2. “Mười Điều Răn” là đoạn Kinh Thánh nổi tiếng nhất. Được trình bày trong Sách
Thánh của người Do Thái rằng chính Thiên Chúa đã trực tiếp mạc khải cho họ,
mười điều răn sau đó đã được Kitô giáo đồng hóa và chiếm một vị trí quan trọng
trong suy tư luân lý Kitô giáo và quảng đại quần chúng trong nhiều thế kỷ.
Có hai bản mười điều răn trong Cựu Ước: bản cũ hơn được viết trong sách Xuất
Hành chương 20, nằm trong bối cảnh lịch sử sơ thời của dân Do Thái; bản khác mới
hơn ở sách Đệ Nhị Luật chương 5, được trình bày dưới hình thức nhắc lại lịch sử
trong lời di ngôn của ông Môisen (Moses).
Nội dung của Mười Điều Răn chia thành hai nhóm lệnh luân lý nền tảng và những
bổn phận do Thiên Chúa quy định: nhóm đầu ngắn gọn dành riêng cho việc thờ
phượng Thiên Chúa cách tuyệt đối, tôn kính Thánh Danh Thiên Chúa, giữ ngày
Sabát, ngày của Chúa; nhóm thứ hai bao quát hơn nhằm đến những bổn phận phải
tôn trọng những người thân cận, trước hết là cha mẹ già nua tuổi tác, cấm sát nhân,
ngoại tình, bắt cóc (sau này được khái quát hóa là trộm cắp), vu khống, ước muốn
và chiếm đoạt vợ, chồng, và tài sản của người khác (trong sách Xuất Hành thì cả hai
được gộp chung thành một).
Ngày nay, Mười Điều Răn được xem như những điều luật bảo vệ các giá trị cơ bản
của con người.