ĐỀ CHÍNH THỨC KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT CÁC TỈNH THÀNH NĂM HỌC 2020 –...
Thang 6
1. LỜI SỐNG THÁNG 6 – 2011
“Anh em đừng rập theo đời này, nhưng hãy cải biến con người anh
em bằng cách đổi mới tâm thần, hầu có thể nhận ra đâu là ý Thiên
Chúa, cái gì là tốt, cái gì là đẹp lòng Chúa, cái gì là hoàn hảo”
Chúng ta đang ở phần thứ hai của lá
thư thánh Phaolô gởi các tín hữu
Rôma, nơi vị tông đồ mô tả cho ta
cách hành sử Kitô như biểu hiện của
cuộc sống mới, của tình thương đích
thực, niềm vui đích thực, niềm tự do
đích thực, mà Đức Kitô đã ban cho chúng ta; đó là cuộc sống Kitô như cách
thế mới để, với ánh sáng và sức mạnh của Chúa Thánh Thần, ta đối phó với
những bổn phận khác nhau và với những vấn đề ta có thể gặp phải.
Trong câu này được gắn liền chặt chẽ với câu trước, vị tông đồ loan báo mục
đích và thái độ cơ bản phải tranh dấu cho mỗi thái độ của ta: đó là làm cho
cuộc sống mình nên lời ca ngợi Thiên Chúa, nên hành động mến yêu trải dài
trong thời gian, trong thái độ luôn luôn kiếm tìm ý Người muốn, kiếm tìm
điều làm đẹp lòng Người.
“Anh em đừng rập theo đời này, nhưng hãy cải biến con người anh em
bằng cách đổi mới tâm thần, hầu có thể nhận ra đâu là ý Thiên Chúa,
cái gì là tốt, cái gì là đẹp lòng Chúa, cái gì là hoàn hảo”
Hiển nhiên để chu toàn ý Chúa muốn thì trước hết cần phải biết ý ấy. Nhưng
vị tông đồ cho ta hiểu rằng đây không phải là điều dễ dàng. Không thể biết
rõ được ý Chúa mà không cần một ánh sáng đặc biệt, ánh sáng giúp ta phân
1
2. định trong những trường hợp khác nhau điều Thiên Chúa muốn nơi ta, bằng
cách tránh những ảo tưởng và những lầm lẫn ta có thể dễ dàng mắc phải.
Đó là ơn của Chúa Thánh Thần được gọi là “ơn phân định” và ơn này rất cần
thiết để tạo nên nơi ta một tâm thức Kitô đích thực.
“Anh em đừng rập theo đời này, nhưng hãy cải biến con người anh em
bằng cách đổi mới tâm thần, hầu có thể nhận ra đâu là ý Thiên Chúa,
cái gì là tốt, cái gì là đẹp lòng Chúa, cái gì là hoàn hảo”
Nhưng làm sao ta có được và phát triển nơi mình một ơn quan trọng như
thế? Chắc chắn nó đòi nơi ta sự hiểu biết rõ ràng về học thuyết Kitô. Nhưng
điều đó không đủ. Như vị tông đồ đề nghị, đó là vấn đề sống; đó là vấn đề
quảng đại, xả thân sống Lời Đức Giêsu dạy, bằng cách gạt sang một bên
những sợ hãi, lo âu và những tính toán tầm thường. Đó là vấn đề của thái độ
chuẩn bị sẵn sàng để chu toàn ý Chúa muốn. Đó là cách thế để có được ánh
sáng của Chúa Thánh Thần và kiến tạo nơi ta một tâm thức mới đòi hỏi ta ở
đây.
“Anh em đừng rập theo đời này, nhưng hãy cải biến con người anh em
bằng cách đổi mới tâm thần, hầu có thể nhận ra đâu là ý Thiên Chúa,
cái gì là tốt, cái gì là đẹp lòng Chúa, cái gì là hoàn hảo”
Vậy làm thế nào ta có thể
sống Lời sống này trong
tháng?
Bằng cách tìm cách để ta cũng
có được ánh sáng cần thiết hầu
chu toàn ý Chúa muốn.
Ta hãy quyết tâm càng ngày càng
2
3. hiểu biết hơn ý Người muốn như được diễn tả cho ta qua Lời Chúa, qua giáo
huấn của Giáo hội, qua những bổn phận của bậc sống mình v.v.
Nhưng trên hết ta hãy nhắm đến cuộc sống, bởi vì như vừa thấy ở trên, chính
từ cuộc sống, từ tình thương yêu, chiếu ra ánh sáng đích thực. Đức Giêsu tỏ
mình ra cho ai mến yêu Người, bằng cách thực hành những điều răn của
Người (Ga 14:21)
Như thế chúng ta sẽ chu toàn được ý Chúa muốn như của lễ đẹp nhất ta có
thể dâng lên Người. Và điều đó sẽ làm đẹp lòng Người không chỉ vì lòng
mến yêu nó diễn tả, mà cả vì ánh sáng và những hoa quả đời sống Kitô được
đổi mới mà nó làm phát sinh chung quanh ta. [Chiara Lubich]
Đối thoại
Ý NGHĨA ĐAU KHỔ
Đau khổ thường hay xảy ra trong cuộc đời: thất vọng vì một người bạn,
đau đớn về thể xác, vô vị trong cuộc sống nhàm chán mỗi ngày. Có
người tự an ủi trước cái chết của người thân bằng cách nghĩ đến đời
sau; có người nói phải chấp nhận bệnh tật.
Vậy đau khổ có ý nghĩa gì, hay đó chỉ là một câu chuyện phải thay
phiên nhau xảy ra?
Chị Chiara Lubich – người sáng lập
của phong trào Focolari đã trả lời
câu hỏi này như sau:
Như bao nhiêu người khác, chính ở
Đức Giêsu mà tôi khám phá ra ý
nghĩa của đau khổ.
Bạn hỏi tôi: Tại sao?
3
4. Bởi vì Đức Giêsu đã có thể tưởng tượng ra trăm ngàn cách để cứu chuộc
chúng ta. Nhưng Người đã chọn đau khổ; như thế chúng ta có thể nghĩ rằng
đau khổ quý giá biết chừng nào.
Làm sao tôi có thể đối diện
được với đau khổ? Khi bị đau
khổ, tôi cố thử không tránh nó,
không đẩy xa nó, mà chấp nhận
và giữ lấy nó, cũng như đối với
bệnh tật, tôi tìm các phương cách
cần thiết để chữa lành.
Điều quan trọng là đón nhận nó, ôm lấy nó, và thấy ở đó gương mặt Đức
Giêsu bị đóng đinh và bị bỏ rơi.
Quả thật, cuộc đời là một cuộc hành trình: dù tin hay không tin, chúng ta
đang trên đường tiến đến một đời sống vĩnh cửu, huy hoàng, tráng lệ, mà
cuộc sống ở thế gian này đang chuẩn bị cho chúng ta.
Tốt nhất là chúng ta nên hoàn thành cuộc “thánh du” và ngắm phía trước để
tiến tới. Trên đường đời, niềm vui
không phải là trở ngại làm
chúng ta không nên thánh,
nhưng chúng ta có thể gặp
chướng ngại làm nghẽn lối
đi: đó là đau khổ.
Như thế chúng ta phải chứng tỏ
yêu thương là thông minh, yêu
thương niềm vui là chuyện dễ dàng, nhưng phải yêu thương cả đau khổ nữa.
Càng thông minh hơn khi yêu thương đau khổ nhiều hơn yêu thương niềm
vui.
Đó là một nguồn trợ giúp lớn lao.
4
5. Kinh nghiệm
GI H T HI N T I
Một buổi chiều sau giờ họp, em lấy xe đi về nhà em ở quận Gò vấp, nhưng
không biết lúc đó em mải tưởng tượng và suy nghĩ viển vông cái gì đó mà
đạp xe từ Nhà văn hóa Phú Nhuận tới tận chợ Tân Định, hướng đi hoàn toàn
khác hướng về nhà em.
Trên đoạn đường đó xe bị tuột xích liên tục. Em thật lá khó chịu và nói: trời
ơi xe của mình còn mới và rất là tốt không hiểu tại sao nó lại như thế này
bực mình quá, trời thì lại gần tối. Lúc đó em cũng chưa biết là mình đi lạc.
Khi đến chợ Tân Định em gật mình nói: hướng về nhà mình làm gì có cái
chợ nào, mình đi lạc mật rồi, vội vàng quay xe trở lại không giám suy nghĩ
gì ngoài việc tập trung đi đường. Vừa đi em cầu xin để xe không bị tuột
xích nữa. Quả thực, một điều kỳ lạ sảy ra là xe của em không bị tuột xích
cho đến khi về tới nhà. Về đến nhà em rất là mừng và kể cho các bạn trong
nhà nghe tất cả sự việc vừa sẩy ra.
Qua Sự việc vừa kể em đã rút ra cho mình một kinh nghiệm là phải sống
triệt để giây phút hiện tại: như là đi xe ta phải tập trung lái xe cho thật tốt để
không bị tai nạn và đi đúng đường. Khi làm một việc gì đó phải tập trung
vào công việc mình đang làm.
Một điều đặc biệt nữa là khi mình làm bất cứ một việc gì đó, nếu không làm
được hãy dừng lại để tìm hiểu xem mình đã làm đúng chưa, đừng vội trách
móc điều gì. Thường em mà gặp khó khăn em hay trách Chúa. Sao Chúa lại
để cho con gặp những chuyện này…Nhưng lần này thì em liên miệng nói lời
cám ơn Chúa. Nếu như xe của em không bị tuột xích có lẽ em đã đi ra tới tận
Q. Nhất và không biết khi nào mới về tới nhà.
5