" trƣớc thọ hình 30 năm,lại phán vào "tiểu địa ngục vạc dầu nấu sôi" thọ hình 10 năm,hiện tại bị đƣa đến "địa ngục a tỳ" đã vài năm rồi,mỗi ngày chịu mùi vị sự cô độc,trống rỗng áp bức đến thở không nỗi,tôi cầu các ngài mau dẫn tôi đi cùng đƣợc không ? Tế phật: buôn bán thân ngƣời,tội lớn cực ác,đây là kết quả của việc hại ngƣời hại mình,nên cố gắng sám hối đi. Khƣu sinh: xin hỏi ân sƣ,ông ta đã thuật lại những việc khi còn sống để viết vào sách quí,có phải nên giảm nhẹ tội hình. Tế phật: việc này ta nên xin tiên quan ghi lại trình báo cho Bình Đẳng Vƣơng,cho đến giảm nhẹ bao nhiêu hình phạt,còn tùy vào bọn họ quyết định. Khƣu sinh: nhƣ vậy cũng rất công bình. Tế phật: đƣợc rồi,trò ngoan,mau lên đài sen đi ! chúng ta chuẩn bị hồi đƣờng. Khƣu sinh: con đã ngồi vững,xin ân sƣ hồi đƣờng... Tế phật: Thánh Thiên đƣờng đã đến,Khƣu sinh xuống đài sen,hồn phách nhập thể. HỒI 9: THĂM KẺ OÁN TRỜI TRÁCH NGƢỜI PHÓNG HỎA,TÌNH HÌNH TẠI ĐỊA NGỤC A TỲ. Tế Công Hoạt Phật giáng. Thơ rằng: oán trời trách ngƣời tội tự chịu,đố kỵ ôm hận khổ tƣơng bức,thế sự xem nhẹ vạn duyên đoạn,hà tất ƣu tâm thƣờng tích ức.
  • 34. Tế phật: tục ngữ có nói: "nhân sinh bất nhƣ ý 10 phần có 8,9",vì thế mà đạo làm ngƣời nên tự mình mài dũa,tự mình cố gắng,không phải cứ gặp phải việc bất nhƣ ý thì đều trách ngƣời khác,cho rằng tất cả mọi việc đều do ngƣời khác hại mình.Ví nhƣ có một vài ngƣời sự nghiệp không thuận lợi hoặc hôn nhân không thuận lợi đều nghĩ rằng đối phƣơng không tốt,chẳng bao giờ tự xét lại mình,về phƣơng diện tự tìm nguyên nhân lại nhƣ gió đông thổi tai ngựa,không cầu sửa đổi,dẫn đến đã sai rồi lại sai mà tạo thành thất bại vậy. Khƣu sinh: ân sƣ nói rất đúng,nếu nhƣ mỗi ngƣời đều tự mình kiểm điểm,tự mình kiềm chế,vậy thì sự việc sẽ dễ dàng nhiều rồi,nhƣng mà có ngƣời lại không nghĩ vậy,cứ đổ hết trách nhiệm lên mình ngƣời khác. Tế phật: do đó,tánh ngƣời thật sự đáng thƣơng,kiếp trƣớc tạo ác nhân,kiếp này chịu ác quả,đây là đạo lý tất yếu vậy,nếu nhƣ là ngƣời có trí tuệ thì vui vẻ tiếp nhận những quả báo này,đúng nhƣ tri túc thƣờng lạc,cũng nhƣ một số ngƣời bần cùng và ngƣời tàn tật,bọn họ tuy xuất thân thấp hèn hay khuyết tật,nhƣng bọn họ hoàn toàn có thể có đƣợc "niềm vui" và "thỏa mãn".Vì thế có câu tục ngữ nói rằng :"nhìn lên không bằng ai,nhìn xuống chẳng ai bằng".Lại ví nhƣ một kẻ cƣỡi lừa vậy,thấy trƣớc mặt có kẻ cƣỡi ngựa,đúng là không bằng ngƣời ta,nhƣng quay đầu lại nhìn,đằng sau có một ngƣời phu xe đang đổ đầy mồ hôi mà bán mạng đẩy xe,nhƣ vậy không phải bản thân rất hạnh phúc sao ? do đó làm ngƣời không nên tính toán nhiều quá,nếu nhƣ tính toán quá nhiều lại làm cho tâm linh sản sinh thêm một số độc tố không cần thiết. Khƣu sinh: ân sƣ nói cũng đúng. Tế phật: do đó nhân sinh phải lấy phục vụ làm mục đích,chỉ cầu hy sinh,không cần phải đòi hỏi hồi báo,trong lòng sẽ đƣợc yên tĩnh,nếu nhƣ làm thì ít,muốn đƣợc nhiều,thì đó là tham,sân,si rồi.Đƣợc rồi,chúng ta khởi hành thôi. Khƣu sinh: vâng ạ,đệ tử đã ngồi vững đài sen,xin ân sƣ khởi hành. Tế phật: hôm nay dẫn con đi xem kết quả của kẻ làm bậy. Khƣu sinh: làm bậy ra sao ? Tế phật: đợi một lúc con sẽ biết. Khƣu sinh: vâng ạ. Tế phật: đã đến rồi,hôm nay ta không muốn làm phiền tiên quan và tƣớng quân,chúng ta trực tiếp vào trong ngục luôn. Khƣu sinh: cũng đƣợc,nhƣ vậy thì chân thật hơn. Tế phật: đi từ từ thôi,không đƣợc kinh động ngƣời khác. Khƣu sinh: vâng ạ,ai da ! ân sƣ à,thầy nhìn phía trƣớc có nhóm cầu lửa màu xanh đang nhảy nhót kìa,một lên một xuống,lúc trái lúc phải,giống nhƣ ma