Hạc Sầu Ơn cứu tử, thiếp hằng ghi nhớ, Tính tò mò phá vỡ tơ duyên, Thiếp dù phận gái thuyền quyên, Nợ đà trả hết, đành quên tình nồng. Chàng hỡi, nhớ chăng giàn tơ lụa, Thiếp hao gầy, héo úa chẳng than, Giúp chàng hưởng thú giàu sang Ngờ đâu chàng quá tham lam khôn lường. Dù kiệt sức, không ngừng tay nghỉ, Nép gối chăn, năn nỉ đôi lời, Khuê phòng dệt lụa thảnh thơi, Chàng đừng dòm ngó, kẻo vơi tình hồng. Lòng bực tức trào dâng một thuở Chàng đã quên lời hứa năm xưa. Hạc ngừng dệt lụa vương tơ Vụt bay ra cửa, ngẩn ngơ bàng hoàng. Lòng chua xót, không màng từ giã Thiếp với chàng xa lạ từ đây. Thiếp sầu thân hạc nương mây, Chàng đừng nhỏ lệ, tiếc dây tơ chùng. TSN 04/08/2009