Trong bài thơ này, Tác giả mô tả về hình ảnh một Đức Chúa Trời thật đáng yêu! Ngài không chỉ quan tâm đến chúng ta cách bình thường mà là Ngài đang bận tâm về hoàn cảnh của từng người . Trong Khi chúng ta ở trong sự khó khăn, nghịch cảnh, bệnh đau hay hay lâm vào cảnh cùng đường, kiệt lực... Thông thường giữa tình thế ấy, chúng ta dễ dàng lên án Chúa sao đã quên mình? Kỳ thật Chúa đang chổi dậy vì đoái thương chúng ta, dù cho chúng ta mặc cảm và thấy mình quá nhỏ bé, chẳng biết làm sao Đức Chúa Trời cao cả, lại có thể ngó ngàng, xem xét đến cảnh ngộ của mình được!