1. + Tải trọng động là tải trọng tác dụng lên hệ làm cho các chất điểm của hệ
9
chuyển động có gia tốc hoặc có xuất hiện lực quán tính.
- Tải trọng động mà trị số thay đổi rất nhanh trong một khoảng thời gian nhỏ
được gọi là tải trọng va chạm.
- Tải trọng mà phương chiều, độ lớn đã biết còn điểm đặt. Thay đổi được gọi là
tải trọng di động. Ví dụ: Trọng lượng mô khi chạy tác dụng lên cầu.
- Tải trọng biến thiên tuần hoàn theo thời gian là tải trọng gậy nên dao động.
II. Nội lực phương pháp mặt cắt.
1. Định nghĩa nội lực
Để giữ cho vật thể có hình dạng và kích thước nhất định giữa các phần tử vật
chất có các lực liên kết. Các lực này như đã biết là các lực liên kết phân tử v.v… Khi
vật thể chịu tác dụng của ngoại lực các lực này sẽ tăng lên để cân bằng với ngoại lực.
Nếu sự cân bằng này bị phá vỡ thì vật thể sẽ bị phá huỷ. Ta có định nghĩa tổng quát về
nội lực như sau:
"Nội lực là phần lực liên kết tăng thêm khi vật thể chịu tác dụng của ngoại lực".
Sức bền vật liệu chỉ nghiên cứu phần tăng thêm này mà không chú ý đến các lực liên
kết ban đầu. Nếu ngoại lực bằng không thì nội lực cũng bằng không.
2- Phương pháp mặt cắt xác định nội lực:
Cho vật thể A chịu tác dụng của hệ lực P1, P2,... Pn,. Để xác định nội lực ta dùng
phương pháp mặt cắt.Tưởng tượng cắt đôi vật thể bằng một mặt cắt và giữ lại khảo
sát phần bên trái. Giả sử hệ lực P1, P2,... Pn là hệ lực cân bằng (trường hợp không cân
bằng cần áp dụng nguyên lý Đa lăm be và sẽ xét trong chương tải trọng động. Để phần
bên trái làm việc giống như khi vật thể còn nguyên vẹn ta phải thay thế tác dụng của
phần bên phải lên phán bên trái bằng một hệ lực p phân bố trên toàn bộ mặt cắt. Theo
nguyên lý tưởng hỗ nếu ta khảo sát phần bên phải thì phải đặt vào mặt cắt của phần
này hệ lực (- P ).
Hệ nội lực P cùng với các lực còn lại ở phần bên trái sẽ tạo thành một hệ lực cân
bằng: