Trong đoạn văn, Kỳ Minh Nguyệt đang giao chiến với Lưu Dịch, đồng thời cảm thấy không ổn định về tâm trí do ảnh hưởng của niệm trần. Tình trạng này khiến y phải quyết định đến gặp hoàng hậu để giải quyết vấn đề, cũng như bộc lộ những ký ức đau thương từ kiếp trước. Kỳ Hủ Thiên, phụ hoàng của y, thể hiện sự lo lắng và yêu thương, đồng thời bày tỏ sự tức giận đối với sự đau khổ mà con trai ông phải trải qua.