SlideShare a Scribd company logo
1 of 18
Download to read offline
Sư Ông thương kính!
Chưa bao giờ Thầy vắng bóng trong con, vắng bóng
giữa thế gian này. Dù ở thời điểm hiện tại – thân thể của
Thầy đã hóa thành những bụi tro bay đến với những bông hoa,
những dòng sông – để những bông hoa, những dòng sông ấy cũng
có duyên nhận một sự tiếp nối, là những bông hoa nở hương trong tỉnh
thức, là những dòng sông chảy và bồi đắp phù sa trong tươi mát, an bình.
“Có một người…. Chỉ cần nhìn thấy ảnh thôi, trong con cả một trời xúc động...
Từng nếp nhăn, cụ cười và ánh mắt. Tựa mây trời ru ấm trái tim xa…”
Thầy như tiếng chuông tỉnh thức của Bụt, gọi con dừng lại, để được trở về với
suối nguồn Hiểu – Thương, để soi mình vào những lời dạy Thầy đã trao truyền
cho chúng con, để nhắc nhở bản thân mình cần là một sự tiếp nối thật đẹp đẽ.
Những bài thơ con viết với niềm kính thương và biết ơn vô hạn. Là nỗi lòng
của con, cũng là nỗi lòng của triệu triệu người – chẳng phân biệt quốc
gia, giới tính, địa vị - đã đủ duyên để tiếp xúc với suối nguồn tươi mát
từ Thầy trên con đường vui bước nhịp Hiểu – Thương. Con xin kính
mời đại chúng cùng thưởng thức, hòa nhịp để cùng như một
dòng sông chảy trong yêu thương thuần khiết, vang vọng
ngàn năm tiếng sóng vỗ nhịp tình Thầy bao la.
(Lương Đình Khoa)
Chùm thơ
về Thiền sư Thích Nhất Hạnh
Đi cùng chân nở rộ hoa mai
Và hơi thở ngời nụ cười của
Và mặt trời sáng nay
bừng tỉnh sớm
Những bông hoa đã nở trước
đêm dài
Cỏ lành ngọt sớm mai
Dưới vòng lăn
mang nụ cười yên lắng!
Xòe tay đón ngửi mùi cỏ đất
Hạt thương yêu vô lượng kiếp xanh đầy
Thầy thở cùng tinh khôi
Quay về và nương tựa.
Gieo Hiểu – Thương
qua năm Châu bốn bể
Ru bão giông khép mắt hóa mây ngàn
Rộng vòng Tăng thân
Thảnh thơi – vững chãi.
Hạnh phúc trong hiện tại
Sự sống lên nhiệm màu
Chuyển hóa mọi khổ đau
Tình thương yêu đích thực
Chắp tay sen đón ngọn
nguồn tỉnh thức
Như chim xanh
an lạc khúc ca trời
Bụt an trú trong Thầy
Bụt ẩn mình trong con
– từ phút ban sơ lời con khóc…
Thầy đã đến nắm tay đời gieo hạt
Bụt trong con
tỉnh giấc sáng từng ngày
Gọi con trở về đây
Gần bên Thầy – đón bình minh ý thức.
Thầy đã đến khi chúng sinh lạc bước
Thấu nhân gian
ôm trọn mọi chúng loài
Đi cùng Thầy – chân nở rộ hoa mai
Và hơi thở ngời nụ cười của Bụt.
Hôm nay con hạnh phúc
Dưới bóng Thầy bao dung
Trái tim Thầy – Bồ Tát
Muôn kiếp nhịp Hiểu – Thương !
LƯƠNG ĐÌNH KHOA
Kính tặng Sư ông Làng Mai và khoảnh khắc
thiền sinh khóa tu “Đi giữa gió Xuân” hát Thiền ca
tặng Sư ông sáng 24/2/2018 tại Thái Lan
ĐI CÙNG
Bài số 1
Tháng Mười...
Mọi con đường
đều dẫn đến Mai thôn
Khi trong tim
ấm nụ cười của Bụt
Khi nhận ra mình là sự nối tiếp
Của ngàn đời theo gót
bước Như Lai.
Của tháng năm trân quý thở và cười
Hái bông hoa trong phút giây hiện tại
Hương Bát Nhã thơm ngàn năm...
Thơm mãi.
Hương từ Thầy - vạn kiếp mãi tri ân.
Khi non sông lầm lạc miền tối tăm
Thầy đã hóa hoa sen trong biển lửa
Mặt trời cho tất cả
Bằng thấu hiểu - từ bi.
Trên mỗi lối Thầy đi
Từng bước hoa sen nở
Bình an từng hơi thở
Bình an mỗi con người.
Tịnh độ khắp nơi nơi
Từ thương yêu - hiểu biết
Chánh niệm mùa tương tức
Tay con trong tay Thầy.
Dẫu cách vạn đường mây
Thật gần trong ý niệm
Bởi con là nối tiếp
Hạt thiện lành thầy gieo.
Tháng Mười về buông neo
Nghe nhân gian
hân hoan ngời tịnh độ
Tạ ơn đời, xin cho Người trụ thế
Để khơi nguồn từng vị Bụt trong con.
- 20h00’, 4/10/2018 -
LƯƠNG ĐÌNH KHOA
Kính mừng Ngày tiếp nối 11.10.2018
của Thiền sư Thích Nhất Hạnh
HƯƠNG TỪ
VẠN KIẾP MÃI TRI ÂN
Bài số 2
Để nắm tro của Thầy
cũng là một sự Tiếp nối
Nếu mai này
Thầy về với thảnh thơi
Với đất mẹ thương yêu
hằng đón đợi
Dòng sông xanh, ngọn cỏ,
áng mây trời…
Với hơi thở của muôn người chánh niệm
Bước an vui trên mặt đất hiền hòa
Với nâng niu từng nhành cây, nguồn nước
Tri ân đời đã dâng hiến cho ta.
Để bụi tro của Thầy
bay đến những bông hoa
Đến mầm xanh đang cần
tình thương mến
Về Thái Lan, Việt Nam hay nước Pháp
Đến muôn nơi còn vạn bước mê lầm.
Thầy sẽ mỉm cười, yên lắng
và yêu thương
Gọi bình an
tỏa lan cùng thấu hiểu
Là cơn gió, vầng trăng
đêm tỏ chiếu
Ru tim con tươi mát những
mạch nguồn.
Đừng giữ thầy
trong lọ, hũ cô đơn
Rồi dựng tháp
mà giam cầm tro cốt
Đất mẹ nặng đau
bởi xi măng và gạch
Thầy dừng lại đâu chỉ một nắm tro?
Hãy để Thầy là cuộc sống ngoài kia
Trong mỗi bước chân, nụ cười tỉnh thức
Và lặng thầm trong từng sự nối tiếp
Nơi tim ai một thoáng nghĩ về Thầy!
10h13, 6/10/2018
LƯƠNG ĐÌNH KHOA
(Viết từ tâm nguyện của
Thiền sư Thích Nhất Hạnh trong
một lá thư với nội dung:
”Không cần xây tháp cho Thầy”)
ĐỂ NẮM TRO CỦA
CŨNG LÀ MỘT SỰ TIẾP NỐI
Bài số 3
Mẹ cha cho em
đôi mắt
Thấy trời xanh trong vắt đến
ngọt lành
Mẹ cha cho em đôi chân
Để an vui trên vạn nẻo lộ trình
Thế nên em ơi,
Mỗi bước chân cần là tình thương
Mỗi bước chân cần là pháp thoại
Em đi cho tháng ngày tự tại
Cho nẻo về mây trắng nắng thong dong
Đêm dẫu mênh mông
Sương rơi dẫu giá
Trong tim em một vầng trăng sáng tỏ
Soi ánh vàng cho mỗi bước chân hoa
Em đi cho mẹ cùng cha
Em đi cho ông bà và cho tiên tổ
Em đi cho cỏ cây, vũ trụ
Nở sen thơm an trú cõi từ hòa.
Mỗi bước chân cần là một bài ca
Hát nhịp yêu thương
kính ơn đất mẹ
Mỗi bước chân
cần là trí huệ
Bước an nhiên qua
vạn kiếp
vô thường
Bàn chân chỉ được là bàn chân
Khi em không ngồi yên, nhẹ nhàng
cất bước
Và em thực sự là em
Khi thảnh thơi
bước đến cùng tương tức
Em có tuổi trẻ, tình yêu, niềm mơ ước
Có an vui trong hơi thở cuộc đời
Phía em đi - gọi mùa vàng hạnh phúc
Người với người thương mến
khắp muôn nơi
Nên em nhé, tự tin và vững bước
Cho thênh thang mặt đất nở hoa lành
Cho nhân gian từ em là an lạc
Mắt thương và
tịnh độ từng bước chân…
11h01, 12/10/2018
LƯƠNG ĐÌNH KHOA
MỖI BƯỚC CHÂN
CẦN LÀ MỘT Bài ca
Bài số 4
Bông đại trắng bên
hiên chùa thức giấc
Thấy xôn xao hạnh phúc khắp
sân vườn
Mây trắng cũng thong dong
Chiều nay về nương tựa
Thầy mỉm cười bên hồ thu và thở
Giữa tăng thân với địa xúc non ngàn
Trong vòng tay tổ tiên xưa chắp cánh
Vạn chân trời đã thấm nhuận hồng ân
Thầy còn đó cho Hiểu - Thương neo đậu
Lối con đi mặt đất hóa an bình
Cả hàng cây thảnh thơi cười trong gió
Mùa từ hòa tịnh độ khắp nhân gian
Gần 80 năm
Trái tim Việt Nam - cánh chim không mỏi
Chở ánh đạo vàng xua bóng tối u minh
Gieo mầm xanh cho thế giới hòa bình
An khi thở
Lạc khi đi…
Hôm nay – Thầy trở về
Thông tùng xưa bên thềm rêu
đọng mật
Trăng thơm
bát ngát
Bão lặng từ bi
Con chim xanh
hót dưới mái hiên chùa
Bài ca thu
kính ơn từ chánh niệm.
Hôm nay – con hạnh phúc
Dẫu con ở miền Bắc,
thầy nơi đó miền Trung
Nhưng Thầy vẫn thật gần
Trong mỗi bước chân,
Trong từng hơi thở
Nhận ra bông đại trắng thơm lời kinh cổ tự
Đang hiền hòa hé nở trong con
Như nụ cười của Thầy
Như nụ cười Thế Tôn
Như vạn loài nhân gian
Đã sang bờ tỉnh thức.
Và lòng con như chim xanh reo hát
Ngọt vạn giấc mơ
Bài ca thu kính ơn từ chánh niệm…
21h22, 28/10/2018
LƯƠNG ĐÌNH KHOA
Bài ca thu
KÍNH ƠN TỪ CHÁNH NIỆM
Kính lễ Thiền sư Thích Nhất Hạnh & khoảnh khắc
Thầy trở về thăm viếng và tịnh dưỡng
tại chùa Từ Hiếu - chiều 28/10/2018
Bài số 5
Đôi khi cần
học cách nghĩ
cảm ơn
Về những khổ đau trên mỗi
chặng đường
Nếu cuộc đời là dòng sông phẳng lặng
Thì tháng năm ta sống cũng nhạt nhòa
Tựa con rối đơn màu, một vai diễn
Đến bao giờ ta gặp được chính ta
Bởi vấp ngã nên biết cần đứng dậy
Vững tâm hơn trong giông gió ngược chiều
Trái tim đau - biết thương người cùng khổ
Bao dung đầy, nâng đỡ giữa thương yêu
Bởi nỗi buồn dạy ta cần tìm đến
Với an vui đang hiển hiện quanh mình
Bước chân khỏi ngôi nhà đang lạnh vắng
Ai cũng đều thấy được một bình minh.
Bởi chia ly dạy ta về hiện tại
Còn bên nhau hãy trân quý thực lòng
Vì cuộc đời đâu có gì mãi mãi
Mai xa rời không nuối tiếc, ăn năn.
Cuộc đời đẹp nào bởi sống lâu năm
Mà ta có hết mình khi đang sống?
Chặng đường đẹp
bởi đâu dài hay ngắn
Ở chân vui hoa nở
ngát an bình.
Em sống cuộc đời của em
Em thở hơi thở của em
Em không sống và thở hộ được
cho bất kỳ ai khác
Nên em ơi, chọn sống thật hạnh phúc
Thở an vui mỗi giây phút nhiệm màu.
Và mỉm cười khi đối diện khổ đau
Như nghĩ về một bông hoa tươi mát
Sống như thể mỗi ngày là một kiếp
Cứ qua đêm ta lại được chào đời
Qua đêm dài là nắng ấm tinh khôi
Ta đã mới và em ơi hãy mới
Ngày hôm qua trôi xa không ở lại
Thả nỗi buồn theo gió khẽ tan êm
Thức dậy đi em, sẽ thấy một bình minh
Thấy tiếng chim trong khu vườn ríu rít
Thấy gió lay vòm cây xanh quả ngọt
Thấy mây trời reo hát khúc an nhiên.
Ta cùng em, và vạn người xung quanh
Ai cũng là một bông hoa thơm mát
Tặng cho nhau từng phút giây
hạnh phúc
Trên con đường vui bước
nhịp Hiểu - Thương.
10h50, 14/10/2018
NGHĨ VỀ ĐAU KHỔ
NHƯ NGHĨ VỀ MỘT Bông hoa
Thơ LƯƠNG ĐÌNH KHOA
Bài số 6
Dừng lại đi con
Khi tiếng chuông
vẫn còn bu-uông, hay
binh-boong ngân mãi
Gặp chuông nào
thì cũng nên dừng lại
Để trở về với thực tại xung quanh.
Những ồn ào triền miên
Những tính toan
nhuốm muộn phiền không dứt
Dừng lại đây – một phút giây hạnh phúc
Có mặt cho mình, có mặt cho nhau
Tiếng chuông thức tỉnh nhiệm màu
Thở chậm, đều và sâu
Nghe thiên nhiên đất trời cùng hòa nhịp
Mình và thiên nhiên là một
Quyện hòa và rong chơi
Thở vào – một dòng sông
Sóng bâng khuâng hiền hòa tươi mát
Thở ra tâm thanh thản
Như mây trời nương gió hát phiêu du.
Thở vào – nhẹ nhàng thu
Hôn lên trái na, thị, hồng trong
vườn chín rộ
Thở ra – hoa sen nở
Rất an nhiên thanh
khiết giữa bùn lầy
Thở vào – một mầm cây
Ung dung vươn dưới nắng trời
ấm nắng
Thở ra – thong dong bước
Trên con đường hoa trắng
níu chân thơm
Giản đơn thế thôi – nuôi dưỡng
một tình thương
Bằng hơi thở của an vui, hạnh phúc
Tiếng chuông ngân – hay tiếng gọi của Bụt
Đưa ta về gặp được chính ta…
00h05, 8/10/2018
LƯƠNG ĐÌNH KHOA
Tiếng chuông
ngân
Bài số 7
Mọi con đường vẫn
chờ đón chân qua
Dẫu gần hay xa - tìm về an trú
Và tình thương như hoa l
uôn xòe nở
Ngát bao dung…
Và không bao giờ nói với chúng ta rằng: đây
là lần yêu thương cuối cùng.
Em đã đến giữa cuộc đời tươi đẹp
Đã hoan ca trên vạn kiếp mây trời
Thì em ơi, bình an từng hơi thở
Bàn chân này là một khúc ca vui
Dẫu cuồng phong giăng mắc cuốn bụi đời
Dẫu ghập ghềnh non xa hay biển động
Lắng nguồn tâm, khơi an nhiên tĩnh lặng
Trong cơn mưa vẫn thấy đẹp cầu vồng
Nắng vẫn về sau đôi phút mưa giông
Hoa vẫn nở sau ngày dài khô hạn
Ngàn dặm xa sông vẫn về với biển
Và trong em luôn ấm một mặt trời
Nếu lần nào nước mắt em rơi
Xin hãy là nước mắt ngời hạnh phúc
Bởi quanh em – thương yêu
là có thật
Trong cỏ cây và trong
mỗi tâm hồn
Những thương yêu
không bao giờ nói rằng: Đây
là lần thương yêu
cuối cùng
Như đất mẹ bao dung tự thuở hồng
hoang ngàn năm vẫn hằng nhẫn nại
Vẫn mỉm cười dâng cho đời hoa trái
Dẫu tim đau trầy xước đến tận cùng
Trong hủy hoại của vạn người vô tâm…
Mỗi thương yêu thắp sáng một con đường
Của Hiểu – Thương đưa ta về tịnh độ
Bước đi em, thong dong và an trú
Như mây trời cười với gió thênh thang
Khi tim em đã có một nụ hồng
Của tổ tiên ngàn năm thương trao tặng
Của tinh khôi đất trời mùa gieo hạt
Cánh thắm từng lời Bát Nhã chân như
Nhớ nghe em luôn biết cách trở về
Trong hơi thở, từng bước chân chánh niệm
Hiện tại này là tuyệt vời, màu nhiệm
Với những tình thương
không khép lại bao giờ.
Và mỗi nụ cười em đẹp một vần thơ
9h05, 15/10/2018
LƯƠNG ĐÌNH KHOA
Vì tình thương
KHÔNG BAO GIỜ
LÀ LẦN SAU CUỐI
Bài số 8
Thầy còn đó
cho con về
nương tựa
Dẫu nơi xa
cũng đã hóa thật gần
Như cánh én ngàn năm
Chưa ngơi nghỉ - mang xuân
tràn nhân thế!
Có những dòng người đi tìm Phật
trên non cao hùng vĩ
Tìm dưới động sâu...
Tìm nơi chùa rộng, tháp cao
Con tìm Phật nơi tim Thầy hạnh phúc.
Con tìm Phật trong tim mình tỉnh thức
Bước thong dong an lạc giữa Ta-bà
Mỗi lộ trình, mỗi cuộc đời con gặp
Có nụ cười đang hé nở ngàn hoa
Cánh rừng này con biết đã sinh ra
Hạt mầm nhỏ dưới bao tầng lá úa
Dưới tán đầy những cái cây bản ngã
Tháng năm trôi ru khẽ gió mê lầm
Thầy đường dài đi tìm gọi chúng con
Khi non sông còn mệt nhoài tăm tối (*)
Khi mọi loài ôm giấc mơ chờ đợi
Mặt trời lên tự chiếu sáng đến mình
Vượt non ngàn, vượt biển cả
mênh mông
Vượt khắp nhân gian
rộng dài
muôn ngàn kiếp
Đón bình minh trong
khu vườn Đức Phật
Chia cho đời – từng bước
nở hoa sen
Tiếng tù và giục con vươn mình, theo gió
an lành rời khỏi cánh rừng đêm đen
Hiểu và Thương vượt mù sương sân hận
Mỗi hơi thở tự sáng bừng hạnh phúc
Mỗi nụ cười là bát nhã chân như.
Dẫu cuộc đời còn đó những gió mưa
Bàn chân ngu ngơ đôi lần lạc lối
Thầy còn đó – như ánh trăng chờ đợi
Trên đỉnh trời tỏa ánh sáng Như Lai
Con ngước nhìn cụm mây trắng chiều nay
Đang thầm thì tìm về thầy neo đậu
Ngàn kiếp lâu xưa – mây trắng cũng từng là con,
bên bên thầy không phiền não
Bước an nhiên qua vạn kiếp vô thường!
Con trở về với suối nguồn yêu thương
Sớm xuân nay, gần thầy
qua chỉ một tấm ảnh
Thầy còn đó – tâm từ hòa soi sáng
Một nhà sum họp
Khắp chốn yên vui
Và…
Bên mé rừng mãi nở rộ
hoa mai! (**)
CÒN ĐÓ
CHO CON VỀ NƯƠNG TỰA
Cảm xúc từ một tấm hình chụp Thiền sư Thích Nhất Hạnh
trong ngày mùng 1 Tết Kỷ Hợi tại chùa Từ Hiếu - Huế.
LƯƠNG ĐÌNH KHOA
Bài số 9
Ngàn năm giọt
giọt tinh khôi
Ngàn năm đọng mật đất
trời trong veo
Tôi đã đến trên mỗi cành lá biếc
Những bông hoa, ngọn cỏ
sớm an lành
Sợi tơ mỏng, thảm lá mục an nhiên
Nghe đất mẹ từ hòa ca trong gió
Giọt bình yên mang ngàn đời hơi thở
Của bao la trời đất giữa luân hồi
Mát lành ở trong tôi
Thảnh thơi cười dâng hiến
Dành tặng bạn một phút giây màu nhiệm
Lắng suy tư sau giấc ngủ đêm dài
Mở mắt chạm ban mai
Thở và cười cùng tình tôi biêng biếc
Soi vào tôi, và rồi bạn sẽ gặp
Cánh hoa thơm đêm trước đã cựa mình
Lấp lánh một vầng trăng
Con dế khuya kéo vĩ cầm ru gió
Soi vào tôi, bạn biết bạn đang thở
Biết mặt trời lấp ló sắp vươn
lên
Biết nhẹ nhàng thầm
lặng tôi biến tan
Nhưng tình tôi vẫn
còn trong đôi mắt
Tôi đã đến, phút giây này
rất thật
Tôi đã đi như trời đất xoay vần
Một nụ cười bé nhỏ giữa nhân gian
Dành tặng bạn khi bình minh
thức giấc.
Tôi đi nhé, khẽ khàng tan vào đất
Tan vào hoa, vào cỏ, nắng mai hiền
Tan vào bạn – từng hơi thở an nhiên
Có trong nhau từ ánh nhìn đang sống.
Hát lên đi, ngày hôm nay đẹp lắm
Bước thong dong trên từng phút vô thường
00h17, 18/3/2019
LƯƠNG ĐÌNH KHOA
LỜI CỦA MỘT
Giọt sương
Bài số 10
Tâm tĩnh lặng
dưới mưa điềm nhiên bước
Nón quê hương ấm áp giữa quê người
Chiếc ô nhỏ là một áng mây trôi
Bàn chân êm gieo nụ cười trên cỏ.
Cỏ đang thở và mưa chiều đang thở
Thầy đang thở an cho cỏ và mưa
“Thở đi con...” - tự sẽ thấy đường về
Thấy phép lạ là đi trên mặt đất
Đừng bận tâm cơn mưa làm ta ướt
Biết ơn mưa đã hiến tặng đất trời
Rộn ràng bài ca vui
Và rửa trôi những muộn phiền đang cũ.
Thương cơn mưa, thương mọi điều nhỏ bé
Thương chính mình, yêu mỗi bước chân qua
“Cười đi con...”, trong mưa hoa sen nở
Trái tim là tịnh độ đến chân như.
17h24, 1/5/2019
LƯƠNG ĐÌNH KHOA
Trong mưa
Cảm tác từ bức ảnh Thiền sư Thích Nhất Hạnh
đội nón điềm nhiên bước trong mưa bên một đệ tử
đang cầm ô che để mưa không ướt tới Thầy
Bài số 11
Nắng đã lên và hoa
vàng đã thắm
Sáng lung linh như vạn vạn
mặt trời
Mặc cánh đồng mây trôi
Mặc cánh đồng gió thổi
Trên cánh đồng luôn có Thầy đứng đợi
Đã trăm năm, qua vạn kiếp lặng thầm
Dìu dắt đôi bàn chân
An vui không đi lạc.
Thầy dìu bằng ánh mắt
Thầy dìu bằng trái tim
Thầy - biển cả bao dung
Thầy - non ngàn vững chãi
Bài hát vang qua đêm đọng lại
Giọt trăng trong
Con là một giọt trăng
Qua luân trầm ngàn lâu xa vẫn ấm
Mạch tâm linh mãi đập
Đừng ngập ngừng bước chân.
Cánh đồng này muôn kiếp
đã chờ con
Muôn kiếp thủy chung
Dù ngày con đến có nhận ra
Thầy hay không - con
đừng lầm nản
Xác thân này
vay mượn
Rồi cũng trả một ngày
Thầy có trong mây bay
Thầy ở trong lá biếc
Thầy còn trong
muôn hằng hà nối tiếp
Sứ giả mặt trời
đang thắp sáng nhân gian.
Một nụ cười an lạc từ tâm con
Thành hạt mầm đắp vun
cho tình Thầy xanh mãi
Thở thong dong trong phút giây hiện tại
Lối con về mây trắng sẽ đơm bông
Và nhân gian đã tràn hương tịnh độ.
Bước đi con, cho mê lầm giông gió
Dưới mặt trời ý thức - khẽ tan êm...
17h, 9/9/2019
LƯƠNG ĐÌNH KHOA
LUÔN TRÊN LỐI HOA VÀNG
Chờ con...
Bài số 12
Nhấp một ngụm trà xanh cùng mây trắng
Thấy thênh thang an trú phút nhiệm màu
Thở và cười cho nhau
Bình minh thơm trọn vẹn
Mỗi dấu chân ngời mặt trời tâm Phật
Mỗi bước đi hôn mặt đất hiền hòa
Hạnh phúc nở ngàn hoa
Nâng niu thành tịnh độ
Bao nhiêu đời giông tố
Bao nhiêu kiếp lạc lầm
Dừng lại, Hiểu và Thương
Dừng lại, uống trà thơm
Tự thấy mình đã mới.
Theo chân Thầy để “đã về, đã tới”
Như núi cao vững chãi
Như mây trắng thong dong
Từng bước nở hoa sen
Đi như một dòng sông
Xanh lên tình huynh đệ
Nguyện xin Thầy còn đó
Cho con về tựa nương
Nhấp một ngụm trà thơm
Là gặp Thầy, tiếp nối…
10h47, 1/12/2019
LƯƠNG ĐÌNH KHOA
Trà thơm...
NHẤP MỘT NGỤM
Cảm xúc từ hình ảnh Thiền sư Thích Nhất Hạnh ngồi
bên cửa sổ uống trà ngắm mây bay trên chuyến bay
rời chùa Từ Hiếu sang thăm lại Tu viện vườn ươm
Làng Mai Thái Lan vào ngày 28/11/2019
Bài số 13
Trên cốc Ngồi Yên nơi Xóm Thượng
Tấm hình thầy năm 16 thơ ngây
Ngày thầy chưa biết gì về tương lai
Chỉ biết ngọn lửa “muốn tu và muốn
đem đạo Bụt ra làm đẹp
cho cuộc đời”…
Là một nguồn năng lượng lớn
Nhức nhối trái tim xanh!
Thấm thoắt bóng thời gian
Những dòng sông khi đầy khi cạn
Khói lửa chiến tranh tạc giữa nhân
gian ngàn hố sâu tội ác
Hoa sen trong biển lửa sáng ngời
Khổ đau trong đời
Như những đường vân trên bàn tay
ta 5 ngón
Người ta cố vùi mình trong những
lãng quên và giấc mơ lẩn tránh
Trốn chạy khó khăn của chính mình
không nên là một lựa chọn
Trở về hiện tại, đối diện, chọc thủng
khổ đau để đi vào trái tim
của sự sống
Mới thực sự cần cho mỗi chúng ta!
Thực tại đẹp hơn cả giấc mơ
Cần quay về nương tựa
An trú bây giờ
An trú ở đây…
Có mặt bên nhau đã là những giây
phút nhiệm màu
Ngồi thật yên, thân và tâm quyện
hòa trong nhau
Hạnh phúc liền có mặt
Ta không cần chạy đi tìm hạnh phúc
Gieo từng hạt nhỏ, vườn hạnh phúc
lớn ắt đơm hoa
Ngồi thật vững chãi –
chuyện gì cũng qua
Ngày thầy chuẩn bị đi xa
Rời quê hương, đi vận động hòa
bình cho nòng súng chiến tranh
không còn hướng về nhân dân
cùng khổ
Đêm giữa năm 1966, Sư ông
Thanh Quý Chân Thật
Tâm đăng trao truyền:
“Nhất hướng Phùng Xuân
đắc kiện hành
Hành đương vô niệm diệc vô tranh
Tâm đăng nhược chiếu
kỳ nguyên thể
Diệu pháp Đông Tây khả tự thành”
Và thầy đi về hướng mùa xuân…
97 năm – giấc mộng trần
72 hạ lạp – hải đăng soi đường
Thầy còn trong mỗi chúng con
Hơi thở chánh niệm, bàn chân an
hòa
Trong từng chiếc lá nụ hoa
Ru con tỉnh thức dưới mái nhà
tăng thân.
Cùng thầy đi gặp mùa xuân
Tổ tiên huyết thống, tâm linh tìm về
Bụt, thầy nâng bước con đi
Ngàn năm mây trắng tìm về tạ ơn!
Theo chân thầy,
con đi về phía mùa xuân…
16h00, 2/2/2022
(Mùng 2 Tết Nhâm Dần)
LƯƠNG ĐÌNH KHOA
Viết từ cảm xúc khi đọc bài viết
“Đi gặp mùa xuân” được ghi chép
lại từ pháp thoại ngày 3/3/1996,
tại thiền đường Nến Hồ của
Thiền sư Thích Nhất Hạnh.
Bài số 14
Những dòng sông
gồng mình trôi mải miết
Giữa đêm sương giăng mắc
gió mê lầm
Những con tàu lạc đường mãi trôi lăn
Sóng tử sinh mặn mòi từng thớ gỗ
Bài hát ru trong một đêm tịnh độ
Đóa sen ngời lặng lẽ ngát nhân gian.
95 năm – một hành trình
“Đường xưa mây trắng” tạc hình Như Lai
“Nẻo về của ý” độ đời
“Phép lạ của sự tỉnh thức” – là nụ cười, bàn chân
Bình an đi giữa thong dong
Bình an thưởng thức trong từng phút giây
Đẹp nhất – là mỗi sớm mai
Thức dậy đón nắng tinh khôi ngọt lành
Thở cùng hiện tại niết bàn
Thở cho cha mẹ, tổ tiên ngàn đời.
“Bông hồng cài áo” muôn nơi
Vu Lan hiếu nghĩa trọn lời Hiểu – Thương
Cùng “Đi như một dòng sông”
Thong dong hải đảo tự thân diệu kỳ
Và “Am mây ngủ” từ bi
“Trái tim của Bụt” quay về
tựa nương
Rồi mai trong cõi
vô thường
“Bước chân an lạc”
ru hồn đại bi
Hôm nay Phật đón Thầy về
Bình yên như bóng thiên di
nhiệm màu
Dẫu rằng thân xác tan mau
Nhưng Thầy nào có đi đâu… Mỉm cười!
Thầy còn trong đóa sen tươi
Còn trong hơi thở triệu người bình an
Thầy còn trong mỗi bước chân
Khi con tiếp nối vui từng phút giây
Xin đừng xây tháp cho Thầy
Bình tâm biệt một vầng mây qua trần
Tiễn Thầy với một câu kinh
Là an, là lạc, thắm tình Hiểu – Thương
Là đi qua những vô thường
Không sinh, không diệt soi đường chân như!
Mây còn trắng mãi đường xưa
Con còn tiếp nối - bốn mùa còn Xuân.
8h20, 22/1/2023
LƯƠNG ĐÌNH KHOA
Bình tâm
TIỄN MỘT VẦNG MÂY QUA TRẦN
Thay nén nhang thơm,
kính biệt Thiền sư Thích Nhất Hạnh
Bài số 15
Cây đại già cửa thiền
môn hôm ấy
Gió không về, vẫn bật rễ
nằm nghiêng
Từ trong xa cách đôi miền
Nhẹ nương hơi thở thiên duyên
gửi tình
Cúi đầu đảnh lễ chịu tang
Cúi đầu tiễn một vầng trăng viên thành
Bên bờ vực thẳm nhân gian
Bình yên chia sớt ánh vàng Như Lai
Cho qua đi những đêm dài
Còn đây hơi thở ban mai ngọt lành
Người đi nhẹ gót an nhiên
Dòng sông Bát-nhã xuôi thuyền chân như
Gọi sen hoa nở bốn mùa
Hương bay ngược gió thầm ru tình đầy:
“Cây đại thọ nghiêng bóng về trời Tây
Rưng rưng khóe mắt lệ tuôn đầy
Dẫu biết vô thường sinh phải diệt
Nhưng mà lá rụng đậu bờ vai”…
Tâm truyền tâm đã ngàn đời
Hoàng Long Cảo gửi tiễn người
Làng Mai
Nhẹ nâng dâng chén trà đầy
Hương sen giao cảm trời
mây vẹn tình.
Cúc vàng nở ấm
thênh thang
Bão giông khép mắt, trăng ngàn
thong dong
Nghìn năm mây trắng
thơm lòng
Nhẹ trôi trên những
nhân gian vô thường
Cúc vàng từng cánh Hiểu – Thương
Dẫu khô úa chẳng lìa cành - thủy chung
Thay lời tiễn cuối đoạn đường
Chờ mai ứa một câu kinh quay về…
01h36, 27/1/2022
LƯƠNG ĐÌNH KHOA
Bài thơ kính tiễn Thiền sư Thích Nhất Hạnh
trong ngày 29.1 - Lễ Trà-tỳ -
Hỏa thiêu thiền sư tại Huế
Đóa cúc vàng
BÊN KIM QUAN
THIỀN SƯ THÍCH NHẤT HẠNH
Bài số 16
Rồi Xuân mới cũng về
thật trọn vẹn
Trong an yên sau dịch bệnh
kéo dài
Mùa xuân đầy tinh khôi
Mùa Xuân – mùa tiếp nối
Con vẫn thấy dáng thầy ngồi chờ đợi
Chiếc xe lăn và ánh mắt từ hòa
Thầy trong từng nụ hoa
Thầy trong vầng mây trắng
Trái tim thầy bất diệt
Muôn kiếp nhịp Hiểu – Thương
Trong an lạc bước chân
Từng nụ cười thơi thảnh
“Nhất hướng Phùng Xuân
đắc kiện hành”
Theo dấu chân thầy
đi về phía mùa Xuân
Triệu người gặp tình Xuân,
Nở nụ Xuân…
Thầy chính là một
mùa xuân miên viễn
Trên đỉnh trời
tỏa ánh sáng Như Lai
Giao thừa đêm nay – cũng là ngày
tròn một năm thầy rời nhân thế
Thầy trong lòng Đất mẹ
Cho nụ chồi đơm bông
Khói trầm thơm ngát nhân gian
Tình thầy thơm ấm
muôn ngàn thiên thu
Đường xưa mây trắng hát ru
Có thầy trong bước Xuân về
thênh thang…
22h42, 21/01/2023
LƯƠNG ĐÌNH KHOA
Thênh thang
TRONG BƯỚC XUÂN VỀ
Thay nén nhang thơm kính thắp trong ngày Lễ Tiểu tường -
giỗ đầu của Sư ông Làng Mai Thích Nhất Hạnh
Bài số 17

More Related Content

Similar to Chùm thơ đặc biệt về Thiền sư Thích Nhất Hạnh

Similar to Chùm thơ đặc biệt về Thiền sư Thích Nhất Hạnh (20)

Tâm sự thường ngày
Tâm sự thường ngàyTâm sự thường ngày
Tâm sự thường ngày
 
thơ
thơthơ
thơ
 
Thơ
ThơThơ
Thơ
 
Tập thơ " Chia Sẻ "
Tập thơ " Chia Sẻ "Tập thơ " Chia Sẻ "
Tập thơ " Chia Sẻ "
 
Cảm xúc thơ
Cảm xúc thơCảm xúc thơ
Cảm xúc thơ
 
Hương thu 9
Hương thu 9Hương thu 9
Hương thu 9
 
Con duong tam dai bi
Con duong tam dai biCon duong tam dai bi
Con duong tam dai bi
 
Thơ Ngô Toàn - Chè Xanh
Thơ Ngô Toàn - Chè XanhThơ Ngô Toàn - Chè Xanh
Thơ Ngô Toàn - Chè Xanh
 
Thơ Ngô Toàn - Chè Xanh
Thơ Ngô Toàn - Chè XanhThơ Ngô Toàn - Chè Xanh
Thơ Ngô Toàn - Chè Xanh
 
Tác phẩm dự thi nhịp sống mới trong thơ.gửi lần ii
Tác phẩm dự thi nhịp sống mới trong thơ.gửi lần iiTác phẩm dự thi nhịp sống mới trong thơ.gửi lần ii
Tác phẩm dự thi nhịp sống mới trong thơ.gửi lần ii
 
11 21 bai hat tang me
11 21 bai hat tang me  11 21 bai hat tang me
11 21 bai hat tang me
 
Thay doi cam nhan cuoc song
Thay doi   cam nhan cuoc songThay doi   cam nhan cuoc song
Thay doi cam nhan cuoc song
 
Còn gặp nhau
Còn gặp nhauCòn gặp nhau
Còn gặp nhau
 
Tập thơ Hoa đời
Tập thơ Hoa đờiTập thơ Hoa đời
Tập thơ Hoa đời
 
Tập thơ " Mái ấm gia đình "
Tập thơ " Mái ấm gia đình "Tập thơ " Mái ấm gia đình "
Tập thơ " Mái ấm gia đình "
 
Thơ
ThơThơ
Thơ
 
Nhung Ta Ao Dai Vn
Nhung Ta Ao Dai VnNhung Ta Ao Dai Vn
Nhung Ta Ao Dai Vn
 
Aodai
AodaiAodai
Aodai
 
Ao daivn
Ao daivnAo daivn
Ao daivn
 
Don xuan 2012
Don xuan 2012Don xuan 2012
Don xuan 2012
 

Chùm thơ đặc biệt về Thiền sư Thích Nhất Hạnh

  • 1. Sư Ông thương kính! Chưa bao giờ Thầy vắng bóng trong con, vắng bóng giữa thế gian này. Dù ở thời điểm hiện tại – thân thể của Thầy đã hóa thành những bụi tro bay đến với những bông hoa, những dòng sông – để những bông hoa, những dòng sông ấy cũng có duyên nhận một sự tiếp nối, là những bông hoa nở hương trong tỉnh thức, là những dòng sông chảy và bồi đắp phù sa trong tươi mát, an bình. “Có một người…. Chỉ cần nhìn thấy ảnh thôi, trong con cả một trời xúc động... Từng nếp nhăn, cụ cười và ánh mắt. Tựa mây trời ru ấm trái tim xa…” Thầy như tiếng chuông tỉnh thức của Bụt, gọi con dừng lại, để được trở về với suối nguồn Hiểu – Thương, để soi mình vào những lời dạy Thầy đã trao truyền cho chúng con, để nhắc nhở bản thân mình cần là một sự tiếp nối thật đẹp đẽ. Những bài thơ con viết với niềm kính thương và biết ơn vô hạn. Là nỗi lòng của con, cũng là nỗi lòng của triệu triệu người – chẳng phân biệt quốc gia, giới tính, địa vị - đã đủ duyên để tiếp xúc với suối nguồn tươi mát từ Thầy trên con đường vui bước nhịp Hiểu – Thương. Con xin kính mời đại chúng cùng thưởng thức, hòa nhịp để cùng như một dòng sông chảy trong yêu thương thuần khiết, vang vọng ngàn năm tiếng sóng vỗ nhịp tình Thầy bao la. (Lương Đình Khoa) Chùm thơ về Thiền sư Thích Nhất Hạnh Đi cùng chân nở rộ hoa mai Và hơi thở ngời nụ cười của
  • 2. Và mặt trời sáng nay bừng tỉnh sớm Những bông hoa đã nở trước đêm dài Cỏ lành ngọt sớm mai Dưới vòng lăn mang nụ cười yên lắng! Xòe tay đón ngửi mùi cỏ đất Hạt thương yêu vô lượng kiếp xanh đầy Thầy thở cùng tinh khôi Quay về và nương tựa. Gieo Hiểu – Thương qua năm Châu bốn bể Ru bão giông khép mắt hóa mây ngàn Rộng vòng Tăng thân Thảnh thơi – vững chãi. Hạnh phúc trong hiện tại Sự sống lên nhiệm màu Chuyển hóa mọi khổ đau Tình thương yêu đích thực Chắp tay sen đón ngọn nguồn tỉnh thức Như chim xanh an lạc khúc ca trời Bụt an trú trong Thầy Bụt ẩn mình trong con – từ phút ban sơ lời con khóc… Thầy đã đến nắm tay đời gieo hạt Bụt trong con tỉnh giấc sáng từng ngày Gọi con trở về đây Gần bên Thầy – đón bình minh ý thức. Thầy đã đến khi chúng sinh lạc bước Thấu nhân gian ôm trọn mọi chúng loài Đi cùng Thầy – chân nở rộ hoa mai Và hơi thở ngời nụ cười của Bụt. Hôm nay con hạnh phúc Dưới bóng Thầy bao dung Trái tim Thầy – Bồ Tát Muôn kiếp nhịp Hiểu – Thương ! LƯƠNG ĐÌNH KHOA Kính tặng Sư ông Làng Mai và khoảnh khắc thiền sinh khóa tu “Đi giữa gió Xuân” hát Thiền ca tặng Sư ông sáng 24/2/2018 tại Thái Lan ĐI CÙNG Bài số 1
  • 3. Tháng Mười... Mọi con đường đều dẫn đến Mai thôn Khi trong tim ấm nụ cười của Bụt Khi nhận ra mình là sự nối tiếp Của ngàn đời theo gót bước Như Lai. Của tháng năm trân quý thở và cười Hái bông hoa trong phút giây hiện tại Hương Bát Nhã thơm ngàn năm... Thơm mãi. Hương từ Thầy - vạn kiếp mãi tri ân. Khi non sông lầm lạc miền tối tăm Thầy đã hóa hoa sen trong biển lửa Mặt trời cho tất cả Bằng thấu hiểu - từ bi. Trên mỗi lối Thầy đi Từng bước hoa sen nở Bình an từng hơi thở Bình an mỗi con người. Tịnh độ khắp nơi nơi Từ thương yêu - hiểu biết Chánh niệm mùa tương tức Tay con trong tay Thầy. Dẫu cách vạn đường mây Thật gần trong ý niệm Bởi con là nối tiếp Hạt thiện lành thầy gieo. Tháng Mười về buông neo Nghe nhân gian hân hoan ngời tịnh độ Tạ ơn đời, xin cho Người trụ thế Để khơi nguồn từng vị Bụt trong con. - 20h00’, 4/10/2018 - LƯƠNG ĐÌNH KHOA Kính mừng Ngày tiếp nối 11.10.2018 của Thiền sư Thích Nhất Hạnh HƯƠNG TỪ VẠN KIẾP MÃI TRI ÂN Bài số 2
  • 4. Để nắm tro của Thầy cũng là một sự Tiếp nối Nếu mai này Thầy về với thảnh thơi Với đất mẹ thương yêu hằng đón đợi Dòng sông xanh, ngọn cỏ, áng mây trời… Với hơi thở của muôn người chánh niệm Bước an vui trên mặt đất hiền hòa Với nâng niu từng nhành cây, nguồn nước Tri ân đời đã dâng hiến cho ta. Để bụi tro của Thầy bay đến những bông hoa Đến mầm xanh đang cần tình thương mến Về Thái Lan, Việt Nam hay nước Pháp Đến muôn nơi còn vạn bước mê lầm. Thầy sẽ mỉm cười, yên lắng và yêu thương Gọi bình an tỏa lan cùng thấu hiểu Là cơn gió, vầng trăng đêm tỏ chiếu Ru tim con tươi mát những mạch nguồn. Đừng giữ thầy trong lọ, hũ cô đơn Rồi dựng tháp mà giam cầm tro cốt Đất mẹ nặng đau bởi xi măng và gạch Thầy dừng lại đâu chỉ một nắm tro? Hãy để Thầy là cuộc sống ngoài kia Trong mỗi bước chân, nụ cười tỉnh thức Và lặng thầm trong từng sự nối tiếp Nơi tim ai một thoáng nghĩ về Thầy! 10h13, 6/10/2018 LƯƠNG ĐÌNH KHOA (Viết từ tâm nguyện của Thiền sư Thích Nhất Hạnh trong một lá thư với nội dung: ”Không cần xây tháp cho Thầy”) ĐỂ NẮM TRO CỦA CŨNG LÀ MỘT SỰ TIẾP NỐI Bài số 3
  • 5. Mẹ cha cho em đôi mắt Thấy trời xanh trong vắt đến ngọt lành Mẹ cha cho em đôi chân Để an vui trên vạn nẻo lộ trình Thế nên em ơi, Mỗi bước chân cần là tình thương Mỗi bước chân cần là pháp thoại Em đi cho tháng ngày tự tại Cho nẻo về mây trắng nắng thong dong Đêm dẫu mênh mông Sương rơi dẫu giá Trong tim em một vầng trăng sáng tỏ Soi ánh vàng cho mỗi bước chân hoa Em đi cho mẹ cùng cha Em đi cho ông bà và cho tiên tổ Em đi cho cỏ cây, vũ trụ Nở sen thơm an trú cõi từ hòa. Mỗi bước chân cần là một bài ca Hát nhịp yêu thương kính ơn đất mẹ Mỗi bước chân cần là trí huệ Bước an nhiên qua vạn kiếp vô thường Bàn chân chỉ được là bàn chân Khi em không ngồi yên, nhẹ nhàng cất bước Và em thực sự là em Khi thảnh thơi bước đến cùng tương tức Em có tuổi trẻ, tình yêu, niềm mơ ước Có an vui trong hơi thở cuộc đời Phía em đi - gọi mùa vàng hạnh phúc Người với người thương mến khắp muôn nơi Nên em nhé, tự tin và vững bước Cho thênh thang mặt đất nở hoa lành Cho nhân gian từ em là an lạc Mắt thương và tịnh độ từng bước chân… 11h01, 12/10/2018 LƯƠNG ĐÌNH KHOA MỖI BƯỚC CHÂN CẦN LÀ MỘT Bài ca Bài số 4
  • 6. Bông đại trắng bên hiên chùa thức giấc Thấy xôn xao hạnh phúc khắp sân vườn Mây trắng cũng thong dong Chiều nay về nương tựa Thầy mỉm cười bên hồ thu và thở Giữa tăng thân với địa xúc non ngàn Trong vòng tay tổ tiên xưa chắp cánh Vạn chân trời đã thấm nhuận hồng ân Thầy còn đó cho Hiểu - Thương neo đậu Lối con đi mặt đất hóa an bình Cả hàng cây thảnh thơi cười trong gió Mùa từ hòa tịnh độ khắp nhân gian Gần 80 năm Trái tim Việt Nam - cánh chim không mỏi Chở ánh đạo vàng xua bóng tối u minh Gieo mầm xanh cho thế giới hòa bình An khi thở Lạc khi đi… Hôm nay – Thầy trở về Thông tùng xưa bên thềm rêu đọng mật Trăng thơm bát ngát Bão lặng từ bi Con chim xanh hót dưới mái hiên chùa Bài ca thu kính ơn từ chánh niệm. Hôm nay – con hạnh phúc Dẫu con ở miền Bắc, thầy nơi đó miền Trung Nhưng Thầy vẫn thật gần Trong mỗi bước chân, Trong từng hơi thở Nhận ra bông đại trắng thơm lời kinh cổ tự Đang hiền hòa hé nở trong con Như nụ cười của Thầy Như nụ cười Thế Tôn Như vạn loài nhân gian Đã sang bờ tỉnh thức. Và lòng con như chim xanh reo hát Ngọt vạn giấc mơ Bài ca thu kính ơn từ chánh niệm… 21h22, 28/10/2018 LƯƠNG ĐÌNH KHOA Bài ca thu KÍNH ƠN TỪ CHÁNH NIỆM Kính lễ Thiền sư Thích Nhất Hạnh & khoảnh khắc Thầy trở về thăm viếng và tịnh dưỡng tại chùa Từ Hiếu - chiều 28/10/2018 Bài số 5
  • 7. Đôi khi cần học cách nghĩ cảm ơn Về những khổ đau trên mỗi chặng đường Nếu cuộc đời là dòng sông phẳng lặng Thì tháng năm ta sống cũng nhạt nhòa Tựa con rối đơn màu, một vai diễn Đến bao giờ ta gặp được chính ta Bởi vấp ngã nên biết cần đứng dậy Vững tâm hơn trong giông gió ngược chiều Trái tim đau - biết thương người cùng khổ Bao dung đầy, nâng đỡ giữa thương yêu Bởi nỗi buồn dạy ta cần tìm đến Với an vui đang hiển hiện quanh mình Bước chân khỏi ngôi nhà đang lạnh vắng Ai cũng đều thấy được một bình minh. Bởi chia ly dạy ta về hiện tại Còn bên nhau hãy trân quý thực lòng Vì cuộc đời đâu có gì mãi mãi Mai xa rời không nuối tiếc, ăn năn. Cuộc đời đẹp nào bởi sống lâu năm Mà ta có hết mình khi đang sống? Chặng đường đẹp bởi đâu dài hay ngắn Ở chân vui hoa nở ngát an bình. Em sống cuộc đời của em Em thở hơi thở của em Em không sống và thở hộ được cho bất kỳ ai khác Nên em ơi, chọn sống thật hạnh phúc Thở an vui mỗi giây phút nhiệm màu. Và mỉm cười khi đối diện khổ đau Như nghĩ về một bông hoa tươi mát Sống như thể mỗi ngày là một kiếp Cứ qua đêm ta lại được chào đời Qua đêm dài là nắng ấm tinh khôi Ta đã mới và em ơi hãy mới Ngày hôm qua trôi xa không ở lại Thả nỗi buồn theo gió khẽ tan êm Thức dậy đi em, sẽ thấy một bình minh Thấy tiếng chim trong khu vườn ríu rít Thấy gió lay vòm cây xanh quả ngọt Thấy mây trời reo hát khúc an nhiên. Ta cùng em, và vạn người xung quanh Ai cũng là một bông hoa thơm mát Tặng cho nhau từng phút giây hạnh phúc Trên con đường vui bước nhịp Hiểu - Thương. 10h50, 14/10/2018 NGHĨ VỀ ĐAU KHỔ NHƯ NGHĨ VỀ MỘT Bông hoa Thơ LƯƠNG ĐÌNH KHOA Bài số 6
  • 8. Dừng lại đi con Khi tiếng chuông vẫn còn bu-uông, hay binh-boong ngân mãi Gặp chuông nào thì cũng nên dừng lại Để trở về với thực tại xung quanh. Những ồn ào triền miên Những tính toan nhuốm muộn phiền không dứt Dừng lại đây – một phút giây hạnh phúc Có mặt cho mình, có mặt cho nhau Tiếng chuông thức tỉnh nhiệm màu Thở chậm, đều và sâu Nghe thiên nhiên đất trời cùng hòa nhịp Mình và thiên nhiên là một Quyện hòa và rong chơi Thở vào – một dòng sông Sóng bâng khuâng hiền hòa tươi mát Thở ra tâm thanh thản Như mây trời nương gió hát phiêu du. Thở vào – nhẹ nhàng thu Hôn lên trái na, thị, hồng trong vườn chín rộ Thở ra – hoa sen nở Rất an nhiên thanh khiết giữa bùn lầy Thở vào – một mầm cây Ung dung vươn dưới nắng trời ấm nắng Thở ra – thong dong bước Trên con đường hoa trắng níu chân thơm Giản đơn thế thôi – nuôi dưỡng một tình thương Bằng hơi thở của an vui, hạnh phúc Tiếng chuông ngân – hay tiếng gọi của Bụt Đưa ta về gặp được chính ta… 00h05, 8/10/2018 LƯƠNG ĐÌNH KHOA Tiếng chuông ngân Bài số 7
  • 9. Mọi con đường vẫn chờ đón chân qua Dẫu gần hay xa - tìm về an trú Và tình thương như hoa l uôn xòe nở Ngát bao dung… Và không bao giờ nói với chúng ta rằng: đây là lần yêu thương cuối cùng. Em đã đến giữa cuộc đời tươi đẹp Đã hoan ca trên vạn kiếp mây trời Thì em ơi, bình an từng hơi thở Bàn chân này là một khúc ca vui Dẫu cuồng phong giăng mắc cuốn bụi đời Dẫu ghập ghềnh non xa hay biển động Lắng nguồn tâm, khơi an nhiên tĩnh lặng Trong cơn mưa vẫn thấy đẹp cầu vồng Nắng vẫn về sau đôi phút mưa giông Hoa vẫn nở sau ngày dài khô hạn Ngàn dặm xa sông vẫn về với biển Và trong em luôn ấm một mặt trời Nếu lần nào nước mắt em rơi Xin hãy là nước mắt ngời hạnh phúc Bởi quanh em – thương yêu là có thật Trong cỏ cây và trong mỗi tâm hồn Những thương yêu không bao giờ nói rằng: Đây là lần thương yêu cuối cùng Như đất mẹ bao dung tự thuở hồng hoang ngàn năm vẫn hằng nhẫn nại Vẫn mỉm cười dâng cho đời hoa trái Dẫu tim đau trầy xước đến tận cùng Trong hủy hoại của vạn người vô tâm… Mỗi thương yêu thắp sáng một con đường Của Hiểu – Thương đưa ta về tịnh độ Bước đi em, thong dong và an trú Như mây trời cười với gió thênh thang Khi tim em đã có một nụ hồng Của tổ tiên ngàn năm thương trao tặng Của tinh khôi đất trời mùa gieo hạt Cánh thắm từng lời Bát Nhã chân như Nhớ nghe em luôn biết cách trở về Trong hơi thở, từng bước chân chánh niệm Hiện tại này là tuyệt vời, màu nhiệm Với những tình thương không khép lại bao giờ. Và mỗi nụ cười em đẹp một vần thơ 9h05, 15/10/2018 LƯƠNG ĐÌNH KHOA Vì tình thương KHÔNG BAO GIỜ LÀ LẦN SAU CUỐI Bài số 8
  • 10. Thầy còn đó cho con về nương tựa Dẫu nơi xa cũng đã hóa thật gần Như cánh én ngàn năm Chưa ngơi nghỉ - mang xuân tràn nhân thế! Có những dòng người đi tìm Phật trên non cao hùng vĩ Tìm dưới động sâu... Tìm nơi chùa rộng, tháp cao Con tìm Phật nơi tim Thầy hạnh phúc. Con tìm Phật trong tim mình tỉnh thức Bước thong dong an lạc giữa Ta-bà Mỗi lộ trình, mỗi cuộc đời con gặp Có nụ cười đang hé nở ngàn hoa Cánh rừng này con biết đã sinh ra Hạt mầm nhỏ dưới bao tầng lá úa Dưới tán đầy những cái cây bản ngã Tháng năm trôi ru khẽ gió mê lầm Thầy đường dài đi tìm gọi chúng con Khi non sông còn mệt nhoài tăm tối (*) Khi mọi loài ôm giấc mơ chờ đợi Mặt trời lên tự chiếu sáng đến mình Vượt non ngàn, vượt biển cả mênh mông Vượt khắp nhân gian rộng dài muôn ngàn kiếp Đón bình minh trong khu vườn Đức Phật Chia cho đời – từng bước nở hoa sen Tiếng tù và giục con vươn mình, theo gió an lành rời khỏi cánh rừng đêm đen Hiểu và Thương vượt mù sương sân hận Mỗi hơi thở tự sáng bừng hạnh phúc Mỗi nụ cười là bát nhã chân như. Dẫu cuộc đời còn đó những gió mưa Bàn chân ngu ngơ đôi lần lạc lối Thầy còn đó – như ánh trăng chờ đợi Trên đỉnh trời tỏa ánh sáng Như Lai Con ngước nhìn cụm mây trắng chiều nay Đang thầm thì tìm về thầy neo đậu Ngàn kiếp lâu xưa – mây trắng cũng từng là con, bên bên thầy không phiền não Bước an nhiên qua vạn kiếp vô thường! Con trở về với suối nguồn yêu thương Sớm xuân nay, gần thầy qua chỉ một tấm ảnh Thầy còn đó – tâm từ hòa soi sáng Một nhà sum họp Khắp chốn yên vui Và… Bên mé rừng mãi nở rộ hoa mai! (**) CÒN ĐÓ CHO CON VỀ NƯƠNG TỰA Cảm xúc từ một tấm hình chụp Thiền sư Thích Nhất Hạnh trong ngày mùng 1 Tết Kỷ Hợi tại chùa Từ Hiếu - Huế. LƯƠNG ĐÌNH KHOA Bài số 9
  • 11. Ngàn năm giọt giọt tinh khôi Ngàn năm đọng mật đất trời trong veo Tôi đã đến trên mỗi cành lá biếc Những bông hoa, ngọn cỏ sớm an lành Sợi tơ mỏng, thảm lá mục an nhiên Nghe đất mẹ từ hòa ca trong gió Giọt bình yên mang ngàn đời hơi thở Của bao la trời đất giữa luân hồi Mát lành ở trong tôi Thảnh thơi cười dâng hiến Dành tặng bạn một phút giây màu nhiệm Lắng suy tư sau giấc ngủ đêm dài Mở mắt chạm ban mai Thở và cười cùng tình tôi biêng biếc Soi vào tôi, và rồi bạn sẽ gặp Cánh hoa thơm đêm trước đã cựa mình Lấp lánh một vầng trăng Con dế khuya kéo vĩ cầm ru gió Soi vào tôi, bạn biết bạn đang thở Biết mặt trời lấp ló sắp vươn lên Biết nhẹ nhàng thầm lặng tôi biến tan Nhưng tình tôi vẫn còn trong đôi mắt Tôi đã đến, phút giây này rất thật Tôi đã đi như trời đất xoay vần Một nụ cười bé nhỏ giữa nhân gian Dành tặng bạn khi bình minh thức giấc. Tôi đi nhé, khẽ khàng tan vào đất Tan vào hoa, vào cỏ, nắng mai hiền Tan vào bạn – từng hơi thở an nhiên Có trong nhau từ ánh nhìn đang sống. Hát lên đi, ngày hôm nay đẹp lắm Bước thong dong trên từng phút vô thường 00h17, 18/3/2019 LƯƠNG ĐÌNH KHOA LỜI CỦA MỘT Giọt sương Bài số 10
  • 12. Tâm tĩnh lặng dưới mưa điềm nhiên bước Nón quê hương ấm áp giữa quê người Chiếc ô nhỏ là một áng mây trôi Bàn chân êm gieo nụ cười trên cỏ. Cỏ đang thở và mưa chiều đang thở Thầy đang thở an cho cỏ và mưa “Thở đi con...” - tự sẽ thấy đường về Thấy phép lạ là đi trên mặt đất Đừng bận tâm cơn mưa làm ta ướt Biết ơn mưa đã hiến tặng đất trời Rộn ràng bài ca vui Và rửa trôi những muộn phiền đang cũ. Thương cơn mưa, thương mọi điều nhỏ bé Thương chính mình, yêu mỗi bước chân qua “Cười đi con...”, trong mưa hoa sen nở Trái tim là tịnh độ đến chân như. 17h24, 1/5/2019 LƯƠNG ĐÌNH KHOA Trong mưa Cảm tác từ bức ảnh Thiền sư Thích Nhất Hạnh đội nón điềm nhiên bước trong mưa bên một đệ tử đang cầm ô che để mưa không ướt tới Thầy Bài số 11
  • 13. Nắng đã lên và hoa vàng đã thắm Sáng lung linh như vạn vạn mặt trời Mặc cánh đồng mây trôi Mặc cánh đồng gió thổi Trên cánh đồng luôn có Thầy đứng đợi Đã trăm năm, qua vạn kiếp lặng thầm Dìu dắt đôi bàn chân An vui không đi lạc. Thầy dìu bằng ánh mắt Thầy dìu bằng trái tim Thầy - biển cả bao dung Thầy - non ngàn vững chãi Bài hát vang qua đêm đọng lại Giọt trăng trong Con là một giọt trăng Qua luân trầm ngàn lâu xa vẫn ấm Mạch tâm linh mãi đập Đừng ngập ngừng bước chân. Cánh đồng này muôn kiếp đã chờ con Muôn kiếp thủy chung Dù ngày con đến có nhận ra Thầy hay không - con đừng lầm nản Xác thân này vay mượn Rồi cũng trả một ngày Thầy có trong mây bay Thầy ở trong lá biếc Thầy còn trong muôn hằng hà nối tiếp Sứ giả mặt trời đang thắp sáng nhân gian. Một nụ cười an lạc từ tâm con Thành hạt mầm đắp vun cho tình Thầy xanh mãi Thở thong dong trong phút giây hiện tại Lối con về mây trắng sẽ đơm bông Và nhân gian đã tràn hương tịnh độ. Bước đi con, cho mê lầm giông gió Dưới mặt trời ý thức - khẽ tan êm... 17h, 9/9/2019 LƯƠNG ĐÌNH KHOA LUÔN TRÊN LỐI HOA VÀNG Chờ con... Bài số 12
  • 14. Nhấp một ngụm trà xanh cùng mây trắng Thấy thênh thang an trú phút nhiệm màu Thở và cười cho nhau Bình minh thơm trọn vẹn Mỗi dấu chân ngời mặt trời tâm Phật Mỗi bước đi hôn mặt đất hiền hòa Hạnh phúc nở ngàn hoa Nâng niu thành tịnh độ Bao nhiêu đời giông tố Bao nhiêu kiếp lạc lầm Dừng lại, Hiểu và Thương Dừng lại, uống trà thơm Tự thấy mình đã mới. Theo chân Thầy để “đã về, đã tới” Như núi cao vững chãi Như mây trắng thong dong Từng bước nở hoa sen Đi như một dòng sông Xanh lên tình huynh đệ Nguyện xin Thầy còn đó Cho con về tựa nương Nhấp một ngụm trà thơm Là gặp Thầy, tiếp nối… 10h47, 1/12/2019 LƯƠNG ĐÌNH KHOA Trà thơm... NHẤP MỘT NGỤM Cảm xúc từ hình ảnh Thiền sư Thích Nhất Hạnh ngồi bên cửa sổ uống trà ngắm mây bay trên chuyến bay rời chùa Từ Hiếu sang thăm lại Tu viện vườn ươm Làng Mai Thái Lan vào ngày 28/11/2019 Bài số 13
  • 15. Trên cốc Ngồi Yên nơi Xóm Thượng Tấm hình thầy năm 16 thơ ngây Ngày thầy chưa biết gì về tương lai Chỉ biết ngọn lửa “muốn tu và muốn đem đạo Bụt ra làm đẹp cho cuộc đời”… Là một nguồn năng lượng lớn Nhức nhối trái tim xanh! Thấm thoắt bóng thời gian Những dòng sông khi đầy khi cạn Khói lửa chiến tranh tạc giữa nhân gian ngàn hố sâu tội ác Hoa sen trong biển lửa sáng ngời Khổ đau trong đời Như những đường vân trên bàn tay ta 5 ngón Người ta cố vùi mình trong những lãng quên và giấc mơ lẩn tránh Trốn chạy khó khăn của chính mình không nên là một lựa chọn Trở về hiện tại, đối diện, chọc thủng khổ đau để đi vào trái tim của sự sống Mới thực sự cần cho mỗi chúng ta! Thực tại đẹp hơn cả giấc mơ Cần quay về nương tựa An trú bây giờ An trú ở đây… Có mặt bên nhau đã là những giây phút nhiệm màu Ngồi thật yên, thân và tâm quyện hòa trong nhau Hạnh phúc liền có mặt Ta không cần chạy đi tìm hạnh phúc Gieo từng hạt nhỏ, vườn hạnh phúc lớn ắt đơm hoa Ngồi thật vững chãi – chuyện gì cũng qua Ngày thầy chuẩn bị đi xa Rời quê hương, đi vận động hòa bình cho nòng súng chiến tranh không còn hướng về nhân dân cùng khổ Đêm giữa năm 1966, Sư ông Thanh Quý Chân Thật Tâm đăng trao truyền: “Nhất hướng Phùng Xuân đắc kiện hành Hành đương vô niệm diệc vô tranh Tâm đăng nhược chiếu kỳ nguyên thể Diệu pháp Đông Tây khả tự thành” Và thầy đi về hướng mùa xuân… 97 năm – giấc mộng trần 72 hạ lạp – hải đăng soi đường Thầy còn trong mỗi chúng con Hơi thở chánh niệm, bàn chân an hòa Trong từng chiếc lá nụ hoa Ru con tỉnh thức dưới mái nhà tăng thân. Cùng thầy đi gặp mùa xuân Tổ tiên huyết thống, tâm linh tìm về Bụt, thầy nâng bước con đi Ngàn năm mây trắng tìm về tạ ơn! Theo chân thầy, con đi về phía mùa xuân… 16h00, 2/2/2022 (Mùng 2 Tết Nhâm Dần) LƯƠNG ĐÌNH KHOA Viết từ cảm xúc khi đọc bài viết “Đi gặp mùa xuân” được ghi chép lại từ pháp thoại ngày 3/3/1996, tại thiền đường Nến Hồ của Thiền sư Thích Nhất Hạnh. Bài số 14
  • 16. Những dòng sông gồng mình trôi mải miết Giữa đêm sương giăng mắc gió mê lầm Những con tàu lạc đường mãi trôi lăn Sóng tử sinh mặn mòi từng thớ gỗ Bài hát ru trong một đêm tịnh độ Đóa sen ngời lặng lẽ ngát nhân gian. 95 năm – một hành trình “Đường xưa mây trắng” tạc hình Như Lai “Nẻo về của ý” độ đời “Phép lạ của sự tỉnh thức” – là nụ cười, bàn chân Bình an đi giữa thong dong Bình an thưởng thức trong từng phút giây Đẹp nhất – là mỗi sớm mai Thức dậy đón nắng tinh khôi ngọt lành Thở cùng hiện tại niết bàn Thở cho cha mẹ, tổ tiên ngàn đời. “Bông hồng cài áo” muôn nơi Vu Lan hiếu nghĩa trọn lời Hiểu – Thương Cùng “Đi như một dòng sông” Thong dong hải đảo tự thân diệu kỳ Và “Am mây ngủ” từ bi “Trái tim của Bụt” quay về tựa nương Rồi mai trong cõi vô thường “Bước chân an lạc” ru hồn đại bi Hôm nay Phật đón Thầy về Bình yên như bóng thiên di nhiệm màu Dẫu rằng thân xác tan mau Nhưng Thầy nào có đi đâu… Mỉm cười! Thầy còn trong đóa sen tươi Còn trong hơi thở triệu người bình an Thầy còn trong mỗi bước chân Khi con tiếp nối vui từng phút giây Xin đừng xây tháp cho Thầy Bình tâm biệt một vầng mây qua trần Tiễn Thầy với một câu kinh Là an, là lạc, thắm tình Hiểu – Thương Là đi qua những vô thường Không sinh, không diệt soi đường chân như! Mây còn trắng mãi đường xưa Con còn tiếp nối - bốn mùa còn Xuân. 8h20, 22/1/2023 LƯƠNG ĐÌNH KHOA Bình tâm TIỄN MỘT VẦNG MÂY QUA TRẦN Thay nén nhang thơm, kính biệt Thiền sư Thích Nhất Hạnh Bài số 15
  • 17. Cây đại già cửa thiền môn hôm ấy Gió không về, vẫn bật rễ nằm nghiêng Từ trong xa cách đôi miền Nhẹ nương hơi thở thiên duyên gửi tình Cúi đầu đảnh lễ chịu tang Cúi đầu tiễn một vầng trăng viên thành Bên bờ vực thẳm nhân gian Bình yên chia sớt ánh vàng Như Lai Cho qua đi những đêm dài Còn đây hơi thở ban mai ngọt lành Người đi nhẹ gót an nhiên Dòng sông Bát-nhã xuôi thuyền chân như Gọi sen hoa nở bốn mùa Hương bay ngược gió thầm ru tình đầy: “Cây đại thọ nghiêng bóng về trời Tây Rưng rưng khóe mắt lệ tuôn đầy Dẫu biết vô thường sinh phải diệt Nhưng mà lá rụng đậu bờ vai”… Tâm truyền tâm đã ngàn đời Hoàng Long Cảo gửi tiễn người Làng Mai Nhẹ nâng dâng chén trà đầy Hương sen giao cảm trời mây vẹn tình. Cúc vàng nở ấm thênh thang Bão giông khép mắt, trăng ngàn thong dong Nghìn năm mây trắng thơm lòng Nhẹ trôi trên những nhân gian vô thường Cúc vàng từng cánh Hiểu – Thương Dẫu khô úa chẳng lìa cành - thủy chung Thay lời tiễn cuối đoạn đường Chờ mai ứa một câu kinh quay về… 01h36, 27/1/2022 LƯƠNG ĐÌNH KHOA Bài thơ kính tiễn Thiền sư Thích Nhất Hạnh trong ngày 29.1 - Lễ Trà-tỳ - Hỏa thiêu thiền sư tại Huế Đóa cúc vàng BÊN KIM QUAN THIỀN SƯ THÍCH NHẤT HẠNH Bài số 16
  • 18. Rồi Xuân mới cũng về thật trọn vẹn Trong an yên sau dịch bệnh kéo dài Mùa xuân đầy tinh khôi Mùa Xuân – mùa tiếp nối Con vẫn thấy dáng thầy ngồi chờ đợi Chiếc xe lăn và ánh mắt từ hòa Thầy trong từng nụ hoa Thầy trong vầng mây trắng Trái tim thầy bất diệt Muôn kiếp nhịp Hiểu – Thương Trong an lạc bước chân Từng nụ cười thơi thảnh “Nhất hướng Phùng Xuân đắc kiện hành” Theo dấu chân thầy đi về phía mùa Xuân Triệu người gặp tình Xuân, Nở nụ Xuân… Thầy chính là một mùa xuân miên viễn Trên đỉnh trời tỏa ánh sáng Như Lai Giao thừa đêm nay – cũng là ngày tròn một năm thầy rời nhân thế Thầy trong lòng Đất mẹ Cho nụ chồi đơm bông Khói trầm thơm ngát nhân gian Tình thầy thơm ấm muôn ngàn thiên thu Đường xưa mây trắng hát ru Có thầy trong bước Xuân về thênh thang… 22h42, 21/01/2023 LƯƠNG ĐÌNH KHOA Thênh thang TRONG BƯỚC XUÂN VỀ Thay nén nhang thơm kính thắp trong ngày Lễ Tiểu tường - giỗ đầu của Sư ông Làng Mai Thích Nhất Hạnh Bài số 17