Gia đình là tế bào của xã hội, một gia đình yên vui, hạnh phúc là nền tảng phát triển của một xã hội tiến bộ. Và có lẽ đối với hầu hết mọi người, thành công lớn nhất trong suốt cuộc đời họ không phải là tiền tài, tri thức hay địa vị xã hội mà đó chính là một gia đình hạnh phúc. Tuy nhiên, một gia đình bền vững không phải tự nhiên mà có, điều này cần đến sự kết hợp của tài năng, khát khao, tầm nhìn và sự đóng góp của mỗi thành viên trong gia đình.ừ những kinh nghiệm và hoàn cảnh thực tiễn của chính cuộc sống gia đình mình và các gia đình khác, tác giả Stephen Covey chia sẻ những lời khuyên thiết thực để giải quyết các tình huống khó khăn thường gặp trong gia đình qua cuốn sách 7 Thói quen tạo gia đình hạnh phúc. Đó là những cách tìm ra khoảng thời gian tốt để cùng nhau chia sẻ, giải quyết các cuộc tranh cãi trong gia đình, hàn gắn những mối quan hệ rạn nứt hay thay đổi bầu không khí tiêu cực trong gia đình. Tác giả chỉ ra cách thức áp dụng những nguyên tắc vào trong cuộc sống hàng ngày thông qua các hoạt động, gặp gỡ, vui chơi để tạo nên bầu không khí gia đình thấu hiểu, đầy nhiệt huyết và giúp đỡ lẫn nhau.
Lưu ý: Nội dung của quyển sách này chỉ là quan điểm cá nhân của Pat Gelsinger chứ không phải là quan điểm của Tập đoàn Intel.
Được Chia Sẻ Bởi: http://biquyethoctap.com/
Cộng Ðồng Chia Sẻ Bí Quyết Học Tập.
Gia đình là tế bào của xã hội, một gia đình yên vui, hạnh phúc là nền tảng phát triển của một xã hội tiến bộ. Và có lẽ đối với hầu hết mọi người, thành công lớn nhất trong suốt cuộc đời họ không phải là tiền tài, tri thức hay địa vị xã hội mà đó chính là một gia đình hạnh phúc. Tuy nhiên, một gia đình bền vững không phải tự nhiên mà có, điều này cần đến sự kết hợp của tài năng, khát khao, tầm nhìn và sự đóng góp của mỗi thành viên trong gia đình.ừ những kinh nghiệm và hoàn cảnh thực tiễn của chính cuộc sống gia đình mình và các gia đình khác, tác giả Stephen Covey chia sẻ những lời khuyên thiết thực để giải quyết các tình huống khó khăn thường gặp trong gia đình qua cuốn sách 7 Thói quen tạo gia đình hạnh phúc. Đó là những cách tìm ra khoảng thời gian tốt để cùng nhau chia sẻ, giải quyết các cuộc tranh cãi trong gia đình, hàn gắn những mối quan hệ rạn nứt hay thay đổi bầu không khí tiêu cực trong gia đình. Tác giả chỉ ra cách thức áp dụng những nguyên tắc vào trong cuộc sống hàng ngày thông qua các hoạt động, gặp gỡ, vui chơi để tạo nên bầu không khí gia đình thấu hiểu, đầy nhiệt huyết và giúp đỡ lẫn nhau.
Lưu ý: Nội dung của quyển sách này chỉ là quan điểm cá nhân của Pat Gelsinger chứ không phải là quan điểm của Tập đoàn Intel.
Được Chia Sẻ Bởi: http://biquyethoctap.com/
Cộng Ðồng Chia Sẻ Bí Quyết Học Tập.
“Tôi không thể đặt bàn tay lên vai bạn để động viên, nhưng tôi có thể nói lời nói chân thành nhất từ tận đáy lòng mình. Dù cuộc đời của bạn có đáng thất vọng đến mức nào, thì niềm hy vọng vẫn luôn ở phía trước. Trong khốn cùng, vẫn có ngày mai tươi sáng đang chờ bạn…” – (Nick Vujicic)
Quyển sách không chỉ đơn giản kể lại câu chuyện của cậu bé Nick không tay, không chân vượt qua khó khăn trong cuộc sống như thế nào, để có được cuộc sống tràn ngập tiếng cười ngày hôm nay, Nick đã có những ngày tháng đầy nước mắt như thế nào. Vượt lên trên hết là nghị lực phi thường, sự mạnh mẽ không biên giới, ý chí vượt thoát khỏi hoàn cảnh nghiệt ngã của số phận.
Tuy nhiên, gia đình không phải là nguyên nhân duy nhất cho sự thành công hay thất bại, hạnh phúc hay bất hạnh của mỗi cá nhân.
Được Chia Sẻ Bởi: http://biquyethoctap.com/
Cộng Ðồng Chia Sẻ Bí Quyết Học Tập.
“Tôi không thể đặt bàn tay lên vai bạn để động viên, nhưng tôi có thể nói lời nói chân thành nhất từ tận đáy lòng mình. Dù cuộc đời của bạn có đáng thất vọng đến mức nào, thì niềm hy vọng vẫn luôn ở phía trước. Trong khốn cùng, vẫn có ngày mai tươi sáng đang chờ bạn…” – (Nick Vujicic)
Quyển sách không chỉ đơn giản kể lại câu chuyện của cậu bé Nick không tay, không chân vượt qua khó khăn trong cuộc sống như thế nào, để có được cuộc sống tràn ngập tiếng cười ngày hôm nay, Nick đã có những ngày tháng đầy nước mắt như thế nào. Vượt lên trên hết là nghị lực phi thường, sự mạnh mẽ không biên giới, ý chí vượt thoát khỏi hoàn cảnh nghiệt ngã của số phận.
Tuy nhiên, gia đình không phải là nguyên nhân duy nhất cho sự thành công hay thất bại, hạnh phúc hay bất hạnh của mỗi cá nhân.
Được Chia Sẻ Bởi: http://biquyethoctap.com/
Cộng Ðồng Chia Sẻ Bí Quyết Học Tập.
Giáo sư Phan Văn Trường tác giả sách Một dời như kẻ tìm đường - sự chắt lọc từ những trải nghiệm trong suốt cuộc đời nghề nghiệp của Thầy. tác giả lại muốn dành một khoảng không gian riêng để có thể phản ảnh những cảm nhận cá nhân về cuộc sống, với góc nhìn từ những năm tháng tuổi trẻ cho đến độ tuổi xế chiều này.
Khoảnh khắc khó chịu nhất có lẽ là khi mình đã lỡ chọn một hướng đi, nhưng ngộ được rằng con đường này nhiều chông gai, lắm rào cản và lại còn không phù hợp. Trong lòng, lúc ấy chỉ muốn được quay trở lại để bắt đầu, để lựa chọn lại một hướng khôn ngoan hơn.
Việc lựa chọn tất nhiên đòi hỏi nhiều sáng suốt, nhưng trên hết người lựa chọn phải hiểu rõ thế giới mà mình đang sống và biết rõ chính mình muốn gì, và một mặt khác phải sẵn sàng cáng đáng lấy trách nhiệm trong sự lựa chọn. mình chỉ tìm ra hướng đi đúng đắn và phù hợp cho bản thân nếu thấu hiểu rõ bản năng, bản ngã và cả tiềm thức của chính mình. Cùng một tinh thần luôn sẵn sàng đối mặt với những hệ quả tốt và xấu từ sự lựa chọn ấy.
cuốn sách nói về bản chất của con người, thực trang đang diễn ra và cách xây dựng một xã hội mới tốt đẹp, không bạo lực, mâu thuẫn, xung đột...chỉ có tình yêu và trí tuệ
Từ nụ đến hoa (Thiền Sư Soko Morinaga) Thuần Bạch dịch ViệtHieu Nguyen
Cuộc đời tu hành của Thiền Sư Soko Morinaga từ khi còn là một phàm phu trải qua trăm nghàn muôn ức khó nhọc, nhưng với ý trí kiên cố, con đường đúng đắn và sự chỉ dẫn của những vị Thầy Vĩ Đại.
2. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
2
LỜI NGỎ
Hành trình của người trẻ TSC bắt đầu từ một tiếng gọi, tiếng gọi
mang tên Giê-su và lời đáp: “Thưa Thầy, dạ con đây”. Trong hành
trình lãnh nhận sứ vụ của một người trẻ TSC, chúng ta được đòi hỏi
rất nhiều, hy sinh cho anh em của mình, chấp nhận nhiều hơn trách
nhiệm. Đôi khi bất lực trước những khó khăn, trách nhiệm của Đoàn
Đội, của gia đình, của công việc và của chính bản thân mình, chúng ta
sợ hãi, thinh lặng, bấm nút ngủ một giấc.
“ Hãy trỗi dậy hỡi người còn mê ngủ, Đức Ki-tô sẽ chiếu sáng
con” (Ep 5,14)
Thầy Giê-su không mời gọi các bạn trẻ TSC đi con đường dễ
dàng, Thầy mời gọi chúng ta đi con đường hẹp dẫn tới hoàn thiện.
Trên con đường đó sẽ có những lúc vấp ngã, thử thách, đau đớn.
Nhưng, hãy nhìn lại xem: xung quanh bạn còn có những người bạn,
những thế hệ trưởng và các anh chị cựu luôn đồng hành và giúp đỡ
bạn trên hành trình ơn gọi TSC.
Vậy xin bạn và tôi đừng để ân sủng của Thiên Chúa ra vô hiệu
(2Cr 6,1). Hãy nắm lấy tay nhau, cùng TRỖI DẬY với tinh thần được
làm mới trong Đức Tin vào Con Thiên Chúa, Đấng đã yêu thương và
hiến mạng vì tôi và bạn. Hãy để tình bạn chân thật triển nở nơi mỗi
con người chúng ta. Chúng ta hãy trỗi dậy cùng thực hiện lệnh truyền
của Chúa cứu thế khi Ngài về Trời.
“Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng cho
mọi loài thụ tạo” (Mc 16,15)
3. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
3
Năm 2020 là 1 mốc đặc biệt. Đây là thời điểm anh chị em TSC
cảm ơn Thiên Chúa đã luôn gìn giữ và hướng dẫn TSC cho tới bây
giờ. Chúng ta cùng nhìn lại những kỷ niệm thăng trầm trong suốt ¼
thế kỷ, cùng kết nối các thế hệ từ F1F5, hâm nóng lại tình bạn chân
thật của TSC Thanh Đa và tinh thần truyền giáo của phong trào. Tuổi
25 vội đến nhưng cũng sẽ vội đi, tôi, bạn và những người cầm cuốn
nội san mong gì cho những năm tới?? Chặng đường hành trình của
TSC Thanh Đa không dừng lại ở cột mốc 25 năm mà còn là một
chặng đường dài, với biết bao nhiêu dự định, toan tính và những khó
khăn phía trước.
Nhưng hãy tin rằng Thầy đã chiến thắng thế gian rồi (Ga 16,33).
Theo Thầy Giê-su, chúng ta không phải những kẻ thất bại mà là
những người chiến thắng !
Vì chúng ta bước đi bởi Đức Tin, chẳng bởi điều mắt thấy (2Cr
5,7)
Bước vào tuổi 25, Ban Biên Tập nội san xin gửi những lời chúc
chân thành nhất đến với tất cả các bạn Đoàn TSC Thanh Đa, chúc tất
cả luôn vững bước và luôn nhiệt thành trong mọi việc mà các bạn làm
nhưng đừng quên lan toả tình yêu của Chúa đến với người khác, đặc
biệt là những người xung quanh chúng ta.
TSC Thanh Đa tin ở tình bạn chân thật!!!
Ban biên tập nội san
4. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
4
BÁO CÁO HOẠT ĐỘNG
ĐOÀN THANH SINH CÔNG THANH ĐA
(Từ 05/2019 – 05/2020)
I. Nhân sự
Ban điều hành
Đoàn trưởng : Gioan Bùi Thiện Tâm
Đoàn phó : Phan–xi-cô Xavier Đặng Nhật Đình
Thủ quỹ : Maria Phạm Ngọc Lan Hương
Đội Anrexa
Đội trưởng : Giuse Nguyễn Võ Minh Trung
Đội phó : Phê-rô Nguyễn Chí Trung
Đội Phanxicô
Đội trưởng : Anna Đỗ Thị Bích Thảo
Đội phó : Isave Bùi Nữ Hồng Ân
Đội Bonaventura
Đội trưởng : Giu-se Nguyễn Hữu Quý
Đội phó : Maria Trần Thị Trúc Lam
II. Thời gian – địa điểm sinh hoạt
Thời gian : 19h45 – 21h Chúa Nhật hằng tuần
Địa điểm : Giáo xứ Thanh Đa – Bình Thạnh, Tp.HCM
Thành viên: khoảng 25 bạn
III. Hoạt động
Hoạt động liên đoàn, giáo xứ và sinh viên
Hội thao giáo xứ Thanh Đa: 25/06/2019
5. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
5
Trung thu Gx Thanh Đa: 12/09/2019
Lễ khai giảng năm học mới: 29/09/2019
Giao lưu cùng TSC Thủ Đức: 28/10/2019
Lễ Bổn Mạng liên đoàn TSC Sài Gòn: 24/11/2019
Thánh lễ đầu năm Canh Tí: 09/02/2020
Hoạt động nội bộ đoàn
Làm bánh dẻo gây quỹ
Trung thu “Bản thượng đêm trăng”: 07/08/2019
Mừng ngày phụ nữ Việt Nam cho các bạn nữ trong Đoàn:
20/10/2019
Huấn luyện: 08/12/2019
Bán nón gây quỹ
7. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
7
Thanh Sinh Công là gì ?
Là một nhóm, là một đoàn thể hay là điều gì
? Có thể nói đây là nơi tôi được là chính
mình, không bon chen, không đắng đo,
không lo lắng, không bộn bề. Nơi mà tôi có
thể tâm sự những điều tưởng chừng tôi sẽ
chẳng bao giờ nói. Vì nơi đây tôi thỏa sức
tin tưởng đặt niềm tin của mình, mặc dù đôi
lúc cũng có những thất vọng, nhưng hơn hết nó luôn là điểm tựa cho
tôi. Nó cũng là nơi tôi biết đến tình bạn chân thật, một tình bạn không
vụ lợi, không so đo. Tôi ước gì xã hội này ai cũng là một người bạn
chân thật. Để nơi đó tôi chẳng phải lo sợ về bất cứ điều gì. TSC
Thanh Đa còn là gia đình tôi, nơi mà tôi được chứa chấp, và nuôi
dưỡng tâm hồn tôi từng ngày. Để tôi được lớn lên trong tâm hồn,
trong hành động, trong tương quan với nhau và với Chúa.
Nhưng hiện tại nó đang ngày càng xuống dốc, về tinh thần, về
tình bạn và về cả trách nhiệm. Tôi sợ vì tình yêu, mà tình bạn chân
thật bị đe dọa. Đứng trước điều đó tôi phải làm gì đây, tôi chẳng có gì
ngoài một tinh thần luôn giữ vững, liệu điều đó có giúp được nó vượt
khỏi mọi chuyện. Tôi sẽ cố gắng và cố gắng hơn từng ngày, như thế
đã đủ chưa. Đây là một nhóm, chứ không phải là một cá nhân. Nên
trước hết chúng ta cần thay đổi chính mình trước, thì mới có khả năng
8. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
8
thay đổi và vực dậy một TSC Thanh Đa đang yếu thế. Ước gì gia đình
nhỏ này sẽ lớn mạnh, để vượt qua giai đoạn khó khăn này. Ước gì nơi
này sẽ có thêm những con người đầy nhiệt huyết, và thấm đậm tinh
thần của TSC Thanh Đa. Để được điều đó, đòi hỏi những con người
hiện tại như tôi sẽ phải làm cho họ thấy, nơi đây luôn tồn tại tình bạn
chân thật. Mừng tuổi 25 TSC Thanh Đa chúng ta cùng " Trỗi Dậy "
nhé.
TSC Thanh Đa Tin ở tình bạn chân thật
Người hiện tại
9. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
9
Göi TSC 25 Tuæi
ới cách đây không lâu cứ tưởng sẽ không có lễ 25 năm
này chứ, cứ tưởng sẽ làm thánh lễ online và không được
làm gì chứ, cuối cùng thì trong sự gấp gáp 2 tuần cũng
được tổ chức lễ. Rồi cũng viết nội san vỏn vẹn trong 1 đêm vì thời
gian không còn nhiều. Ngày tôi bước vào TSC lần đầu là con số 20 và
giờ đã là 25. Trong 5 năm đó cứ bảo viết nội san là lại suy nghĩ không
biết viết gì, để bị hối thúc hoài, nhắc hoài, gần hết hạn nộp mới viết,
xong rồi lại vẫn đâu ra chữ khá dài để có được đôi dòng để đọc thế
này.
5 năm không phải là thời gian quá dài nhưng cũng không quá ngắn.
Qua bao năm thì có không ít những kỉ niệm, vui buồn chán hay nản
cũng có, nhưng kèm theo đó là những trải nghiệm của tuổi thanh xuân
mà ai cũng trải qua. Có khi còn nghĩ nhờ vậy mà bản thân mình mạnh
dạn hơn, khám phá ra khả năng của bản thân mà mình ít khi thể hiện.
Và đương nhiên trong quãng thời gian 5 năm đó tôi cũng đã có lúc tỏ
thái độ không ưng ý với những ý kiến mà mọi người đưa ra, vì tôi khá
là cứng đầu và đương nhiên khi làm việc tập thể cũng không né tránh
được chuyện đó. Cho dù có thế thì đôi khi không đi sinh hoạt lại thấy
nhớ nhớ và thiếu cái gì đó vào ngày chủ nhật cuối tuần. Đã có lúc tôi
nhìn lại thời gian qua đi, mình đã trải qua những gì, học được những
gì nhưng nhờ có TSC mà tôi đã trưởng thành hơn, kết bạn được nhiều
hơn.
Có những khi buồn chán mà đi ăn uống cũng mọi người chút thôi
cũng thấy lòng mình thoải mái và suy nghĩ cũng tích cực hơn. Đặc
biệt là đi đâu cũng đi cùng nhau, cho dù cần đi đâu chỉ cần nhờ là lại
có người giúp đỡ. Nghĩ cũng lạ, có khi chỉ đi mua vài món đồ nho nhỏ
M
10. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
10
thôi mà lại có người đi cùng lại thấy mình có thêm niềm vui sau
những cuộc nói chuyện ngắn như thế. Rồi đi đâu ai cũng hỏi tham gia
cái đó với ai vậy? Bảo đi cùng TSC thì ai cũng đáp lại một câu giống
nhau: TSC là gì thế? Nghe cái tên lạ vậy...Cũng có khi cảm thấy chán,
lười đi sinh hoạt, bạn bè rủ đi chơi cũng muốn đồng ý ngay mà đột
nhiên suy nghĩ lại thôi đi sinh hoạt vì một tuần có một lần thôi. Lại có
những lần đi họp mà có gì đó tập văn nghệ thì lại chọn tôi đi tập cho
mọi người. Có chối kiểu nào thì cũng góp mặt ít nhất 1 lần.. Trong lúc
tập đôi khi ai hay đùa giỡn không nghiêm túc tập làm tôi cũng cáu gắt
lắm, cũng nhăn nhó được một hai câu thì sau lại vẫn thấy vui vì có
những người thật là hài hước làm mình cười mà quên đi cái mệt đó.
Sau những cuộc vui đó thì mới phát hiện à thì ra TSC có nhiều tài
năng đáng ngờ, đặc biệt là khả năng đóng kịch giả gái, ôi siêu phẩm là
đây, không đâu cả. Haha. Gì chứ đóng kịch thì TSC Thanh Đa là số
một nha, luôn mang sự hài hước đến cho người xem
Năm nay đã là tuổi 25, tuy thánh lễ không được sự chuẩn bị như
mọi năm nhưng mà chúc các thành viên TSC Thanh Đa luôn vững tin,
đoàn kết và phát triển nhiều hơn nữa nhé.
Yến
11. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
11
Bổn mạng lần thứ ba trong hành
trình Thanh Sinh Công(TSC)…
Từ ngày đầu tiên bước vào cho
đến mãi sau này, tôi chưa từng
nghĩ mình sẽ đi cùng “nó” lâu
đến vậy. Đứa nhỏ năm nhất ngu
ngơ hồi nào mới vào được các
anh chị quan tâm, lo lắng, bây
giờ đã thật sự trở thành “người
già” , không những vậy còn
mang lên mình trách nhiệm quan
tâm, lo lắng cho người khác, thật
là một viễn cảnh chẳng mấy ai
mong muốn khi bắt đầu, có phải
không ? Nhưng… đời không như
là mơ, ai rồi cũng phải chấp nhận
lớn lên, cả Thanh Sinh Công hay
tôi đều vậy. Khoảng thời gian
được gọi là “lâu” đó cũng chỉ đủ
để bản thân hiểu đôi chút về TSC
và tích góp được một “mớ”
những sai lầm mà bản thân tự tạo
ra, nhiều đến nỗi nếu thuật lại thì
có thể tự mình viết thành một
cuốn tự truyện nho nhỏ không
chừng. Tất nhiên những kỉ niệm
cũng không hề ít, nhưng sai lầm
thì luôn khiến bản thân nhớ nhiều
hơn. Bản thân tôi chưa bao giờ
hối hận vì những sai lầm đó, qua
đó tôi học được rất nhiều, và
những điều đó góp phần lớn tạo
nên con người của hiện tại.
Việc nhận thức giá trị của những
điều quý giá học được ở TSC có
lẽ khá khó dành cho những người
đang học hỏi nó, tôi cũng vậy, rất
nhiều lúc cảm thấy mọi thứ quá
12. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
12
mông lung và ý nghĩ tại sao phải
làm như vậy xuất hiện. Nhưng
khi bước một bước nhỏ trong
hành trình vào đời, và dành một
khoảng nhỏ để suy nghĩ lại, bản
thân nhận ra rằng TSC là một xã
hội thu nhỏ, mọi thứ y như cuộc
sống ngoài đó vậy, đều có người
này người kia, đều có nhiều
những thứ bản thân chưa biết, có
những điều chưa tốt, đâu điều gì
là hoàn hảo. Những điều cần học
hỏi trong này cũng tương tự như
ngoài kia vậy, đều có thể áp
dụng, chỉ có một khác biệt lớn
nhất có lẽ là cái giá phải trả, hậu
quả của việc sai lầm để có thể
học được những điều đó. Ở TSC
tôi có thể sai lầm, tự mình học
hỏi và lớn lên, hậu quả
có thể chỉ là những lời la mắng
của các anh chị, có thể là làm bể
một phần chương trình, là sự tức
giận của một ai đó... nhưng, sau
tất cả những chuyện đó, cho dù
hậu quả có to lớn đến mức nào đi
chăng nữa, những lời trách móc
nhất thời đó, TSC vẫn có thể
cùng cười nói, cùng đồng hành
với nhau trong những chặng
đường tiếp theo, khác xa với
những gì phải gánh chịu khi sai
lầm ở thế giới ngoài kia. Đó thật
sự là điều tuyệt vời nhất mà bản
thân có thể cảm thấy khi bước đi
cùng TSC, mặc cho những sai
lầm tôi phạm phải nhiều hơn ai
hết và không đếm xuể.
13. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
13
Điều đáng ngạc nhiên
nhất là sau tất cả những
sai lầm, cả cá nhân hay
việc chung, những xích
mích gặp phải dù to lớn
và cảm thấy quá khó
khăn ở thời điểm đó, đã
từng nghĩ rằng chắc
chắn không thể tiếp tục
và muốn từ bỏ, thì vẫn
có thể vượt qua và bước
đi đến tận bây giờ. Dù
cũng chẳng thể biết là sẽ có thể bước thêm bao xa nữa, nhưng chắc
chắn rằng bản thân tôi sẽ không bao giờ hối hận vì khoảng thời gian
đã đi cùng “nó”, khoảng thời gian mãi mãi chẳng thể tìm lại một lần
nào nữa.
Thứ đáng sợ nhất trong TSC có lẽ đã không phải là những sai lầm, vì
tuổi trẻ chẳng thể nào lớn lên mà không sai lầm. Nhưng càng “đi” lâu
thì điều đáng sợ nhất là sự rời đi của ai đó đã trở nên thân quen trong
một khoảng thời gian không hề ngắn, cảm giác như bản thân lại bị bỏ
rơi vậy, dù người ra đi là bất cứ ai, đều có cảm giác như vậy. Liệu khi
nào đến lượt tôi là người rời đi đây ? Có lẽ cũng dần đến lúc tự mình
phải lựa chọn, và dù sự lựa chọn là gì thì cũng phải đánh
mất và không hề dễ dàng. TSC một thời, TSC một đời...
14. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
14
Love
Xin chào Đoàn Thanh Sinh Công,
Chắc mọi người biết mình là ai rồi,
giấu không được do phải gởi mail, haha
Vinh có đôi lời tâm sự đến đoàn mình
Vinh có duyên đến với Thanh Sinh
Công được một thời gian, thật xấu hổ nếu
nói Vinh đến chỉ vì Vinh có người yêu
cũng tham gia, sự thật 80% là như vậy,
20% kia Vinh muốn đi tìm hiểu những
điều hay điều đẹp của Đạo bạn, nhưng
không ngờ 20% nhỏ bé kia lại để lại cho Vinh nhiều điều mình cần
học hỏi. Thời gian không quá dài nhưng lại đủ đầy, mọi người cho
Vinh thấy tinh thần đoàn kết trong nhóm , những cử chỉ ân cần, quan
tâm, hỏi thăm nhau dù cho rất nhỏ, sự dễ thương đó Vinh không biết
diễn tả như nào cho đúng, hay là gọi đoàn mình ai cũng đáng yêu vậy ,
chỉ biết cảm ơn mọi người rất nhiều vì những kiến thức và quan trọng
là tình cảm dành cho 1 người không trong Đạo như Vinh đây, được
đối xử không có chút phân biệt nào, cảm ơn mọi người, cảm ơn những
lời giảng của Chúa về cách làm người mà Vinh sẽ áp dụng cho đến
mãi sau. Hẹn gặp lại mọi người thời gian gần nhất, giữ sức khoẻ và
luôn vui vẻ, hạnh phúc nha Thanh Sinh Công.
Vinh
15. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
15
Hi Đằng Ấy,
Lại là mình đây, thấm thoát
lại 1 năm trôi qua, đây đã là sinh
nhật lần thứ 25 của Ấy rồi. Có vẻ
đằng Ấy hơi già rồi nhỉ :3 Quen
biết nhau từ hồi năm 2014, Ấy
giúp đỡ mình từ khi mình còn
chân ướt chân ráo lên xì phố đi
thi, rồi đi học. Nhờ Ấy mà
mình dù xa nhà không có sự
nhắc nhở của mẹ nhưng mình
đã không bỏ 1 ngày lễ Chúa
Nhật nào. Không những thế,
mình còn siêng đi lễ hơn cả ở
nhà nữa, nhờ Ấy mà mình biết
lễ bổn mạng của bản thân cũng
quan trọng như ngày sinh nhật vậy. Ấy giúp đỡ và đồng hành cùng
mình trong suốt quãng thời gian sinh viên, rồi tới lúc mình đi làm Ấy
vẫn ở đó-bên cạnh mình. Ấy và mình đã cùng nhau có thật nhiều kỉ
niệm, vui có, buồn có, tranh cãi có nhưng tất cả chúng đều là những kỉ
niệm đẹp, đánh dấu quãng thời gian trưởng thành của mình và Ấy.
Bên Ấy, mình thấy bản thân ngày càng tốt hơn, trở thành người có ích
hơn và trưởng thành hơn. Cảm ơn Ấy đã góp phần tạo nên con người
mình ở hiện tại ❤❤❤
16. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
16
Chúng ta vậy mà
đã đi chung với nhau
vậy mà đã được 6
năm rồi Ấy nhỉ,
không ngờ chúng ta
có thể đi cùng nhau
lâu như vậy ^_^ Mình
cảm thấy thật may
mắn và hạnh phúc khi
có thể được quen biết
và đồng hành cùng
Ấy trong suốt quãng
thời gian vừa qua.
Nhưng người ta có
câu bữa tiệc nào vui mấy rồi cũng tàn, có lẽ đã tới lúc mình rời xa Ấy
và đi con đường riêng của bản thân. Không có Ấy chắc sẽ buồn lắm
nhưng cuộc sống mà, chúng ta đều cần phải trưởng thành và có những
lối đi riêng. Mong Ấy sẽ luôn vững bước trên con đường Ấy chọn và
càng ngày càng có thật nhiều người bạn có thể đồng hành cùng Ấy
trên con đường đó. Mong rằng sau này chúng ta có thể lại đồng hành
cùng nhau theo một cách nào đó khác. Cuối cùng, tạm biệt và Chúc
Ấy sinh nhật vui vẻ!
Happy birthday to you, my friend !
17. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
17
hân dịp Thanh Sinh Công
tròn 25 năm tuổi, em xin
chia sẻ cảm nghĩ sau khi
đồng hành với Thanh Sinh Công
trong thời gian vừa qua.
Em vào Đoàn tới nay cũng đã
2 mùa Giáng sinh, và thời gian qua
rất vui và ý nghĩa, điều em nhớ nhất
có lẽ là những ngày sinh hoạt.
Nhiều lúc gặp áp lực và khó khăn trong cuộc sống hay công việc, vào
tối Chủ Nhật, cho dù quãng đường chạy xe từ nhà đến nhà thờ, trong
người vẫn rất mệt mỏi, thì sau khi tham dự thánh lễ, chỉ cần nhìn thấy
anh chị, bạn bè, các em trong đoàn vui vẻ hỏi thăm nhau, em đã thấy
vui hơn rất nhiều. Điều đó khiến em rất biết ơn, như một bạn trong đội
nói, không ai có thể ngồi lắng nghe những tâm sự của mình như các
thành viên trong Thanh Sinh Công. Để sau mỗi lần gặp nhau như vậy,
em có động lực hơn trong cuộc sống. Các thành viên trong đoàn đã
cùng nhau đi một chặng đường rất dài, và mọi người đã dành cho nhau
nhiều tình cảm và sự chân thành.
Lời cuối cùng, em cảm ơn các anh chị, bạn bè, các em trong
Thanh Sinh Công đã luôn chia sẻ, giúp đỡ các thành viên. Cầu mong
cho mọi người luôn tràn đầy ơn Chúa, luôn khỏe mạnh, vui vẻ và hạnh
phúc trong cuộc sống
Thủ quỹ dễ thương
N
20. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
20
Xin hết Anh chị em TSC Thanh
Đa thương mến,
“DỪNG LẠI MỘT CHÚT!”
ngắm nhìn chặng đường đã qua,
để cảm nghiệm niềm vui, để bày
tỏ tâm tình tri ân, để khắc ghi
tình bạn chân thật và để kể cho
nhau nghe những kỷ niệm vui
buồn khó quên.
25 năm đã qua “TSC!!!” chắc
trong anh em chúng ta không ai
cảm thấy hối tiếc nhỉ! Bởi vì thời
gian ấy thật đẹp, dù quá khứ
chúng ta vẫn có những vụn về
của tuổi trẻ.
Các anh chị em còn nhớ không
những buổi sinh hoạt chung dưới
“gốc cây xoài” đối diện đài Đức
Mẹ, những buổi gặp nhau có khi
cạnh phòng cha Chánh xứ, kể cả
những lần trò chuyện quanh bàn
đá “chuồng khỉ...”. Vậy mà tất cả
đều sẵn sàng và linh hoạt. Còn
nhớ chăng những buổi chia sẻ
Lời Chúa cứ đơn sơ và chân
thành để nói lên những điều
Thiên Chúa mời gọi trong tâm
hồn. Những buổi học tập phương
pháp Xem – Xét – Làm của
phong trào, học đi học lại, “đào
đi đào lại” mà sao vẫn chưa ứng
dụng được (vì ... nhiều lí do,
nhưng bây giờ vào đời rồi
phương pháp của TSC thật hữu
ích cho người kitô hữu và cho
cách nhìn mọi góc cạnh xã
hội,...). Vẫn còn nhớ không quên,
hình ảnh cả đoàn kéo nhau đi ăn
chè bên Thanh Đa tại quán quen
thuộc... tình thương mến từ đó
nảy sinh và được vun đắp giữa
các thành viên trong nhóm.
Những ngày xuân về, chúng ta đi
chúc tết Quý cha, quý trưởng, gia
đình của các thành viên, có khi
phải đến trễ lắm mới từ nhà
A.Vương trở về. Vì lòng nhiệt
thành và ham “dzui”, thích khám
phá, thích mạo hiểm, không năm
nào chúng ta không tổ chức một
chuyến đi chơi xa cho Đoàn, vừa
đến thăm nhà các thành viên vừa
tạo được tình thân trong nhóm.
21. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
21
Những chuyến đi dã ngoại xa
như thế, anh em cùng nhau chắc
bóp, dành dụm tiền quỹ, ra công
bán hàng Thiên quán, tạo ra
những khoảng tiền nho nhỏ để
dành chi tiêu cho chuyến đi...
Những ngày lễ tổ chức cho các
bạn sinh viên công giáo trong
giáo xứ và trên liên đoàn, nhằm
khơi dậy một chút nào đó tinh
thần Tin mừng nơi môi trường.
Những buổi chuyên đề cho các
bạn sinh viên, những buổi giao
lưu giữa các TSC Sài Gòn, các
đoàn thể bạn,....
TẤT CẢ, TẤT CẢ các hoạt động,
sinh hoạt có khi sôi nổi, có khi
trầm lắng, có khi thuận lợi cũng
có khi đầy thách đố nhưng thật sự
đã tôi luyện anh chị em chúng ta
tinh thần quả cảm của một người
“CHIẾN SĨ CHÚA KITÔ”, như
10 điều tâm niệm của TSC:
Thanh Sinh Công không thuộc về
mình nhưng thuộc về Chúa Ki-tô;
TSC sống trong ơn nghĩa Chúa,
có tinh thần chinh phục, ý thức
trách nhiệm của mình, vui vẻ làm
việc, biết lo cho Giáo Hội,....
Anh chị em chắc không thể nào
quên được kinh Khai mạc; Bế
mạc; bài hát Thanh Sinh Công
hành khúc là những nội dung
chúng ta thường đọc trước và sau
buổi họp. Thú thật với các anh
chị em, những giây phút đọc lời
kinh này lên tâm hồn như tiếp
thêm sức mạnh, ngọn lửa của
lòng nhiệt thành bùng cháy, khơi
bếp sự trao ban, dấn thân nhiều
hơn.
Sẽ còn rất nhiều, rất nhiều những
kỷ niệm về con người, về biến
cố, về thời gian mà chúng ta kể
cho nhau nghe sau chặng đường
25 năm phải không các anh chị
em. Hãy tiếp tục kể khi chúng ta
có thể! Để tinh thần TSC vẫn
được sống mãi trong chúng ta và
trong mọi người. Và vì, ai biết
sống hồi ức người đó sẽ có lòng
biết ơn và nhờ lòng biết ơn chúng
ta sống tròn đầy hơn ý nghĩa
người kitô hữu mà Thiên Chúa
ban tặng cho ta.
Tạ ơn Thiên Chúa và cám ơn
từng thành viên của TSC.
TRI ÂN THIÊN CHÚA, vì:
Người ban cho chúng ta một
môi trường sinh hoạt dành
cho người trẻ công giáo thật ý
nghĩa. Lý tưởng và sứ mệnh
của Phong trào thì thật cao cả,
đáng để chúng ta bước theo,
dâng hiến tuổi trẻ của mình
mà không hối tiếc.
Người còn ban cho chúng ta
biết bao Vị Tiền Nhân đã đi
trước trong việc thành lập,
duy trì và củng cố Phong trào.
Các Vị Tiền Nhân đã cống
hiến biết bao nhiệt huyết, tinh
thần để giúp phong trào được
sống và sống dồi dào.
Tạ ơn Người, vì khi bối cảnh
xã hội, cuộc sống thay đổi
hằng ngày, với sự soi dẫn của
22. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
22
Lời, chúng ta biết đọc ra các
dấu chỉ thời đại trong ánh
sáng của Tin Mừng ngang qua
phương pháp của TSC: Xem –
Xét - Làm
CÁM ƠN CON NGƯỜI, vì:
Nhờ có quý Cha, quý Fere,
quý Trưởng, các thành viên
Cựu, chúng ta được biết đến
TSC.
Chúng ta cám ơn các anh chị
em thành viên TSC hiện tại
đang đảm trách phong trào.
Anh chị em là những người
làm cho tinh thần TSC sống
mãi với những nỗ lực, dấn
thân và cả những hy sinh.
Cám ơn nhau vì chúng ta từng
là người trẻ, cùng chung chia
tinh thần TSC, cùng nhau
nâng đỡ quãng đời tuổi trẻ và
làm cho nó thật đẹp và giá trị.
Cám ơn Quý ân nhân, cha mẹ,
thân nhân là những nâng đỡ,
khích lệ chúng ta thực hiện lý
tưởng là một TSC.
Chúng ta cùng hát vang một đoạn bài ca “Hành khúc TSC” như là lời
nguyện chúc cho tất cả những ai là TSC: Vui ca lên Thanh sinh đời
đầy diễm phúc. Hồn Thanh xuân say niềm lý tưởng cao xa. Vì nghĩa,
ra đi là đi chinh phục, đường xa bóng Chúa đang chờ đợi ta. Một đời
tươi trung thành nồng hậu sức thiêng, hùng dũng trong sạch mạnh mẽ
đức tin. Tình bạn hữu chân thành một dạ vững kiên. Ý thức trách
nhiệm sống gương hy sinh...
“MỘT NGÀY LÀ TSC – MỘT ĐỜI LÀ TSC”
Xuân Nữ
23. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
23
THANH XUÂN NHƯ MỘT LY TRÀ,
DÒM QUA DÒM LẠI THẤY GIÀ MẤT
TIÊU!
Ngót nghét cũng đã gần 30 cái xuân trôi qua, có rất nhiều người
hỏi vu vơ, ủa, dị mày đã làm được gì? Và Thanh xuân của mày thì như
thế nào?
Uh, ngẫm nhẹ, thanh xuân tui chẳng có thành tích gì, chỉ có mỗi
dấu ấn “nhẹ” “THANH SINH CÔNG”.
Thanh xuân có phải là cái ngày còn ngơ ngơ nai tơ, ai rủ đâu đi
đó, lôi kéo cái gì cũng làm, phơi nắng dầm mưa, là đêm hôm, là thức
khuya dậy sớm,.... là tất cả cũng đồng bọn, là vỡ òa những trận cười
thốn đến rốn, là ray rứt, thổn thức đến trằn trọc,....là phút yếu lòng, là
phút hoang mang vô độ chỉ vì vài câu nói vô tư của ai đó, là hạnh
phúc đến bất ngờ vì niềm vui nhỏ bé của ai đó,...
Nếu đúng vậy thì, thanh xuân của tui là:
1. “Anh thấy em có tiềm năng lắm, em đi sinh hoạt đi”
Câu nói không biết thiệt hay chiêu dụ, bất chấp đi sinh hoạt luôn,
nhà ở thì cách xa có 22 km so với nhà thờ sinh hoạt chớ nhiêu,
bởi vậy đi sinh hoạt, múa hát các kiểu cuối tuần nào cũng có mặt
ở nhà cũng 23h là ít.
=> Thanh xuân tui học được tính “LÌ”
2. “Em làm được mà, cứ làm đi, sau lưng em còn cả team hỗ trợ”
Uh, thì làm, chỉ đã nói rồi, có gì phải lo.
Mà tất nhiên cũng hông phải dễ, chạy đôn, chạy đáo, còn bà chỉ
kìa thì đêm nào cũng pm hỏi em ơi, ổn hông, này nọ lọ chai… và
thế là tui cũng làm được, tất nhiên những chương trình đầu tiên
sẽ không trọn vẹn, nhưng cũng thành công theo góc độ nào đó.
Và hông biết tự khi nào, tui lại ham hố, máu lửa trong những
chương trình….
24. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
24
=> Thanh xuân tui học được SỰ “LĂNG XẢ”
3. “Em ơi, mình tiết kiệm đi,
cho bảo vệ môi trường”
Cũng chỉ vì câu nói vỏn
vẹn có mấy chữ, mà dăm ba đứa
sinh viên, lợi dụng góc đường
trống, trải cái background cũ ra,
xịt xịt, sơn sơn, vẽ vẽ lại mặt trái
… cả ngày nắng nóng, ấy thế mà
cả team cười rang, nhìn lại cũng
hổng đẹp lắm mà phải công nhận
tụi mình chịu khó dễ sợ,…
=> Thanh xuân tui học được sự “KIÊN NHẪN”
4. “Tập tạ hông em? Xuống Hóc Môn tập tạ với tụi anh”
=> Thật ra “tập tạ” chỉ là cái từ mơ hồ, mà tụi tui mới hiểu với
nhau, là hoạt động bù khú với chút men nhẹ và câu chuyện đời, câu
chuyện người, câu chuyện TSC các kiểu, câu chuyện và cả câu nói
khích lệ tinh thần, truyền thêm lửa, bơm thêm năng lượng cho các
hoạt động chúng tôi đang đi cùng nhau.
=> Thanh xuân tui học biết cách “ĂN CHƠI” lành mạnh.
5. “Có nên tuyên hứa hay không? Có nên dấn thân hay không?
Câu chuyện muôn thuở cho những bạn đã tham gia cái gọi là
phong trào TSC. Đến cái ngưỡng nào đó, bạn và tôi đều được
mời gọi tuyên hứa cho phong trào, đứng giữa nhiều ngã rẻ của
các nhóm thể, các tinh thần, các hoạt động hào nhoáng khác, và
chính giữa cả quyết tâm với sự dấn thân cho phong trào hay
buông thả mình theo những sở thích cá nhân, tui tin, bạn sẽ lại
phân vân rất nhiều.
Và bạn có tin không, sự lựa chọn này ảnh hưởng cả cuộc sống
này của bạn đó, tình yêu, gia đình, công việc, định hướng, gu
bạn bè…. và tui là 1 TSC hơn 8 năm, đã cảm nghiệm được rất rõ
điều này.
=> Thanh xuân tui học phải biết cách “LỰA CHỌN”
6. “Tui khác, bạn khác, kệ tui đi”
Tương tác với nhau để làm việc chung, cùng cười, cùng khóc,
cùng tranh luận, cùng giận nhau rất nhiều lần…trên những chiến
tuyến, vì mục đích chung… nhưng cũng có rất nhiều lần lóe lên
suy nghĩ, nếu có mày thì không có tao.
Ấy mà thế là vài bữa lại hú hí nhau ngay, như chưa có gì xảy
25. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
25
ra… mắc cười cái độ tuổi trẻ trâu, hay chính những lúc như vậy,
tui đã nghiệm ra được, làm sao tao với mày giống nhau cái cách
suy nghĩ được, trong khi chính anh chị em ruột tao, cùng 1 cha, 1
mẹ sanh ra còn chí chóe cả ngày…
=> Thanh xuân tui học biết cách “TÔN TRỌNG SỰ KHÁC
BIỆT”
7. “Ê, tắm mưa luôn đi”
Xe chất lỉnh kỉnh đồ, người ngợm cấu bẩn và còn đậm mùi “trại
truyền thống” di chuyển cũng ít có xa, từ Long Thành về Tp.
HCM chứ nhiêu, thì cơn mưa ào tới. Chơi luôn, tắm mưa đầu
mùa, tay chân lại quéo, môi thì tái nhợt, cơn mưa to thiệt, gió thì
quật tay lái chao đảo, đồ đạc thì ướt nhèm mẹp. Thế mà mặt đứa
nào đứa nấy tươi roi rói, “mát mạy”!
Qua cầu Bình Lợi, thanh sắt cả 2 bên thành cầu quá nhỏ, bao đồ
phía sau lưng lại quá dài nên nhẹ nhàng mắc lại giữa cầu, khiến
cả đoạn đường bị kẹt xe, còi ing ỏi, … và trời cứ mưa…
=> Thanh xuân tui đã từng “ĐIÊN RỒ” khó hiểu.
8. “Tao ghét mày, chị nhớ em quá nhóc, anh thưn cưng ghê,…”
Từ tấm bé đến lúc có những mối tình đầu, thiết nghĩ, nhưng cụm
từ trên chỉ dành cho tình yêu nam nữ.
Thế mà, giờ đây lâu lâu trái tim cũng THỔN THỨC vì hành
động nam tính từ 1 đứa là đại diện thương hiệu cho “Hội búp
bê”.
Đi trên đoạn đường vắng người ở cái xó đó, NHỚ DA DIẾT cái
lúc mình với nhỏ đó bụng đói meo, háo hức chờ tủ tiếu gõ cho
ngày cuối tháng.
Vật lộn với chương trình thiện nguyện của nhóm, ăn uống không
được kèm cái tính lo lắng, mệt lả, đang ngồi thơ thẩn thì bắt gặp
gương mặt hớn hở của thằng nhóc đồng bào da đen ngẻm, tóc
cháy nắng ăn ngon lành, hí hửng cái loại mì xào mà nhóm nấu
cách giản đơn nhất, HẠNH PHÚC.
Hay có cái bệnh, lâu quá không gặp nó, tự nhiên muốn ÔM nó
ghê gớm.
Những ngày công việc quá xô bồ, lòng người quá chật chội, chỉ
THÈM nhìn cái bản mặt của mấy đứa mà hồi xưa thời sinh hoạt
TSC đã ăn nằm với mình triền miên trong các hoạt động của
Đoàn, thế là giả bộ đi lễ nhà thờ Thanh Đa để vô tình gặp được
tụi nó…
=> Thanh xuân tui hiểu trọn vẹn khái niệm “TÌNH YÊU &
26. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
26
THƯƠNG” là như thế nào.
9. “Xin ban cho con
một tấm lòng đơn
sơ, không chất chứa
những ưu phiền,
một tấm lòng hào
hiệp biết hy sinh, dịu
dàng để thương xót,
một tấm lòng trung
thành và đại độ,
không quên một ơn,
không ghi một
oán….”
Những khi lòng
quá lộn xộn, quá
mệt mỏi, quá ghét, quá bực, quá khó chịu, tui hay bị ngồi 1 góc
lẩm bẩm vài dòng trên.
Vài dòng nước mắt tuôn ra hoặc chùng lòng vài phút, tui lại ung
dung, thanh thản hẳn ra, hông hiểu cái tác động đa chiều đó ở đâu
ra. Cân bằng và bao dung, tươi vui lại ngay.
=> Thanh xuân tui học cách cân bằng “CẢM XÚC”
10. “Lúc sinh viên em có tham gia, hay sinh hoạt nhóm thể nào
không?”
Những câu hỏi khi đi phỏng vấn xin việc, những câu hỏi khi vô
tình gặp người cùng gu.
Tui hỏi con bé làm chung, “chị không có kinh nghiệm, không có
quen biết, em biết tại sao, sếp nhận Chị vào làm việc không
em?”
Con bé đơ vài giây “Chắc do Chị có Đạo và hoạt động nhiều
trong Đạo nên sếp chọn”!
Ớ, vậy không lẽ thanh xuân nợ TSC cả một lời cảm ơn sao!!!
=> Thanh xuân tui được HUẤN LUYỆN QUA HÀNH ĐỘNG
N. “Lúc buồn nhất, muốn uống café xả stress nhất, tui sẽ tìm
TSC”
=> Không biết đến từ đâu, làm gì, đang ở đâu, lương bao nhiêu, bao
nhiêu tuổi, đã có gia đình hay chưa, nhưng điện thoại phát, tụi nó xí
27. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
27
xa xí xô tụ tập, … và chắc hẳn những câu chuyện đem về là nụ cười
banh xác, giây phút thư giãn tuyệt đối.
“Chú ơi, Chị cần cái này, làm tính phí Chị nhé”, … “Chị cũng giúp
người khác mà, em không lấy phí âu”
Nếu bạn đã từng rơi vào trạng thái như tui, chắc hẳn, bạn sẽ cảm
giác ấm áp lắm lắm, vì sau lưng mình vẫn có rất nhiều em út, anh
chị sẵn sàng đưa tay giúp đỡ, bên bạn khi bạn cần một cách vô tư,
vô lợi.
=> Thanh xuân tui hiểu thế nào là “TÌNH BẠN CHÂN THẬT”
Thanh xuân tui được chơi được học, được có nhiều thử ngoảnh
đầu lại với một chút tự hào nhẹ!
Thanh xuân tui có những người bạn, những miền ký ức trong
sáng và đáng iu như thế!
Thanh xuân tui được sống, được bung xõa tẹt ga!
Thanh xuân tui có lý tưởng, có niềm tin sống, có Người dẫn
đường, đồng hành như thế!
Thanh xuân có qua, tui có già, có thế nào đi nữa….tui vẫn không
hề LUYẾN TIẾC!!!
MỈM CƯỜI & TRI ƠN
Trân trọng,
Bx. Miền Đông, ngày chờ SINH
NHẬT tháng TRUYỀN THỐNG năm TUỔI 25.
Thanh xuân, TC!
28. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
28
Tôi đã vào được nhóm 3
năm rồi, tôi thấy mình
vẫn còn nhiều sơ sót
trong nhiều thứ lắm tui
cũng nằm suy nghĩ
nhiều về tình hình của
đoàn và những thành
viên trong đội tôi cũng
chưa làm được gì hết, trong những lần không sinh hoạt
của đoàn thì tôi nhớ những buổi tối đi ăn hủ tiếu vs
nước mía làm lòng tôi xao xuyến. Nếu bây giờ mà đoàn
mà gãy thì chắc là tui không biết sao nữa. Vì năm nay
dịch bệnh kéo dài thời gian nên bổn mạng còn nhiều thứ
chuẩn bị cho bổn mạng thật chu đáo mừng kỉ niệm 25
năm thành lập đó là một hồng ân lớn của đoàn đã qua
biết bao nhiêu thế hệ. Tôi hi vọng sau bổn mạng mọi
người sẽ nhận được nhiều thứ hơn và làm việc với nhau
một cách hiệu quả hơn trong những lần sơ sót. Nếu
29. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
29
chúng ta là bạn chân thật với nhau chúng ta có thể tha
thứ và cùng nhau đứng lên
Nguyện Thiên Chúa luôn đồng hành cùng với chúng
con
Tình bạn đó thật sự cao cả vì Chúa đã hi sinh tất cả ngay
cả mạng sống để cứu thoát bạn hữu mình
TSC TIN Ở TÌNH BẠN CHÂN THẬT
Donald Trump
30. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
30
BOÀ COÂNG ANH
hi nhắc đến hoa bồ công anh, bạn sẽ nghĩ ngay đến
một loài hoa bánh bèo mỏng manh nhẹ tựa lông hồng
bay trong gió đúng không? Nếu bạn nghĩ như thế, thì
bạn nghĩ đúng rồi đó : ))) Chưa hết, hoa bồ công anh không
những nhỏ bé, mà nó còn chỉ là một loài hoa dại mọc dọc theo
những dải cỏ bên đường. Chẳng quyến rũ, chẳng rực rỡ, chỉ
nhỏ bé và đơn sơ thế thôi.
Ấy thế mà TSC Thanh Đa năm nay lại chọn loài hoa yếu
ớt đó làm hình ảnh chủ đề.
Hì, những bạn trẻ TSC Thanh Đa không mỏng manh như
thế đâu. Để mị nói cho các bạn nghe nhé :D
Loài hoa mộc mạc tinh khôi đó thực ra rất mạnh mẽ và
cứng cáp. Mạnh mẽ để vươn mình ra trước gió, lan tỏa hạt
giống đến những vùng đất mới. Cứng cáp, để dù bị gió cuốn
đi, nhưng vẫn phát triển rực rỡ ở những nơi xa lạ. Đó chính là
tinh thần Thanh Sinh Công.
Các bạn trẻ từ khắp mọi miền đất nước, gặp gỡ nhau,
cùng nhau phát triển, rồi lại cùng nhau lan tỏa tinh thần và sức
trẻ đến những nơi còn chưa biết Chúa. Các bạn dù nhỏ bé,
mộc mạc, đơn sơ, nhưng dũng cảm và đầy nhiệt huyết.
K
31. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
31
Cầu mong những người bạn TSC của tôi sẽ kiên trì tiếp
tục hành trình lan tỏa hạt giống Đức Tin đến cho mọi người và
cho chính bản thân mình. Hành trình đó chẳng ai trong chúng
ta biết trước được mình sẽ đương đầu với những khó khăn gì,
nhưng tôi mong người trẻ TSC vẫn sẽ dũng cảm tiến bước, vì
chúng ta đi cùng nhau, và đi cùng Đức Ki-tô.
32. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
32
ại tới ngày này rôì….. Ngày
mà mọi ngươì trong TSC lại
hôí thúc nhau viết nôị san
và tôi(xin phép xưng như
vâỵ vì có thể ngươì đọc lớn tuổi
hơn hoặc nhỏ hơn bằng tuổi cũng
có nữa). Vậy là cũng gần 3 năm
tôi tham gia TSC rồi cũng viết
nội san được 2 lần rồi, 1 lần
là mới vô chưa lâu nên còn ngại
chưa dám viết. Những kỉ niệm về
TSC thì nhiều lắm vui có, buồn
có, vui thì nhiều hơn. Kể chuyện
vui trước vì vui nhiều hơn.
Những kỉ niệm của tôi nhiều nhất
là gắn với những công việc làm
chung với TSC, những buổi
quyên góp trung thu, giáng sinh,
cùng với đó là những chuyến đi
xa đến những vùng đất mới với
bao nhiêu niềm vui và kỉ niệm.
Nhắc tới chuyến đi là bao nhiêu
chuyện nảy ra trong đầu nào là
L
33. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
33
khâu chuẩn bị tỉ mỉ, kĩ lưỡng của
mọi người, tập nhảy múa, văn
nghệ tùm lum các kiểu đến khâu
chở đồ,quyên góp đồ vậy mà kì
lạ là ai cũng luôn vui vẻ, nhiệt
tình, mọi người hy sinh những
cái riêng của mình vì cái chung
của đoàn. Rồi tới ngày đi, đối với
mọi người và những người thuộc
trường phái say xe thì đi xa mà đi
xe khách thì đúng là thử thách
đáng ngại thật vì những lúc đó sẽ
phải đối mặt với “chị Huệ” rồi cơ
thể cứ như tê liệt hết, nhức đầu,
chóng mặt, đau bụng lúc nào
cũng trong tình trạng mê mệt.
Tuy nhiên đó chỉ là một khoảnh
khắc nào đó thôi chứ lúc mọi
người hát hò, trêu chọc nhau,
chơi trò chơi cùng nhau thì vẫn
hùa theo vui vẻ được. Nhiều khi
tôi nghĩ sau này khi nghĩ lại đây
sẽ là những ký ức vui vẻ nhất,
hạnh phúc nhất để nhớ về. À
quên mất năm nay tôi cũng nhận
một trách nhiệm mà tôi chưa bao
giờ nghĩ trong đời mình có thể
dám thử, sau nhiều lần đắn đo
suy nghĩ, trăn trở tôi cũng quyết
định sẽ làm “chuyện ấy” một lần
trong đời. Mọi người giúp đỡ tôi
nhiều lắm những bạn đã làm
nhiệm vụ này thì truyền lại kinh
nghiệm cho tôi, hướng dẫn tôi
một cách nhiệt tình làm nhiều khi
tôi cũng không muốn làm cho
mọi người thất vọng và phải cố
hết sức để làm tốt nhất. Cái cảm
giác mà bản thân mình cuối cùng
cũng có thể vượt qua giới hạn
bản thân, dám làm điều mình
chưa bao giờ dám làm là một cái
34. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
34
gì đó thú vị và lạ lạ làm sao đó,
không thể diễn tả hết bằng lời.
Tuy rằng nhiều khi bản thân có
thể vẫn có sai sót nhưng không
sao miễn vượt qua bản thân được
là tôi thấy mình đã mạnh mẽ hơn
rồi. Đối với tôi làm việc, sinh
hoạt trong TSC luôn là những
điều bình dị và vui vẻ nhất. Lướt
qua trung thu là lại tới giáng sinh
cái mùa mà bản thân tôi luôn
thích và muốn tận hưởng một
cách nhiều nhất, trọn vẹn nhất.
Tôi yêu giáng sinh với cái lạnh se
se và những bài thánh ca giáng
sinh thật du dương, thiện lành.
Năm nay đoàn TSC cũng gây
quỹ bằng việc bán nón, bán
tranh….năm nay có cả bán cái
“cài đầu” nữa tự nhiên không
biết cái đó chính xác gọi là cái gì
nên gọi nó là cài đầu vậy. Năm
nay”cài đầu” là mặt hàng bán
chạy nhất đó nha, cháy hàng luôn
tại lần đầu thử nghiệm bán nên
chúng tôi không dám lấy nhiều,
trẻ em rất thích đeo nó và mỗi lần
thấy tụi nhỏ đeo tôi lại cảm thấy
thật vui, tôi cũng táy máy đeo thử
xem thế nào. Rồi một năm mới
lại tới chúng tôi lại chia tay nhau
về quê ăn tết và hẹn sau tết lại
gặp lại…
35. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
35
hưng sau
tết lại có
biến cố lớn
xảy ra dịch
covid đã
không cho chúng
tôi được sinh hoạt
nữa, có bạn từ tết
đến giờ mới quay
lại sài gòn vì dịch
kéo dài, trường học không mở phải học online. Nói tới dịch thì chắc năm
nay trong tập nội san nhiều câu chuyện cũng nhắc đến vì nó là gì đó ảnh
hưởng quá mạnh mẽ đến đời sống sinh hoạt của TSC, nhiều dự định,
hoạt động cũng vì thế mà không thể diễn ra được đó là điều buồn nhất
mà tôi muốn nhắc đến trong năm vừa qua. Chúng tôi ban đầu vẫn còn
những bạn sinh hoạt vì khi đó chưa có lệnh cấm lễ và các hoạt động
trong nhà thờ thì chúng tôi không còn được gặp nhau sinh hoạt, chia sẻ
lời Chúa cũng như những câu chuyện trong tuần vừa qua của bản thân
nữa. Đôi khi vì không được đi chia sẻ nên tôi thấy bản thân mình có
nhiều nỗi niềm không thể chia sẻ cùng ai lại cảm thấy bức bối và khá
khó chịu, lại nhớ tới những buổi sinh hoạt mà bọn tôi sinh hoạt cùng
nhau, lại cầu nguyện cùng Chúa cho đợt dịch mau qua đi để chúng tôi
N
36. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
36
gặp lại nhau, cùng chia sẻ nhiều điều, cùng cảm thông với nhau, cùng
nhau thực hiện những kế hoạch đã bị tạm hoãn do mùa dịch.
37. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
37
Đi với đoàn cũng đã được
hơn 2 năm và cũng đã tuyên
hứa hơn 1 năm rồi, bổn mạng
lân này cũng là bổn mạng thứ 3
mà em đã tham gia cùng với
mọi người, nhưng chưa năm
nào mà thực sự em nghĩ sẽ
hoàn thành được một bài nội
san hoàn chỉnh cả :v có thể do
lười hay là sợ mọi người đọc ko
hay nên cũng ngại nộp á hihi.
Đi cùng mọi người ko lâu
nhưng cũng ko ít, trải qua nhiều
cảm xúc vui buồn lại càng trân
trọng hơn cái điều mà ngta
thường gọi là gia đình. Thật vậy, cách mọi người đối xử vs nhau khác
các đoàn thể mà em biết rất nhiều. Ở những nơi đó họ chỉ xem nhau như
người bạn bình thường có cũng được ko thì cũng ko sao. Nhưng đến vs
TSC thì khác, mọi người xem nhau như gia đình liên kết vs nhau, các
thành viên như là anh chị em còn vs các đội trưởng thì như là cha mẹ
hướng dẫn cho mình rất nhiều điều và làm cho gia đình đó mạnh hơn,
còn đoàn phó và đoàn trưởng thì là người hướng dẫn mình đi đúng vs
con đường của người Kito hữu. Em thích đoàn ở chỗ mọi người thẳng
38. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
38
thắn vs nhau chỉ ra vấn đề và cho được hướng giải quyết tốt nhất, ko
ganh ghét nhau điều rất hiếm ở những đoàn thể khác. TSC đã dạy em
nhiều điều để em hoàn thiện hơn. Từ chỗ là một người ko biết làm công
việc gì của một chương trình thì bây giờ em đã là “siêu hậu cần” của bổn
mạng lần này (laugh).
39. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
39
Nói nghe ngầu vậy thôi
chứ là để “bị sai” đi mua đồ đó
mọi người ạ, tên mĩ miều hơn là
“ôsin” chuyên làm công việc
bao đồng của mọi người (cái
nào ko có tay ôsin thì toang cả
=)). Và sau một thời gian dài
được tu nghiệp chín quả thì bây
giờ em đã biết nấu ăn nữa cơ (
sắp thi masterchef rồi mọi người
ủng hộ nha, sắp được vào giữ xe
rồi) hihi. Bên cạnh những thời
gian tuyệt vời khi tham gia đoàn
thì ko thiếu những phút giây
lầm lỗi của em được. Thật sự
những lúc đó em rất áy náy,
nhưng được mọi người “tha thứ,
động viên” nên em cũng vơi dần
cảm giác bất lực của mình đi.
Được mọi người quan tâm giúp
đỡ em lại càng trân trọng hơn vì
thật ra từ trc đến giờ em chưa
bao giờ có được cảm giác ấy,
cảm giác như là khi mình cần
giúp đỡ thì sẽ LUÔN LUÔN có
người dang tay trợ giúp cho
mình. TSC cũng là nơi để mọi
người chia sẽ những câu lời
Chúa, giúp hiểu và cũng cố
thêm đức tin của mình, cũng là
nơi để tâm sự những vấn đề đã
gặp trong cuộc sống của mình
qua đó để mọi người hiểu nhau
hơn và biết cách quan tâm nhau
hơn. Có kể chắc cũng tới sáng
luôn ko hết chuyện để kể á hihi
40. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
40
Ai có đi qua rồi mới biết TSC tuyệt vời thế nào. Tuổi sinh viên
của em đã không vô nghĩa vì đã được biết đến TSC. Một đoàn thể
chắc chắn em sẽ ko bao giờ quên trong suốt cuộc đời của mình. Ở nơi
mà em đã thay đổi rất nhiều cũng là nơi mà em đã dành hết thời gian
của mình để làm cho đoàn được tốt hơn :v Em cũng cảm ơn mọi người
đã giúp đỡ em trong thời gian vừa qua, chẳng biết nói gì ngoài lời cảm
ơn bây giờ hihi. Cũng như xin lỗi vì những lúc em đã “bỏ bê” đoàn
mình làm ảnh hưởng đến công việc của chung của đoàn. Mọi người cứ
chọc em sao ko nộp nội san, để dành viết thân bài kết bài hay là do
đầu tư chất xám vào để viết hay hơn bla bla bla một ngàn lý do thì nay
em xin nộp bài nội san đầu tiên của em :v em biết là sẽ ko hay cho lắm
mong mọi người ko chê vì thực ra em làm văn ý ẹ lắm hihi tài năng có
hạn mọi người ạ. Thôi em xin kết thúc tại đây chứ viết dài dòng miên
man quá em sợ sẽ lạc trôi mất và em có gì ko đúng thì mong các anh
chị chỉ dạy góp ý em thêm ạ. Cảm ơn mọi người <3
41. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
41
Hành trình của hạt muối tưởng chừng sẽ
đổi mới. Sau biết bao lần biến cố và vấp
ngã, nhưng không con đường đấy vẫn
còn rất nhiều chông gai. Và tình trạng
của hạt muối chẳng khá lên được. Nó vấp
ngã, trượt dốc và mất phương hướng. Mà
thật chất ngay ban đầu nó đã không có
phương hướng của mình. Cũng bởi thế
mà nó bị chi phối bởi nhiều hướng khác
dẫn đến việc nó không còn nghĩ được gì, và không biết phải
làm gì. Nó ngày càng thụ động và thiếu
trách nhiệm. Những hạt muối mới thu
lượm, thì bay đi nhanh chóng, lớp muối
cũ thì ngày càng trong sự mục nát của
chính nó. Từng là một khối lớn, nhưng
giờ nó cảm thấy mình thật bé nhỏ, ngày
càng ít đi và chất muối trong nó cũng
đã phai nhạt, muối không còn là chính
mình nữa rồi. Nó còn chẳng biết phải
nên làm điều gì tiếp theo, hay là gượng bước trong sự yếu
đuối , và liệu với tình trạng thế này nó sẽ bước tiếp được bao
nhiêu lâu nữa. Năm, bốn năm hay ít hơn thế. Cầu chúc cho hạt
muối sẽ mặn trở lại, để có thể ướp mặn cho đời.
42. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
42
Tôi là Muối
43. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
43
Vậy là TSC Thanh Da đã
tới tuổi 25!
Nói tới 25 cho vui vậy
thôi, chứ thực ra nó cũng chả
liên quan tới bài viết này đâu.
Bài này thực sự chỉ là tâm sự
của tôi khi được ở TSC thôi.
Cũng khá là nhanh khi nói
lời chào rồi thấm thoát nói chia
tay TSC. TSC đã trở thành
người bạn, gia đình nhỏ của tôi
vậy. Nếu như ở nhà được ba mẹ
chăm sóc, quan tâm, thì đến với
TSC, mỗi thành viên như anh
chị em trong nhà
Tôi biết TSC cũng khá lâu,
khi bước vào năm nhất ĐH, khi
đó tôi xem TSC như 1 club, như
bao club khác trong trường. Lúc
vui thì tôi đi, lúc buồn thì tôi
nghỉ. Đến mãi sau này, vào hơn
một năm trước, xảy ra 1 biến cố
khá lớn trong cuộc đời, tôi bắt
đầu tham gia thường xuyên hơn,
tôi nhận ra, tôi có thêm 1 gia
đình nhỏ gọi là “TSC”
Vì sao ư?, thì đúng… chỉ
là 1 tối chủ nhật chúng tôi sẽ tập
44. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
44
họp lại nhau sau giờ lễ thanh đa.
Chúng tôi sẽ tập trung lại với
nhau, trò chuyện, chia sẻ về Lời
Chúa. Đó là những lúc tôi hiểu
rõ hơn về Lời Chúa (qua những
hiểu biết của các thành viên
trong nhóm), điều đó giúp tôi
siêng năng cầu nguyện hơn, đến
gần với Chúa hơn. Nhưng thực
ra, tôi chỉ tham gia thường
xuyên khi vừa tham gia các hoạt
động khác như tập múa, xem tập
kịch cho các chương trình,
chuẩn bị trung thu cho em nhỏ.
Đó là những lúc tôi hiểu hơn về
TSC và nhận ra rằng mỗi thành
viên đã trở thành 1 người bạn,
người động viên trong lúc khó
khăn. Mặc dù lúc nào hung,
mấy đứa cứ kêu là “ chanh to”
chả vui tẹo nào *
Vào TSC, tôi cảm thấy
biết trân trọng những gì mình
đang có, vì đó là bức tranh thu
nhỏ cho tôi nhận biết thế giới
bên ngoài. Tôi nhận ra sự yêu
thương, quan tâm từ gia đình
của các thành viên trong nhóm
(từ những lần đi chơi), điều đó
giúp tôi cảm thấy không còn
nhớ nhà nhiều và hơn hết tôi
cảm thấy mình bớt ”ích kỷ“ của
bản thân. Cũng chính vậy tôi
luôn cố gắng quan tâm mọi
người nhiều hơn, hiểu nhiều
hơn, tâm sự nhiều hơn.
Bài viết không dài nhưng
tôi biết là thách thức đối với
người đọc, vì tôi viết không có
dấu . Thôi thì đọc không được
thì cứ bỏ qua đọc tiếp nha **.
Không thì cứ inbox riêng cũng
được, sẽ được giải thích, dạo
này Covid nên cũng rảnh lắm.
Hihi
Tôi chỉ muốn nói lời “cảm
ơn” với gia đình TSC vì đã cho
tôi những trải nghiệm, những
bài học của thời sinh viên, Đến
lúc chia tay, tôi cũng chỉ thông
45. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
45
báo trươc mọi người có 2 ngày.
Tôi biết quá nhanh , nhưng tôi
cảm ơn khi nhận được những
bức thư, những món quà nhỏ
của TSC mà tôi rất thích. Cảm
ơn TSC mà tôi có thêm được
người bạn, anh chị
TSC tới tuổi 25, tôi thì 24
. Chúc cho ngày bổn mạng TSC
được diễn ra tốt đẹp.
Chú thích
*Trong 1 lần chơi trại, khi chơi thi múc trái cây bằng miệng, trong khi mọi
người lựa trái tắc để dễ ngậm, chị Thùy ngậm 1 quả chanh to và…chạy
**BBT đã thêm dấu
46. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
46
Có một cô gái luôn thích trốn trong
vỏ bọc của mình. Cô ấy không thích tham
gia hoạt động chung vì …lười. Suốt 18
năm trời cô chỉ quanh quẩn ở trường và ở
nhà. Kết thúc cuộc sống học sinh bên gia
đình, cô ấy bước chân lên thành phố: nhà
mới, bạn mới, thói quen sinh hoạt mới,
chương trình học tập mới… mọi thứ bủa vây khiến cô chán nản, mệt
mỏi. Cô chỉ muốn vứt bỏ mọi thứ quay về như trước đây, cái vỏ bọc
của cô càng thu hẹp lại.
Một buổi chiều chủ nhật nọ, dưới sự thúc đẩy,
dụ dỗ của anh trai mình, cô đến với TSC Thanh Đa.
TSC Thanh Đa cho cô ấn tượng đầu tiên chính là:
ừm … “CLB chia sẻ lời Chúa”. Mọi người cùng
quây quần thành một vòng tròn, chia sẻ về câu lời
Chúa mà mình cảm thấy lắng đọng. Đúng thật là
một đoàn thể Công giáo chính
hiệu rồi.
Có lẻ là người mới và nhỏ
nhất đoàn, cô được các anh chị
quan tâm rất nhiều. Các anh chị
hỏi han về cuộc sống, những
khó khăn mà cô gặp phải. Chị
Thảo luôn ở bên khiến cô cảm
47. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
47
thấy không lạc lỏng. Ban đầu, việc chia sẻ với cô còn khó khăn. Dần
dần, cô mở lòng mình hơn, cô chia sẻ những áp lực trong lòng, những
điều bực tức không biết phải làm sao khi các giảng viên chính trị cứ
nhắm vào đạo Công giáo. Nhận được những lời khuyên bảo, động
viên, khích lệ từ các anh chị, cô cảm thấy lòng mình nhẹ nhỏm hơn.
Chia sẻ lời Chúa cũng không quá triết học mà thật ra rất gần gũi với
cuộc sống đó chứ!
Tuy nhiên, những điều đó vẫn chưa đủ để lột bỏ hoàn toàn cái vỏ
bọc của cô gái. Khi cuộc sống dần ổn định hơn, những buổi sinh hoạt
thưa dần: bận làm bài tập, mai có môn kiểm tra, mệt mỏi trong
người…là những lí do để cô trốn sinh hoạt. Những tin nhắn hỏi han
được gửi đến khiên cô ngại ngùng, cô sinh hoạt trở lại với tâm thế:
mình là người có trách nhiệm mà. Đến lễ
bổn mạng đầu tiên của cô cùng đoàn, nhìn
mọi người kiên trì không quản mưa gió họp
hành, tập dợt chuẩn bị cho chương trình, có
rất nhiều bạn đang trong khoảng thời gian
thi cử vẫn cố gáng đi tập và hỗ trợ lẫn nhau
hết mình, cô cảm thấy mình thật ích kỉ. Qua
hơn 1 tháng làm việc liên tục cùng nhau,
những bài học kinh nghiệm, tình bạn và
niềm vui mà cô nhận được bỗng khiến cô
nhận ra: Hy sinh làm việc chung thật có lời
mà.
48. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
48
Sau một thời gian đi cùng đoàn, cô gái ru rú trong nhà ngày nào đã
trưởng thành hơn. Cô trở thành thành phần lớn hơn trong đoàn. Những
buổi sinh hoạt dần trở nên một phần trong cuộc sống của cô, lâu ngày
không gặp là cô lại nhớ những cái bản mặt thân thuộc ấy. Những kỉ
niệm đi cùng đoàn sẽ mãi là kho báu quý giá trong lòng cô. Thật hạnh
phúc khi quãng đời sinh viên của cô được đi cùng TSC Thanh Đa.
49. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
49
"Nội san", hai chữ từ trước
tôi chưa bao giờ nghe đến và
đương nhiên là tôi chẳng biết nó
như thế nào cả. Nhưng các anh chị
trong đoàn cứ nói là cái gì không
biết thì mình phải thử cho biết chứ.
Thôi thì cũng đành vắt chân vắt tay
để viết vậy :))
Xin lỗi mọi người đã tốn thời gian
đọc bài nội san nhạt nhẽo này. Mong là
năm sau sẽ có thể viết được bài nội san
hấp dẫn cho mọi người hihi
Little Thong
52. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
52
NỖI NHỚ MANG TÊN THANH
SINH CÔNG
Đồng hồ đã điểm 22:17 một buổi tối đẹp trời, không mưa. Sau
một ngày làm việc căng thằng, hôm nay ngồi lại uống tách trà, nghe
nhạc không lời và viết vài dòng nội san thân ái.
Chắc cũng
đã từ lâu rồi, mới
ngồi viết nội san
như thế này ^^.
Thời gian trôi qua
thật nhanh, thấm
thoát rời đoàn
cũng đã được hai
năm rồi. Giờ ngồi
viết như thế này
thì biết bao nhiêu
kí ức lại ùa về. Có
quá nhiều điều
hiện lên trong tâm trí, nó hân hoan cộng rối bời. Tôi có một tật xấu,
khi ai mà hỏi về đạo Công Giáo, tôi phấn khởi và hì hụi toàn kể về
đoàn mình đầu tiên, nói một cách điêu ngoa là tôi quá tự hào về nó.
Đúng là đã là Thanh Sinh Công, mãi mãi là Thanh Sinh Công.
Với một thói quen như thường lệ, chủ nhật nào cũng đi nhà thờ
xong là bay vô sinh hoạt liền. Khi đã là thói quen thì thật sự rất là khó
bỏ, nó giống như là một sự cai nghiện không nhỉ. Tôi dặn lòng là sẽ
làm được mà. Đi lễ xong là lật đật đi về, tôi không muốn nhìn thấy tụi
nhỏ, lại nhớ không cầm lại được. Cũng buồn lắm chứ, tôi tìm mọi
cách để lấp đầy khoản thời gian đó. Và dần dần cám ơn Chúa con đã
tạm ổn, nhưng đôi lúc khựng lại ước gì có đứa nào kêu bà chị già này
đến sinh hoạt một bữa không nhỉ >”<. Thật sự tôi nhớ những câu
chuyện bày bựa của tụi nhỏ, tôi nhớ những lúc suy niệm, tôi nhớ lời
53. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
53
kinh và bài hát của đoàn Thanh Sinh Công vô cùng, tôi nhớ quán nước
mía, quán hủ tiếu, tôi nhớ........Một hôm tôi cũng được toại nguyện
mong ước, tin nhắn tin tin đến từ đoàn trưởng: “ Chị ơi, đi sinh hoạt
chung với tụi em nha, tụi nó về quê hết rồi, không ai đi sinh hoạt cả”.
Lòng lại rạo rực lên.
Hmm, đôi lúc nghĩ lại mình cũng vẫn hạnh phúc ấy chứ, một vài
chương trình cũng ráng lếch xác đi cùng với sấp nhỏ mà dù là già nhất
đoàn ^^.
Gửi các em F5: Khi các em vẫn còn sinh hoạt trong Thanh Sinh
Công thì đã là một điều may mắn tuyệt vời rồi, nhiều người ước mà
không được ấy (như chị nà). Chị biết các em có rất nhiều điều khó
khăn để phát triển đoàn. Nhưng trong khó khăn đó sẽ giúp các em trải
nghiệm, học hỏi và trưởng thành hơn. Cố gắng nhé các em!!!
56. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
56
TSC Thanh Đa
của tôi là
những buổi
sinh hoạt, nơi
mội người trải
lòng chia sẻ
vơi nhau về lời
Chúa và về cuộc sống này.
TSC Thanh Đa của tôi là những buổi tối lê lết
trên nhà thờ đến khi bác bảo vệ tắt đèn đuổi ra
về để tranh thủ từng giây từng phút chuẩn bị
cho chương trình thật chu đáo.
TSC Thanh Đa của tôi là những tô hủ tiếu
“ngon nhất Sài Gòn” lấp đầy bụng rỗng liên tục
cả tháng trời với những câu trêu đùa và bàn bạc
sau khi bị bác bảo vệ đuổi.
57. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
57
TSC Thanh Đa của tôi là những giây phút chạy
quắn cả chân khi tổ chức chương trình.
TSC Thanh Đa của tôi là những góp ý thẳng
thắn, sửa đổi lẫn nhau và những bài học kinh
nghiệm trong những buổi lượng giá căng thẳng.
TSC Thanh Đa của tôi là những buổi chầu
giúp mọi người tĩnh tâm lại.
TSC Thanh Đa của tôi là những hội trại dơ và
lầy vô đối giúp ta gần nhau hơn.
TSC Thanh Đa của tôi là những lần “đốt nhà”
nhau mà sao tình cảm lại cứ càng thắm thiết
vậy chứ?
TSC Thanh Đa của tôi
là những lần xuống tinh
thần, muốn buông bỏ khi
nghe thấy những bình luận
không tốt về đoàn mà chỉ
biết an ủi, động viên vực dậy
tinh thần của nhau. Quan
58. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
58
trọng nhất vẫn là đoàn.
TSC Thanh Đa của tôi là những lần thoải mái
cười đùa cùng nhau không e dè, sống thật với
chính mình mặc kệ dư luận.
TSC Thanh Đa của tôi là những lúc khó khăn
có bạn ở bên đồng hành cùng tôi.
TSC Thanh Đa của tôi là DUY NHẤT.
Mãi yêu TSC Thanh Đa!
Mãi yêu TSC Thanh Đa!
59. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
59
SỰ ĐỒNG HÀNH
Tin tin, chuông báo tin nhắn điện thoại vang lên:
- Em em ... chủ nhật này tụi em có sinh hoạt không?
- Dạ có, sao vậy chị?
- Chị hỏi thăm thui, dịch bệnh này sinh hoạt có gì khó khăn
không?
- Dạ mấy bạn nghỉ tết vẫn chưa lên, với nhà thờ cũng hạn chế sinh
hoạt nữa nên cũng...
- Ừ cố lên em, có gì chủ nhật chị qua sinh hoạt chung cho vui nha.
Chị Thu “cute” vẫn thường hỏi thăm, động viên tôi như thế. Tuy thời
gian tôi sinh hoạt với chị không được bao lâu nhưng nói chuyện với
chị về Đoàn hay về bất cứ vấn đề gì vẫn luôn cảm thấy rất thoải mái,
không hề có bất kì một áp lực nào.
Rồi còn ông Thức “kun ngầu” nữa chứ, không biết ổng làm gì mà từ
Tân Phú qua rủ đi cafe xuyên màn trưa luôn.
- Em đang ở đâu đó, đi cafe không em?
- Dạ ok anh.
- Sao nay anh qua đây vậy?
- Tranh thủ qua cafe chứ mai mốt cách ly thì thấy bà kaka.
“Người trẻ cần phải thấy họ đươc quan tâm,
đó là sự đồng hành quan trọng nhất”. (Cha
thánh Don Bosco). Dạ. Tụi em sẽ tự tin và
vững vàng trong tuổi 25 sắp tới, vì biết chắc
rằng đằng sau các anh chị vẫn luôn đồng hành
và ủng hộ chúng em.
60. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
60
VIẾT CHO CÁC EM TSC THANH ĐA 2020
1. Tri ân những người sáng lập.
Từ tháng 4/1995 đến nay 5/2020
vừa tròn 25 năm. Trong một
phần tư thế kỷ ấy, luôn luôn
phải nhắc công khai sinh của
Lm. Đa-minh Nguyễn Đình Tân
và Frere Bonaventura Nghĩa.
Không có hai ngài thì không có
TSC Thanh Đa.
Tiếp đến, là công sức dẫn dắt
của các Trưởng. Đến giờ phút
này, tôi 44 tuổi ngồi gõ những
dòng này vẫn văng vẳng bên tai
lời nói và thấp thoáng hình ảnh
của các Freres, của Trưởng Tú,
Trưởng Dũng, Trưởng Phụng,
Trưởng Đạt, v.v. thật ra mỗi
người mỗi nhiệm vụ mà tôi không nhớ hết.
2. Chia sẻ Lời Chúa muôn đời quan trọng
Nhớ ngày ấy, chia sẻ Lời Chúa (CSLC) là một việc không đơn giản,
phải thừa nhận là có những khi nhàm chán. Nhưng vì ý thức rằng nếu
không còn CSLC thì không còn là Thanh sinh công (vì hoạt động thì
61. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
61
đoàn nào không hoạt động?), nên Frere Nghĩa có lần nói thẳng với
Ninh rằng “nếu con bỏ CSLC thì đừng gặp Frere nữa”.
Hôm rồi, tôi xem trên Facebook của Dòng Tên Việt Nam, mục Giáo
lý tổng quan và diễn giải – Bài 6 Kinh Thánh: quy điển và giải thích.
Tôi hết sức sung sướng vì dù thần học cao vời như thế, khó như thế,
chủng sinh còn phải học trầy trật như thế, nhưng Cha giảng nói một ý
mà hóa ra các bạn trẻ TSC thực hành thường xuyên. Đó là:
Như vậy, sinh hoạt CSLC của các bạn chính là đang tham gia vào hoạt
động thần học của Giáo hội đấy. Rất tuyệt vời.
(Bài giảng đầy đủ của Dòng Tên ở đây
62. Hãy trỗi dậy Nội san TSC Thanh Đa
62
https://www.facebook.com/dongten/videos/538970366788908/?v=538
970366788908)
3. Phương pháp TSC chính là chìa khóa đi làm
Căn bản Lời Chúa, cùng với phương pháp Xem – Xét – Làm đặt quy
chiếu trên căn bản Lời Chúa ấy, chính là chìa khóa thành công trong
cuộc đời. Chứ hoàn toàn không chỉ là vài năm với phong trào thời sinh
viên mà thôi.
Bây giờ các bạn chưa thấy chìa khóa này phát huy đâu. Sau khi ra
trường, bươn chải trong cuộc đời đi làm mới thấy rằng, đôi lúc giật
mình, ủa sao mình có thể phán đoán việc nhanh vậy, độ chính xác tỉ lệ
cao vậy. Vì sao? Vì ngay khi tiếp cận vấn đề, câu hỏi tự động đặt ra là
việc này liên quan đến ai, ai ảnh hưởng và bị ảnh hưởng nhiều nhất,
Lời Chúa nào hướng dẫn ta trong tình huống này.
Khi nó đã đi vào máu, thành thục đến cao hơn kỹ năng và biến thành
kỹ xảo thì lúc bạn tưởng nó không có nhưng lại là lúc nó chi phối cách
giải quyết công việc của ta. Và vì chi phối đó theo một quy chuẩn nên
rất hiệu quả.
Đi làm từ 1999 đến nay, tất nhiên không phải luôn luôn thành công,
tôi phải thừa nhận rằng Phương pháp TSC giúp tôi rất nhiều trong các
khía cạnh từ tự giải quyết công việc của chính mình, cho đến hướng
dẫn người khác sao cho hiệu quả.
Cám ơn Thanh Sinh Công đã đến trong cuộc đời tôi.
Giuse Đinh
Sài Gòn, 17 tháng 5 năm 2020