SlideShare a Scribd company logo
1 of 56
( Tập thơ “ Tát Nước gầu đôi của Nhà thơ Nguyễn Ngọc Xuyên ”)
HOA SEN AO ĐÌNH
Thẫn thờ anh ngắm trăng lên
Thấy em trên đó anh quên đường về
Nhìn sông thấp thoáng làng quê
Bóng em lấp ló anh về theo em
Trên trăng em sáng hơn đèn
Dưới sông lấp loáng em chen giữa dòng
Về nhà anh nhớ anh mong
Nhìn em ẩn hiện gương treo trong tường
Nhớ ngày nhập ngũ lên đường
Hai ta đôi ngả chiến trường xông pha
Đạn bom khói lửa vượt qua
Anh người chiến sĩ, em là cứu thương
Ngày nay sạch bụi chiến trường
Anh về sản xuất, thương trường kinh doanh
Nhớ em núi đã rừng xanh
Anh đi khắp chốn không dành được em
Ao đình một đóa hoa sen
Giữa trời anh đặt mong em thấu tình
Năm xưa hai đứa chúng mình
Hoa sen vẫn hái ao đình tặng nhau.
4/2003
THIẾU ANH
Thiếu anh như nắng thiếu trời
Như cây thiếu nước, như đời thiếu mưa
Cho dù vất vả sớm trưa
Thiếu anh thì vẫn là thừa bỏ đi
Thiếu anh vất vả làm chi
Đơn côi tẻ nhạt hết thì thanh xuân
Nhà lầu, xe ngựa đâu cần
Bởi vì hoa thắm nhạt dần thời gian
Có cây chưa quả đã tàn
Hậu này thử hỏi ai mang trong đời
Thiếu anh như thiếu nhựa đời
Như mây thiếu gió hết thời mây bay
Thiếu anh rượu cóc chẳng say
Đàn cầm em gảy cả ngày ai nghe
Em đành buông liễu phủ the
Tựa song dựa cửa hết hè qua đông
Má thơm tự hết phần hồng
Lửa tình tự tắt trong lòng của em
10/3/2004
VIỆT NAM VÀ THỜI ĐẠI
Trời xuân khởi sắc ngàn lần
Đất Việt có cả trăm lần vinh quang
Lập bao kì tích huy hoàng
Giương cờ đại nghĩa phá tan địch thù
Ghi vào sử sách thiên thu
Anh Hùng dân Việt thắng thù nơi nơi
Điện Biên rung động đất trời
Độc lập dinh Ngụy tả tơi đầu hàng
Giở ngược lịch sử từng trang
Nguyên, Minh, Thanh, Hán đều mang xác về
Còn ta vẫn vững lời thề
Con dân nước Việt lại về với nhau
Ngày nay bốn biển năm châu
Sao vàng cờ đỏ rực màu thắm tươi
Bác Hồ hai chữ tên người
Danh nhân thế giới đời đời đã ghi
Lớp sau theo bước Bác đi
Nghe lời Bác dạy phải ghi tạc lòng
“Việt Nam nổi tiếng hay không
Là nhờ các cháu lập công sau này”
Bây giờ chúng cháu tỏ bày
Vinh quang thế giới có ngày Việt Nam”.
7/5/2004
CHIM SÂU
Con chim nho nhỏ
Cái mỏ xinh xinh
Đi lẻ một mình
Rung rinh đi cành lá
Sâu hoa, sâu quả
Sâu lá, sâu cành
Chim quyết hoàn thành
Bắt cho bằng hết
Vì cây chim mệt
Quyết diệt hết sâu
Cho cây chất màu
Để giàu sức sống.
NHỚ THỜI HỌC SINH
Đầu làng gió thổi rung cây
Hồ ôm tre lũy nở đầy hoa sen
Ra hồ tắm mát nhớ em
Khi còn đi học cùng em quanh hồ
Trung học mười đứa cùng nô
Học về xuống tắm dưới hồ cùng sen
Trộm hoa hợp tác tặng em
Bẽn lẽn tay đón: Ứ thèm hoa đâu!
Từ đó thấm thoắt chưa lâu
Anh đi kiến trúc xây cầu qua sông
Em là cô gái vùng trong
Bạn hữu nghề nghiệp thành công cả rồi
Người nào việc ấy cào đời
Nay về làng xóm, nhớ thời học sinh
Cả bọn mười đứa chúng mình
Buồn vui, lao động, học hành có nhau
Ngày nay kẻ trước người sau
Góp công dâng trí cùng nhau xây đời
Gặp nhau đầy ắp tiếng cười
Mọi người ôn lại cái thời học sinh.
2002
MÙA HÈ
Xuống đầm ngắt một bông hoa
Hương thơm man mát, thương em cấy mùa
Mồ hôi nhỏ xuống như mưa
Tay ôm bó mạ, tẽ đưa đều đều
Tháng năm nắng nóng bao nhiêu
Má em càng đỏ càng nhiều nét yêu
Mùa hè nắng rát quá chiều
Trăng lên giòn giã bao nhiêu tiếng cười
Bóng trăng rọi xuống bóng người
Hội làng đông đúc người người cấy thi
Đang trưa sấm bỗng ầm ì
Gió thổi mây đến đen sì đổ mưa
Tháng năm tháng sáu làm mùa
Cũng là những tháng nắng mưa thất thường
Trải qua năm nắng mười sương
Bát cơm hạt gạo chi thường dễ đâu
Mùa này kế tiếp mùa sau
Con người vất vả có đâu an nhàn
Ngày hè con cuốc gọi sang
Cây phượng rực đỏ lại càng bận hơn
Lửa đỏ hoa gạo đỏ hơn
Muốn ăn cơm trắng gạo thơm vụ mùa
Xin rằng cố gắng thi đua
Ra sức làm việc đến mùa thắng to.
2001
ĐẾM XUÂN
Tôi ngồi tôi đếm xuân tôi
Hơn bảy mươi xuân
Đến rồi
Chưa đi
Mỗi xuân, một nghĩ, một suy
Xem ta làm được những gì ích đây
Trồng người cũng thể trồng cây
Trồng người vất vả mê say một đời
Tôi nay ngoài bảy mươi rồi
Mừng vui khi thấy các con thành người
Trong vườn cây cối trông nom
Bắt sâu, làm cỏ, cây non uốn thành
Rèn con, dạy cháu học hành
Con làm việc tốt, cháu thành trò ngoan
Việc đời, việc nghĩa lo toan
Lao động vất vả lại càng vui hơn
Đếm xuân là đếm tuổi người
Thấy mình có ích lại ngồi đếm xuân.
Nhâm Nhọ 2002
BỐ TÔI
Bố tôi nay đã ngoại ngũ tuần
Tuổi già đầu bạc hoa râm điểm màu
Sớm khuya mưa nắng dãi dầu
Mùa màng vất vả theo trâu cày bừa
Tháng ngày đi sớm về trưa
Bữa ăn giản dị rau dưa, tương cà
Tối về nhấm nháp qua loa
Chén rượu củ lạc – của nhà thế thôi
Thư thả những lúc ông ngồi
Xếp sắp mọi việc để rồi phân công
Người nào việc nấy đã xong
Thuận hòa con cháu trong lòng ông vui
Mỗi khi công việc xong rồi
Vui đùa con cháu ông ngồi thảnh thơi
Làng xóm có việc ai mời
Chỉnh tể mũ áo đến chơi chan hòa
Bạn gần cho chí bạn xa
Nào thăm nào viếng đậm đà tình thân
Mộc mạc tình nghĩa nông dân
Cả nhà vui vẻ quây quần bên nhau.
2002
CHUYỆN NGƯỢC ĐỜI
Tôi nay kể chuyện ngược đời
Tạo hóa sinh ra con người thủy chung
Cuộc đời hiếu nghĩa khôn cùng
Ông bà, con cháu sống chung một nhà
Già yêu trẻ, trẻ thương già
Người người trên dưới trong nhà định danh
Có người phúc đức chưa thành
Sinh con nuôi dạy học hành hẳn hoi
Không ngờ cơ sự ngược đời
Dốc tâm, tận sức, công rơi mất rồi
Dạy con, con chẳng nghe lời
Công cha nghĩa mẹ, lạy rồi xin tha
Phép nước cho chí đạo nhà
Con thay, con đổi thành ra ngược đời
Lễ nghi phép tắc ở đời
Đều là sáo rỗng của người bất nhân
Những điều nhân nghĩa mất dần
Hiếu trung chẳng có, chỉ cần có ta
Ông bà thời cổ quá xa
Vợ chồng hai đứa đôi ta nhất nhì
Bố là chi, mẹ là chi?
Anh em chú bác cô dì là đâu
Tiền tình là phép nhiệm màu
Giúp ta xây bậc vượt cầu leo thang.
12/2002
ANH CHÀNG SI TÌNH
Bỗng hiên ngơ ngẩn, ngẩn ngơ
Mới gặp có thể cứ ngờ lâu năm
Nhìn người như tưởng ngắm trăng
Tóc đen óng mượt, hàm răng ngọc ngà
Bình bình quần lụa áo hoa
Tình tình vui vẻ nết na hơn người
Tài năng thi thố ở đời
Thực hư chưa rõ, trông người đáng tin
Dáng đi thấp thoáng ưa nhìn
Nụ cười ánh mắt tự tin vào đời
Gặp nhau trò chuyện đôi lời
Đêm về đã thấy con người trong mơ
Men tình chưa nhấm đã chờ
Bao niềm thương nhớ gửi nhờ gió chơi
Công việc bận rộn thì thôi
Lúc nào rảnh rỗi lại ngồi mộng mơ
Si tình như thể mê cờ
Hết nhắc quân nọ, lại sờ quân kia
Làm ăn vất vả sớm khuya
Nhưng tình phải có chẳng lìa bỏ đâu.
CẦU VÀ BẾN
Bình yên nước chảy lững lờ
Đêm trăng sóng bạc nhấp nhô giữa dòng
Con đò cô lái sang sông
Hai bờ qua lại rất đông người rồi
Làm nghề sông nước một thời
Mái chèo đưa đẩy sải bơi con thuyền
Hoa thơ nhị phấn giữ nguyên
Sóng to gió lớn được quyền đón đưa
Đó là bến cũ năm xưa
Còn nay cầu mới ta vừa đi qua
Từ cầu đến bến không xa
Cô lái năm nào, trồng hoa thay chèo
Qua cầu tôi vẫn mang theo
Bóng hình cô lại khua chèo qua sông
Cầu ao sông rộng mênh mông
Đêm trăng sóng vẫn giữa dòng nhấp nhô
Qua sông rồi lại đến bờ
Vườn hoa cô gái bài thơ cây cầu
Gần xa khắp chốn đâu đâu
Cũng vui cũng sướng có cầu qua sông.
2002
CÔ GIÁO LÀNG BÊN
Em là cô giáo làng bên
Biết thì có biết nhưng tên là gì?
Ngày ngày, tháng tháng anh đi
Qua trường anh thấy em ghi – đọc bài
Tiếng thơm hương cúc, hương nhài
Đẹp tình hương sắc như loài phong lan
Vâng em cô giáo của làng
Thơm như huệ, đẹp như lan có gì?
Tháng tháng, ngày ngày anh đi
Qua trường, qua lớp anh nhìn gì em?
Muốn quen thì cứ làm quen
Xin anh đừng hỏi tên em là gì.
2002
CHÚC THỌ ĐẦU XUÂN
Năm mới đầu xuân năm Nhâm Ngọ
Kính chúc các cụ vạn thọ an khang
Tác phong tư thế đàng hoàng
Đạo lý trí dũng lại càng nêu gương
Thể thao văn hóa dẫn đường
Động viên con cháu quê hương tiến cùng
Tuổi già thư thái ung dung
Lao động sản xuất vui cùng cháu con
Cho rằng sông cạn núi mòn
Tuổi cao chí khí vẫn còn giữ nguyên.
Nhâm Ngọ 2002
TÁT NƯỚC GẦU ĐÔI
Đồ ải tát nước gầu dai
Tát cao nước thấp dây đai kéo co
Hai người hết rướn lại gò
Còng lưng, ngửa bụng cùng co về mình
Đôi chân nhấp nháy rập rình
Mồ hôi ướt đẩm phơi mình nắng khô
Khát mệt hơi thở phì phò
Vung tay vúc nước múc cho đầy gầu
Trời mưa càng tát càng lâu
Gần lành mà nước chảy đâu mất rồi
Hẳn là chồng vợ tát đôi
Có phải ai khác mà ngồi ghẹo chơi.
Tháng 3/2003
BÁN ĐỔI DÉP RONG
Đường dài mỗi bánh xe lăn
Đi nhiều thấy mệt đôi chân thấy chồn
Dép rong giao bán luôn mồm
Cò kè thêm bớt thiệt hơn từng đồng
Mua bán chẳng kể bà, ông
Muốn xem, muốn thử thì lòng cũng ưng
Được rồi cũng chẳng vội mừng
Ra điều suy nghĩ ngập ngừng đắn đo
Khách hàng thích nhỏ thích to
Muốn dày muốn mỏng chiều cho thỏa lòng
Miễn là mua được bán xong
Tính ra có lãi có công là mừng
Nghề này vất cả vô cùng
Đầu làng, cuối xóm gò lưng đạp đèo
Có khi từ sáng đến chiều
Mỏi mồm giao đổi, trái điều ước mong
Tối về cái túi rỗng không
Cả nhà im lặng buồn lòng trẻ thơ.
Tháng 11/2002
ÔNG GIÓNG
Lên ba đi phá giặc Ân
Phò vua cứu nước cứu dân giúp đời
Giặc Ân đã phá xong rồi
Bình yên thiên hạ khắp nơi vui mừng
Bỗng nhiên ngựa hí vang lừng
Trời canh lửa đỏ phừng phừng vút lên
Ngựa sắt ông Gióng ngồi trên
Cả hai thẳng hướng bay lên giữa trời
Mặc dù ông Gióng đi rồi
Còn bao di tích ngựa đời vẫn ghi
Hố sâu vó ngựa đã phi
Tre ngà rải rác đường đi chiến trường
Lập đền thiên hạ dâng hương
Tôn là Phù Đổng Thiên Vương dưới trần
Ông là vị thánh của dân
Thay trời cứu nạn cứu dân một thời.
20/3/2004
LUỘC BÁNH TRƯNG
Báng trưng con gói xong rồi
Bắc nồi nhóm bếp bà ngồi bà trông
Bánh xôi than củi đỏ hồng
Bỗng rưng bà nhớ bà mong ông về
Khi đi ông đã nặng thể
Chiến tranh chấm dứt ông về với tôi
Đến nay mấy chục năm rồi
Các con khôn lớn còn tôi đã già
Thời gian thấm thoát trôi qua
Tuổi tôi cũng sắp đi xa mất rồi
Bánh trưng còn được mấy nồi
Để tôi trông bánh lại ngồi nhớ ông?
Tháng 1/2003
ĐỜI THƯỜNG CỦA TÔI
Ngoài trời lách tách mưa rơi
Tôi ngồi nhớ lại nỗi vơi nỗi đầy
Nhớ năm, nhớ tháng, nhớ ngày
Khó khăn vất vả phải xoay đủ nghề
Mò cua, bắt ốc, làm thuê
Quay mỳ, đánh ống, kiêm nghề tiều phu
Chồng đau vợ yếu khật khừ
Tháng này góp nhặt từng xu, từng đồng
Để con ăn học cho xong
Vào đời lúc đó, trong lòng mới yên
Nhà nghèo, thiếu gạo, thiếu tiền
Còn lòng trung hiếu đức hiền thiếu đâu
Ngày nay nước mạnh dân giàu
Cháu ngoan học giỏi con giàu hơn cha
Ấm no hạnh phúc cả nhà
Con con, cháu cháu, ông bà chung vui
Tối nay đã tám chục rồi
Nhìn con nhìn cháu vào đời hơn xưa
Hôm nay trời lạnh đổ mưa
Tôi ngồi suy ngẫm thời xưa, thời này.
Tháng 9/2003
CÓ NHỮNG NHÀ VÙNG QUÊ
Gái ngoan học sảy học sàng
Trai khôn liệu cách nhẹ nhàng khuyên răn
Vợ chồng tình nghĩa gối chăn
Cùng nhau vất vả, làm ăn suốt đời
Nuôi con dạy cháu lên người
Phụng dưỡng cha mẹ trọn đời hiếu chung
Anh em trên dưới sống cùng
Đói lo sướng khổ hưởng chung trong nhà
Buồn vui sum họp toàn gia
Ông bà con cháu là hoa tứ đời.
Tháng 9/2003
NGƯỜI ĐÀN BÁ GÓA ĐI BƯỚC NỮA
Cần em thì đến tìm em
Chồng em đã mất ai ghen làm gì
Hẹn rồi tới gọi thì đi
Cái thân góa bụa còn gì nữa đâu
Ba năm cách biệt tình đầu
Má hồng hây hẩy bớt sầu ngất ngây
Tiếng cười vui vẻ hàng ngày
Đời riêng trở lại lại say đắm tình
Gần xa ai nhắc đến mình
Nằm trong gối đệm rung rinh tưởng người
Trách sao tạo hóa trêu ngươi
Tình đời mới thắm đã rời xa nhau
Người đi thấy nhẹ không đau
Kẻ ở lòng lại rầu rầu sót sa
Sót người rồi lại sót ta
Môi thắm đã nhạt nhị hoa sắp tàn
Đành rằng lần nữa sang ngang
Giữ cho phần gái nhỡ nhàng có nơi.
2002
RỪNG NÚI SA PA
Hết tàu rồi lại sang xe
Quanh co leo núi lội khe băng rừng
Nhà xây vách núi lưng chừng
Quanh năm mây phủ cả rừng Sa Pa
Mùa đông tuyết trắng ngọc ngà
Nắng vàng lấp lánh tuyết pha đủ màu
Núi cao rừng rậm suối sâu
Thiên nhiên ban tặng từ lâu lắm rồi
Ngày nay đổi mới cuộc đời
Nhân sinh tôn tạo thêm thời văn minh
Dựng lên một số công trình
Lập trình sơn thủy hữu tình Sa Pa
Cá nuôi hồ tạo quanh nhà
Hoa vườn rực rỡ trộn pha hoa rừng
Nhà xây kiểu mới cao tầng
Đêm đêm dèn điện sáng trưng khắp vùng
Nhà sàn quanh núi ven rừng
Sớm chiều khói tỏa khòa cùng mây bay
Rượu cần mới vít đã say
Đặc sản đủ loại trái cây thú rừng
Đắng, chua, chát, ngọt, thơm lừng
Mông, Kinh, Mường, Thái, ta cùng chung vui
Sa Pa điểm hẹn giữa trời
Gần xa du khách khắp nơi đổ về.
Tháng 8/2003
CON MÈO TAM THỂ
Meo meo mày kêu gì thế?
Mày là con mèo Tam Thể phải không?
Tên mèo là ở bộ lông
Màu đen, vàng, trắng, ta trông rất kỳ
Nhất là cái dáng mày đi
Rón ra rón rèn mèo khi rình mồi
Được mồi mèo tung, mèo chơi
Mèo tha, mèo hất, mèo lôi vào lòng
Gầm gừ đến lúc ăn xong
Liếm lông rửa mắt lên lòng ông tao
Meo meo, mày làm gì thế?
Nhày nhót, con mèo Tam Thể đấy ư?
Nếu cào màn rách thì hư
Chạy đuổi, nghịch ngợm, từ từ mèo ơi
Thế là tao biết mèo rồi
Ban đêm bắt chuột, ban ngày nghỉ ngơi
Bữa thì mào mèo dạy mèo xơi
Có mèo chuột chẳng lục nồi phá mâm
Mèo ơi nếu tao không nhầm
Đôi khi mèo ngủ mèo nằm bên ông
Meo meo, con mèo nào thế?
Đúng mày là con Tam Thể nhà tao
Dạy học buổi sáng hôm nào
Mèo cũng chạy tới cuốn vào bên chân
Cứ như một đôi bạn thân
Ngồi học, xuống bếp, ra sân có mèo
Chuột lớn, chuột bé ngày ngày
Mèo rình, mèo bắt mang ngay ra xài
Chuột nhà gần, chuột đồng xa
Mèo quyết mèo diệt không tha con nào
Mèo ơi tao quý mày sao
Cho mày ngồi bên cùng tạo học bài.
Năm 2001
MÙA THU
Lá vàng thả xuống mặt đường
Tơ vàng của nắng lại vương trên cành
Gió heo gọi lá ru cành
Thì thầm cây ủ mầm xanh sau này
Trên cao lộng gió cờ bay
Mùa thu tháng Tám những ngày vinh quang
Ngày thu nhớ lại sử vàng
Việt Nam có cả ngàn trang anh hùng
Nữ thì Bà Triệu, Bà Trưng…
Nam thì Lê Lợi – Quang Trung – Bác Hồ …
Anh hùng giữ nước dựng cờ
Đánh đuổi giặc ngoại khỏi bờ Việt Nam
Xây lên đất nước đàng hoàng
Ghi thêm trang sử bằng ngàn năm xưa.
2000
NẮNG HẠN ĐƯỢC TRẬN MƯA RÀO
Nguyên khí thiên địa giao hòa
Ầm ầm chớp lửa mưa nhòa không gian
Mênh mang mặt đất nước tràn
Vạn vật tạo hóa râm ran tiếng cười
Cỏ cây mơn mởn xanh tươi
Ôn hòa khí hậu, con người bình an.
9/2003
ƠN THẦY
Công cha nghĩa mẹ ơn thầy
Những điều như thế có ngày nào quên
Muôn đời đạo lý còn nguyên
Những người kế tiếp có quyền noi theo
Làm người chẳng kể giàu nghèo
Tôn sư trọng đạo tuân theo đến cùng
Nghĩa tình đạo ký là chung
Vì đời hạnh phúc phải cùng chăm lo
Ơn sâu nghĩa nặng thầy cô
Đã rèn đã luyện đã lo cho đời
Dạy cho xã hội bao người
Có tài có đức xây đời vinh quang.
11/2002
NẤU CƠM
Mẹ ngồi trong bếp nấu cơm
Đun bằng rơm rạ khói thơm ruộng đồng
Cơm xôi bọt trắng bập bồng
Mẹ nhìn cơm trắng ấm lòng cháu con
Đời mẹ khắc khoải mỏi mòn
Cùng cha lặn lội sớm hôm nhọc nhằn
Kiếm tìm cái mặc miếng ăn
Mai ngày con trẻ vinh thân nên người
Đến nay đã có mặt trời
Chồi non nảy lộc, hạt thời nên cây
Sự đời thay đổi hàng ngày
Thiên hạ sung sướng no đầy nụ hoa
Mẹ thì mỗi tuổi mỗi già
Quần thâm áo vải mặt da nhăn rồi
Suốt ngày bếp lửa mồ hôi
Cơm canh, bèo cám mẹ ngồi thương con.
1/2003
HẾT GIẶC TA LẠI TRỒNG CÂY
Hoa rồi lại hoa chen nở
Người với người lại hớn hở mừng vui
Chiến tranh nay đã hết rồi
Cuộc đời hạnh phúc lại ngồi bên nhau
Bao năm kháng chiến khổ đau
Hi sinh chiến đấu cùng nhau diệt thù
Thời gian đến mấy chục thu
Ngày nay sạch bóng quân thù ngoại bang
Xuân về ca khúc khải hoàn
Gia đình xum họp hân hoan mọi bề
Ra đi rồi lại trở về
Tấm lòng son sắt lời thể thủy chung
Việt Nam vang tiếng anh hùng
Giặc lùi, giặc tới cùng chung huyệt mồ
Việt Nam đất nước Bác Hồ
Hòa bình độc lập sao cờ tung bay
Xuân này mở hội trồng cây
Vâng lời Bác dạy trồng cây trồng người.
Tháng 2/2003
ƯỚC HẸN
Trời cao bao tuổi trăng tà
Đôi ta hứa hẹn mặn mà tình duyên
Hẹn ngày tái ngộ bình yên
Thì anh đưa kiệu đến khiêng em về
Giờ đây giữ đúng hẹn thề
Kiệu hoa anh đón em về cùng anh
Trời cao bao buổi trăng thanh
Em hứa, em hẹn cùng anh sau này
Vào đời chắp cánh cùng bay
Đôi ta lúc đó chọn ngày kết duyên
Giờ đây lời hứa giữ nguyên
Đẹp ngày đôi lứa kết duyên tơ hồng
Cùng nhau nên vợ nên chồng
Mối tình trong sáng mặn nồng thủy chung.
8/2004
CÁI GIÁ PHẢI TRẢ
Trước kia khỏe mạnh đẹp trai
Làm ăn chịu khó một hai có tài
Nhưng rồi không biết nghe ai
Lao vào hút hít cho hoài cái thân
Cửa nhà bán hết dần dần
Vợ con nheo nhóc không cần quan tâm
Bố mẹ và cả người thân
Cũng lừa, cũng đảo, bất nhân hại người
Nghiện hút lại hóa ra lười
Ra vào thất thểu, đứng ngồi không yên
Trộm cướp tìm cách kiếm tiền
Lo sao đủ thuốc trích tiêm hàng ngày
Thế rồi lúc tỉnh lúc say
Vất va vất vưởng suốt ngày suốt đêm
Cơn nghiện không thuốc hóa điên
Chân tay vật vã người mềm nhũn ra
Toàn thân như khảo như tra
Mơ màng thấy bạn si-đa đến gần
Đời thế là hết tuổi xuân
Chỉ chờ cái chết đến gần nữa thôi.
2001
VƯỜN CHUNG
Vườn ai hoa quả xum xuê
Cây cành xanh tốt cảnh quê mượt mà
Long lanh sương sớm ngọc pha
Ao sâu lắm cá, gà ra đầy vườn
Sân hoa đủ loại thơm hương
Nhà tranh gán ghép thành tường xung quanh
Mương đào chứa nước trong xanh
Đường vào chậu cảnh xếp thành hàng đôi
Cửa nhà mấy cụ đang ngồi
Làm thơ đọc truyện vui chơi tuổi già
Tìm rồi tôi hỏi cũng ra
Vườn này chăm sóc tuổi già nghỉ ngơi
Vườn này dưỡng tuổi dưỡng người
Dưỡng lòng nhân nghĩa dưỡng đời hiếu trung
Hiện nay cả nước khắp vùng
Nơi nào cũng có vườn chung thế này.
4/2003
ĐỔI ĐỜI
Tí ta tí tách mưa rơi
Tôi ngồi ôm lại quãng đời xa xưa
Cả ngày chỉ một bữa trưa
Khoai ngô, sắn củ, rau dưa nháo nhào
Già trẻ gầy guộc xanh xao
Quần mê áo mảnh khoác vào che thân
Trong nhà như thể ngoài sân
Tềnh toành trên dưới chẳng cần chắn che
Xóm làng xơ xác như ve
Sớm chiều con trẻ i oe khóc gào
Mọi người cầu khẩn ước ao
Cuộc đời thay đổi làm sao bây giờ
Thế rồi Đảng – Bác phất cờ
Toàn dân như nước vỡ bờ quấn theo
Lịch sử đã chuyển bánh xe
Sức mạnh chính nghĩa phá đè giặc tan
Đến nay cuộc sống đàng hoàng
Nhà cao cửa rộng khang trang cả vùng
Đài loa đèn điện sáng trưng
Làng xóm sớm tối tưng bừng sớm vui
Ti vi xe máy có nhiều
Quần áo sạch đẹp may theo đủ màu
Thể thao văn hóa đâu đâu
Cũng rèn cũng luyện cùng nhau đua tài
Sân đình buổi tập sớm mai
Các cụ múa kiếm đi bài dưỡng sinh
Chiều chiều lũ trẻ nhiệt tình
Cầu lông, bóng đá, đội hình hát ca
Cuộc đời hạnh phúc gần xa
Là nhờ Đảng – Bác cứu ta cả đời.
1999
NHỚ ÔNG
Lớn rồi cháu vẫn nhớ ông
Nhớ ông cháu thấy trong lòng nôn nao
Có ông cháu rất tự hào
Đi về cháu gọi, cháu chào ông ơi
Những khi trái gió trở trời
Cháu xoa, cháu bóp, cháu mời ông ăn
Nhớ hồi cháu mới lên năm
Bữa rượu, cái đậu cháu ăn hai phần
Rượu uống thức nhắm chẳng cần
Ông cần cháu nội đến gần ông ôm
Cúi đầu áp má ông hôn
Cháu ông sau này lớn khôn làm gì?
Nói sao cháu chẳng nhớ chi
Chỉ biết ông thích ông ghì chặt hơn
Ngày nay cháu đã lớn khôn
Dồn tâm dốc sức sớm hôm cho đời
Cháu đi ông dắt, lâu rồi
Bây giờ bước vững thì đời vắng ông.
10/2003
LUẬT TẠO HÓA
Ngọt bùi có cả đắng cay
Ở đời sướng khổ xưa nay lẽ thường
Buồn vui lẫn lộn đau thương
Thế rồi có cả đoạn đường éo le
Đoạn trước xuống ngựa lên xe
Đoạn nay hết ngựa hết xe ngồi rồi
Ngồi buồn ngửa mặt kêu trời
Cớ sao ông nỡ bỏ rơi thế này?
Trời cao đỏ mặt mắng ngay
Việc này là tại bọn bay tham quyền
Mọt dân đục khoét ăn tiền
Lừa dối gây họa khắp miền gần xa
Nói thì xảo trá ba hoa
Còn mình đút lót nhận quà khắp nơi
Mắc tội vội vã kêu trời
Lậy ta tha tội để rồi hại dân
Công minh luật pháp rất cần
Luật nào cũng bởi nghĩa nhân ra đời
8/2004
CÂY NGÔ ĐỒNG
Mùa đông dòng nước trong xanh
Ruộng đâu hết lá cây cành khẳng khiu
Ven sông gió thổi đìu hiu
Con thuyền đuổi sóng, chắt chiu tiếng cười
Thu lu áo khoác đầy người
Xo ro chim chóc cũng lười hót ca
Lên thuyền khách vội về nhà
Khác thay ngô bãi đang ra hoa cờ
Bãi dài thăm thẳm không bờ
Ngô đông xanh lá bông cờ trắng phau
Vụ này nối tiếp vụ sau
Có ngô no bụng còn lâu gầy
Chẳng bù cái cảnh trước đây
Đơn canh mùa vụ, rét này đói to
Nhiều nhà hết vụ dốc bồ
Nhìn cây rụng lá, cành khô héo lòng
Đói rét ôm bụng nằm không
Giờ đây ngô nướng lửa hồng bếp than
Hết nướng rồi lại đem rang
Tiếng cười ngô nổ, nổ vang cả nhà.
11/2002
BẠN GIÀ
Nước sôi ấm sạch trà ngon
Pha rồi trà chín tôi còn chờ ông
Mỗi người đôi chén uống xong
Dưỡng sinh ra tập, tập xong ra về
Vòng qua cánh bãi bên đê
Hương đồng gió nội vùng quê yên bình
Trời cao sáng tỏ bình minh
Tôi, ông trở lại vệ sinh cửa nhà
Các bà nội trợ tề gia
Ứng nội, đối ngoại cánh ta phải làm
Thuận hòa con cháu cùng bàn
Phân công cụ thể ai làm việc chi
Học hành các cháu vẫn đi
Lao động sản xuất việc thì các con
Cánh già thêm việc trông nom
Nhà, vườn sạch sẽ lại còn làm thơ
Đôi khi cao hứng ván cờ
Vui chơi giải trí ngồi chờ cháu con
Tuổi già bận rộn sớm hôm
Thế mà thoải mái còn hơn nằm dài
9/2003
QUÊ TÔI NHỮNG NGÀY KHÁNG CHIẾN
Kháng chiến mấy chục năm ròng
Nào tiền, nào của, nào công, nào người
Dốc vào cuộc chiến một thời
Xương rơi máu chảy người người thương đau
Trẻ xông pha ngoài chiến trường
Còn thì ở lại hậu phương cấy cày
Lao động sản xuất vất thay
Trâu bò không có kéo cày bằng tay
Ra đồng không dám ban ngày
Bởi vì súng bắn, máy bay nó rà
Ban đêm thì ruộng ở xa
Sản xuất toàn những người già, trẻ con
Nhà thì giặc đốt không còn
Dụng cụ sản xuất chẳng còn được bao
Lắm đêm trời vắng trăng sao
Lần mò làm ruộng, lại đào hầm chông
Liên lạc bí mật giao thông
Đưa người vượt tuyến vào lòng địch quân
Bởi đó cuộc chiến toàn dân
Ai ai cũng phải góp phần hi sinh.
1975
CÔ THỢ MAY
Em là cô gái thợ may
Sớm chiều chịu khó cắt may đều đều
Mũi kim đường chỉ em thêu
Phải rèn, phải luyện rất nhiều công phu
Đông, xuân rồi đến hè, thu
Thời trang cốt cách đặc thù Việt Nam
Tự mình thiết kế mặt hàng
Tạo hình tạo dáng đàng hoàng văn minh
Yêu em anh cũng nhiệt tình
Giúp em vượt khó tự mình đứng lên
Xin em ghi nhớ đừng quên
Có thắng có bại mới nên được người
Đã làm phải gắng chớ lười
Làm sao cho tốt để người ta tin
Quần áo may đẹp như in
Màu sắc, mẫu mã khách nhìn đã ưa
Đo may chính xác không thừa
Chẳng chật, chẳng hẹp phải vừa không sai
Khách hàng bất cứ là ai
Trọng tình, trọng nghĩa trong ngoài như nhau
Làm người có trước có sau
Con đường nối tiếp về lâu về dài
Làm ăn chữ tín chữ tài
Nếu mài dũa được thì ai cũng cần.
CẤY CHIÊM XUÂN
Hôm qua tôi ra thăm đồng
Ruộng cầy, ruộng cấy rất đông người làm
Chỗ này chuyện chỗ kia làm
Ruộng trũng cấy sớm, ruộng vàm cấy sau
Lân, đạm bón lẫn phân cầu
Tùy theo mức nước nông sau đắp bờ
Thời gian tranh thủ từng giờ
Áp thay cái rét cứng đờ chân tay
Thế là chậm mất mấy ngày
Hôm nay trời ấm, cấy ngay kịp thời
Cấy rồi cũng chẳng được chơi
Làm cỏ tát nước ta thời bón chăm
Làm ruộng vất vả khó khăn
Chiêm mùa hai vụ, quanh năm hoa màu
Cấy chiêm là vụ mở đầu
Hoa màu tiếp nối bắc cầu vụ sau
Vậy ta hãy bảo cùng nhau
Chăm cho lúa tốt hoa màu sinh sôi
Khó thế, khó mấy cũng làm
Như thế mới có mùa màng bội thu
Xuân Nhâm Ngọ
ĐI BẦU QUỐC HỘI
Cờ hoa trống gọi khắp nơi
Làng trên xóm dưới người người sớm vui
Phòng phiếu tấp nập tới vui
Mặt mày hớn hở cười vui chan hòa
Cử tri trai gái trẻ già
Tay cầm lá phiếu tỏ ra chủ quyền
Tự mình lựa chọn đưa lên
Đại biểu tài đức không quên tình người
Lá phiếu trị giá vàng mười
Đã cầm phải gửi cho người đáng tin
Bao năm suy nghĩ kiếm tìm
Chọn lọc tên tuổi đã in đây rồi
Hôm nay sinh nhật của Người
Cũng ngày bỏ phiếu bầu người giúp dân
Bác đi đã mấy chục xuân
Con người, đất nước muôn phần đổi thay
Hòa bình hạnh phúc ngày nay
Là nhờ Đảng, Bác ra tay chỉ đường
Xa Bác muôn nhớ ngàn thương
Cuộc đời có Bác dẫn đường cho đi
Dạy con dạy chau nghĩ suy
Việc làm lớn nhỏ đều vì nhân dân
Đại biểu quốc hội đang cần
Những người mẫu mực giúp dân giúp đời.
Tháng 5/2002
THƯƠNG EM ANH HÃY SANG NHÀ
Trăng lên đứng bóng trời khuya
Tiếng ai văng vẳng vẫn chưa đi về
Làm ăn vất vả thương ghê
Nếu em đồng ý đi về anh đưa
Về nhà sự thực anh thưa
Cùng cha và mẹ anh vừa mới quen
Em là cô gái thôn quê
Sớm tối chăm chỉ chuyên nghề nhà nông
Cấy cày chăm bón, vun trồng
Lúa ngô, khoai sắn, đậu bông, lạc vừng
Bạn bè giao kết khắp vùng
Công nhân trí thức hợp cùng thương ngân
Đổi giao các thứ khi cần
Dụng cụ kỹ thuật, giống phân, vốn tiền
Của đi, vật đến thường xuyên
Giao lưu hàng hóa khắp miền gần xa
Thương em anh hãy sang nhà
Thưa cha, hỏi mẹ, kính bà, chào ông
Anh trên em dưới yên lòng
Hiểu nghề làm ruộng cảm thông con người
Nhà nông vất vả suốt đời
Nếu anh chịu được vàng mười em trao.
TRẬN CHIẾN CỦA NGƯỜI LÍNH
Tưởng rằng đời kính thế thôi
Ai ngờ số phận kiếp người gian nan
Trèo non vượt biển băng ngàn
Vào sinh ra tử thì gan anh hùng
Giữa vòng khói lửa mịt mùng
Bom rơi đạn nổ vẫy vùng xông pha
Đến nay ta đã về nhà
Gia đình hạnh phúc chan hòa yêu thương
Nhưng rồi mọi việc khó lường
Bao nhiêu trở ngại trên đường làm ăn
Kinh doanh sản xuất khó khăn
Vào ra lỗ lãi hàng trăm thứ phiền
Chăn nuôi giống má, vốn tiền
Chuyên môn, kỹ thuật, người chuyên ngành nghề
Ta đi chiến đấu trở về
Làm sao có được những nghề chuyên cao
Chẳng cần do dự rủi may
Quyết tâm chiến đấu dựng xây cuộc đời.
6/2003
LÀNG PHỦ
Làng Phủ nằm giữa Thuận Thành
Tường bằng tre lũy xây thành xung quanh
Cả làng mát dượi màu xanh
Bình yên không khí trong lành biết bao
Cây xanh che khuất nhà cao
Xóm trên xóm dưới ra vào cây che
Mùa đông cho chí mùa hè
Nóng, rét, tường lá chắn che kín làng
Đường đi cây mọc thẳng hàng
Vườn hoa, cây quả ao làng trong xanh
Nay vì đổi mới rất nhanh
Tre xanh quanh lũy đã thành gạch xây
Nhà cao tường vượt không cây
Đường làng nắng rọi đi giầy nóng chân
Trời nắng như bó lửa hồng
Từ cao rọi xuống cháy lòng cháy da
Trưa hè ngồi ở trong nhà
Cứ tưởng lò nướng thịt da bốc mùi
Xè xè quạt máy liên hồi
Trẻ già lớn bé chẳng ngồi được lâu
Bây giờ mới thấm sự giàu
Nếu mà thái quá mất bầu không gian
Nghĩ ra mới thấy bàng hoàng
Thiếu cây thiếu cảnh người càng khổ hơn
Giàu sang tránh lệ no cơm
Phổi xanh mà thiếu khổ hơn khi nghèo.
2002
NGÕ 56 CỦA TÔI
Nơi đây mới có mấy năm
Con đường ở giữa hàng trăm ngôi nhà
Người gần cho chí người xa
Về đây lập nghiệp đều là anh em
Mới đến còn lạ sau quen
Dần dần thắm thiết anh em đậm đà
Những ngày kế tiếp gần xa
Cùng nhau họp mặt tỏ ra thân tình
Buồn vui khỏe yếu tử sinh
Cả xóm hiện rõ nhiệt tình quan tâm
Tổ chức giúp đỡ ân cần
Mọi người tin tưởng yên tâm đi làm
Anh em, bạn hữu, họ hàng
Đã đến không kể hàn sang vui cười
Quê nhà có việc thăm chơi
Xa gần chẳng ngại đến nơi đủ đầy
Đó là nếp sống ngõ này
Văn minh, tình cảm lòng đầy mến thương.
6/2002
BÁC NÔNG DÂN
Bác già tóc bạc trên đầu
Ngày màu bác vẫn theo trâu ra đồng
Quần thâm áo vải chân không
Đầu đội mũ lá, tác phong chưa già
Tiếng cười vất vả bỏ qua
Có khi chẳng mũ áo da quần đùi
Về nhà cơm bữa bác ngồi
Ngân nga chén rượu cho người khỏe hơn
Cái nghề nông nghiệp sớm hôm
Lội lùn, lội nước tát cơm cấy bừa
Trong lòng chẳng kể sớm trưa
Mùa màng công việc nắng mưa phải làm.
1999
TRÔNG HOA TRÔNG CHÁU
Sáng sớm mùa xuân ra vườn
Khóm hồng đỏ thắm tỏa hương thơm lừng
Chăm hoa tôi tưới từng thùng
Cho lan cho huệ tưng bừng nở hoa
Tôi nay tuy tuổi đã già
Ở nhà trông cháu, trồng hoa, làm vườn
Cây thì chăm, hạt thì ươm
Sáng mát trưa nắng chiều sương cần cù
Trồng hoa tỉ mỉ công phu
Chăm cây, uốn cành, tỉa từ cành non
Tuổi già trông cháu trông con
Nào nuôi nào dạy lại còn khó hơn
Ngoài vườn hoa lá xanh rờn
Cúc vàng, dược đỏ, lay ơn sắc màu
Muốn hoa nở thắm đượm màu
Ta phải chăm bón từ đầu trồng hoa
Cũng như trông cháu trong nhà
Phải rèn phải luyện tuổi đà còn non
Đất nở hoa, người sinh con
Hoa đời vẫn nở, già còn phải chăm.
Nhâm Ngọ 2002
XUÂN VỀ TRÊN ĐẤT VIỆT
Rực rỡ xuân Thân mới mẻ
Con cháu lạc hồng sức trẻ Đổng Vương
Khó khăn vất vả coi thường
Dựng xây đất nước chẳng nhường đời sau
Diên Hồng bô lão dẫn đầu
Bác Hồ thời đại lớp sau anh hùng
Việt Nam danh tiếng lẫy lừng
Hùng Vương, Đinh, Lý, Trần, Trưng, Gióng, Triệu
Lê Lợi, Quang Trung, Hoàng Diệu
Tất cả, tất cả kì kiệu biết bao
Ngày nay đất nước tự hào
Bốn mùa mở cửa đón chào năm châu
Hết giặc dốc sức làm giàu
Dựng nhà xây cống làm cầu khắp nơi
Bao nhiêu kiến trúc tuyệt vời
Giao thông, thủy điện ra đời nối nhau
Phố phường, rừng núi, rừng sâu
Thi đua đuổi đói, đón giàu tiến lên
Xuân này khi hoa tề thiên
Anh hùng đất Việt dành quyền đăng quang.
Xuân Giáp Thân 2004
GIỮA BUỔI CHIỀU TÀ
Chiều tà bóng ngả sang đông
Em ngồi em ước được trông anh về
Bao thu – rồi mấy chục hè
Mọi người chiến thắng trở về đông vui
Cây nào lộc ấy đâm chồi
Ra hoa kết quả nuổi đời ấm no
Còn em số phận rủi ro
Anh đi chiến đấu chẳng lo đường về
Nơi nào nằm xuống là quê
Nắm xương gửi đất hồn về bồng lai
Những năm cuộc chiến kéo dài
Quê nhà em phải học bài đảm đang
Giờ em cây cối sắp tàn
Còn đâu cô gái dịu dàng năm xưa
Bóng chiều ngả xuống đung đưa
Các con sắp sửa tiễn đưa em về
Cùng anh ta lập lại quê
Đôi ta tình nghĩa phu thê mặn nồng.
2003
NGÀN NĂM THĂNG LONG
Ngàn năm lịch sử Thăng Long
Lý công Thái Tổ con giống cháu tiên
Lập đô giữ nước phong quyền
Đại Việt danh nổi cả miền đông nam
Thăng Long đất thánh rồng vàng
Kiếm thần Lê Lợi trao hoàn kim quy
Bao phen giặc đến giặc đi
Kinh hồn bạt vía bởi vì Thăng Long
Con dân con cháu Lạc Hồng
Kinh đô Hà Nội – Thăng Long tuyệt vời
Thăng Long hiển hách bao đời
Công danh vang dội đất trời bao la
Thăng Long điểm hẹn gần xa
Giao lưu buôn bán giữa ta với người
Thăng Long cổ kính lâu đời
Thủ đô văn hiến của người Việt Nam.
Tháng 8/2003
THƠ VÀ ĐỜI
Lá non lất phất trên cành
Lãng đãng mây trắng bay quanh biên trời
Gió về nhặt cánh thơ rơi
Nhìn lên đã thấy đầy trời thơ bay
Người đời chẳng rượu cũng say
Men thơ đủ vị đẳng cay ngọt bùi
Mặn lồng chúc chén đầy vơi
Mênh mông sóng biển thơ trôi dập dềnh
Lúa đồng thăm thẳm màu xanh
Khói chiều quấn quýt xoay xóm làng
Thơ đời qua lại lang thang
Khi qua nhà máy, khi qua phố phường
Thơ tình có chứ yêu đương
Có lòng chung thủy, tình thương, tiếng cười
Cho dù lên ngược, xuống xuôi
Thì thơ cũng vẫn cùng người bên nhau
Vẫn thơ đủ sắc đủ màu
Có hoa có lá trước sau đậm đà
Bài thơ tiếng hát câu ca
Là cây là cảnh là hoa bằng lời
Lò nung lửa đỏ thép tôi
Máy to máy nhỏ ra đời có thơ
Tàu thuyền cập bến vô bờ
Cũng ra mở cửa cho thơ đi vào
Chân trời góc bể nơi nao
Cũng vui cũng sướng cũng chào nàng thơ
Trời cao trăng tỏ trăng mờ
Ngân hà một dải đôi bờ sóng đêm
Cũng nghe cũng gọi thơ lên
Cùng nhau ngắm cảnh sao đêm tỏ mờ
Người già cho đến trẻ thơ
Một lòng ưu ái yêu thơ yêu đời.
Nhâm Ngọ 2002
PHIÊN CHỢ TẾT
Cuối năm trời rét kéo dài
Gió bay mưa bụi lộc dài nở hoa
Đông vui chợ tết gần xa
Người người đi đến nượp nà nón ô
Bưng bê gánh đội xe thồ
Chen chen, huých huých lấn xô đẩy người
Ồn ào mua bán nói cười
Âm thanh pha trộn góc trời lao xao
Bán mua trăm thứ nháo nhào
Vật này đem bán mua vào vật kia
Chợ họp từ sớm tới khuya
Dãy nào hàng đó phân chia rõ ràng
Hồng, lê, bưởi, táo, chuối, cam
Quất, nho … đủ thứ xếp hàng thong dong
Hoa thì cúc, dược, dơn, hồng
Mai, đào…cây cảnh nhìn trông rực trời
Hoa cây, hoa cảnh, hoa người
Đâm tô chợ tết xuân đời tươi vui.
Tháng 1/2003
CHỜ ANH XUỐNG ĐÒ
Đò em đến buổi sang đông
Sao anh đứng đó mà không xuống đò
Chậm giờ sóng nước gió to
Em sao chèo lái con đò được đây
Đò em chở một đã đầy
Nếu anh không xuống đò này chở ai
Thời gian còn ngắn không dài
Mong anh quyết định chớ hoài bỏ qua.
Tháng 8/2004
CHIỀU QUÊ
Kĩu kít gánh cỏ trên vai
Nắng chiều đổ xuống bóng dài đung đưa
Bờ sông lấp bóng cây dừa
Anh ngồi chờ Phượng quá trưa tới giờ
Nhìn xa cái bóng lờ mờ
Dáng đi vội vã anh chờ đúng em
Đến gần nón trắng quần đen
Áo quê thon thả má em ửng hồng
Anh nhìn cầu bắc qua sông
Giúp em đến bước mà lòng thấy vui
Qua cầu đỗ gánh em ngồi
Soi mình bóng nước em cười với em
Giật mình thấy bóng quen quen
Ngó qua mái tóc nhìn em anh cười
Chiều quê gánh cỏ hai người
Bên sông còn lại cái thời tuổi thơ
Bạn học cùng xóm nô đùa
Thằng Huân, cái Nụ nó vừa mới đi
Cái Lan, cái Quế sắp thi
Còn anh với Phượng làm gì đây em
Thôi thì mọi việc đã quen
Công việc sản xuất đưa lên hàng đầu
Làm cho thôn mạnh xã giàu
Những người như thế trước sau đều cần.
2002
MÙA ĐÔNG
Gió chiều lạnh buốt thấu xương
Mưa phùn thổi nước mặt đường nội trơn
Khẳng khuỷu cây chổi cọng rơm
Ào ào gió bắc từng cơn lách luồn
Chui vào khe cửa, góc buồng
Ở đâu cũng thấy gió luồn rét run
Sớm này em lội xuống bùn
Cúi cấy cây mạ, rét run cả người
Cố rồi chẳng thắng được trời
Đành mà hoãn bộ chờ trời ấm lên
Cấy ngày rồi lại cấy đêm
Tính sao đảm bảo vụ chiêm được mùa
Mẹ già chằn chọc đêm khuya
Lo lo tính tính phân chia việc làm
Cày bừa phân nước sẵn sàng
Ấm lên mọi thứ ta mang tân bờ
Để cho thợ cấy khỏi chờ
Cấy xong trời ấm lên bờ lúa xanh.
2001
TÌNH VỢ NGHĨA CHỒNG
Trời lạnh mới tìm chăn bông
Vắng em mới thấy phòng không rất buồn
Xa em thấy nhớ thấy thương
Còn như những lúc bình thường bên nhau
Tưởng rằng cơm muối cơm rau
Bữa nào chẳng có thiếu đâu mà tìm
Cần tìm giò lụa chả chim
Yến sào cao cấp, cật tim, gà tần
Nghĩ ra mới biết mình nhầm
Giờ thì thứ đó chẳng cần ước ao
Ước chi những buổi ngày nào
Vợ chồng vui vẻ ra vào bên nhau
Đậm đà cơm muối, cơm rau
Việc nặng, việc nhẹ bảo nhau cùng làm
Sớm chiều ta hỏi ta bàn
Chăn bông chung đắp lại càng ấm hơn
Phòng riêng hương bưởi tỏa hương
Ngày ngày ba bữa vui cơm cả nhà
Thỏa lòng mong ước mẹ già
Bi bô tiếng trẻ miệng hoa con cười.
2003
GHEN
Tài ba thì thật tài ba
Nhưng mà khó hiểu đàn bà lắm thay
Khác gì ớt chín càng cay
Đàn bà có bến là hay ghen chồng
Đã yêu, yêu mặn, yêu nồng
Đã ghen là quyết, chứ không chịu hàng
Bình thường việc nước, việc làng
Đạt tình thấu lý, đàng hoàng phân minh
Lợi quyền chẳng kể đến mình
Chỉ dành đôi chữ tiết trinh với chồng
Khi còn môi thắm má hồng
Đến ngày đầu bạc lưng còng vẫn ghen.
2002
NẮNG NÓNG THÁNG NĂM
Suốt đêm trằn trọc oi nồng
Ban mai thoải mái mát lòng tấc gang
Trời cao lại đổ nắng vàng
Gió tây hầm hập hơi rang bầu trời
Cỏ cây khô héo cả rồi
Con người mệt mỏi mồ hôi đầm đìa
Thời gian từ sớm đến khuya
Công việc sắp xếp phân chia đều đều.
5/2003
LÀNG TÔI
Chiều chiều tôi dạo quanh làng
Đường bê tông trải thẳng hàng gạch xây
Ầm ì tiếng máy đó đây
Dọc ngang xe phóng như bay trong làng
Đài hoa vô tuyến oàng oàng
Nhà xây đèn điện sáng choang mấy tầng
Tường rào cao kín như bưng
Vè vè quạt máy bừng bừng nóng khô
Tre xanh vắng bóng bên hồ
Còn đâu gió mát để mà vào đây
Vườn đình thưa thớt bóng cây
Làng quê cảnh đẹp đổi thay dần dần
Bãi bệ là bãi họp dân
Hội hè bóng mát góp phần vui chơi
Trâu bò làm ruộng khắp nơi
Cũng về bãi bệ nghỉ ngơi nhai trầu
Đến nay thì chả còn đâu
Cây đa chẳng thấy bến cầu cũng không
Mùa hè cho chí mùa đông
Chỉ có mây xám, mây hồng bay qua
Cảnh xưa vật cũ làng ta
Dần dần mất hết ai mà quan tâm
Mọi người tiếc nhớ âm thầm
Ngày nay lại ước có phần đổi thay
Muốn cây muốn lá gió bay
Bóng đa bến nước ngày ngày tắm sông
Tre xanh hòa lẫn mây hồng
Gió trời thổi mát trong lòng ngất ngây
Nhà cao ngói đỏ đang xây
Cũng có bóng mát của cây che đầu
Bãi bề có cọc buộc trâu
Cây gạo, cây muỗm trả màu đỏ xanh
Chim về làm tổ trên cành
Ngân nga tiếng sáo, tranh giành tiếng chim
Tre làng thánh thót chim kêu
Để cho mới cũ hòa đều cùng nhau.
Đa Tốn, 2/2002
THĂM ĐỀN ĐỨC ÔNG
Vào đền thấy đủ tượng bia
Thấy voi, thấy ngựa, thấy hia, thấy hài
Gươm dao, giáo mác, ngắn dài
Làm bằng gỗ, đá đèo mài công phu
Quyền uy đức độ nhân từ
Đều cùng một nghĩa ghét thù thiện tâm
Khen ai đẽo tạc có tầm
Thả hồn nhân nghĩa tăng phần uy nghiêm
Có vị mặt lạnh như tiền
Như lòng nhân nghĩa lại hiền biết bao
Đức Ông mắt sáng dao
Râu dài, mặt đỏ hoàng bào cân đai
Uy phong lẫm liệt đức tài
Quyết tâm diệt đuổi mọi loài xâm lăng
Tục truyền lề hội hàng năm
Con con cháu cháu viếng thăm vào đền
Để ghi, để nhớ không quên
Công lao thuở trước vững bền ngày nay.
2000
GẦU SÒNG
Gầu sòng được ghép bằng nan
Tre già vót nhẵn mề đan khít dầy
Cán dài ở giữa buộc dây
Miệng to, lưỡi cật, lạt dây buộc lèo
Một cây ba cột vác theo
Hai ngắn một dài bắc chéo cho cân
Cột dài bắc dọc làm cần
Thả gầm nằm giữa năm châu vững vàng
Trời xanh nắng hạn khô rang
Gầu sòng ta tát nước chàn mênh mông
Mây đen mưa nước đầy đồng
Gầu sòng ta múc cứu bông lúa vàng.
3/2003
NHÂN NGHE BÀN CHUYỆN THƠ
Nghe người bàn chuyện về thơ
Thấy mình kèm cỏi lơ mơ thế nào
Tài hèn chưa hiểu thấp cao
Thơ Đường thời thượng thanh cao quá chừng
Văn chương nội luật không cùng
Về đối bằng – chắc dễ chừng hiểu nghe
Dân gian vần chắp, hò vè
Dễ hiểu, dễ biết, dễ nghe, dễ làm
Việc tốt, việc xấu thơ bàn
Nhân tình đạo lý vẹn toàn là hay
Đâu nhiều ẩn dụ hồn bay
Mơ mơ mộng mộng tình say hão huyền
Nôm nôm, hán hán luyên thuyên
Việc đời chính sự ngại phiền bỏ qua
Bày trò giả dối ba hoa
Nào là học giả nho gia ở đời
Tầm cao chưa hẳn hơn người
Lẽ thấp đã thấy đây rồi ai ơi
Cho dù tôi kém với đời
Cũng khuyên chân thực mấy lời nôm na
Nếu sai người hãy bỏ qua
Để cho tình nghĩa chúng ta vững bền
Điều hay cái đẹp viết lên
Việc sai, cái xấu không quyền làm lơ
Đấy là thực chất của thơ
Mong người hãy tính giấc mơ hão huyền.
HỎI TRỜI
Số tôi lận đận lao đao
Lên rừng xuống biển biết bao nhiêu nghề
Sớm đi tối mãi chưa về
Người thân ít chuyện con chê mặt nhìn
Bởi lo cuộc sống ngày mai
Buồn vui sướng khổ lại càng thương nhau
Khó khăn vất vả cùng bàn
Việc nào chính đáng là làm, có sao!
Nghèo này còn sướng hơn giàu
Thiếu tiền, thiếu của, thiếu đâu tình người
Bắc thang lên hỏi ông trời
Tại sao có luật sự đời khác nhau
Giàu sang tình cảm ốm đau
Khó khăn vất vả thương nhau rất nhiều.
Tháng 3/2003
GỌI ANH
Nhiều lần em gọi anh về
Sao anh vẫn lặng không thưa giữa trời
Cỏ xanh ướt đẩm nước mưa
Xung quanh cây cỏ um tùm mộ bia
Thương anh lệ chảy tuôn rơi
Bồn chồn đau sót đứng ngồi bên anh
Xa anh chưa gặp không đành
Em mong em gặp được anh trăm lần
Trên này mưa gió xoay vần
Tên anh gió hú ngàn lần xa xôi
Ngồi đây em gọi anh ơi
Anh quên nhìn lại đất trời của anh
Nhà cha, nhà mẹ mái xanh
Nhà anh mát mới có xanh chưa chồi
Giờ đây cuộc sông luân hồi
Mọi người thương tiếc bồi hồi nhớ anh.
4/2003
CHỜ ĐỌC THƠ ÔNG
Ông tôi đã ngoài bảy mươi
Tuổi cao sức yếu con người già nua
Tưởng rằng tuổi ấy cổ xưa
Chỉ chờ con cháu tiễn đưa ra về
Nào ngờ ông vẫn còn mê
Nàng thơ duyên dáng đi về cùng ông
Ngày đêm tâm lý một lòng
Dâng cho cuộc sống đóng công cho đời
Khi ăn, khi ngủ, khi chơi
Cả hai quấn quýt không rời xa nhau
Lúc khỏe mạnh, lúc ốm đau
Nàng thơ vẫn ở cùng nhau rì rầm
Bà con thân thiết tới thăm
Ông tôi chẳng ngại vẫn nằm ôm thơ
Thế rồi lúc tỉnh khi mơ
Ông kêu, ông gọi nàng thơ đâu rồi
“Tôi mong nàng đến cùng tôi
Để tìm lẽ sống cuộc đời dân gian
Tình yêu tôi đã cùng nàng
Từ tâm đến huyết nàng mang trong mình
Liệu tôi chờ được nàng xinh
Hay rồi nàng lại dứt tình ra đi
Để tôi cũng chẳng còn chi
Ra đi mang hận nàng thơ một thời”
Khỏi rồi ông dạy lại cười
Gọi tôi lấy bút để người làm thơ
Chúng tôi con cháu đợi chờ
Được xem được đọc những thơ ông làm.
4/2003
KHOẢNG KHẮC MÙA THU
Trời cao lãng đãng mây bay
Heo may gió gọi lá bay về rừng
Cảnh thu hờ hững dửng dưng
Xào xạc chân bước ngập ngừng chân đi
Nắng bàng mưa nhẹ đôi khi
Xe xe gió lạnh những khi heo về
Bồng bềnh du ngoạn trong mê
Tỉnh dậy mới nhớ trời về mùa thu.
10/2002
MẸ KỂ
Cái ngày mới đẻ con ra
Chưa đầy một tháng mẹ ra làm đồng
Vừa làm, vừa ngóng, vừa trông
Làm nhanh, làm chóng cho xong việc về
Ôm con cho bú hả hê
Một hồi con bú no nê con cười
Bố con đi ngược về xuôi
Làm ăn vất vả vẫn cười vẫn vui
Có năm do vận của trời
Đồng khô, nắng hạn, lúa thời héo hon
Nhìn lúa rồi lại nhìn con
Lòng mẹ đau sót đâu còn được yên
Đào mương chống hạn chiền miên
Thay trời tưới nước qua đêm tới ngày
Ăn thì sẵn củ ngô xay
Thế mà vú sữa vẫn đầu nuôi con
Con thì vẫn lớn vẫn khôn
Mẹ cha thì lại héo hon xanh gầy
Ngày nay cuộc sống đủ đầy
Mẹ vui mẹ kể chuyện này con nghe.
9/2002
NGHỀ THỢ XÂY
Nhà cao hướng nắng mặt trời
Thợ xây đứng nắng suốt đời nướng da
Cả năm ngày tháng xa nhà
Vợ con xa được không xa công trình
Đêm nằm mơ thấy giật mình
Mưa to gió bão công trình nát tan
Hết cơn sợ hãi bàng hoàng
Tỉnh dậy mới biết mơ màng đấy thôi
Cái nghề xây dựng suốt đời
Cầu mong khô ráo, ước trời ít mưa
Việc làm đi sớm về trưa
Người đầy vôi vữa, mùi chua hắc nồng
Tay chân nào rộp, nào bong
Đánh vôi, đánh vữa lưng còng leo thang
Tường xây kéo thước thẳng hàng
Rồi buông thẳng đứng, dọc ngang mạch đều
Thiết kế bản vẽ rất nhiều
Chi tiết chằng chịt các chiều liên quan
Thợ lớn thợ nhỏ họp bàn
Chính phụ hăng hái quyết làm cho nhanh
Công trình khi đã hoàn thành
Mọi người vui vẻ về nhanh thăm nhà.
2002
NHẶT HẠT LÚA RƠI
Sớm chiều lặn lội khắp nơi
Nhặt từng hạt lúa vãi rơi dọc đường
Mẹ nhìn hạt lúa mẹ thương
Các con, các cháu biết nhường nào đây
Nhớ xưa đói khát hằng ngày
Người già con trẻ mình gầy xanh xao
Mẹ đói không sữa con gào
Nước mắt của mẹ nuốt vào trong tim
Cuộc đời đau buốt trong tim
Lần mò khắp chốn chẳng tìm được ăn
Mọi người vất vả khó khăn
Thế mà chẳng đủ miệng ăn cho mình
Ngày nay chịu khó chuyên cần
Ơn nhớ Đảng, Bác có cơm đầy nồi
Các con các cháu đổi đời
Không đói, không khổ như thời cha ông
Nhưng nhìn lúa vãi ngoài đồng
Trong lòng vẫn xót cái công người làm
Tại đâu hạt lúa bị oan
Mẹ già cố gắng nhặt mang nó về.
2000
NGƯỜI THƯƠNG BINH GIÀ
Bố ngồi đếm những hạt mưa
Đếm sương, đếm nắng, đếm trưa, đếm chiều
Bố ngồi tính đếm rất nhiều
Hoa xuân đã đón bao nhiêu trong đời
Bố đã cùng với bao người
Ra đi chiến đấu một thời tuổi xuân
Đánh đuổi để quốc thực dân
Kháng chiến thắng lợi góp phần thành công
Nay già bố chẳng ngồi không
Cùng con cùng cháu góp công xây đời
Bố theo gương sáng Bác Hồ
Cuộc sống giản dị đơn xơ suốt đời
Bữa cơm đậu giá, rau tươi
Mặc thì lành sạch, vẽ vời chi đâu
Chăm lo non lá xanh dâu
Thời gian rảnh dỗi dốc bầu làm thơ
Chẳng đua bạc chiến quân cờ
Chẳng ao, chẳng ước, chẳng mơ hão huyền
Không khoe không cậy lợi quyền
Thương binh mảnh đạn còn nguyên trong đầu
Trở trời vết đạn còn đau
Chiến tranh thương tích còn sâu hơn nhiều.
CÂY CẦU MỚI BẮC
Qua sông em phải lụy đò
Đêm khuya trời tối gọi đò không sang
Giờ đây đã có cầu sang
Đêm hôm gió bảo em sang dễ dàng
Bến sông hết cảnh đò ngang
Con thuyền xếp lại
Anh sang trông cầu
Thân gầy lưng thắt dây da
Bộ đồ lao động vẫn là màu xanh
Ngày đêm vất vả nhất anh
Thương anh em lại thấy yêu cây cầu.
2002
MONG CON THI ĐỖ
Năm nay con lại đi thi
Mười ba năm chữ quản gì nắng mưa
Gạo mẹ thiếu
Mồ hôi thừa
Mong con thi đỗ cho vừa công cha
Học thi vất vả nhọc nhằn
Có công của mẹ, có tình của cha
Có lòng ưu ái ông bà
Mong con thi đậu cả nhà cùng vui
Con thi lên tỉnh con ơi!
Còn cha với mẹ đeo gùi lên nương
Trỉa thêm ngô lúa, thêm nương
Nuôi con ăn học chẳng phiền hề chi.
2002
THĂM VỊNH HẠ LONG
Những ngày em ở Hạ Long
Biển xanh núi đá má hồng của em
Lần đầu cảnh lạ chưa quen
Đêm nằm mẹ dặn nên xem những gì
Những lần bố mẹ cùng đi
Nơi nào cũng thích, cảnh gì cũng mê
Mải mê rồi lại bỏ quên
Mình là phận gái chả duyên biển trời
Em về em trả cho xong
Để anh khỏi trách, khỏi mong tháng ngày
Hạ Long cảnh vật nơi đây
Trập trùng biển núi, vịnh đầy cảnh quan
Vào sâu hang động huy hoàng
Thiên nhiên tạo cảnh trăm ngàn trời tiên
Những khi gió sóng bình yên
Vượt hòn Trống Mái đoàn thuyền đuổi dong
Ca nô tàu Thủy lượn vòng
Biển tung sóng bạc má hồng soi gương
Bình minh nắng tỏa trong sương
Cảnh này mới thật thiên đường thế gian
Hạ Long - di sản Việt Nam
Một vùng văn hóa, bảo tàng năm châu.
7/2003
GIA ĐÌNH
Cành thấp lấp bóng cây cao
Tạo hóa sinh vật, vật nào chẳng sinh
Cha con máu thịt của mình
Luật trời đã định, dưỡng sinh theo trời
Công cha nghĩa mẹ sinh người
Nuôi con đến độ đến thời sinh ra
Cha con tình nghĩa đậm đà
Làm con trung hiếu trọn ra nghĩa tình
Cha mẹ vất vả chuyên cần
Ngày đêm lo nghĩ vì con sau này
Cho dù trăm đắng ngàn cay
Làm cha, làm mẹ chẳng hay phàn nàn
Mong sao hai chữ con ngoan
Được thế như có ngàn vàng trong tay
Kiếp người từ trước đến nay
Luân hồi sinh họa đổi thay sinh tồn
Mỗi thời một khác thiệt hơn
Gia đình đạo lý danh thơm để đời.
2002
LÒNG TIN
Thấm thoát đã tám mươi rồi
Răng long tóc bạc tuổi đời già nua
Già rồi lại sướng hơn xưa
Ơn nhà Đảng, Bác sớm trưa tươi cười
Tháng tám cứ ngỡ tháng mười
Áo hoa quần mới con người trẻ ra
Đời đời con cháu đầy nhà
Tỏ lòng hiếu nghĩa trọng già tạ ơn
Tuổi già xanh tiếng càng thơm
Hiểu đời biết Đảng chẳng sờn lòng tin
Dẫu đời có lúc nổi chìm
Vẫn mong trăm tuổi để nhìn tương lai.
8/2004
NẮNG HẠN
Đêm trăng sao sáng đầy trời
Đất dầy nắng nóng bốc hơi giữa ngày
Trời xanh chẳng một chút mây
Đất khô nắng hạn chết cây khô cành
Lúa đồng đang trải màu xanh
Nắng khô nước hết màu xanh lá vàng
Đầm ao chua nước của làng
Đã ít đã cạn nay càng bốc hơi
Gió lào rít thổi từng cơn
Đem theo hơi nóng nổi sờn ốc gai
Buổi trưa trời nắng ở ngoài
Rộp da rát mắt chẳng sai chút nào
Trời khô nắng nóng nôn nao
Nóng rồi lại khát làm sao bây giờ
Chẳng lẽ ta cứ ngồi chờ
Tìm được sách ước mà mơ hão huyền
Tự ta, ta phải làm liền
Tìm ra biện pháp giành quyền cứu ta.
6/2001
MƯA LŨ
Mấy ngày mưa gió dãi dầu
Ngoài sông sủi bọt đỏ ngầu nước to
Trong dòng nước ngập tràn bờ
Trời mưa nước lớn mỗi giờ một lên
Phía bắc chớp giật, sấm rền
Mọi người lo lắng càng thêm thẫn thờ
Một tin sấm sét bất ngờ
Đê quai đã vỡ quãng bờ trướt đây
Đê chính đất đã chở đầy
Mọi người tôn đắp cả ngày lẫn đêm
Vất vả suốt mấy ngày liền
Mưa đã tạnh, gió đã yên cả rồi
Hoa màu cây cối phục hồi
Người người chăm bón kịp thời lúa lên.
8/2000
ANH TRẮC ĐỊA
Anh trắc địa
Nhờ có anh chỉ đường, dẫn lối
Núi cao rừng rậm nơi anh tới
Máy che ô mới chỉ tới tuyển đi
Tam giác một đường đo thắng khép đi
Dù sông dù nước cũng đi tuyến này
Anh trắc địa
Quần xanh anh vá gối
Đồng sâu anh cũng lội
Đường xa anh cũng tới
Vai anh vác máy
Giữa đồng anh bắc máy che ô
Mở đường tàu hỏa, dẫn ô tô
Đào sông, dẫn nước đổ xô vào đồng
Anh trắc địa
Anh khoác vải bạt áo mưa
Trời nắng hay mưa cũng tới
Từ miền ngược tới miền xuôi
Dù sương ướt lối
Dù suối cản đường
Những nơi anh đến
Nhà máy lại dựng
Công trình lại xây
Mặc cho núi đã rừng cây
Mắc cho đồng cao lúa héo, đầm lấy nước sâu
Chờ khi anh đến
Đồng sâu rút bớt, đồng cao nước đầy
Núi đá, rừng cây xây nhà đổi mới
Anh trắc địa
Vai anh vác máy
Tay anh mực dính sơn
Đường đi các ngã
Còn in vết giày của anh.
1963
QUÊ TÔI
Nhớ hồi năm chín, sáu mươi
Trời cao anh nắng, vàng phơi khắp đồng
Cầu tre bắc nhịp qua sông
Cây đa bóng mát họp đông nhiều người
Tuổi tôi vừa mới đôi mươi
Ra đi tháng sáu thấy người cấy đông
Qua đồng em đứng ghé trông
Nón nghiêng che mặt má hồng đỏ hây
Nhìn em tôi thấy đắm say
Người vừa xinh xắn đôi tay mịn màng
Quần thâm, áo gụ, vải ta
Nón chóp lá chắn, khăn hoa đội đầu
Đứng nhìn ngây ngất lúc lâu
Ngập ngừng e thẹn, nón đầu bỏ ra
Mặt mày tươi tỉnh như hoa
Nụ cười chúm chím, bông hoa sắp xòe
Anh đi, em hẹn, em trông
Đồng làng em cấy, gặt bông anh về
Anh về thăm xóm thăm quê
Thăm đồng lúa chín, thăm quê nắng vàng
Anh đi vắng xóm, vắng làng
Anh đi lúa chín, bông vàng đợi anh
Giữa đồng gió trải lúa xanh
Bóng người mặt nước in thành một đôi
Trong làng tiếng kẻng đổ hồi
Nắng trưa ỏi ả bầu trời trong xanh
Em đi anh nói rất nhanh
Anh đi hợp tác mới thành chưa cao
Có người riêng kẻ chưa vào
Tình hình như vậy hứa sao bây giờ
Biết rồi anh cố làm lơ
Liếc nhìn cái tuổi xuân tơ yêu đời
Nhìn rồi lại sẽ mỉm cười
Anh đi công nghiệp xây đời ấm no
Ở nhà hợp tác em lo
Thi đua sản xuất vui cho được mùa
Còn anh cũng hứa thi đua
Vượt sóng duyên hải giành mùa lập công
Anh đi anh vẫn ngóng trông
Tăng gia sản xuất ruộng đồng có em
Những điều hứa hẹn chẳng quên
Đẹp lòng lưu luyến tiến lên hàng đầu
Thời gian thấm thoát qua mau
Ngày về anh có ngỡ đâu cảnh này
Nông thôn hợp nhất dựng xây
Làm ăn tập thể cấy cày cùng nhau
Mới cách năm trước năm sau
Thôn tôi đã đổi khác nhau rất nhiều.
1963
NHÀ NÔNG
Đìu hiu gió thổi vật vờ
Cây xanh chút cong đờ phơi mưa
Ngoài đồng vắng vẻ lưa thưa
Lửa hồng hơ áo ướt mưa ngoài trời
Xuýt xoa lửa khói ấm người
Quyện vào bếp chặt chẳng rời được ra
Nghề nông vất vả cả nhà
Mai ngày nắng ấm lại ra làm đồng
Cấy cày chăm bón vun trồng
Màu xanh đồng ruộng ấm lòng nhà nông.
1/2003
HÁT RU
À ơi cháu ngủ cho ngoan
Để cho bố mẹ đi làm kiếm ăn
Bao giờ cháu lớn ngang tầm
Cây cao trụ nóc không cần bà ru
Bốn nhăm năm ấy mùa thu
Đầu năm cách mạng mùa thu ngập trời
À ơi cháu ngủ cho say
Để bố mẹ cháu đuổi tây, đánh thù
Ngày nay hạnh phúc bà ru
Bà ngồi trông chúa hát ru ngày ngày.
9/2002
NGỰA
Lòng ngay ruột thẳng là tôi
Cứng gân thẳng gối không ngồi được lâu
Xưa nay vẫn có kẻ hầu
Leo cây, bắc góng rửa tàu cho tôi
Chăm ăn, chăm uống đủ rồi
Còn lo đóng móng, yên ngồi trên lưng
Hàn thiếc đóng miệng sáng trưng
Dây cương kéo thẳng trên lưng người ngồi
Vào rừng lên núi xa xôi
Chở hàng khắp chốn, khắp nơi xa gần
Cùng người chiến sĩ luyện quân
Xông pha chiến trận góp phần lập công
Thắng lợi vui sướng trong lòng
Khải hoàn tung vó cờ hồng bay theo
Biên cương lắm suối nhiều đèo
Đường xa dốc đứng tôi treo vượt lên
Bạn cùng chiến sĩ ngồi yên
Bảo vệ rừng núi giữ yên biên thùy
Đường xa héo lánh băng băng
Không đèn, không máy, chỉ trăng sáng rồi
Đích nào ngựa cũng tới nơi
Giặc nào ngựa cũng cùng người phá tan.
Nhâm Ngọ 2002
MÙA XUÂN
Nắng ấm có cả mưa rơi
Hoa đua sắc nở cây chồi lộc xanh
Lúa xuân bén rễ rất nhanh
Hoa màu cây cỏ đua tranh rập rờn
Trong làng khói ấm mùi rơm
Bếp hồng sôi sục nồi cơm trắng ngần
Đàn gà rúc rích ngoài sân
Trong chuồng đôi lợn trăm cân báo tròn
Đầu xuân xum họp cháu con
Để bàn để tính việc còn chưa xong
Trồng hoa, trông cháu là ông
Làm cỏ, chăm bón ruộng đồng các con
Lợn gà bà cháu trông nom
Học hành các cháu sớm hôm chuyên cần
Đầu xuân mọi việc đã phân
Người người cố gắng góp phần thành công
Ông bà con cháu lập công
Cả nhà hợp sức đồng lòng thi đua
Già không kém, trẻ không thua
Học hành sản xuất được mùa nở hoa.
Nhâm Ngọ 2002
MỘT ĐÊM Ở CƠ SỞ GIAO LIÊN TRONG LÒNG ĐỊCH
Nhom nhem bếp lửa sắp tàn
Nhà xanh một túp hai gian góc vườn
Tre xanh kéo lũy thành tường
Hắt hiu hai bóng già đương thẫn thờ
Đêm khuya hai cụ vẫn chờ
Sắn luộc một rổ nằm chơ giữa nhà
Bồn chồn đôi bóng vào ra
Thì thào ông lại hỏi bà mấy câu
Chuyện chi? Bọn nó đi đâu?
Giờ này đáng phải qua cầu mới an
Nhẩn nha bà bảo ông gàn
Công chuyện tụi nó ta bàn sau đây
Miễn chi chúng đến điểm này
Tôi, ông sắp xếp đưa ngay qua cầu
Đừng để tụi nó chờ lâu
Bọn địch mà biết thì đầu cũng rơi
Chờ lâu tôi hỏi thế thôi
Sắn đâu bà bọc cho tôi sẵn sàng
Bọn này về, bọn kia sang
Lo sao cho đủ để mang ăn đường
Mấy đứa ốm yếu bị thương
Dưới hầm cất giấu phải thường trông nom
Gậy tre cáng võng xem còn
Ở đâu bà liệu đem gom nó vào
Mặc cho tình thế ra sao
Tụi nó vẫn phải ra vào thường xuyên
Bao giờ đất nước bình yên
Tuổi già ta mới được quyền nghỉ ngơi.
9/2003
CHƠI DIỀU
Gió thổi tiếng sáo vi vu
Căng dây cây sáo hát du con diều
Mùa thu dịu nắng buổi chiều
Cả làng hớn hở thả diều gió bay
Lên cao gió quẩn diều quay
Tiếng sáo trầm bổng lắc lay cánh diều
Nông nhàn gió mát chiều chiều
Trẻ già mở hội thi diều sáo kêu
Mênh mông sóng úa đều đều
Đêm khuya thanh vắng sáo diều du dương
Gợi lên nỗi nhớ tình thương
Bà con làng xóm biết nhường nhịn nhau
Xa gần ở mãi đâu đâu
Gió diều tiếng sáo gọi nhau cùng về.
2001
SẮC XUÂN
Nắng vàng lất phất mưa bay
Đu đưa cành lá, lộc cây giỡn đùa
Cỏ xanh mơn mởn chen đua
Hoa màu, rực rỡ hứng mưa giữa trời
Dập dìu ong bướm du chơi
Cao xanh thỏ ngọc mỉm cười trong đêm
Trời xuân chuyển đổi giao niên
Ầm vang trống hội khắp miền gần xa
Rợp trời cờ lọng hương hoa
Trước là âm đức sau là vui chơi
Hội hè lễ rước xong rồi
Lộc xuân đã nở người đời chăm lo.
1/2003
NHỚ EM
Gió man mác hồn thu rơi
Phía trong cửa sổ tôi ngồi ngắm thu
Bâng khuâng hồi hộp hồn ru
Mơ mơ mộng mộng, cảnh thu nhớ nàng
Nhớ buổi đầu gặp xuân sang
Cả hai e lệ khẽ khàng nhìn nhau
Ngát hoa huệ, thoảng hoa sen
Nhớ người nhớ cảnh nhớ em suốt đời.
Nhâm Ngọ 2002
KỶ NIỆM NGÀY THÀNH LẬP MẶT TRẬN
Từ ngày mặt trận ra đời
Toàn dân đoàn kết rợp trời cờ bay
Triệu triệu khối óc bàn tay
Xua tan nghèo đói, thổi bay mây mù
Tháng Tám cách mạng mùa thu
Dưới màu cờ Đảng – Bác, thù đánh tan
Trời cao hai chữ Việt Nam
Độc lập, dân chủ hoàn toàn tự do
Việt Nam có cả Bác Hồ
Nhân dân hạnh phúc ấm no đời đời
Noi theo gương sáng của Người
Đồng tâm, tận lực xây đời vinh quang
Việc công trên dưới luận bàn
Thực hành dân chủ lại càng văn minh
Hội dân nhất trí nhiệt tình
Quyết tâm xây dựng nước mình tiến lên
Đã giàu thì phải giàu thêm
Đã mạnh ta phải manh lên rất nhiều
Nhân dân phấn đấu sớm chiều
Nâng cao thành tích đạt nhiều hơn xưa
Già chẳng kém, trẻ không thua
Toàn dân mở hội thi đua chào mừng.
ÔNG LÃO KIẾM CỦI
Râu dài đầu tóc bạc phơ
Chân tay gân guốc xương trơ hai sườn
Thân gầy da dính vào xương
Thế mà sức lực khác thường hình dung
Ngày ngày dao búa bạn cùng
Bới tìm củi gốc khắp vùng gần xa
Tiều phu từ trẻ đến già
Còng lưng đào bổ, tay da sần sùi
Đi làm áo ngắn quần đùi
Mặt mày nhem nhuốc đầy mùi nhựa cây
Mỗi ngày một gánh củi đầy
Tối về chén rượu trên tay vui cười.
3/2003
KHÓC MẸ
Mẹ mẹ ơi! Mẹ mẹ ơi!
Sao con gọi mãi mà mẹ chẳng thưa
Mùa đông giá rét trời mưa
Nhà mồ cỏ ướt nước mưa nhão bùn
Bên mẹ con vẫn còn run
Xung quanh bia mộ um tùm cỏ cây
Nhà mình mái ngói tường xây
Sao mẹ không ở mà ra đây nằm
Nơi đây hoang vắng cả năm
Bạn bè, con cháu tới thăm thất thường
Xa mẹ chăm nhớ ngàn thương
Nhớ lúc thiếu đói mẹ nhường áo cơm
Khi nhỏ con dỗi, con hờn
Mẹ yêu, mẹ nựng, mẹ thương con nhiều
Thương mẹ vất vả sớm chiều
Cùng cha chịu đựng bao điều khó khăn
Trời đông chỗ ướt mẹ nằm
Nơi khô chăn ấm mẹ giành phần con.
Mẹ chăm, mẹ uốn khi non
Dạy cho con thấy bao điều xung quang
Ngày nay con đã lớn khôn
Con đàn cháu đống đền ơn mẹ già
Ơn này đền đáp chưa qua
Mẹ già đã vội đi xa mất rồi
Ngửa mặt con trách ông trời
Cớ sao con lại phải sống đời mồ côi
Nếu khi phải có luật trời
Thì con xin chịu, mẹ ơi đừng buồn
Giờ đây con thắp nén hương
Thành tâm kính viếng nhớ thương mẹ già.
8/2004

More Related Content

What's hot (19)

Xóm Bến
Xóm BếnXóm Bến
Xóm Bến
 
Thơ
ThơThơ
Thơ
 
đườNg đời
đườNg đờiđườNg đời
đườNg đời
 
100 bai tho hay nhat the ky xx 0604
100 bai tho hay nhat the ky xx 0604100 bai tho hay nhat the ky xx 0604
100 bai tho hay nhat the ky xx 0604
 
Tập thơ " Hương tình"
Tập thơ " Hương tình"Tập thơ " Hương tình"
Tập thơ " Hương tình"
 
Tìm về quê mẹ
Tìm về quê mẹTìm về quê mẹ
Tìm về quê mẹ
 
Một thoáng vùng quê
Một thoáng vùng quêMột thoáng vùng quê
Một thoáng vùng quê
 
Thương cha
Thương chaThương cha
Thương cha
 
Nặng tình
Nặng tìnhNặng tình
Nặng tình
 
Nhớ nguồn - Lê Giang
Nhớ nguồn - Lê GiangNhớ nguồn - Lê Giang
Nhớ nguồn - Lê Giang
 
Tình quê
Tình quêTình quê
Tình quê
 
Tình nghĩa làng quê
Tình nghĩa làng quêTình nghĩa làng quê
Tình nghĩa làng quê
 
đêM trăng
đêM trăngđêM trăng
đêM trăng
 
Về thăm quê nhà
Về thăm quê nhàVề thăm quê nhà
Về thăm quê nhà
 
Tập thơ " Quê hương"
Tập thơ " Quê hương"Tập thơ " Quê hương"
Tập thơ " Quê hương"
 
Gió thổi chiều quê
Gió thổi chiều quêGió thổi chiều quê
Gió thổi chiều quê
 
Tập thơ Tiếng Lòng
Tập thơ Tiếng LòngTập thơ Tiếng Lòng
Tập thơ Tiếng Lòng
 
Tho lang for slideshare
Tho lang for slideshareTho lang for slideshare
Tho lang for slideshare
 
Hương vị tình yêu
Hương vị tình yêuHương vị tình yêu
Hương vị tình yêu
 

Similar to Tát nước gầu đôi (20)

Gió thổi chiều quê
Gió thổi chiều quêGió thổi chiều quê
Gió thổi chiều quê
 
Tập thơ " Mái ấm gia đình "
Tập thơ " Mái ấm gia đình "Tập thơ " Mái ấm gia đình "
Tập thơ " Mái ấm gia đình "
 
Về Vinh
Về VinhVề Vinh
Về Vinh
 
Tuyển tập những bài thơ của Nhà thơ Vũ Thị Tỉnh
Tuyển tập những bài thơ của Nhà thơ Vũ Thị TỉnhTuyển tập những bài thơ của Nhà thơ Vũ Thị Tỉnh
Tuyển tập những bài thơ của Nhà thơ Vũ Thị Tỉnh
 
Một thời hương cốm
Một thời hương cốmMột thời hương cốm
Một thời hương cốm
 
Ký Ức Thời Gian
Ký Ức Thời GianKý Ức Thời Gian
Ký Ức Thời Gian
 
Thơ Trần Nhật Thăng
Thơ Trần Nhật ThăngThơ Trần Nhật Thăng
Thơ Trần Nhật Thăng
 
Thơ
ThơThơ
Thơ
 
Thơ
ThơThơ
Thơ
 
Vudactrungky
VudactrungkyVudactrungky
Vudactrungky
 
Cadao tucnguf
Cadao   tucngufCadao   tucnguf
Cadao tucnguf
 
Mùa xuân Đất Nước
Mùa xuân Đất NướcMùa xuân Đất Nước
Mùa xuân Đất Nước
 
Lòng mẹ
Lòng mẹLòng mẹ
Lòng mẹ
 
Giấc Mơ Trường Sơn (Tuệ Sỹ)
Giấc Mơ Trường Sơn (Tuệ Sỹ)Giấc Mơ Trường Sơn (Tuệ Sỹ)
Giấc Mơ Trường Sơn (Tuệ Sỹ)
 
Tập thơ " Hương tình"
Tập thơ " Hương tình"Tập thơ " Hương tình"
Tập thơ " Hương tình"
 
Ca dao về tình yêu đôi lứa
Ca dao về tình yêu đôi lứaCa dao về tình yêu đôi lứa
Ca dao về tình yêu đôi lứa
 
Thơ
ThơThơ
Thơ
 
Thơ
ThơThơ
Thơ
 
Hương xuânđất việt.
Hương xuânđất việt.Hương xuânđất việt.
Hương xuânđất việt.
 
Tho
ThoTho
Tho
 

More from Thi đàn Việt Nam (17)

Những lá thư tình thế kỷ 21
Những lá thư tình thế kỷ 21Những lá thư tình thế kỷ 21
Những lá thư tình thế kỷ 21
 
Tình yêu-người-lính
Tình yêu-người-línhTình yêu-người-lính
Tình yêu-người-lính
 
Lời hẹn vườn hoa
Lời hẹn vườn hoaLời hẹn vườn hoa
Lời hẹn vườn hoa
 
Tập truyện ngắn: Tình yêu người lính
Tập truyện ngắn: Tình yêu người línhTập truyện ngắn: Tình yêu người lính
Tập truyện ngắn: Tình yêu người lính
 
Tâm sự thường ngày
Tâm sự thường ngàyTâm sự thường ngày
Tâm sự thường ngày
 
Tập thơ " Cánh cầu bay"
Tập thơ " Cánh cầu bay"Tập thơ " Cánh cầu bay"
Tập thơ " Cánh cầu bay"
 
Bia tho chia se
Bia tho chia seBia tho chia se
Bia tho chia se
 
4 trang anh
4 trang anh4 trang anh
4 trang anh
 
Tập thơ " Chia Sẻ "
Tập thơ " Chia Sẻ "Tập thơ " Chia Sẻ "
Tập thơ " Chia Sẻ "
 
Nhận cổ tức
Nhận cổ tứcNhận cổ tức
Nhận cổ tức
 
Nq&tb
Nq&tbNq&tb
Nq&tb
 
Biên bản 2015
Biên bản 2015Biên bản 2015
Biên bản 2015
 
Nghị quyết 2015
Nghị quyết 2015Nghị quyết 2015
Nghị quyết 2015
 
Bckt mediplast 2014
Bckt mediplast 2014Bckt mediplast 2014
Bckt mediplast 2014
 
Chuong trinh
Chuong trinhChuong trinh
Chuong trinh
 
Quy che dai hoi
Quy che dai hoiQuy che dai hoi
Quy che dai hoi
 
To trinh thong qua bctc
To trinh thong qua bctcTo trinh thong qua bctc
To trinh thong qua bctc
 

Tát nước gầu đôi

  • 1. ( Tập thơ “ Tát Nước gầu đôi của Nhà thơ Nguyễn Ngọc Xuyên ”) HOA SEN AO ĐÌNH Thẫn thờ anh ngắm trăng lên Thấy em trên đó anh quên đường về Nhìn sông thấp thoáng làng quê Bóng em lấp ló anh về theo em Trên trăng em sáng hơn đèn Dưới sông lấp loáng em chen giữa dòng Về nhà anh nhớ anh mong Nhìn em ẩn hiện gương treo trong tường Nhớ ngày nhập ngũ lên đường Hai ta đôi ngả chiến trường xông pha Đạn bom khói lửa vượt qua Anh người chiến sĩ, em là cứu thương Ngày nay sạch bụi chiến trường Anh về sản xuất, thương trường kinh doanh Nhớ em núi đã rừng xanh Anh đi khắp chốn không dành được em
  • 2. Ao đình một đóa hoa sen Giữa trời anh đặt mong em thấu tình Năm xưa hai đứa chúng mình Hoa sen vẫn hái ao đình tặng nhau. 4/2003 THIẾU ANH Thiếu anh như nắng thiếu trời Như cây thiếu nước, như đời thiếu mưa Cho dù vất vả sớm trưa Thiếu anh thì vẫn là thừa bỏ đi Thiếu anh vất vả làm chi Đơn côi tẻ nhạt hết thì thanh xuân Nhà lầu, xe ngựa đâu cần Bởi vì hoa thắm nhạt dần thời gian Có cây chưa quả đã tàn Hậu này thử hỏi ai mang trong đời Thiếu anh như thiếu nhựa đời Như mây thiếu gió hết thời mây bay Thiếu anh rượu cóc chẳng say Đàn cầm em gảy cả ngày ai nghe Em đành buông liễu phủ the Tựa song dựa cửa hết hè qua đông Má thơm tự hết phần hồng Lửa tình tự tắt trong lòng của em 10/3/2004 VIỆT NAM VÀ THỜI ĐẠI Trời xuân khởi sắc ngàn lần Đất Việt có cả trăm lần vinh quang Lập bao kì tích huy hoàng Giương cờ đại nghĩa phá tan địch thù Ghi vào sử sách thiên thu Anh Hùng dân Việt thắng thù nơi nơi
  • 3. Điện Biên rung động đất trời Độc lập dinh Ngụy tả tơi đầu hàng Giở ngược lịch sử từng trang Nguyên, Minh, Thanh, Hán đều mang xác về Còn ta vẫn vững lời thề Con dân nước Việt lại về với nhau Ngày nay bốn biển năm châu Sao vàng cờ đỏ rực màu thắm tươi Bác Hồ hai chữ tên người Danh nhân thế giới đời đời đã ghi Lớp sau theo bước Bác đi Nghe lời Bác dạy phải ghi tạc lòng “Việt Nam nổi tiếng hay không Là nhờ các cháu lập công sau này” Bây giờ chúng cháu tỏ bày Vinh quang thế giới có ngày Việt Nam”. 7/5/2004 CHIM SÂU Con chim nho nhỏ Cái mỏ xinh xinh Đi lẻ một mình Rung rinh đi cành lá Sâu hoa, sâu quả Sâu lá, sâu cành Chim quyết hoàn thành Bắt cho bằng hết Vì cây chim mệt Quyết diệt hết sâu Cho cây chất màu Để giàu sức sống. NHỚ THỜI HỌC SINH Đầu làng gió thổi rung cây Hồ ôm tre lũy nở đầy hoa sen Ra hồ tắm mát nhớ em
  • 4. Khi còn đi học cùng em quanh hồ Trung học mười đứa cùng nô Học về xuống tắm dưới hồ cùng sen Trộm hoa hợp tác tặng em Bẽn lẽn tay đón: Ứ thèm hoa đâu! Từ đó thấm thoắt chưa lâu Anh đi kiến trúc xây cầu qua sông Em là cô gái vùng trong Bạn hữu nghề nghiệp thành công cả rồi Người nào việc ấy cào đời Nay về làng xóm, nhớ thời học sinh Cả bọn mười đứa chúng mình Buồn vui, lao động, học hành có nhau Ngày nay kẻ trước người sau Góp công dâng trí cùng nhau xây đời Gặp nhau đầy ắp tiếng cười Mọi người ôn lại cái thời học sinh. 2002 MÙA HÈ Xuống đầm ngắt một bông hoa Hương thơm man mát, thương em cấy mùa Mồ hôi nhỏ xuống như mưa Tay ôm bó mạ, tẽ đưa đều đều Tháng năm nắng nóng bao nhiêu Má em càng đỏ càng nhiều nét yêu Mùa hè nắng rát quá chiều Trăng lên giòn giã bao nhiêu tiếng cười Bóng trăng rọi xuống bóng người Hội làng đông đúc người người cấy thi Đang trưa sấm bỗng ầm ì Gió thổi mây đến đen sì đổ mưa Tháng năm tháng sáu làm mùa Cũng là những tháng nắng mưa thất thường Trải qua năm nắng mười sương
  • 5. Bát cơm hạt gạo chi thường dễ đâu Mùa này kế tiếp mùa sau Con người vất vả có đâu an nhàn Ngày hè con cuốc gọi sang Cây phượng rực đỏ lại càng bận hơn Lửa đỏ hoa gạo đỏ hơn Muốn ăn cơm trắng gạo thơm vụ mùa Xin rằng cố gắng thi đua Ra sức làm việc đến mùa thắng to. 2001 ĐẾM XUÂN Tôi ngồi tôi đếm xuân tôi Hơn bảy mươi xuân Đến rồi Chưa đi Mỗi xuân, một nghĩ, một suy Xem ta làm được những gì ích đây Trồng người cũng thể trồng cây Trồng người vất vả mê say một đời Tôi nay ngoài bảy mươi rồi Mừng vui khi thấy các con thành người Trong vườn cây cối trông nom Bắt sâu, làm cỏ, cây non uốn thành Rèn con, dạy cháu học hành Con làm việc tốt, cháu thành trò ngoan Việc đời, việc nghĩa lo toan Lao động vất vả lại càng vui hơn Đếm xuân là đếm tuổi người Thấy mình có ích lại ngồi đếm xuân. Nhâm Nhọ 2002 BỐ TÔI Bố tôi nay đã ngoại ngũ tuần
  • 6. Tuổi già đầu bạc hoa râm điểm màu Sớm khuya mưa nắng dãi dầu Mùa màng vất vả theo trâu cày bừa Tháng ngày đi sớm về trưa Bữa ăn giản dị rau dưa, tương cà Tối về nhấm nháp qua loa Chén rượu củ lạc – của nhà thế thôi Thư thả những lúc ông ngồi Xếp sắp mọi việc để rồi phân công Người nào việc nấy đã xong Thuận hòa con cháu trong lòng ông vui Mỗi khi công việc xong rồi Vui đùa con cháu ông ngồi thảnh thơi Làng xóm có việc ai mời Chỉnh tể mũ áo đến chơi chan hòa Bạn gần cho chí bạn xa Nào thăm nào viếng đậm đà tình thân Mộc mạc tình nghĩa nông dân Cả nhà vui vẻ quây quần bên nhau. 2002 CHUYỆN NGƯỢC ĐỜI Tôi nay kể chuyện ngược đời Tạo hóa sinh ra con người thủy chung Cuộc đời hiếu nghĩa khôn cùng Ông bà, con cháu sống chung một nhà Già yêu trẻ, trẻ thương già Người người trên dưới trong nhà định danh Có người phúc đức chưa thành Sinh con nuôi dạy học hành hẳn hoi Không ngờ cơ sự ngược đời Dốc tâm, tận sức, công rơi mất rồi Dạy con, con chẳng nghe lời Công cha nghĩa mẹ, lạy rồi xin tha Phép nước cho chí đạo nhà
  • 7. Con thay, con đổi thành ra ngược đời Lễ nghi phép tắc ở đời Đều là sáo rỗng của người bất nhân Những điều nhân nghĩa mất dần Hiếu trung chẳng có, chỉ cần có ta Ông bà thời cổ quá xa Vợ chồng hai đứa đôi ta nhất nhì Bố là chi, mẹ là chi? Anh em chú bác cô dì là đâu Tiền tình là phép nhiệm màu Giúp ta xây bậc vượt cầu leo thang. 12/2002 ANH CHÀNG SI TÌNH Bỗng hiên ngơ ngẩn, ngẩn ngơ Mới gặp có thể cứ ngờ lâu năm Nhìn người như tưởng ngắm trăng Tóc đen óng mượt, hàm răng ngọc ngà Bình bình quần lụa áo hoa Tình tình vui vẻ nết na hơn người Tài năng thi thố ở đời Thực hư chưa rõ, trông người đáng tin Dáng đi thấp thoáng ưa nhìn Nụ cười ánh mắt tự tin vào đời Gặp nhau trò chuyện đôi lời Đêm về đã thấy con người trong mơ Men tình chưa nhấm đã chờ Bao niềm thương nhớ gửi nhờ gió chơi Công việc bận rộn thì thôi Lúc nào rảnh rỗi lại ngồi mộng mơ Si tình như thể mê cờ Hết nhắc quân nọ, lại sờ quân kia Làm ăn vất vả sớm khuya Nhưng tình phải có chẳng lìa bỏ đâu.
  • 8. CẦU VÀ BẾN Bình yên nước chảy lững lờ Đêm trăng sóng bạc nhấp nhô giữa dòng Con đò cô lái sang sông Hai bờ qua lại rất đông người rồi Làm nghề sông nước một thời Mái chèo đưa đẩy sải bơi con thuyền Hoa thơ nhị phấn giữ nguyên Sóng to gió lớn được quyền đón đưa Đó là bến cũ năm xưa Còn nay cầu mới ta vừa đi qua Từ cầu đến bến không xa Cô lái năm nào, trồng hoa thay chèo Qua cầu tôi vẫn mang theo Bóng hình cô lại khua chèo qua sông Cầu ao sông rộng mênh mông Đêm trăng sóng vẫn giữa dòng nhấp nhô Qua sông rồi lại đến bờ Vườn hoa cô gái bài thơ cây cầu Gần xa khắp chốn đâu đâu Cũng vui cũng sướng có cầu qua sông. 2002 CÔ GIÁO LÀNG BÊN Em là cô giáo làng bên Biết thì có biết nhưng tên là gì? Ngày ngày, tháng tháng anh đi Qua trường anh thấy em ghi – đọc bài Tiếng thơm hương cúc, hương nhài Đẹp tình hương sắc như loài phong lan Vâng em cô giáo của làng Thơm như huệ, đẹp như lan có gì? Tháng tháng, ngày ngày anh đi Qua trường, qua lớp anh nhìn gì em?
  • 9. Muốn quen thì cứ làm quen Xin anh đừng hỏi tên em là gì. 2002 CHÚC THỌ ĐẦU XUÂN Năm mới đầu xuân năm Nhâm Ngọ Kính chúc các cụ vạn thọ an khang Tác phong tư thế đàng hoàng Đạo lý trí dũng lại càng nêu gương Thể thao văn hóa dẫn đường Động viên con cháu quê hương tiến cùng Tuổi già thư thái ung dung Lao động sản xuất vui cùng cháu con Cho rằng sông cạn núi mòn Tuổi cao chí khí vẫn còn giữ nguyên. Nhâm Ngọ 2002 TÁT NƯỚC GẦU ĐÔI Đồ ải tát nước gầu dai Tát cao nước thấp dây đai kéo co Hai người hết rướn lại gò Còng lưng, ngửa bụng cùng co về mình Đôi chân nhấp nháy rập rình Mồ hôi ướt đẩm phơi mình nắng khô Khát mệt hơi thở phì phò Vung tay vúc nước múc cho đầy gầu Trời mưa càng tát càng lâu Gần lành mà nước chảy đâu mất rồi Hẳn là chồng vợ tát đôi Có phải ai khác mà ngồi ghẹo chơi. Tháng 3/2003 BÁN ĐỔI DÉP RONG Đường dài mỗi bánh xe lăn
  • 10. Đi nhiều thấy mệt đôi chân thấy chồn Dép rong giao bán luôn mồm Cò kè thêm bớt thiệt hơn từng đồng Mua bán chẳng kể bà, ông Muốn xem, muốn thử thì lòng cũng ưng Được rồi cũng chẳng vội mừng Ra điều suy nghĩ ngập ngừng đắn đo Khách hàng thích nhỏ thích to Muốn dày muốn mỏng chiều cho thỏa lòng Miễn là mua được bán xong Tính ra có lãi có công là mừng Nghề này vất cả vô cùng Đầu làng, cuối xóm gò lưng đạp đèo Có khi từ sáng đến chiều Mỏi mồm giao đổi, trái điều ước mong Tối về cái túi rỗng không Cả nhà im lặng buồn lòng trẻ thơ. Tháng 11/2002 ÔNG GIÓNG Lên ba đi phá giặc Ân Phò vua cứu nước cứu dân giúp đời Giặc Ân đã phá xong rồi Bình yên thiên hạ khắp nơi vui mừng Bỗng nhiên ngựa hí vang lừng Trời canh lửa đỏ phừng phừng vút lên Ngựa sắt ông Gióng ngồi trên Cả hai thẳng hướng bay lên giữa trời Mặc dù ông Gióng đi rồi Còn bao di tích ngựa đời vẫn ghi Hố sâu vó ngựa đã phi Tre ngà rải rác đường đi chiến trường Lập đền thiên hạ dâng hương Tôn là Phù Đổng Thiên Vương dưới trần Ông là vị thánh của dân Thay trời cứu nạn cứu dân một thời.
  • 11. 20/3/2004 LUỘC BÁNH TRƯNG Báng trưng con gói xong rồi Bắc nồi nhóm bếp bà ngồi bà trông Bánh xôi than củi đỏ hồng Bỗng rưng bà nhớ bà mong ông về Khi đi ông đã nặng thể Chiến tranh chấm dứt ông về với tôi Đến nay mấy chục năm rồi Các con khôn lớn còn tôi đã già Thời gian thấm thoát trôi qua Tuổi tôi cũng sắp đi xa mất rồi Bánh trưng còn được mấy nồi Để tôi trông bánh lại ngồi nhớ ông? Tháng 1/2003 ĐỜI THƯỜNG CỦA TÔI Ngoài trời lách tách mưa rơi Tôi ngồi nhớ lại nỗi vơi nỗi đầy Nhớ năm, nhớ tháng, nhớ ngày Khó khăn vất vả phải xoay đủ nghề Mò cua, bắt ốc, làm thuê Quay mỳ, đánh ống, kiêm nghề tiều phu Chồng đau vợ yếu khật khừ Tháng này góp nhặt từng xu, từng đồng Để con ăn học cho xong Vào đời lúc đó, trong lòng mới yên Nhà nghèo, thiếu gạo, thiếu tiền Còn lòng trung hiếu đức hiền thiếu đâu Ngày nay nước mạnh dân giàu Cháu ngoan học giỏi con giàu hơn cha Ấm no hạnh phúc cả nhà Con con, cháu cháu, ông bà chung vui
  • 12. Tối nay đã tám chục rồi Nhìn con nhìn cháu vào đời hơn xưa Hôm nay trời lạnh đổ mưa Tôi ngồi suy ngẫm thời xưa, thời này. Tháng 9/2003 CÓ NHỮNG NHÀ VÙNG QUÊ Gái ngoan học sảy học sàng Trai khôn liệu cách nhẹ nhàng khuyên răn Vợ chồng tình nghĩa gối chăn Cùng nhau vất vả, làm ăn suốt đời Nuôi con dạy cháu lên người Phụng dưỡng cha mẹ trọn đời hiếu chung Anh em trên dưới sống cùng Đói lo sướng khổ hưởng chung trong nhà Buồn vui sum họp toàn gia Ông bà con cháu là hoa tứ đời. Tháng 9/2003 NGƯỜI ĐÀN BÁ GÓA ĐI BƯỚC NỮA Cần em thì đến tìm em Chồng em đã mất ai ghen làm gì Hẹn rồi tới gọi thì đi Cái thân góa bụa còn gì nữa đâu Ba năm cách biệt tình đầu Má hồng hây hẩy bớt sầu ngất ngây Tiếng cười vui vẻ hàng ngày Đời riêng trở lại lại say đắm tình Gần xa ai nhắc đến mình Nằm trong gối đệm rung rinh tưởng người Trách sao tạo hóa trêu ngươi Tình đời mới thắm đã rời xa nhau Người đi thấy nhẹ không đau Kẻ ở lòng lại rầu rầu sót sa
  • 13. Sót người rồi lại sót ta Môi thắm đã nhạt nhị hoa sắp tàn Đành rằng lần nữa sang ngang Giữ cho phần gái nhỡ nhàng có nơi. 2002 RỪNG NÚI SA PA Hết tàu rồi lại sang xe Quanh co leo núi lội khe băng rừng Nhà xây vách núi lưng chừng Quanh năm mây phủ cả rừng Sa Pa Mùa đông tuyết trắng ngọc ngà Nắng vàng lấp lánh tuyết pha đủ màu Núi cao rừng rậm suối sâu Thiên nhiên ban tặng từ lâu lắm rồi Ngày nay đổi mới cuộc đời Nhân sinh tôn tạo thêm thời văn minh Dựng lên một số công trình Lập trình sơn thủy hữu tình Sa Pa Cá nuôi hồ tạo quanh nhà Hoa vườn rực rỡ trộn pha hoa rừng Nhà xây kiểu mới cao tầng Đêm đêm dèn điện sáng trưng khắp vùng Nhà sàn quanh núi ven rừng Sớm chiều khói tỏa khòa cùng mây bay Rượu cần mới vít đã say Đặc sản đủ loại trái cây thú rừng Đắng, chua, chát, ngọt, thơm lừng Mông, Kinh, Mường, Thái, ta cùng chung vui Sa Pa điểm hẹn giữa trời Gần xa du khách khắp nơi đổ về. Tháng 8/2003 CON MÈO TAM THỂ
  • 14. Meo meo mày kêu gì thế? Mày là con mèo Tam Thể phải không? Tên mèo là ở bộ lông Màu đen, vàng, trắng, ta trông rất kỳ Nhất là cái dáng mày đi Rón ra rón rèn mèo khi rình mồi Được mồi mèo tung, mèo chơi Mèo tha, mèo hất, mèo lôi vào lòng Gầm gừ đến lúc ăn xong Liếm lông rửa mắt lên lòng ông tao Meo meo, mày làm gì thế? Nhày nhót, con mèo Tam Thể đấy ư? Nếu cào màn rách thì hư Chạy đuổi, nghịch ngợm, từ từ mèo ơi Thế là tao biết mèo rồi Ban đêm bắt chuột, ban ngày nghỉ ngơi Bữa thì mào mèo dạy mèo xơi Có mèo chuột chẳng lục nồi phá mâm Mèo ơi nếu tao không nhầm Đôi khi mèo ngủ mèo nằm bên ông Meo meo, con mèo nào thế? Đúng mày là con Tam Thể nhà tao Dạy học buổi sáng hôm nào Mèo cũng chạy tới cuốn vào bên chân Cứ như một đôi bạn thân Ngồi học, xuống bếp, ra sân có mèo Chuột lớn, chuột bé ngày ngày Mèo rình, mèo bắt mang ngay ra xài Chuột nhà gần, chuột đồng xa Mèo quyết mèo diệt không tha con nào Mèo ơi tao quý mày sao Cho mày ngồi bên cùng tạo học bài. Năm 2001 MÙA THU
  • 15. Lá vàng thả xuống mặt đường Tơ vàng của nắng lại vương trên cành Gió heo gọi lá ru cành Thì thầm cây ủ mầm xanh sau này Trên cao lộng gió cờ bay Mùa thu tháng Tám những ngày vinh quang Ngày thu nhớ lại sử vàng Việt Nam có cả ngàn trang anh hùng Nữ thì Bà Triệu, Bà Trưng… Nam thì Lê Lợi – Quang Trung – Bác Hồ … Anh hùng giữ nước dựng cờ Đánh đuổi giặc ngoại khỏi bờ Việt Nam Xây lên đất nước đàng hoàng Ghi thêm trang sử bằng ngàn năm xưa. 2000 NẮNG HẠN ĐƯỢC TRẬN MƯA RÀO Nguyên khí thiên địa giao hòa Ầm ầm chớp lửa mưa nhòa không gian Mênh mang mặt đất nước tràn Vạn vật tạo hóa râm ran tiếng cười Cỏ cây mơn mởn xanh tươi Ôn hòa khí hậu, con người bình an. 9/2003 ƠN THẦY Công cha nghĩa mẹ ơn thầy Những điều như thế có ngày nào quên Muôn đời đạo lý còn nguyên Những người kế tiếp có quyền noi theo Làm người chẳng kể giàu nghèo Tôn sư trọng đạo tuân theo đến cùng Nghĩa tình đạo ký là chung Vì đời hạnh phúc phải cùng chăm lo
  • 16. Ơn sâu nghĩa nặng thầy cô Đã rèn đã luyện đã lo cho đời Dạy cho xã hội bao người Có tài có đức xây đời vinh quang. 11/2002 NẤU CƠM Mẹ ngồi trong bếp nấu cơm Đun bằng rơm rạ khói thơm ruộng đồng Cơm xôi bọt trắng bập bồng Mẹ nhìn cơm trắng ấm lòng cháu con Đời mẹ khắc khoải mỏi mòn Cùng cha lặn lội sớm hôm nhọc nhằn Kiếm tìm cái mặc miếng ăn Mai ngày con trẻ vinh thân nên người Đến nay đã có mặt trời Chồi non nảy lộc, hạt thời nên cây Sự đời thay đổi hàng ngày Thiên hạ sung sướng no đầy nụ hoa Mẹ thì mỗi tuổi mỗi già Quần thâm áo vải mặt da nhăn rồi Suốt ngày bếp lửa mồ hôi Cơm canh, bèo cám mẹ ngồi thương con. 1/2003 HẾT GIẶC TA LẠI TRỒNG CÂY Hoa rồi lại hoa chen nở Người với người lại hớn hở mừng vui Chiến tranh nay đã hết rồi Cuộc đời hạnh phúc lại ngồi bên nhau Bao năm kháng chiến khổ đau Hi sinh chiến đấu cùng nhau diệt thù Thời gian đến mấy chục thu Ngày nay sạch bóng quân thù ngoại bang
  • 17. Xuân về ca khúc khải hoàn Gia đình xum họp hân hoan mọi bề Ra đi rồi lại trở về Tấm lòng son sắt lời thể thủy chung Việt Nam vang tiếng anh hùng Giặc lùi, giặc tới cùng chung huyệt mồ Việt Nam đất nước Bác Hồ Hòa bình độc lập sao cờ tung bay Xuân này mở hội trồng cây Vâng lời Bác dạy trồng cây trồng người. Tháng 2/2003 ƯỚC HẸN Trời cao bao tuổi trăng tà Đôi ta hứa hẹn mặn mà tình duyên Hẹn ngày tái ngộ bình yên Thì anh đưa kiệu đến khiêng em về Giờ đây giữ đúng hẹn thề Kiệu hoa anh đón em về cùng anh Trời cao bao buổi trăng thanh Em hứa, em hẹn cùng anh sau này Vào đời chắp cánh cùng bay Đôi ta lúc đó chọn ngày kết duyên Giờ đây lời hứa giữ nguyên Đẹp ngày đôi lứa kết duyên tơ hồng Cùng nhau nên vợ nên chồng Mối tình trong sáng mặn nồng thủy chung. 8/2004 CÁI GIÁ PHẢI TRẢ Trước kia khỏe mạnh đẹp trai Làm ăn chịu khó một hai có tài Nhưng rồi không biết nghe ai Lao vào hút hít cho hoài cái thân
  • 18. Cửa nhà bán hết dần dần Vợ con nheo nhóc không cần quan tâm Bố mẹ và cả người thân Cũng lừa, cũng đảo, bất nhân hại người Nghiện hút lại hóa ra lười Ra vào thất thểu, đứng ngồi không yên Trộm cướp tìm cách kiếm tiền Lo sao đủ thuốc trích tiêm hàng ngày Thế rồi lúc tỉnh lúc say Vất va vất vưởng suốt ngày suốt đêm Cơn nghiện không thuốc hóa điên Chân tay vật vã người mềm nhũn ra Toàn thân như khảo như tra Mơ màng thấy bạn si-đa đến gần Đời thế là hết tuổi xuân Chỉ chờ cái chết đến gần nữa thôi. 2001 VƯỜN CHUNG Vườn ai hoa quả xum xuê Cây cành xanh tốt cảnh quê mượt mà Long lanh sương sớm ngọc pha Ao sâu lắm cá, gà ra đầy vườn Sân hoa đủ loại thơm hương Nhà tranh gán ghép thành tường xung quanh Mương đào chứa nước trong xanh Đường vào chậu cảnh xếp thành hàng đôi Cửa nhà mấy cụ đang ngồi Làm thơ đọc truyện vui chơi tuổi già Tìm rồi tôi hỏi cũng ra Vườn này chăm sóc tuổi già nghỉ ngơi Vườn này dưỡng tuổi dưỡng người Dưỡng lòng nhân nghĩa dưỡng đời hiếu trung Hiện nay cả nước khắp vùng Nơi nào cũng có vườn chung thế này.
  • 19. 4/2003 ĐỔI ĐỜI Tí ta tí tách mưa rơi Tôi ngồi ôm lại quãng đời xa xưa Cả ngày chỉ một bữa trưa Khoai ngô, sắn củ, rau dưa nháo nhào Già trẻ gầy guộc xanh xao Quần mê áo mảnh khoác vào che thân Trong nhà như thể ngoài sân Tềnh toành trên dưới chẳng cần chắn che Xóm làng xơ xác như ve Sớm chiều con trẻ i oe khóc gào Mọi người cầu khẩn ước ao Cuộc đời thay đổi làm sao bây giờ Thế rồi Đảng – Bác phất cờ Toàn dân như nước vỡ bờ quấn theo Lịch sử đã chuyển bánh xe Sức mạnh chính nghĩa phá đè giặc tan Đến nay cuộc sống đàng hoàng Nhà cao cửa rộng khang trang cả vùng Đài loa đèn điện sáng trưng Làng xóm sớm tối tưng bừng sớm vui Ti vi xe máy có nhiều Quần áo sạch đẹp may theo đủ màu Thể thao văn hóa đâu đâu Cũng rèn cũng luyện cùng nhau đua tài Sân đình buổi tập sớm mai Các cụ múa kiếm đi bài dưỡng sinh Chiều chiều lũ trẻ nhiệt tình Cầu lông, bóng đá, đội hình hát ca Cuộc đời hạnh phúc gần xa Là nhờ Đảng – Bác cứu ta cả đời. 1999
  • 20. NHỚ ÔNG Lớn rồi cháu vẫn nhớ ông Nhớ ông cháu thấy trong lòng nôn nao Có ông cháu rất tự hào Đi về cháu gọi, cháu chào ông ơi Những khi trái gió trở trời Cháu xoa, cháu bóp, cháu mời ông ăn Nhớ hồi cháu mới lên năm Bữa rượu, cái đậu cháu ăn hai phần Rượu uống thức nhắm chẳng cần Ông cần cháu nội đến gần ông ôm Cúi đầu áp má ông hôn Cháu ông sau này lớn khôn làm gì? Nói sao cháu chẳng nhớ chi Chỉ biết ông thích ông ghì chặt hơn Ngày nay cháu đã lớn khôn Dồn tâm dốc sức sớm hôm cho đời Cháu đi ông dắt, lâu rồi Bây giờ bước vững thì đời vắng ông. 10/2003 LUẬT TẠO HÓA Ngọt bùi có cả đắng cay Ở đời sướng khổ xưa nay lẽ thường Buồn vui lẫn lộn đau thương Thế rồi có cả đoạn đường éo le Đoạn trước xuống ngựa lên xe Đoạn nay hết ngựa hết xe ngồi rồi Ngồi buồn ngửa mặt kêu trời Cớ sao ông nỡ bỏ rơi thế này? Trời cao đỏ mặt mắng ngay Việc này là tại bọn bay tham quyền Mọt dân đục khoét ăn tiền Lừa dối gây họa khắp miền gần xa
  • 21. Nói thì xảo trá ba hoa Còn mình đút lót nhận quà khắp nơi Mắc tội vội vã kêu trời Lậy ta tha tội để rồi hại dân Công minh luật pháp rất cần Luật nào cũng bởi nghĩa nhân ra đời 8/2004 CÂY NGÔ ĐỒNG Mùa đông dòng nước trong xanh Ruộng đâu hết lá cây cành khẳng khiu Ven sông gió thổi đìu hiu Con thuyền đuổi sóng, chắt chiu tiếng cười Thu lu áo khoác đầy người Xo ro chim chóc cũng lười hót ca Lên thuyền khách vội về nhà Khác thay ngô bãi đang ra hoa cờ Bãi dài thăm thẳm không bờ Ngô đông xanh lá bông cờ trắng phau Vụ này nối tiếp vụ sau Có ngô no bụng còn lâu gầy Chẳng bù cái cảnh trước đây Đơn canh mùa vụ, rét này đói to Nhiều nhà hết vụ dốc bồ Nhìn cây rụng lá, cành khô héo lòng Đói rét ôm bụng nằm không Giờ đây ngô nướng lửa hồng bếp than Hết nướng rồi lại đem rang Tiếng cười ngô nổ, nổ vang cả nhà. 11/2002 BẠN GIÀ Nước sôi ấm sạch trà ngon Pha rồi trà chín tôi còn chờ ông
  • 22. Mỗi người đôi chén uống xong Dưỡng sinh ra tập, tập xong ra về Vòng qua cánh bãi bên đê Hương đồng gió nội vùng quê yên bình Trời cao sáng tỏ bình minh Tôi, ông trở lại vệ sinh cửa nhà Các bà nội trợ tề gia Ứng nội, đối ngoại cánh ta phải làm Thuận hòa con cháu cùng bàn Phân công cụ thể ai làm việc chi Học hành các cháu vẫn đi Lao động sản xuất việc thì các con Cánh già thêm việc trông nom Nhà, vườn sạch sẽ lại còn làm thơ Đôi khi cao hứng ván cờ Vui chơi giải trí ngồi chờ cháu con Tuổi già bận rộn sớm hôm Thế mà thoải mái còn hơn nằm dài 9/2003 QUÊ TÔI NHỮNG NGÀY KHÁNG CHIẾN Kháng chiến mấy chục năm ròng Nào tiền, nào của, nào công, nào người Dốc vào cuộc chiến một thời Xương rơi máu chảy người người thương đau Trẻ xông pha ngoài chiến trường Còn thì ở lại hậu phương cấy cày Lao động sản xuất vất thay Trâu bò không có kéo cày bằng tay Ra đồng không dám ban ngày Bởi vì súng bắn, máy bay nó rà Ban đêm thì ruộng ở xa Sản xuất toàn những người già, trẻ con Nhà thì giặc đốt không còn Dụng cụ sản xuất chẳng còn được bao Lắm đêm trời vắng trăng sao Lần mò làm ruộng, lại đào hầm chông
  • 23. Liên lạc bí mật giao thông Đưa người vượt tuyến vào lòng địch quân Bởi đó cuộc chiến toàn dân Ai ai cũng phải góp phần hi sinh. 1975 CÔ THỢ MAY Em là cô gái thợ may Sớm chiều chịu khó cắt may đều đều Mũi kim đường chỉ em thêu Phải rèn, phải luyện rất nhiều công phu Đông, xuân rồi đến hè, thu Thời trang cốt cách đặc thù Việt Nam Tự mình thiết kế mặt hàng Tạo hình tạo dáng đàng hoàng văn minh Yêu em anh cũng nhiệt tình Giúp em vượt khó tự mình đứng lên Xin em ghi nhớ đừng quên Có thắng có bại mới nên được người Đã làm phải gắng chớ lười Làm sao cho tốt để người ta tin Quần áo may đẹp như in Màu sắc, mẫu mã khách nhìn đã ưa Đo may chính xác không thừa Chẳng chật, chẳng hẹp phải vừa không sai Khách hàng bất cứ là ai Trọng tình, trọng nghĩa trong ngoài như nhau Làm người có trước có sau Con đường nối tiếp về lâu về dài Làm ăn chữ tín chữ tài Nếu mài dũa được thì ai cũng cần. CẤY CHIÊM XUÂN Hôm qua tôi ra thăm đồng Ruộng cầy, ruộng cấy rất đông người làm
  • 24. Chỗ này chuyện chỗ kia làm Ruộng trũng cấy sớm, ruộng vàm cấy sau Lân, đạm bón lẫn phân cầu Tùy theo mức nước nông sau đắp bờ Thời gian tranh thủ từng giờ Áp thay cái rét cứng đờ chân tay Thế là chậm mất mấy ngày Hôm nay trời ấm, cấy ngay kịp thời Cấy rồi cũng chẳng được chơi Làm cỏ tát nước ta thời bón chăm Làm ruộng vất vả khó khăn Chiêm mùa hai vụ, quanh năm hoa màu Cấy chiêm là vụ mở đầu Hoa màu tiếp nối bắc cầu vụ sau Vậy ta hãy bảo cùng nhau Chăm cho lúa tốt hoa màu sinh sôi Khó thế, khó mấy cũng làm Như thế mới có mùa màng bội thu Xuân Nhâm Ngọ ĐI BẦU QUỐC HỘI Cờ hoa trống gọi khắp nơi Làng trên xóm dưới người người sớm vui Phòng phiếu tấp nập tới vui Mặt mày hớn hở cười vui chan hòa Cử tri trai gái trẻ già Tay cầm lá phiếu tỏ ra chủ quyền Tự mình lựa chọn đưa lên Đại biểu tài đức không quên tình người Lá phiếu trị giá vàng mười Đã cầm phải gửi cho người đáng tin Bao năm suy nghĩ kiếm tìm Chọn lọc tên tuổi đã in đây rồi Hôm nay sinh nhật của Người Cũng ngày bỏ phiếu bầu người giúp dân Bác đi đã mấy chục xuân
  • 25. Con người, đất nước muôn phần đổi thay Hòa bình hạnh phúc ngày nay Là nhờ Đảng, Bác ra tay chỉ đường Xa Bác muôn nhớ ngàn thương Cuộc đời có Bác dẫn đường cho đi Dạy con dạy chau nghĩ suy Việc làm lớn nhỏ đều vì nhân dân Đại biểu quốc hội đang cần Những người mẫu mực giúp dân giúp đời. Tháng 5/2002 THƯƠNG EM ANH HÃY SANG NHÀ Trăng lên đứng bóng trời khuya Tiếng ai văng vẳng vẫn chưa đi về Làm ăn vất vả thương ghê Nếu em đồng ý đi về anh đưa Về nhà sự thực anh thưa Cùng cha và mẹ anh vừa mới quen Em là cô gái thôn quê Sớm tối chăm chỉ chuyên nghề nhà nông Cấy cày chăm bón, vun trồng Lúa ngô, khoai sắn, đậu bông, lạc vừng Bạn bè giao kết khắp vùng Công nhân trí thức hợp cùng thương ngân Đổi giao các thứ khi cần Dụng cụ kỹ thuật, giống phân, vốn tiền Của đi, vật đến thường xuyên Giao lưu hàng hóa khắp miền gần xa Thương em anh hãy sang nhà Thưa cha, hỏi mẹ, kính bà, chào ông Anh trên em dưới yên lòng Hiểu nghề làm ruộng cảm thông con người Nhà nông vất vả suốt đời Nếu anh chịu được vàng mười em trao.
  • 26. TRẬN CHIẾN CỦA NGƯỜI LÍNH Tưởng rằng đời kính thế thôi Ai ngờ số phận kiếp người gian nan Trèo non vượt biển băng ngàn Vào sinh ra tử thì gan anh hùng Giữa vòng khói lửa mịt mùng Bom rơi đạn nổ vẫy vùng xông pha Đến nay ta đã về nhà Gia đình hạnh phúc chan hòa yêu thương Nhưng rồi mọi việc khó lường Bao nhiêu trở ngại trên đường làm ăn Kinh doanh sản xuất khó khăn Vào ra lỗ lãi hàng trăm thứ phiền Chăn nuôi giống má, vốn tiền Chuyên môn, kỹ thuật, người chuyên ngành nghề Ta đi chiến đấu trở về Làm sao có được những nghề chuyên cao Chẳng cần do dự rủi may Quyết tâm chiến đấu dựng xây cuộc đời. 6/2003 LÀNG PHỦ Làng Phủ nằm giữa Thuận Thành Tường bằng tre lũy xây thành xung quanh Cả làng mát dượi màu xanh Bình yên không khí trong lành biết bao Cây xanh che khuất nhà cao Xóm trên xóm dưới ra vào cây che Mùa đông cho chí mùa hè Nóng, rét, tường lá chắn che kín làng Đường đi cây mọc thẳng hàng Vườn hoa, cây quả ao làng trong xanh Nay vì đổi mới rất nhanh Tre xanh quanh lũy đã thành gạch xây Nhà cao tường vượt không cây
  • 27. Đường làng nắng rọi đi giầy nóng chân Trời nắng như bó lửa hồng Từ cao rọi xuống cháy lòng cháy da Trưa hè ngồi ở trong nhà Cứ tưởng lò nướng thịt da bốc mùi Xè xè quạt máy liên hồi Trẻ già lớn bé chẳng ngồi được lâu Bây giờ mới thấm sự giàu Nếu mà thái quá mất bầu không gian Nghĩ ra mới thấy bàng hoàng Thiếu cây thiếu cảnh người càng khổ hơn Giàu sang tránh lệ no cơm Phổi xanh mà thiếu khổ hơn khi nghèo. 2002 NGÕ 56 CỦA TÔI Nơi đây mới có mấy năm Con đường ở giữa hàng trăm ngôi nhà Người gần cho chí người xa Về đây lập nghiệp đều là anh em Mới đến còn lạ sau quen Dần dần thắm thiết anh em đậm đà Những ngày kế tiếp gần xa Cùng nhau họp mặt tỏ ra thân tình Buồn vui khỏe yếu tử sinh Cả xóm hiện rõ nhiệt tình quan tâm Tổ chức giúp đỡ ân cần Mọi người tin tưởng yên tâm đi làm Anh em, bạn hữu, họ hàng Đã đến không kể hàn sang vui cười Quê nhà có việc thăm chơi Xa gần chẳng ngại đến nơi đủ đầy Đó là nếp sống ngõ này Văn minh, tình cảm lòng đầy mến thương. 6/2002
  • 28. BÁC NÔNG DÂN Bác già tóc bạc trên đầu Ngày màu bác vẫn theo trâu ra đồng Quần thâm áo vải chân không Đầu đội mũ lá, tác phong chưa già Tiếng cười vất vả bỏ qua Có khi chẳng mũ áo da quần đùi Về nhà cơm bữa bác ngồi Ngân nga chén rượu cho người khỏe hơn Cái nghề nông nghiệp sớm hôm Lội lùn, lội nước tát cơm cấy bừa Trong lòng chẳng kể sớm trưa Mùa màng công việc nắng mưa phải làm. 1999 TRÔNG HOA TRÔNG CHÁU Sáng sớm mùa xuân ra vườn Khóm hồng đỏ thắm tỏa hương thơm lừng Chăm hoa tôi tưới từng thùng Cho lan cho huệ tưng bừng nở hoa Tôi nay tuy tuổi đã già Ở nhà trông cháu, trồng hoa, làm vườn Cây thì chăm, hạt thì ươm Sáng mát trưa nắng chiều sương cần cù Trồng hoa tỉ mỉ công phu Chăm cây, uốn cành, tỉa từ cành non Tuổi già trông cháu trông con Nào nuôi nào dạy lại còn khó hơn Ngoài vườn hoa lá xanh rờn Cúc vàng, dược đỏ, lay ơn sắc màu Muốn hoa nở thắm đượm màu Ta phải chăm bón từ đầu trồng hoa Cũng như trông cháu trong nhà
  • 29. Phải rèn phải luyện tuổi đà còn non Đất nở hoa, người sinh con Hoa đời vẫn nở, già còn phải chăm. Nhâm Ngọ 2002 XUÂN VỀ TRÊN ĐẤT VIỆT Rực rỡ xuân Thân mới mẻ Con cháu lạc hồng sức trẻ Đổng Vương Khó khăn vất vả coi thường Dựng xây đất nước chẳng nhường đời sau Diên Hồng bô lão dẫn đầu Bác Hồ thời đại lớp sau anh hùng Việt Nam danh tiếng lẫy lừng Hùng Vương, Đinh, Lý, Trần, Trưng, Gióng, Triệu Lê Lợi, Quang Trung, Hoàng Diệu Tất cả, tất cả kì kiệu biết bao Ngày nay đất nước tự hào Bốn mùa mở cửa đón chào năm châu Hết giặc dốc sức làm giàu Dựng nhà xây cống làm cầu khắp nơi Bao nhiêu kiến trúc tuyệt vời Giao thông, thủy điện ra đời nối nhau Phố phường, rừng núi, rừng sâu Thi đua đuổi đói, đón giàu tiến lên Xuân này khi hoa tề thiên Anh hùng đất Việt dành quyền đăng quang. Xuân Giáp Thân 2004 GIỮA BUỔI CHIỀU TÀ Chiều tà bóng ngả sang đông Em ngồi em ước được trông anh về Bao thu – rồi mấy chục hè Mọi người chiến thắng trở về đông vui Cây nào lộc ấy đâm chồi
  • 30. Ra hoa kết quả nuổi đời ấm no Còn em số phận rủi ro Anh đi chiến đấu chẳng lo đường về Nơi nào nằm xuống là quê Nắm xương gửi đất hồn về bồng lai Những năm cuộc chiến kéo dài Quê nhà em phải học bài đảm đang Giờ em cây cối sắp tàn Còn đâu cô gái dịu dàng năm xưa Bóng chiều ngả xuống đung đưa Các con sắp sửa tiễn đưa em về Cùng anh ta lập lại quê Đôi ta tình nghĩa phu thê mặn nồng. 2003 NGÀN NĂM THĂNG LONG Ngàn năm lịch sử Thăng Long Lý công Thái Tổ con giống cháu tiên Lập đô giữ nước phong quyền Đại Việt danh nổi cả miền đông nam Thăng Long đất thánh rồng vàng Kiếm thần Lê Lợi trao hoàn kim quy Bao phen giặc đến giặc đi Kinh hồn bạt vía bởi vì Thăng Long Con dân con cháu Lạc Hồng Kinh đô Hà Nội – Thăng Long tuyệt vời Thăng Long hiển hách bao đời Công danh vang dội đất trời bao la Thăng Long điểm hẹn gần xa Giao lưu buôn bán giữa ta với người Thăng Long cổ kính lâu đời Thủ đô văn hiến của người Việt Nam. Tháng 8/2003
  • 31. THƠ VÀ ĐỜI Lá non lất phất trên cành Lãng đãng mây trắng bay quanh biên trời Gió về nhặt cánh thơ rơi Nhìn lên đã thấy đầy trời thơ bay Người đời chẳng rượu cũng say Men thơ đủ vị đẳng cay ngọt bùi Mặn lồng chúc chén đầy vơi Mênh mông sóng biển thơ trôi dập dềnh Lúa đồng thăm thẳm màu xanh Khói chiều quấn quýt xoay xóm làng Thơ đời qua lại lang thang Khi qua nhà máy, khi qua phố phường Thơ tình có chứ yêu đương Có lòng chung thủy, tình thương, tiếng cười Cho dù lên ngược, xuống xuôi Thì thơ cũng vẫn cùng người bên nhau Vẫn thơ đủ sắc đủ màu Có hoa có lá trước sau đậm đà Bài thơ tiếng hát câu ca Là cây là cảnh là hoa bằng lời Lò nung lửa đỏ thép tôi Máy to máy nhỏ ra đời có thơ Tàu thuyền cập bến vô bờ Cũng ra mở cửa cho thơ đi vào Chân trời góc bể nơi nao Cũng vui cũng sướng cũng chào nàng thơ Trời cao trăng tỏ trăng mờ Ngân hà một dải đôi bờ sóng đêm Cũng nghe cũng gọi thơ lên Cùng nhau ngắm cảnh sao đêm tỏ mờ Người già cho đến trẻ thơ Một lòng ưu ái yêu thơ yêu đời. Nhâm Ngọ 2002
  • 32. PHIÊN CHỢ TẾT Cuối năm trời rét kéo dài Gió bay mưa bụi lộc dài nở hoa Đông vui chợ tết gần xa Người người đi đến nượp nà nón ô Bưng bê gánh đội xe thồ Chen chen, huých huých lấn xô đẩy người Ồn ào mua bán nói cười Âm thanh pha trộn góc trời lao xao Bán mua trăm thứ nháo nhào Vật này đem bán mua vào vật kia Chợ họp từ sớm tới khuya Dãy nào hàng đó phân chia rõ ràng Hồng, lê, bưởi, táo, chuối, cam Quất, nho … đủ thứ xếp hàng thong dong Hoa thì cúc, dược, dơn, hồng Mai, đào…cây cảnh nhìn trông rực trời Hoa cây, hoa cảnh, hoa người Đâm tô chợ tết xuân đời tươi vui. Tháng 1/2003 CHỜ ANH XUỐNG ĐÒ Đò em đến buổi sang đông Sao anh đứng đó mà không xuống đò Chậm giờ sóng nước gió to Em sao chèo lái con đò được đây Đò em chở một đã đầy Nếu anh không xuống đò này chở ai Thời gian còn ngắn không dài Mong anh quyết định chớ hoài bỏ qua. Tháng 8/2004
  • 33. CHIỀU QUÊ Kĩu kít gánh cỏ trên vai Nắng chiều đổ xuống bóng dài đung đưa Bờ sông lấp bóng cây dừa Anh ngồi chờ Phượng quá trưa tới giờ Nhìn xa cái bóng lờ mờ Dáng đi vội vã anh chờ đúng em Đến gần nón trắng quần đen Áo quê thon thả má em ửng hồng Anh nhìn cầu bắc qua sông Giúp em đến bước mà lòng thấy vui Qua cầu đỗ gánh em ngồi Soi mình bóng nước em cười với em Giật mình thấy bóng quen quen Ngó qua mái tóc nhìn em anh cười Chiều quê gánh cỏ hai người Bên sông còn lại cái thời tuổi thơ Bạn học cùng xóm nô đùa Thằng Huân, cái Nụ nó vừa mới đi Cái Lan, cái Quế sắp thi Còn anh với Phượng làm gì đây em Thôi thì mọi việc đã quen Công việc sản xuất đưa lên hàng đầu Làm cho thôn mạnh xã giàu Những người như thế trước sau đều cần. 2002 MÙA ĐÔNG Gió chiều lạnh buốt thấu xương Mưa phùn thổi nước mặt đường nội trơn Khẳng khuỷu cây chổi cọng rơm Ào ào gió bắc từng cơn lách luồn Chui vào khe cửa, góc buồng Ở đâu cũng thấy gió luồn rét run Sớm này em lội xuống bùn
  • 34. Cúi cấy cây mạ, rét run cả người Cố rồi chẳng thắng được trời Đành mà hoãn bộ chờ trời ấm lên Cấy ngày rồi lại cấy đêm Tính sao đảm bảo vụ chiêm được mùa Mẹ già chằn chọc đêm khuya Lo lo tính tính phân chia việc làm Cày bừa phân nước sẵn sàng Ấm lên mọi thứ ta mang tân bờ Để cho thợ cấy khỏi chờ Cấy xong trời ấm lên bờ lúa xanh. 2001 TÌNH VỢ NGHĨA CHỒNG Trời lạnh mới tìm chăn bông Vắng em mới thấy phòng không rất buồn Xa em thấy nhớ thấy thương Còn như những lúc bình thường bên nhau Tưởng rằng cơm muối cơm rau Bữa nào chẳng có thiếu đâu mà tìm Cần tìm giò lụa chả chim Yến sào cao cấp, cật tim, gà tần Nghĩ ra mới biết mình nhầm Giờ thì thứ đó chẳng cần ước ao Ước chi những buổi ngày nào Vợ chồng vui vẻ ra vào bên nhau Đậm đà cơm muối, cơm rau Việc nặng, việc nhẹ bảo nhau cùng làm Sớm chiều ta hỏi ta bàn Chăn bông chung đắp lại càng ấm hơn Phòng riêng hương bưởi tỏa hương Ngày ngày ba bữa vui cơm cả nhà Thỏa lòng mong ước mẹ già Bi bô tiếng trẻ miệng hoa con cười. 2003
  • 35. GHEN Tài ba thì thật tài ba Nhưng mà khó hiểu đàn bà lắm thay Khác gì ớt chín càng cay Đàn bà có bến là hay ghen chồng Đã yêu, yêu mặn, yêu nồng Đã ghen là quyết, chứ không chịu hàng Bình thường việc nước, việc làng Đạt tình thấu lý, đàng hoàng phân minh Lợi quyền chẳng kể đến mình Chỉ dành đôi chữ tiết trinh với chồng Khi còn môi thắm má hồng Đến ngày đầu bạc lưng còng vẫn ghen. 2002 NẮNG NÓNG THÁNG NĂM Suốt đêm trằn trọc oi nồng Ban mai thoải mái mát lòng tấc gang Trời cao lại đổ nắng vàng Gió tây hầm hập hơi rang bầu trời Cỏ cây khô héo cả rồi Con người mệt mỏi mồ hôi đầm đìa Thời gian từ sớm đến khuya Công việc sắp xếp phân chia đều đều. 5/2003 LÀNG TÔI Chiều chiều tôi dạo quanh làng Đường bê tông trải thẳng hàng gạch xây Ầm ì tiếng máy đó đây Dọc ngang xe phóng như bay trong làng Đài hoa vô tuyến oàng oàng Nhà xây đèn điện sáng choang mấy tầng Tường rào cao kín như bưng
  • 36. Vè vè quạt máy bừng bừng nóng khô Tre xanh vắng bóng bên hồ Còn đâu gió mát để mà vào đây Vườn đình thưa thớt bóng cây Làng quê cảnh đẹp đổi thay dần dần Bãi bệ là bãi họp dân Hội hè bóng mát góp phần vui chơi Trâu bò làm ruộng khắp nơi Cũng về bãi bệ nghỉ ngơi nhai trầu Đến nay thì chả còn đâu Cây đa chẳng thấy bến cầu cũng không Mùa hè cho chí mùa đông Chỉ có mây xám, mây hồng bay qua Cảnh xưa vật cũ làng ta Dần dần mất hết ai mà quan tâm Mọi người tiếc nhớ âm thầm Ngày nay lại ước có phần đổi thay Muốn cây muốn lá gió bay Bóng đa bến nước ngày ngày tắm sông Tre xanh hòa lẫn mây hồng Gió trời thổi mát trong lòng ngất ngây Nhà cao ngói đỏ đang xây Cũng có bóng mát của cây che đầu Bãi bề có cọc buộc trâu Cây gạo, cây muỗm trả màu đỏ xanh Chim về làm tổ trên cành Ngân nga tiếng sáo, tranh giành tiếng chim Tre làng thánh thót chim kêu Để cho mới cũ hòa đều cùng nhau. Đa Tốn, 2/2002 THĂM ĐỀN ĐỨC ÔNG Vào đền thấy đủ tượng bia Thấy voi, thấy ngựa, thấy hia, thấy hài Gươm dao, giáo mác, ngắn dài
  • 37. Làm bằng gỗ, đá đèo mài công phu Quyền uy đức độ nhân từ Đều cùng một nghĩa ghét thù thiện tâm Khen ai đẽo tạc có tầm Thả hồn nhân nghĩa tăng phần uy nghiêm Có vị mặt lạnh như tiền Như lòng nhân nghĩa lại hiền biết bao Đức Ông mắt sáng dao Râu dài, mặt đỏ hoàng bào cân đai Uy phong lẫm liệt đức tài Quyết tâm diệt đuổi mọi loài xâm lăng Tục truyền lề hội hàng năm Con con cháu cháu viếng thăm vào đền Để ghi, để nhớ không quên Công lao thuở trước vững bền ngày nay. 2000 GẦU SÒNG Gầu sòng được ghép bằng nan Tre già vót nhẵn mề đan khít dầy Cán dài ở giữa buộc dây Miệng to, lưỡi cật, lạt dây buộc lèo Một cây ba cột vác theo Hai ngắn một dài bắc chéo cho cân Cột dài bắc dọc làm cần Thả gầm nằm giữa năm châu vững vàng Trời xanh nắng hạn khô rang Gầu sòng ta tát nước chàn mênh mông Mây đen mưa nước đầy đồng Gầu sòng ta múc cứu bông lúa vàng. 3/2003 NHÂN NGHE BÀN CHUYỆN THƠ
  • 38. Nghe người bàn chuyện về thơ Thấy mình kèm cỏi lơ mơ thế nào Tài hèn chưa hiểu thấp cao Thơ Đường thời thượng thanh cao quá chừng Văn chương nội luật không cùng Về đối bằng – chắc dễ chừng hiểu nghe Dân gian vần chắp, hò vè Dễ hiểu, dễ biết, dễ nghe, dễ làm Việc tốt, việc xấu thơ bàn Nhân tình đạo lý vẹn toàn là hay Đâu nhiều ẩn dụ hồn bay Mơ mơ mộng mộng tình say hão huyền Nôm nôm, hán hán luyên thuyên Việc đời chính sự ngại phiền bỏ qua Bày trò giả dối ba hoa Nào là học giả nho gia ở đời Tầm cao chưa hẳn hơn người Lẽ thấp đã thấy đây rồi ai ơi Cho dù tôi kém với đời Cũng khuyên chân thực mấy lời nôm na Nếu sai người hãy bỏ qua Để cho tình nghĩa chúng ta vững bền Điều hay cái đẹp viết lên Việc sai, cái xấu không quyền làm lơ Đấy là thực chất của thơ Mong người hãy tính giấc mơ hão huyền. HỎI TRỜI Số tôi lận đận lao đao Lên rừng xuống biển biết bao nhiêu nghề Sớm đi tối mãi chưa về Người thân ít chuyện con chê mặt nhìn Bởi lo cuộc sống ngày mai Buồn vui sướng khổ lại càng thương nhau Khó khăn vất vả cùng bàn
  • 39. Việc nào chính đáng là làm, có sao! Nghèo này còn sướng hơn giàu Thiếu tiền, thiếu của, thiếu đâu tình người Bắc thang lên hỏi ông trời Tại sao có luật sự đời khác nhau Giàu sang tình cảm ốm đau Khó khăn vất vả thương nhau rất nhiều. Tháng 3/2003 GỌI ANH Nhiều lần em gọi anh về Sao anh vẫn lặng không thưa giữa trời Cỏ xanh ướt đẩm nước mưa Xung quanh cây cỏ um tùm mộ bia Thương anh lệ chảy tuôn rơi Bồn chồn đau sót đứng ngồi bên anh Xa anh chưa gặp không đành Em mong em gặp được anh trăm lần Trên này mưa gió xoay vần Tên anh gió hú ngàn lần xa xôi Ngồi đây em gọi anh ơi Anh quên nhìn lại đất trời của anh Nhà cha, nhà mẹ mái xanh Nhà anh mát mới có xanh chưa chồi Giờ đây cuộc sông luân hồi Mọi người thương tiếc bồi hồi nhớ anh. 4/2003 CHỜ ĐỌC THƠ ÔNG Ông tôi đã ngoài bảy mươi Tuổi cao sức yếu con người già nua Tưởng rằng tuổi ấy cổ xưa Chỉ chờ con cháu tiễn đưa ra về Nào ngờ ông vẫn còn mê
  • 40. Nàng thơ duyên dáng đi về cùng ông Ngày đêm tâm lý một lòng Dâng cho cuộc sống đóng công cho đời Khi ăn, khi ngủ, khi chơi Cả hai quấn quýt không rời xa nhau Lúc khỏe mạnh, lúc ốm đau Nàng thơ vẫn ở cùng nhau rì rầm Bà con thân thiết tới thăm Ông tôi chẳng ngại vẫn nằm ôm thơ Thế rồi lúc tỉnh khi mơ Ông kêu, ông gọi nàng thơ đâu rồi “Tôi mong nàng đến cùng tôi Để tìm lẽ sống cuộc đời dân gian Tình yêu tôi đã cùng nàng Từ tâm đến huyết nàng mang trong mình Liệu tôi chờ được nàng xinh Hay rồi nàng lại dứt tình ra đi Để tôi cũng chẳng còn chi Ra đi mang hận nàng thơ một thời” Khỏi rồi ông dạy lại cười Gọi tôi lấy bút để người làm thơ Chúng tôi con cháu đợi chờ Được xem được đọc những thơ ông làm. 4/2003 KHOẢNG KHẮC MÙA THU Trời cao lãng đãng mây bay Heo may gió gọi lá bay về rừng Cảnh thu hờ hững dửng dưng Xào xạc chân bước ngập ngừng chân đi Nắng bàng mưa nhẹ đôi khi Xe xe gió lạnh những khi heo về Bồng bềnh du ngoạn trong mê Tỉnh dậy mới nhớ trời về mùa thu. 10/2002
  • 41. MẸ KỂ Cái ngày mới đẻ con ra Chưa đầy một tháng mẹ ra làm đồng Vừa làm, vừa ngóng, vừa trông Làm nhanh, làm chóng cho xong việc về Ôm con cho bú hả hê Một hồi con bú no nê con cười Bố con đi ngược về xuôi Làm ăn vất vả vẫn cười vẫn vui Có năm do vận của trời Đồng khô, nắng hạn, lúa thời héo hon Nhìn lúa rồi lại nhìn con Lòng mẹ đau sót đâu còn được yên Đào mương chống hạn chiền miên Thay trời tưới nước qua đêm tới ngày Ăn thì sẵn củ ngô xay Thế mà vú sữa vẫn đầu nuôi con Con thì vẫn lớn vẫn khôn Mẹ cha thì lại héo hon xanh gầy Ngày nay cuộc sống đủ đầy Mẹ vui mẹ kể chuyện này con nghe. 9/2002 NGHỀ THỢ XÂY Nhà cao hướng nắng mặt trời Thợ xây đứng nắng suốt đời nướng da Cả năm ngày tháng xa nhà Vợ con xa được không xa công trình Đêm nằm mơ thấy giật mình Mưa to gió bão công trình nát tan Hết cơn sợ hãi bàng hoàng Tỉnh dậy mới biết mơ màng đấy thôi Cái nghề xây dựng suốt đời
  • 42. Cầu mong khô ráo, ước trời ít mưa Việc làm đi sớm về trưa Người đầy vôi vữa, mùi chua hắc nồng Tay chân nào rộp, nào bong Đánh vôi, đánh vữa lưng còng leo thang Tường xây kéo thước thẳng hàng Rồi buông thẳng đứng, dọc ngang mạch đều Thiết kế bản vẽ rất nhiều Chi tiết chằng chịt các chiều liên quan Thợ lớn thợ nhỏ họp bàn Chính phụ hăng hái quyết làm cho nhanh Công trình khi đã hoàn thành Mọi người vui vẻ về nhanh thăm nhà. 2002 NHẶT HẠT LÚA RƠI Sớm chiều lặn lội khắp nơi Nhặt từng hạt lúa vãi rơi dọc đường Mẹ nhìn hạt lúa mẹ thương Các con, các cháu biết nhường nào đây Nhớ xưa đói khát hằng ngày Người già con trẻ mình gầy xanh xao Mẹ đói không sữa con gào Nước mắt của mẹ nuốt vào trong tim Cuộc đời đau buốt trong tim Lần mò khắp chốn chẳng tìm được ăn Mọi người vất vả khó khăn Thế mà chẳng đủ miệng ăn cho mình Ngày nay chịu khó chuyên cần Ơn nhớ Đảng, Bác có cơm đầy nồi Các con các cháu đổi đời Không đói, không khổ như thời cha ông Nhưng nhìn lúa vãi ngoài đồng Trong lòng vẫn xót cái công người làm Tại đâu hạt lúa bị oan
  • 43. Mẹ già cố gắng nhặt mang nó về. 2000 NGƯỜI THƯƠNG BINH GIÀ Bố ngồi đếm những hạt mưa Đếm sương, đếm nắng, đếm trưa, đếm chiều Bố ngồi tính đếm rất nhiều Hoa xuân đã đón bao nhiêu trong đời Bố đã cùng với bao người Ra đi chiến đấu một thời tuổi xuân Đánh đuổi để quốc thực dân Kháng chiến thắng lợi góp phần thành công Nay già bố chẳng ngồi không Cùng con cùng cháu góp công xây đời Bố theo gương sáng Bác Hồ Cuộc sống giản dị đơn xơ suốt đời Bữa cơm đậu giá, rau tươi Mặc thì lành sạch, vẽ vời chi đâu Chăm lo non lá xanh dâu Thời gian rảnh dỗi dốc bầu làm thơ Chẳng đua bạc chiến quân cờ Chẳng ao, chẳng ước, chẳng mơ hão huyền Không khoe không cậy lợi quyền Thương binh mảnh đạn còn nguyên trong đầu Trở trời vết đạn còn đau Chiến tranh thương tích còn sâu hơn nhiều. CÂY CẦU MỚI BẮC Qua sông em phải lụy đò Đêm khuya trời tối gọi đò không sang Giờ đây đã có cầu sang Đêm hôm gió bảo em sang dễ dàng Bến sông hết cảnh đò ngang Con thuyền xếp lại
  • 44. Anh sang trông cầu Thân gầy lưng thắt dây da Bộ đồ lao động vẫn là màu xanh Ngày đêm vất vả nhất anh Thương anh em lại thấy yêu cây cầu. 2002 MONG CON THI ĐỖ Năm nay con lại đi thi Mười ba năm chữ quản gì nắng mưa Gạo mẹ thiếu Mồ hôi thừa Mong con thi đỗ cho vừa công cha Học thi vất vả nhọc nhằn Có công của mẹ, có tình của cha Có lòng ưu ái ông bà Mong con thi đậu cả nhà cùng vui Con thi lên tỉnh con ơi! Còn cha với mẹ đeo gùi lên nương Trỉa thêm ngô lúa, thêm nương Nuôi con ăn học chẳng phiền hề chi. 2002 THĂM VỊNH HẠ LONG Những ngày em ở Hạ Long Biển xanh núi đá má hồng của em Lần đầu cảnh lạ chưa quen Đêm nằm mẹ dặn nên xem những gì Những lần bố mẹ cùng đi Nơi nào cũng thích, cảnh gì cũng mê Mải mê rồi lại bỏ quên Mình là phận gái chả duyên biển trời Em về em trả cho xong Để anh khỏi trách, khỏi mong tháng ngày
  • 45. Hạ Long cảnh vật nơi đây Trập trùng biển núi, vịnh đầy cảnh quan Vào sâu hang động huy hoàng Thiên nhiên tạo cảnh trăm ngàn trời tiên Những khi gió sóng bình yên Vượt hòn Trống Mái đoàn thuyền đuổi dong Ca nô tàu Thủy lượn vòng Biển tung sóng bạc má hồng soi gương Bình minh nắng tỏa trong sương Cảnh này mới thật thiên đường thế gian Hạ Long - di sản Việt Nam Một vùng văn hóa, bảo tàng năm châu. 7/2003 GIA ĐÌNH Cành thấp lấp bóng cây cao Tạo hóa sinh vật, vật nào chẳng sinh Cha con máu thịt của mình Luật trời đã định, dưỡng sinh theo trời Công cha nghĩa mẹ sinh người Nuôi con đến độ đến thời sinh ra Cha con tình nghĩa đậm đà Làm con trung hiếu trọn ra nghĩa tình Cha mẹ vất vả chuyên cần Ngày đêm lo nghĩ vì con sau này Cho dù trăm đắng ngàn cay Làm cha, làm mẹ chẳng hay phàn nàn Mong sao hai chữ con ngoan Được thế như có ngàn vàng trong tay Kiếp người từ trước đến nay Luân hồi sinh họa đổi thay sinh tồn Mỗi thời một khác thiệt hơn Gia đình đạo lý danh thơm để đời. 2002 LÒNG TIN
  • 46. Thấm thoát đã tám mươi rồi Răng long tóc bạc tuổi đời già nua Già rồi lại sướng hơn xưa Ơn nhà Đảng, Bác sớm trưa tươi cười Tháng tám cứ ngỡ tháng mười Áo hoa quần mới con người trẻ ra Đời đời con cháu đầy nhà Tỏ lòng hiếu nghĩa trọng già tạ ơn Tuổi già xanh tiếng càng thơm Hiểu đời biết Đảng chẳng sờn lòng tin Dẫu đời có lúc nổi chìm Vẫn mong trăm tuổi để nhìn tương lai. 8/2004 NẮNG HẠN Đêm trăng sao sáng đầy trời Đất dầy nắng nóng bốc hơi giữa ngày Trời xanh chẳng một chút mây Đất khô nắng hạn chết cây khô cành Lúa đồng đang trải màu xanh Nắng khô nước hết màu xanh lá vàng Đầm ao chua nước của làng Đã ít đã cạn nay càng bốc hơi Gió lào rít thổi từng cơn Đem theo hơi nóng nổi sờn ốc gai Buổi trưa trời nắng ở ngoài Rộp da rát mắt chẳng sai chút nào Trời khô nắng nóng nôn nao Nóng rồi lại khát làm sao bây giờ Chẳng lẽ ta cứ ngồi chờ Tìm được sách ước mà mơ hão huyền Tự ta, ta phải làm liền Tìm ra biện pháp giành quyền cứu ta. 6/2001
  • 47. MƯA LŨ Mấy ngày mưa gió dãi dầu Ngoài sông sủi bọt đỏ ngầu nước to Trong dòng nước ngập tràn bờ Trời mưa nước lớn mỗi giờ một lên Phía bắc chớp giật, sấm rền Mọi người lo lắng càng thêm thẫn thờ Một tin sấm sét bất ngờ Đê quai đã vỡ quãng bờ trướt đây Đê chính đất đã chở đầy Mọi người tôn đắp cả ngày lẫn đêm Vất vả suốt mấy ngày liền Mưa đã tạnh, gió đã yên cả rồi Hoa màu cây cối phục hồi Người người chăm bón kịp thời lúa lên. 8/2000 ANH TRẮC ĐỊA Anh trắc địa Nhờ có anh chỉ đường, dẫn lối Núi cao rừng rậm nơi anh tới Máy che ô mới chỉ tới tuyển đi Tam giác một đường đo thắng khép đi Dù sông dù nước cũng đi tuyến này Anh trắc địa Quần xanh anh vá gối Đồng sâu anh cũng lội Đường xa anh cũng tới Vai anh vác máy Giữa đồng anh bắc máy che ô Mở đường tàu hỏa, dẫn ô tô Đào sông, dẫn nước đổ xô vào đồng
  • 48. Anh trắc địa Anh khoác vải bạt áo mưa Trời nắng hay mưa cũng tới Từ miền ngược tới miền xuôi Dù sương ướt lối Dù suối cản đường Những nơi anh đến Nhà máy lại dựng Công trình lại xây Mặc cho núi đã rừng cây Mắc cho đồng cao lúa héo, đầm lấy nước sâu Chờ khi anh đến Đồng sâu rút bớt, đồng cao nước đầy Núi đá, rừng cây xây nhà đổi mới Anh trắc địa Vai anh vác máy Tay anh mực dính sơn Đường đi các ngã Còn in vết giày của anh. 1963 QUÊ TÔI Nhớ hồi năm chín, sáu mươi Trời cao anh nắng, vàng phơi khắp đồng Cầu tre bắc nhịp qua sông Cây đa bóng mát họp đông nhiều người Tuổi tôi vừa mới đôi mươi Ra đi tháng sáu thấy người cấy đông Qua đồng em đứng ghé trông Nón nghiêng che mặt má hồng đỏ hây Nhìn em tôi thấy đắm say Người vừa xinh xắn đôi tay mịn màng Quần thâm, áo gụ, vải ta Nón chóp lá chắn, khăn hoa đội đầu Đứng nhìn ngây ngất lúc lâu Ngập ngừng e thẹn, nón đầu bỏ ra
  • 49. Mặt mày tươi tỉnh như hoa Nụ cười chúm chím, bông hoa sắp xòe Anh đi, em hẹn, em trông Đồng làng em cấy, gặt bông anh về Anh về thăm xóm thăm quê Thăm đồng lúa chín, thăm quê nắng vàng Anh đi vắng xóm, vắng làng Anh đi lúa chín, bông vàng đợi anh Giữa đồng gió trải lúa xanh Bóng người mặt nước in thành một đôi Trong làng tiếng kẻng đổ hồi Nắng trưa ỏi ả bầu trời trong xanh Em đi anh nói rất nhanh Anh đi hợp tác mới thành chưa cao Có người riêng kẻ chưa vào Tình hình như vậy hứa sao bây giờ Biết rồi anh cố làm lơ Liếc nhìn cái tuổi xuân tơ yêu đời Nhìn rồi lại sẽ mỉm cười Anh đi công nghiệp xây đời ấm no Ở nhà hợp tác em lo Thi đua sản xuất vui cho được mùa Còn anh cũng hứa thi đua Vượt sóng duyên hải giành mùa lập công Anh đi anh vẫn ngóng trông Tăng gia sản xuất ruộng đồng có em Những điều hứa hẹn chẳng quên Đẹp lòng lưu luyến tiến lên hàng đầu Thời gian thấm thoát qua mau Ngày về anh có ngỡ đâu cảnh này Nông thôn hợp nhất dựng xây Làm ăn tập thể cấy cày cùng nhau Mới cách năm trước năm sau Thôn tôi đã đổi khác nhau rất nhiều. 1963
  • 50. NHÀ NÔNG Đìu hiu gió thổi vật vờ Cây xanh chút cong đờ phơi mưa Ngoài đồng vắng vẻ lưa thưa Lửa hồng hơ áo ướt mưa ngoài trời Xuýt xoa lửa khói ấm người Quyện vào bếp chặt chẳng rời được ra Nghề nông vất vả cả nhà Mai ngày nắng ấm lại ra làm đồng Cấy cày chăm bón vun trồng Màu xanh đồng ruộng ấm lòng nhà nông. 1/2003 HÁT RU À ơi cháu ngủ cho ngoan Để cho bố mẹ đi làm kiếm ăn Bao giờ cháu lớn ngang tầm Cây cao trụ nóc không cần bà ru Bốn nhăm năm ấy mùa thu Đầu năm cách mạng mùa thu ngập trời À ơi cháu ngủ cho say Để bố mẹ cháu đuổi tây, đánh thù Ngày nay hạnh phúc bà ru Bà ngồi trông chúa hát ru ngày ngày. 9/2002 NGỰA Lòng ngay ruột thẳng là tôi Cứng gân thẳng gối không ngồi được lâu Xưa nay vẫn có kẻ hầu Leo cây, bắc góng rửa tàu cho tôi Chăm ăn, chăm uống đủ rồi Còn lo đóng móng, yên ngồi trên lưng
  • 51. Hàn thiếc đóng miệng sáng trưng Dây cương kéo thẳng trên lưng người ngồi Vào rừng lên núi xa xôi Chở hàng khắp chốn, khắp nơi xa gần Cùng người chiến sĩ luyện quân Xông pha chiến trận góp phần lập công Thắng lợi vui sướng trong lòng Khải hoàn tung vó cờ hồng bay theo Biên cương lắm suối nhiều đèo Đường xa dốc đứng tôi treo vượt lên Bạn cùng chiến sĩ ngồi yên Bảo vệ rừng núi giữ yên biên thùy Đường xa héo lánh băng băng Không đèn, không máy, chỉ trăng sáng rồi Đích nào ngựa cũng tới nơi Giặc nào ngựa cũng cùng người phá tan. Nhâm Ngọ 2002 MÙA XUÂN Nắng ấm có cả mưa rơi Hoa đua sắc nở cây chồi lộc xanh Lúa xuân bén rễ rất nhanh Hoa màu cây cỏ đua tranh rập rờn Trong làng khói ấm mùi rơm Bếp hồng sôi sục nồi cơm trắng ngần Đàn gà rúc rích ngoài sân Trong chuồng đôi lợn trăm cân báo tròn Đầu xuân xum họp cháu con Để bàn để tính việc còn chưa xong Trồng hoa, trông cháu là ông Làm cỏ, chăm bón ruộng đồng các con Lợn gà bà cháu trông nom Học hành các cháu sớm hôm chuyên cần Đầu xuân mọi việc đã phân Người người cố gắng góp phần thành công
  • 52. Ông bà con cháu lập công Cả nhà hợp sức đồng lòng thi đua Già không kém, trẻ không thua Học hành sản xuất được mùa nở hoa. Nhâm Ngọ 2002 MỘT ĐÊM Ở CƠ SỞ GIAO LIÊN TRONG LÒNG ĐỊCH Nhom nhem bếp lửa sắp tàn Nhà xanh một túp hai gian góc vườn Tre xanh kéo lũy thành tường Hắt hiu hai bóng già đương thẫn thờ Đêm khuya hai cụ vẫn chờ Sắn luộc một rổ nằm chơ giữa nhà Bồn chồn đôi bóng vào ra Thì thào ông lại hỏi bà mấy câu Chuyện chi? Bọn nó đi đâu? Giờ này đáng phải qua cầu mới an Nhẩn nha bà bảo ông gàn Công chuyện tụi nó ta bàn sau đây Miễn chi chúng đến điểm này Tôi, ông sắp xếp đưa ngay qua cầu Đừng để tụi nó chờ lâu Bọn địch mà biết thì đầu cũng rơi Chờ lâu tôi hỏi thế thôi Sắn đâu bà bọc cho tôi sẵn sàng Bọn này về, bọn kia sang Lo sao cho đủ để mang ăn đường Mấy đứa ốm yếu bị thương Dưới hầm cất giấu phải thường trông nom Gậy tre cáng võng xem còn Ở đâu bà liệu đem gom nó vào Mặc cho tình thế ra sao Tụi nó vẫn phải ra vào thường xuyên Bao giờ đất nước bình yên Tuổi già ta mới được quyền nghỉ ngơi.
  • 53. 9/2003 CHƠI DIỀU Gió thổi tiếng sáo vi vu Căng dây cây sáo hát du con diều Mùa thu dịu nắng buổi chiều Cả làng hớn hở thả diều gió bay Lên cao gió quẩn diều quay Tiếng sáo trầm bổng lắc lay cánh diều Nông nhàn gió mát chiều chiều Trẻ già mở hội thi diều sáo kêu Mênh mông sóng úa đều đều Đêm khuya thanh vắng sáo diều du dương Gợi lên nỗi nhớ tình thương Bà con làng xóm biết nhường nhịn nhau Xa gần ở mãi đâu đâu Gió diều tiếng sáo gọi nhau cùng về. 2001 SẮC XUÂN Nắng vàng lất phất mưa bay Đu đưa cành lá, lộc cây giỡn đùa Cỏ xanh mơn mởn chen đua Hoa màu, rực rỡ hứng mưa giữa trời Dập dìu ong bướm du chơi Cao xanh thỏ ngọc mỉm cười trong đêm Trời xuân chuyển đổi giao niên Ầm vang trống hội khắp miền gần xa Rợp trời cờ lọng hương hoa Trước là âm đức sau là vui chơi Hội hè lễ rước xong rồi Lộc xuân đã nở người đời chăm lo. 1/2003 NHỚ EM
  • 54. Gió man mác hồn thu rơi Phía trong cửa sổ tôi ngồi ngắm thu Bâng khuâng hồi hộp hồn ru Mơ mơ mộng mộng, cảnh thu nhớ nàng Nhớ buổi đầu gặp xuân sang Cả hai e lệ khẽ khàng nhìn nhau Ngát hoa huệ, thoảng hoa sen Nhớ người nhớ cảnh nhớ em suốt đời. Nhâm Ngọ 2002 KỶ NIỆM NGÀY THÀNH LẬP MẶT TRẬN Từ ngày mặt trận ra đời Toàn dân đoàn kết rợp trời cờ bay Triệu triệu khối óc bàn tay Xua tan nghèo đói, thổi bay mây mù Tháng Tám cách mạng mùa thu Dưới màu cờ Đảng – Bác, thù đánh tan Trời cao hai chữ Việt Nam Độc lập, dân chủ hoàn toàn tự do Việt Nam có cả Bác Hồ Nhân dân hạnh phúc ấm no đời đời Noi theo gương sáng của Người Đồng tâm, tận lực xây đời vinh quang Việc công trên dưới luận bàn Thực hành dân chủ lại càng văn minh Hội dân nhất trí nhiệt tình Quyết tâm xây dựng nước mình tiến lên Đã giàu thì phải giàu thêm Đã mạnh ta phải manh lên rất nhiều Nhân dân phấn đấu sớm chiều Nâng cao thành tích đạt nhiều hơn xưa Già chẳng kém, trẻ không thua Toàn dân mở hội thi đua chào mừng.
  • 55. ÔNG LÃO KIẾM CỦI Râu dài đầu tóc bạc phơ Chân tay gân guốc xương trơ hai sườn Thân gầy da dính vào xương Thế mà sức lực khác thường hình dung Ngày ngày dao búa bạn cùng Bới tìm củi gốc khắp vùng gần xa Tiều phu từ trẻ đến già Còng lưng đào bổ, tay da sần sùi Đi làm áo ngắn quần đùi Mặt mày nhem nhuốc đầy mùi nhựa cây Mỗi ngày một gánh củi đầy Tối về chén rượu trên tay vui cười. 3/2003 KHÓC MẸ Mẹ mẹ ơi! Mẹ mẹ ơi! Sao con gọi mãi mà mẹ chẳng thưa Mùa đông giá rét trời mưa Nhà mồ cỏ ướt nước mưa nhão bùn Bên mẹ con vẫn còn run Xung quanh bia mộ um tùm cỏ cây Nhà mình mái ngói tường xây Sao mẹ không ở mà ra đây nằm Nơi đây hoang vắng cả năm Bạn bè, con cháu tới thăm thất thường Xa mẹ chăm nhớ ngàn thương Nhớ lúc thiếu đói mẹ nhường áo cơm Khi nhỏ con dỗi, con hờn Mẹ yêu, mẹ nựng, mẹ thương con nhiều Thương mẹ vất vả sớm chiều Cùng cha chịu đựng bao điều khó khăn Trời đông chỗ ướt mẹ nằm Nơi khô chăn ấm mẹ giành phần con. Mẹ chăm, mẹ uốn khi non
  • 56. Dạy cho con thấy bao điều xung quang Ngày nay con đã lớn khôn Con đàn cháu đống đền ơn mẹ già Ơn này đền đáp chưa qua Mẹ già đã vội đi xa mất rồi Ngửa mặt con trách ông trời Cớ sao con lại phải sống đời mồ côi Nếu khi phải có luật trời Thì con xin chịu, mẹ ơi đừng buồn Giờ đây con thắp nén hương Thành tâm kính viếng nhớ thương mẹ già. 8/2004