“Phút nhìn lại mình” là một câu chuyện thực tế, hữu ích và sâu sắc về cách nhìn lại, tự điều chỉnh mình để vượt qua những khó khăn, trở ngại và đạt được thành công và hạnh phúc thực sự trong cuộc sống.
Giữa dòng đời hối hả, bộn bề, một chàng trai – nhân vật chính của câu chuyện – bên cạnh những vất vả, tổn thương tinh thần - đã có những lúc tưởng chừng đuối sức vì công việc và áp lực cuộc sống.
Chính anh đã cảm nhận mình còn thiếu một điều gì đó rất quan trọng và bắt đầu cuộc tìm kiếm sự tĩnh lặng, phút nhìn lại mình, để thanh thản, để trở về với chính mình, để đạt được thành công trong công việc và đặc biệt là tìm được hạnh phúc với người thân yêu, bạn bè, gia đình và với mọi người.
Chàng trai khám phá ra con đường dẫn đến hạnh phúc, thành công – không ở đâu xa hay khó nắm bắt được như trước đây anh từng nghĩ – mà đơn giản là chỉ với một khoảng thời gian rất ngắn – một phút nhìn lại mình, dành riêng cho mình.
Hơn 10 năm trước, trong tâm trạng của một sinh viên mới ra trường đầy mơ mộng, anh chọn cho mình nickname là “bautroixanh21” – cái tên đầy cảm xúc của dân “Khối C”. Tôi soạn tập truyện và thơ này để dành tặng cho anh, mong anh bình an ở một phương trời mới, cuộc sống mới.
Ám ảnh (Photobook nhóm SOML - 9A2) - Dự án "Chuyện trách nhiệm"Minh Ngọc Nguyễn
....
“Có thể khi anh đọc những dòng này anh sẽ chẳng còn gặp được em nữa. Em sẽ nghe theo lời anh, thoát khỏi nơi ám ảnh này. Em sẽ đi, đến nơi em có thể gặp được mẹ em. Có lẽ ba em sẽ không sao đâu, nếu ông ấy muốn, ông ấy sẽ đi tìm hai mẹ con em thôi, phải không anh?”.
Trong đầu tôi, chỉ còn lại những hình ảnh con bé đó. Tiếng la hét, tiếng đổ vỡ, tiếng chửi rủa và hình ảnh người đàn ông liên tục vung nắm đấm xuống lặp đi lặp lại trong đầu tôi như một cuốn băng hỏng. Giá như tôi can thiệp, thì phải chăng giờ này con bé vẫn còn ở đây. Giá như tôi quan tâm đến nó, giá như lúc đó tôi lại gần và ngăn ông ta lại, thì phải chăng giờ này con bé chẳng cần phải đi tìm người mẹ của nó. Giá như tôi không làm trái với lương tâm. Giá như tôi quay lại cho nó thêm hy vọng, giá như con người ta không ích kỉ tới mức như vậy,... hàng tá những câu nói giá như trong tâm trí của tôi. Những điều tôi nhận được cho hành động ích kỉ của mình lại là sự ám ảnh. Có lẽ tự tử là sự lựa chọn của nó nhưng chẳng phải là theo lời tôi nói sao? Giá như cũng chẳng thể làm được gì cả, hiện tại tôi phải chịu điều đó, sự ám ảnh về con bé. Mãi mãi.
Nghe tiếng sột soạt, thân tôi đụng vô
mấy anh chị cùng nằm trong cái bịch nhỏ. Tôi
thấy thân mình nhẹ nâng và đung đưa. Tôi,
một hạt sen nhỏ cùng với các anh chị bị đổ ra
trên sàn nhà vằn vện và loang lổ. Những hạt
bụi nhỏ ly ti trên sàn nhà bắt đầu bám vào
lưng tôi nhột nhạt. Những luồng gió của buổi
trưa hè nóng bức phả vào như muốn luộc chín
tôi.
“Phút nhìn lại mình” là một câu chuyện thực tế, hữu ích và sâu sắc về cách nhìn lại, tự điều chỉnh mình để vượt qua những khó khăn, trở ngại và đạt được thành công và hạnh phúc thực sự trong cuộc sống.
Giữa dòng đời hối hả, bộn bề, một chàng trai – nhân vật chính của câu chuyện – bên cạnh những vất vả, tổn thương tinh thần - đã có những lúc tưởng chừng đuối sức vì công việc và áp lực cuộc sống.
Chính anh đã cảm nhận mình còn thiếu một điều gì đó rất quan trọng và bắt đầu cuộc tìm kiếm sự tĩnh lặng, phút nhìn lại mình, để thanh thản, để trở về với chính mình, để đạt được thành công trong công việc và đặc biệt là tìm được hạnh phúc với người thân yêu, bạn bè, gia đình và với mọi người.
Chàng trai khám phá ra con đường dẫn đến hạnh phúc, thành công – không ở đâu xa hay khó nắm bắt được như trước đây anh từng nghĩ – mà đơn giản là chỉ với một khoảng thời gian rất ngắn – một phút nhìn lại mình, dành riêng cho mình.
Hơn 10 năm trước, trong tâm trạng của một sinh viên mới ra trường đầy mơ mộng, anh chọn cho mình nickname là “bautroixanh21” – cái tên đầy cảm xúc của dân “Khối C”. Tôi soạn tập truyện và thơ này để dành tặng cho anh, mong anh bình an ở một phương trời mới, cuộc sống mới.
Ám ảnh (Photobook nhóm SOML - 9A2) - Dự án "Chuyện trách nhiệm"Minh Ngọc Nguyễn
....
“Có thể khi anh đọc những dòng này anh sẽ chẳng còn gặp được em nữa. Em sẽ nghe theo lời anh, thoát khỏi nơi ám ảnh này. Em sẽ đi, đến nơi em có thể gặp được mẹ em. Có lẽ ba em sẽ không sao đâu, nếu ông ấy muốn, ông ấy sẽ đi tìm hai mẹ con em thôi, phải không anh?”.
Trong đầu tôi, chỉ còn lại những hình ảnh con bé đó. Tiếng la hét, tiếng đổ vỡ, tiếng chửi rủa và hình ảnh người đàn ông liên tục vung nắm đấm xuống lặp đi lặp lại trong đầu tôi như một cuốn băng hỏng. Giá như tôi can thiệp, thì phải chăng giờ này con bé vẫn còn ở đây. Giá như tôi quan tâm đến nó, giá như lúc đó tôi lại gần và ngăn ông ta lại, thì phải chăng giờ này con bé chẳng cần phải đi tìm người mẹ của nó. Giá như tôi không làm trái với lương tâm. Giá như tôi quay lại cho nó thêm hy vọng, giá như con người ta không ích kỉ tới mức như vậy,... hàng tá những câu nói giá như trong tâm trí của tôi. Những điều tôi nhận được cho hành động ích kỉ của mình lại là sự ám ảnh. Có lẽ tự tử là sự lựa chọn của nó nhưng chẳng phải là theo lời tôi nói sao? Giá như cũng chẳng thể làm được gì cả, hiện tại tôi phải chịu điều đó, sự ám ảnh về con bé. Mãi mãi.
Nghe tiếng sột soạt, thân tôi đụng vô
mấy anh chị cùng nằm trong cái bịch nhỏ. Tôi
thấy thân mình nhẹ nâng và đung đưa. Tôi,
một hạt sen nhỏ cùng với các anh chị bị đổ ra
trên sàn nhà vằn vện và loang lổ. Những hạt
bụi nhỏ ly ti trên sàn nhà bắt đầu bám vào
lưng tôi nhột nhạt. Những luồng gió của buổi
trưa hè nóng bức phả vào như muốn luộc chín
tôi.
3. Câu chuyện sau đây cho
chúng ta biết thế nào là
TÌNH YÊU và CUỘC SỐNG.
4.
5. Chồng tôi là kỹ sư, tôi yêu anh
vì bản tính anh vững chắc,
và tôi cũng thích cảm giác
êm ái khi dựa đầu lên
cánh vai rộng của anh.
6.
7. Đến nay, sau hai năm tìm hiểu
và năm năm cưới nhau,
tôi phải nhìn nhận là
đã bắt đầu cảm thấy chán
cuộc sống hôn nhân.
Những lý do trước kia
khiến tôi yêu anh nay lại
trở thành nguyên nhân
làm tôi bứt rứt.
17. Anh im lặng cả đêm, coi bộ
suy nghĩ lung lắm. Cảm giác
thất vọng trong tôi tăng thêm.
Trước mặt tôi chỉ là một người
đàn ông, mà ngay cả sự bực bội
của mình cũng không bộc lộ được,
thì tôi còn có thể trông mong
gì khác ở nơi anh cơ chứ?
18.
19. Và cuối cùng anh hỏi tôi:
"Anh có thể làm gì để em đổi ý?"
Người ta nói rất đúng.
Thật khó thay đổi cá tính của
một người, và tôi nghĩ là tôi
bắt đầu mất tin tưởng nơi anh.
20.
21. Nhìn thật sâu vào mắt anh,
tôi chậm rãi trả lời:
“Sau đây là câu hỏi, nếu anh có thể
trả lời và chinh phục trái tim tôi,
tôi sẽ đổi ý: Giả dụ tôi muốn
một bông hoa mọc trên vách
của một ngọn núi đá cao...
22.
23. ...và cả hai chúng ta đều biết
rất rõ anh sẽ mất mạng khi hái
được bông hoa đó, vậy anh có
làm việc này cho tôi không?"
Anh nói:
"Ngày mai anh sẽ trả lời em."
Nghe anh đáp như thế, hy vọng
của tôi tan thành mây khói.
24.
25. Sáng hôm sau, tôi thức dậy và
thấy anh đã ra đi. Tôi nhìn thấy
một mảnh giấy với tuồng chữ
nguệch ngoạc dưới ly sữa trên
bàn ăn gần cửa ra vào,
nội dung như sau:
26.
27. "Khi em dùng máy tính, em luôn
làm các chương trình bị xáo trộn,
rồi em ngồi khóc trước màn hình.
Anh phải giữ lại đôi bàn tay
để phục hồi những chương trình
cho em.
28.
29. Em luôn để quên chìa khóa nhà,
vì vậy anh phải giữ lại cặp giò
để chạy nhanh về nhà
mở cửa cho em.
30.
31. Em thích đi du lịch nhưng luôn
đi lạc trong thành phố mới.
Anh phải giữ lại cặp mắt
để chỉ đường cho em.
32.
33. Em luôn bị hành khi
"người bạn tốt" của em
đến thăm mỗi tháng.
Anh phải giữ lại đôi bàn tay
để có thể xoa dịu
những cơn đau bụng của em.
34.
35. Em thích ở nhà và anh sợ em
sẽ bị chứng tự kỷ ấu thơ trở lại.
Anh phải giữ lại miệng lưỡi
để kể chuyện cho em nghe,
nhất là chuyện tiếu lâm,
để em khỏi chán.
36.
37. Em luôn nhìn thẳng vào máy tính
và điều này không tốt cho mắt
của em. Anh phải giữ lại đôi mắt
để khi mình về già, anh có thể
giúp em cắt móng tay và nhổ cho
em những sợi tóc bạc phiền toái.
38.
39. Lúc đó, anh cũng cần dìu em
xuống bãi biển dạo chơi,
để em có thể thưởng thức
ánh mặt trời và làn cát tuyệt đẹp,
và anh tả cho em nghe màu sắc
của các bông hoa, giống như
màu sắc rực rỡ tỏa sáng trên
gương mặt tươi trẻ của em.
40.
41. Vì vậy, em yêu, trừ khi anh biết
chắc là có một người nào khác
yêu em hơn anh, anh chưa thể đi
hái bông hoa ấy và chết được."
45. "Bây giờ, em đã đọc xong"Bây giờ, em đã đọc xong
câu trả lời của anh,câu trả lời của anh,
và nếu em hài lòngvà nếu em hài lòng
xin em hãy ra mở cửa,xin em hãy ra mở cửa,
vì anh đang đứng bên ngoài,vì anh đang đứng bên ngoài,
và đem về cho em loại bánh mìvà đem về cho em loại bánh mì
em thích nhất và cả sữa tươi nữa."em thích nhất và cả sữa tươi nữa."
46.
47. Tôi chạy vội ra mở cửa và trông
thấy gương mặt lo lắng của anh,
còn anh thì đang nắm chặt
chai sữa và ổ bánh mì trong tay.
Bây giờ tôi chắc chắn
không ai sẽ yêu tôi hơn anh,
và thế là tôi quyết định
để mặc bông hoa một mình.
48.
49. Đó là CUỘC SỐNG và TÌNH YÊU.
Khi người ta được tình yêu
bao bọc, cảm giác hứng thú
dần dần tan biến, và người ta
thường không biết tình yêu
đích thật đang ẩn mình trong
trạng thái yên ổn và tẻ nhạt.