1. Ngân hàng Chân đất ở Indonesia
Sri Widiawati là nhân viên một ngân hàng kinh doanh hiệu quả ở thủ đô Jakarta
(Indonesia) nhưng cô đi chân đất, không có xe hơi và văn phòng. Nơi cô làm việc có tên
Kesuma Tiara (tạm dịch Ngân hàng Chân đất).
Đây là loại hình hợp tác xã tín dụng duy nhất dành cho người nghèo. Từ số vốn ban đầu
100 USD, Kesuma Tiara mau chóng trở thành người cứu nạn cho hàng trăm người sống
dưới mức bần cùng trong những khu nhà ổ chuột ở Jakarta, bằng cách cho họ vay những
khoản tiền nhỏ. Để gia nhập tổ chức, mỗi cá nhân phải đóng tiền cọc 50-60 nghìn rupiah
(80-100 nghìn đồng Việt Nam) vào một sổ tiết kiệm. Đổi lại, họ có thể vay gấp 10 lần số
tiền đó. Ngân hàng không tính lãi, chỉ lấy 3% tổng số phí hoạt động. Phí này được dùng
để thành lập quỹ trợ giúp những người không đủ điều kiện gia nhập Kesuma Tiara. Đặc
biệt, ngân hàng này không cho đàn ông vay tiền.
Kesuma Tiara phát đạt nhờ biết chiêu nạp khách hàng từ những dây hụi. Ban đầu, chỉ có
10 khách hàng tham gia một cách dè dặt, nay đã lên gần 580 người. Tuy nhiên, đây
không phải là một tổ chức tài chính dễ dãi. Khách hàng nào vay 100-600 nghìn rupiah mà
không trả sẽ bị khai trừ. Linh động là nét đặc sắc nhất của Kesuma Tiara. Nhân viên
không ngồi tại nơi cố định chờ khách hàng mà chủ động đến từng nhà, thực hiện mọi dịch
vụ rất uy tín và đúng hẹn.
Từ khi vào làm ở Kesuma Tiara, chị Widiawati luôn tìm được niềm vui. Chị rong ruổi
khắp những con hẻm nghèo ở Jakarta, với cục tiền trong tay, đem sự trợ giúp cho những
người cùng cảnh ngộ. Widiawati quản lý 240 khách hàng. Dù cực nhọc, chị cho biết:
"Kesuma Tiara đã thay đổi cuộc đời tôi. Tôi vui sướng cảm thấy mình là người có ích cho
xã hội".