1. PARIS MÙA ĐÔNG
CON ĐI TÌM BÁC
Một ngày cuố năm Giáp Thân
Con từ La Mã tìm về Paris
Bên dòng Seine bước con đi
Nước in màu xám trời buồn kín mây
Nhìn cây cành đã trơ trơ
Có cơn gió lạnh ào ào ngang qua
Vẫn đây phố xá phồn hoa
Vẫn là hào nhoáng sa hoa cửa hàng
Vẫn lộng lẫy , vẫn nguy nga
Đêm về đại lộ vẫn chăng hoa đèn
Bỗng dưng bạn hỏi nhau rằng
Côngpoăng số chín , ở gần đây chăng ?
Lối con thả bước bình an
Năm xưa gian khó Bác từng qua đây
Non trăm năm đến bây giờ
Dấu chân Người vẫn in hằn đâu đây
Đức tin của Bác sáng ngời
Nay dù tối , Bác dẫn đường cho con
Xứ Âu giá rét đông hàn
Cho con thấu Bác muôn phần gian lao
Bác yêu Đất Việt nhường nào
Để tha hương khổ nửa đời vì dân
Phận con bác lỡ không tròn tròn
Vì lòng sót triệu bà con đồng bào
Không người sẻ đến trăm năm
Râu tôm nấu với ruột bầu cùng tran
Mưa đông cái rét thêm phần
Bác ơi thương Bác muôn phần khổ đau ...
Bác ơi ! B ãc đã qua đâu ?
Ngọn đèn còn nhớ dáng người hôm qua
Bác ơi ! Vạn dặm bôn ba ?
Có bao giờ bác đã qua đường này
Mà sao mãi đến ngày nay
Vầng quang chân lý sáng bừng tim con
2. Bác ơi ! Bác có hay không
Thanh niên Đất Việt vẫn theo chân Người
Dù trăm năm đã mau trôi
Phận con nay dẫu tiểu nhân mọn tài
Sống trong độc lập yên vui
Mà đâu yên nổi nỗi lòng Bác ơi !
Thằng Tây, Giặc Mỹ cút rồi
Mà sao có đứa em còn lang thang
Thêng thang nhà cửa, phố phường
Nhưng ôi sao vẫn tranh tre nhũng lều
Non Sông một dải đã liền
Hoàng Sa, Bản Giốc sao còn khóc than
Bác lập Đảng vì thương dân
Mà sao lắm kẻ hại dân lọt vào
Khôn thiêng Bác ở phương nào
Bắc ơi ! Chỉ lối giùm đàn cháu con
Cho con nối gót theo chân
Theo người Ái Quốc noi gương trọn dời
Niềm tin sáng mái Người ơi
Một đời ......Son sắt lời thề núi sông
Bác ơi tiếp sức chúng con
Tích tâm tu trí luyện rèn bản thân
Sao cho tròn phận công dân
Góp phần cho Nước qua ngày gian lao
Sao cho gấm vóc Giang Sang
Vẹn toàn không một bóng thù xâm lăng
Đánh tan bè lũ gian thần
Vì dân theo Đảng noi guơng anh hùng
Mãi đi theo ánh sao vàng
Kiên trung xin mãi theo Người ......Bấc ơi
Lạnh lùng thay mưa thêm rơi
Paris lạnh lẽo lệ rơi nhớ Người
3 – 1 2006
Viết khi đọc bài Luân Đôn Con Đi Tìm Hình Bóng Bác của chú Bùi Quang Minh,
ĐSQV N Tại Italia và nhớ những ngáy cùng Nguyễn Khánh Phương & Đoàn Thị
Lan Phương đi dạo Paris 18 đến 24 tháng 12 2004