2. c
•Âm nhạc là một bộ môn nghệ thuật dùng âm
thanh (chất giọng) để diễn đạt tình cảm, xúc cảm
của con người. Nó được chia ra hai thể loại
chính: thanh nhạc và khí nhạc. Thanh nhạc là âm
nhạc dựa trên lời hát thể hiện rõ ý tưởng và tình
cảm. Còn khí nhạc là âm nhạc dựa trên âm thanh
thuần tuý của các nhạc cụ, nên trừu tượng, gây
cảm giác và sự liên tưởng
3. c
Âm nhạc có ảnh hưởng đến đời sống con người. Các nghiên cứu đã
chỉ ra, âm nhạc, đặc biệt là nhạc giao hưởng có tác dụng tốt, kích
thích sự phát triển trí não. Do đó người ta khuyên cho trẻ nghe nhạc
để phát triển trí tuệ của chúng. Trong chiến tranh, âm nhạc được biết
đến như một sức mạnh tinh thần cho đồng đội: "tiếng hát át tiếng
bom". Chỉ trong giây lát, âm nhạc có thể làm cho con người chuyển
đổi từ trạng thái này sang trạng thái khác, ví dụ như vui, buồn, phấn
chấn... Người ta cũng cho rằng âm nhạc làm dịu tinh thần. Một liệu
pháp chữa bệnh được áp dụng kết hợp cho các bệnh nhân tâm thần là
dùng âm nhạc làm giảm các cơn phấn khích, đưa người bệnh vào
trạng thái buồn ngủ.
4. •Âm nhạc cải thiện khả năng ngôn ngữ và trí nhớ
•Học chơi một nhạc cụ nào đó sẽ giúp trẻ nâng
cao đáng kể kĩ năng ngôn ngữ của chúng và
thậm chí có thể giúp khôi phục trí nhớ ở những
người bị tổn thương não. Các nhà tâm lí học tại
đại học Trung Quốc ở Hongkong vừa tuyên bố
như vậy trên tạp chí Neuropsychology
5. •Nghiên cứu được tiến hành trên 90 nam học sinh, độ
tuổi từ 6-15. Một nửa trong số đó đã được đào tạo về
âm nhạc trong dàn nhạc dây của trường trong vòng
1-5 năm. Nửa còn lại chưa hề học qua về âm nhạc.
•Tất cả các cậu bé này được kiểm tra về trí nhớ từ.
Người ta sẽ đọc cho chúng nghe một danh sách các
từ và yêu cầu chúng đọc lại càng nhiều càng tốt sau
10 phút và 30 phút. Tiếp đó, mỗi em được xem một
seri ảnh và được yêu cầu nhớ những ảnh này. Mỗi
em được kiểm tra 3 lần
8. n
• Nhạc cổ điển là dòng nhạc nghệ thuật được sản xuất,
hoặc được bắt nguồn từ truyền thống tế lễ ở phương Tây
và nhạc thế tục, bao gồm một khoảng thời gian rộng lớn
từ khoảng thế kỷ thứ 11 đến thời điểm hiện tại. Các tiêu
chuẩn chính của loại nhạc truyền thống này được hệ
thống hóa giữa những năm 1550 và 1900, gọi là giai
đoạn thực hành chung.
9. ng
• Dân ca truyền thống được định nghĩa theo nhiều cách
khác nhau: âm nhạc truyền khẩu; âm nhạc của tầng lớp
thấp; âm nhạc mà người sáng tác vô danh. Những điều
này tương phản với các thể loại âm nhạc thương mại và
cổ điển. Có người định nghĩa dân ca là những bài hát cổ
không rõ người sáng tác; người khác cho rằng đó là loại
hình âm nhạc được lưu truyền và phát triển bằng cách
truyền khẩu hoặc được biểu diễn theo phong tục trong
một thời gian dài
10. ng
• Nhạc đại chúng hay âm nhạc đại chúng thuộc về bất kỳ thể loại
nhạc nào "có sức hút rộng khắp”và thường được phân phối đến
lượng khán giả lớn thông qua ngành công nghiệp âm nhạc. Nó
trái ngược với nhạc nghệ thuật và nhạc cổ truyền, những thể
loại nhạc mà thường được phổ biến thông qua học tập hay
hình thức truyền miệng hướng tới lượng khán giả nhỏ
hơn, mang tính địa phương. Mặc dù nhạc đại chúng đôi khi
được hiểu như là "nhạc pop" nhưng hai thuật ngữ này không
thể hoán đổi cho nhau được. Nhạc đại chúng là một thuật ngữ
chung về âm nhạc của mọi lứa tuổi hướng tới những thị hiếu
phổ thông, đại chúng,trong khi nhạc pop thường chỉ đến một
thể loại âm nhạc cụ thể.